1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Giáo Trốn Kẻ Đê Tiện Kia Đi - Cật Hóa Nhất Mai (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 48: Chơi với lửa có ngày chết cháy

      biết có phải tất cả con đều giống như hay , ra muốn vô cùng đơn giản. Ở lúc yếu ớt nhất, có cái ôm, chút ấm áp, có thể để cho dốc bầu tâm . Giờ phút này, bé trai trong ngày thường hi hi ha ha đứng đắn, nghiêm túc chăm chỉ trù tính cuộc sống tương lại của và cậu ấy, tình nguyện làm cảng tránh gió cuối cùng của . Từ xưa tới nay chưa từng có ai, đối với tốt như vậy. Đúng, cảm động. . .

      Mạc Tiểu Mỹ cảm động. . . Kết quả. . . .

      . . . Giờ phút này, giạng chân ngồi ở đùi Tiếu Bạch, hung hăng hôn ấy. . . Đôi tay thành cởi nút áo sơ mi của ấy. . . .

      Kẻ ngu cũng nhìn ra được muốn làm gì. . . . Cái tên Tiếu Bạch này hiểu phong tình lại ở lúc cảm động đến nước mắt giàn giụa tranh thủ thở dốc, hưng trí nhìn chằm chằm vào , chậc chậc miệng, hết sức bất mãn : "Em cây xoài. . . Có người chịu cưới em làm em kích động như vậy sao. . . . . phen nước mắt nước mũi. . . . . đều ăn phải nước mũi của em. . . . Ọe. . . ." Lại còn làm vẻ mặt buồn nôn. . . .

      Tiểu tử thúi! Ép bà đây sử dụng bạo lực đúng ! “Xoạt” tiếng xé rách áo sơ mi của tên đê tiện kia ra, cười quyến rũ với tên con trai đê tiện kia, trong nháy mắt thừa dịp ấy bị câu hồn, cúi đầu xuống, hung hăng cắn lên xương quai xanh của ấy!

      "A ——— ————————" tiếng kêu thê thảm ở trong bãi đậu xe, vang vọng ~ lay động ~~~

      "Mạc Tiểu Mỹ, em mưu sát chồng sao!" Tiếu Bạch che xương quai xanh của mình. . . Ha ha, trước ngực trắng nõn, hàng dấu răng rất bắt mắt. . . . Ừ, tệ, chị rất hài lòng với thành quả của mình. . .

      "Để cho nếm thử chút cái gọi là phen nước mắt nước mũi!" hả hê , lấn người, chuẩn bị lại in dấu răng nữa trước ngực ấy. . . .

      "Này này. . ." Còn chưa cắn xong, liền bị Tiếu Bạch kéo từ trong ngực lên: " . . . . Em có biết hai chữ. . . . ‘ dịu, dàng ’ này viết như thế nào . . ."

      Trong nháy mắt, bị ấn lên tay lái. . . . . Nụ hôn dọc theo cằm của . . . Như có như . . . . Mỗi cái, ấy đều dừng lại thổi hơi vào người :"Thế này" , hạ xuống, "Mới kêu dịu" , hạ xuống, "dàng" , lại hạ xuống, "Có hiểu hay " . . . .

      Nổi da gà theo lòng bàn chân lên , mãi cho đến cổ. . . . Con bà nó! Lại dám khuyến khích chị chủ động!

      Thừa dịp ấy bận . . . . nắm eo , đôi tay được buông ra giải thoát trói buộc, lại đem Tiếu Bạch đẩy trở lại ghế, đè lên người ấy, cười mê hoặc: " cho biết, dịu dàng cái từ này, chính là Mạc Tiểu Mỹ em sáng tạo!"

      Cúi đầu, hôn học theo cổ. . . . Dọc theo xương quai xanh. . . . đường xuống phía dưới. . . . Éc. . . . Màu hồng nhũ - đầu. . . . Liếm xuống. . . Cảm nhận được ấy trong nháy mắt cả người cứng ngắc. . . giống như mèo con uống nước, trái cái phải cái trong nháy mắt trước ngực phập phồng run rẩy. . . .

      Đỉnh đầu, truyền đến tiếng run rẩy của Tiếu Bạch: "Mạc. . . . Tiểu Mỹ. . . . Mau dừng lại. . . . Em có biết em làm gì . . . ."

      Đối với chấm màu hồng trước ngực thổi khí, bất ngờ nghe thấy tiếng hút khí từ đỉnh đầu, rút thân về, mặt đối mặt mũi dán mũi dịu dàng với Tiếu Bạch: " phải bảo em phải dịu dàng sao. . ." Sau đó lại dán lên môi ấy, ở trong miệng ấy lung tung chơi đùa trận . . . .

      Giương mắt thấy vẻ mặt Tiếu Bạch sóng ngầm mãnh liệt lại hoảng sợ , cười đắc ý. . . ."Như thế nào, Mạc Tiểu Mỹ em vẫn rất có sức quyến rũ đúng . . ."

      Tiếu Bạch làm mặt uy hiếp từ trong hàm răng nặn ra: "Mạc Tiểu Mỹ, em có biết từ, gọi là ‘ chơi với lửa có ngày chết cháy ’ "

      Miệng nhàng liếm khóe môi ấy, tay nhàng sờ dọc từ eo của Tiếu Bạch di chuyển xuống dưới. . . Giống như hành động mà ấy từng làm qua, dọc theo quần bò của ấy, đường sờ tới phía trước. . . . Hướng về phía môi của ấy nỉ non: " sao. . . Em rất sợ đó ~~"

      Tiếng thở dốc của Tiếu Bạch ở mọi chỗ trong xe đều có thể nghe được. . . Tên con trai đê tiên kia bắt được cái tay tác quái của , tay trái ấn nút gì đó ở dưới xe, chỗ ngồi nhanh chóng ngả xuống, hề chuẩn bị trực tiếp ngã nằm ở người Tiếu Bạch. . . Ngực trực tiếp đè lên mặt Tiếu Bạch. . . .

      Trong nháy mắt, tay Tiếu Bạch vói vào bên trong áo , hai ba cái liền cởi được các cúc áo ra. . . Sau đó thừa dịp còn chưa kịp chuẩn bị, dùng sức kéo cái, áo trong cũng bị vứt đến ghế sau. . . Cái thứ treo trước ngực kia hề có chút tác dụng, lộn xôn treo hai vai . . . Lúc ngẩn người, cái miệng kia, hung hăng mút toàn bộ bên ngoài nhũ - đầu vào trong miệng, cái tay khác, cũng bắt đầu xoa nắn. . .

      . . . Quả . . . . Trợn mắt hốc mồm. . . ra. . . Còn có thể như vậy. . . . Tiết tấu của con trai đúng là khác hẳn với con . . . . So với tiết tấu nhanh chóng mạnh mẽ này của ấy. . . . Vừa rồi lăn qua lăn lại nửa ngày. . . Căn bản chính là trò trẻ con thôi. . . .

      Mắt thấy trong xe hai người liên tiếp thở dốc, cùng tiếng nuốt nước miếng liên tục. . . Tiếu Bạch vừa ngừng liếm láp cơ thể của còn có thể ra câu đầy đủ: " . . . . Quyến rũ . . . Tự gánh lấy hậu quả. . ."

      Tay lại ngừng đẩy về phía trước. . . . Cởi cúc quần ra. . . Tiếu Bạch giống như bóc kén, cởi từng chút ra, cái tay khác ôm lấy eo của , ở nơi gian chặt hẹp này lại thay đổi vị trí với , đặt nằm dưới thân thể của ấy. . . ràng là mùa xuân, hai người cũng cả người đầy mồ hôi.

      Đôi tay đưa lên eo ấy, lúc giúp ấy cởi nút áo, mắt Tiếu Bạch trừng lớn, mang theo chút bất ngờ, được tự nhiên cười nhạo: "Ai u, như vậy chủ động?"

      . . Rũ mí mắt xuống dám nhìn lâu vẻ mặt ấy, trả lời ấy bằng cách dùng sức kéo quần ấy xuống. . .

      "Em cẩn thận. . . Dẫn lửa thiêu thân. . . ." để ý tới ấy, tiếp tục động tác trong tay. . .

      Tiếu Bạch ngốc lặng lát, sau đó lại đột nhiên giống như nổi điên hung hăng hôn lên môi . . .Lồng ngực trần của ấy gắt gao ngăn lại, lồng ngực cứng rắn gần như đem hòa tan. . . bàn tay khác càng ngừng kéo quần xuống. . . . Cái này cái này. . . Quần quá chặt. . gian lại quá hẹp. . . . Quần còn cởi ra, cả người đầy mồ hôi. . .

      Cho nên , lúc đàn ông ở giường có tính nhẫn nại cái gì đều là giả. . . Nhìn chút người đàn ông kia lúc này đùi lăn qua lăn lại. . . Vào giờ phút này, rất tò mò, người ta là như thế nào giải quyết vấn đề khó khăn này. . . Hay . . . Quần jean bó sát người kia là kẻ thù. . .

      giơ chân lên, đem chân đặt lên ghế, để cho ấy kéo lên phía trước. . . dáng người 1m8 của ấy, tất cả cuộn tròn trong gian hẹp ở ghế lái. . . Bỗng nhiên vừa dùng lực. . .

      Bùm. . . tiếng vang lớn. . .

      mở mắt ra nhìn, quần bò rơi xuống. . . Tiếu Bạch che đầu, mặt nhăn nhó ngồi ở phía trước, vẻ mặt kia. . . ra, vừa rồi ấy dùng sức mạnh quá, đầu va vào cửa. . . thanh lớn vang lên. . . Chắc là va phải cái gì. . .

      sửng sốt chút, sau đó cười to. . . . . . . Khi nào đặc biệt có tình ý, khi hai đứa ở chung chỗ cũng bị phá hỏng. . . . tay túm quần che ngực, tay đưa qua sờ trán ấy. . ."Ax, tốt lắm, đau. . ." Trời ạ, nước mắt của sắp chảy ra. . nhịn được dỗ ấy mấy câu. . ."Nhìn chút, là ai tự nhóm lửa thiêu thân đây. . ." Theo thấy, thằng nhãi này được rồi. . .

      Tiếu Bạch vẻ mặt ấm ức, hờn giận : ", hận, quần, bò!" Cầm lấy quần bò của , ném lên ghế trước, chính mình lái trực tiếp trèo qua ghế lái xuống ghế sau, thuận tay kéo xuống, sau đó ấn nút gì đấy dưới ghế lái, chỗ tài xế ngồi lại dựng lên như cũ, chỗ ngồi cũng di chuyển lên trước, cả gian phía sau rốt cuộc rộng hơn. . Dựng thẳng ghế phía sau chặn lại ánh sáng ở bên ngoài, tất cả phía sau tản ra ánh sáng nhàn nhạt, càng thêm mập mờ. . .

      Hai cỗ thân thể trần truồng, cùng lớp bọc chỗ ngồi, đen trắng so sánh, mùi mồ hôi hòa vào nhau, trong khí tản ra mùi. . . . Tiếu Bạch gì, chỉ dụng ánh mắt nhìn vào cơ thể , ánh mắt giống như radar kia làm cho rất xấu hổ, đưa tay che mắt của ấy. Tiếu Bạch cúi xuống, vào tai "Có phải tất cả quần lót của em, đều là Đôrêmon . . ." gào lên! Như thế nào mỗi lần đều. . . .

      Đưa tay muốn che kín miệng, kịp nữa. . . Tiếu Bạch đường hôn xuống phía dưới, dọc theo bụng . . . . Lại xuống. . . . đường thiêu nhóm lửa, cảm nhận được bụng dưới hình như có đoàn hỏa, ở lan tràn. . . Miệng lưới ướt át kia, giống như muốn tưới từng bãi cỏ khô hạn kia. . . Oh, ! Càng đến gần càng khẩn trương, khép chặt hai chân. . Kéo đầu của ấy, dụng ánh mắt cho ấy biết thể. . .

      ấy lại tiến gần hơn, hôn môi . . . Tay lại di chuyển xuống phía dưới. . . Vuốt nhè từ rốn, xuyên qua bãi cỏ, tới trung tâm. . . Tay kia giống như có ma lực, lướt ở xung quanh hoa tâm, liền cảm thấy luồng nhiệt lưu chạy qua. . . Toàn thân cao thấp rất nóng, gần như tập trung ở chỗ . . . Môi Tiếu Bạch nhàng ngăn lại, nỉ non: "Đừng sợ, thả lỏng. . ." Còn chưa xong, ngón trỏ kia chậm rãi tiến vào trong , cảm giác xa lạ đánh úp lại, nhất thời lại khẩn trương. ."A a a a. . ." Tiếu Bạch an ủi khẽ vuốt xương hông của . . Lưỡi nhàng lướt qua môi , "Đừng sợ. . Đẹp quá. . ." Lúc này tay lại ở bên trong xoay tròn. . . . Còn rất khẩn trương trong nháy mắt lại cảm nhận được khoái cảm. . . . Hô hấp lại nặng nề hơn. . .

      Đôi tay biết nên để đâu, đành rút về, tim đập rất nhanh, cảm thấy sợ hãi, chưa bao giờ cảm thụ đến cảm giác trỗng rỗng lan tràn toàn thân, chờ mong cái gì, lại sợ cái gì. . . ra, những câu vô nghĩa: " ... muốn. . . muốn. . . . đừng." , ra cũng biết là muốn cái gì. . . Sợ hãi cái gì. . .

      Ánh mắt biết nên nhìn nơi nào, chỉ cảm thấy, trước ngực ngừng bị bú mút, giữa hai chân bị bàn tay ngừng trêu đùa, hấp thu hất tất cả khí lực của , toàn thân hóa thành dòng suối trong, toàn bộ chạy về chỗ . . . .

      Thần kinh càng tan rã, tay muốn đẩy ra cũng có khí lực. . . Chợt, có thứ gì nong nóng tiến vào. . ngừng cuốn lấy. . . Trời ạ, lúc nào , đầu Tiếu Bạch tiến vào giữa hai chân của . . .

      Giống như gãi ngứa. . . . Làm cho cả người nóng lên lại rất ngượng ngùng. . . Muốn khép hai chân lại. . . Lại bị tay ấy giữ chặt. . . ràng xấu hổ muốn chết, lại cảm nhận được ở chỗ sâu nhất trong cơ thể như thủy triều mua xuân rung động. . . Trời ạ. . . Đây là. . . . Đành phải thu hai tay về, che ở mặt mình. . . dám nhìn. . . Trong miệng lẩm bẩm : "Tiếu Bạch, đừng. . . Đừng như vậy. . . ." Đối với biến hóa của cơ thể tràn đầy khiếp sợ, nhưng lại thầm chờ mong.

      Tác giả có lời muốn : Gào thét, đùa giỡn, đùa giỡn! Ta ban đầu như vậy có chút gian tình, hơi lại có thể nhìn nhiều, mãnh mẽ cầu tung hoa ~~~ tung hoa về sau đều cho hai người bọn họ cái kia gì gì.
      Last edited by a moderator: 22/12/15

    2. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      bạn ơi đăng lộn pic rùi
      michellevn thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      (Cảnh báo: Trẻ em dưới 18t nên đọc, edit xong sợ run người, toát mồ hôi hột, làm khó ta quá. . . . . . hic. . . . . hic)

      ☆, Chương 49: dẫn lửa thiêu thân

      Trong lúc mơ màng, mặt Tiếu Bạch nóng lên tiến đến trước mắt , trong mắt có chút bình tĩnh, giống như có ngọn lửa sắp lan ra, cần : "Tiểu Mỹ. . . . . . . Em. . . . ."

      giọt mồ hôi rơi xuống người , lúc này Tiếu Bạch mới : "Tiểu Mỹ. . . . . . có thể ?"

      Ý thức tỉnh táo chút. . . Người con trai trước mặt này, ngoài miệng là tỉnh táo kiềm chế, nhưng trong mắt lại cách nào kìm chế được, to lớn cứng rắn để giữa hai chân . . . Ở trong xe kín mít như thế này, muốn dâng ra lần đầu tiên của mình sao. . . Đáp án là, YES, thái độ lại được tự nhiên. . .

      Mắt thấy ánh mắt tên con trai kia thay đổi mấy lần, giữa hai chân cứng rắn run lên mấy cái. . . kéo xuống cái đầu ướt nhẹp kia, nhàng hôn lên. . . Tên con trai kia lại giãy giụa đứng dậy, vừa chống đỡ ở bên cạnh , thở dốc càng sâu: "Đừng làm rộn. . . Em như vậy. . . khống chế được . . . Rốt cuộc em suy nghĩ kỹ chưa. . ."

      Tên con trai này, sao hiểu phong tình chút nào vậy? ! ngẩng đầu lên, ấn nụ hôn lên chán ấy. . . Nhắm mắt lại, khẽ gật đầu. . . Chờ đợi. . .

      Cảm nhận được ngoài cửa có đại vật kích động liên tục run lên mấy cái, Tiếu Bạch vẫn còn xác định hỏi: " hối hận?"

      Mẹ nó! Mở mắt ra, nhịn được nhìn tên đê tiện kia, tại thời khắc mấu chốt này còn giả bộ cái gì! Sau khi ấy tiếp thu được ánh mắt của , cười gian tiếng: "Lên phải thuyền giặc, hối hận cũng muộn." Gầm tiếng, liền vọt vào bên trong. . .

      A. . . Trong nháy mắt cứng ngắc. Chưa từng có vật lớn như vậy tiến vào làm rất đau. . . . Mẹ nó. . . . bứt rứt. . . . muốn đánh người. . . . Tay cũng rảnh rỗi, thanh bắt lấy nơi hông khối yếu ớt tiểu thịt. . . Văn vẹo vài cái. . . ."Oa. . ." Con bà nó cái tiếng rên này lại có thể phát ra từ trong miệng . . .

      "Mạc Tiểu Mỹ em còn vặn vẹo nữa cũng thể nhịn được nữa. . . Cuối cùng chính em là người bị đau. . . ." Tiếu Bạch ở người hổn hển.

      dừng tay, đổi thành đấm ấy: " cần, ra ngoài. . . Đau quá. . . Nhanh lên. . ."

      Đẩy ngăn phải ta, hai chân ở dưới thân ấy đá . . . Uốn éo rồi lại vặn vẹo kết quả là. . ."Ừ. . ." Giống như chỗ nào đó của tên con trai kia rất sướng, lại thoải mái rên rỉ. . . . Gào, có lầm hay ! ở nơi này đau muốn chết, ấy ở đây còn rất thoải mái. . . Đánh đánh! Đôi tay lại bị đè xuống "Ngoan. . . Đừng động. . ." . . ." cần. . . Tên đáng ghét mau ra. . ."

      Trong lúc vật lộn, gian vốn là chật chội khô khốc trở nên ướt át mềm nhẵn. trong nháy mắt bị kích động đứng thẳng run lên, Tiếu Bạch hô hấp hơi chậm lại, cả người cứng nhắc, "Tiểu Mỹ, . . . được. . ." Thở hổn hển người bắt đầu vận động. . .

      quơ tay đánh lên lưng ấy. . ."Ừ, cần. . . . . . Muốn. . ." Giọng dần dần yếu xuống. . . Kêu rên biến thành rên rỉ. . . . Đánh đấm dần dần trở thành cào cấu lưng ấy. . . .

      ra cơ thể của , có thể hóa thành vũng suối sâu, ngừng trào ra chất lỏng dinh dính. . . ra cơ thể hòa hợp, là như thế tuyệt mỹ. . . Mỗi lần rút ra, đâm vào, giống như muốn đem xuyên qua. . . Trong lòng rất ngượng ngùng, rồi lại thể khống chế ưỡn người tới thừa nhận từng trận khoái cảm. . . Bị lãnh lạc phần lại trọn vẹn ghen tỵ bị giày vò cái kia con nhạy cảm ngực nhọn. . . Mỗi chỗ cũng trở nên nhạy cảm mà mềm yếu. . . mong đợi bị an ủi. . .

      lớn thở dốc gần như muốn đem bao phủ. . . Nhịp tim trở nên phải là của mình, chỉ theo tần số ra ra vào vào kia, lên cao, hạ xuống. . .

      cần ngôn ngữ, có suy tư. . . có gì đáng giá phiền não, cũng có gì rất giỏi, tất cả đều trở nên quan trọng nữa. . . . Trước mắt nhìn thấy, chỉ có màu trắng. . . . . . . Tóc còn ướt, thân thể cũng ướt. . . Bên dưới càng ngừng trào ra chất lỏng dinh dính. . .

      Nhiệt độ vẫn nóng làm cho người ta gần như ngất , Tiếu Bạch rên rỉ bên tai : "Tiểu Mỹ. . . Tiểu Mỹ. . . Tiểu Mỹ. . . ."

      Hai thân thể hòa vào nhau di chuyển ngừng tăng nhanh, lại nhanh hơn, lại nhanh hơn nữa. . . . Cho đến. . . . Tận cùng trái đất. . . .

      ******************************************************************************

      Buồng xe chật hẹp. . . . Thân thể xốc xếch. . . . Mưa gió qua. . . . Tất cả lại trở nên rất ràng. nhớ được là như thế nào bắt đầu, lại nhớ rất cái đau lúc bị xuyên qua thân thể, cùng với. . . . Này điểm cao nhất xông phá, cùng giờ phút này yên tĩnh mà lại trống rỗng.

      Chân hình như còn run lên. . . Tay lại miễn cưỡng muốn động. . . Lần đầu tiên liền lựa chọn ở trong xe . . . . Toàn bộ thế giới chắc chỉ có là như vậy khác người thôi. . . . Ai. . . . Khẩu vị đúng là có vẻ rất nặng. . . . .

      Có chút áy náy. . . Ở dưới tình huống hỗn loạn như vậy, lại vội vàng cho lần đầu tiên của mình. . . Nhưng giờ phút này lại có góc chăn có thể che. . . . Rất xấu hổ. . . . .

      Có thể tưởng tượng được, người đàn ông bên dưới này, mang cho rất nhiều rung động, lại cảm thấy. . . Toàn bộ đều đáng giá. . .

      dám mở mắt. . . Đưa tay muốn lấy áo mặc vào. . . Eo lại bị túm lấy. . . thân thể khác gắt gao ôm từ phía sau, cánh tay khỏe mạnh ôm rất chặt làm thở nổi. . . . tiếng nào. . . Chỉ là tựa đầu ở cổ của . . .

      "Tiểu Mỹ. . . . Em nhất định. . . phải, nhất định phải. . . . Gả cho !" Hốc mắt. . . Lại nóng rồi. . . Rất nhiều người qua, đàn ông ở giường đều thể tin, nhưng giờ phút này, vẫn là bị cảm động đến. Có lẽ, nhiều năm sau, vẫn nhớ , cảm xúc chân thành tha thiết của người con trai đó, câu khẳng định kia. Tất cả, đều đáng giá (có ý ngĩa).

      "Éc. . . có thể để cho em mặc quần áo vào trước. . . Rồi lại thảo luận vấn đề này . . . ." Đôi tay lung tung quơ quần áo trước mắt. . . . Rồi lại bị kéo vào trong ngực. . .

      " được. . . . Nếu em lại chạy trốn. . . ."

      Rống! Cho dù có thể làm con giun trong bụng em, nhưng. . . . biết người ta tại rất xấu hổ sao?

      dám quay đầu lại, đành phải dùng sức xuống phía dưới đẩy thân thể của cậu ấy ra, muốn dùng sức ngồi dậy. . . . . Cảm xúc da thịt ma sát với nhau làm cho muốn tìm cái lỗ chui vào. . . . Vừa rồi là có nhiều dũng khí. . . .

      đôi tay lại đưa lên, sờ nơi mẫn cảm trước ngực. . . Tiếng rên rỉ quyến rũ ở dưới thân: "Tiểu Mỹ. . . ."

      . . . Mẹ nó! Có hết hay ? Đàn ông quả nhiên là tinh trùng lên não khốn kiếp!

      Đánh cái lên ngực người nào đó, thừa dịp người nào đó che ngực kêu rên, nhanh chóng leo lên phía trước ngồi, mặc áo vào, trong nháy mắt đem mình bọc rất kín. . .

      Sau đó liền mở ra cửa xe chạy. . . loạt động tác đều rất thuần thục, hề do dự. . . Chạy thẳng đến thang máy ở phía trước. . .

      Cửa thang máy phản chiếu hình ảnh sao? Tóc rối tán loạn ở trước ngực. . . Đôi môi đỏ thẫm. . . cổ vết, hai vết. . . thấy . . . . đầy vết đỏ. . . . Trong mắt tràn đầy hơi nước giống như bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể rơi lệ . . . Đôi chân yếu ớt sắp chống đỡ được thân thể. . . . Cái mông vẫn còn ê ẩm. . . .

      "Đinh. . . ." Thang máy mở ra trong nháy mắt. . . vội vàng xoay người, cúi đầu. . . . Toàn thân đều có chứng cứ đương vụng trộm. . . . Làm sao có thể gặp người chứ. . . Hơn nữa. . . lại có chìa khóa nhà ấy. . . . Chẳng lẽ, về trường với bộ dạng này sao?

      . . . . Kéo thân thể mỏi mệt quay lại. . . . Sắp đến xe. . . . Lại do dự tới. . . . Làm sao gặp ấy đây. . . . Giờ phút này mới ý thức được, gar a này người đến người . . . . Chúng tôi vừa rồi gan có bao nhiêu lớn . . . . Hơn nữa, ngọn lửa này vẫn dấy lên trong . . . . Che mặt. . . . Trời ạ. . . . Vừa rồi cũng bị tinh trùng lên não sao. . . .

      lúc cảm thấy xấu hổ, lồng ngực quen thuộc chống đỡ lên cái trán . . . Giọng của Tiếu Bạch vang lên: "Tiểu thư, em cố ý để lại tín vật (hay đồ vật để làm tin), chờ đuổi theo sao?"

      A? Tín vật? Khó hiểu ngẩng đầu lên, lại thấy, trong tay phải của Tiếu Bạch. . . Miếng vải vụn hình dâu tây. . . Của . . . . Áo. . . Ngực. . . .

      Hô hấp hơi chậm lại. . . Bất giác sờ ngực. . . Quả nhiên. . . . Kéo áo xuống. . . . Nhét vào bên trong áo ngực. . . .

      Đột nhiên dùng sức vọt tới trong ngực của Tiếu Bạch. . . . cái. . . Hai cái. . . . Thần linh ơi, vì sao người thu ta . . . . .

      Sau vài cái, nụ cười của Tiếu Bạch từ từ tràn ra . . . Dùng to lồng ngực cùng hai tay, đem ôm chặt. . . . Rất thân mật điểm trán : "Tốt lắm. . . Cái trán của tiểu quỷ nhát gan, tại về quản lí, em thể tùy tiện đụng vào. . . ." đường ôm trở lại trong thang máy. . . may là bên trong cũng có người. . . Nếu hình ảnh này. . . . là chứng cớ vô cùng xác thực. . . .

      Khi thang máy dừng ở tầng 11, co do dự. . . . Tiếu Bạch khó hiểu nhìn "Sao vậy?"

      Lấy hết dũng khí đối mặt với ấy: " . . . . Bọn họ. . . . Có thể vẫn còn ở trước cửa nhà hay . . . ."

      Tiếu Bạch toét miệng cười: "Vậy chúng mình, đừng về nhà, quay lại xe ?" . . . . Cảnh tượng "Ở xe" có thể làm cho xù lông. . . Hơn nữa vẻ mặt tươi cười khi trộm tinh thành công, mắt sáng lên ràng có ngụ ý. . . . Níu lấy vạt áo của Tiếu Bạch, theo phía sau ấy. . . Lặng lẽ di chuyển hai chân. . . .

      Tác giả có lời muốn : bởi vì chương trước 4000 nhiều, ảnh hưởng kết cấu mấy chương phía sau, vì vậy điều chỉnh chút số lượng kết cấu văn chương, thể coi là phương pháp giải nguy, bởi vì cũng 4000 chữ, chỉ có thể ngụy gấp đôi, hi vọng mọi người chớ để
      Last edited by a moderator: 22/12/15
      windlove_9693 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 50: Thiên sứ mê hoặc

      Thở ra. . . tốt. . . Cửa có ai. . . . bàn ràng còn để cái túi sách phải của . . . Ai. . . Chắc vừa rồi hai người kia quay lại để lấy cái này. . . . .

      Đặt mông ngồi ở ghế sofa ngẩn người. . . Lại , vừa rồi sao lại xuống? Ai ai. . . . Bữa sáng này là tổn thất nặng nề. . . . Tiếu Bạch cũng theo cuộn mình ghế sofa, ngồi đối diện với . . . . Tay chân nhất thời luống cuống. . . Ánh mắt cũng dám nhìn về phía trước. . . Đành phải nhìn chằm chằm dưới chân. . . . .

      "Tách" cái chớp mắt lóe lên, làm sợ, ngẩng đầu lên muốn tìm xem là gì, lại bị Tiếu Bạch "Tách" tiếng chụp vào trong điện thoại của ấy. "Này, làm gì vậy? !" Giờ phút này , khỏi ý nghĩ xấu, nhịn được trợn mắt nhìn ấy!

      Trái lại Tiếu Bạch, toàn thân sạch chỉnh tề, tất cả chứng cớ, bị che giấu ở dưới áo sơ mi, căn bản là nhàng! Cầm điện thoại di động ấn bàn phím, Tiếu Bạch đắc ý: "Em cây xoài xấu hổ! Khoảnh khắc kỷ niệm này dĩ nhiên muốn lưu lại . . . Lại . . . ." Đưa mắt lên nhìn, chăm chú: "Cũng rất đáng giá kỷ niệm, phải sao?"

      nhảy dựng lên cướp lấy điện thoại: " được! Bây giờ em rất khó coi! Có thể chụp đẹp được sao!" Tiếc rằng người kia rất cao. . . lại thế nào cũng là người thấp bé. . . .

      Đến khi Tiếu Bạch lưu ảnh xong. . . Mới kéo từ trước ngực lên, ôm vào trong lòng cùng nhau ngồi ghế sofa, cho xem ràng bức hình trong điện thoại: "Xem, có phải rất đẹp . . . ." trong tấm ảnh, đẹp giống . . . . Da thịt trắng nõn nổi bật lên sắc mặt hồng hồng . . . Đôi môi đỏ tươi cao cong lên, ánh mắt giống như khẽ nheo lại, lại có thể thấy con ngươi toát ra sánh sáng. . . Tóc tùy ý xõa vai. . . Gương mặt ngượng ngùng. . . .

      Đây, là sao? ra cũng có lúc xinh đẹp như vậy? Tiếu Bạch khẽ hôn lên tai , "Tiểu Mỹ. . . Em biết chính mình có bao nhiêu xinh đẹp. . . . rất muốn. . . . Ăn em vào bụng. . . . ." Hơi thở dịu dàng thổi bên tai . . . . Triền miên. . . . .

      . . . . . . . .

      Tỉnh lại, là hoàng hôn. . . . Giật giật eo chút, bụng sắp dán đến sau lưng. . . . Đàn ông quả nhiên đều là sắc phôi. . . . khi ăn được rồi. . . . Đâu thèm để ý cái gì gọi là "Tiết chế" . . . .

      Tên kia còn ngủ. . . Khóe miệng vẫn mang theo nụ cười. . . . Trán rộng giãn ra, lông mi dài màu đen, lỗ mũi cao thẳng hơi thở kéo dài, đôi môi mỏng còn mỉa mai, ngủ như đứa bé, vẻ mặt hạnh phúc. . . .

      Trong nội tâm lần nữa cảm khái. . . . Rất đẹp trai. . . . Đúng là trẻ con. . . . Dù cho Mạc Tiểu Mỹ 27 tuổi . . . . Cũng coi như đáng giá. . . .

      Chỉ là đáng thương này lão cánh tay lão chân. . . . . nhịn được huy huy nắm đấm về phía gương mặt thiên sứ kia! Hừ, thiên sứ cái gì, còn phải là cái sắc phôi!

      Ôi, vẫn còn có thể động. . . Bất đắc dĩ bò dậy, vào bếp tìm chút đồ ăn. . . . Ai ngờ chân nghe sai bảo. . . Đặt mông ngồi ở đất cạnh giường. . . . Còn ầm ĩ đến trai đẹp ngủ giường. . .

      Lông mi dài nháy hai cái, khẽ nâng lên, nhìn thấy , khép mắt lại, đầu cọ cọ vào gối, lẩm bẩm tiếng: "Ừ. . . . Em cây xoài. . . . . hạnh phúc. . . . ."

      Đây là lúc thấy Tiếu Bạch đơn thuần nhất. . . . Từ dã thú biến thành thiên sứ. . . . Có cần đáng như vậy . . . . Làm ơn. . . .

      Sau đó lại mở mắt ra cười với . . . . Vỗ vỗ bên cạnh giường. . ."Lại đây. . . Em . . . ."

      tự chủ lên phía trước hai bước. . . Dừng lại. . . .". . . ." Làm ơn! Ai biết lúc này có phải sói đội lốt cừu hay . . . .

      Tiếu Bạch con ngươi trợn to, vừa tỉnh lại, liền lại đứng đắn: "Sao vậy. . . . Sợ ăn em sao?"

      "Em. . . . Em đói. . . . ."

      Lật người, nằm sấp ở giường, ngẩng đầu nhìn ngồi dưới đất, con mắt màu đen mảnh thanh minh: " cũng. . . . Đói bụng." Giọng điệu léo dài kia làm cho người. . . .

      Ôi. . . Làm ơn! Ai có thể cho biết, rốt cuộc là bản thân thuần khiết, hay là giọng điệu của tên con trai này quá làm cho người mộng tưởng, ra lời này, sao cảm thấy khí lạnh toát ra từ lòng bàn chân?

      " được. . . . . . . . thể như vậy. . . . Chân em cũng sắp gãy rồi. . . . . . . . Như vậy là kính già trẻ!" Xem , lại vờ ngớ ngẩn nữa. . . .

      Tiếu Bạch lao tới, nhìn trần nhà cười to! Vén chăn lên, tiện tay lấy quần mặc ở nhà mặc vào, liền xuống giường, đứng trước mặt , vẻ mặt hứng thú: "Xin hỏi, Mạc tiểu thư, ở giường, phải như thế nào kính già trẻ?"

      Người xấu tiến lại gần! vội vàng lại bò ra xa mấy bước. . . ."Dù sao. . . . thể. . . . Tùy tiện làm loạn!"

      Người xấu lại kéo đứng dậy: "Lại , hình như là. . . . Người bạn làm loạn trước phải. . . ."

      " lung tung! ràng là. . . Ông cụ, mới đúng. . . Trẻ con!"

      Chợt người kia lời nào, dùng ánh mắt có hảo ý nhìn chằm chằm vào , làm cho da đầu run lên. . . . Cảm thấy được đúng vội vàng khẩn trương lên. . . Lao vào nhà tắm. . . . .

      Lại hai ngày nay chân xoay đến, lại vẫn gắng gượng, xem ra. . . Vẫn còn thực giữ được. . . . . Bộp . . . . . Mạc Tiểu Mỹ đánh cái. . . .

      Hai người cuối cùng dọn dẹp xong, ra ngoài kiếm đồ ăn.

      Chúng tôi đến nhà hàng Tây có gian tình điệu rất sai, Tiếu Bạch tìm chỗ khuất ngồi xuống, hai người đều biết, còn có rất nhiều thực tế chờ chúng tôi giải quyết. . . .

      Mắt thấy ánh mắt của nhân viên phục vụ cứ nhìn vào chân . . . thấy xấu hổ lại buồn bực. . . . Lại đến tối hôm qua, là giày cao gót làm, mà tình trạng bây giờ của , giày kia trực tiếp bị ngã. . . . Vì thế trực tiếp ném vào nhà ấy. . . Giày cực lớn. . . . Khi mới tới, đúng là sợ người ta cho vào. . . .

      Gọi hai phần bò bít tết, rốt cuộc chúng tôi cũng có thể quần áo chỉnh tề ngồi trước bàn chuyện. . . . Ở nhà. . . . Chủ yếu chỉ có việc thôi. . . .

      Cũng may chuyện qua thời gian, chuyện khác hấp dẫn chú ý của , sớm còn rồi loạn mệt mỏi. . .

      "Tiếu Bạch. . . . , bọn họ có thể tới trường học tố cáo em ?" Uống ngụm nước nóng, thân thể của khôi phục rất nhiều, suy nghĩ cũng dần dần ràng.

      "Chắc đến mức như vậy. Em đừng đem em và nghĩ đến ở hai thế giới khác nhau. Trong mắt , em chính là em cây xoài, hề tồn tại cái gì giảng viên với sinh viên. Tin tưởng Thiến Thiến cũng giống vậy, chuyện này, nhiều nhất chính là vướng mắc tình cảm giữa ba người chúng ta mà thôi. . . . Còn đến mức kinh động trường học."

      "Ai. . . Chỉ mong như vậy. Có thể đến tai trường học, nhưng nếu sinh viên biết. . . Vậy cũng truyền ra ."

      "Cũng có khả năng này. Các sinh viên khoa em đều bà tám như vậy. . . . Trước kia chuyện giữa và Thiến Thiến cũng do sinh viên khoa em truyền ra. . . Thiến Thiến nếu với em. . . Chắc lâu nữa cũng bị truyền ra. . ."

      Chôn đầu sâu ở trong tay: "Ai, cái đó và trực tiếp tố cáo em có gì khác nhau. . . Chắc lâu nữa, người toàn thế giới đều biết."

      Tiếu Bạch vỗ vỗ đầu , trấn an : "Vậy chúng ta ngày mai đăng kí kết hôn."

      giương mắt, nhìn chằm chằm Tiếu Bạch: " điên rồi? !"

      Tiếu Bạch lại cúi đầu ăn bò bít tết của mình: "Điên cái gì, chỉ cần trong phạm vi giới hạn của pháp luật, bọn họ có quyền gì chúng ta đúng? Lại , tháng nữa tốt nghiệp, lập tức phải tình trò nữa!"

      vội vàng đè lại cái dĩa ấy quơ trước mặt: " nghĩ rằng kết hôn là chuyện đơn giản sao? Mọi người trong nhà còn biết gì cả. . . Chắc ba mẹ em đồng ý. . . Sao có thể giải quyết đăng kí kết hôn trong ngày được?"

      Tiếu Bạch cười xấu xa, nắm tay của : " để cho ăn cơm. . . . Là muốn cho ăn em đúng ?"

      Bắt lấy tay ấy đánh mạnh cái: " nghiêm túc chút được ? Em lo lắng muốn chết!"

      ấy nắm tay , trầm ngâm chút, dùng giọng điệu rất nghiêm túc dịu dàng : "Kết hôn vốn là chuyện của hai người. Chỉ cần chúng ta nhau, có gì có thể ngăn trở chúng ta. Em chỉ cần trả lời , em có đồng ý lấy , là được."

      Ánh mắt kia vốn rất đẹp, giờ phút này ánh sáng lung linh, càng phát ra sáng trong, giống như có ma lực, hấp dẫn . . . . Cứ nhìn xuống như vậy. . . Rồi lại sợ, cứ tiếp tục nhìn xuống. . . Gần như thể dời ánh mắt, cách nào suy nghĩ, bật thốt lên "Em đồng ý", lại vẫn cứng rắn kìm lại chính mình, thò người ra hôn lên má Tiếu Bạch.

      "Tiếu Bạch, như vậy làm em rất cảm động. . . Mà em vẫn luôn cho là, lý do kết hôn, cần vì tránh né chuyện gì đó." Mắt thấy Tiếu Bạch sắp nội giận, vội vàng tiếp: " phải em muốn lấy . Chỉ là, bây giờ vẫn chưa được. Chính cũng từng qua, muốn em chờ mà? cách khác, có chuyện này, cũng nghĩ tới nhanh như vậy muốn kết hôn với em đúng . . . ."

      Thở dài hơi tựa vào ghế sofa. . . Tiếu Bạch nỉ non: "Em vẫn. . . Cảm thấy thể lo cho em được phải . . . ."

      nghiêm mặt : "Tiếu Bạch, bây giờ, chúng ta nên nghi ngờ lẫn nhau có được ?"

      Tiếu Bạch phối hợp với , chỉnh đốn lại cảm xúc của mình: "Vậy em , phải làm sao bây giờ?"

      cũng thở dài hơi, cúi xuống. . . . Tập trung ăn bò bít tết trước mặt, tưởng tượng bò bít tết kia chính là mặt của Thiến Thiến, cắn xé cắn xé cắn xé! !

      Suy nghĩ trong chốc lát, Tiếu Bạch : " ra, bọn họ cũng có chứng cớ gì, chỉ cần chúng ta thừa nhận, cũng thể làm gì chúng ta được. Chỉ là, lại muốn giả vờ là người xa lạ khi ở trường học mà thôi."

      lập tức : ", cần giả vờ là người xa lạ, mà muốn giả vờ là chị em! Dù sao chúng ta ở trước mặt cũng thừa nhận rồi . . . Về sau ở trong thang máy, có thể là bọn họ hoa mắt. . . ."

      Tiếu Bạch cắn dĩa oán giận: "Lại là chị em. . . . Chỉ biết em nghĩ được chiêu gì tốt. . ."

      lại rất hưng phấn: "Sau đó em lại gọi Cổ Dật Nam tới đóng giả bạn trai em, nếu ! Em có them cái gì nữa, người ta cũng tin!"

      Phịnh tiếng, Tiếu Bạch ném dĩa lên bàn: "Chẳng trách muốn lây , ra lại có chuyện này! Vậy còn bằng trực tiếp tìm Thiến Thiến, làm bộ làm hòa với ấy, phải càng tốt hơn sao? !"
      Last edited: 21/2/16
      windlove_9693 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 51: chuyện xảy ra

      Trở về trường học nơm nớp lo sợ hồi, lại kinh cũng hiểm? chột dạ, mỗi ngày hai phía như đường thẳng (*cơ bản), vừa hết tiết lại lập tức trở về ký túc xá, trước kia thỉnh thoảng chạm mặt Thiến Thiến, lại thấy đâu cả, cũng dám hỏi thăm. . . Chỉ sợ nghe được lời đồn, nhưng cũng nghe ai gì. . .

      Lần trước cùng Tiếu Bạch tan rã trong vui, vẫn chưa bàn bạc được gì cả, tóm lại—— nhất quyết thừa nhận, tuy phương án của hai người cái so càng kém, nhưng nghĩ, chỉ cần chịu đựng qua hơn tháng này, Tiếu Bạch tốt nghiệp, cũng liền có chuyện gì nữa. Nhà của Tiếu Bạch, lại dám tới nữa, lớp phụ đạo của , cậu ấy cũng dám đến. Tóm lại, trong tháng này, hai đứa là lòng muốn coi như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

      Chớp mắt khoa du lịch của cậu ấy phải tốt nghiệp. Lúc đầu còn muốn cùng chủ nhiệm lớp của bọn họ xem náo nhiệt, cùng , cho Tiếu Bạch kinh hỉ, ai ngờ bây giờ xảy ra chuyện này, làm sao còn dám ở trước mặt sinh viên khoa cậu ấy lại, lại Đại Dũng cũng bạn cùng lớp của cậu ây.

      có giờ lên lớp, đành phải đến nhà Tiểu Mễ, hẹn Chung Lôi cùng nhau oán trách. Từ lúc và Tiếu Bạch Chân đến với nhau, liền rất ít liên lạc với bọn họ, Tiểu Mễ đối với hành động "Thấy sắc quên bạn" của rất là oán giận.

      nằm giường của Tiểu Mễ, Tinh thần mệt mỏi đem những chuyện xảy ra từ lúc nghỉ đông đến nay kể lại, mới phát , ngắn ngủn mấy tháng, làm sao có thể hết nhiều chuyện như vậy, chiếc hộp Pandora này, lại mở ra nhiều ham muốn như vậy.

      Tiểu Mễ nằm cạnh , hồi thổn thức: "Tiểu Mỹ, mình cảm thấy cậu thay đổi. Trước kia, cậu rất tự nhiên, đầu tiền làm chuyện gì cũng xông về phía trước, tại, thế nào liền sợ đầu sợ đuôi, có tiền đồ. phải là hai sinh viên sao, cậu sợ cái gì?"

      Đem tay kê dưới đầu, xoay người nhìn trần nhà: "Đúng vậy, mình cảm thấy mình già rồi. Xông được. Vốn chính là mình làm chuyện xấu bị phát , chẳng lẽ mình tìm sinh viên gây trận?"

      Tiểu Mễ vui vẻ : "Lại . . . Hai ngươi làm chuyện xấu rồi hả?" cầm cái cốc lại gần, mặt cười xấu xa: “Phá hư đến. . . . Cái gì trình độ rồi hả ?”

      vùi đầu trong gối: "Ôi. . . Chuyện xấu mình phải ý tứ đó. . ."

      Tiểu Mễ kéo quay lại, đôi tay nắm mặt , nhìn thẳng vào mắt , nghiêm túc : "! Có hay cái đó cái đó. . . . Thành khai báo!"

      Nhớ tới hôm đó ở "Trong xe", mặt của nhanh chóng đỏ lên. . . .

      Lôi Lôi ở bên cạnh giống như phát tân đại lục loại chỉ vào mặt : "Xong đời xong đời. . . Quả làm việc gì sai rồi. . . ."

      Mặt Tiểu Mễ lập tức dán tới đây: "Này, như thế nào, dáng người của cậu nhóc rất khá chứ?"

      Gào! Cái gì cùng cái gì! ràng đến cùng bọn họ bàn bạc đối sách, lại bị bà tám lần. . . . Lấy gối đầu trong tay cùng bọn họ đùa giỡn thành đoàn. . . Hai người này giống người đàn bà chanh chua căn bản tính bỏ qua cho , hợp lại cùng nhau bắt nạt , còn tra hỏi kỹ lưỡng. . .

      Cuối cùng hai người lần lượt giúp ra chủ ý, Chung Lôi ngược lại câu kinh người: " ra, lấy Tiếu Bạch cũng chưa hẳn phải biện pháp tốt. ."

      Làm ơn! Cậu ấy vừa tốt nghiệp liền muốn kết hôn sinh con, bây giờ còn nóng lòng muốn theo bước cậu ấy. . . nằm ở giường lời nào. . .

      Tiểu Mễ ngồi ở giường run run: "Tiểu thư, khi đó cậu vừa tốt nghiệp, còn chồng cậu cũng là vừa tốt nghiệp ? Tiểu Mỹ cái này, còn quyết định làm thế nào đâu. Theo mình, liền theo phương án của hai ngươi, làm cho Tiếu Bạch dùng mỹ nam kế giải quyết Thiến Thiến, cái này có vẻ tốt. . . . Ha ha ha. . . ." Cả người lâm vào trong hoang tưởng của chính mình. . . Vừa rồi vẫn còn vẻ mặt đồng ý xoay mặt liền muốn bóp chết cậu ấy. . . đây đều là lầm kết giao cái gì bạn xấu. . .

      "Tiếu Bạch là tốt nghiệp, nhưng Thiến Thiến vẫn còn ở khoa chúng ta ngây ngô hai năm mới tốt nghiệp đó, cậu làm cho mình như thế nào ở lại? !"

      "Vậy chỉ có. . . . Cậu kết hôn với Cổ Dật Nam, tỏ vẻ trong sạch!" lại, làm cho chán nản. . . .

      Ở chỗ bạn tốt được an ủi, sau khi trở lại trường học vẫn như cũ nơm nớp lo sợ. Tại lớp hết giờ học, gặp Thiến Thiến ở cửa lớp, trong lòng hồi hộp chút, lại có cảm giác rất , nghĩ thầm: "Cuối cùng cũng tới. . ." Thở mạnh cái, liền xe đến quán cà phê cách trường học khá xa, nghĩ thầm, người đến có ý tốt, vẫn là trốn được rất xa mới tốt.

      Thiến Thiến ngược lại che giấu chút nào, thẳng vào vấn đề: "Giảng viên Mạc, em rất muốn biết, chừng nào , cùng Tiếu Bạch lại với nhau?"

      Cúi đầu quấy coffee, tận lực làm cho mình cười đến thân thiết: "Tôi là chị cậu ấy, nhìn cậu ấy ra đời, em chúng ta lúc nào lại với nhau?"

      Thiến Thiến sắc mặt biến hóa: " cần giả bộ nữa, ngày ấy, bọn em đều thấy được."

      lấy bất biến ứng vạn biến: "Nhìn thấy cái gì? Tiếu Bạch cùng tôi từ tình cảm cũng rất tốt, các ngươi nên hiểu lầm mới phải."

      Đứa bé chính là đứa bé, hai ba câu Thiến Thiến liền giữ được bình tĩnh, Giọng điệu lập tức cao lên mấy phần, ở trong lòng thầm may mắn chính mình rời khỏi trường học đúng lúc, "Giảng viên Mạc tôi tôn trọng gọi câu giảng viên Mạc, có thể làm thất vọng mọi người, làm tấm gương sáng cho người khác, qua lại với sinh viên, còn ở chung, tại lại ở đây lừa gạt tôi, cho là trò lừa gạt của mình rất cao minh sao? Tôi cho biết, tôi và Đại Dũng đến nhà của Tiếu Bạch! Mẹ của cậu ấy , cũng biết là ai!"

      Keng. . . Thìa kim loại va vào cái ly, phát ra tiếng vang, giống như trước mặt này cao giọng hét lên, dẫn đến những người khác ghé mắt. biết , giả bộ được nữa. Vươn cánh tay kia ra, giữ chặt tay trái bắt đầu phát run, đem già hèn nhát ở trong lòng đuổi , quay lại thành mạnh mẽ sợ trời sợ đất như lúc còn học. . . . Nhớ mẹ , có việc gì cần gây chuyện, có chuyện thể sợ phiền phức . . . Nếu chuyện xảy ra, sợ hãi cũng giải quyết được vấn đề.

      "Xem ra mấy ngày thấy, em làm ít việc." Tận lực đè thấp cổ họng, để cho giọng ổn định chút, cần run, "Vậy, em muốn thế nào?"

      " đừng ở chỗ này giả bộ bình tĩnh, giống loại phụ nữ này, tôi nhìn liền ghê tởm, vẫn còn biết xấu hổ làm giảng viên ở trường đại học. . . ."

      "Xin hỏi, chúng tôi cùng chỗ, phạm pháp sao, tôi vì cái gì phải xấu hổ làm giảng viên?"

      "Nếu phải là , tôi và Tiếu Bạch vẫn luôn tốt. . . làm người thứ ba mà vẫn đúng lý hợp tình như vậy! Tôi lần đó các ngươi diễn xuất, tại sao Tiếu Bạch lại kỳ quái như thế, vẫn chịu ngồi xuống, ra, là lừa gạt cậu ấy, cậu ấy căn bản cũng biết là giảng viên! bó tuổi vẫn còn trang trẻ tuổi. . . . Là quyến rũ cậu ấy! Các ngươi. . . Các ngươi còn chưa cưới ở chung, như thế nào lại vi phạm pháp luật chứ?"

      Hồi hộp. . . . Hôm nay đây là lần thứ ba hộp hộp rồi. . . biết Thiến Thiến từ nơi nào biết những chuyện này, nhưng ý thức được. . . Lần này, đoán chừng chuyện này động tĩnh quá lớn. Áp chế nước mắt sắp trào ra, tự với mình, tại, phải mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ! !

      "Vậy, hôm nay em tới tìm tôi, là muốn làm gì? Dọa dẫm tôi sao?"

      "Dọa ? đừng xem thường người khác. Tôi làm cho Tiếu bạch, cam tâm tình nguyện vứt bỏ ! Trở lại cuộc sống trước kia của chúng tôi. Về phần , mẹ Tiếu cũng biết chuyện của hai người, cho rằng sống tốt sao?"

      Thở dài hơi tựa vào ghế sofa: "Ai, quả nhiên là đứa bé, xảy ra chuyện gì, chỉ biết cho ba mẹ."

      Thiến Thiến đứng bật dậy: "Tôi những cho ba mẹ, tôi cũng cho lãnh đạo biết, chờ khóc !"

      . . . . . . .

      Sau khi Thiến Thiến , thể ức chế toàn thân phát run. . . . biết mọi người xung quanh đều giống như xem kịch vui nhìn chằm chằm , nhưng chỉ là tay chân phát run, cách nào nhúc nhích. . . .

      Cậu cuối cùng kia của Thiến Thiến, như sấm bên tai, làm cho toàn thân run lên. . . Nhớ tới chính mình từ , khắc khổ luyện đàn, lúc còn rất , tất cả mọi người chơi đùa lại luyện đàn, mùa hè, có điều hòa, ba liền bưng chậu nước, bên trong chứa đầy nước lạnh, cho đặt hai chân ở bên trong mát mẻ, tay lại thể nhàn rỗi. . . Thi lên đại học, nghiên cứu sinh, lien tiếp đều là sinh viên ưu tú nhất, công tác, cũng có thể làm giảng viên ưu tú trong khoa đại diện tham gia thi đấu. . . .

      Mọi thứ, đều bị "Chơi đùa" còn gì. . .

      Run rẩy lấy điện thoại ra, bấm dãy số thuộc lòng, giờ phút này, muốn nghe nhất , vẫn là giọng của ba mẹ. . . . Mẹ nhận điện thoại, : "Ôi Tiểu Mỹ, phải lên lớp sao, như thế nào gọi cho mẹ giờ này? Mẹ và dì con siêu thị. . . ." Mẹ là người nhiều, liền tính gặp phải người câm điếc, mẹ cũng có thể mình. . . cũng dám lên tiếng, sợ vừa tiếng nức nở liền đè nén được. . .

      Điện thoại bị dì lấy, hỏi: "Tiểu Mỹ, gần đây cháu thế nào, công việc còn thuận lợi ?" . . .

      Nghe được cái từ "Công việc" này. . . Trái tim đều theo run lên. . . . . Tắt thôi. . . .

      Lại gọi, là số của ba. . . Hình như ba lại ở trong nhà mân mê trà cụ. . . Theo thường lệ hỏi thăm mấy câu. . . được liền nhanh chóng cắt ngang. . .

      Rốt cuộc nhịn được vẫn là rơi lệ. . . Nhìn chút, còn phải là kết quả chơi với lửa có ngày chết cháy . . . . Thiến Thiến sai, ban đầu, đúng là lừa gạt Tiếu Bạch. . . .

      Điện thoại lại vang lên, cho dù vẫn rung, nhưng vươn tay lấy, mặc cho điện thoại rung bàn. . . Đại khái rung lâu, mới đưa tay cầm lên xem, là Cổ Dật Nam. . . . Hít hít cái mũi. . .

      "Cái gì?"

      "Chị cả, rốt cuộc chị làm gì thế? Tại sao nhận điện thoại? Ba mẹ đều nhanh suốt ruột điên rồi!"

      "Ax, vậy chị gọi lại cho ba mẹ."

      "Khoan , bây giờ chị ở đâu? Có phải xảy ra chuyện gì rồi ?"

      " có việc gì, chị ở bên ngoài."

      " nhảm, em đương nhiên biết chị ở bên ngoài, vấn đề là chị ở đâu? Em tới tìm chị."

      " cần, chị muốn ở mình."

      " xảy ra chuyện?"

      "Sao em phiền phức như vậy!" nhịn được hô lên.

      "Chị chờ, em đến tìm chị." . . . . Trừng mắt tắt điện thoại, im lặng.

      Người sống thể chỉ lo chính mình, lại đau khổ cũng thể chú ý trách nhiệm của mình. . . Lần lượt gọi điện thoại cho ba mẹ, làm bộ vui vẻ để cho bọn họ cho là vừa rồi điện thoại bị hư, sau đó tắt điện thoại, tiếp tục buồn rầu. . .

      Khi Cổ Dật Nam tìm được , còn ở trong quán coffee ngẩn người. Ánh mắt khô rơi lệ được nữa, cả người khô héo. . . Giống như cây cỏ . . . .

      Nhìn Cổ Dật Nam đầu đầy mồ hôi, trong lòng ngược lại hơi chút được an ủi, ít nhất, trong thành thị này, còn có người quan tâm .

      "Em sao vậy?"

      " có việc gì."

      "Chia tay với Tiếu Bạch sao? Tên nhóc kia khi dễ em sao?"

      "."

      "Cái cái ly kia là của ai?" ấy chỉ vào cái ly của Thiến Thiến ở trước mặt . . . Chắc vừa rồi nhân viên phục vụ thấy bình thường, cũng dám đến dọn cái ly.

      " có ai cả."

      "Ôi, , ngoài câu đó ra em thể câu khác sao?"

      ". . . . ."

      "Em đúng ? Vậy trực tiếp gọi cho Tiếu Bạch." Lấy di động của muốn lấy sổ của Tiếu Bạch.

      đưa tay ngăn lại ấy, lôi ấy ra khỏi quán cà phê. . . muốn bị người xem diễn trò xem toàn bộ.

      Chủ động ngồi lên xe của Cổ Dật Nam, cởi giày, cuộn tròn hai chân ôm trước ngực, cằm chống lên đầu gối, đối diện với ánh mắt lo lắng của Cổ Dật Nam, giọng cười tiếng: "Được rồi, có việc gì, nhiều nhất là chính là. . . Em nhanh thất nghiệp. . . Công ty của có tuyển người giống như em làm ?"

      Cổ Dật Nam trợn to hai mắt, bộ khó hiểu nhìn chằm chằm. . . hồi lâu, chỉ nho : "Em đừng cười, so với khóc đều khó coi hơn."

      Tác giả có lời muốn : lại , nhìn nhiều như vậy, làm sao lại có mấy cái thu bóp? Đồng tử môn, dám lưu lại dấu móng tay ?
      Last edited: 23/1/16
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :