1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô ngốc biết yêu - Cố Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      ChrisHoa vô ngữ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      31. Nếu như cảm thấy đối phương hình như
      [​IMG]
      Chrismelodyevil thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 39: Ngất xỉu ()

      Sau khi kết thúc kì thi giữa kì, mùa thu chính là đại hội thể dục thể thao mà bọn con trai chờ mong lâu.

      Vì hưởng ửng lời kêu gọi toàn dân tập thể dục, trường học cầu mỗi học sinh phải đăng kí ít nhất là hai môn, nhưng điều làm đa số học sinh thích chính là trong hai ngày rưỡi diễn ra đại hội thể thao cần phải làm bài tập, mà chỉ có số ít học sinh thích vận động. Cho nên người chủ động báo danh môn thể thao để thi nhiều, mà học sinh chủ động báo danh hai môn thể thao trở lên càng ít.

      Xác định có người tự nguyện báo danh, hai người lớp trưởng Lục Diệp và ủy viên thể dục Triệu Thần bắt đầu phân công môn thể thao cho những học sinh đăng kí.

      Mặc dù là phân công, nhưng mà phải cân nhắc đến tố chất thân thể cho từng học sinh, cho nên đây nhất định phải là công việc đơn giản, Lục Diệp và Triệu Thần thảo luận cả ngày, cũng thể sắp xếp thỏa đáng cho những người còn lại. Việc khó giải quyết nhất trong đó, việc này dĩ nhiên phải thuộc về người cần chú ý là Thiển Thiển, là hàng thể đập thể đụng vào.

      "Bạn học Nhạc Thiển Thiển, cứ dứt khoát cho đăng kí môn thể thao cho thôi....." Triệu Thần lưu ý từng điểm biến hóa rất mặt của Lục Diệp, cẩn thận. sai, từ sau khi chính mắt nhìn thấy màn tình cảm mờ ám của Lục Diệp cùng Nhạc Thiển Thiển trong giờ học thể dục lần trước, cậu còn nghi ngờ gì về việc " ra quan hệ giữa lớp trưởng cùng với bạn học Nhạc Thiển Thiển thể do người ngoài phán xét được" rồi. Cho nên vào lúc phân công môn thể thao, cậu nắm bắt vào cảm xúc của Lục Diệp rất chính xác, "Chạy nhanh cần có sức bật, chạy cự li dài cần có sức bền, thân thể của cậu ấy được tốt, thích hợp cho những loại vận động như thế này đúng ?

      Nghe Triệu Thần như vậy, Lục Diệp nhớ đến cảnh tượng đến tìm mình hôm qua.

      "Lớp trưởng", Thiển Thiển gọi Lục Diệp lại, giương mắt ra nhìn cậu, "Vừa rồi mình thương lượng chút với bọn Đường Đường rằng mình có thể đăng kí môn thể thao nào rồi. Mình mình muốn thi chạy tiếp sức, các cậu ấy là trừ khi mình là người nhận gậy cuối cùng, nếu đợi đến lúc mình chạy về cây gậy mà bạn học đón phải gậy mà là mình. Mình mình muốn thi môn đẩy tạ, các cậu ấy kết quả cuối cùng chỉ là mình bị đá bay thôi, chơi bóng đứng tại chỗ.....Cái gì cũng được, mình cũng chỉ có thể chọn những môn thú vị thôi, mình mình muốn tham gia thi bộ, các cậu ấy rùa còn nhanh hơn mình. Mình mình muốn tham gia thi ném rổ, các cậu ấy mình ném ra khỏi địa cầu đoán chừng ngay cả rổ bóng cũng gặp được.....Các cậu ấy nhất trí phản đối mình tham gia bất cứ môn thể thao nào. Lớp trưởng, mình giống như lời của các cậu ấy, chỉ có thể ở bên góp sức hô cố lên đâu."

      Nhìn Thiển Thiển mở to đôi mắt tràn đầy mong chờ cùng tin tưởng, câu "Thiển Thiển, mình cũng cảm thấy tốt nhất là cậu cần phải tham gia bất kì môn thể thao tương đối khó như thế này đâu." của Lục Diệp vưởng ở cổ họng, thể nào nên lời được.

      Cậu thở dài tiếng, vỗ vỗ vào sau ót của Thiển Thiển, : "Sao có thể như vậy được, có nhiều môn thể thao vận động như vậy, chắc chắn có cái thích hợp với cậu. Để mình xem lại kỹ chút."

      "Tốt!"

      Thiển Thiển vui vẻ đáp tiếng, vừa xoay người vừa nhảy cái đến trước mặt bọn Giang Đường, vui sướng : "Các cậu đều sai hết rồi! Lớp trưởng có môn thể thao thích hợp với mình!"

      Giang Đường, Hạ Văn, Lâm Nhược Vân: "......"

      Lục Diệp cậu ta dám có chút lập trường nào cả! Chúng tôi cố ý kêu Thiển Thiển qua tìm cậu ta là vì muốn để cho cậu giúp chúng tôi khuyên cậu ấy bỏ ý định tham gia đại hội thể dục thể thao sao!! Cái suy nghĩ đó bị chúng tôi dội nước lạnh vất vả lắm mới còn lại đốm lửa , bây giờ chỉ vì câu của cậu rằng có môn thể thao thích hợp với cậu ấy lại khiến cho đốm lửa cháy bừng lên!!!

      ***

      Mặc dù có chút hối hận, nhưng đồng ý chuyện này rồi.... ...

      Lục Diệp do dự chút, dùng ngòi bút chấm chấm vào phía sau tên của Thiển Thiển, : "Thôi, trả lời cho cậu ấy rằng nhảy cao và nhảy xa ."

      Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có hai môn thể thao này có thể làm cho nhảy lên nhảy xuống thôi.

      "Nhảy cao cùng nhảy xa sao?" Triệu Thần xác nhận thêm lần nữa.

      "Ừ." Lục Diệp gật đầu, sau đó lại lẩm bẩm: "Nếu nhảy cao, lúc rơi xuống có thể bị trật chân hay đây?"

      Nửa câu của Lục Diệp rất , nhưng lại chống lại được khoảng cách rất gần giữa cậu và Triệu Thần!

      Nghe ràng rành mạch cái lo lắng của Lục Diệp, bàn tay cầm viết đặt lên tờ giấy báo danh của Triệu Thần dừng lại, nhìn cậu ta.

      "Thôi , viết lên ." Lục Diệp khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng rất nhanh, : "Đến lúc đó tôi canh chừng ấy nhiều thêm chút là được rồi."

      Lúc này Triệu Thần mới đặt bút xuống.

      Sau khi điền xong, Lục Diệp đến lầu năm giao giấy báo danh cho giáo Lương.

      Nhìn
      [​IMG]
      Nhược Vân, ChrisHoa vô ngữ thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 40: Té xỉu (2)

      Buổi chiều thứ tư, trong khí sôi động, đại hội thể dục thể thao mùa thu được khai mạc.
      Sau khi đại lễ khai mạc kết thúc,trong loa liền phát ra giọng dõng dạc của người dẫn chương trình.
      “Bây giờ là bốn giờ chiều, vòng loại chạy cự li 800m dành cho nam sắp bắt đầu, xin mời những học sinh tham gia lập tức tập hợp tại điểm xuất phát chuẩn bị thi đấu. Nhóm thứ nhất tham gia thi đấu có các học sinh: Trần Phong lớp 10.1, Trương Phong Minh lớp 10.3, Trương Nhạc lớp 10.4, Lục Diệp lớp 10.7.....”
      Sau khi bị Lương chỉ đích danh trở thành đội viên đội cổ động, Thiển Thiển đặc biệt động não, nhớ ràng các bạn trong lớp mình thi môn gì, thi lúc nào.
      biết chiều nay có tất cả là mười người ở các hạng mục, trừ tám bạn tham gia các hạng mục thú vị ra, người đầu tiên phải ra thi đấu chính là Lục Diệp, thi vòng loại chạy cự li dài 800m dành cho nam. Còn có Bành Sơn thi đấu nhảy cao, sau đó là Bàng Bằng thi môn ném tạ, tiếp theo là Hạ Văn, tham gia vòng loại chạy cự li ngắn 400m, cuối cùng là Cao Duyệt và Triệu Thần, chia ra tham gia vòng loại chạy cự li 50m dành cho nam và nữ.
      Trong đó đương nhiên có các hạng mục thi cùng thời điểm, như Bành Sơn thi nhảy cao cùng lúc với Lục Diệp thi chạy dài 800m, Hạ Văn thi chạy cự li ngắn 400m cùng lúc với Bàng Bành thi ném tạ.
      Thiển Thiển chút do dự liền kiên quyết kéo Lâm Nhược Vân, Giang Đường, Hạ Văn tới thẳng vạch xuất phát 800m.
      Ba người Giang Đường, Lâm Nhược Vân, Hạ Văn liếc mắt nhìn nhau, đồng loạt phát ra tiếng cười gian trá.
      Thiển Thiển bị các cười đến da đầu tê rần, nhịn được hỏi: “ Các cậu cười chuyện gì vậy?”
      “Thiển Thiển, tớ cậu đó...” Hạ Văn tùy tiện khoác tay lên bả vai Thiển Thiển, nháy mắt : “Cậu có thể giải thích cho chúng tớ tại sao lại đến chỗ thi đấu chạy 800m ?”
      ************

      “Hả?” Thiển Thiển hiểu hỏi ngược lại, “ phải chị Huệ Tử bảo chúng ta khi có trận đấu có thể đến cổ vũ cho bạn của mình thi tốt sao? Bây giờ lớp trưởng phải tham gia thi chạy 800m, chúng ta đương nhiên là phải tới chỗ sân đấu này rồi.”

      “Ý của Văn Văn là...” Lâm Nhược Vân từ bên kia đến khoác tay Thiển Thiển, lịch : “Lúc này đâu chỉ có mỗi Lục Diệp thi đấu, Bành Sơn cũng sắp thi nhảy cao, bọn Phương Lam cùng Bàng Giải cũng chuẩn bị thi đấu bóng rổ. Tại sao bạn lại kiên quyết cổ vũ cho Lục Diệp chứ?”

      “Ừm, chuyện này...” Thiển Thiển hiểu ra, thành trả lời: “Bởi vì lúc lớp trưởng giúp tớ chuyển băng ghế xuống lầu có chiều nay cậu ấy thi đấu trận đầu tiên, hỏi tớ có thể cổ vũ cho cậu ấy được . Tớ liền “Tớ nhất định !” Đến lúc chuyển xong băng ghế, tớ mới nhớ ra vào thời gian này chỉ có mình cậu ấy thi đấu... Nhưng là đồng ý rồi tớ cũng thể nuốt lời được!”

      Giang Đường, Hạ Văn, Lâm Nhược Vân: “...”

      Lớp trưởng cậu làm như vậy là vi phạm quy định cậu đặt ra đó?

      **

      Có hai nữ hán giấy Hạ Văn và Giang Đường mở đường, nhóm Thiển Thiển phải phí sức chen lấn trong đám khán giả tiến lên được phía trước. Thiển Thiển vừa mới đứng vững, liền nhìn về hướng đám học sinh tham gia thi đấu xếp hàng.

      Liếc mắt cái Thiển Thiển liền nhìn thấy Lục Diệp đứng ở vị trí thứ tư đường đua, mà cậu cũng nhìn thấy .Lúc cả hai nhìn nhau, khuôn mặt trong trẻo và lạnh lùng của cậu lên ý cười.

      Đầu tiên những nữ sinh xung quanh đều yên tĩnh mất ba giây, rồi biết là do ai phát động mà từng tiếng thét chói tai thi nhau vang lên.

      “Cười kìa, chính xác là cười. Tôi bị hoa mắt đấy chứ?”

      “Là hướng về phía chúng ta mà cười, trời ơi, đúng là quá đẹp trai rồi! Ai có thể cho mình biết cậu ấy là ai ? Chính là người đứng ở vị trí thứ tư đường đua ấy.”

      “Ngay cả cậu ấy là ai mà cậu cũng biết?
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 41: Té xỉu (3)

      Lục Diệp lớn lên rất đẹp trai, công nhận đây là . Mặc dù tính cách của cậu có chút lạnh lùng, nhưng ai bảo thời kì bây giờ là coi trọng khuôn mặt đây? Cho nên vào giờ này phút này, căn bản tất cả những bạn nữ trong lớp cần tham gia hạng mục nào lại cần cổ vũ cho bạn của mình đều chen nhau đến chỗ sân thi chạy cự li dài 800m để xem tư thế chạy bộ oai hùng của Lục Diệp.

      cách khác, cái hôn gió Lục Diệp quăng cho Thiển Thiển đều bị phần lớn nữ sinh trong lớp nhìn thấy được.

      Bọn họ nhìn nụ cười mặt Lục Diệp mà đối với bọn họ mà là vô cùng hiếm có, lại nhìn Thiển Thiên giơ tay rơi vào trạng thái hóa đá, phải mất tới ba giây để phản ứng, sau đó tất cả cùng ồn ào.

      “Mình nhìn thấy, mình nhìn thấy rồi! Mình nhìn thấy Lục Diệp quăng nụ hôn gió cho Nhạc Thiển Thiển rồi. Quả nhiên hai người này có gian tình nha!" Nữ sinh A hạ thấp giọng, hưng phấn .

      Nữ sinh B gõ mạnh cái đầu nữ sinh A, : "Bây giờ mới biết sao? Sao bạn còn chưa chết vì chậm chạp ! thấy bình thường ánh mắt Lục Diệp nhìn Thiển Thiển hả, dính đến mức chỉ hận thể gắn lên luôn rồi. Mình cứ cho rằng đây là bí mật mà cả lớp mình đều biết rồi chứ!"

      Nữ sinh A oan ức : "Nghe các cậu mình cũng cố ý quan sát rồi, nhưng mà có phát được những điều mà các cậu mà..."

      Nữ sinh C cảm thấy tức tối bất bình cũng chen vào : "Các cậu cái gì, Lục Diệp thích Nhạc Thiển Thiển hả? Thành tích vừa kém, người lại vừa lười, vừa yếu ớt. Để cho bạn ấy làm việc chút luôn miệng kêu khổ, luôn làm bộ làm tịch, khiến người ta ghét bỏ! Mình cảm thấy cậu ấy chẳng có điểm nào xứng đáng để Lục Diệp thích cả."

      "Bạn cảm thấy bạn ấy có điểm nào xứng đáng để Lục Diệp thích đó là việc của bạn. chừng học thần người ta lại thích cái đặc điểm này. Xem giọng điệu bạn chua như vậy, buổi trưa hôm nay uống nhiều giấm hả!" Nữ sinh D chút khách khí.

      "Đúng đó." Nữ sinh A nhíu mày : "Bản thân mình ngược lại cảm thấy Thiển Thiển rất tốt mà. Vừa xinh đẹp, dáng người rất phát triển, quan trọng nhất là tính cách tốt, trêu đùa bạn ấy, bạn ấy cũng tức giận. Còn nữa, có thấy những lúc thời tiết lạnh, Nhạc Kì Sâm thường đến đây đưa sữa bò nóng hay trà sữa nóng gì đó cho Nhạc Thiển Thiển ? Nếu như mình có thể có người trai thương mình như vậy so với Nhạc Thiển Thiển mình càng yếu ớt hơn. Nếu mình là con trai, chắc chắn mình cũng thích kiểu người như Nhạc Thiển Thiển chứ phải kiểu người như bạn, đanh đá chanh chua, cảm thấy ai cũng tốt bằng bạn đúng ?"

      "Các cậu!" Nữ sinh C thẹn quá hóa giận.

      Nữ sinh E đứng ra, kéo nữ sinh C che ở sau lưng, : "Làm sao làm sao? ràng Hiểu Đồng có sai cái gì. Sao các bạn lại chỉ trích bạn ấy? Đánh vào thịt các cậu à? Nhạc Thiển Thiển đó vừa ngốc nghếch lại vừa lười, ngoại trừ gương mặt và thân hình hấp dẫn có tính lừa gạt, dáng người quyến rũ con trai ra chẳng có cái gì cả!"

      Quả những lời này khó nghe, ngay cả nhóm Giang Đường đứng ở bên, vốn định tham gia vào chuyện này cũng nén giận được. Hạ Văn xắn tay áo lên, rồi vọt vào trong đám nữ sinh : "Ồ ồ, bọn họ chỉ trích bạn ấy? Vậy các cậu Thiển Thiển người ta làm bộ làm tịch phải chỉ trích người ta sao?"

      "Là ai Thiển Thiển nhà chúng tôi ngu ngốc đứng ra đây, ta chắc chắn đánh chết người đó."
      **************
      Giang Đường nhíu mày : "Thiển Thiển của bọn tôi chỉ cần làm đề là chắc chắn có năng lực làm đúng hoàn toàn, Thiển Thiển của bọn tôi có thể làm xong đề thi ngữ văn trong giờ, mỗi lần Thiển Thiển của bọn tôi làm bài thi tiếng đều làm đúng hết. Các cậu có năng lực này sao? Các cậu có thể làm xong đề thi ngữ văn trong vòng giờ sao? Mỗi lần thi tiếng các cậu có thể đều làm đúng hoàn toàn sao? thể chứ gì? phải như vậy là có thể phân biệt tốt xấu rồi sao?"

      "Con người luôn dễ dàng ghen tị với những đồ mà người khác có mình có. Thiển Thiển có rất nhiều ưu điểm, cậu lại chỉ ra gương mặt cùng dáng người của Thiển Thiển, chẳng qua là bởi vì dáng người của cậu như đất đai cằn cỗi mà Thiển Thiển lại giống như quả đào mật tươi ngon, với cả..." Lâm Nhược Vân trông nho nhã nhưng mở miệng ra lại như nọc độc có tính ăn mòn, ánh mắt còn nhìn ngực nữ sinh E như có ý ám chỉ: "Thung lũng Công-gô ngửa mặt nhìn lên đối với đỉnh Everest."
      ... .........

      trận chiến ác liệt của các nữ sinh cứ bắt đầu rầm rầm rộ rộ như vậy, lại rầm rầm rộ rộ kết thúc.

      Sau khi làm vẻ mặt ghét bỏ nhìn theo nữ sinh C và nữ sinh E xám xịt khuất khỏi tầm mắt của mọi người, nhóm Giang Đường mới quay người tìm Thiển Thiển. Kết quả vừa mới quay người, bọn họ liền hẹn mà cùng đỡ trán... Thiển Thiển vẫn đứng ở chỗ này, giơ tay cứng nhắc.

      Giang Đường thể nhịn được nữa tiến lên chọc chọc , lúc này Thiển Thiển mới hoàn hồn. kéo ống tay áo Giang Đường, nghiêm
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :