1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô dâu của tổng giám đốc - Đại Mạc Tuyết Lan (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 42: em.

      Trong sân, cỏ được chăm sóc rất bằng phẳng, những bông hoa xinh đẹp tranh nhau khoe sắc, ở nơi này mùa hè rất nóng bức, suối phun nhàng phun nước, mang đến chút mát mẻ.

      "Sao biết nhà em?" Đồng Lôi mừng rỡ nhìn , trong mắt tràn đầy nghi ngờ, trong trí nhớ của , xưa nay Lục Tử Hiên chưa từng tới nơi này bao giờ, nhưng bây giờ xác thực là đứng ở chỗ này.

      "Sao em cứ xem thường chồng mình như vậy?" Nhìn bộ dạng của , xem ra quyết định của mình sai, ít nhất tại rất vui vẻ, tay nhàng nhích lại gần mình, khẽ hôn lên gò má : " còn muốn em ở lại bên cạnh nhà của cha vợ sao có thể biết chứ?"

      Đồng Lôi bị lời của làm cho sửng sốt chút.

      Cửa biệt thự mở rộng ra, bóng dáng quen thuộc rơi vào tầm mắt, ba, mẹ còn có An An, những người khác đều là người giúp việc Đồng gia.

      Đồng Lôi hít mũi cái, nếu như Lục Tử Hiên ôm , trực tiếp nhào tới.

      "Ơ, đây phải là Đồng đại tiểu thư của chúng ta ư, thế nào hôm nay có thời gian trở lại. . . . . ." An An lên tiếng đầu tiên, thanh dương quái khí nhạo báng Đồng Lôi, rất ràng còn để trong lòng chuyện Đồng Lôi cho mình leo cây.

      "An An, đừng nóng giận!" Trong lòng Đồng Lôi cũng dễ chịu, dù sao An An mới trở về, vất vả mới gặp, ai biết mỗi lần đều có tình huống phát sinh, hơn nữa gần đây mình luôn bận việc, càng thêm có thời gian theo .

      "Nha đầu chết tiệt kia, thế nào có chồng liền quên chị em tốt rồi, cái người này thấy sắc quên tình nghĩa." Ngưng An An liếc mắt nhìn Lục Tử Hiên, tay kéo từ trong ngực Lục Tử Hiên ra, nếu phải ở chỗ này có nhiều người như vậy, nhất định hung hăng đánh hai quyền.

      "An An, cậu đừng lung tung!" Đồng Lôi thận trọng nhìn lén Lục Tử Hiên cái, lẩm bẩm với An An, mặc dù bọn họ là vợ chồng sai, nhưng quan hệ của bọn họ quá phức tạp, loại lời mập mờ này biết nghe có tức giận hay .

      "Tớ lung tung sao?" An An bĩu môi kháng nghị.

      "An An!" Đồng phu nhân luôn luôn hiền hoà, lôi kéo ống tay áo An An: "Lôi Lôi mới kết hôn, dĩ nhiên thời gian ở cùng chồng phải nhiều hơn chút, chẳng lẽ con để cho nó ngày ngày cùng với con
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 43: Đây chính là .

      Đây phải là lần đầu tiên bọn họ ở cùng phòng, bởi vì cha mẹ Lôi Lôi cương quyết cầu, gì là quá muộn, bọn họ vốn là vợ chồng, cũng có gì để .

      Ăn xong cơm tối, Lục Tử Hiên cùng Đồng Tường trò chuyện phương diện làm ăn kinh doanh, Lôi Lôi cùng mẹ và An An tán gẫu chút chuyện sinh hoạt hằng ngày, ngờ trời khuya lắm rồi, vì vậy mọi người liền trở về phòng của mình, Đồng Lôi và Lục Tử Hiên cũng ngoại lệ.

      Trong căn phòng màu hồng, Lục Tử Hiên lẳng lặng ngồi ở giường.

      Lôi Lôi ở trong phòng tắm lâu, hôm nay lời của vẫn còn quanh quẩn ở trong đầu, ấy mình, nghĩ đến thời điểm trước đây muốn cùng mình thử chút, chẳng lẽ khi đó mình.

      Bây giờ hiểu lầm giữa bọn họ cũng giải trừ, hơn nữa tại vẫn còn ở trong phòng của mình, chẳng lẽ tối nay bọn họ phải, ảo não vỗ vỗ đầu của mình, Đồng Lôi ơi Đồng Lôi, ngươi nghĩ cái gì vậy? Nâng nhiệt độ nước cao lên chút, như vậy có lẻ đoán mò rồi.

      Mè nheo ở trong phòng tắm gần hai giờ, bây giờ đến cuối cùng còn biện pháp nên ngại ngùng ra, mà vẻ mặt Lục Tử Hiên lại nhìn mập mờ, thấy có chút tự nhiên.

      "Lôi Lôi. . . . . ."

      Lục Tử Hiên chậm rãi đứng lên, sau đó cầm tay của , lẳng lặng nhìn , ấy trốn tránh mình sao? vẫn thể tiếp nhận mình sao? Nghĩ tới đây lòng liền đau đớn.

      "Cái đó. . . . . . tắm ." Đồng Lôi có chút xấu hổ, chỉ chỉ phòng tắm sau lưng: "Em pha nước ấm xong, em thử qua rồi, vừa vặn, nếu tắm liền nước lạnh." Nhàn nhạt xong, tay đẩy tới phía cánh cửa kia.

      Lòng Lục Tử Hiên co rút đau đớn lại đột nhiên nhõm, cảm giác hạnh phúc chạy dọc toàn thân, pha nước tắm là chuyện sinh hoạt thường ngày người phải tự dưng mà làm, ấy quan tâm mình chẳng lẽ ấy tiếp nhận mình.

      Trong nháy mắt cửa đóng lại, Đồng Lôi buông lỏng thở phào nhõm, lòng vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ ngực, cuối cùng hề lúng túng nữa, đáng tiếc tay còn chưa để xuống, cảm thấy trước mắt thoáng cái, môi bị người ngậm chặt.

      "Bà xã là tốt!" Lục Tử Hiên vừa hài lòng vừa hôn môi , lúc này mới vui vẻ chui về phòng tắm lần nữa, thoải mái tắm nước nóng dễ chịu của .

      Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy rào rào, Đồng Lôi ngây ngốc đứng ở cửa, thà vuốt cánh môi bị hôn qua, mặt còn có mùi vị của : " kỳ quái!" lầm bầm lầu bầu, những ghét mà ngược lại còn rất mong chờ.

      Khi lục Tử Hiên vừa lau tóc vừa mở cửa phòng tắm ra, liền sửng sờ đứng đó, nụ cười gió xuân nhàng, ngón tay thon dài ngừng vuốt ve đôi môi, miệng nhếch lên nụ cười.

      Sau lúc liền dùng sức lôi vào trong ngực, môi mỏng dán lên chặt, giống như là đợi rất lâu rồi suối ngọt cần được giải khát, vốn
      [​IMG]
      dungggChris thích bài này.

    3. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 44: Ải mỹ nhân.

      Phòng làm việc vô cùng yên tĩnh.

      Lục Tử Hiên cầm bút trong tay, lẳng lặng nhìn chằm chằm tài liệu bàn, trong đầu lại lên bóng hình xinh đẹp, khóe miệng vô thức nâng lên, mấy ngày nay đều cùng ngủ chung phòng, tuy nhiên vẫn nhịn được nhớ nhung , đây là thế nào, mê muội sao?

      Trác Nhiên đẩy cửa phòng làm việc ra, liền nhìn thấy vẻ mặt hồn bay phách lạc của , mặc dù sớm nghe bọn họ nhưng tại nhìn thấy bình thường rồi, nhưng cũng quá thường rồi.

      "Tổng giám đốc. . . . . ." hồi thanh thanh thúy đột nhiên vang lên, Rachel phòng tài vụ ôm đống tài liệu vào, người đến nhìn thấy như vậy đúng là quen, kinh ngạc liên tiếp nên cái gì cũng quên.

      Lấy tay chọt vào sườn của Trác Nhiên giống như hóa đá ở tại cửa, tiến sát lại người , nhàng hỏi câu: "Trợ lý Trác, tổng giám đốc làm sao thế?"

      Trác Nhiên nhún vai cái, hai tay giơ cao, chứng tỏ cũng biết, ra trong lòng sớm cười nghiêng ngả trời đất, Lục Tử Hiên ơi Lục Tử Hiên, ngờ cái người hùng này cũng qua được ải mỹ nhân.

      "Tử Hiên!" Trác Nhiên nhận lấy tài liệu trong tay Rachel, ý bảo có thể rời .

      Lục Tử Hiên che giấu rất tốt, rất nhanh thả bút tay đứng lên: "Tìm tớ có chuyện gì ? Nếu như cậu muốn kể chuyện quan trọng xin lỗi, tại tớ rãnh." Khi chuyện cũng ngẩng đầu lên, giống như ngẩn người vừa rồi chỉ là ảo giác.

      Trác Nhiên lập tức bất mãn, tiểu tử này tại sao có thể như vậy, dù gì lúc trước mình cũng giúp cậu ta, thế nào tại đường tình của rộng mở mình cũng có phần công lao chứ?

      "Hừ, đây là bảng báo cáo tài vụ tháng này." xong đưa tới phần tài liệu.

      Lúc này Lục Tử Hiên rốt cuộc cũng nâng cái đầu cao quý của lên, tương đối thờ ơ, trong nháy mắt lại cúi xuống, lạnh lùng câu thiếu chút nữa làm tức chết: "Để đồ xuống, cậu có thể được rồi!"

      "Này, đừng vô tình như vậy chứ? Chúng ta rất lâu rồi có ra ngoài uống ly rượu, những người đẹp kia ngày ngày đều mong đợi cậu, cậu còn đến nhanh chóng trở thành oán phụ mất thôi." Trác Nhiên tùy tiện đặt mông ngồi ở bàn làm việc của , thân thể nghiêng về phía , còn bất chợt lật tài liệu bàn .

      Lục Tử Hiên lập tức đập cái tay làm loạn của ta, ánh mắt sắc bén quét về phía , Trác Nhiên chỉ cảm thấy cả người run lên, má ơi, lạnh quá, lập tức bò từ bàn xuống, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế đối diện với .

      "Về sau xin cậu nên nhắc tới cái loại địa phương đó trước mặt tớ nữa."

      Trác Nhiên nuốt ngụm nước bọt, còn thuận thế lấy tay móc móc lỗ tai, đây là lời từ trong miệng Lục công tử ra sao? Trước kia rất ít khi về nhà, vừa tan tầm đến nơi nào đấy uống rượu, mặc dù tửu lượng của vẫn như vậy, nhưng trở thành phần trong sinh hoạt của .

      "Wow, ấy luyện được thành ngón tay mềm rồi." Con mắt trợn lớn, dáng vẻ dám tin.

      Vừa nhắc tới Đồng Lôi, mặt Lục Tử Hiên liền lộ ra nụ cười hạnh phúc, mới đến
      [​IMG]
      dungggChris thích bài này.

    4. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      [​IMG]
      dungggChris thích bài này.

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 46: Tớ chỉ giỡn.

      Editor: heisall


      Xe thể thao dừng trước cửa cao ốc cao chọc trời, đây là lần đầu tiên tới đây, "Tập đoàn Lục thị" bốn chữ lớn dưới ánh mặt trời chói mắt như thế, Đồng Lôi theo bản năng lấy tay che kín ánh mặt trời.

      "Tổng giám đốc, tổng giám đốc của Thiên Ân, Uy Liêm đến, trợ lý Trác muốn vừa đến liền qua: "Thư ký rất kinh nghiệm chờ ở cửa, vừa nhìn thấy Lục Tử Hiên liền vội vàng báo cáo, vẫn quên liếc nhìn Đồng Lôi bên cạnh .

      "Ừ!" nhàng đáp tiếng, lanh lẹ xuống xe, sau đó vòng qua sườn xe tới vị trí kế bên tài xế, lịch mở cửa xe cho , vươn tay: "Xuống xe thôi."

      Đồng Lôi nhìn cái, đưa tay khoác lên bên trong bàn tay : " có công việc quan trọng, em có quấy rầy hay ?" biết rốt cuộc muốn làm gì?

      " biết, nhưng em là ngọn nguồn động lực của , làm sao quấy rầy ." ra mỗi ngày đều rất bận rộn, chỉ là rất muốn mỗi giây đều được nhìn thấy .

      Gương mặt Đồng Lôi hơi đỏ lên, nghe đượcsự mập
      [​IMG]
      dungggChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :