1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 43 :

      Editor : Mèo (meoancamam)


      Tố Tố vốn tưởng rằng Sở Lăng Xuyên đưa về nhà, nghĩ tới lại chở về quân doanh. Quên , tức đến từ tắc an chi. Sở Lăng Xuyên lại lặp lại chiêu cũ, sau khi để ở trong phòng liền làm việc của .

      Phòng ở có người quét tước qua nên vẫn sạch như vậy, chăn được gấp chỉnh tề sạch mà đặt ở đầu giường. Tố Tố cảm thấy nơi này cho dù là cái chăn bình thường cũng rất có sức sống, rất giống với thế giới của .

      có việc gì làm, mình nên cũng muốn ra ngoài bộ, Tố Tố chỉ có thể tự nghe nhạc để giải trí. Xem ti vi, ăn đồ ăn vặt rồi ngủ gà ngủ gật, trong phòng bị rối loạn. Trong lúc đo còn có vài người nhà giống vào cửa, chuyện phiếm trong chốc lát thiên.

      Mấy người nhà rồi Tố Tố liền tắm rửa cái, lúc trưa học xe đạp đúng là ra nhiều mồ hôi. Chờ khi rửa mặt nhàng khoan khoái và mặc quần áo chỉnh tề rồi Sở Lăng Xuyên trở lại.

      Đóng cửa lại, Sở Lăng Xuyên liền bước đến bên người Tố Tố, tay ôm lấy mà cho nụ hôn nhiệt tình như lửa.

      Sở Lăng Xuyên rất thích cảm giác ôm Tố Tố, eo của đủ nắm tay, cơ thể mềm mại luôn tỏa ra mùi thơm của con . Lồng ngực của rộng mà rắn chắc, hai cánh tay có lực giống như tòa thành bao quanh Tố Tố rất chặt chẽ. cứng rắn, mềm mại, hình ảnh hai người ở cùng chỗ mà ôm nhau như vậy hoàn mỹ và hài hòa.

      Sau nụ hôn nóng bỏng thỉ Sở Lăng Xuyên lại lưu luyến đành lòng mà ở mặt Tố Tố hôn cái cái mới chịu ngừng, con ngươi đen nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của Tố Tố, dường như giống với việc dù nhìn như thế nào cũng đều đủ.

      Hô hấp Tố Tố có chút ổn định, môi bị hôn qua có chút đau còn có chút tê dại nữa. Hai má biết là bởi vì hôn mà động tình hay là bởi vì hô hấp thông mà trở nên đỏ rực, rũ mắt xuống tránh ánh mắt sáng rực của , nhịn được mím mím môi.

      Sở Lăng Xuyên lại giơ tay lên mà vuốt ve hai má Tố Tố "Bảo bối, dáng vẻ mặt đỏ lên của em đáng ."

      Tuy rằng biết Sở Lăng Xuyên thẳng thắn nhưng mà người đàn ông này trực tiếp khen câu như vậy làm Tố Tố vẫn thực ngượng ngùng. Nhưng mà tất nhiên phản ứng thể bình thường được, phải xấu hổ làm nũng mà lại ngẩng đầu, giơ lên khuôn mặt nhắn, rất khiêm tốn : "Bản thân em mặc kệ là khóc hay là cười đều rất đáng ."

      Sở Lăng Xuyên nhịn được mà nở nụ cười, cười ra tiếng luôn. Nhịn được mà lại cúi đầu hôn môi Tố Tố cái mới : "Bảo bối, tự tin của em bay lên đến mức độ tự kỷ rồi, khiêm tốn chút như được sao."

      "So sánh với em còn kém xa." Tố Tố xong cũng cười "Em ăn cơm được chưa, em đói bụng."

      ", ăn cơm thôi."

      Bữa tối lại có rất nhiều người cùng ăn chỗ mà ăn bên ngoài, ăn ở trong căn tin doanh trại. Mấy người đàn ông cùng nhau uống rượu chuyện phiếm. Mấy đàn bà nghe mấy người đàn ông chuyện, cũng có khi chuyện về đề tài của con . khí vô cùng náo nhiệt.

      Bữa tối kết thúc, mọi người lại thoải mái rời , Khá tốt là mặc dù mọi người uống hơi nhiều nhưng cũng say quá mức cho nên Sở Lăng Xuyên tuy rằng có vài phần ngà ngà nhưng vẫn còn ràng.

      Sở Lăng Xuyên và Tố Tố định về phòng ở khu nhà để nghỉ ngơi. Hai người vai kề vai qua dọc đường vào khu người nhà.

      Lúc này trời tối đen, trời đầy sao, đèn doanh trại xua tan bóng đêm ở doanh trại. Vị trí nơi đóng quân thực hẻo lánh cho nên xung quanh đều là núi, nhìn xa xa cũng tối như mực. Tố Tố cảm thấy nếu có mỗi mình ban đêm tuyệt đối dám ra ngoài bộ.

      Sở Lăng Xuyên bước chân lớn nên rất nhanh, hơn nữa chuyên tâm về phòng ở cho nên bước chân càng rộng. Mà Tố Tố hết nhìn Đông lại nhìn Tây cho nên lúc lập tức bị tụt lại.

      Nhìn bóng lưng Sở Lăng Xuyên phía trước mà trong lòng Tố Tố lo lắng, Sở Lăng Xuyên, chớ nhanh như vậy chứ, cũng biết phối hợp với chậm chút hay sao, vội vàng bước nhanh hơn theo , phen túm ống tay áo của .

      "Làm sao vậy ?" quay đầu khó hiểu nhìn , cười hì hì nhưng trả lời. cũng hiểu được chút gì đó, quay đầu nhìn xung quanh chút rồi cầm tay Tố Tố kéo tay đến chỗ khu người nhà.

      Rốt cục cũng về tới chỗ ở, vừa vào cửa Sở Lăng Xuyên bắt đầu cởi giày, cởi quần áo của mình. gì, Tố Tố trực tiếp vào nhà vệ sinh mà đánh răng rửa mặt, cộng thêm giải quyết vệ sinh, giằng co gần mười phút mới ra ngoài.

      Sở Lăng Xuyên cởi hết liền chỉ còn lại quần trong rộng thùng thình. mặt đều là cười xấu xa, ánh mắt e dè mà nhìn chằm chằm bộ ngực của Tố Tố, tới rồi nắm cằm của , hôn cái : "Chờ , tắm rửa ."

      Mặt Tố Tố nhịn được đỏ lên, đặc biệt hiểu được lời này của có ý gì. Sở Lăng Xuyên hài lòng nhìn phản ứng của Tố Tố, nhanh chóng vào nhà vệ sinh tắm rửa.

      khí mập mờ này làm Tố Tố có chút được tự nhiên, ho khan tiếng rồi sửa sang lại giường, treo quần áo Sở Lăng Xuyên được gập ở giường tốt rồi sau đó mới ngoan ngoãn xem ti vi.

      "Bảo bối !" Sở Lăng Xuyên tắm rửa xong liền ra, bước chân liền vọt tới giường mà ôm Tố Tố vào trong ngực. hồi loạn hôn môi và người Tố Tố, hôn đến địa phương sợ nhột của Tố Tố làm nhịn được cười rộ lên.

      Sở Lăng Xuyên giống như phát ra chỗ chơi rất hay, hơn nữa cho tới bây giờ chưa thấy Tố Tố cười qua như vậy cho nên lại làm mấy chuyện xấu như vừa hôn vừa bóp địa phương sợ nhột của . Tố Tố gần như cười đến đau cả hai bên sườn, dáng vẻ trốn vào trong góc.

      Dưới chơi đùa của hai người đệm giường trở nên rất xốc xếch, ở vị trí góc tường có đồ vật gì đó lộ ra, có chút giống như từng nhìn qua. Tố Tố cũng để ý Sở Lăng Xuyên quấy nhiễu làm nhột mà giơ tay cầm đồ vật kia lên.

      Tố Tố sửng sốt nhìn đồ vật kia, cũng quên cái gì ngứa hay ngứa. Sở Lăng Xuyên cũng nhìn thấy Tố Tố nhìn cái gì đó trong tay, phên đoạt lại rồi nhìn kỹ, mẹ nó, sao lại là mũ, người nào thân thiết như vậy chứ ?

      Ngày hôm qua Tố Tố đột nhiên đến, nhất định chuẩn bị. Hôm nay hai người gần như đều ở cùng chỗ, cũng chuẩn bị cái này, muốn chuẩn bị chính là dối.

      "Sở Lăng Xuyên, đứng đây là chuẩn bị." Tố Tố xong liền ngồi dậy, ánh mắt hung dữ trừng mắt nhìn Sở Lăng Xuyên " thể tưởng tượng được, dường như trung hậu nhưng nội tâm lại đen tối !"

      Sở Lăng Xuyên rất bình tĩnh, làm việc trái với lương tâm sợ quỷ kêu cửa. cũng muốn vợ mình ở phương diện này lại hiểu lầm đối với , nghiêm mặt thực chắc chắn : "Cái này biết là thằng nhóc nào lưu lại, có liên quan đến ."

      " xảy ra ngay trước mặt mà còn dám dối sao !" Tố Tố nghiêm mặt, ra vẻ lạnh lùng nhưng kỳ trong lòng cười nghiêng ngả. Sở Lăng Xuyên cũng có hôm nay, chúng ta tại coi như là có oan báo oan, có thù báo thù được rồi.

      Đại gia, người nào hại lão tử con mẹ nó rồi. Sở Lăng Xuyên ở trong lòng mắng câu liền cười về phía Tố Tố : "Vợ à, phòng này em có ở cho nên có đôi khi có người nhà của người khác đến thăm rồi ở chút. Vợ à, em hiểu mà."

      Tố Tố miệng mếu máo, che mặt nằm ở giường khóc nức nở : "Ô ô.....Tiểu Xuyên Xuyên, người này có lương tâm, kết hôn mới được bao lâu mà thế nhưng tuân thủ đạo lý làm chồng hả. Em....em, em muốn bỏ !"

      Sở Lăng Xuyên nhức đầu, còn khóc lên nữa, đầy là giải thích cũng sao ? Thế nhưng còn muốn bỏ . Nhìn bả vai run run, khóc thương tâm này mà tim của cũng run rẩy theo. Lần đầu tiên phát mình sợ con khóc.

      "Bảo bối, em phải tin tưởng . Em chính là đầu tiên của , cũng là cuối cùng, chính là vẫn thủ thân như ngọc, thứ này tuyệt đối phải của ."

      Tố Tố tiếp tục khóc.

      "Bảo bối, đừng khóc nữa nhé ? đau lòng lắm."

      Tiếng khóc vẫn như trước.

      "Vợ bảo bối, lòng có trời đất chứng giấm, trong sạch như sông Như Nguyệt, tuyệt đối làm chuyện có lỗi với vợ mình."

      Tố Tố càng khóc dữ dội hơn, bả vai run rẩy cũng càng thêm khoa trương. "Ngoan, đừng khóc." Sở Lăng Xuyên nhàng dỗ Tố Tố, cũng giơ tay nắm bả vai , lật thân thể nằm sấp vào lòng mình.

      Nghĩ nhìn thấy khuôn mặt với đầy nước mắt nhưng ngờ lại nhìn thấy khuôn mặt cười đến đáng đánh. (Qúa phúc hắc rồi =.:) Đúng vậy, Tố Tố cười, cười đến chảy cả nước mắt. Sở Lăng Xuyên nổi giận, được, nha đầu lừa đảo kia, vốn dĩ có khóc, nguyên lai vẫn luôn luôn cười mà lại dọa đến mức phải giải thích nửa ngày.

      tay nhấn Tố Tố xuống giường, chân sau bước ngồi đùi Tố Tố, hai mắt lộ ra hung quang, hung dữ : "Tốt, An Nhược Tố, lá gan em nhỉ, cũng dám chơi đùa như vậy !"

      "....... bị làm gì vậy." Tố Tố cười đến nỗi thở ra hơi, chân bị Sở Lăng Xuyên đè thể nhúc nhích, nhìn vẻ mặt khó chịu mà nghĩ rằng mình đùa quá trớn rồi làm tức giận.

      " muốn cho em biết tay mà nhìn chút !" liền hạ tay xuống, bàn tay to túm cái nút cài áo sơ mi của Tố Tố viên mà bay loạn xung quanh, lộ ra ngọn núi bị áo ngực bao vây của Tố Tố.

      Tố Tố hô tiếng, hay tay đấm đánh chân "Sở Lăng Xuyên, cái người đầu heo này.....Ưm...." Môi bị Sở Lăng Xuyên hôn nên chỉ có thế phát ra thanh ô ô a a.

      Quần áo bị cởi xuống, hai thân thể dây dưa cùng chỗ. Lồng ngực rắn chắc của đặt ở chỗ mềm mại của , tay dao động, môi rơi xuống từng từng cái hôn giống như dấy lên ngọn lửa muốn thiêu đốt lẫn nhau.

      Sau khi cảm giác được động tình, hông của hạ xuống, xông vào sâu bên trong chỗ mềm mại của , hưởng thụ vẻ tốt đẹp của . giống như thảo nguyên rộng lớn mà tuấn mã, ở thế giới của mà thỏa thích rong ruổi.

      khắc khi tình cảm bộc phát bùng nổ kia, gầm tiếng, động tình mà kêu tên . Mà Tố Tố trả lại cho chỉ có tiếng "ưm" bị đè nén mà mị người.
      Halong-ngoc thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 44 :

      Editor : Mèo (meoancamam)


      Cả đêm kích tình, Tố Tố mệt muốn chết rồi. Mà sáng sớm Sở Lăng Xuyên rời ra ngoài, còn vẫn ngủ thẳng tới 8 giờ mới tỉnh lại. Trong phòng trừ có ai khác, đoán chừng bận việc , trong bộ đội nghỉ lễ cũng khác biệt lớn sao ?

      bàn được để bữa sáng vẫn còn ấm. Trước tiên rời giường rửa mặt rồi lấp đầy cái bụng, sau đó lại mệnh khổ mà tìm lại từng cúc áo sơ mi. Tìm kiếm nửa ngày cuối cùng cũng đủ rồi. Dọn dẹp đồ đạc của mình cho tốt chút rồi lại mang quần áo của Sở Lăng Xuyên vào nhà vệ sinh để giặt phơi tốt.

      Buổi chiều là phải rồi, ngày nghỉ cũng hết. Nghĩ lại ba ngày này, tuy rằng bị oan uổng nhưng tóm lại trôi qua vẫn rất đặc sắc, hơn nữa rất có thu hoạch. Ít nhất cũng bết xe đạp.

      Thu thập xong mọi thứ rồi, Tố Tố có chút nhàm chán, đẩy cửa phòng bếp ra nhìn thấy bên trong còn có đồ làm bếp nữa. Nghĩ lại mặc dù Sở Lăng Xuyên mắng nhưng đối với vẫn tốt lắm. Hơn nữa làm rất nhiều vì , lần này trở về, có lẽ khoảng tuần sau mới gặp được nhau ?

      Sắp tạm bệt nên tặng bữa trưa phong phú chút để biểu tấm lòng cũng rất tốt nhỉ. Vừa đúng lúc học được làm bốn món ăn, mẹ còn dạy món ăn nữa, cộng lại cũng đủ bàn rồi. Lòng vừa động liền hành động luôn, nên qua chỗ nào mua thức ăn nhỉ ?

      Nghĩ chút liền gọi điện thoại cho Sở Lăng Xuyên, hỏi tình hình bên đó chút. Ở bên kia Sở Lăng Xuyên nghe được Tố Tố muốn nấu cho ăn bữa cơm mà mở cờ trong bụng, thẳng để chờ chút rồi cần cái gì để người ta mang qua đó.

      Tố Tố cần nguyên liệu nấu ăn, lúc này hai người mới cúp điện thoại. Khoảng lúc hơn mười giờ chiến sĩ trẻ ở ban nấu ăn đến đây rồi lấy ra nguyên liệu nấu ăn cần.

      Nhìn thấy chiến sĩ này tuổi lớn lắm nên Tố Tố liền chuyện phiếm cùng cậu, hỏi cậu bao nhiêu tuổi, ở đâu. Hỏi chút mới phát ra chiến sĩ trẻ kia thực cẩn thận, mặt ngại ngùng mà đỏ rần, Tố Tố cũng tiện hỏi lại.

      Bởi vì nguyên liệu nấu ăn ban nấu nướng xử lý xong trước đó cho nên chỉ cần để trong nồi là xong, cần người hỗ trợ nên để cho chiến sĩ kia làm việc của mình. Trước tiên Tố Tố rửa sạch cái nồi lần tiếp theo liền bắt đầu nấu ăn.

      Thịt gà xào cạy, gà xé tương, sợi đậu phụ trộn và mộc nhĩ trộn với dưa chuột, sườn kho tàu, cá luộc. Còn có món rau trộn ba loại, ngoại trừ cái đó ra còn xào thêm chút nguyện liệu chính nghiên cứu rồi bỏ ra nồi.

      Sáu món đồ ăn, đủ phong phú rồi chứ nhỉ. Sau khi bày món ăn ra bàn, Tố Tố lại làm món canh trứng, món ăn chính là mỳ sợ, chờ người ta trở về liền nấu. Sau khi toàn bộ bàn vừa đúng 12 giờ. Người nào đó đúng giờ cơm liền trở về.

      Nhưng mà phải người trở về mà còn dẫn theo hai chiến sĩ đến đây nữa. Người này cũng sớm, nếu đồ ăn đủ làm sao bây giờ ? May là Tố Tố chính mình có làm nhiều món ăn nên đến mức đủ ăn. Mọi người ngổi xung quanh bàn rồi ăn cơm.

      Tay nghề của Tố Tố đều được khen ngợi. Trong đó có người khen Sở Lăng Xuyên phúc khí rất tốt nên mới cưới được người vợ tốt, phòng lớn dưới phòng bếp. (*) Người nào đó cũng khiêm tốn chút nào mà cười đến đắc ý, còn hơn nữa là biết xấu hổ : "Tất nhiên, ánh mắt của tôi có thể kém sao?"

      (*) : Ý chị đảm , lo được mọi việc đó.

      Đối với hành vi này của Tố Tố rất biết gì, nhưng mà chỉ thấy thể trách . Sau khi ăn cơm trưa vui vẻ hai chiến sĩ cũng tạm biệt với Tố Tố rồi cười cười rời .

      Khi Tố Tố định dọn dẹp bát đũa Sở Lăng Xuyên lại nắm bả vai của Tố Tố. để cho ngồi giường, mở TV cho xem : "Vợ em vất vả rồi, em nghỉ ngơi , còn lại để làm cho."

      xong còn ra vẻ mà giúp Tố Tố rót cốc nước, lại thừa cơ mà thương hôn mặt cái. Lúc này mới dọn dẹp bàn ăn, Tố Tố nhìn bóng dáng bận rộn của , nhàn nhạt cười.

      phải thừa nhận Sở Lăng Xuyên là người đàn ông có thể dễ dàng làm cho con say mê. Nếu phải lòng sớm bị cướp mất, nghĩ nhất định thương người đàn ông này nhỉ ? (Are you sure lòng chị mất ? Các nàng đừng lo lắng ^^)

      Sau khi rửa sạch bát đũa, nồi chảo rồi dọn dẹp xong phòng bếp Sở Lăng Xuyên liền rửa tay rồi ngồi xuống bên cạnh Tố Tố. ôm vào trong ngực, mặc dù cái gì nhưng tiếng gọi đành lòng mà gắt gao bao quanh Tố Tố.

      "Bảo bối." Sở Lăng Xuyên kêu lên rồi cũng ôm Tố Tố ngồi ở đùi , Tố Tố muốn xuống nhưng lại ấn xuống, cúi đầu quấn quít hôn môi "Hôm nay được ?"

      Tố Tố nghĩ chút liền : "Nếu ngày mai quá muộn rồi."

      Hai người về việc đó nữa, cứ ôm nhau như vậy, an tĩnh ôm. Tuy rằng nỡ nhưng luôn phải tạm biệt. Lúc hai giờ chiều Sở Lăng xuyên để Tố Tố ngồi xe, lần này là lái xe đưa đến để chờ xe địa phương.

      Xuống xe, hai người đứng ở ven đường chờ xe, nắm tay cũng ôm nhau mà chỉ có yên lạng chăm chú nhìn. Lúc xe tới, Tố Tố định lên xe, ngẩng đầu nhìn : "Em rồi, trở về thôi."

      " đường cẩn thận đấy, bao giờ đến nhà gọi cho ."

      "Ừm." Tố Tố gật đầu nhìn khuôn mặt tuấn của , biết vì sao mà trong lòng thậm chí có cảm giác nỡ. Trước kia, mỗi lần đều có cảm giác gì. quen với việc vội vã về rồi lại vội vã rời , mà lần này lại là phải rời .

      ra xoay người rời là loại mùi vị như thế này. Ngưng mắt nhìn chút, Tố Tố mang tui đến chỗ xe. Sở Lăng Xuyên vẫn nhìn theo bóng lưng của , định cho cái ôm nhưng mà là quân nhân, dù sao cũng phải chú ý ảnh hường chút cho nên chỉ có thể nhìn theo rời .

      ra xoay người rời là loại mùi vị như thế này. Ngưng mắt nhìn chút, Tố Tố mang tui đến chỗ xe. Sở Lăng Xuyên vẫn nhìn theo bóng lưng của , định cho cái ôm nhưng mà là quân nhân, dù sao cũng phải chú ý ảnh hường chút cho nên chỉ có thể nhìn theo rời .

      Tố tố vài bước rồi quay đầu, nhìn tháy vẫn còn đứng ngốc ở nơi đó, lòng đột nhiên dấy lên kích động được. để túi lại rồi xoay người, chạy tới chỗ rồi nhào vào trong lòng , cho cái ôm đánh thẳng từ đằng trước.

      Rất ngắn ngủi, chỉ được chút liền buông ra. Sau đó cười rồi phất phất tay với , xoay người mà chạy tới chỗ xe đỗ. Tiện tay xách tui của mình rồi lên xe, tìm chỗ để ngồi xuống, lại nhìn thấy tất cả mọi người nhìn .

      Nhưng mà có người nào kéo dài thời gian hay oán giận , chỉ có nụ cười mỉm như ngầm hiểu.

      Sở Lăng Xuyên, hẹn gặp lại.

      *

      Ngày mùng 1 tháng 5 trôi qua, sau ngày nghỉ được thả lỏng lại vùi đầu vào công việc. Cái người Trì Dật phi kia cũng hề xuất quấy rầy cuộc sống của Tố Tố nữa, cuộc sống của khôi phục yên bình như trước kia. Nhưng mà Sở Lăng Xuyên trái lại thường xuyên ngày ba lần mà gọi điện thoại cho Tố Tố để hỏi tình hình của , sợ bị ức hiếp.

      Thực ra ngày mùng 4 tháng 5 là sinh nhật của Tố Tố, cũng vừa đúng là thứ Sáu. thăm Sở Lăng Xuyên, lại có hỏi đến nên cũng đề cập đến. muốn nghĩ là biết hay là quên, chỉ cảm thấy nghề nghiệp của đặc thù nên nhất định có thể trở về cho nên đề cập đến.

      ngày này rất nhanh đến, buổi sáng ra từ trong nhà đường nhận được đầu tiên là ba mẹ gọi điện thoại tới. Hai ngày trước Tố Tố đều ở nhà ba mẹ bên kia nên đêm qua mới quay về nhà mình. Cho nên nhất định là ba mẹ sáng sớm gọi tới chúc sinh nhật vui vẻ.

      Khi nhận được điện thoại khóe môi Tố Tố mang theo ý cười, mặc dù xe buýt rất đông nhưng vẫn còn cười được. đợi chuyện đầu bên kia mẹ đùng phát : "Tố Tố à, ba con có nhiệm vụ nên hôm nay về, còn mẹ chơi nhà dì hai ngày. Trong nhà có người nên khi con tan giờ làm nhớ về đây chăm sóc Soái Ca nhé, đứng có quên đấy."

      Hả ? Tố Tố nghĩ sai chuyện rồi, phải chúc sinh nhật vui vẻ. Trước kia đến sinh nhật tuy rằng lớn quá nhưng mà người nhà luôn ngồi cùng nhau ăn bữa tối hoặc bữa trưa ấm áp. Sau khi gả rời khỏi đây nên đãi ngộ liền bị hạ thấp sao ?

      "Mẹ, mình mẹ có làm sao ?" có chút lo lắng hỏi.

      "Chị họ con đến đây đón mẹ mà."

      Tố Tố vừa nghe liền an tâm, nhịn được hỏi : "Mẹ à, mẹ có quên mất chuyện gì hay ?"

      "Cái gì quên hay quên, con đừng quên tới chăm sóc Soái Ca nhé, được rồi, mẹ tắt máy đây." Bên kia Lý Nguyệt Hương xong liền nhanh chóng cúp điện thoại.

      Tố Tố chỉ có thể nhìn máy của mình mà thở dài, là con gả ra ngoài giống nước bị hắt mà. Ngay cả sinh nhật con mình cũng nhớ , được rồi, mẹ cùng dì chơi vui vẻ vài ngày là được rồi.

      Đến trường học, trái lại động nghiệp của Tố Tố lại nhớ sinh nhật của , tặng ít lời chúc mừng. cũng nhận được điện thoại của Mạc Tiểu Nhiên và Hàm Hàm chúc sinh nhật vui vẻ. Nhưng mà buổi tối hai người có việc nên thể tổ chức ăn mừng cho .

      Có lẽ là do bị người nhà và bạn bè nuông chiều cho nên khi mọi người khong nuông chiều nữa liền mất mác cùng buồn bực. Còn có Sở Lăng Xuyên nữa, thân là chồng của , cho dù về nhưng ít nhất cũng chúc câu chứ, hẳn là biết sinh nhật của vào thứ mấy nhưng đoán chừng là quên rồi, có chút mất mác.

      Xem ra sinh nhật này mình lạnh lẽo trôi qua rồi, đúng, là cùng Soái Ca trải qua mà. Ha ha, cũng có tính là đơn lạnh lẽo đâu nhỉ.

      Thời gian như nước chảy mà trôi qua, cũng đến thời gian tan giờ. Tố Tố cũng vội va chạy về nhà mà đường còn xuống xe vào cửa hàng bánh ngọt mua cái bánh . lười nấu cơm, lại vào nhà hàng mua hai món ăn. định trở về cùng chia nhau với Soái Ca.

      Soái Ca có địa vị thấp nhưng tại ở nhà so với nhưng còn cao hơn, ai bảo làm cho vừa thông minh vừa đáng đâu ? Ngay cả đều thể ngăn cản sức quyến rũ của nó, thích, cái này phải cảm ơn đồng chí Sở Lăng Xuyên tặng chú chó tốt như vậy.

      đường lắc lư nửa ngày, trời cũng dần dần đen, Tố Tố sợ Soái Ca đói bụng mà bị giày vò nên cũng chạy nhanh về nhà. Lên tầng sau đó bật đèn, thế nhưng có sáng.

      phải bóng đèn hỏng rồi chứ, Tố Tố đổi giày, phờ phạc vào phòng khách, Soái Ca theo người . Phòng tối như mực nên cái gì cũng thấy , Tố Tố sờ soạng để đến phòng ngủ của mình, xem phòng ngủ có sáng hay .

      Đột nhiên trước mắt bỗng ánh lửa xẹt qua, bàn trà thắp lên ngọn nến, chiếu sáng vị trí xung quanh sô pha còn chỗ khác hoàn toàn mịt mù. Nhờ vào ánh sáng Tố Tố nhìn thấy ghế sô pha có người đàn ông.

      Sở Lăng Xuyên !

      !

      Ngoài ý muốn, vui mừng, cảm động, trong nháy mắt lồng ngực Tố Tố tràn đầy hiểu mọi chuyện. Sở Lăng Xuyên từ ghế sô pha đứng dậy, đến phía trước bàn trà rồi giang hai tay ra : "Sinh nhật vui vẻ, bảo bối của ."

      Giờ khắc này giống như có bàn tay đẩy làm cho dưới chân tự chủ được nhanh chóng chạy về phía , nhào vào trong lồng ngực rắn chắc của . Gắt gao cùng ôm nhau, ngẩng đầu nhìn , chống lại ánh mắt cưng chiều của .

      Tố Tố vui vẻ nở nụ cười, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền làm say lòng người, kiễng mũi chân mà hôn lên môi . thanh "tách tách" vang lên, ánh sáng của máy ảnh chợt loé. Khoảnh khắc này được ghi lại.

      Oa, còn có người khác ở đây sao ? Lòng Tố Tố hoảng hốt, muốn rờt ra nhưng Sở Lăng Xuyên lại phen giữ chặt sau ót Tố Tố, hôn sâu hơn nữa !

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 45 : Hối hận gả cho sao

      Editor : Mèo (meoancamam)


      Trong phòng sau khắc khi ánh sáng sáng lên hai người cũng hôn xong. Tố Tố cảm thấy mặt mình hơi nóng, trong lòng bắt đầu có chút cảm xúc tả nổi.

      Lúc này có rất nhiều người tiến ra, Tố mặt phiếm hồng đỏ bừng lại, ánh mắt có chút ngượng ngùng nhìn về phía mọi người, có ba mẹ, Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên, còn có La Vĩ Khôn và Thiệu Minh Thành. Cầm máy ảnh chụp ảnh chính là Thiệu Minh Thành.

      Bởi vì lúc trước quá suy sụp cho nên giờ phút này kinh hỉ (*) cùng kích động tận hai lần. kích động chỉ biết ngây ngốc cười về phía mọi nguời. Lý Nguyệt Hương cầm bánh sinh nhật về phía phòng khách, mọi người vây quanh rồi hô lớn : "Sinh nhật vui vẻ !"

      (*) kinh hỉ : kinh ngạc + vui mừng

      Hôm nay Sở Lăng Xuyên mặc quân trang, toàn thân mặc quần áo thường, rất vừa người. Cả người nhìn lại chính là cao lớn, đẹp trai. nhắc nhở Tố Tố bên cạnh "Tố Tố, tình huống này đừng cứ đứng ngây ngô cười, chút gì ."

      Tố Tố lúc này mới hoàn hồn, ho khan tiếng, cười : "Sinh nhật long trọng như vậy, là làm con thụ sủng nhược kinh (*). Trong lòng rất xúc động, tình cảm thực dâng trào, cám ơn mọi người đối với con nhiều thương như vậy, cám ơn !"

      (*) thụ sủng nhược kinh : được thương mà kinh ngạc sợ hãi.

      Mọi người cười hồi rồi Hàm Hàm đùa giỡn, vẻ mặt cười xấu xa : "Cái kinh hỉ này là do đồng chí Trung tá bày ra đấy, cho nên Tố Tố thọ tinh (*) à, phải cậu nên đặc biệt cảm tạ người đàn ông bên cạnh cậu chút chứ, ít nhất cũng phải thưởng cho cái hôn . Mọi người xem có đúng nào ?"

      (*) thọ tinh : dùng để những người được chúc mừng sinh nhật, chúc thọ,....Mình để nguyên vì tìm được từ thay thế.

      Ba mẹ Tố Tố cười gì nhưng lời kêu gọi này được vài người Tiểu Nhiên bọn họ nhiệt liệt đồng ý, lúc này lại thong thả, còn ngại ngùng mà quay đầu nhìn Sở Lăng Xuyên, nở nụ cười " như vậy vị đồng chí này là người có công. Được rồi, vậy bản thọ tinh (*) thưởng cho nụ hôn biểu thị chân thành cám ơn ."

      (*) bản thọ tinh : giống như nhưng câu này chị kiểu giống như bề để đùa vui vậy. Từ "bản" giống "bản cung" hay "bản quận chúa"....đó

      xong Tố Tố hôn nụ hôn chuồn chuồn lướt nước mặt Sở Lăng Xuyên, sau đó lại giống như trẻ con tự mình tìm ba mẹ. Đương nhiên ngay cả Hàm Hàm và Tiểu Nhiên cũng buông tha, mặt mỗi người đều cắn ngụm. La Vĩ Khôn và Thiệu Minh Thành liền miễn.

      Sau màn mở đầu kinh hỉ và náo nhiệt, Tố Tố liền ước rồi cắt bánh, tiếp đó cũng ăn cơm. bàn mọi người cùng ngồi vây quanh, náo nhiệt thôi. Đây có lẽ là sinh nhật vui vẻ nhất của Tố Tố.

      Sau khi ăn cơm mọi người liền nghiên cứu hồi, cuối cùng quyết định hát. Quyết định được hành động, ba mẹ Tố Tố , chịu nổi mấy thanh ồn ào kia rồi bảo bọn họ chơi vui.

      Bọn Tố Tố nhóm liền chậm rãi bắt đầu đến KTV, ngày mai là ngày nghỉ nên đêm nay có thể thống khoái chơi. (*)

      (*) Ý là chị chơi vui vẻ, hết mình đó.

      vào KTV rồi bọn họ thuê phòng. Hát tốt nhất là Hàm Hàm và Tiểu Nhiên, nghe hát hay nhất là Thiệu Minh Thành. Mà Sở Lăng Xuyên từ đầu tới cuối mở miệng. Tố Tố bọn họ mạnh mẽ cầu đến hát bài nhưng lại chịu.

      Thiệu Minh Thành và La Vĩ Khôn giúp Sở Lăng Xuyên giải vây, nhất là La Vĩ Khôn đùa làm mọi người đều nở nụ cười : "Các cậu cũng đừng bắt ấy, cái này tôi biết, ấy hát chính là đòi mặng, giống như lừa hí."

      Tất cả mọi người đều cười, La Vĩ Khôn bị Sở Lăng Xuyên đạp cước, thực oan mà, thay giải vây mà còn bị đá.

      Chơi đùa ầm ĩ dến mười giờ rốt cuộc mọi người đều chịu được nữa mà phải về nhà ngủ. Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên đều tự có hộ hoa sứ giả cho nên cần Tố Tố bận tâm, bọn họ trước. Còn lại Tố Tố và Sở Lăng Xuyên, sau khi liếc mắt nhìn nhau Tố Tố liền hỏi : "Chúng ta chút hay là bắt xe về nhà ?"

      Chỗ này cách nhà bọn học cũng quá xam tầm 20 phút là tới, khó có được cơ hội tốt đẹp có thể ở trong bóng đêm dạo ở bên đường. Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố, hỏi : "Em mệt mỏi nhứ ?"

      Tố Tố lắc đầu, hỏi : " sao, có mệt ?"

      Sở Lăng Xuyên trực tiếp dùng hành động biểu thị, giơ tay nắm tay Tố Tố, nắm tay vào lòng bàn tay, cuối cùng mười ngón tay đan nhau. Tố Tố cười cười về phía " thôi, về nhà."

      Hai người cứ chậm rãi vỉa hè như vậy. chút Sở Lăng Xuyên liền giơ tay lấy từ trong túi cái hộp, đưa tới trước mắt Tố Tố "Tặng quà sinh nhật cho em."

      "Hả ?" Tố Tố dứng bước lại, nhìn cái hộp tinh xả trong tay , đưa tay nhận lấy rồi cười : "Tiểu Xuyên Xuyên, ra em phát được là ngày càng đáng ."

      Sở Lăng Xuyên nhéo mũi Tố Tố, nghiêm túc cảnh cáo "An Nhược Tố, em có thể cao lớn, oai phong, đẹp trai nhưng thể đáng . người đàn ông, hơn nữa uy vũ như vậy có thể sử dụng từ đáng để hình dung sao ?"

      Tố Tố nghiêng đầu nhìn , bướng bỉnh trừng mắt nhìn lại, vô cùng nghiêm túc : " tại ngày càng đáng ."

      "Được rồi, thanh nhanh mồm nhanh miệng. Mở quà của em ra ." Sỏ Lăng Xuyên xong nhéo khuôn mặt mềm mại nhắn kia của Tố Tố. đẩy tay ra, mở quà ra liền thấy bên trong lại là cái khăn lụa hoa hồng."

      "Thích ?" hỏi.

      Khăn lụa rất đẹp, liếc mắt nhìn chút liền thấy đúng là cái thích. Dưới đèn đường, mặt Tố Tố đều là tươi cười, gật đầu "Thích, đẹp, ánh mắt của sai."

      Sở Lăng Xuyên cúi đầu, mặt tiến đến trước mặt Tố Tố "Thích liền thưởng cho cái ."

      Tố Tố lui về sau bước, vẻ mặt cười xấu xa "Muốn thương sao, được. Xoay người quay chỗ khác, nhanh chút."








      Halong-ngoc thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 46.1 : Em kiểm điểm lại tốt cho

      Editor : Mèo (meoancamam)


      Đúng vậy, xem ra Tố Tố bọn họ sai lầm rồi.

      Sở Lăng Xuyên sai rồi, sai ở chỗ nên muốn kết hôn với ở trong lòng có người khác.

      sai lầm rồi, nên ở trong lòng có chưa chân chính quên quá khứ khi lựa chọn kết hôn. Nếu Sở Lăng Xuyên, có phải dù chịu nửa điểm oan ức cũng là gì, quan tâm mà nguyện ý hay ? Cũng ra lời sai lầm này rồi.

      Tố Tố nhìn mặt Sở Lăng Xuyên u ám, mắt bi thương mà trong lúc nhất thời giật mình đứng ở đó ra lời, cái gì vậy. Cho dù tất cả đều sai nhưng cũng cần ra chứ.

      là bị váng đầu rồi.

      Đúng vậy, bởi vì tâm người cho nên mới có thể như vậy, mới có thể bận tâm tới cảm thụ của . Nhìn bị lời của làm tổn thương và chọc giận mà Tố Tố có chút hối hận. Cho dù , coi như là bởi vì lời của mẹ chồng mà khó chịu cũng tội gì phải thương tổn , thực phải lấy để hả giận.

      định vãn hồi nhưng mà lời ra giống như nước hắt ra ngoài, thể thu lại được nữa. chỉ có thể đứng ở đó mà rơi nước mắt.

      Tố Tố khóc đến đáng thương làm Sở Lăng Xuyên lại đau lòng. Nhưng lời của Tố Tố lại làm Sở Lăng Xuyên tức giận. tức giận là làm tất cả mọi thứ nhưng ở trong lòng Tố Tố lại đáng đồng.

      Cũng bởi vì hôm nay thoải mái mà lúc trước hai người ở cùng nhau từng chút đều bị này xóa hết . Hơn nữa thậm chí còn có suy nghĩ hối hận khi gả cho . Nha đầu lừa đảo này bớt lo được.

      Đây là vấn đề rất nghiêm túc, hai người bọn họ nhất định phải giải quyết vấn đề này, giải quyết ngay tại hôm nay, hơn nữa còn phải đánh nhanh thắng nhanh (*) bởi vì ngày mai phải rời , rồi lưu lại đống vấn đề có được chứ ?

      (*) : Ý là phải giải quyết được vấn đề này nhanh chóng đó.

      Nhưng mà hôm nay toàn bộ lời hay phải hết, cuối cùng vẫn là thua. cũng tin đối phó được như vậy. Nghiêm mặt, nắm tay Tố Tố sau đó nắm bả vai , nhấn ngồi lên giường.

      rất thô lỗ làm Tố Tố phục mà muốn đứng dậy. Mặt tối sầm lại, lạnh giọng quát lớn : "Em ngồi đàng hoàng cho !"

      rất dữ, ánh mắt và người đều phát ra khí thế làm cho người ta có chút sợ hãi, cho dù lời nào nhưng cũng làm người khác câm như hến. Tố Tố run run ngồi ở chỗ đó, dám lớn tiếng khóc cũng dám động đậy.

      Hai tay Sở Lăng Xuyên đặt hông, ở chỗ đó hai nước, tầm mắt làm người khác sợ hãi rơi vào khuôn mặt nhắn của Tố Tố đều là nước mắt, nghiêm túc hỏi : "An Nhược Tố, sau khi gả cho mỗi ngày em đều đau khổ, được vui vẻ qua ? Có phải hay ?!"

      Đâu tiên bị dọa sợ nhưng sau khi nghe được Sở Lăng Xuyên hỏi như vậy Tố Tố có chút đuối lý. Hít thở chút mà gì, mới cần trả lời , cũng có sĩ diện chứ, với lại dữ như vậy lại càng muốn để ý đến .

      " chuyện !"

      Đối mặt với cả vú lấp miệng em mà khí thế của Tố Tố có chút yếu , bởi vì từ khi kết hôn đến giờ tuy rằng số lần hai người gặp mặt có thể đếm được đầu ngón tay nhưng mà những lúc ở chung đa số rất vui vẻ, thậm chí có thể là lãng man, kinh hỉ (*), còn có cảm động nữa, tất cả đều là làm cho.

      (*) kinh hỉ : kinh ngạc + vui mừng

      Chính mình nhất thời khống chế được như thế mà chọc giận người đàn ông này, tự nhiên thể mạnh mẽ đứng dậy nên liền lựa chọn yên lặng để chống lại .

      "Trả lời vấn đề !"

      Sở Lăng Xuyên lại rống lên tiếng, Tố Tố sợ tới mức mà co rúm lại chút hai tay nắm chặt mép ga giường, khóc thút thít chút rồi tình nguyện mà ô ô a a trả lời : "..... phải...."

      "Đó là do đối với em chưa tốt ?"

      Tố Tố theo bản năng lắc đầu, đối với phải rất tốt mà là quá tốt rồi. Ngoại trừ ngẫu nhiên làm xấu hổ, phát ra chút tính tình quả đối tốt với lắm, nghĩ đến mà nhịn được nhớ tới sinh nhật lãng mạn cùng cảm động ngày hôm qua.

      Vốn muốn liều chết mà giữ lại sĩ diện nhưng mà đối mặt với Sở Lăng Xuyên như vậy, suy nghĩ chút điểm tốt của dám mấy lời trái lương tâm, cúi đầu nhìn hai chân mình rồi giọng như muỗi : " phải."

      Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố cảm xúc bình tĩnh lại ít, giống như có chút biết mình sai liền thừa thắng xông lên, tiếp tục đặt câu hỏi : "An Nhược Tố, hôm nay bắt nặt em ? đánh em, mắng em ?"

      Đầu Tố Tố càng thấp hơn, hôm nay đều lời hay, còn dỗ nhưng đương nhiên là trừ tại. Bây giờ dữ muốn chết, ngẩng đầu nhìn mà kiên trì : "Cái này......vậy bây giờ....được tính ?"

      Sở Lăng Xuyên trừng mắt mà Tố Tố liền vội vàng cúi đầu. Nhìn dáng vẻ bé của mà sắc mặt của rốt cục cũng dịu chút, thậm chí khóe môi còn khẽ nhếch lên, nhìn thấy Tố Tố định ngẩng đầu mà sắc mặt liền vội vàng trở nên nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn : "An Nhược Tố, em nghe cho .

      Chúng ta uống rượu giao bôi (*), lạy thiên địa và cùng lập lời thề. Hôn nhân của chúng ta có đúng sai mà chỉ có cùng nhau về phía trước, vượt qua tất cả khó khăn, giải quyết mọi vấn đề mà lui lại về phía sau chính là đồ hèn nhát, là đào binh, có hiểu hay !"

      (*) rượu giao bôi : Có lẽ ai đọc nhiều truyện ngôn tình (đặc biệt là cổ đại hay xuyên ) đều biết loại rượu này rồi, là rượu khi hai người kết hôn vòng tay nhau rồi uống đó.

      Cứng rắn xong phải dịu dàng, vừa đấm vừa xoa nên Sở Lăng Xuyên liền để giọng dịu lại : "Người nhà ở cùng chỗ, xung đột luôn là việc khó tránh khỏi. Vừa gặp chuyện mà như vậy, ngoài kia có biết bao nhiêu người ly hôn, nhân viên Cục Dân Chính cũng thể vì làm việc mà chết được.

      Được rồi, đừng khóc, em bao nhiêu lớn rồi mà còn hơi chút là khóc nhè hả. Em ở nhà đợi tốt, chình mình hâm nóng chút đồ ăn , bữa tối cũng tùy ý dùng. Với cả về biểu hôm nay của em, em tự kiểm điểm lại tốt cho . Bản kiểm điểm hai nghìn chữ, trở về kiểm tra."

      Cái này ý phải sao ? Nghĩ lại cố ý trở về để cho sinh nhật, vốn vô cùng vui vẻ lại nghĩ tới hôm nay lại ầm ĩ mà thoải mái như vậy, vẫn nhịn được mà hỏi : "....định chỗ nào vậy ?"

      Sở Lăng Xuyên tức giận liếc mắt nhìn Tố Tố cái, giơ tay giúp lau nước mắt mặt, thở dài mà bất đắc dĩ : "Em là vợ của , lòng đau. Nhưng đồng chí Triệu Đình Phương lại là mẹ , cũng đau lòng chứ.

      dỗ vợ mình vui vẻ nhưng còn phải dỗ mẹ mình vui vẻ, em dễ dàng à. Hai người đều là tổ tông của , đều cho tiết kiệm lại lòng mình thôi. Nhanh rửa mặt rồi ăn cơm, phải về nhà chuyến."

      Sở Lăng Xuyên lời này làm cho Tố Tố có chút muốn cười, nhưng mà vẫn cứ nhịn cười, liếc trắng mắt, giọng mũi rất nặng : "Em mới phải là tổ tông của , em họ An, họ Sở, phải ràng chút."

      "Ơ, bảo bối nhà biết đùa, vậy chứng mình rằng em tức giận. Ngoan ngoạn đợi ở nhà nhé, chút trở lại, nhớ làm ấm chăn giúp đấy." Sở Lăng Xuyên xong quên chiếm tiện nghi ở môi Tố Tố, hôn cái rồi xoay người rời , trở về nhà dỗ đồng chí Triệu Đình Phương.


      Triệu Đình Phương ở nhà tức giận đây, cùng chồng mình mắng con trai phải, mắng Sở Lăng Xuyên cưới vợ mà quên mẹ. Số dương rơi rất (?), hơn nửa đêm Sở Lăng Xuyên trở về nên trong lòng cũng hết giận chút, nhưng lại thấy hơn nửa đêm mag làm cho con trai phải chuyến lại có chút đau lòng.

      Dưới Sở Lăng Xuyên và ba tốt rốt cuộc Triệu Đình Phương cũng nở nụ cười, mệt mỏi muốn nghỉ ngởi để làm cho nhanh vè nhà nghỉ ngơi. Lúc này Sở Lăng Xuyên mới tạm biệt người nhà rồi quay về nhà mình.

      Về nhà liền nhìn thấy Tố Tố rửa mặt qua, mặc áo ngủ mà ngổi ghế sô pha xem ti vi. Cái mũi có chút hồng, con mắt có chút sưng nhưng mà nhìn qua có vấn đề lớn nào, chiến hỏa tắt, thắng lợi nhưng thực cái này so với mang quân đánh giặc còn mệt hơn !

      Sở Lăng Xuyên cởi áo khoác rồi treo lên giá, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Tố Tố mà ôm vào trong ngực, cúi đàu hôn lên khuôn mặt lạnh ngắt của rồi hỏi : " ăn cơm chưa ?"

      "Còn chưa có ăn."

      "Bảo em ăn cơm mà như thế nào lại ăn, lời của thành gió thoảng bên tai sao, , ăn cơm." Tố Tố trả lời làm cho Sở Lăng Xuyên có chút nóng nảy, xong liền cầm tay mà lôi kéo cùng nhau tới phòng ăn "Có phải định tuyệt thực hay ? cho em biết là rất có biện pháp đối phó với người muốn tuyệt thực đấy, cho nên em tốt nhất đứng có thử."

      Tố Tố lầm bầm : "Ai muốn tuyệt thực chứ, em cũng thích ngược đãi chính mình."

      Phòng ăn và phòng bếp là cùng phòng nên vào phòng ăn chính là phòng bếp. bàn bày sẵn đồ ăn, lại dùng lồng bàn úp lên, Sở Lăng Xuyên đưa tay sờ môt chút thấy vẫn nóng, hẳn là vừa mới hâm nóng.

      Sở Lăng Xuyên quay đầu nhìn đứng ở phía sau : "Đây là chờ cùng nhau ăn sao ?"

      Tố Tố trừng mắt liếc cái " nhiều lời vô nghĩa, đói bụng phải ?"

      "Đói, sớm đói bụng rồi, đều là bị hai người ép buộc đấy." Sở Lăng Xuyên xong liền ngồi xuống, cũng kéo Tố Tố ngồi xuống bên cnahj , hai người cùng nhau mở lồng bàn ra, liếc mắt nhìn nhau ròi cầm đũa ăn cơm.

      Sở Lăng Xuyên ăn vài miếng liền đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhíu mày nhìn về phía Tố Tố "An Nhược Tố, em thành cho . Thái độ tốt như vậy có phải muốn trốn việc viết kiểm điểm hay , cho em biết nhé, đừng mơ !"

      Tố Tố hung hăng liếc cái, cảm thấy chính mình có phạm bao nhiêu lỗi mà còn phải kiểm điểm, nhưng mà ai bảo yếu thế đau nên tránh được bị đàn áp. đặt đũa xuống rồi giơ tay lấy ra từ trong túi áo ngủ tờ giấy, "ba" phát đập lên bàn rồi : "Thỏa mãn ham muốn biến thái phân phiệt (*) của đấy."

      (*) phân phiệt : ở chương trước đây, ý hiểu được chị ^^

      Sở Lăng Xuyên dùng tay cầm lên liền nhìn thấy cái gọi là bản kiểm điểm chính là mặt viết đống chữ mà biết, giống Tiếng vậy hẳn là tiếng Đức, nha đầu lừa đảo kia bắt nạt biết tiếng Đức.

      "Em là người Trung Quốc sao, hả ?"

      Tố Tố khách sáo đáp lại : " lại chưa phải dùng tiếng Trung mà. Lần sau khi đưa ra mệnh lệnh phiền toái ràng, bằng cấp dưới thể hiểu được ý nghí cụ thể lại tạo ra hiểu lầm cần thiết."

      "Được, tiểu nha đầu, coi như em lợi hại." Xem lát nữa trừng trị em như thế nào.

      hồi chiến tranh gia đình cuối cùng cũng kết thúc, Sở Lăng Xuyên cảm thấy mặc dù Tố Tố có chút nóng nảy nhưng tóm lại vẫn tương đối là thấu tình đạt lý (*). Đoán chừng tronh lòng Tố Tố vẫn là thoải mái, chỉ là bở vì ngày mai phải về doanh trại cũng thể làm cho phải mang theo ưu tư trở về cho nên mới giảng hòa cùng .

      (*) Ý chị hiểu được cái gì nên cái gì nên mà làm ấy.

      Cái này có tính là đau lòng cho ? Nghĩ đến Sở Lăng Xuyên, cũng có khi suy nghĩ thiệt hơn như vậy ? Nhưng mà hi vọng thực đau lòng cho , cũng hi vọng chiến tranh như thế về sau có thể xảy ra cố gắng hết sức để cần xảy ra.

      Ăn qua bữa tối rồi dọn dẹp rửa bát, thời gian cũng còn sớm cho nên hai người đều nghỉ ngơi. Thực ra Tố Tố ngủ ngày rồi nên bây giờ cũng buồn ngủ nữa, chẳng qua thể thay đổi ngày đêm cho nên bắt chính mình phải ngủ.

      Khá được là trằn trọc trong chốc lát liền ngủ, đêm nay Sở Lăng Xuyên ngáy ngủ, cũng có hành động xấu. Trước tiên phải lạnh chút có vẻ tốt hơn, tiểu nha đầu lừa đảo phải đối thủ của .

      Buổi sáng Sở Lăng Xuyên tỉnh dậy trước, nhìn Tố Tố ngủ cách rất xa giống như rất sợ chạm vào làm trong lòng có chút khó chịu. Cái này lên điều gì, theo bản năng đối với xa cách. nhíu mày, cánh tay dài duỗi ra kéo lại, ôm hết người làm Tố Tố cũng mơ mơ màng màng tỉnh lại.

      "Buổi sáng tốt bảo bối." Sở Lăng Xuyên xong hôn lên môi Tố Tố cái, hôn chút còn chưa đủ mà xoay người đè , đặt Tố Tố dưới thân, rất biết xấu hổ mà diễu võ dương oai với Tố Tố.

      Tố Tố hoàn toàn tỉnh táo, biết thứ cứng rắn đấu tranh với là cái gì mà mặt liền nhịn được mà đỏ. giơ tay đẩy nhưng nặng như vậy chỗ nào đẩy ra được, liền nhíu mày nhìn : "Sở Lăng Xuyên, có thể đừng luôn vội vã háo sắc như vậy hay ?"

      Sở Lăng Xuyên mặt cười, dáng vẻ tâm tình rất tốt. Giống như chút thoải mái ngày hôm qua chưa từng xảy ra. Bàn tay to của rất xấu thăm dò vào địa phương tư mật nhất của , còn biết xấu hổ : "Bảo bối, em biết sao. Hoạt động gia tăng cảm tình vợ chồng hòa thuận tốt nhất.

      "Ngụy biện..... đứng đắn....Ưm....."

      Tố Tố kháng nghị bị môi Sở Lăng Xuyên chặn lại, áo ngủ cũng bị cởi vài lần, trận hôn lừa nóng đường lan tràn từ môi của . Hạ thân ngủ say dưới khiêu khích của Sở Lăng Xuyên mà dần dần tình lại, có cảm giác. căn bản phải đối thủ của , cảm thấy mình ở trong mắt chính là đỉnh núi. muốn chiếm lấy chỉ cần trận dồn sức đánh làm cho căn bản có đường sống để phản kháng, tùy chiếm đoạt.

      Khi lửa nóng của lấp đầy chỗ trống rỗng của , càng thêm thua hoàn toàn. Cùng với có lực mà nhịp nhàng, sa vào bên trong nơi tạo ra mê muội cùng kích tình, quên hết tất cả mà chỉ có giác quan đánh thẳng vào.

      Sáng sớm hai lần, nếu phải tìm được cách khác đoán chừng còn muốn ở giường nhiều thêm lát nữa, nhưng mà lại lần nữa là Tố Tố chịu nổi. Cho nên nội tậm vô cùng cảm ơn BCS làm cho tránh khỏi móng vuốt của ai đó.

      Bởi vì Sở lăng Xuyên tinh lực tràn đầy nên cầu quá nhiều cho nên buổi sáng dậy muộn. Sau khi rời giường rửa mặt hai người đều lười làm bữa sáng. Buổi chiều Sở Lăng Xuyên phải cho nên trước tiên thu thập đồ đạc, lúc này mới cùng nhau ra ngoài ăn sáng.

      Bên ngoài cảng xuân tươi đẹp, chim hót hoa thơm (*). Sau khi ăn sáng hai người liền dạo đường, Sở Lăng Xuyên mặc quân trang cho nên dọc đường đều lôi kéo tay của Tố Tố, cho dù người nào cũng biết đây là đôi vợ chồng ân ái, có ai có thể nghĩ đến hai người này hôm qua mới diễn ra trận đại chiến gia đình.

      (*) chung là cảnh vật rất đẹp, có chim hót có hương hoa.

      Vợ chồng có giận nhau qua đêm, xem ra là cũng có đạo lý.

      Sở Lăng Xuyên dẫn Tố Tố tới cửa hàng bán xe đạp, trước tiên để xe đạp ngầm , chờ có cơ hội để thi lấy cái bằng lái rồi mua chiếc xe (*), như vậy cũng cần phải chen xe buýt mỗi ngày nữa.

      (*) : Mình nghĩ là đầu tiên để chị học xe đạp thành thạo rồi được xe ô tô phải rồi mới thi lấy bằng lái. Chứ ai lại thi lấy bằng lái cho xe đạp =.=

      Nhưng mà nghĩ tới yếu tố để thi bằng lái Sở Lăng Xuyên cảm thấy đau đầu. Để học lái xe đạp vất vả như vậy, học lái xe biết có thể bị huấn luyện viên mắng khóc hay nữa. thể vợ bảo bối này của là quá ngốc rồi.

      Tố Tố định mua xe đạp, nhưng mà Sở Lăng Xuyên muốn mua cũng nghe theo. hiểu được đạo lý khi ở trước mặt Sở Lăng Xuyên là thuận ta sống nghịch ta chết, tạm thời liền lựa chọn cúi đầu chịu đựng .

      Hai người chọn lát, Tố Tố chọn chiếc xe màu trắng hòa với màu xanh. Để cho ông chủ lắp ráp tốt rồi trả tiền, vẻ mặt vui sướng đẩy xe từ trong cửa hàng ra ngoài. Từ ngày hôm qua đến bây giờ đây là lần đầu tiên Tố Tố lộ ra khuôn mặt nhắn, dễ dàng đâu.

      Tố Tố ngồi ở phía trước, Sở Lăng Xuyên bước ở phía sau cũng vẫn theo kịp. Tố Tố vừa đạp xe trở về khu Sở Lăng Xuyên liền đặt mông ngổi xuống ở phía sau.

      Tố Tố quay đầu trừng : " làm gì vậy ?"

      Sở Lăng Xuyên bắn cho cái mị nhãn, cười : "Chở vòng ."

      Tố Tố mở to mắt so với trứng gà còn lớn hơn "Em vừa học được nên chình mình con cưỡi chưa xong. Hơn nữa để người nặng 48 kg chở người 80 kg, có lầm hay vậy."

      Sở Lăng Xuyên đứng dậy thay đổi tư thế ngồi, trực tiếp ngồi ở phía sau xe, chân dài chống xuống mặt đất cái làm xe vững vàng đứng rồi : "Như vậy , bảo đảm em ngã đâ. Nhìn xem, hai chân chính là chân trống tốt nhất."

      "Được, vậy chị liền chở chuyến." Tố Tố cười sáng rỡ, rất ổn định ngồi lên xe, sau đó bắt đầu đạp, đạp hai cái xe liền chậm rì rig về phía trước chút. Tố Tố lại dùng lực nhưng mà so với ốc sên còn chậm hơn, người đàn ông này là quá nặng.

      Tố Tố ngồi bất động, chán nản xuống xe, quay đầu nhíu mày nhìn Sở Lăng Xuyên, nhíu mày : "Sở Lăng Xuyên, quá nặng rồi đấy. Đây là hóng gió sao, ràng là bộ mà, chơi với người thích bắt nạt người khác như vậy."

      Sở Lăng Xuyên bật cười, đứng lên rồi ngồi xuống phía trước, lưu loát ngồi lên chỗ phía trước : "Tiểu dạng (?) rất dùng được rồi, ngồi lên , chở em vòng, cam đoan nhanh hơn cả xe máy."

      " thôi khoác lác ." Tố Tố xong người cũng ngồi ên. Hai chân Sở Lăng Xuyên dùng chút lực xe đạp liền vèo tiếng chạy về phía trước, đúng là rất nhanh. Hai tay của Tố Tố gắt gao nắm chặt áo , sợ chính mình ngã xuống.

      Khoan chưa , Sở Lăng Xuyên đạp đích xác là rất nhanh, nhanh làm tim Tố Tố đập có chút tăng nhanh. Tuy rằng xem ra kém tốc độ xe máy nhưng ít nhất cũng có chút tốc độ, có thể cảm nhận được tiếng gió vù vù vang lên bên tai.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 46.2 : Em kiểm điểm lại tốt cho

      Editor : Mèo (meoancamam)


      Sở Lăng Xuyên vui vẻ, hai chân đạp gió giống như ca-nô mà rất nhanh. còn rẽ ngoặt mà vòng quanh mấy tòa nhà, vừa rẽ chỗ ngoặt đột nhiên cảm thấy xe có chút , thích hợp, nhìn lại liền thấy Tố Tố ngồi ở đằng sau đâu rồi ?

      Trong lòng căng thẳng, nhìn ra xa chút liền thấy người nào đó vẻ mặt đau đớn cùng tức giận đứng lên từ mặt đất, Sở Lăng Xuyên trong lòng "lộp bộp" tiếng, thầm kêu hỏng rồi, lại xảy ra chuyện rồi.....

      hoảng hốt cũng vội vàng quay đầu phóng xe về phía Tố Tố, xe còn chưa dừng lại nhảy xuống bên cạnh Tố Tố. Mà xe đạp lại tự rồi đâm vào núi giả phía trước phát ra tiếng "rầm" phát.

      Sở Lăng Xuyên giúp đỡ Tố Tố rồi đánh giá từ xuống, vẻ mặt rất nghi hoặc, đầy bụng khó hiểu, nhưng lại mơ hồ cảm thấy ổn, chẳng lẽ...... lo lắng hỏi : "Vợ, chuyện gì xảy ra vậy ?"

      " còn mặt mũi để hỏi sao, đều là chuyện tốt làm đấy ?" Tố Tố có chút dở khóc dở cười, vừa rồi lúc rẽ cái liền làm rơi xuống, ngã đến ngơ ngác mà còn khong biết xảy ra chuyện gì cả, chờ xa mới cảm giác được đau đớn, ý thức được chính mình bị quăng ngã.

      "Chỗ nào đau vậy, chỗ nào bị ngã ?" Sở Lăng Xuyên nuốt nước miếng chút, vội váng giúp Tố Tố chậm rãi từ từ . "A !" Tố Tố kêu đau tiếng, ánh mắt ươn ướt, phải kiểu của nhưng mà mông đau quá, ai oán : "Sở Lăng Xuyên, em hận xe đạp !"

      Sở Lăng Xuyên chột dạ cười cười, hạn xe đạp phải hận là được rồi, tốt rồi. Vả lại thấy Tố Tố có thể chứng tỏ xương cốt bị thương, sau khi yên tâm an lại vừa đau lòng vừa muốn cười.

      Tố Tố đây cũng cảm thấy vừa đau vừa tức lại buồn cười, nhìn xem xung quảnh thỉnh thoảng lại có người qua, nhìn xe đạp bị đổ ở chỗ kia, nghĩ lại mới vừa rồi còn kiêu ngạo cái gì mà hóng gió mà chỉ chốc lát thành dáng vẻ chật vật này.

      chột dạ nhìn , oan ức nhìn . Sau vài giây nhìn nhau hai người rốt cuộc chịu được mà đều nở nụ cười. Sau khi đều cười như bị thần kinh trận Tố Tố tỏ vẻ tức giận : "Em thành như vậy mà còn cười được, có tính người."

      "Em bị thương theo cách buồn cười mà, tuy rằng đau lòng nhưng có chút kiềm chế được mà cười." Sở Lăng Xuyên lắm mồm, cũng chạy tới để xe đạp tới bên người Tố Tố "Ngồi lên , chở em về."

      Tố Tố chút nghĩ ngợi mà từ chối, trực tiếp biết xấu hổ : "Em cần, em muốn cõng em, ngồi lên đó càng đau."

      cầu của vợ cao hơn tất cả, nghe theo mệnh lệnh nhưng mà trực tiếp làm theo, cánh tay dài của Sở Lăng Xuyên duỗi ra trực tiếp nâng Tố Tố lên, để ý Tố Tố kháng nghị mà tay bế Tố Tố, tay xách xe đạp về nhà mình. (ôi my chuối, khỏe bá cháy @@)

      người đàn ông tuấn cao lớn lại nâng , mang theo chiếc đạp làm cho người qua đường chú ý. Tố Tố đỏ mặt giấu mặt ở bả vai , dám gặp người khác. Sở Lăng Xuyên ngược lại vẻ mặt rất bình tĩnh, bình thường.

      Về nhà, trước tiên Sở Lăng Xuyên để xe đạp ở cửa rồi vào nhà để Tố Tố nằm sấp ở giường. ngồi bên cạnh , bàn tay to nhje nhàng dừng lại ở mông Tố Tố, Tố Tố thực rất 囧, cho sờ : "A, bỏ tay ra, lúc này mà còn ăn được sao."

      Sở Lăng Xuyên để ý tới Tố Tố xấu hổ, ấn cái : ", ít tự mãn . Chỗ này có đau ?"

      Mặt Tố Tố nóng rực, chỉ lo xấu hổ mà đau đớn giống như cũng mạnh mẽ như vậy. Nhưng mà giọng vẫn buồn bực trả lời : "Ừm, chính là chỗ này, đừng ấn, rất đau có được hay ."

      "Tiểu bảo bối, em chờ mua thuốc cho em. Bôi thuốc đau nữa, chờ nhé." Sở Lăng Xuyên xong đứng dậy liền luôn, lấy xe đạp ở trong góc sau đó liền vội vã mua thuốc.

      Sở Lăng Xuyên tốc độ rất nhanh, khoảng mấy phút trở về, vào phòng ngủ rồi chân dài bước bước liền trực tiếp lên giường. hai lời liền đưa tay nắm quần Tố Tố, Tố Tố nóng nảy nghiêng người bắt lấy tay : " làm gì vậy ?"

      "Giúp em bôi thuốc."

      "A a, cần đâu, em tự bôi thuốc được." Tuy rằng hai người thân mật gắn bó nhưng mà lại nghênh ngang để nhìn, nghĩ đến cảm thấy rất lúng túng rồi ", thu dọn đồ vật của , em tự mình làm."

      Sở Lăng Xuyên vẻ mặt lưu manh cười " nghĩ tới lúc trước em trước mặt mọi người cưỡng hôn cũng có lúc thẹn thùng, hó có được đấy, khó có được."

      Tố Tố lại cảm thấy hai người bọn họ ở cùng chỗ Sở Lăng Xuyên chính là ông trời phái xuống để chỉnh , vết thường chồng chất đấy : "Sở Lăng Xuyên, hại em thành như vậy mà còn châm chọc nữa, là em biết nhìn người mà. , vui sướng khi người khác gặp họa !"

      " có, tuyệt đối có. Lòng đau, muốn làm em khách sáo với . Lại , chỗ nào của em mà có xem qua, xấu hổ cái gì." Sở Lăng Xuyên xong ấn Tố Tố nằm xuống, đưa tay túm phát cởi quần Tố Tố xuống, lộ ra cái mông bị thương, ngã đấy."

      Tố Tố chôn mặt trong gối, giọng buồn bực hờn dỗi : "Sở Lăng Xuyên, chị cả đời này gặp khó khăn ở trong tay rồi, thê thảm buồn phiền....." "A...... chút....Ô, em tạo cái nghiệt gì đây."

      Sở Lăng Xuyên giúp Tố Tố chườm lạnh, bôi thuốc cuối cùng cũng yên tĩnh. Tố Tố đứng dậy chậm rãi mặt đất, Sở Lăng Xuyên bảo đảm khẳng định bị gãy xương, nhiều lắm là bộ phận mềm ở mông bị thương thôi. Tố Tố tin, Sở Lăng Xuyên lại : "Tin , sống được !"

      Tố Tố phun. (*)

      (*) : kiểu như phi đó, nghĩa là chị tin, khinh bỉ, phun trong phun nước bọt á.

      Giữa trưa, Sở Lăng Xuyên làm bữa trưa, Tố Tố có cách nào để ngồi cho nên hai người ăn ngay sô pha trong phòng khách. Tố Tố nằm ghế sô pha, Sở Lăng Xuyên ngồi ghế sô pha gần chỗ của Tố Tố.

      Sở Lăng Xuyên đặt thức ăn đều ở trong cái bát cỡ lớn, trộn đều rồi cho Tố Tố dùng "Đến, tiểu bảo bối, há miệng. Hôm nay bón cơm cho em ă, cho em hưởng thụ đãi ngộ cao cấp chút."

      Nhìn ăn dùng thìa để cơm đưa đến bên miệng mà trong lòng Tố Tố có vị gì cả. nuông chiều như vậy, mặc kệ hai người từng xảy ra chuyện gì đều đều giống như vĩnh viễn đều như vậy.

      "Em tự mình làm thôi, tay cũng bị thương, nhanh ăn của mình ."

      "Em nay rất nghe lời rồi, lúc nào cũng cần phải lặp lại lần thứ hai, há miệng."

      hung ác có đôi khi lại là biểu quan tâm. Tố Tố lay chuyển được liền để bón cơm cho , hai người ngụm, em ngụm mà ăn rất ngon. Nhất là Tố Tố ăn so với trước kia nhiều hơn rồi.

      Sau bữa trưa, xét theo Tố Tố bị thương cho nên công việc rửa bát cũng là Sở Lăng Xuyên làm. Sau khi dọn dẹp xong tất cả Sở Lăng Xuyên trở lại bên người Tố Tố, hỏi : "Còn đau ? cho em, ngồi xe đạp mà cũng có thể ngã xuống."

      " ràng là quá nhanh, còn thể cái gì mà kỹ năng đặc biệt, xe đạp liền ."

      "Em nếu ôm sát thắt lưng khẳng định ngã xuống như vậy."

      "Em chỗ nào biết ôm eo ngã xuống chứ, lại nhắc em....."

      "Thứ Hai nếu còn đau xin nghỉ , đừng cứng rắn chống đỡ. Còn có khi về nhà nếu mẹ hỏi đến thương tích kia tại sao lại bị cứ là bị ngã, tuyệt đối phải chiến tranh gia đình đâu đấy."

      Tố Tố nhìn cái, gì.

      Hai người chuyện lát, thời gian cũng còn nhiều nên Sở Lăng Xuyên lại phải . Lúc lấy đồ Tố Tố cẩn thận đứng lên, nhìn Sở Lăng Xuyên cầm ba lô ra từ trong phòng ngủ " mang đủ hết chưa ?"

      "Ừm, đủ." Sở Lăng Xuyên xong người cũng đến bên Tố Tố, để đồ đạc trong tay xuống "Vợ à, rồi em ở nhà phải tốt đấy, nhớ phải bôi thuốc. Còn có mông thân , cách xa xe đạp đấy."

      Tố Tố lại gì, sắp tạm biệt vẫn quên chèn ép chút. Sở Lăng Xuyên cười cười, lưu luyến ôm lấy Tố Tốm, hôn lên tốc mềm mại của cái, hai má mịn màng cùng đôi môi mềm mại của . Sau hồi mới buông ra, xách ba lô lên rồi xoay người, cũng quay đầu mà .

      Lần này Sở Lăng Xuyên mang theo rất nhiều cảm xúc, có chút lo lắng quan hệ giữa Tố Tố và mẹ mình, càng biết về sau như thế nào, nếu mẹ chồng nàng dâu mà thủy hỏa bất dung (*) biết xảy ra chuyện gì.

      (*) thủy hỏa bất dung : nước và lửa thể hòa hợp. Ý là nếu hai người cãi nhau hay hợp đó.

      Sở Lăng Xuyên được bao lâu liền có hồi tiếng chuông cửa. Tố Tố với giọng liền biết dĩ nhiên là Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên, hai nha đầu này nghĩ như thế mà tới vậy, trong lòng Tố Tố vui vẻ mà vội vàng mời hai người xuống cửa nhà.

      2 phút sau, nhân lúc Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên trong thang máy lên, Tố Tố nghe được thanh mà chậm rãi tới mở cửa, mời hai người bạn tốt vào nhà, Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên cho Tố Tố cái ôm chặt.

      "Ôi..." Tố Tố bị bổ nhào vào mà đứng vững, mông lại đau.

      Hàm Hàm cùng Mạc Tiểu Nhiên buông ra, nhìn Tố Tố từ xuống dưới, Hàm Hàm khó hiểu hỏi : "Đây là làm sao vậy, chúng mình ôm có gai sao ? Kêu to cái gì vậy."

      Tố Tố khoát tay, vẻ mặt khổ thân : "Bản tôn (*) mông bị thương."

      (*) Chị như vậy để cho thân thiết đó.

      Hàm Hàm và Mạc Tiểu Nhiên vội vàng giúp Tố Tố ngồi xuống "Trách được vị kia nhà cậu gọi

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :