Cô Gái Của Bố - Lisa Scottoline (50c)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 40


      Nat đứng sững nhìn chằm chằm những chữ cái được chạm khắc dưới ánh đèn pin, những con chữ thanh mảnh nhợt nhạt như bóng trăng trong đêm tối. thử thử lại giả thuyết của mình và giả thuyết ấy nghe rất hợp lý. Nhưng có thể làm được gì với nó chứ? Làm cách nào mà báo cho ai biết được đây? có di động, có gì cả. nhìn vào đồng hồ, những con số màu xanh lá sáng lên kỳ dị, chả ăn nhập gì trong nơi chốn lịch sử này. 4:10 chiều. Bọn chúng chờ đêm xuống để cho William trốn thoát. Bọn chúng cần bóng tối che giấu. phải ngăn chặn bọn chúng và còn nhiều thời gian.


      Trước hết, phải thoát ra khỏi cái hố này. chiếu đèn pin dọc theo bức tường ra khỏi chiếc hố thứ nhất. Những phiến đá mà trước đây trông lộn xộn thực ra được chèn vào bức tường theo phương bước dần lên, là những bậc thang bằng đá được tạo ra từ lâu lắm rồi. ngưỡng mộ cái tâm và khéo léo của những con người khốn cùng ấy. đặt chân lên bậc đá đầu tiên, và phiến đá vẫn nằm chắc chắn vững chãi, thế là leo theo những bậc đá khác để chậm chạp bò lên cái hố thứ nhất, đến đây nghĩ ra cách để thoát ra khỏi cái hố thứ nhất. tự đào vào tường cái lỗ để đặt chân vào. Giờ thấy có thể làm được việc này. Còn có cả con dao xếp để móc đất ra cơ mà. thầm lời tạ ơn và bắt đầu đào bới.


      Gần hai tiếng đồng hồ sau, thoát ra khỏi hố với kế hoạch trong đầu và chẳng còn thời gian mà phung phí. phủi đất cát khỏi quần áo, giật phắt tấm bạt màu xanh khỏi chiếc Neon và kéo mạnh mở cánh cửa căn chòi đá ra. Chỉ độc chiếc xe chạy ngoài kia, những ánh đèn mũi xe và đuôi xe chạy qua chạy lại. Giao thông đêm Chủ nhật thưa thớt. dễ bị nhìn thấy hơn, cảnh sát dễ phát ra hơn, nhưng còn lựa chọn nào khác. Ít ra trời tối dần, bầu trời đêm lạnh cóng và trong vắt đến nỗi những ngôi sao rải rác nền trời kia nhìn như những viên kim cương nền nhung đen trong tiệm kim hoàn.


      nhảy vào xe, nổ máy, và lùi xe ra khỏi căn chòi đến lối dẫn ra đường cái, lái xe leo qua vòng hàng rào kẽm và chạy tới trước. nhấn ga rồi phóng vút , xé toạc con đường, cần tìm buồng điện thoại. Ngang qua ngôi nhà kia, chạy chậm lại tính đến chuyện hỏi xin gọi điện nhờ, nhưng bỏ ngay cái ý định ấy. thể mạo hiểm được. tiếp tục lái và nhìn thấy phía trước là ánh đèn lẻ loi của tiệm tạp hóa vùng quê, nhưng căn tiệm lại đóng cửa. lái dọc con đường, chạy qua toàn nhà là nhà cho đến khi rốt cuộc cũng nhìn thấy trạm xăng với buồng điện thoại công cộng.


      chạy xe vào, đậu khuất biển số xe mình khỏi đường cái, nhảy ra khỏi xe, và chạy đến buồng điện thoại. để cho cánh cửa hơi khép hờ để đèn khỏi sáng lên và nhờ vào ánh sáng đèn pin để gọi 911. Cuộc gọi được kết nối, và Nat , “Tôi muốn báo là vụ vượt ngục tại nhà giam hạt Chester tối nay...”


      “Ai gọi vậy?” nhân viên điều vận hỏi.


      “Chẳng quan trọng gì đâu. Tôi biết chính xác là tù nhân tên Richard Williams đào thoát khỏi...”


      à, gọi từ đâu thế?”


      “Xin làm ơn chỉ nghe thôi. Nếu nghe tôi, tên tội phạm cực kỳ nguy hiểm trốn thoát khỏi nhà giam đấy.”


      “Thưa , tôi xin lỗi, chuyện khẩn cấp của là gì thế?”


      “Là trong nhà giam.”


      ở trong nhà giam hả, thưa ?”


      , tội ác xảy ra trong nhà giam. phải cho cảnh sát đến...”


      bị nguy hiểm , thưa .”


      , nhưng tội ác...”


      “Tôi xin lỗi nhé, đường dây này chỉ dành cho những dịch vụ khẩn cấp thôi. Nếu cần phải báo tội ác nào đấy, xin hãy gọi cho số...”


      Nat nhẩm lại con số, ngắt máy, và cho tay vào túi áo lục lọi tìm ra đồng hai mươi lăm xu, rồi gọi cho đồn cảnh sát, Khi cuộc gọi được kết nối, giả giọng, phòng trường hợp Milroy, Mundy hay trong những cảnh sát khác vô tình trả lời cuộc gọi. “Thanh tra Mundy có ở đấy ?” hỏi.


      , ông ta có đây. Ai gọi thế?”


      “Tôi thể được. Tối nay cuộc vượt ngục ở nhà giam hạt Chester và…”


      “Ginny cưng ơi, em giỡn mặt ai với cái giọng đấy thế hử? Em nghe như cái radio bị nhiễu vậy.” Viên cảnh sát chậc lưỡi. “ em nghe này, thôi ngay cái trò gọi quấy rối này , còn tối nay là tối ngủ nhà lần cuối đấy. Giờ thôi .”


      , làm ơn nghe tôi , tôi phải Ginny. Đây là thực.”


      phải Ginny cưng là ai thế?”


      mắc mớ gì tôi là ai, chỉ nghe tôi thôi. Điều xe đến nhà giam ngay lập tức.”


      “Này Ginny, tôi bảo thôi mà. Thôi ngay .” ta cúp máy.


      Nat giữ lấy cái ống nghe câm lặng, lòng tuyệt vọng. có thể gọi cho ai bây giờ? lo lắng quan sát con đường. chiếc xe thùng mini chạy qua. lại lôi đồng hai mươi lăm xu ra khỏi túi, gọi cho tổng đài thông tin, rồi nối cuộc gọi đến phòng cảnh sát liên bang ở Philadelphia. Khi cuộc gọi được kết nối, , “Tôi tôi nên chuyện với ai, nhưng tôi có thông tin là vụ vượt ngục...”


      “Xin lỗi, ai đầu dây vậy?” viên cảnh sát hỏi.


      “Tôi thể được. Làm ơn , phải tin tôi. Các có xe canh gác Richard Williams tại nhà giam hạt Chester phải ?”


      “Ai muốn biết thế?”


      “OK. Tối nay cuộc vượt ngục. mưu giữa viên C.O., viên trợ lý tổng quản giáo, và tên buôn ma túy để đưa Williams ra...”


      mưu hả?” Viên cảnh sát thở dài. “Làm sao mà biết được mưu này vậy?”


      “Tôi nghĩ ra. Tôi rơi xuống hố thuộc hệ thống hỏa xa ngầm và...”


      “Tôi rất lấy làm tiếc thưa , nhưng ở đây chúng tôi bận rộn lắm. Tôi khuyên nên tìm bác sĩ giúp cho .”


      , tôi điên! Làm ơn, nghe tôi , Richard Williams…”


      “Làm ơn, kiếm thuốc chữa .” Đường dây tắt ngúm.


      Nat treo máy. biết phải làm gì đây. chĩa đèn pin vào tay để đọc những con số viết tay, phai nhiều sau khi tắm, và gọi cho Angus. nhìn theo chiếc xe khác chạy qua khi điện thoại reo lên, cảm nhận được tình cảm của mình cũng dâng lên. Cuộc gọi kết nối, và sắp sửa mở miệng, tiếng hộp thư thoại của lên tiếng. cắn răng kìm nén cảm xúc của mình và chờ đến tiếng bíp.


      “Angus này, em biết ở đâu hay đến khi nào mới nghe thấy những lời này.” Nat dừng lại. cân nhắc chuyện kể cho nghe về con đường hầm, nhưng biết làm gì. “Tạm biệt nhé.”


      cúp máy, cảm giác run rẩy. Có cái gì đó khiến muốn gọi cho bố mình, điều này là điên rồ. thể lùi lại rồi, nên phải tiến lên trước thôi. phải ngăn chặn vụ đào tẩu, và nếu thể nhờ ai giúp được, phải tự mình thực . Nhưng cảm thấy đủ can đảm để vào hang cọp. phải là , và biết điều đó. Họ đúng khi lên điều đó, tất cả bọn họ. Về bản chất học giả, sử gia. chỉ là chuyện nhuộm tóc hay đội cái mũ ngu ngốc. Chuyện này có thể trở nên nguy hiểm đến tính mạng.


      Suy nghĩ của trôi về nơi căn phòng bí mật ở dưới mặt đất và tất tần tật những chữ cái chạm khắc ở đó, mỗi chữ là con người thu hết mọi can đảm cực cùng. Họ chiến đấu cho công lý, trong những hoàn cảnh còn tồi tệ hơn rất nhiều. Nếu họ có thể làm được, cũng có thể làm được. ba năm nay giảng dạy Lịch sử Công lý, và trước đây hiểu được vì sao. Vì lịch sử phải được lặp lại. Ngay lúc này.


      nghiến hàm, rời khỏi buồng điện thoại, vội vã trở lại xe. lái , mắt vẫn để ý nhìn gương chiếu hậu, và chạy chậm lại khi quành qua khúc cua và nhìn thấy trại giam, nằm giữa cánh đồng tuyết tan chảy. tiến đến gần hơn và nhìn thấy hàng dây kẽm gai và đèn đóm, và gần lối vào, là chiếc xe màu đen của cảnh sát liên bang. phải qua chòi gác nếu muốn tới chỗ họ, nhưng thể làm thế được. biết được viên C.O. nào có phần trong mưu, và Graf hẳn có trong mấy người của đứng canh chừng, vì đêm nay là đêm vượt ngục.


      Nat đảo mắt nhìn khuôn viên trại giam khi từ từ chạy ngang qua, muốn thu hút chú ý cần thiết của ai. Tòa nhà nằm cách xa đường cái và thể bộ lẻn vào đấy. Theo thiết kế, bất cứ ai cố vượt ra khỏi nhà giam đều bị nhìn thấy; và đương nhiên, là bất kỳ kẻ ngốc nào muốn đột nhập vào nhà giam cũng bị nhìn thấy. hình dung ra con đường hầm phải chạy từ nhà giam ra đường cái, hay ít nhất là gần đường cái. được đào trong năm, hay ít hơn. cho là tối nay Parrat có mặt ở đây để đón người, ở bất cứ nơi nào nơi đường hầm chấm dứt. Graf và Machik chắc cũng trực nữa, và nghi ngờ gì sáng mai bọn chúng dựng lên câu chuyện là Williams vượt ngục thế nào. Và chỉ qua đêm, bọn chúng biến thành những kẻ giàu có.


      chạy xe ngang qua lối vào nhà giam, tìm kiếm dấu hiệu về ngõ thoát ra của đường hầm. chạy theo khúc quanh vòng qua rừng thông , rồi chạy ngược lên đồi, nhắm theo hướng tháp nước màu xanh. Đường dốc dần và lái quành ra phía sau tháp nước, rồi chậm lại khi chạy đến phía sau nhà giam và nhìn qua những rặng cây.


      thể tìm ra lối thoát của đường hầm, nhưng nhìn thấy cách thực thi kế hoạch B.


    2. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 41


      Nat phải ra tay nhanh. chạy xe lên xa hơn nữa cho đến khi tìm được chỗ len vào rừng thông, đoạn đậu xe mỏm đất cao, dùng hàng cây phía bên phải che chắn để từ chòi gác nhìn lên thấy. mở ngăn hộc trong xe ra khua khoắng tìm kiếm. Mấy miếng kẹo cao su Trident cũ mềm, đĩa nhạc CD hộp, hai bao cao su, ống kem dưỡng da tay Bath & Body, và hộp diêm rơi ra ghế ngồi.


      Đúng rồi. Nhưng còn cần thêm vài thứ nữa. ra khỏi xe và bắt đầu tìm kiếm. Trời tối, lôi cái đèn pin ra rọi xung quanh ven đường. Sỏi, tuyết tan, và bùn đất ra dưới vòng ánh sáng tối mờ, nhưng xui chẳng có gì cả. tiếp tục tìm kiếm, rồi nhìn thấy tảng đá xam xám to. dùng chân đá mạnh vào tảng đá, lần, thêm lần nữa. chỉ có thể làm cho nó nhúc nhích tí xíu, có nghĩa là thích hợp đây. ngồi xổm chống tay xuống đất và cào đất xung quanh viên đá cho đến khi đào hết đất nền quanh nó, đoạn hự tiếng nâng tảng đá lên và vội vã hết mức quay trở lại xe.


      lôi ra tập hồ sơ xây dựng, nhét vào túi xách, quàng qua vai, rồi nhặt tảng đá lên, chui ra khỏi ghế tài xế cùng tảng đá, và đặt nó xuống sàn xe. thu gom tất thảy những cọng rơm, lá khô, và cành cây mà mình có thể tìm thấy được, nhét chúng vào ghế hành khách, rồi nhét bìa đựng hồ sơ vào giữa đống cành cây ấy. quẹt diêm và nhóm bìa hồ sơ lên, nó bắt lửa ngay lập tức, rồi đám củi khô xung quanh cũng bắt đầu nhóm thành ngọn.


      Sau cùng, kiểm tra đánh giá tình trạng cánh đồng. Tuyết tan nhưng mặt đất vẫn còn đủ lạnh để cứng nguyên. Khói xám đen phun đầy trong xe. Lửa làm mặt nóng ấm. Đến lúc rồi. củng cố tinh thần và nhìn vào mục tiêu. Đứng trơ trọi gần với nhà giam là dãy những thùng đựng propane màu trắng, ngay sát bên trong những nhà tạm công trình. nghe thấy tim mình đập thình thịch trong ngực. Mấy cái thùng propane ở cách đường khá xa nên thể phá hủy gì mấy căn nhà bên đường được, và cũng khá xa nên đụng gì đến trại giam. hành xử theo cái cách của Graf. Nếu có thể tạo ra náo loạn, cũng thế.


      kiểm tra lại xem thắng tay ở chốt an toàn chưa, đoạn lăn hòn đá nặng xuống chân ga. Động cơ xe gầm lên giận dữ và mấy bánh xe quay xiết phản đối, làm sỏi đá, tuyết ướt và bùn đất bắn lên tung tóe. đếm đến ba và nhả thắng tay, chiếc Neon phóng như tên bắn, lao xuống đồi về phía những thùng propane. Chiếc xe băng xuống cánh đồng với vận tốc lớn, những ngọn lửa màu cam liếm ra bên ngoài cửa sổ xe. Tay lính gác chạy ra khỏi chòi gác, nhưng ta muộn quá rồi. Ngay phút tiếp theo, chiếc Neon đâm sầm vào mấy thùng propane, làm những cái thùng cao lớn màu trắng ngã xuống như những con ky trong trò bowling.


      BÙM! BÙM! Chiếc Neon và mấy thùng propane nổ ầm lên thành thanh chát chúa, tạo ra cột lửa màu cam phóng thẳng lên trời. Tàn lửa bắn lên cao như pháo bông. Mấy mảnh kim loại xoắn vòng lên trung. Khói cuộn lên bên ngọn lửa. BÙM!


      náu mình sau rặng cây. Tiếng còi khẩn cấp từ trong trại giam hụ lên. Đèn cao áp chợt bừng tỉnh rọi những chớp đen lên vòng hàng rào bao quanh. Viên lính gác chạy về phía đám cháy. Hai viên cảnh sát liên bang nhảy ra khỏi xe nằm trong bãi đậu xe. C.O. từ trong trại giam túa ra. Cảnh tượng giống hệt như quang cảnh bạo động trong tù. Nhưng Nat chưa thể thực thi bước kế tiếp được.


      Đột nhiên nghe thấy tiếng quát tháo sau lưng mình và quay lại. Những cánh cửa lớn từ những ngôi nhà phía bên kia đường mở ra. Người dân cư ngụ chung quanh đó bước ra ngoài để xem chuyện gì xảy ra. cặp luống tuổi vội vã chạy băng qua đường.


      “Nhìn kìa!” Nat chỉ tay . vặn xoay mặt về hướng đám cháy. “Mấy thùng propane trong tù bốc cháy!”


      “Lạy Chúa nhân từ!” người phụ nữ quấn chặt hơn cái áo choàng nhồi lông quanh mình và nhìn xuống ngọn đồi, những ngọn lửa màu cam nhảy múa trong đôi mắt sưng húp của bà. Ông chồng tóc bạc mặc áo choàng dài cổ lông đến từ phía sau, và bà ta quay sang. “George, mình có nên cho kiểm tra thùng propane của mình nhỉ?”


      “Chẳng cần, mấy thùng đó tự nhiên mà bốc cháy đâu em à.


      “Thế cái gì gây ra đám cháy kia?’


      “Có trời mới biết,” Nat trả lời, vờ như theo dõi đám cháy khi những người hàng xóm khác về phía họ, bắt đầu tụm lại đường. Khi nào cảnh sát mới tới? Sao lại lâu đến vậy? dám để cho mình bị nhận ra. Màu tóc quá sáng đến nỗi tỏa ra hào quang trong bóng tối. thể chờ thêm phút nào nữa. bắt đầu bước về phía cánh đồng và phớt lờ những tiếng kêu réo nối lên sau lưng.


      “Này, chờ !” giọng người đàn ông la lên. “Con tóc vàng kia! Tôi vừa nhìn thấy ta đứng cạnh chiếc xe khi tôi đổ rác.”


      . Nat nghe thấy tiếng lạo xạo sau lưng, và quay lại vừa lúc người đàn ông trung niên giận dữ chộp lấy áo khoác của .


      “Quay lại đây, cho dù làm cái gì nữa.”


      “Thả tôi ra!” Nat vặn vẹo người thoát ra và chạy xuống đồi. thể để cho ai chặn mình lại lúc này. Sau khi mình tiến xa đến thế.


      “Đứng lại!” người đàn ông la lên, lao xuống đồi đuổi theo về phía trại giam. Phút tiếp theo nghe thấy tiếng còi hụ từ đằng xa. chạy nhanh hết sức có thể băng qua cánh đồng, hai chân ngập ngụa trong bùn và tuyết, chẳng chạy trước người đàn ông kia là mấy.


      “Đứng lại đó! Tao gọi cho cảnh sát!”


      Nat thét lên, và bất thình lình cổ áo bị kéo giật lại, làm ngộp thở. Người đàn ông ấy chộp lấy , giật lui ra sau khiến loạng choạng, và quẳng xuống nền tuyết ướt. Đầu đập vào nền đất lạnh và nằm đó suýt chút nữa là nghẹt thở đến chết trong khi người đàn ông đứng bên dồn hết sức. Đột nhiên đá vào bẹn ông ta.


      “Á!” người đàn ông gập người lại gục xuống tuyết, và Nat lồm cồm bò dậy bắt đầu chạy tiếp. Tiếng còi hụ tiến đến gần hơn, to hơn. Cảnh sát. Đám cháy. Cứu viện tới rồi. Ngọn lửa giận dữ bao quanh mấy thùng propane, phừng phực trôi quanh vỏ chiếc Neon cháy đen. phi qua hơi nóng chạy về phía trại giam và khi ấy mọi địa ngục bừng mở.


      Các C.O. ào ào chạy ra bên ngoài trại giam. Đội SWAT chạy đến đám cháy mang theo những bình cứu hỏa cầm tay. Chiếc Neon cháy rụi. khí bốc mùi cao su bị thiêu đốt. Mọi người chạy tứ phía miệng la hét cảnh cáo và chỉ thị. Trong cảnh nguy cấp, ai chú ý đến tóc vàng hoe bé lao về phía lối vào trại giam.


      Nat vẫn chạy. Phút tiếp theo, nhìn thấy ba xe cảnh sát địa phương chụm lại con đường phía bên phải. Ba chiếc xe phóng qua khúc quanh và lao vào lối . Hai xe cứu hỏa màu vàng phóng ngay theo sau, những ánh đèn đỏ chớp lóe và tiếng còi hụ inh tai. lao qua lối vào. Đèn cao áp rọi sáng lối quanh ngả vào, và nhận ra hình dạng quen thuộc của nữ C.O. Tanisa. chạy đến ngáng ngang đường ấy.


      “Tanisa, là tôi đây, bạn của Angus!” gào lên át những thanh hỗn loạn, và chộp lấy tay Tanisa. “Tối nay Williams vượt ngục! Graf đứng đằng sau chuyện này, và cả Machik nữa.”


      “Là à?” Mắt Tanisa chăm chú nhìn vào vẻ kinh ngạc, rồi bùng lên phẫn nộ. “Mày bắn Barb Saunders!”


      , tôi làm! Là Richard đấy, ...”


      “Mày giết viên cảnh sát ấy!” Tanisa rít lên, chuẩn bị đấm vào mặt , nhưng Nat phóng vút . Tanisa gọi phắt viên C.O. khác. “Chặn nó lại! Bắt con tóc vàng đó lại!” Nat phóng trong cảnh hỗn loạn. Xe cảnh sát đỗ xịch đến và còi vẫn inh ỏi, cảnh sát mặc đồng phục túa ra. Lính cứu hỏa mặc áo khoác bố dày nhảy xuống từ xe cứu hỏa và tháo những vòi nước ra. Mọi người hối hả chạy tứ phương, trong đám đông kích động.


      Nat chạy đến lối vào trong quang cảnh đó nhưng lại nhận thấy viên cảnh sát mặc đồng phục phía bên kia đám đông, cũng chạy về phía lối vào. nhác nhìn thấy bên mặt của . nhận ra gương mặt và mái tóc thắt tết chằng chịt. vận bộ đồng phục xám nhưng phải là cảnh sát.


      Là Mark Parrat, tên tài xế xe tải. Là kẻ trong tiệm Houlihan và có thể cũng là tên mang mặt nạ trượt tuyết. sắp sửa hét lên từ đằng sau hai cánh tay mạnh mẽ tấn công . Trước khi kịp nhận thức chuyện gì xảy ra, té sấp xuống nền đất cứng, ẩm ướt lối với ai đó lưng. Trán nổ tung ra đau đớn.


      “Rốt cuộc cũng thông minh lắm nhỉ, giáo sư?” người đàn ông vào tai .


      Ngay trước khi ngất xỉu.


    3. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 42


      “Tỉnh lại!” tiếng người đàn ông . “ ổn mà, nhóc con. Đứng dậy, đứng dậy .”


      Ai cho bố mình vào đây thế nhỉ?


      “Tỉnh lại! Coi nào, tôi đâu có đánh mạnh đến cỡ đó đâu.


      Nat cảm thấy ai đó vỗ vỗ lên má. Trán đập thình thịch, hai tai ù ù. Con đường hầm. Cuộc vượt ngục. Trong đầu lóe lên hình ảnh Saunders, nằm chảy máu sàn. nghe thấy mình lắp bắp, “Nó ở dưới sàn.”


      “Tỉnh lại , giáo sư. ổn thôi.”


      Nat mở mắt. thấy mình nằm thẳng cẳng lối . Xung quanh là thanh ồn ã. Lính cứu hỏa, cảnh sát, những viên C.O. vừa chạy vừa la hét. Những bóng người di chuyển tứ tung quanh . gương mặt lờn vờn , nét mặt ông ta nét như ban ngày dưới đèn cao áp. Thanh tra Mundy.


      “Chào buổi sáng, thưa giáo sư. Giờ tỉnh lại rồi, bị bắt.”


      , làm ơn, nghe này.” Nat thấy mình được nhấc bổng lên. Trong đầu lởn vởn sương mù. Máu ấm chảy xuống mặt. gượng đứng hai đầu gối run lẩy bẩy. “Có đường hầm ở dưới sàn. Tối nay bọn chúng đem Williams ra ngoài. Parrat ở đây. ...”


      với tôi.”


      “Này thanh tra, hãy cứ kiểm tra ! Có đường hầm dưới sàn! Tôi phóng hỏa để ngăn chặn bọn chúng. Parrat cứu Williams ra ngoài!”


      phóng hỏa à? đáng xấu hổ!” Mundy gầm lên, lôi qua đám đông. “Tôi gây gổ để bảo vệ với Duffy. biến tôi thành thằng ngốc.”


      mặc đồ giả cảnh sát!” Nat vặn vẹo khỏi tay Mundy, đấm thùm thụp vào tay ông ta, dùng hết sức lực để quay vào trong cửa. “ giết viên cảnh sát! bắn Barb!”


      “Giờ tới cảnh sát giả nữa. mất trí rồi.”


      , tôi thề đấy, Graf cũng ở trong vụ này với lại Machik và…”


      “Tôi nghe gọi vào văn phòng tôi, đòi gặp tôi, giả giọng đàn ông. Tôi chẳng biết muốn gì, nhưng mà điên thấy mẹ!”


      Mundy vẫn lôi , nhưng thể để chuyện này xảy ra. Chỉ có Chúa mới biết Parrat giờ làm gì. vuột mất cơ hội. Williams thoát thân. thể làm cho Mundy nghe mình. thể làm cho ai lắng nghe mình. Lớp học, gia đình , cha , ai cũng nghe cả. cảm thấy luồng giận dữ bùng lên mặt.


      Lòng phẫn nộ được chất chồng trong suốt cả đời , bây giờ tự nhiên bùng lên. Ruồi con. Mọt sách. Tại sao thể nào làm cho người khác lắng nghe mình?


      “CÁC NGƯỜI CÓ THỂ CHỈ LẮNG NGHE TÔI LẦN THÔI ĐƯỢC ?” Nat gào lên hết sức mình, gào lớn đến nỗi giọng vỡ ra, thấy mình như con chuột gầm rú. “PARRAT ĐEM WILLIAMS RA KHỎI ĐÂY! CÓ ĐƯỜNG HẦM Ở DƯỚI SÀN! SAUNDERS CHẾT VÌ CHUYỆN ẤY! TÔI CHỈ CHO ÔNG THẤY!”


      Đột nhiên, tạch tạch tạch, tiếng súng máy nổ ra trong nhà tù như tiếng luồng điện. Đám người vỡ ra di chuyển. Cảnh sát và C.O. từ mọi phía chạy đổ vào trại giam.


      “Là Parrat đấy! ở trong ấy đấy!” Nat gào lên trong cảnh hỗn loạn, và đôi mắt Mundy thoạt trông hoang mang, rồi trở nên giận dữ.


      “Đếch tin nổi!” ông ta la lớn, rồi bế Nat lên, quăng lên vai như cái bịch, mang vào chiếc xe cảnh sát bỏ trống. Ông ra mở cửa sau ra và bắt đầu nhét vào ghế sau.


      , thả tôi ra, ông phải nghe tôi!” Nat vặn vẹo người theo mọi hướng nhưng trong trận chiến này thua. Mundy nhét vào ghế sau, và khi cánh cửa xe gần đập vào mặt , thu hết can đảm đá vào ống quyển ông ta. Trong tích tắc Mundy nhảy giật lùi, và chộp lấy thời cơ ấy nhảy ra khỏi xe cảnh sát và chạy về phía lối vào. Viên cảnh sát chạy theo chộp lấy tay .


      định dừng lại sao?” ông ta hồng hộc hỏi, ngay lúc đó tiếng thét từ trong trại giam vọng ra. Đám người dạt lùi ra, đột nhiên im bặt. Nat thấp quá chẳng thấy được gì, và Mundy che chắn sau tấm lưng rộng lớn của ông, nhưng lại thò đầu ra nhìn.


      Và chứng kiến cơn ác mộng.


    4. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 43


      “Chào cán bộ quản giáo nào mọi người!” tên tù nhân lực lưỡng la lên. từ trong nhà giam tiến ra và xuất dưới vòng ánh sáng, tay ấn khẩu Glock màu đen vào thái dương con tin của . Cặp mắt tên tù nhân ti hí, cái miệng sẹo nhếch lên khinh bỉ. Đấy hẳn phải là Richard Williams, vẻ hiểm ác của lộ ra rệt ngay cả trong chiếc áo phông và quần vải thụng màu xanh. Williams quát, “Bọn mày ai được nhúc nhích gì hết, còn ngài tổng quản giáo McCoy đây bị bắn tung đầu đấy, ngay trước mặt tất cả bọn mày.”


      Nat kinh hoảng quan sát. Tổng quản giáo McCoy, vẫn còn đóng bộ áo vét cà vạt, mặt đanh lại vì sợ hãi. Cặp mắt xanh của ông ta dính chặt vào khẩu súng bên thái dương. Miệng ông ta há to khổ sở. Williams sử dụng thân người của viên quản giáo như tấm chắn bằng nhân mạng, vòng cánh tay vằn vện xăm trổ quanh ngực ông ta và lôi ông ta theo chắn ngay trước . Mấy viên C.O., đám cảnh sát và lính cứu hỏa đứng lối cứng người bất động, đoàn lực lượng thực thi pháp luật thoắt cái đầu hàng bất lực. Lửa từ chiếc xe cháy phừng lên ở quang cảnh phía sau.


      “Bây giờ, mọi việc diễn ra như thế này, mấy bạn. Bọn mày cứ bình tĩnh. Tao với em của tao, bọn tao bước ra xe bọn tao. Nếu tài xế của tao bị thương, hay bất cứ ai trong đám bọn tao bị thương, những con người tốt bụng này tiêu hết.” Williams đẩy McCoy lên trước về phía lối . chiếc sedan màu đen với phù hiệu an ninh ADT cửa đứng chờ ngay khoảng giữa lối . Chiếc xe thể tiến đến gần hơn vì mấy xe cứu hỏa. Đám đông cảnh sát và C.O. đứng bất động, đám khán giả bị hớp hồn bởi trò trình diễn cỏn con của tên khốn.


      Williams tiếp, “Bọn tao gửi cho bọn mày cái xác rồi đấy, tên C.O. thả tao ra khỏi xà lim đấy. Đừng bắt tao gửi thêm cái xác nào nữa. Tối nay bọn tao cần thêm vị hùng nào nữa đâu.”


      Thêm thoáng xôn xao từ lối vào nhà giam, và đột nhiên, người khác lại bước ra từ cửa, sau lưng Williams và quản giáo McCoy. Là Parrat, tên tài xế xe tải. bước ra trong bộ trang phục giả dạng cảnh sát, súng của tì lên má của con tin khác. Nat há hốc khi thoáng nhìn thấy con tin của .


      Tanisa. Miệng C.O. này mím chặt, nhưng đôi mắt đứng tròng vì sợ hãi. Đám C.O. đứng chôn chân khi nhìn thấy . Parrat bẻ ngoặt tay ra sau lưng và đẩy trước , hai người bọn họ bước đến sát bên Williams và viên tổng quản giáo, như cuộc diễu hành kinh hoàng.


      viên C.O. trong đám đông la lớn, “Thả ấy ra!”


      Parrat trả lời, nhưng Tanisa . “Bắn nó !” hô lên, giọng vang lên mạnh mẽ dõng dạc.


      “Đồ chó, câm mồm!” Parrat quát, tọng súng vào tai , và Nat cảm thấy như tim mình gào khóc.


      Williams bước với McCoy trước, miệng . “Nào, nào. Mấy ông nào, bình tĩnh , và suy nghĩ chút . Mọi chuyện ổn thôi. Cứ bình tĩnh . Thêm người ra cùng bọn tao, rồi bọn tao phắn khỏi đây ngay.”


      Nat nhìn qua lối vào nhà giam, và hình người khác bước ra cùng con tin. Graf bước ra ánh sáng trong bộ đồng phục của C.O., cặp mắt lạnh lùng như thép súng và khẩu súng ngắn của chĩa vào Machik. làn sóng chấn động lướt qua đám đông tại trường.


      viên C.O. to, “Mày là đồ cặn bã, Joe! Mày còn thối tha hơn cả cặn bã nữa!”


      Graf phớt lờ ta, và Nat là người duy nhất thấy ngạc nhiên với phản bội của . Trò quỷ quyệt ở đây là sử dụng Machik như con tin. Nhưng chuyện này cũng thích hợp thôi. Ngoài và Graf ra ai biết được Machik có phần trong mưu này. Hiệu quả là, Graf tuồn ra tên đồng mưu, ngay trước mắt mọi người.


      viên C.O. thứ hai quát, “Mày chẳng thoát đâu được với vụ này đâu Joe!”


      Mundy cựa quậy, và khi ông ta làm thế, Nat cảm thấy có cái gì đó trong tay mình. nhìn xuống. Phía sau áo khoác của Mundy u lên cục, khoảng ngang hông ông ấy. khẩu súng.


      “Làm tốt lắm,” Williams . McCoy trông sợ chết khiếp, khẩu súng vẫn tì vào thái dương của ông ta. “Bọn mày ai cũng làm tốt hết, và tao hãnh diện vì bọn mày. Đừng có thằng nào làm gì ngu xuẩn hết và chúng ta ai cũng ổn thôi.”


      Nat nhìn vào đám đông. Chẳng ai nhúc nhích. Bọn họ thể. Williams trốn , và dưới ánh đèn chân mày của viên quản giáo rịn mồ hôi. Bất cứ ai nhúc nhích đều có thể khiến cho Tanisa và viên tổng quản giáo bị sát hại, nhưng ai có thể nhìn thấy Nat núp sau lưng Mundy. quá thấp, và lần duy nhất này, điều ấy lại có lợi. phải làm gì đó. hoàn toàn đứng im chỉ có tay là động đậy, luồn vào trong áo khoác của Mundy. Nếu ông ta có cảm thấy gì, ông ta vẫn quá tinh khôn để lộ ra gì cả. với tay đến báng súng và rút lên. rụt ra được.


      “Tao với chiến hữu đem những con người tốt bụng này theo.” Giọng Williams tiến đến gần hơn. Hẳn đứng ngay trước Mundy. “Bọn tao thả họ ra, còn nguyên si, khi nào bọn tao thoát. Cho nên cứ bình tĩnh ai bị đau cả.”


      Nat thử rút khẩu súng thêm lần nữa nhưng vẫn nhúc nhích. Bị kẹt à? . Chắc là nằm trong bao. Những ngón tay tìm thấy cái gì đó như là cái chốt phía báng súng. khẩy tay và thấy cái gì đó bật mở, và rốt cuộc cũng rút được súng ra. Khẩu súng ấm nóng từ hơi ấm thân thể của Mundy, và nòng súng dài lộ ra trong bóng tối.


      Được rồi, mình bắn ai hết. Thầy giáo thể làm được gì trong lĩnh vực này cả.


      Nat cầm lấy khẩu súng và từ từ nhấn nó vào tay phải của Mundy, và thấy trong người gần như nóng ran lên khi ông ta nhận súng từ tay để lộ ra cử động nào. Williams , “Bọn mày...”


      Bất thình lình Mundy vung tay lên bóp cò. Khẩu súng nổ ra thanh chát chúa tạch tạch tạch, nhả loạt đạn kinh hoàng. Cảnh đọ súng diễn ra nhòe nhoẹt dễ sợ. cái lỗ màu đỏ nổ ra thái dương Williams. khuỵu xuống. Cuộc tấn công làm Parrat giật nảy mình, và Tanisa quay người thúc cùi chỏ vào . ngã ra và ngay lập tức bị những viên cảnh sát trong đám đông nã đạn vào, mình xoay vòng vòng vì tác động của loạt đạn.


      Graf nhắm vào Mundy, nhưng lại ngã ra sau khi bị bắn phải, khẩu súng của nhả đạn. viên trúng ngay vào đầu Machik và ta khuỵu xuống, gục tại chỗ. Đám đông tiến lên trước, gần như va vào làm Nat ngã xuống. để mặc bọn họ chạy qua, mình nhắm tịt mắt lại trước những gì vừa chứng kiến. thể tin những gì vừa xảy ra.


      vừa vừa cà nhắc, hít thở vào khí trong mát. cúi xuống tựa vào thanh hãm xung lạnh lẽo, to lớn của trong những chiếc xe cứu hỏa, cầu mong sao cho mình nôn thốc ra. Ngay phút tiếp theo, cảm nhận bàn tay to lớn vai mình và quay lại. Là Mundy, nhét khẩu súng lại vào vỏ.


      ổn chứ, giáo sư?” ông ta hỏi.


      “Cũng ít nhiều.” Nat run rẩy mỉm cười. thể tin được là mọi chuyện cuối cùng kết thúc. “OK, ít thôi.”


      làm rất rốt. gan dạ lắm. Xin lỗi gây khó dễ cho nhé.”


      sao mà.” Nat Tôi--bảo-mà. Sau cuộc tàn sát thế này chẳng thể thấy đắc thắng được.


      có muốn chỉ cho tôi thấy đường hầm đó ?” Mundy vòng tay qua vai vỗ về.


      Nat gật đầu, gạt nước mắt biết từ đâu túa ra.


    5. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 44


      Nat ngồi ghế trong căn phòng hỏi cung dơ bẩn, được chiếc máy quay camera ghi hình lại và được nạp năng lượng bằng tách cà phê dở tệ, giải thích cho thanh tra Mundy, thanh tra Duffy, và viên trợ lý Văn phòng biện lý về mọi chuyện xảy ra kể từ lần cuối cùng ngồi tại đây. còn kể cả đoạn mình phát ra trạm dừng trong hệ thống hỏa xa ngầm, nhưng bọn họ dường như phấn khích như khi đề cập đến góc độ lịch sử này. Sau khi kể xong, ba người bọn họ bỏ lại phòng hỏi cung, để hội ý phán quyết . nghĩ đến việc gọi cho luật sư, nhưng rồi quyết định thôi. vui lòng tự nhận thấy mình bất khả chiến bại.


      Nat ngồi chờ và kiểm qua mọi việc. Họ dán miếng Band-Aid lên trán , và chỗ bị người đàn ông gần nhà tù dằn xuống cổ đau ê ẩm. phủi đất cát khỏi quần, hai đầu gối quần rách tơi tả. Đôi guốc của lõng bõng nước, và thể nhớ được lần cuối cùng mấy ngón chân mình còn khô ráo là lúc nào nữa. nghĩ đến Angus, nhưng chưa gọi cho hay cho bố mẹ mình gì cả. Cuộc thẩm vấn diễn ra quá dài so với dự kiến. nhìn vào đồng hồ và ngay khi đó Mundy quay trở vào, chỉ có mình.


      “Tin xấu,” ông ta , nhàng đóng cửa lại sau lưng.


      “Tôi phải bơi ngược sông à?”


      .” Mundy mệt mỏi mỉm cười, đoạn kéo ghế tới và ngồi phịch xuống, chiếc ghế kêu ken két. “Chúng tôi phái người bắt Jim Graf, ngay công ty xây dựng dó.”


      “Công ty Phoenix.”


      “Đúng rồi.” Mundy tì người lên cặp đùi to lớn nặng nề của mình và nhìn vào bằng cặp mắt nâu chân . “ chết rồi. Treo cổ trong phòng tắm.”


      Nat thấy quặn trong lòng. băn khoăn Agnes, thư ký của Graf, phản ứng thế nào. với tay lấy tách cà phê và hớp ngụm.


      tiêu đời rồi và biết điều đó.”


      “Kinh khủng .” Nat đặt chiếc tách bằng nhựa xốp xuống, và Mundy lùa tay qua mái tóc lưa thưa.


      “Vây từ bây giờ trở , chúng tôi bắt đầu điều tra, kiểm chứng lại những gì khai. Tôi nghĩ trùng khớp với câu chuyện của thôi.” Mundy lắc đầu. “Chắc chắn con đường hầm ấy là chuyện khác.”


      “Chắc thế .” Bản thân Nat còn thể tin nổi. đường hầm dài bằng sân bóng, giống ngăn hầm xếp hơn cả, khởi đầu từ căn phòng mới dành cho nhân viên và kết thúc giữa rừng thông, cách xa mấy ngôi nhà. Con đường hầm ấy được gia cố bằng nẹp gỗ, giống như căn hầm nhìn thấy trọng hệ thống hỏa xa ngầm, nhưng được làm kém hơn. Graf và đồng bọn của có được đầu óc, lẫn tâm hồn, của những con người ấy.


      “Chúng tôi cũng cho cảnh sát rà soát cả con đường, và hai người hàng xóm báo là tối nay họ trông thấy xe cảnh sát đậu ở đó. Người ta thường xuyên thấy xe cảnh sát quanh khu trại giam, nên họ báo lại việc này.”


      “Họ đâu có biết đấy là Parrat, trong chiếc xe giả xe cảnh sát.”


      “Đúng vậy.” Mundy nhướn bên chân mày lên. “Kế hoạch hoàn hảo. Thường mấy kẻ xấu đâu có thông minh như vậy đâu.”


      “Williams là kẻ xấu thông minh. là CEO của những tên khốn.”


      Mundy chậc lưỡi, kiểm tra trong sổ ghi chép. “Dĩ nhiên là chúng tôi cáo buộc gì về vụ của Matty, cũng như vụ mưu sát Barb Saunders.”


      ấy thế nào rồi.”


      “Chẳng có gì tiến triển.”


      Nat cảm thấy nhức nhối.


      “Chúng tôi chuyện với viên tổng quản giáo và viên phó của ông ta, nhưng tại thời điểm này chúng tôi nghĩ họ có liên quan trong vụ này. Machik là cấp cao nhất mà vụ này có dính đến.”


      phải ai cũng dính líu. Trước hết đây là mưu khá rườm rà, giữa những kẻ xấu và người tốt. Hay ít ra trước là người tốt.”


      “Nhưng chúng tôi thể truy tố người chết. Thế cho nên mọi chuyện đến đây là chấm hết, ít nhất về mặt pháp lý.”


      “Ai đó nên thông báo chuyện này cho của Upchurch, bà Rhoden. Bà ấy xứng đáng được ít nhất là bồi thường cho những gì xảy ra cho Simon Upchurch, nếu như có thể.”


      “Tôi hiểu rồi.”


      Nat nghĩ đến cảnh Machik và Graf bị bắn chết. Rồi nghĩ đến cậu bé con đáng con của Graf, đến lớp học karate của cậu bé, rồi đến vợ đáng mến của . “Mấy tên này hề nghĩ đến vợ con khi làm những chuyện như vậy sao?”


      . Với bọn chúng gia đình quan trọng bằng tiền. về tiền, tôi buộc phải báo cho biết là phải chịu trách nhiệm vài thứ đấy, trẻ à.” Mundy kiểm tra trong tập ghi chép và lôi cây bút chì màu vàng ra khỏi túi áo ngực. “ phá hủy tài sản công.”


      “Gì cơ?”


      “Mấy thùng propane và hàng rào chắn.”


      Nat giễu. “Tha cho tôi nào.”


      “Tôi bó tay.”


      ư?”


      “Đấy là quyết định cáo buộc từ viên biện lý.”


      Mundy kiểm lại lần nữa. “Hơn nữa, họ buộc tội tội thủ ác.”


      Nat khụt khịt. “Vì rạch sơn chiếc xe tải đó à?”


      Mundy chớp mắt. “Gì cơ?”


      Oái. “Cáo buộc vì gì thế?”


      “Phóng hỏa chiếc Neon.”


      Nat phản đối, và Mundy nhìn lên, vẻ ngạc nhiên.


      thấy OK với chuyện này hả?”


      “Tôi thích nghĩ về mình như kẻ tinh ranh. nét mới của tôi đấy.” Nat đứng dậy phủi thẳng quần. “Mà dù sao nghe có vẻ như là bị phạt.”


      “Phạt đống đấy.”


      “Vậy tôi có thể được rồi. Tôi nghe quá đủ rồi.” Nat thậm chí còn muốn cằn nhằn ông ta. mệt và buồn, và chiến đấu quá đủ, quá dài rồi. “Tôi có thể sử dụng điện thoại được ? Bố mẹ tôi chắc điên lên rồi.”


      “Được chứ.” Mundy đứng dậy, lấy chiếc di động từ túi ra, đưa nó cho . Ông ta thêm, “Nhân tiện đây, cánh phóng viên ở sẵn ngoài kia. Tôi nghĩ phải với rằng biện lý rất biết ơn nếu phát biểu gì với báo chí. Ông ta thảo bản công báo cho báo chí.” Mundy nhìn vào mắt với chút ánh đen lấp lánh, và Nat cảm thấy như ông ta thẳng thắn còn hơn cả cảnh sát.


      với ngài biện lý là tôi rất biết ơn nếu ông ta gỡ bỏ tiền phạt cho tôi, nhân danh phục vụ cộng đồng của tôi.”


      học hỏi nhanh đấy, giáo sư.” Mundy mỉm cười, và Nat cũng cười. nhấn số điện thoại nhà bố mẹ , và ông ta vỗ lưng . “Khi nào gọi xong cứ ra nhé. Tôi đưa về nhà.”


      “Cảm ơn.” Nat gọi về nhà bố mẹ nhưng ai trả lời, thế là thử gọi di động cho bố. Điện thoại reo mãi. Vừa lúc chuẩn bị cúp máy nghe thấy giọng bố, “Bố hả? Con đây, Nat đây.”


      “Con ở đâu thế?” giọng bố căng thẳng. “Cả nhà gọi di động cho con mãi.”


      “Con ổn. Con lại ở trong đồn cảnh sát, nhưng giờ mọi chuyện chấm dứt rồi.”


      “Nat, nghe này. Cả nhà ở trong bệnh viện, ở Penn. Con có thể đến được ?”


      “Cái gì? Sao vậy?”


      “Paul bị đột quỵ.”


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :