1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Ai da, mình ghét bạn Tố Tố này rồi

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 29 : Lớp dạy nấu ăn

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Sau khi hết giờ làm, Tố Tố vừa mới ra cổng trường liền thấy tài xế của Sở gia, là tới đón đến nhà chồng, đúng lúc mẹ chồng cũng gọi điện đến, tìm có việc, gọi qua chuyến.

      vào trong nhà chồng, Tố Tố mới biết được cái gọi là chuyện đó chính là mẹ chồng đăng ký cho lớp học nấu ăn, bảo học vào thứ Bảy và Chủ Nhật.

      "Tố Tố, biết nấu ăn cũng phải là chuyện. Đây là lớp học nấu ăn của bạn của mẹ, con học cái này luôn có lợi." Mẹ chồng vẻ tận tình khuyên bảo, hoàn toàn là vì tốt cho Tố Tố.

      Tố Tố muốn , nhưng chắc chắn dẫn đến mẹ chồng bực mình, cuộc sống sau này lại càng tốt, nếu , nhưng muốn , hơn nữa còn là bạn của mẹ chồng, nếu định tranh thủ , chắc chắn bị phát , cuối cùng tạo nên cãi nhau được thoải mái.

      Đều là người nhà, hơn nữa Sở Lăng Xuyên đối với cha mẹ tốt như vậy, cũng hi vọng mình có thể làm được nhưng mà bây giờ có chút khó khăn, Tố Tố nháy mắt mấy cái :"Mẹ, con nấu cơm, ."

      " làm ? làm cái gì, mẹ nghe chút ?"

      "Thịt gà xào cay !" Tố Tố mười phần lo lắng ra sở trường của mình, món ăn duy nhất có thể làm.

      " có ?" Mẹ Sở hỏi.

      Tố Tố chột dạ, cười ha ha : " có."

      Mẹ Sở nghiêm mặt :" làm món ăn như vậy con cũng có ý tốt. Điểm này tiểu Xuyên so với con tốt hơn, đừng nghĩ nó là người đàn ông, việc nặng hay việc cần có kỹ năng nó đều làm. Nhưng mà tiểu Xuyên thường có ở nhà, số việc phải chính con làm, hơn nữa nếu ngẫu nhiên nó về nhà lần, con là vợ có thể làm ít đồ ăn nóng hổi, nó nhớ đến tình cảm của con."

      Tố Tố cố ý trêu đùa :"Vâng vâng, tiểu Xuyên trong mắt mẹ đầy chinh là mười phân vẹn mười (ý hoàn mỹ), con của mẹ cái gì cũng tốt. Ba à, người , mẹ đây phải sợ con ngược đãi tiểu Xuyên sao ?"

      Ba Sở thực ra cũng hiểu được vợ mình đối với Tố Tố quá hà khắc rồi. Ông cũng nhìn ra được tính tình Tố Tố rất tốt, mặc dù vợ mình làm khó dễ như thế nào cũng nhăn mặt tức giận.

      Thực ra là người con xấu, rất thông minh lanh lợi, bằng nổi lên cãi cọ từ lâu. Nếu mỗi ngày mẹ chồng và con dâu đại chiến, ông ở trong nhà còn đường sống, nội bộ gia đình bất ổn, tiểu Xuyên ở bộ đội làm sao có thể an tâm.

      Nhưng mà đứa Tố Tố này cũng đủ láu cá, ràng muốn , lại bị trong lời của vợ ông làm cho có chút bất đắc dĩ, dùng loại phương thức trêu đùa này lôi kéo ông. Nhưng mà ông Sở Vệ Bình là ai, cho dù nhiều đao tiễn ( ý là dao và tên nhưng mình thấy để đao tiễn hay hơn) cũng có thể hóa giải.

      Ông cười đùa :"Mẹ con đối với tiểu Xuyên so với ai cũng tốt hơn, ngậm trong miệng sợ tan, cầm tay sợ rớt. Ta đây làm chồng,
      [​IMG]
      dunggg, Tôm ThỏNguyên Nguyễn thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30 : Sức hấp dẫn của em gì sánh được

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Lớp nấu ăn vào học lúc 9 giờ cho nên sau khi thức dậy và ăn sáng Tố Tố liền , buổi sáng học làm món ăn nóng, buổi chiều học làm món lạnh ( rau trộn hay salad ). Tố Tố phải ngu ngốc bình thường, khi thái rau còn cắt phải đầu ngón tay, mặc dù định khóc nhưng mà tay đứt ruột xót (ý là chị rất đau) liền rơi nước mắt. Nhưng mà thể bỏ dở nửa chừng, dán miếng băng gạc cá nhân mà kiên trì đến cùng.

      Học làm hai món ăn, Tố Tố định về nhà thử nghiệm chút, định làm thành thạo rồi cho người trong nhà nếm thử, làm ba mẹ ngạc nhiên.

      siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, khi nhờ xe để về nhà là 5 giờ chiều, trời còn sớm nhưng mà Tố Tố bắt đầu bận rộn làm. Bởi vì kỹ thuật thành thạo cho nên cần thời gian tương đối dài, hai món ăn mà mất nửa thời gian nhưng mà tính toán sai lắm.

      Làm cơm xong toàn thân đầy mùi khói dầu, Tố Tố có chút chịu nổi cho nên trước tiên ăn cơm mà tắm cái. Khi quay vào phòng ngủ thay quần áo ở nhà nghe thấy bên ngoài có người mở cửa, giật mình cái, khỏi suy nghĩ là ai trở về ?

      Trong lòng hoảng sợ, cũng vội vàng mặc áo, lúc định ra ngoài nghe thấy tiếng hô to ở bên ngoài :"An Nhược Tố !"

      Tiếng hô rung chuyển trời đất này làm Tố Tố sợ tới mức ruột gan đều như bị xé ra, tiếng hô to này làm Tố Tố cảm tháy giống như có quỷ vào thôn, nhớ còn kịp ! Là Sở Lăng Xuyên, , tại sao lại giống như trở về để giết người vậy, khí thế to lớn kia là tìm tính sổ sao ?

      Tìm chỗ nào trốn đây ? Phòng ngủ mà chỗ chỉ lớn như vậy, thể , ngay lúc Tố Tố rối rắm cửa phòng ngủ bị đẩy ra. Khi Tố Tố nhìn thấy khuôn mặt đen kia của Sở Lăng Xuyên, phản ứng đầu tiên của Tố Tố chính là chạy tới rồi trèo lên cửa sổ, sau đó đánh đòn phủ đầu :"Sở Lăng Xuyên, đừng đến, nếu đến chỗ em, em, em liền nhảy xuống !"

      Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố, trong lòng có chút buồn cười, lại có ý trưng ra vẻ mặt tan nát cõi lòng :"Vợ à, em quá vô tình, nhìn đến liền khổ sở như vậy sao, đau khổ đến nỗi em tình nguyện chết cũng muốn nhìn thấy ? rất thương tâm !"

      "Hả ? Vậy nếu thế cũng phải như vậy đâu." ra cửa sổ được bảo vệ nên có chuyện gì, hơn nữa cũng định nhảy , giống như đùa giỡn cùng . Nhìn Sở Lăng Xuyên từng bước tới gần, Tố Tố giọng thầm :" hùng hổ như vậy, phải em là bị dọa sợ sao."

      Khi Tố Tố chuyện Sở Lăng Xuyên làm cho thể lui, Tố Tố nháy mắt chột dạ nhìn , mà Sở Lăng Xuyên cầm tay của Tố Tố lên liền nhìn thấy băng gạc cá nhân dán tay , giọng khàn khàn hỏi :"Sao lại như thế này, dùng dao hay là dùng súng vậy ?"

      "Dao." Tố Tố nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của , ánh mắt quan tâm, trong lòng lại cảm động, dường như tức giận việc giữ lời, liền lộ ra nụ cười quyến rũ gì sánh được tới lấy lòng người nào đó :"Khi thái rau cẩn thận thôi, có việc gì rồi. Tại sao trước khi trở về cho em biết tiếng ?"

      Sở Lăng Xuyên nhìn tay của Tố Tố có vấn đề gì lớn, ngẩng đầu, mắt lộ ra hung quang nhìn chằm chằm hỏi :"Làm sao vừa rồi em nhìn thấy vẻ mặt liền sợ hãi ? có ăn thịt người, nhìn thấy chồng mình trở về nên ôm cái biểu nhiệt liệt chào mừng hay sao ?"

      Tố Tố lại cực kỳ biết nghe lời, hơn nữa chính mình thất hứa lại lừa người khác, hai tay dang ra rất nhiệt tình ôm Sở Lăng
      [​IMG]
      Nguyên Nguyễn, Halong-ngocTôm Thỏ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 31: Tình địch của xuất

      Sau khi Sở Lăng Xuyên rồi, Tố Tố cũng gọi điện thoại cho Sở Lăng Xuyên, định bày tỏ chút quan tâm của vợ đối với nhưng mà điện thoại của vẫn tắt máy, lên trang mạng QQ tìm cũng thấy người đâu.

      Liên tục vài ngày đều như vậy, Tố Tố biết làm gì, biết ở đâu, vì sao tắt máy di động, vì sao lên mạng, vì bận quá sao ? Tố Tố chính mình phát rằng bắt đầu có chút lo lắng yên.

      Sau khi hết giờ làm về nhà rồi ăn cơm tối với ba mẹ liền ở phòng khách, ba mẹ xem tivi, lại chơi đùa cùng Soái Ca. ném quả bóng đồ chơi của Soái Ca ra, Soái Ca ngậm nó trong mồm quay lại, đặt ở cạnh chân , chờ lại ném tiếp.

      Nhưng mà Tố Tố lại nghĩ tới Sở Lăng Xuyên, nghĩ đến mình bị tổn thương, nghĩ đến mấy ngày nay hoàn toàn có tin tức, hoàn toàn nhìn Soái Ca, Soái Ca rất vui khi được để mắt đến, kêu vài tiếng “Gâu Gâu” hấp dẫn lực chú ý của Tố Tố.

      Tiếc rằng Tố Tố rất chuyên tâm suy nghĩ, ngay cả tiếng kêu của Soái Ca đều xem .

      Nhìn Tố Tố để ý tới nó, Soái Ca đành phải ai oán ngậm quả bóng chạy tìm Lý Nguyệt Hương chơi cùng.

      An Quốc Đống cũng nhận thấy Tố Tố tập trung, trước đây trở về gặp Soái Ca so với bọn họ làm ba mẹ còn thân hơn, hầu như vây quanh Soái Ca chơi, nhưng mà hôm nay có chút ngẩn ngơ.

      “Tố Tố...Tố Tố !” An Quốc Đống lớn tiếng gọi Tố Tố, lúc này Tố Tố mới nghe thấy mà đứng lên sau đó ngồi bên cạnh ba mình “Ba, người gọi con có chuyện gì vậy ?”

      “Con suy nghĩ cái gì mà hồn vía lên mây vậy ?”

      An Quốc Đống xong, Soái Ca được Lý Nguyệt Hương ôm cũng kêu hai tiếng “Gâu Gâu” với Tố Tố, dường như cũng tỏ vẻ thắc mắc.

      Tố Tố do dự chút rồi : “Cũng có gì, chính là di động của tiểu Xuyên gọi được, con có chút lo lắng cho ấy.”

      An Quốc Đống vừa nghe Tố Tố như vậy, lắc đầu vẻ mặt thở dài : “Con này, khi ba chấp hành nhiệm vụ di động cũng tắt. Ba còn thấy con quan tâm chút, hướng ngoại.”

      Tố Tố nóng nảy, ôm lấy ba, làm nũng “Ba, người đó, khi người đảm nhiệm công việc, con cùng mẹ biết quan tâm nhiều hơn. Ba như vậy tổn thương trái tim bé của con.”

      An Quốc Đống nở nụ cười, Lý Nguyệt Hương cũng nhịn được cười, an ủi Tố Tố : “Con cũng đừng lo lắng, chắc tiểu Xuyên có nhiệm vụ gì đó, bất tiện khi liên hệ cùng bên ngoài, nghề nghiệp của nó so với ba con còn đặc thù hơn. Khi về sau việc này còn có thể xuất , sau này thành thói quen là tốt rồi.”

      Nghe ba mẹ như vậy, trong lòng Tố Tố thoải mái ít, đứng dậy “Ba mẹ nghỉ ngơi sớm chút. Con cũng ngủ đây. Soái Ca, thôi, buồn ngủ rồi”.

      Cũng biết là nghe hiểu được lời của Tố Tố hay hay là mỗi đêm hình thành thói quen, Soái Ca từ trong lòng Lý Nguyệt Hương nhảy xuống, miệng ngậm quả bóng theo Tố Tố về phòng ngủ. Tố Tố quay về phòng ngủ, Soái Ca đặt quả cầu ở trong ổ của mình, sau đó cũng ngủ.

      Ngày hôm sau, Tố Tố tinh thần sảng khoái làm, lúc giữa trưa nhận được điện thoại của Mạc Tiểu Nhiên, sợ đơn nên buổi tối muốn tụ họp hôm, Tố Tố đương nhiên là vô cùng vui khi tụ họp như vậy.

      Buổi chiều sau khi hết giờ làm, Tố Tố trực tiếp chạy đến địa điểm các hẹn, vẫn như trước là chỗ cũ. Phòng tầng, Mạc Tiểu Nhiên sớm đặt trước, Tố Tố mở cửa vào phòng ngờ Thiệu Minh Thành thế nhưng lại ở đó.

      ngây ngẩn cả người, khi nào hai người này lại ở cùng nhau rồi, chẳng lẽ là giống như Hàm Hàm như vậy, cái gì mà cọ xát ra tình tia lửa gì đó? nghĩ vẩn vơ đâu đâu, sau lưng bỗng có 1 người tiến đến.

      “Chị dâu!”

      Cái gì vậy? Tố Tố quay đầu nhìn lại liền cảm thấy choáng váng, dĩ nhiên là La Vĩ Khôn rồi, là người bị Hàm Hàm cường hôn. Hôm nay đây là cái tình huống gì vậy, ở trong này lần đầu tiên ba nam ba nữ hai bên đều tập hợp đông đủ.

      Thiệu Minh Thành niềm nở tiếp đón “Chị dâu, ngồi xuống ”.

      Mạc Tiểu Nhiên vẻ mặt bình tĩnh với Tố Tố: “Đúng vậy, Tố Tố cậu sững sờ ở đó làm cái gì? Lại đây ngồi nào”.

      Tố Tố cùng với La Vĩ Khôn đến, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, cười hỏi: “Tình huống này là gì đây, xảy ra chuyện gì mà mình biết vậy, Mạc Tiểu Nhiên cậu rất tốt bụng. Minh Thành và Vĩ Khôn, các cậu cũng cho tôi tiếng”.

      Mạc Tiểu Nhiên vẻ mặt để ý : “Tình cờ khi mình tới gặp ở dưới tầng thôi”.

      La Vĩ Khôn : “Chúng em có nhớ chị dâu, đúng lúc tình cờ gặp gỡ thôi, đương nhiên cùng chị dâu hội họp. Chị dâu, Tiểu Xuyên thường ở nhà, có chuyện gì cần hỗ trợ, chị gọi em và Thiệu Minh Thành là được, đều là em nhà, đừng khách sáo”.

      Bốn người chuyện sôi nổi, cửa phòng đột nhiên mở ra, Hàm Hàm vẻ mặt thần bí xuất , sau khi ánh mắt đảo qua mọi người cũng ngây ngẩn cả người, nhìn thấy La Vĩ Khôn, người đàn ông mà từng hôn qua kia, như thế nào xuất ở chỗ này?

      Khi Hàm Hàm nhìn La Vĩ Khôn tầm mắt La Vĩ Khôn cũng nhìn về phía Hàm Hàm, lúc ánh mắt hai người giao nhau Mạc Tiểu Nhiên hô: “Hàm Hàm, như thế nào bây giờ cậu mới đến, hôm nay phạt cậu trả tiền, tớ đều đói bụng lắm rồi”.

      Hàm Hàm để ý đến hai người đàn ông kia mà cười thần bí với Tố Tố và Mạc Tiểu Nhiên: “Đoán xem tớ dẫn theo ai đến cho các cậu đây?”

      Tố Tố nhìn ra cửa “Ai cơ, đừng thừa nước đục thả câu, nhanh chóng vào ”.

      Lúc này người đàn ông tới, mặc dù cao bằng Sở Lăng Xuyên, nhưng ước chừng cũng 1m78, tây trang khéo léo mặc ở người, rất có khí chất tuấn tú. Tố Tố cùng Mạc Tiểu Nhiên đồng thời mở to mắt, sau hồi sửng sốt hai người liền đừng lên, đồng thanh hô: “Cao Tường!”

      Tầm mắt Cao Tường đảo qua Thiệu Minh Thành và La Vĩ Khôn, tiếp theo là Mạc Tiểu Nhiên, cuối cùng dừng ở mặt Tố Tố dời, cười chào hỏi: “ lâu gặp!”

      Ngoài trừ La Vĩ Khôn và Thiệu Minh Thành, Tố Tố vài người bọn họ đều kích động, Cao Tường và các đều là bạn học thời trung học, quan hệ rất thân thiết. Sau khi học đại học, bởi vì các ba đều độc thân, vì cha mẹ nữa cho nên ở lại học trường đại học địa phương, còn Cao Tường nơi xa.

      Hồi học đó mỗi khi đến ngày nghỉ có thể gặp mặt vài lần, sau khi tốt nghiệp người này hoàn toàn có tin tức. Cũng ba năm, đột nhiên xuất , ngạc nhiên vui mừng, kinh hãi mới là kỳ quái.

      Sau khi kích động, Tố Tố mới ý thức được vắng vẻ Thiệu Minh Thành và La Vĩ Khôn, vội vàng nhiệt tình giới thiệu để bọn họ nhận biết nhau. Sau khi mọi người khách sáo liền rất nhanh chuyện với nhau, sau đó thức ăn cũng được đưa lên liền vừa ăn uống và trò chuyện.

      Những người đàn ông đều lái xe cho nên cũng uống rượu, Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên cũng uống. khí bữa tối rất hài hòa, cũng rất sôi nổi, bàn ba đùa giỡn nhau, ba người đàn ông liền được hiểu biết nguyên vẹn.

      Sau bữa tối là 9 giờ, Tố Tố định quay về chỗ ba mẹ. ra từ nhà hàng món cay Tứ Xuyên, ba người đàn ông phát huy phong độ quý ông muốn đưa các về nhà. Cao Tường đứng ở bên cạnh Tố Tố, quay đầu nhìn : “Cậu ở chỗ nào, mình đưa cậu về”.

      Thiệu Minh Thành qua đó “Cao tiên sinh, Vĩ Khôn, phiền toái hai người đưa Hàm Hàm và Tiểu Nhiên trở về. Mình phụ trách đưa chị dâu về nhà. Chỗ đó mình biết, hơn nữa cũng tiện đường.” cũng có mặt mạnh mẽ.

      Mạc Tiểu Nhiên nhất định phải về nhà, Hàm Hàm lại chạy đến ôm lấy Tố Tố: “Tố Tố, cậu về nhà cậu , mình theo cậu về nhà cậu bầu bạn, đúng lúc trễ như vậy mình cũng lười quay về”.

      thôi Cao Tường, cậu đưa mình về nhà, mình buồn ngủ muốn chết rồi. Mọi người ngủ ngon”. Mạc Tiểu Nhiên xong kéo cánh tay của Cao Tường bước , trước khi Cao Tường xoay người tầm mắt dừng ở người Tố Tố: “Tạm biệt”.

      Tố Tố giơ tay chào, cười : “Tạm biệt, về nghỉ ngơi sớm chút nhé”.

      Cao Tường bị Mạc Tiểu Nhiên túm , Tố Tố bọn họ cũng đến chỗ xe của Thiệu Minh Thành đỗ xe, mới vừa lên xe La Vĩ Khôn liền chạy tới, mở cửa phụ xe rồi lập tức ngồi lên: “Xe mình hỏng rồi”.

      Thiệu Minh Thành liếc mắt nhìn La Vĩ Khôn chuyện, khởi động xe, rời .

      Sau khi đưa Tố Tố và Hàm Hàm trở về, đường Thiệu Minh Thành và La Vĩ Khôn trở về, Thiệu Minh Thành hỏi: “Xe của cậu bị hỏng sao?”

      La Vĩ Khôn trừng mắt liếc Thiệu Minh Thành cái rồi sang chuyện khác: “Cậu có phát hay , ánh mắt của tên Cao Tường kia vẫn luôn xoay quanh vợ của Tiểu Xuyên”.

      “Mình chú ý tới ánh mắt của cậu vẫn luôn xoay quanh Hàm Hàm”.

      chết , đừng nhiều, ánh mắt mình nhìn xung quanh được sao? Mình nghĩ mình cần phải cảnh báo cho Tiểu Xuyên cái”.

      La Vĩ Khôn xong lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Sở Lăng Xuyên, tắt máy, cuối cùng đành phải gửi tin nhắn, Thiệu Minh Thành đối với hành động bà tám của La Vĩ Khôn cũng ngăn cản, chỉ cười cười “Có người em như vậy biết là hạnh phúc hay bất hạnh”.

      La Vĩ Khôn cũng để ý Thiệu Minh Thành cái gì, cười xấu xa gửi cho Sở Lăng Xuyên tin nhắn: trai, đừng trách làm em nhắc nhở , tình địch của xuất . Nhất cấp chuẩn bị chiến đấu.
      Last edited by a moderator: 29/5/16
      Tôm ThỏHalong-ngoc thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32: trở lại

      Hôm nay là thứ Sáu, lúc hết giờ làm Tố Tố định thăm ba mẹ chồng. ra từ trường học, khi định nhờ xe nghe được có người gọi tên của , giọng quen thuộc mà xa lạ.

      Tố Tố dừng bước rồi quay đầu nhìn lại thấy Cao Tường, nở nụ cười, có chút kinh ngạc : “Cao Tường, sao cậu lại tới đây.”

      Cao Tường đến bên người Tố Tố, cười ôn hòa : “Đúng lúc qua chỗ này nên mới định thăm bạn học cũ. Nhân tiện xem bạn học cũ có thể nể mặt mà cùng nhau ăn tối để về chuyện xưa hay .”

      “Nhìn cậu chân thành như vậy, mình phải nể mặt chứ sao. Vừa khéo gọi cho Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên luôn.” Tố Tố và Mạc Tiểu Nhiên, Hàm Hàm sai biệt lắm là đều muốn tụ họp vào Chủ Nhật, nhưng mà kỳ quái là hôm nay hai người đó thể nhưng có hẹn .

      xong liền lấy di động ra, gọi điện thoại cho Mạc Tiểu Nhiên và Hàm Hàm. Trong mắt Cao Tường lên gì đó, khi há mồm định chỉ nghe thấy giọng vang dội vang lên cách đó xa.

      “Tố Tố!”

      Nghe thấy tiếng gọi đó, động tác muốn gọi điện thoại của Tố Tố dừng lại, xoay người lại nhìn liền thấy bóng dáng cao lớn thẳng tắp, thân quân trang, ngẩng đầu ưỡn ngực tới chỗ . khuôn mặt ngăm đen là nụ cười tươi tắn.

      Nhìn người đàn ông nhanh chóng tới chỗ mình kia, Tố Tố nhịn được tán thưởng vẻ uy vũ tuấn của . Người đàn ông này, là người hay thay đổi. Lúc xụ mặt rất giống núi băng, rất dọa người. Lúc cười rộ lên giống như mặt trời, vô cùng ấm áp. Lúc nghịch ngợm lại giống như đứa trẻ, rất đáng .

      luôn như vậy, đột nhiên xuất , rồi lại đột nhiên rời , luôn làm trở tay kịp, hề phòng bị. tuần thấy , hình như gầy hơn. Khi Tố Tố suy nghĩ Sở Lăng Xuyên chạy tới trước mặt.

      Bởi vì mặc quân trang, Sở Lăng Xuyên qua ôm Tố Tố, chỉ là mỉm cười nhìn nam nhân đứng bên cạnh Tố Tố. Giày tây, tác phong nhanh nhẹn, chỉ là có đeo kính, phải là nam nhân đeo kính trong ví tiền kia của Tố Tố, hệ số uy hiếp cao.

      “Tố Tố, người này là đồng nghiệp của em?”

      Lúc này Tố Tố mới hoàn hồn, vội vàng giới thiệu nhau cho hai người. Vì tránh cho Sở Lăng Xuyên có chỗ hiểu lầm mà Tố Tố giới thiệu vô cùng cẩn thận : “ ấy là Cao Tường, bạn học thời trung học của em, mới trở về lâu, vừa đến đây thăm em. Cao Tường, người này là chồng của mình, Sở Lăng Xuyên.”

      “Chào cậu.”

      “Chào cậu.”

      Hai người đàn ông thân thiện bắt tay, Cao Tường liếc mắt nhìn Tố Tố cái: “Mình có việc rồi, quấy rầy hai người đoàn tụ.”

      Cao Tường vốn định mượn cớ rời , nhưng Sở Lăng Xuyên lại nhiệt tình nắm tay tha, thực chân thành : “Dù bận cũng nên ăn cơm chứ. Nếu ít khi được gặp mặt Tố Tố đúng lúc cùng nhau tụ họp .”

      Cao Tường có chút hiểu được Sở Lăng Xuyên, là thực chân thành cùng nhiệt tình hay là thị uy với , cười cười từ chối : “Tôi đây cung kính bằng tuân mệnh rồi.”

      Cứ như vậy ba người cùng ăn cơm, lần này thay đổi ăn cơm ở nhà hàng địa phương, vẫn như cũ là phòng riêng. Ba người gọi đồ ăn, chọn rượu rồi liền chậm rãi chuyện.

      Sau khi rượu và thức ăn ở bàn, Sở Lăng Xuyên kính Cao Tường ly trước “Cao tiên sinh, cậu là bạn thân của Tố Tố, về sau khi có việc gì, hi vọng cậu có thể đến thăm Tố Tố nhiều.”

      Cao Tường là doanh nhân, mỗi ngày có nhiều chuyện nhất có lẽ chính là lục đục với nhau, cho nên lúc này Sở Lăng Xuyên với , cũng cảm thấy đó là , cười nhạt, nửa nửa giả : “Sở tiên sinh sợ tôi đối với Tố Tố gây rối gì đó sao ?”

      Tố Tố nghe Cao Tường vậy, nhịn được trừng mắt liếc cái : “Cao Tường, cậu nhảm gì đấy ?”

      Sở Lăng Xuyên lại cười vui vẻ, bình thản vô tư : “Tuy rằng Tố Tố gả cho tôi, nhưng mà ấy có thế giới của mình, mà phải vì hôn nhân với tôi mà bị phong bế ở giữa, ngay cả với bạn bè cũng phải lo sợ. Cậu là bạn bè của Tố Tố, cũng chính là bạn bè của tôi, tôi đối với bạn bè rất tin tưởng.”

      Hai người cạn chén chút, Sở Lăng Xuyên uống xuống ngụm, Cao Tường nhìn Sở Lăng Xuyên, lưỡng lự chút sau đó cũng uống xuống ngụm, cười : “Tôi cùng Tố Tố học cùng nhau, là bạn bè, hơn, vừa nãy chỉ là đùa vui thôi.”

      Hai người đàn ông này làm Tố Tố có chút hiểu, nhìn hai người miếng đồ ăn cũng ăn, chỉ uống rượu , liền nhắc nhở : “Đừng chỉ uống rượu, ăn trước chút đồ ăn , lát nữa gục xuống, em khiêng được hai người đâu.”

      Sở Lăng Xuyên và Cao Tường đều nở nụ cười. khí đột nhiên trở nên còn cổ quái. Mặc dù Tố Tố khuyên hai người đàn ông cần uống nhiều quá. Thế nhưng hai người này lại giống như thầm phân cao thấp, ly lại ly uống hết, ai cũng yếu thế.

      Liên tục uống đến 9 giờ, hai người say bảy tám phần rồi, khi Tố Tố tính tiền xong Sở Lăng Xuyên và Cao Tường giống như hai người em tốt mà khoác vai nhau, cước bộ ổn định ra ngoài.

      Say thành như vậy nên Cao Tường thể lái xe, Tố Tố gọi xe taxi, để hai người cùng lên . Nghĩ trước tiên đưa Cao Tường về nhà, sau đó lại cùng Sở Lăng Xuyên quay về nhà mình.

      Cũng may Cao Tường còn có say đến nỗi biết mình ở chỗ nào. vào khu mà Cao Tường ở, Tố Tố nghĩ mọi chuyện thuận lợi, chỉ cần đưa Cao Tường đến khu này là có việc gì. Nhưng sau khi Cao Tường xuống xe, Sở Lăng Xuyên cũng xuống theo, hai người nắm tay lưu luyến chia tay.

      Tố Tố lại muốn lưu luyến xong rồi đến nơi, nhưng Cao Tường lại muốn đưa và Sở Lăng Xuyên về nhà (ý là đưa hai người đó về rồi mình mới bắt xe về) thế nhưng Sở Lăng Xuyên cũng từ chối, Tố Tố quá yếu ớt, ngăn cản cũng ngăn được, hai kẻ say xỉn lại nghiêng ngả lảo đảo lên xe taxi.

      thể gì, Tố Tố chỉ phải lên xe theo, cho tài xế địa chỉ nhà , dẫn hai kẻ say xỉn quay về nhà .

      Nhìn hai người say thành như vậy, Tố Tố định cứ để Cao Tường ở nhà đêm là được, nhưng người uống say thể chút lý trí nào, hơn nữa còn rất nghe lời.

      Cao Tường kiên trì đưa và Sở Lăng Xuyên lên tầng, vào nhà bằng cửa sau, Tố Tố để cần trở về, ở chỗ này hôm. Cao Tường có thể phải trở về, Sở Lăng Xuyên sau đó lại kích động, thể đưa Cao Tường về nhà.

      Nhìn hai kẻ say xỉn ầm ĩ, Tố Tố gần như muốn khóc, muốn sống hay .

      Mới vào cửa còn chưa có đổi giày, Sở Lăng Xuyên và Cao Tường lại ra ngoài, Tố Tố chỉ có thể đuổi theo, thực hận thể đánh ngất xỉu hai người này, làm cho bọn họ yên tĩnh chút, nhưng mà thể đánh.

      Lại ngăn xe taxi, lên xe, Tố Tố lấy điện thoại di động ra gọi, lúc này mọi người đều ngủ, Mạc Tiểu Nhiên và Hàm Hàm đều là đàn bà con , đến đây cũng giúp được, vả lại cũng trễ thế này, gọi bọn họ ra ngoài cũng tốt.

      Nghĩ tới Thiệu Minh Thành và La Vĩ , gọi điện thoại nhưng phát ra là hai người đều tắt máy. Tố Tố chỉ phải cam chịu số phận bị ép buộc theo, xem hai người này còn có thể ép buộc thành cái gì nữa. Cứ như vậy, cậu đưa tôi, tôi đưa cậu, có kết thúc.

      Mãi đến 0 giờ, đường Cao Tường đưa và Sở Lăng Xuyên về nhà, hai người đều khò khò rồi, bất tỉnh nhân . lái xe cũng lo lắng, xe dừng ở tiểu khu của Tố Tố, hỏi: “Hai người này có ý tứ, đưa cả đêm, tôi kiếm được nhiều tiền của mấy người rồi.”

      Tố Tố thực L, bởi vì để thuận tiện nên gọi xe này lại để tài xế chờ, tài xế cũng cùng bọn họ giằng co hơn nửa đêm. Hai người kia dù gọi vẫn bất tỉnh, lại thể trở về, nhờ tài xế hỗ trợ dìu nhưng vẫn bất động.

      Cuối cùng Tố Tố ác độc : “ tài xế, để bọn họ ngủ trong xe , giá xem rồi thu.”

      Tài xế bất đắc dĩ, nhưng mà trong lòng cũng vui vẻ, như vậy kiếm được nhiều tiền mà bớt việc.

      Thời gian chút qua, mãi cho đến rạng sáng tầm 3 giờ, Tố Tố mơ mơ màng màng ghé vào cửa sổ ngủ, tài xế ở bên ngoài hút thuốc để nâng cao tinh thần.

      Mà khi Sở Lăng Xuyên và Cao Tường tỉnh dậy, sau đó hai người nhìn nhau, nhìn xem mình ở đâu, nhìn Tố Tố đầu lệch qua cửa xe ô tô ngủ, hai người đều có chút mơ hồ hiểu tình huống lúc này.

      Nhưng đều là người thông minh, suy nghĩ chút liền biết sơ sơ nhất định liên quan đến việc uống rượu, trong lòng hai người biết ràng, giống như xấu hổ, nhưng ai biết là xấu hổ. Sau khi bắt tay, Sở Lăng Xuyên xuống xe, đến trước cửa ghế hành khách, cẩn thận mở cửa, ôm Tố Tố vào trong ngực, sau đó xoay người rời .

      Tài xế trở lại trong xe, Cao Tường vuốt vuốt mi tâm, : “Lái xe .”
      Last edited by a moderator: 30/5/16
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :