Editor + Beta: Preiya
Chương 72
Tịch Tư cầm cây súng lục bằng giấy cứng có vẽ họa tiết hoạt hình, thân thể cứng ngắc của từ từ đứng dậy, khóe miệng hơi co rúm. Nếu như phải Ngôn Nại cầu tới đây làm việc này, vô cùng khoái trá đứng bên cạnh mà xem cuộc vui, nhưng tại đối tượng lại là , mà việc cần phải làm chính là dùng cây súng giấy này để biểu diễn kỹ thuật bắn súng của mình, hơn nữa lại còn bắt đóng vai phụ nữ. Vừa rồi Ngôn Nại liên tục cường điệu muốn xem làm sao đóng vai tàn nhẫn, dĩ nhiên là đồng ý với cầu của rồi, nhưng có thể cầm súng đạo cụ của hay ? lấy đạn ra rồi…tuyệt đối lau súng cướp cò đâu. tại thấy rất rối rắm, đặc biệt khi nhìn thấy Ngôn Nại quỳ xuống đất chờ “trừng phạt”, vẫn dùng ánh mắt thúc giục nhanh chóng diễn trò.
Tịch Tư hạ quyết tâm, liền cầm lấy cây súng giấy đến trước mặt Ngôn Nại, nhớ lại kịch bản mình vừa xem rồi vòng qua lại, mặt liền biểu vẻ lạnh lùng, độ ấm trong mắt nhanh chóng mất , trở nên u ám rét lạnh, phảng phất như băng sương ngàn năm, giống như là thần chết từ cao nhìn xuống phản đồ trong bang hội quỳ dưới đất, vẻ mặt lạnh lùng của mang theo chút sát khí khát máu.
Ngôn Nại kiềm lại kích động và sùng bái nho nơi đáy lòng mình, đây chính là loại cảm giác mà muốn, Tịch Tư thể vô cùng tốt, bỏ qua giới tính của đây chính là nữ vương lạnh lùng cao ngạo! vô cùng mong đợi màn biểu diễn tiếp theo của . tại bị phát ra thân phận của mình là cảnh sát nằm vùng trong bang hội, giờ thể thừa nhận thân phận của mình được, định giả vờ thề sống chết là mình bị oan uổng, Ngôn Nại định đùa giỡn với Tịch Tư phen.
liền cúi đầu xuống, bả vai hơi run lên mang theo giọng nức nở, từ từ khóc cho đến kinh thiên động địa, lúc ngẩng đầu lên mặt đầy nước mắt, nước mắt của chảy dài đến cằm còn thành giọt rơi xuống đất.
Khóc diễn trò là sở trường tốt nhất của Ngôn Nại, nước mắt tới là tới, chẳng qua là lúc cúi đầu đến khi ngẩng lên lần nữa nước mắt của giống như nước lũ vỡ đê, khuôn mặt nhắn bi thương của mang theo tiếng khóc nức nở tê tâm liệt phế liền kêu lên: “Đại tỷ, em bị oan, chị phải làm chủ cho em!” Kịch bản đúng ra có lời thoại như vậy, là do muốn nhìn chút xem Tịch Tư còn có màn biểu diễn đặc sắc nào , lần này diễn tốt với để tìm cảm giác về nhân vật.
Cảm xúc mà Tịch Tư vất vả tạo được bị nước mắt của Ngôn Nại phá tan trong nháy mắt, biểu lạnh lùng nghiêm túc mặt sắp kềm được, liền quay đầu , cố gắng áp chế tiếng bật cười sắp xuất ra, so với Ngôn Nại quỳ khóc dưới đất thân thể của còn run rẩy lợi hại hơn. vì muốn súng lục bằng giấy mà Ngôn Nại vất vả lắm mới làm được bị hư nên liền buông lỏng bán súng ra, súng lục liền rơi xuống đất. thề là mình rất muốn diễn tốt để phối hợp với , hy vọng mình có thể giúp được để tìm được linh cảm, nhưng đột nhiên lại cảm thấy đúng là có năng lực này.
phải là có xử lý qua kẻ phản bội, nhưng những phản đồ này hoặc là rất mạnh miệng, có chết cũng ra đồng đảng đứng phía sau, hoặc là sợ hãi đến nỗi lạnh run, làm sao có biểu hiệu khoa trương khôi hài của Ngôn Nại như thế này được.
Ngôn Nại liền thu lại nước mắt, buồn bực nhìn về phía Tịch Tư ngừng diễn, súng cũng bị ném mặt đất, đây là sao vậy? lại ngồi đợi lúc, nhìn thấy quay người lại mới lên tiếng hỏi: “Sao lại diễn tiếp nữa?”
Tịch Tư liền hít vào hơi sâu sau đó xoay người lại, thấy ánh nhìn nghi ngờ và nghiêm túc của Ngôn Nại liền bình tĩnh nhặt súng giấy rơi xuống đất lên, khóe môi giật giật : “Tiếp tục !”
Ngôn Nại liền gật đầu cái, chỉ trong chốc lát liền tiếp tục nhập vai vào trạng thái của nhân vật, miệng của liên tục với Tịch Tư: “Chị nhất định phải tin tưởng tôi, tôi phải là cảnh sát phái tới để nằm vùng đâu, người tôi nằm vùng ra là ghen tỵ với tôi, đấy!”
Tịch Tư phát ra là khốn khổ, chính là người trời phái xuống để hành hạ phải ? nghĩ thầm là mình diễn nổi được nữa. Tịch Tư ngồi chồm hổm xuống, hai mắt nhìn chăm chú vào Ngôn Nại khóc lớn, liền chậm rãi giơ súng giấy cạc-tông chỉ ngược vào huyệt thái dương của mình, “Pằng…” Nửa thân của trở nên lảo đảo liền ngã vào ngực của Ngôn Nại, rốt cuộc được giải thoát rồi.
Ngôn Nại: ..……………
“ làm gì vậy? Sao lại nổ súng tự sát chứ?” Ngôn Nại liền dùng sức đẩy Tịch Tư nằm người ra.
Tịch Tư ngồi dậy thảm, nhìn thẳng vào Ngôn Nại: “Vì tin tưởng em nên mới buông tha, nhưng như vậy phụ lòng giao phó của Lão Đại, vì thế bỏ qua đồng thời cũng tự sát.”
“Tình tiết trong kịch bản phải là như vậy! Phải là nổ súng vào tôi xong sau đó ném tôi xuống biển.” Ngôn Nại bất mãn .
“Phải ?” Khóe môi Tịch Tư lặng lẽ cong lên nhàn nhạt.
“Đương nhiên rồi.” Ngôn Nại vô cùng khẳng định, ta hỏi câu này phải là vô nghĩa sao!
“Được rồi, chúng ta diễn lại lần nữa, phối hợp tốt.” Tịch Tư vừa vừa từ từ đứng lên.
Ngôn Nại chuẩn bị ổn thỏa xong lại quỳ vào trong góc khóc nức nở nghẹn ngào, miệng liên tục mình bị oan, phải là nằm vùng.
Tịch Tư đến trước mặt , lần này gì, trực tiếp dí súng vào trán , đợi phản ứng nổ súng rồi. Ngôn Nại sao nghe được tiếng súng có nhưng vẫn dựa theo tình tiết trong kịch bản mà ngã xuống đất, vậy là chết rồi sao? phải trong kịch bản là tên phản đồ bị đánh cho tàn phế sao?
Bị phát súng làm vỡ sọ, giờ phải diễn vai cỗ thi thể nên liền nhắm mắt lại nằm bất động mặt đất.
Tịch Tư cười xấu xa tiếng, ôm lấy Ngôn Nại rồi ném lên giường, giọng lạnh lùng của cất lên: “Tôi ném thi thể của tên phản đồ bang hội xuống biển làm mồi cho cá rồi.”
Ngôn Nại vẫn rất phối hợp với , vẫn động đậy, giả thành cỗ thi thể. Tịch Tư cũng lên giường theo, nhắm ngay môi Ngôn Nại mà hôn xuống, chính là ăn tủy trong xương mới biết nó ngon, hôn cũng giống như vậy, chính là cơn nghiện của của , giải được, nghiện từ trong xương tủy.
Cuối cùng Ngôn Nại cũng biết được có gì đó bình thường, định làm thi thể nữa mà đứng dậy căm tức nhìn Tịch Tư nằm giường: “ ức hiếp tôi!”
Tịch Tư làm bộ như hiểu ý , cực kỳ vô tội: “Em bị ném xuống biển cho cá ăn mà, mà tại sắm vai cá, có gì đúng à?”
Ngôn Nại vô cùng giận dữ mắng , tiện tay chụp luôn cái gối đầu bên người ném qua phía người nào đó, sau đó la hét bảo ra ngoài mãi cho đến khi đẩy được ra khỏi cửa phòng mình mới dừng lại, sau đó chút lưu tình nào mà khóa luôncửa phòng.
Từ đêm sau khi bị Tịch Tư hôn về sau, liền giữ khoảng cách giữa mình và Tịch Tư từ mét trở lên, chỉ cần chạm vào chút là liền cách ra xa hơn, mỗi ngày đều dùng ánh mắt phòng bị để nhắc nhở . Ngôn Nại như vậy, Tịch Tư cũng biết phải làm sao.
Bộ phim này của công ty LGC đãbắt đầu khởi quay đúng hạn, cảnh thứ nhất Ngôn Nại dựa vào màn biểu diễn ví dụ của Tịch Tư ngày đó để diễn, ra sức bắt chước động tác và vẻ mặt của ngày đó, chỉ là lúc nổ súng ánh mắt lại đủ lạnh nên tạo chút cảm giác tình cảm. Đạo diễn cũng cầu diễn lại, ông ta dùng chút mánh khóe làm phim rồi chụp lại ánh mắt của Ngôn Nại, ông ta lý giải rằng Lam Thư là người nằm vùng, để cho người đánh giết là đồng nghiệp đáy lòng ta cũng nỡ, nhưng ta lại thể làm, cảm xúc như vậy liền dao động trong nháy mắt. Cho nên cảnh này Ngôn Nại miễn cưỡng vượt qua.
Cảnh thứ hai có xem qua công phu đánh võ của “Mạt Đường” sau đó lại có thầy dạy kế bên chỉ đạo động tác, chỉ cần đánh chiêu thức cả mình ra sao cho có lực là được, vậy là cũng thuận lợi vượt qua.
Cảnh thứ ba, sau khi vượt qua trận mưa bom bão đạn Lam Thư bị thương, Ngôn Nại diễn thế nào cũng đúng, biểu của gống như yểm hộ Lão Đại rời mà ngược lại giống như che chở. Bộ dáng bị thương của cũng đúng, cách nhíu mi và cả cắn môi nữa, luôn có vẻ yểu điệu phù hợp với nhân vật. Thoáng chốc buổi chiều trôi qua mà có gì tiến triển, đạo diễn cho ngày nghỉ để tìm lại cảm giác.
Ngôn Nại diễn ra, xui xẻo chính là Tịch Tư, suốt cả buổi tối lại phải biểu diễn lại cho Ngôn Nại, nào là di chuyển bàn ghế rồi lật ghế sopha xuống để biểu diễn phim hành động, tiếp theo là màn thể bị trúng đạn. Tịch Tư bị giày vò quá mức, cảm giác so với khi hoàn thành nhiệm vụ lớn còn vất vả hơn nhiều, nghĩ về sau chỉ cần Ngôn Nại còn đóng phim nữa, đặc biệt là phim bắn nhau, kêu vài tên thủ hạ của mình tới để cho tùy ý sai khiến.
Tịch Tư có nhiều tâm , Ngôn Nại cũng quan tâm tới, biết về sau phải diễn như thế nào liền ném qua bên, thèm quan tâm tới người nào đó làm bộ đáng thương tội nghiệp.
Ba vị bạn xấu kia của Tịch Tư, dưới tuyên truyền của Brady, đều đến nước E để xem quá trình tìm tình đầy nhấp nhô và quanh co của Tịch Tư. Việc này Ngôn Nại quay phim điện ảnh nên hề biết, chỉ có Tịch Tư là thầm mắng Brady trong lòng.
Aaron và Hải Thập Tư cũng cực kỳ đồng tình với Tịch Tư, đường đường là Thiếu chủ của gia tộc Bố Á Nặc mà ngay cả bé cũng bắt được. Chỉ riêng có Brady là những đồng tình với Tịch Tư mà còn vỗ tay trầm trồ khen ngợi, ta cảm thấy Ngôn Nại vẫn cần phải hành hạ Tịch Tư thêm nhiều nữa, ta cũng có suy nghĩ riêng của mình, phải càng khó càng biết quý trọng sao? Về sau Tịch Tư biết quý trọng ấy.
Bọn họ cũng muốn hỏi xem Tịch Tư và đó bốn năm trước quen biết nhau như thế nào, nhưng mà mặc kệ cho bọn họ hỏi như thế nào, Tịch Tư cũng trả lời.
Trước khi bọn họ rời , Aaron còn vỗ vỗ vai Tịch Tư : “Đối xử với ấy cẩn thận chút, mọi việc đều phải nhân nhượng cho ấy, xem ra muốn đạt đến quan hệ tương thân tương ái kia rất khó, giống như chờ cây vạn tuế nở hoa vậy. Có lúc vô lại cần vô lại, lúc nên kiên trì phải kiên trì, thời điểm nên cầm thú cầm thú.......... Chờ tin tức tốt của cậu.”
Hải Thập Tư cũng đến trước mặt : “Mặc dù mọi người cho rằng đàn ông cần phải lịch lãm chút, nhưng Aaron sai, tại tốc độ tiến triển quá chậm, tôi nhìn qua thấy sốt ruột, nhưng lúc cầm thú cần nắm chắc điểm đúng mực.” ta bèn những lời sâu xa với Tịch Tư.
“Chúc cậu may mắn!” Brady liền ra bốn chữ.
Bộ phim này Ngôn Nại diễn vai phụ, phần diễn của kéo dài hơn nửa tháng, cuối cùng cũng quay xong. Sau đó cuộc sống của ngày càng thanh thàn, mỗi ngày trừ học ở trường ra chính là về nhà. Vài lần còn cầu Tịch Tư trở về nước Y , nhưng vẫn , lại còn gọi chú Paul là người đầu bếp mà mới tìm được tới đuổi . Đối với việc này, Ngôn Nại đập toàn bộ nệm ghế sô pha của phòng khách vào mặt người cười đắc ý nào đó. Tịch Tư nấu ăn có thể ăn được nhưng tuyệt đối thể so sánh với đầu bếp làm.
ngày buổi chiều, Ngôn Nại học, Tịch Tư ở nhà để xử lý chuyện gia tộc của từ nước Y truyền đến,tất cả những chuyện này đều phải do quyết định. Vào lúc ba giờ phút chuông cửa liền vang lên, Tịch Tư ra mở cửa thấy người đến là người đàn ông phương đông, ta có vài nét giống với Ngôn Nại.
“ là ai vậy? phải Ngôn Nại ở đây sao?” Hôm nay Ngôn Diễn vừa đến nước E, công ty LGC phái người đưa đến nơi này, đây chính là nơi mà bọn họ sắp xếp cho Ngôn Nại. Nhưng người đàn ông ngoại quốc trẻ tuổi xa lạ này là ai? Chắc là sai nhà đâu, vì biển số nhà đúng là số 11 mà!
“Xin chào, tôi là quản gia của Ngôn Nại.” Tịch Tư nhìn thấy Ngôn Diễn, nhận ra ngay . ta hẳn là trai của Ngôn Nại, vài năm trước đây xem qua ảnh chụp của ta.
“Vậy ư, con nhóc kia đâu?” Ngôn Diễn liền đ vào trong nhà, nhìn vòng nhưng lại thấy mẹ con em đâu.
Edit + beta: Ngọc Hân
Chương 73
“Buổi chiều ấy có tiết học, bây giờ ở trường, phải năm giờ chiều ấy mới về.” Tịch Tư theo sau lưng .
Ngôn Nại ở trường muốn vào học tiết thứ hai, di động của nhận được tin nhắn của Tịch Tư, cho biết trai Ngôn Diễn tới đây.
Từ trước tới nay vào lớp học hết sức chăm chú, giờ thể yên lòng vào lớp được. Ngôn Diễn tới nước E, trước khi tới cũng báo cho biết tiếng, mà cứ như vậy bất chợt đến đây. còn học ở trường, lúc này tới nhà, bây giờ trong nhà còn có người nguy hiểm, hai người bọn họ ở chung phòng, cầu nguyện Ngôn Diễn ngàn vạn lần đừng để lộ chuyện Ngôn Đán ra ngoài sáng cho Tịch Tư biết!
Buổi chiều tan học, Tịch Tư đúng giờ đứng trước cửa trường chờ , ở trường học bạn bè quen biết thường xuyên trêu chọc , có người bạn trai rất đẹp trai phong độ, mỗi lần học đều gió mặc gió mưa mặc mưa đến trường học đón , trong giọng đầy hâm mộ, hạnh phúc. giải thích với các ấy Tịch Tư chính là quản gia của , phải bạn trai , nhưng các ấy cũng tin, hơn nữa còn hiểu quản gia thành ý khác, quản gia chính là người chủ trong gia đình, là đàn ông, cần phải gánh vác trách nhiệm gia đình, quản lý tốt chuyện trong nhà.
Tịch Tư cũng giống như mọi ngày, khi chuyện với cũng có bất cứ điều gì khác thường. đường , nhắc tới Ngôn Diễn, trai được sắp xếp vào ở phòng khách, bây giờ ngủ bù. Ngôn Nại tiện mở miệng hỏi , và trai những chuyện gì, vẫn mang theo trái tim treo lơ lửng bỏ xuống được, trong lòng lo lắng yên.
Tịch Tư nhận ra Ngôn Nại khác thường, chủ động ra, cũng hỏi, chỉ là càng để ý tới hơn.
Về tới nhà, Ngôn Diễn tỉnh ngủ rồi. Trong phòng khách lầu , làm như ở trong nhà mình, tùy tiện nằm ghế sofa xem ti vi, vừa xem thỉnh thoảng lại còn cười phá lên.
thấy bọn Ngôn Nại về, mới từ ghế sofa ngồi dậy, uể oải với em Ngôn Nại ba tháng gặp mặt: “Tan học rồi hả? Người ta có bảo em mập lên ? với em, đừng lúc nào cũng ôm đồ ăn vặt ngừng nghỉ! Phụ nữ từng qua lại với , có ai phải vì dáng người mảnh khảnh của mình, liều mạng khiến bản thân ăn uống điều độ? Coi chừng vóc dáng thay đổi, tương lai ai thèm lấy.” nhìn con lúc nào cũng tinh mắt, Ngôn Nại bây giờ so với lúc ra nước ngoài, tuyệt đối là mập hơn.
Sau khi Ngôn Nại nghe xong, tất cả tâm tình kích động khi về đến nhà nhìn thấy Ngôn Diễn đều quẳng lên chín tầng mây, trong lòng chỉ cảm thấy như ‘bầy ngựa phi nhanh tới’, “Đình Na ấy cũng ăn uống điều độ hả? Em muốn mang lời vừa nãy của , bây giờ gọi điện thoại với ấy!” Từ lúc nào Ngôn Diễn thích ham ăn đồ ăn vặt nhỉ? Để nghĩ lại chút, hình như là có lần bắt mua đồ ăn sáng cho Ngôn Đán sau đó mua đồ ăn vặt, bị phát , bắt đầu thường xuyên quản được cái miệng của mình.
“Đừng đừng! Lịch sử phong lưu đó của để cho nó bay theo gió, bây giờ đúng là người đàn ông tốt!” Hai em ở cùng chỗ thường xuyên đấu võ mồm, nhưng Ngôn Diễn bao giờ cũng thua trận, lúc có Đình Na, ấy đều bênh vực Ngôn Nại, thế nên cho dù em Ngôn có lý hay là vô lý, đều đấu lại , sau lưng còn có ba Ngôn và mẹ Ngôn làm chỗ dựa cho nữa chứ.
Cũng may bản thân Tịch Tư năm đó nhất thời có hứng thú học tiếng nước Z, sau này lại vì Ngôn Nại, vẫn luôn từ bỏ quyết tâm phải học giỏi tiếng nước Z, em họ chuyện rất nhanh, nhưng nghe hiểu được. Trước tình cảm em thân thiết như thế này, có chút hâm mộ.
“Sao lại tới đây? Trước khi tới biết gọi cú điện thoại thông báo chút ư? Đừng là đặc biệt đến thăm em, em cũng tin đâu.” Ngôn Nại thả túi xách, ngồi xuống bên cạnh Ngôn Diễn, vẫn còn phàn nàn Ngôn Diễn tới đột ngột khiến trở tay kịp.
“Còn phải vì chuyện tháng trước em gặp phần tử khủng bố nổ súng ư, mẹ rất lo lắng cho em, tháng này bà ăn ngon ngủ yên, vốn bà cũng muốn đến đây, là ba ngăn cản bà. Hai người dặn đón em về, học ở đâu cũng được, chỉ cần em lòng muốn học. Đây chính là nguyên văn câu của ba, em đừng để trong nhà cuối cùng phải lo lắng cho em. Vì thế nên tới đây!” Ngôn Diễn tới đó tạm dừng chút, còn thêm, “ phải cái loại đâu, lại còn phải tiếng theo thói quen, cũng phải tìm thấy chỗ mà tới.”
“ có việc gì nữa, mẹ lại còn lo lắng cho em như vậy, nhìn em phải khỏe rồi sao? Người còn mập lên, em hai mươi hai tuổi, mình em ở bên ngoài, có gì mà lo lắng, bị tập kích chỉ là chuyện ngoài ý muốn.” bất đắc dĩ .
“ chỉ là người làm việc, người hạ mệnh lệnh phải là , em đồng ý trở về, tự mình gọi điện thoại về nhà mà .” Ngôn Diễn liếc mắt, bộ dạng chuyện liên quan đến mình treo giò ngồi xem.
“Xem ra là thương lượng được, tới đây, ba và mẹ là cùng chiến tuyến.” ra nước ngoài học hành cũng trắc trở như vậy, lần nào cũng là kiểu bệnh mà mất, lần trước ở nước M, là muốn về tiếp nhận công ty. Lần này chẳng qua chỉ là năm làm trao đổi sinh viên mà thôi, cũng thể để cho yên tâm học xong.
“Đúng rồi, thời gian cử hành hôn lễ của và Đình Na quyết định rồi, tháng sáu ấy tốt nghiệp, vào ngày 25 – 8 năm nay. Còn nữa, chuyện của Thẩm Tâm cũng biết rồi.” Ngôn Diễn nhàn nhạt , biểu lộ ra vẻ mặt hài lòng với Ngôn Nại.
Ngôn Nại hơi ngẩn ra, là Đình Na với , cũng mấy người biết Thẩm Tâm, trai trách vì giấu giếm sao? “ ra chuyện của Thẩm Tâm phải em cố ý muốn lừa gạt mọi người, khi đó đối với Thẩm Hoan Tình quyến luyến quên, nhưng lòng ấy lại ở người , người trong lòng ấy là Dung Quý Hàn, mà chuyện của Dung Quý Hàn và nhà họ Ngôn cũng biết, lúc đó thiếu chút nữa Ngôn thị còn. Em muốn tình hình càng ngày càng lộn xộn chịu nổi, cũng chẳng mong nhìn thấy bị tổn thương, nên mới tạm thời ra, cũng biết mẹ tuyệt đối cướp đứa về.” Ngôn Nại giải thích .
Là Phương Đình Na chủ động chuyện Thẩm Tâm cho Ngôn Diễn, ngay lúc Ngôn Nại ra nước ngoài chưa bao lâu, nhà họ Phương và nhà họ Ngôn quyết định thời gian tổ chức hôn lễ cho ấy và Ngôn Diễn, Phương Đình Na cảm thấy cần phải về tồn tại của Thẩm Tâm trước khi diễn ra hôn lễ của họ. phải chuyện gì cũng để ý nó tồn tại, nên đối mặt đối mặt, cứ trốn tránh chẳng giải quyết được vấn đề gì, thời gian càng lâu, đến lúc đó có khả năng bùng nổ càng lớn.
Sau khi Ngôn Diễn biết được tin này, lúc đó ngây ngốc tại chỗ, đột nhiên có thêm đứa con gần năm tuổi, còn lớn hơn cả Ngôn Đán. chấp nhận rất nhanh, suy nghĩ lúc rồi hết ý nghĩ của chính mình cho Đình Na, cám ơn tin tưởng , cám ơn rộng lượng. Vợ trước của cũng nghĩ tới biết Thẩm Tâm, cho nên chưa bao giờ công khai thân phận của Thẩm Tâm, nhưng ra tin tức giải trí từng đưa tin, Thẩm Tâm là đứa bé Thẩm Hoan Tình nhận nuôi, là đứa bé của ca hậu và Dung Quý Hàn, phóng viên đưa tin đều có chứng cứ, thân phận Thẩm Tâm vẫn chưa được chứng minh.
Thẩm Hoan Tình rất bảo vệ Thẩm Tâm, hy vọng có người quầy rầy tới cuộc sống của con , đứa bé còn , bảo vệ Thẩm Tâm rất chặt chẽ, làm ngôi sao thứ hai Thẩm Tâm đến bây giờ còn chưa công khai ra ánh sáng.
Mấy năm nay Ngôn Diễn trưởng thành lên nhiều, nghiệp của vững vàng phát triển, tình cảm qua lại giữa và Thẩm Hoan Tình trở thành quá khứ, bây giờ thỉnh thoảng nhớ lại, cũng còn cảm xúc, nhưng trái tim gợn sóng nữa rồi. hiểu được lúc trước bản thân mình làm tổn thương, phụ lòng , với Thẩm Tâm rất quan trọng, cho nên tranh giành quyền giám hộ Thẩm Tâm với , nếu phải ra tòa, nhà họ Ngôn chiếm phần thắng rất lớn, bởi vì có mẹ Ngôn, sau lưng bà có nhà họ Diệp. Nhưng quan trọng nhất là đứa bé bị tổn thương, cũng thể khiến Thẩm Hoan Tình đau lòng thêm lần nữa.
Nếu Thẩm Tâm là đứa bé của , tất nhiên phải gánh vác trách nhiệm của người làm ba, và Đình Na bàn bạc, đứa bé thuộc về vợ trước của , thăm đứa bé, đồng thời cũng có trách nhiệm nuôi nấng đứa bé trưởng thành. Có Đình Na ủng hộ, liên lạc với Thẩm Hoan Tình, đây là lần đầu tiên liên lạc với trong vài năm gần đây. Trong điện thoại ý kiến và dự tính của , hẹn gặp , chủ yếu là muốn thấy đứa con chưa từng gặp mặt.
nghiệp của Thẩm Hoan Tình cũng phát triển ngừng, trong làng giải trí ‘phong sinh thủy khởi’ (câu tục ngữ của trung quốc chỉ thành công và thịnh vượng), giống như trong tiểu thuyết viết vậy, trở lại giới ca hát lần nữa đạt vị trí giọng ca nữ số , có tiềm năng dành giải nữ ca sĩ xuất sắc nhất. Mặc dù Ngôn Diễn cũng ở trong làng giải trí, nhưng phát triển bên mảng điện ảnh và truyền hình. Ngôn Diễn gặp Thẩm Hoan Tình, Phương Đình Na cùng, cảm thấy trường hợp như vậy thích hợp, vẫn sợ trong lòng mình chua xót.
“ cũng việc này với người ta, có ý định tranh giành đứa bé với Thẩm Hoan Tình, mặc dù mình mang theo đứa bé dễ dàng gì, nhưng vẫn kiên quyết muốn đứa . Mẹ tuyệt đối cho phép đứa bé nhà họ Ngôn trôi dạt bên ngoài, trước kia bà thích ấy, lại càng muốn ấy mang theo đứa bé của .” Ngôn Diễn buồn bã trong lòng , bọn họ cũng dám làm càn trước mặt mẹ Ngôn. muốn trước hết chờ Đình Nam sinh em bé , sau đó mới với người trong nhà chuyện Thẩm Tâm, như vậy mẹ Ngôn tập trung lực chú ý lên người cháu Thẩm Tâm này.
Ngôn Nại gật đầu, đồng ý , “Em cũng cảm thấy nên như vậy, chủ yếu là để mẹ biết.” khi mẹ Ngôn biết được còn ầm ĩ lên trời ấy à? Ngôn Nại nghĩ chút rồi thêm, “ đừng nghĩ ngợi nhiều, với tiếng tăm và địa vị bây giờ của Thẩm Hoan Tình trong làng giải trí, ấy chính là ngôi sao giải trí cây rung tiền, cuộc sống của Thẩm Tâm tốt đẹp, chỉ là công việc ấy hơi bận rộn. lại sắp kết hôn, có Đình Na, bên cạnh ấy cũng có người mà, Dung Quý Hàn giúp ấy.”
“ ấy và Dung Quý Hàn chia tay, bởi vì chuyện họ chia tay, báo chí giải trí trong nước liên tục đưa tin gần tháng về chuyện này, muốn biết cũng khó. Ngày gặp Tâm nhi, Thẩm Hoan Tình cũng có chuyện này, ấy đón mẹ ấy tới thành phố B, bình thường Tâm nhi đều là mẹ ấy chăm sóc.” Ngôn Diễn chuyện biết cho Ngôn Nại, bình thường ít khi chú ý tới tin tức giải trí, người lại ở nước ngoài, xảy ra chuyện gì cũng biết được.
“Hả?” Nghe hai người Thẩm Hoan Tình và Dung Quý Hàn chia tay, Ngôn Nại vô cùng kinh ngạc, bọn họ vốn là đôi nhân vật chính trong tiểu thuyết, là nam, nữ chính mà tác giả mẹ ruột thương nhất, bọn họ nhau và cuối cùng ở bên nhau xác định xong cả rồi, làm sao lại chia tay hả? Bốn năm trước sau khi bọn họ xác định quan hệ, cũng chưa từng thấy bọn họ ầm ĩ xảy ra chuyện xấu gì, trong giới họ luôn là đôi tình nhân gương mẫu. Hai năm qua quan hệ giữa và Dung Quý Hàn cải thiện rất nhiều, lúc chuyện thi thoảng có thể nghe ta nhắc tới Thẩm Hoan Tình, cho rằng tình cảm của họ rất tốt, giống như trong tiểu thuyết viết vậy.
Dung Quý Hàn và Thẩm Hoan Tình chia tay vào hơn tháng trước, là Thẩm Hoan Tình lời chia tay, Dung Quý Hàn đồng ý. Bọn họ người là ngôi sao ca nhạc, người là ông chủ của công ty, thường ngày hai người đều bận rộn công việc, đại thể chung đụng ít mà xa cách nhiều. Nhưng lúc hai người ở cùng nhau, ở chung rất hòa hợp, chỉ là cuối cùng Thẩm Hoan Tình cảm giác giữa và thiếu chút gì đó. Qua lại bốn năm, rốt cuộc vào tháng trước phát , vẫn cho là kiểu bình an yên ổn này mới rất hạnh phúc, ra chỉ cho giấc mộng mà thôi.
Tin tức Ngôn Nại du học ở nước E bị súng tập kích bị thương, vì Ngôn Nại là người có tiếng tăm, ở nước ngoài xảy ra chuyện lớn, truyền thông trong nước rất ầm ĩ về chuyện này. Sau khi Dung Quý Hàn nhìn thấy tin tức, khuôn mặt lành lạnh trước sau như của lộ vẻ lo lắng, trong ánh mắt sâu thấy đáy như đầm lầy tràn đầy vẻ hoảng hốt, vừa lúc ở ngay bên cạnh , thấy sốt ruột, thấy gọi điện thoại phái người thăm dò chuyện của ấy, thấy nhờ vả bạn bè tới bảo vệ Ngôn Nại…. chưa từng chứng kiến như vậy! Khi đó hoàn toàn quên mất bên cạnh còn có .
Là còn chưa biết tâm ý của bản thân, hay là giấu giếm tình cảm quá sâu?
Có đôi khi phụ nữ rất nhạy cảm và tinh tế, với chỉ có hôn môi lễ phép, đây phải là tôn trọng , mà là muốn phát triển thêm bước với . là người bận rộn, nhưng cũng rút ra chút thời gian tới với và Thẩm Tâm chẳng qua đây phải là nhớ , mà là xuất phát từ quan tâm đối với bạn bè. ra giữa và thiếu tình giành cho , vốn thích , là vì chú ý đến cảm nhận của , mới luôn duy trì quan hệ nam nữ như thế này với .
Sau khi Thẩm Hoan Tình phát ra này, từng đau lòng, từng cam tâm, từng căm giận, nhưng điều này có thể giải quyết được gì? người có thể giả vờ mọi thứ, nhưng cách nào giả vờ hạnh phúc được. Tuyệt vọng quá nhiều, là quá trình, luôn có lúc kết thúc…. Lý trí quay lại, vì phải chỉ người, còn có Thẩm Tâm, muốn cho con có thể khỏe mạnh trưởng thành. Mấy năm nay Dung Quý Hàn rất tốt với , năm đó cũng là người đầu tiên ra tay giúp khi ở đường cùng, chuyện tình cảm thể miễn cưỡng, thích buông taythôi.
Bọn họ chia tay chỉ là câu của Thẩm Hoan Tình. Sau đó, đầu tiên Thẩm Hoan Tình tuyên bố tin tức này ra bên ngoài, tiếp theo cứ vùi đầu vào công việc đón nhận truyền thông phỏng vấn. Sau nữa, có người chứng thực ở chỗ Dung Quý Hàn, tin tức này là , bọn họ chia tay rồi.
Ngôn Nại khó có thể tin, chạy nhanh về phòng lầu, mở máy tính tìm bài báo có liên quan đến chuyện chia tay của Dung Quý Hàn và Thẩm Hoan Tình. gõ tin tức điện ảnh tháng nay, gần đây cũng lên mạng, cặp đẹp đôi trong tiểu thuyết bị phá vỡ, việc này đối với người ngoài như là thể chấp nhận được, nội dung vở kịch muốn bị phá hỏng lắm mới xuất tình huống như vậy.
lùng tìm trang web, nhìn vào từng đường link, tin tức họ chia tay đều đăng bằng chữ to giống nhau, tiêu đề còn tô thêm màu hồng, cực kỳ dễ thấy. Sau khi xem xong, đúng là thể nào chấp nhận, chuyện xảy ra.
Ngôn Diễn nhìn bộ dạng buồn bực bị đả kích của Ngôn Nại từ lầu xuống, “Họ chia tay, em lại khó chịu gì chứ?” hiểu .
Ngôn Nại nâng mắt buồn bã ỉu xìu liếc nhìn , sao có thể biết được trong lòng bây gờ nghĩ gì chứ, những người ở đây vĩnh viễn bao giờ hiểu được suy nghĩ của người xuyên . lắc lắc đầu, lại thở dài hơi, với quyển tiểu thuyết ngôn tình, nhân vật chính đều , vốn nội dung vở kịch hoàn toàn có hướng , bây giờ vẫn là người phối hợp diễn xuất sao?
Tịch Tư bị hai em quên tồn tại, ngồi vào chiếc ghế sô pha cách họ tới hai mét, nghe họ chuyện việc nhà, nắm bắt được tin tức quan trọng, chính là Ngôn Nại phải về nước L, cần phải nhanh chóng xử lý chuyện trong tay, sau đó theo Ngôn Nại cùng về nước L. Cậu sắp kết hôn, Tịch Tư suy nghĩ nên tặng quà gì mới tốt. còn nghe được họ tới Dung bạn , Dung cậu ta thất tình rồi hả? Lúc tới nước L, có thể nhân tiện an ủi cậu ta rồi, dù sao người giống như bọn họ, hiếm khi chỉ lần, phải chờ tới lần sau, mới biết là có phải cả đời hay .
“Các người tính khi nào ăn tối?” Gần sáu giờ rưỡi, bình thường sáu giờ Ngôn Nại bắt đầu ăn tối, chuyện có thể chờ sau khi dùng cơm xong rồi lại , Tịch Tư mở miệng hỏi.
Ngôn Diễn xoa bụng của : “Đúng vậy, lúc nào ăn cơm? đói bụng lâu rồi đó.”
“Bây giờ chúng ta lái xe ra ngoài ăn ? Nếu ăn ở nhà, nấu cơm cần chút thời gian.” Tốc độ làm cơm của Tịch Tư chậm, thấy cắt rau, bày bàn, giống như làm nghệ thuật, làm đồ ăn khéo léo xinh đẹp, nhìn còn ăn được, nhưng hương vị còn chưa ngon lắm.
Ngôn Nại đề nghị, mọi người ý kiến, Tịch Tư đứng lên: “Tôi lái xe, hai người chuẩn bị xong ra nhé.”
Ngôn Nại thấy rồi, dựa sát người Ngôn Diễn giọng hỏi bên tai: “Buổi chiều lúc tới chuyện gì với ấy đấy chứ?” hỏi Ngôn Diễn, yên tâm được.
“ ấy? Em quản gia của em sao?” Ngôn Diễn nghi ngờ .
“Buổi chiều lúc em ở đây, và Tịch Tư có gì ? Tịch Tư chính là quản gia.” Ngôn Nại .
“ thuận tiện trò chuyện vài câu, cũng gì cả.” Ngôn Diễn hỏi hai câu liên quan tới chuyện Ngôn Nại, rồi cậu ta sắp xếp phòng ngủ cho , vậy em lo lắng điều gì?
“ có tới Tiểu Đán ?” Ngôn Nại lo lắng thêm.
Ngôn Diễn lại suy nghĩ chút, phải suy nghĩ nội dung hồi chiều và Tịch Tư trò chuyện, mà là đột nhiên nghĩ tới ít chuyện thấy được, nhưng để ý, suy nghĩ gì nhiều. Trong đầu rải rác truy hỏi của Ngôn Nại, thoáng cái tất cả đều liên quan tới thứ, sau đó bừng tỉnh hiểu ra, thể tưởng tượng nổi kêu lên.
“Ba ruột Tiểu Đán chính là Tịch Tư? Em , trong nhà cũng phản đối em gả cho đàn ông nước ngoài, có gì mà em dám cho bọn biết? là du học ở nước E, ra là chạy tới đây cùng cậu ta chuyện đương đúng ?” Màu sắc con ngươi Ngôn Đán và Tịch Tư giống nhau, màu xanh biếc. Lúc vừa mới tới, chú ý tới khuôn mặt Tịch Tư, là người đàn ông mạnh mẽ chắc chắn quan sát khuôn mặt của người đàn ông khác, cũng có hứng thú gì với đàn ông, chẳng qua lúc đó tùy tiện nhìn nhìn. Em chuyện đương còn che giấu, giống như làm việc gì bí mật, đứa bé cũng có, còn sợ người trong nhà phản đối hay sao? Ngôn Diễn đồng ý.
Đúng là Ngôn Diễn kiềm chế lượng giọng của mình, kích động đứng lên, còn cất cao giọng hơn nữa. Những lời này vừa khéo để cho Tịch Tư vừa vào tới nhà nghe hết toàn bộ.
Ngôn Nại sờ trán thở dài, sợ thần linh như đối thủ, càng sợ bạn bè mà giống như heo, cái miệng heo này của Ngôn Diễn có chừng mực! khéo chưa được bao lâu, Tịch Tư biết mọi thứ, xem ra muốn giấu chuyện Tiểu Đán cũng được rồi. Lúc này bắt đầu lo lắng nên thế nào với Tịch Tư về vấn đề này, là thẳng với ? Hay là chờ điều tra xong rồi tìm tới ? Tóm lại, để cướp Ngôn Đán .
Trong đầu Tịch Tư lặp lại lời Ngôn Diễn vừa lần nữa, lúc này hiểu, đêm đó làm mà dùng biện pháp an toàn, mặc dù bọn họ chỉ có lần, nhưng cũng có khả năng Ngôn Nại mang thai đứa bé của . Đứa bé của và Ngôn Nại? Tịch Tư hơi cong cong khóe môi, có phải nên cho thân phận chính thức rồi ?
Last edited by a moderator: 25/6/16
thuyt và Phong Vũ Yên thích bài này.