1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô dâu của tổng giám đốc - Đại Mạc Tuyết Lan (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 63: bất ngờ.

      Editor: heisall

      Lục Tử Hiên lời giữ lời, lần nữa rót vào số tiền rút ra, khí trầm lặng ở Đồng gia rốt cuộc cũng khôi phục lại những ngày cười, mẹ Đồng cũng quyết định muốn đãi bọn họ bữa lớn, cho người chuẩn bị rất nhiều món ăn.

      biết là cố ý hay là vô ý: "Đồng thị lần này sao chứ?", ngồi xuống trước bàn cơm, mẹ Đồng quan tâm hỏi: "Lần này Lục thị cũng quá kỳ quái, thế nào rút tiền liền rút tiền, còn người con rể kia cũng vậy, Đồng gia xảy ra chuyện lớn như vậy cũng thấy nó giúp tay, tốt là tại nguy cơ được giải trừ."

      "Mẹ!" Đồng Lôi khẽ mỉm cười: "Có thể là Lục thị đột nhiên quay vòng vốn ra, bây giờ phải tốt hơn sao? Người cũng đừng oán trách nữa."

      "Biết con đau lòng, đúng là con dùng được." Hiển nhiên mẹ Đồng còn biết chuyện giữa bọn họ, chỉ biết là trước đó vài ngày Đồng Lôi đột nhiên trở về: "Con trở về thời gian dài như vậy, sao tiểu tử kia tới đón con vậy?"

      Đồng Lôi chỉ là nhàng dừng lại chút, sau đó yên tĩnh ăn món ăn.

      Đồng Tường biết con lúng túng, nhất định là giữa bọn họ lại xảy ra vấn đề gì, vội vàng ra hoà giải: "Được rồi được rồi, con cháu tự có phúc của con cháu, bà cũng đừng quản." xong nhìn Đồng Lôi cái, bất đắc dĩ mà lắc đầu.

      Ăn cơm xong, Đồng Lôi quá mệt mỏi, lập tức lên lầu, trong phòng, Đồng Lôi ngồi ở giường ngủ được, cũng mở đèn, lúc
      [​IMG]




      Chương 64: Ép buộc.

      Editor: heisall


      Ở bên ngoài quanh quẩn lại, cho đến khi thể về nhà, mới bước chân về, khi Đồng Lôi tới cửa biệt thự, lại ngờ phát bên trong đèn sáng rỡ.

      ấy trở lại?

      Cửa vừa mở ra, Đồng Lôi cũng cảm thấy có cái gì đúng, khí rất quỷ dị, gương mặt Lục Tử Hiên u ám, ngồi ở sô pha, con ngươi như chim ưng nhìn chằm chằm vào , nhìn chăm chú khiến vô cùng thoải mái.

      Đây là lần đầu tiên trở lại gặp được .

      " đâu?"

      Đồng Lôi biết đắc tội ở đâu, hôm nay quá kỳ quái rồi, muốn để ý đến , trực tiếp vòng qua chuẩn bị lên lầu.

      Đột nhiên Lục Tử Hiên hét lớn tiếng: "Đồng Lôi, rốt cuộc có đặt tôi ở trong mắt hay ?"

      Đồng Lôi sợ hết hồn, dưới chân thiếu chút nữa giẫm hụt, may là kịp thời nắm tay vịn mới tránh khỏi ngã xuống, tức giận quay mặt lại, nhìn Lục Tử Hiên, phải muốn trở về ư, thế nào tại lại hài lòng? hài lòng đại khái có thể để rời .

      Lục Tử Hiên nhìn lên tiếng, chậm rãi tới trước mặt , ném xấp hình lên mặt của , trầm giọng : " thể chờ đợi như vậy sao, xem ra là tôi xem thường ."

      Đồng Lôi kinh ngạc nhặt hình rơi mặt đất lên, tất cả đều là hình và Lục Minh Hạo thân mật, những thứ này đều mới vừa xảy ra hôm nay.

      " phía chính là , còn có gì để ?" Chân mày Lục Tử Hiên nhíu chặt, bởi vì tức giận mà ngực phập phồng, hai quả đấm nắm chặt bên người.

      Lòng Đồng Lôi bởi vì lời của mà ngã vào địa ngục, ràng là hình ảnh vô cùng bình thường, tại sao in ra lại mập mờ
      [​IMG]
      cô gái bạch dương, Chrisdunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 65: Đưa cơm.

      Editor: heisall

      Đồng Lôi cứ như vậy bị Lục Tử Hiên quên mất, tất cả tin tức về đều thông qua báo chí hoặc TV, thể bội phục đúng là kỳ tài trong kinh doanh, trước đó vài ngày kiện Đồng Lục vốn huyên náo ĩ nhưng liền xử lý thỏa đáng, hơn nữa những truyền thông kia cũng tâm phục khẩu phục.

      Trong lúc đó An An cũng gọi điện thoại tới cho , ra chính là hỏi vấn đề tiền bạc của Lục thị.

      "Lôi Lôi!"

      "An An!" Đối với việc gọi điện thoại lúc này của , Đồng Lôi tia kinh ngạc, giống như sớm biết gọi điện thoại đến: "Có chuyện gì cậu cứ hỏi ?"

      Bên đầu kia điện thoại trầm mặc lúc, tiếp theo có chút xác định mở miệng: "Bây giờ cậu ở đâu?"

      "Ở nhà!"

      "Lục gia?" Đồng Lôi có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề bên đầu kia điện thoại, hồi lâu An An nhàng mở miệng: "Có phải cậu cầu xin Lục Tử Hiên hay ?"

      muốn lừa gạt , cũng biết gạt được , Đồng Lôi dứt khoát thoải mái thừa nhận.

      "Sao cậu lại ngu như vậy, tại sao muốn hy sinh mình? Cậu biết chuyện tiền bạc tớ tự mình nghĩ biện pháp giải quyết, tớ cần cậu làm như vậy." Giọng trách cứ mang theo nhiều lo lắng: "Tại sao tất cả trách nhiệm cậu đều muốn gánh chịu mình, Lục Tử Hiên chính là tên khốn kiếp."

      Nếu như có biện pháp sao có thể kéo dài lâu như vậy, cho tới bây giờ Lục Tử Hiên cũng đánh nếu nắm chắc phần thắng, nếu muốn làm như vậy, khẳng định trước đó an bài tốt.

      Nước mắt tiếng động rơi xuống, cười khổ phen, hít sâu hơi, sửa sang chút tâm tình của mình, muốn làm cho lo lắng: “An An, đừng như vậy? Ban đầu Lục thị rót tiền vào chính là muốn tớ gả cho ấy, tại tớ đột nhiên bỏ chạy, bọn họ dĩ nhiên cũng có thể rút lại tiền, rất công bằng.”

      “Nhưng……”

      đợi An An xong, Đồng Lôi liền cắt ngang: “An An, yên tâm , tớ sao, tại Đồng thị có rất nhiều chuyện chờ cậu làm, ngàn vạn lần cần quan tâm chuện của tớ, còn nữa, cần cho mẹ tớ, tim của bà được tốt, chịu nổi những thứ này.”

      Lần trước bởi vì chuyện lập gia đình của phát tác, bác sĩ , về sau thể bị kích thích nữa, nếu bệnh tình tiếp tục nặng hơn.

      “Tớ biết rồi, nhưng cậu nhất định phải tốt, nếu như xảy ra chuyện gì, nhất định phải gọi điện thoại cho tớ?” An An biết mình căn bản có phương pháp khuyên , chính là nghĩ quá nhiều, chuyện gì đều tự mình gánh vác, sớm muộn gì cũng giúp đổ.

      “Được, tớ biết rồi!”

      Nhìn căn phòng quen thuộc, nghĩ tới từng chuyện trước kia, liền vùi ở sô pha khóc lớn, quên mất toàn bộ mọi thứ xung quanh, chỉ mình yên lặng ở trong khổ sở, cho đến khi loáng thoáng nghe được tiếng chuông cửa, mới phát là buổi trưa rồi.

      Lúc này, ai tới nơi này, đứng dậy mở cửa, là ấy, người em tốt của người kia – Trác Nhiên, nhớ ra , chuyện lần trước còn chưa cảm ơn ?

      “Trác Nhiên?”

      “Sao lại khóc đến đau lòng như vậy?” Khẽ nhíu mày, nhìn ánh mắt sưng đỏ của : “Nhìn con mắt của cũng sưng lên rồi!” tới hơn giờ, nhấn chuông cửa có ai đáp lại, còn tưởng rằng trong nhà có ai, nhưng xuyên qua cửa sổ sát đất lại thấy mình đau lòng khóc ở đấy, khóc đến tim của cũng đau đớn theo.

      Hình như trừ lần đầu tiên mình thấy ấy là khóc, ngoài ra mấy lần khác đều là khóc đến đau lòng, từ trước tới nay cũng biết ra nước mắt của phụ nữ nhiều như vậy.

      xin lỗi, tôi biết đến?” Cúi đầu, tựa như đứa bé làm sai chuyện gì, trong lòng Trác Nhiên cảm thán, phụ nữ giống như đứa bé vốn chính là dùng để thương , nhưng, aiz……

      “Được rồi, định để tôi vẫn đứng ở chỗ này chứ?” muốn nhìn thấy bộ dạng đau lòng của , Trác Nhiên trêu đùa : “Vậy căn bản cũng hoan nghênh tôi.”

      “A…… xin lỗi, mời vào!” Đồng Lôi luống cuống tay chân chuẩn bị dép lê cho , lúng túng vì mình thất lễ.

      cần luôn xin lỗi, tôi phải dễ giận như vậy đâu?”

      này sao lại luôn xin lỗi, đến lỗ tai của cũng muốn nổi chai rồi, có thể cưới được người vợ như vậy, đáng tiếc người khác……

      “Cảm ơn về chuyện lần trước!”

      Sau đó Trác Nhiên mới phản ứng, khóe miệng nhếch lên, cười tà mị: “Nếu muốn cảm ơn tôi, vậy lấy thân báo đáp là được, dù sao tại tôi cũng thiếu người vợ.”

      “Éc……” Đây là người thứ hai lấy thân báo đáp với ?

      Nhìn gương mặt kinh ngạc của , Trác Nhiên khẳng định mình làm sợ, cười cách tự nhiên : “Được rồi, tôi chọc thôi, nhưng ngàn vạn lần đừng tưởng là , được rồi, đây là thức ăn.” xong ném túi nilon tay cho , còn mình nghênh ngang vào nhà.

      Đồng Lôi nhận lấy túi nilon đưa tới, nhàng thở dài, đứng dậy vào phòng bếp, lúc ra thấy Trác Nhiên vùi ở đó xem ti vi, sửng sốt chút, sau đó hỏi: “Sao biết tôi chưa ăn cơm?”

      Trác Nhiên cười tà tứ: “Tôi rồi, nên lấy thân báo đáp, tôi thừa biết .”

      sao?” Ánh mắt hi vọng lập tức ảm đạm xuống, còn tưởng rằng là người kia? Lắc đầu cái, đừng nghĩ nhiều như vậy, quả nhiên đói bụng.

      loạt động tác mới vừa rồi của cũng rơi vào trong mắt Trác Nhiên, trong lòng ngừng cảm thán, hai người kia ràng nhau, tại sao lại muốn hành hạ lẫn nhau? hiểu nổi, xem bọn họ khổ sợ như vây, bản thân quyết định nên người nào? Nhưng nào đâu biết, tình này muốn tránh cũng trốn được.

      Ánh mắt Trác Nhiên vẫn nhìn Đồng Lôi xử lý bữa cơm trưa, nhìn bộ dạng của , là đói thảm, nếu hôm nay mình đưa cơm tới đây chắc phải cũng ăn chứ?

      Khi dọn dẹp tất cả thỏa đáng, Trác Nhiên mới nhớ tới phải về, căn cứ vào lễ phép còn phải cảm ơn, Đồng Lôi đưa ra cửa, trước khi Trác Nhiên nhìn muốn lại thôi, nhưng cuối cùng hề gì?

      Chương 66: thất hứa.

      Editor: heisall

      Sáng sớm, Đồng Lôi thức dậy liền đến trong phòng bếp, cũng phải người phụ nữ đảm , tại trong tủ lạnh nhét đầy đồ ăn mà mình đoán chừng phải ăn trong tháng.

      tò mò, sao Trác Nhiên lại biết trong tủ lạnh nhà có đồ ăn, ngày đó đưa cơm xong, ngày thứ hai chỉ thấy lại giơ lên túi đồ lớn, nhét đầy cả tủ lạnh.

      Cả quá trình đều mình bận rộn, mà chỉ có thể sững sờ đứng bên, trong nháy mắt kia, còn tưởng rằng mình đứng lộn chỗ?

      ra có người cảm thấy rất tốt, đáng tiếc phải là người mình thương .

      Aiz……, lắc đầu cái, cần suy nghĩ nữa.

      Đột nhiên, chuông điện thoại nhà reo lên.

      “Mới sáng sớm ai gọi điện thoại?” Đồng Lôi đặt bữa ăn sáng làm xong lên bàn, sau đó nghi ngờ cầm điện thoại lên: “Alo, xin chào, xin hỏi muốn tìm ai?”

      “……” Đầu bên kia điện thoại là mảnh trầm mặc, Đồng Lôi nghi ngờ, tại sao chuyện, chẳng lẽ là điện thoại hư, cầm điện thoại lên nhìn, hư chứ?

      Chỉ là theo lễ phép, nhàng với đầu bên kia điện thoại: “Alo, xin hỏi muốn tìm ai?” Trả lời vẫn là trầm mặc, Đồng Lôi thầm trong miệng: “Kỳ quái, gọi điện thoại sao lại chuyện?” Thuận tay vừa muốn cúp điện thoại.

      “Trong nhà chẳng lẽ còn có người khác sao?” Trong nháy mắt muốn cúp máy, bên đầu kia điện thoại có người lên tiếng, hồi thanh quen thuộc vang lên ở bên tai.

      Đồng Lôi nghĩ tới Lục Tử Hiên gọi điện thoại cho mình, nhanh chóng để điện thoại vào bên tai, thanh che giấu được kích động, câu: “Tử Hiên!” Sau đó cái gì cũng ra được.

      “Hôm nay nhà bên kia tụ họp, mẹ chúng ta trở về ăn cơm.”

      “À, tôi biết rồi, nhưng……” rất muốn hỏi, trở về đón sao, tuy nhiên lại hỏi được, biết từ lúc nào hai người lại lạnh nhạt như vậy? Chẳng phải là vẫn luôn lạnh nhạt sao? Trong lòng thầm giễu cợt.

      “Năm giờ, tôi về nhà đón .” xong trực tiếp cúp điện thoại, còn Đồng Lôi vẫn cầm chặt điện thoại, thể tin vào tai của mình, nên hận , hận đối với Đồng thị, đối với mình như vậy, tuy nhiên lúc nghe về nhà đón mình, trong lòng khỏi kích động.

      Bây giờ có phải rất thấp hèn hay ?

      Thời gian trôi qua rất nhanh, Đồng Lôi rót ly trà, yên lòng uống, hơn nữa thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ đến lát nữa phải đối mặt với người đàn ông kia, trong lòng khỏi có chút mong đợi còn có lo lắng, biết nên làm sao đối mặt với .

      “Ong ong ong……” Điện thoại di động chợt vang lên, Đồng Lôi nhìn cũng nhìn liền bắt máy: “Tử Hiên……”, gương mặt nở nụ cười đầy hạnh phúc.

      “Lôi Lôi, hai!” Đầu kia truyền đến thanh dịu dàng đầy từ tính của Lục Minh Hạo.

      hai, em còn tưởng rằng……” Lục Minh Hạo cảm thấy rất thanh thất vọng của , có chút trêu ghẹo : “Thế nào, vừa nghe là nên thấy rất thất vọng?”

      phải vậy!” Đồng Lôi vội vàng giải thích, muốn làm hiểu lầm.

      “Ha ha, nha đầu ngốc, trêu chọc em thôi? Bây giờ ở nhà sao?” Đầu bên kia truyền đến tiếng cười sang sảng của Lục Minh Hạo.

      “Là sao, phải phải về nhà tụ họp sao?” Đồng Lôi ngẩng đầu nhìn đồng hồ tường nhíu nhíu mày, bây giờ năm giờ rưỡi rồi, Tử Hiên năm giờ về nhà đón mình.

      “Ừ, mẹ lo lắng cho em, tới đón em, bây giờ ở ngoài cửa nhà em!” Cái gì, câu trả lời bất ngờ khiến Đồng Lôi biết phải làm sao, xoay người nhanh, quả nhiên biết lúc nào ngoài cửa có thêm chiếc xe thể thao, người đàn ông tuấn cầm điện thoại đứng ở đó.

      hai……” , Đồng Lôi lập tức mở cửa, vừa đúng lúc Lục Minh Hạo thấy ra ngoài mở cửa, vì vậy cúp điện thoại, sải bước về phía , mới gặp bao lâu, giống như qua mấy đời.

      Thấy vẫn mặc quần áo ở nhà, chân mày khẽ vặn: “Sao em còn chưa thay quần áo?”

      “A, em quên!” Đồng Lôi nhìn theo ánh mắt của , mới phát chỉ lo chờ Tử Hiên, ngược lại quên thay quần áo, thừa dịp bây giờ còn chưa trở lại, nhanh thay: “ hai, ngại quá, em ngay bây giờ.” xong cũng mời vào nhà, liền chạy lên lầu nhanh.

      Lục Minh Hạo cũng để ý, mình lẳng lặng đứng ở trong đại sảnh, thuận thế quan sát cả biệt thự, trong lòng khẽ đau đớn, biết nguy cơ của Đồng thị được giải quyết, thế nhưng mấy ngày này trải qua có tốt ?

      hai!” Đồng Lôi thay xong quần áo ra ngoài, lại thấy Lục Minh Hạo mình ngây ngô ở trong phòng khách.

      thôi, đoán chừng mẹ sốt ruột chờ.” Lục Minh Hạo hít sâu hơi, cố buông lỏng cười cười với .

      Đồng Lôi chần chờ tiến lên, bĩu bĩu môi, Tử Hiên về nhà đón , mặc dù thời gian trễ, có thể là hôm nay chuyện ở công ty quá nhiều, cho nên đến trễ, nếu tại cùng hai, Tử Hiên trở về gặp làm thế nào?

      “Được rồi, chẳng lẽ em muốn làm mẹ lo lắng sao?” biết Lôi Lôi là hiếu thuận, nếu mình như vậy, nhất định nguyện ý , quả nhiên, mặc dù tình nguyện, Đồng Lôi vẫn lên xe.

      Trước khi nhìn lại biệt thự, trong lòng hơi thất vọng, thất hứa rồi!
      Last edited by a moderator: 20/5/16
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 67: Vị khách ngoài ý muốn.

      Editor: heisall


      Nơi này phải là lần đầu tiên tới, theo đạo lý cũng có thể coi như là nhà của , nhưng vẫn cảm thấy xa lạ.

      Tụ họp còn chưa bắt đầu, hôm nay chỉ đơn thuần là gia đình tụ họp, bởi vì Đồng Lôi phát lần này rất ít người, cơ bản cũng là mấy người Lục gia, ngay cả lần trước khi tới đây còn nhìn thấy mấy bóng dáng lạ lẫm lần này cũng có.

      "Lôi Lôi, con tới rồi? Ai da, nhìn con này, mới mấy ngày thấy sao lại gầy vậy?"

      Vừa mới vào cửa, Lý Cẩm liền nhiệt tình kéo , quan sát từ xuống dưới, bộ dạng thương tiếc, làm nhịn được ê ẩm lỗ mũi, thân mật lôi kéo tay của bà.

      "Mẹ!" liếc nhìn Lục Chấn Đông ngồi ở ghế sa lon xem báo, nhàng gọi tiếng: "Ba!"

      "Ừ!"

      Lục Chấn Đông cũng ngẩng đầu, chỉ đáp tượng trưng tiếng, Lý Cẩm lập tức bất mãn: "Tôi ông có thể đừng xem tờ báo kia nữa được hay , nghe thấy con dâu chào ông sao?"

      Phụ nữ đều như vậy, Lục Chấn đông sớm thành thói quen, biết nhưng thể trách, thân thể vẫn ngồi ngay ngắn vững vàng như cây tùng bách tại chỗ đó, bị quấy rầy chút nào.

      Mắt thấy Lý Cẩm nổi giận, Đồng Lôi liền vội vàng kéo bà: "Mẹ, mẹ Ngô hình như có chuyện tìm mẹ? Đúng mẹ Ngô?" xong quên nháy mắt với mẹ Ngô, mẹ Ngô lập tức hiểu ý.

      "Phu nhân. . . . . ."

      Lý Cẩm mặc dù nửa tin nửa ngờ, vẫn theo sau lưng mẹ Ngô rời .

      "Ba hình như hiểu , tại sao ông cụ lại chọn con?" Đột nhiên sau lưng vang lên hồi thanh hùng hậu, làm sợ hết hồn, xoay người mới phát , Lục Chấn Đông mới vừa ngồi đọc báo chẳng biết lúc nào đứng ở phía sau của .

      "Ba?"

      Ông cụ, hình như kể từ sau khi Đồng Lục kết thân, xưng hô này nghe qua rất nhiều lần? Chỉ là vẫn biết cái người mà mọi người Lục gia vô cùng tôn kính vì cái gì lại chọn , ra trước kia và người của Lục gia có bất kỳ quan hệ nào.

      "Lôi Lôi, baa, các người chuyện gì?"

      Lục Minh Hạo đổi thân quần áo vô cùng tùy ý, mặt mỉm cười tới phía bọn họ, như vậy giống như là hoàng tử ra
      [​IMG]
      dungggChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68: đôi dở hơi.

      Editor: heisall

      Kể từ khi Lục Tử Hiên dùng Đồng thị uy hiếp , trong lòng có lẽ vẫn còn hận , tuy nhiên nó bị tình sâu đậm che giấu , ngày đó thấy dẫn Tô Mạt xuất trước mặt mình, lòng của thoải mái.

      mình đứng cầu vượt, nhìn xe dưới chân qua lại đường phố, tâm tình khỏi rối rắm.

      "Lôi Lôi!" thanh quen thuộc vang lên từ sau người.

      Đồng Lôi xoay người: " hai. . . . . ." Lục Minh Hạo thế nhưng lại đứng ở sau lưng , gương mặt lo lắng nhìn .

      "Sao hai lại ở chỗ này?" Đồng Lôi có chút nghi ngờ, lúc này, sao lại ở chỗ này, sao biết mình ở nơi này?

      biết, mấy ngày nay Lục Minh Hạo vẫn chú ý đến , lo lắng cho , đặc biệt là sau lần Tô Mạt xuất tại nhà lớn: "Gần đây có khỏe ? Nhìn em lại gầy thành ra như vậy rồi? Gần đây ăn ngon miệng sao?" Bất tri bất giác đưa tay lau gò má làm mình đau lòng.

      Đối mặt với Lục Minh Hạo như vậy, Đồng Lôi đột nhiên cảm thấy có chút áy náy, cũng có né tránh bàn tay của , trước mắt ra mảnh sương mù: " hai, đừng như vậy?"

      Cuối cùng Đồng Lôi ngồi xe của Lục Minh Hạo trở về, bởi vì dạo ngày, hay biết ngủ thiếp , khi tỉnh lại, trời tối đen, ngồi ở bên trong xe ngủ thiếp , người đắp cái áo khoác, mà Lục Minh Hạo dựa vào sườn xe, bên chân tàn thuốc rơi đầy đất.

      Đồng Lôi nhíu nhíu mày, đẩy cửa xuống xe, ban đêm đầu thu, gió đêm mang theo hơi lạnh nhè , lấy áo khoác người xuống, tới.

      " hai, cảm ơn !" Cầm áo đưa lên.

      Khi Đồng Lôi cầm áo đưa tới, cánh tay của chợt duỗi ra cái ôm vào trong ngực.

      " hai. . . . . ." Đồng Lôi tuyệt đối ngờ có hành động như vậy, có chút kháng cự, đôi tay chống đỡ trước ngực .

      "Để cho ôm lát!" thanh dịu dàng vang
      [​IMG]
      dungggChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69: Có thai.

      Editor: heisall


      Lục Minh Hạo ngồi ghế sa lon vừa thưởng thức trà vừa len lén nhìn bóng dáng trong phòng bếp, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tiểu thư nhà giàu biết nấu cơm .

      Biệt thự hề thiếu đầu bếp, nhưng Lôi Lôi lại muốn tự mình nấu, Lục Minh Hạo ngăn cản được , có lẽ cũng có chút lòng riêng, Tử Hiên nhất định thưởng thức qua thức ăn làm, cũng muốn nếm thử chút.

      "Có phải cảm thấy ấy rất tốt hay ?" An An vừa gặm quả táo, vừa nhìn theo ánh mắt của : "Thức ăn Lôi Lôi làm ăn rất ngon đấy, nhưng đáng tiếc, người khác biết quý trọng mà thôi."

      "Chậc chậc chậc!" Thấy bộ dạng giống như tham ăn của , Lục Minh Hạo thẳng thắn lắc đầu, chép chép miệng, kỳ quái : " biết tốt ở chỗ nào, Lôi Lôi lại có thể là chị em tốt với ." Lúc chuyện mắt vẫn nhìn An An từ xuống dưới.

      ". . . . . ." An An tức giận, ngờ cái cái tên Lục Minh Hạo này mở miệng lại lợi hại như vậy, ánh mắt chợt lóe, miệng nhếch lên: "Aiz, đáng tiếc, là đáng tiếc, ai nghĩ tới Lục đại công tử tác phong nhanh nhẹn, nhưng ra là người đàn ông độc miệng, cũng biết có phải ánh mắt của người đời bị mù hay nữa?"

      ". . . . . ."

      "Được rồi, biết hai người các người khi nào gặp mặt nhau mà có thể ầm ĩ đây?" Đồng Lôi bưng món ăn cuối cùng lên bàn, nhìn Lục Minh Hạo ở trong phòng khách thở phì phì, chẳng biết tại sao lại đặc biệt đồng tình, ràng là công tử nhã nhặn, là khổ cho khi phải ở đây đấu đá với .

      "Chỉ cần ta tranh cãi với tớ, tớ cũng tranh cãi với ta." An An nhảy hai bước đến trước bàn ăn, vô cùng vội vàng cầm đôi đũa lên ăn.

      "Ai muốn tranh cãi với !" Lục Minh Hạo bất mãn gầm tiếng.

      Đồng Lôi bất đắc dĩ nhìn hai người bọn họ cái, có cách nào với bọn họ.

      Vốn tưởng rằng khi ăn cơm hai người bọn họ yên tĩnh chút, đáng tiếc, đây chẳng qua là ý nghĩ xa vời, đôi đũa của hai người cũng chưa từng dừng tranh nhau, đối với lần này Đồng Lôi giả vờ như thấy.

      "Lôi Lôi, sao em ăn thịt, đây!" xong gắp miếng thịt bỏ vào trong chén của , Đồng Lôi ngẩng đầu liền thấy đôi mắt Lục Minh Hạo cười cười.

      "Lôi Lôi, cậu
      [​IMG]



      Chương 70: Tới đúng lúc.

      Editor: heisall


      Sắc trời tối hoàn toàn, tầng cao nhất của tập đoàn Lục thị, xuyên qua cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao, Lục Tử Hiên đứng trước cửa sổ, đôi tay cắm vào túi quần.

      Dưới chân là đường phố qua lại dứt, lấy ra cái hộp giấu ở trong túi lâu, bên trong là cặp nhẫn "Tình
      [​IMG]
      dungggChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :