1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô dâu Hoa Yêu - Mặc Thanh Thành (Chương 14/66) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 6: Về vấn đề cần tiền hay là cần mạng, tôi hi vọng có thể giữ lại tiền của tôi, lấy mạng của người khác.

      Editor: Tinh Linh Tuyết

      Trong 《 Lục giới 》, Di Hồn Sư là nhân vật đặc biệt.

      Nếu như những nghề nghiệp khác là các loại nước trái cây, Di Hồn Sư chính là chỉ bàn nước trái cây hợp lại. Nó là trung tâm tập hợp tất cả những thuộc tính chuyên biệt bình thường nhất của mỗi nghề nghiệp, và cũng là nghề nghiệp có ít kỹ năng chuyên biệt nhất.

      Di Hồn Sư chỉ có kỹ năng ——"Chuyển Phách Di Hồn". Trong nháy mắt, thời gian duy trì của kỹ năng là 5 phút, thời gian hồi phục thuộc tính như cũ là 10 phút. Điều kiện để thi triển kỹ năng là dời toàn bộ hạng mục thuộc tính nào đó chỉ trong khoảng thời gian ngắn. Sau đó tạo ra lựa chọn đạt được toàn bộ kỹ năng của nghề nghiệp bất kỳ cùng cấp bậc. Chẳng hạn như, hạ trị số nội lực vốn có là 45 điểm thành số 0, rồi chuyển lên trị số trí lực vốn có là 50 điểm, để biến thành 95 điểm. Sau đó lựa chọn nghề nghiệp Pháp Sư, Y Giả (thầy thuốc) vân vân… có cùng trị số trí lực mật thiết tương quan, đạt được uy lực lớn mạnh hơn. Nhưng trong vòng 5 phút trị số trí lực là 95 liên tục giảm dần, cho đến khi quay về 50 điểm, mà trong 10 phút trị số nội lực vẫn là 0.

      Thiết kế như vậy tạo tác dụng chủ đạo là ưu thế lúc luyện cấp mạnh, thao tác lúc PK gặp khó khăn lớn, trong thời gian đợi thuộc tính hồi phục năng lực tự vệ yếu, phương thức phân phối điểm thuộc tính tồn tại tạo nên loạt tranh cãi, khiêu chiến vân vân… cực lớn. Cho nên người chơi lựa chọn loại cơ duyên này nghề nghiệp này có thể đếm được đầu ngón tay.

      Nhưng mà, tất cả tâm huyết bỏ ra ở giai đoạn trước và kinh nghiệm gian khổ phải trải qua ở giai đoạn sau đều nhận được hồi báo hậu hĩnh. Cao thủ PK và ám sát bảng danh sách, Di Hồn Sư chắc chắn là bắt mắt nhất, khi đối tượng PK là Di Hồn Sư đẳng cấp cao, cũng tương đương phải đối mặt với công kích mạnh mẽ của ít nhất ba loại nghề nghiệp khác nhau.

      Đệ nhất Di Hồn Sư ở bản khu có Hà Xử Phong Lưu là nổi danh nhất, cũng phải là vì có tỷ số thắng cao bảng PK, mà là bởi vì khoản nợ phong lưu và số đào hoa của . Nghe , 47 lần PK bảng xếp hạng của tuyệt đại đa số đều là bị phái nam trả thù.

      Lý do cuối cùng là bởi vì phụ nữ.

      Có rất nhiều người chơi nữ có khuynh hướng dựa vào những người chơi nam được gọi là "Đại thần" có cấp bậc cao, trang bị tốt, thực lực mạnh, tạo thành quan hệ tình võng du. thể nghi ngờ, Hà Xử Phong Lưu chính là vị ngậm vàng khá cao trong số đó. có phong độ mà keo kiệt, có nội hàm mà cuồng vọng, đối với những con mồi tự mình đưa tới cửa, ai đến cũng cự tuyệt. Khi tên "Kỵ Sĩ Hắc Mân Côi" này và cùng nhau xuất chung chỗ, mọi người đều cho rằng cái vị Tiểu Lạt Tiêu* khuynh đảo vô số hùng này là người hủy diệt lãng tử, ngờ chưa được mấy ngày, cùng "Hồ Điệp Lan" dịu dàng động lòng người ra vào thành đôi. Vì vậy, hai đóa hoa kiều người đàn ông mà buồn bực trở mặt ra tay tàn nhẫn, khiến bao nhiêu thiếu niên phải tan nát cõi lòng.
      * Hạt tiêu . Ý chỉ những mạnh mẽ.

      Nhưng mà mập mờ vẫn là mập mờ, cuối cùng cũng chưa từng thấy chính thức gọi ai là "Nương tử" .

      Lúc này, câu "Nương tử đừng sợ", lập tức khiến toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.

      lúc lâu sau, chỉ thấy tiểu thư Hắc Mân Côi hung hăng bỏ lại câu "Ngươi đừng hối hận!" Rồi biến mất như làn khói. Trong lúc Hàn Đan suy đoán biết cái từ "Ngươi" này có phải là ám chỉ mình hay , Hồ Điệp Lan lại mở miệng : "Phong Lưu ca ca thích ta ư?"

      Hà Xử Phong Lưu: "Ừ."

      Hồ Điệp Lan: "Hai người sắp kết hôn sao?"

      Hà Xử Phong Lưu: "Ừ."

      Hàn Đan run rẩy. Ai sắp kết hôn với ai?

      Hồ Điệp Lan: "Nếu như đây là quyết định của , vậy em xin chúc phúc cho hai người."

      Hà Xử Phong Lưu: "Cám ơn."

      Nhìn bóng dáng Hồ Điệp Lan biến mất ngay trước mắt, Hàn Đan khỏi cảm khái vạn phần. Vì hai đáng thương bị lừa gạt này, cũng vì tương lai ảm đạm của mình. . . . . .

      Trong tổ đội, mọi người tiến hành cuộc thảo luận sôi nổi.

      [ Tổ đội ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: . . . . . . Muốn kết hôn à?

      [ Tổ đội ] Thất: Bao giờ tổ chức?

      [ Tổ đội ] Tuyết Nha: Nghe , nếu cậu kết hôn đại biểu tin vui của người chơi nam cũng đến.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: . . . . . . Tôi muốn xác định chút, cái chủ đề mà các hề liên quan tới tôi.

      [ Tổ đội ] Thất: Em cảm thấy trừ em ra, còn có ai có thể kết hôn với cậu ta?

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Trong các ai cũng được, tôi kỳ thị hảo cơ hữu*.
      *Hảo cơ hữu: Chỉ quan hệ bạn bè cùng giới tính đặc biệt tốt như em. Cái gọi là “cơ “, chính là dịch từ “gay” trong tiếng , ý gọi nam đồng tính luyến, “hữu” là bạn.

      [ Tổ đội ] Hà Xử Phong Lưu: Chín giờ tối mai, em có mạng ?

      mạng sao?

      Làm bia đỡ đạn cho còn chưa tính, giờ còn bị ép cưới nữa sao?

      Tuy người khác coi như là đại thần tôn quý lấp lánh ánh vàng, nhưng mà chuyện kết hôn này dù gì cũng là việc của hai người, sao lại có ai hỏi thử ý kiến của chút chứ? Giống như đám người này biết mình nhất định có dị nghị vậy.

      Đại thần có gì đặc biệt hơn người chứ, có thể ăn thay cơm được sao?

      nàng họ Hàn cam lòng, ngón tay nhanh chóng gõ ra đống chữ.

      [ Tổ đội ] Liên Cơ: Trước đây cứu tôi mạng, mới vừa rồi tôi giúp đuổi hai , coi như là huề nhau. quấy rầy các thương thảo đại kết hôn nữa, tôi trước bước, bái bai.

      Dứt lời lập tức rời khỏi tổ đội, dùng Thuật Hồi Thành trở về thành chủ của Tộc—— Thành Thiên Hương.

      Lang Yên Chi Địa, bốn người chém quái.

      [ Tổ đội ] Thất: Ha ha, chạy rồi.

      [ Tổ đội ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Cái giọng điệu vừa rồi là cầu hôn hay hẹn người ta quyết đấu thế? vất vả kinh doanh thành acc vạn người mê, để cho cậu lãng phí. . . . . .

      [ Tổ đội ] Tuyết Nha: Kế tiếp cậu tính làm gì? Buông tay à?

      Ánh sáng lấp lánh bay lượn, thân hình khổng lồ của Sa Thú bị trảm kích, ầm ầm ngã xuống đất thành chuỗi đẹp mắt.

      Giữa đại mạc mênh mông, gió cuốn cát vàng, huyên náo tung bay.

      Đôi cánh màu u lam ở phía sau giương rộng, phóng lên trời.

      nét mặt mỉm cười và câu kia cùng xuất ở trong kênh đối thoại của tổ đội.

      "Muốn trốn cũng thể trốn được, tự nhiên quay lại thôi."

      Nhìn bóng dáng Hà Xử Phong Lưu biến mất ở nơi xa, mấy người vẫn còn đứng ở chỗ cũ trầm mặc trong chốc lát.

      "Này, tôi bị hoa mắt à, cậu ta thế nhưng lại dùng vẻ mặt kia? Còn cười nữa!" Thất lảm nhảm, "Đây là muốn bán đường lối của trăm họ à?"

      "Ha ha." Tuyết Nha cười khẽ.

      Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: "Cậu còn cười ra tiếng."

      "Càng ngày càng thú vị." Hồ Diện Nhân phe phẩy quạt giấy, "Có người nghiêm túc đấy."

      "So với thăng cấp gì đó, tôi thích xem náo nhiệt hơn." Thất vỗ cánh.

      "Rốt cuộc cậu cũng có đề nghị bình thường." Có người phụ họa.

      Qua giây lát, cát vàng ngoại trừ Sa Quái gầm thét, hoàn toàn có vết chân người.
      Last edited by a moderator: 6/10/15
      sanone2112 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Quả nhiên vẫn là tự mình làm nhiệm vụ thực tế hơn.

      Sau khi nhận nhiệm vụ từ Bàn Chưởng Quỹ ở Ngân Hàng Tư Nhân, Liên Cơ lập tức cho gọi con lừa da lông ngắn màu đen mà Hệ thống phát cho tân thủ bước thấp bước cao chạy đưa tin cho Tiền phu nhân ở sườn núi cách ngoại ô mười dặm.

      Nhiệm vụ đưa tin tốn khá nhiều thời gian, phần thưởng cũng tính là nhiều, vậy nên có rất nhiều người chơi đều muốn tốn thời gian vào nó. Đối với Liên Cơ mà đánh chết con quái bình thường cũng phải kéo theo rất nhiều thời gian và phí thuốc, đây lại là nhiệm vụ vừa đơn giản vừa có thể kiếm tiền, cho nên mỗi ngày đều phải làm.

      Bên ngoài Thành Thiên Hương, cỏ xanh hoa thắm đua sắc, chim hót ca hoa tỏa hương, quả là cảnh tượng bình yên, thư thái.

      Hàn Đan ôm tâm tình du xuân thả con lừa lên trước, cho đến khi thấy tên tuổi đính đầu mấy người khoác Chiến Giáp đột ngột xuất trước mặt .

      Hoa ra khỏi thành làm nhiệm vụ gặp được Kiếm Tiên mặc bạch y* đứng bồi hồi ở ngoài cửa thành, hình ảnh như vậy nếu bị mấy kẻ thích lấy cẩu huyết làm thú vui ở Thành Mặc Thanh nhìn thấy [ Hàaa...! Hàaa...! Ha ha ha ha. . . . . . ], tất nhiên YY* ra đoạn tình rách nát còn gì. Chỉ tiếc rằng, sau khi ly dị nhân vật chính là Liên Cơ và Sở Vân Phi giao nhận tài sản ràng, những gã đàn ông Tiên Tộc làm vai phụ sau lưng nam chính lại muốn cùng xông lên chém nữ chính.
      *bạch y: y phục màu trắng.
      *YY: tưởng tượng

      Hàn Đan lập tức ngửa mặt lên trời thở dài, hôn nhân chẳng những là nấm mồ tình , mà còn có thể khiến cho bản thân hài cốt còn.

      Thành Thiên Hương là khu vực an toàn, nhưng kỹ năng Hồi Thành bị đóng băng, giờ phút này cũng dám chắc những người ở đây có đuổi kịp trước khi chạy về thành hay .

      có thể đoán được nếu mình "Đan Phi" sau đó cũng gặp chút bất trắc, nhưng lại nghĩ rằng bất trắc tới nhanh như vậy. Nhìn Sở Vân Phi bố trí xong thiên la địa võng ôm cây đợi thỏ, Hàn Đan nhanh chóng di chuyển con chuột lên biểu tượng "Thoát khỏi trò chơi".

      Nếu logout có thể tránh được hôm nay, vậy còn ngày mai sao? vừa nghĩ đến cái vấn đề này, thoáng chần chờ. Bây giờ trả lại trăm vạn cho gã đàn ông căn bã quỷ tha ma bắt này rồi, lỡ nhận tiền xong lại chạy tới đuổi giết phải làm sao?

      Suy tính lại, mặc áo đỏ cưỡi lưng lừa chợt mở miệng.

      [ Lân cận ] Liên Cơ: Sở Vân Phi, tôi có thể trả lại trăm vạn này cho , nhưng mà phải lên Kênh Thế giới đảm bảo bắt đầu từ hôm nay tìm tôi lôi thôi nữa.

      [ Lân cận ] Sở Vân Phi: Mặc dù dùng trăm vạn này để mua mạng hèn của cũng hơi mắc chút, chẳng qua là tôi lại rất thích nhìn thấy phải xóa nick.

      [ Lân cận ] Liên Cơ: nhất định phải đuổi tận giết tuyệt sao?

      cực kỳ tức giận, nhưng lúc lâu sau vẫn thấy đối phương đáp lại.

      Cả đám Tiên Tộc cũng còn động tĩnh gì, chỉ đứng nguyên tại chỗ ra tay. Điều này khiến cho có chút mê man.

      Lơ đãng liếc lên bản đồ , cách phía sau mình xa có chấm màu đỏ. điều chỉnh góc nhìn, quan sát phía sau.

      Ở cổng Thành Thiên Hương, bên trong cửa động cực lớn giăng đầy cây mây màu xanh, bóng người mờ ảo tung người bay xuống. Mà ngoài thành, ánh mặt trời màu vàng che phủ cả trời đất, như cánh bướm mềm mại.

      Ở cửa thành, dọc theo vùng tiếp giáp của ánh sáng và bóng tối, bóng người đứng lơ lửng giữa trời.

      Trong biến ảo của ánh sáng, khuôn mặt lúc tái nhợt lúc diêm dúa lẳng lơ, con ngươi màu tím phát ra những chấm màu xanh lạnh lẽo.

      Khóe môi mím chặt, hai mắt rũ xuống, từ đầu đến cuối vẫn thể nhìn ra hỉ nộ nét mặt lạnh như băng.

      Mái tóc màu bạch kim buộc lại lay động theo gió, tà áo màu đen bay phần phật trong gió, đường cong viền áo giãn ra như những cơn sóng biển.

      Phía sau là đôi cánh màu u lam mang theo hơi thở quỷ dị bí hiểm, tựa như đốt cháy, tựa như hủy diệt.

      Giờ phút này, rốt cuộc cũng hiểu đám Tiên Tộc kia kiêng kỵ cái gì. Mà người nọ lại chỉ đứng cách sau lưng xa, có bất kỳ động tác gì.

      Ba bên bất động.

      Nếu như tầm nhìn có thể điều chỉnh đủ lớn, có thể quan sát khắp vùng đất này, chắc thấy tình huống bây giờ nhất định là rất thú vị.

      Phía trước là Tiên Tộc xác định mục tiêu nhưng lại do dự rồi lại bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay; phía sau là Hà Xử Phong Lưu ý định khó dò, xuất vào ngay thời điểm mấu chốt nhưng từ đầu đến cuối vẫn biến sắc; ở giữa là bản thân giống như miếng lạp xưởng kẹp trong cây xúc xích bị nướng cháy.


      Khung cảnh yên tĩnh quá mức quỷ dị làm cho người ta cảm thấy cực kỳ áp lực.

      thở dài.

      Xuất vào thời gian như vậy, tình thế như vậy nhưng lại ra tay, chỉ có lý do —— đợi.

      Đợi nhờ giúp đỡ.

      Đợi thỏa hiệp.

      Đợi tìm kiếm che chở.

      Đợi cam tâm tình nguyện.

      Phong cách làm việc của người này đúng là đáng đánh đòn.

      màn hình nhảy ra mật ngữ của Hà Xử Phong Lưu ——"Còn qua đây?"

      Hàn Đan cắn răng, ngay cả giọng điệu chuyện cũng rất đáng đánh đòn. . . . . .

      [ Mật ngữ ] Liên Cơ: muốn tôi "Qua" đâu?

      [ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Nếu như em trừ đến bên cạnh , còn có đường khác có thể , xin tùy ý.

      Hàn Đan khinh miệt "Cắt" tiếng, lầm bầm: "Tôi còn có thể bỏ acc hoặc là chơi trò chơi rách nát này nữa. . . . . ."

      tới lui, 《 Lục Giới 》cũng coi như là game online mà chơi tương đối thuận tay, bảo bỏ acc căn bản là thể bỏ được. Dù sao, đối với , luyện Hoa nổi tiếng là khó thăng cấp đến cấp bậc này, chuyện rất có cảm giác thành tựu rồi.

      Cưỡi hổ khó xuống.

      [ Mật ngữ ] Liên Cơ: muốn kết hôn với tôi à?

      [ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: có chỗ nào khiến em hài lòng sao?

      Cái vấn đề này khiến cho Hàn Đan giật mình.

      Ngoại trừ tính tình hơi tình bất định chút, những mập mờ ở bên cạnh cũng nhiều chút, cũng được coi như là vị đại thần tôn quý ngậm vàng rất cao, nhưng. . . . . .

      [ Mật ngữ ] Liên Cơ: Tôi có gì để bất mãn cả, nhưng mà công tử Phong Lưu đây muốn lấy vợ, người tới hưởng ứng lệnh triệu tập chắc cũng phải xếp hàng dài từ Ma Thành tới Thần Thành, cần gì phải tìm tôi.

      Hai Thành này ở đông, ở tây, khoảng cách tính theo đường thẳng là xa nhất.

      [ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: phải là em muốn ở cùng chỗ với sao? thành toàn giúp em thôi.

      Hàn Đơn 囧 thành mặt bánh nướng.

      Ước chừng là bị tình hình giằng co kéo dài mãi làm cho phát bực, nên đám Tiên Tộc ở phía trước thúc ngựa tiến lên trước thử dò xét. Lúc này, Liên Cơ hoàn toàn rơi vào phạm vi công kích của bọn họ. Hà Xử Phong Lưu vẫn đứng nguyên tại chỗ như cũ, có bất kỳ hành động nào tỏ ý muốn ra tay tương trợ.

      tức giận. Người này ràng là thừa dịp cháy nhà hôi của, muốn ép mình kết hôn với . Mà tình thế cấp bách trước mắt, có thể bảo vệ bị luân bạch, chỉ có tên nghiệt đứng sau lưng này.

      thể đưa ra quyết định.

      [ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Cấp bậc của sính lễ và hôn lễ tuyệt đối thấp hơn bình thường, trong thời gian hôn nhân còn duy trì có nghĩa vụ bảo vệ em. Hơn nữa, ngoại trừ trò chơi, nảy sinh bất kỳ liên lạc thực tế nào với em.

      [ Mật ngữ ] Liên Cơ: Điều kiện là gì?

      [ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Quan hệ hôn nhân phải giữ vững đến khi đồng ý kết thúc mới thôi.

      Nhìn thấy cam đoan của , Hàn Đan lại càng kiên định. Kết hôn trong game gì đó, đối với vốn chính là hải ngoại tiên sơn, hư vô mờ mịt. sợ nhất là gặp phải loại con trai ngừng hỏi thăm số điện thoại di động, cầu video này nọ.

      Cuộc giao dịch này, dù nhìn thế nào, cũng đều thấy là mình được lợi.

      Lúc này, Kiếm Khí trong tay Sở Vân Phi tăng vọt đột nhiên tiêu tán, ngay cả đám Tiên Tộc ngạo mạn xông lên phía trước cũng hẹn mà cùng ngừng bước.

      Chỉ vì câu .

      Trong màn hình, quất roi giục con lừa xoay người sang chỗ khác, tóc xanh nhàng đung đưa trong gió, váy áo đỏ thắm tung bay phấp phới như bươm bướm bay lượn.

      phong tình vạn chủng mở miệng.

      "Phu quân, mập quá nên bị mắc kẹt ở cổng thành à?"
      Last edited by a moderator: 6/10/15
      sanone2112 thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7: Tán tỉnh và tình cảm khác nhau ở chỗ, bạn có nguyện ý đập tiền hay .
      * Tán tỉnh: 调情 (hán việt: điều tình). Tình cảm: 情调 (hán việt: tình điều)


      Editor: Tinh Linh Tuyết

      Trong võng du có rất nhiều chuyện đau buồn, ví dụ như, công kích BOSS cấp quái như mưa to gió lớn, chém tới khi nó còn chút máu bản thân bị treo máy; lại ví dụ như, chịu nhiều đau khổ đập tiền đuổi theo mỹ nhân trong truyền thuyết, đoạn video, cuối cùng phát đối phương là ông chú râu ria xồm xàm; lại ví dụ như, trăm cay nghìn đắng dây dưa với BOSS mới rơi ra cái vũ khí có thuộc tính cao, giữa chừng lại rớt mạng. Hay lại ví dụ như, đối tượng mình đuổi giết bị mình nằm vùng bao vây ở ngoài cửa thành vừa đúng lúc sắp bắt được, lại thể nhào tới ra tay.

      Hàn Đan cảm thấy, lúc này Sở Vân Phi quả là làm cho người ta rất đồng tình. trời sinh người thích gây chuyện, nhưng mà loại chuyện cáo mượn oai hùm như vậy, là luôn làm cho tâm tình người ta rất vui thích.

      Vì vậy, ngoài cổng Ma Thành, Liên Cơ cưỡi lừa nghênh ngang xuyên qua giữa đám Tiên Tộc cách bình yên vô , theo phía sau là điểu nhân cánh lam, còn có ba vị quần chúng chạy đến xem náo nhiệt.

      Sau khi lắc lư vòng trước mặt Sở Vân Phi, dừng lại, chậm rãi đánh ra hàng chữ.

      Liên Cơ: "Phu quân, chồng trước của em tới cửa đòi phí chia tay kìa."

      Chỉ trong chốc lát, mọi người đều đầy vạch đen. câu vừa thốt ra quả đúng là khiến Sở Vân Phi ra tay cũng được, mà cũng xong, chỉ có thể lúng túng đứng yên tại chỗ.

      [ Mật ngữ ] Tuyết Nha: Ha ha, nợ nần của vợ mới chưa qua cửa, cậu có tính trả hay ?

      [ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Dựa vào chút tính toán này của ấy mà cũng muốn khiến cho tôi phải làm kẻ coi tiền như rác sao?

      [ Mật ngữ ] Tuyết Nha: Chậc chậc, trước nay cậu chưa bao giờ keo kiệt trong việc tiêu tiền vì phụ nữ, vậy mà hôm nay lại rất keo kiệt.

      [ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Mỗi người mỗi khác.

      "Nếu là khoản nợ của nương tử, vi phu bụng làm dạ chịu. Đúng tám giờ tối nay vi phu đợi tới Ma Thành lấy tiền, quá hạn trả." Điểu nhân cánh lam trả lời giống như là người rất rộng lượng.

      Cầm thú. . . . . . Hàn Đan oán thầm, ràng vắt chày ra nước mà còn đường hoàng lời hoa mỹ.

      Ngày 15 hằng tháng là ngày ngưng chiến theo quy ước giữa các chủng tộc. Mà lúc trước đặt ra quy ước ngày ngưng chiến này là vì nguyên nhân —— đó chính là toàn thể người chơi có thể bị ác ý PK - điều kiện tiên quyết để yên tâm chuẩn bị cho hoạt động Thành Chiến vào tối ngày 16. Vì vậy, tám giờ tối ngày 16 = thời gian diễn ra hoạt động Thành Chiến = giết người bị chuyển sang hồng danh* = phần thưởng vinh dự kếch xù = ngày lễ tru diệt Ma Tộc = quỷ mới dám đòi tiền. . . . . .
      *Hồng danh: Tên đỏ. Khi pk ác ý vs người khác bị trừ điểm thiện ác. Điểm thiện ác ở số tên chuyển sang màu đỏ. 

      Sắc mặt Sở Vân Phi lộ vẻ nén được giận, lập tức biến thành đường sáng trắng quay về thành. Cả đám Tiên Tộc thấy người bị hại chạy mất, cũng rối rít tan tác như chim muông.

      " thôi." Liên Cơ xoay người vào trong Thành Thiên Hương.

      " đâu?" Hà Xử Phong Lưu hỏi.

      "Muốn kết hôn phải là nên tìm Nguyệt Lão sao?"

      "Lúc em và người nọ kết hôn cũng đánh nhanh thắng nhanh như vậy sao?" hỏi.

      "Ừ. Trước khi kết hôn chúng tôi chỉ là người qua đường Giáp và Ất."

      Đối thoại kết thúc. Lời mời tổ đội và Lời mời ôm nhau đồng thời lóe lên.

      Vốn tưởng rằng mang tới chỗ Nguyệt Lão làm thủ tục, nhưng lại thấy người đàn ông này ôm lướt qua phía chân trời, hướng mà bay càng ngày càng cách xa Thành Thiên Hương.

      Tốc độ Phi Hành của Hà Xử Phong Lưu rất nhanh, tốc độ đạp người còn nhanh hơn. câu "Hai ngươi đâu thế?" của Thất vừa thoáng lên trong vòng 2 giây, ta bị đá ra khỏi đội ngũ, tiếp theo là Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ. Ách, Tuyết Nha lập tức chủ động thoát khỏi đội, ta quả nhiên là người thông minh. . . . . . Người họ Hàn nào đó từ đầu óc đến hình đáng đều kỳ lạ vẫn hoàn toàn ý thức được giờ phút này trong đội ngũ chỉ còn sót lại hai người.

      Đội trưởng Hà Xử Phong Lưu và đội viên Liên Cơ.

      Khi ôm bay qua cánh cửa bước vào phó bản nhìn giống như lưu ly bảy sắc cầu vồng mà vẫn hề dừng lại màn hình đột nhiên xuất cảnh tượng khiến cho hai mắt tỏa sáng.

      Đây là hòn đảo khổng lồ bay lơ lửng, giống như là được điêu khắc từ thủy tinh, giống như tỏa ra ánh sáng trong suốt óng ánh. đảo, mây mù lượn quanh ngọn núi và hơi nước cùng nhau rơi vào hồ sâu, thảm thực vật xanh biếc tươi mát, cầu vồng hư hư thực thực, chim bay lướt qua bầu trời, bầy hươu màu trắng lủi qua sân cỏ.

      Hàn Đan chưa từng tới loại phó bản cao cấp này. vừa lau nước miếng, vừa oán hận người thiết kế đồ họa cho trò chơi. Tại sao phó bản cao cấp xinh đẹp như vậy, mà những phó bản có thể lại vừa tối om vừa u ám, đây là kỳ thị cấp bậc rất nghiêm trọng!

      Thấy người kia từ đầu đến cuối vẫn hề có ý mở miệng chuyện, Hàn Đan nhịn được cất tiếng hỏi: "Tới chỗ này làm gì vậy?"

      Hà Xử Phong Lưu đặt xuống bên cạnh sơn tuyền rồi thu cánh, đứng đối diện với .

      "Vì để tránh cho sau này em dùng cụm từ ‘ Người qua đường Giáp và Ất ’ để diễn tả quan hệ giữa chúng ta, quyết định trước khi cưới phải bồi dưỡng tình cảm với em."

      ". . . . . ." Hàn Đan như muốn hộc máu, muốn gõ chữ lại thấy ở sát bên cạnh có con hươu trắng lạc đàn bỗng lóe lên ánh sáng màu đỏ, tiếp theo đó, chân trước của nó bỗng rời mặt đất, thân thể đứng thẳng, nửa người lập tức biến thành hình dáng kẻ cơ bắp khổng lồ.

      Biến hóa này xảy ra quá đột ngột cũng quá nhanh, là dọa cho Hàn Đan nhảy dựng lên. Cho đến khi thấy đầu con hươu đó hiển thị dòng chữ "Lộc Cuồng Bạo (Cấp 138-)" mới kịp phản ứng, thể ngờ con hươu này lại là quái vật trong phó bản. . . . . .

      Bị nó gặm sao mà còn mạng được chứ?

      điên cuồng ấn chuột, Liên Cơ chân nam đá chân chiêu hốt hoảng chạy trốn.

      " thử ‘ Mị Hoặc ’ của em chút sao?" Người nọ khoanh tay đứng nhìn lát rồi lên tiếng chỉ điểm.

      Hàn Đan nửa tin nửa ngờ chọn "Mị Hoặc Chi Vũ". Trong khi mỹ nhân Liên Cơ hoa lệ khiêu vũ, chữ "MISS" to lớn hoa lệ thoáng lên đầu Lộc .

      "Quả nhiên là dùng được." Hà Xử Phong Lưu giống như là sớm dự liệu được chuyện này, đột nhiên lắc mình tiến lên trước, chẳng biết vũ khí trong tay từ lúc nào đổi thành cái roi mây màu bạc. "Nhìn kỹ nhé, Mị Hoặc Chi Vũ phải dùng như vậy." Chỉ thấy ánh sáng lấp lánh bảy sắc cầu vồng vấn vít quanh người , roi mây màu bạc trong tay như con rồng uốn mình. Mang theo cương nghị và linh hoạt của nhân vật phái nam, quả là kết hợp tuyệt mĩ giữa cương và nhu.

      Khi ánh sáng bạc lượn lờ ở người con Lộc kia nó lập tức dừng bước như mất hồn, ngay sau đó bỗng xoay người đánh về phía con hươu khác cách đó xa, tức khắc hai con quái vật này dây dưa cùng chỗ, cắn xé lẫn nhau cho đến khi con trong đó ngã xuống đất.

      " ngờ nó lại có thể công kích đồng loại?" Hàn Đan trợn mắt há hốc mồm.

      Hà Xử Phong Lưu: "Em xem kỹ bảng kỹ năng của em chưa?"

      Liên Cơ: "Chưa. . . . . ."

      Hà Xử Phong Lưu: "Như vậy, em chọn nghề nghiệp này chỉ đơn giản là bởi vì nó đủ mê người thôi sao?"

      Ngoại trừ vài bộ thời trang nào đó cần tiêu hao RMB để mua, đồng phục của toàn bộ các nữ nhân vật Hoa là bại lộ nhất.

      Liên Cơ: ". . . . . . Quỷ mới vì cái loại nguyên nhân này."

      Hà Xử Phong Lưu chuyển đề tài: "Giai đoạn sau của Mị Hoặc Chi Vũ chẳng những có thể sai khiến quái vật công kích đồng loại, mà còn có thể thêm giúp nó trạng thái nổi giận, luống cuống, khích lệ, hơn nữa còn có tỷ lệ nhất định có thể khiến quái vật vì em xả thân."

      Liên Cơ: "Xả thân là cái gì?"

      Hà Xử Phong Lưu: "Quái vật bị mị hoặc có lượng máu thấp hơn Hoa 20% trong tình hình đặc biệt có thể tự bạo (tự nổ tung) giúp em hồi máu."

      Liên Cơ: ". . . . . ."

      Vì sao chưa bao giờ biết mị hoặc còn có thể dùng thành như vậy?

      "Năng lực kháng mị hoặc của Lộc rất thấp, cho nên ra tay thành công là chuyện tương đối dễ dàng. Mà bình thường trang bị của người chơi cũng đặc biệt khảm thêm bảo thạch có thuộc tính kháng mị hoặc, cái này là để cung cấp gian phát triển cho người chơi am hiểu con đường Hoa này." Phong Lưu hướng dẫn từng bước .

      Liên Cơ: "Ý của là, chỉ cần em dùng Thuật Mị Hoặc tốt, lần sau cũng cần phải hoảng hốt trốn mấy con quái vật kia sao?"

      "Xem ra em cũng được tính là quá đần." Người đàn ông nào đó đánh giá.

      [ Hệ thống ] Người chơi Hà Xử Phong Lưu đề nghị giao dịch với bạn.

      Hàn Đan nhìn thấy những trang bị cực phẩm của phái Hoa được luyện hóa rất cao, còn cả đống đạo cụ RMB như Phản Sinh Hoàn, Tẩy Điểm Phù, Song Bội Kinh Nghiệm Đan... nuốt ngụm nước bọt, chọn hủy bỏ giao dịch.

      "Em có thể tự mua Tẩy Điểm Phù, còn những thứ khác tạm thời cần."

      Hà Xử Phong Lưu: "Nhìn vào khoảng thời gian em thích lâu như vậy, những thứ này coi như là phần sính lễ ."

      Người này rốt cuộc là muốn dùng chữ "Thích" kia để chế nhạo tới bao giờ đây? Hàn Đan như muốn cào tường, vì vậy mặt đen lại căn cứ vào tinh thần lấy là uổng phí, nhận hết toàn bộ.

      nhìn thấy trong túi có thêm 50 viên gọi là "Hạt giống Ngân Liên Hoa" gì đó, nên hỏi: "Đây coi như là của hồi môn sao?"

      "Có câu bắt người tay ngắn, em cũng có gì có thể tặng cho , cái này cứ cầm vui đùa chút cũng được. . . . . ." hiếm khi nào hào phóng như vậy

      Hạt giống hoa là do kỹ năng đặc biệt nhất thuộc Tộc——"Ngưng Hồn" tạo ra. Sau khi double-click (click chuột 2 lần) "Hoán Tỉnh" xuất con Hoa Linh ở tuổi vị thành niên vây lượn ở bên cạnh, sau 30 giây biến mất, thuộc loại vật phẩm tiêu hao. Căn cứ vào chủng loại của đóa hoa và cấp bậc của người luyện chế, người mà họ triệu hồi cũng tạo ra các loại hiệu quả khác nhau, nhưng hiệu quả thể thêm chồng lên nhau vả lại trị số gia tăng so với BUFF của Y Giả là cực kỳ bé. Vì vậy, đích xác là có rất ít người lãng phí {Điểm kỹ năng} học cái kỹ năng này.

      Hà Xử Phong Lưu gọi con ra xem, vật này vừa mập mạp vừa ngắn tay ngắn chân, đầu đội cái mũ y hệt tinh linh hoa sen màu bạc, vật xoay quanh , sau lưng còn dắt theo vầng sáng màu bạc.

      [ Hệ thống ][ Ngân Liên Hoa ] Hoa Linh giúp bạn tăng thêm 10 điểm phòng ngự, kéo dài 15 phút.

      Hà Xử Phong Lưu: "Rất thú vị."

      Cảm giác rất phối hợp. Quan sát người đàn ông thoạt nhìn có tác phong vừa nghiêm túc vừa đầy sát này cùng với đồ chơi tròn vo đáng kia, Hàn Đan nhịn được cười.

      "Dùng Tẩy Điểm Phù , dạy em cách tăng điểm." Bên khe suối, ôm cả người dựa lưng vào cây đào ngồi xuống đất, gió mát lượn quanh, tiếng nước chảy róc rách, hoa đào bay lả tả như mưa, rơi đầy mặt đất. Chợt có cánh chim bay vút qua tầng , lưu lại chuỗi tiếng hót thanh thúy.

      "Bởi vậy, Ngưng Hồn thể dùng." Sắc mặt lộ vẻ tiếc nuối, "Mị hoặc phải thêm đầy điểm sao?"

      "Sau khi thêm đầy điểm dẫn con hươu tới thử nghiệm chút xem." đứng dậy, vũ khí từ roi mây đổi thành đoản kiếm, cuối cùng vẫn là cầm pháp trượng ở tay.

      Hàn Đan đầy vạch đen, rốt cuộc tên này mang theo bao nhiêu trang bị bên người? Những trang bị kia món nào cũng luyện chế đến mức người và thần đều phải phẫn nộ, rốt cuộc đập bao nhiêu tiền? Còn nữa, rốt cuộc túi đồ của lớn tới mức nào?

      Lúc nhìn thấy Lộc Cuồng Bạo xông tới, vẫn tránh được khẩn trương, luống cuống tay chân nhìn đống kỹ năng biết nên dùng cái gì trước mới tốt.

      "Trước tiên dùng Huyễn Hồn, rồi tới Mị Hoặc, sau đó là Xiềng Xích." Người nào đó chỉ đạo trường.

      Hàn Đan hoàn toàn thuần thục dời tầm mắt mau lẹ bảng kỹ năng, lại phát Lộc đến gần trong gang tấc.

      "Em mất mạng rồi!" Mấy chữ to vừa lên đầu, đồng thời trận cuồng phong xuất ngăn cản Lộc .

      "Có ở đây, đừng hoảng hốt." giơ pháp trượng trong tay lên, đứng ngay sau lưng .

      Luyện tập hết lần này tới lần khác, từ lúc mới bắt đầu biết phải làm sao đến từ từ thuần thục, Hàn Đan học rất nhanh. Lại trong các quái vật cấp 138, năng lực kháng mị hoặc của Lộc quả rất thấp, ngay cả Thuật Mị Hoặc của tiểu Hoa Liên Cơ cũng có thể đạt tới gần 40% tỷ lệ thành công. Mặc dù có năng lực giết chết bất kỳ con nào trong số đó, nhưng có thể ngừng luyện tập phải chạy trốn như thế nào.

      Lúc Di Hồn Thuật của Hà Xử Phong Lưu tiến vào thời gian làm lạnh hai người nghỉ ngơi tại chỗ.

      "Nếu như bây giờ em công kích như thế nào?" hỏi. Dù sao, mới vừa rồi cũng hao tổn vô ích ba loại năng lực sức mạnh, mẫn tiệp (nhanh nhẹn), thể chất để duy trì trí lực của pháp sư .

      "Em có thể thử xem."

      Hàn Đan sửa lại hình thức PK, sau đó điều khiển Liên Cơ cầm roi mây trong tay hạ thủ với ánh, chỉ thấy đầu đối phương từ từ lên từng con số -500, cột máu chợt giảm xuống phần ba.

      Quả nhiên. . . . . . Di Hồn Sư cũng phải là vạn năng. Đối với Hà Xử Phong Lưu vào thời khắc mặc y phục cao cấp nhất ngờ lại yếu ớt dễ vỡ nhất mà , nếu như gặp phải vây công, tuyệt đối có sức lực để tự vệ. Đây cũng chính là lý do tại sao Di Hồn Sư đều cần nhóm đồng đội thân thiết khắng khít, vừa là hợp tác, cũng vừa là bảo vệ.

      Liên Cơ: "= Quất thêm hai cái nữa là ngoẻo rồi."

      Hà Xử Phong Lưu: "Em nỡ sao?"
      Last edited by a moderator: 3/12/15
      sanone2112 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 8: Xem mắt là kiện có xác xuất gặp gỡ tình cực kỳ .

      Editor: TinhLinhTuyet

      A Khiết vừa trở về nhà trọ thấy người họ Hàn nào đó tay chống cằm, nhìn chằm chằm máy vi tính chớp mắt nên lắc đầu : " tại là cậu muốn hoàn toàn dung nhập vào đội ngũ trạch nữ, hay là có ý định dấn thân vào tình qua mạng vậy?"

      Hàn Đan duy trì nụ cười kiểu Mona Lisa rồi chậm rãi quay đầu lại: "Hôm nay tiền của bất chính từ trời rơi xuống khiến tâm tình bổn cung rất vui vẻ, cho nên chấp nhặt với tiểu nương nhà ngươi."

      "Tiền của bất chính?" A Khiết tiến lên trước.

      Chỉ thấy màn hình có nhân vật nam mặc áo đen cao lớn uy vũ đạp kiếm bay qua lượn lại, chém ngã vô số quái. Liên Cơ theo đuôi ở phía sau nhanh chóng thu nhặt tất cả các loại tài vật rơi xuống bên cạnh thi thể quái vật, sau đó thỉnh thoảng lại ném vài món ra khắp nơi.

      " làm gì vậy?"

      "Hưởng kinh nghiệm chùa cộng thêm vơ vét của cải." Da mặt của người nào đó dày như tường gạch.

      "Theo mình nhìn thấy là cậu ném đồ, mấy món mà cậu ném ra ngoài là gì vậy?"

      "Trong túi đầy rồi, cho nên chỉ có thể ném những món đồ có giá tiền tương đối thấp ra ngoài." thở dài cực kỳ đáng tiếc.

      A Khiết phi qua ánh mắt khi dễ "Xem ra cậu cũng có tiền đồ về điểm này đấy". Ngay sau đó lại híp mắt , "Sao vậy, hôm nay lão phật gia nhà cậu nổi lòng từ bi đặc xá cho cậu à?"

      Người nào đó ngồi trước máy vi tính từ từ ngẩng đầu lên, vẻ mặt mê man nháy mắt mấy cái, rồi lại đột nhiên thay đổi sắc mặt ngay tức , vèo cái nhảy dựng lên từ ghế chạy về phía giường ngủ.

      "Ba mươi bảy cuộc gọi nhỡ. . . . . ." Hàn Đan cầm chiếc điện thoại di động để chế độ yên lặng bị che khuất ở dưới gối lên, sau khi nhìn xong khóc ra nước mắt.

      "Ồ, hình như cũng sắp sáu giờ rồi đấy." A Khiết nhàn nhã nhấp ngụm trà.

      Hàn Đan thở dài, ấn xuống phím gọi lại. Bên kia điện thoại di động dường như cũng đồng thời truyền đến câu "Con nhóc chết tiệt kia" rất có lực, đủ đạt tới hiệu quả khuếch đại thanh của loa phóng thanh, đây tuyệt đối là cần phải dùng hàng dấu chấm than để tăng thêm giọng điệu cho tiếng gọi. Dường như dự liệu được từ trước nên nhanh chóng đưa điện thoại di động ra xa vị trí bên cạnh lỗ tai.

      A Khiết ở bên cạnh che miệng cười, vẻ mặt rất đắc ý.

      Qua lúc, khi tiếng càu nhàu và quở trách dừng lại, Hàn Đan ớt yếu trút ra câu: "Mẹ à, vừa rồi con nghe thấy tiếng điện thoại di động kêu. . . . . ."

      "Mẹ thấy là cố ý có. muốn giày vò mẹ chết mới được à!"

      "Mẹ gì vậy, con nào dám giày vò mẹ. . . . . ."

      " dám giày vò? Vị giáo sư đại học lần trước rất tốt, kết quả là mặc bộ T shirt dép flip-flops (kiểu dép xỏ ngón ở nhà) tới gặp người ta. Còn lần trước nữa. . . . . ."

      "Mẹ, sao mẹ cứ lật lại mấy chuyện cũ này để càu nhàu con vậy!?"

      "Mẹ cảnh cáo , chàng trai lần này là người kinh doanh tuổi trẻ tài cao, thông minh lanh lợi, dáng vẻ tồi. Nếu còn dám bày ra mấy trò quái quỷ gì đó mẹ tịch thu hết toàn bộ thẻ lương, thẻ tín dụng của , sau đó tặng Đường Bá Hổ cho Tiểu Hoành!" Mẹ Hàn hạ tối hậu thư.

      ". . . . . . Con , con còn được sao?" Người nào đó bị buộc phải thỏa hiệp.

      "Sáu giờ rưỡi, quán cà phê Thanh Nhã, phòng 312, nhớ đến đúng giờ." Lão phật gia hạ tối hậu thư.

      Đường Bá Hổ trong lời mẹ Hàn là con mèo trắng cực kỳ có khí phách. Ngày thường luôn mang dáng vẻ duy ngã độc tôn cao cao tại thượng, rất kiêu ngạo, nó thích nằm ở ghế sa lon xem ti vi, ngoại trừ Hàn Đan ra, người nào dám đụng vào nó cào người đó.

      Có câu , vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Có thể khiến cho con mèo này ỉu xìu thể tránh thoát, chính là đứa cháu trai sáu tuổi rưỡi của Hàn Đan —— Huống Hoành. Trong lần tranh giành ghế sa lon, Đường Bá Hổ chẳng những thể cào được cháu trai , mà ngược lại bị thằng nhóc đó dùng túi vải trùm kín cái đuôi sau đó đột ngột nhổ mất túm lông trắng rất to. Sau này chỉ cần nghe thấy tiếng bước chân của thằng nhóc kia, Đường Bá Hổ nhanh chóng cong người nhảy lên cao, biến mất trong góc nào đấy của phòng khách. Mặc dù con mèo này tính tình kỳ cục, nhưng Hàn Đan lại mực cưng chiều nó, bảo phải tặng nó cho người ta là vạn lần muốn rồi chứ gì tới việc tặng có cho tiểu ma tinh Huống Hoằng.

      Chỉ vì ai cả đường .

      Trong lần nào đó, thể tính là cuộc hẹn vô tình gặp gỡ, Hàn Đan nhìn thấy Đỗ Tùng cầm thức ăn mèo đến căn nhà giành cho những con mèo lang thang, lúc đó mới biết ra là vẫn luôn giúp đỡ cứu trợ những động vật này. trêu chọc mèo khiến nó vui vẻ, còn lại nhìn đến mức nhập thần. Lúc vừa quay đầu lại, mặt bỗng đỏ lên, lập tức nhận con mèo mang về nuôi, đó chính là Đường Bá Hổ thích bắt nạt kẻ yếu này. Ban đầu có lẽ là vì để tìm đề tài chung giữa hai người, nhưng sau đó lại dần dần thích con mèo vừa cổ quái vừa đáng này, mỗi khi nhìn nó, luôn nhớ tới ánh mắt ôn hòa của Đỗ Tùng. người con mèo như hình với bóng, nếu phải là A Khiết bị dị ứng với lông động vật, sớm mang theo Đường Bá Hổ tới phòng trọ này rồi.

      Hàn Đan liếc nhìn đồng hồ đeo tay, kim giờ nghiêng sang vạch năm giờ, lưu lại câu "Em có việc, out trước nhé!" rồi nhanh chóng logout. mặc áo khoác lên, cầm lược chải tóc, đính chiếc kẹp màu trắng thuần, sau đó vội vội vàng vàng xỏ chiếc giày cao gót rồi ra cửa. Băng qua hai con đường, chạy thẳng tới ngôi nhà cao tầng có 11 lầu.

      ". . . . . . Tiểu Đan?" mở cửa nhìn thấy bỗng xuất vào lúc này có chút kinh ngạc, vội mời vào nhà, "Ăn cơm chưa? Hay là vào ăn với bọn chị lát ."

      "Chị Tuệ Ngưng, em ăn. Ách, cái đó, Tiểu Hoành có ở nhà ?" đưa mắt nhìn chung quanh.

      "Dì Đan Đan [ Nhìn trời. tại tôi cũng bị người ta gọi là dì rồi. . . . . . Che ngực. (lời của tác giả) ]." Huống Hoành ngậm chiếc bánh sủi cảo trong miệng biết bỗng chui ra từ chỗ nào, ngước đầu nháy mắt với .

      Người nào đó nở nụ cười rạng rỡ, nắm lấy bàn tay nhắn mềm nhũn của đứa bé trai: "Tiểu Hoành, dì dẫn cháu ăn bò bít tết được ?"

      "Dạ được!" Giọng mềm mại non nớt của đứa bé vang lên.

      "Cái con nhóc này " Tuệ Ngưng đeo tạp dề duỗi ngón tay ấn lên trán , "Lại bày ra mưu ma chước quỷ gì vậy?"

      cười ha ha hai tiếng, "Lát nữa em dẫn nó về mà." Vừa dứt lời lập tức dắt bé trai bỏ chạy.
      Last edited by a moderator: 3/12/15
      sanone2112 thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      xe taxi.

      Tài xế nghe thấy đoạn đối thoại của lớn ngồi ở phía sau như thế này.

      "Tiểu Hoành, kẹo que có ngon ?"

      "Dạ ngon."

      "Hôm nay dì phải tới tham gia hoạt động, dì cần Tiểu Hoành giúp dì chút việc , sau đó được ăn bò bít tết!"

      "Dì muốn bảo cháu giúp dì lừa tiền sao?"

      " phải. . . . . ."

      "Dì à, con làm mấy chuyện bán nhan sắc đâu."

      ". . . . . . Cháu học được mấy cái này ở đâu vậy?"

      "Vạch trần bí mật của những trò lừa gạt XXTV."

      Này này, rốt cuộc là ai cho thằng bé xem mấy loại truyền hình này vậy!

      "Tiểu Hoành ngoan, lát nữa được gọi dì là dì, mà phải gọi là ‘mẹ’, được ?"

      "Nhưng mà, dì là dì, mẹ là mẹ mà."

      "Hôm nay dì tạm thời đóng vai mẹ của cháu lát, làm bộ thôi mà."

      "Dì ơi, hôm trước cháu thấy ở Đông Thành Bách Hóa có người máy đẹp ơi là đẹp."

      Thằng nhóc này ràng là chèn ép người cách đường đường chính chính! Rốt cuộc đứa bé này học theo ai vậy? !

      "Đợi lát nữa dì mua cho cháu." Người nào đó đành khuất phục trong câm nín.

      "Bây giờ cháu cảm thấy dì có phần giống mẹ rồi."

      ". . . . . ." Tiểu quỷ thối!

      "Chúng ta đâu vậy?"

      "Tới tiệm cà phê, ở đó còn có chú nữa."

      "Ồ, vậy con gọi ‘mẹ’ trước hay sau khi dì và chú ấy bắt đầu hoạt động?"

      ". . . . . ." Hàn Đan nhận lấy ánh mắt phức tạp của vị tài xế nào đó, đầu đầy vạch đen thể thành lời.

      Trong nháy mắt phục vụ đẩy cửa phòng bao ra, Hàn Đan bỗng có loại ảo giác – dưới ánh đèn dìu dịu, khuôn mặt nhìn nghiêng của người đàn ông tựa cằm vào cánh tay thon dài dường như rất giống Đỗ Tùng.

      Có lẽ là bởi vì phần lớn lúc và người kia tiếp xúc vẫn luôn chỉ có thể nhìn thấy nửa khuôn mặt nhìn nghiêng của . Cho nên khi biết mình vô vọng, trong suốt khoảng thời gian được gọi là "Về sau", vẫn luôn ngừng bắt gặp rất nhiều người giống như từng quen biết thế đó.

      Người đàn ông kia quay mặt lại.

      Vì vậy, nhịp tim của bất giác lỡ mất nhịp, đồng thời, cũng ngay trong khoảnh khắc nhìn về phía này, bỗng thấy căng thẳng. Hình ảnh trong hồi ức đầy dịu dàng mới vừa rồi đột nghột bị đánh vỡ, thậm chí ngay cả những lời ca ngợi dùng để hình dung vóc dáng của người đàn ông vừa mới ra trong đầu cũng nhanh chóng bị ép xuống.

      Bọn họ quá khác biệt.

      Nếu như Đỗ Tùng là dòng nước ấm áp êm đềm, vậy người đàn ông này giống như dòng sông băng chứa sắc bén tận sâu bên trong.

      Tròng mắt của rất đen, giống hệt như bóng đêm tối tăm mịt mù khiến người ta bị mất phương hướng.

      Bạn có thể thường xuyên nhìn thấy ánh mắt như thế ở trong công ty. Bọn họ sắc bén mà lạnh lùng, giống như có thể đâm rách tất cả các ý tưởng và nhìn thấu mặt yếu kém của bạn; bọn họ kiêu ngạo mà bướng bỉnh, chứa khí thế giống như người ở cao nhìn xuống, có thể nắm giữ tất cả ở trong lòng bàn tay; bọn họ khôn khéo mà tỉnh táo, có tính toán mưu kế tường tận, bản năng của họ là theo đuổi lợi ích. Bọn họ thuộc về loại người được gọi là tinh .

      Đối với Hàn Đan mà , ánh mắt như thế là quá mức nguy hiểm, khiến cho tự chủ muốn cách xa.

      như vậy, đánh nhanh thắng nhanh thôi.

      kéo thằng nhóc ngậm kẹo que trong miệng ở sau lưng mình ra trước, tiếp đó lại nặn ra nụ cười công thức hóa nhìn về phía người đàn ông vuốt cằm rồi : "Chào ."

      Người đàn ông kia thản nhiên nhìn , hề bày tỏ bất kỳ ý tứ gì, thậm chí còn hoàn toàn có ý mời ngồi xuống.

      Cái gì mà "Nhà kinh doanh tuổi trẻ tài cao", cái gì mà "Người thông minh lanh lợi, dáng vẻ tồi", ràng đây chính là người cực kỳ ngông cuồng hoàn toàn hiểu gì về lễ phép căn bản, hơn nữa, thái độ đối với phụ nữ hoàn toàn hề giống quý ông. oán thầm trong lòng.

      "Tôi tên là Hàn Đan." thẳng vào vấn đề, "Xin hỏi tiên sinh họ gì?"

      Sau khi trầm mặc lúc lâu, chỉ thấy người nọ đáp lại: " Họ Thẩm."

      "Tôi biết trước kia người tiến cử gì với Thẩm tiên sinh, nhưng nếu như hôm nay tới đây xem mắt, khụ, căn cứ vào thái độ phải nghiêm túc chịu trách nhiệm, tôi muốn tình huống tại của tôi cho ngài biết." Hàn Đan híp mắt lại, hắng giọng, "Đây là con trai của tôi, Tiểu Hoành." Vừa dứt lời, lập tức kéo thằng nhóc trắng trẻo mập mạp muốn xuống tay với chậu hoa Lan Hồ Điệp đặt bàn ra trước mặt , run rẩy : "Tiểu Hoành, chào chú con."

      "Hừ." Thằng nhóc kia càu nhàu liếc mắt kinh thường người đàn ông nào đó, điệu bộ ngang ngược bướng bỉnh, phối hợp với rất tốt chê vào đâu được.

      "Lúc còn trẻ nhất thời xúc động, chưa cưới có con. Tôi xem mắt rất nhiều lần nhưng đều thành, chủ yếu là bận tâm đến hạnh phúc của Tiểu Hoành, muốn tìm người ba tốt cho nó." giả vờ đau lòng, vội vàng rèn sắt ngay khi còn nóng, "Đứa này bị tôi chiều hư rồi, quan hệ của nó với người khác lúc nào cũng rất tệ."

      Bà mẹ độc thân chưa cưới cộng thêm thằng quỷ khó tiếp xúc, tôi tin là khiến cho phải chạy trối chết. Hàn Đan cười thầm trong lòng.

      dời tầm mắt từ tên nhóc nào đó về người , sau đó dừng lại lát. mặt dường như lộ ra chút ý cười, vòng cánh tay về phía sau tựa vào lưng ghế sofa, chậm rãi hỏi: "Cho nên?"

      "Chẳng lẽ Thẩm tiên sinh để ý sao?" Nhìn thấy đối phương hoàn toàn tỉnh bơ hề có biểu gì, trong lòng khỏi cảm thấy vở kịch lừa gạt này hoàn toàn thất bại rồi.

      Người đàn ông cười nhạt, định mở miệng, lại nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên, phục vụ đẩy cửa ra rồi : "Tiên sinh, khách của ngài tới."

      người phụ nữ xinh đẹp vóc người cao gầy bước vào, đôi giày cao gót nhắn tinh tế màu đỏ giẫm lên sàn nhà bằng gỗ, tạo ra thanh lộc cộc vang dội.

      Hàn Đan vừa nghiêng mặt sang nhìn, khỏi hoảng sợ. Chỉ đành nhắm mắt chào hỏi: "Vi Vi An."

      kia vừa nhìn thấy , sắc mặt cũng lập tức cứng đờ, nghi ngờ nhìn về phía người đàn ông ngồi ở vị trí đối diện, ngay sau đó lại đổi sang sắc mặt tươi cười, : "Tổng giám đốc Thẩm, xem ra tôi tới sớm rồi nhỉ!" Tiếp đó lại chuyển sang nhìn , "Hàn Đan, cơ thể khá hơn chút nào chưa?"

      "Tốt hơn nhiều rồi, cám ơn." Hàn Đan vừa nhìn thấy vị chủ quản hành chính Chu Duy An có biệt hiệu "Chu Bái Bì"* này cả người lập tức khẩn trương, vội vàng qua loa.
      *Chu Bái Bì: tức Chu lột da, ý vị chủ quản họ Chu này rất hung dữ, cầu nhân viên rất cao.

      cực kỳ mê man.

      Người đàn ông này và Chu Duy An có quan hệ như thế nào? Sao ấy lại xuất vào đúng lúc hai người xem mắt? Nếu như ấy là người cũ của ta liệu mình có gặp phải phiền phức gì hay ?

      Mấy câu hỏi này ngừng quanh quẩn trong đầu .

      Mặc dù biết tình huống tại là như thế nào, nhưng mà trực giác ràng kéo chuông báo động —— nên ở lại nơi này quá lâu.

      Điện thoại di động đột nhiên reo lên vô cùng đúng lúc, Hàn Đan nhanh chóng nhận điện thoại. Nhưng chỉ nghe thấy giọng của em Hàn Song truyền đến: "Chị à, chị lại chạy đâu thế? Người đàn ông mà chị phải xem mắt gọi điện thoại chị vẫn còn chưa xuất , mẹ nếu trong vòng 5 phút nữa mà chị xuất hầm Đường Bá Hổ nấu canh đấy. . . . . ."

      ấn phím tắt điện thoại, kinh ngạc nhìn sang phía người đàn ông ở đối diện, tiếp đó lại nhìn chuông phục vụ đặt bàn, phía có ghi chú số phòng rất ràng.

      213. Phía sau còn có dấu ngoặc ghi chữ VIP.

      —— Năm giờ rưỡi, Tiệm cà phê Thanh Nhã, phòng 312, nhớ đến đúng giờ. Chỉ thị của lão phật gia bỗng quanh quẩn bên tai .

      Vội vội vàng vàng, thế nhưng lại nhớ lộn số phòng.

      Nếu như người ngồi đối diện là mình, bỗng nhìn thấy người kéo bình dầu xông tới tự giới thiệu bản thân cầu xem mắt, chỉ sợ là sớm cười lăn ra rồi. Thế nhưng người này lại có thể yên tĩnh đợi đến lúc này đúng là cực kỳ cho mình mặt mũi rồi.

      Bây giờ còn cố tình có người quen tới đây.

      Hàn Đan chỉ cảm thấy não thiếu dưỡng khí, trong phút chốc trước mắt hóa thành màu đen, chỉ hận thể ngất . Thừa lúc tình hình còn chưa tiến theo bước, phải mau chóng dọn dẹp tàn cuộc.

      "Cái đó, tôi bỗng nhiên nhớ ra hôm nay mình còn chút việc. . . . . . Thẩm tiên sinh, xin lỗi, tôi trước đây." xong vội giả bộ như có việc, lưu loát dắt Tiểu Hoành đứng dậy, định đâm lao phải theo lao, diễn tiếp thôi. Dù sao biển người mênh mông, tạm biệt hẹn gặp lại.

      "Mẹ, chúng ta mua người máy sao?" Giọng non nớt của trẻ con vang lên trong căn phòng yên tĩnh bỗng trở nên có vẻ hết sức thanh thúy.

      đầu họ Hàn nào đó hoàn toàn gắn mác danh hiệu ‘Chưa lập gia đình có con’ đồng thời nhận được ánh mắt kinh ngạc và thân thể chấn động của Chu Duy An.

      Kết thúc viên mãn.
      Last edited by a moderator: 3/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :