1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô dâu của tổng giám đốc - Đại Mạc Tuyết Lan (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 4: Lục gia

      Bầu trời trong xanh, những đám mây trôi lặng lẽ .

      Bên trong biệt thự trước cửa sổ sát đất, người đàn ông mặc áo choàng tắm rộng lớn đứng ở đó tay cắm ở trong túi áo choàng tắm, tay bưng ly rượu, yên lặng nhìn hoa văn chạm trổ ở cửa chính.

      ràng người phụ nữa kia cả đêm cũng có trở về.

      "Tử Hiên, nghĩ gì vậy?"

      thanh dịu dàng ngọt ngào đột nhiên từ phía sau truyền đến, người phụ nữ chỉ quấn chiếc khăn tắm màu trắng, cánh tay mảnh khảnh vòng chặt ở thắt lưng người đàn ông.

      Người đàn ông cũng gì, con ngươi đen nhánh đón ánh mặt trời. Vì vậy người phụ nữ càng thêm to gan tựa đầu dán chặt vào phần lưng của , hai tay còn quên vuốt ve lên xuống.

      "Kim Tư Hàm..."

      Người đàn ông dịu dàng kéo cánh tay người phụ nữ vòng ở bên hông mình ra, xoay người lại.

      "Em đùa với lửa đấy, biết ?"

      "Tử Hiên...."

      Người phụ nữ mừng rỡ ngước mắt, ta biết Tử Hiên vẫn còn ưa thích mình, đêm đó chỉ là tâm tình tốt mới có thể thô bạo như vậy.

      "Tử Hiên, em có đúng hay ?"

      "Thế nào?"

      Người đàn ông kề sát bên tai của ta, phun khí nóng, bàn tay có quy củ vuốt ve xuôi ngược.

      " Vậy liền chứng minh cho em xem, có được hay ?"

      Đôi môi khẽ nhếch lên, người đàn ông nín thở chút, ôm lấy ta, sau đó thả giường lớn.

      Tay người phụ nữ nhàng lướt qua lồng ngực người đàn ông, hơi thở thơm như hoa lan,

      " vẫn còn muốn sao?"

      Vừa mới xong, thân thể cường tráng của người đàn ông liền đè ép xuống, có người đàn ông nào muốn nghe người phụ nữ hỏi mình có được hay , nhất là loại người vừa tuấn lại thành đạt nhiều tiền giống như .

      Phụ nữ nào nắm được điểm này đàn ông vĩnh viễn lựa chọn mình, dù cho đó chỉ là đòi hỏi thân xác, suy cho cùng nhằm vào đàn ông chính là tốt nhất.

      "Vậy để cho em nhìn chút."

      Ngay lúc vận sức chờ phát động chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên chói tai.

      Lục Tử Hiên nhịn được khẽ nguyền rủa tiếng, vất vả mới có hứng thú, cứ như vậy miễn cưỡng bị cắt ngang.

      "A lô!"

      Giọng khá lầ khó chịu, đây chính là kết quả của dục vọng chưa được thỏa mãn.

      "Tử Hiên à, hôm nay về nhà nhé."

      Điện thoại vừa mới nối được, nơi đó liền truyền đến thanh dịu dàng, Lục Tử Hiên vừa nghe biết là ai?

      Nhíu mày cái.

      "Mẹ —— "

      "Hôm nay trai con trở về, muốn con mang theo Lôi Lôi về thăm nhà chút, nhân tiện cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, con cũng rất lâu rồi chưa có trở về nhà..."

      Lôi Lôi? Gọi thân thiết vậy sao? Người phụ nữ này đúng là lợi hại nha, nhanh như vậy thu phục được người của Lục gia, xem ra mình vẫn còn xem thường ta.

      Vô tình khép lại điện thoại di động, vẻ mặt lạnh như băng, tròng mắt lộ ra ánh sáng đáng sợ, đếm xỉa đến người phụ nữ giường, trực tiếp ngồi dậy vào phòng tắm, người phụ nữ nhặt lên quần áo tối hôm qua bị người đàn ông ném mặt đất, cắn cắn môi đỏ mọng mới chịu mặc vào rời .

      Hôm nay có lẽ là ngày tốt lành, ít nhất là đối với Lục gia mà . Bởi vì hai đứa con trai đều trở lại.

      Lục Minh Hạo, con trai cả của tập đoàn Lục thị, là người nhã nhặn, cùng Lục Tử Hiên công tửăn chơi hình tượng là giống nhau. vẫn là hoàng tử ở trong lòng của phụ nữ, quan trọng và bất khả xâm phạm, cũng coi là công tử có tiền, chưa từng có bất kỳ tin đồn nào.

      Trong sân biệt thự truyền đến hồi thanh của xe hơi, ngoài dự đoán chính là hai bóng dáng to lớn đồng thời xuất dưới ánh mặt trời.

      "Đại thiếu gia, Nhị thiếu gia **sớm."
      **sớm: ở đây là lời chào lúc gặp mặt nhau vào buổi sáng[​IMG]

      "Mẹ Ngô sớm."
      ***Thiên Yết: ra ta biết nên gọi người này như thế nào vì từ đầu đến cuối truyện cũng thấy bà áy làm việc gì trong Lục gia. Có vẻ như là tâm phúc của Lục phu nhân chỉ thấy được gọi là "Ngô mụ" nên ta đành để là "Mẹ Ngô" cho thân thiết [​IMG]

      Lục Minh Hạo rất lễ phép lên tiếng chào hỏi, Lục Tử Hiên lại đếm xỉa đến tồn tại của người bên cạnh, sãi bước đến cửa chính.

      Đoán chừng là nghe được thanh xe hơi, **chủ mẫu Lục gia rất hưng phấn từ lầu xuống.
      **chủ mẫu : ở đây đến Lục phu nhân là bà chủ của gia đình họ Lục.

      "Các con ăn sáng chưa? Để mẹ kêu chị Quế làm cho các con, hôm nay cũng cần đến công ty, giành thời gian ở nhà với mẹ."

      Hiếm khi có được hai đứa con trai đều trở lại, Lý Cẩm đương nhiên vô cùng vui vẻ.

      "Con đói bụng."

      Lục Tử Hiên chỉ thản nhiên bỏ lại câu.

      "Ah, tại sao Lôi Lôi có tới đây cùng con?"

      Lý Cẩm tò mò, Lục Tử Hiên là tới đây mình, vẫn còn nhìn phía sau chút, xác định mình có nhìn lầm.

      Lục Tử Hiên chán ghét nhăn mặt nhíu mày.

      "Mẹ ——, hôm nay trai trở về, chúng ta có thể hay đến ấy?"

      Sau đó thẳng lên lầu cũng quay đầu lại.

      Lý Cẩm nhìn như vậy, bất đắc dĩ lắc đầu cái.

      "Đứa này, đoán chừng vẫn còn giận dỗi đây?"

      "Mẹ, đoán chừng là nó còn chưa có thể chấp nhận phải, nó giống như người đàn ông độc thân quý báu, đột nhiên liền biến thành người đàn ông kết hôn, dĩ nhiên cần thời gian để thích ứng chứ? Mẹ ơi, nó ăn sáng, con trai của mẹ cũng bị bỏ đói, sao thấy mẹ quan tâm lo lắng cho con vậy?"

      Vẫn trầm mặc Lục Minh Hạo đột nhiên mở miệng, chọc cho Lý Cẩm cười ngừng, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều.

      *****

      Bên trong gian phòng, Lục Tử Hiên tà mị dựa vào ghế sa lon bằng da , ngón tay thon dài nhàng kẹp ly rượu, vắt chéo hai chân, **ngũ quan ràng hết sức vui.
      **ngũ quan: gồm có mắt, mũi, miệng, tai, lưỡi.

      "Tử Hiên..."

      Đôi môi mỏng của người đàn ông hơi hé mở, vầng trán nhàng nhíu lên, ta chính làngười vừa mới vào Lục Minh Hạo.

      nhàng để ly rượu xuống, ngước mắt.

      "Em nên như vậy!"

      Lục Tử Hiên hơi sửng sờ, ngay sau đó cười ha ha,

      "Rốt cuộc là muốn điều gì?"

      Ngửa đầu uống hớp hết ly rượu, gương mặt thờ ơ như .

      " biết rằng cuộc hôn nhân như vậy, phải những gì em muốn, nhưng nó như vậy, em còn muốn thế nào? Em cũng biết điều ông cụ quyết định, dù cho cha mẹ đồng ý cũng cách nào phản đối."

      tia giảo hoạt thoáng qua trong con mắt của Lục Tử Hiên, rầu rĩ mở miệng:

      "Em biết, ông cụ suy nghĩ gì, lại có thể cứ như vậy đem hôn nhân của em quấy quá cho xong chuyện, nhưng mà nếu ông hi vọng như vậy em cho ông vui mừng."

      "Em cũng nên làm càn, có lẽ người phụ nữ kia có cái gì đặc biệt, có lẽ em cưới ấy cũng phải là chuyện gì xấu."

      Lục Tử Hiên cong môi, thuận tay ném cho ấy tờ báo,

      "Chẳng qua là vì tiền, lại là người phụ nữ vô cùng làm bộ, nào có cái gì đặc biệt?"

      Lục Minh Hạo tò mò nhận lấy tờ báo, đây là tờ báo thương mại, trang bìa chính là hình đám cưới bọn họ, người phụ nữ cúi đầu, gương mặt ửng đỏ, chính là vẻ mặt có chút xấu hổ, thấy rằng khá tốt, ghê tởm chỗ nào?

      " thấy rằng khá tốt."

      Lục Minh Hạo ra ý nghĩ trong lòng, sau đó nhìn cẩn thận lần nữa, cứ cảm thấy rằng dâu có chút quen mắt, giống như gặp ở nơi nào.

      Lục Tử Hiên lắc đầu, lại rót ly rượu lần nữa ——

      biết người đàn bà kia thế nào rồi?
      ChrisPhamthanhhuong thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 5: Sống rất tốt

      Đồng Lôi vội vã quay về biệt thự, tòa nhà trống trơn cho biết người kia có ở nhà, đem lấy chính mình thả vào trong ghế sa lon mềm mại, xiết chặt *ấn đường, thở phào cái sâu, cả người có chút thăng bằng. là từ trước đến nay cũng chưa từng mệt như vậy, hơi ngửa đầu mắt díp lại.

      **ấn đường: điểm giữa hai đầu lông mày.

      Cho đến khi trong sân truyền đến hồi thanh của xe hơi mới phát mình ngủ thiếp , xem bầu trời, lúc ấy khuya lắm rồi.

      Thân ảnh cao lớn của Lục Tử Hiên xuất ở trong phòng khách, Đồng Lôi đứng lên theo phản xạ.

      " về rồi?"

      Trong giọng nghe ra bất kỳ thanh nào, giống như tối hôm qua chuyện gì cũng chưa từng sảy ra.

      Lục Tử Hiên
      Thoáng sững sở, bình tĩnh nhìn vào giống như chưa bao giờ nghiêm túc quan sát qua, nghĩ tới vợ của mình lại còn là báu vật, đáng tiếc, ngón tay thon dài đột nhiên bóp chặt ở cổ Đồng Lôi, khóe miệng ra nụ cười tà mị.

      Tính cách của là khó hiểu, đột nhiên lại như vậy khiến cho Đồng Lôi hoàn toàn có sức chống trả, sức mạnh của là ghê gớm, Đồng Lôi cảm giác mình sắp sửa ngạt thở.

      Ngay khi cho là mình chết lại buông lỏng tay ra, được phóng thích thở dốc từng ngụm, bởi vì hít thở quá nhanh, ho kịch liệt, tại sao ta lại thả mình, ngẩng đầu có chút nghi ngờ, thấy nhìn về phía sau lưng mình, khóe miệng lên nụ cười.

      Bỗng dung, trong lòng có loại dự cảm xấu.

      Quả nhiên ---

      “Thân ái, làm sao hôm nay mới gọi em đến nhà?”

      thanh ngọt ngấy truyền đến từ sau lưng, người phụ nữ mặc áo da báo bó sát người, tay cầm cái chía khóa mở cửa vào, thèm liếc mắt nhìn Đồng Lôi, giống như căn bản tồn tại.

      Lục Tử Hiên rất hài lòng khi thấy thân thể Đồng Lôi cứng ngắc, lướt qua , ôm lấy người phụ nữ, hồi cuồng hôn ở môi ta, đôi tay cũng dừng đốt lửa ở người phụ nữ, người phụ nữ kia chịu được khi như vậy, cả người mềm yếu tựa vào trong ngực của , phát ra thanh xấu hổ.

      “Tiểu tinh, em chính là thoải mái như vậy, tối nay nhất định th thập em tốt.”

      “Ừ, đáng ghét.”

      Người phụ nức khẽ vỗ vào trước ngực , vẫn quên dán vào chặt.

      thanh làm nũng, trêu chọc cùng với tiếng rên tràn đầy lỗ tai của Đồng Lôi.

      Cắn chặt môi dưới, đôi tay bởi vì tức giận mà nắm chặt, mặt trắng bệch:

      “Muốn động dục, xin mời các ngươi trở về phòng, nên ở chỗ này làm người khác ghê tởm.”

      Lúc này người phụ nữ mới phát ra trong phòng có người khác, đôi tay níu cổ của Lục Tử Hiên, nũng nịu :

      “Thân ái, tại sao cho em biết trong nhà có người chứ?”

      Lục Tử Hiên khẽ nhếch môi, cảm thấy ngạc nhiên đối với phản ứng của Đồng Lôi, vốn nghĩ chỉ là con mèo ngoan ngoãn, nghĩ tới là còn mang móng vuốt của Tiểu Miêu.

      nhàng ấn xuống cái hôn ở môi người phụ nữ kia, ngay sau đó ánh mắt nham hiểm chút do dự rơi vào người Đồng Lôi, khinh thường quát khé:

      “Đừng để ý tới ta, chỉ là người quan trọng mà thôi.”

      xong kéo người phụ nữ lên lầu.

      Trong lòng Đồng Lôi bị kiềm hãm, lông mi xinh đẹp có chút bi thương rũ xuống, phải là vẫn luôn biết sao? Mình phải là có quan hệ gì với ta sao? Tại sao lúc nghe ta như vậy vẫn còn cảm giác đau lòng chứ?

      “On gong ong…”

      Tiếng chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, Đồng Lôi lau nước mắt mặt, cầm lên nhìn thấy là ở nhà gọi tới.

      Lấy lại bình tĩnh rồi mới nhấn nút trả lời.

      “Lôi Lôi à, tại sao lâu như thế mới nghe điện thoại vậy? Ở nhà họ Lục quen chưa? Làm sao mà cuộc điện thoại cũng gọi về nhà, hại mẹ và cha con vẫn lo lắng yên chứ?”

      Bên đầu điện thoại kia lập tức truyền đến thanh có chút bận tâm của Đồng phu nhân.

      “Mẹ, con rất khỏe? Mẹ cần lo lắng.”

      xong cố gắng khóc, nhưng mà nghe được thanh của mẹ nước mắt vẫn tự chủ được chảy xuống.

      “Tử Hiên có tốt với con ? Các con hãy cùng đến đây chứ?”

      Đây là điều bà lo lắng nhất, hai người có tình cảm lại muốn cột chung chỗ có được ? Huống hồ Lục Tử Hiên này còn nổi danh là hoa tâm , con ở cùng với cậu ta có thể bị ủy khuất hay .

      “Mẹ, ấy là người rất dịu dàng, đối với con cũng rất tốt.”

      thể cho cha mẹ mình tình huống tại, thứ lỗi cho lời dối của .

      “Như vậy cũng tốt.”

      Đồng Lôi có thể ràng cảm giác được mẹ mình yên lòng, chế nhạo cười cười.

      “Có Tử Hiên ở đấy ? Mẹ muốn với nó mấy câu!”

      Đồng phu nhân tiếp tục .

      cầu của bà khiến cho Đồng Lôi hơi sửng sốt chút, cầm điện thoại di động ngẩng đầu nhìn lầu, ta tại hẳn là bề bộn nhiều việc , nào có thời gian mà nghe điện thoại, ấp úng :

      “Mẹ, ấy bây giờ vẫn chưa về đến. Khi nào ấy trở về con bảo ấy gọi lại cho mẹ.”

      Có trời mới biết, khi những lời này, trái tim thậm chí nhảy ra ngoài, chưa bao giờ dối, ngày hôm nay lại còn láo nhiều như vậy.

      “Như vậy nhé, lần sau rồi hãy , Lôi Lôi…”

      Đồng phu nhân dường như còn muốn điều gì lại bị Đồng Lôi ngắt lời.

      “Mẹ, con còn có việc, con cúp máy trước đây.”

      sợ mình thêm gì nữa nhất định bị lộ, chỉ có thể đánh nhanh thắng nhanh, cho dù như thế nào cũng cắn răng kiên trì chịu đựng. chỉ là vì Đồng thị mà hơn nữa là vì cha mẹ.
      Last edited by a moderator: 15/2/15
      ChrisPhamthanhhuong thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6: Người lãnh đạo mới.

      Khi Đồng Lôi thức dậy, trong phòng Lục Tử Hiên vẫn có động tĩnh gì, tối hôm qua hoạt động nhiều như vậy sáng nay làm sao có thể dậy nổi chứ.

      Thành phố A mới vừa đưa ra thị trường công ty . Hơn hết trụ sở còn là ở trong khu vực thịnh vượng nhất của thành phố A, mười mấy toà cao ốc chọc trời, chỉ có tầng nho này là thuộc về công ty Hằng Thiên.

      Đồng Lôi đứng ở đường cái đối diện toà nhà đồ sộ, ngước nhìn tòa nhà, ngón tay siết chặt chứng tỏ bây giờ rất lo lắng.

      Hít hơi sâu, để xem các đồng nghiệp dùng những vẻ mặt gì khi thấy mình, chắc chắn ra sức trách cho họ biết gia thế của mình. Khi đó chỉ vì muốn để cho người khác cho rằng mình là dựa vào quan hệ mới được vào đây.

      "Thôi, có lẽ họ còn chưa phát Đồng Lôi mình chính là hôn nhân thương mại đâu?"

      Nhưng mà hai nhà Đồng Lục kết thân toàn bộ người ở thành phố A đều biết, tại muốn giấu diếm cũng được, là tự mình chuốc lấy phiền sao? Vỗ vỗ cái trán, hít sâu cái, bước chân bước nhanh...

      Ngay lúc đó, chiếc xe thể thao phi nhanh qua đường cái mà đến.

      Đồng Lôi đề phòng, cả người cũng ngã mặt đất.

      "Làm người ta sợ muốn chết.."

      Phản ứng đầu tiên của Đồng Lôi chính là vỗ ngực cái, đây là lần thứ hai thiếu chút nữa bị xe đụng, nhanh chóng đứng lên, có cảm giác được khác thường, tiếp tục về phía trước. Nhưng mới vừa hai bước, liền cảm thấy nơi mắt cá chân truyền đến hồi đau thấu xương, nhất định là cẩn thận trẹo chân rồi, nhưng vẫn kiễng chân vội vã , phải thấy đau đớn, mà là bị muộn rồi.

      Vừa rồi ở đường cái đối diện làm chậm trễ ít thời gian rồi.

      Xe thể thao vẫn dừng tại chỗ, Lục Minh Hạo vừa định xuống xe nhìn xem ấy có bị thương . ngờ ấy lại có thể tự mình đứng lên rồi, khóe miệng nhếch lên nụ cười, nếu như có nhìn lầm, này chính là người mà lần trước mình thiếu chút nữa đụng chết, quay đầu liếc nhìn tòa nhà, ngờ ấy lại thực làm việc ở đây.

      Có hứng thú?

      Chân cà nhắc, Đồng Lôi vào phòng làm việc, tâm trạng có chút tập trung, thỉnh thoảng vẫn còn liếc đồng nghiệp bên cạnh, cố gắng để tìm bất kỳ đầu mối gì đó khuôn mặt của họ.

      Tiểu Vi bên cạnh hỏi :

      “Đồng Lôi sao thế, sao có phần hồn vía lên mây thế?”

      Đồng Lôi chính là nổi tiếng là làm việc năng động, bao giờ lãng phí chút thời gian để làm việc, thậm chí có thời điểm, có người đàn ông ngưỡng mộ tặng hoa, cũng có thời gian để trả lời.

      Lúng túng thu hồi ánh mắt, đùa cợt mà :

      có gì, còn nữa có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?”

      thanh lớn, có phần có sức lực.

      Tiểu Vi khoan thai xoay người trở lại, đột nhiên lại nhảy lên, làm cho Đồng Lôi hoảng sợ thiếu chút nữa đem vứt bỏ văn kiện trong tay, sợ hãi nhìn ấy, phải là ấy phát ra cái gì chứ.

      “Lôi Lôi, sao chứ?”

      Tiểu Vi quan tâm nhìn , ấy cái gì cũng chưa mà? Làm sao lại phản ứng lớn như vậy.

      Lấy được tài liệu lần nữa, mới phát các đồng nghiệp đều ở đây nhìn mình, lắc đầu cái.

      có việc gì.”

      “Mọi người có nghe ? Công ty chúng ta hôm nay sắp tới người mới, nghe là tốt nghiệp loại giỏi của đại học Havard nước Mĩ, nhận thấy phát triển trong tương lại của công ty chúng ta, muốn tới công ty chúng ta thay thế vị trí Cao quản lý, đảm nhiệm bộ phận quản lý kinh doanh thị trường mới! Nghe trình độ học vấn rất lợi hại, cũng biết là người như thế nào, nếu là chàng đẹp trai tốt rồi, có thể giải quyết tiếc nuối của những người cả ngày gặp được trai đẹp như chúng ta.”

      Tiểu Vi xong trong lòng rạo rực, giống như người mới nhật định phải là chàng đẹp trai, có người nhịn được dội cho gáo nước lạnh:

      “Làm sao biết ta chính là đẹp trai, chừng là chàng xấu xí sao, dù là trai đẹp, người ta cũng coi trọng , ngược lại mỹ nữ Lôi Lôi của chúng ta còn có thể hợp ý.

      Tiểu Vi vừa nghe liền mất hứng.

      “Trư Bát Giới, cho dù tôi có cơ hội, cũng đừng hi vọng, nhìn người như vậy, người đàn ông nhìn thấy cũng chạy, hơn nữa, tôi cũng chưa mình phải gả cho trai đẹp, tôi chỉ là nhìn xem cho con mắt. Thôi , những thứ trai đẹp này có mấy người đáng tin, tôi cũng muốn về sau cả ngày phải chiến đấu cùng “tiểu tam.”

      *tiểu tam: cách mọi người gọi những nàng làm vợ bé… người tình hoặc là cặp bồ với những người có vợ.

      Những lời này của Tiểu Vi thấm sâu trong người của Đồng Lôi, Lục Tử Hiên phải là người như vậy, bên ngoài đống lớn tình nhân, nếu là muốn chiến đấu, sợ rằng mình sớm chết toàn thay rồi.

      Chu Hoan xấu hổ hai má đỏ bừng.

      “Tiểu Vi ngươi chết , cả ngày chỉ mò, về sau cho phép gọi ta là Trư Bát Giới nữa, gọi nữa ta là vả nát miệng ngươi.”

      Tiểu Vi lè lưỡi cái, vùi đầu chăm chỉ làm việc.

      Đột nhiên bóng dáng cao lớn xuất ở trong phòng làm việc, lập tức đưa tới sóng to gió lớn, nhưng người đàn ông này hình như nghe thấy gì, trực tiếp tới bên cạnh Đồng Lôi.

      “Rất đẹp trai nha!”

      “Đúng vậy, đúng vậy…”

      “Chưa từng gặp qua đàn ông nào đẹp trai như vậy.”

      “Nếu là ta công ty chúng ta tốt rồi.”

      Đồng Lôi hề có chút nào chịu ảnh hưởng, cũng biết người đàn ông đứng ở trước mặt nàng bao lâu.

      Hơi thở xa lạ bao quanh, tiếng ồn ào khẩn thiết rốt cuộc khiến tâm tư Đồng Lôi tỉnh lại, có chút hiểu ngẩng đầu, ngờ gặp phải đôi mắt đen mỉm cười.

      Đôi mắt đẹp kinh ngạc, mở to, có thể xác định, mình chưa từng thấy qua người đàn ông trước mặt này, phòng làm việc huyên náo thế này đoán chừng cũng liên quan đến ta, chỉ là cả ngày đều có thế thấy trai đẹp cũng kích động giống như những người khác vậy.

      “Xin hỏi tôi có thể giúp gì?”

      Giọng điệu hết sức chuyên nghiệp.

      Lục Minh Hạo khẽ nhíu mày, khoảng rộng khóe miệng từ từ mở rộng, lần này trở về chỉ muốn tự tìm kiếm phần công việc có tự do của mình, muốn vây ở Lục thị, cho nên mới phải lựa chọn công ty như vậy, ngờ lại gặp phải ấy ở chỗ này, đó là mình hai lần chạm mặt.

      cái tay nhàng ở trước mặt lắc lư.

      sao chớ?”

      Cuối cùng cũng gọi hồi hồn, tia che giấu, rất tự nhiên trả lời.

      “Tôi tới tìm người quản lý của các người.”

      Lời ngẫu nhiên làm cho mọi người nghĩ rằng bị phân tâm.

      “Ah, ở bên kia.”

      Đồng Lôi lễ phép chỉ phòng làm việc của phòng nhân .

      Lục Minh Hạo dịu dàng cười ngỏ ý cảm ơn, nhưng biết cũng bởi nụ cười này của lại mang bao nhiêu tấm lòng của con ở đây, đồng thời bao nhiêu nhìn bóng lưng của thầm thẹn thùng…
      Last edited: 22/3/15
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: ta là giám đốc mới


      Phòng làm việc nhiệt tình giống như cắn thuốc lắc liều cực cao hạ được.

      Mỗi người mỗi vẻ mặt khác nhau nhìn chằm chằm cửa chính của bộ phận nhân , mong đợi chuyện xảy ra.

      "Ken két" Cửa mở ra, ngờ quản lý nhân tự mình đưa ta ra ngoài, : "Các đồng nghiệp, ấy sau này là giám đốc của mọi người, hi vọng mọi người về sau có thể cùng làm việc vui vẻ."

      "Ba ba" Phòng làm việc lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tiểu Vi khinh thường hướng Chu Hoan Hoan gật đầu cái, ánh mắt khiêu khích.

      "Chào mọi người, tôi tên là Lục Minh Hạo, về sau chúng ta là đồng nghiệp, hi vọng sau này có làm gì đúng mong mọi người bỏ qua cho." ta gập người sâu, cười dịu dàng.

      " tốt!" nữ hoa si* hít hít nước miếng, nhoẻn miệng cười nhìn chằm chằm người đàn ông.
      *Nữ hoa si: mê trai ( từ “ mê trai” hơi bị trần tục nên mình giữ nguyên Hán ngữ cho nó văn vẻ tí…hjhj)
      "Đúng vậy, đúng vậy. . . . . ." nữ hoa si khác cũng ngừng gật đầu.

      Chợt người giơ tay, ý bảo ấy có vấn đề cần hỏi, Lục Minh Hạo cười lễ phép: " có vấn đề gì ?"

      "Giám đốc Lục có bạn chưa?" Vấn đề lộ liễu như vậy cũng hỏi ra được, nếu là trước kia nhất định gặp phải ánh mắt khi dễ của mọi người, nhưng hôm nay có chút giống, mọi người dĩ nhiên trừ Đồng Lôi, đều là dáng vẻ mong đợi.

      Đáng tiếc, Lục đại soái ca của chúng ta chỉ là cười cười, trả lời.

      . . . . . .

      Lúc tan việc.

      Đồng nghiệp trong phòng làm việc cơ bản đều về hết, Đồng Lôi ngồi ở nơi đó có dấu hiệu về, tiểu Vi cầm túi xách khỏi có chút kỳ quái.

      "Lôi Lôi tan việc, sao còn về?" Vỗ vỗ bả vai của , giống như là thân mật.

      Đồng Lôi mỉm cười, có chút bối rối sắp xếp bàn làm việc: "Tôi lập tức về, trước ."

      "Được, vậy nghỉ sớm chút." Tiểu Vi gật đầu cái, cầm lấy túi xách ra.

      Đồng Lôi thoải mái hít hơi, chậm rì thu dọn đồ đạc, nhíu nhíu mày, chân còn có chút đau, chút nữa nhất định phải thuê xe , biết ta có ở nhà
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8: Cảm giác giống nhau.

      Khi Đồng Lôi ngồi xe rời , chiếc xe thể thao vội vã từ Cao ốc bên kia chạy như bay đến, cứ như vậy lẳng lặng đậu ở chỗ đó, bên trong xe ngón tay người đàn ông nắm chặt tay lái, ánh mắt u chăm chú nhìn chằm chằm Cao ốc, chỉ sợ khi chú ý bỏ lỡ.

      Nếu phải hôm nay mẹ hạ lệnh, bắt nhất định phải đưa kia về nhà, quản ở đâu? Giương mắt nhìn chút cả tòa cao ốc này, nghĩ Đồng thị kinh doanh khách sạn, chỗ này giống như có sản nghiệp gì, vậy ấy tới nơi này làm gì? hai mươi phút rồi, vẫn nhìn thấy bóng dáng , xem ra cả Cao ốc cũng còn ai rồi.

      Bảo vệ của cao ốc, nhìn xe thể thao vừa tới mà cảm thán, bây giờ người có tiền có phải rất nhiều hay vậy, chiếc xe thể thao mới vừa , tại lại tới chiếc khác, nhưng bây giờ các công ty trong tòa nhà đều tan ca rồi, xe này như thế nào còn lái , lúc này mới lấy dũng khí tiến lên.

      "Tiên sinh xin hỏi có chuyện gì ?"

      Lục Tử Hiên nhíu nhíu mày, thuận thế tháo kính mát, nhìn người trước mặt cái, nhịn được mở miệng: "Tôi ở nơi này chờ người."

      "Chờ người? Nhưng bây giờ cả Cao ốc đều tan ca rồi." Nhìn mặt người đàn ông càng ngày càng đen, bảo vệ nuốt ngụm nước bọt, người đàn ông này xem ra dễ chọc, phải tránh sớm chút.

      "Chết tiệt, ta dám đùa với mình."

      Chỉ nghe được tiếng động cơ xe, xe thể thao sớm biến mất ở phía xa, bên trong xe Lục Tử Hiên nắm chặt tay lái, ánh mắt u nhìn chằm chằm phía trước.

      "Chết tiệt" Tức giận móc điện thoại từ trong túi ra, nhanh chóng bấm dãy số.

      "Alo" Bên đầu kia điện thoại truyền đến tiếng dịu dàng.

      " rốt cuộc ở nơi nào?" Có lẽ chính cũng chú ý, trong giọng của mang theo sốt ruột, mang theo trách cứ, hơn nữa là lo lắng.

      "Tôi ở nhà." Cùng thanh, nhưng có chút đơn lại ít vài phần dịu dàng vừa rồi, còn có chút lạnh lùng.

      "Cái gì?" Lục Tử Hiên khẽ cau mày, sau đó cái gì cũng nghĩ, với bên kia điện thoại: "Ngoan ngoãn ở nhà chờ, tôi lập tức trở lại." Nhanh chóng cúp điện thoại, gia tăng tốc độ, liên tục vượt nhiều cái đèn đỏ cũng biết.

      Trong căn biệt thự đại sáng ngời, Đồng Lôi vùi sô pha, cầm hộp điều khiển ti vi, càng ngừng đổi lại đài, người kia vừa gọi điện thoại cho , ở nhà chờ .

      Trong sân truyền đến tiếng động cơ xe, Đồng Lôi thuận tay tắt TV, thân thể ngồi ngay ngắn, ánh mắt liếc qua cửa chính, bóng dáng cao lớn xuất trong phòng khách, ánh mắt nóng bỏng nhìn quanh phòng khách, khi thấy ngừng lại.

      " về rồi!" Đồng Lôi nở nụ cười cứng ngắc, lên tiếng chào hỏi với , trời mới biết trái tim của , nhảy thình thịch ngừng.

      "Chuẩn bị chút, sau đó trở về Lục gia." Để lại câu , lướt qua , trực tiếp lên lầu.

      Đồng Lôi nhàng thở dài, đứng lên, trở lại phòng ngủ, mấy ngày
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :