1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô dâu bất đắc dĩ - Thiền Tâm Nguyệt (326 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 56: Vừa Rồi Là Ai


      Edit : Wynnie

      Beta : Phong Vũ

      “Mua được là chuyện, cậu mua tặng mình lại là chuyện khác. Mình mặc kệ. Cho dù là vịt quay cũng phải đem về cho mình con.”

      “Cậu đúng là ăn tạp.”

      “Đúng vậy, nếu cậu mang về, mình ăn luôn cậu.”

      “Được, ràng tớ cũng kết hôn. Cậu cũng mặc kệ gia đình. Sau này hai chúng ta ở cùng nhau .”

      “Xí” Avatar của Trịnh Thất Muội nhấp nháy: “Mình đây chưa muốn làm les.”

      Ha ha ha ha. Tả Phán Tình trận cười ha hả: “Làm les cũng có gì xấu. Ít nhất cũng cần sinh con.”

      “Wey — đúng rồi. Cậu thu phục được người nhà của tên cảnh sát thối kia chưa hả? Nếu chưa, cậu cũng đừng về đây nữa. Rất mất mặt mình.”

      “Biến . Tớ thu phục, là mất mặt tớ, liên quan gì đến cậu?”

      “Đương nhiên là có liên quan. Mọi người đều biết chúng ta như chị em ruột, nếu cậu ngay cả gia đình chồng cũng xử lý được, ảnh hưởng đến giá cả thị trường của mình.”

      “Há há.”

      Tả Phán Tình chịu nỗi bật cười thành tiếng, Thất Thất này đúng là biết tán dóc mà. Vừa định hồi , chợt phát xe ngừng lại.

      Quay qua liếc nhìn Cố Học Văn, đôi mắt sáng hơi híp lại, chính trực nhìn thẳng vào . Ánh mắt đó khiến nhịp đập trái tim Tả Phán Tình đột nhiên chậm lại, nụ cười mặt cũng cứng đơ ra.

      Chú ý thấy vẻ mặt biến hóa của . Sắc mặt Cố Học Văn lại tối xầm xuống.

      “Tới rồi à?” Tả Phán Tình nhìn ra ngoài, định xuống xe phát cửa xe vẫn mở được. Quay lại nhìn Cố Học Văn, vẫn còn nhìn chằm chằm.

      xuống xe?”

      Vẫn im lặng, lúc Tả Phán Tình muốn nổi bão, đột nhiên mở miệng: “Vừa rồi là ai?”

      Là ai mà có thể cười đến mức vui vẻ như vậy?

      liên quan đến .” thích giọng điệu của , Tả Phán Tình từ chối trả lời: “Tôi muốn xuống xe.”

      Cố Học Văn nhúc nhích, Tả Phán Tình liếc : “Rốt cuộc cho tôi xuống xe phải ?”

      Ánh mắt hai người giao nhau, ngọn đèn mờ ảo trong xe, làm Tả Phán Tình nhìn được nét mặt của Cố Học Văn. Máy điều hòa trong xe cũng tắt. lại cảm giác có chút lạnh lẽo.

      “Bạn của tôi.” Tả Phán Tình cũng tại sao phải thỏa hiệp, giọng cũng khí thế như ban nãy: “Trịnh Thất Muội. Cùng chơi từ . Cũng là bạn học.”

      xong, nhiệt độ trong xe dường như tăng lên ít. Tả Phán Tình trong lòng ấm ức bốc khói: “Bây giờ có thể mở cửa xe chưa?”

      Bực bội, Tả Phán Tình xuống xe liền về phía trước. Vừa hay lúc này lại ngừng bán vé. thấy Cố Học Văn bỏ , rất nhanh trở lại.

      thôi.” Kéo tay vào trong.

      Định vung tay ra, nhưng lại bị kéo vào cửa. Nét mặt Tả Phán Tình sau khi vào lại đổi thành hiếu kỳ: “Đây là Thiên Đàn, vậy Bức tường hồi ở đâu?”

      “Chính là ở đây.” Cố Học Văn mang đến trước bức tường: “Đây chính là Bức tường hồi trong sách giáo khoa của .”

      Tả Phán Tình thề, nghe được cái giọng gần như là chế nhạo của Cố Học Văn.

      Liếc mắt, cũng lười tranh chấp với người như vậy. bước nhanh đến trước Bức tường hình tròn vươn tay sờ sờ. Xoay người, liếc nhìn Cố Học Văn.

      “Này. giúp tôi thử chút được ? đến ở bên kia. Tôi xem thử xem có đúng là có thể nghe được ?”

      Cố Học Văn đứng bất động. Tả Phán Tình vươn tay đẩy cái: “ mà. ở bên kia. Tôi xem thử tôi có nghe được gì .”

      ——————

      Hết chương 56

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 57: Đúng Là Vô Vị


      Edit : Wynnie

      Beta : Phong Vũ

      Tả Phán Tình nhìn vẫn còn đứng ở đó, vẻ mặt hơi lạnh xuống: “Hừ, muốn thôi. Tôi tìm người khác.”

      Quay , Tả Phán Tình quyết định tìm những người khác.

      Đôi chân dài của Cố Học Văn vừa bước bước chắn ngang trước mặt : “ đứng đây chờ chút.”

      Tả Phán Tình bỉu môi, nhìn về phía bên kia. đứng ở đó bất động. Rất nhanh, Cố Học Văn đến bên kia của Bức tường.

      Tả Phán Tình đem lỗ tai dán lên tường, trong lòng thầm nghĩ xem Cố Học Văn những gì, lát sau, nhận được thanh nào, nhìn về phía bên kia. Cố Học Văn đứng bất động ở đó.

      “Này. chứ.” Giọng rất . Chờ nghe Cố Học Văn gì.

      Lại đợi hồi, rốt cuộc nghe được ba chữ.

      “Tả Phán Tình.”

      Ặc. Tả Phán Tình sững sốt chút, ba chữ kia rất ràng, Bức tường hồi thần kỳ. Có điều, người kia vô vị. đến Bức tường hồi rồi, bộ nhiều lời chút chết sao?

      Đứng hồi, còn tiếp tục chờ thêm tiếng vọng lại Cố Học Văn qua.

      thôi. Chúng ta vào bên trong tham quan.”

      phải đóng cửa rồi sao?” Tuy vậy, nhưng Tả Phán Tình vẫn ngoan ngoãn theo sau Cố Học Văn.

      bất ngờ, giờ này mà vẫn còn mở cửa cho khách du lịch.

      Vào bên trong điện thờ thứ gì cũng khiến rất ngạc nhiên. Thỉnh thoảng lấy điện thoại ra chụp hình lại. Cố Học Văn để ý, toàn chụp các tô-tem.

      Chẳng hạn như vân tường. Chẳng hạn như phù hiệu, những hoa văn kia thực ra ở đâu mà chẳng có. Thậm chí là trang trí tay vịn lan can, cũng đều chụp lại.

      Lúc chụp ảnh, ánh mắt Tả Phán Tình rất chuyên tâm, vẻ mặt còn nghiêm túc. Chìm đắm trong suy nghĩ của mình nên hoàn toàn nhìn xung quanh, chỉ tập trung vào các bức hình.

      Từ nội điện cho đến tay vịn bên ngoài cái nào cũng chụp lại, mất bao nhiêu thời gian cũng chú ý tới. Cuối cùng đứng ở ngoài điện, chụp toàn cảnh.

      “Nếu Thất Thất ở đây tốt rồi, có thể giúp mình chụp toàn cảnh.” Đôi mày thanh tú hơi nhíu, di động tay bất ngờ bị người khác đoạt mất.

      “Này–”

      Muốn gọi, xoay người liền thấy Cố Học Văn đứng sau , mặt chút biểu tình nhìn , cuối cùng nhắc di động lên.

      đến đó đứng .”

      “Cố Học Văn–” ta sao còn ở nơi này? Tả Phán Tình có chút kinh ngạc. còn tưởng rồi, bây giờ nhìn cũng có chút đáng khen.

      chụp?”

      Chăm chú nhìn ánh mắt , ngọn đèn chiếu xuống vẻ mặt đồng nhất với biểu tình, thể biết được có phải bực mình hay .

      Nhìn điện thoại mình tay . Tả Phán Tình lui về sau mấy bước, khi xoay người đối mặt Cố Học Văn, chợt phát ra mình cười nỗi.

      Khuôn mặt cứng đờ đứng ở đó, tự giác cũng có chút xấu hổ. Trước kia lúc cùng Trịnh Thất Muội thỉnh thoảng ra ngoài, bày ra tư thế muốn bao nhiêu điên có bao nhiêu điên.

      Hoàn toàn thèm để ý đến hình tượng. Nhưng đối mặt Cố Học Văn, phát mình hoàn toàn có tâm trí như vậy.

      Ngơ ngác đứng đó nhìn , tay chân biết làm như thế nào. Đành siết chặt túi xách của mình, sau đó liền thấy Cố Học Văn nhanh về phía mình.

      Sau đó đưa ra tay ra —

      Hết chương 57

    3. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 58: Cầm Thú Trước Sau Vẫn Là Cầm Thú


      Edit : Wynnie

      Beta : Phong Vũ

      đợi Tả Phán Tình mở miệng, lấy cái túi xách tay : “Tôi cầm giúp .”

      Xoay người trở về chỗ đứng vừa rồi, thấy Tả Phán Tình vẫn đứng ngây người chỗ: “Sắc mặt của cứng đờ như vậy, người ta nghĩ đến Thiên Đàn chụp di ảnh đấy.”

      Tả Phán Tình tức giận phản bác bằng giọng khinh bỉ: “ mới chụp di ảnh á.”

      Cũng đợi tạo dáng thấy đèn flash chớp mấy cái, chán nản: “Cố Học Văn. Tôi còn chưa tạo dáng đấy.”

      “Bày đặt, có tạo dáng cũng chỉ vậy thôi.” Cố Học Văn đưa điện thoại trả lại cho : “Đợi tới ngày mai, cũng tạo ra được khuôn mặt tiên nữ.”

      “Cố Học Văn.” thu hồi ý nghĩ ban đầu rằng Cố Học Văn cũng có chỗ đáng khen, con người này, chẳng những là cầm thú háo sắc, mà miệng lưỡi còn ti tiện nữa.

      Oán hận cất điện thoại vào trong túi, cũng thèm nhìn Cố Học Văn, lướt qua ra phía cổng.

      Đêm mùa hè có chút nóng bức. Tả Phán Tình lướt qua xe của Cố Học Văn rồi hướng thẳng đường cái mà . Cánh tay bị Cố Học Văn giữ chặt.

      đâu?”

      “Về nhà.” Tả Phán Tình bỏ tay ra: “ được sao?”

      Cố Học Văn mím môi càng chặt hơn, chống lại ánh mắt quật cường của : “ có biết chúng ta từ đâu tới đây ?”

      “Tôi biết.” Tả Phán Tình chịu thua đối diện với : “Nhưng mà tôi hỏi, tôi tin là tôi có thể hỏi được đường.”

      Cố Học Văn phản ứng mạnh mẽ kéo tay , mang lên xe.

      để tôi xuống xe, đừng tưởng tôi ngồi xe thể về nhà. Nếu tình nguyện, về mình .”

      Tả Phán Tình muốn nhìn thấy ta.

      Nếu như ghét , tại sao còn muốn lấy ?

      Cố Học Văn cũng cùng tranh cãi, mạch im lặng mở cửa xe, từ đầu tới cuối cũng thêm câu với Tả Phán Tình.

      Về đến nhà, mười hai giờ. Người lớn ngủ hết. Tả Phán Tình tuy tình nguyện nhưng lại biết đường, chỉ có thể theo Cố Học Văn.

      Trở lại căn phòng nghỉ ngơi lúc chiều, định lấy áo ngủ trong vali tắm rửa, lại phát Cố Học Văn đứng trong phòng chịu .

      “Này. còn ở đây làm gì?”

      “Đây là phòng của tôi.”

      “Cái gì?” Giọng vân đạm phong kinh kia, làm cho Tả Phán Tình cảm thấy nhức đầu: “Đây, đây phải phòng dành cho khách sao?”

      nghĩ rằng mẹ tôi để ngủ ở phòng khách sao?”

      Cố Học Văn lờ cái bộ dáng ngu ngốc đứng đó của , trực tiếp đến trước cửa phòng tắm, muốn vào tắm rửa. Tả Phán Tình bước nhanh đến trước mặt .

      , với tôi.”

      “Bây giờ biết rồi?”

      thể ngủ ở đây.” Tả Phán Tình thái độ kiên quyết: “Nhà các người lớn như vậy, hẳn là còn có nhiều phòng khác. phòng khác mà ngủ.”

      Vẻ khẩn trương cùng kháng cự mặt , làm khuôn mặt cương nghị của Cố Học Văn nhiễm ba phần tà khí, tay khoanh trước ngực, môi mỏng hơi nhuốm vẻ tươi cười khó đoán: “Thế nào? Sợ tôi ăn hả?”

      “Đương nhiên rồi?” Tả Phán Tình cũng quên giấc mộng hôm nay của mình: “Tôi rồi, cầm thú trước sau gì vẫn là cầm thú, có khả năng vì lớp da người mà có nhiều thêm nhân tính.”

      Sắc mặt Cố Học Văn lập tức trở nên khó coi, khóe môi cười bởn cợt còn, nhìn chằm chằm mặt Tả Phán Tình, bất thình lình giữ tay lại, hài lòng nhìn thấy vì động tác của mà càng khẩn trương.

      Rồi sau đó lại xoaytay vòng vòng, thân thể bị Cố Học Văn mời ra ngoài. rảo bước vào phòng tắm, lúc sắp đóng cửa phòng tắm ngừng động tác, liếc nhìn Tả Phán Tình đứng luống cuống.

      “Yên tâm, tại tôi có hứng thú với gà.”

      Hết chương 58

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 59: Tôi Có Hứng Thú Với Gà


      Edit : Sakuraky

      Beta : Phong Vũ

      “Yên tâm, tại tôi có hứng thú với gà.”

      Tiếng vừa dứt, cánh cửa phòng tắm trước mặt Tả Phán Tình đóng sầm lại, mắt hạnh của trừng lớn, vung tay dùng sức đập vào cửa: “Cố Học Văn, ra đây, ai là gà? có gan lại lần nữa xem?”

      tức tối la hét: “Tôi bảo ra đây, có nghe thấy ?”

      Bên trong có tiếng động nào, Tả Phán Tình cảm thấy hơi hoảng hốt, lại ra sức đập đập cửa: “Cố Học Văn, ra đây, mau cho ràng.”

      Cửa đột nhiên mở, Cố Học Văn để trần phần ngực nhìn , vẻ mặt tràn đầy châm chọc: “Sao vậy? Muốn tắm uyên ương với tôi hả?”

      “Đồ biết xấu hổ, ai muốn tắm uyên ương với ?” Tả Phán Tình nhìn thấy cơ thể trần trụi của vội che mắt lại: “, còn chưa có mặc áo vào.”

      “Tôi tắm, đương nhiên là mặc quần áo rồi. Nếu muốn tắm cùng tôi, vậy vào luôn .”

      xong cũng thèm đóng cửa liền quay lại phòng tắm.

      . vô sỉ.” Tả Phán Tình oán hận, giận dữ đến bên giường, dù sao cũng thể nhìn Cố Học Văn tắm rửa được.

      Ngồi ở bên giường, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm vang lên, Tả Phán Tình lại thấy bực bội. Hôm nay chạy cả ngày, người dinh dính mồ hôi rất khó chịu. Bây giờ chỉ muốn được tắm nước ấm rồi ngủ giấc ngon.

      Nhưng mà căn phòng này là của cái tên khốn kiếp đó, phải ngủ như thế nào đây?

      Ánh mắt lại đảo khắp phòng, buổi chiều tâm tình quả rất loạn, nên cũng kịp nhìn . Căn phòng có diện tích được thiết kế rất lịch , tao nhã, phía trước mặt là giá sách được sắp xếp ngăn nắp đâu vào đấy, toàn là sách quân , hướng đối diện với giường còn có chiếc màn hình tinh thể lỏng đa năng. Bên ngoài còn có căn phòng làm việc trang hoàng cực kỳ tao nhã.

      Tên khốn khiếp ấy đây là phòng ta, trời ạ, vì sao lúc chiều lại nhận ra nhỉ?

      “Tả Phán Tình, mày đúng là ngốc mà. Ngốc hết chỗ .”

      Tả Phán Tình vừa phiền muộn lại vừa rối loạn, ở trong phòng ngây ngốc chưa đủ, còn đến phòng làm việc bên ngoài tiếp tục ngẩn ngơ.

      Quanh cánh cửa phòng đóng, nhìn thấy Cố Học Văn bước ra bên hông chỉ quấn duy nhất chiếc khăn tắm. Cũng đợi có phản ứng, Cố Học Văn liền bước tới bên giường nằm xuống ngủ.

      Tả Phán Tình trợn tròn mắt, ngồi ở sô pha dám động đậy, nhìn thấy thời gian càng lúc càng khuya, mà Cố Học Văn ngủ ở giường vẫn hề nhúc nhích.

      Cảm giác buồn ngủ cứ thi nhau ùa tới khiến Tả Phán Tình rốt cuộc chịu nổi, nhanh tay nhanh chân lấy đồ ngủ từ trong đống hành lý ra. Trong lòng còn nguyền rủa bản thân tại sao lúc trước còn tùy tiện mang váy ngủ hai dây nữa chứ.

      Hô, cẩn thận nhìn ngó Cố Học Văn, phát có vẻ như ngủ . Tả Phán Tình cũng quan tâm nhiều, chạy nhanh vào phòng tắm, đóng cửa, chốt khóa dùng tốc độ nhanh nhất để tắm rửa.

      Lúc quay ra, Cố Học Văn vẫn còn duy trì tư thế ngủ như lúc trước.

      Tả Phán Tình làm cái mặt quỷ, lặng lẽ tiếng động nhàng đến bên tủ quần áo, mở ra, quả nhiên tìm được thứ mình cần, tấm chăn mỏng.

      Cầm chiếc chăn mỏng đến phòng làm việc bên ngoài lần nữa, Tả Phán Tình thả mình cuộn tròn ghế sô pha.

      Hôm nay đúng là ngày quá mệt mỏi, buổi chiều lại gặp phải ác mộng, Tả Phán Tình vừa nằm xuống liền tiến vào giấc ngủ.

      lát sau khi ngủ, Cố Học Văn mới từ trong phòng đứng dậy, đến phòng làm việc, nhìn thân hình cuộn tròn ghế lúc lâu. Cuối cùng vươn tay bế Tả Phán Tình lên.

      Trong lúc ngủ mơ Tả Phán Tình bất giác xoay người, đem cơ thể ghé sát vào trong lòng Cố Học Văn. Động tác đó lại khiến cho khóe môi Cố Học Văn khẽ nhếch lên, nhàng ôm vào phòng, sau đó đặt ở giường. Tả Phán Tình lại trở mình, miệng lẩm bẩm câu gì đó.

      Ghé sát lại gần, Cố Học Văn mới nghe được rất ràng câu mớ kia là: “Cố Học Văn, là đồ khốn nạn”.

      Nét cười mặt bỗng thu hồi lại, độ ấm trong đôi mắt phút chốc trở nên băng giá.

      Sa: *Dụi dụi mắt* ta bùn ngủ lắm các nàng ạ, ngày mai chủ nhật vẫn phải làm a a a a. Sang tuần cả ta và Vũ đều bận việc chắc là tiến độ truyện chậm lại chút . Các nàng thông cảm nhé.

      Càng về các chương sau Văn nhà mình càng ngày càng mặt dày vô sỉ, mọi người cứ chuẩn bị tinh thần chống đỡ nha.

      Hết chương 59

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 60: Tôi thà tìm trâu


      Edit : Sakuraky

      Beta : Phong Vũ

      Tả Phán Tình ngủ say đến mức buồn mở mắt ra, ở nhà trọ chiếc gối ôm rất to. Đêm qua cảm giác như mình được quay về nhà trọ ôm gối ngủ cách rất thoải mái.

      Lúc này, trong mộng đẹp của , có những chuyện phiền não, dễ chịu đến mức khiến cho khẽ thở phào.

      Khuôn mặt nhắn cọ cọ vào gối ôm, chân gắp quanh vòng, ôm lấy toàn bộ chiếc gối. Lại thầm than trong lòng: là rất thoải mái mà.

      Cố Học Văn sớm thức giấc, cuộc sống của vẫn luôn rất quy củ. Nhớ tới người giường, cái nàng kia ban đầu còn ngủ ở bên kia giường từ lúc nào lăn vòng rúc lại gần . Tiện thể còn đem hai tay đặt lên ngực nữa.

      Cái chăn cũng vì động tác của mà trượt xuống giường, váy ngủ cũng sớm lộn xộn, bị vén lên tới tận bắp đùi, cặp đùi trắng ngần của Tả Phán Tình lúc này lại vắt ngang qua hai chân . chỉ có như thế, còn cọ tới cọ lui ——

      Ách. Cơ thể Cố Học Văn thể tránh khỏi việc có phản ứng. Nhìn thấy dưới quần đùi dựng lều trại, muốn gỡ tay Tả Phán Tình ra lại càng ôm chặt.

      Dán vào trong ngực , đôi môi đỏ mọng của lướt nhanh qua phần nhô lên ngực . Cố Học Văn hít hơi sâu. Trừng mắt với người con say ngủ trong lòng.

      “Tả Phán Tình ——” Nếu còn buông ra, tuyệt đối ngại cho biết thế nào gọi là dê xồm.

      “Mẹ, đừng ồn mà.”

      Tả Phán Tình khua khua tay, đột nhiên cảm thấy có cái gì đó đúng. Giọng của Ôn Tuyết Phượng từ khi nào lại ồ ồ như vậy?

      Mở to mắt, đầu tiên chỉ nhìn thấy làn da nâu vàng màu tiểu mạch, đây là chuyện gì vậy?

      Hậu tri hậu giác vươn tay chọt chọt, khi quan sát hai cái chỗ tròn tròn gồ lên đột nhiên mở to hai mắt nhìn, ánh mắt hướng về phía trước, liền nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng của Cố Học Văn, ánh mắt chớp cũng chớp nhìn chằm chằm.

      “A.” thể tránh khỏi tiếng thét chói tai, lúc tỉnh ra mới phát hai tay mình ôm lấy ngực người ta, hai chân còn quấn quanh ta nữa ——

      “A ——” lại là tiếng thét chói tai, lượng còn lớn hơn khi nãy.

      “Ngừng.” tiếng thản nhiên, vậy mà có tới mười phần hiệu quả. Tả Phán Tình ngừng hét, vươn tay chỉ vào Cố Học Văn: “, làm gì tôi vậy?”

      “Vì sao , là làm gì với tôi?” Cố Học Văn nhướn mi, ánh mắt lên chút tinh quái: “ ngủ đến nửa đêm trèo lên giường của tôi, sáng sớm lại còn ăn đậu hủ của tôi. Tôi biết, lại thèm khát tôi đến vậy.”

      . mới thèm khát.” Khuôn mặt Tả Phán Tình đỏ như gấc, lúc này quả giường của . ——

      có sao?” Ánh mắt Cố Học Văn đảo qua người : “Ý muốn là, tôi bảo đến ngủ giường tôi, tôi để cho quấn lấy tôi như bạch tuộc chịu buông?”

      “Tôi, ——”

      Tả Phán Tình tỉnh táo hoàn toàn, tay chân phối hợp đứng dậy rất nhanh, quên kéo lại váy ngủ của mình. Khuôn mặt nhắn đỏ đến mức thể đỏ hơn.

      Bộ dáng xấu hổ, Cố Học Văn sung sướng.

      “Tôi ngờ lại khao khát tôi đến vậy?” Vươn tay kéo lấy tay , xoay người cái đem đặt ở dưới thân: “Cần gì phải mượn cớ mộng du để trèo lên giường của tôi chứ? Nếu muốn, tôi ngại hy sinh chút để thỏa mãn .”

      “Cố Học Văn.” Lại còn hy sinh sao? ta nghĩ ta là ai vậy? Tả Phán Tình vừa xấu hổ vừa tức giận. Nhưng quả thể nghĩ ra ngày hôm qua mình làm như thế nào mà lên được giường của , chẳng lẽ giống như những gì ta , bị mộng du?

      . tránh ra, ai muốn thỏa mãn?” Tả Phán Tình thẹn quá hóa giận: “Tôi thà tìm trâu, cũng thèm tới tìm . cứ yên tâm .”

      Hết chương 60

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :