1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô dâu Hoa Yêu - Mặc Thanh Thành (Chương 14/66) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Chồng trước là loại sinh vật làm cho người ta dở khóc dở cười.

      Editor: TinhLinhTuyết

      Hàn Đam cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

      Tại sao người đàn ông đó mới ngày hôm qua còn đuổi theo chém N đao vậy mà hôm nay lại chào hỏi rất thân thiện, hơn nữa còn cẩn thận dẫn bọn họ cày phó bản?

      Chỉ trong đêm, hai người từ "Quan hệ vợ chồng" đơn giản biến thành "Quan hệ đòi nợ" phức tạp, vốn tưởng rằng sau này gặp mặt thể thiếu trận múa môi khẩu chiến rồi tan rã trong vui, cái khó ló cái khôn ngay cả lời lẽ ứng đối cũng chuẩn bị xong rồi, nhưng lại thấy đối phương nhàng thốt ra câu: "Liên Cơ, em cũng ở đây à!".

      Quả là câu đối thoại này nằm ngoài dự liệu của , điều này khiến lập tức sững sờ biết phải tiếp chiêu như thế nào.

      Đối với Sở Vân Phi cấp 112 mà , hạ phó bản Thiên Đô cấp 80 cũng thể nào nhận được kinh nghiệm. Vốn tưởng rằng hai người đàn ông này có giao tình cạn, nhưng kỳ quái là ngoại trừ câu "Hạ ba lượt" của Mặc Thiên ra hai người bọn họ cũng thêm bất kỳ lời nào với nhau kênh Tổ đội.

      Tốc độ quần quái của Sở Vân Phi rất nhanh, Liên Cơ và Mặc Thiên theo phía sau ta cố giữ khoảng cách xa để cày kinh nghiệm. Khung đối thoại hoàn toàn yên tĩnh.

      Tình huống này khiến Hàn Đan cảm thấy rất là khó chịu.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Chồng trước đại nhân! Hôm nay có ý định giết tôi sao?

      Trong sơn cốc, động tác phóng kỹ năng cuối cùng của Sở Vân Phi hơi chậm lại, sau đó ngừng lại ngay giữa trung tâm bầy quái, may mà những tiểu quái này này cũng hề tạo thành nguy hiểm đối với ta.

      Chốc lát sau ta hỏi.

      [ Tổ đội ] Sở Vân Phi: từng giết em?

      tức giận.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Xem ra hai ngày trước tôi bị ai đó chém ngã N lần, bị ai đó dẫn người tới nằm vùng truy bắt ở cửa Ma Thành, bị ai đó đòi lại 100 vạn nguyên bảo đều chỉ là ảo giác nhỉ? Vậy làm phiền với GM* tiếng để GM bù lại phần kinh nghiệm bị mất cho tôi.

      * GM = Game Matter: người quản lý game

      Im lặng trong chốc lát.

      [ Tổ đội ] Sở Vân Phi: Tuần này hề lên mạng, hôm nay là lần đầu tiên.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Dựa vào năng lực của tôi cũng thể trả thù được, cần gì phải chối cãi quanh co chứ.

      [ Tổ đội ] Sở Vân Phi: nghĩ cũng biết đại khái là có chuyện gì xảy ra. Người giết em phải là , nhưng dù sao nguyên nhân của chuyện này cũng là do gây ra, rất xin lỗi.

      cau mày. Quả là câu trả lời này rất có phong độ đàn ông, làm cho người ta thể nào chỉ trích được. Lúc này, người đồng đội khác vẫn im lặng nãy giờ chợt mở miệng.

      [ Tổ đội ] Mặc Thiên : Như vậy coi như xong?

      Hàn Đan sững sờ.

      ta giúp mình à? Thậm chí giọng điệu còn có chút mùi vị hùng hổ dọa người. ngờ Sở Vân Phi tức giận mà còn nhanh chóng đáp lại: "Hai ngày nay đều lên mạng, để dẫn hai người thăng cấp." Vừa dứt lời lập tức dấn thân vào nghiệp lớn đánh quái.

      Đối phương lấy lễ nhún nhường của quân tử để đối xử, nếu còn để ý tha thứ cho người ta cũng có vẻ mất khí độ. Hàn Đan thở dài, tìm được lý do nào khiến ta phải láo với mình. Lấy hiểu biết trước đây về Sở Vân Phi xem ra phẩm chất của người đàn ông này cũng xấu. Chỉ có khả năng duy nhất là —— dưới tình huống ta biết chuyện, có người dùng acc của ta để làm chuyện này. Thường ngày bản thân vốn cũng thường lui lại với người khác, chứ đừng tới kết thù. Hiển nhiên Sở Vân Phi cũng muốn nhiều về chuyện này, ngược lại còn mực gánh trách nhiệm chủ động xin lỗi, như vậy người chân chính ra tay tất nhiên là người rất thân thiết với ta. Đáp án sáng tỏ, ăn chua uống dấm tìm mình kiếm chuyện chính là người vợ mới cưới của ta.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: cần, tôi chỉ hi vọng sau này xảy ra mấy chuyện như vậy nữa, dù sao mùi vị bị người người ta đuổi giết cũng hề dễ chịu.

      [ Tổ đội ] Sở Vân Phi: như vậy nữa. bảo đảm.

      Ra khỏi phó bản, Hàn Đan từ chối lời đề nghị " dẫn bọn em thăng cấp nhanh hơn" của Sở Vân Phi, kiên trì tự mình chạy nhiệm vụ. Mặc Thiên trưng ra dáng vẻ thờ ơ với tiến độ, tiếp tục theo Tiểu Mao Lư của Liên Cơ qua lại như con thoi giữa các bản đồ.

      Dọc đường , đột nhiên Hàn Đan nhận được mật ngữ.

      [ Mật ngữ ] Sở Vân Phi: Em và cậu ta qua lại với nhau sao?

      Đó là bị ép buộc. . . . . . Nhớ tới Hà Xử Phong Lưu lại nhức đầu. Nhưng mà giải thích quá phiền toái, vậy nên dứt khoát thừa nhận.

      [ Mật ngữ ] Liên Cơ: Ừ.

      [ Mật ngữ ] Sở Vân Phi: Cậu ta chưa với em cậu ta là. . . . . .

      [ Mật ngữ ] Liên Cơ: Là gì?

      [ Mật ngữ ] Sở Vân Phi: Ha ha, có gì. Chuyện xảy ra trước đây, rất xin lỗi.

      Hàn Đan bị câu lấp lửng muốn lại thôi của ta biến thành tâm trạng mê man mờ mịt.

      [ Mật ngữ ] Liên Cơ: sao, đều qua rồi.

      [ Mật ngữ ] Sở Vân Phi: Thực lực của Mặc vượt xa , ở bên cạnh cậu ta em rất an toàn.

      Đầu Hàn Đan đầy vạch đen.

      nửa ngày, ra là ông gà bà vịt. muốn giải thích lại phát {Kênh đội ngũ} nhảy ra câu " muốn tự sát à?" Giương mắt nhìn, Liên Cơ đặt mình vào giữa ba con quái vật, cột máu đột ngột giảm nhanh, may là còn có vú em Mặc Thiên ở đây. vội vàng điều khiển nhân vật lui về góc phía sau, lấy tảng đá làm lá chắn, tách bọn quái vật ra rồi lần lượt tiêu diệt chúng nó.

      "Tôi chú ý. . . . . ." Hàn Đan gửi icon le lưỡi.

      "Sao vậy, người tình cũ khiến cho tâm trạng có chút yên à?" Giọng điệu của lộ vẻ hài hước.

      "Có người loạn ghép uyên ương (gán ghép uyên ương lung tung), nhìn nhầm tôi với thành đôi."

      "Ồ." Người đàn ông nào đó cười nhạt: "Vậy cũng tệ."

      ". . . . . ." Sau khi thoát khỏi nguy hiểm Hàn Đan tiếp tục vào kênh mật ngữ lần nữa, nhưng Sở Vân Phi lại hề đáp lời. Lời tới nửa cũng theo đó mà đành bỏ .

      "Sau khi làm xong nhiệm vụ này tính đâu?" Mặc Thiên hỏi.

      " biết, còn nhiệm vụ để làm nữa, phó bản đánh lại." Biểu tình của giống như đưa đám.

      "Gia nhập bang phái có nhiệm vụ bang phái."

      "Với cấp bậc và nghề nghiệp này của tôi có thể được vào tổ đội giống như cây vạn tuế nở hoa rồi, có bang phái nào lại chịu thu nhận chứ."

      Mặc dù ở khu "Phượng Hoàng" của còn chưa có người chơi nào đặt max level cấp 150, nhưng phần lớn đều có cấp bậc trăm. Thỉnh thoảng có bang phái thu nhận người chơi vào bang cũng ghi phải đạt cấp 120 trở lên, bỏ qua yếu thế nghề nghiệp là Hoa , cái cấp bậc xấu hổ này của cũng thể làm cho người thích được.

      "Muốn gia nhập ?"

      "Cái gì?"

      "Bang phái."

      " phải chính cũng gia nhập sao?" tra xét tài liệu nhân vật của , cột bang phái trống .

      "Đợi tôi lát." xong người này bèn hóa thành đường ánh sáng bạc biến mất khỏi chỗ cũ. Hàn Đan còn mê man lại thấy màn hình nhảy ra hộp thoại.

      [ Hệ thống ] Bang chủ Mặc Thiên muốn mời ngài gia nhập bang phái " bước tương tư" .

      dùng lực vịn tường. . . . . . ngờ vị này lại là phái hành động hàng giá .

      Thành lập bang phái chỉ cần thỏa mãn hai điều kiện, là người chơi đạt cấp 60 trở lên, hai là nộp khoản chi phí. Đối với Hàn Đan, bình thường ngay cả lúc mua thuốc cũng hận thể đánh ngất xỉu gã NPC lòng dạ hiểm độc kia mà mấy số lẻ liên tiếp ở phía sau của khoản chi phí lập bang cũng đủ khiến cho trực tiếp loại bỏ ý nghĩ này ngay từ trong đầu hơn nữa còn gắn mấy dòng chữ " liên quan đến bản thân" lên việc này. Giờ phút này cái vị nào đó chỉ bởi vì "Hai người đều có bang phái" mà nhanh chóng lập bang, quả là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.

      " lãng phí tiền, kỹ năng bang phái gì đó cũng phải căn cứ vào quy mô bang phái lớn thế nào để nâng cao, bang phái ít thành viên tiền vốn đầu tư và lợi nhuận hoàn toàn hề tỉ lệ thuận với nhau. . . . . ." Trong lòng thầm mắng người này đúng là tên phá của.

      "Càu nhàu nhiều biến thành bà già." Người nào đó lơ đễnh nhạo báng.

      ". . . . . ."

      Sau khi chọn "Gia nhập" Hàn Đan nhìn danh sách thành viên trống rỗng mà biết nên hình dung tâm tình của mình vào giờ phút này như thế nào. Mặc dù hành động của người này có vẻ có chút thể tưởng tượng nổi, nhưng nhìn thấy dòng chữ "Nương tử của Sở Vân Phi" đỉnh đầu Liên Cơ kể từ sau khi biến mất vẫn để trống danh hiệu nay được bổ sung bằng dòng chữ "Phó bang chủ bước tương tư", trong lòng chợt có loại trung thành nhàn nhạt.

      Bang chủ và Phó bang chủ. Bang phái chỉ có hai người, nhưng cũng coi như là có nhà để quay về.

      [ Bang phái ][ Phó bang chủ ] Liên Cơ: Này, Bang chủ đại nhân! Có cần tôi lên kênh thế giới kêu mấy tiếng để triệu tập vài người vào bang ?

      [ Bang phái ][ Bang chủ ] Mặc Thiên : có loa à?

      [ Bang phái ][ Phó bang chủ ] Liên Cơ: Làm nhiệm vụ tân thủ được phát năm cái, vẫn chưa sử dụng.

      [ Bang phái ][ Bang chủ ] Mặc Thiên : Được rồi.

      Dù gì người ta cũng chứa chấp mình, bỏ thêm chút sức lực cũng là điều nên làm. đứng bên cạnh kho hàng ở Thành Thiên Hương, đoan đoan chính chính liên tục xoát câu "Bang phái cấp 1 - [ bước tương tư ] thu người, cấp bậc giới hạn, nam nữ đều được, nhanh chóng gia nhập nào!" năm lần.

      Lúc này là chín giờ sáng, đa số người chơi online vẫn còn treo máy. Hàn Đan nhìn tin tức mình vừa phát ra lập tức bị mấy đoạn trò chuyện qua lại và tiếng la hét mua bán đè xuống, biến thành đá chìm xuống biển như trong dự liệu bèn lên tinh thần làm nhiệm vụ bang phái. Trong lúc buồn rầu lo lắng vì biết đâu thu thập tám viên Minh Linh màn hình bỗng nhảy ra hộp thoại.

      [ Hệ thống ] Người chơi Hà Xử Phong Lưu gửi cầu muốn ôm ấp thương với ngài.

      Liên Cơ: "Sao hay xuất quỷ nhập thần vậy?"

      Hà Xử Phong Lưu vỗ cánh ôm bay về hướng Ma Thành: "Vi phu vừa lên mạng lập tức trèo non lội suối chạy đến đây vậy mà phu nhân lại lạnh nhạt như thế, đúng là làm cho người ta đau lòng." Nhìn thấy danh hiệu đỉnh đầu dừng chút: "Bang chủ của em là ma tộc à?"

      Liên Cơ: "Nhân tộc. Sao vậy?"

      "Ồ." Người đàn ông nào đó phát ra tiếng cười khẽ chân tướng, "Bang phái chỉ có hai người quá lạnh lẽo buồn tẻ, bằng đến bên cạnh ."

      "Miễn , tôi muốn vào trong bang của để bị người ta xem thường."

      Bang "Ám các" của Hà Xử Phong Lưu có thực lực rất mạnh, là nơi tụ tập của đám thợ săn tiền thương. có Kim Cương Toản, cũng dám đứng bên phía nghề đồ gốm (Yu: hiểu tác giả gì luôn @_@).

      "Thoát tổ đội , dẫn em thăng cấp." cũng cưỡng cầu.

      Hàn Đan nhiệm vụ cả buổi sáng, cũng cảm nhận được đầy đủ khổ cực của việc tự mình đánh quái, giờ phút này lại bị dụ dỗ nên rất có khí phách đáp tiếng ‘’Được’’. Chợt nhớ tới Bang chủ đại nhân vất vả, bèn hỏi.

      Liên Cơ: "Có thể mang thêm người ?"

      Hà Xử Phong Lưu: "Giống đực cần bàn nữa."

      Liên Cơ: "Vậy coi như xong, tôi vẫn nên tự mình đánh quái hơn."

      Hà Xử Phong Lưu: " nhớ hình như có ai đó còn thiếu 100 câu."

      Liên Cơ: "Chắc muốn tôi kêu trăm lần ‘ tôi là heo ’ ở kênh thế giới đấy chứ?"

      Hà Xử Phong Lưu: "Có chơi có chịu. Chẳng qua nếu như đổi thành câu khác có thể suy nghĩ để cho em chỉ kêu lần."

      Liên Cơ: "Đổi thành câu gì?"

      Hà Xử Phong Lưu: "Chính là câu em từng lúc thổ lộ."

      Liên Cơ: "Làm phiền cho thêm những lựa chọn khác."

      Hà Xử Phong Lưu: "Theo luyện cấp."

      Liên Cơ: "Tôi có theo hoàn toàn cũng chỉ là cọ kinh nghiệm, ngược lại kéo các thụt lùi."

      Đối phương dừng chút rồi đáp lại.

      "Trọng điểm của câu kia phải là ở hai chữ phía sau."

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 14: Gió thổi cờ động, gió động, cờ động, động chỉ là tâm.

      Editor: TinhLinhTuyết

      Bắc Hàn Tuyết bên ngoài Ma Thành là bình nguyên đóng băng ngàn dặm, núi băng liền nhau mênh mông nhấp nhô, nhánh sông như chiếc áo màu bạc bao bọc bình nguyên.

      Gió cuốn bụi tuyết bay lả tả trung, dường như có thể cảm giác được hơi lạnh xông tới mặt. Từ trung cúi mắt nhìn xuống, chỉ thấy mọi thứ giống như mộng cảnh màu trắng bạc.

      Đối với Liên Cơ bị người nào đó "Uy hiếp" đến đây mà , vì bỏ lại đồng đội mình chạy tới đây cọ kinh nghiệm nên từ đầu đến cuối trong lòng đều cảm thấy có chút đau lòng. Mặc Thiên ngay cả câu cũng hỏi nhiều, chỉ đáp tiếng "Được" rồi giải tán đội ngũ.

      Cảnh tượng duy mỹ* được game thiết lập mặc định khiến Hàn Đan rất là say mê, nhưng lại phát người nào đó ôm mình vẫn vỗ cánh dừng ở giữa trung, hề có ý hạ xuống.

      *Duy mỹ: Vẻ đẹp có hai.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Đây là làm gì vậy?

      [ Tổ đội ] Hà Xử Phong Lưu: Bồi dưỡng độ thân mật.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Mời tiếng người.

      [ Tổ đội ] Hà Xử Phong Lưu: Chờ mấy người nhóm Thất.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Xuống mặt đất chờ được sao?

      [ Tổ đội ] Hà Xử Phong Lưu: Em từng thấy cá mập giành thức ăn chưa?

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Suy nghĩ của nhảy vọt nhanh .

      Đôi cánh màu u lam trượt đoạn, người đàn ông nào đó bèn giải trừ trạng thái ôm nhau.

      Liên Cơ rơi xuống từ tầng trời thấp, chân vừa mới chạm đất, chỉ thấy lớp băng bề mặt ở chung quanh đột nhiên vỡ toang, vài trận gió tuyết chui ra từ dưới đất. Từng trận gió xoáy từ từ tạo thành hình người, từ trong suốt trở nên cụ thể, cuối cùng trở thành tóc dài phiêu dật con ngươi trong suốt, đầu là hai chữ "Tuyết Nữ" màu đỏ tươi rất bắt mắt.

      Nếu dõi mắt nhìn xuống từ bầu trời, có thể tinh tường nhìn thấy toàn bộ Tuyết Nữ vừa mới thành hình ở quanh đấy đều nhanh chóng xúm lại bao vây Liên Cơ, dùng móng vuốt vừa nhọn vừa dài của bọn họ phát động công kích.

      Tất cả xảy ra rất nhanh, ngón tay của vẫn còn dừng con chuột chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào Liên Cơ màn hình ngã xuống đất. Trong khoảnh khắc ngã xuống, đám Tuyết kia lập tức rối rít xoay người cách đẹp đẽ và rực rỡ, sau đó biến mất bình nguyên đóng băng rộng mênh mông.

      Ngoại trừ việc mặt đất có thêm cái thi thể màu đỏ tươi ra phong cảnh vẫn đẹp như mới vừa rồi.

      —— từng thấy cá mập giành thức ăn chưa?

      Lần này chẳng những thấy, mà còn tự mình thể nghiệm quá trình làm thức ăn của cá nữa.

      "Thú vị ?" Người nào đó vẫy cánh dừng ở giữa trung, nhìn từ cao.

      " dám ném tôi xuống!" hận đến nghiến răng nghiến lợi.

      "Vi phu chỉ thỏa mãn cái nguyện vọng ‘muốn rơi xuống đất’ của phu nhân mà thôi." tỏ vẻ giống như vô tội.

      hàng icon phun lửa: " tại tôi tương đối muốn thực nguyện vọng ‘ chết ’."

      "Tiểu tinh, mặt đất lạnh đấy." Tuyết Nha chạy đến đầu tiên, giọng hài hước, hoàn toàn có chút tấm lòng đồng cảm nào cả.

      "Trời băng đất tuyết, đại hiệp còn cầm cây quạt chuyên nghiệp như thế, khiến cho tôi cảm thấy ra mặt đất vẫn thể tính là quá lạnh." nhanh chóng hoàn trả, cho biết tay.

      "Ha ha." Thất cười tràng dài, rất phối hợp: "Quả là nhóc thú vị."

      Thú vị cái rắm. Hàn Đan vô cùng căm phẫn liếc mắt xem thường.

      Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ thong dong tới trễ, sau lưng còn có con Phi Ưng bay lượn theo.

      Thất thốt ra câu: "Ồ ồ, có náo nhiệt để xem rồi!" xong bèn đáp xuống trước là gương, mấy kỹ năng quần công nổ tung, quét ngã đám Tuyết Nữ rối rít chui ra ngoài. Tiếp đó Tuyết Nha và Hà Xử Phong Lưu cũng đáp xuống nơi gần đó, mọi người đứng cùng chỗ, treo máy đánh quái. Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ vừa hồi sinh cho mọi người vừa bảo vệ Liên Cơ, đồng thời sử dụng Trượng Chiêu Hồn nhìn giống như cái xẻng của đánh Tuyết Nữ. Bốn người vừa vặn đứng thành hình vuông, đặt Liên Cơ trong khu vực an toàn, ngay chính giữa đội hình này.

      mặc váy trắng nhảy từ lưng chim ưng xuống khẽ gọi tiếng "Phong lưu ca ca", sau đó lại tiến lên vài bước, đứng ở bên cạnh Hà Xử Phong Lưu, giương cung bắn tên, giúp giết quái.

      ra là Hồ Điệp Lan.

      [ Tổ đội ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Là do ấy tự theo tới. Tại cậu tiểu tinh mất mạng bảo tôi chạy tới đây nhanh chút, nếu tôi dẫn ấy đến những địa phương khác hóng gió rồi, cái này thể trách tôi.

      [ Tổ đội ] Tuyết Nha: Tôi đoán. . . . . . Nếu phải tại vì cần bốn người dụ quái bảo đảm vị trí chính giữa an toàn cậu sớm bị cậu ta giết chết rồi.

      Hàn Đan chỉnh góc nhìn hướng về phía Hồ Điệp Lan. Có lẽ những trong Võng Du phải nên như thế, tạo hình tươi đẹp, váy trắng như hoa lan, dịu dàng như nước, khéo hiểu lòng người. Hai người họ đứng cùng chỗ giống như Dương Quá và Tiểu Long Nữ, đôi phu thế tài đức song toàn. Mà Liên Cơ màn hình lại hoàn toàn có chút phong cách ngọc nữ nào cả, trang sức có hoa văn đỏ tươi như dấu Chu Sa điểm trán, váy đỏ khát máu, đôi mắt quyến rũ như tơ, lại có thêm vài phần phong trần chua ngoa, ngược lại càng giống như là Kim Tương Ngọc trong Khách Sạn Long Môn.

      Hạn mức tối đa của tổ đội là năm người, bình thường nếu như tổ đội đầy, người thừa thãi biết điều rời , Hồ Điệp Lan lại mực lựa chọn đáp xuống bên cạnh Hà Xử Phong Lưu. ràng cho thấy là ta chờ người đàn ông kia đáp lại.

      Theo Hàn Đan thấy, hoặc là Hà Xử Phong Lưu đuổi mình khỏi đội để thêm ta vào chỗ, hoặc là mở miệng mời ta rời . Vậy mà đợi lúc, thế nhưng lại hề làm gì cả. Vì vậy mặn nhạt hỏi câu.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: tại là tình huống gì vậy, tôi có phải là người thừa ?

      Hà Xử Phong Lưu vẫn có phản ứng gì.

      bĩu bĩu môi, thoát khỏi đội sau đó hóa thành đường sáng quay về thành.

      [ Tổ đội ] Tuyết Nha: rồi ư?

      [ Tổ đội ] Thất: cho cùng cũng là lỗi của Dạ, do cậu ta dẫn kia
      [​IMG]
      sanone2112 thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :