1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cô Gái, Ăn Xong Còn Muốn Chạy? - Lâm Ái Dĩnh (Update c46)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      a này ăn giấm ghê quá.haiz.thank nàng:p

    2. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      hí hí, có mùi giấm chua ở chung quanh

    3. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 33: Chuyến du lịch Băng Cốc (3)
      Edit & beta: Hằng Dạ


      Lục Du nâng lên con ngươi đen của chính mình, nhìn người đàn ông phía sau Lãnh Nặc Băng có ý khó chịu gì, liền mở miệng : "Lúc trước khi A Thái tiên si chưa sở hữu nơi này, đây là con sông được hai thôn làng kia dùng chung. Hàng năm các tình nhân đều tới nơi này thả hoa đăng."


      Tương truyền rằng nếu đôi tình nhân nào thả hoa đăng ở đây bọn họ ở bên nhau đến thiên trường địa cửu.


      Nếu như là thầm cũng có thể thông qua hoa đăng để diễn tả ý của mình.


      Đây là câu chuyện rất lâu, có đôi tình nhân. Bọn họ ở ngẫu nhiên gặp nhau. Nhất kiến chung tình! Vừa gặp ! câu chuyện kỳ diệu, nhưng lại xảy ra ở hai người bình thường.


      Trước khi chàng trai cùng chia lìa nhau, về nhà chàng trai khiến cho cha mẹ chàng trai hài lòng nên đến nhà cầu hôn. Nhưng ngày cái ngày cầu hôn, chàng mới biết được, nguyên lai gia đình và chàng là kẻ thù truyền kiếp.


      Nguyên nhân chính là bởi vì này con sông này, gia đình ở phía bên bờ sông bên này, gia đình chàng trai ở phía bên bờ kia. Hai thôn làng bởi vì vấn đề sở hữu con sông này mà khắc khẩu, thậm chí cũng gây ra mạng người.


      Ông nội bị ông nội chàng trai hại chết. Thử hỏi như vậy, làm sao có thể được chấp thuận của tộc trưởng hai bên.


      Cho nên bọn họ đều bị phụ mẫu của chính mình bắt ở nhà, giống như bị nhốt lại. Nhưng cho dù như vậy, vẫn là cản được tình cảm hai người đối với nhau.


      Rốt cục chàng trai để ý đến ý kiến của người trong gia đình, đả thương quản lý gia đinh của mình trốn thoát. Chuyện đầu tiên là chạy tìm . Chàng trai đem dẫn theo ra. Bọn họ quyết định bỏ trốn.


      Nhưng người trong nhà sớm phát chuyện hai người chạy trốn là . Cho nên gọi toàn bộ người trong thôn tìm kiếm chàng trai và . Rất nhanh bọn họ bị đuổi theo. Mà lúc này chặn đường bọn họ là con sông này. Nhìn vực sâu con sông, bọn họ còn đường lui!


      Con sông này chỉ ngăn cản đường trốn của họ, còn xuất những quyết định khó khăn.


      Đứng ở bờ sông, nhìn dòng sông trong suốt và sâu thẳm kia. Chàng trai nở nụ cười, nụ cười cực kỳ thê lương, xoay người giữ chặt trong tay hỏi:


      "Em nguyện ý theo ta nhảy xuống sao?"


      "Nguyện ý."


      đón nhận đôi mắt thâm thuý của chàng trai, kiên định trả lời. Hơn nữa chút do dự. Hoài nghi chàng trai tin tâm ý của mình, thêm vào câu:


      "Chỉ cần với cùng chỗ, vô luận là chỗ nào em đều nguyện ý."


      Nước mắt rưng rưng. Tuy rằng cản được nước mắt, nhưng cũng mỉm cười với chàng trai. Bởi những ngày chia lìa kia, mới biết được thương nhớ thống khổ. Nếu thể ở bên cạnh chàng trai, sống còn có ý nghĩa gì. nghĩ về sau mình sống trong thống khổ mãi mãi!


      Chàng trai tươi cười nhìn , cũng cười rồi. Nếu nguyện ý, tuyệt đối bắt buộc . Nâng tay lau nước mắt ở khoé mắt .


      "Kiều nhi, kiếp sau chúng ta hẹn gặp lại"


      "Ân!"


      gật đầu, đón nhận con ngươi thâm tình của chàng trai. Hai người bọn họ nhìn nhau cười, giờ khắc này là hạnh phúc nhất, là yên bình nhất. Bởi vì bọn họ rốt cục cũng vượt qua mối hận thù ấy. Giờ khắc này bọn họ chính là đôi tình nhân bình thường.


      Nắm chặt tay . Hai người lại đứng cạnh bờ sông, nhìn con sông sâu thẳm kia, còn e ngại. chút do dự hai người liền cùng nhảy xuống.


      Ngay lúc người nhà chàng trai và đuổi tới, chỉ nhìn thấy vạt áo hai người bay lượn lên. Hết thảy đều còn kịp.


      Chàng trai cùng nhảy xuống, có để lại phần huyết thư cho cha mẹ bọn họ.


      Bọn họ , hi vọng mọi người có thể hóa giải những hận thù khi xưa!


      Cha mẹ bọn họ nhìn bức huyết thư tay, quả thực là hối hận thôi, khóc lóc nức nở! Bọn họ hối hận vì ngăn cản kịp. nên bởi vì những ân oán đời trước mà chấp thuận cho hai người.


      Nhưng hết thảy đều thể vãn hồi. Câu chuyện của chàng trai và lay động lòng người. Sau này bọn họ tế điện cho chàng và , liền đặt tên cho con sông này là con sông cho tình nhân, kêu là sông Tình Lữ! Hàng năm các cặp đôi nhau đều tới nơi này thả hoa đăng, là vì chúc phúc bọn họ, cũng là vì muốn tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình!"


      Lục Du chậm rãi kể câu chuyện mang theo sắc thái bi thương, đồng cảm. xong vẫn còn quên cúi đầu nhìn phản ứng của Lãnh Nặc Băng.


      Nhưng trái lại Lãnh Nặc Băng, con ngươi vẫn là mảng bình tĩnh, cũng có bởi vì câu chuyện cảm động này mà có tia sầu não. Lục Du đối với phản ứng bình thản của Lãnh Nặc Băng có chút kinh ngạc.


      "Lãnh tiểu thư chẳng lẻ cảm thấy bọn họ đáng thương sao?"


      "Đáng thương ?". Lãnh Nặc Băng trào phúng mỉm cười.


      "Thì cũng là, bởi vì hận thù mà thể bên nhau, chẳng lẽ đáng thương sao?"


      "Chàng trai kia có năng lực bảo vệ , dựa vào cái gì mang . Quả thật là do tính lỗ mãng gây nên! Hơn nữa cuối cùng còn mang theo nhảy xuống vực, đúng là kẻ vô dụng! người đàn ông nếu ngay cả tâm tư của gái bảo vệ được, có tư cách gì mà nói!"


      Trong giọng Lãnh Nặc Băng tràn ngập bất mãn đối chàng trai kia. Lục Du nghe được lời Lãnh Nặc Băng, chính là bị chấn động chút, sững sờ chút mới kịp phản ứng:


      "Lãnh tiểu thư giải thích quá độc đáo. Tôi đem chuyện xưa này cho rất nhiều người nghe qua. Bọn họ đều bị câu chuyện làm cho cảm động! Lãnh tiểu thư người có cá tính!"


      Con ngươi đen vốn kinh ngạc nghe đến lời giải thích độc đáo của Lãnh Nặc Băng mà khôi phục ôn hòa. Nhìn trong đôi mắt Lãnh Nặc Băng tẫn hiển ý cười.


      , quả nhiên là một người đơn giản!


      Mà đứng ở phía sau Lãnh Nặc Băng, Nam Cung Tước nghe Lãnh Nặc Băng , cũng có biểu ra tia kinh ngạc. Khoé miệng lãnh đạm, bởi vì trong lời nói Lãnh Nặc Băng phát ra. Thực hiển nhiên Nam Cung Tước cũng có vẻ tán thành cách nói của Lãnh Nặc Băng!


      "Lãnh tiểu thư, nếu là gái đó, sẽ làm như thế nào?"


      Thực hiển nhiên Lục Du cũng tính chấm dứt đề tài, thủy mâu ôn hoà gắt gao khóa người Lãnh Nặc Băng, cùng đợi Lãnh Nặc Băng trả lời. Nghe được câu hỏi của Lục Du, trán đầy đặn của Lãnh Nặc Băng khỏi nhíu lên, đối với câu hỏi Lục Du tỏ vẻ bất mãn, lạnh lùng mở miệng :


      "Cậu cảm thấy chuyện như vậy khả năng phát sinh ở người của tôi sao? Hơn nữa tôi chấp nhận người đàn ông nào! Cho nên căn bản là tôi cần phải trả lời vấn đề nhàm chán như vậy!"


      Tuy rằng bất mãn, nhưng là Lãnh Nặc Băng vẫn là mở miệng .


      Lãnh Nặc Băng hôm nay có chút khác thường, bình thường rất ít nhiều như vậy với người xa lạ, nhưng hôm nay biết vì sao, lại nói chuyện phiếm với hắn, một câu chuyện tình đẹp như vậy lại trở thành nhàm chán!


      Như là liệu định Lãnh Nặc Băng sẽ trả lời như thế, Lục Du cũng buông tha, tiếp tục truy vấn:


      "Lãnh tiểu thư, nếu là nếu, Lãnh tiểu thư cứ đừng ngại!"

      Hết chương 33
      quỳnhpinkygaubonganvung thích bài này.

    4. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 34: Chuyến du lịch Băng Cốc (4)
      Edit & beta: Hằng Dạ


      Ngước mắt, nhìn thủy mâu ôn hòa của Lục Du nói:


      "Giết!"


      Trong miệng tràn ra một chữ hề có độ ấm. ‘nhưng là ta cùng cùng nhau’ vế sau những lời này Lãnh Nặc Băng ra, bởi vì cần phải biết.


      "Ha ha ~, Lãnh tiểu thư tuyệt tình như vậy sao?"


      Ánh mắt của Lục Du hiện lên tia kinh ngạc, rất nhanh liền quay về bình tĩnh.


      "Hi vọng Lãnh tiểu thư nhớ kỹ lời nói hôm nay của chính mình!"


      Lãnh Nặc Băng khỏi ngước mắt nhìn Lục Du vài lần, cảm giác, cảm thấy trong lời của Lục Du có vấn đề. Phía sau Nam Cung Tước cuối cùng là nhẫn tới cực điểm.


      chán ghét Lãnh Nặc Băng đem quá nhiều ánh nhìn dừng lại ở người đàn ông khác. Hơn nữa lần này tốn quá nhiều thời gian, Lãnh Nặc Băng cùng Lục Du nói quá nhiều, loại cảm giác này tốt. Tiến lên từng bước, Nam Cung Tước nói nhỏ bên tai Lãnh Nặc Băng:


      "Nặc Băng, chúng ta phóng hoa đăng ?"


      Lời Nam Cung Tước làm chặn suy nghĩ Lãnh Nặc Băng, nghĩ đến Nam Cung Tước hay giỡn, ngước mắt liền đón nhận đôi mắt đầy hi vọng của hắn, hắn là nghiêm túc. muốn xem người đàn ông này dùng ánh mắt câu lòng người, nhắm đôi mắt lại, Lãnh Nặc Băng vẫn lạnh lùng cự tuyệt :


      " cần!"


      Bọn họ phải tình nhân làm sao cùng phóng hoa đăng được! Hơn nữa vừa rồi Lục Du cũng , các cặp nam nữ hoặc là những người thầm phóng hoa đăng mới linh nghiệm, bọn họ cái gì cũng có, làm sao cùng hắn phóng hoa đăng!


      " được cãi lời!"


      Gắt gao ôm lấy eo của Lãnh Nặc Băng, Nam Cung Tước mạnh mẽ đem Lãnh Nặc Băng kéo vào ngực của mình! Rồi sau đó sai người hầu chuẩn bị hoa đăng. Lãnh Nặc Băng đương nhiên biết Nam Cung Tước muốn phóng hoa đăng theo ý kia, tránh suy nghĩ kia của Nam Cung Tước, lạnh lùng quăng ra câu:


      "Ấu trĩ!"


      Sau đó bất đắc dĩ theo phía sau. Lục Du đứng ở bên bờ, nhìn bóng lưng hai người, thủy mâu ôn hòa lên tia giận dữ, sau đó bình thường trở lại, cười nhạt chút, theo phía sau hai người!


      Ngày hôm sau cũng vậy, A Thái tiên sinh xuất . Kết quả giống như ngày hôm qua Lãnh Nặc Băng lại du ngoạn. Cả ngày Lãnh Nặc Băng cùng Nam Cung Tước ngồi ở lưng voi du ngoạn. Buổi tối thậm chí còn ngắm cảnh đêm Băng ́c.


      Ngày thứ ba, cũng là ngày cuối cùng, nhân viên bảo A Thái tiên sinh vẫn có mặt ở đây, Nam Cung Tước liền mang theo Lãnh Nặc Băng ra ngoài du lãm ngày.


      Lãnh Nặc Băng bắt đầu hoài nghi, Nam Cung Tước phải bỏ ra ba tỷ để du ngoạn với chứ. Lúc này mà muốn quay về thì quá dễ rồi.


      thực tế, Lãnh Nặc Băng ba ngày nay trừ bỏ du ngoạn, thực chất căn bản là có làm cái gì liên quan chuyện công tác. biết Nam Cung Tước muốn chính mình tới nơi này làm gì!


      Rốt cục ở ngày thứ ba sau khi du ngoạn về. Buổi tối, Lãnh Nặc Băng nhìn Nam Cung Tước lạnh lùng :


      "Tước thiếu gia, thời gian chỉ còn lại một ngày, nếu hợp đồng được ký tên, ngày mai tôi trở về!"


      Kỳ những lời này của Lãnh Nặc Băng xuất phát từ trong suy nghĩ, ngày mai phải trở về thôi, ba ngày nay cũng có việc gì làm, hắn lại phung phí ba tỷ để cho đùa giỡn! Nam Cung Tước nghe được lời Lãnh Nặc Băng, cười cười, đôi mắt lạnh như băng lộ vẻ xinh đẹp, môi mỏng hướng về phía trước ngoéo cái.


      "Nặc Băng, em đây là quan tâm tôi sao?"


      Như là sợ hãi hắn nhìn ra chính mình, Lãnh Nặc Băng đón nhận ánh mắt kia, môi đào hé mở:


      "Tự mình đa tình!"


      Sau đó nhanh về phía trước, bỏ mặc người phía sau. Đánh chết , cũng thừa nhận vừa rồi là quan tâm hắn.


      Lãnh Nặc Băng ngừng an ủi ở trong lòng mình, chính mình chẳng qua là cầm tiền của , cho nên mới nhắc nhở , đối, đúng vậy chính là như vậy! Như là nghĩ thông suốt, Lãnh Nặc Băng ngẩng đầu lên nhanh về phía trước!


      Nam Cung Tước nhìn Lãnh Nặc Băng bóng lưng cấp tốc mau, tiếng động cười cười!


      "Đúng là gái khẩu thị tâm phi*!"
      (*khẩu thị tâm phi: nói một đằng làm một nẻo)


      Sau đó cũng tới được nơi. Đến nhà ăn Lãnh Nặc Băng mới biết được, bữa cơm này là A Thái tiên sinh mời. Nguyên lai A Thái tiên sinh trở về.


      A Thái tiên sinh là người Thái Lan, nhìn qua cũng hơn ba mươi tuổi. Hôm nay có thành tựu như vậy, phần là dựa vào cố gắng chính mình, phần khác là do tổ tiên để lại.


      Đúng lúc A Thái tiên sinh nhìn thấy Nam Cung Tước, hai tay tạo thành chữ thập hướng Nam Cung Tước làm động tác chào hỏi của người Thái! Mà Nam Cung Tước cũng trở về kính chào với A Thái bằng động tác chào hỏi của người Thái!


      Nam Cung Tước hoàn toàn xem trọng A Thái! A Thái còn dùng phương thức chào hỏi của người Trung Quốc ôm Nam Cung Tước, biết A Thái tiên sinh ở bên tai Nam Cung Tước gì, rồi mới buông Nam Cung Tước ra.


      Sau đó A Thái liền nhìn đến Lãnh Nặc Băng phía sau Nam Cung Tước, trong đôi mắt lộ ý cười! Xuất phát từ lễ phép, Lãnh Nặc Băng đáp lễ A Thái tiên sinh bằng cái gật đầu!


      Chẳng qua Lãnh Nặc Băng rất ngạc nhiên, vừa rồi A Thái tiên sinh rốt cuộc cùng Nam Cung Tước cái gì, có thể làm cho người đàn ông này bình thường bất cẩu ngôn tiếu* lộ ra tia cưng chìu ý cười. Hơn nữa người đàn ông này phải là người Thái sao? (bất cẩu ngôn tiếu: ăn có ý tứ, cười tuỳ tiện)


      Đương nhiên mấy vấn đề này Lãnh Nặc Băng cũng chỉ suy nghĩ trong lòng, căn bản hỏi ra!


      Rơi tịch về sau, A Thái tiên sinh ngừng tỏ vẻ chính mình xin lỗi, bởi vì có chuyện đột xuất nên thể tới đón Nam Cung Tước được! Mà Lãnh Nặc Băng coi như làm hết phận , ngừng phiên dịch cho Nam Cung Tước.


      Nếu bản thân ở bên người đàn ông này, có ngày Thái ngữ của càng hoàn hảo, còn cảm giác biết là gì!


      Bởi vì cảm thấy chính mình thất hẹn với Nam Cung Tước, cho nên A Thái tiên sinh liền ký vào bản hợp đồng, kéo dài thời gian. Lãnh Nặc Băng nhìn bản hợp đồng, cũng hiểu được việc gì, liền mời Nam Cung Tước ký tên vào. Nam Cung Tước chấp đặt bút, rồng bay phượng múa ký thượng tên của bản thân.


      Chữ ký của cũng giống người của , khí phách mười phần!


      Chưa đầy tiếng đồng hồ, mọi việc đều được giải quyết nhanh chóng! Lãnh Nặc Băng rất ngạc nhiên, người đàn ông này rốt cuộc mang mình đến Thái quốc ba ngày là làm gì, chẳng lẽ bỏ ra ba tỷ cho bản thân đến nơi này du ngoạn ba ngày à?


      có chút khó hiểu đối với người đàn ông này, có thể cho tới bây giờ vốn tìm hiểu gì ở nhiều!


      Sau khi tạm biệt A Thái tiên sinh, hơn chín giờ. Trở về phòng, Lãnh Nặc Băng bước đến phòng tắm đơn giản muốn tắm sạch chút! Thay áo ngủ, Lãnh Nặc Băng chậm rãi tiêu sái ra phòng tắm!


      Mới ra cửa phòng tắm, Lãnh Nặc Băng cảm giác được hơi thở nguy hiểm tiếp cận, ánh đèn Ngân Bạch Sắc chiếu rọi lạnh như băng ở phía , ánh sáng trắng phát ra chói mắt.


      Hết chương 34
      quỳnhpinky, susu, tranthuy2 others thích bài này.

    5. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      có biến, có biến :yoyo64::yoyo64:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :