1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58.1: Ghét người đàn ông này rồi! (*)

      Editor: Mèo (meoancamam)

      (*) Nguyên văn để dịch đúng phải là “Ghét thằng cha này rồi!” nhưng mình thấy nghe hơi quá nên để là “người đàn ông” lịch hơn.

      Trái tim, rất đau, nhịn được muốn hỏi cho dù nghe thấy, Sở Lăng Xuyên, mọi chuyện đều là giả dối sao?

      Tố Tố phần nào thất hồn lạc phách về nhà, tâm trạng cực tệ, dù cho gắng sức che dấu nhưng vẫn bị cha mẹ nhận ra, hỏi làm sao vậy, muốn để cha mẹ biết nên liền tìm lý do có lệ cho qua chuyện.

      Ăn tối xong liền về phòng nghỉ ngơi, nằm giường, cầm điện thoại, do dự vài lần rốt cuộc cũng bấm gọi cho nhưng lại tắt máy, lên QQ cũng online.


      Trong lòng vô cùng buồn phiền, giống như có tảng đá to lớn đè trong ngực, nặng nề đến thở nổi. Dù cho muốn tin rằng những khi hai người bên nhau là giả nhưng hôm nay thấy được mọi chuyện, khiến thể nghi ngờ được.

      Chẳng lẽ người chung tình trong mắt , người đàn ông thương mà bao dung với thực ra lại là kẻ bạc tình, bên ngoài vẻ bên trong vẻ? là người như vậy sao? Cảm thấy phải vậy nhưng nhớ lại dáng vẻ thân thiết của cùng đó, nghĩ đến khi mơ ngủ gọi cái tên Tiểu Hồng nào đó, tin tưởng của với từng chút nhạt dần.

      Muốn ngủ cũng được, muốn gào khóc trận cũng được, lăn qua lăn lại giường, trong lòng khó chịu liên tục mắng Sở Lăng Xuyên, tên xấu, chị bị làm đau lòng đây này, mắng xong lại mắng bản thân.

      quá có tiền đồ, từ khi kết hôn tới bây giờ, đối với việc luôn tốt với , chỉ vừa bắn ra chút mật ngọt chết ruồi thôi còn chút chống cự, đối tốt với , liền chấp nhận,
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58.2: Ghét người đàn ông này rồi! (*)

      Editor: Mèo (meoancamam)

      "Vừa mới về mẹ." Sở Lăng Xuyên xong tầm mắt liền rơi xuống người Tố Tố, này, hôm nay trông tâm trạng có chút đúng lắm, nhìn giống như nhìn thứ gì đó bẩn thỉu vậy, như là thâm cừu đại hận.

      Trong lòng Sở Lăng Xuyên khó chịu, tận mười ngày gặp mà nhìn bằng ánh mắt đó, chút cùng nhiệt tình, còn lộ ra lạnh lùng khiến cho tâm trạng cực kỳ kém, này đáng đánh đòn mà.

      "Nhanh nghỉ ngơi ." Lý Nguyệt Hương xong cũng ngồi xuống, vừa ngồi xuống lại nghĩ tới gì đó, "Tiểu Xuyên, gần đây hẳn rất bận . Đúng rồi, ăn cơm chưa? Khẳng định là chưa, chờ chút, mẹ nấu cho con mấy món."

      "Mẹ, con ăn rồi, cũng cần vội vàng vậy." Sở Lăng Xuyên xong ánh mắt liền hướng về phía Tố Tố ngây ngốc đứng đằng kia, cười : "Bảo bối, đứng ngốc ở đó làm chi, qua đây ."

      Nghe được Sở Lăng Xuyên gọi lại, lúc này Tố Tố mới có phản ứng, có chút tình nguyện qua ngồi cạnh , hơi thở quen thuộc hề làm cảm thấy uất ức, ngược lại khiến cho tâm trạng trở nên hỗn loạn.

      Sở Lăng Xuyên biết tâm tư của Tố Tố, chỉ rất muốn ôm lấy người con mười ngày gặp này, nhưng ngại là có người lớn trước mặt vẫn nên thu liễm chút, chỉ cầm tay giấu giữa hai người.

      Khi chuyện phiếm cùng người lớn, ngón tay còn mân mê lòng bàn tay , giống như dùng cách này để biểu đạt nhung nhớ mấy ngày nay của , nhưng Tố Tố dường như cảm nhận được chút nào.

      Cứ chuyện như vậy lúc, Sở Lăng Xuyên thấy thời gian cũng còn sớm, đứng dậy : "Cha mẹ, bây giờ cũng còn sớm, con với Tố Tố về nhà. Hai người cũng nghỉ sớm chút ạ."

      Lý Nguyệt Hương và An Quốc Đống vốn muốn giữ hai người ở lại, thế nhưng thấy hai người có chút đúng lắm liền giữ lại. Bọn họ đoán có lẽ do Tố Tố mang thai, Sở Lăng Xuyên lại ở bên cạnh nên thoải mái, vợ chồng son trở về chuyện tốt, chắc hẳn có chuyện gì .

      Sở Lăng Xuyên giúp Tố Tố cầm túi, nắm tay chào tạm biệt với người lớn, sau liền rời . Tố Tố có chút muốn , nhưng trước mặt cha mẹ lại thể tỏ ra tức giận quá mức, chỉ có thể để kéo rời .

      Xuống tầng lên xe, Sở Lăng Xuyên lập tức khởi động xe rời mà quay đầu nhìn Tố Tố, vươn tay nắm cằm xoa : "Bảo bối, làm sao vậy, vui sao? Có người bắt nạt em? Hay là vẫn khó chịu?"

      " có, chỉ là em có chut khỏe thôi." biểu như vậy sao, xem ra phải là người vui buồn lên mặt rồi, it nhất vẫn học được cách che dấu cảm xúc của mình.

      Sở Lăng Xuyên nhíu mày, thích nhất là khi Tố Tố với , trong lòng có chuyện cũng chưa bao giờ chia sẻ cho , nghĩ lại phản ứng của , chẳng lẽ lại nhớ đên tên Rắn hổ mang kia rồi? (Có ai biết Rắn hổ mang trong miệng Xuyên là ai nào? Ai đoán trúng có quà à nha :< )

      Nhíu mày, trực tiếp phá bỏ lời dối của Tố Tố: "An Nhược Tố, đối mặt với chồng mười ngày thấy, chút nhiệt tình qua, còn dùng ánh mắt kỳ quái như vậy nhìn ? Còn rất tốt? An Nhược Tố, rốt cuộc là làm sao? ."

      Tố Tố hoa hoa lệ lệ xông đến, ôm lấy thân thể rắn chắc cường tráng của , cực kỳ khoa trương nhiệt tình chào mừng: "Tiểu Xuyên Xuyên, lâu gặp, chào mừng về nhà, chị rất nhớ nha..."

      Vẻ mặt Sở Lăng Xuyên đầy hắc tuyến, trực tiếp hết chỗ . Khởi động xe chạy về nhà.

      đường gì, sau khi về nhà, Tố Tố đổi dép rồi trực tiếp chui vào nhà vệ sinh rửa mặt. Sở Lăng Xuyên nhíu mày cùng chút buồn bực, ngồi ghế sô pha trong phòng khách, thế nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cửa nhà vệ sinh giống như quan sát địch tình (tình hình quân đội) vậy.

      Tố Tố tắm rửa bên trong bao lâu, liền nhìn chăm chú bấy lâu. Tố Tố định vào lấy áo ngủ, khi ra trùm khăn tắm, tầm mắt liền đúng lúc rơi xuống ngực , mà cũng vừa lúc chống lại ánh mắt của .

      Chú ý tới ánh mắt Sở Lăng Xuyên, Tố Tố liền vươn tay kéo khăn tắm lên, quét mắt nhìn rồi xoay người vào phòng ngủ. Sở Lăng Xuyên nổi giận, dám coi như thấy , tuy tức giận nhưng vẫn thả mềm giọng lại: "Vợ, em qua đây ."

      "Thủ trưởng, em vừa mệt vừa mỏi, có việc ngày mai ." Tố Tố xong trực tiếp quay về phòng ngủ, khắc đóng cửa kia Sở Lăng Xuyên liền vọt lên, đứng ngay đó, muốn vào phòng ngủ tìm Tố Tố điện thoại trong nhà lại vang lên.

      ấn nghe, là mẹ vợ gọi tới, hỏi và Tố Tố có chuyện gì ? chỉ có thể có việc gì, nhưng Lý Nguyệt Hương vẫn dặn dò chút, cái gì mà phụ nữ mang thai tâm trạng thường hay bị kích động vân vân, bảo phải rộng lượng nhiều chỗ.

      Sở Lăng Xuyên nghe mẹ vợ xong mới bắt đầu suy nghĩ sâu xa, chẳng lẽ hành động kỳ lạ của Tố Tố hôm nay là do vì mang thai nên cảm xúc thất thường mới lạnh nhạt với ? Vội vàng xin chỉ giáo mẹ vợ chút, lúc này mới cúp điện thoại.
      Tôm Thỏduyenktn1 thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58.3: Ghét người đàn ông này rồi!

      Editor: Mèo (meoancamam)

      câu thi hành nhiệm vụ, cơ mật khiến Tố Tố hết cách, hỏi tiếp chính là muốn chồng mình lộ chuyện cơ mật quốc gia, còn có thể hỏi sao, có tác dụng gì nữa? Còn nhiệm vụ cơ mật gì đó, căn bản cũng cách nào xác thực hay giả.

      Cái nhiệm vụ gì lại phải thân mật thắm thiết với người con khác như vậy, là hay là giả? Đau đầu, mày Tố Tố nhăn lại như ngọn núi , cuối cùng hỏi câu đặc biệt ngốc: "Sở Lăng Xuyên, có lừa em ? có thể phản bội hôn nhân của chúng ta ?"

      Ánh mắt Sở Lăng Xuyên thay đổi, đổi lại mày nhăn lại thành ngọn núi, đâu còn đứng đằng kia nữa, chân dài sải mổ bước lên giường, ôm Tố Tố vào lòng, khẩn trương hỏi: "Tại sao lại có vấn đề này? Là đáng để em tin tưởng phó mặc sao?"

      Sở Lăng Xuyên xong liền vươn tay, theo thói quen muốn vò đầu Tố Tố, lại bị tiếng động đẩy ra, còn
      [​IMG]


      "Sai, toàn bừa, biến thái như vậy sao?" Sở Lăng Xuyên xong lại nắm lấy bím tóc của Tố Tố, vẻ mặt ao ước : "Bảo bối, nếu là em sinh đứa con ngoan, xinh đẹp hệt như em. Việc chải tóc cho nó đều xử lý, mỗi ngày thay đổi kiểu tóc, cách ăn mặc cũng như công chúa , khẳng định xinh xắn."

      Tố Tố chút cũng khiêm tốn , "Con em sinh đương nhiên xinh đẹp rồi, nhưng chừng lại là con trai đấy."

      Sở Lăng Xuyên lại càng khiêm tốn, vẻ mặt đắc ý : "Vậy khẳng định rất đẹp trai, dựa vào bề ngoài của hai chúng ta, sau này con trai nhất định tuấn tiêu sái, phong độ ngời ngời..."

      "Sở Lăng Xuyên, cho hỏi chút, có thể tự kỷ như vậy được ?" tự luyến rồi, nghĩ tới người này còn tự luyến hơn so với , quả thực là kiêu ngạo đến người khác chịu nổi mà.

      "Được, khiêm tốn, nấu bữa sáng đây." Sở Lăng Xuyên xong liền xuống giường, mặc quần đùi vào rồi rửa mặt, chuẩn bị bữa sáng. Tố Tố cũng khó khăn rời giường rửa mặt, nhìn bản thân trong gương, dơ tay sờ sờ lọn tóc được buộc đỉnh đầu mà nhịn được nở nụ cười, hôm nay buộc tóc rất đẹp.

      Ăn sáng xong hai người liền rời nhà, thăm cha mẹ Sở Lăng Xuyên. Hôm nay khá náo nhiệt, trai cùng chị vợ Sở Lăng Xuyên, cả cháu cũng đều ở đây, khó có thể tụ họp chỗ cho nên phải đến tận cơm tối xong mới ra khỏi nhà cha mẹ Sở Lăng Xuyên được.

      Khi trở về nhà bọn họ hơn bảy giờ, thời gian còn sớm nên Tố Tố ngồi sô pha xem bộ phim điện ảnh mới ra, Sở Lăng Xuyên lại biết rầm rầm ồn ào làm gì đó.

      Rốt cuộc lực chú ý của Tố Tố vẫn bị tiếng động trong phòng ngủ hấp dẫn, đứng dậy vào phòng, liền thấy Sở Lăng Xuyên cất đồ vào trong va li, mà tất cả đều là đồ của .

      " đây là làm gì vậy?" Tố Tố khó hiểu đến bên cạnh , vội vàng đoạt lấy. Thế nhưng người kia lại buông tay, kéo nửa áo ngực, cũng túm nửa còn lại, trông vô cùng buồn cười.

      Sở Lăng Xuyên thấy khuôn mặt đỏ rần lên của Tố Tố nở nụ cười sấu xa sau đó buông tay, Tố Tố liền vứt áo ngực lên giường, đỏ mặt hỏi : " lấy mấy thứ cất trong tủ này để làm gì?"

      "Ngày mai cùng ." xong liền tiếp tục cất mấy đồ khác, mà Tố Tố lại có chút ngơ ngác, cái gì kêu ngày mai cùng chứ, là muốn tiếp tục đến doanh trại cùng sao?

      Tố Tố bắt chéo chân ngồi dưới đất, lấy ra mấy đồ của mình, thấp giọng thầm: "Em chưa em muốn mà."

      Sở Lăng Xuyên cau mày, ngừng động tác trong tay, đôi mắt đen trầm nhìn Tố Tố, "Vì sao chứ? Cho lý do."

      "Lý do chính là..." Tố Tố nghĩ chút rồi mới : "Nếu lại đúng lúc có nhiệm vụ sao? phải lại phải đưa em về lần nữa sao, Tiểu Xuyên sao chịu nổi lại nhiều như vậy?"

      Sở Lăng Xuyên qua, ngồi xuống ôm Tố Tố vào ngực: "Bảo bối, em yên tâm, nhất định chăm sóc cho em và Tiểu Xuyên tốt. Em chỉ cần sắp xếp cùng rời thành phố thôi."

      Tố Tố thoát ra từ trong ngực , đứng dậy cúi đầu nhìn , có chút tức giận : "Sở Lăng Xuyên, em muốn , đừng ép buộc em được ? Em muốn ở nhà đợi."

      Kiên nhẫn của Sở Lăng Xuyên cũng dùng hết, phải người trì độn, cũng phải kẻ hiền lành gì. có thể cảm nhận được lần này trở về đối với xa cách, lạnh nhạt còn được tự nhiên, cho vò đầu , thậm chí còn phản kháng với cái ôm và hôn của nữa.

      là ai, là người để chán ghét, cả cái động chạm, cái ôm và nụ hôn của lại khiến phản kháng cùng khó chịu như vậy sao? Đôi mắt trở nên lạnh lùng, cũng tức giận: "An Nhược Tố, em xem, có phải em hối hận rồi hay ?! Hối hận lựa chọn đến bên !"

      Tố Tố nhìn gương mặt u của , nghe thấy lời của mà tức giận cũng bị đẩy lên, biết muốn đánh trống lảng, có chút chán nản kêu : "Sở Lăng Xuyên, cố tình gây !"

      Sở Lăng Xuyên cước đá va li bên cạnh: " con mẹ nó cố tình gây cũng là do em cố ý gây chuyện, cùng (*) về liền đối xử mặn nhạt, bây giờ còn muốn ở cùng , đây là thái độ gì?!"

      (*) ở đây Xuyên bắt đầu xưng là “lão tử”, vốn để hán việt thô tục lắm nhưng dịch ra thuần việt lại là “bố mày”, tục hơn so với tính cách cũng như ngữ cảnh câu truyện thế nên mình vẫn để là “” nhé, nếu cần để hán việt.

      Tố Tố trợn mắt nhìn người đàn ông bạo phát trước mặt, mở miệng là tiếng lão tử, quá thô lỗ, "Sở Lăng Xuyên, thô lỗ, cứ lão tử lịch . Cha em chưa bao giờ mắng người thô tục như vậy, , lịch !"

      " thô tục?" Gương mặt Sở Lăng Xuyên lúc này đều biểu lộ tức giận, "Người đàn ông thô tục cũng đều bị em bức đến xù lông hết rồi! Động vào em chút, ôm em hồi, hôn em lúc đều được, thế nào, ghét bỏ lão tử rồi?"

      "Đúng!" Tố Tố bị ép còn đường lui, trong lòng khó chịu, mắt cũng đỏ lên, nhưng nhìn sắc mặt cực kỳ dọa người, lại chút khí thế nào, có chút sợ hãi nhưng vẫn ương cổ : "Em, em chính là ghét bỏ như vậy đấy. đến mức này rồi, tôi cũng còn gì hay để kể, Sở Lăng Xuyên, , rốt cuộc thi hành cái nhiệm vụ quái quỷ gì đây.

      ngay tại quảng trường ôm ôm ấp ấp cùng người con khác, lại còn cười đến bừa bãi. gọi đó là nhiệm vụ sao, bắt nạt tôi là trẻ con ba tuổi à? Ở trước mặt tôi thâm tình đến vậy, xoay người liền ôm lấy người khác. Tôi cho , còn dám hôn tôi, ôm tôi, sờ soạng tôi, tôi, tôi liền đá thẳng vào em trai ...!"

      (Editor: Mình để chị Tố xưng hô là “em” ở câu đầu nhưng đoạn sau lại để “tôi” là do chị Tố giận quá rồi, câu đầu là vẫn còn lý trí, đến đoạn sau bị bức đến giận quá rồi nên cũng kiêng nể gì nữa.)

      Tố Tố gào xong, trong phòng nháy mắt liền trở nên yên lặng!
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :