1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33: đều có

      Tố Tố rất buồn ngủ và mệt mỏi, trong lúc mơ mơ màng màng cảm giác có người ôm , cố gắng mở mắt nhìn thấy Sở Lăng Xuyên liền nhắm mắt lại, yên tâm gặp Chu Công, trong đầu còn lên ý niệm, cái ôm này thực an tâm.

      Sở Lăng Xuyên ôm Tố Tố vào nhà, cẩn đặt giường, cẩn thận cởi giày và cất kỹ áo khoác cho cho . Ngửi thấy bản thân toàn mùi rượu liền vội vàng tắm rửa cái, lúc này mới trở lại phòng ngủ, tay chân nhàng nằm bên cạnh Tố Tố.

      Nhìn Tố Tố buồn ngủ như vậy cũng muốn quấy rầy ngủ, nhưng mà thời gian gần nhau ít mà xa cách nhiều làm cho đối với nhớ nhung và mong ngóng rất sâu đậm, có mong muốn nắm trong tay mà ngắm nghía, thích rời.

      Cũng quản việc Tố Tố chưa rửa mặt, hồi cầm tay đặt ở bên môi hôn cái, hồi lại làm càn hôn lên mặt , môi . Tố Tố chỉ lo ngủ, đối với cái người làm phiền kia mặc kệ, chỉ là có chút bối rối mà trở mình.

      Sở Lăng Xuyên lại thuận tiện dán vào sau lưng Tố Tố, nghiêng người chống cánh tay xuống, nâng đầu, rũ mi mắt xuống nhìn khuôn mặt ngủ say của Tố Tố, tay tự chủ được mà chạm vào hai gò má mịn màng của Tố Tố, vuốt rồi đến đôi môi.

      Trong lúc ngủ mơ Tố Tố bị người khác quấy rầy nên trong lòng rất tức giận, há mồm cắn tiếng a, cho náo loạn cho người khác ngủ này. Sở Lăng Xuyên nhíu mày rút tay ra, lắc lắc, nhìn Tố Tố mơ màng quay đầu trừng mắt liếc cái sau rồi lại tiếp tục ngủ, khỏi bật cười.

      Tố Tố ngủ giấc này liền ngủ thẳng tới 3 giờ chiều, mặc dù thời gian ngủ rất lâu nhưng lúc tỉnh lại vẫn choáng váng như cũ. Đen trắng đảo lộn, lập tức thể thích ứng kịp, rất thoải mái.

      Bơ phờ để cơ thể ngồi dậy, phản ứng chút, trong phòng ngủ chỉ còn mình , Sở Lăng Xuyên lưu lại tờ giấy để quay về doanh trại chứ ? Tố Tố quay đầu tìm tờ giấy tủ đầu giường, có thấy, có nghĩa là .

      Tố Tố xoay người xuống giường, chân trần đến chỗ cửa phòng ngủ, vừa mở cửa ra liền chợt nghe thấy hồi tiếng cười trầm thấp và sang sảng truyền đến từ bên ngoài, cần hoài nghi đó chính là thanh của Sở Lăng Xuyên truyền đến.

      Người này có cái gì mà vui vẻ đây ? Tố Tố mở cửa ra ngoài, nhìn thấy đầu tiên là Sở Lăng Xuyên ánh mắt nhìn TV mà cười khúc khích, theo tầm mắt của nhìn qua ra đằng sau thấy TV chiếu lại là Tom and Jerry.

      Người đàn ông này là.... còn gì để .

      “Vợ, em dậy rồi ư.” Sở Lăng Xuyên buông điều khiển trong tay, đứng dậy giống như đứa trẻ mà đến chỗ Tố Tố. Tố Tố nhớ tới hôm qua uống say mà bị ép buộc, trong lòng cũng rất khó chịu.

      Dùng mũi hừ tiếng sau đó hề để ý đến , xoay người tìm dép lê. Sở Lăng Xuyên nhanh mắt mà nhanh chóng cầm dép lê giúp Tố Tố, Tố Tố xụ mặt vào, tiếp tục nhìn đến .

      phải Tố Tố quá cẩn thận mà là đêm qua, đối mặt với việc say rối tinh rối mù, còn phải dùng sức ép buộc Sở Lăng Xuyên và Cao Tường, thiếu chút nữa là điên rồi, từ lúc kết hôn đến giờ, hai người cũng gặp qua vài lần, có lẽ hai người đều muốn mượn rượu làm càn.

      Lần đầu tiên đánh (*), lần thứ hai cũng chính là lúc này lại hại đêm ngủ. Chúng ta phải có khí tích cực, nhà của tuyệt đối thể sinh ra kẻ nát rượu, hơn nữa Tố Tố nhận thấy uống rượu, nhất là lúc uống say phải là chuyện gì tốt.

      (*) Xem lại chương 13, trong đêm tân hôn Sở Lăng Xuyên ngủ say nên theo phản ứng “động tay động chân” với người ngủ bên cạnh là Tố Tố ^^

      Sở Lăng Xuyên nhìn sắc mặt Tố Tố bình thường, suy nghĩ chính mình cũng làm mất lòng , rốt cuộc là như thế nào lại làm cho vợ mất hứng? Nghĩ nghĩ lại nhất định là bởi vì chuyện uống rượu tối qua.

      Tố Tố cầm quần áo tắm rửa, Sở Lăng Xuyên còn hối lỗi. Khoảng nửa tiếng sau, Tố Tố tinh thần sảng khoái ra từ nhà vệ sinh, tắm rửa cái có tinh thần hơn nhiều, cũng nhàng khoan khoái hơn.

      “Vợ à, em cũng đói bụng rồi. , chúng ta ăn cơm.” Sở Lăng Xuyên lợi dụng lúc rảnh rỗi khi Tố Tố tắm rửa sớm làm xong chút đồ ăn nóng hổi, nhìn Tố Tố ra liền vội vàng lấy lòng, dẫn Tố Tố đến phòng ăn.

      Ba món ăn món canh với cơm tẻ. Tố Tố nhìn thức ăn nóng hổi cũng mềm lòng, đúng là rất có cốt khí. Ôi, chỉ là người ăn hàng, nhìn trúng cái gì đều quên hết, là rất có triển vọng.

      Hai người ngồi xuống ăn cơm, Sở Lăng Xuyên cầm đũa giúp Tố Tố gắp thức ăn, sau đó hỏi: “Vợ à, chút xem làm sao lại để ý đến , làm sai cái gì, em ra , mới có thể sửa lỗi có đúng hay ?”

      Tố Tố giúp gắp đĩa rau, sau đó nhìn chăm chú: “ có làm sai cái gì, chỉ là em cảm thấy uống rượu tốt, thứ nhất là tốt cho sức khỏe, thứ hai là hỏng việc, thứ ba tạo cho người bên cạnh ảnh hưởng tốt, cho nên hi vọng về sau tự giác hạn chế, biết ?”

      “Vợ, về sau nhất định tự giác hạn chế.” Sở Lăng Xuyên vẻ mặt nghiêm túc xong lại cợt nhả đứng lên “Vợ, cũng bảo đảm, em có thể đừng liên lụy đến khuôn mặt hay , cười cho cái.”

      Cười trả lại cho cái, cũng phải bán rẻ tiếng cười, “Hì hì” Tố Tố cười lạnh tiếng cộng thêm nở nụ cười ngoài cười nhưng trong cười sau đó cúi đầu ăn cơm, Sở Lăng Xuyên cũng lại đùa Tố Tố, ngoan ngoãn ăn cơm.

      Cơm nước xong Tố Tố rửa bát. Sở Lăng Xuyên rửa hoa quả mà chính mình mua sáng nay. Sau đó hai người ngồi ở phòng khách vừa ăn hoa quả vừa xem ti vi. Hôm nay cũng đến lớp học nấu ăn gì đó, quá mệt mỏi.

      có chương trình gì hay, đúng lúc nhìn thấy cuộc thi đấu lực, bên trong là người lực sĩ, từng khối từng khối cơ bắp kia, còn khoa trương di chuyển nữa, Tố Tố nhịn được sợ hãi than: “Oa, cơ thể của còn có thể di chuyển nha!”

      Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố chớp mắt xem tên lực sĩ ở ti vi này, còn khen vẻ ngoài nữa. đứng dậy, che trước mặt Tố Tố, nhíu mày: “ làm sao lại chắn em, nhìn được.”

      “Có cái gì đẹp mắt, có chồng em cũng có.” Sở Lăng Xuyên xong liền phen cởi bỏ áo T-shirt người, lộ ra nửa người màu nâu đồng, sau đó còn bắt chước động tác của vị lực sĩ TV kia tạo dáng vài kiểu.

      Mặt Tố Tố nhịn được mà đỏ lên, lại cảm thấy Sở Lăng Xuyên vừa hài hước vừa đáng , Tố Tố lập tức cười nghiêng ngả, nhưng mà ra, vóc người Sở Lăng Xuyên so với người lực sĩ để nhìn kia cơ bắp người lực sĩ TV quá khoa trương, mà của Sở Lăng Xuyên mới vừa đẹp.

      Sở Lăng Xuyên còn khoe khoang cơ bắp của mình, Tố Tố cười đến nỗi đánh lên ghế sô pha, cười đến đau bụng, còn chưa kịp phản ứng người bị Sở Lăng Xuyên ôm kín vào lòng, tươi cười của còn chưa hết môi bị hôn.

      Môi dây dưa cùng chỗ, hô hấp trở nên dồn dập mà nóng rực lên, là lúc làm cho lưỡi mạnh mẽ tiến vào trong miệng . Lòng kinh ngạc thôi, hai tay bất lực biết nên đặt ở chỗ nào, cuối cùng đặt bờ vai rộng của .

      Hai người ngã xuống so pha, ngực rộng lớn mà cường tráng và mềm mại của ở cùng chỗ, vội vàng cầu khát vọng mà mình muốn, mà Tố Tố định lui, lại có chỗ thối lui, có sức để thối lui, ngược lại chôn ở cổ , hôn sâu…
      Last edited by a moderator: 30/5/16
      Tôm ThỏNguyên Nguyễn thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34 : Chưa chuẩn bị tốt để có con

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Lúc cánh tay của Tố Tố vòng qua cổ Sở Lăng Xuyên này, máu của càng thêm sôi trào, toàn bộ tình cảm mãnh liệt cùng lửa nóng đều xuất ở dưới bụng, giống như biến thành dã thú muốn lao ra, ăn luôn người con dưới thân.

      Sở Lăng Xuyên hôn so với trước kia thành thạo và có nhiều kỹ năng hơn, trong lúc Tố Tố bị hôn đầu óc dần dần có chút hỗn loạn, cơ thể cũng nóng lên, nghĩ muốn cái gì, nhưng đến cuối cùng vẫn biết phải làm như thế nào.

      Lúc Sở Lăng Xuyên lửa nóng ở bàn tay càn rỡ cách quần áo mà vuốt ve vùng mềm mại trước ngực , trong đầu Tố Tố đột nhiên bật ra hai chữ "đứa bé" , cùng với việc nhớ lại đau đớn kịch liệt trước đây vào đêm đó.

      Trong nháy mắt trong lòng run lên, suy nghĩ trong đầu cũng dần dần ràng, quay đầu ra,
      Tránh né cái hôn của Sở Lăng Xuyên, hai tay cũng đẩy , cho tiến thêm bước.

      Tố Tố chống đối làm cho Sở Lăng Xuyên rất buồn bực, hơi hơi chống người lên, con ngươi đen mờ mịt chăm chú nhìn Tố Tố, thở gấp mà khàn khàn hỏi: “Làm sao vậy tiểu bảo bối? Lần nay đau đâu, đừng sợ.”

      “Em…” Tố Tố hít vào hơi lớn, ổn định lại hô hấp có chút hỗn loạn của mình, giọng có chút yên : “Em nghĩ, có chuyện chúng ta nên chuyện chút.”

      Sở Lăng Xuyên cơ thể của mình như muốn nổ tung, chuyện cần làm chính là nắm lấy , đúng lúc này lại muốn cùng chuyện gì đó, đây phải là phá đám sao? Ngay lúc này, chuyện trời cũng cho đứng sang bên, trước làm xong chuyện này rồi sau.

      “Tí nữa hẵng .” Sở Lăng Xuyên mạnh mẽ xong lại cúi xuống tiếp tục hôn, lần này phải hôn cái miệng nhắn của Tố Tố mà là ngọn núi của . (ngực đó ^ ^)

      Tố Tố nhịn được “ưm” tiếng, cố gắng nắm suy nghĩ của chính mình, khéo léo lên ý nghĩ của mình: “Sở Lăng Xuyên, chúng ta vừa kết hôn, em còn chưa sẵn sàng để có con… hiểu ý của em chưa?”

      Sở Lăng Xuyên cửng sốt chút, ngẩng đầu lên, con ngươi mờ mịt trở nên nặng nề, nhíu mày nhìn Tố Tố, vấn đề con cái này, đúng là bọn họ tìm hiểu qua.

      Sau khi kết hôn hai người hiếm khi được gặp mặt lần, mà ngay cả lúc động phòng còn thay đổi bất ngờ, đến bây giờ cũng biết làm vậy (là động phòng đó) là cái cảm giác như thế nào, cho nên cái gì tránh thai, cái gì con cái nghĩ tới.

      Thời khắc mấu chốt này, Tố Tốn lại nhắc đến như vậy, cũng hiểu được vấn đề con cái này rất quan trọng, tuy cảm thấy mình sẵn sàng, cho nên nhất thời nóng lòng.

      Hơn nữa theo như lời Tố Tố,bọn họ vừa kết hôn, thế giới hai người cơ hồ còn có quá, vấn đề con cái có thể tạm thời dừng lại chút, trong lòng suy nghĩ lúc, sau hồi mới phun ra vài chữ: “Em vừa …. Tránh thai?”

      Tố Tố đỏ mặt gật gật đầu, ấp úng : “Em… em có thể uống thuốc.”

      “Đây là trách nhiệm của đàn ông.” Sở lăng Xuyên xong nhanh chóng từ người Tố Tố đứng lên, sau đó đưa tay kéo Tố Tố dậy rồi vào phòng ngủ, Tố Tố lảo đảo theo “Cò chuyện gì sao?”

      “Cùng xuống mua thuốc tránh thai gì đó.”

      “Hả?” Tố Tố thoát khỏi tay , mua cái đó còn phải để cùng, rất xấu hổ đấy, rất tốt bụng : “Em đâu, mình là được rồi, đây là trách nhiệm của mình.”

      được, ngày mai phải rồi, trước khi , hai ta như hình với bóng.” Sơ Lăng Xuyên xong lại nắm tay Tố Tố trở về phòng ngủ.

      Hai người nhanh chóng thay quần áo, như hình với bóng xuống nhà. Nắm tay nhau tới hiệu thuốc lớn gần đó, lúc đúng cách đó xa liền đứng lại, Tố Tố cho Sở Lăng Xuyên ánh mắt cổ vũ, : “Tiểu Xuyên Xuyên, , em ở chỗ này chờ .”

      “Vợ à, nghĩ là em , em xem, bên trong đều là con , thích hợp lắm.” xong làm như xử nam nhiều năm, đúng là Sở Lăng Xuyên chưa làm qua việc này, hơi có chút khó khăn.

      Khuôn mặt nhắn của Tố Tố đỏ bừng, lần đầu tiên gặp Sở Lăng Xuyên mạnh mẽ cường hôn sớm trở nên ngượng ngùng, , cũng có dũng khí đó.

      Hai người liếc mắt nhìn hiệu thuốc lớn đó, xoay người về phía hiệu thuốc. Liếc mắt nhìn nhau rồi Tố Tố giọng : “Nếu chơi kéo búa bao, ba ván thắng hai?”

      Sở Lăng Xuyên kho khan tiếng, ánh mắt quét mọi chỗ vòng, sau đó vươn tay ra “Được”

      Năm mươi công hai hơn năm mươi lượt mà hai người đứng ở ven đường chơi kéo búa bao, kết quả là Tố Tố thua, Sở Lăng Xuyên cười: “Vợ em thôi, vất vả cho người em, hạnh phúc cho hai chúng ta.”

      Tố Tố nhíu mày, đứng bất động, hai tay khoanh trước ngực chơi xấu “Em cũng chưa ai thua phải . Ai thắng phải , thôi, tiểu Xuyên Xuyên, mọi việc luôn luôn có lần đầu tiên, em là hậu thuẫn kiên cường của . thôi! Em chờ !”

      Sở Lăng Xuyên vẻ mặt hắc tuyến, có biện pháp với việc vợ mình thể lý, giơ tay gõ cái đầu rồi xoay người đến chỗ hiệu thuốc lớn đó. Tố Tố lén lút tránh ở xa xa, sợ người khác cho rằng có quan hệ với Sở Lăng Xuyên.

      Đợi ước chừng 10 phút sau Sở Lăng Xuyên mới ra từ hiệu thuốc, vẻ mặt ung dung, dáng vẻ bình tĩnh đến bên cạnh Tố Tố, bàn tay to nắm lấy tay của Tố Tố, đầu hất cao : “ thôi vợ, ta về nhà.”
      Last edited by a moderator: 7/6/16
      Tôm ThỏHalong-ngoc thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 35 :

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Về đến nhà, Tố Tố phía trước còn Sở Lăng Xuyên theo sau đến cửa. Lúc Tố Tố khom lưng đổi giày rồi vào phòng khách đột nhiên Sở Lăng Xuyên từ phía sau bế lên, hai chân cách mặt đất, hai tay chỉ có thể nắm lấy cánh tay hữu lực ôm eo mình.

      Ai cũng chuyện, chỉ có tiếng hít thở của hai người ràng như vậy.

      Sở Lăng Xuyên ôm đường tới giường trong phòng ngủ bên cạnh rồi ngã xuống. bị ép nằm sấp giường, nằm ở lưng , nặng đến nỗi làm gần như thể hô hấp.

      muốn chuyện, lúc nghiêng mặt môi lại bị hôn. cũng hơi nghiêng thân mình sang bên chút, giảm bớt áp lực cho , bàn tay lớn vội vàng mà nhanh nhẹn lột quần áo của Tố Tố.

      Bởi vì lúc trước Tố Tố ngủ bù mà rèm cửa sổ vẫn chưa kéo ra, lúc này dù ánh sáng trong phòng cũng chói mắt nhưng lại có thể thấy mọi thứ ràng. Quần áo bị cởi hết làm Tố Tố lật người lại, khi cơ thể xinh đẹp hề giữ lại mà ra trước mắt Sở Lăng Xuyên là lúc cảm thấy cơ thể của chính mình run rẩy, hô hấp trở nên bất ổn.

      Tố Tố thích ứng được với tình huống khỏa thân trái ngược như vậy, theo bản năng muốn che cho mình ít nhưng mà hai tay lại bị Sở Lăng Xuyên nắm cho động đậy. Mặt của nóng rực, tim đập như hươu chạy, rất khó thở, dám nhìn tầm mắt nóng rực của , mắt nháy vài lần rồi cuối cùng lựa chọn nhắm lại.

      Sở Lăng Xuyên rốt cuộc thể chịu đựng được tra tấn như vậy, cúi đầu bắt đầu hôn.

      Tố Tố cảm thấy rất giống ngọn lửa, lại giống như nước, khi cùng ở cùng nhau, hai người cùng nhau sôi trào.

      hồi triền miên, cả hai đều chuẩn bị kỹ càng, Sở Lăng Xuyên tìm đồ che chắn, bên hôn Tố Tố bên vừa cởi (quần áo), động tác quá thuần thục hướng cái kia đông đông thượng bộ, nhưng là ra vẻ cũng là kỹ thuật sống, dáng vẻ lên còn có chút khó khăn.

      Tố Tố dám mở mắt ra nhìn, nghe được thanh sột sột soạt soạt cũng có thể đoán được làm cái gì, càng thêm dám mở to mắt nhìn. Sau khi đợi như thế được lúc chỉ nghe Sở Lăng Xuyên : "Tiểu bảo bối, chờ 2 phút."

      Tiếp đó người cỗ bỗng chợt , cảm giác nóng rực hít thở thông cách xa. Sau khi bên tai truyền đến hồi tiếng bước chân Tố Tố mới mở mắt ra, chỉ nhìn thấy Sở Lăng Xuyên PP trần truồng chạy vào nhà vệ sinh.

      Ưm, ép buộc cái gì vậy ?

      Tố Tố đỏ mặt, cuộn chăn bao trùm chính mình. Chính cảm giác cơ thể của mình chưa từng có phản ứng như vậy, nhìn lại giường chút, chăn ga xộc xệch. Mũ bị Sở Lăng Xuyên tùy ý vứt cạnh vài đồ kia.

      Tất cả đều xa lạ mà lại làm cho người ta cảm thấy mới mẻ. Nhìn thấy mặt hồng, lòng phù phù nhảy.

      Khi Tố Tố ở đây cảm khái Sở Lăng Xuyên tìm cách đấu tranh, đúng vậy, vừa rồi thử vài lần thể lên được, sợ Tố Tố cười cho nên trần truồng vào nhà vệ sinh ép buộc.

      2 phút, 3 phút, 5 phút trôi qua, cuối cùng Sở Lăng Xuyên cũng trần truồng ra từ nhà vệ sinh, trèo lên giường, hô : "Vợ, đến đây."

      nhiệt tình dâng cao mà hô lớn chỉ nhận được hô hấp nhàng của Tố Tố. Sở Lăng Xuyên có chút dở khóc dở cười, vợ bảo bối
      [​IMG]
      Halong-ngocTôm Thỏ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 36 : Bọn cướp

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Sáng hôm sau, Tố Tố còn chưa tỉnh dậy, Sở Lăng Xuyên sớm tỉnh trước lại bắt đầu phát tác thú tính quá đáng, đặt dưới thân mà thương phen, sau đó mới rời giường.

      Sáng sớm Tố Tố cũng chưa cho sắc mặt tốt bởi vì quấy rầy ngủ.

      Buổi chiều là Sở Lăng Xuyên phải rồi cho nên hai người quyết định thăm ba mẹ vào buổi tối.

      Về nhà ba mẹ Tố Tố trước. Khi hai người trong nhà có người, Lý Nguyệt Hương mang thèo Soái Ca tản bộ, gọi điện thoại mới trở về.

      Lý Nguyệt Hương nhìn thấy con con rể hai người đều ở trong nhà đương nhiên rất cao hứng, vốn muốn lưu hai người ở nhà mình ăn cơm nhưng Sở Lăng Xuyên còn muốn trở về thăm ba mẹ của mình, buổi chiều lại phải luôn nên khéo léo từ chối.

      Đây là lần đầu tiên Sở Lăng Xuyên biết được Tố Tố và Soái Ca có bao nhiêu tình cảm. Vừa thấy Soái Ca liền ôm vào trong lòng, tùy ý để đầu lưỡi chú chó liếm mặt của . Dựa vào, đây chính là địa phương của hôm qua, thế nhưng lại cùng con chó này chia sẻ, quá mức mà.

      Đến hơn 10 giờ Tố Tố và Sở Lăng Xuyên rời , đến nhà chồng. Sau khi mọi người cùng nhau ăn cơm trưa, đợi bao lâu lại phải rồi, ai bảo Sở Lăng Xuyên là người thân bất do kỷ đâu. ( lắm nhưng mình nghĩ đại khái là có việc thể trễ, hay thể tự chọn,...)

      Sau khi cùng ba mẹ tạm biệt hai người liền rời . Trước tiên Sở Lăng Xuyên lái xe đưa Tố Tố về nhà ba mẹ vợ, người Tố Tố ở phòng của bọn họ kia, yên tĩnh và đơn, những thứ này đều biết.

      đến cửa khu , Sở Lăng Xuyên định vào, với Tố Tố bên cạnh : "Em với mẹ là kịp vào, lần sau trở về thăm hỏi ba mẹ. Còn có, An Nhược Tố, đừng làm cái con chó ngốc nghếch kia
      [​IMG]
      Tôm ThỏHalong-ngoc thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 37 : Người đàn ông mời

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Tố Tố bị đẩy vào sau xe, người đàn ông kia cũng lên xe, khởi động xe để tìm Trì Suất. Tố Tố khiến cho người đàn ông kia dừng xe, người kia mắt điếc tai ngơ, Tố Tố liền lấy điện thoại di động ra làm bộ muốn báo cảnh sát.

      Rốt cuộc người đàn ông kia cũng dừng xe, tiện tay ném cho Tố Tố danh thiếp, có chút vội vàng : "Mặt có số điện thoại của tôi, nếu nhìn thấy Trì Suất phiền lòng gọi điện cho tôi biết."

      Tố Tố cầm danh thiếp nhanh chóng xuống xe, vừa đứng vững chiếc xe kia nhanh như chớp rồi. Tố Tố nhìn tên danh thiếp, Trì Dật Phi, cũng họ Trì, vậy hẳn là chú của Trì Suất rôi.

      Nghĩ lại phản ứng ban nãy của Trì Suất, đoán chừng là gia trưởng cáu kỉnh rồi, cho nên mới chú của mình là người xấu, hơn nữa nhìn dáng vẻ lo lắng của người đàn ông kia, là quan tâm Trì Suất.

      Nhưng mà trời dần tối rồi, giờ cái đứa bé Trì Suất trở về nhà như vậy, có thể chỗ nào ? Nhớ lại mấy ngày nay quả Trì Suất có chút gì đó là lạ. Trước kia rất hoạt bát, gần đây giống như buồn bã. Nghĩ đến liền nhịn được lo lắng.

      Tố Tố muốn tìm Trì Suất, nhưng mà biết mình có thể chỗ nào mà tìm, nơi duy nhất có thể tìm chính là trường học. Lúc này trong trường học trống , thầy giáo và học sinh đều về nhà.

      Tố Tố vòng quanh trường học cũng thấy có người, đứng ở trước cửa lớp học để nghi ngơi chút, khi định rời nhìn thấy bóng dáng lén la lén lút, Tố Tố vội vàng đuổi theo, vừa thấy quả nhiên là Trì Suất.

      "Trì Suất !"

      Tố Tố kêu to tiếng, Trì Suất chỉ phải dừng bước lại, dáng vẻ làm sai chuyện, cúi đầu dám nhìn Tố Tố, ấp úng kếu : " giáo."

      Tố Tố đến trước mặt Trì Suất, nhìn đứa bứ chừng mười tuổi trước mắt này, giơ tay nắm bả vai nho của thằng bé, ổn định hô hấp chút : "Trì Suất, nghe lời giáo, về nhà ."

      Trì Suất ngẩng đầu nhìn về phía Tố Tố, nhíu mày, giãy khỏi tay Tố Tố, vẻ mặt khó chịu : ", con quay về."

      Tố Tố sợ kích động Trì Suất chạy, nhưng thể đuổi kịp, vội hỏi : "Được, được, quay về. Vậy con cho giáo, vừa nãy người kia là người xấu sao ?"

      Trì Suất .

      "Trì Suất, con dối gạt lừa gạt người khác, đúng ?"

      Trì Suất có chút tình nguyện : " đúng."

      "Trì Suất, vì sao con trở về nhà, có thể với ?"

      Trì Suất nhíu mày về phía Tố Tố "Con nên tâm cùng giáo, cũng muốn nghe giáo dạy bảo, khi học dạy dỗ còn chưa đủ sao."

      Đứa này khó đối phó, Tố Tố ngồi bậc thang, vỗ chân của mình "Lúc này là thời gian tan học rồi, chúng ta bây giờ là bạn bè, cũng có thể chuyện phiếm mà ?"

      Trì Suất nhìn Tố Tố, do dự chút, cuối cùng đứng thẳng kéo suy nghĩ qua đó, ngồi bên người " sao, bây giờ chúng ta là bạn bè, phải là trò sao ?"

      Tố Tố vẻ mặt nghiêm túc : "Đương nhiên là thực . đây là người bạn lớn rất muốn biết, vì sao con muốn về nhà, có phải gặp chuyện gì vui hay ? Hay là ồn ào mâu thuẫn với người trong nhà ?"

      Mặt Trì Suất lại ảm đạm xuống, vốn nên là đứa vô lo vô nghĩ, lại tràn đầy đau buồn : "Ba mẹ con ly hôn, con bị phán quyết cho ba con, nhưng con muốn mẹ con, tháng con gặp mẹ."

      Tố Tố nghe lời của Trì Suất, trong lòng nhịn được bị nhéo chút "Là mẹ con chưa từng tới thăm con sao ?"

      Trì Suất lắc đầu, gần như sắp khóc, đau buồn mà lại phẫn nộ : "Là ba con cho mẹ thăm con, cũng cho con tìm mẹ ! tại còn cũng biết mẹ con ở đâu, có phải mẹ quan tâm con hay , con còn có thẻ nhìn thấy mẹ hay ."

      "Đứa ngốc." Tố Tố có chút đau lòng vuốt vuốt đầ Trì Suất, chuyện gia đình nhà người ta nghĩ xen vào bình luận, có thể làm lúc này chính là an ủi vết thương kia của Trì Suất cẩn thận "Mẹ con vĩnh viễn đều là mẹ con, làm sao có thể cần con. tại ba con cho con gặp mẹ mình, có thể ông ấy chưa nghĩ thông suốt việc, chờ ông ấy nghĩ thông suốt, chắc chắn con được gặp mẹ con."

      Vẻ mặt Trì Suất buồn bực "Ai biết khi nào ba nghĩ thông suốt. Con với ba
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :