1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ ngốc nghếch - Tử Vy Bạch Sắc ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5:


      Quả nhiên tìm thấy rồi, Thái Miên Miên suy nghĩ, trong đầu là mớ ngổn ngang lo lắng, sợ bức bách trở về, cùng lắm cũng chỉ hỏi về chút nguyên nhân rời kia, tình hình sống của tại, sau đó lạnh nhạt qua lại vài câu và thế nào cũng nhờ chuyện này với Triệu ba ba và ma ma hai người kia, và với hai ba ba của nốt. Nhưng bây giờ nhìn lại, lại cảm thấy hình như có cái gì đó đúng ở đây. Mà đúng đó là gì, e là phải bắt nguồn từ rồi.



      " Miên Miên." Triệu Kỳ Tân lẩm bẩm gọi. Ánh mắt của nhìn về phía , chăm chú, pha chút dịu dàng, chứa đầy ôn nhu, bắt gặp ánh mắt ấy liền run lên né tránh, trái tim giật thót bối rối nhìn về phía khác. nhớ chưa bao giờ dùng ánh mắt say lòng người đó nhìn , nhưng còn bây giờ có như vậy ? " Triệ... triệu tổng..." khác nhiều quá làm biết nên lạnh nhạt hay thân thiết với nữa.


      Trước đây cũng hay lắp bắp như vậy khi chuyện với , cái miệng nhắn kia lúc nào cũng giọng gọi " Kỳ Tân... kỳ tân..." chứ biết bật ra hai tiếng xa lạ này, cũng thường né tránh ánh mắt mà thay vào đó là đôi mắt to tròn có chút sáng long lanh. Đột nhiên cất giọng hỏi, nghe ra là vui mừng hay giận dữ. " Người đàn ông kia là ai? Ngô Hàm?" nhưng lại ràng có chút gì đó bất mãn ở đây.


      Tất nhiên Thái Miên Miên rất biết tự lượng sức mình, nghĩ đến là níu kéo . " Triệu tổng, chuyện đó đâu còn quan trọng nữa, và em là em." Đúng vậy, ngày đó để lại giấy li hôn và rời , tin rằng với người có lòng tự tôn như Triệu Kỳ Tân, hẳn dễ dàng chấp nhận thực này, dù sao với đây cũng chỉ là cuộc hôn nhân tình . Cho nên đối với câu hỏi của khẳng định cũng phủ nhận, chỉ cần biết là buông tay đoạn hôn nhân này.


      Nhưng khi nhìn thấy bây giờ, vẫn cầm được mà buộc miệng hỏi ra lo lắng của mình. " Sao lại gầy như vậy?" Hình dáng của sớm in sâu trong đầu . Liếc mắt là liền nhận ra gò má hơi hõm vào, đôi mắt lộ ra chút mệt mỏi, mặc dù biểu lộ ra bên ngoài rất ít, rất khó phát , nhưng đối với người hiểu trong lòng bàn tay như , làm sao phát ra thần sắc tiều tụy này của chứ.


      còn dám hỏi? Triệu Kỳ Tân cười rộ lên, có chút vui vẻ nhìn . " Nếu là tại em em có tin ?" nấu thức ăn cho , ăn cùng , chăm sóc ,... quả nhiên thể ăn ngon ngủ yên được rồi. Bản thân nghiễm nhiên bị nghiện hết thuốc chữa với này. Cho nên để cố gắng vun đắp lại cuộc hôn nhân này, gì khác hơn là phải khiến cho toàn tâm toàn ý trở về bên . " Có thể mời bữa cơm được ?" cầu chân thành như vậy, thể đồng ý được rồi.


      Sau đó bầu khí lại rơi vào im lặng, đúng hơn là cả hai biết nên với nhau cái gì. Chiếc xe chạy vút , cho đến khi ra tới ngoại ô, đến công trường xây dựng lớn ven sát cổng chào vào trong thành phố. Từ xa có thể nhìn thấy công trình to lớn cao mấy mươi tầng trong quá trình thi công, bên cạnh có hàng trăm người vội vã qua lại làm việc, xem giữa họ là công trình và máy móc khá đại.


      Nhìn tòa cao tầng như dựng giữa trời, Thái Miên Miên nhìn đến có chút ngây ngẩn, trong thành phố tòa cao ốc thiếu cái to lớn hơn thế này, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt cách người ta xây dựng chúng như thế nào, sâu vào trong các lô cốt ngăn cho công trình tiếp cận với bên ngoài. Có thể nhìn thấy sơ lược được bố cục bên trong, chính giữa có khoảng trống lớn có thể là nơi đặt thang máy các tầng lại phân ra từng gian riêng, duy chỉ từ tầng 1 đến tầng 10 có phân ra làm nhiều khu hơn. Có thể dự định được đây hẳn là khu chung cư tích hợp.


      đường cùng từ trước ra đến phía sau, cảm thấy có biết bao nhiêu ánh nhìn đổ về phía bên này, nhưng tất cả cũng chỉ thuần tò mò là chính.


      Cho đến khi bóng dáng hai người khuất, Đại Lực đứng bên ngoài mới với đám người nhìn nhìn kia. " Lão đại với chị dâu có chút xích mích, ngoài mặt cứ gọi là Thái tiểu thư, mọi người cố gắng làm việc để gây ấn tượng tốt trong lòng chị dâu nghe ?"


      đám người có hay làm việc đều đồng thanh hô vâng. Công việc cứ như vậy làm còn muốn nhanh chóng hơn trước.


      Phía sau là nơi tập trung rất nhiều máy móc để phục vụ kịp thời công trình ở phía trước, có máy đóng cọc nền, có máy đầm, máy gia cố, công tơ điện,... máy móc các loại, cũng có số loại máy hơn như máy tiện, máy hàn, máy gia công,... Nhưng đối với Thái Miên Miên mà , đơn giản là biết được chút gì về những thứ này. Hôm nay quyết định là chỉ đến xem qua trước, hôm sau liên hệ với phía công ty vận hành thử các loại máy này để xác nhận việc chúng hoạt động tốt sau khi kí kết hợp đồng. Mặc dù sợ lợi dụng bảo hiểm để trục lợi, nhưng nguyên tắc vẫn là nguyên tắc. Xem xong lượt, ghi lại hơn 200 loại máy lớn , Thái Miên Miên vừa hoạch định số tiền bảo hiểm, vừa lẩm nhẩm điều khoản hợp đồng, sau đó thảo luận qua lại với về các vấn đề liên quan. Đến trưa, công việc cũng coi như tạm hoàn thành, mai đến để thực việc nghiệm thu lần nữa số máy móc này.


      " Được rồi. Trở về ." Cả buổi sáng quan sát , kinh ngạc thôi là chưa đủ, số lượng 219 loại máy móc phải là việc người bình thường có thể kiểm kê hoàn thành trong buổi sáng, nhưng chính tận mắt nhìn thấy làm xong, tốc độ nhanh chậm, hơn nữa những gì cần ghi và cần chú ý đều được ghi lại trong sổ tay cả. Hình như còn chưa biết nhiều điều về lắm.


      Lời vừa dứt cái bụng của ai đó rất vô cùng phối hợp kêu lên. " Ọc ọc...~~~"


      Thái Miên Miên: ...


      Triệu Kỳ Tân: ...


      Chiếc Ferrari đen tuyền rất nhanh rời khỏi công trình, quay trở lại thành phố, mất 15 phút sau đến căn chung cư của , đến nơi lại có ý định rời ngay. nhướng mày nhìn , khóe miệng nhếch lên nhìn cười nhạt.


      " Mời Triệu tổng lên nhà." Thái Miên Miên hết đối sách với người đàn ông này, vốn nghĩ sáng nay chỉ là đùa quả nhiên là .


      Dừng xe bên dưới tòa nhà chung cư, Đại Lực cười cười đợi hai người cùng bước ra khỏi xe, sau đó rất có ý tứ lái xe rời .


      - Phân cách tuyến nóng bỏng -


      Nhìn bóng dáng nho của trong phòng bếp, vẫn là áo sơ mi mỏng manh, phong phanh, dễ dàng nhìn thấy da thịt bên trong như những hôm vừa qua. Trước đây hầu như nhận ra bộ dáng của vô cùng, vô cùng ma mị khi ăn mặc thế này, mà cũng phải thôi, trước mặt chưa bao giờ dám ngang nhiên như vậy, biết chán ghét phụ nữ dùng cơ thể để khiêu khích đàn ông, vui nếu thấy như thế này. Hóa ra trước đây luôn muốn ăn vận thoải mái thế này, nhưng tại vì nên mới miễn cưỡng mặc thứ trang phục kín đáo kia. Còn bây giờ, mối quan hệ của họ khác xưa, vì việc làm của mà để tâm nữa.


      Nhưng ngoài chuyện này ra, có nhiều thứ là thói quen khó sửa, Thái Miên Miên dễ dàng chọn món, với bây giờ hẳn là cần thức ăn có nhiều thịt. Trong tủ lạnh giờ có sẵn phần sườn mua ban sáng, làm món canh rau diếp và đĩa sườn xào chua ngọt, thêm phần cải nộm là được. Mỗi khi nấu ăn hay tập trung làm việc nào đấy đều có thói quen bỏ mặc mọi thứ xung quanh, giống như lúc ngủ hay ngay lúc này cũng vậy, chuyên tâm nên để quên cả người đàn ông bên ngoài kia chờ đợi đến nóng lòng, tự mình vào bếp, lặng lẽ đứng phía sau . cũng chẳng hay.


      Để lửa cho món sườn, quay sang rửa rau diếp, chúng được cắt bỏ phần thừa từ trước ngâm nước muối để sạch khuẩn, vừa định vặn vòi nước để rửa sạch lần nữa trước khi làm món canh ... " Phụt!!!" Van khóa nước bất thình lình bị hỏng, vòi nước mặc sức phun dữ dội. Cả người đều bị ướt đẫm, biết phải làm như thế nào bị cánh tay to lớn kéo ra sau, cả người chắn trước người , biết trong những khu chung cư này thế nào cũng có những dụng cụ cho trường hợp khẩn cấp, vì coi như quen thuộc mọi góc trong nhà dễ dàng tìm thấy hộp dụng cụ gần đó, chỉ mất chưa đầy năm phút khắc phục được cố đột nhiên xảy ra này. Nhưng hậu quả là cả hai đều bị ướt sũng.


      Thái Miên Miên bị nước lạnh bắn hết lên người, việc xảy ra đột ngột như vậy sao có thể thay đồ ngay được, nhưng cảm thấy bản thân lạnh lẽo, mà lại lo lắng cho . " Kỳ Tân sao chứ?" Quả nhiên vẫn là nhanh trí hơn, dễ dàng liền giải quyết xong, vì chuyện này làm hại đều bị ướt nhẹp, cả góc bếp toàn là nước.


      Áo sơ mi mỏng dính sát vào người khiến cảnh xuân bên trong lắp ló bại lộ toàn bộ, da thịt đều bị phơi bày trước đôi mắt nóng bỏng của người đàn ông, mà lại thản nhiên hề hay biết. " Khụ khụ... sao." Ánh mắt lo lắng xoay tới xoay lui, biết nhìn đâu, ngốc này đụng chuyện là chẳng giữ vững lập trường, dễ dàng quên bản thân. Chết tiệt!!! có biết như vậy là rất nguy hiểm , sao sao lại...


      phải vừa mới kho khan sao? Thái Miên Miên thấy vừa tiều tụy sợ là dễ bệnh còn ho mấy cái, giờ lại bị ướt, mày nhíu lại. Liền đợi đôi co lời nào, bàn tay liền nắm lấy tay dẫn vào phòng của mình, tự bản thân đẩy vào trong phòng tắm đưa tạm cái áo tắm màu trắng cho , sau đó đóng cửa lại. Đến lúc này, bản thân mới nhớ ra, chính mình cũng ướt nhẹp có hơn gì đâu.


      Haiz, vốn muốn lạnh nhạt để xa lánh , vậy mà coi như xong cả rồi, đúng là đồ ngốc mà, chỉ cần động đến chuyện gì liên qua đến đều ngốc như vậy. Lại mở cửa tủ quần áo lấy ra chiếc áo sơ mi khác, rồi lại nhìn cửa phòng tắm, chắc còn chưa ra nhanh như vậy đâu, cho nên, cũng nhanh thay đồ rồi dọn dẹp bãi chiến trường thôi.


      Trong phòng tắm, nhìn áo choàng tắm màu trắng trong tay, cơn tức giận của Triệu Kỳ Tân lên đến não, vừa ngọt ngào vừa chua xót. Ngọt ngào vì trong lúc nào cũng nghĩ về trước tiên, nhưng lại chua xót, cũng còn nguyên bộ dáng ướt sũng như đó. Bởi vậy lần đầu tiên trong đời Triệu Kỳ Tân thay quần áo nhanh như vậy, chỉ chưa đầy ba mươi giây vội mở cửa phòng tắm bước ra, chuẩn bị giáo huấn trận đừng bao giờ lo cho người khác trước như vậy lại bắt gặp ...

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      [TIẾP THEO]


      Đây phải là lần đầu tiên nhìn thấy mồn cơ thể , đôi lần trong khi ngủ, cách lớp áo mỏng có thể nhìn thấy được phần nào hai khối thịt mềm mại, hoặc trong giấc mơ đêm qua, cùng người đàn ông kia triền miên. Nhưng tất cả cũng đều là gián tiếp, còn lần này nhìn thấy được ràng, là thực. Đôi gò phấn nộn cứ sững sờ trước mắt , hồng hào và căng mọng như vậy. Giờ này tầm 12 giờ trưa hơn, ánh sáng của thái dương rực rỡ, trong phòng dù có màn che, hay cần bật đèn mọi thứ vẫn dễ dàng nhìn thấy như vậy.


      Cửa phòng tắm cách chỗ đứng chỉ có hơn ba bước chân, rơi vào tình huống này cả hai đều biết phải làm sao? bị dọa đến đứng hình phản ứng. Còn cũng phải là Liễu Hạ Huệ có bản lĩnh kiềm chế bản thân tốt như vậy, huống hồ còn là người đàn ông bình thường, nhưng may đầu óc vẫn còn tốt hơn chút, nhanh chóng lấy áo sơ mi mặc quá nửa của kéo lên che nơi nào đó nhô cao, sau đó bỏ lại câu. " Em tự lo liệu." rồi bước vội ra ngoài. Nếu chú ý thấy hai tai cũng nổi lên vài phần đo đỏ.


      Năm phút sau, mới rề rề bước ra, cúi gầm mặt chỉ để lộ bên gò má đỏ như gấc. Mất mặt chết được!!! Hu hu... bị thấy hết rồi... ~(T^T)~ Cảm nhận được ánh mắt của nhìn đến cúi đầu càng thấp, đầu càng rút vào cổ như đà điểu, dám nhìn mặt qua phòng khách, sau đó lủi thủi vào phòng bếp.


      Bóng dáng vừa biến mất bất chợt nghe tiếng hô lên. " Áaaaaa." Sàn nhà bên trong bếp còn đầy nước, cúi mặt cẩn thận liền bị trượt chân ngã, cả người đều ngã nhoài xuống đất, cơ thể đập xuống đất, may mà va chạm vào đầu, nhưng đầu gối bị cọ trúng sàn đá lót gạch lạnh lẽo liền bị bầm tím mảng lớn, cánh tay bị xước vào cạnh bàn rách đường. Cả người lại ướt sủng lần nữa.


      Nghe tiếng động Triệu Kỳ Tân vội vàng bước vào. Bên trong là bãi chiến trường đồ vật đều bị ngổn ngang cả, Thái Miên Miên bị ngã đến còn sức đứng dậy, cả người đều bị va đập khiến toàn thân ê ẩm, vừa cử động mặt liền nhăn lại thành đường. Bây giờ rất muốn mắng , mắng cẩn thận, mắng ngốc nghếch, mắng ... nhưng nhìn thấy đôi mắt to tròn ần ật nước của , lại mềm lòng. " Ngoan đừng động, đỡ em lên." Chỉ thấy cúi người sau đó liền nhàng nhấc bổng lên, để dựa sát vào lồng ngực rộng lớn của .


      Trong giây phút này, Thái Miên Miên còn cảm thấy đau đớn nữa, áp tai là có thể nghe nhịp tim đập từng hồi của , cảm giác như có thể chạm đến lòng vậy. Đột nhiên trở nên ngoan ngoãn như vậy, Triệu Kỳ Tân nhìn nhu thuận nằm trong ngực mình, khóe môi tự chủ nhếch lên.


      Vào đến trong phòng tắm, nghiêm khắc ra lệnh. " Em ngồi yên đó cho ." Để ngồi lên ghế có sẵn trong đây, sau đó ra ngoài lấy chiếc áo khác, cùng hộp sơ cứu trở lại, nửa quỳ nửa ngồi sàn đá lót phòng tắm, nâng cánh tay bị rách của lên, dùng nước ấm nhàng rửa sạch lại vết thương, rồi lấy bông băng thuốc đỏ thấm ngay miệng vết thương, tự tay khử trùng sau đó thành thục dùng chỉ may lại, kế đó lấy miếng gạt the bịt ngay vết may, quấn quanh hai vòng sau đó cố định nó lại. Tiếp theo lại lấy ít thuốc bôi vết bầm trong hộp ra, nhàng thoa lên đầu gối của , động dịu , khiến chỉ cảm thấy hơi hơi đau chút. Tầm mắt dừng lại áo ướt sủng của , bàn tay di động lên phía sau đó tháo từng cúc áo ra, Thái Miên Miên vội vàng túm áo lại đề phòng nhìn . " làm gì vậy?" Nhưng vừa động, mày mảnh liền nhíu lại thành đường, sao lại quên ở trong cũng bị va đập chứ, huống hồ áo còn ướt, với tình trạng này đừng mong là tự mình có thể thay được. " Ngoan, dù gì cũng thấy cả rồi."


      " ... " (/T~T)/


      có thể cảm thấy ánh mắt nóng lên vài phần sau khi cơ thể phô ra, với tay lấy khăn tắm gần đó cẩn thận lau khô toàn thân , hơn nữa lau vô cùng cẩn thận, cách lớp vải bông mềm mịn, mơ hồ cảm nhận được va chạm gián tiếp của , nhất là khi lưu luyến nơi da thịt căng tròn đó còn có nơi kia nữa. " Bên trong bị bầm ít chỗ, điều phải thoa thuốc." đoạn khoác chiếc áo khô tạm lên người , rồi ôm đặt lên giường.


      Nhìn khuôn mặt đỏ hây hây của , ánh mắt nhìn có chút cầu khẩn, có chút nao núng, có chút ngây ngô, có chút rụt rè, có chút sợ sệt như hóa thành móng vuốt nho gẩy gẩy vào lòng khiến ngứa ngáy đến khó chịu. " Em đừng nhìn nữa, thôi biết làm chuyện gì với em đâu." Triệu Kỳ Tân nhìn , bên trong con ngươi đen có tia lửa nhẫn chực chờ phát động, nắm lấy tay , áp lên đôi mắt khiến người ta ngứa ngáy kia. " cần nhìn."


      Còn , giống như con thỏ ngoan ngoãn che mắt lại, gật đầu mạnh. " Ưm." Cho nên sau đó nhìn thấy gì, bầu khí im ắng đến cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được dễ dàng, trong gian bao trùm mùi thuốc thoa thoang thoãng, cảm giác bàn tay to lớn của chậm chạp xoa lên da thịt của mình, xấu hổ đến muốn tìm chỗ trốn nhưng lại có phần dũng khí đó.


      Trãi qua rất lâu...


      Đến lúc thoa xong, gỡ đôi bàn tay che mắt ra, ngủ thiếp từ lúc nào, dọn dẹp mớ bề bộn trong phòng tắm, gọi Đại Lực mang hai phần thức ăn đến, sau đó chỉ còn lại với .


      ---- Phân cách tuyến ngọt ngào ----


      Ngày hôm sau, bàn làm việc của Ngô Hàm xuất phong thư xin nghỉ của Thái Miên Miên do nhờ Triệu Kỳ Tân viết hộ, với lí do tại bản thân bị thương tích đầy người cho nên thể làm được, cho nên xin nghĩ tuần để tĩnh dưỡng, kèm theo đó còn có số tài liệu chuẩn đoán tình trạng sức khỏe thời của sau khi đến bệnh viện trung tâm khám lại lần.


      Nhìn chữ viết khỏe khoắn rắn rõi, Ngô Hàm dĩ nhiên nghĩ là do viết rồi, hơn nữa hình như còn là chữ viết của đàn ông. Người như ta trước nay tình trường dường như chưa có đối thủ, khó khăn lắm ta mới để ý đến người phụ nữ, tất nhiên cố theo đuổi đến cùng, huống hồ bản thân tự nhận vẻ ngoài cũng có, gia thế cũng có, còn sợ về tay ta???


      " Tiểu Lý, cậu ở lại đây tôi ra ngoài có việc." Ngô Hàm phân phó cho trợ lí ở lại văn phòng, còn ta lại lên kế hoạch đến thăm như thế nào.


      Hết chương 5.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6:


      Lúc này trong căn hộ của Thái Miên Miên tràn đầy khí ấm áp, ánh nắng từ khung cửa sổ rọi vào căn phòng bếp làm sáng lên bóng dáng to lớn loay hoay bên trong. Người đàn ông đó rất cao, mặc dù chỉ nhìn thấy tấm lưng, nhưng dáng vóc vẫn mơ hồ toát lên vẻ khí thế của đấng mày râu. Nhưng bây giờ người đàn ông đó, tay trái cầm cái muôi, tay phải cầm cái giá, vừa khuấy cháo trắng có trong nồi vừa xơ thịt bò xào chảo. Bởi vì đây là lần đầu nấu ăn nên trông có vẻ khá chật vật. Múc cháo cho vào cái bát màu trắng lại xốc phần thịt bò xào mặn bỏ lên mặt cháo thêm thìa tiêu, ít ngò thơm, thêm cái thìa, đặt tất cả lên cái đĩa sứ rồi mang ra ngoài. " Miên Miên, cháo đến."


      Sáng nay khi Triệu Kỳ Tân nấu cháo cho ăn, Thái Miên Miên bị dọa suýt từ giường ngã xuống đất lại va chạm lần hai, may mà cơ thể được kéo lại. Nhìn chén cháo tỏa ra khí nóng nghi ngút, thịt bò bốc lên từng đợt khí thơm tho, màu sắc tinh tế đơn giản kích thích khẩu vị, rồi lại nhìn kinh ngạc đến há hốc. Từ hôm qua đến bây giờ, làm cho từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, cử chỉ dịu dàng, nụ cười tỏa sáng, lúc nào cũng ôn nhu với khiến có cảm giác từ trong mộng bước ra. Có cảm giác thực lắm.


      " Đồ ngốc, em còn ăn cháo nguội hết bây giờ." thất thần suy nghĩ đột nhiên cảm thấy thở thuận hóa ra nhéo mũi , hành động này sao giống những cặp đôi vừa nhau chơi đùa với nhau vậy, Thái Miên Miên hiểu nổi. Trước đây mối quan hệ của họ giống như nước sông phạm nước giếng vậy, sao mới có tuần thay đổi trời vực vậy... " Em ăn, em ăn ngay." Tránh thoát tay , liền cằm thìa lên, múc muỗng cháo nếm thử trong trạng thái ngờ vực.


      Còn chú ý quan sát biểu tình khuôn mặt , mày của nhíu lại thành đường, mặt mày nhăn nhó, đôi mắt to tròn nhìn đầy khiển trách, khó khăn nuốt xuống miếng. Sau đó mới há miệng nhăn mặt nhìn . " Kỳ Tân... ..."


      Biểu tình này... " Khó ăn lắm sao, nếu ăn được thôi. gọi Đại Lực mang thức ăn tới." Đây là lần đầu nấu cho người khác ăn, khó trách ngon, may mà biểu lộ với , chứ nếu mà ăn hết chén cháo này, cảm thấy vô cùng áy náy đó. Bàn tay to vươn ra định mang cháo , lại bị ngăn lại, chớp chớp mắt, hé ra khuôn mặt tươi cười nhìn .


      " phải, cháo rất ngon đó hì hì..." đoạn múc muỗng cháo nhanh tay cho vào miệng . Triệu Kỳ Tân vội vàng thưởng thức, mùi vị tạm được, sau đó mới ngớ ra, kéo kéo má cười vui vẻ . " Dám trêu ."


      nồi cháo đầy, chung cái bát, cùng cái thìa, cứ miếng em miếng rất nhanh liền hết. Thái Miên Miên ăn no đến nỗi ngồi dậy nổi, cũng bất lực, thể đứng dậy lại cho tiêu bớt, vì hôm qua bệnh viện bác sĩ đầu gối bị trật khớp cần nắn lại sau đó cố định tuần mới được. Thái Miên Miên thầm than xuôi xẻo, nếu có ba ba ở đây chỉ cần 2 ngày là có thể lại bình thường. lo lắng ai giúp đỡ những ngày này đây, đột nhiên Triệu Kỳ Tân lại đưa ra chủ ý đến ở lại nhà , chăm sóc cho , vì trong khoãng thời gian này chưa có kí kết hợp đồng nào mới, khá rảnh rỗi có thể giúp trãi qua những ngày này.


      Lúc đấy Thái Miên Miên cũng cảm thấy có gì ổn, còn có chút vui vẻ giải tỏa gánh nặng, nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại với chuyện xảy ra ngày hôm qua hình như giữa họ cái gì đó bình thường rồi.


      dựa người vào sa long trong phòng khách, dùng bàn tay vẫn còn hoạt động được của mình xoa xoa bụng, thở hì hục, rất giống hình ảnh người phụ nữ mang thai xoa xoa bụng thương đứa trong bụng mình vậy. Triệu Kỳ Tân nhìn đến, mặc dù bụng chưa phồng lên, cũng chưa có con , nhưng nghĩ đến viễn tưởng ngày nào đó đẹp trời ngồi bãi cỏ xanh nằm cạnh bên xoa xoa bụng mình, thào thương với sinh mệnh tồn tại trong bụng , đứa trẻ của hai người, giọng về tương lai của bọn họ và cả đứa còn chưa chào đời. Ngày đó phải tuyệt vời làm sao...


      " Đinh đinh." Chuông cửa đột nhiên reo vang cắt ngang dòng suy nghĩ của , bỏ bát đĩa vào máy rửa bát xong xuôi mới ra mở cửa. cũng biết người đứng trước cửa căn hộ của là ai. Kéo tạp dề để lại bếp, nâng khuôn mặt có chút lạnh lùng ra tiếp đón người khách mời mà đến.


      Có thông minh đến đâu chăng nữa, Ngô Hàm cũng tin người đàn ông bước ra mở cửa cho ta lại là , khi thấy người đàn ông lạnh lùng nhìn này, tự tin của ta tụt dốc phanh. " Triệu tổng."


      " Là Ngô giám đốc. biết đến đây để làm gì?" Nếu bây giờ mà bắt Triệu Kỳ Tân cười e là còn khó coi hơn khóc. Nếu phải niệm tình tên đàn ông này ân cần giúp đỡ mấy ngày qua sợ là sớm đóng cửa, tiễn với ta rồi. dùng não cũng biết gã đàn ông này đánh chủ ý đến bông hoa của .


      Chính Ngô Hàm cũng ngờ, chỉ mới ngày mà với Triệu Kỳ Tân xảy ra chuyện này, đáng nhẽ ta phải để ý khi cần nhìn cũng chọn đích danh chứ, hóa ra là nhìn trúng gương mặt xinh đẹp của . " biết Triệu tổng với ấy..." thành quan hệ rồi sao?


      Chết tiệt!!! ra cũng chỉ là gã đàn ông nhìn phụ nữ bằng nửa thân dưới. " Thái Miên Miên là vợ tôi." Triệu Kỳ Tân lên tiếng cắt ngang. Khuôn mặt lạnh mấy phần, dám suy nghĩ như vậy với . Nếu xuất của , có phải ta cả gan dám động đến ấy, bản năng muốn xông lên đấm vào mặt ta đấm cho hả giận, giọng ngọt ngào của Thái Miên Miên lại vọng ra.


      " Kỳ Tân ai vậy?"


      " Là Ngô giám đốc thôi. ta sắp rồi. " vọng vào, ý tứ đuổi khách rất ràng.


      Nhưng Ngô Hàm vẫn bị vây trong câu của Triệu Kỳ Tân. Giống như nắm được điều gì, ta nhếch môi. " Triệu tổng đùa phải ? Miên Miên chỉ mới 21." ta híp mắt lại nhìn đầy miệt thị. Triệu tổng là gì? Hóa ra chút thủ đoạn để che mắt thiên hạ cũng có, lời ra có nửa phân tin tưởng. " Triệu tổng để mắt tới ấy tôi quản, chỉ là sau này..." ta cười khẩy.


      " Rầm." Triệu Kỳ Tân sập cửa mạnh, đứng bên ngoài với ta, ánh mắt lãnh nhiệt trừng thẳng vào mắt ta, hai người đàn ông đứng cùng nhau nhưng cao hơn hẳn nửa cái đầu khí thế vượt trội hơn hẳn. Sau đó chỉ thấy vạt áo bị túm lấy, tức giận nện quyền vào mặt ta cách thương tiếc, mắt trái bầm tím, sau đó móc điện thoại trong túi ra, bấm chốc rồi đưa cho ta xem. " Mẹ nó, Ngô Hàm, cậu nhìn kỹ, đây là giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi, dám có suy nghĩ xấu xa với vợ tôi cậu đừng có trách vì sao tôi lưu tình!!!" Rồi ném thẳng điện thoại vào mặt ta cho ta tự xem, sau đó mở cửa bước vào trong để mặc người đàn ông bị đánh đến xanh tím bên mắt ôm mặt thở dốc.


      Bên trong Thái Miên Miên ăn no, có chỗ êm ái liền thiếp . Tâm tình bực bội, chỉ đơn giản là nhìn thấy dáng ngủ đáng của liền cảm thấy thoải mái. Cũng may ngày hôm đó kí vào giấy li hôn, cũng trực tiếp xông đến trước mặt mà nóng nảy, cũng may còn có cơ hội trân trọng cuộc hôn nhân này...


      Đặt nụ hôn lên trán , liền bế trở lại phòng ngủ, đắp chăn lại đàng hoàng, lưu luyến sờ sờ đôi gò má của , rồi mới bước ra ngoài.


      Muốn được ở bên cạnh , dối là có việc gì để làm nhưng thực cuộc sống của rất bận rộn. Bên ngoài phòng khách Đại Lực mang đến chồng công văn giấy tờ, tất cả đều nằm gọn bàn chờ xử lí.


      tuần sau, Thái Miên Miên cũng có thể lại được bình thường, liền qua với Triệu Kỳ Tân cần ở lại chăm sóc nữa, như vậy làm trễ nãi công việc của . Mặc dù vô cùng cam tâm, trong bụng gào thét muốn tiếp tục ở bên cạnh , nhưng binh pháp Tôn Tử có câu, dục tốc bất đạt (*) cũng miễn cưỡng gật đầu đồng ý, nhưng cố chấp rằng có thời gian thu xếp đồ đạt nên quần áo của vẫn để lại trong nhà , Thái Miên Miên cũng cảm thấy phiền gì.


      " Em nhớ chăm sóc bản thân đấy!" tiễn ra cửa, còn lưu luyến để lại câu khiến vừa phiền lòng vừa ngọt ngào.


      " Biết rồi khổ lắm, mãi!"


      tuần này trôi qua với còn vui vẻ và hạnh phúc hơn ba năm gộp lại, đột nhiên thay đổi, thái độ với mọi người vẫn như cũ nhưng đối với khác nhiều lắm lắm. Trước đây nào thấy dịu dàng, ôn nhu với mình, nhưng bây giờ dường như mọi lúc mọi nơi đều để tâm đến , lo lắng cho trước tiên. Nếu phải cảm giác vẫn là , gương mặt đó biểu cảm đó là , còn sợ giống như mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình trùng sinh có người đàn ông khác trong vậy.


      Nhưng mà, xoa xoa gò má đỏ bừng, càng như vậy trái tim vừa mới vỡ nát của chẳng mấy chốc lại biến nguyên lại mất, càng lúc càng còn lạnh lùng với nữa, nuông chiều , quan tâm , sủng nịnh , hơn hết còn mờ ám với nữa. Giống như mỗi khi ăn, cường thế nửa dỗ ngọt nửa bắt buộc phải ngồi cùng với , sau đó hay trêu chọc , hôn lên gáy , sờ soạng trước người lung tung, khiến miệng thờ dốc, mặt đỏ hây hây, nhưng vẻ mặt lúc đó rất... khiến người ra nghĩ rằng bản thân chỉ là suy nghĩ nhiều. Hay mỗi lần thoa thuốc cho , ánh mắt lúc đấy nóng rực, giống như con sói hoang tìm được thỏ , dễ dàng ngụm ăn sạch vậy.


      Vì sao lại thay đổi lớn như vậy, Thái Miên Miên thầm suy đoán, sớm muộn cũng có người đến cho biết vì sao.


      Cùng chiều hôm đó, quả nhiên Thái Miên Miên gặp nhân vật mời mà đến này.


      Vừa mở cửa, vốn nghĩ gặp Đại Lực đến mang trang phục của , đến lúc mở cửa ra lại là . Khuôn mặt của liền lên vẻ bài xích kinh điển khi nhìn thấy tiểu tam của chồng mình vậy. " đến đây để làm gì?" Bao giờ khi hai người gặp mặt nhau, có cảm giác tên Lí Dược Dao này rất coi thường , coi thường ấy thể ràng nơi ánh mắt, cử chỉ, hành động, cũng khiến cảm thấy vô cùng chán ghét.


      Uốn lọn tóc xoăn, Lí Dược Dao nhìn cười nhàng. " Đến gặp được sao?" Nhìn bộ dáng của , ta cười nhạt, thảo nào mấy năm qua, hề chạm vào , xinh đẹp có xinh đẹp, thậm chí là hơn ta nhưng lại thiếu nét quyến rũ của phụ nữ, nếu là người đàn ông bình thường e là còn động lòng với , nhưng với người có tính cách mạnh mẽ như Triệu Kỳ Tân nào để ý đến. Vậy mà những việc làm mấy ngày qua của khiến suy nghĩ này của ta bị lung lay dữ dội, đến mức ta phải xuất để chặn đứng mọi mối nguy ảnh hưởng đến việc ta thay thế trở thành Triệu Thiếu phu nhân tương lai vậy.


      " Chúng ta có chuyện gì để với nhau." Thái Miên Miên bực mình sập cửa lại bị ta ngăn lại.


      Miết môi đỏ chót, ta cúi người kề sát với vành tai , giọng vài câu. " có muốn biết vì sao những ngày qua Kỳ Tân lại thay đổi thái độ đột ngột với ?" ta cười thần bí. " Là vì 2 tháng nữa Triệu gia hai người về." Triệu ba ba và Triệu ma ma về.


      " Còn chuyện gì nữa ?" Mày của Thái Miên Miên hơi nhăn lại.


      " Được rồi. cứ suy nghĩ ." ta cười nhạt nhìn , sau đó hả hê cười, rồi xoay người bước .


      Tối hôm đó, đến căn hộ của Thái Miên Miên liền ôm mối nhọc lòng lên giường ngủ. trước giờ trong mắt phải là người đổi mặt như lật sách, tính cách trước sau như lạnh lùng có chút nghiêm khắc, chưa bao giờ lại sủng nịnh ai khác như những ngày qua khiến vừa vui vẻ vừa lo lắng. Hoặc giả đóng vở kịch tình cảm vợ chồng mặn nồng với để hai tháng sau có thể diễn trước mặt Triệu ba ba và Triệu ma ma đến có sai sót? Nhưng là người vì thái độ của hai người họ mà phải ra sức lấy lòng người mà chán ghét là ư? Quan hệ của với Lí Dược Dao là gì? Vốn đây là những điều mà muốn để tâm đến nữa, nhưng dịu dàng và ôn nhu của những ngày qua khiến cho trái tim vừa tìm được chút an bình của lại nóng lên, thể nghĩ đến . là rắc rối. Thái Miên Miên chôn đầu trong chăn, nghĩ mãi cũng biết được đáp án, cuối cùng thiếp trong mớ ngổn ngang suy nghĩ.


      Sáng sớm hôm sau, lại đến văn phòng làm việc bình thường, nhưng hôm nay ánh mắt mọi người nhìn rất lạ, có người nhìn chầm chầm, có người lầm bầm với nhau, cũng có người ra vào chỉ chỉ trỏ trỏ, bị nhiều người như vậy chú ý cách hề che dấu, Thái Miên Miên dù có vô tâm cỡ nào cũng nhận ra được.


      Vừa bước vào phòng ban của mình, trưởng phòng Liễu Thúy Phiên giống như chờ sẵn, thấy là liền cất giọng . " Còn tưởng là ai, cũng chỉ là dạng bán sắc cầu vinh. May cho ta là được kim chủ vừa giàu vừa lắm tiền, lại soái như vậy. Ha ha... biết là được bao lâu."


      Mặc nhiên quan tâm tới lời đám phụ nữ còn lại trong văn phòng gì, Thái Miên Miên vẫn nghiêm chỉnh ngồi vào bàn làm việc, nghĩ việc tuần rồi, công văn bàn cũng cao cao, nếu làm nhanh sợ là trưa nay thể ăn cơm rồi. Thấy vậy, lao đầu vào giải quyết nhanh hết đống công văn, còn phải gọi bộ phận kiểm định của văn phòng chiều nay theo đến công trường để kiểm tra mấy loại máy móc kia nữa.


      Mắt thấy ngó lơ bọn họ, đám người Liễu Thúy Phiên càng bực tức, lắc mông đến bao vây bàn của , cười mỉa. " Chúng tôi là đến đấy, Thái Miên Miên. Tự cho mình là cao sang. Hứ!!! Cũng chỉ là biết dùng nhan sắc dụ dỗ đàn ông thôi." Chuyện Triệu Kỳ Tân xuất tại căn hộ của sớm phát tán khắp công ty, ai cũng đều nghĩ sớm trở thành tình nhân của rồi, đám phụ nữ phát cuồng vì càng thêm bực tức , mới có ngày mà ... Cho nên đám phụ nữ rảnh rỗi, túm tụm lại ức hiếp cũng vì để xả cơn tức giận này thôi.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chuơng 7:


      " ngờ Triệu Tổng lại soái như vậy, khiến người ta mê mẫn."


      " biết ta có vợ chưa nhỉ?"


      " Có vợ hay quan trọng làm tình nhân của cũng được."


      Theo sau là loạt tiếng thở dài cảm thán ngao ngán và mơ mộng của đám phụ nữ.


      Nghe đến giọng của mình trong đoạn ghi đó, đám phụ nữ đến trêu chọc Thái Miên Miên bất giác mặt mũi tái xanh, đó phải là những gì bọn họ trước đây sao? Những lời lẽ lớn mật hi vọng làm vợ, làm tình nhân Triệu Kỳ Tân của các ả đều bị thu lại, mà nhìn mất kiên nhẫn nhìn mình kia, chỉ hận thể tiến lên quẳng cho vài bạt tay. Nhưng mà ở đây đông người bất tiện chỉ biết ôm hận phủ phục. ra Thái Miên Miên cũng biết đoạn ghi từ đâu mà có, nhưng nó sai biệt là từ cái điện thoại trong túi phát ra, đúng là vừa lúc như vậy, còn nghĩ có người thầm giúp mình.


      " hay lắm, còn tưởng là quả hồng mềm, ngờ cũng là người phụ nữ thủ đoạn, hèn gì biết liêm sỉ như vậy..." Liễu Thúy Phiên câm hận , nhưng mà ngoài số lời khó nghe ra cũng thêm được gì. Ngoài miệng người ta tình nhân này tình nhân nọ, rồi cái gì dựa vào nhan sắc để leo lên giường kim quy, suy cho cùng là bản thân có vẻ ngoài dùng được nên ghen ghét đố kị phải sao. Huống hồ nếu họ biết được gia thế của 'tình nhân' này sợ là mười tám đời tổ tông cũng dám mảy may đắc tội đến.


      Thống khoái được vài lời, dưới ánh mắt nghiễm nhiên trong suốt vẫn đục của Thái Miên Miên, bọn họ chính là cảm thấy vô cùng nên lời, uất nghẹn đến nội thương. Cuối cùng cũng chỉ hừ hừ cho qua liền đám lục tục kéo về.


      Lúc này, Thái Miên Miên mới lục lọi điện thoại trong túi ra, thấy có cuộc gọi nhỡ, số màn hình ai khác chính là của Triệu Kỳ Tân, người chồng trước này của dạo gần đây rất lạ nha. Nhìn nhìn xung quanh, tại vẫn là nên tìm chỗ kín đáo gọi lại cho mới được. May mà tại vẫn chưa đến lúc vào giờ, cho nên ôm bụng nghi vấn, Thái Miên Miên liền lẻn góc chuyện điện thoại.


      " Alo. Chào buổi sáng Miên Miên." Giọng nam trầm thấp trong điện thoại vang lên.


      " Kỳ Tân, sao lại gọi cho em? Còn chuông điện thoại?" Thái Miên Miên nghe giọng, hình như mới thức phải, nếu mới thức sao lại gọi điện thoại đến cho ngay vậy, có chuyện gấp gì sao? Nhớ đến chuyện Lý Dược Dao với mình, nên tin hay đây.


      " Bảo bối, nhớ em gọi được sao?" Ủy khuất, ủy khất.


      "..." Càng lúc càng thấy sai sai - Thái Miên Miên nghĩ, người đàn ông lạnh lùng, thâm trầm ngày nào sao bây giờ giở giọng ra là đều mang hơi thở lưu manh, hoa hoa công tử, mỗi câu mỗi chữ đều trêu ghẹo người ta vậy? Chẳng lẽ uống nhầm thuốc? mới quen giọng điệu này a.


      " Là ba mẹ sắp về, báo với chúng ta trước tiếng để chuẩn bị." cười cười vừa vào điện thoại, nào biết khi nghe đến việc Triệu ba ba và Triệu ma ma sắp về, trái tim mấy ngày được an bình của liền nhịn được cảm thấy chua xót, là thực chỉ dỗ đóng vở kịch vợ chồng ân ái cho hai người họ thấy, sau đó đợi họ rời rồi lại trở về bộ dáng lạnh lùng sao.


      " Ừm em biết rồi." ỉu xìu đáp lại.


      " Tiểu Miên em khỏe sao? Nghỉ ngơi mới có tuần, nếu cảm thấy ổn về , đến đón em." Giọng đầu dây bên kia liền lộ ra chút sốt ruột, biết vậy cương quyết bắt nghỉ thêm rồi. biết chừng nào mới chịu trở về đây?



      " Em sao. Còn nhạc chuông điện thoại của em từ lúc nào thành như vậy rồi?" Chắc chắn là chồng cũ của lại giở trò gì rồi.


      " Là gì?" giả vờ biết lại.


      " biết ? Vậy có chuyện gì nữa em cúp máy đây." đoạn đợi thêm lời nào vội tắt, bởi vì nghe được bên đầu dây bên kia có tiếng của Lý Dược Dao.


      ----Phân cách tuyến rối loạn đầy thủ đoạn----


      Bên đầu dây bên kia vội ngắt, Triệu Kỳ Tân vừa bực mình vừa hụt hẫng, nếu có ngay tại đây muốn đánh vào mông vài cái vì cái tội còn chưa có xong vội tắt này, trong lòng lại có chút cảm giác khoái trá nên lời, vẫn là sáng nghe thấy giọng của tâm tình dễ dàng tốt lên được, bây giờ mối quan hệ họ cải thiện được ít, nhưng mà làm sao lại có thể đưa trở về nhà đây. Nhớ đến bên kia Đại Lực từng cho lời khuyên. " Chỉ cần 'ăn' được, sau đó phát huy công phu 'dịu dàng, đeo bám, chăm sóc' triền miên dai dẳng sớm muộn đại tẩu cũng về thôi."


      " A Kỳ!!!" Lý Dược Dao đầu dây bên kia gọi đến lần thứ ba rồi, ban đầu là ta gọi đến cho trước, sau đó lại bắt điện thoại khác, mặc dù nghe hoàn chỉnh đoạn đối thoại nhưng bản thân ta cũng biết đó là Thái Miên Miên, nghe thấy giọng điệu đứng đắn của , còn có tiếng 'Bảo bối' như là kim châm vào lòng ta, trong đầu trăm phương ngàn kế nảy ra, nhưng mà làm sao có thể để phần sủng nịnh ấy chỉ còn của mình được đây. Có chết Lý Dược Dao cũng muốn thừa nhận rằng, người đàn ông này người phụ nữ khác.


      Mà bên kia, nghe thấy tiếng gọi của ta, Triệu Kỳ Tân liền lộ ra thần sắc kiên nhẫn. Thực ra, thuở người rất khó gần, bản tính khác gì cha mình lắm, suốt ngày lầm lầm lì lì, được huấn luyện công phu để trở thành ám vệ của đại gia tộc. Trong trường ngoài vẻ ngoài dễ nhìn, hầu như có người bạn nào cho đến khi quen biết với Lý Dược Dao, ta người bạn đầu tiên của , nên từng trân trọng tình cảm bạn bè tốt đẹp đó. Điều này dẫn đến, khiến cho nhiều người hiểu lầm là này và chính ta từng nghĩ như vậy. Nhưng tất cả đều chấm dứt kể từ lần đó... cảm giác thất vọng vẫn còn đọng đến bây giờ. " Sao lại gọi cho tôi?"


      " A Kỳ... cho em xin lỗi được ? Em trở về rồi, nữa. Chúng ta trở về như trước kia ?" Bên kia Lý Dược Dao giả vờ lên tiếng khóc nấc, chuyện năm đó nhiều người biết, huống hồ ta biết Triệu Kỳ Tân cũng hiểu tình mà đem chuyện đó rêu rao, cho nên mặc kệ có tha thứ cho ta và mặc kệ biết được bao nhiêu, ta vẫn muốn đeo bám cho đến cùng mới được.


      Mà chuyện năm đó, nếu người ngoài nhìn vào đều nghĩ rằng, là do Triệu ba ba và Triệu ma ma chèn ép ta, bởi vì năm đó, hai người từng gặp ta ít hơn lần và lần nào sau khi họ ta cũng ra vẻ mình chịu uất ức, sau đó bản thân lại mất tích dấu vết...


      Khóc, cũng còn là cậu thiếu niên dễ tin người năm đó, nếu phải vì tia để ý của Hoắc tổng bên kia sợ bản thân chỉ bị trầy trật mà biết có thể bảo toàn tính mạng được nữa. " Chúng ta còn có gì để với nhau!!!"


      " Khoan A Kỳ, em cầu xin , gặp nhau lần được . Thứ năm tuần này 4h chiều, tại Khải Lục. lần thôi, em rời . Em thề!" ta nức nở van xin, chuyện năm đó, ta còn nghĩ đến thực ra Triệu Kỳ Tân sớm biết rồi, đến bây giờ có làm chuyện gì cũng vô vọng thôi.


      " Được." thống khoái đồng ý. Có số người cần phải chuyện đàng hoàng rồi tính toán lần luôn.


      nụ cười lóe lên môi Lý Dược Dao, vừa ngắt điện thoại của Triệu Kỳ Tân, ta liền nhấn dãy số khác. Chuyện mà ta muốn làm thể làm được, dù rằng thể ngay lập tức thu phục được người đàn ông Triệu Kỳ Tân này, nhưng khả năng giải quyết người phụ nữ của ta vẫn có thể. Thái Miên Miên a Thái Miên Miên, để ta sắp xếp cho chuyện tình cờ mới được a.


      " Thái Miên Miên, muốn tin chuyện tôi hay tùy. Chỉ cần đúng 4h thứ năm tại Khải Lục, tôi chứng minh điều tôi ."


      Lại nhanh tay nhắn tin còn lại cho Ngô Hàm, ai, ra còn phải nên bồi đáp cho người đàn ông này vậy. Nếu phải vì mục đích theo dõi Triệu Kỳ Tân, phát được nhà của Thái Miên Miên và vô tình bắt gặp cảnh Triệu Kỳ Tân đánh ta ta cũng biết đến người đàn ông này. như vậy bằng tuơng kế tựu kế thêm ta vào kế hoạch.


      " Tôi biết , nhưng cần biết tôi là ai. Muốn Thái Miên Miên thuộc về mình ngày kia 4h đón gặp ấy tại Khải Lục. đến hối tiếc cũng muộn." Cái ta đưa ra chỉ là cơ hội, nếu ta thông minh chắc chắn biết tận dụng cơ hội này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 8:



      Híp mắt, Ngô Hàm nhìn tin nhắn của người vô danh gửi đến trong bụng khỏi có chút kinh ngạc, nhìn vào nội dung tin nhắn người kia gửi lại, ta chắc chắn biết chuyện và Thái Miên Miên mới báo tin như vậy. Ngày kia sao? Nhớ lầm ta cũng có chuyện gì, trong đầu nảy ra tia tính toán, chỉ cần có thể gặp gỡ ở ngoài, chỉ bằng chút thủ đoạn ta tin thể lừa được vào bẫy.


      Sờ vết thương bên chân mày bên trái, là do bị Triệu Kỳ Tân ném điện thoại vào mặt, người đàn ông này đúng là có vẻ ngoài lịch lãm phong độ, rộng lượng hào nhoáng, nhưng kì thực bên trong chính là kẻ có chút thủ đoạn để lừa gạt tình cảm người khác. Lần đó bị Triệu Kỳ Tân cảnh cáo như vậy, lòng tự tôn đàn ông của ta bị chà đạp, có thù tất báo, nếu bây giờ mà buông tay, ta cam tâm. Huống hồ, mỹ nữ cực phẩm như vậy là lần đầu tiên thấy qua, chỉ cần lần tầm hoan đoạt ái thôi cũng khiến ta thỏa mãn.


      Nghĩ đến tư vị ngon ngọt của lúc mê mang động tình dưới thân mình, Ngô Hàm nhịn được nóng rát, cơ thể liền sinh ra chút phản ứng, như vậy liền nhắn tin 'Được' gửi lại.


      Mấy ngày kế tiếp dường như sóng yên gió lặng, nhưng trong lòng những người trong cuộc liệu rằng có thể yên bình được ?


      Mắt mở, Thái Miên Miên thất thần nhìn lên trần, bàn tay đặt áp sát lên ngực, cảm thấy nhịp tim đập nhịp nhàng trong lồng ngực. Những ngày qua, vẫn thường xuyên đến đây, nhưng lần nào cũng từ chối để vào nhà, hoặc là đẩy , muốn tiếp nhận bất kì dao động nào nữa. Ngày để lại giấy li hôn và rời , phải là đột nhiên xúc động mới làm như vậy, cũng do xuất của Lý Dược Dao. Chỉ là nghĩ, mối quan hệ vợ chồng chỉ được bề ngoài như vậy, liệu rằng có thể đến cuối đời hay ? Hơn nữa, bằng mối quan hệ giữa hai nhà, tùy tiện li hôn với , càng vì vậy mà thay đổi bản thân. Cho nên quyết định ra là vì cần khoảng trống cho mình cũng là cho để suy nghĩ về mối quan hệ này, hay đúng hơn, muốn chấm dứt ảo tưởng bản thân về thứ tình cho là có kia.


      Chỉ có tại lại xuất thay đổi như vậy, ôn nhu với , có lúc ngả ngớn có lúc chiều , lại biết chăm sóc cho khi rơi vào khó khăn túng quẫn, đối với người đàn ông có tiền có quyền, bị chính người vợ của mình ném lại thư li hôn như vứt bỏ, nhất thiết phải làm như vậy. Nếu như Lý Dược Dao , vậy là gì cần sắm vai vợ chồng ân ái, diễn vở kịch, nghĩ lại làm điều đó, với tính cách của , chỉ chuyện gì dứt khoát nhất định mạnh mẽ tuyên bố như vậy. Thế lí do gì lại đột nhiên thay đổi thái độ với ?


      Còn về phần Lý Dược Dao, trước mặt hề nhắc gì đến ta, vậy là hề quan tâm tới ta, hay là muốn để biết được tất cả chỉ là vở kịch? Bàn tay lặng lẽ nắm chặt lại, nếu ngày mai có thể biết hết tất cả mọi chuyện, dù có được kết quả gì, cũng muốn đánh cược lần. Liệu người đàn ông những ngày qua đối xử tốt với là vì mục đích gì?


      Mấy ngày nay ấy luôn lơ , gọi điện thoại cũng bắt máy, đến tận nơi ấy mở cửa cho vào, phải lúc trước còn tốt đẹp sao? Sao lại thành như vậy rồi? Nghĩ đến cái sập cửa quyết tuyệt của , nhìn gương mặt lạnh lùng chút biểu tình của , nháy mắt Triệu Kỳ Tân vui nổi, nghe Tiểu Nhã báo lại, mấy ngày qua dường như cũng ăn ngủ ngon, thường xuyên ngủ rất muộn, lại thức sớm, mỗi ngày chỉ ăn uống qua loa cho có lệ, mệt mỏi nằm giường ngủ mà thừ người, mắt liền dễ dàng xuất quầng thâm, làm chuyện gì cũng chú ý. Có phải chăng là xảy ra chuyện gì mà biết hay ?


      được, ngày mai phải đến gặp mặt hỏi trực tiếp mới được, khóa cửa, mở cửa, dám sập cửa, đá cửa xông vào, thích cứ lầm lầm lì lì coi mình như khí như vậy được. là chồng của mà, vợ chồng làm chuyện gì cũng phải đồng lòng, nếu ngày mai còn cứng rắn với nữa, trừng phạt cho mà coi. Nhưng mà nếu thấy đôi mắt thâm quầng của , nhìn bộ dáng mệt mỏi của , chắc là tức giận nổi. Nếu trước đây biết vợ của bị gẻ lạnh rồi ra như vậy, liền ôn nhu với , chăm sóc , chứ phải bây giờ nằm đây suy nghĩ viễn vông. Nghĩ đến biết giờ này ngủ chưa, vẫn là nhịn được gửi tin nhắn đến hỏi thăm. " Bảo bối, em ngủ chưa? Ngủ sớm , đừng thức khuya nữa."


      " Grừ..." Thái Miên sờ tay lấy cái điện thoại đầu nằm, giờ này còn có ai nhắn tin cho ? Lại là ... nhìn thấy mấy dòng chữ ngắn ngủi của , hiểu sao vừa cảm thấy vui vẻ lại vừa cảm thấy chua xót. Biết đây là thực nghĩ đến hay chỉ là chút hư tình giả ý.


      ---- Phân cách tuyến gần hết truyện ----


      Nhìn đồng hồ, gần 4h rồi, sắp xếp lại mọi công việc làm, mọi thứ đều xong xuôi, Thái Miên Miên liền lấy lí do có việc gấp liền nộp những bài báo cáo làm xong của mình cho Liễu Thúy Phiên, ta cũng soi mói được gì, liền bực bội, nhưng vẫn cho về trước.


      Trong lòng ngừng lo lắng, liệu Lý Dược Dao muốn cho mình thấy cái gì đây? Bước ra khỏi công ty, nhìn dòng xe cộ lưu thông đường, vừa định bắt chiếc taxi để đến Lục Khải, đột nhiên nghe tiếng kèn xe, 'Tin tin' vang lên sau lưng. Quay lại mới thấy hóa ra chính là Ngô Hàm. Trong ấn tượng của về giám đốc này, ta cũng là người ôn nhu và hay giúp đỡ người khác, lần trước phải là còn giúp tiễn đoạn từ công ty về nhà đó sao. Cho nên vừa thấy ta, cũng thể chào tiếng. " Giám đốc."


      " Em định đâu sao? Giờ này cũng chưa đến giờ ra về." ta chính là đứng ở đây ôm cây đợi thỏ, quả nhiên đúng giờ liền thấy .


      " Em có chút chuyện cần về trước."


      " Vậy à, đâu? cũng rảnh, có thể làm tài xế chở em đoạn." phải là đến Lục Khải sao? Ban đầu định đến đó đợi nhưng nghĩ đến trùng hợp như vậy mấy tự nhiên, bằng cứ lấy lí do chở đến đó luôn, phải tốt hơn sao.


      " Vậy làm phiền giám đốc. Có thể chở em đến Lục Khải ?" Nhìn nhìn dòng xe cộ, sợ là sắp đến giờ mà bắt được taxi đến đó phải trễ sao? Đều tại Liễu Thúy Phiên lúc nãy kéo dài thời gian của , bây giờ có người chịu chở, người đó lại là cấp , cũng tiện từ chối.


      " Được. Lên xe ."


      15 phút sau...


      Lục khải là trung tâm mua sắm tích hợp có khu ăn uống mua sắm nằm chệch về phía tây của tâm thành phố. tại bây giờ là lúc tan tầm cho nên người đến người đều ra vào tấp nập, hôm nay Lý Dược Dao là hẹn Triệu Kỳ Tân là tại tầng 2 của khu ăn uống, giữa tầng hai và tầng 1 đều có thể nhìn thấy lẫn nhau, cho nên ta sắp đặt vị trí của Thái Miên Miên là nằm ở góc chệch vị trí của mình.


      Thấy đến, ta hơi nâng môi cười, lại nhìn được người đàn ông phía sau , quả nhiên là Ngô Hàm, vậy là coi như được hơn nửa dự tính của ta rồi, bây giờ chỉ cần diễn xong vở kịch, cần biết Triệu Kỳ Tân có muốn hay ? Chỉ cần Ngô Hàm thông minh chút liền dễ dàng đem chuyện ta suy tính gần đến thành công.


      chốc sau, Triệu Kỳ Tân liền đến, ta nhìn , trong lòng khỏi sinh ra tia ham muốn, người đàn ông này càng lúc càng tỏa ra cuốn hút, đây là lần đầu tiên ta gặp mặt sau ngần ấy năm, càng lúc càng trở nên thành thục và chững chạc. Quả thực, hổ là người đàn ông mà ta ham muốn, chỉ cần có được ta, trở thành người phụ nữ được mọi người ngưỡng mộ.


      Mà trong lúc đó, Triệu Kỳ Tân cũng thầm đánh giá lại, nhiều năm như vậy, người phụ nữ trước mắt này dường như còn chút gì của ngây thơ hồn nhiên trong kí ức, nhắc đến kí ức, lại cười lạnh, sợ là phần trong sáng đó của ta cũng chỉ là giả tạo.


      " tìm tôi có chuyện gì?" ngồi xuống ghế trước mắt ta, hề biết vị trí này làm cho Thái Miên Miên dưới tầng nhìn thấy được biểu tình của là gì.


      " Em... chỉ là muốn ôn lại chút chuyện cũ với thôi. Nhiều năm như vậy, sống như thế nào?" ta vừa nhìn thấy liền nước mắt lưng tròng, nhưng lại giả vờ cố nén lại.


      " Chuyện cũ? còn dám nhắc tới? Tôi biết hết rồi." Năm đó, chính ta hẹn sau giờ học ở lại trường, còn có sau đó đợi mãi thấy tới, ra là hẹn sau đó để đám người của A Khả đến, còn có đám đàn em xuất , lí do gì chứ, còn dám đặt điều ta bị đám người đó bắt , cầu phải khoanh tay chịu trói mới thả ra. Nếu phải tận mắt nhìn thấy người bạn mà mình tin tưởng lại chính miệng với tên A Khả kia, rằng quan tâm đến sống chết của mình. Thất vọng...


      " A Kỳ... em sai rồi, tha lỗi cho em được ?" thể Lý Dược Dao này lớn lên cũng rất xinh đẹp, trong trưởng thành lộ ra quyến rũ, bây giờ e lệ khóc như vậy liền thu hút ít ánh mắt nhìn đến, nhìn bộ dáng đáng thương như vậy, đám đàn ông liền sinh ra cảm giác nâng niu.


      Chỉ đáng tiếc đó có Triệu Kỳ Tân. " Tha lỗi? Tôi tính toán thù cũ là rộng lượng lắm rồi. Đừng tìm tôi nữa." đoạn vừa định đứng lên rời , ta liền nắm lấy tay níu lại.


      Nhìn ở góc của Thái Miên Miên nhìn đến, thấy được bàn tay nắm lấy tay của ta, chỉ thấy ta đứng lên, sau đó... thân thể liền chồm về phía trước cùng ta hôn lấy.


      Nháy mắt đó, Thái Miên Miên liền cảm thấy có gì đó vỡ vụn trong lòng, dám nhìn thêm mà cúi đầu dời . Sau đó để ý đến Ngô Hàm ngồi bên cạnh, giả vờ ngạc nhiên. " Đó phải Triệu tổng sao? Sao lại trước mặt nhiều người như vậy hôn kia... " Liền mang theo túi xách quay mặt rời .


      Trong thâm tâm, Thái Miên Miên luôn cố gắng tự nhẩm với bản thân mình, tin tưởng , nhưng bản thân lại thấy thể tin tưởng được. Có thể đó chỉ là do mình Lý Dược Dao tự biên tự diễn, nhưng mà với thân thủ của hoàn toàn có thể tránh được nhưng tránh. Điều đó phải là rằng vốn cần tránh đó sao?


      Kỳ , đúng là có thể tránh được, nhưng giây cuối cùng, nhìn thấy có bóng dáng y hệt xoay mặt bước , cho nên mới thất thần mà bị Lý Dược Dao lợi dụng, ngay sau đó liền đẩy ta ra rồi. Khi nhìn lại chỗ đó còn người.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :