1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô dâu của trung tá - Hồ Ly (9/147)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 6: Đàm hôn luận gả


      Lúc Tố Tố mang ba ly trà lên, lấy lại bản chất dịu dàng, đem từng ly trà đặt ở trước mặt ba mẹ và Sở Lăng Xuyên, ánh mắt rơi người Sở Lăng Xuyên, có lòng tốt nhắc nhở : "Dùng thử , đây chính là loại trà mà ba tôi thích nhất, thị trường rất khó mua được, hôm nay lời to rồi" (Từ chương này trở mình gọi ba, mẹ Tố Tố là ba An, mẹ An nha)

      "Đứa này là, có chút lễ phép" ba An An Quốc Đống mặc dù trách móc, nhưng chút nghiêm khắc cũng có, xong, liền bảo Sở Lăng Xuyên dùng trà, mà mẹ Tố Tố Lý Nguyệt Hương dùng ánh mắt cao siêu đánh giá Sở Lăng Xuyên, rất có ý vị mẹ vợ nhìn con rể nhưng càng nhìn càng thuận mắt.

      Sở Lăng Xuyên quay đầu nhìn Tố Tố, nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng, thẳng thắn trực tiếp : " sao, con thích Tố Tố ngay thẳng và bướng bỉnh như vậy, con cảm thấy rất đáng ".

      Sở Lăng Xuyên lời này rất lưu loát, thẳng thắn trực tiếp, khiến người ta nghe thấy cực kỳ chân thành, hề có cảm giác ngọt ngào phô trương. An Quốc Đống và Lý Nguyệt Hương nhàng gật đầu, giống như đối với Sở Lăng Xuyên cực kỳ thích.

      Tố Tố thế nhưng trợn trừng mắt, rùng mình cái, người đàn ông, mà còn quân nhân, người chỉ thấy mặt qua ba lần, ngại có thể ra cái gì thích cái gì thích, mà điểm cũng xấu hổ, da mặt dày ? Tố Tố ngầm oán thầm, vẻ mặt buồn bực ngồi ở bên cạnh mẹ mình.

      Lý Nguyệt Hương lại tò mò biết Tố Tố và Sở Lăng Xuyên quen biết như thế nào, như cẩn thận hỏi tới, Sở Lăng Xuyên , chỉ là bỏ qua chuyện cường hôn, thậm chí còn dẫn Tố Tố gặp ba mẹ .

      Tố Tố nhịn được chen vào: "Ba mẹ, hai người đừng nghe ta, con và ta căn bản quen, ta tự cho là quen, mới thấy con có hai lần muốn kết hôn. ta cũng phải là dạng người người gặp người thích người gặp người mê kết hôn con phải gả cho ta.......".

      Lý Nguyệt Hương đối với hành động Tố Tố xen vào rất vui, quay đầu cho Tố Tố cái ánh nhìn sắc bén: "Tố Tố, chợ mua đồ ăn ".

      "Con "

      Tố Tố miệng như trẻ con, vẻ mặt tình nguyện buồn bực, gấp gáp cùng lão mẹ giải thích: " ta người lạ, con.......".

      "Con đứa này, như thế nào nghe lời như vậy, con , như thế nào nhiều lời vậy" Vẻ mặt Lý Nguyệt Hương lạnh xuống.

      Được rồi, tuy là Tố Tố cực kỳ dũng mãnh, nhưng mà lão mẹ ở trong nhà bọn họ chính là Thái hậu, thể chống lại, hơn nữa, đây là mẹ ruột , mà tim mẹ tốt, thể chọc giận được.

      Tố Tố từ ghế sofa đứng dậy, vẻ mặt Lý Nguyệt Hương trở thành hòa nhã tươi cười, đối Sở Lăng Xuyên : "Tiểu Xuyên a, tới, uống trà, buổi tối chúng ta ăn bữa cơm đơn giản rồi bàn kỹ hơn".

      "Ba mẹ, cần phiền phức.... ...".

      " phiền phức phiền phức, mau uống nước " Lý Nguyệt Hương cười . Dường như đối với người đột nhiên xuất muốn cùng con bà kết hôn, người đàn ông này gọi bọn họ là ba mẹ cảm giác thích hợp cũng có, mà còn cực kỳ thoải mái. Sở Lăng Xuyên nâng tách trà lên, khoảnh khắc môi chạm vào ly, hơi hạ ánh mắt, sau đó tạm dừng, uống.

      Tố Tố lập tức mua đồ ăn, nhìn ta do dự, nhíu mày, khuôn mặt nhắn cười tươi, hỏi : "Như thế nào lại uống , có phải hay ghét bỏ nên uống?".

      Lúc Tố Tố chuyện, Sở Lăng Xuyên vừa lúc quay đầu, thấy Tố Tố có ý tốt tươi cười cùng hai má lúm đồng tiền rất đáng , ra cười lên dễ thương, tuy là nụ cười này đầy ý xấu. " có thói quen ngửi trà trước rồi mới uống"

      Sở Lăng Xuyên xong đem ly trà ngụm uống sạch . Tố Tố bắt đầu chờ ta xấu hổ chết , ly trà của có bỏ thêm muối, hạt tiêu, bột ngọt và đồ gia vị, nhưng mà, người này là dũng mãnh, ly nước trà uống hết vậy mà mặt đổi sắc, mày cũng chưa nhăn cái.

      Tố Tố kinh ngạc, chết trân chỗ nhìn ly trà khó uống mà ghê tởm hơi uống hết. ta có vị giác sao?

      Trà....... ta thậm chí uống hết, mà chút phản ứng cũng có. Nếu là , phỏng chừng nhổ ra, ngay tại chỗ phun ra là vô cùng có khả năng. ta là người gì a? đạt kết quả mong muốn, Tố Tố có phần mất mát, hậm hực ra, ra ngoài mua đồ ăn, lúc về đến nhà phát , Sở Lăng Xuyên , tốt , còn có tự mình biết mình.

      Lúc buổi tối ăn cơm Lý Nguyệt Hương đột nhiên mở miệng: "Tố Tố à, mẹ với ba con cùng cảm thấy đứa Lăng Xuyên này tệ, mặc dù làm vợ quân nhân khổ, nhưng mà mẹ tin tưởng con có thể thích ứng".

      Tố Tố thiếu chút nữa bị nghẹn, ngẩng đầu nhìn mẹ mình, bày ra bộ dáng tội nghiệp: "Mẹ, mẹ thể nào, nhanh như vậy liền quyết định cuộc đời con , con phải cùng công chức kia quen biết tốt lắm sao, mẹ cứ vội vã gả con ra ngoài như vậy, hơn nữa thời đại bây giờ cũng còn ép gả rồi".

      "Hừ, còn , mẹ mới vừa gọi điện thoại hỏi qua, con hai ngày trước sớm kết thúc với người ta, còn lấy công chức đó lừa gạt mẹ già con sao?" Lý Nguyệt Hương xong, Tố Tố chột dạ cúi đầu dám nữa, bị vạch mặt rồi.

      An Quốc Đống cũng : "Chuyện này, ba với mẹ giúp con quyết định, để tính tình con làm bừa nữa".

      Tố Tố muốn khóc, người ba luôn luôn minh như thế nào cũng tham gia cùng lão mẹ mù quáng rồi. Lúc mua đồ, bọn họ cuối cùng chuyện gì, Sở Lăng Xuyên gì với ba mẹ , rộng lượng và yên lòng muốn đem đẩy cho tên lưu manh này. ==

      "Ba, mẹ....... thể như vậy , ta là lưu manh.......". Tố Tố xong bị lão mẹ liếc mắt, kháng nghị của có hiệu quả.

      Ăn xong cơm chiều, Tố Tố rửa mặt nằm ở giường, vắt óc suy tính nghĩ cách đối phó, mới cần gả cho cái đồ lưu manh kia, nhớ lại bá đạo cường thế của ta, tâm tình liền bực bội, ngủ được, lại nhảy xuống giường mở máy tính ra.

      Tố Tố mở QQ ảnh bán thân phần lớn là màu xám, nhưng mà bạn mạng 007 vậy mà online. 007 là bạn mạng tình cờ quen biết, hai người trò chuyện rất hợp ý, nhưng mà đề tài chuyện rất tuân thủ pháp luật, vẫn duy trì khoảng cách, gọi điện thoại, có gọi video, gửi bức ảnh, bởi vì Tố Tố cảm thấy đối với người lạ có số việc có chút khoảng cách đẹp hơn.

      Hai người quen cũng năm, Tố Tố chỉ biết là bạn mạng 007 cũng là quân nhân, ở trong thành phố, cụ thể binh chủng gì cũng hỏi qua, dù sao cũng hiểu.

      Q trước 007: Khắc Tắc Hào gọi 007.

      007 lập tức trả lời: Nhận được.

      Khắc Tắc Hào: Tôi hy sinh rồi.

      007: Gặp phải kẻ thù hả?

      Khắc Tắc Hào: Tôi hôm nay bị người lưu manh chỉ thấy mặt ba lần bức hôn, ta phải từ Hỏa Tinh tới chứ.

      Tố Tố phát xong thông tin 007 bên kia phản ứng, lúc cho rằng có việc, thông tin bên kia gửi tới: Hỏa lực rất mạnh?

      Khắc Tắc Hào: Tôi ở nhà cùng ta chiến đấu, tôi suy nghĩ biện pháp, cương quyết để cho người đàn ông kia thực được, kiên quyết .

      007: Có biện pháp ?

      Khắc Tắc Hào: có.

      007: Tôi ngược lại là có biện pháp vẹn toàn.

      Khắc Tắc Hào: Biện pháp gì? 007: Tôi độc thân, có thể cân nhắc cùng tôi kết hôn.

      Khắc Tắc Hào: 007, tôi bây giờ cực kỳ nghiêm túc, đừng đùa, tôi ném bom .

      007: Tôi nghiêm túc. Chủ nhật ngày mai, có thể tới quân đội nhìn tôi, chúng ta trước tiên có thể quen phen, tôi chờ . Lúc Tố Tố giật mình, 007 gửi địa chỉ và cách liên lạc quân đội ta, sau đó là ảnh bán thân màu xám, logout rồi. Tố Tố nhưng lại nhìn địa chỉ này, bối rối.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 7: Hóa ra là ta!

      Lúc này cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Tố Tố quay đầu nhìn lại, thấy lão mẹ mặc đồ ngủ tới, Tố Tố biết, mẫu thân đại nhân khẳng định là tới làm công tác tư tưởng cho , mềm mỏng làm nũng: "Mẹ, đừng với con về ta có được hay ?".

      Lý Nguyệt Hương qua đứng ở bên người Tố Tố, đưa tay xoa xoa làm nũng, thương cười cười, hỏi: "Mẹ có thể hỏi chút, vì sao con muốn gặp Lăng Xuyên?".

      Tố Tố nhíu mày nghĩ chút, hai người dường như cũng có thù sâu hận lớn gì, xem như có phần lễ tiết , trầm mặc trong chốc lát : "Cũng có gì, chỉ cảm thấy ta quá bá đạo quá mạnh mẽ, căn bản hiểu được như thế nào là tôn trọng người khác, cho nên con thích".

      "Đó là con nhìn người chiều thôi. Mẹ với ba con thấy cậu ta có rất nhiều ưu điểm, chính trực, thẳng thắn, dám dám hận, cuộc sống và làm việc rất ràng, có góc có cạnh, mà còn đẹp trai lịch .... ...".

      Tố Tố nháy mắt nhìn mẹ mình, thế nhưng đánh giá cao Sở Lăng Xuyên như vậy, xem ra là quyết tâm muốn và Sở Lăng Xuyên cùng chỗ: "Mẹ, hôm nào con tìm người so với ta còn tốt hơn về làm con rể mẹ, tóm lại, con và họ Sở kia được".

      " ? Được, nếu nội tuần nếu con tìm con rể về đây, chuyện của con và cậu ta, mẹ chuyện với ba con" Đối với lời Tố Tố, Lý Nguyệt Hương tin.

      " tuần?" Chân mày Tố Tố cau lại: "Có phải quá nhanh hay ?".

      "Mẹ biết con muốn kéo dài. ngủ sớm chút, ngày mai cùng Lăng Xuyên gặp người trong nhà cậu ta, bàn bạc hôn của hai đứa, Lăng Xuyên viết báo cáo kết hôn, rất nhanh bộ đội bên kia muốn chứng thực, việc này chỉ có thể nhanh thể chậm"

      . Tố Tố nghe thấy mẫu thân đại nhân mà thiếu chút nữa từ ghế té xuống. Tốc độ mọi việc phát triển có thể so với hỏa tiễn, lần đầu tiên cường hôn, lần thứ hai gặp ba mẹ ta, lần thứ ba gặp ba mẹ , mà còn muốn kết hôn, mà bây giờ nhanh đến mức hai nhà muốn bàn bạc đám cưới?

      Mặc dù nhân vật chính là , nhưng, cái quyền tự do dân chủ cũng có, giống như hai bên đối đầu, bị hỏa lực Sở Lăng Xuyên tấn công hề có sức đánh lại và lực ngăn cản.

      được, phải vì lợi ích bản thân tranh thủ phen!

      "Mẹ!" Tố Tố vội vàng hô tiếng, người cũng từ ghế đứng lên, sau đó làm bộ cẩn thận : "Mẹ, mẹ ngại con làm vợ quân nhân sao. Được rồi, khi như vậy con cũng , kỳ con có bạn trai, cũng là quân nhân".

      Lý Nguyệt Hương sửng sốt phen, ngược lại nghi ngờ hỏi: "Có bạn trai rồi hả ? Chuyện khi nào? Con đừng có lừa gạt mẹ, mẹ phải là người hồ đồ. Cứ vậy , ngày mai hai nhà gặp mặt, con đừng hiểu chuyện như vậy".

      "Mẹ, con chưa là vì sợ mẹ và ba phản đối ta con cùng quân nhân ở cùng nhau, cho nên vẫn cho hai người. Nếu mẹ để ý con cũng có lý do gạt mẹ. Ngày mai con thể gặp mặt người Sở gia, bởi vì con và bạn trai hẹn gặp, ngày mai quân đội nhìn ấy".

      "Được rồi, ít lời vô nghĩa, ngủ" Lý Nguyệt Hương nhìn con cứng đầu, tiện nhiều, con bà bà biết, con luôn luôn ngoan ngoãn, để bà thất vọng.

      Lý Nguyệt Hương xong cũng xoay người rời , Tố Tố suy sụp ngồi xuống, nhưng trong lòng quyết định, mở QQ của 007, do dự rất lâu mới viết ra câu: 007, ngày mai tôi tới quân đội nhìn , chuẩn bị tiếp giá.

      Gửi tin xong Tố Tố cũng logout, ngủ, chuyện ngày mai ngày mai lo. Sáng sớm hôm sau, Lý Nguyệt Hương và An Quốc Đống phát thấy con đâu nữa, chỉ để lại tờ giấy, mặt viết câu, đó chính là quân đội thăm hỏi bạn trai rồi.

      Lý Nguyệt Hương mắng Tố Tố là đứa con bất hiếu, tưởng xong, cứ cho vậy xong chuyện, An Quốc Đống sợ vợ tức hại cơ thể, ra sức vỗ về chuyện của con để con quyết định , Lý Nguyệt Hương có biện pháp, cũng chỉ có thể như vậy, chỉ là trong lòng đáng tiếc, Lăng Xuyên này là người tốt, có duyên phận làm người nhà là tiếc.

      Buổi sáng Tố Tố hai lần xe bus cộng thêm lần xe taxi mãi mới đến chỗ doanh trại quân đội của 007, ước chừng hơn hai tiếng, nếu mình lái xe mà có lẽ nhanh hơn chút.

      Cửa chính doanh trại cực kỳ uy nghiêm, cực kỳ khí thế, ở cửa còn có ngôi sao ngũ giác màu đỏ trông rất bắt mắt, đối diện là con đường nhựa rất rộng, hai bên trồng cây ngay ngắn giống như binh lính đứng ngay ngắn ở cửa chính.

      Cực kỳ thiêng liêng, cực kỳ uy nghiêm, Tố Tố trong lòng nhịn được cảm thấy kính nể. Thực ra Tố Tố rất thích màu xanh lá cây oliu quân nhân cảm thấy cực kỳ tuấn tú, cực kỳ mạnh mẽ. http://***************.com/images/smilies/icon_food.gif (Em cũng cảm thấy đẹp nhất là hot boy quân phục Bảo Hoàng diện quân phục a) http://***************.com/images/smilies/icon_redface2.gif

      Khi còn bé thấy ba mặc đồng phục cảnh sát cực kỳ đẹp trai, còn nghĩ sau này mình cũng muốn làm cảnh sát, nhưng mà mẹ sống chết cũng đồng ý, cuối cùng học trường sư phạm, làm giáo viên.

      Có rất nhiều lính gác cầm súng đứng ở cửa, ngoài ra còn có tiếp tân, Tố Tố thưởng thức cửa xong mới hướng tiếp tân tới. Tiếp tân toàn thân quân trang nhìn thấy Tố Tố đứng dậy cúi chào: "Đồng chí, xin hỏi tìm ai?'.

      Tố Tố sửng sốt, lúc này mới nhớ tới 007 tên của ta, lẽ tìm 007? Này nhất định đem người bất tỉnh, nghĩ chút : "Tôi tìm doanh trưởng quân đội các ".

      Tiếp tân : "Có rất nhiều doanh trưởng, mời danh tự, tôi thông báo dẫn vào".

      "007". Tố Tố xong cảm thấy mình bị sét đánh muốn hôn mê, nghĩ tới tiếp tân này vậy mà choáng váng, mà trực tiếp cầm lấy điện thoại gọi. Ách, tâm lý quân nhân mạnh, Tố Tố rất ấn tượng, nghe thấy tiếp tân cực kỳ bình tĩnh cực kỳ nghiêm trang : "Báo cáo thủ trưởng, ở cửa có người tìm 007. Vâng, biết".

      Tiếp tân xong cúp điện thoại, mắt như cười, nhìn Tố Tố : "Xin vui lòng chờ, 007 lập tức đến".

      "Cám ơn" Tố Tố tuy là cảm ơn nhưng lòng đầy nghi ngờ, trong lòng nhớ lại, tiếp tân này cảm thấy tên 007 là lừa dối ta, cho nên ngược lại lừa ? Hoặc 007 chính là biệt hiệu? Tố Tố ở cửa chờ, khi nhìn xem thử người đến chưa, khi nhìn môi trường xung quanh, có lẽ đợi mười phút nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu nhìn lại, nhìn thấy hơn mười mấy binh lính mặc quân trang xanh lục, mặc dù quân đội nghiêm trang, tất cả đều nhìn chằm chằm vào , cũng đều hướng về phía cười.

      Những binh lính này, ràng nhằm về phía , nhưng mà, tìm 007 a, là ai mới được? Lúc Tố Tố có phần ngượng, bóng dáng cao lớn tới đội ngũ phía trước, hướng Tố Tố bước tới. Quân trang màu xanh, thẳng thắn trang nghiêm; đội mũ, huy hiệu mũ lóng lánh kim quang; thân hình, cao lớn khỏe mạnh; khuôn mặt, góc cạnh ràng, da màu đồng, đôi mắt sắc xảo, môi dày, rất đẹp trai, đẹp trai đến mức kinh tâm động phách.

      Tố Tố vẫn nhúc nhích đứng ở nơi đó, vốn ánh mắt rất to lúc này càng mở to hơn, nhìn trai quân nhân càng ngày càng gần, phải bị đẹp trai của ta làm chấn động, mà chấn động tại sao Sở Lăng Xuyên xuất trước mắt ?

      ảo giác hay là hoa mắt rồi hả? Đến khi Sở Lăng Xuyên đứng ở trước mặt , hơi thở đàn ông bá đạo vây quanh , bảng tên ba chữ "Sở Lăng Xuyên" sáng chói làm quáng mắt, mới biết, ảo giác, cũng hoa mắt. Người trước mắt chính là Sở Lăng Xuyên hàng giá ! Trời ơi mau mau giáng tia sét xuống đầu , đem về trở lại ổ chăn coi như chưa từng đến nơi này !

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 8: Nhìn cái gì!

      Lúc Tố Tố hóa đá ở nơi đó, đội trưởng ban nấu ăn và đội trưởng ban thông tin vọt ra, cười toe toét dùng tay lấy túi trong tay Tố Tố, xoay người rời .

      Trong túi đó là quà lần đầu tiên gặp mặt mang cho 007, túi quà kia đều là vật phẩm riêng tư, Tố Tố muốn ngăn lại nhưng kịp rồi, hai binh sĩ này mang quà của đến bên trong đại viện.

      Tốc độ nhanh khiến Tố Tố khâm phục! Ánh mắt Sở Lăng Xuyên trực tiếp mà xấu hổ nhìn chằm chằm vào mặt Tố Tố, khóe môi khẽ nhếch, tựa tiếu phi tiếu, cuối cùng xoay người tới người tiếp tân làm đăng ký xong trở lại bên người Tố Tố, đối với Tố Tố : "Sững sờ cái gì, vào thôi".

      Trong mắt Tố Tố phức tạp nhìn về phía Sở Lăng Xuyên, cũng ý thức được 007 chính là Sở Lăng Xuyên, tin thế giới có chuyện khéo như vậy, cái thế giới hư cấu quen 007 năm nay còn mới quen gần đây là Sở Lăng Xuyên. ", chính là 007?"

      Tố Tố ngơ ngác nhìn Sở Lăng Xuyên, hỏi ra thắc mắc và kinh ngạc trong lòng, cầu khẩn trăm ngàn lần phải là ta, nhưng mà lời đáp kế tiếp của Sở Lăng Xuyên khiến hết hy vọng. Thân thể Sở Lăng Xuyên thẳng tắp, từ cao nhìn xuống vẻ mặt hỗn độn của Tố Tố, trong lòng cảm thấy buồn cười nhưng mặt nghiêm lại, cực kỳ đứng đắn trả lời: " là 007, Khắc Tắc Hào, em còn có thắc mắc gì?"

      Làm sao có thể? Như thế nào khéo như vậy? Tố Tố vẫn tin, muốn tin cùng chuyện trời dưới đất, vẫn tán gẫu hợp ý 007 chính là đồ lưu manh Sở Lăng Xuyên này!

      "Làm sao có thể là ?" Nội tâm Tố Tố cảm thán thốt ra, vẻ mặt ảo não, vẻ mặt buồn bực, vẻ mặt thất vọng.

      ", vào thôi" Sở Lăng Xuyên xong vào bên trong, Tố Tố ở lại cũng xong cũng được, tất cả mọi người nhìn , mà túi quà của bị người lấy rồi, đành phải vào theo. Tố Tố vừa mới vào cửa mấy binh lính đứng ở nơi đó vẫn nhìn cười biết thanh vang dội người nào quát tiếng chào, đồng loạt hướng về phía chào theo lễ nghi, hét: "Hoan nghênh Khắc Tắc Hào! Khắc Tắc Hào vất vả rồi!"

      . Đội hình này, thanh này, từng khuôn mặt và từng đôi lóe sáng bày ra chân thành tha thiết khiến Tố Tố phản xạ có điều kiện cũng dơ tay cúi chào, còn có câu: "Cám ơn mọi người, mọi người vất vả, vất vả rồi".

      Khóe mắt Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố, tiểu nha đầu cũng biết là vì hồi hộp hay là xấu hổ, khuôn mặt nhắn đỏ bừng, giống quả táo chín khiến người ta muốn cắn ngụm. Lại nhìn động tác Tố Tố nghi lễ tôn trọng đội thiếu niên tiền phong, trong lòng cơ hồ cười rút, vẫn như trước nghiêm mặt, cố gắng kìm nén cười.

      Sở trung tá chuyện, tiếp tục về phía trước, mặt Tố Tố đỏ lên, thả tay xuống, cũng vội vàng theo, nhắm mắt theo đuôi phía sau Sở Lăng Xuyên, những tên gia hỏa theo ở phía sau, đường vây xem.

      Hôm nay vừa lúc là chủ nhật, tất cả mọi người cần huấn luyện, nghe thấy trong quân đội có phụ nữ đến, hơn nữa còn là phụ nữ của doanh trưởng, nhao nhao tới nhìn.

      Tiểu đoàn điều tra có nữ binh, toàn là đàn ông thuần túy, nơi này ngay cả muỗi, chuột tùy tiện chạy đến cái cũng là đực. (woa dã man đến thế sao?)

      Phụ nữ, rất hiếm.. Tố Tố cảm thấy mình giống như Đường Tăng trong Tây Du ký vào Nữ Nhi quốc, đều là phụ nữ, chợt đột nhiên đến đây toàn đàn ông, tranh nhau quan sát, nhìn vật hiếm lạ, mà ở trong thế giới đàn ông này, xác thực là hiếm có.

      Sở Lăng Xuyên cảm thấy vui, nhưng mà Tố Tố bị bỏ lại tuốt phía sau, dừng bước lại chờ , Tố Tố cũng vội vàng chạy chậm bước theo sau, sau khi qua từng nhà trật tự, bộ lâu mới đến đến ban tiểu đoàn.

      Sở Lăng Xuyên lên lầu tới phòng nghỉ, Tố Tố nhịn được có chút tò mò đánh giá tất cả trong phòng, đơn giản ngăn nắp, mỗi đồ vật đều được thu xếp trật tự ràng.

      Phòng Sở Lăng Xuyên, đây là lần đầu tiên bị phụ nữ xâm nhập, mà còn là người phụ nữ thích, tiến vào thế giới của , toàn bộ nơi này kiên cường mà thể sắc sảo, mà trước mắt nhu nhược nhược, tươi đẹp, tràn ngập màu sắc.

      Lúc Tố Tố đánh giá xong bốn phía quay đầu vừa lúc nhìn thấy ánh mắt sáng rực e dè của Sở Lăng Xuyên, Sở Lăng Xuyên có né tránh, mà đem cái ghế đặt trước mặt Tố Tố: "Ngồi ".

      Tố Tố cũng khách khí ngồi xuống, qua lại lâu như vậy, lại thời gian dài, thực mệt mỏi. Mới vừa ngồi xuống, Tố Tố nhìn thấy ở cửa người thò đầu ra nhìn , đầu húi cua, mặt hơi đen, lúc cười lộ ra hàm răng trắng, mỗi khuôn mặt đều đáng .

      Sở Lăng Xuyên tới cửa rất khách khí đem cửa đóng lại, trở lại bên người Tố Tố lấy mũ xuống, đặt lên bàn, lộ ra đầu húi cua của . ngồi ở đối diện , đôi mắt đen nhìn chằm chằm vàoTố Tố, giống như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật tốt nhất. Phải thừa nhận rằng hình dáng Tố Tố rất xinh đẹp, đôi mắt to cực kỳ có thần, mắt hai mí, miệng rất , nhìn qua đỏ hồng mềm mại, cái mũi xinh xắn, da thịt trắng nõn, tóc mềm mại đen bóng giống tơ lụa thượng hạng.

      Hôm nay Tố Tố mặc quần bò, thân là áo đơn giản, bên ngoài khoác áo khoác, cực kỳ nhanh nhẹn, nhưng mà giày dưới chân có phần cao, đường dài vậy nhất định thoải mái. "Mệt ?" hỏi.

      "Hơi mệt" Tố Tố cúi đầu, nhìn thấy mắt sáng rực mang theo tính xâm chiếm của . Vốn bởi vì kiện cường hôn kia mà có thành kiến với ta, vì chạy trốn ta mà tới quân đội tìm 007, cũng nghĩ đến, ôm lấy hi vọng với 007 vậy mà 007 lại chính là người thích kia.

      Chán ghét và hợp nhau tổng hợp lại, đối với Sở Lăng Xuyên cũng còn chán ghét nữa. " giúp em thư giãn"

      Bàn tay lớn ngăm đen Sở Lăng Xuyên cầm hai chân Tố Tố đặt ở chân . Tố Tố kinh sợ vùng vẫy la hét: "A, định làm gì?"

      . "Đừng nhúc nhích" Tay Sở Lăng Xuyên buông hai chân Tố Tố, sau đó giúp cởi giày để bên, kiêng dè trực tiếp cầm lấy hai chân đau nhức của Tố Tố. Khoảnh khắc chân Tố Tố bị ta cầm, mặt đỏ lên, trong lòng biết là cảm giác gì, xấu hổ, hoảng loạn, tim đập rộn lên, hoặc là còn có cảm động, vừa giãy giụa vừa gấp: ", cần, tôi mệt, đấy".

      Sở Lăng Xuyên để ý Tố Tố, thủ pháp thuần thục xoa chân Tố Tố, giúp thả lỏng bắp thịt phần chân, lại dùng đôi mắt thâm thúy liếc Tố Tố cái, Tố Tố trừng , cố gắng giữ bình tĩnh, hung dữ che dấu xấu hổ lúng túng của mình: "Nhìn cái gì!".

      Tuy là muốn tìm chút khí thế, mặt sớm đỏ thành mảnh, cho cùng, là phụ nữ, có dũng mãnh đến đâu cũng xấu hổ, huống hồ chân bị người đàn ông xa lạ cầm, có thể mặt đỏ sao? Giãy dụa được, Tố Tố tùy , vì né tránh ánh mắt xấu xa Sở Lăng Xuyên, Tố Tố ngẩng đầu hướng cửa sổ nhìn, vừa nhìn sao cả, nhìn thấy lại khiếp sợ, chỉ thấy vài người đứng bên ngoài cửa sổ.

      đầu húi cua, vẻ mặt cười mờ ám, ánh mắt lóe sáng nhìn và Sở Lăng Xuyên, Tố Tố khỏi mở to hai mắt, xấu hổ và sợ hãi đều quên mất, đây là lầu ba, phía bên ngoài cửa sổ làm sao có thể có người đây? Lúc Tố Tố thu hồi thẫn thờ, mấy đầu húi cua ghé vào ngoài cửa sổ nhìn Tố Tố, chút sợ, vậy mà cười hì hì tự giới thiệu, còn biết sống chết trêu đùa Sở Lăng Xuyên. "Chị dâu, em là chỉ huy đại liên Tần Băng!".

      "Chị dâu, em là chỉ huy nhị liên Từ Hổ!"

      . "Doanh trưởng, chân em cũng đau, giúp em xoa bóp với!".

      "Doanh trưởng, chân em đau, giúp em thư giãn chút.......".

      Tố Tố lúc này mới phục hồi tinh thần lại, bối rối rút chân mình về, may mà Sở Lăng Xuyên cũng túm lại, Tố Tố thuận lợi tránh thoát tay ta vội vàng mang giày lại, Sở Lăng Xuyên nhưng lại đến cửa sổ, mắng: " đám các người muốn bị phạt có phải hay ?".

      "Ha ha.......". Mấy tên gia hỏa gây cười ha ha, nhìn doanh trưởng, nhanh nhẹn từ cửa sổ nhảy xuống. Tố Tố cúi đầu nhìn hai chân mình, dám ngẩng đầu, lúc này di động bàn vang lên, Sở Lăng Xuyên qua bắt máy, lúc Tố Tố ngẩng đầu nhìn Sở Lăng Xuyên, cũng nhìn , trong mắt mang theo ý cười. Môi mở miệng chuyện với đầu dây bên kia: "Mẹ, đừng lo lắng, Tố Tố ở nơi này với con, nhà bên kia con ràng, hôm khác chúng con qua, xin ngài yên tâm, con chăm sóc Tố Tố tốt, vâng, tạm biệt"

      . Sở Lăng Xuyên xong cúp máy, Tố Tố giật mình hỏi: "Mẹ tôi gọi điện thoại tới?".

      Sở Lăng Xuyên sửa lại: "Phải gọi là mẹ ".

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 9: Chờ cưới em

      Hai người gì nữa, Sở Lăng Xuyên giúp Tố Tô bưng nước vào, Tố Tố lau mặt, rửa sạch mệt mỏi, cũng nghỉ ngơi đủ rồi, tinh thần cũng tốt hơn, được binh lính đưa quay trở về .

      Thấm thoát đến lúc thời gian ăn cơm trưa, chính trị viên cùng phó doanh trưởng đều xuất , rất nhiệt tình, mở miệng tiếng gọi chị dâu, nhiều lần sửa lại có kết quả, cuối cùng từ bỏ, chỉ có thể mặc bọn họ.

      Cơm trưa có ở trong quân doanh ăn, Sở Lăng Xuyên dẫn đến quán cơm bên ngoài, cùng chung còn có chính trị viên cùng với hai liên đội. Phó doanh trưởng ở trong doanh trông chừng, phải vắng mặt, nên rất tiếc.

      Lúc ăn cơm, chính trị viên đem Sở Lăng Xuyên khen ngợi đến tận chân trời cái gì là người đàn ông tốt có hai, hai liên đội rất nhiều về câu chuyện hùng của Sở Lăng Xuyên, Sở Lăng Xuyên nghiễm nhiên trở thành doanh trưởng hùng.

      Lúc ăn cơm, hai liên đội uống đến say, được dìu về, cuối cùng chính trị viên trong tiểu đoàn còn có việc, cũng rời , chỉ còn lại Tố Tố và Sở Lăng Xuyên.

      có người khác ở đây, Tố Tố cúi đầu ăn cơm, lời nào, Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố cúi thấp đầu, hỏi: "An Nhược Tố, mời em trả lời , em vì sao muốn cùng cùng ở chỗ?

      Em có vẻ cực kỳ chán ghét , vì sao?".

      Tố Tố ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú Sở Lăng Xuyên, muốn cái gì đó, cuối cùng chỉ là liếc ta cái, chính ta làm chuyện tốt, chính ta biết sao?

      Lại , ai muốn cùng ở cùng chỗ chứ? Sở Lăng Xuyên nhíu mày, đôi mắt đen nheo lại, cực kỳ nghi ngờ hỏi: "Là vì lần đầu tiên gặp mặt cường hôn em?".

      Tố Tố buông đũa xuống, nhíu mày nhìn ta, giọng thầm: "Biết còn hỏi".

      Vẻ mặt Sở Lăng Xuyên nghiêm túc : "Tố Tố, em như vậy đối công bằng. Tìm kiếm Baidu nhìn thử cường hôn em, em cũng cường hôn , chúng ta coi như là huề nhau. (Công nhận mặt là dày á)

      Cho nên, em phải sửa thái độ và cách nhìn của em đối với , nếu em đối xử với rất khôn công bằng" (Editor: Ta trung tá đại nhân à, việc này sao có thể lên Baidu tìm chứ =='')

      "Tôi....... ......." Tố Tố muốn phản bác, nhưng cuối cùng nghĩ ra phản bác lại như thế nào, bởi vì ta rất đúng, cực kỳ có lý, Tố Tố chỉ có thể cam tâm ép buộc ta: "Đồng chí trung tá, tiểu đoàn điều tra các có khoa huấn luyện miệng thế này sao? chết đều thành sống".

      "Em cũng hiểu được có lý đúng ?" Sở Lăng Xuyên nhìn chằm chằm Tố Tố, trong mắt lóe ra ánh sáng sắc sảo, giống như nhìn con mồi: "Khắc Hắc Hào, lúc thấy lẽ điểm kinh ngạc vui mừng em cũng có, chỉ cảm thấy khó tin".

      Tố Tố nhíu mày, nho thầm: "Tôi sợ hãi được ? Đồng chí trung tá, hình tượng tốt đẹp 007 đều bị làm hỏng, tôi cảm thấy chính mình rất may, và 007 như thế nào có thể là cùng người đây, 007 ở trong cảm nhận của tôi rất vĩ đại, vừa mạnh mẽ vừa đáng , ai biết được chính đồ lưu manh như ".

      Tố Tố mới vừa xong, Sở Lăng Xuyên đứng lên, từ cao nhìn xuống Tố Tố, Tố Tố sửng sốt phen, nhìn vẻ mặt ta bình thường, nghĩ rằng, ta phải nổi giận muốn đánh . nghĩ ngợi cảm thấy cánh tay bị kéo , người bị ta kéo dậy, bị ép đứng ở trước mặt ta, Tố Tố biết ta làm gì, muốn tránh thoát bàn tay mạnh mẽ ta, thấy ta nâng lên cánh tay kia tới. Tố Tố nhịn được co rúm lại, cho rằng ta muốn đánh , thấy tay ta ở đỉnh đầu đo, đầu của chỉ tới bả vai ta chút thôi. " cao lớn sao?"

      xong lời thứ nhất vòng qua ôm eo xoay vòng, chỉnh chỉnh quân trang của mình, đứng thẳng tắp, cực kỳ tự tin nghiêm túc : " mạnh mẽ sao?".

      Tố Tố có phần theo kịp hành động của ta, chỉ là trong phút đôi mắt đẹp ngơ ngẩn nhìn đôi mắt đen bóng ta, ta nở nụ cười, nụ cười có chút lưu manh, lộ ra hàm răng trắng, rất đẹp mắt. " đủ cao lớn, đủ mạnh mẽ, em nhất định làm vợ . Còn có, muốn sửa cho đúng lại, chúng ta gặp nhau phải là em may, mà là do duyên phận,là duyên phận hiểu ? Có ai có thể giống chúng ta ở biển người mênh mông gặp nhau, quen biết nhau ? Đây chính là số phận chúng ta ,nha đầu ngốc"

      . Sở Lăng Xuyên xong lại ấn Tố Tố ngồi xuống, giúp gắp thức ăn: " biết ngày mai em làm, cho nên giữ em lại, lát nữa đưa em trở về, trở về cùng em. Ăn cơm, ăn nhiều chút, đường đói bụng".

      Tố Tố đột nhiên cảm thấy người đàn ông này có phần đáng , nhất là màn khoa tay múa chân, cái gì cao lớn mạnh mẽ, có chút hài hước. Bảo ăn nhiều chút, bàn tay to đen cầm đũa giúp gắp thức ăn bộ dáng trông rất ngọt ngào.

      Cái đồ lưu manh này, làm như hoàn toàn có tay để gắp vậy! Nhưng mà cả ngày đều bị ta nắm mũi dẫn , cực kỳ khó chịu a, nhớ lại, Tố Tố đưa tay mò mẫm đầu húi cua của ta, cười tít mắt : "Tốt ha, ra đồng chí trung tá chúng ta có mặt đáng săn sóc như vậy, vậy cũng nên ăn nhiều chút".

      Động tác giúp Tố Tố gắp đồ ăn trở nên cứng đờ, khuôn mặt ngăm đen xuất đỏ sậm, ho khan tiếng, cầm lấy ly trà uống nước, Tố Tố theo dõi mặt , phát rất đáng nghi, nhịn được cười rộ lên: "Ai nha , ngờ đồng chí trung tá còn có thể đỏ mặt, được, tôi phải chụp ảnh kỷ niệm". Tố Tố xong tìm túi mình, tìm điện thoại di động, Sở Lăng Xuyên bấm tay Tố Tố, nghiêm mặt : "Được rồi, đừng giỡn, đồ ăn nguội lạnh cả rồi, ăn cơm nhanh lên".

      Tố Tố muốn tìm điện thoại di động, ta cầm lấy tay rời, Tố Tố cuối cùng từ bỏ, dù sao cũng chỉ là trêu chọc ta: "Tốt, tôi tìm điện thoại di động nữa, nhưng muốn tôi ăn cơm cũng phải buông ra tay tôi ra chứ?". Hai người đồng thời cúi đầu, Tố Tố nhìn thấy tay mình bị Sở Lăng Xuyên bao lấy, tay ta lớn như vậy, lòng bàn tay có vết chai do cầm súng, khớp xương ràng, chứa đầy sức lực.

      Sở Lăng Xuyên nhìn cổ tay Tố Tố, trắng nõn, sáng bóng, lòng bàn tay Tố Tố mềm mại xương, cùng bàn tay to lớn của hoàn toàn trái ngược, có buông ra, ngược lại nắm chặt: "Cứ ăn như vậy ".

      Tố Tố rút ra, đỏ mặt trợn mắt nhìn , lại cầm lấy tay nâng lên quơ quơ, cười vô lại : "Hai ta đều quen biết, cũng phải nhường hai chúng nó quen biết chút".

      Tố Tố trực tiếp hết chỗ . Cũng quản, cầm lấy đũa, dù sao sờ mó cũng mất miếng thịt, hơn nữa, bị cầm tay trái, cũng gây trở ngại cho việc ăn cơm, ăn xong chạy lấy người, rời xa người đàn ông có tính công kích này.

      Cuối cùng Sở Lăng Xuyên dùng tay trái ăn cơm, tay bên phải rời tay Tố Tố, mãi đến khi tính tiền mới lưu luyến buông tay , sau đó lái xe đưa ra bến xe. Lúc gần lên xe, Tố Tố cảm giác Sở Lăng Xuyên nhét thứ gì đó ở trong tay , trong tiềm thức nắm chặt, Sở Lăng Xuyên muốn ôm Tố Tố, nhưng người mặc quân trang chỉ có thể đứng thẳng : "An Nhược Tố, chờ , qua vài ngày về nhà cưới em".

      Tố Tố muốn , ai muốn gả cho , nhưng lời này rất nhiều lần, giống như vào tai Sở Lăng Xuyên, cũng cũng chuyện, xoay người lên xe, bàn tay vẫn mở ra, đợi cho xe khởi động, nhìn thấy bóng dáng ta dần dần biến mất, mới cúi đầu, mở lòng bàn tay, nhìn vỏ đạn làm vòng cổ trong tay, rất đẹp.... ...

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :