1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 17: Bạn thân đến thăm

      Buổi sáng Ngày hôm sau,thời điểm Tố Tố tỉnh lại , Sở Lăng Xuyên
      nhà, Tố Tố rời giường, nhìn đến đầu giường có tờ giấy, viết:
      ra ngoài chạy bộ , thuận tiện mang bữa sáng về, bảo bối , nhớ
      giúp pha nước tắm.

      Tờ giấy cùng nét chữ mạnh mẽ hữu lực cùng lời lẽ quan tâm chăm sóc, Tố Tố đột nhiên cảm thấy kết hôn tốt ,
      hơn nữa cũng thực thích người đàn ông này kêu là bảo bối , thực thân mật, ấm áp, cũng thực tự nhiên, có cảm giác thích hợp.

      Tố Tố đem tờ giấy đặt trong ngăn kéo, sau đó rời giường rửa mặt, nhìn
      mặt mình, còn sưng lên nữa, bên mắt thâm cũng mờ
      chút, hồi tưởng chút, nửa đêm mơ
      mơ màng màng cảm giác có người ở sờ mặt , lúc ấy ngủ mơ hồ nghĩ đến Sở Lăng Xuyên giúp nàng bôi thuốc.

      Tắm rửa cái, giúp Sở Lăng Xuyên pha nước tắm,thời điểm từ trong nhà vệ sinh ra , Sở Lăng Xuyên vừa vặn trở về, mặc bộ đồ thể dục màu xanh , mặt, tóc đều bị mồ hôi là mồ hôi, trong tay còn
      mang theo sữa đậu nành, bánh bao, trứng gà.

      Tố Tố làm bữa sáng , Sở Lăng Xuyên cúi đầu tiến đến bên Tố
      Tố , cười : "Em tắm xong , xem ra về trễ,
      còn chờ được cùng em tắm uyên ương a."

      Chân Sở Lăng Xuyên bị Tố Tố đạp cho phát , kêu đau tiếng. Tố Tố lưu loát cầm
      bữa sáng đến nhà bếp, Sở Lăng Xuyên rất nhanh hôn cái mặt Tố Tố , rồi chạy nhanh vào nhà vệ sinh.

      Tố Tố đợi Sở Lăng Xuyên tắm rửa xong cùng nhau ăn điểm tâm, hai người ngồi đối diện nhau, Sở Lăng Xuyên uống sữa đậu nành, Tố Tố
      đem trứng gà bóc vỏ đặt ở trong tay Sở Lăng Xuyên, sau đó lại bóc quả trứng khác.

      Sở Lăng Xuyên cầm quả trứng gà được bóc vỏ tốt, trong lòng cảm thấy ấm áp, cảm thấy
      Tố Tố lòng săn sóc, cũng thực ôn nhu, cắn miếng đem trứng gà ăn hết, lại uống ngụm sữa đậu nành, lúc ngẩng đầu lên , nhìn Tố Tố ngây ngốc nhìn .

      Sở Lăng Xuyên nhịn được cười, "Làm sao vậy? Nhìn cũng có thể no bụng à ?"

      Tố Tố nuốt ngụm nước miếng, hỏi : "Trứng gà kia... ăn sao?"

      "Ừ ." Sở Lăng Xuyên nhíu mày, cảm thấy Tố Tố như vậy cực kỳ đáng ,
      lấy quả trứng trong tay bóc cách thuần thục , sau đó đưa đến bên miệng Tố Tố.

      Tố Tố thực ngoan cắn ngụm, nhìn cái, thực
      cố chấp : "Em cảm thấy có ăn."

      " bảo rồi có ăn mà." Sở Lăng Xuyên xong lại duỗi cánh tay cầm
      quả trứng gà, gõ lên bàn vài cái, vỏ trứng nứt ra , nhất tay bóc vỏ , sau đó lại cắn miếng ăn, Tố Tố gì, vùi đầu vào ăn cơm.

      Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố kia cúi đầu,: "Giữa
      trưa về nhà ăn cơm, buổi tối đến nhà nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân, buổi sáng ngày mai có thể chơi cùng em nửa ngày, buổi chiều trở về bộ đội."

      Thời gian nửa ngày có thể đâu? Chỉ có thể vùng phụ cận, là người địa phương , lam sơn thắng cảnh gần đây đều
      qua , nghĩ được nên chỗ nào.

      Còn có thời gian, từ từ nghĩ .

      Ăn xong điểm tâm, thay quần áo, chuẩn bị ra ngoài .Vết thâm mắt Tố Tố tuy rằng mờ ,nhưng mà vẫn chưa hết được, Sở Lăng Xuyên tìm cái kính
      râm đưa cho Tố Tố đeo, cuối cùng cũng có thể gặp người .

      Từ nhà lái xe đến Sở giữ gia tầm 10 phút , Sở Lăng Xuyên lái xe
      BMW vào hầm gửi xe, Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên cùng nhau vào nhà chồng
      phát trong nhà có rất nhiều người.

      Trừ bỏ sở ba ba chúng sở mẹ, còn có ,dì chú bác, chị em họ, rể,chị dâu...

      Nhìn thấy Tố Tố đều tỏ vẻ an ủi, sau đó biết được lai
      lịch bên mắt thâm tím kia của ,chị em họ đầu tiên là đồng tình, thương xót sau đó phúc hậu ∪ˍ∪
      cười phen , vài vị trưởng bối Sở Lăng Xuyên phen, làm cho
      tối tăm mặt mũi.

      Cháu họ nhất năm nay mới có bốn tuổi thập phần tinh quái, chạy đến bên Tố Tố, nghiêm trang : " mợ , cháu biết mợ là ai rồi, mợ chính là người ngày
      đó muốn cháu kêu chú thành ba cháu ."

      Sở Lăng Xuyên tay bồng cháu ngoại trai vai, vỗ vai
      cười : "Tiểu tử ngươi, thế nào đêm tân hôn còn đánh vợ. Lần sau còn làm thế nữa thử xem có dám đánh mông cháu nở hoa hay ."

      Tố Tố ngồi chỗ, xấu hổ cùng buồn cười, người nhà cũng bị câu của làm cho cười ngừng, tiếu xong đều tò mò đứng
      lên, hỏi sao lại thế này, sau đó biểu tỷ đem tình từ đầu đến cuối
      kể lại lần.

      Khi Sở Lăng Xuyên cùng chị em họ có quan hệ tốt cùng tụ tập, em họ tới trước , là người lần trước bị Tố Tố hiểu lầm thành đối tượng xem mắt của , biểu tỷ mang theo cháu đến sau, vừa vặn gặp Tố Tố.

      Tố Tố cảm thấy mình cực kỳ đến đen tối , nghĩ tới chị họ còn đen tối hơn, biết chừng trong lòng còn cười ngốc đâu, bất đen tối nhất vẫn là Sở Lăng Xuyên, thế nào lại tương kế tựu kế, làm cho hiểu lầm
      , nếu phải kết hôn nhìn thấy hai người này, còn cho là mình xui xẻo a.

      Mọi người cũng gì, chỉ nhìn nhau cười, Tố Tố thực
      quẫn thực quẫn,. Giữa trưa mọi người ăn
      cơm trưa lại chuyện phiếm trong chốc lát, Tố Tố mới cùng Sở Lăng
      Xuyên rời , về nhà .

      nhà cha mẹ Tố Tố, Sở Lăng Xuyên có vẻ lo lắng , hai người đem con bảo bởi giao cho , lại đánh cho bị mắt thâm, mặc kệ thế nào đều là mình đúng, chuẩn bị sẵn tư tưởng bị hỏi tội.

      Quả nhiên, đến nhà cha mẹ, Tố Tố bị thâm mắt làm Lý Nguyệt
      Hương chấn động, tuy rằng Tố Tố cũng hỗ trợ giải thích là ngộ thương,
      Lý Nguyệt Hương vẫn nghi vấn, sợ con mình
      gả cho loại đàn ông bạo lực.

      Trải qua phen lí luận tư tưởng, Lý Nguyệt Hương rốt cục cũng tin đó là ngộ thương,
      bất quá đối Sở Lăng Xuyên như trước có sắc mặt hoà nhã, mãi cho đến buổi
      chiều An Quốc Đống tan tầm trở về, khí mới dịu ít.

      Tuy rằng An Quốc Đống muốn làm tình,nhưng cũng
      thêm, bất quá cùng nhau ăn qua bữa cơm chiều, Thời điểm Sở Lăng Xuyên cùng Tố Tố trước khi
      , vẫn là lo lắng dặn, đàn ông trăm ngàn thể động thủ với phụ nữ.

      Sở Lăng Xuyên nghĩ rằng, làm sao dám đánh Tố Tố nữa, kia quyền
      đầu hận thể chàng mặt mình thượng, lần nữa hướng nhị lão cam đoan
      động thủ đánh Tố Tố hậu, thế này mới có thể mang theo Tố Tố rời .

      ngày, hai người đều kinh tâm động phách.

      Về nhà, Sở Lăng Xuyên liền tắm rửa , đêm nay
      muốn cùng Tố Tố động phòng hoa chúc, nghĩ ngày hôm qua ở trong
      lòng mình kia là thân thể mềm mại xương của , Sở Lăng Xuyên cảm thấy nhiệt huyết
      sôi trào.

      Tắm nhanh từ nhà tắm ra, vừa vặn Tố Tố ra từ
      phòng ngủ, Sở Lăng Xuyên nhìn sắc mặt cổ quái của Tố Tố,
      trong tay còn giấu cái gì đó dường như sợ nhìn thấy.

      Tố Tố nhìn Sở Lăng Xuyên ngây ngẩn cả người, lúc
      này Sở Lăng Xuyên chỉ mặc cái khăn tắm, nửa người để trần , lộ ra thân hình
      rắn chắc. Làn da màu đồng, cơ bắp ràng
      khoa trương, làm cho người ta loại rất cảm giác rất hoàn mỹ.

      Nhưng là, làn da kia nguyên bản nên bóng loáng, lại có rất nhiều vết sẹo lớn
      đồng nhất, đều là do huấn luyện, chấp hành nhiệm vụ
      lưu lại , Tố Tố ngây ngốc nhìn, Sở Lăng Xuyên đến trước mặt Tố Tố.

      Tố Tố kia nhìn chằm chằm ánh mắt ràng là ở dụ dỗ phạm tội,
      hai lời đem Tố Tố ôm lên, còn tà ác cười : "Vợ, hôm nay ngươi khả năng chạy
      thoát ."

      xong muốn ôm Tố Tố trở lại phòng ngủ, đem Tố Tố đặt ở giường,
      sau đó liền lộ ra bản chất sói đói đem Tố Tố đặt dưới thân, Tố Tố mặt hơi hơi phiếm hồng, đem thứ giấu sau người vừa nãy đặt trước mặt .

      Sở Lăng Xuyên nhìn thứ trong tay Tố Tố , chân mày cau lại, "Cái gì vậy?"
      Tố Tố cắn cắn môi, đỏ mặt : "Băng... Băng vệ sinh."

      Sở Lăng Xuyên ánh mắt mở to, lại thuần khiết biết băng vệ sinh dùng ra làm sao , "Em đừng là... ."

      Tố Tố gật đầu: "Đúng vậy. Em ... Bạn tốt của em vừa mới đến thăm."

      Sở Lăng Xuyên vẻ mặt đầy hắc tuyến, hổn hển ở cổ Tố Tố cắn chút, xoay người nằm ngay đơ giường.

      Tố Tố vỗ vỗ bả vai , quan tâm hỏi: "Cái kia... sao chứ?"

      "Nội thương ...."

      Tố Tố nhìn Sở Lăng Xuyên kinh ngạc xong cảm thấy buồn cười, trong lòng mau tiếu rút, cũng dám làm quá, mím môi, đứng dậy đến nhà vệ sinh, bạn tốt đến có thể làm càn, ha ha

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 18: Dáng người sai



      Tố Tố vệ sinh vụng trộm nở nụ cười rồi tắm qua,đem khăn tắm màu trắng bao quanh mình, do dự chút mới mở cửa ra ngoài, vừa mở cửa liền thấy Sở Lăng Xuyên đứng ở cửa, ánh mắt như hổ rình mồi nhìn chằm chằm .

      Lúc này Tố Tố, chỉ mặc chiếc khăn tắm, xương quai xanh hoàn toàn lộ trước mắt người nào đó, bờ vai mượt mà, xương quai xanh xinh đẹp , da thịt trắng hồng, giống như bạch ngọc tốt nhất.

      Mà Sở Lăng Xuyên, cũng chỉ mặc khăn tắm che nửa người dưới, nổi bật lên làn da màu đồng , có vẻ đen hơn so với Tố Tố , nhưng cũng càng thêm cường tráng tràn đầy năng lượng.

      Mặt Tố Tố đỏ lên, Sở Lăng Xuyên rất nhanh, thân thể cảm thấy khô nóng, đáng tiếc Tố Tố thể dập lửa , bạn tốt là, khi nào đến, lại đến đúng bây giờ?

      Sở Lăng Xuyên áp chế nội tâm rục rịch, phụng phịu, híp mắt hỏi Tố Tố:
      "Em có phải cười ? Có phải hay lừa , xem bị nội thương, em thực vui lắm đúng ?"

      "Em có cười."

      Tố Tố chút nghĩ ngợi phủ nhận, Sở Lăng Xuyên nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc, " ở ngoài cửa vừa mới nghe thấy tiếng vịt kêu bên trong nghe rất giống tiếng cười phải của em của ai?"

      " cười mới giống vịt kêu ý, em cười có khó nghe đến mức ấy đâu." Tố Tố xong liền hối hận , đây phải đánh khai sao, sớm biết vậy thừa nhận , còn bị người nào đó mắng là cười như vịt kêu, ta đúng là người xấu, tâm địa cùng diện mạo tới cùng là có nửa xu quan hệ.

      Tố Tố oán hận trừng mắt nhìn Sở Lăng Xuyên cái, hề quan tâm đến , hướng phòng ngủ mà , vừa mới đến nơi bị tên họ Sở kia ngăn lại.

      " ra? Tôi muốn nghỉ ngơi ."

      "Ăn được rời ?"

      Tố Tố mở to hai mắt nhìn, mẫn cảm lý giải ý tứ của , đây là muốn lưu manh đùa giỡn , muốn chạy trốn, nào ngờ Sở Lăng Xuyên nhanh chóng chuẩn xác kéo rớt khăn tắm người .

      "A... !" Tố Tố thét chói tai, hai tay ôm trước ngực, xấu hổ biết làm sao, sau đó lơ đãng nhìn Sở Lăng Xuyên nhìn chằm chằm .

      Tố Tố ngượng ngùng hoảng hốt biến thành thẹn quá thành giận, ăn miếng trả miếng phen cũng kéo rớt khăn tắm của Sở Lăng Xuyên xuống.

      Thời khắc Khăn tắm rơi xuống đất kia, Sở Lăng Xuyên sửng sốt, Tố Tố choáng váng.

      "A... !" Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố ngây ngốc, tiện đùa dai học Tố Tố kêu lên, bất quá phải thét chói tai, mà là rống, thực là rống, hơn nữa còn là thanh rất lớn.

      Tố Tố nhìn cơ thể Sở Lăng Xuyên dưới khăn tắm, lại thét chói tai sau đó bỏ chạy, nhanh chóng trở về phòng ngủ, nhảy giường, dùng chăn đem cơ thế chính mình quấn kỹ .

      Sở Lăng Xuyên cũng vào tới phòng ngủ lên giường, xốc chăn lên chui vào, ha ha cười lớn đem thân thể Tố Tố ôm lấy, nhưng có giở trò lưu manh, chỉ lo cười đến ra lời.

      Tố Tố nghe Sở Lăng Xuyên cười, vừa thẹn vừa giận, tức giận đánh mấy đấm, đạp mấy đá, mặt đỏ giống như quả táo.

      "Vợ." Sở Lăng Xuyên rốt cục ngừng cười, vững vàng hô hấp, sau đó trong đầu đều là cảnh thân thể nóng bỏng của kia, tiểu nha đầu lừa đảo, nghĩ lại cúi đầu nặng nề : "Vợ,nhìn xem? ."

      "Nhìn cái đầu , ngủ!" Tố Tố mặt nóng bừng lên, cảm thấy chính mình thực ngu ngốc ngây thơ, nhưng là, vẫn là lần đầu tiên nhìn đến thân thế trọn vẹn của đàn ông , thực ngượng ngùng, bất quá cũng nhịn được nghĩ, nguyên lai cái kia của đàn ông là như vậy nha.

      Tiếp tục ngượng ngùng xuống giống tính cách của , Tố Tố ho khan, nuốt nước miếng, cổ họng mặn chát . Trong lòng nghĩ thể nào bị đùa giỡn , cho nên mặt đối sắc,Sở Lăng Xuyên vỗ ngực, tùy tiện : "dáng người cũng sai, chúng ta nhìn vậy thôi."

      Sở Lăng Xuyên cầm cằm Tố Tố, làm cái biểu tình hung ác, tức giận : "Nếu phải bạn tốt của em đến, xem làm gì em, còn bây giờ thành , ngủ."

      Tố Tố dám cử động,hai người ôm nhau ngủ, tuy rằng vẫn là mùa xuân, nhưng ban đêm vẫn rất lạnh, rúc mình vào người , nhưng cơ thể ẩm ướt thoải mái, cuối cùng Tố Tố kháng nghị, Sở Lăng Xuyên buông Tố Tố ra, Tố Tố nằm ở bên cạnh, Sở Lăng Xuyên cũng phản đối, nguyên nhân buông tay Tố Tố là, ôm Tố Tố ngủ là loại tra tấn.

      Hai người như vậy ngăn cách nhau khoảng, bất tri bất giác ngủ,sáng sớm ngày hôm sau, hai người da mặt dày làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, rời giường rửa mặt, ăn cơm, sau đó dạo phố.

      Thời đỉêm Sở Lăng Xuyên ra khỏi cửa trực tiếp mặc quân trang thẳng tắp , nhìn rất có khí phách nam nhân, càng thêm oai hùng bất phàm, Tố Tố nhịn được nhìn thêm vài lần.

      Tố Tố hôm nay mặc cái váy dài đến bắp chân khoe được đôi chân dài trắng nõn , chíêc váy màu mận đỏ càng làm nổi bật làn da trắng như sứ của , Sở Lăng Xuyên nhịn được hôn Tố Tố vài cái, sau đó mới xuất môn, hai người cùng xem phim, cuối cùng mua rất nhiều bánh kẹo cưới, để Sở Lăng Xuyên đưa về bộ đội đẻ mọi người cùng ăn.

      Nhìn thời gian cũng đến giữa trưa, hai người lại ăn món cay Tứ Xuyên, cùng nhau ăn cơm trưa, sau đó về nhà đóng gói này nọ, thời điểm bận rộn, sở mẹ đến đây, biết Sở Lăng Xuyên muốn về đơn vị, cho nên đến xem, còn mang theo rất nhiều đồ.

      Tố Tố cùng bà hàn huyên vài câu, cũng nhiều, sau đó Sở Lăng Xuyên cùng bà chuyện lát, đóng gói này nọ, cố gắng làm người con dâu tốt.

      Lúc Tố Tố bận rộn, Sở Lăng Xuyên cũng nhàn rỗi, cùng mẹ chuyện, cũng đem lo lắng của mình ra đến, nghĩ như vậy vợ thời điểm có thể nhìn xem ảnh chụp.

      "Mẹ, mẹ cũng biết, con ở đấy thể thường xuyên về nhà ."

      "Được rồi, con lời này mẹ phải còn biết. Mẹ giúp con sắp đồ này nọ." Sở mẹ xong phòng ngủ đến, giúp Tố Tố sắp xếp đồ giúp Sở Lăng Xuyên.

      Sở Lăng Xuyên nhìn quyển album ảnh của Tố Tố đặt ở tivi nghĩ ,hay nên lấy ảnh hai người chụp chung mà cất khi nào nhớ lấy ra ngắm.

      "Ý kiến tồi" rồi đứng dậy đến chỗ tivi lấy quyển album ảnh của Tố Tố , lấy ra ảnh của , Sở Lăng Xuyên con ngươi lạnh lẽo , mày cũng gắt gao nhíu lại vị trí người trong ảnh đứng cạnh , phải .

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19: Ly biệt

      Ảnh chụp có chút cũ, hẳn là chụp cách đây lâu.

      Ảnh chụp nam nhân ,có làn da trắnh, đeo kính, nhìn qua rất nhã nhặn nho nhã, tuy rằng bộ dáng coi như tuấn, nhưng Sở Lăng Xuyên nhìn thế nào cũng đều cảm thấy nam nhân trong ảnh này vừa mắt, làm cho nhớ tới rắn hổ mang, tuy bề ngoài hiền lành nhưng độc vô cùng.

      'Ba, ba!' hai tiếng, Sở Lăng Xuyên đem quyển album khép lại, sau đó thô lỗ đặt lại ngăn tủ.

      trưng ra khuôn mặt nghiêm túc bình tĩnh, nhưng trong đầu tự chủ được phác họa hình dạng nam nhân trong ảnh chụp,Sở Lăng Xuyên nhịn được tưởng tượng giờ phút này đứng trước mặt mình là nam nhân kia, giật lấy kính của vứt xuống mặt đất, sau đó bắt lấy vai , quyền lại quyền hướng bụng nam nhân đánh trận, sau đó cước đá văng, hung hăng đấm.


      Sở Lăng Xuyên điên cuồng tưởng tượng đánh đấm, Tố Tố cùng Sở mẹ vừa vặn ra từ phòng ngủ, nhìn vẻ mặt trầm luyện quyền cước của Sở Lăng Xuyên mà lắc đầu ngán ngẩm.

      "Là sao ?" Sở mẹ trừng mắt cái nhìn Sở Lăng Xuyên, "Vài ngày luyện, cả người con thoải mái có phải hay , ở nhà điên cuồng luyện tập, cẩn thận lại cho ta và vợ con quyền, đến lúc ấy ta tha cho con. Lớn như vậy còn biết điều."

      Sở Lăng Xuyên hạ cánh tay, liếc mắt nhìn Tố Tố cái, nhìn trong tay mang theo đóng đò vật liền qua tiếp nhận, cười : " có gì chỉ tùy tiện hoạt động gân cốt chút thôi. Mẹ để con làm nốt cho, hia người nghỉ ."
      Sở Lăng Xuyên xong liền qua sắp xếp đồ đạc, mới phát ra, Tố Tố cùng mẹ đóng gói năm túi đồ to, bất quá cũng dám lấy, lập tức tìm dây thừng đem năm túi đồ buộc vào balô.

      Vốn là muốn cùng Tố Tố vài điều, song mẹ lại có ở đây, rất nhiều lời muốn với cũng thể thốt ra, tay chỉnh trang lại đò đạc mang theo liếc mắt nhìn Tố Tố rồi quay sang nhìn mẹ ;"Được rồi, con phải thôi, hai người ở nhà phải chiếu cố bản thân cho tốt. Cho con gửi lời tạm biệt đến cha và "

      xong xoay người bước , câu cũng thêm , sở mẹ ra tận ngoài cửa tiễn , Tố Tố cũng thể tiễn, liền xuống lầu tiễn Sở Lăng Xuyên, vào nhà xe.

      Xe của Sở Lăng Xuyên là chiếc xe , rất dễ dàng mở cửa xe, sau đó lên xe, cùng sở mẹ, Tố Tố lời từ biệt, rồi lái xe .

      Sở mẹ cùng Tố Tố vẫn nhìn theo xe Sở Lăng Xuyên biến mất, Sở mẹ hơi buồn rầu, còn Tố Tố rất bình tĩnh, quay đầu nhìn Sở mẹ, "Mẹ, lên , bên ngoài gió lạnh."

      Sở mẹ cũng nhìn Tố Tố, cảm thấy Tố Tố có đau lòng khi Sở Lăng Xuyên , nghĩ con mình đem Tố Tố xem như bảo bối, vậy mà Tố Tố phỏng chừng đem Sở Lăng Xuyên vào trong mắt , sở mẹ trong lòng có chút thoải mái.

      "Muộn rồi mẹ phải trở về, Sở Lăng Xuyên rồi ,con nếu có việc gì nên thường xuyên về nhà chút."

      Sở mẹ xong liền ,Tố Tố nhìn sở mẹ rời mới xoay người trở về nơi gọi là nhà nhưng chưa mấy quen thuộc.

      Buổi sáng lại lại nửa ngày, Tố Tố lúc này cảm thấy hơi mệt, trong nhà chỉ còn lại mình , liền ngã nhào lên giường ngủ giấc.

      Buổi chiều ngủ đến hơn năm giờ, cho đến khi tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, mới tỉnh dậy.

      "Ai vậy ?" Tố Tố mê mang với tay lên tủ cạnh giường tiếp điện thoại, thanh mang theo chút buồn ngủ, mắt vẫn nhắm lại.

      "Tố Tố, Tiểu Xuyên ở nhà, buổi tối con có muốn về nhà ăn cơm ."
      Là thanh của mẹ, cơn buồn ngủ của Tố Tố tiêu vài phần, ánh mắt chớp chớp, nhìn lên trần nhà, buổi chiều về nhà , cũng tốt, ràng buổi tối có thể ngủ tại phòng của mình ở nhà mẹ , hôm nay cũng chỉ có mình ngủ qua đêm ở nhà mới này, là là sợ, hơn nữa, lại biết nấu ăn, là bi kịch a.

      "Mẹ, con lập tức trở về, con trước tiên phải thu xếp chút."

      Tạm biệt mẹ , cúp điện thoại Tố Tố rời giường, vừa bước chân ra khỏi phòng ngủ, điện thoại trong phòng lại vang , đành quay trở lại nghe điện thoại, "Mẹ, còn chuyện gì nữa vậy ạ?"

      "Em kêu ai là mẹ vậy hả ?"

      Tố Tố giật mình, đầu óc ong ong, trong điện thoại truyền đến là thanh của Sở Lăng Xuyên, còn tưởng là mẫu thân đại nhân nhà còn điều gì phân phó, nghĩ tới là ông xã đại nhân ở đơn vị kia, Tố Tố ngáp cái, nuốt nước bọt : " đừng tưởng làm như vậy là hù được em"

      Sở Lăng Xuyên nghe ra , ở đầu bên kia hỏi: " phải từ lúc em vẫn ngủ đến tận bây giờ đấy chứ?"

      Tố Tố đoán Sở Lăng Xuyên đại khái nghe được thanh ngái ngủ của , miễn cưỡng trả lời: "Ừ, cảm thấy hơi mệt. đến bộ đội rồi sao?"

      chỉ mới đến bộ đội , mà làm việc đến bở hơi tai , nghĩ ngủ ba bốn tiếng, nhịn được muốn trêu ghẹo : "Em ngủ vượt quá cả trư , trư bà."

      Tố Tố nhịn được kháng nghị, nghiêm túc, còn cảnh cáo Sở Lăng Xuyên: "Đồng chí Sở Lăng Xuyên , tôi trịnh trọng cảnh cáo , cho phép đặt biệt danh cho tôi. Cái gì mà trư bà , là khó nghe."

      "Bảo bối ." Sở Lăng Xuyên cũng thức thời sửa lại xưng hô, " cũng trịnh trọng đề xuất cầu với em, chúng ta có quan hệ thân mật đến mức này, có thể hay chỉ tên của , thực tức giận nếu em kêu tên đấy, muốn em đổi xưng hô."

      Tố Tố nhịn được oán thầm, nam nhân này được voi đòi tiên, bất quá trong lòng cũng nhịn được nghĩ thât đen tối , nghĩ rồi nở nụ cười, : "Kia phải gọi là cái gì? Hắc than? Hay Hắc Tử?"

      "Bảo bối , phải gọi là Lăng Xuyên!"

      "Bảo bối , kêu ông xã !"

      Bên kia là màn tiếng rống, làm lỗ tai ong ong, phải tiếng Sở Lăng Xuyên , cũng phải tiếng người rống, mà là tiếng của đám người , tiếp theo bên kia truyền đến tiếng cười râm ran , mặt Tố Tố nghe thấy tự chủ được đỏ ửng lên.

      Tiếp theo lại là thanh vui đùa ầm ĩ hòa lẫn với tiếng cười mắng , sau đó ống nghe đột nhiên im lặng , truyền đến tiếng Sở Lăng Xuyên : "Đừng để ý, mọi người có ác ý, đám xú tiểu tử này , tí nữa thu thập bọn họ."

      Sở Lăng Xuyên cho trả lời, thời điểm Tố Tố cảm thấy biết nên gì, Sở Lăng Xuyên liền : "Mật mã thẻ tín dụng là... , thẻ để ở trong quyển album, tài chính đều giao cho em , thích cái gì mua cái đấy."



      "Pip pip pip... ." Tố Tố còn chưa kịp đầu bên kia cúp máy, kỳ muốn hỏi, tiền đều đưa hết cho , bình thường muốn dùng đến tiền phải làm sao bây giờ? nam nhân này cho người ta cơ hội.




      Chương 20: Có trộm


      Sở Lăng Xuyên quay trở về đơn vị, Tố Tố cũng bắt đầu làm lại. Tuy rằng kết hôn , có gia đình chăm lo , nhưng bởi vì Sở Lăng Xuyên ở nhà, cho nên vài ngày nay đều về nhà mẹ đẻ ở , vì thói quen ở mình, lại thêm nữa, biết nấu ăn, cho dù biết nấu ăn, có mình, nào có tâm tình nấu cơm.

      Cho nên, vài ngày nay trở về nhà của hai người để quét tước dọn vệ sinh, thời gian còn lại phải làm chính là về nhà mẹ ruột, đương nhiên cũng đến nhà chồng, thăm hỏi cha mẹ chồng.

      Còn về Sở Lăng Xuyên , vài ngày được thấy được , ban ngày thỉnh thoảng nhận được điện thoại của , hai người tán gẫu vài câu. Buổi tối khi ngủ thường lên mạng, cũng lên QQ chat với , trừ bỏ việc ông xã đại nhân gọi điện ra , cuộc sống trừ thân phận kết hôn ra, tựa hồ có gì thay đổi.

      Bận rộn vài ngày, cũng đến cuối tuần, Tiểu Nhiên cùng Hàm Hàm hẹn buổi tối hát karaoke, Tố Tố vui vẻ đáp ứng, tan tầm, từ trường học ra, vui vẻ gọi điện thoại báo cho cha mẹ biết về , sau đó vẫy taxi đến địa điểm hẹn.

      Lúc đến nơi, di động đột nhiên vang lên, Tố Tố lấy điện thoại ra, nhìn xem là dãy số của mẹ chồng gọi tới , vội vàng nghe máy, gọi tiếng mẹ, liền nghe thấy tiếng mẹ chồng vang lên: "Buổi tối con về nhà ăn cơm."

      "Nhưng mà con hẹn với bạn... ."

      "Mẹ Chờ con, như vậy nhé."

      Tố Tố còn chưa xong, bên kia Sở mẹ cúp máy, Tố Tố nhìn chằm chằm di động chân mày cau lại, hít sâu hơi, cuối cùng vẫn là cho xe quay đầu về hướng nhà chồng, sau đó gọi cho Hàm Hàm báo được , bị Tiểu Nhiên cùng Hàm Hàm khách sáo phen.

      vào nhà chồng, Tố Tố nhìn thấy cùng chi dâu ở đấy, tuy rằng là người thân, nhưng vẫn còn xa lạ ,trò chuyện công tác, trò chuyện về Sở Lăng Xuyên, tìm đề tài, cũng may mọi người đều hay , đến mức tẻ ngắt.

      thời điểm ăn cơm Tố Tố cùng đại tẩu sắp bát đũa, Sở mẹ nhìn Tố Tố cái, mở miệng :"Phụ nữ, buổi tối tốt nhất nên ra ngoài, ở bên ngoài an toàn, tiểu xuyên thường ở nhà, thể chăm sóc tốt cho con, chúng ta làm trưởng bối rất lo lắng."

      Tố Tố nghe lời Sở mẹ đoán biết Thái hậu đại nhân hay còn có ý tứ khác , bilèn vâng lời : "Vâng, con biết, mẹ chăm sóc bản thân tốt , mẹ đừng lo lắng."

      Đề tài này cứ như vậy trôi qua, Sở mẹ nhanh chóng bị chú ý bởi đứa cháu con của trai, là nhóc mười tuổi, rất thích quấn quít lấy bà nội. Sở mẹ đối với ai cũng mắt lạnh, duy chỉ với cháu , mặt bà lại tươi cười giống như hoa.

      Bữa cơm chiều coi như là hòa hợp, sau khi ăn xong người nhà ngồi trong phòng khách chuyện phiếm, thời điểm hơn tám giờ, trai cùng chị dâu ra về, Tố Tố cũng đứng dậy định xin phép ra về, Sở ba nhìnTố Tố : "Tiểu Xuyên cũng ở đây, con mình ở nhà cũng hay lắm ,hay tối nay con ở lại đây ."

      Tố Tố còn chưa , sở mẹ "Thời gian Tiểu Xuyên ở nhà cũng nhiều lắm, Tố Tố à, nếu con ở lại đây cùng chúng ta, như vậy mọi người cũng có thể chăm sóc lẫn nhau."

      "Mẹ, ý tốt của mẹ và ba con vô cùng cảm kích." Tố Tố xong cười : "Bất quá, con mỗi ngày đều phải sớm về trễ, sợ quấy rầy ba mẹ, cũng may nhà kia cách đây xa, con thường xuyên đến thăm hai người ."

      Uyển chuyển cự tuyệt , vừa xong, di động Tố Tố vang lên , nhìn thoáng qua Sở mẹ xin lỗi, rồi nhận máy, là mẹ gọi tới , mẹ nghe chơi cùng Tiểu Nhiên bọn họ , biết ở nhà chồng , gọi điện hỏi khi nào về, đừng có về quá muộn.

      Tố Tố cũng thể tránh ở Sở gia tiếp điện thoại quá lâu, như vậy xem ra tốt lắm, : "Mẹ con nhanh về."

      Bên kia Lý Nguyệt Hương dặn Tố Tố đường cẩn thận chút sau đó mới cúp máy, Tố Tố đem điện thoại di động cất , trở về gặp Sở mẹ.

      mặt bà vẫn bình tĩnh như cũ, bất quá trong lòng cảm thấy mất hứng , cảm thấy Tố Tố cho lắm, Sở Lăng Xuyên thường ở nhà, bà làm mẹ chồng phải nhắc nhở : "Tố Tố, con ở đây cũng được, mẹ cũng ép, tuy nhiên tiểu xuyên mấy khi ở nhà, con cũng nên ở nhà mẹ đẻ chứ?

      Con tại vừa mới lập gia đình, có thể chưa quen với cuộc sống hôn nhân mẹ cũng trách, nhưng dù sao con cũng nên ở riết nhà mẹ đẻ được . Được rồi, trời cũng còn sớm, các con mau trở về , lăng nhạc, vừa vặn, con lái xe đưa Tố Tố về nhé."

      Ai đều nghe được, Sở mẹ đây là Tố Tố kết hôn , cả ngày ở tại nhà mẹ đẻ .

      Sở lăng nhạc Sở Lăng Xuyên hơi lắc đầu, sau đó đưa vợ cùng đứa ra ngoài, sau đóTố Tố ra theo, Tố Tố cầm túi, mặc áo khoác, lời từ biệt với cha mẹ chồng, sau đó theo chị xuống lầu.

      Lúc xuông xe, cười, : "Tố Tố, mẹ gì em cũng đừng để trong tâm, bà có ác ý, chính là tuổi lớn rồi nên hơi nhiều thôi."

      Tố Tố ngồi ở phía sau nhìn thoáng qua lái xe, cười cười : " à, nghĩ em giống người để bụng hay so đo sao, dù mẹ có cái gì, em để trong lòng đâu."

      "Ba, ba dám bà nội linh tinh, con mách với bà."

      nhóc câu làm tất cả mọi người đều cười, chị dâu đối bà phát biểu cái nhìn, chính là vớiTố Tố : "Tố Tố, có rảnh đến nhà chị, chúng ta về sau đều là người nhà , nên làm quen nhiều hơn."

      Khi chuyện, xe rất nhanh chạy đến tiểu khu nhàTố Tố, Tố Tố xuống xe vẫy tay chào từ biệt ba người rồi mới lên lầu.

      mở cửa phòng, vào tới nhà, mới gọi điện thoại cho ba mẹ, báo buổi tối về , ở lại nhà mới kia, ba mẹ dặn khóa kỹ cửa sổ, cửa ra vào Tố Tố vâng lời, đánh răng rửa mặt chuẩn bị ngủ.

      Nằm ở đây, Tố Tố lần đầu tiên ý thức được việc mình kết hôn, cuộc sống vẫn là thay đổi , gả cho Sở Lăng Xuyên.

      Lần đầu tiên mình ngủ qua đêm trong căn nhà này, trong lòng cảm thấy bất an, trong phòng ngủ rộng rãi, cuốn mình trong ổ chăn, tai dựng lên nghe động tĩnh xung quanh, lăn lăn lại giường nhưng ngủ được.

      Thời gian trôi qua, mãi cho đến hơn mười giờ, Tố Tố rốt cục mới mơ màng chìm vào giấc ngủ, vừa mới ngủ được bao lâu, nghe được tiếng cửa lớn vang lên, sau đó là tiếng bước chân vang lên, mới bừng tỉnh .

      Tim đập bang bang trong lồng ngực theo tiếng bước chân , luống cuống chạy xuống giường, trong lòng hoảng sợ nghĩ trễ thế này là ai đến đây ? Sở Lăng Xuyên ư? có khả năng, chắc ở trong bộ đội, phải muốn trở về có thể trở về , người khác, nghĩ ra là ai trễ như vậy còn tìm đến .

      Ở trong phòng nhìn xung quanh lần, Tố Tố vơ vôi cây gậy bóng chày dựng ở góc tường, rồi núp sau cửa nghe động tĩnh bên ngoài qua mắt thần.

      xem xét thời điểm,bóng đen đứng trước cửa phòng, từ bên ngoài Tố Tố qua mắt thần nhìn thấy người đứng trước cửa, tiếp theo hai mắt nhìn nhau, a, Tố Tố kinh hãi kêu lên tiếng, mặt còn chút máu!

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21: Trở Về

      Tố Tố kinh hãi kêu lên khi nghe thấy tiếng thang máy mở ra, tiếp
      theo lại yên tĩnh đến rợn người, cũng có dũng khí nhìn mắt thần xem bên ngoài có người. hay , hoài nghi, cuộc sống về sau này, có thể đối với mắt thần sinh ra chứng bệnh sợ hãi hay .

      Vốn định kêu cứu , song bên ngoài vẫn yên tĩnh như cũ, phỏng chừng người hay quỷ gì đó rồi, có lẽ chỉ là có người nhầm cửa, nghĩ như vậy , tâm trạng hồi hộp của Tố Tố mới chậm rãi bình phục, nhưng bởi vì kinh sợ cùng khẩn trương, cổ họng bây gời trở nên khô khốc .

      vỗ ngực vào bên trong rồi cũng phát ra cả người mình đầy mồ hôi lạnh, thực bị dọa , vượt quá cả trong phim kinh dị . Tố Tố cũng phải là người nhát gan, nhưng nghĩ lại,khi ra ngoài xem tình hình, bên ngoài qua mắt thần,
      con mắt to, đầy tơ máu cũng nhìn , kinh khủng, tóc gáy đều dựng thẳng đứng cả lên!

      Tố Tố uống chén nước, uống xong, mới đỡ cảm thấy hồi hộp, liền vọt tắm rửa, nằm giường trằn trọc như thế nào cũng ngủ lại được . dám
      ngủ, cũng dám ra cửa, khóa cửa phòng ngủ lại, mở máy tính ra lên mạng tán gẫu di dời lực chú ý.

      Mãi cuối cùng mới ngủ được, thời điểm Tố Tố mơ màng ngủ, liền ngủ mạch tới mười giờ sáng ngày hôm sau mới tỉnh lại. Rời giường, rửa mặt, về nhà mẹ mình.

      Tố Tố tưởng tượng tới cảnh về nhà ấm áp, bất quá tính cùng mẹ chuyện ban đêm, trái tim lão mẹ vốn tốt, chuyện này sợ dọa đến lão mẹ , hơn nữa còn vì mà lo lắng . Còn nữa chính là, Tố Tố thấy tuy rằng thấy Sở mẹ tuy rằng có chút khó nghe, nhưng phải có đạo lý .

      gả cho quân nhân, muốn tự mình đối mặt với tất cả mọi việc, muốn thói quen loại này cái cuộc sống thời gian quá
      nhiều trạng thái, thể vẫn ỷ lại cha mẹ.

      Lúc trước khi lấy , mẹ dặn dò ,lập gia đình chính là người lớn, giống như trước. Đúng vậy,
      giống với trước kia , rất nhiều việc thể như trước tùy ý mà làm.

      Thứ Bảy và Chủ nhật Tố Tố là ở nhà mẹ mình , mẹ cằn nhằn , biết nấu ăn phải làm sao bây giờ, đau lòng cho Tố Tố, mẹ bảo trở
      về nhà ăn, về nhà ở, bà dạy Tố Tố nấu cơm, việc này phải tự mình làm lấy, cha mẹ chiếu cố được lần nhưng thể chiếu cố cho cả đời.

      hai ngày nghỉ này, thành tựu lớn nhất của Tố Tố là theo lão mẹ học làm được món ăn, lạt sao gà khối, tuy rằng lần đầu tiên làm rối tinh
      rối mù, nhưng miễn cưỡng có thể ăn được, luyện tập nhiều hơn, tin chắc thành vấn đề.

      Hai ngày nghỉ ngơi nhanh chóng trôi qua, Tố Tố lại bắt đầu bận rộn , có đôi khi về nhà mẹ ở, hoặc lại mình ở trong phòng mới , cũng tin, người cường đại uy vũ như An Nhược Tố, qua đêm đáng sợ ấy lại dám ngủ lại đây.

      Thời gian tuần qua, lại tuần mới đến, tuần này, Tố Tố
      và Sở Lăng Xuyên ngay cả chút liên hệ cũng có, điện thoại
      nghe, QQ cũng thấy login, Tố Tố đoán Sở Lăng Xuyên
      khẳng định bận quá , hoặc là giống như tivi hay là tin tức hay chiếu , làm nhiệm vụ .

      Nghĩ này nọ, nhịn được nhớ tới vết sẹo người , thời điểm bị thương chắc đau đớn lắm, nếu như làm nhiệm vụ
      hoặc là gì khác, khẳng định có nguy hiểm sao? Tố Tố hi vọng, .

      Tuy rằng Tố Tố cố gắng vượt qua khó khăn khi ngủ mình, nhưng đại khái vì đêm hôm đó bị dọa sợ lần, trở
      nên mẫn cảm , nhát gan , vài lần trở về nhà, cảm thấy có người theo
      dõi , nhung khi quay đầu lại thấy có người.

      Khẳng định là nghi thần nghi quỷ .

      Hôm nay lại như thế.

      Sau khi tan tầm, mua đồ ăn rồi trở về tiểu khu thời điểm đường, chiều tà dần tối, mặt trời lùi dần về phía tây, sắc trời hòng hôn trở nên nhu hòa,
      khuôn mặt nhắn của Tố Tố cũng nhiễm thêm tầng ửng đỏ.

      Cái loại cảm giác này lại xuất , tựa hồ có người theo , ,
      xác thực mà hẳn chiếc xe, cố ý chậm lại, đột nhiên
      quay đầu lại nhìn, tất cả vẫn như thường, người đường vẫn lại tấp nập, còn chiếc xe biến đâu mất,
      có gì thích hợp .

      Trong lòng thầm , chắc mình lại nghi thần nghi quỷ , nhưng dưới chân chạy hết tôc độ, lấy tốc độ nhanh nhất về nhà, cửa nhà khóa trái, sau đó trở lại , thay quần áo, nấu cơm.

      Tố Tố coi như chuyện vừa nãy chưa xảy ra ăn cơm chiều, sau đó rón ra rón
      rén tới cửa nghe chút động tĩnh bên ngoài, cuối cùng
      kiểm tra khóa cửa, sau đó mới ngủ, vỗ ngực , cần phải hù dọa chính mình.

      Sau đó Tố Tố cũng bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ, còn ngủ rất say ,
      hoàn toàn biết bên ngoài cửa được mở ra, bóng đen nhàng
      tiêu sái tiến vào, thân thể thẳng tắp, cao lớn, tuấn.

      Bóng đen quen thuộc tìm dép lê để thay, treo mũ giá, sau đó mới từng bước đến phòng ngủ, đẩy cửa phòng ngủ, thế nhưng cũng lại là khóa trái .

      Bóng đen kia dạo vòng trong phòng , biết tìm thấy cái gì,
      làm số động tác khóa cửa, khóa cửa kêu răng rắc liền đẩy cửa tiến vào, đèn phòng ngủ vần bật tỏa ra ánh sáng êm dịu nhàn nhạt. Tầm mắt dừng lại người nằm giường say sưa ngủ, nét mặt bóng đen khẽ nhếch lên nụ cười.

      Vợ, về!

      Người tới phải ai khác, chính là người hơn mười ngày nay về nhà Sở Lăng
      Xuyên, nhìn Tố Tố ngủ say trong lòng cảm thấy vui
      sướng cùng ấm áp, ngay sau đó nghĩ tới, mở đèn ngủ là vì sợ
      ?

      nhàng tới gần giường, nhìn trong lòng Tố Tố ôm
      cây gậy , trong tay còn gắt gao nắm cái gì đó, nhíu mày, nhìn
      kỹ, trong lòng ôm là gậy bóng chày, trong tay kia nắm chặt là di động.

      Từ việc khóa trái cửa đến tất cả, Sở Lăng Xuyên hiểu ra, Tố Tố hẳn là gặp phải chuyện gì đó , tình cảnh này, Sở Lăng Xuyên cảm
      thấy trong lòng vui, cũng hiểu rằng là đau lòng, căn bản là có cách nào bảo vệ tốt cho .

      Rất nhàng đem gậy bóng chày cùng di động lấy ra khỏi tay Tố Tố, cùng với cây gậy bóng chày, nhưng làm Tố Tố tỉnh dậy, tay vuốt ve má Tố Tố , sau đó mới xoay người ra khỏi phòng ngủ.

      Tố Tố ngủ rất sâu , thẳng đến hơn tám giờ kém, mới tỉnh
      lại, mơ hồ ngửi thấy mùi đồ ăn mùi thơm phức, vẫn mơ sao, cũng có nấu cơm, tại sao lại có mùi đồ ăn nhỉ.

      Tố Tố nheo nheo mắt,ngáp cái mới phát có điều thích
      hợp, thời điểm buổi tối trước khi ngủ có ôm gậy bóng chày còn có di động, quay đầu nhìn xung quanh, lại thấy gậy bóng chày dựng ở góc
      tường, di động nằm tủ đầu giường.

      Tình huống gì đây ? nhớ ràng tối qua còn ôm nó vào trong ngực , chẳng lẽ có tượng kì quái, Tố Tố cảm thấy cơn gió thổi qua, nhưng
      tóc gáy đều dựng thẳng đứng lên, lúc này, nghe được thanh ngoài phòng khách, sửng sốt chút, vội vàng xoay người xuống giường.

      Theo thói quen tính lấy gậy bóng chày, để nâng thêm can đảm, sau
      đó tới cửa, nhàng ra ngoài
      nhìn, có gì lạ thường, sau đó mới lớn mật ra ngoài phòng khách, hương thơm từ phòng bếp theo gió thổi đến.

      Tố Tố lòng tràn đầy nghi hoặc, chẳng lẽ Sở Lăng Xuyên trở lại? Nhưng
      cửa vào khóa trái rồi a, do dự chút sau đó hướng đến phòng bếp, muốn vào phòng bếp trước phải qua nhà ăn, nhìn đến bữa sáng thơm ngào ngạt bàn mà khỏi chảy nước miếng.

      "Sở Lăng Xuyên, là sao?" Tố Tố thử thăm dò kêu tiếng, sau đó tìm kiếm bóng dáng Sở Lăng Xuyên, nhưng trừ bỏ ra, trong phòng ăn còn người nào khác,
      Tố Tố lại vào trong nhà bếp, cẩn thận tìm kiếm, vẫn là
      có.

      thực hoài nghi có phải hay vẫn ở trong mộng. muốn xoay
      người ra ngoài, eo bị người nào đó ôm lấy.

      cúi đầu nhìn người ôm eo mình, cánh tay ngăm đen, rắn chắc nhưng hữu lực, trừ bỏ Sở Lăng Xuyên còn có ai, tâm nhàng thả xuống, còn chưa kịp chuyện,Sở Lăng Xuyên ôm lấy.

      Ngẩng đầu, thấy được Sở Lăng Xuyên khuôn mặt cương nghị tuấn của , làn da màu đồng, đôi mắt lóe sáng mang theo nụ cười, nhìn nàng, tràn đầy thần sắc nhớ nhung. trở lại, thế nhưng biết, liền như vậy đột nhiên xuất trước mắt .

      Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố kia bộ dáng ngây ngốc , cánh tay duỗi ra đem Tố Tố ôm vào trong ngực, nhịn được cúi đầu hung hăng hôn cái khuôn mặt nhắn mềm mại của , trầm giọng : "Vợ, rất nhớ em."
      Tố Tố nhìn , trong lúc nhất thời ra lời.
      Last edited: 17/3/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22: mua đồ

      Phản ứng của Tố Tố làm Sở Lăng Xuyên khó chịu , đây là hoan nghênh hay là
      chào đón,. buông Tố Tố ra, ngược lại nắm lấy hai tay , đem kia
      gậy bóng chày để sang bên, cầm lấy tay đặt mặt , vẻ mặt ủy
      khuất : "Đối với việc trở về, em quá kích động hay vẫn sửng sốt tỏ
      vẻ tin sao?"

      Người đàn ông này, là quân nhân uy nghiêm mặt lạnh từng gặp trong
      quân doanh sao? là đàn ông ba mươi tuổi sao, nhìn như thế nào cũng
      thấy giống tiểu hài tử , Tố Tố nhịn được liếc cho cái nhìn
      xem thường.

      Sở Lăng Xuyên cầm lấy tay Tố Tố khống chế được nàng ở hai người trước mặt
      vỗ chút chưởng, "Đem ngươi xem thường nhi cái tát chụp tử. Cấp điểm
      nhiệt liệt hoan nghênh vỗ tay." xong lại nắm Tố Tố thủ bốp bốp vài cái.

      Kỳ Tố Tố có ngây ngẩn cả người, chồng mới cưới, hơn mười ngày
      về nhà, vô thanh vô ảnh, ngay cả cũng biết, tiện tay
      sớm làm cơm, trong lòng cảm thấy ấm áp, cảm động.

      Muốn cám ơn lại cảm thấy thêm nữa lại thành khách khí, hơn nữa bởi
      vì tuần trước bị kinh sợ vài ngày giờ nhìn thấy cảm thấy yên bình
      ,mọi việc đều trôi qua, cho nên trong lúc nhất thời biết nên
      cái gì.

      Thời điểm Tố Tố miên man suy nghĩ, Sở Lăng Xuyên muốn kéo đến trước
      bàn cơm, nhiệt tình chủ động, làm cho Tố Tố cảm thấy mới lạ cùng cảm giác được tự nhiên.

      Hai người lần lượt ngồi xuống, Tố Tố cầm lấy chiếc đũa đưa, nhịn
      được hỏi: " về đến nhà lúc nào ?"

      " khuya , cho nên gọi em dậy, nhìn em ngủ say cho nên ở phòng
      khách ngủ đêm." xong còn nhìn Tố Tố liếc mắt cái, ánh mắt nhìn
      giống nhau , em xem, chăm sóc em như vậy em nên báo đáp chút.

      Kỳ , Sở Lăng Xuyên cũng là thay Tố Tố suy nghĩ, vốn là muốn cho
      bất ngờ nên nghĩ ra biện pháp vào phòng ngủ, sau lại chứng kiến cảnh ôm
      gậy ngủ, khẳng định ngủ được ngon giấc, hơn nữa lại sợ chính mình
      làm thức giấc, cho nên quấy rầy ngủ.

      "Biết tốt, biết ngoan, thưởng cho hai miếng bánh lớn."

      Tố Tố nhịn được cười, cầm lấy chiếc đũa gắp miếng bánh hành thái, gắp vào bát Sở Lăng Xuyên, Sở Lăng Xuyên lại lập tức
      mở miệng, muốn Tố Tố gắp cho ăn. ràng được tấc lại muốn tiến
      thước.

      Tố Tố khinh thường, nhưng tay cũng lưu loát đem miếng bánh hành thái kia
      nhét vào miệng Sở Lăng Xuyên. Xem khổ công thu xếp bàn ăn
      hoành tráng như thế này,nên báo đáp chút , có ơn
      tất trả có thù tất báo tất nhiên thèm so đo với .

      Sở Lăng Xuyên được gắp cho ăn cảm thấy ngon hơn trước, lòng tràn đầy mật
      ngọt, hai người miếng em miếng, nhà ăn chả mấy chốc tràn ngập
      ấm áp cùng hạnh phúc, Sở Lăng Xuyên cảm giác cảm thấy ở bên tốt.

      Ăn xong rồi bữa sáng, Tố Tố rửa mặt thay quần áo, Sở Lăng Xuyên ngồi ở
      trong phòng khách xem tivi, chờ Tố Tố ra, nuốn hỏi chút, khoảng thời
      gian có ở nhà, gặp phải chuyện gì .

      Tố Tố từ nhà vệ sinh ra, vừa mới đến sô pha trước mặt bị Sở Lăng
      Xuyên kéo vào trong lòng. Sở Lăng Xuyên hỏi: "Em mau , em gặp phải chuyện gì ?"

      Tố Tố muốn có việc gì , do dự chút vẫn là đem chuyện phát
      sinh ra Sở Lăng Xuyên nghe xong, nhớ tới kia ánh mắt hoang mang lo sợ
      của lúc gặp , Tố Tố chắc hẳn trong lòng vẫn còn sợ hãi.

      Sở Lăng Xuyên nghe xong , tâm tình phức tạp, vừa đau lòng cho Tố Tố vừa tự
      trách, nghề nghiệp của thể ở bên lúc cần nhất cũng
      thể ngày ngày ở bên cạnh , tự trách cùng đau lòng sau là lo lắng.

      "Về sau có ở nhà, em nên trở về nhà ba mẹ bên kia ở, hoặc là có
      thể gọi bạn bè đến ở cùng em, đừng mình cứng rắn chống đỡ mọi
      việc. cảm thấy đau lòng " Sở Lăng Xuyên xong vẫn cảm thấy
      ổn, mày hơi nhíu lại, trong mắt lên cái gì, sau đó kéo Tố Tố đứng lên,
      ", vợ, chúng ta xem ."

      Tố Tố nhìn biểu tình nghiêm trọng của Sở Lăng Xuyên hỏi " chỗ nào?"

      "Em cứ rồi biết." giả bộ thần bí.

      tới cửa ,thời điểm Tố Tố muốn mở cửa,tay đột nhiên bị Sở Lăng Xuyên giữ lấy , tiện đà lại bị kéo vào trong lòng mặt đối mặt với ,
      muốn gì đó, bị cơ thể của bao vây, môi bị Sở Lăng Xuyên hôn.
      Đầu óc trở nên trống rỗng!

      Kĩ thuật hôn của Sở Lăng Xuyên có tiến bộ ít, làm đau Tố Tố như trước, đầu lưỡi liếm cánh môi mềm mại của Tố Tố, dò xét muốn chui vào miệng , trận chiến tranh rót cục cũng công thành đoạt đất, công chiếm từng ngóc ngách trong miệng .

      Hung mãnh, cường thế, Tố Tố kêu lên, chỉ cảm thấy hô hấp của chính mình bị cướp , suy nghĩ cũng bị đảo loạn đến rối tinh rối mù, tim
      đập thất thường, cả người như nhũn ra, theo bản năng nhắm mắt lại,
      tay bé khẩn trương nắm lấy thắt lung , thừa nhận hôn mãnh
      liệt nhưng lại có chút ngốc.

      Hôn, hôn, Sở Lăng Xuyên cảm thấy cả người máu nóng sôi trào, ôm Tố Tố dựa vào cửa, hôn cách mãnh liệt.

      đủ, như thế nào cũng đủ, hô hấp của trở nên hỗn độn, đôi môi cương nghị lưu luyến rời khỏi môi Tố Tố, cẩn thận đánh giá gương
      mặt , vành tai trắng nõn, cuối cùng mới thở hổn hển đem mặt vùi vào cổ
      hung hăng hôn vài cái, sau đó tiếp tục ngẩng đầu, tiếp tục gặm nhấm vành tai trắng nõn của .

      Hai người hô hấp trở nên hỗn loạn, nóng rực.

      Nếu như phải có chính cần phải làm, nhất định đem nàng ăn sạch sánh sanh. Tóm lại, đêm nay cho dù có bị đuổi nằm ghế sofa nhưng khẳng định là đọng phòng chạy thoát .

      Sở Lăng Xuyên tà ác nghĩ, lộ ra khuôn mặt tươi cười, Tố Tố đỏ
      mặt nhìn cười xâu xa, đẩy ra, đối với khuôn mặt cười dâm tà bì ổi của cảm thấy có chút sợ.

      Sở Lăng Xuyên nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Tố Tố, sau đó mới mở cửa, kéo tay Tố Tố ra, ngày mai, phải , nhưng trước khi phải đem lão bà ăn vào bụng cái .

      Tố Tố biết Sở Lăng Xuyên muốn kéo đâu, vào cửa hàng liền xuống xe, nắm tay , hai người cùng nhau vào trong của hàng, bên trong bán đủ loại đồ cổ quái gì đó.

      Ông chủ cửa hàng là mọt người đàn ông trạc ngoài ba mươi, nhiệt tình tiếp đãi bọn họ. Trong cửa hàng
      chú chó , bộ dáng trông thực nghịch ngợm, vòng quanh người Tố Tố mấy vòng, Tố Tố rất thích động vật kia liền đùa với chó
      chơi vài cái.

      Chính tại thời điểm, Sở Lăng Xuyên muốn mua cái gì đó đưa cho Tố Tố, nhưng biết nên mua cái gì .

      Sở Lăng Xuyên chọn cái kìm điện, dùng để phòng thân,
      nhưng Tố Tố chỉ lo chơi cùng với chó , căn bản có hỏi mua cái gì, chỉ nghĩ đó chắc là máy cạo râu, có cái nút thân máy
      vô thức nhấn vào cái nút kia, muốn xem xét lúc, chú chó lăn đùng ra đất ngất xỉu!

      Thời điểm điện phát ra, chú chó vui mừng chạy đến định nhảy vào lòng , nhưng chỉ nghe thanh điện giật,
      chú chó đáng thương kêu chưa đầy tiếng bất tỉnh nhân nằm ngay đơ
      mặt đất...


      Chương 23: Bị lừa

      Tố Tố nhìn chú chó nằm mặt đất , lòng đau đớn , vừa rồi
      còn vui vẻ cùng vui đùa giờ cẩu cẩu chẳng lẽ bị dùng điện hại chết sao? Ô, phải cố ý , Tố Tố mắt nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn cẩu cẩu, lại nhìn
      Sở Lăng Xuyên."Nó, nó rồi chết sao?" Tố Tố xong ngồi xổm xuống, muốn
      sờ xem, chú chó là bị điện giật làm cho hôn mê hay là chết, nào biết tay vừa đụng đến đầu chú chó là lúc, chú chó đột nhiên đứng lên.

      "A!" Tố Tố cả kinh nhảy dựng lên, chút nghĩ ngợi trốn vào trong lòng Sở Lăng Xuyên, Sở Lăng Xuyên cười cười ôm Tố Tố,tay vỗ vai xem như an ủi, mà con chó sa khi bị điện giật lại tràn đầy sinh lực, phe phẩy cái
      đuôi giống như ăn phải thuốc kích thích chạy tới bên người chủ, còn vây
      quanh chủ sủa vài tiếng.

      Tố Tố trợn to mắt nhìn chú chó , biết nên khóc
      hay nên cười, bất quá nhìn chó có việc gì, trong lòng cũng được an ủi ít, nếu thực bị điện giật làm cho chết, cảm thấy rất áy náy .

      Chủ của hàng đối với việc chó bị điện giật bất tỉnh tỏ ra rất bình tĩnh , tựa như có việc gì xảy ra , sau đó lại tiếp tục lưu loát giới thiệu sản phẩm, Tố Tố lúc lúc này mới biết được, Sở Lăng Xuyên tới mua cho dụng cụ
      phòng thân .

      Nhìn mấy thứ, Tố Tố mua , về phần cái kìm điện kia, chủ tiệm là thể chất của chó giống với người, cho nên điện giật chỉ làm cho choáng váng, mà Tố Tố cảm thấy chất lượng của kìm điện này có vấn đề, cho nên chó bị điện giật mới có việc gì.

      Tố Tố cảm thấy thứ này đủ để phòng thân, nhưng
      Sở Lăng Xuyên vẫn mua.

      Từ trong tiệm ra, hai người lên xe, Sở Lăng Xuyên khởi động xe về phía
      trước rồi quay sang nhìn Tố Tố, nghĩ đến cảnh vừa rồi giữa và chó , nhịn
      được cười , Tố Tố nhìn cười rồi liếc nhìn mình, cũng nhịn được nở
      nụ cười.

      Sở Lăng Xuyên cảm thấy Tố Tố khờ, nhưng cũng đáng , hơn nữa giờ phút này
      cười rộ lên, rất xinh đẹp. Nhớ tới
      vừa rồi nghĩ nghĩ rằng chó bị điện chết đôi mắt ửng đỏ cả lên,
      rồi cẩu cẩu bỗng nhiên 'Xác chết vùng dậy', Tố Tố lại bị dọa nhảy dựng
      lên chạy trốn sau lưng .

      Nhịn được nâng tay, sủng nịch ôn nhu xoa đầu Tố Tố, cười
      trêu chọc : "Ngốc , bị con chó dọa sợ , em thực quăng hết mặt mũi của lão công em rồi a ,cứ tưởng em thông minh lắm, còn chờ đề cao a."

      Tố Tố cảm thấy rất xấu hổ, còn trêu
      chọc , so với chó kia còn kinh khủng hơn, chụp khai tay , nhăn
      mũi, hừ tiếng: " còn dám trêu trọc em sao ."

      Sở Lăng Xuyên cười cười gì, lái xe về nhà, Tố Tố phản ứng chút cảm thấy Sở Lăng Xuyên trong lời
      có hàm ý

      sâu xa, "A Ý của là chú chó kia giả bộ bất tỉnh? Cố ý làm em sợ sao?"

      "Ừ đúng vậy." Sở Lăng Xuyên trong mắt ý cười càng đậm, quay
      đầu nhìn thoáng qua Tố Tố, chỉ thấy đôi mắt xinh đẹp của mở to trừng , mới hảo tâm giải thích, "Cái kia con chó sau khi bị choáng váng qua, chủ tiệm biểu rất bình tĩnh, có thể thấy được, việc ngoài ý muốn này phải là lần đầu tiên phát sinh. Hơn nữa, lúc mới đầu con chó chạy đến chỗ em còn rất khỏe mạnh , đầy sinh lực, sau đó là vui vẻ mừng rỡ ,lúc em đùa với nó nó còn cười cơ."

      Tố Tố trừng to mắt , ngạc nhiên, dám tin, cuối cùng hỏi câu "Cười? Chó cũng biết cười sao?"

      "Đương nhiên là có. mũi nó khi cười có nếp nhăn, môi hướng về phía
      trước, lỗ tai về phía sau, miệng khẽ nhếch lộ ra răng nanh, đấy là cười."

      Sở Lăng Xuyên xong Tố Tố hồi tưởng lại biểu tình vừa nãy của chú chó, quả
      nhiên là giống với lời Sở Lăng Xuyên , nghĩ tới quan sát kĩ như vậy, hổ là lính trinh sát, trong lòng đối với có vài phần
      sùng bái .

      Sùng bái chút, kết hợp với tình cảnh ngay lúc đó, Tố Tố cũng tin lời của Sở
      Lăng Xuyên, bị con chó lừa gạt , nhịn
      được cười : "Con vật kia cũng quá ác , là hư hỏng . Bất quá
      cũng rất linh hoạt, lại còn rất thông minh."

      "Em thích chó sao?"

      "Ukm, nhưng cũng phải quá thích."

      Hai người cũng khong thêm, Sở Lăng Xuyên chuyên tâm lái xe, Tố Tố
      càng thêm tin tưởng, kìm điện kia kỳ có tác dụng , ít nhất đến nỗi thần kỳ như chủ tiệm , tóm lại mặc kệ như thế nào cũng là hàng dỏm. Coi như bị mắc lừa .

      Xe chạy được đoạn đường, di động của Sở Lăng Xuyên vang lên, Tố Tố giúp
      nhận điện thoại, là của Sở mẹ gọi tới , Sở
      Lăng Xuyên trở về, muốn giữa trưa bọn họ về nhà ăn cơm.

      Sau khi gác máy, Sở Lăng Xuyên cùng Tố Tố siêu thị, mua vài thứ về nhà biếu cha mẹ. Lần này cả tới, chỉ có Sở ba cùng Sở mẹ ở nhà, nhìn Sở Lăng Xuyên trở về, hai vị trưởng bối rất là
      cao hứng.

      Giữa trưa làm bàn đồ ăn, rất phong phú, khí ăn cơm vô cùng náo nhiệt,
      người nhà đều cùng ngồi chỗ trò chuyện, chuyện phiếm, sau đó đều ngủ trưa. Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên tới phòng của .

      Tố Tố đây là lần đầu tiên đến phòng này, căn phòng được bố trí mang đậm hơi thở nam tính,
      ấn tượng sâu nhất khắc chính là rất.nhiều cúp, giấy khen, còn có số mô hình xe
      tăng, súng ống,...

      Thời điểm Tố Tố tò mò đánh giá mọi thứ xung quanh, Sở Lăng
      Xuyên vươn tay ôm lấy Tố Tố, cả hai ngã xuống giường,
      hai lời liền hôn lấy cái miệng nhắn của Tố Tố.

      cảm thấy chút lo sợ trong khi trong lòng Tố Tố cực kỳ hoảng sợ, cửa có khóa, mẹ có thể vào đây bất cứ lúc nào, khẩn trương vùng vẫy muốn thoát ra khỏi , tránh né hôn , nhưng cố ý làm chuyện xấu nên để ý đến mấy hành động vụn vặt của .

      Hai cơ thể gắt gao dán lấy nhau, khí ái muội bao trùm cả căn phòng, Tố Tố cố gắng nhưng thể đẩy được ra, liền mặc để cho làm càn, cảm thấy dù
      sao giờ cũng là ban ngày lại có ba mẹ chồng ở nhà, muốn náo cũng dám làm gì, cùng lắm chỉ luyện tập hôn môi chút mà thôi.

      Thời điểm Tố Tố suy nghĩ như vậy, cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy ra,
      ngẩn người , vội vàng đẩy Sở Lăng Xuyên ra, tim đập thình thịch, mặt đỏ ửng lên,lúc Sở Lăng Xuyên cùng Tố Tố ngồi dậy, Tố
      Tố nhìn khuôn mặt chút biểu tình của bà,mà xấu hổ thôi.

      Sở Lăng Xuyên đứng dậy đứng chắn trước mặt Tố Tố, nhìn Sở mẹ, bất đắc dĩ : "Mẹ, sao mẹ lại gõ cửa."

      Sở mẹ mặt đổi sắc, nhìn Sở Lăng Xuyên liếc mắt cái, : "Được
      rồi, thêm làm cái gì. Mẹ là tới nhắc hai người tiếng, hơn mười
      ngày về nhà, khó khăn lắm mới có dịp trở về lần, chiều nay nên đến thăm nhà ba mẹ chồng chút, cho phải phép."

      "Vâng con biết."

      Sở Lăng Xuyên đáp tiếng , sở mẹ xoay người rời , sau đó dừng lại, hai mắt mong đợi nhìn về phía Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên hỏi: "Đúng rồi, các
      con tính đến khi nào muốn có con?"

      "Mẹ... ." Sở Lăng Xuyên kêu tiếng mới đến, ôm lấy sở mẹ làm nũng sau đó mới khép cửa lại, Tố
      Tố cũng hi vọng nghe thấy chuyện giữa Sở Lăng Xuyên và Sở mẹ nhưng cũng nghe cụ thể.

      Câu của Sở mẹ làm cho cảm thấy rất bất ngờ
      kịp đề phòng, ngay cả việc chuẩn bị tâm lý cũng có, con cái, chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này. Cho nên cảm thấy rất bàng hoàng, sửng sốt.


      Chương 24: Thăm hỏi nhạc phụ, nhạc mẫu


      Nghỉ trưa Tố Tố cũng ngủ , Sở Lăng Xuyên cũng trở về phòng ngủ, đại khái là cùng cha mẹ chuyện, Tố Tố cảm thấy rất nhàm chán liền tìm quyển sách xem, nhưng cũng là sách về quân .

      Mãi cho đến ba giờ, Sở Lăng Xuyên mới xuất , gào to dám bỏ của chạy lấy người . Sở mẹ chuẩn bị ít lễ vật, để cho bọn họ mang , là ít thuốc bảo vệ sức khoẻ cùng với trà.

      Bái biệt hai người , Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên rời Sở gia.

      Hơn mười phút xe, hai người đến nơi, hai người cùng đến làm Lý Nguyệt Hương cảm thấy rất cao hứng.

      An Quốc Đống ở nhà, cảnh sát cùng bộ đội cũng có chút tương đồng, thời điểm có án mạng xảy ra, ngày nghỉ cái gì đều là mây trôi. Cho nên, cho dù An Quốc Đông nửa tháng về nhà, Lý Nguyệt Hương là phu nhân cảnh sát , cũng chỉ có thể thông cảm .

      Bất quá khi Sở Lăng Xuyên trở về, Lý Nguyệt Hương biết , hai người đột nhiên đến nên trong nhà cần chuẩn bị cái gì cũng đều có, cho nên hàn huyên trong chốc lát bà liền : "Được rồi, hai người các con nghỉ ngơi trước ,mẹ mua đồ ăn. Thời điểm đến đây cũng trước tiếng, để mẹ chuẩn bị từ trước."

      đợi Tố Tố mở miệng, Sở Lăng Xuyên "Mẹ, mẹ cần vội , cho mẹ biết trước , chỉ sợ là mẹ phải bận rộn , trong nhà có cái gì ăn là được."

      Tố Tố nhìn cái, nghĩ rằng, người này ra cũng đến nỗi quá mức đầu gỗ , Tố Tố cảm thấy lời này của Sở Lăng Xuyên cũng phải là lời khách sáo, cũng thực chân thành, nhìn mẫu thân đại nhân, đối với lời của Sở Lăng Xuyên có vẻ hưởng thụ a.

      Lý Nguyệt Hương tươi cười : " vội, vội, gọi món cũng phải chuyện gì to tát , các con mau ngồi. Tố Tố gọi điện cho ba, hỏi hôm nay ông có thể sớm trở về chút ."

      Gọi xong Tố Tố đứng dậy, "Mẹ, người mau nghỉ ngơi , con làm là được."

      Lý Nguyệt Hương liếc mắt nhìn Tố Tố cái, "Được rồi." Vợ chồng son các con khó khăn lắm mới gặp mặt nên nghỉ ngơi nhiều chút.

      "Được rồi, em mau nghỉ trước , cùng mẹ." Sở Lăng Xuyên xong đứng lên, Lý Nguyệt Hương vội : "Ai nha, các ngươi thực khi dễ bà già như ta có phải , mua đồ ăn cũng phải có người cùng."

      Nét mặt Sở Lăng Xuyên lộ ý cười "Mẹ, ngày thường con ở nhà, cần giúp việc gì con cũng giúp được, cũng thể hiếu kính mẹ cùng ba người nên cho con cơ hội 'Lập công' ."

      Lý Nguyệt Hương còn có thể cái gì,bề ngoài tuy vẫn dửng dưng như cũ , kỳ trong lòng bị lời của Sở Lăng Xuyên làm cho cảm động, liền ngầm đồng ý , mang theo Sở Lăng Xuyên mua đồ ăn, Tố Tố ở nhà đợi.

      Tố Tố nhìn màn Sở Lăng Xuyên vô cùng thân thiết ôm lấy bả vai lão mẹ ra khỏi cửa,mắt có chút ẩm ướt , cảm thấy Sở Lăng Xuyên là tâm đối đãi tốt với cha mẹ mình, đem cha mẹ coi như cha mẹ thân sinh của mà đối đãi .

      Sở Lăng Xuyên vốn là là người hiếu thuận, ở Sở gia, cũng nhìn thấy, Sở Lăng Xuyên mát xa cho Sở mẹ, ngâm nước trà cho Sở ba, làm cho Sở mẹ rất là cao hứng, cũng là vì là nam nhi nhưng lại ôn nhu cùng cẩn thận, cho nên cha mẹ chồng mới có thể đối với đặc biệt sủng ái.

      Tố Tố lau nước mắt, mặt lộ ra nụ cười, muốn học theo Sở Lăng Xuyên, người thân của chính là người thân của Sở Lăng Xuyên, mà người thân của Sở Lăng Xuyên cũng là người thân của, bọn họ đều là người nhà.

      Lúc Sở Lăng Xuyên cùng Lý Nguyệt Hương chợ mua đồ ăn Tố Tố thu dọn nhà cửa , giặt giũ quần áo mẹ chưa giặt , sau đó gọi điện cho ba , lão ba nghe Sở Lăng Xuyên trở về, trong điện thoại lộ ra chút cao hứng, sớm trở về.

      Làm xong hết thảy,hai người trở lại, Tố Tố chạy nhanh rót nước cho hai người . Thời gian còn sớm, mới bốn giờ , Lý Nguyệt Hương thức thời mình nghỉ chút, sau đó trở về phòng ngủ, đem gian nhường lại cho Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên.

      sô pha lúc này còn lại Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên, hai người cách nhau khoảng cách, kia vốn là chỗ của Lý Nguyệt Hương.

      Lý Nguyệt Hương về phòng ngủ chưa lâu, Sở Lăng Xuyên vẫn quy củ ngồi ở đằng kia xem tivi,nhưng lúc sau bắt đầu giở trò tiểu nhân với .

      Chậm rãi đến bên cạnh Tố Tố, duỗi tay ra, tay kéo Tố Tố vào trong ngực, tươi cười, nghiêng đầu, hướng mặt Tố Tố hôn cái, vẫn như cũ kiêng nể gì.

      Mà Tố Tố cảm thấy có tật giật mình vội vàng đẩy ra, sau đó nhìn phòng ngủ lão mẹ, sợ bị lão mẹ nhìn thấy, kia phải có chỗ chui sao, nhìn thấy lão mẹ ra, mới quay đầu trừng Sở Lăng Xuyên, đè thấp thanh cảnh cáo : "Ngươi thành tí được ?Nếu mẹ nhìn thấy tốt."

      Lời cảnh cáo của Tố Tố đối với Sở Lăng Xuyên có tác dụng, ngược lại nhìn biểu tình vừa khẩn trương vừa thẹn thùng kia của càng làm muốn chọc Tố Tố, lại cho cái hôn ướt át, sau đó ngây ngô nhìn khuôn mặt vừa thẹn vừa tức của .

      Nhìn cười thực đáng đánh đòn, Tố Tố thưởng quả táo cho , trực tiếp nhét cả quả vào miệng , sau đó Tố Tố cũng bật cười, cảm thấy cùng ở cùng chỗ, tốt.

      Thời gian từng chút qua, đến năm giờ,ba người vào nhà bếp, Tố Tố là trợ thủ , Sở Lăng Xuyên là đầu bếp, Lý Nguyệt Hương làm khán giả, phòng bếp náo nhiệt thôi, tiếng cười vang lên ngừng.

      Cơm tối làm xong là lúc sáu giờ, An Quốc Đống trở về, nhìn Sở Lăng Xuyên đeo tạp dề từ phòng bếp ra, An Quốc Đống nhịn được : "Sao có thể để cho tiểu Xuyên xuống bếp , để cho nó vất vả chuyến."

      " chút việc, tính là gì" Sở Lăng Xuyên xong qua giúp An Quốc Đông tiếp nhận túi xách, hỏi: "Ba, có phải ba gặp phải vụ án mạng khó giải quyết , cả tuần đều được nghỉ ngơi."

      "Ukm . Chúng ta ăn cơm, chuyện công, bà à, mau lấy kia bình rượu lâu năm ra."

      Cơm chiều thực náo nhiệt, Tố Tố tuy rằng làm cho hai người uống ít rượu , nhưng là, này hai người tính tình hợp nhau, hơn nữa mọi người cũng cao hứng, uống lại muốn uống nhiều hơn, An Quốc Đống được Lý Nguyệt Hương giúp đỡ nghỉ ngơi .

      Sở Lăng Xuyên bị chuốc nhiều hơn, bất quá tửu lượng lớn hơn nữa tuổi trẻ, tuy rằng quá say, nhưng nhiều , hơn nữa lại giống cái tiểu hài tử làm nũng, ngồi ở sô pha phòng khách, nháo muốn Tố Tố mớm nước quả cho .

      Người say là lớn nhất, Tố Tố đành phải hầu hạ vị đại gia này.

      Lý Nguyệt Hương dìu An Quốc Đông vào phòng xong, quay ra nhìn thấy Sở Lăng Xuyên cũng say, lái xe cũng an toàn, hơn nữa cũng trời cũng trễ, liền với vợ chồng son: "Trời cũng tối, vậy ngủ lại chỗ này . Mẹ giúp con tìm áo ngủ của ba, tắm rồi ngủ ."

      Lý Nguyệt Hương xong vào phòng ngủ tìm áo ngủ của An Quốc Đống đưa cho Sở Lăng Xuyên, An Quốc Đống tuy rằng cao bằng Sở Lăng Xuyên, bất quá cũng cao 1m78, hơn nữa áo ngủ vốn rộng thùng thình, Sở Lăng Xuyên mặc thành vấn đề.

      Sở Lăng Xuyên cầm áo ngủ rửa mặt,Tố Tố cùng lão mẹ thu dọn bàn ăn, trong quá trình làm , Lý Nguyệt Hương đối với Sở Lăng Xuyên khen dứt miệng, làm cho Tố Tố cũng cảm thấy Sở Lăng Xuyên cũng quá tốt.

      Thu dọn xong, Tố Tố nhìn cửa phòng vệ sinh mở ra, nghĩ Sở Lăng Xuyên rửa mặt xong rồi, quen thuộc vào phòng ngủ của . Vào phòng ngủ thấy, quả nhiên, người nào đó rất tự giác nằm giường , tựa hồ ngủ.

      Ngẫm lại, Sở Lăng Xuyên vốn tối muộn mới trở về , hơn nữa sáng sớm liền dậy làm cơm, phỏng chừng cũng thế ngủ ngon, lúc này chín giờ hơn, lại uống nhiều rượu như vậy dính vào giường liền ngủ.

      Tố Tố cầm áo ngủ, tắm, sau đó uống cốc nước, mới trở lại phòng ngủ, đóng cửa, đến giường, đem nước đặt tủ đầu giường , mới cẩn thận xốc lên chăn chui vào, nhìn nam nhân ngủ bên cạnh mình, trong lòng chợt có cảm giác nên lời.

      Đèn sáng, ngủ.( Trong bản covert dịch thế nào ta dịch thế ấy. Bộ này ko có bản raw nên ta chịu thua a. http://***************.com/images/smilies/icon_smile2.gif )

      Thời điểm lần đầu ngủ với bị đá xuống giường, trong lòng nghĩ: Sở Lăng Xuyên, còn dám mượn rượu làm càn, đối với tôi giở trò bạo lực, tôi kiên quyết về sau ngủ với , nếu lần lần thứ hai lại bị thế phải có lần thứ ba phải sao? Nếu như bị đánh lần thứ hai, còn có thể ra phòng khác nằm sao.

      Tố Tố mơ mơ màng màng ngủ, Sở Lăng Xuyên lại cảm thấy cổ họng khô khốc làm cho tỉnh, mở mắt ra, ngồi dậy, lập tức ý thức được, mình ở trong nhà nhạc phụ đại nhân, cúi đầu, trong bóng đêm chi nhìn thấy vợ , ngủ bên cạnh .

      Vốn định lần mò tìm nước uống, nhưng cũng rất muốn nhìn người phụ nữ bên cạnh chút , cho nên, mở đèn ngủ đầu giường, ngọn đèn nhu hòa, chiếu sáng căn phòng, cũng chiếu sáng khuôn mặt nhắn của Tố Tố , tiểu nha đầu ngủ say.
      Khuôn mặt bằng bàn tay bàn tay, nhìn qua rất ôn nhu mềm mại, môi đào hồng nhuận mê người, đại khái là lần trước bị 'Gia bạo' để lại bóng ma trong lòng , cho nên vật nằm sát ra giường ngủ, trông đáng thương .

      Ánh mắt Sở Lăng Xuyên trở nên nhu hòa, khóe môi cũng khẽ nhếch, xoay người muốn rời giường, lại nhìn cốc nước tủ đầu giường , kia khẳng định là vì chuẩn bị , cầm lấy uống ngụm, thanh lạnh , cổ họng cũng cảm thấy dễ chịu hơn.

      Buông cốc nước, lại nằm xuống lần nữa , tiến đến bên cạnh Tố Tố, ngửi mùi hương người , trận xuân tâm nhộn nhạo, rốt cuộc vì vậy mà trở nên tỉnh táo.
      Nhìn cánh môi mê người của , cùng cần cổ trắng nõn, Sở Lăng Xuyên thể bình tĩnh , đêm động phòng cũng chưa làm gì đâu, cúi đầu nhịn được hôn lên môi , bàn tay to với ý nghĩ đen tối cũng bắt đầu xâm nhập... .
      Nguyên Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :