1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9: Chờ cưới em

      Hai người cái gì nữa, Sở Lăng Xuyên giúp Tố Tô bưng nước vào, Tố Tố lau mặt, xóa mệt mỏi, cũng nghỉ ngơi đủ rồi, tinh thần cũng tốt hơn, bị binh lính đưa quay về trở lại.

      Thấm thoát đến lúc thời gian ăn cơm trưa, chính trị viên cùng phó doanh trưởng đều xuất , rất nhiệt tình, mở miệng tiếng gọi chị dâu, nhiều lần sửa lại có kết quả, cuối cùng từ bỏ, chỉ có thể mặc bọn họ.

      Cơm trưa có ở trong quân doanh ăn, Sở Lăng Xuyên dẫn quán cơm bên ngoài, cùng chung còn có chính trị viên cùng với hai liên đội. Phó doanh trưởng ở trong doanh trấn giữ, vắng mặt, hối tiếc sâu sắc.

      Lúc ăn cơm, chính trị viên đem Sở Lăng Xuyên khen ngợi đến tận chân trời mặt đất gì là người đàn ông tốt có hai, hai liên đội rất nhiều về câu chuyện hùng của Sở Lăng Xuyên, Sở Lăng Xuyên nghiễm nhiên trở thành doanh trưởng hùng.

      Lúc ăn cơm nửa, hai liên đội uống đến say, giúp đỡ về, cuối cùng chính trị viên tiểu đoàn còn có việc, cũng rời , chỉ còn lại Tố Tố và Sở Lăng Xuyên.

      có người khác ở đây, Tố Tố ngột ngạt cúi đầu ăn cơm, lời nào, Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố cúi thấp đầu, hỏi: "An Nhược Tố, mời em trả lời , em vì sao muốn cùng cùng chỗ? Em có vẻ cực kỳ chán ghét , vì sao?".

      Tố Tố ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú Sở Lăng Xuyên, muốn cái gì, cuối cùng chỉ là liếc cái, chính ta làm chuyện tốt, chính ta biết sao? Lại , sao muốn cùng ở cùng chỗ?

      Sở Lăng Xuyên nhíu mày, đôi mắt đen nheo lại, cực kỳ nghi ngờ hỏi: "Là vì lần đầu tiên gặp mặt cường hôn em?".

      Vẻ mặt Sở Lăng Xuyên nghiêm túc : "Tố Tố, em như vậy đối công bằng. Tìm kiếm Baidu nhìn thử cường hôn em, em cũng cường hôn , chúng ta là huề nhau. Cho nên, em phải sửa thái độ và cách nhìn của em đối với , nếu em đối xử với bất công vô cùng" (Editor: Ta trung tá đại nhân à, việc này sao có thể lên Baidu tìm chứ =='')

      "Tôi....... ......." Tố Tố muốn phản bác, nhưng cuối cùng nghĩ ra phản bác lại như thế nào, bởi vì ta rất đúng, cực kỳ có lý, Tố Tố chỉ có thể cam tâm ép buộc ta: "Đồng chí trung tá, tiểu đoàn điều tra các có khoa huấn luyện miệng thế này sao? chết đều thành sống".

      "Em cũng hiểu được có lý đúng ?" Sở Lăng Xuyên nhìn chằm chằm Tố Tố, trong mắt lóe ra ánh sáng sắc sảo, giống như nhìn con mồi: "Khắc Tắc Hào, lúc thấy lẽ điểm kinh ngạc vui mừng em cũng có, chỉ cảm thấy khó tin".

      Tố Tố nhíu mày, nho thầm: "Tôi sợ hãi được ? Đồng chí trung tá, hình tượng tốt đẹp 007 bị làm hỏng, tôi cảm thấy chính mình rất may, và 007 như thế nào có thể là cùng người đây, 007 ở trong cảm nhận của tôi rất vĩ đại, nhiều mạnh mẽ nhiều đáng , ai biết chính đồ lưu manh ".

      Tố Tố mới vừa xong, Sở Lăng Xuyên đứng lên, từ cao nhìn xuống Tố Tố, Tố Tố sửng sốt phen, nhìn vẻ mặt ta bình thường, nghĩ rằng, ta phải nổi giận muốn đánh .

      nghĩ ngợi cảm thấy cánh tay kéo lên, người bị ta kéo dậy, bị ép đứng ở trước mặt ta, Tố Tố biết ta làm gì, muốn tránh thoát bàn tay mạnh mẽ ta, thấy ta nâng lên cánh tay kia tới.

      Tố Tố nhịn được co rúm lại, cho rằng ta muốn đánh , thấy tay ta ở đỉnh đầu đo, đầu của chỉ tới bả vai ta chút thôi.

      " cao lớn sao?" xong lời thứ nhất vòng qua ôm eo xoay vòng, chỉnh chỉnh quân trang của mình, đứng thẳng tắp, cực kỳ tự tin nghiêm túc : " mạnh mẽ sao?".

      Tố Tố có phần theo kịp hành động của ta, chỉ là trong phút đôi mắt đẹp ngơ ngẩn nhìn đôi mắt đen bóng ta, ta nở nụ cười, nụ cười có chút lưu manh, lộ ra hàm răng trắng, rất đẹp mắt.

      " đủ cao lớn, đủ mạnh mẽ, em nhất định làm vợ . Còn có, muốn sửa cho đúng lại, chúng ta gặp nhau phải may của em, mà là duyên phận, duyên phận hiểu ? Có ai có thể giống chúng ta ở biển người mênh mông gặp nhau, quen biết nhau ? Đây chính là số phận chúng ta nha đầu ngốc".

      Sở Lăng Xuyên xong lại túm Tố Tố ngồi xuống, giúp gắp thức ăn: " biết em ngày mai làm, cho nên giữ em lại, lát nữa đưa em trở về, trở về nhìn em. Ăn cơm, ăn nhiều chút, đường đói bụng".

      Tố Tố đột nhiên cảm thấy người đàn ông này có phần đáng , nhất là màn khoa tay múa chân, cái gì cao lớn mạnh mẽ, chó chút hài hước. Bảo ăn nhiều chút, bàn tay to đen cầm đũa giúp gắp thức ăn bộ dáng trông rất ngọt ngào.

      Cái đồ lưu manh này, làm như hoàn toàn có tay để gắp vậy! Nhưng mà cả ngày đều bị ta nắm mũi dẫn , cực kỳ khó chịu a, nhớ lại, Tố Tố đưa tay mò mẫm đầu húi cua của ta, cười tít mắt : "Tốt ha, ra đồng chí trung tá chúng ta có mặt đáng săn sóc như vậy, ăn đồ ăn nhiều chút".

      Sở Lăng Xuyên động tác giúp Tố Tố gắp đồ ăn cứng đờ, khuôn mặt ngăm đen xuất ra đỏ sậm đáng ngờ, ho khan tiếng, cầm lấy ly trà uống nước, Tố Tố theo dõi mặt ta, phát đỏ đáng nghi, nhịn được cười rộ lên: "A a, đồng chí trung tá còn có thể mặt đỏ này, được, tôi phải chụp ảnh kỷ niệm".

      Tố Tố qua tìm túi mình, kéo dây kéo tìm điện thoại di động, Sở Lăng Xuyên bấm tay Tố Tố, hổ nghiêm mặt : "Được rồi, đừng giỡn, đồ ăn muốn lạnh rồi, ăn cơm nhanh lên".

      Tố Tố muốn tìm điện thoại di động, ta cầm lấy tay rời, Tố Tố cuối cùng từ bỏ, dù sao cũng chỉ là trêu chọc ta: "Tốt, tôi tìm điện thoại di động, muốn tôi ăn cơm cũng phải buông ra tay tôi ra chứ?".

      Hai người đồng thời cúi đầu, Tố Tố nhìn thấy tay mình bị Sở Lăng Xuyên bao lấy, tay ta lớn như vậy, eo bàn tay có vết chai do cầm súng, khớp xương ràng, chứa đầy sức lực.

      Sở Lăng Xuyên nhìn cổ tay Tố Tố, trắng nõn, có sáng bóng, lòng bàn tay Tố Tố mềm mại xương, cùng bàn tay lớn đen hoàn toàn trái ngược, có buông ra, ngược lại nắm chặt: "Cứ ăn như vậy ".

      Tố Tố rút ra, đỏ mặt trợn mắt nhìn , lại cầm lấy tay nâng lên quơ quơ, cười vô lại : "Hai ta đều quen biết, cũng phải nhường hai chúng nó quen biết chút".

      Tố Tố trực tiếp hết chỗ rồi. Cũng quản, cầm lấy đũa, dù sao sờ mó cũng mất miếng thịt, hơn nữa, bị cầm tay trái, trở ngại ăn cơm, ăn xong chạy lấy người, rời xa người đàn ông có tính công kích này.

      Cuối cùng Sở Lăng Xuyên dùng tay trái ăn cơm, tay bên phải rời tay Tố Tố, mãi đến khi tính tiền mới lưu luyến buông tay Tố Tố, sau đó lái xe đưa Tố Tố ra bến xe.

      Lúc gần lên xe, Tố Tố cảm giác Sở Lăng Xuyên ở trong tay nhét thứ gì đó, trong tiềm thức nắm chặt, Sở Lăng Xuyên muốn ôm Tố Tố, nhưng người mặc quân trang chỉ đứng thẳng : "An Nhược Tố, chờ , qua vài ngay về nhà cưới em".

      Tố Tố muốn , ai muốn gả cho , nhưng lời này rất nhiều lần, giống như vào tai Sở Lăng Xuyên, cũng cũng chuyện, xoay người lên xe, bàn tay vẫn mở ra, đợi cho xe khởi động, nhìn thấy bóng dánh ta dần dần biến mất, mới cúi đầu, mở lòng bàn tay, nhìn vỏ đạn làm vòng cổ trong tay, rất đẹp........

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10: Chúng ta phải kết hôn vì trẻ em

      Tố Tố sau khi trở về từ chỗ Sở Lăng Xuyên, đồng chí Lý Nguyệt Hương lần này vui mừng, mặt mày rạng rỡ. rồi, con rể tốt như vậy, như thế nào có thể chạy, nhất định là duyên trời định, muốn chạy cũng chạy được.

      Mệt mỏi ngày, Tố Tố rửa mặt ngủ giấc, kỳ lạ là người ít nằm mơ vậy mà nằm mơ, mơ thấy tất cả quân doanh chỉnh tề, mơ thấy màu xanh lá cây, mơ thấy Sở Lăng Xuyên giúp xoa chân người đàn ông này có mặt dịu dàng và ý chí kiên cường giàu lòng hy sinh.

      Miệng có phần khát, Tố Tố đứng dậy muốn ra ngoài uống nước, mới vừa tới cửa lại nghe thấy phòng khách truyền đến thanh vui mừng lại lo lắng của mẹ: "Tố Tố nếu cùng Tiểu Xuyên thành, em cũng yên tâm, cả ngày bận rộn như vậy, có lúc điều tra vụ án mấy tháng trở về nhà, em tim tốt, thực sợ có ngày được nữa, con chúng ta làm sao bây giờ?".

      An Quốc Đống nghe vợ như vậy, khẽ trách mắng: "Em xem em, cả ngày miên man suy nghĩ cái gì đâu, để cho con nghe thấy tốt. Em cứ cho sống tốt, nếu là có em, đừng Tố Tố, phải sống thế nào?".

      Tố Tố nghe thấy lòng chua xót khó chịu, rốt cuộc lần đầu tiên hiểu mẹ vì sao vội vã để kết hôn, hốc mắt ẩm ướt, cực kỳ khó chịu, tiếp theo lại nghe đến thấy ba mẹ lặng lẽ , em em, cười. Mẹ sống lâu trăm tuổi.

      Ngày này cứ như vậy qua , ngày hôm sau Tố Tố giảng xong lớp học, vừa vặn là hết giờ làm, thu dọn đồ và cùng đồng nghiệp ra cửa, lúc muốn nhờ xe, phía trước bị chặn lại bởi cái bóng đen cao lớn.

      Lui về phía sau bước, ngẩng đầu, thấy khuôn mặt quen thuộc, Tố Tố có giống trước kia kinh ngạc vì xuất đột ngột của ta, vài lần quen xuất quỷ nhập thần của ta, cho nên chỉ là bình tĩnh nhìn ta.

      Nếu làm cho Tố Tố kinh ngạc đó chính là nghĩ tới ta xuất nhanh như vậy, hôm qua mới gặp, hôm nay xuất , nhưng mà đến trường học của , lai giả bất thiện a.

      Sở Lăng Xuyên đứng ở cửa trường học, lại cao lại cường, lại đen lại đẹp trai, tuy là mặc quần áo thường ngày, vẫn như trước rước chú ý của mọi người. Đồng nghiệp Tiểu Chu nhìn thấy Sở Lăng Xuyên tò mò hỏi Tố Tố: "Tố Tố, ta là ai vậy?".

      đợi Tố Tố trả lời, Sở Lăng Xuyên cực kỳ tự giác giới thiệu, trực tiếp mà ràng : "Xin chào, chắc là đồng nghiệp của Tố Tố, tôi là bạn trai Tố Tố, nhưng mà đây là tạm thời, rất nhanh liền thăng cấp rồi".

      Tiểu Chu nhịn được nở nụ cười, nhìn đánh giá Sở Lăng Xuyên chút, hỏi: " là phục vụ trong quân đội sao?"

      Nếu là người khác, Sở Lăng Xuyên khẳng định tưởng rằng Tố Tố ở trước mặt đồng nghiệp đến , nhưng mà nhìn đồng nghiệp này điểm phản ứng cũng biết tồn tại của , là tham gia quân ngũ, đại khái chỉ là bởi vì người có mùi vị quân nhân .

      Sở Lăng Xuyên chuyện Tố Tố lấy khuỷu tay chọc Tiểu Chu phen: " nghĩ tới nhãn lực của cậu vẫn rất lợi hại, nhưng mà cậu nhà trẻ đón con trai cậu sao?".

      "Đúng a, mình , trở ngại hai người ngọt ngào, tạm biệt đồng chí giải phóng quân" xong, Tiểu Chu vội vàng , quả cũng suy đoán, quân nhân, đứng, chuyện, theo ý cùng người bình thường rất khác, đứng lại thẳng tắp, chuyện lớn giọng, ràng lưu loát, tuy là giọng bình tĩnh, nhưng ánh mắt cao ngạo ung dung, uy nghiêm mà sắc bén.

      "Tạm biệt".

      Tố Tố đối với tính tình Sở Lăng Xuyên cái gì cũng dám coi như thấy gì, người đàn ông này thẳng chồng , cực kỳ tinh tế, Tố Tố nhìn ta cái, sau đó lập tức hướng quẹo trái mà .

      Sở Lăng Xuyên lấy tay túm chặt tay hướng bên phải , Tố Tố nghiêng ngả chao đảo vội vàng theo, thấy dưới đại thụ rất nhiều người vây xem, khi Sở Lăng Xuyên tách đám người ra Tố Tố mới nhìn thấy dưới gốc cây có chiếc mô-tô chuyên biệt đậu, chiếc môt-tô có ba bánh và thùng ngồi.

      Tố Tố thấy mắt sáng lên, lập tức thích xe này, trong ấn tượng, chỉ có ở trong TV nhìn đến xe có thùng ngồi như vậy, đặc biệt là TV chiếu chủ đề chống Nhật, những người Nhật Bản thường xuyên ngồi chiếc mô-tô thế này.

      Còn có trong ấn tượng cho rằng cảnh sát trước kia cũng có loại xe này làm nhiệm vụ, cùng với gần đây ở mạng nhìn thấy số quân đội còn tại sử dụng động cơ mô-tô này, cảm thấy rất phong cách, nhưng mà ở khu vực thành thị là lần đầu tiên gặp, loại xe này đại khái cho phép tiến vào thành phố cũng khó có tấm biển phải ?

      Hôm nay được thấy, gợi lên rất nhiều kỷ niệm, Tố Tố giống nhìn thấy bảo bối hiếm lạ vậy, tỉ mỉ đánh giá xe, màu đen, nhìn qua đặc biệt mạnh mẽ đặc biệt chói mắt.

      "Đây là xe của ?" Ánh mắt lóe sáng nhìn phía Sở Lăng Xuyên.

      "Lên xe" Sở Lăng Xuyên xong, Tố Tố bằng tốc độ nhanh nhất xông lên, Sở Lăng Xuyên cũng ngồi xuống bên kia, cầm mũ bảo hiểm cho Tố Tố, chính mình cũng đeo cái, sau đó khởi động xe.

      Tố Tố nhớ tới vấn đề, hỏi và trả lời luôn: "Xe của có giấy chứng nhận , sợ bị cảnh sát giao thông bắt được?"

      "Yên tâm" Sở Lăng Xuyên xong nổ xe, tới.

      Tố Tố ngồi xe vui vẻ giống như đứa bé, nhưng mà chỉ lo vui vẻ, đến khi xe ngừng lại Tố Tố mới phát Sở Lăng Xuyên dẫn tới khách sạn, tháo mũ bảo hiểm xuống hỏi: "Đến chỗ này làm gì a?".

      "Đương nhiên là ăn cơm" Sở Lăng Xuyên xong xuống xe, đem Tố Tố ôm lấy nhấc khỏi xe, khóa kỹ xe xong tay túm Tố Tố vào bên trong.

      Tố Tố bị kéo bước chân loạng choạng, đến lầu hai, Sở Lăng Xuyên mở cửa phòng ra, đẩy Tố Tố vào, Tố Tố vừa nhìn trợn tròn mắt.

      Chỉ thấy phòng rất nhiều người ngồi, trừ bỏ ba mẹ ra còn có Sở ba và Sở mẹ, lúc Tố Tố sững sờ, Sở Lăng Xuyên giữ vai , ôm về phía trước: "Ba mẹ, con dẫn Tố Tố đến rồi".

      Da đầu Tố Tố trận run lên, hiểu ý tứ này là gì, đại nhân hai nhà gặp mặt, đó chính là hôn của và Sở Lăng Xuyên định, tình cảnh này, chỉ có thể là, bằng người hai nhà ai cũng xuống đài được.

      Nhớ tới lần đầu tiên gặp hai vị trưởng bối, lúng túng nhìn Sở ba và Sở mẹ, vẻ mặt chột dạ hô: "Chào chú Sở, chào dì Sở".

      "Ừ, ngồi " Sở mẹ chuyện so lần trước gặp mặt nhã nhặn rất nhiều.

      Tố Tố và Sở Lăng Xuyên cùng ngồi, mọi người chút lời khách sáo, hoàn hảo cũng chưa ra tình hình gặp mặt lúc đó, giống như tất cả mọi người quên, khí coi như hòa hợp.

      Tất cả mọi người trò chuyện mặn nhạt, ai cũng nhắc tới về chuyện kết hôn, chính là hợp ý Tố Tố, nhưng Sở Lăng Xuyên lại hợp ý, lúc cơm ăn đến nửa, Sở Lăng Xuyên đột nhiên mở miệng: "Ba mẹ, hai người xem ngày kết hôn, chọn ngày ".

      Sở mẹ nhìn Tố Tố cái, lại nhìn Sở Lăng Xuyên: "Nhiệm vụ trưởng bối chúng ta là sao cho phù hợp với các con, để cho Tố Tố quyết định ".

      Lý Nguyệt Hương nhìn hai đứa, cũng đánh Thái Cực đem vấn đề ném cho Sở Lăng Xuyên: "Việc này các con quyết định , chọn ngày mấy, chúng ta sắp xếp".

      Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố: "Em ".

      "Tôi?" chưa có chuẩn bị sẵn sàng phải gả cho ta a, cho chút con đường sống là được rồi.

      Lúc Tố Tố ngây người, Sở Lăng Xuyên lại thẳng: "Vậy ngày kia ".

      Tố Tố rốt cuộc giữ gìn dịu dàng nữa, tốt a, gấp như vậy, tôi đây so với càng gấp hơn, oán hận liếc Sở Lăng Xuyên: "Để ngày kia làm gì, là hôm nay . Con hôm nay chứng nhận, sau ngày hôm nay cần phải nữa phải ?".

      Mùi thuốc súng tràn ngập, bốn vị trưởng bối ngồi yên xem hổ đấu, ai cũng lời nào.

      Lúc này cục dân chính tan làm, giấy chứng nhận, còn kém cho khách vào nhà nhiều lắm, huống hồ, quân nhân kết hôn giống với người bình thường, chỗ nào có thể nhanh như vậy, này ràng cho thấy lòng thành bị gây khó khăn, vừa lòng Sở Lăng Xuyên bức hôn như vậy. Tất cả mọi người là người thông minh, đây là Tố Tố khéo léo cự tuyệt, mà lại làm cho quá khó coi, ngoài ra Sở Lăng Xuyên là quân nhân.

      Sở ba mẹ trong lòng nhớ lại, con trai thể bị phụ nữ đánh bại như vậy a.

      An ba mẹ tuy là hy vọng con lấy chồng, nhưng lúc này lại nhớ lại, con , phản ứng rất nhanh, đơn giản, được được.

      Sở lăng xuyên nhưng lại hí mắt nhìn Tố Tố, rất tốt, tiểu nha đầu này cũng dám đưa đưa quân đội, hôm nay lấy giấu chứng nhận tuy là cực kỳ mong muốn, nhưng mà đó là được, rất nhiều thủ tục còn chưa làm.

      Nhưng là Sở Lăng Xuyên, cho tới bây giờ bị bại, cũng cho tới bây giờ biết thua, nếu làm được này, mấy năm nay cơm ăn phải trả tiền, nhìn chằm chằm vào lúc, nâng tay, vô cùng thân thiết xoa xoa đầu Tố Tố, lời ra mà làm cho người ta kinh ngạc chết cũng ngừng: "Ngoan, chúng ta phải kết hôn vì trẻ em, cần phải gấp gáp thành như vậy. Nếu đáp ứng gả cho , phải phục tùng tổ chức sắp xếp".

      ------ Lời ngoài mặt ------

      Chúc mọi người năm mới, Ly chúc mừng mọi người năm mới (*__*) hì hì........

      Đây là chiếc Sở trung tá =D
      Hoa vô ngữ, Thanh Hằng, Dion2 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @hueyeuthuong: Nếu bạn muốn nhanh cùng mình edit cho nhanh, mới edit lần đầu cũng đc mà, cũng hoan nghênh :bighug:

      Chương 11: Nếu khởi động trước?

      câu Sở Lăng Xuyên như kích thích ngàn tầng sóng.

      Mặt Tố Tố lập tức đỏ lên, tay khẽ run rẩy, chiếc đũa rơi xuống bàn. Lời này có ý tứ gì a, giống như bọn họ làm chuyện ám muội gì vậy. Muốn nổi giận, nhưng mà trước mặt ba mẹ , kìm nén cơn giận, chỉ có thể thầm hung hăng đạp ta cước, nghiêm mặt khiển trách : ", lung tung gì đó".

      Hai người cứ đấu như vậy, Tố Tố bị thua, Sở Lăng Xuyên thắng lợi, trong mắt toàn là đắc ý.

      Trưởng bối Sở gia và trưởng bối An gia cuối cùng thể để tiếp tục như vậy, hai bên nhìn nhau, Sở mẹ chuyện: "Tôi xem việc này chúng ta nên bàn bạc kỹ, hai các con cũng chưa trưởng thành rồi".

      Đồng chí Lý Nguyệt Hương ngẩn ra cũng : "Đúng, hai đứa ấy thể nhờ vào, hôn này, vẫn để chúng ta quyết định , công việc các con cũng bận, lại thời gian, việc này cứ giao cho chúng ta".

      Sau đó ba mẹ hai bên bạn bạc đám cưới tổ chức như thế nào, tổ chức ở đâu, đem hai tiểu nhân coi như có.

      Tố Tố gì nhìn trời, sau đó cùng Sở Lăng Xuyên đấu ánh mắt, tình hình chiến đấu rất dữ dội.

      Hôn hai người lúc Tố Tố giả bộ từ chối và thể đỡ đợt tấn công của Sở Lăng Xuyên hạ quyết định. Vốn Tố Tố dự định tạm biệt với quá khứ, cho nên mới cùng công chức kia gặp gỡ, cũng từng nghĩ kết hôn, nhưng mà, hai người ở cùng nhau có gì để , cuối cùng kết thúc.

      Ngày hôm qua nghe ba và mẹ chuyện, hiểu được nỗi đau của mẹ, Tố Tố cũng có ý nghĩ kết hôn, Sở Lăng Xuyên người này tuy bá đạo, cố chấp, coi ai ra gì, nhưng dù sao vẫn cũng coi như có thể đạt tiêu chuẩn.

      Mà chuyện đến nước này, vậy kết hôn , dù sao trừ bỏ người kia, gả cho người đàn ông nào cũng giống nhau, cho nên, Tố Tố cũng có phản đối, ngầm đồng ý hôn này.

      Ngày hôm sau, Sở Lăng Xuyên đến trường học giúp Tố Tố chuyện với hiệu trưởng để nghỉ kết hôn, sau đó hôn bọn họ khẩn cấp chuẩn bị, Sở ba mẹ tuy là đối Tố Tố phải đặc biệt vừa lòng, với lại lần đó Tố Tố thoải mái cũng có quan điểm.

      Nhưng mà Sở Lăng Xuyên cực kỳ thông minh, sợ ba mẹ mình có thành kiến với Tố Tố, cho nên cố ý giải thích ba mẹ. Bỏ qua đoạn giở trò lưu manh với Tố Tố, còn cứng rắn túm Tố Tố vào trong nhà.

      Ở trước mặt ba mẹ mình, nên vứt nội tình. Sở ba mẹ nghe con trai giải thích, cũng lý giải thái độ Tố Tố ra là có nguyên nhân như vậy, thử hỏi có nào nào gặp chuyện đó mà nổi giận. Chỉ có thể trách con trai mình, quả quá bá đạo rồi.

      Người hai nhà bắt đầu vì hôn Tố Tố bận rộn, nhóm ba mẹ bắt đầu chuẩn bị thủ tục đám cưới, nhất là Sở mẹ rất lo lắng, tính tình Sở Lăng Xuyên bà quá , đừng nhìn tại là nghỉ ngơi, quân đội cú điện thoại có nhiệm vụ, chuyện bên này cũng phải bỏ lại về đơn vị, vì vậy phải chú ý.

      Sở mẹ truyền đạt nhiệm vụ khó khăn, đó chính là khoảng tuần chuẩn bị tốt tất cả, đem hai đứa trẻ bao vây trong cuộc hôn nhân này, nếu đường phát sinh cố, đợi lần sau, là chuyện năm sau rồi.

      Đại nhân trong nhà bận chuyện đám cưới, Tố Tố và Sở Lăng Xuyên vội vàng chụp hình cưới, mua đồ dùng cho kết hôn, nhà trong thành phố sớm mua, cũng sửa sang, có sẵn, chỉ sống là được.

      Quân nhân kết hôn làm thủ tục có vẻ phiền phức, may mà Sở Lăng Xuyên sớm viết báo cáo kết hôn, hơn nữa quân đội bên kia làm việc cũng có vẻ nhanh, chỉ vài ngày, hai người đến chỗ quân đội giới thiệu, có thể đóng dấu rồi.

      Người hai nhà bận đến nỗi như giống đánh giặc. Tố Tố là càng vội càng mệt, Sở Lăng Xuyên là càng vội càng nhanh nhẹn, điểm mệt ấy so với bọn họ huấn luyện thân thể cách xa vạn dặm, chẳng là gì cả.

      Hôm nay là ngày đóng dấu, nhưng Tố Tố chút hứng thú và ý thức, chín giờ còn ngáy ò ó o, mấy ngày nay mệt muốn chết, người bên ngoài cho ngon giấc, người nọ chính là Sở Lăng Xuyên, ở bên ngoài cửa phòng vỗ bang bang hô lớn: "Hôm nay lĩnh giấy kết hôn, nhanh rời giường".

      Tố Tố mệt muốn động, chỉ nghĩ muốn ngủ, coi như nghe thấy tiếng hét của .

      "Bằng vào".

      Tiếp tục coi như nghe, lão ba lão mẹ ở nhà, ta tuyệt đối dám tiến vào, đem chăn kéo qua đầu, giảm thanh ồn ào bên ngoài tiếp tục ngủ. Chính là ngủ mơ mơ màng màng, cảm thấy có người vén chăn người .

      Tố Tố tưởng rằng lão mẹ vào vén chăn , mắt cũng , thân thể chui vào bên trong, hai tay túm chăn, thanh mang theo buồn ngủ và mềm mại, nũng nịu thầm: "Mẹ...... Để con ngủ lát nữa thôi.......".

      xong, quả nhiên ai làm phiền ngủ, chỉ cảm thấy có người ngồi ở giường , vị trí bên người lún xuống. phải mùi hương ôn hòa của mẹ, cũng phải cảm giác quen thuộc của mẹ, mà là hơi thở bá đạo để cho bỏ qua.

      Tố Tố đột nhiên mở mắt, ánh mắt nhìn lại đôi mắt đen sáng ngời mà sắc bén mà cao ngạo, sâu ngủ của đều chạy mất, mở to hai mắt nhìn chằm chằm người trước mắt, dám tin Sở Lăng Xuyên như vậy xông vào phòng ngủ của !

      Sở Lăng Xuyên cảm thấy vẻ mặt Tố Tố rất tốt, ánh mắt mở tròn to, vẻ mặt kinh ngạc, nhìn giống như nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhịn được nở nụ cười: "Trợn cái gì mà trợn, có phải muốn phục vụ em?".

      Sở Lăng Xuyên xong, mặt dựa sát, Tố Tố giờ phút này nằm ở trong ổ chăn, mặc áo ngủ cảm giác như mình bị lột da dê ra vậy, điểm lực công kích cũng có.

      Cái này gọi là là lần đầu tiên trừ bỏ ba có người đàn ông khác vào phòng ngủ của , khi chưa kịp nhận thức được ngồi giường , thể cảm giác gì, chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên giống như đặt vỉ nướng: ", , người nào cho vào? Ra ngoài ra ngoài!".

      Tố Tố cũng túm chăn gắt gao che mình lại vẻ mặt đề phòng, ba mẹ chắc chắn có ở nhà, cho nên ta mới dám muốn làm gì làm như vậy, nếu ta dám hành động thiếu suy nghĩ, liền....... có thể làm gì ta được chứ.

      Đôi mắt Sở Lăng Xuyên đều là hài hước, có rời ngược lại cố ý duỗi ngón tay cuốn lấy nhánh tóc đen Tố Tố, đặt lên mũi ngửi ngủi, nụ cười toàn là ý xấu: "Nếu khởi động trước?".

      Tố Tố lập tức biến thành dê nướng, nắm cái gối khách khí đập người Sở Lăng Xuyên, tiếng sư tử hống: "Cút cút cút! Lưu manh!".

      ------ Lời tác giả ------

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @hueyeuthuong: Nếu bạn muốn nhanh cùng mình edit cho nhanh, mới edit lần đầu cũng đc mà, cũng hoan nghênh :bighug:

      Chương 11: Nếu khởi động trước?

      câu Sở Lăng Xuyên như kích thích ngàn tầng sóng.

      Mặt Tố Tố lập tức đỏ lên, tay khẽ run rẩy, chiếc đũa rơi xuống bàn. Lời này có ý tứ gì a, giống như bọn họ làm chuyện ám muội gì vậy. Muốn nổi giận, nhưng mà trước mặt ba mẹ , kìm nén cơn giận, chỉ có thể thầm hung hăng đạp ta cước, nghiêm mặt khiển trách : ", lung tung gì đó".

      Hai người cứ đấu như vậy, Tố Tố bị thua, Sở Lăng Xuyên thắng lợi, trong mắt toàn là đắc ý.

      Trưởng bối Sở gia và trưởng bối An gia cuối cùng thể để tiếp tục như vậy, hai bên nhìn nhau, Sở mẹ chuyện: "Tôi xem việc này chúng ta nên bàn bạc kỹ, hai các con cũng chưa trưởng thành rồi".

      Đồng chí Lý Nguyệt Hương ngẩn ra cũng : "Đúng, hai đứa ấy thể nhờ vào, hôn này, vẫn để chúng ta quyết định , công việc các con cũng bận, lại thời gian, việc này cứ giao cho chúng ta".

      Sau đó ba mẹ hai bên bạn bạc đám cưới tổ chức như thế nào, tổ chức ở đâu, đem hai tiểu nhân coi như có.

      Tố Tố gì nhìn trời, sau đó cùng Sở Lăng Xuyên đấu ánh mắt, tình hình chiến đấu rất dữ dội.

      Hôn hai người lúc Tố Tố giả bộ từ chối và thể đỡ đợt tấn công của Sở Lăng Xuyên hạ quyết định. Vốn Tố Tố dự định tạm biệt với quá khứ, cho nên mới cùng công chức kia gặp gỡ, cũng từng nghĩ kết hôn, nhưng mà, hai người ở cùng nhau có gì để , cuối cùng kết thúc.

      Ngày hôm qua nghe ba và mẹ chuyện, hiểu được nỗi đau của mẹ, Tố Tố cũng có ý nghĩ kết hôn, Sở Lăng Xuyên người này tuy bá đạo, cố chấp, coi ai ra gì, nhưng dù sao vẫn cũng coi như có thể đạt tiêu chuẩn.

      Mà chuyện đến nước này, vậy kết hôn , dù sao trừ bỏ người kia, gả cho người đàn ông nào cũng giống nhau, cho nên, Tố Tố cũng có phản đối, ngầm đồng ý hôn này.

      Ngày hôm sau, Sở Lăng Xuyên đến trường học giúp Tố Tố chuyện với hiệu trưởng để nghỉ kết hôn, sau đó hôn bọn họ khẩn cấp chuẩn bị, Sở ba mẹ tuy là đối Tố Tố phải đặc biệt vừa lòng, với lại lần đó Tố Tố thoải mái cũng có quan điểm.

      Nhưng mà Sở Lăng Xuyên cực kỳ thông minh, sợ ba mẹ mình có thành kiến với Tố Tố, cho nên cố ý giải thích ba mẹ. Bỏ qua đoạn giở trò lưu manh với Tố Tố, còn cứng rắn túm Tố Tố vào trong nhà.

      Ở trước mặt ba mẹ mình, nên vứt nội tình. Sở ba mẹ nghe con trai giải thích, cũng lý giải thái độ Tố Tố ra là có nguyên nhân như vậy, thử hỏi có nào nào gặp chuyện đó mà nổi giận. Chỉ có thể trách con trai mình, quả quá bá đạo rồi.

      Người hai nhà bắt đầu vì hôn Tố Tố bận rộn, nhóm ba mẹ bắt đầu chuẩn bị thủ tục đám cưới, nhất là Sở mẹ rất lo lắng, tính tình Sở Lăng Xuyên bà quá , đừng nhìn tại là nghỉ ngơi, quân đội cú điện thoại có nhiệm vụ, chuyện bên này cũng phải bỏ lại về đơn vị, vì vậy phải chú ý.

      Sở mẹ truyền đạt nhiệm vụ khó khăn, đó chính là khoảng tuần chuẩn bị tốt tất cả, đem hai đứa trẻ bao vây trong cuộc hôn nhân này, nếu đường phát sinh cố, đợi lần sau, là chuyện năm sau rồi.

      Đại nhân trong nhà bận chuyện đám cưới, Tố Tố và Sở Lăng Xuyên vội vàng chụp hình cưới, mua đồ dùng cho kết hôn, nhà trong thành phố sớm mua, cũng sửa sang, có sẵn, chỉ sống là được.

      Quân nhân kết hôn làm thủ tục có vẻ phiền phức, may mà Sở Lăng Xuyên sớm viết báo cáo kết hôn, hơn nữa quân đội bên kia làm việc cũng có vẻ nhanh, chỉ vài ngày, hai người đến chỗ quân đội giới thiệu, có thể đóng dấu rồi.

      Người hai nhà bận đến nỗi như giống đánh giặc. Tố Tố là càng vội càng mệt, Sở Lăng Xuyên là càng vội càng nhanh nhẹn, điểm mệt ấy so với bọn họ huấn luyện thân thể cách xa vạn dặm, chẳng là gì cả.

      Hôm nay là ngày đóng dấu, nhưng Tố Tố chút hứng thú và ý thức, chín giờ còn ngáy ò ó o, mấy ngày nay mệt muốn chết, người bên ngoài cho ngon giấc, người nọ chính là Sở Lăng Xuyên, ở bên ngoài cửa phòng vỗ bang bang hô lớn: "Hôm nay lĩnh giấy kết hôn, nhanh rời giường".

      Tố Tố mệt muốn động, chỉ nghĩ muốn ngủ, coi như nghe thấy tiếng hét của .

      "Bằng vào".

      Tiếp tục coi như nghe, lão ba lão mẹ ở nhà, ta tuyệt đối dám tiến vào, đem chăn kéo qua đầu, giảm thanh ồn ào bên ngoài tiếp tục ngủ. Chính là ngủ mơ mơ màng màng, cảm thấy có người vén chăn người .

      Tố Tố tưởng rằng lão mẹ vào vén chăn , mắt cũng , thân thể chui vào bên trong, hai tay túm chăn, thanh mang theo buồn ngủ và mềm mại, nũng nịu thầm: "Mẹ...... Để con ngủ lát nữa thôi.......".

      xong, quả nhiên ai làm phiền ngủ, chỉ cảm thấy có người ngồi ở giường , vị trí bên người lún xuống. phải mùi hương ôn hòa của mẹ, cũng phải cảm giác quen thuộc của mẹ, mà là hơi thở bá đạo để cho bỏ qua.

      Tố Tố đột nhiên mở mắt, ánh mắt nhìn lại đôi mắt đen sáng ngời mà sắc bén mà cao ngạo, sâu ngủ của đều chạy mất, mở to hai mắt nhìn chằm chằm người trước mắt, dám tin Sở Lăng Xuyên như vậy xông vào phòng ngủ của !

      Sở Lăng Xuyên cảm thấy vẻ mặt Tố Tố rất tốt, ánh mắt mở tròn to, vẻ mặt kinh ngạc, nhìn giống như nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhịn được nở nụ cười: "Trợn cái gì mà trợn, có phải muốn phục vụ em?".

      Sở Lăng Xuyên xong, mặt dựa sát, Tố Tố giờ phút này nằm ở trong ổ chăn, mặc áo ngủ cảm giác như mình bị lột da dê ra vậy, điểm lực công kích cũng có.

      Cái này gọi là là lần đầu tiên trừ bỏ ba có người đàn ông khác vào phòng ngủ của , khi chưa kịp nhận thức được ngồi giường , thể cảm giác gì, chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên giống như đặt vỉ nướng: ", , người nào cho vào? Ra ngoài ra ngoài!".

      Tố Tố cũng túm chăn gắt gao che mình lại vẻ mặt đề phòng, ba mẹ chắc chắn có ở nhà, cho nên ta mới dám muốn làm gì làm như vậy, nếu ta dám hành động thiếu suy nghĩ, liền....... có thể làm gì ta được chứ.

      Đôi mắt Sở Lăng Xuyên đều là hài hước, có rời ngược lại cố ý duỗi ngón tay cuốn lấy nhánh tóc đen Tố Tố, đặt lên mũi ngửi ngủi, nụ cười toàn là ý xấu: "Nếu khởi động trước?".

      Tố Tố lập tức biến thành dê nướng, nắm cái gối khách khí đập người Sở Lăng Xuyên, tiếng sư tử hống: "Cút cút cút! Lưu manh!".

      ------ Lời tác giả ------
      Thanh Hằngthuyt thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Lễ kết hôn (1)

      Tố Tố rời giường rửa mặt xong mang theo giấy tờ chứng nhận cùng Sở Lăng Xuyên cục dân chính, hùng hổ lĩnh giấy kết hôn, thời gian đường tới nửa giờ đến, tốc độ này cũng nhanh quá .

      tới nửa giờ, cả đời của chỉ cần lời khai báo là xong, cứ như vậy gả cho người ông quen biết chưa tới tháng, , nếu tính quen biết mạng cũng năm rồi.

      Hai người từ cục dân chính ra, Sở Lăng Xuyên nhìn bộ dáng hốt hoảng Tố Tố, vươn cánh tay mạnh mẽ ôm Tố Tố vào trong ngực, mạnh đến mức như muốn đem Tố Tố bóp nát, cúi đầu nhìn , cười : "Nha đầu ngốc, có phải cảm thấy hạnh phúc nên bị choáng rồi hả? Nhớ kỹ, chúng ta kết hôn, em bây giờ là vợ của Sở Lăng Xuyên , từ hôm nay trở , em phải ý thức được điều này, biết chưa?".

      Người đàn ông này tự tin có chút quá mức, hạnh phúc đến hoa mắt á, Tố Tố trở lại bình thường, quay đầu nhìn về phía ta, liếc cái: "Thưa Trung tá, đây là giáo huấn tân binh sao? Có muốn tôi trả lời lớn tiếng "" với hay !".

      Khụ, Sở Lăng Xuyên ho khan tiếng, kiểu chuyện này của phải sửa lại thôi, vợ cũng phải là binh lính dưới tay , tuy trong lòng nghĩ như vậy nhưng cũng thể , ánh mắt lóe lên : " nghĩ chúng ta nên chúc mừng phen, , mang em ăn bữa tiệc lớn".

      " có sáng tạo" Lúc Tố Tố nho thầm người bị Sở Lăng Xuyên túm , hôm nay Sở Lăng Xuyên đặc biệt chiếc mô-tô BMW, huênh hoang tới quán món cay Tứ Xuyên lần đầu tiên bọn họ gặp mặt.

      Hai người cùng nhau tới quán ăn này, trong lòng cảm thán, cũng nhịn được nhớ tới màn quen biết kia. Sở Lăng Xuyên cả đời thể quên được, Tố Tố cũng có cách nào quên . màn kia in sâu đầu của bọn họ, in sâu trong trí nhớ.

      Cùng ăn cơm trưa, xem như chúc mừng lĩnh giấy kết hôn, sau đó người trong nhà gọi điện thoại tới, để bọn họ sắp xếp phòng tân hôn. Phòng tân hôn Sở gia sớm mua xong, vẫn để Sở Lăng Xuyên sửa soạn, đợi lúc nào kết hôn, lúc nào có thể ở, vấn đề chủ yếu là cân nhắc nghỉ phép của quá ít.

      Tố Tố và Sở Lăng Xuyên nhìn phòng tân hôn, cùng người lớn thu xếp ổn thỏa trở về nhà ba mẹ. Ngày mai là đám cưới của , phải nghỉ ngơi lấy sức, nghe kết hôn chỉ có chữ "mệt".

      biết là vì kích động hay hồi hộp, hay là kìm nén cảm xúc, đêm này, Tố Tố lại mất ngủ, thế nào cũng ngủ được, nằm ở giường, nghiêng đầu, nhìn giấy kết hôn bàn, cảm thấy tới quá nhanh, kết hôn, mà còn gả cho quân nhân.

      Chuyện phát triển quả thực nhanh như tia chớp, có đôi khi hy vọng vừa tỉnh ngủ, tất cả chỉ là giấc mộng, nghĩ ngợi lung tung biết bao lâu, rốt cuộc mơ mơ màng màng ngủ, còn chưa ngủ đủ lâu, có người tới túm rời giường.

      Là bà Lý Nguyệt Hương.

      Tố Tố bị lão mẹ kéo ra ổ chăn, nhận ra là hôm nay chuẩn bị cho đám cưới, riêng trang điểm tốn ít thời gian, trong nhà lại đông nghịt, đều là người nhà của , đùa vui ồn ào rất sôi nổi.

      Tất cả sắp xếp xong chỉ đợi Sở Lăng Xuyên rước dâu. Cũng biết người nào ý tưởng thối nát, để Sở Lăng Xuyên từ cửa sổ leo lên, cho phép vào cửa. Vừa vặn cửa sổ có cửa , bình thường dùng để phơi quần áo ở bên ngoài.

      Có người tìm dây thừng bền, đầu để ở bên ngoài, đầu cột cố định vào chân giường phòng ngủ . Đây là thử thách Sở Lăng Xuyên, để ta theo dây thừng thượng leo lên, đừng nghĩ đón dâu.

      Tố Tố tuy là nghĩ muốn ngăn cản màn này, nhưng mà hôm nay bất chấp tất cả, kết hôn vốn là mọi người phát huy sức lực ồn ào, dưới lớn .

      Buổi sáng chín giờ, Sở Lăng Xuyên ngồi xe tới khu nhà Tố Tố để đón dâu, xe hoa tổng cộng sáu chiếc, trừ tài xế, còn có hai họ và phù rể cổ vũ Sở Lăng Xuyên, phù rể đúng là ngày đó bị Mạc Tiểu Nhiễm và Hàm Hàm cường hôn qua chính là Thiệu Minh Thành và La Vĩ Khôn.

      Lúc này, Tố Tố bị vây quanh mấy , còn có chị em và bạn bè Tố Tố, các là phòng tuyến thứ nhất, Sở Lăng Xuyên đưa hồng bao các mới suy xét cho .

      Sau khi xe hoa dừng lại, Sở Lăng Xuyên từ chiếc Audi ra, cả người mặc quân trang, thằng thớm, đẹp trai. trời sinh rất thích hợp mặc quân trang, cộng thêm khí chất đặc biệt, đẹp trai đến chói mắt khiến người ta rời ánh mắt ra được, rất nhiều hàng xóm đều qua đây xem náo nhiệt.

      Mấy chặn cửa, tạo thành bức tường, muốn Sở Lăng Xuyên đưa hồng bao, các em Sở Lăng Xuyên thuận theo, muốn xông vào, mấy tha, trong lúc này náo nhiệt thôi.

      Vui đùa ầm ĩ xong, Sở Lăng Xuyên phát hồng bao, các thấy thế mới cho , chị họ Tố Tố cười : "Em rể, thấy sợi dây thừng ở cửa sổ , em từ đó vào, cửa phòng khóa cứng, chìa khóa cũng bị người khác cầm rồi".

      Hôm nay Sở Lăng Xuyên đúng là áo quần bảnh bao, mà còn là chú rễ, ngày tốt vậy mà để ban ngày ban mặt trước mặt người lớn leo dây thừng lên, mọi người cho là giống như kẻ trộm sao, sau đó là vấn đề an toàn sao?

      Kiên quyết thể leo.

      Hai em Sở Lăng Xuyên chen lách qua, mấy bị đẩy qua bên, Sở Lăng Xuyên ba bước thành hai bước vào, vào thang máy, trực tiếp lên tầng Tố Tố, đẩy cửa, quả nhiên cửa bị khóa.

      Hai em tới cổ vũ đuổi kịp gõ cửa, bên trong cùng Tố Tố là Mạc Tiểu Nhiễm và Hàm Hàm để Sở Lăng Xuyên leo dây thừng lên, người bên ngoài đương nhiên đáp ứng, hai bên giằng co nhau.

      Nhiệm vụ bây giờ của Tố Tố là ngồi chờ, nhìn Mạc Tiểu Nhiễm và Hàm Hàm cùng người bên ngoài làm ầm ĩ, cười đùa, la hét, vậy mà cũng bị khí này cuốn hút, tâm tình tệ.

      Giằng co hồi bên ngoài có tin tức, Mạc Tiểu Nhiễm và Hàm Hàm buồn bực, lẽ leo dây rồi? Mạc Tiểu Nhiễm vội vàng để Tố Tố cùng mấy người cửa sổ kiểm tra, chỉ có cây dây thừng lay động, chỗ nào có người a.

      Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiễm về tới phòng ngủ, cùng mọi người bàn bạc cách đối phó, có nên mở cửa nhìn tình huống bên ngoài là cái gì, mọi người cần, ngộ nhỡ đối phương thừa cơ xông tới làm sao bây giờ?

      Cuối cùng bàn bạc có kết quả, nghĩ hỏi ý kiến Tố Tố phen, quay đầu, thấy Tố Tố vậy mà ngủ thiếp . này, hôm nay ngày gì a cũng dám ngủ thiếp , thể tưởng tượng nổi.

      "An Nhược Tố!".

      Mọi người cùng kêu lên, Tố Tố lúc này mới tỉnh lại, buồn ngủ mở mắt ra được, mê mang nhìn chị em em và bạn bè mình, vẻ mặt có trạng thái hỏi: "Mình ở đây, làm sao vậy?".

      "Chú rể của cậu chạy".

      Tố Tố hỏi: " leo dây thừng sao?".

      " có".

      Lúc mọi người ở đây chuyện, vài bóng chợt vào, vốn phòng ngủ đông nghịt lúc này có vẻ càng thêm hẹp, mọi người sôi nổi quay đầu nhìn nhóm người tới, đây phải là Sở Lăng Xuyên còn có hai họ và phù rể của ta sao?

      "A!" Mạc Tiểu Nhiễm kinh sợ, mở to hai mắt nhìn năm người đàn ông tới, lắp bắp : ", vào bằng cách nào? Tôi ràng khóa cửa".

      Chỉ là khóa cửa có thể làm khó Sở Lăng Xuyên sao? Này phải là quan trọng nhất, cũng phải giải thích với người khác là vào bằng cách nào, quan trọng là....... Người vào được, mà còn muốn đem dâu xinh đẹp mang .

      Ánh mắt Sở Lăng Xuyên nhìn vào đám người, ánh mắt rời vào người Tố Tố. Áo cưới trắng tinh, khuôn mặt nhắn trang điểm tinh tế, xinh đẹp giống như nàng tiên, đẹp hơi chân .

      Ánh mắt Tố Tố cũng nhìn người Sở Lăng Xuyên, tóc của từng sợi dựng thẳng, lóe sáng rực rỡ, đặc biệt nhanh nhẹn, như chuẩn bị chiến đấu với binh lính vậy. Toàn thân mặc quân trang khiến thân hình cao lớn làm nổi bật lên, đẹp trai, mạnh mẽ.

      Tố Tố thể thừa nhận, người đàn ông này tuy làn da ngăm đen, nhưng mà cũng quá đẹp trai , trang phục áo mũ chỉnh tề, phóng khoáng, phải quyến rũ người ta phạm tội sao?

      Chân Sở Lăng Xuyên tự chủ được tới gần Tố Tố, bạn bè thân thích Tố Tố thể cứ như vậy mà cho , che chắn lại, bộ chen lấn tôi càng chen lấn hơn , Sở Lăng Xuyên rất dễ dàng mới tới bên giường.

      Thực ra có thể dễ dàng đem Tố Tố ôm , nhưng mà, kết hôn chính là sôi nổi, chính là quá trình, nên phối hợp phải phối hợp, cái này gọi là nhập gia tùy tục.

      Sở Lăng Xuyên rốt cuộc tới bên giường, lúc xoay người lại ôm Tố Tố, mấy tên nghịch ngợm gây người Sở Lăng Xuyên đụng vào, sau đó Sở Lăng Xuyên bị chen lấn va vào gục xuống, đúng lúc đem Tố Tố đặt ở dưới thân.

      Tố Tố xấu hổ, đẩy đứng dậy, nào biết người nào rống lên đè Sở Lăng Xuyên, đem Sở Lăng Xuyên nhấn xuống, người nhà Tố Tố cũng hưng phấn, lên giúp đỡ, cho hai người đứng dậy.

      Bạn bè thân thích đồng thanh hô to: "Hôn , hôn !".

      Ánh mắt Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố, tâm Tố Tố nhảy loạn xạ, mặt cũng đỏ lên giống như trứng tôm nấu chín.

      Ánh mắt Sở Lăng Xuyên sáng rực mà đen đầy thâm tình, bên môi phát ra tiếng cười, cúi đầu, cực kỳ nhanh nhẹn ở làn môi hồng hào của Tố Tố hôn xuống.

      "A.......!".

      Mọi người trận kêu lên, Sở Lăng Xuyên ôm Tố Tố đứng dậy, mọi người ầm ĩ hồi cũng buông tha Sở Lăng Xuyên và Tố Tố, thể ồn ào nữa, giờ lành muốn qua rồi.

      Trong tiếng cười mọi người, Sở Lăng Xuyên đem Tố Tố theo phòng ngủ ôm ra ngoài, nhịp chân nhanh nhẹn, vẻ mặt vui sướng, lộ ra hàm răng trắng tinh. Xuống lầu, lên xe, chạy hướng về phía khách sạn.

      P/S: Edit chương này tự dưng cũng thấy vui lây :"> :"> :">

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :