1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cô Ngốc, Cởi Áo Ra - Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu (Full 64c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 58
      Edit: Junee
      Sáng hôm sau, bởi vì lo lắng cho thân thể của Trần An An, Diệp Lương Nhất tỉnh từ sớm. Trần An An ngủ rất say, Diệp Lương Nhất ngồi dậy mà cũng hề biết. Tận cho đến khi Diệp Lương Nhất rửa mặt xong, kéo ra khỏi giường, muốn dẫn bệnh viện, Trần An An mới mơ mơ màng màng mở mắt.

      “An An, đứng lên, bệnh viện trước , về rồi ngủ tiếp.” Diệp Lương Nhất thấy vẫn còn say ngủ, nhàng vỗ vỗ khuôn mặt của , dỗ dành .

      “Tránh ra!” Trần An An gạt bàn tay mặt mình, bực mình lắc đầu, thân mình lắc lư, định ngã xuống giường. Thế nhưng lại bị Diệp Lương Nhất nhanh tay đỡ được.

      Điều này lạ. Trần An An rất chịu khó, mỗi sáng đều dậy từ sớm, bọn họ ở cùng nhau lâu như vậy, cho dù là cuối tuần cũng thấy ngủ nướng. Diệp Lương Nhất nhíu mày, tay với lấy đồ lót của Trần An An ở bên, vừa cố gắng giúp mặc vừa suy nghĩ.

      Vài giây sau, biết nghĩ tới cái gì, đột nhiên lông mày Diệp Lương Nhất giãn ra. Trái tim đập thình thịch ngừng, khí huyết trong thân thể cuồn cuộn, cố gắng đè nén giọng run run của mình, giữ lấy bả vai Trần An An hỏi︰“Trần An An, em tỉnh táo chút, cho biết, kỳ kinh cuối của em là khi nào?”

      Trần An An thiếu chút nữa là ngủ tiếp rồi, bị hỏi như vậy, thế là lại tỉnh, nhất thời phát cáu, trừng mắt lên, đẩy Diệp Lương Nhất ra, giống như con cá chạch, trơn trượt chui vào chăn, bực bội : “ nhớ, lâu rồi tới.”

      ấy hỏi cái này để làm gì? Kinh nguyệt của đúng là vài tháng rồi chưa thấy, có thể là do khoảng thời gian này ăn uống bất thường, hơn nữa lại mệt mỏi cho nên mới như vậy. Trần An An ngáp cáithật to, hàng lông mi cong dài cũng nhắm chặt lại, hừ, sao Diệp Lương Nhất càng ngày càng đáng ghét thế biết......

      Trái tim Diệp Lương Nhất nảy lên, đột nhiên bổ nhào đến bên người Trần An An, ôm cả người lẫn chăn vào ngực, “An An, mau đứng lên, chúng ta phải lập tức tới bệnh viện! Mau!”

      Đầu óc Trần An An còn mơ màng, căn bản muốn động đậy, nhưng nghe giọng của vừa lo lắng vừa kích động, lập tức tỉnh táo lại, tưởng cơ thể mình xảy ra vấn đề gì, liền nuốt xuống mấy câu bất mãn sắp thốt ra khỏi miệng, ngoan ngoãn mặc quần áo vào, theo Diệp Lương Nhất ra ngoài.

      Dọc đường , vẻ mặt của Diệp Lương Nhất vô cùng kỳ quái, khiến cho Trần An An cũng khẩn trương theo, ngay cả mở miệng hỏi rốt cuộc có chuyện gì cũng dám.

      Đến bệnh viện, ngay cả thủ tục Diệp Lương Nhất cũng thèm làm, trực tiếp kéo Trần An An vào phòng siêu , tự mình siêu cho .

      Ở trong nhận thức của Trần An An, chỉ khi nào bị bệnh nặng mới phải siêu . Diệp Lương Nhất lại choáng ngợp trong niềm vui bất ngờ nên cũng quên luôn với Trần An An. Thế cho nên khi cầm kết quả siêu trở lại phòng chờ đợi là cặp mắt to ướt nước của Trần An An.

      “Diệp Lương Nhất, em, em, phải là bị bệnh gì chứ?” Trần An An thút thít, từ từ đến bên người Diệp Lương Nhất tội nghiệp nhìn ,“ cần giấu em.”

      Diệp Lương Nhất nhất thời bị làm cho dở khóc dở cười, nhàng xoa đầu , cẩn thận ôm vào lòng, cầm lấy tay đặt lên bụng,“Là sơ sót của , An An, em bị bệnh,” Tay cái bụng bằng phẳng của khẽ vuốt ve, đôi mắt sáng bừng lên,“Em có thai.”

      Cục cưng của bọn họ được hơn hai tháng, lặng lẽ ở trong bụng mẹ từng chút lớn lên, đến bất ngờ nhưng kinh hỉ.

      “A!” Trần An An đột nhiên đẩy Diệp Lương Nhấtra, dám tin cúi đầu nhìn bụng mình, chuyện cũng lắp bắp,“Làm sao, làm sao có thể?” Trong lòng bỗng nhiên dội lên cảm giác chua xót, đầu óc của choáng váng, vội vội vàng vàng hỏi: “, có phải đoán sai rồi ?”

      Diệp Lương Nhất chợt bị đẩy ra, lại thấy phản ứng bài xích của , vui sướng trong lòng nhất thời tắc nghẹn, giống như quả bóng đầy hơi bất chợt bị đâm thủng, phút chốc chẳng còn gì.

      “Em vui sao?” Hay là muốn có đứa của bọn họ?

      , em chỉ là......” Trần An An vội vàng lắc đầu, trong lòng vẫn có chút dám tiếp nhận, làm sao có thể dễ dàng mang thai thế được? Người ta phải đều kết hôn vài năm mới có đứa sao? Sao đến lượt lại nhanh như vậy? Hơn nữa bọn họ mỗi lần làm đều có bảo hộ, đứa này rốt cuộc là đến bằng cách nào?

      Đầu óc đơn giản của Trần An An nhất thời bị mắc kẹt, nghĩ kiểu gì cũng thông. Huống hồ tại bọn họ còn chưa kết hôn mà mang thai, việc này...... dù thế nào cũng cảm thấy dọa người. Nhưng mà, Trần An An sờ sờ cái bụng bằng phẳng của mình, vừa nghĩ đến trong đó sinh mệnh , trái tim nhịn được trào dâng cảm giác thương trìu mến, giống như thấy được sau này, tiểu bảo bối trắng trẻo chóp chép cái miệng nhìn toét miệng cười gọi mẹ mẹ.

      “An An, em làm mẹ rồi,” Diệp Lương Nhất giữ lấy mặt , ánh mắt nhìn chằm chằm,“Chúng ta có cục cưng, em vui?”

      Sao lại vui? Trần An An cúi đầu xuống, tuy rằng chưa chuẩn bị tốt, thậm chí cho tới bây giờ ngờ được làm mẹ, nhưng mà thích trẻ , cố gắng làm người mẹ tốt, giống mẹ vứt bỏ đứa con của chính mình, muốn tận mắt thấy cục cưng của mình trưởng thành......

      Trần An An gật gật đầu, cái mũi chua xót,“Em, em cũng biết, em hơi sợ, nhưng mà cũng, cũng rất vui.”

      sợ.” Trong mắt Diệp Lương Nhất tràn ngập ý cười,“ quên người đàn ông của em làm nghề gì sao?” bác sĩ phó chủ nhiệm, chẳng lẽ còn nắm đứa quỷ còn chưa ra đời sao?

      Hai người từ bệnh viện ra, Trần An An vẫn còn ngây ngốc, lúc đường, tay phải tự giác đặt ở bụng, cẩn thận kiểm tra, giống như còn chưa tin chuyện mình mang thai là .

      Mà Diệp Lương Nhất hoàn toàn mất bộ dáng lạnh băng như bình thường, tươi cười rạng rỡ còn hơn cả ánh mặt trời!

      được làm bố, được làm bố! Luôn luôn cao quý lạnh lùng như bác sĩ Diệp giờ cũng vui mừng hớn hở như kẻ ngốc, đường mà lắc la lắc lư.

      Hừ hừ, mọi người đều muộn như vậy mới kết hôn, nhất định là bởi vì tìm được vợ, xem , ai có thể có khả năng giống như vậy, khi kết hôn chẳng những đem được vợ về nhà mà còn có luôn cả đứa ! Đây mới chính là thành công trong cuộc đời! Người khác đều thua hết!

      Diệp Lương Nhất lâng lâng mở cửa xe, cẩn thận đem ngốc nhà mình ngồi vào ghế phụ lái, xong mới vòng sang mở cửa kia, ngây ngô chuẩn bị cúi người vào xe, ai ngờ hưng phấn quá, đánh giá sai chiều cao của mình, thế là trực tiếp đụng đầu lên thân xe.

      Cú đụng này hề , rầm tiếng to, làm cho Trần An An đắm chìm trong tưởng tượng cũng phải giật mình. Thấy Diệp Lương Nhất tay cầm kính, tay ôm trán, lo lắng hỏi: “ sao chứ?”

      , sao.” Diệp Lương Nhất thừa dịp cúi đầu, vụng trộm lau nước mắt vừa tràn ra, đau quá mà! Bị bà xã nhìn thấy mình chật vật như vậy, qúa mất mặt rồi!

      Sau hồi như vậy, rốt cuộc Diệp Lương Nhất cũng thu hồi nụ cười ngây ngô mặt, lại bày ra vẻ lạnh lùng như thường ngày, trực tiếp lái xe đến chỗ mẹ mình. đường lúc chờ đèn đỏ, còn đặc biệt quay đầu dặn Trần An An,“Em gọi điện cho ba , để ông cùng vui.”

      Trần An An nhất thời đỏ mặt, nhăn nhó đồng ý, bảo tự mình với ba chuyện mang thai trước khi cưới, làm được. Diệp Lương Nhất thấy vẫn thẹn thùng nên ép nữa, thôi, đợi lát nữa về nhà, tự gọi là được.

      Diệp phu nhân sau khi biết Trần An An mang thai, vui mừng thiếu chút nữa lật luôn cả mái nhà, quả thực có chút biết phải làm sao. chốc bảo Trần An An chuyển đến đây ở với bà, lúc lại muốn kết hôn trước, chốc nữa lại định chạy ngay đến trung tâm dinh dưỡng, tìm chuyên gia học làm thực đơn cho Trần An An.

      Quả thực so với Diệp Lương Nhất và Trần An An bà còn phản ứng mạnh hơn. Trần An An vốn có chút hoang mang lo sợ, giờ thấy Diệp phu nhân như vậy, toàn bộ cảm giác căng thẳng hồi hộp trong lòng liền tiêu biến hết, chỉ còn lại niềm hạnh phúc khi được làm mẹ.

      Diệp Lương Nhất vốn định gọi điện thoại cho ba Trần nhưng bị Diệp phu nhân ngăn lại, lát nữa bà tự với ba Trần, nhân tiện cùng ông bàn chuyện hôn lễ. Bà cao hứng căn bản thể ngồi yên được, tìm chuyện gì đó để làm ngược lại tốt hơn.

      Diệp phu nhân rồi, Diệp Lương Nhất và Trần An An cũng trở về nhà mình. Giờ Trần An An mang thai, tất cả đồ phóng xạ trong nhà đều phải ngừng dùng. Diệp Lương Nhất đem máy tính chuyển đến phòng khách, lại đem lò vi sóng trong bếp cất vào thùng, lúc này mới thở phào nhõm, trở lại phòng ngủ tìm bà xã.

      Ai biết vừa vào cửa, bị cảnh tượng trước mắt làm sợ ngây người.

      “Em làm gì vậy?” Diệp Lương Nhất khiếp sợ nhìn đống áo mưa bị xé loạn giường, nhất thời ở chỗ nào đó có loại cảm giác đau đớn sâu sắc.

      “Em kiểm tra xem rốt cuộc là loại áo mưa nào hỏng!” Trần An An vừa trả lời Diệp Lương Nhất,vừa xoẹt tiếng xé tiếp chiếc áo mưa khác, thổi phì phì hơi vào trong, quơ quơ, có xì hơi, lại tiếp tục!

      “Khụ khụ,” Cái mặt dày của Diệp Lương Nhất đỏ ửng lên, vợ à, phải áo mưa có vấn đề, mà là do em nhớ được khi nào là kỳ an toàn đấy chứ!

      ngồi xuống giường, gạt hết đống áo mưa sang bên, bắt lấy tay Trần An An,“Mấy cái áo mưa này có vấn đề, sau này chúng ta đổi loại khác là được.” Diệp Lương Nhất mặt đỏ tim đập láo,“Em cứ thổi như vậy mệt chết.” xong, tay dấu vết vơ lấy đống áo mưa giường.

      “Toàn là loại đắt tiền!” Trần An An bĩu môi, bất mãn lên án : “Nhưng mà chất lượng lại chẳng ra sao cả,” dừng chút, nét mặt bỗng nhiên gian xảo,“ xem nếu chúng ta kiện nhà sản xuất, có thể được bồi thường gì ?”

      Diệp Lương Nhất đỡ trán, nhàng búng cái lên trán Trần An An,“Được rồi, đừng nghĩ lung tung, nên đến đó, phóng xạ quá nhiều, sinh cục cưng xong rồi sau.”

      Trần An An gật gật đầu, bây giờ cục cưng trong bụng mới là quan trọng nhất.

      Hiệu suất của Diệp Lương Nhất rất đáng nể, thứ hai liền đến công ty của Trần An An xin cho nghỉ, lại giúp thu dọn đồ dùng này nọ, rồi đưa thẳng người đến chỗ mẹ mình.

      Ba Trần từ chủ nhật tới thành phố A rồi, sau khi biết con mang thai, cũng có phát hỏa như trong trong tưởng tượng của Trần An An, ngược lại vui mừng như đứa trẻ , thế nên Trần An An rốt cuộc thở phào nhõm.

      Sau khi bàn bạc, ngày kết hôn của hai người cũng tổ chức sớm hơn dự định, thứ nhất là vì Trần An An muốn tin mình mang thai ai ai cũng biết, thứ hai là năm nay khí hậu thành phố A khá lạnh, nếu cưới sớm, cho dù bọn họ đặt áo cưới chu đáo hết rồi, chỉ sợ ngay cả ngoại cảnh cũng chụp được.

      Nhưng cũng may Trần An An gầy, lúc mang thai được ba tháng bụng cũng lộ .

      Bước sang tháng tư, Trần An An bắt đầu có phản ứng nôn nghén, hơn nữa lại cực kỳ dữ dội. Đứa trong bụng kia thực có khả năng hành hạ người, ràng mẹ là người hiền lành, thế mà con lại khó tính cáu bẳn.

      Trần An An ăn cái gì lại nôn ra hết, qua vài ngày người liền gầy vòng, khiến cho Diệp phu nhân lo lắng cũng gầy theo.

      Diệp Lương Nhất đương nhiên biết phụ nữ có thai nôn nghén là tượng bình thường, nhưng mà giờ đó là Trần An An, căn bản có cách nào bình tĩnh được, biết là chuyện, thấy phải chịu khổ mình mà mình làm gì được, lại là chuyện khác.

      Ngay khi Diệp Lương Nhất nhịn được muốn cho uống thuốc, Diệp phu nhân biết từ đâu tìm được cuốn sách dạy nấu ăn, mỗi ngày dựa theo sách điều chỉnh các món ăn cho Trần An An, mọi người vốn cũng hy vọng quá, ai biết sau vài ngày, số lần Trần An An nôn nghẽn ràng ít hơn hẳn.

      Lúc này người trong nhà mới thở phào nhõm, đoạn thời gian trước Trần An An cực gầy, người ta mang thai đều mập lên, còn ngay cả mặt cũng nhọn . Diệp Lương Nhất sợ thiếu canxi, nên còn đặc biệt mua cho bổ sung.

      Cuối tháng tư, cuối cùng Trần An An cũng béo lên chút, da thịt dần đầy đặn bù lại khoảng thời gian gầy gò lúc trước, khẩu vị cũng tốt, mỗi ngày miệng hề nhàn rỗi, luôn kêu đói. Khuôn mặt nhắn trong trắng lộ hồng, khí sắc rất tốt.

      Bụng của vẫn chưa , căn bản nhìn nhận ra là phụ nữ có thai, làm cho Diệp phu nhân mỗi ngày đều nhìn chằm chằm bụng của , hận thể giục cái bụng của lớn lên!

      Mà hôn lễ của bọn họ, trong chờ mong của mọi người chờ cũng từ từ đến gần.
      HoanHoan, Phong nguyet, Tôm Thỏ11 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      ngốc, cởi áo ra
      Chương 59
      Edit: Junee


      Tập tục hôn lễ ở thành phố A vô cùng phức tạp, Trần An An lại có em bé, cho nên ba Trần và Diệp phu nhân quyết định tổ chức theo hôn lễ truyền thống, thậm chí ngay cả thủ tục về nhà cũng miễn, đám cưới xong về quê làm mấy bàn tiệc rượu mời khách là được rồi.

      Nhưng cho dù có làm đơn giản đến mấy vẫn có những tục lệ phải tuyệt đối tuân thủ. Ví như quan trọng nhất là trước đám cưới ba ngày, dâu chú rể được gặp nhau.

      Đối với cái tập tục này Diệp Lương Nhất vô cùng khó chịu, lúc bị mẹ đuổi về, ôm Trần An An lời nào, phản bác, mà cũng buông tay, bộ dáng cùng nhau hai là ở cùng nhau.

      Diệp phu nhân làm sao được, lại dám cùng cướp người, sợ cẩn thận huých phải cháu trai bảo bối của bà, cho nên tức đến nỗi mặt đỏ bừng bừng, chỉ còn thiếu nước chỉ thẳng tay vào mũi của Diệp Lương Nhất mà mắng.

      Cuối cùng vẫn là ba Trần lên tiếng, Diệp Lương Nhất dám cùng ba vợ tương lai đối đầu, đành phải lưu luyến buông tay Trần An An trở về ổ của mình, trong lòng đem cái tục lệ cũ rích kia chửi hàng trăm lần. Thế mà coi được sao? Bà xã lập tức lấy về nhà, còn được gặp! đúng là cố tình gây ! Đây phải là muốn bức chết người sao!

      Tâm tình của chú rể cứ thế lao thẳng xuống dốc, về nhà vòng, thấy ngốc nhà mình, cảm thấy làm sao cũng thoải mái. Cuối cùng đành gọi điện cho Chu Tề, hẹn ra ngoài uống rượu, cùng hung hăng ói ra đống mật vàng, lúc này mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn.

      Trần An An cũng muốn cùng Diệp Lương Nhất tách ra, vợ chồng son dính nhau như sam, bị ép buộc ba ngày thấy mặt, ai có thể chịu được!

      Huống chi Trần An An còn mang thai, cảm xúc vẫn còn phập phồng, kết hôn là chuyện lớn nhất đời con , Trần An An lại là chưa cưới có bầu, tự nhiên cần người đàn ông của mình ở bên người quan tâm che chở. Diệp Lương Nhất vừa , lập tức giống như là mất tri kỷ, vừa nôn nóng vừa sợ hãi, cho nên lượng cơm ăn được cũng giảm hẳn.

      May mà còn có điện thoại, ngày Trần An An chỉ có thể chuyện với Diệp Lương Nhất lần, hơn được, bởi vì sợ phóng xạ cho nên Trần An An rất tự giác dùng mấy đồ điện tử này nọ.

      “Diệp Lương Nhất, em muốn gặp .” Buổi tối, Trần An An nhận được điện thoại của Diệp Lương Nhất gọi tới, vừa nghe thấy giọng , lập tức cảm thấy tủi thân, tiếng mềm nhũn nũng nịu rơi vào tai Diệp Lương Nhất, khiến cho lòng Diệp Lương Nhất như muốn tan ra thành vũng nước xuân.

      “Sáng mai là có thể gặp được rồi.” Diệp Lương Nhất nhàng an ủi:“Ba ngày còn chờ được, buổi tối có là gì.”

      “Nhưng mà......” Trần An An hít hít cái mũi, ở giường xoay qua xoay lại,“Em hơi sợ......” Trước kia chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hôn nhân của mình, chuyện công việc, gia đình gần như chiếm hết mọi suy nghĩ của Trần An An, về phần đương gì đó, với tốn thời gian và tiền bạc, cho nên nằm trong phạm vi lo lắng của .

      Nhưng mà ngay tại thời điểm hề chuẩn bị, chẳng những kết hôn mà ngay cả cục cưng cũng có trước luôn. Tuy rằng đầu óc Trần An An đơn giản, hay nghĩ nhiều lắm vẫn cảm thấy có chút mê mang, giống như tất cả đều phải , đến vội vàng mà mãnh liệt, làm cho thiếu chút nữa là chống đỡ được.

      “Nghe lời, hứa, sáng mai em vừa tỉnh dậy là thấy .” Giờ phút này Diệp Lương Nhấtcũng hận thể lập tức chạy đến bên cạnh Trần An An, nhưng mà nếu , mẹ và ba Trần chắc lột da mất! Vì muốn để lại cho ba vợ ấn tượng biết giữ lời hứa, Diệp Lương Nhất thể kìm nén rục rịch trong lòng.

      thôi vậy.” Trần An An bất mãn chu chu miệng, vừa tình nguyện lên tiếng, vừa thuận tay cầm viên sữa nhét vào miệng.

      Diệp Lương Nhất thấy tâm trạng bà xã rốt cuộc cũng ổn định lại, lúc này mới thở phào nhõm, bắt đầu cùng chuyện phiếm. Giọng lạnh lùng dễ nghe, lúc này cố ý dịu dàng, tạo ra loại ma lực nên lời, Trần An An nghe đến mơ màng, tay tự giác lại cầm viên sữa nữa, vừa ăn vừa nghe Diệp Lương Nhất chuyện.

      Mấy ngày này khẩu vị của Trần An An rất tốt, Diệp Lương Nhất thấy miệng cả ngày nhàn rỗi, cái gì cũng có thể ăn ngon lành, chua cay, mặn ngọt, từ chối bất cứ thứ gì, mà vừa ăn cơm xong lập tức kêu đói.

      Cho nên lúc này nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng nhai nuốt, Diệp Lương Nhất cũng để ý, cứ để ăn , ăn càng nhiều càng thêm dinh dưỡng.

      “Sáng mai phải dậy sớm chút để trang điểm.” Diệp Lương Nhất liếc nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường, hơn chín giờ, nên cùng chuyện nữa,“Em ngủ , giữ sức ngày mai còn có rất nhiều việc phải làm.”

      “Vâng.” Tuy rằng Trần An An muốn cúp điện thoại nhưng mà biết phải nghĩ cho cục cưng, thể quá mức mệt mỏi, cùng Diệp Lương Nhất tiếng ngủ ngon rồi định ngắt máy. Ai ngờ tầm mắt lơ đãng quét qua cái bàn ở đầu giường, nhất thời sợ hãi á tiếng.

      Diệp Lương Nhất vừa định cúp điện thoại, chợt nghe thấy tiếng thét chói tai bên kia, trong lòng căng thẳng, vội vàng trầm giọng hỏi:“An An, em làm sao vậy? Đụng phải cái gì sao? Hay là nhìn thấy cái gì? Đừng sợ, đừng sợ, có ở đây.”

      “Diệp, Diệp Lương Nhất......” Trần An An bị dọa mặt mũi trắng bệch, giọng run run sắp khóc,“Em, em nhầm rồi, vừa rồi em ăn hết nửa lọ canxi......”

      “Cái gì?” Diệp Lương Nhất gần như tưởng mình nghe lầm.

      “Em nhầm rồi, làm sao bây giờ? Có thể tốt với cục cưng hay ?” Nước mắt Trần An An trào ra, tim đập thình thịch, hơi thở cũng bắt đầu rối loạn,“Em, em tưởng là viên sữa, nhưng mà vừa nhìn mới phát là canxi, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”

      “Em đừng vội, có việc gì.” Nghe xong lời của , trái tim Diệp Lương Nhất mới chậm rãi buông lỏng,“Đừng lo, canxi có hại với phụ nữ có thai, có lỡ ăn nhiều chút cũng sao, đừng sợ.” Ngoài miệng tuy rằng như vậy nhưng Diệp Lương Nhất cũng cảm thấy hết hồn, thầm nghĩ lần sau nhất định phải cất hết thuốc trong phòng mới được, lần này may mắn là canxi, nếu mà ăn phải thuốc khác biết xảy ra chuyện gì.

      Thần kinh Trần An An khá vững, từ trước đến giờ cũng gặp phải ít chuyện xui xẻo, nhưng mà đều chưa ảnh hưởng đại cục. Lần này giống thế, nếu cẩn thận, đứa của gặp nguy hiểm. Trong lòng Trần An An vừa sợ hãi vừa tự trách, thế là bỗng nhiên bị nấc cụt, cái rồi lại cái, thể nào dừng lại được, cho dù ở đầu dây bên kia Diệp Lương Nhất có hướng dẫn như thế nào cũng có kết quả.

      Diệp Lương Nhất vừa bực lại lo lắng, cũng bất chấp cái gìmà tục lệ tục lệ, chỉ câu em chờ với Trần An An rồi chạy ngay xuống lầu, lái xe thẳng đến chỗ mẹ mình.

      Chỗ của Diệp phu nhân cách bọn họ cũng xa, nhưng cũng phải hơn mười phút mới đến, Diệp Lương Nhất cho xe dừng ở ngoài khu, khom lưng lén lút lần mò vào nhà.

      trễ thế này, hẳn là mẹ mình và ba Trần ngủ rồi, nếu chút chắc bị phát .

      Diệp Lương Nhất vừa tự an ủi trong lòng, vừa lấy chìa khóa ra, nhàng xoay mở khóa cửa.

      Tiếng mở khóa cạch cạch trong đêm vô cùng vang , Diệp Lương Nhất dám vào ngay, ở ngoài cửa đợi lúc lâu, thấy trong nhà có động tĩnh gì, lúc này mới rón ra rón rén bước vào.

      Phòng của Trần An An ở tận trong cùng, muốn tới được đó phải qua phòng mẹ . Diệp Lương Nhất đứng ở chỗ quẹo lát, xong mới nín thở, bước từng bước vào.

      Bốn bước, ba bước, hai bước...... Mắt thấy sắp qua phòng mẹ mình, Diệp Lương Nhất còn chưa kịp vui mừng cửa phòng Diệp phu nhân bất chợt bật ra.

      “Bị tóm được rồi nhé! Mẹ biết ngay là nhịn được mà!” Diệp phu nhân vừa nhéo lỗ tai Diệp Lương Nhất, vừa ung dung phát biểu.

      “Thả ra, mẹ.” Hai lỗ tai Diệp Lương Nhất đỏ nhừ, vậy mà vẫn cố che mặt duy trì vẻ lạnh lùng như ngày thường .

      “Về mau!” Diệp phu nhân vừa thấy sắp sửa phát cáu, lúc này mới lỏng tay định tống ra ngoài.

      “An An bị nấc cụt ngừng.” Diệp Lương Nhất chỉnh lại mắt kính bị lệch, lạnh lùng :“Con tới chữa cho ấy.”

      Diệp phu nhân đẩy ngừng lại, ngẩng đầu hoài nghi nhìn Diệp Lương Nhất,“ ?”

      “Vâng.” Diệp Lương Nhất phủi phủi quần áo, chỉnh lại đầu tóc vừa bị mẹ mình làm loạn lên, xong xuôi mới bước về phía phòng của Trần An An, vừa mở cửa, vừa quay lại nhìn Diệp phu nhân nhấn mạnh lần nữa,“Con chỉ tới chữa bệnh thôi.” xong, liền đưa tay đẩy cửa phòng ngủ ra.

      Trần An An vẫn còn ngồi giường nấc cụt, dù dù uống bao nhiêu nước cũng vô tác dụng, vừa nhìn thấy Diệp Lương Nhất, lập tức lao đến,“Diệp, nấc...... Em...... nấc......” Tiếc là nấc nghiêm trọng quá nên ngay cả câu đầy đủ cũng được.

      “Được rồi, đừng nữa.” Diệp Lương Nhất đau lòng sờ sờ khuôn mặt nhắn của , làm sao mà mới ba ngày gặp mà cảm thấy gầy vòng rồi. Có trời chứng giám, khuôn mặt Trần An An phát triển chiều ngang rồi, ràng giống như đứa bé mập mạp, nhìn kiểu gì cũng thấy gầy.

      “Mẹ, mẹ về phòng ngủ , có việc gì đâu, chỉ là hơi căng thẳng thôi.” Diệp Lương Nhất lại rót cốc nước ấm đưa cho Trần An An, kéo ngồi lên giường, lấy chăn quấn quanh người , xong mới quay đầu với Diệp phu nhân.

      Diệp phu nhân muốn , Trần An An nấc đến nỗi hai mắt cũng đỏ, bà rất lo. Nhưng mà con có ý đuổi người, bà nghe là hiểu ngay. Do dự lát, lúc này mới giận dữ, bày ra bộ dáng hung hăng,“Mẹ cho con biết, Diệp Lương Nhất, mẹ chỉ cho con nửa giờ, hết thời gian con lập tức về ngay cho mẹ!”

      Thấy Diệp Lương Nhất gật đầu đồng ý rồi, Diệp phu nhân lắm chiêu mới giậm chân bước ra ngoài, là con càng lớn càng bảo được, vẫn là còn bé tốt hơn, tuy rằng vẫn là cái bộ dáng đánh ba gậy ra nổi cái rắm, nhưng dù sao cũng biết nghe lời!

      Diệp phu nhân thở dài hơi, cảm thấy tâm trạng hơi xuống, nhưng mà vừa nghĩ đến đứa trong cái bụng của Trần An An, lập tức liền lấy lại tinh thần, con cái gì đó, đợi đến lúc có cháu trai, ai còn quan tâm nữa!

      Trần An An nấc ngừng chỉ là do hồi hộp lo lắng, lúc này gặp được Diệp Lương Nhất, lại nghe kiên nhẫn an ủi, uống cốc nước ấm, lát sau bớt hẳn nấc rồi.

      Mà Diệp phu nhân tuy rằng ra ngoài rồi nhưng vẫn dán tai lên cửa nghe ngóng động tĩnh bên trong, nghe thấy Trần An An nấc nữa, liền bước ngay vào tóm Diệp Lương Nhất ném ra khỏi cửa.

      đêm căng thẳng cuối cùng cũng trôi qua, sáng hôm sau Trần An An thức dậy từ sớm, bị tài xế đưa trang điểm, xong xuôi mới ngoan ngoãn về nhà ngồi ở giường, chờ Diệp Lương Nhất tới đón.

      Kết quả là Diệp Lương Nhất còn chưa đến mà phải tiếp người ai ngờ được: ba của Diệp Lương Nhất!
      Last edited by a moderator: 31/7/14
      HoanHoan, Phong nguyet, Tôm Thỏ12 others thích bài này.

    3. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      là, người kiên định k xuất đầu lộ diện, cuối cùng vì là ngày cưới của con trai nên mới lên sàn, có ý gì đây, phải là định làm khó vợ của BS Diệp đấy chứ, khong có cửa đâu ông bác ơi. Hóng tiếp chap sau của bạn để biết thêm chi tiết. Thanks bạn nhiều.

    4. Alice Nguyen

      Alice Nguyen Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      45
      Mình chờ chap mới lâu lắm rồi! Cám ơn bạn nhiều! Truyện hay lắm! *chấm chấm nước mắt*

    5. Tiên Tung Tăng

      Tiên Tung Tăng New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      3
      hình như còn có chương à.....mình chờ lâu ơi là lâu......:-(.....ed ơi cố lên....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :