1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Giáo Trốn Kẻ Đê Tiện Kia Đi - Cật Hóa Nhất Mai (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 38: tiểu biệt thắng tân hôn

      Tác giả có lời muốn : gần đây quá bận rộn, rãnh, lại thúc giục cũng có thêm đâu ~~ hi vọng mọi người đối với ta cũng —— tiểu biệt thắng tân hôn ~~~

      Cố giả bộ bình tĩnh chờ đợi taxi dừng lại ở dưới ký túc xá của , mới nhàng thương lượng với tài xế, có thể chờ xuống xe chuyến lấy tiền hay . . . muốn . . . Ký túc xá chắc chắn biết nơi ở của giáo . . . . . Nhìn tài xế này sắc mặt khó coi, cũng rất lúng túng. . . Làm ơn, nếu phải ngay cả điện thoại cũng cầm, ai muốn ở chỗ này bẽ mặt. . . .

      cầu xin ở bên trong, bàn tay yên lặng đưa tới thay trả tiền, lại muốn chạy —— đáng tiếc chủ nhân của đôi tay kia nhanh tay lẹ mắt kéo lại, trong nháy mắt còn chưa kịp phản ứng, lại bị nhét vào chiếc xe khác. . . . .

      . . . . . chỉ muốn, cúi đầu thấp, bị bất kỳ ai ngang qua phát . . . .

      Xe đường chạy rất nhanh. . . Nhìn trường học trong nháy mắt bị bỏ lại phía sau lưng thấy. . . có cảm giác lại bị bán . . . .

      Quay đầu nhìn người con trai bên cạnh sắc mặt rất khó coi, chỉ có thể khó nhọc : "Cái đó. . . . . Hành lý của em, điện thoại di động, vẫn còn ở xe Cổ Nam. . . . ."

      Vừa nhắc tới cái tên "Cổ Nam" này, người con trai chuyên tâm lái xe đột nhiên quay đầu, hung hăng trợn mắt nhìn cái, hất đầu quay , cảm nhận được—— cảm giác lạnh sống lưng. . . . . hai, có thể lại nhanh chút sao? ? ! !

      đường áp lực, lại dám lên tiếng. Đợi đến khi Tiếu Bạch người này bệnh thần kinh đá cánh cửa xuống, mới phát , xe dừng ở bãi đỗ xe bên trong. . . . Chẳng lẽ là nhà ấy? !

      Đợi đến khi xuống xe, mới phát dưới chân giày cao gót cọ xát làm đau chân của rồi. . Nhưng thằng nhóc chết toi này lại rất nhanh. . . . . . Xem ra căn bản cũng để ý xem có theo kịp được hay . . . . Chắc nghĩ là nhất định theo kịp? !

      về phía trước, lại thấy tên con trai nhàn rỗi đứng ở cửa thang máy, khinh bỉ : " đến đúng ? cảm thấy, đêm hôm khuya khoắt con mặc lễ phục cổ chữ V ở đại lộ đón xe, bị cho rằng là nghề nghiệp gì?"

      Dám chị là chick¬en? ! cũng để ý hình tượng, tháo giày cao gót lắc qua lắc lại rồi xoay người về phía trước, đập cái vào đầu tên vô lại kia: " cái gì đó, muốn sống nữa hả!"

      Tiếu Bạch cũng cãi lại như bình thường, trừng cái, vào thang máy.

      Có cần khốc như vậy ? ! cũng liếc mắt xem thường, yên lăng theo phía sau ấy vào thang máy.

      Vừa vào thang máy, Tiếu Bạch lại đột nhiên ghé vào trước mặt , cầm chân của . bị dọa sợ tới mức thân mình lảo đảo, tựa vào tường thang máy. Làm sợ muốn chết, đây là thủ đoạn chỉnh người mới nhất sao?

      Ai ngờ người này lại ôm chân của , tay cởi giày của xuống, đặt chân lên giày của ấy, lại cởi xuống chiếc khác. . . . Vừa cởi ra vừa mắng: " đường khó coi chết được, lại còn học cách ăn mặc của người ta, sao ngã gãy chân của em !"

      Đến khi ấy đứng lên, đứng ở chân của ấy, nhớ tới đầu ngón chân. . . . Bị ấy ôm vào trong ngực. . . . . đỉnh đầu hô hấp của nhàng thổi tóc , có chút ngứa. . . Mặc dù ấy vẫn còn mắng , nhưng. . . Chợt có chút ấm áp. . . .

      Cái trán để ở cằm của ấy. . . .

      Được rồi, thừa nhận chính cười. . . Hơn nữa cười ra tiếng. . . Hướng về phía cổ của ấy thổi hơi. . . .

      "Cười cái gì cười, đừng tưởng rằng như vậy tha thứ cho em! Mới mấy ngày thấy, em liền chút cũng thành !"

      Tâm tình giống như có chút tốt lắm ~~~

      biết, mỹ nhân kế có được ~~ gần trong gang tấc, dứt khoát giang hai cánh tay, ôm chặt lấy cổ của ấy. . . . Ừ ~~ lâu ấm áp. . . . Thuộc loại Tiếu bạch hương vị. . . . Ừ ừ ừ ~~~ cọ cọ ~

      "Còn cười? ! Đừng tưởng rằng ôm ấp thương là có thể giải quyết vấn đề! !" Tiếng đỉnh đầu có chút lạnh lùng hà khắc hình như có chút kềm chế được ~~

      Đinh! Thang máy dừng ~~

      Dứt khoát đem chân nhếch lên tới bị treo hướng trong hành lang ~~ hừ hừ, dù sao cũng có ai biết . . . . Cọ cọ, lại cọ cọ: "Ừ —— dáng vẻ ghen rất đáng ~~~ chỉ là. . . . . . . . Hết sức mất mặt mà! !" Bị treo ở người "Đại thụ" chậm rãi di chuyển, nhịn được đùa nghịch chút tóc cổ. . . Giống như có chút bị xoắn lại ~~~

      "Ừ, chỉ là rất đáng tiếc ~~ nếu là diễn TV, hai ngươi nên —— vung tay, sau đó ở bên cạnh khóc ‘ cần! cần! ’ như vậy mới nghiền ~~ hắc hắc he he ~~" vừa YY vừa giương nanh múa vuốt ~~

      Cửa phòng vừa mở, liền bị "Ném" lên ghế. hề chuẩn bị, cái mông đụng phải đều có chút đau ~~ đỉnh đầu có bóng người trong nháy mắt bao phủ xuống. Mặt của Tiếu Bạch để lại ở trước mặt của : "Sau đó để cho em nếm thử chút, cái gì gọi là —— cần!" Cuối cùng cái chữ kia, biến mất ở trong nụ hôn của hai đứa. . . .

      Tiếu Bạch bắt đầu công kích, chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của . Đầu lưỡi linh hoạt đảo qua khoang miệng của , nhấp nháp ngọt ngào của , vừa rồi khí còn đông lạnh lập tức ấm lên.

      Được rồi, chuyện "Tiểu biệt thắng tân hôn" này. . . Nhưng ra tồn tại. . . Cái đó cái đó. . . thừa nhận. . . ra khi vừa vào thang máy cũng muốn nhào tới. . . . Chỉ là. . . Con mà ~~ luôn luôn rụt rè tý. . .

      Hỏng bét, cẩn thận bật cười, bị tên con trai đê tiện kia phát lúc hôn chuyên tâm. . . Trợn mắt hung hăng trừng ~~ cho là biết à. . . . . . Ăn miếng trả miếng ai sợ ai. . . Khốn kiếp! lại cắn đầu lưỡi ~~~ mẹ nó. . . Mắt của ta muốn con gà chọi á. . .

      Đành phải. . . Nhắm mắt lại. . . Hưởng thụ giờ phút này triền miên . . . . Ừ, nhớ nhung hương vị Bạc Hà ~~~ đầu ngón tay vô cùng thân thiết vuốt ve. . . Cho da thịt của lộ ở trong khí tia ấm áp. . . Đôi tay kia. . . Dọc theo vai của , đường xuống phía dưới. . Trong giây lát các ngón tay kia chui vào lễ phục cổ chữ V. . . Sờ xuống !

      Dừng lại! Tại sao lại như vậy! được được. . . náo loạn hồi, còn làm những thứ này! Đẩy ra tên con trai đê tiện kia, thoát khỏi lồng ngực của ấy, để ý tới khuôn mặt ửng hồng của ấy, điều chỉnh quần áo nhăn nhúm của . . . .

      Vụng trộm thuận thuận còn có chút thở gấp, bình ổn giọng chút vẫn còn hơi run: "Cái đó. . . Đây là nhà . . . . Của ?" An toàn đề tài được ưu tiên thứ nhất. . .

      " phải, khi đó thực tập, ta giúp thuê phòng ở gần công ty, chính là muốn để cho mỗi ngày chạy chạy lại, sau đó. . ." Ý vị sâu xa nhìn cái, "hầu như đến nữa."

      "Á . . Nhưng mà thoạt nhìn hình như rất sạch . . ." nhìn xung quanh chút, sắp xếp rất đơn giản, gian phòng có phong cách rất lạnh lẽo cứng rắn.

      "Ừ, trước khi em quay lại, cố ý quét dọn. ra sớm muốn đưa em tới đây rồi."

      " trai . . . là ông chủ lớn sao?"

      "Ôi chao, cũng phải. . . ra ấy cũng là từ làm lên . Trước kia khi mới thành lập cũng dễ dàng, tại chẳng qua là khá hơn chút mà thôi. Em. . . có gì muốn giao phó sao?"

      sờ sờ bụng: "Em đói rồi, thể ngược đãi tù binh!"

      Búng lên trán cái, tên con trai đê tiện kia lấy điện thoại gọi đồ ăn . . .

      "Này! Làm gì ra ăn ? !"

      Tiếu Bạch quan sát từ xuống dưới: "Tiểu thư, em xác định em tính cứ như vậy ra ngoài rêu rao khắp nơi? !"

      che mặt: "A ~~ vậy làm sao bây giờ. . . . cuối cùng em vẫn phải ra khỏi cửa thôi. . ."

      Tiếu Bạch vào phòng, lấy cái quần soóc, cái áo sơ mi ra ngoài:"Nếu , em trước mặc cái này?"

      rất tức giận " cảm thấy. . . Em mặc bộ quần áo này, có thể tốt hơn bộ quần áo người em sao?"

      Tiếu Bạch buông tay: "Em có hai lựa chọn, , dẫn em ra ngoài mua. Hai, mặc cái này. Nhưng giờ này, cửa hàng đều đóng cửa rồi."

      Mẹ nó! Cái này mà gọi là hai lựa chọn cái gì chứ! !

      Tuy biết nên , nhưng vẫn là. . . nhịn được yếu ớt : "Chẳng lẽ cũng cái, phải . . Gọi điện thoại cho Cổ Nam, để cho ta mang tới cho em?"

      Cứ nghĩ tên con trai đê tiện kia tức giận , ai ngờ ấy vừa nghe lại vui vẻ: "Được, vậy em làm cho ta mang tới cho em , rồi chúng mình. . . Ở cùng nhau tại chỗ này em thấy như thế nào?"

      Lại nữa mẹ nó!

      Có để yên cho người ta hay đây ~~~ che mặt. . . .

      Đồ ăn lặp tức được đưa đến, được rồi, trước đem phiền não ném sau đầu, ăn trước rồi sau!

      Đặt mông ngồi ở ghế sô pha, ở bàn bới cơm. . . Sau khi càn quét hết đống đồ ăn nhìn lên, lại thấy Tiếu Bạch ngồi ở đối diện, bộ con ngươi mau rớt xuống, mặt còn là mang theo mất tự nhiên ửng hồng. . . ." ở đây. . . Làm gì? Chưa từng thấy qua em ăn cơm sao. . . . Em luôn luôn đều như vậy. . . Rất lạ sao?" Thế nào ánh mắt này đúng lắm. . .

      "Em tính. . . . Tiếp tục ăn như vậy sao?"

      A? Cái gì. ."Sao, ăn?" Theo ánh mắt của tên đê tiện kia. . . cúi đầu. . . Éc. . . . Giường như quên mất hôm nay mặc là lễ phục cổ chữ v. . . Mặc dù có gì. . . Nhưng. . . Lộ ra phong cảnh mê người. . . Lần này khổ rồi. . .

      Người đối diện ngược lại so với còn đứng ngồi yên: "Cái đó. . . tắm trước. . ." Sau đó trực tiếp lao vào phòng tắm!

      Cái đó, vừa rồi cái gì? Tiểu biệt thắng tân hôn? !
      Last edited: 21/11/15
      windlove_9693 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 39: Ở cùng nhau

      Chuyện sống cùng nhau trong nhà này, đối với và Tiếu Bạch mà , cũng xa lạ gì. Nhưng, kể từ khi hai đứa"Mập mờ ", đúng như danh nghĩa nam quả nữ sống chung phòng, đây là lần đầu tiên. Hơn nữa giờ phút này, trong phòng khách yên tĩnh khác thường, chỉ nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm chảy ào ào, mình ngồi ngẩn ngơ, chợt thấy cả người rất khó chịu.

      Nhìn cái, đấng mày râu tắm, lại có thể dùng gần nửa tiếng đồng hồ. Ban đầu vốn ở phòng khách để ý hình tượng ăn như hổ đói cũng nhịn được suy nghĩ lung tung, Thằng nhãi này đúng là —— sáng tạo lao động dựa vào hai tay mà? Che mặt ~~~ cúi dầu, người ta nhưng giáo viên, tại sao có thể thuần khiết như vậy ~~ nhưng vẫn nhịn được, khuôn mặt đỏ bừng, toàn thân nóng lên, bàn đồ ăn hình như dụ hoặc nữa. Trong đầu lên hình ảnh những chàng đẹp trai tắm. . . .

      Lại nghĩ đến, tối nay chúng tôi có thể phải "Ở chung" tại đây, . . Càng thêm đứng ngồi yên. . .

      Nhìn theo kim đồng hồ chuyển động, tên con trai này còn chiếm lấy phòng tắm chịu ra ngoài, suy nghĩ lung tung cảm thấy mỗi giây trôi qua càng khó chịu. Mắt thỉnh thoảng liếc về phía cửa nhà tắm. . . bên ôm điều khiển ti vi ra sức chuyển kênh. . . Làm ơn, Mạc Tiểu Mỹ, có chút tiền đồ có được , khẩn trương như vậy làm gì? ! Dù sao ngươi cũng là trưởng thành ~~

      "RẮC...A...Ặ..!!" tiếng, cửa nhà tắm mở ra, sợ tới mức nhảy "Vọt" cái từ ghế sofa xuống, ôm lấy quần áo vừa rồi Tiếu Bạch đặt ở bên cạnh , liền lao tới cửa nhà tắm, đẩy tên con trai ngăn ở cửa ra, cao giọng kêu tiếng: "Em cũng muốn tắm!" "Bùm" tiếng liền đem Tiếu Bạch nhốt ở ngoài cửa.

      chuyến đường dài cộng thêm đêm rung động lòng người cuối cùng thoải mái tắm rửa hồi. Vốn là tâm tình rối loạn, cũng ổn định xuống. Tắm xong, chuẩn bị mặc quần áo, mới nghĩ đến. . mang đồ lót để thay . . . Thử mặc áo lót mà mặc vào áo sơ mi của cậu ấy ở bên ngoài. . . Hiệu quả kia. . . muốn phún máu, liền quyết định vẫn là mặc áo lót lúc tới đây. . . Cho dù là như vậy con mặc áo sơ mi của con trai hiệu quả. . Vẫn là rất kinh người. Vì muốn bị hiểu lầm, cố gắng đem quần của cậu ấy mặc vào, kết quả phát , có thắt lưng. . . Cái quần này quả chính là bao tải mà ~~

      may mắn vì áo rất dài, xắn tay áo, xách theo cái quần mặc vừa, ra khỏi nhà tắm. Vừa ra ngoài vừa kêu: "Này, có thắt lưng . . . Em mặc vừa quần của ?"

      Hu! Thằng nhãi Tiếu Bạch này lại dựa vào cửa nhà vệ sinh coi chừng, làm hoảng sợ!"Làm gì? Tên nhóc xấu xa kia, rình coi à? !"

      Tiếu Bạch hai tay ôm ngực, đối với ngừng lắc đầu: "Ôi chao, em như vậy đáng chút nào! Người ta vốn là ôm tâm tình kích động nhìn người đẹp tắm , ai ngờ em đem mình làm cho giống ca diễn ra." Thằng nhãi này đặt mông ngồi ở ghế sofa, đầu thoải mái dựa vào sau ghế, ngước lên nhìn , "Áo sơ mi của liền đủ cho em làm váy mặc, em còn mặc quần làm gì? có thắt lưng! lãng mạn gì cả. . . ."

      Tên nhóc xấu xa! Vung tay lên đánh cái lên đầu của cậu ấy: "Đồ lưu manh! phải là cái quần đưa sao! Vừa rồi còn cảm thấy galang, ngờ tất cả đều là giả, giả! !" Kéo quần lên ngồi ở ghế sofa, hướng về phía tên con trai kia khoa tay: "Hãy bớt nhảm , mau tìm cho chị cái thắt lưng, nếu buổi tối chị liền ở tại chỗ này —— ngồi im thị uy!"

      Tiếu Bạch giống như xem cái ngu ngốc, vỗ vỗ vai của : "Vậy em ngồi , trăm ngàn lần đừng buông lỏng! ngủ trước, em nhớ thị uy suốt đêm nha ~~" xong đứng lên về phòng ngủ! lập tức nhảy xuống khỏi ghế sofa, kéo quần lên hấp ta hấp tấp đuổi theo: "Này, em làm sao có chút galang nào thế, sao lại đối xử với con như vậy!"

      " thế nào lại galang rồi, phải em em phải ngồi im ở ghế sofa sao, nhường chỗ cho em, giúp người hoàn thành mong ước vậy mà còn quân tử? haizzzz, đầu năm nay làm con trai dễ dàng ~~" dứt lời còn làm như lắc đầu cái. Mẹ nó! Cái tên xấu xa kia! nhịn được nữa, nhảy lên đập cái vào đầu cậu ấy!

      . . . . Người này quá cao. . . Muốn đánh lên đầu kết quả là. . . . Đánh được. . . Mặt. . . . Của cậu ấy . . . . Chóp mũi bị cúc áo sơ mi làm cho đỏ lên. . . Éc. . . Nhìn người này mặt đen lại. . . Chợt cảm thấy lạnh từ dưới lòng bàn chân lên tới đỉnh đầu. . .

      Quay đầu liền chạy vào phòng. . . Kết quả quên kéo quần lên. . .cái quần bị rơi xuống làm vấp phải trượt chân té ngã. . . Phốc. . . Máu mũi đầy đất. . . .

      Được rồi, tốt vừa ra phim tình cảm, lại phát triển thành hài kịch. Phủi mông cái đứng lên, căn bản dám nhìn tên con trai sau lưng vẻ mặt nhất định là phun máu, trực tiếp bỏ "Quần" lại chạy trốn, bẹp bẹp chân chạy vào phòng ngủ, đóng cửa phòng lại, nắm lấy góc chăn tự kỷ. . . . Lưu lại ngoài cửa phòng yên tĩnh. . . .

      lát sau, cửa phòng bị gõ mấy cái, tiếng cười nhạo của tên con trai đê tiện kia vang lên, "Khụ. . . Tiểu thư, mặt đất nhà mỏng, chịu được mài, em mau nhìn xem chân của em có đem nhà mài hỏng hay ? !"

      vội vàng vén chăn lên xem đầu gối, quả nhiên trầy da! Mẹ kiếp. . .

      Ôi trời, thế nào lời này nghe đúng lắm? !

      Cầm cái gối đầu ném vào cánh cửa: " tìm chết ~~~~ đê tiện! Bà đây muốn ngủ! !"

      "Vậy được rồi, bà , em cũng thể nửa đêm tùy tiện tới quấy rầy cháu trai là ta nha ~~"

      "À đúng rồi, quên cho em bí mật. ra có chìa khóa, nên quá sợ nha ~~~"

      " cút cho em ~~~~"

      Hô xong những lời này, giống như bà cụ tựa vào giường thở hồng hộc, vừa mắng thầm tên đê tiện đáng ghét kia, đem tốt phim tình cảm lãng mạn biến thành trò đùa, mang trong lòng tràn đầy tức giận ngủ!

      Suốt đêm chuyện, đối với người vừa chặng đường dài mà , khi nằm xuống giường liền trực tiếp ngủ như chết. Với người mệt mỏi ngày mà , hai người ở chung lãng mạn cái gì đều được coi là mây bay.

      Sáng sớm. . Có thể là buổi sáng. . . Hoặc là buổi trưa. . Được rồi, ngủ say đến nỗi biết trời đất gì. Khi từ giường bò dậy, chú ý đến trong nhà bếp có người bận rộn, vẫn để đầu tóc rối bời vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, lại vào nhà bếp rót nước uống. . . .

      Ah, phòng khách đột nhiên bày cái va li lớn, phải của sao? . . .

      Đặt mông ngồi ở ghế sofa, nhịn được sửng sốt . . .

      " lấy hành lý giúp em à?"

      " phải, là ta đưa tới!"

      Cái gì? sợ đến mức lập tức đứng lên, nhìn xung quanh xem Cổ Nam có ở phía sau !

      "Vậy. . . như thế nào?"

      " gì? Liền em cần hành lý của em chứ sao."

      "Vậy. . . với ấy là tối hôm qua em ở lại đây à?" cần. . .

      Tiếu Bạch dừng tay lại, cầm cái xẻng hướng về phía : "Tiểu thư, cần , tối hôm qua người ta ở trường học đợi em cả buổi tối cũng thấy em về, cái này còn cần giải thích sao?"

      . . . . . . . . .

      Xong đời. . Danh dự của . . . .

      "Sáng sớm, em ít nghĩ đến chuyện của tên con trai khác cho có được ?" Tiếu Bạch kéo dậy, ấn vào bàn ăn mà vẫn tiếp tục phát lăng, sau đó nhìn cậu ấy mang từng món ăn bưng lên bàn. . .

      Oa a a. . . . Thoạt nhìn hình như trông rất ngon. . .

      "Những thứ này. . . . Đều là làm hả?"

      Còn mang tạp dề nhún vai. "Đúng vậy, sáng sớm liền thức dậy nấu ăn..., aiiii, lại cũng là vì em, nấu bữa sáng, cho dù người nào đó cảm kích chút nào, còn cùng chuyện của tên con trai khác!" Stop! để ý tới cậu ấy, vừa vươn đũa đến gắp miếng cà trong đĩa, tay của tên con trai đê tiện kia dơ lên trước mặt : "Như thế nào, có phải đột nhiên cảm thấy rất đẹp trai mê người? Nóng lòng muốn gả cho phải ? !"

      Mẹ nó, vừa ăn miếng cà thiếu chút nữa phun đến mặt của cậu ấy !"Tiếu Bạch, em phát , nếu so với biết xấu hổ, nhất định đứng thứ nhất."

      ra , mùi vị cũng tệ, tiếp tục tấn công món trứng chiên cà chua bên cạnh, vừa ăn vừa : "Làm ơn, món ăn đơn giản như vậy, ai mà trả làm được chứ? !"

      "Em biết là? Món ăn càng đơn giản càng có thể thể tài nghệ của đầu bếp sao, có thể làm món trứng chiên cà chua ăn ngon cũng rất khó khăn đấy? !"

      Liếc mắt xem thường, uống ngụm cháo trứng muối thịt nạc của cậu ấy, ừ, ra , ăn rất ngon. Chỉ là nhìn khuôn mặt tốt bên cạnh, rất khó ra câu tán thưởng.

      Ai ngờ, tên con trai này thấy ăn mà có phản ứng gì, đem tạp dề ném ở ghế, "Mẹ nó! lời nào đúng ? Đừng ép hôn em!"

      Khụ. . . . Làm hại vừa uống ngụm cháo thiếu chút nữa sặc chết. . . ."Nào có ai như vậy, muốn ép người ta phải khen , có thấy mất mặt ! Cái người này ràng là. . . Ép người hiền lành làm con hát mà. . . ."

      Lại còn cười gian với "Hừ hừ, đừng có ép . . . !!" chỉ vài bước là tới dựa sát vào !

      "Ban ngày ban mặt, kiềm chế chút được ? !"

      "Mẹ nó, ngày hôm qua đêm cũng quấy rầy em, còn kiềm chế? !" sang chuyển khác, mặt buồn bã"Người ta. . . . Người ta bỏ công sức lực cả buổi như vậy, ngay cả cái hôn chào buổi sáng cũng có ~~~"

      Nhìn tên con trai trước mặt cắn đũa làm nũng, là dở khóc dở cười. . . ."Tiếu Bạch. . . nha cứ ở đấy diễn trò ? Thay đổi cũng quá nhanh ? !"

      Người này bỏ đũa xuống, mặt bị thương, ôm ngực của mình "Ôi trời. . . . Trái tim tan nát rồi. . ."

      . . . . Em ngụm cháo trứng muối thịt nạc phun chết ! !

      Chỉ là, vì lo lắng an toàn của cậu ấy, đành phải. . . . tới gần, dùng sức cắn cái ở mặt cậu ấy, giả vờ cười cái, hắng giọng " Chú à, chú nấu ăn rất ngon ~~~" nhịn xuống muốn phun tâm tình, tiếp tục tấn công thức ăn trước mặt.

      tên con trai lại dùng chiếc đũa chỉ miệng của mình: "Này này! có thành ý gì hết! bàn thức ăn đổi được cái hôn!"

      Liếc mắt xem thường,"Vậy vừa rồi em hôn là cái gì hả? !"

      . . . . ."Mẹ nó, hết ý kiến, cậu tìm quả nhiên là trong thiên hạ tư tưởng đẹp nhất!"

      Trong miệng nhét đầy thức ăn, nhịn được phản bác"Ngươi Sài cây! ( là mới đúng )"

      cây đũa đập lên đầu của : "Em nuốt xong rồi hãy chuyện!"

      .

      . . . . . . .

      Hài lòng quét sạch tất cả thức ăn mà tên con trai đê tiện kia làm, vuốt bụng dựa vào ghế, tên con trai đê tiện kia nhịn được gõ đầu của : "Em nha, nàng mạnh miệng!"

      "Hừ ~~ em chính là mạnh miệng, dạng ăn cơm nhuyễn mới nhu nhược, ví dụ như ~~~~" ha ha ha, rốt cuộc thắng lần ~~

      Đứng lên kéo hành lý chuẩn bị về phòng thay quần áo, lại bị Tiếu Bạch kéo vào trong ngực"Cho nếm thử chút, miệng của em, là cứng vẫn là mềm!" Dứt lời, liền hôn lên môi . . . .

      Nên tới, vẫn là chạy thoát. . . . Cho dù hết sức trốn tránh, hai người hấp dẫn lẫn nhau, vẫn muốn thường xuyên dính vào nhau. . .

      ra rất ràng bản thân, bởi vì sợ, bởi vì dám, cho nên, dùng hung dữ để che giấu tất cả xấu hổ cùng lúng túng. Sợ ở trong gian phòng này, lưu lại ký ức thể quên, sợ sau khi ra khỏi nơi này, thể lại làm như có việc gì mà đối mặt với Tiếu Bạch, đối mặt với cuộc sống ở trường học

      Nhưng, cũng muốn. . Được an ủi, vỗ về. . . .

      . . . . Nụ hôn vừa kết thúc, Tiếu Bạch chỉa vào đầu của , cười đặc biệt thỏa mãn: "Hắc hắc, làm đồ ăn quả nhiên mùi vị cũng tệ lắm. . ."

      tìm chết ! !

      Tác giả có lời muốn : ha ha, chương này nhất định rơi vỡ rất nhiều mắt kính của mọi người. Chỉ là, chương kế tiếp có phấn khích tặng mọi người ~~ kính xin mong đợi ~~ hôm nay phải canh hai đấy!

      Khác, cần cùng mọi người giải thích chút, bản thân tuần này bị viêm dạ dày, mỗi ngày đều rất đau. . . Ôi chao, hết cách rồi, xin lỗi các độc giả. Hy vọng có thể thông cảm chút! Cật Hóa ở chỗ này cúi người chào ~~
      Last edited: 21/11/15
      windlove_9693 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 40: Con trai quá galang có thịt ăn.

      . . . . . Sau khi thay quần áo xong, chúng tôi mang hành lý chuẩn bị trở về trường học. Ngày mai khai giảng giáo viên phải có mặt, thể chơi đùa nữa.

      Vừa đến cửa, liền bị Tiếu Bạch kéo lại. Ngoảnh lại, khó được trong mắt ấy có đứng đắn. . . Tình ý. . . Làm cho dám nhìn thẳng. . .

      Lẳng lặng đem ôm vào trong ngực, giọng Tiếu Bạch rầu rĩ từ đỉnh đầu vang lên: "Tại sao mỗi lần chúng ta ở cùng chỗ, thời gian lúc nào cũng ngắn như vậy. . . còn chưa hôn đủ. . . Lại muốn rồi. . . . ."

      Ngẩng đầu, kiễng chân, nhắm mắt, hôn môi. Tất cả đều rất tự nhiên, dịu dàng. thích đôi môi này, quấn lấu môi xinh của , vĩnh viễn ấm áp như vậy, nhiệt tình như vậy. Chỉ cần nhàng khiêu khích, là có thể kích nội tâm rung động. Lưỡi của cậu từ từ miêu tả môi của , như muốn miêu tả từng đường nét môi . . . Chặn lại đôi môi của , thầm " bắt đầu nhớ, đôi môi này là của . . . Lần sau. . . biết phải bao lâu mới có thể hôn đến. . . ." Tiếng nỉ non bị nuốt vào trong miệng. Trong nháy mắt từ dịu dàng biến thành mãnh liệt xâm nhập, môi lưỡi kia ngừng khiêu chiến cực hạn của , như muốn kích thích nhiệt tình của . ấy ngang ngược (thô bạo) đẩy cả người tựa vào cửa, bị ngăn đến gắt gao, có chỗ để trốn nữa, cả người nóng lên, thiếu dưỡng khí đầu óc trống rỗng, đành phải thuận theo. . . Đón nhận. . . .

      Đây tuyệt đối là nụ hôn mãnh liệt nhất của cả hai. Trong nháy mắt khi môi Tiếu Bạch rời , trước mắt hoa lên, nháy mắt phải ngã ngồi mặt đất, Tiếu Bạch liền ôm lấy . . . Éc . . cứng rắn của ấy phản ứng để dưới bụng . . . . Sau đó nụ hôn từ cổ trượt dần xuống phía dưới. . . . Chỉ cảm thấy bả vai buông lỏng. . . . Còn chưa kịp phản ứng. . . Bộ ngực lại căng thẳng. . . . Bị bàn tay to lớn chiếm lấy. . . . xụi lơ từ từ trượt xuống dưới. . . . Bị kéo lên. . . Cúi đầu. . . Trước ngực lập tức rơi vào trêu đùa . . . .

      Đôi môi kia vừa khiêu khích lại cắn, làm cho trong lòng ngứa ngáy. . . bàn tay khác, lại ngừng trêu chọc bên kia nhô lên. . . Tiếng tiếng rên rỉ vang lên. . . tách hai chân ra để cho ấy càng đến gần hơn. . . . cứng rắn lập tức chống đỡ lên nơi mềm mại của , cho dù bị ngăn cách bởi chiếc quần jean dầy, vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ này. . . .

      Ngón tay biết đặt vào đâu, chỉ đành phải xuyên vào mái tóc đen dày của ấy, nâng lên khuôn mặt ửng hồng của ấy, mắt Tiếu Bạch, đen nhánh, lại như tràn đầy sắc thái, vẻ mặt xinh đẹp, lại bắt đầu hôn môi . . . .

      trận choáng váng. . . Trong nháy mắt bốc lên đoàn hỏa, còn chưa kịp từ cao trào trở lại thực tế, liền bị ném tới giường. . . Bóng dáng cao lớn kia trong nháy mắt đè xuống, cho thời gian thở dốc. . . Lại nụ hôn mãnh liệt nữa. . . Lần này, ngay cả hai chân của cũng nóng lên. . .

      Tay của cậu ấy, nhàng lướt qua vai của . . . Chẳng biết lúc nào . . . Quần áo bị cởi ra từng chút . . . Khi ngực của ấy dựa xát vào bộ ngực mềm mại của . . . . Cả người ấy rất nóng. . . khác biệt giữa nam nữ . . . Nhất thời làm lo sợ . . . .

      Tên con trai kia lại thoải mái thở dài. . . Trời ạ, tại kẻ ngu cũng biết muốn xảy ra cái gì. . . .

      Chẳng lẽ. . . để chuyện này tiếp tục hay sao. . . .

      ". . . . Tiếu. . . . Bạch. . . . Đừng. . . . ." Giọng yếu ớt, tràn đầy quyến rũ. . . . Là cự tuyệt. . . Hay là cho phép. . . . Trời ạ. . . Bản thân cũng phân ràng lắm. . . .

      Tiếu Bạch lại càng thêm động tình, dọc theo cổ của . . Ngực. . . . bụng. . . . dưới bụng. . . . . hôn xuống dưới. . . ."Tiếu. . . . . Đừng. . . . . . Ừ. . . . . ." Tay kia lại giống như có điện, vuốt ve mỗi tấc da thịt . . . . Từ từ chạm vào da thịt chỗ bụng dưới sát quần jean. . . . . Nơi bí kia, giống như có đốm lửa. . . nhàng bị dấy lên. . . . Lý trí muốn dập tắt nó. . . . Rồi cảm tính lại đem nó thổi lên. . . . .

      Khóa quần bị kéo xuống từng chút . . . . . Hôn từ chỗ da thịt lộ ra đường xuống phía dưới. . . . Bụng. . . . . Bắp đùi. . . . . Bắp chân. . . . . Thậm chí đầu ngón chân của . . . . . ."A. . . . . ." Ngón chân nhanh chóng cuộn lên. . . . . Lại trận run rẩy. . . . . Tiếng thở dốc trong khí càng lớn. . . . đầu Tiếu Bạch, che kín mồ hôi. . . .

      người . . . . sớm phân ràng là mồ hôi của ấy. . . hay là nước miếng. . . Giờ phút này, hôn tuyệt đối chỉ là hôn thôi. . . . Giữa môi và lưỡi kia có quy luật co rúm. . . . Giống như ám chỉ cái gì. . . . Tiếu Bạch ngồi dậy. . . Nhanh chóng kéo quần jean ra. . . . . đưa tay ngăn ấy lại động tác. . . . Ai ngờ. . Động tác quá lớn. . . . Lại đụng phải . . . . Nhìn tên kia trong nháy mắt nhảy mấy cái. . . . Ngẩng đầu nhìn đến Tiếu bạch cao gầy lông mày hòa. . . . Cơ hồ phun máu mũi nét mặt. . . . Trời ạ. . . . Ta vốn là muốn cự tuyệt ấy. . . Thế nào biến thành trêu đùa. . . . .

      Tiếu bạch trong nháy mắt ra ngoài người quần tím, lại xông về giường cùng ta nụ hôn nóng bỏng. . . . . . . Cơ hồ □ hai người. . . Rốt cuộc"Thẳng thắn gặp nhau" rồi. . . . Bắt được dừng lại cái đó trong nháy mắt, ta vớt trở về trước ngực tác quái Đại Đầu, há mồm muốn , lại phát ra được bất kỳ bình thường thanh, thể làm gì khác hơn là, sử dụng ánh mắt cho biết thể. . . . Thế nhưng lại vuốt tóc ta. . . Dùng hắc thấy đáy ánh mắt của, động tình ở bên tai ta thổi hơi. . ."Bảo bối. . . . Ngươi. . . . đẹp. . . . . ." Này lưỡi. . . . Cũng tai của ta khuếch qua lại. . . Tuần hoàn. . . . Xù xì bựa lưỡi. . . . Cùng tinh tế viền tai tiếp xúc. . . . Trong nháy mắt khí lạnh lẽo. . . . vòng mới run rẩy. . . . Cùng bụng chạy tới khí nóng. . . .

      Trời ạ. . . . còn có cự tuyệt. . . . Cũng đầu hàng rồi. . . .

      Khẽ vuốt ve xuống phía dưới. . . . Dừng lại ở. . . . Trước quần lót Đôrêmon của . . . . Tiếng thở dốc. . . Lại mang theo cười đùa: "Đôrêmon. . . . . thích. . . ." vừa định che hình vẽ lại. . . Trong nháy mắt. . . Đôrêmon sớm thấy. . . . . Sau đó ấy. . . . . Cũng. . . .

      Trời ạ. . . . . . . Làm thế nào. . . Làm thế nào. . . . .

      Tại sao sách . . . Người ta đều rất mê loạn. . . . Giờ phút này. . . . Thân mảnh vải lại làm cho hoảng sợ. . . . Tâm loạn. . . .

      . . . . Nhưng. . . . Cũng rất tỉnh táo. . . . . . . . Hai tay biết nên để chỗ nào. . . . Chỉ muốn nhấc chân chạy . . . . .

      Còn chưa kịp phản ứng, lại từ giường nhảy dựng lên. . . Chạy ra ngoài. . .

      Nhưng còn chưa được hai bước. . . Liền bị bắt trở lại giường. . . . Người tay dài chân dài. . . Rất giỏi mà. . .

      Bị ôm vào trong ngực. . . . Yên tĩnh lúc. . . . Tiếu Bạch mới ngẩng đầu lên, khẽ vuốt tóc , nghiêm túc nhìn : "Em cây xoài . . . kiềm chế được. . . xin lỗi. . . . Nếu như. . . . Em còn chuẩn bị xong. . . Coi như xong. . ." Sau đó nhàng hôn lên trán , bắt đầu tìm quần áo cho mặc. . . .

      Thành , từ lúc ở phòng khách đến giường. . . đúng là do dự. . . Rốt cuộc có muốn. . . Cho ấy ? Nhưng đến phút cuối cùng. . . muốn trốn. . . Trong truyền thuyết ý loạn tình mê. . . Ít nhất sau cùng khắc chưa từng xuất . . . Sau khi tỉnh táo lại, càng cảm thấy. . . muốn trong lúc mơ hồ giao bản thân mình. . . .

      Có lẽ. . . nghĩ kĩ. . . Nhưng, hành động của Tiếu Bạch giờ phút này, lại càng làm cho cảm thấy. . . đúng người. . . . Ít nhất, ấy ép buộc . . . , nếu tiếp tục làm tiếp. . . Bản thân cũng kiềm chế được tư tưởng của mình, huống chi là đàn ông bị tinh trùng lên não. . .

      Đại khái mặc quần áo chút, ôm lấy người đàn ông này từ phía sau. Đúng, chính là muốn dung cái từ "Đàn ông" này. Giờ phút này, cảm thấy ấy rất đàn ông, làm cảm động.

      "Tiếu Bạch, em ." Những lời này, là những lời lòng. Cho dù lúc cùng Tô Nham, cũng ra những lời này. Giờ phút này, lại lòng cảm thấy, muốn đem cái từ "" này giữ lại cho ấy. Tiếu Bạch, người đáng giá để .

      Cảm nhận được hành động của Tiếu Bạch, ấy xoay người hung hăng đem ôm vào trong ngực. . . Theo . . . ."Đây là vừa đánh vừa xoa sao?" . . . . . Lúc này, phải . . . cũng như vậy sao?

      "Cám ơn , ép buộc em."

      ấy nhàng nâng mặt lên, ngón tay vuốt khuôn mặt : " . . . ép buộc em. . . đợi. . . . Đợi đến khi em đồng ý. . . . . Bởi vì. . . . cũng em. . . . ."

      . . . . Nụ hôn dịu dàng, làm cho cả phòng trở nên yên tĩnh. . Càng thêm lãng mạn. . . .

      Chỉ là. . . người con trai khỏa thân. . . . thứ gì đó vẫn còn giật giật. . . . .

      Ách. . . . Cái này cái này. . . .

      cũng muốn phá hỏng khung cảnh lãng mạn này. . . Chỉ là nhất thời miệng tiện. . . .". . . . . . . . Có thể mặc quần áo vào trước ~~"

      Tiếu Bạch vừa kéo quần vừa bĩu môi: "Aiii. . . Cho nên , con trai quá galang có thịt ăn. . . . . TV Người ta sau khi nhau phải là trực tiếp gì kia à. . . Thế nào đến chúng mình liền biến thành tạm thời dừng lại. . . . mà để lại tật xấu gì em phải chịu trách nhiệm đó ~~"

      vừa sửa sang lại quần áo vừa ra ngoài: "Tật xấu của chính là rất đê tiện! Điều này có thể trách em sao?"

      "Ai! Mới vừa rồi còn em em, bây giờ thay đổi cũng quá nhanh ? Có còn lương tâm hay ? !"

      "Có, phải vừa mới em còn lời dễ nghe sao? !"

      "Quả nhiên. . . . Nữ nhân ở giường thể tin. . . . ."

      " ai ép phải tin . . . ."

      . . . . . . .

      Tác giả có lời muốn : Aiii, lúc đầu nghĩ đến chân ướt chân ráo. . . Sau này lại cảm thấy. . . Thời cơ chưa đến. . . Ta biết đây có tính là. . . Nhưng đây tuyệt đối là phản ánh chân chuyện xưa. . . Tin tưởng ta. . . . hia hia hia~~~~
      Last edited: 21/11/15
      windlove_9693 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 41: trở về trường học


      Khi còn bé vừa đến khai giảng rất phấn khởi, buổi tối ngày trước nhất định hưng phấn đến ngủ yên. Bây giờ làm giáo viên, lại hoàn toàn khác biệt, ngày đầu tiên khai giảng giáo viên mít - tinh —— lại ngủ quên.


      ra là tối hôm qua cùng Tiểu Mễ nấu cháo điện thoại đến đêm khuya, trò chuyện với nhau về tình hình gần đây làm hưng phấn đến ngủ yên, thẳng đến bị nhỡ chạy bộ sáng sớm còn biết, đến tận 8 giờ 40 phút.


      Tùy tiện nhặt bộ quần áo lao xuống tầng, lại nhìn thấy Tiếu Bạch sáng sớm đứng ở dưới sân nhà ? Vậy. . . Bữa sáng này là của sao? Sáng sớm ấy vẫn đợi ở đây sao? . . . Rất cảm động ~~~


      đường có rất nhiều giáo viên, chỉ có thể hướng ấy ngây ngốc cười tiếng, tiếp tục chạy. . . Cũng may ấy để ý, cầm điện thoại tiếp tục dựa vào gốc cây. . . quay đầu lại. . . . Khó hiểu. . . Bụng rất đói. . . Bữa sáng của . . . .


      Hô. . . . Cuối cùng chạy tới hội trường lúc 9 giờ. . . . Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của các giáo viên khác, "Tóc của sao lại rối như vậy?" " bị ốm hả? sắc mặt sao khó xem như vậy?" ... Các loại ân cần hỏi thăm, ngây ngốc cười, nhảm, từ ký túc xá chạy tới đây. . . Sắc mặt có thể đẹp mới lạ. . . Hơn nữa. . . . Còn chưa ăn cơm…hu hu hu….


      Nhớ tới bữa sáng, mở điện thoại di động ra, quả nhiên. . . . Có rất nhiều tin nhắn. . . .


      6:40—— biết ngay em ngủ quên. . . Ngày hôm qua em vừa "Thực " , chỉ biết em căn bản muốn chạy bộ. . . . Em lại lười biếng! !


      . . . . nhảm. . . . người trải qua kỳ nghỉ đông ở nước Mĩ, đột nhiên để cho em trải qua thời gian ở Trung Quốc, có thể thích ứng được mới lạ đó. . . . Lại . . . . Cũng phải là bản thân em chủ động muốn chạy bộ buổi sáng. . . . Là đây là thời gian duy nhất mỗi ngày có thể gặp nhau, phải kiên trì. . . . Em lại muốn gặp . . . .


      8:00—— chạy bộ xong rồi, mà em vẫn chưa mở máy? ! Lát nữa nhìn em có thời gian ăn sáng ? !


      8:30—— mua bữa sáng rồi, chờ em ở dưới tầng, lát nữa em trực tiếp cầm hội trường ăn. . . Nếu em còn xuống, có rất nhiều người nhìn thấy. . . . em ngại bị mọi người nhìn thấy cứ tiếp tục ngủ ngon. . . .


      9:02—— Tiểu thư, ngày đầu tiền khai giảng em liền ngủ qua, biết làm sao em làm được giáo viện vậy. . . . Lại , dạ dày của em vừa qua 9 giờ tự đông ăn s . . . Tiểu thư, bây giờ em là vừa họp vừa ăn sao? !


      TMD! mới ăn s~~~ tên con trai đê tiện kia! oán hận trả lời:


      —— mới ăn s! Cả nhà đều ăn s~~~ ai cho đứng ở chỗ dễ thấy như vậy, em như thế nào biết xấu hổ qua lấy? nên đứng ở nơi ít người qua lại chứ. . . . .


      Rất nhanh, Tiếu bạch nhắn tin trả lời:


      —— mua xíu mại với sữa đậu nành ~~ ăn rất ngon, bây giờ ăn ~~ cho nên , dậy muộn được ăn. . . .


      ——Hu hu hu, em rất đói, em rất đói ~~~~


      —— Nếu em chạy ra ngoài, ở dưới tầng đưa cho em...em ăn xong lại lên?


      Ý kiến hay! Nghiêng đầu quan sát vẻ mặt của chủ nhiệm, hình như cũng chú ý bên . . . . đứng lên, giả vờ nhà vệ sinh. . . . .


      Tiếu Bạch rảnh rỗi đứng ở góc sáng sủa dưới tầng . . . . Lần này đủ bí mật. . . . Xung quanh vắng lặng, tới, đoạt lấy đồ ăn sáng, làm cái mặt quỷ. . . Xoay người. . . . . Rời . . . . .


      Sau đó đứng ở góc bên kia từ từ ăn. . . . Ừ. . . Cuối cùng cần ăn s. . . . Ngẩng đầu nhìn thấy Tiếu Bạch vẫn còn dựa vào nơi vừa nãy, cùng xa xa nhìn nhau. . . Như thế nào có cảm giác đương vụng trộm. . . .


      Thấy nhìn ấy, thằng nhãi này đột nhiên nháy mắt với , làm cái hôn gió thổi qua . . . .


      Muốn cười lại nhịn xuống. . . . Má ơi. . . . Nhìn xung quanh. . . . Nếu bị người khác thấy hay. . . . cúi đầu vội vàng ăn. . . . Sau đó. . . . dám nhìn ấy, nhanh chóng chạy về hội trường. . . . Điện thoại di động ngừng rung. . . Tiếu Bạch nhắn tin ngắn gọn trực tiếp, chỉ có ba chữ: Đồ nhát gan!


      Được rồi. . . . là nhát gan. . . . Công việc này khó khăn lắm mới tìm được, cũng giống như , những nữ sinh gia đình có hoàn cảnh bình thường, có thể tìm được công việc ổn định như vậy dễ dàng, xin tha thứ cho . . . Tình và công việc. . . Có lẽ mấy năm trước chọn tình . . . Nhưng bây giờ. . . Công việc và cuộc sống. . . . vẫn là. . . . Giữ được bát cơm quan trọng hơn. . . . .


      Đồ nhát gan ngày đầu tiên của học kỳ mới, từ sáng sớm bắt đầu bối rối lại ngọt ngào như vậy, những ngày kế tiếp, bận rộn mà có quy luật, nhưng cũng rất ngọt ngào. Mỗi lần cùng Tiếu Bạch gặp mặt, đều phải cẩn thận mà kích thích, mặc dù bình thường đều rất vội vàng, còn kịp chuyện, nhưng lại có thể làm cho ngày trôi qua, hình như từng chi tiết đều cần giữ gìn làm kỷ niệm.


      Chẳng hạn như lúc chạy bộ buổi sáng, ràng là hẹn nhau, cuối cùng lại giả vờ như quen nhau, vừa chạy bộ ở đường, vừa lẩm bẩm mình: "Hắc! Thời tiết hôm nay tốt. . . ." "Aiii, tốt như vậy mà tối hôm qua ngủ được. . . Mắt có quầng thâm. . . ." ràng là câu nghi vấn, lại thành là câu cảm thán. . . .


      ràng là chạy bộ xong cùng ăn sáng, còn phải giả vờ như biết nhau: "Ôi, giáo, xin hỏi, em có thể ngồi ở chỗ này ?" "Xin hỏi chỗ này có người ?" . . . .


      Có đôi khi cũng gặp phải bạn học của ấy hoặc là đồng nghiệp của , nhóm người ngồi cùng chỗ. . . Thông thường chuyện xảy ra là thể ngăn cản. . . .


      Ví dụ như, lần đó Tiếu Bạch gặp mặt bạn bè của ấy, nhất định phải chen đến bàn này ngồi. . . mới biết, đám con trai, so với đám con buôn chuyện còn nhiều hơn. . . .


      Nam sinh A: "Ôi chao, tên nhóc Tiếu Bạch này, thế nào gần đây nhìn thấy cậu?"


      Tiếu Bạch: "Mình phải thực tập sao. . . Có đôi khi về muộn cũng ở trong trường học. . . ."


      Nam sinh B: "Có phải cậu thực tập ở chỗ trai cậu ?"


      Ôi? Cái đề tài này cũng cảm thấy hứng thú. . . Lỗ tai dựng lên. . . .


      Tiếu Bạch: " phải, ở công ty khác, theo trình độ tại của mình, chắc đến chỗ trai được, vẫn là rèn luyện trước ."


      Ừ, đứa trẻ này cũng tệ lắm, rất hiểu chuyện. . . . gật đầu, liếc mắt sang lại nhìn thấy tên con trai nhìn cười trộm, sau đó lại giả vờ nghiêm chỉnh. . . Thôi , có cái gì buồn cười!


      Nam sinh A: "Ôi, mình với cậu rồi, mấy ngày trước mình gặp được người đẹp khoa ngoại ngữ, tuyệt đối tốt hơn người học khoa nhạc cái gì mà em cây xoài. . . . !?”


      Khụ. . . Khụ. . . . Nghe được cái từ "Em cây xoài" này, suýt bị bánh bao trong tay nghẹn chết. . . Thiếu chút nữa hơi ra được . . . Lại dám ho ra tiếng. . . Chỉ có thể cúi đầu che miệng ho. . . .


      Tên con trai này chẳng lẽ là gặp qua rồi? Nếu tại lập tức rời như vậy rất kỳ quái. . . . Cúi đầu xuống. . . .


      Tiếu Bạch: "Sáng sớm miệng mắng té tát! Làm gì, muốn theo đuổi người ta à?"


      Nam sinh A: " phải, phải là nghĩ cậu bị trai giữ lại . . . . rất lâu thấy cậu ở ký túc xá. . . Cũng quan tâm đến tình hình của em. . . . Ai biết có phải cậu vui vẻ bên nào mà quên em rồi . . . ."


      Mẹ nó. . . . Nghe nổi nữa. . . . Đối thoại của nam sinh quả nhiên trẻ nên nghe. . . . Cúi đầu bưng khay. . . . nén lút ra cửa. . . . Nhanh chóng chạy . . . . .


      Nhưng khi tình huống ngược lại, cũng khá hơn chút nào. . . . Giống như lần ăn cơm trưa trước, khó được lần Tiếu Bạch trở về trường học, hẹn gặp , kết quả vừa đến, bị mấy đồng nghiệp vây quanh, khi Tiếu Bạch đến, chỉ có thể bưng cái khay ngồi ở bên cạnh chúng tôi . . . .


      Vừa khéo có hai đồng nghiệp là "Bác " tuổi hơn bốn mươi, thậm chí trong đó có người là người phụ trách công việc của chúng tôi, vì vậy, mỗi lần chuyện đều trốn thoát. . . .


      "Tiểu Mỹ, trường học chúng ta có rất nhiều thầy giáo để mắt đến , sớm theo tôi hỏi thăm về , tóm lại là có vẫn là có? Nếu chị Tiểu Linh giúp em giới thiệu người được . . . ."


      Éc. . . . Có thể ở trước mặt Tiếu Bạch hỏi vấn đề nhạy cảm này . . . Chuyện này. . . . Bảo làm sao có thể trả lời chứ . . . . .


      ". . . có. ." ngẩng đầu cũng có thể cảm nhận được áp lực đến từ bên phải . . . ."Nhưng, em có ý định tìm ở trong trường học . . . . Suốt ngày gặp nhau, thoải mái. . . ."


      Đồng nghiệp B: "Nhưng, Tiểu Mỹ còn trẻ lại xinh đẹp như vậy, làm gì lại tìm ở trong trường học của chúng ta, cả đời giáo viên, đều rất nghèo. . . ."


      Chị Tiểu Linh lại : "Vậy cũng sao, em muốn tìm người như thế nào, ra chị Tiểu Linh giúp em tìm kiếm, việc kết hôn của những giáo viên tuổi trẻ này là trách nhiệm của đàn chị chúng ta ~~"


      "À? Em. . . ra em cũng cầu gì. . . . . Thuận theo tự nhiên là được. . . ."


      Đồng nghiệp B: "Ôi, người trẻ tuổi bây giờ, cầu chính là có cầu cao. . . Tiểu Linh, sao cậu lại hỏi em ấy như vậy, trước mặt nhiều người như vậy, nhất định là em ấy rất xấu hổ. Muốn mình . . . Tối thiểu cũng phải có nhà có xe. . . Sau đó bộ dáng còn phải đẹp trai. . . .Có trình độ học vấn cao. . . ."


      Đồng nghiệp A: "Dạ dạ, thời đại bây giờ, có trình độ học vấn là tối thiểu . . . giống như thời đại của chúng ta, nhà cửa đều là nhà nước phân cho BAL¬ABALA "


      cầm chiếc đũa trợn mắt há mồm. . . Chị hai. . . em cái gì cũng chưa , như thế nào lại đến nhà cửa rồi. . . . Nhìn Tiếu Bạch khóc ra nước mắt, ngờ ấy lại nhìn . . . Em là vô tội mà. . . đừng suy nghĩ quá nhiều. . . . . .


      Cúi đầu . . . . Nhóm người này còn . . ."Tiểu Mỹ, tôi thấy ăn cơm rất chậm. . . ."


      "Đúng vậy, tôi có khẩu vị, phải ăn từ từ. . . Nếu mọi người trước . . . ."


      . . . Sau khi mọi người rời . . . . khí giảm xuống. . . .


      Hai người ngồi gần nhau vô cùng ăn ý cúi đầu ăn cơm. . . . Trong im lặng. . . .


      "Hình như làm trễ nãi em. . . ." Giọng Tiếu Bạch buồn buồn nhìn vào khay cơm .


      " có. . . . Đừng nghe bọn họ bậy. . . Em cũng gì cả. . . ."


      "Nhưng đó là ."


      "Đúng vậy, là ."


      "để em chờ có phải là hành động rất ngây thơ ."


      ". . . . . vốn rất ngây thơ."


      . . . . . Người nào đó thấy buồn cười. .


      . . . . Hô. . . Cuối cùng cũng cười rồi. . . . Hù chết lão nương rồi. . . .


      "Người ngây thơ. . . Buổi chiều hẹn hò . . . ."


      "Buổi chiều. . . Có tiết. . . ."


      Tiếu Bạch, nản lòng, dựa lưng vào ghế, ngửa đầu nhìn trần nhà : "Vậy được rồi. . . vẫn là cố gắng kiếm tiền để mua nhà . . . ."


      May mà mọi người gần hết rồi. . . Nếu còn cho rằng Tiếu Bạch mắc chứng mê sảng đó.
      Last edited by a moderator: 23/11/15
      windlove_9693 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 42: Ghen?

      sinh viên nam sắp tốt nghiệp thực tập bên ngoài, thường xuyên xuất tại khoa nhạc, lúc lúc ở khu nghệ thuật, vốn là chuyện kỳ lạ, nếu như trùng hợp bạn nam này ngoại hình còn —— ừ, được rồi, nhìn qua ngoại hình cũng tệ lắm, như vậy cái này trở thành chuyện rất hối hận, vì vậy dẫn tới những lời đồn đại.

      biết cái này có được gọi là "Phụ nữ có thai" hiệu ứng, có lẽ bởi vì quá mức chú ý tới tên con trai, cho nên đối với lời đồn đãi về ấy, tự nhiên nghe cái gì cũng thấy lọt tai. lén lút vụng trộm còn bày đặt làm như là"Vô tình gặp nhau" , mỗi tiết học đều ở lại cuối cùng chờ sinh viên ra về hết mới ra khỏi lớp học, rất tự nhiên, trong lúc đó nghe được các sinh viên chuyện của "Tiếu Bạch".
      Rất dễ nhận thấy, tất cả mọi người đều cho rằng Tiếu Bạch và bạn nữ nào đó khoa nhạc nhau, mỗi tuần đều tới khoa nhạc, nhưng bởi vì lúc trước tình của Tiếu Bạch và Thiến Thiến bị truyền , mọi người tự nhiên cho rằng tình của hai người lại càng tăng lên.

      Vì vậy, cứ cho là lời đồn cũng được, chuyện của nữ chính cũng được, hình như tất cả đều rất tự nhiên đem chuyện xưa ra chân hóa. . . Cho nên, lề mề từ trong khoa ra đúng thời điểm, ban đầu nhìn thấy hai người, mà phải người. Tiếu Bạch và Thiến Thiến, Thiến Thiến và Tiếu Bạch. . .

      Được rồi, làm người phụ nữ chín chắn, biết mình rất nên, ăn dấm chua. . . Nhưng. . . Hai tuần trước vô tình gặp được vẫn còn rất tự nhiên và ngọt ngào, nhưng khi ba người gặp mặt trong lòng lại cách nào khống chế được khó chịu. . . . Đừng là, các sinh viên trực tiếp đem tên tuổi của ấy biến thành" bạn trai của Thiến Thiến " . . . . . . .

      Buồn cười là, từ lúc đó, quan hệ của hai người vốn là rất xấu hổ, bởi vì Thiến Thiến, ngược lại có thể danh chánh ngôn thuận cùng nhau ăn cơm rồi. . . Cũng vì thế, nhẫn nhịn từ lâu cuối cùng lên tới đỉnh điểm. . . .

      Hôm này, ở ngoài lớp học nhìn thấy đôi "Bích nhân", chào hỏi chút. . . Mà Tiếu Bạch lại làm như gặp được giảng viên, đứng ngay ngắn, hai tay muốn giơ cao lên, lớn tiếng gọi: "Giảng —— viên —— Mạc —— tốt lành!" Bộ dạng đê tiện kia, làm rất muốn tát cho cái. . . .

      Mọi người đều nhất trí, là ——, Tiếu Bạch ngồi ở gần , tiếp theo Thiến Thiến ngồi ở bên cạnh. . . Lần này, biết nên gì nữa. . . biết đây là cái gì tổ hợp. . . .

      Thiến Thiến tự nhiên chào hỏi chút: "Giảng viên Mạc cũng ăn cơm ở đây sao."

      . . . . Đúng vậy, ở đây vậy ở đâu. . . . Gật đầu "Đúng vậy, ở đây tương đối nhanh."

      Sau đó. . . Im lặng. . . Có cái gì để . . . .

      Ngược lại Tiếu Bạch phá vỡ im lặng: "Giảng viên Mạc, là người dạy Thiến Thiến sao?" Mẹ nó, biết hay sao, mà còn hỏi. . .

      Đành phải bưng ra dáng vẻ giảng viên: " phải, dạy Piano , mà Thiến Thiến là học múa."

      Thiến Thiến ở bên cạnh tán thành: "Giảng viên Mạc dạy khá tốt, bạn cùng lớp em đều rất thích ấy."

      Tiếu Bạch cười tiếng: "Vậy sao, nhìn ra."

      Trợn mắt! Có thể chuyện phiếm . . . .

      Tiếu Bạch vội vàng bổ sung câu: " nhìn ra giảng viên Mạc còn trẻ như vậy, liền làm giảng viên, em còn tưởng rằng là sinh viên đại học năm nhất đấy." Cắt. . . Miệng chó phun ra ngà voi. . .

      Thiến Thiến ở bên cạnh phụ họa: "Giảng viên Mạc mới tới khoa chúng ta năm ngoái, rất được hoan nghênh." Đứa này ra sức tâng bốc à. . .

      muốn phụ họa với hành động nhàm chán của hai người kia, ngày tốt đẹp như vậy mà tâm tình bị làm hỏng hơn phân nửa. Vội vàng ăn hai miếng cơm, bưng khay rời .

      Sau lưng, nghe thấy Thiến Thiến chuyện với Tiếu Bạch: "Tiếu Bạch, buổi chiều em được nghỉ, chúng mình chơi ."

      Tiếu Bạch trả lời: "Buổi chiều còn phải làm việc."

      "Vậy còn tới khoa nhạc tìm em? Còn tưởng rằng có thể ra ngoài hẹn hò chứ balabala. . . ." muốn lại nghe tên con trai đê tiện này trêu hoa ghẹo nguyệt với học sinh nữ xinh đẹp mập mờ đối thoại, chạy về ký túc xá, nằm ở giường hờn dỗi.

      Mẹ, Mạc Tiểu Mỹ , khi nào luân lạc tới muốn cùng học sinh tranh giành người tình rồi. . . . tên Tiếu Bạch đê tiện này, tới chỗ nào cũng lăng nhăng như vậy. . . .

      Ong ong. . Điện thoại di động rung, mở tin nhắn của tên con trai đê tiên kia ra: "Ghen hả?"

      Nhanh chóng viết chữ: "Em nhàm chán như vậy."

      "Vậy nhanh như thế làm gì. . . Cùng nhau ăn bữa cơm cũng vất vả." Cái này gọi là cùng nhau ăn bữa cơm sao? chuyện còn bằng , có cái gì ăn ngon?

      Mặc kệ ấy: " đói bụng."

      Điện thoại ông ông ông dừng lại cuồng chấn, mặc kệ, tắt. Lại rung, lại tắt, lại rung nữa, lại tắt máy!

      Tin nhắn lại tới: " tức giận? nghe điện thoại là lên đó. . ."

      Mẹ nó! Lại chiêu này! Uy hiếp ~~ đành phải gọi lại. . . ."Làm gì?"

      Cười thầm trong điện thoại: " biết là em ghen, còn mạnh miệng thừa nhận? !"

      "Ghen cái gì, em có hứng thú với người đê tiện nào đó, ghen cái gì!"

      "Đừng như vậy. . . Cả ngày lượn lờ ở khoa của em, gặp phải người quen dù sao vẫn phải chào hỏi chút, lại , cũng phải là bảo ta theo ."

      "Em biết , nhưng em lại gì. . ."

      "Này, đừng nóng giận mà..., mời em ra ngoài ăn có được ?"

      "Buổi chiều phải có việc sao?"

      "Ha ha, ra là, lỗ tai cũng dựng lên đâu a."

      "Cười cái gì, có cái gì buồn cười đâu! buổi chiều em làm, dảnh ra ngoài, muốn tự ." Tắt điện thoại! Tức chết mà, cái đồ xấu xa!

      Cho rằng chỉ có mình mới được hoan nghênh đúng ? ! Mở điện thoại ra, thấy số điện thoại của Cổ Dật Nam liền gọi: "Cổ Nam, buổi chiều làm ? Buổi chiều em có chuyện làm, bằng cùng ra ngoài dạo chút ."

      "Được, thành vấn đề, mấy giờ em để đón ?"

      "Nếu rảnh, bây giờ tới , em còn chưa ăn cơm." Giận đều giận no rồi.

      "Được."

      Tắt điện thoại nằm ở giường, nhất thời lại do dự. Từ lần trước ra về vui, và Cổ Nam cũng gặp lại. Mặc dù biết nhất định là Tiếu Bạch động tay động chân ở trong, nhưng cũng muốn truy cứu, chỉ là chuyện qua, nhận được tin nhắn của Cổ Nam, cho biết ràng bản thân làm gì.

      Lúc này nhất thời xúc động, vì giận Tiếu Bạch, cứ tùy tiện gọi điện thoại cho Cổ Nam như vậy, bình tĩnh lại cảm thấy hình như có chút gì đó ổn. Aiii, mặc kệ, tùy ý , dù sao nổi nóng, tìm người dạo cái cũng được.

      Qua lâu, Cổ Nam gọi điện thoại bảo sắp tới, đến dưới lầu, liền sửa soạn chút rồi xuống , quả nhiên thấy xe của ta ở dưới lầu. Khi xe chậm rãi rời khỏi trường , còn nhìn thấy Tiếu Bạch chuyện với Thiến Thiến ở sân trường, trông rất thân thiết. . . Trong lòng lại dấy lên lửa giận, trong nháy mắt có cảm giác mình ra ngoài với Cổ Dật Nam quyết định đúng đắn !

      Cổ Dật Nam lái xe, vừa cười. nhịn được, giọng điệu tốt : "Cười cái gì, có cái gì buồn cười đâu?"

      Cổ Dật Nam mím môi, nghiêng đầu nhìn cười: "Em gọi điện thoại hẹn ra ngoài, vui được sao...."

      "Thôi , nụ cười kia của vừa nhìn là biết, cho rằng em khờ à."

      "Em, biết núi có hổ, lại cứ hướng núi mà . sớm rồi, em và Tiếu Bạch hợp, em lại nghe . . . Dù sao chúng ta đều là người chín chắn, về mặt tình cảm vẫn tương đối có chừng mực . Người trẻ tuổi, biết cái gì, em đó. . . Tính khí nóng như vậy, Tiếu Bạch mới hai mươi, hai người ở cùng nhau, gây gổ mới lạ đó."

      . . . Làm sao mà biết biết hai đứa em cãi nhau?"

      " cãi nhau em nhớ đến sao? Còn nữa, vừa rồi khi ngang qua, cũng nhìn thấy. . . Em cho rằng mọi người đều là người mù à. ."

      . . . . nhất thời ngây người. . . Nghĩ muốn cãi lại ta. . . Trong lòng có chút đành. . . .

      " , Mạc Đại Tiểu Thư, muốn đâu? chiều hôm nay cùng em, em muốn đâu đều được."

      ". . . phải làm sao. . ."

      "Phải...! Cho nên, thiệt hại khi nghỉ làm em phải chịu trách nhiệm toàn bộ, tại phải nghĩ xem lát nữa nên làm thịt em thế nào mới phải."

      Éc, được rồi, mặc dù có cảm giác lên nhầm thuyền giặc, nhưng tâm tình ngược lại có chút vui vẻ lên. Cho nên , cùng người thông minh chuyện phiếm, nhất định mệt, ít nhất, tại cần suy nghĩ thế nào để dối, cũng cần giả vờ vui vẻ. . . . Điện thoại di động lại bắt đầu rung. . . chết , rồi tắt máy!

      buổi chiều, hai người dạo phố rất nhiều, mua mấy bộ quần áo, ví tiền Đại Xuất Huyết. . . . . Buổi tối muốn mời ăn cháo trừ hoả, lại bị kéo quán lẩu. . . .

      Cơm nước xong, rốt cuộc có cơ hội ngồi chuyện. . .

      ra đối với , Cổ Dật Nam là người bạn rất tốt, thích chuyện phiếm với ta, bởi vì gây cho hai mặt tính cách. Cuối cùng cảm thấy, ở trước mặt ta, càng thành thục hơn chút, mà vừa gặp phải Tiếu Bạch, chỉ số IQ của liền trực tiếp biến thành ngây thơ.

      Mà giờ phút này, người con trai thành thục kia, ở trước mặt , toét miệng, cười khúc khích, "Như thế nào, lúc nào chia tay? còn ở nơi này xếp hàng đấy." Nhìn người con trai quen thuộc làm nũng với , là có chút quen.

      "Em , bề ngoài của tốt như vậy, ra sức làm nũng thích hợp với ."

      Cổ Dật Nam nghiêm trang: "Vậy em , cái gì mới thích hợp?"

      "Ừ, thương cảm chút, phong cách của đàn hơn."

      "Phốc. . . Em cần trực tiếp như vậy, chỉ lớn hơn em chút thôi."

      ra , thường cảm thấy, Cổ Dật Nam giống người trai, có chút phương diện có thể chỉ dẫn phương hướng cho , chuyện phiếm với ta, luôn cho thư thái. Cho nên, hôm nay cho dù tình làm bị mất phương hướng, cho dù có lúc chẳng biết tại sao lại mời làm bạn , vẫn hi vọng, cùng ấy liên lạc, cùng ấy gặp mặt.

      "Ừ, như bây giờ, bình thường hơn nhiều."

      "Được, vậy hỏi em... tại em định làm như thế nào. Mặc dù biết hai đứa xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn muốn khuyên em lần, em phải biết mình làm gì?"

      Thở dài, cả người vùi ở sofa: "Lúc trước hỏi em rất nhiều lần rồi. . . Em cho là mình rất ràng. ra . . . Em chỉ là muốn, đánh cuộc lần, muốn nghĩ về tương lai và tại nữa, muốn thoải mái lần, mặc kệ tương lai ra sao."

      Cổ nam đốt điếu thuốc: "Sảng khoái lần, nhất định phải tìm người tuổi hơn mình ."

      bất đắc dĩ nâng trán: "Đúng vậy, nhất định, nhưng nếu gặp phải, biết làm gì đây."

      Tác giả có lời muốn : gần đây mọi chuyện thuận, có tâm tình gì sáng tác, nhưng ta nhất định kiên trì, cám ơn những bạn đọc thích truyện của ta, tiện nam bằng hữu! Cúi người chào ~~
      Last edited: 28/11/15
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :