1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: Lần đầu tiên (H)

      Tay Sở Lăng Xuyên dừng hai đỉnh núi mềm mại người Tố Tố, gây cho cảm giác kỳ quái mà kích thích. Thân thể nữ nhân so sánh với có chút bất đồng, nhưng lại làm cho huyết mạch sôi trào.

      Thân thể như có vạn mã chạy qua, như lửa thiêu đốt, muốn đem người dưới thân mình cùng hòa làm . Muốn đoạt lấy, muốn giữ lấy từng giây từng phút... .

      Tố Tố mơ màng cảm giác được người có cỗ hơi thở nóng rực đụng chạm, môi cũng giống như bị cái gì ngăn chặn hô hấp, như giấc ngủ mơ hồ phản ứng được đây là chuyện gì xảy ra, theo bản năng xoay đầu,tay muốn đem thứ đáng ghét quấy rầy giấc ngủ của cái tát, nhưng tay vung lên lại bị Sở Lăng Xuyên giam giữ.

      Tố Tố rốt cục tỉnh, khắc buồn ngủ liền mở mắt ra, đầu óc còn mờ mịt, tiếp theo dần dần sáng tỏ, trong bóng đêm, nhìn thấy đôi mắt lóe sáng trong bóng đêm, từ cao nhìn xuống.

      Sở Lăng Xuyên, còn chưa ngủ?

      Còn có, bắt lấy tay là sao? Tố Tố theo bản năng trốn tránh, kịp tránh ra, lại vô tình chạm phải vật thể cứng rắn, nóng bỏng kia, nghe được tiếng thở dốc dày đặc, rốt cục hiểu được cái đại khái, cũng dám lộn xộn.

      Tố Tố hoàn toàn thanh tỉnh , mặt giống như bị thiêu đốt, thực quẫn ở trong bóng đêm nhìn , thẳng đến cúi xuống,thân thể hai người dính liền cùng chỗ, mới biết được, áo ngủ của biết lúc nào bị cởi ra,người nào đó cũng vậy, cũng cởi trần , có thể cảm giác được cơ bắp rắn chắc cùng với ngực đầy hỏa khí người .

      Tâm ngừng kêu loạn, hoảng sợ , bất an kéo đến, thể nào ăn a, đây chính là trong nhà cha mẹ a , nơi này cách tốt lắm đâu nha,có chút động tĩnh cũng đều bị nghe thấy đó, cũng nên làm chuyện dọa người này đâu.

      Tố Tố nuốt nuốt nước miếng, đè thấp thanh , lắp bắp hỏi: "Tiểu Xuyên Xuyên, , , động dục ?" xong, Tố Tố hận thể vả vào miệng mình, thời điểm này phải nên giỡn được.

      Sở Lăng Xuyên vẻ mặt đầy hắc tuyến, có thể hình dung như vậy sao? trừng phạt cắn vành tai Tố Tố, khàn giọng : "Bảo bối , từ động dục này hình dung hai chúng ta hẳn thích hợp ."

      "Vậy muốn làm sao ?" Cũng biết là bị bắt bẻ, hay do khí ái muội xung quanh, Tố Tố cảm thấy chính mình cơ hồ muốn bỏ chạy, cổ họng khát khô giống như vài ngày uống nước, xong nhịn được lại nuốt nước miếng.

      " nghĩ, nên dùng hành động để biểu thị lời !" Sở Lăng Xuyên xong bàn tay to ôm lấy thắt lưng Tố Tố, tiếp tục khúc dạo đầu vừa rồi. tại Tố Tố tỉnh, hề là người kịch vai, càng đáng giá chờ mong.

      "Ukm... cần..." Tố Tố bị hôn môi ấp úng kháng nghị , nhưng kháng nghị có hiệu quả. Từng nụ hôn của Sở Lăng Xuyên rơi xuống người , khiến còn lực chống đỡ.

      "Cho , bảo bối , ngoan?" Sở Lăng Xuyên cúi đầu thanh nặng nề trong bóng đêm lộ ra vài phần dụ hoặc, đợi Tố Tố đáp lại, tách hai chân ra, cho Tố Tố cơ hội phản ứng, tiến quân thần tốc, thành công chiếm đoạt.

      "A... !" Đau đớn tựa như bị xé rách làm cho Tố Tố kêu đau tiếng, cảm giác cơ thể chính mình bị xé làm hai nửa, thân thể cương cứng kia, vẫn nhúc nhích, ngừng thở dốc, nghĩ muốn khóc, nhưng nước mắt cứ như vậy chảy ra, trong lòng cũng nhịn được kêu đau, con mẹ nó thực là đau, ô ô... .

      Sở Lăng Xuyên cũng có cảm giác thành công , cảm giác được thân thể Tố Tố cứng ngắc, cũng khẩn trương , dám động, hôn môi Tố Tố, trấn an , lại hôn những giọt nước mắt ẩm ướt mặt "Bảo bối , rất đau có phải hay ?"

      Tố Tố đau cực kỳ, rốt cục cũng được nghỉ, cảm thấy thập phần khó chịu, nhịn được , đấm đánh , mang theo tia nức nở, giọng kêu: "Đau, đau, biến ra ngoài ... ?"

      muốn ra ngoài,bị thế này cũng sai biệt lắm, Sở Lăng Xuyên cũng bị sao, lại đau lòng cho Tố Tố, đành trở ra, mở đèn đầu giường, nhìn thấy khuôn mặt Tố Tố trắng bệch, mặt đầy nước mắt, trán đều là mồ hôi, xem ra bị đau .

      Sở Lăng Xuyên trong lòng rất khẩn trương , vội vàng giúp Tố Tố lau nước mắt mặt, tay ôm Tố Tố vào trong phòng, biết nên gì an ủi Tố Tố, sau hồi, thấy sắc mặt dịu chút mới hỏi: "Còn đau ?"

      Tố Tố vẻ mặt đau khổ nhìn Sở Lăng Xuyên, gật gật đầu, cảm thấy chính mình thực tiền đồ, thế nhưng còn khóc , mất mặt . nghĩ vì sao lại đau như vậy. Nhớ có bằng hữu đau chút liền trôi qua thôi, còn đau giống như dì cả đến sai biệt lắm, vì sao lại đau như vậy?

      Sở Lăng Xuyên thấy sao rục rịch muốn tiếp tục, Tố Tố dùng ánh mắt cầu xin, đau, đau, rất đau a, Sở Lăng Xuyên đành phải thở dài xoa xoa đầu , " là bắt em cũng có biện pháp, tiểu nha đầu lừa đảo, ngủ ."

      Tố Tố cảm thấy cả người dinh dính nhớp nháp khó chịu ngủ được, mặc quần áo vào tính tắm chút, đứng dậy nhìn ga giường là vết lạc hồng, mặt lập tức đỏ ,liền tìm ga giường mới quăng cho Sở Lăng Xuyên bắt thay, sau đó mới quay đầu , bất quá tư thế của tựa hồ rất quái dị.

      Đến rạng sáng, hai người mới ngủ, với Tố Tố mà là vừa trải qua cảm giác đau đớn cùng thoải mái, còn đối Sở Lăng Xuyên mà loại cảm giác nghẹn khuất hòa lẫn buồn bực, giống như miệng thịt chưa ăn xong rơi, còn biết chút tư vị gì cả.

      Tố Tố ngủ thẳng tới 8 giờ sáng hôm sau, vị trí bên kia giường trống , lại còn lưu lại hơi thở thân thuộc của , tay dụi dụi mắt, lười nhác vặn cái thắt lưng, ngồi dậy, bên tai nghe được thanh kì lạ.

      Thanh gì vậy? Tố Tố nhíu mày, chẳng lẽ có chuột? Chắc a, trong nhà chưa bao giờ gặp qua chuột, Tố Tố theo tiếng ngoảnh lại,sửng sốt nhìn giường, là bó hoa tươi.

      Tố Tố tâm tình khá tốt, đứng dậy xuống giường, tới cái thùng trước mặt, xoay người, cầm lấy bó hoa, đặt mũi ngửi , thực thơm, mặt là chữ viết của Sở Lăng Xuyên: bảo bối , phải , nhìn em ngủ, nên nỡ đánh thức em. Hi vọng chuyện đêm hôm qua,em có 'Ghi hận trong lòng', ta nghĩ bảo bối của là tâm lớn vì chuyện bé xíu mà giận đâu nha .Nhớ chăm sóc tốt cho mình.Ký tên: Xuyên.

      Sở Lăng Xuyên,nội dung bên làm cho nhịn được nhớ tới tình cảnh ngày hôm qua, khi tiến vào kia khắc kia là đau, làm cho theo đúng nghĩa đen trở thành người phụ nữ chân chính. Tố Tố mặt đỏ hồng tim đập nghĩ vẩn vơ, trong thùng lại truyền đến tiếng tru.

      Tố Tố tò mò, đem hoa ôm vào trong lòng ngồi xuống, mở thùng ra, thấy được con vật ngẩng đầu dùng ánh mắt ngây thơ nhìn , Tố Tố nhịn được nở nụ cười, chó , chú chó cực kỳ đáng !

      Vừa mới edit xong có máy tính nên chỉnh đc fond chữ. M.n đọc tạm mai ta chỉnh lại sau








      dunggg, Nguyên NguyễnHalong-ngoc thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26 :

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Tố Tố rất thích chú chó này, nhưng mà đối với các loại chó tìm hiểu nên biết là giống gì, lúc cùng chia sẻ với ba mẹ kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng) này từ trong miệng ba ba biết được, đây là chú cho Labrador có màu vàng, đoán chừng mới vừa đủ tháng tuổi, nét mặt đặc biệt vô tội, rất đáng .

      Sau khi kích động, Tố Tố gửi tin nhắn cho Sở Lăng Xuyên, cảm ơn tặng quà, rất thích. Với lại ba mẹ đối với tiểu tử này rất thích, mua sữa bột dùng riêng cho chó, còn mua cả chuồng chó.

      Tố Tố phải làm, thực ra có nhiều thời gian để nuôi chó, cho nên hầu hết thời gian đều nhất định muốn thoát chú chó khỏi chăm sóc của mẹ. Lý Nguyệt Hương bởi vì liên quan tới cơ thể nên nghỉ việc, ở nhà rảnh rối cũng có việc gì làm, nuôi chó đúng là trúng tâm ý.

      Tiết thanh minh, Tố Tố có ba ngày nghỉ, Sở Lăng Xuyên muốn nàng đến doanh trại thăm . Tiết thanh minh đến thăm chồng, quá đặc biệt, cảm thấy may cho nên Tố Tố quả quyết từ chối.

      Ngày nghỉ ngoài việc thăm mộ người thân mất ra, ở trong nhà cùng mẹ học hỏi cách nuôi chó như thế nào, còn đặt cái tên rất sốc cho chú chó, kêu "Soái Ca". Soái Ca dường như quá thích cái ổ của nó, trái lại thích dép lê bông của Tố Tố, luôn ngậm dép lê của đặt ở chỗ rồi nằm sấp lên mà ngủ.

      Sau khi bị phát liền ngẩng đầu, dùng ánh mắt to tròn thực vô tội nhìn Tố Tố. Khi Tố Tố ngồi xổm xuống sờ người nó, tiểu tử kia liền dùng đầu lưỡi liếm tay nàng vô cùng thân thiết, sau đó tiếp tục nằm sấp ngủ.

      Ngày nghỉ trôi qua, Tố Tố lại bắt đầu làm, lúc giữa trưa, Sở Lăng Xuyên gọi tới điện thoại, hai người chuyện phiếm trong chốc lát, sau đó Sở Lăng Xuyên ở đầu dây bên kia có việc liền vội vàng cúp máy.

      Tố Tố vài ngày rồi về tân phòng (phòng tân hôn), hôm nay định sau khi hết giờ làm về tân phòng (phòng tân hôn), về nhà mẹ đẻ. Đến thời gian tan tầm, trước tiên Tố Tố gọi điện thoại về nhà, báo cho ba mẹ về, sau đó ân cần hỏi thăm sức khỏe Soái Ca nhà , lúc này mới tắt điện thoại.

      nhờ xe trở lại trạm xe gần tân phòng (phòng tân hôn) tiểu khu, lúc xuống xe về phía tiểu khu di dộng vang lên, Tố Tố lấy di động ra liền thấy là Hàm Hàm gọi tới, trong lòng đoán nhất định là hẹn chơi.

      Lời còn chưa được bên kia Hàm Hàm lớn tiếng dọa người : "An Nhược Tố, hôm nay muộn hoạt động tập thể, đừng là cậu lại có chuyện ?"

      Tố Tố nghĩ chút rồi : "Hôm nay ngược lại có việc gì cả, ở đâu vậy, mình về nhà trước chuyến, các cậu trước , lát nữa mình tìm các cậu."

      "Gặp ở chỗ cũ, mình cúp máy trước, phải xuống xe." Hàm Hàm lưu loát ràng xong cúp điện thoại, Tố Tố cười cười cất điện thoại , khi tiếp tục tiếp cảm thấy có điểm là lạ, hình như có người theo nàng.

      Thời gian này quá lo lắng đề phòng, khi nào đến đỉnh điểm đây ?Tố Tố trong lòng hoảng sợ cũng cố ý thả chậm bước chân, sau khi nghe được tiếng bước chân đằng sau thả chậm, lại bước nhanh, người phía sau hình như cũng nhanh.

      được, việc này phải giải quyết.

      Tố Tố nhớ tới vài thứ Sở Lăng Xuyên mua cho nàng, nảy ra sáng kiến, sau đó ngồi xổm người xuống, giả vở dây giày tuột ra, buộc lại dây giày, thực ra bàn tay móc trong túi lấy ra bình xịt cay, hơi hơi nghiêng đầu, cảm giác người phía sau đên gần chỗ nàng, Tố Tố xoay
      [​IMG]
      dunggg, Tôm ThỏHalong-ngoc thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27 : Vậy con


      Editor : Mèo (meoancamam)


      Bốn người cùng nhau ăn bữa tối, lại hát K (hát karaoke đó), Thiệu Minh Thành làm vệ sĩ lúc, theo làm tùy tùng phục vụ cho ba . Bởi vì ngày hôm sau đều phải làm cho nên dám chơi quá muộn, hơn chín giờ liền kết thúc.


      Hàm Hàm và Tố Tố cùng nhau về, Mạc Tiểu Nhiên lại phải về nhà, ở nhà người khác ngủ đươc vì quen giường rồi. Cuối cùng Thiệu Minh Thành xe chở ba , trước tiên đưa Tố Tố và Hàm Hàm về nhà, sau đó đưa Mạc Tiểu Nhiên về.


      Sau khi Tố Tố và Hàm Hàm vẫy tay tạm biệt về phía xe , Hàm Hàm kéo tay Tố Tố : "Ban đêm gió to, Mạc Tiểu Nhiên và Thiệu Minh Thành nam quả nữ ở cùng nhau nhất định có gian tình xảy ra."


      Tố Tố kéo Hàm Hàm về nhà, cười : "Yên tâm , bạn của Sở Lăng Xuyên tin tưởng được, có vấn đề gì đâu, nhất định đưa đồng chí Tiểu Nhiên của chúng ta về nhà an toàn."


      Tay Hàm Hàm chọt đầu Tố Tố chút,thở dài : "An Nhược Tố, cậu tên đầu gỗ, mình gần nhau châm lên tia lửa. Ví dụ như tình tia lửa chẳng hạn."


      "Tình tia lửa ?" Tố Tố nhịn được mở to hai mắt nhìn, có sao ? Xem Tiểu Nhiên đối với Thiệu Minh Thành kia là vẻ mặt có thành kiến, xuất tình gì gì đó sao ?Nhưng mà xem chừng Thiệu Minh Thành đối với Tiểu Nhiên trái lại dường như có chút ý tứ.


      Nếu có thể thành công, cũng kém lắm.


      Đêm nay có Hàm Hàm bầu bạn, Tố Tố ngủ rất ngon lành.Sáng hôm sau dậy sớm để quét dọn cho hợp vệ sinh chút, sau đó cùng Hàm Hàm ăn chút rồi làm.Sau ngày bận rộn, khi hết giờ làm lại trở về nhà mẹ đẻ.


      Buổi tối khi ngủ, Soái Ca ở trong ổ có tốt lắm, biết vì sao nó lại sủa loạn, Tố Tố đành ôm Soái Ca lên giường mình, đặt ở bên cạnh chiếc gối, lấy quần áo đắp lên cho nó, vật lại ngoan ngoãn nằm sấp xuống ngủ.


      Nhìn vẻ mặt tiểu tử kia đáng như vậy, Tố Tố sờ sờ đầu của nó, khi định tắt đèn điện thoại tủ đầu giường vang lên, đưa tay cầm điện thoại, bên trong truyền đến giọng của Sở Lăng Xuyên.


      "Tiểu bảo bối, em ngủ sao ?"


      Giọng của Sở Lăng Xuyên từ trong điện thoại truyền đến, ràng ngay tại bên tai nhưng lại xa xôi như vậy, nhiều ngày rồi bọn họ gặp nhau. Cuộc sống của ở trong thành thị, cuộc sống của ở cũng trong thành thị lại dường như giống như hai con người liên quan đến nhau.


      "Còn chưa ngủ, sao, xong việc rồi chứ ?" Tố Tố xong, nhìn sang Soái Ca cắn cái gối của liền vội vàng đưa tay gỡ ra, còn ân cần khuyên bảo :"Soái Ca, đừng cán loạn nha, cái này thể cắn."


      Cuối cùng cũng gỡ cái gối từ trong miệng Soái Ca ra, lực chú ý của Tố Tố mới quay lại cuộc trò chuyện cùng Sở Lăng Xuyên, chỉ nghe giọng hờn dỗi rệt của Sở Lăng Xuyên truyền đến :"Vợ, giữa đêm hôm khuya khoắt, làm sao bên cạnh em lại có soái ca ? ở nhà là em hồng hạnh xuất tường (ngoại tình ) ?"


      "Đúng đấy, đúng đấy, bên cạnh em chỉ có soái ca, còn cùng soái ca ngủ cùng chăn đấy, gọi cho tiểu Xuyên Xuyên tiếng nào."Tố Tố xong để điện thoại bên miệng Soái Ca.


      Soái Ca nhìn thấy đồ chơi mới mẻ này liền ngửi ngửi, còn vươn đầu lưỡi liếm liếm, đúng lúc Sở Lăng Xuyên gọi alo alo. Soái Ca nghe được giọng xa lạ liền sủa hai tiếng gâu gâu, Sở Lăng Xuyên ở bên kia liền nở nụ cười.


      Tố Tố cũng cười theo, cầm điện thoại lên, cười :"Soái Ca nhà em mất hứng, quấy rầy nó ngủ."


      Sở Lăng Xuyên bên kia hết chỗ rồi "Em vậy mà lại tự đặt cho nó cái tên Soái Ca, còn đây người tuấn tiêu sái này gọi là gì ?"


      "Nó là Soái Ca, là mỹ nam, được chưa ?"


      "Ồn ào nửa ngày, ở trong lòng em cùng chó chính là cùng cấp bậc ."


      "Ha ha, ít thôi, trời còn sớm, nghỉ ngơi sớm chút ."


      "Vợ à, tuần này đến đây thăm , chờ em.Được rồi, ôm Soái Ca của em ngủ .Ngủ ngon."


      Tố Tố còn muốn điều gì đó bên kia Sở Lăng Xuyên cúp điện thoại, thả điện thoại ra, nhịn được nhíu mày, thầm với Soái Ca "Cũng hỏi người ta chút xem có muốn hay , đúng là. Soái Ca, mỹ nam bá đạo, có phải hay ?"


      Soái Ca lắc lắc cái đuôi, cúi đầu liếm liếm tay của Tố Tố, sau đó tiếp tục ngủ. Tố Tố cười cười, đưa tay tắt đèn, trong phỏng mảnh tối đen.


      Trong bóng đêm, Tố Tố suy nghĩ, có muốn nhìn thấy hay ?


      Ngày hôm sau, Tố Tố giốngnhư bình thường vẫn làm, cũng còn suy nghĩ có thăm Sở Lăng Xuyên hay , , vốn muốn cho nên nghĩ nhiều. Nhưng sau khi về nhà nhìn thấy mẹ làm nồi thịt bò Tố Tố kinh ngạc rồi.


      “Mẹ, mẹ làm thịt bò nhiều như vậy để định buôn bán hay sao?” Khi Tố Tố xong còn nhúp miếng ăn, là thơm, ăn ngon đấy, khi định lấy thêm miếng bị mẹ đập cái.


      phải con định thăm tiểu Xuyên hay sao, nó thích ăn món này, mẹ nhờ dì con giúp đỡ để làm nhiều chút, khi đưa cho tiểu Xuyên.”


      “Hả? “Tố Tố sững sờ chút, sau đó mới kịp phản ứng, “ ấy gọi điện về nhà sao? ấy người này sao lại như vậy, con chưa muốn , đầy phải là bắt con hay sao, con .”


      “Con đứa này cái gì đấy, tiểu Xuyên là chồng con. Ngoại trừ ba mẹ và đứa con sau này, đó là người con thân nhất, nó gặp bất tiện nên thể trở về, con làm vợ phải nên xem nó sao?”


      Thấy mẹ có chút tức giận, Tố Tố vội vàng làm nũng lại lấy lòng : “Vâng vâng vâng, con . Mẹ người coi như có con rể quên con , con mới là con ruột của mẹ được . Con lại ăn thêm miếng.”


      Tố Tố đưa tay nhúp miếng thịt bò nhét vào trong miệng. Lý Nguyệt Hương bất đắc dĩ cười “Lúc nào mới lớn lên, buồn cười, kết hôn rồi mà còn giống như trẻ con, mẹ thấy chắc tiểu Xuyên lại nuông chiều con, con lại càng thêm chưa trưởng thành rồi.”


      Nhưng mà nó quanh năm suốt tháng cũng chăm sóc được con bao nhiêu, nuông chiều con cũng đúng. Nhưng mà Tố Tố à, con cũng nên giống thê mà thông cảm và quan tâm tới tiểu Xuyên, nó cũng dễ dàng gì, biết ?”


      “Vâng, mẹ à con biết.Có ấy và ba ba hai người như vậy chúng ta mới có cuộc sống yên vui, con có thể hiểu được. Con học cách quan tâm và chăm sóc ấy, cũng chăm sóc chính con, mẹ người cứ yên tâm .”


      Lý Nguyệt Hương cười an ủi, đề tài trong lời của hai mẹ con cũng dừng lại, bắt đầu đặt thịt bò khô vào trong tủ lạnh. Tố Tố nghĩ thứ sáu xin nửa ngày để , đến đó sớm hơn chút, thứ Bảy ở cùng ngày, chỉ nhật trở về.


      Buổi tối sau khi ăn xong cơm, Tố Tố chơi đùa với Soái Ca điện thoại trong nhà vang lên. Lý Nguyệt Hương tới nghe, sau khi cười vui vẻ chuyện cùng đầu dây bên kia lúc lâu mới đưa điện thoại cho Tố Tố: “tiểu Xuyên gọi tới.”


      Khi Tố Tố cầm điện thoại lên, Lý Nguyệt Hương cũng trở về phòng ngủ, An Quốc Đống ở trong phòng sách, biết làm việc gì cho nên Tố Tố chuyện cùng Sở Lăng Xuyên rất thuận lợi, trêu đùa : “Mỹ nam, có việc gì thế?”


      “Vợ à, ngày nào em đến đây?”


      Biết rồi còn hỏi, nhất định là chủ nhật “Thứ sáu hoặc thứ bảy.”


      Tố Tố trả lời như vậy, Sở LĂng Xuyên xác định Tố Tố đến thăm , trong lòng vui vẻ, giọng cũng trở nên vui vẻ, liền ngay cả khi huấn luyện cũng dễ tính hơn rất nhiều.


      Tố Tố ngay tại hôm sau lúc tan giờ liền bớt chút thời gian để siêu thị mua đồ ăn uống này nọ. Định mang để đưa cho Sở Lăng Xuyên nên mua rất nhiều. Trực tiếp trở về tân phòng (phòng tân hôn), khắc mở cửa vào kia liền hơi ngạc nhiên chút, nhìn thấy có người trong nhà ai khac chính là mẹ chồng.


      “Mẹ, người tới rồi, tại sao lại trước cho con tiếng để con về nhà sớm chút.” Tố Tố xong đặt đống lớn đồ này nọ đặt bên cạnh ghế sô pha. Sau đó định rót nước cho mẹ chồng, mẹ Sở lại gọi Tố Tố:” Làm sao lại mua nhiều đồ như vậy, con còn trẻ tuổi, nên lãng phí mới tốt.”


      Tố Tố ngẩn chút, sau khẽ cười : “Vâng, đây đều là chút đồ mua cho Lăng Xuyên, chủ nhật con tính thăm ấy. Mẹ, người có cái gì muốn đưa cho Lăng Xuyên , đúng lúc con có thể mang .”


      Mẹ Sở lại vui vẻ, nhíu mày : “Tố Tố à, đàn ông muốn lấy nghiệp làm trọng, nhất là công việc của Lăng Xuyên, có việc gì đừng thường xuyên làm phiền nó, làm cho nó phân tâm, chậm trễ nghiệp lớn. Mẹ nó con hiểu chưa?”


      Tố Tố nhìn mẹ chồng, trong lòng thể là cảm giác gì, chỉ cười cười, nhàng : “Mẹ, con biết, vậy con nữa.”
      Last edited by a moderator: 16/5/16
      dungggHalong-ngoc thích bài này.

    4. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Mình cảm giác tình cảm bạn Tố Tố này nhạt nhạt, hời hợt quá . Tội nghịp bạn Xuyên

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28 :

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Đúng vậy, , Tố Tố quyết định , thế nhưng nhớ tới giọng vui mừng của Sở Lăng Xuyên ở trong điện thoại hai chữ " " nên lời. Với lại đâu có ai lại đột nhiên , phải có nguyên nhân và còn phải thuyết phục nữa.

      Vì sao lại ? Vì chính mình thực ra muốn hay bởi vì trong lời của mẹ chồng ? Tố Tố cũng muốn tìm hiểu đến cùng, dù sao chính là , có quyết định này buổi tối cũng ở lại tân phòng (phòng tân hôn), sau khi mẹ chồng liền dứt khoát mang theo đống đồ đạc ua trở về nhà mẹ đẻ.

      Trở lại nhà mẹ đẻ, Tố Tố nhìn trong tủ lạnh chút, mẹ chuẩn bị nhiều thịt bò khô như vậy làm sao bây giờ ? có người , vậy đồ vật cũng coi như là chút an ủi nho phải ? dứt khoát gửi đồ vật qua bưu điện dễ dàng.

      Sáng ngày hôm sau, Tố Tố vốn định gọi điện thoại cho công ty chuyển phát, nhưng mà người ta còn chưa làm nên muộn lúc. cũng làm nên có ai ở nhà cho nên Tố Tố trực tiếp tìm cái thùng đóng gói những thứ muốn đưa cho Sở Lăng Xuyên kia vào trong thùng.

      Lý Nguyệt Hương nhìn Tố Tố phen làm việc, nhịn được mà thầm :"Con đây là muốn hôm nay liền đến ?"

      "Mẹ à, tuần này trường học có việc, con đươc, mấy thứ này con định gửi qua bưu điện cho Xuyên." Tố Tố xong liền đặt vào trong cái máy cạo râu mà mua cho Sở Lăng Xuyên "Mẹ, lát nữa mẹ gọi điện thoại cho công ty chuyển phát đến đây, ký gửi đồ vật, con phải làm."

      Lý Nguyệt Hương nhíu mày nhìn Tố Tố, lo lắng :"Sao con thay đổi chủ ý so với thời tiết thay đổi còn nhanh hơn, ngày hôm qua đây có tới việc này, tại sao hôm nay lại thay đổi chủ ý. Trong trường học có thể có chuyện gì, đừng dùng mấy cái này lừa mẹ. Có phải cãi nhau hay ?"

      "Mẹ à, có cãi nhau, hai chúng con rất hòa thuận, chỉ là tạm thời có chuyện, được rồi, con phải rồi, con chào mẹ." Tố Tố muốn lại bị mẹ hỏi đến, cầm túi như chạy trốn ra ngoài.

      An Quốc Đống ra từ trong phòng ngủ sắp phải làm, nhìn vẻ mặt Lý Nguyệt Hương lo lắng liền nhịn được :"Tôi bà này, Tố Tố đều lớn như vậy rồi, chuyện của mình nó khác biết xử lý tốt, con cháu đều có phúc của con cháu, bà nha, đừng luôn lo lắng cái này cái kia, được rồi, tôi cũng làm."

      Lý Nguyệt Hương vẻ mặt buồn bực, bà là người rảnh rỗi quan tâm có thể làm gì, quên , bà cũng quản nữa. Liền mang Soái Ca ra ngoài bộ tốt lắm cũng giảm bớt buồn bực, Lý Nguyệt Hương ôm Soái Ca ra ngoài tản bộ.

      *

      Tố Tố vẫn biết cùng Sở Lăng Xuyên quan tâm quyết định của như thế nào, nhưng rất nhanh đến thứ Sáu. Sáng sớm, Tố Tố vẫn rối rắm nên với Sở Lăng Xuyên như thế nào, giỏi dối hơn nữa còn có chút chột dạ.

      Đặc biệt là Sở Lăng Xuyên người như vậy, nhìn tính tình rất tốt, nhưng mà khi bùng nổ quả thực rất khủng bố. Ở trước mặt người như giữ lời, Tố Tố vẫn có chút hơi sợ.

      Bên này Sở Lăng Xuyên đối với tình huống của Tố Tố bên kia chút cũng biết, mấy ngày nay đều vội vàng, cũng tưởng Tố Tố rất nhanh tới cho nên gọi điện thoại cho Tố Tố.

      Vợ mình muốn tới, Sở Lăng Xuyên đương nhiên là vô cùng cao hứng cùng mong chờ. Trước kia là người đàn ông độc thân, Sở Lăng Xuyên trực tiếp ở ký túc xá trong doanh trại, tại lại khác nhau, Tố Tố muốn tới, dù sao cũng phải có chỗ ở.

      Cho nên liền ở khu nhà chúc dọn dẹp ra phòng hơn hơn năm mươi thước. Phòng ở tuy rằng lớn, chim sẻ tuy rằng nhưng bộ phận đều đầy đủ, rất gọn gàng sạch , ở cũng rất tiện lợi.

      Sở Lăng Xuyên bề bộn nhiều việc, đương nhiên có thời gian sắp xếp mọi thứ, hôm nay có việc còn sư bộ chuyến, buổi chiều mới có thể trở về cho nên việc phòng ở này liền do ban bếp núc và ban thông tin giải quyết.

      Mọi người nghe Tố Tố muốn tới, hình như so với Sở Lăng Xuyên đều kích động. Khi sắp xếp phòng ở cũng vô cùng dụng tâm. mái nhà treo mấy đóa hoa đỏ thẫm, tường dán miếng dán chữ phúc, biết thế nhưng cái tên kia còn dán chữ hỉ ngay cửa. phen làm làm lại bố trí cái phòng giống như tân phòng.

      Sở Lăng Xuyên từ sư bộ trở lại doanh bộ là 4 giờ chiều, vừa mới đến trước cửa doanh bộ, ban trưởng ban thông tin liền cười hì hì chạy tới, chào sau đó lớn tiếng :"Doanh trưởng, phòng ở sắp xếp xong, xin chỉ thị."

      Sở Lăng Xuyên vào chúc viện (nơi cho người nhà) cho và Tố Tố liền nhìn thấy, thiếu chút nữa có cười, chữ Hỉ đỏ thẫm, hoa đỏ thẫm, cái này cũng làm khổ mọi người rồi. Lại nhìn kỹ, bàn biết ai đặt bó hoa trong lọ, vàng rực rỡ, rất đẹp.

      "Doanh trưởng, hơn 4 giờ, chị dâu cũng nên đến ?"

      "Doanh trưởng, nếu vài người chúng em ra cửa nghênh đón ?"

      Có vài người sắp xếp phòng ở xong còn có rời mà cùng Sở Lăng Xuyên lảm nhảm. Tâm tình Sở Lăng Xuyên rất tốt, cũng để bọn họ trêu ghẹo tùy ý, lúc này liền có người tiến vào, hô :"Báo cáo doanh trưởng, có kiện hoàng cho người."

      Mọi người quay đầu nhìn lại, thấy trong tay thông tín viên ôm thùng lớn tiến vào, đặt lên bàn, mọi người tò mò đồ vật đó, là ai gửi qua bưu điện đến, đều vây quanh xem địa chỉ đó.

      Sở Lăng Xuyên đẩy vài người vây quanh ra, cúi đầu xem địa chỉ mặt, là từ nhà bố mẹ vợ gửi qua bưu điện tới, trong lòng đột nhiên có loại dự cảm tốt lắm, màu nhợt nhạt lành lạnh trong mắt phục hồi.

      Vài người có cảm nhận được biến háo rất này của Sở Lăng Xuyên, chính là cái mũi ngửi thấy được mùi thịt bò phát ra từ trong thùng, có người kêu tiếng :" là thơm, cách thùng mà ta ngửi thấy hồi mùi thịt."

      Lúc này tay của Sở Lăng Xuyên giơ lên, vừa quay lưng lại rời , mấy người....lính kia liền vây xung quang thùng kia, vài người liền mở ra, khi định mở ra mỗi người đều bị Sở Lăng Xuyên đá cước.

      Mọi người quay đầu lại nhìn Sở Lăng Xuyên, đừng nghiêm, sau đó vẻ mặt lấy lòng nhìn Sở Lăng Xuyên.

      Sở Lăng Xuyên nhìn những người lính mới hơn mười hai mươi tuổi trước mắt này, cười mắng :"Đừng giống với với quỷ chết đói mà ăn hết, chừa lại chút cho ta."

      "Vâng, doanh trưởng !"

      Mọi người cùng ăn thịt Sở Lăng Xuyên lại có điện thoại, là Tố Tố gọi tới, nghe điện người cũng ra ngoài, tuy rằng mơ hồ cảm giác Tố Tố có thể đến đây nhưng lại có chút chờ đợi :"Đến chỗ nào rồi ? đón em."

      Tố Tố cầm di động, trong lòng có chút lo lắng, do dự chút mới :"Em gửi qua bưu điện cho đồ vật nhận được , bên trong là chút đồ ăn em mua cho , còn có thịt bò khô mẹ làm....."

      Sở Lăng Xuyên chuyện, Tố Tố cảm thấy có chút nặng nề và áp lực, giống như có tảng đá lớn vô hình đặt ở ngực , hóa ra khi trầm mặc lại làm cho người ta có áp lực như vậy, sau hồi nhảm mới ấp a ấp úng :"Em quá thoải mái, tuần này đến, cái kia.... chừng nào rảnh để trở về ?"

      Tố Tố xong rất sợ Sở Lăng Xuyên nổi bão (tức giận), nghĩ tới bên kia lại quan tâm hỏi :" thoải mái ? gặp bác sĩ hay chưa, nghiêm trọng ? Đổi mùa, phải chú ý thân thể biết ?"

      "Ừm, em biết, cũng nên chú ý thân thể, có cái gì cần gọi điện cho em, em cho người gửi đến. Này, em tắt điện thoại trước, còn có việc. Tạm biệt ." Tố Tố xong lập tức tắt điện thoại, bình tĩnh cùng quan tâm trong lời Sở Lăng Xuyên làm cho xấu hổ.
      dungggTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :