1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Là em gái Của cặn Bã Nam - Tư Không Mão Mão (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Mikovu

      Chương 23.1:


      “Em muốn xem ca nhạc? Muốn nghe bọn họ hát gọi bọn họ đến hát cho nghe là được, muốn nghe khi nào nghe, tại sao phải đến đó chen chúc, em bị ngốc à? Em mà đến để theo đuổi thần tượng là chuyện khó tin, phương diện này em còn kém lắm!” Ngôn Diễn ngừng cậy bút tay giả vờ làm việc nữa, lông mày khẽ nhướng lên, nét phong lưu khuôn mặt dần tản .

      Ngôn Nại cảm thấy, trai mình rất đẹp mắt, mặc dù ấy chỉ là bình hoa. Nếu như Ngôn Nại trở thành phụ nữ hưởng qua khoái lạc kia, nhất định nhận ra bộ dáng xuân tình của Ngôn Diễn. Nếu như Ngôn Nại biết hôm nay Ngôn Diễn làm gì bên ngoài, nhất định khen trai đẹp trai.


      “Bạn học của em hậm mộ S. Nir¬vanaqi, cậu ấy mua được vé, nên em muốn đưa cho bạn ấy. Tiện, em cùng mọi người luôn, được sao?” Quá khứ đen tối của nguyện chủ chưa bao giờ có chuyện xem biểu diễn ca nhạc cùng bạn học.

      “Được rồi, vé buổi biểu diễn của S.Nirvanagi giao cho người phụ trách Long Thành. Tiểu Nại, với em, và Mạnh Châu của S. Nirvanagi là bạn học chưa nhỉ? Năm đó, vốn dĩ là cậu ta làm nhóm trưởng nhưng lại sợ phiền toái nên nhóm trưởng rơi vào tay người bây giờ. Cậu ta rất giỏi giả vờ, nếu em có gặp cũng đừng để mắc lừa.” Ngôn Diễn chuyện ngày đó, nét mặt rất hoài niệm.


      “Mạnh Châu, ấy già vậy rồi sao?” Lúc Ngôn Nại nhìn hồ sơ của nhóm nhạc chú ý tuổi tác, ngờ Mạc Châu lại cùng tuổi với trai .

      Khuôn mặt đào hoa của Ngôn Diễn nhăn lại: “ già ư? 26 tuổi chính là thanh xuân, dám già, thể tha thứ!”

      Ngôn Nại biết mình sai, liền tìm cách tránh né, Ngôn Diễn giúp tìm người phụ trách Long Thành. Ngôn Diễn gọi cuộc điện thoại, hơn mười phút sau có người đem vé biểu diễn của S. Nirvanaqi ở Liêu Nguyên đến, tay của Ngôn Nại bây giờ có hơn mười tấm vé còn ấm nóng, tất cả đều là chỗ ngồi vip. Ngôn Nại vừa nhìn liền vội vàng bảo nhân viên kia đổi cho tấm vé khác, cần chỗ vip, chỉ cần chỗ ngồi có tầm nhìn tốt chút là được. Ngôn nại muốn đưa vé cho bạn học, nhưng mà toàn vé vip chỉ sợ có phiền toái, khi đó bạn họ suy đoán lung tung, quan hệ bạn bè trong lớp cần phải trong sáng chút, nên cho họ có ý lợi dụng.


      Thông tin tiểu thư của Ngôn thị muốn có vé vào cửa của nhóm S. Nirvanaqi truyền khắp công ty, bọn họ, ai cũng suy đoán xem tiểu thư nhà họ Ngôn có ý tứ gì, chỉ là xem buổi biểu diễn ca nhạc thôi sao?

      Sau buổi tiệc chúc thọ lần trước, ba Ngôn rất yên tâm về Ngôn Nại, cảm giác con thực trưởng thành, trở nên rất ưu tú, ông rất vui mừng rất vui mừng.
      Bốn người trong nhóm S. Nivanaqi cũng biết chuyện Ngôn Nại cầu trợ lý Tiểu Mạch đổi vé, buồn bực biết tại sao tiểu thư ấy lại muốn vé trước sân khấu.

      Nhóm S. Nivanaqi ở công ty rất đặc biệt, khác hẳn với cách nghệ sĩ khác, nhóm có phòng luyện vũ đạo, phòng thu riêng. Công ty bảo vệ bọn họ rất tốt, những việc có thể gây xa scandal đều được xử lý tốt, tạo điều kiện tốt nhất cho nhóm để sáng tạo.
      Như lúc trước, Ngôn Nại muốn chơi đùa nghệ sĩ cũng chỉ có thể là những người như Ân Trạch mà thôi.


      Thứ hai, Ngôn nại hưng phấn cầm mấy tấm vé vào trường học. muốn nhìn Đổng Song Song vui vẻ cười lộ ra hai lúm đồng tiền đáng , cậu ấy chắc là rất thích nhỉ? Coi như là quà ra mắt bạn mới .

      Quả nhiên, Đổng Song Song nhìn thấy vé vào cửa của buổi biểu diễn mặt liền đần ra.
      “Song Song, thứ bảy này cậu có thể xem buổi diễn của S. Nivanaqi rồi nhé, nhà tớ có chút quan hệ nên mới có được mấy tấm vé này đấy. Tới ngày đó, cậu, tớ, Đình Na, chúng ta cùng nhau .” Ngôn Nại khẽ nhếch môi lên, bộ dáng của Đổng Song Song nhìn đần quá đỗi, cái gì mà thanh niên quậy chứ, tại ràng là con lừa ngây ngô mà.


      Đồng Song Song cầm vé nhưng cười, mà là khóc long trời lở đất, ấy vui mà mặt đầy nước mắt, vừa khóc lại vừa cười.

      Ngôn nại quẫn bách, cậu ấy khóc khó nhìn.


      giữ hai tấm vé, cho , cho Đình Na, còn lại đưa cho Song Song phát cho mấy bạn trong lớp. Phương Đình Na đối với bạn mới của Ngôn Nại có cảm giác gì nhiều, thích ghét, vì Ngôn Nại nên tiếp nhận.


      Bởi vì, có vé của S. Nivanaqi mà mấy ngày nay, Đổng Song Song vui buồn thất thường nhưng chủ yếu vẫn là kích động, bộ dạng ấy của Đổng Song Song làm cho Ngôn Nại cảm thấy rất khó hiểu.

      Buổi diễn ca nhạc vào thứ bảy, trường cấp ba vào thư bảy có tiết học bổ túc thể bỏ, rất may 7 giờ tan học, khi đó vẫn có thể .

      Sáng thứ bảy, Ngôn nại với Ngôn Diễn, buổi tối xem ca nhạc với bạn, dặn ấy tan làm rồi về nhà ngay, khi buổi diễn kết thúc, Phương Đình Na đưa về.
      Hơn tháng, tóc ra dài rất nhiều, nhất là tóc mái, lấy kẹp vén tóc lên, lộ ra khuôn mặt nhắn dễ thương, chỉ là khuôn mặt có phần nghiêm túc. Có khi ràng hồn bay vào xứ thần tiên, nhưng giáo viên lại tưởng nghiêm túc nghe giảng, chỉ cần đặt câu hỏi cho thể phát xuất thần. Đứng ở cạnh , làm cho người khác cảm thấy thoải mái, mềm mại, tinh khiết, rất yên tâm. Con người bên trong quyết định bên ngoài, khuôn mặt của Ngôn Nại quyến rũ mà là ngọt ngào mê hoặc lòng người.


      Ở trường Phương Đình Na ăn mặc rất tùy ý, nhưng kể từ khi thay đổi hình tượng, tủ quần áo của căn bản thay đổi hết, ba Phương cho rằng ông sinh ra là con trai Ngôn Nại mặc đồng phục của trường, đơn giản nhưng đẹp, nhưng Ngôn Diễn lại ghét bỏ, rằng thể đường cong, có bóng dáng của phụ nữ.
      Buổi chiều tan học, các nữ sinh vội vả cầm cặp ra về, trường học cách Liêu Nguyên khá xa, bây giờ lại là giờ tan làm, hàng xe cứ nối đôi nhau chen chúc. Bữa tối của các là bánh mì chuẩn bị vào bữa trưa.


      Lên taxi, Đổng Song Song miệng đầy vụn bánh mì với Ngôn Nại: “Ngôn Nại, cậu ăn bánh mì mà chút vụn cũng có, làm sao được vậy?” ngồi bên cạnh Ngôn Nại, xem xét cận thận.

      Ngôn Nại cười , thể ông dạy cách ăn uống cho đúng lễ nghi, nếu suy ra Song Song ăn uống có lễ nghi sao? Đổng Song Song ăn từng miếng từng miếng lớn phải tốt, ăn như vậy rất có tinh thần năng động, thể ghét. Bây giờ, phải là xã hội cũ, bản thân cũng phải dòng dõi quý tộc, cần chú ý nhiều như vậy, Ngôn nại thở dài, vẫn là thói quen khó bỏ của .


      Đến Liêu Nguyên, còn nửa tiếng nữa mới bắt đầu buổi diễn nhưng người đến rất đông, và sân vận động có muôn người tấp nập.

      Đây là sân vận động có thể chứa tám vạn người, sân khấu được dựng ở chính giữa, mỗi hướng đều có sân khấu hình T kéo dài đến chỗ người xem. Sân khấu như hộp nhạc, trùng điệp nhiều kiểu xoay tròn lên xuống, đèn sân khấu rực rỡ. sân khấu có màn hình siêu lớn, có thể cho người xem ở các hướng Đông, Tây, Nam, Bắc quan sát nhóm biểu diễn.

      Các tìm được vị trí của mình, đối diện với sân khấu phía nam, ở đây có chỗ ngồi, mọi người đều đứng, Đổng Song Song đứng xem mới là phấn khích.


      số người của công ty nhận ra Ngôn Nại, Ngôn Nại cầm vé ở vị trí nào mọi người đầu biết, những nhân viên quen thuộc địa hình liếc mắt cái nhìn ra Ngôn Nại, thấy cùng nhưng khác cùng nhau, mọi ánh mắt đều trở nên quỷ dị, tiểu thư ấy theo đổi thần tượng? ấy tích S. Nirvanaqi? Hơn nữa, còn đóng giả thành nữ sinh bình thường để theo đuổi? Trước kia, đâu thấy tiểu thư thích S. Nirvanaqi như vậy đâu a.


      Buổi diện bắt đầu, bài hát mở đầu rất sôi động, S. Nirvanaqi vừa ra sân mọi người trong sân khấu đều la hét dữ dội, theo nhịp điệu của bài hát, tất cả mọi người đều thể giữ im thân thể mình mà cùng nhau nhảy múa, sân khấu S. Mirvanaqi hát, bên dưới mọi người cũng hát theo, bọn họ điên cuồng vì S. Nirvanaqi, tiếng hát vang vọng lên bầu trời.


      Giai diệu sôi động qua , sân khấu tối sầm lại, chùm ánh sáng rọi vào người Nguyên Nhĩ Nhiên, ấy bắt đầu lời của bài ca nhàng, khi hát đến câu thứ ba, tiếng thứ ba tiếng đàn Violin vang lên, sân khấu bên kia cũng có ngọn đèn sáng lên, đó là sân khấu , người kéo đàn là Phác Kha. Toàn hội trường hét lên, tiếng thét điên cuồng.
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt3 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Mikovu

      Chương 23.2

      Giai diệu sôi động qua , sân khấu tối sầm lại, chùm ánh sáng rọi vào người Nguyên Nhĩ Nhiên, ấy bắt đầu lời của bài ca nhàng, khi hát đến câu thứ ba, tiếng thứ ba tiếng đàn Violin vang lên, sân khấu bên kia cũng có ngọn đèn sáng lên, đó là sân khấu , người kéo đàn là Phác Kha. Toàn hội trường hét lên, tiếng thét điên cuồng.


      Ngôn Nại bình tĩnh lấy chai nước trong cặp sách ra, đưa cho Song Song hò reo bên cạnh, xem ca nhạc rèn luyện con người hô hấp tốt, là việc cần dùng thể lực.
      Đổng Song Song hét to tên thần tượng của mình mà khuôn mặt đỏ bừng, nhận lấy chai nước, vừa uống vừa mạch : “Phác Kha đẹp trai, rất đẹp trai, tớ ấy chết mấy, chút xíu nữa là tớ chết rồi, là quá đẹp trai mà!”


      Ngôn Nại nghe được Đổng Song Song nó gì, hội trường quá ồn ào, mà hồn của lại bay mất, Kiều Jenny rất thích thần tượng ở Hàn Quốc, năm ngoái còn qua đó xem biểu diễn ca nhạc của người đó, vốn ban đầu định cùng Jenny nhưng lại có chuyện nên được, nên Kiều Jenny mình, còn chụp ảnh đem về cho xem. Người đó nổi tiếng với bài hát ‘Giang Nam Style’, bình luận bài đó như thế nào, bài hát đó có thể tạo ra tượng toàn thế giới, được mọi người thích, đó là thành công , chủ kiến của mình mà bác bỏ nó. nhìn thấy Jenny trong bức hình đó tươi cười, lần này tự mình trải nghiệm, đứng trong lòng người cảm thụ khí của ca nhạc.


      Kế tiếp, Tề Chín Đông mãnh liệt đánh Bass, S. Nirvanaqi nhiệt tình biểu diễn, sau nữa…. biết, buồn ngủ, cúi đầu mơ màng chút, oán giận ở đây ồn ào, trong lòng thầm mong biểu diễn kết thúc nhanh chút, còn về nhà ngủ. Rất thiếu hăng hái, bây giờ giống như trong buổi học toán, có tinh thần, đặc biệt là bài này, Mạch Châu phối hợp hát phải, bài ca nhàng như bài hát ru.


      “Tiểu Nại, cậu đừng ngủ nữa. Cậu mà ngủ, tớ tức giận.” Đổng Song Song căm tức nhìn Ngôn Nại, Ngôn Nại biểu như vậy, đối với thần tượng của loại sỉ nhục.


      Ngôn Nại u mê mở to đôi mắt, bộ dáng muốn có bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu.
      Khóe miệng của Phương Đình Na khẽ giật, lúc ấy, định khuyên Ngôn Nại nên xem buổi diễn, nhưng nhìn Ngôn Nại hào hứng bừng bừng nên cái gì cũng . Ở trong hội trường có nhiều muỗi, đứng mấy giờ liền cho muỗi cắn có khó chịu ?


      Da thịt mềm mại của Ngôn Nại, bọn muỗi rất thích, nó chích cho mấy lần nhưng Ngôn Nại biết.

      Ngôn Nại thấy người trong công ty vẫy tay với , ý bảo vào. Nhìn người đó vẫy tay đến sắp đứt, Ngôn Nại buồn bực, tìm làm chi? Người này phải là người đưa vé cho sao? với bạn học tiếng, rồi vào.

      Tiểu Mạch vẻ mặt lo lắng lôi kéo tay Ngôn Nại xuống dưới sân khấu, đó là phòng hóa trang, phòng thay đồ……… gian rất lớn.

      sân khấu S. Nirvanaqi đổ mồ hôi, phía dưới người đại diện của S. Nirvanaqi là Thành Long có bộ mặt đen thui, tay nắm chặt thành ghế, thể ta rất giận dữ.
      làm chuyện gì xấu chứ? Chỉ ở khán đài ngủ gật chút thôi mà, cái gì cũng làm mà.


      Thấy Long Thành lời nài, Tiểu Mạch hướng Ngôn Nại giải thích: “Chúng tôi cũng mong buổi diễn kết thúc, nhưng khách quý của buổi diễn lần này còn chưa lên sân khấu, các fan cũng biết có khách mời thần bí.” Tiểu Mạch thấy Long Thành ngăn cản, tiếp tục :

      “Khách mời thần bí là Tống Địch Tuấn, nhưng bây giờ chưa đến, S. Nirvanaqi kéo dài hai bài hát. Trước đó, chúng tôi cũng chuẩn bị dự phòng người khác là thầy giáo của S. Nirvanaqi Đệ Phan Luân, nhưng liên được. Gọi cho nghệ sĩ của công ty khác nhưng đều bị kẹt xe nên tới được. tại, biết nên làm thế nào, poster có nếu đến khách mời thần bí, nếu bây giờ có, hậu quả dám nghĩ.”


      Nấu có khách mời ra sân khấu, các báo nhấn mạnh việc S. Nirvanaqi đưa khách mời thần bí thu hút khán giả làm mánh lớn, chứ ra có khách mời, S. Nirnavanqi trở thành tội đồ lừa gạt các fan. Hoặc các báo có thể bịa chuyện S. Nirvanaqi kiêu ngạo, bất hòa với nghệ sĩ trong giới, co nghệ sĩ nào muốn làm khách mời của S. Nirvanaqi.


      Mặc kệ là vì lý do gì, hình tượng của S. Nirvanaqi bị đổ vỡ, bọn họ lại thể chọn ai ở đây làm khách mời, nếu cho biểu diễn người đó biểu diễn cái gì? S. Nirvanaqi biểu diễn quá phấn khích ai có thể đứng sân khấu cùng họ? Lại người đó có thể giữ miệng như bình ! Bọn họ thể làm như vậy, hủy diệt con đường nhạc của S. Nirvanaqi.


      Tiểu Mạch có giải pháo nào, mới chứa cháy loạn, gọi con của tổng giám đốc đến, mặc kệ là người thế nào cũng là con của Ngôn Húc Dương, phải sao?

      Ngôn Nại nghe Tiểu Mạch xong, chú ý đến tên của hai người kia, suy nghi chút rồi hiểu chuyện xảy ra. biết kịch bản, chỉ cần nghe tên là nhớ ra tình tiết xảy ra.

      Tống Địch trong tiểu thuyết là nam phụ, bạn thời thơ ấu của Thẩm Hoan Tình, mực ở sau lưng theo dõi ấy, vì ấy ta mới gia nhập làng giải trí, khi Thẩm Hoan Tình lập gia đình, hợp đồng của với Ngôn thị vừa vặn hết hạn, chuyển qua công ty giải trí Diệu Quang, người Thẩm Hoan Tình lấy là thái tử gia của Ngôn thị, cũng muốn ngây ngốc trong đó. đoạn tình chị em thành.


      Phan Luân là ca sĩ ngoài công ty, đầu thời con quay phim, rất có duyên với công ty, lại biết giao tiếp tốt, là người Dung Quý Hàn cài vào Ngôn thị. Về việc giao thông tắc nghẽn là do Ding Quý Hàn dùng thủ đoạn, bảng giao thông ở quốc lộ đường đến Liêu Nguyên có chút lộn xộn, tắc nghẽn chỉ hai tiếng, nhưng buổi diễn ca nhạc của S. Nirvanaqi lại thể chờ được.

      Qua việc này có thể thấy được Thẩm Hoan Tình bắt tay với Dung Quy Hàn thầm tính kế Ngôn thị, phỏng chừng bọn họ ngồi xem biểu diễn, chờ sau khi buổi diễn kết thúc, các trang báo mạng đồng loạt đưa tin dẫn dắt dư luận, danh tiếng của nhóm S. Nirvanaqi bị sụp đổ, hình tượng trong sạch nhiều năm bị vỡ tan.


      Bọn họ ra tay với nhóm S. Nirvanaqi là đánh đòn đau cho Ngôn thị. S. Nirvanaqi rất gắn kết với Ngôn thị, nhóm là hình tượng của Ngôn thị, nhắc đến S. Nirvanaqi là nhắc đến Ngôn thị, đến công ty giải trí Ngôn thị đến nhóm nhạc S. Nirvanaqi.


      Tống Địch Tuấn uống cà phê chuyện phiếm với Thẩm Hoan Tình nhỉ? Còn Phan Luân lại ở bên Dung Quý Hàn chờ chỉ thị tiếp theo?

      “Em lấy thân phận là người hâm mộ của S. Nirvanaqi làm khách mời thần bí, S. Nirvanaqi coi trọng fan của mình như vậy, phải làm tăng niềm hâm mộ của mọi người sao?” Ngôn Nại bình thản , bọn họ ra chiêu, tiếp chiêu, binh đến tướng chặn.

      “Đừng đùa!” Long Thành lên tiếng, hai mắt đỏ ngầu, S. Nirvanaqi là tâm huyết của đời của , nghệ sĩ quan trọng nhất là gì? Chính là hình tượng của bản thân trước mặt mọi người, việc xảy ra lần này chính là cái bẫy, có kẻ nhắm tới S. Nirvanaqi, kẻ đó khẳng định còn đặt bẫy khác nữa.

      “Em biết bài hát rất êm tai, em lên sân khấu hát tặng S. Nirvanaqi.” biết mục đích của khách mời, tiết mục biểu diễn thể kém S. Nirvanaqi cũng thể vượt qua S, Nirvanaqi, đó là kĩ thuật sống, thể vượt qua, thể thua kém, hơn nữa còn phải để lại ấn tượng tốt với người hâm mộ nhóm S. Nirvanaqi, nan giải quá a: “ có chuẩn bị phần ghi , em tự đàn, đàn dương cầm của Nguyên Nhĩ Nhiên còn sân khấu phải ?”

      “Có được ?” Long Thành gian nan ra hai chữ, hai mắt nhìn chằm chằm vào Ngôn nại, giống hư là cọng rơm cứu mạng của .

      thành vấn đề.” Ngôn Nại gật đầu.
      Long Thành tin ngay, nếu như bình thường, hoặc đổi người khác nhất định xì mũi coi thường, nhưng thấy được hi vọng người Ngôn Nại, người toát ra ma lực làm cho người khác tin tưởng, tin tưởng .

      “Vậy, em nhanh chóng thay trang phục và hóa trang, chờ bọn họ hát xong lên. Rồi với bọn họ lên phối hợp với em.” Long Thành lập tức .


      Ngôn Nại liếc mắt nhìn chính mình trong gương hóa trang, lắc đầu với Long Thành: “ cần thay đổi, em là người hâm mộ nhóm S. Nirvanaqi, cần hóa trang như vậy mới thích hợp.” Fan nữ hâm mộ S. Nirvanaqi rất nhiều, trang điểm hay những cái khác đều rất dễ tạo ra oán hận, hoa trang cũng rất tốt. Đồng phục của thân thế, sợ có người tới trường thăm dò bản thân.


      “Đúng.” Mắt Long Thành chợt lóe sáng, lời của Ngôn Nại làm cho khôi phục lại bộ dáng khôn khéo thường ngày.

      Bốn người S. Nirvanaqi xuống sân khấu, ai cũng ướt đẫm mồ hôi, trong mắt tràn đầy lo lắng. bao lâu sau, bọn họ nghe tiếng hét ồn ào của mọi người nữa, thay vào đó là tiếng đàn dương cầm, thanh xa lạ nhưng dễ nghe.
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt2 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Edit: Hạ Miên

      Chương 24:

      "Ai vậy?" Nét mừng rỡ gương mặt Tề Cửu Đông.

      "Phát sinh ngoài ý muốn, chờ buổi biểu diễn kết thúc chúng ta sau, tại người biểu diễn kia là "công chúa" kia của nhà họ Ngôn, ấy lấy thân phận người hâm mộ mà làm khách mời của S. nirvanaqi, vì các cậu "hiến khúc", các cậu lên đó cẩn thận phối hợp với ấy." Long Thành ngắn gọn, hy vọng Ngôn Nại bên kia đừng phạm sai lầm.

      Ngôn Nại bình tĩnh ngồi trước đàn Piano, tám vạn người dưới sân khấu đều chăm chú nhìn , luống cuống, cũng chẳng sợ hãi. Trước kia cũng thường đứng sân khấu, nhưng đều là sân khấu của các cuộc thi. Khán giả dưới đài vẫn đắm chìm dưới những màn biểu diễn của S. Nirvanaqi thể tự kiềm chế, ngừng la hét, dùng ánh mắt quen thuộc nhìn đàn Piano.

      chưa từng học qua thanh nhạc, nhưng từng hát trước đám đông, đó là trước kia, trong buổi lễ kỷ niệm ngày thành lập trường, lớp được chọn biểu diễn hợp xướng, chính là người trong đội hát, tất nhiên được giáo viên nhạc dạy qua. mới chỉ đánh Piano trước mặt Jenny, cậu đánh có thể nghe, bài hát có thể đánh lưu loát, số đoạn ngừng được che giấu khá tốt, chỉ cần gặp người trong nghề, đánh chơi thành vấn đề. Ca khúc tối nay chuẩn bị cho chính mình, vừa đàn vừa hát hẳn là khó?

      Em Ngôn à, giờ này em mới nghĩ đến nhưng điều này phải muộn rồi ư? Là ai vừa nãy bày ra tư thế bình tĩnh, bộ nắm chắc phần thắng trước mặt người đại diện Long, nếu để Long “Đại thúc” biết em nghĩ cái gì, chắc chắn hộc máu mất, cho nên mới , ngu ngốc cũng là loại hạnh phúc.

      Trong thanh ồn ào, náo loạn, Ngôn Nại vươn tay, ánh sáng sân khấu chiếu thẳng người , cả sân khấu chính là trung tâm. phím đàn, tay cứng lại, mất bình tĩnh, bàn tay phải sưng lên hai vết, bị con muỗi độc ác nào đó đốt rồi, vừa sưng đỏ lại mượt mà, dưới ánh đèn còn có chút óng ánh. vốn tưởng tượng các ngón tay trắng nõn, mềm mại của mình lướt các phím đàn, lại nhìn đến hai vết muỗi cắn ràng tay mình, cái gì mà thiếu nữ ngồi bên dương cầm, hừ, chút "mỹ cảm" cũng chẳng còn. Khán giả dưới đài cách quá xa nên nhìn , còn ống kính, cũng cần quay cận tay , chỉ là dân nghiệp dư.

      Ngôn Nại hiểu được tầm quan trọng của buổi biểu diễn, trong lòng nức nở hai tiếng, rồi hạ các ngón tay với hai vết muỗi đốt kia xuống, lướt nhàng các phím đàn đen trắng. "Piano Sheet" của các ca khúc thịnh hành cũng khó luyện tập, Ngôn Nại đàn lưu loát.

      Qua khúc dạo đầu, Ngôn Nại cất giọng, "Pretty Boy" chậm rãi theo tiếng hát được cất lên.

      Khán giả vừa rồi còn chìm đắm trong những màn dance mạnh mẽ của S. Nirvanaqui, giờ dần bình tĩnh lại, giọng hát đài lớn nhưng lại có lực xuyên thấu ghê gớm, gõ vào lòng người, dịu dàng lan tỏa, mềm mại như lông vũ, khiến người ta thư thái. Khán giả đều yên lặng lắng nghe, chỉ có yên lặng mới có thể nghe được ràng hơn.

      Ngôn Nại hát đoạn điệp khúc lần thứ hai Nguyên Nhĩ Nhiên xuất sân khấu, cùng hát. hổ danh là hát chính của ban nhạc kiêm sáng tác, mới nghe Ngôn Nại hát lần, nắm được giai điệu, nhành phối hợp với Ngôn Nại. Tiếp theo Phác Kha, Tề Cửu Đông và Mạnh Chu cũng lần lượt xuất , nhàng cùng cất giọng. Sau khi họ lên đài, giọng hát của Ngôn Nại còn mềm mỏng ung dung như ban đầu, mà trở nên ngọt ngào, nũng nịu, giống như tìm thấy những "Pretty Boy" trong lòng mình. Màn biểu diễn piano đơn điệu bởi vì có họ tham gia mà trở nên dạt dào, sinh động.

      Khi những ca từ cuối cùng được cất lên, Ngôn Nại cũng chấm dứt những giai điệu từ các phím đàn, đứng dậy đến giữa sân khấu. Gương mặt xinh đẹp trắng nõn trầm tĩnh, chẳng hề thua kém bốn mỹ nam của S. Nirvanaqi đứng đó. So với vóc dáng cao gầy của họ, nhắn xinh xắn, so với trang phục biểu diễn lộng lẫy của họ, mặc đồng phục học sinh giản dị, tóc cột đuôi ngựa tùy ý, chân mang giày bata trắng, gương mặt tươi cười chút phấn son, ánh mắt bình tĩnh tản mát loại tinh quang, tuy , nhưng vẫn lấp lánh.


      Khán giả dưới sân khấu đối với bé mới xuất sân khấu cảm thấy tò mò. Người hâm mộ S. Nirvanaqi có tới hàng ngàn, hàng vạn người, dựa nguyên lý trái chiều hút, nam mê ca hát đương nhiên được nhiều người thích, huống chi bé kia lại "phấn điêu ngọc trác", xinh đẹp thế kia. Fan nữ lớn tuổi chút ghét , gọn gàng sạch , bộ dáng búp bê kia, chẳng có lý do gì khiến người ta chán ghét. Fan nữ trẻ tuổi hơn cũng chẳng bài xích, so với các nữ nghệ sĩ trang điểm điêm dúa lòe loẹt, họ chấp nhận nữ sinh đứng cạnh thần tượng mình hơn, hơn nữa, bé còn hát lên tiếng lòng của họ, S. Nirvanaqi là các mỹ nam, là những mỹ nam đẹp nhất trong lòng họ.

      Ngôn Nại chọn bài hát quả thành công, chọn bài này cũng bởi Đổng Song Song cả, ai bảo nàng cứ suốt ngày ca cẩm bên tai Phác Kha đẹp trai thế nọ, thế kia. Khi còn đứng sân khấu hát cùng S. Nirvanaqi, trước màn hình ti vi, những người biết , trừ ba Ngôn, ai cũng phải há hốc, nhìn bằng con mắt khác.

      Ba Ngôn : Con tôi đúng là giỏi, lần này giúp công ty như vậy, trở về nhất định phải thưởng cho nó mới được.

      Mẹ Ngôn : Màn hình chỉ thoáng qua chút, nhưng mà... Tay của con làm sao vậy? Làm sao vậy? Làm sao vậy?


      Diệp Gia Thịnh : Trình độ như thế cũng dám lên sân khấu biểu diễn piano, tiết tấu bắt kịp, còn chậm mấy nhịp. Còn đâu mặt mũi Diệp gia! Lần sau bắt nó nghe nhạc mẫu mới được.


      Diệp Gia Hằng : Vì sao đồ quái đản đó lại được lên TV? Quá huênh hoang, nhóc cũng muốn cùng mẹ học đàn.

      Ngôn Diễn : Mạnh Châu kia vẫn bộ dạng chết trôi đó.... Em cũng chẳng hư hỏng như trong tưởng tượng của nha, vậy nhất định có người phải lòng nó rồi!? Ai đó mau mau tới giải cứu khỏi ma chưởng của em nào.

      Clarence : Nguy cơ được giải trừ.

      Thẩm Hoan Tình : ta là Ngôn Nại sao? Coi như các người may mắn. Ngôn thị nhất định sụp đổ.

      Dung Quý Hàn : Lãng phí mấy quân cờ, hừ, đây mới chỉ là bắt đầu.

      Ngôn Nại cầm mic, mở miệng ,

      "Em là fan hâm mộ của S. Nirvanaqi, cũng mới chỉ là nữ sinh cấp ba, lớp tụi em có rất nhiều bạn học hâm mộ S. Nirvanaqi." Ngôn Nại nhìn về khán đài phía nam, bạn cũng lớp của đâu rồi, ngọn đèn chiếu tới, thấy rồi, đám học sinh đều vẫy tay với .

      " bạn học của em, cậu ấy cực kỳ thích Phác Kha, biết nhảy, khi cười lên rất đẹp trai, em liền nghĩ đến ca khúc có tên "Pretty Boy". Em rất may mắn khi được trở thành khách mời danh dự trong buổi biểu diễn này của S. Nirvanaqi, cảm ơn các tôn trọng những người mê ca nhạc như em, em xin đại diện cho các fan hâm mộ của S. Nirvanaqi ở đây tặng các ca khúc "Pretty Boy". Bốn người các đều là "Pretty Boy" trong lòng các fan hâm mộ S. Nirvanaqi."

      Khuôn mặt nhắn của có nhiều biểu cảm, xong vẫn nghiêm túc, trong lời cũng điệu phập phồng, chỉ đơn thuần là trần thuật, cực kỳ tự nhiên, cực kỳ bình thường, bình thản giống như mình vừa mới ăn cơm xong, nhưng rất , nghe xong cảm thấy chuyện đúng là như thế. Đối với người ca nhạc mà , thích S. Nirvanaqi cũng quan trọng giống như việc học ăn cơm mỗi ngày, thích S. Nirvanaqi là việc được dung hòa trong cuộc sống của bọn họ.

      Màn ảnh lần nữa chiếu đến Ngôn Nại, từ khi lên sân khấu đến giờ, vẻ mặt của đều bình tĩnh, chút thẹn thùng của khi hát cùng với S. Nirvanaqi, mọi người đều thấy.

      "Vị khách bí mật được mời tới hôm nay là ai, ngay cả chúng tôi cũng biết..., em đến đây làm bọn cảm thấy rất vui, cảm ơn em đến, cũng cảm ơn bài hát của em, nó rất hay." Tề Cửu Đông vui vẻ , những buổi biểu diễn trước kia cũng có người mời người hâm mộ làm khách quý, nhưng chỉ là lên sân khấu hát lại bài hát của thần tượng mình, chưa từng có ai sáng tác ca khúc riêng tặng cho thần tượng. Sáng tác đơn giản, sáng tác ca khúc hay lại càng dễ dàng, nghe Ngôn Nại hồi, khiến người ta nghĩ ca khúc này là vì S. Nirvanaqi mà sáng tác, chỉ dành riêng cho S. Nirvanaqi. "Bạn học của em thích Phác Kha như vậy, thế em có thích cậu ta ?"

      "Em thích S. Nirvanaqi." Gương mặt nhắn ánh nên nét tinh ranh, trả lời ... khách quan.

      "Giữa bốn người, em thích ai nhiều hơn?" Tề Cửu Đông tiếp tục đùa giai hỏi , đến xem bọn họ biểu diễn, vì cái gì?

      "S. Nirvanaqi! Nguyên Nhĩ Nhiên, Phác Kha, Tề Cửu Đông, Mạnh Châu, bốn người các cùng nhau tạo nên S. Nirvanaqi!" Ngôn Nại vừa xong những lời này, người hâm mộ của mỗi người trong S. Nirvanaqi lại gia tăng. Bất kể là Nguyên Nhĩ Nhiên hay Phác Kha, bọn họ đều là bởi vì có S. Nirvanaqi nên mới được nhiều người thích như vậy, có lẽ khi bọn họ mình cũng nổi tiếng, nhưng danh tiếng cũng bằng S. Nirvanaqi như vậy. Bọn họ là thành viên của S. Nirvanaqi.

      Ngôn Nại cảm thấy mình trả lời đúng là quá chung chung rồi. Kỳ , thích chính là Vương Hi Chi, Tề Bạch Thạch và Tào Tuyết Cầm. Tác phẩm được lưu truyền rộng rãi "Lan Đình tập tự", thường xuyên viết phỏng theo.

      Khi thích S. Nirvanaqi, bọn họ đều bất ngờ, bọn họ vốn nghĩ Nguyên Nhĩ Nhiên và Phác Kha, fan hâm mộ tầm tuổi phần lớn đều thích hai người này. Khi thốt ra là S. Nirvanaqi, tâm tình của bọn học đều phức tạp, vinh quang và gian khổ, đường tới, trải qua bão táp phong ba. Bọn họ phải duy trì niềm vinh dự dễ có được này.

      "Vậy em bắt đầu thích S. Nirvanaqi thế nào?" Tề Cửu Đông lại hỏi.

      "Bởi vì Mạnh Châu là bạn học của em." bé, em lại dám hơn nữa ?

      Trước TV, Ngôn Diễn cười lớn, nhìn chằm chằm Mạnh Châu đứng bên góc của sân khấu, từ đầu đến cuối vẫn "vân đạm phong khinh", gương mặt tuấn nhiều cảm xúc, bỗng khóe mắt lại khẽ giật chút.

      "Hóa ra là như vậy. Nhìn em vẫn mặc đồng phục, hôm nay vừa mới tan học phải ?" Phác Kha giành trước Tề Chính Đông , để gã tiếp tục hỏi linh tinh, bé trả lời cũng phải là khôn lanh, thay đổi chủ đề.

      "Đúng vậy, hôm nay trường học có tiết học bù, bọn em được tan học mới tới đây." Bọn họ hỏi gì, đáp nấy.

      "Học tập rất quan trọng, phải cố gắng học tập... " Phác Kha nhắn nhủ tới những phan hâm mộ của mình phải cố gắng học tập, củng cố hình tượng của S. Nirvanaqi.

      ...........

      Cuối cùng S. Nirvanaqi lại hát thêm mấy bài, buổi biểu diễn kết thúc tốt đẹp.

      Phía trong hậu trường, Long Thành “Đại thúc” thở phào nhõm, hôm nay "hưu kinh vô hiểm", buổi biểu diễn coi như thành công. Cho dù người kia có đem thân phận của Ngôn Nại công bố, cũng gây ra sóng gió gì lớn, công chúa của Ngôn thị thể là fan hâm mộ của S. Nirvanaqi sao? Hôm nay Ngôn Nại vừa đàn vừa hát bài hay như vậy tạo ra hiệu quả lớn, ca khúc mới, lại dễ nghe, nhìn xem ai dám bảo rằng họ tùy tiện tìm người thay thế. Chú phát Ngôn Nại quả là mầm tốt, tiềm năng tệ, chỉ cần chú ý bồi dưỡng khoảng thời gian, nhất định trở thành tài năng mới, gương mặt sáng giá, cho dù chú muốn, nhưng tổng giám đốc để cho con mình trở thành ca sĩ sao?!

      Bọn họ vốn muốn Ngôn Nại cùng tham gia buổi tiệc chúc mừng, nhưng mà Ngôn Nại từ chối, nghĩ lộ ra bàn tay với hai nốt muỗi đốt to đùng kia trước mặt mọi người, tay bây giờ vừa đau vừa ngứa.

      "Em cùng nhóm chúng tôi ăn mừng chút, buổi tiệc nhiều người đâu, đều là người nhà cả, công của em hôm nay là lớn nhất, với Ngôn tổng cho, Ngôn tổng chắc chắn đồng ý." Long Thành khuyên, vị công chúa này đâu có khiến người ta chán ghét như trong lời đồn, biết có phải tại thiên tính "Đại thúc thích tiểu la lị" , ông cực kỳ bé lúc nào mặt cũng nghiêm trang này.

      Mọi người đều , Ngôn Nại rất dễ dàng được các trưởng bối thích....

      "Chú Long, bạn học của cháu còn chờ ở ngoài đó!" Ngôn Nại vẫn đứng nghiêm trang, tay vẫn còn hai vết muỗi đốt!!!

      Long Thành lặng lẽ rơi lệ, cảm giác bị gọi là "chú" chẳng dễ chịu chút nào, lần đầu tiên có người gọi là "chú", còn trẻ nha, mới... ba mươi tám thôi mà!

      "Em bạn em cùng chung, kết thúc buổi tiệc, đưa các em về." Người trẻ tuổi nhất trong nhóm, Tề Cửu Đông .

      "Cám ơn em, hôm nay may mà có em." Nhóm trưởng Nguyên Nhĩ Nhiên bỗng đến trước mặt Ngôn Nại, chân thành .

      " cần cảm ơn. S. Nirvanaqi là phần của công ty, đó là trách nhiệm của em." Ngôn Nại thẳng, đêm nay may mà bọn họ bắt hát thêm, tình chưa từng nghe qua ca khúc nào của S. Nirvanaqi cả. làm gì có cái tài giống như Nguyên Nhĩ Nhiên, chỉ nghe qua lần có thể hát, thiếu chút lộ tẩy.

      "Đúng rồi, bài hát Pretty Boy hôm nay cháu hát kia là do ai sáng tác? Cháu đem tặng cho S. Nirvanaqi sao đấy chứ? Chúng ta có thể mua lại ca khúc này, đưa vào album tiếp theo của S. Nirvanaqi tốt biết bao." Long Thành hổ là người đại diện, còn nhớ tới quyền tác giả của ca khúc kia.

      Ngôn Nại suy nghĩ làm sao để trả lời đây, bài hát phải sáng tác, cũng tìm ra người sáng tác nó để đưa tới trước mặt bọn họ, bản quyền ca khúc này tất nhiên là thuộc về , tác giả truyện chưa từng cho phần hào quang, ngược lại khi xuyên qua, lại được tặng món quà quý giá, đây là gian lận trắng trợn.

      " sao, ca khúc mọi người cứ lấy , tác giả đề tên là Tiền Sinh, nhạc và lời cũng đề là Tiền Sinh là được." ngượng ngùng để bọn họ đề tên mình ca khúc, chính là người cầm bản quyền, bài hát phải sáng tác, ca khúc được thích sáng tác.

      ------------

      Đôi lời:

      Chương trước Ngôn Nại chuyện với Tề Mạch và Long Thành, chỉ đích danh ai nên xưng hô là ‘em’

      Chương này, Ngôn Nại mới xưng hô với Long Thành là ‘chú’, nên Long Thành cũng đổi cách xưng hô của mình. (dù muốn!)

      Về việc dùng ngôi xưng hô này khá khó khăn. Bạn nào rảnh rỗi giúp mình nhé! ^_^
      Edit: Thần_Điệp_9x

      CHƯƠNG 25:


      "Cháu cần phải biết chuyện này, chúng ta thể sử dụng ca khúc có lai lịch bất minh, đến lúc bị khởi kiện ra tòa đều là chuyện tốt với tất cả mọi người." Long Thành yên lòng . Ngôn Nại còn tuổi, chuyến này có nhiều thứ biết, chỉ khi trong tay có bản quyền của ca khúc, mới yên tâm.


      Ngôn Nại có nghĩ qua nếu có thể vào trong tiều thuyết này, như vậy người khác cũng có khả năng tiến vào đây, nhưng như vậy sao chứ? Có bản lĩnh cứ đứng ra, thu thập chứng cứ kiện ? Hơn nữa cũng chưa ca khúc này là do sáng tác, cũng cần sợ hãi hay chột dạ.


      " cần lo lắng, xảy ra tranh chấp gì đâu." Đôi mắt to tròn, trắng đen ràng của Ngôn Nại tràn đầy xác định và thản nhiên.


      "Vậy cũng tốt, gọi bạn học của cháu cùng chúng ta tham gia party được sao?" Long Thành gật đầu cái, vì cẩn thận để đạt được mục đích, phải về công ty chuyện với Ngôn tổng chút, luôn rất cẩn thận trong công việc, cho nên S. nirvanaqi từ khi ra mắt đến nay, scandal hay nào xuất .


      "Về sau có cơ hội chúng ta lại , hôm nay khuya lắm rồi, cháu muốn về nhà làm việc chút, làm xong bài tập, giáo viên bỏ qua cho tôi." Ngôn Nại lần nữa uyển chuyển cự tuyệt, gọi bạn học đến rồi cùng với S. nirvanaqi party, thân phận kia của bị bại lộ. Lại tay bị muỗi đốt nốt lớn cần phải về nhà làm tiêu sưng ngay, hôm nay mệt mỏi muốn chết, ngay thời điểm buổi biểu diễn ra được nửa muốn ngủ. Sau vì cứu S. Nirvanaqi tiêu hao rất nhiều thể lực, tìm cái cớ có kẽ hở để mình có thể thoát thân, bài tập!


      ".........." nương, ngươi lấy cớ có thể giả thêm chút sao? Ngày mai chủ nhật được nghỉ học, có vô số lịch sử đen tối lấy lý do về nhà làm bài tập, hai chữ để hình dung, quá giả dối!


      Ngôn Nại kiên trì, bọn họ cũng miễn cưỡng , khuôn mặt của trợ lý Tiểu Mạch tràn đầy vẻ hâm mộ đối với Ngôn Nại, đưa Ngôn Nại ra khỏi trung tâm tập thể hình, lần này tìm đến Ngôn Nại nhờ tới giúp tay, là quá sáng suất rồi, nếu phải chuyện lần này nên để người khác biết, nhất định cho toàn công ty biết.


      Phương Đình Na đợi Ngôn Nại ở cửa trung tâm tập thể hình, tài xế nhà họ Phương tới đón các , Phương Đình Na với mấy người Đổng Song Song, Ngôn Nại ra ngoài muộn chút, bảo các về trước, tài xế nhà ấy đến đón, lát nữa đưa Ngôn Nại về nhà sau. Mấy người Đổng Song Song nghe vậy cũng về nhà trước.

      Đổng Song Song cảm thấy bạn ngồi cùng bàn quả rất lợi hại, rất xuất sắc, vẫn
      còn ở trước mặt Phác Kha tâng bốc mấy câu, cảm giác rất hạnh phúc. bảo trong tay Ngôn Nại có nhiều vé xem biểu diễn mà, ấy giữ tuyệt chiêu bí mật tốt, bọn họ đưa ấy vé biểu diễn vì mời cậu ấy làm khách mời thần bí của S. Nirvana? ra Ngôn Nại cũng giống như , đều là fan hâm mộ của ban nhạc S. nirvanaqi, Đổng Song Song rút cuộc biết mọi việc rồi.


      lâu sau, Phương Đình Na chờ Ngôn Nại đến, đem Ngôn Nại về Hào Đình trước. Tại sao Ngôn Nại lại xuất truyền thông, Phương Đình Na hỏi ấy, đây đều liên quan đến việc kinh doanh giải trí của nhà ấy, nếu Ngôn Nại muốn giúp ấy tay, chỉ cần Ngôn Nại mở miệng, dù có chết cũng từ chối.


      Ngôn Nại về đến nhà, Ngôn Diễn rất để ý hình tượng nằm ghế salon xem ti vi, trong ngực ôm con chó . Trong khoảng thời gian này, phải cả ngày ở công ty, chính là đến trường học, chuẩn bị thức ăn cho nó, mỗi lần đều làm vào buổi sáng trước khi ra ngoài, lần chuẩn bị là chuẩn bị luôn thức ăn cả ngày cho nó. Nó chỉ lớn gấp đôi, bụng còn mập lên vòng, còn hình tượng nhắn, tròn vo đáng như ngày xưa nữa, bây giờ Ngôn Nại ôm nổi nó. ngờ Ngôn Diện lại ôm nó, người chó rất thân thiết, buổi tối ở nhà buồn tẻ, nó chú chó cũng tịch mịch.


      "Tiểu Nại, em có nghĩ muốn làm nghệ sĩ ? giúp em, tuyệt đối để em đứng đỉnh vinh quang chói lọi! Ba quản em, cho nên em nghĩ muốn cái gì làm cái đó!" Ngôn Diễn lười biếng , em vừa xuất truyền hình, toàn bộ tiểu minh tinh khác đều bị lu mờ, nhìn nghệ sĩ rất chính xác, ánh mắtt rất sắc bén, nếu , tùy tiện chơi đùa với các nghệ sĩ nổi tiếng cũng như chơi bạc cá độ lớn, rất nguy hiểm. Ngôn Nại có khí chất tự nhiên của nghệ sĩ, nếu để em trở thành nghệ sĩ, ba nhất định giận đến hộc máu. Nhớ năm đó khi muốn làm đạo diễn, ba đánh đuổi như thế nào?


      Trở thành nghệ sĩ? Ngôn Nại chưa từng nghĩ đến, chỉ dùng thời gian suy nghĩ nửa phút để trả lời Ngôn Diễn, ca sĩ, ngày ngày phải ca hát nhảy múa; diễn viên, ngày ngày bị đạo diễn quát đến quát . mới cần Đ-Â-U! Dưới trướng công ty giải trí Ngôn thị có rất nhiều nghệ sĩ, cũng cần ở công ty nhà mình cạnh tranh cùng với họ. bây giờ, chỉ muốn trợ giúp ba Ngôn bồi dưỡng nghệ sĩ mà thôi.


      " cần, bị thương chính là chết, làm nghệ sĩ quá mệt mỏi, em làm." Ngôn Nại hai chữ , biểu đạt mãnh liệt muốn.


      "Người trẻ tuổi chịu chút khổ sở có là gì? Nếm mật nằm gai, mới có thể người vạn người ( nguyên câu: ‘nếm trải trong khổ đau, mới là Nhân Thượng Nhân’ nàng xem ta edit câu này thế được chưa?), câu danh ngôn này em nghe chưa? Em làm nghệ sĩ có người dám ức hiếp em, danh tiếng càng lớn công ty càng có lợi." Ngôn Diễn tức giận, tiếp tục khuyên giải Ngôn Nại, muốn thuyết phục .


      "Hừ, chỉ cần làm việc tốt, đối với công ty có lợi rồi." Ngôn Nại xong xoay người vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát dùng, có phải đặc biệt ngu ? Đặc biệt là xuất trong bộ tiểu thuyết này, là vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là vật hi sinh thê thảm, có hào quang của nữ chủ, lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, hại người khác, việc này có ảnh hưởng!
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt2 others thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 25.2

      Edit: Thần_Điệp_9x

      "Hừ, chỉ cần làm việc tốt, đối với công ty có lợi rồi." Ngôn Nại xong xoay người vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát dùng, có phải đặc biệt ngu ? Đặc biệt là xuất trong bộ tiểu thuyết này, là vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là vật hi sinh thê thảm, có hào quang của nữ chủ, lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, hại người khác, việc này có ảnh hưởng!

      Ngày thứ hai, sáng sớm Ngôn Nại chạy bộ rồi về nhà dọn dẹp, mở sách số học ra, phía tất cả là những chú giải của Clarence cho , suy nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi, nhìn chữ viết tinh tế trong sách, tâm trạng của trở nên rất tốt.


      Buổi sáng, Ngôn Nại nhận được điện thoại của ba Ngôn, về chuyện ngày hôm qua biểu diễn bài hát đó. Ba Ngôn muốn Ngôn Nại cho câu trả lời chắc chắn, Ngôn Nại đem những lời hôm qua với Long Thành lại lần nữa, hơn nữa cho ba Ngôn còn vài ca khúc nữa, đều là ca khúc nghe rất hay, những bài này có thể để các nghệ sĩ trong công ty thể , chỉ là nghệ sĩ nào được hát, phải có đồng ý của , cũng muốn đưa những bài hát này cho người của Dung Quý Hàn, khiến cho người của nổi tiếng, trong Ngôn thị có quá nhiều người của Dung Quý Hàn rồi, muốn giải quyết.


      Ba Ngôn đối với vị nhạc sĩ Tiền Sinh kia trong lời của Ngôn Nại rất có hứng thú, ông muốn Ngôn Nại đem người này đầu quân cho Ngôn thị, ông đối xử với người kia tốt. Có thể đem ca khúc cho Ngôn Nại, nhất định có quan hệ rất tốt với , ba Ngôn rất chắc chắn, trong điện thoại vẫn thuyết phục Ngôn Nại và người nhạc sĩ Tiền Sinh kia, ngừng khen Tiền Sinh có tài, chân thành muốn gặp vị kia lần, rất có thành ý mời đến Ngôn thị. Có thể để cho nghệ sĩ trở lên nổi tiếng là rất khó, công ty cần rất nhiều người có tài năng, tác phẩm tốt có thể tiết kiệm cho công ty rất nhiều thời gian và tiền bạc đầu tư cho nghệ sĩ.


      Ngôn Nại bi thương rồi, đối với việc này ba Ngôn rất cương quyết làm cho rất khổ sở, người mau cúp điện thoại , mẹ Ngôn gọi người ăn cơm trưa rồi.


      Ngôn Nại bảo đảm tất cả các tác phẩm tốt của Tiền Sinh đều cho công ty dùng, đồng ý lấy thêm ca khúc cho S. Nirvanaqi, album Pretty Boy mới của bọn họ còn thiếu bài, Ngôn Nại tìm ca khúc mới bổ sung. tốt khi biết đàn tranh, piano, nên viết các ca khúc nhạc bình thường khó lắm, nếu biết đàn, lời hát cũng viết được chắc khi hát tối qua run cầm cập như mèo con.


      nhớ lại khi mấy người S. Nirvanaqi biểu diễn ca khúc Petty Boy, phiên bản nhóm nhạc nam nên biểu diễn thế nào đây? Tự tin sao? Nếu biểu diễn theo hướng ngại ngùng, đáng , vậy mấy hủ nữ trong nước tăng cao mấy! phải tìm ca khúc nào để phù hợp với album mới <I'm fine> để nó trở nên hấp dẫn đây? Trước tiên làm bài tập, làm học sinh giỏi, làm bài tập là quan trọng nhất.


      Thứ hai học, ở trường trung học R, Ngôn Nại từ nhân vật vô danh tiểu tốt đường thẳng tiến nhảy lên vị trí đầu bảng những người được biết đến nhiều nhất, thể đến công lao của các bạn học ở lớp 12 ban 6 khoa Văn. Thực ra Ngôn Nại thường xuyên đến trường, bây giờ ai chú ý đến Ngôn Nại, lần này bài hát thành danh, cuộc sống bình thường dường như cách quá xa. Hot boy piano - hoàng tử Diệp Gia Thịnh ở trường trung học R này ba năm, ta thần bí. Hoa khôi của trường như Bạch Phú Mỹ, Chung Hải Phỉ nhưng người ta nhận xét Ngôn Nại xinh đẹp hơn họ, nàng nhà giàu Phương Đình Na có quan hệ rất tốt, dùng chiếc túi xách số lượng hạn chế nổi tiếng kia.... Mọi người chú ý đến rất nhiều.


      Mấy ngày qua, số lượng người vây xung quanh xem xét Ngôn Nại khá nhiều, trong trường học cũng như ngoài trường, Ngôn Nại ngồi ở trong phòng học, trừ trong thời gian giải lao WC, căn bản bước chân ra khỏi lớp học. Bọn họ xem kệ bọn họ, học bài của .


      Mỗi ngày trong ngăn kéo bàn học của ấn đầy thư tình và quà tặng, đều mang về nhà. đối với cuộc sống rất nghiêm túc, đối với những thứ người khác đưa cho , cũng tỏ ra kiêu ngạo mà vứt bỏ, lấy điều đó để khoe khoang, mang tất cả về phòng mình cất . Đối với thư tình của học đệ trung học năm nhất, xem xong còn chỉ ra nhiều lỗi chính tả trong đó.


      Vì chuyện này, Ngôn Diễn cười ít lần vì chuyện này, cười đối với chuyện gì cũng quá mức nghiêm túc.


      Diệp Gia Thịnh đến lớp 12 ban 6 khoa Văn tìm Ngôn Nại, gây xôn xao toàn trường, chẳng lẽ hot boy cũng coi trọng Ngôn Nại? Diệp Gia Thịnh học lớp 12 ban 1 khoa Tự Nhiên. Em họ đến tìm , Ngôn Nại rất thoải mái ra gặp, điều này làm cho những nam sinh nhút nhát dám hẹn gặp Ngôn Nại tức đến đấm ngực dậm chân hối hận.


      hành lang ngoài phòng học, đôi trai thanh lịch đứng nhìn thẳng vào mắt đối phương, những bạn học muốn ngang qua cũng tự động chuyển sang đường khác.


      "Ngôn Nại, còn nửa tháng nữa chính là sinh nhật 18 tuổi của chị, chị định làm lễ trưởng thành như thế nào?" Thanh của Diệp Gia Thịnh có chút cứng nhắc, trung mang theo chút tâm tư tốt hỏi.


      Ở trong nhà giàu có, người lớn rất coi trọng lễ trưởng thành của bọn họ, muốn tổ chức lớn, sinh nhật của Ngôn Nại và ngày 20 tháng 9, trở thành người lớn. Tuổi có thể tự do làm những điều mình muốn, tốt.


      " biết, nghe theo sắp xếp của ba mẹ ." Ngôn Nại căn bản nhớ ngày sinh nhật của , lễ trưởng thành làm cái gì đó càng đơn giản càng tốt, thổi mấy cây nến sinh nhật và ước ba điều ước, nguyện vọng thứ nhất của trai nam phụ của mình có thể trở nên nổi bật hơn người, nguyện vọng thứ hai là đem Dung Quý Hàn dứt khoát gạt ra khỏi đầu, nguyện vọng thứ ba là Thẩm Hoan Tình di cư ra nước ngoài.


      " lễ trưởng thành của chị nhà họ Diệp làm!" chẳng lẽ với chị ấy sao? Mấy ngày trước đến tìm mẹ thượng lượng về lễ trưởng thành của Ngôn Nại, ở bên cạnh nghe được.


      Ngôn Nại muốn nghe theo sắp xếp của ba mẹ, đối với nhóm người kia ở nhà họ Diệp, ứng phó được, muốn tổ chức sinh nhật của ở đây, đến đó cũng giống như ra trận đánh giặc vậy.


      Ngôn Nại nghe được tin tức này giống như dẫm trúng phải bom vậy, nản lòng nản trí trở về lớp học. Mẹ Ngôn tại sao lại muốn tổ chức lễ trưởng thành cho ở nhà họ Diệp a? Người nhà họ Diệp đối với nàng mà đều là người xấu xa, gặp mặt chẳng có chuyện gì tốt lành cả.


      Buổi chiều tan học, và Phương Đình Na mới ra khỏi cổng trưởng bị người ta chặn lại, mấy nữ sinh ánh mắt hung dữ nhìn họ. Dẫn đầu là nữ sinh, tay bắt lấy tay Ngôn Nại, lấy ra con dao đặt bên eo Ngôn Nại, trước mặt mọi người uy hiếp Ngôn Nại, "Đừng la, ngươi vừa kêu tay ta run, đâm vào đâu liền tốt đâu."


      tàn nhẫn!


      Ngôn Nại khi nào gặp phải trường hợp này, bị dọa sợ rồi, bên cạnh eo con dao chĩa vào , chỉ cần nữ sinh kia thoáng dùng lực, dao sắc đâm vào là chảy máu. bị nữ sinh kia ôm, nhìn như rất thân mật, họ muốn đưa đâu biết. Phương Đình Na cũng theo, ấy có cơ hội chạy trốn, Ngôn Nại cũng muốn bảo ấy chạy mau, nhưng ấy yên lòng để lại Ngôn Nại mình.


      Hai người bị đưa đến ngõ tối, mấy nữ sinh rốt cuộc ý muốn của họ, họ muốn Ngôn Nại chụp ảnh khiêu dâm, với lý do đoạt bạn trai của người khác.


      Sau khi nghe xong Ngôn Nại dở khóc dở cười, bạn trai là Diệp Gia Thịnh, biết gặp phải người của nhà họ Diệp chẳng có gì tốt đẹp cả.


      "Diệp Gia Thịnh là em họ của tôi, các người nên hiểu lầm." Ngôn Nại cho là chỉ cần mọi chuyện hiểu lầm được giải quyết, tất cả có chuyện gì.


      "Đừng cho chúng ta đến đây chỉ để hù dọa, cái gì mà em với lại cha nuôi, các ngươi thích nhận trai rồi lại nhận em trai, Diệp thiếu gia phải người mà các ngươi có thể trèo cao, ngoan ngoãn cởi quần áo ra cho ta chụp vài tấm." Nữ sinh kia lấy điện thoại di động ra, mở chức năng chụp hình.


      Ngôn Nại biết võ, Phương Đình Na cũng biết, họ khinh người quá đáng, ỷ đông hiếp yếu, Ngôn Nại rất bối rối, còn tiếp tục thảo luận với họ vấn đề em trai, Diệp Gia Thịnh là em họ của , nhưng mà họ tin, nếu như đúng là chị em họ, tại sao ba năm trong trường, họ luôn chú ý đến Diệp Gia Thịnh lại biết? Diệp Gia Thịnh cùng Chung Hải Phỉ mới là đôi, nữ nhân ở đâu chui ra này lại khiến Phỉ Phỉ đau lòng.


      Ngôn Nại trì hoãn thời gian, nắm chặt điện thoại di động trong túi áo, nhấn cái, ấn loạn mấy cái, cầu nguyện điện thoại của có thể kết nối, còn gọi điện thoại cho người nào biết, cố ý lớn tiếng mấy lần nhắc đến vị trí của các , người đâu mau lại đây cứu các nàng với.


      Đúng lúc Dung Quý Hàn lái xe đến đoạn đường gần trường trung học R, nhận được điện thoại của Ngôn Nại, nếu là trước kia trực tiếp bỏ qua, lần này nhận, rất lâu rồi Ngôn Nại tìm đến .... ......


      Tác giả có lời muốn : Cảm ơn độc giả "Mực Lăng" cho ta quả bom!

      Cảm ơn độc giả "Nhưng Du" cho ta quả bom!

      Cảm ơn độc giả "Quấn Tiểu Bạch" cho ta quả bom!
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt2 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Thần_Điệp_9x

      CHƯƠNG 26.1

      Bên kia điện thoại truyền đến giọng ôn nhu, thanh thuần như trẻ con của Ngôn Nại, đối tượng chuyện của phải , lời của ngừng ám chỉ, hai lần nhắc tới địa phương gần trường học, 'con đường bên phải ở bên phải trường học', 'tiệm trà sữa', 'ngõ tối',... chuyện với người khác, nghe lúc rồi hiểu ra, Ngôn Nại bị ép buộc? Uy hiếp đám nữ sinh, nghe thanh của bọn chúng phách lối hơn các nhiều lắm.


      hiếu kỳ với Ngôn Nại? có. Nhận được điện thoại của có cảm giác mừng rỡ? có. Phải cảm giác của đối với Ngôn Nại, trước kia đều là chán ghét và khinh thường, nếu phải xinh đẹp rồi thời gian này có tiếp tục quấn lấy , lại ở buổi biểu diễn của S. Nirvaniqi thể , phá hư kế hoạch của , sớm quên có người như thế. Dung Quý Hàn nhận điện thoại của Ngôn Nại, có ý tưởng gì khác, đối với đó chỉ là nhận điện thoại từ số xa lạ.


      quay đầu xe, tăng tốc độ, hướng thẳng đến khu gần trường trung học R đến, nghe điện thoại cầu cứu cứu , suy nghĩ nhiều về nguyên nhân , tình huống bay giờ rất khẩn cấp, chỉ là thuận tay cứu người mà thôi.


      "Dung, đây là đâu?" Bên cạnh ghế lái phụ còn có người mắt xanh ngồi, giọng của người đó tiếng Trung rất ngọng nghịu.


      "Cứu người." Dung Quý Hàn lời ít mà ý nhiều, tiếng Ý.


      "Trăm năm khó gặp a, người lạnh lùng như ngươi có lúc cứu người, người đợi ngươi đến cứu trong lòng ngươi khẳng định rất quan trọng, để ta đoán chút người đó là loại người nào?" thú vị, người này vẫn dùng cách phát tiếng Trung kì quái của mình để chuyện.


      "Im lặng!" Dung Quý Hàn vẫn còn tập trung nghe tình huống ở bên kia điện thoại, cắn người?


      Hai người Ngôn Nại và Phương Đình Na, đối phương có bốn người, gấp hai lần các , bọn chúng đông hơn, sức lực cũng lớn hơn, tay bọn họ còn có dao. Đều là nữ sinh, hai bên đối mặt, Ngôn Nại giãy giụa phen, cũng để cục diện bên bị áp đảo hoàn toàn.


      Nữ sinh kia cầm dao , uy hiếp Ngôn Nại cởi quần áo, Ngôn Nại dĩ nhiên khoanh tay chịu trói, nhân lúc nữ sinh kia vừa chuyện vừa cầm điện thoại chuẩn bị chụp hình, bắt được tay cầm dao của ả, nhưng sức lực quá , chỉ nắm được tay cầm dao của ả thôi. Phương Đình Na ngăn cản được ba nữ sinh khác, dưới tình thế cấp bách Ngôn Nại há miệng cắn người, hung hăng cắn ngụm, ả kia bị đau thét chói tai, tay cầm dao bị Ngôn Nại cắn buông lỏng ra.


      Nhìn ra được bọn nữ sinh này cũng có kinh nghiệm gì, thường này đều là náo loạn , khi dễ các bạn học cùng lớp. Ngôn Nại nhặt dao ở đất lên, cất dao vào trong túi. Tiếp theo chính là hai đánh bốn xông vào đánh nhau, nữ sinh cùng Phương Đình Na lăn lộn mặt đất, hai nữ sinh cưỡng chế bắt được Ngôn Nại, nghĩ muốn cởi quần áo của , còn nữ sinh chuẩn bị chụp hình.


      "Tôi đánh con , muốn tôi báo cảnh sát sao?" Thanh lạnh lùng, khiến lòng người run sợ vang lên.


      Mấy nữ sinh kia biết việc lớn tốt, phản ứng lập tức cần suy nghĩ, tựa như chim sợ ná1 rối rít chạy trốn.

      1Câu chim sợ ná: có nghĩa gần giống với câu chim sợ cành cong của bên mình, ná là dụng cụ săn đơn giản, dùng cây hình chữ Y và dây cao su quấn hai đầu với độ co giãn vừa phải tạo thành.



      Ngôn Nại tựa vào tường ngẩng đầu lên, xem chút người đến cứu là ai, tại sao người đến lại là Dung Quý Hàn! mới vừa rồi bấm số điện thoại gọi cho Dung Quý Hàn! Đây là duyên phận cẩu huyết gì, người tới này so với đám nữ sinh kia tuyệt đối còn tàn nhẫn hơn gấp trăm lần, quá đáng sợ.


      Đối mặt với mấy nữ sinh kia có tâm làm chuyện xấu, đầu óc còn có thể chuyển động suy nghĩ biện pháp, lúc bắt đầu là sợ, sau đó chỉ còn tức giận, đụng phải đám nữ nhân đầu óc kém phát triển hiểu luật pháp. Chứng kiến người xuất trong ngõ tối là Dung Quý Hàn, theo bản năng cảm thấy hoảng sợ, biết nội dung của cuốn tiểu thuyết Dung Quý Hàn tồn tại như thế nào, đối với người nhà họ Ngôn ác độc thế nào, bởi vì ta là nam chính, ta chừa thủ đoạn nào, ta cực kỳ lạnh lùng đều được công nhận, đại đa số các độc giả đối với ta đều là bao dung và thưởng thức. Ngôn Diễn lại đối lập hoàn toàn với ta, Ngôn Diễn khiến các bạn cảm thấy khốn khiếp, nhưng hại nhà người ta tan tác, người chết, coi như hiểu được tình cảm của mình đối với Thẩm Hoan Tình, lãng tử quay đầu tận tâm tận lực bồi thường lại, các độc giả còn thích , cầu tác giả tiếp tục ngược chết .


      Ngươi có thể tưởng tượng ? Nếu ngươi tỉnh lại, phát mình ở con thuyền, chỉ còn hai giờ nữa là chiếc thuyền này va phải tảng băng trôi ở Đại Tây Dương giống như tàu Titanic, ngươi biết nó chìm, nhưng vẫn có biện pháp thoát khỏi hiểm cảnh, lo âu, hoảng hốt, đối mặt với tử vong theo bản năng con người sợ hãi, khống chế được bản thân. Tình cảnh bây giờ cũng có sức lực để kháng cự, có thể sợ hãi hay ?


      Ngôn Nại nhìn thấy Dung Quý Hàn cũng giống như chuột thấy mèo, là thiên địch số , địch mạnh yếu, nhìn thấy ta giống như có thể đoán trước được kết cục thảm hại của mình. Lòng của bây giờ run rẩy, đồng phục học sinh bị lôi kéo nên mở ra, lộ ra da thịt trắng noãn như sứ của , sau khi kịch liệt giãy giụa, mặt đỏ má hồng, ánh mắt như con nai bị kinh hách, sợ, tâm hồn Dung Quý Hàn giống như con thú dữ, phải trốn , nếu chết có chỗ chôn.


      Ngôn Nại lấy lại hô hấp, nhặt cặp sách dưới đất lên, câu, dùng hơi sức cuối cùng của mình kéo Phương Đình Na kinh hoảng chạy , ngay cả câu cảm ơn cũng có để lại cho Dung Quý Hàn đứng ở đầu ngõ tối.


      Ngôn Nại để ý đến lễ nghi, thậm chí cổ áo đồng phục học sinh vẫn còn để mở, giống như chú thỏ quật cường chạy như điên.
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :