1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Bất Đắc Dĩ Phần 2 - Thiền Tâm Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 161: Tam sinh tam thế (Kết thúc truyện về Uyển – Võ )
      “Học Võ?” Kiều Tâm Uyển cắn chặt môi, đôi mắt đỏ hồng. Chóp mũi ê ẩm, thể tin vào những gì mình nghe được. vừa rồi muốn cùng Chu Oánh cạnh tranh công bằng, phải là nói đùa. Mà cho rằng, tình của mình dành cho ́ Học Võ sẽ ít hơn Chu Oánh.

      Và tin có thể làm cho ́ Học Võ chọn mình, cũng tự tin mình mới là người thích hợp với ́ Học Võ nhất.

      thôi.” ́ Học Võ cũng thêm, nắm lấy tay rời .

      Ngồi xe, cõi lòng Kiều Tâm Uyển thật ấm áp. nhìn ́ Học Võ, đột nhiên vươn tay ra ôm chặt lấy : “Học Võ, em .”

      ́ Học Võ chỉ ôm chặt hơn mà gì, ôm được một lúc lui ra, trong mắt có vài phần thể tin được: “, thật sự quyết ̣nh kiếp sau cũng muốn ở bên em?”

      “Uh.” ́ Học Võ gật đầu, nắm chặt tay trong lòng bàn tay mình: “Duyên định tam sinh, chỉ đời này, kiếp sau, còn cả kiếp sau sau nữa, với em đều ở bên nhau.”

      “Tại sao?”

      “Bởi vì em.” Vẻ mặt ́ Học Võ thật nghiêm túc: “Tranh giành với người phụ nữ khác, dùng thủ đoạn, dùng mưu trí, quá vất vả… Kiếp này đã làm cho em cực khổ quá rồi, kiếp sau muốn em mệt mỏi như vậy nữa.”

      “Em mệt.” Kiều Tâm Uyển khịt mũi: “Em đã đợi được rồi phải sao? Em đã chờ được đón nhận tình cảm của em, đợi được đáp lại, như vậy em thấy mệt.”

      “Đồ ngốc.” ́ Học Võ cúi đầu, áp miệng lên môi , nụ hôn nhẹ nhàng, đầy thương tiếc. Trong lòng luôn biết. Kiều Tâm Uyển giống như nữ chiến binh bảo vệ tình của mình, chẳng sợ con đường phía trước đầy chông gai, khó khăn trắc trở. Từ trước đến giờ vẫn như vậy, chịu khuất phục. Nếu tình mãnh liệt, làm sao có thể kiên trì lâu như vậy?

      Có lẽ, nợ Chu Oánh, nhưng còn nợ Kiều Tâm Uyển nhiều hơn. Nếu phải trả cho Chu Oánh, thì phải trả Kiều Tâm Uyển nhiều hơn. Tình là điều rất kỳ lạ, có đáng giá hay , có nợ hay . Mà thấy chỉ có hay .

      “Uhm.” Nụ hôn trở nên nóng bỏng, Kiều Tâm Uyển cảm thấy cơ thể cũng sắp cháy rụi. Ngoài cửa sổ, mặt trời đã bắt đầu lặn, đã đến lúc về nhà, yếu ớt đẩy ́ Học Võ, muốn buông mình ra. Ánh mắt u tối, nghĩ về chuyện khác.

      , dẫn em đến một nơi.”

      đâu?”

      nơi thật tốt.” ́ Học Võ khởi động xe rời .

      Kiều Tâm Uyển làm sao cũng thể tưởng tượng ́ Học Võ lại đưa đến vùng ngoại ô. qua vài con đường nhỏ, đến một cánh rừng thì dừng lại. Lúc này trời tối, nhìn ́ Học Võ vẻ khó hiểu: “Này, đến đây làm gì? phải ăn cơm sao?”

      “Lát nữa ăn.” ́ Học Võ hạ thấp ghế xuống, quay sang nhìn Kiều Tâm Uyển: “ phải ăn em trước.”

      “Học Võ.” Trong đầu nghĩ cái gì vậy? Kiều Tâm Uyển còn xấu hổ ́ Học Võ áp sát lại gần, mắt nhìn chằm chằm mặt .

      với em lần đầu tiên là ở trong xe, vẫn muốn làm lại lần nữa.”

      Rất nhiều lần muốn tìm lại khoảnh khắc ở trong xe ăn Kiều Tâm Uyển, nhưng vẫn chưa có cơ hội. Hiếm khi hôm nay lái xe ra đến đây, lại ở bên ngoài, dù thế nào cũng muốn làm lần.

      ́ Học Võ.” Kiều Tâm Uyển cắn răng: “Em, em là phụ nữ có thai đấy.”

      biết.” hận nhất là lúc này là phụ nữ có thai. Nếu phải là phụ nữ có thai, hôm nay còn có thể càng vui hơn chút.

      Tuy vậy như bây giờ cũng ảnh hưởng. Cúi đầu, che môi lại, trong đêm tối nhìn thấy , chỉ có thể cảm nhận khuôn mặt . Hành động như vậy đúng là rất kích thích.

      Kiều Tâm Uyển trong lòng có chút lo lắng, nhưng biết ́ Học Võ còn có chừng mực hơn nên nhắm mắt lại, chiều theo . là càng ngày càng điên rồ. Có điều nghĩ đến lời vừa mới nói, nghĩ đến nói muốn cùng tam sinh tam thế tất cả gánh nặng, tất cả lo lắng trong lòng đều tan biến thành tình dành cho .

      từng đến mức hèn mọn, hèn mọn đến mức chỉ cần một ánh mắt của ́ Học Võ cũng đủ để cho vui sướng. Nhưng tại, lại chiếm được toàn bộ tình của , làm thế nào mà hạnh phúc cho được?

      Trong lòng nghĩ như vậy, cẩn thận giơ tay lên hùa theo động tác của . Đêm tối trở thành bức màn che tốt nhất. Trong rừng cây nhỏ vùng ngoại ô, cảm xúc ngừng thăng hoa.

      Kiều Tâm Uyển thuận lợi giải quyết mối nguy ở công ty, thanh lọc toàn bộ nhân viên công ty. Nể mặt Uông Tú Nga, đuổi cùng giết tận, tống đám sâu mọt vào tù, chỉ buộc bọn họ rời khỏi công ty. Nhưng hành động của cũng xem như lời cảnh cáo cho những kẻ khác. Công ty là của ai, ai là ông chủ, muốn tiếp tục ở lại làm việc phải ngoan ngoãn làm tốt việc của mình.

      Cuộc sống trở lại bình thường sau một tháng. Chớp mắt, Kiều Tâm Uyển đã mang thai qua tháng thứ bảy. Hôm nay, Kiều Tâm Uyển cùng ́ Học Võ đến bệnh viện kiểm tra thai sản. ́ Học Mai cũng cùng, bụng của bây giờ còn to hơn cả Kiều Tâm Uyển. Bác sĩ là mang thai đôi. Tin tức này làm cho Đỗ gia như muốn vỡ òa hạnh phúc. Ban đầu nhà họ Đỗ muốn Học Mai làm nữa, dù sao làm mỗi ngày đều phải tiếp xúc súng ống cũng là bom, ma túy, thuốc nổ. Cứ tiếp tục như vậy tốt cho em bé, biết đâu lại sinh ra phần tử thích bạo lực. Nhưng Học Mai chịu, muốn nghỉ làm. Hiện tại là phụ nữ có thai nên lớn nhất, Đỗ gia có cách nào ngoài chiều theo.

      Hôm nay cũng đến kiểm tra thai sản. đến trước Kiều Tâm Uyển lúc, từ phòng kiểm tra ra, nở nụ cười nhàng. Kiều Tâm Uyển đúng là rất hâm mộ. Hai chị em nhà ́ Học Văn gen di truyền thật tốt, ai cũng sinh con đôi. Vô cùng dễ dàng có hai thằng con trai. Còn sao, phải sinh đến tận hai lần, đúng là mỗi người số.

      “Bác sĩ như thế nào?” Nhìn em gái hạnh phúc, ́ Học Võ cũng rất vui, bình thường chăm sóc Kiều Tâm Uyển cũng quên quan tâm đến ́ Học Mai. Nhưng việc này cũng cần đến , tại so với Đỗ Lợi Tân còn giống nô lệ của vợ hơn.

      “Em bé rất khỏe.” Lần mang thai này, ́ Học Mai thật hạnh phúc, nhìn ́ Học Võ: “Tình trạng của hai đứa rất tốt.”

      “Là con trai hay con gái?” Có phải cũng giống ́ Học Văn sinh hai thằng con trai ?

      “Em hỏi.” Ở đây cho hỏi giới tính thai nhi, ́ Học Mai cũng muốn biết: “Thuận theo tự nhiên. Trai hay gái đều được. Hai đứa con gái em cũng thích, hai đứa con trai em cũng thích.”

      “Nếu là trai một gái, càng thích.” Đỗ Lợi Tân tiếp lời, ́ Học Mai trợn mắt liếc cái: “ có ý gì hả? Nếu em sinh trai , có phải sẽ thích ?”

      “Tất nhiên phải.” Đỗ Lợi Tân vội vàng giải thích: “Ý là, nếu sinh một trai một gái thật là hoàn mỹ. Như vậy phải rất tốt sao?”

      “Hy vọng .” thực tế cũng hy vọng như vậy. Nhưng bác sĩ cũng nói, tỷ lệ mang thai long phượng cao, cho nên cần hi vọng nhiều.

      “Chúng ta thôi.” Đỗ Lợi Tân sợ ́ Học Mai đứng lâu mệt nên muốn đưa về nhà nghỉ ngơi: “Bọn em về Cố gia trước, hôm nay ba mẹ bọn em về nhà lớn ăn cơm.”

      “Được. Bọn em trước . Bây giờ bọn vào kiểm tra.”

      ́ Học Võ đưa Kiều Tâm Uyển kiểm tra, mắt nhìn chằm chằm bụng của : “Em xem, em có khả năng cũng mang thai đôi ?”

      ́ Học Võ.” Kiều Tâm Uyển muốn trợn mắt: “ đủ chưa vậy, ở đâu mà nhiều thai đôi vậy? có Bối Nhi rồi mà vẫn chưa thỏa mãn à?”

      “Đâu có, chỉ thuận miệng nói thôi.” Kiểm tra vài lần rồi, nếu thai đôi bác sĩ đã nói rồi, có khả năng đến bây giờ vẫn phát ra.

      Kiều Tâm Uyển hừ tiếng, tay chỉ vào ngực : “Là thuận miệng thì tốt, chúng ta sinh xong đứa này sẽ sinh nữa. Cho nên mặc kệ là con trai hay con , đều phải chấp nhận hết.”

      “Vâng, vâng, vâng” Chỉ sinh thêm đứa này. ́ Học Võ dám tốt.

      theo Kiều Tâm Uyển vào phòng kiểm tra, đỡ nằm xuống. Rất nhanh, màn hình máy siêu hiện ra hình ảnh em bé trong bụng Kiều Tâm Uyển. Trong tháng này có thể thấy rõ tay chân em bé, hình ảnh chụp từ máy siêu ba chiều nhìn khá rõ. Bác sĩ chỉ vào màn hình cho ́ Học Võ xem: “ xem, đây là đầu, đây là chân. Em bé rất khỏe, tất cả đều bình thường.”

      Em bé ở bên trong nhắm mắt, giống như là ngủ. ́ Học Võ nhìn mà thấy thật kì diệu. Loại hình ảnh như thế này trước kia chưa từng thấy, nhìn sơ qua đứa bé này có vẻ giống Kiều Tâm Uyển.

      “Bác sĩ, là con trai hay gái?” ́ Học Võ thuận miệng hỏi, bác sĩ trợn mắt nhìn: “ biết quy ̣nh sao? Chuyện này thể hỏi.”

      xong, bác sĩ cúi đầu viết báo cáo, giọng câu: “Thời buổi nào rồi mà còn trọng nam khinh nữ.”

      ́ Học Võ nghẹn họng, nào có trọng nam khinh nữ. chỉ là thuận miệng hỏi được sao?

      Kiều Tâm Uyển nghe vậy ngồi dậy, nhìn bác sĩ cười : “ sao cả. Trai gái đều giống nhau. Bác sĩ, tôi có thể giữ tấm ảnh đó ?”

      tại rất nhiều cặp vợ chồng trẻ thích lưu giữ hình ảnh của con lúc còn ở trong bụng, có siêu ba chiều, hình ảnh chụp ra cũng rất rõ ràng. muốn giữ để sau này làm kỉ niệm.

      “Được chứ.”

      Bác sĩ gật đầu, bảo Kiều Tâm Uyển lại nằm xuống, sau đó chọn góc độ thích hợp. Hình ảnh được chụp ra, em bé bên trong để ngón tay nhỏ ở bên môi.

      Kiều Tâm Uyển nhoẻn cười: “Có vẻ là một con mèo tham ăn.”

      gái.” Bác sĩ đưa ảnh cho Kiều Tâm Uyển, quên liếc ́ Học Võ cái: “Xã hội bây giờ nam nữ đều giống nhau. Mình là phụ nữ nhưng ngàn vạn lần được trọng nam khinh nữ.”

      “Cảm ơn bác sĩ. Tôi biết rồi.”

      Kiều Tâm Uyển cười trở mình, nhìn thấy vẻ mặt xanh mét của ́ Học Võ vội vàng kéo ra ngoài. Giơ ảnh chụp tay mình cho ́ Học Võ nhìn: “Nhìn nè, đây là con của chúng ta, đáng ?”

      có cảm giác.” ́ Học Võ trong lòng chẳng còn vui chút nào: “Lần sau đến bệnh viện này nữa, nơi khác.”

      ́ Học Võ là ai, nhìn giống người trọng nam khinh nữ lắm sao?

      “Được rồi được rồi.” Kiều Tâm Uyển hôn lên mặt một cái: “Bác sĩ cũng đâu có nói sai, cần tức giận.”

      tức giận.” ́ Học Võ vươn tay, lấy ảnh chụp tay Kiều Tâm Uyển: “Cho xem.”

      phải có cảm giác sao?” Kiều Tâm Uyển giấu ảnh ra sau: “Vậy đừng nhìn.”

      “Kiều Tâm Uyển.” Vừa rồi phải tức giận: “Đưa đây.”

      “Có cảm giác ?”

      “Có.”

      Đoạt lấy ảnh chụp, ́ Học Võ liếc mắt cái, hình người nho nhỏ, mặt đỏ hồng, làn da nhăn nheo, nhìn vừa , vừa gầy.

      “Xấu quắc.”

      ́ Học Võ.” Kiều Tâm Uyển tức giận, tay giật lấy ảnh tay : “ , hơi quá đáng rồi đó.”

      “Thật là vậy mà.” Nhìn rất khó coi, rất xấu: “Thua xa Bối Nhi.”

      nhớ lúc Bối Nhi sinh ra rất đáng , rất hồng hào, đúng ?

      ́ Học Võ.” Kiều Tâm Uyển dùng sức đánh cái: “Bây giờ con mới được bảy tháng. Lúc Bối Nhi sinh ra đã được chín tháng, đến lúc con sinh ra nhìn sẽ đẹp hơn.”

      “Chắc ?”

      ́ Học Võ cất tấm ảnh vào túi, nhìn Kiều Tâm Uyển: “Được rồi. Vậy ba tháng nữa lại xem. Đến lúc đó có phải nhìn đẹp hơn .”

      “Đương nhiên rồi.”

      Kiều Tâm Uyển nhìn miệng nói và hành động hoàn toàn khác nhau của trong lòng lại buồn cười. Cũng lười chỉ rõ ra những lời và việc làm giống nhau. kéo cánh tay cùng ra ngoài: “Con của chúng ta chắc chắn sẽ đẹp.”

      “Uh. tin.” ́ Học Võ gật đầu, trong lòng bắt đầu mong đợi. Đứa bé này là trai hay gái? Lúc nào sẽ xuất hiện thế giời này? Có phải lại giống lần trước hay ? Ở trong thang máy…

      được, tưởng tượng đến cảnh Kiều Tâm Uyển lần trước sắp sinh con trong thang máy, liền sợ hãi, nghĩ nghĩ, nắm tay Kiều Tâm Uyển: “Em đừng làm cùng nữa. Từ giờ em ở nhà . Đúng rồi, chúng ta về Cố gia, muốn em lại lần nữa gặp nguy hiểm ở trong thang máy.”

      ́ Học Võ.” Kiều Tâm Uyển phát tại rất khẩn trương: “Làm gì trùng hợp như vậy? Em nói cho biết, lần trước là ngoài ý muốn.”

      sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất?”

      “Làm gì có nhiều vạn nhất như vậy?” Kiều Tâm Uyển xem thường : “Hơn nữa, tại vẫn còn sớm.”

      Mới bảy tháng, đến mười tháng mới sinh, vẫn còn ba tháng nữa. Chẳng lẽ cứ lo lắng như vậy mãi sao?

      được.” ́ Học Võ nghĩ như thế nào cũng thể yên tâm, nghĩ: “Như vậy. Từ hôm nay trở , cho em tản bộ một mình. Em ra ngoài, phải có cùng.”

      Kiều Tâm Uyển xoay người xem thường, muốn với ́ Học Võ nữa.

      “Em có nghe đấy?” rất nghiêm túc đấy.

      “Nghe rồi.” Tạm thời đáp ứng trước, đến lúc đó tin có thể lúc nào cũng cùng với .

      lại biết, ́ Học Võ quả nhiên là người có trách nhiệm, ở thời gian sau đó luôn theo đuôi Kiều Tâm Uyển. Nhưng mà, chuyện gì cũng có ngoại lệ. Hai tháng rưỡi sau. Trong các cuộc họp gia ̀nh theo thường lệ của Cố gia. ́ Học Mai đau bụng trước, sau đó Kiều Tâm Uyển cũng đau bụng theo làm người nhà Cố gia luống cuống cả tay chân, đồng loạt đưa hai thai phụ đến bệnh viện. ́ Học Mai sinh trai trước. Về phần Tâm Uyển…

      “Hít sâu, cần khẩn trương, sẽ ra nhanh thôi.”

      ́ Học Võ nắm tay Kiều Tâm Uyển, trán đầy mồ hôi. Kiều Tâm Uyển nhìn dáng vẻ của lại muốn cười nhưng vì đau đớn nên cười nổi. Biểu hiện kỳ lạ như vậy làm cho ́ Học Võ khẩn trương: “Có phải đau lắm ? Thả lỏng, thả lỏng.”

      ́ Học Võ.” Lần trước lúc sinh Bối Nhi cũng thấy khẩn trương như vậy.

      Lần này khẩn trương như vậy thật làm ngoài ý muốn. Trong lòng hiểu khẩn trương là bởi vì . Loại cảm giác này tốt.

      “Nếu đau quá thì cắn tay này.” ́ Học Võ đưa tay đặt ở bên miệng : “Nào, dùng sức. Dùng lực nữa nào.”

      Kiều Tâm Uyển lần này cười nổi, dưới chỉ đạo của bác sĩ, dùng sức một lần sinh đứa bé ra. Cố gia lại có thêm một sinh mệnh mới.

      Điều ́ Học Võ biết là đứa bé vừa sinh ra kia còn đáng ghét hơn Bối Nhi, ngày nào cũng dính lấy Kiều Tâm Uyển buông, làm từ đó về sau có cơ hội gần gũi với vợ. Trong lòng thật tức giận.

      May mắn, may mắn là, lúc Kiều Tâm Uyển trong tháng đã thắt ống. Đời này có khả năng sinh đứa thứ ba. Nghĩ đến đây, lại thoải mái hơn ít nhiều. quyết định chờ đứa con quỷ quái kia cai sữa liền quẳng cho người lớn trong Cố gia chăm sóc, sau đó mang Kiều Tâm Uyển ra đảo ở vài tháng, như vậy có ai giành vợ với nữa. Kế hoạch này, cứ quyết định như vậy.

      Lời tác giả: Chuyện về ́ Học Võ và Kiều Tâm Uyển đã kết thúc. Về phần đứa bé là trai hay , chuyện sau như thế nào, Tâm Nguyệt quyết định viết, chừa gian cho mọi người tưởng tượng. Cảm ơn mọi người đã theo tôi trong những tháng qua.

      Phiên ngoại này, ngay từ đầu là muốn thỏa mãn cầu của mọi người, ban đầu chỉ đơn giản là viết tiếp đến sau này mới có cảm xúc. Tôi thích Học Võ, thích Tâm Uyển. Còn cả Thang Á Nam, Tiểu Thất. Sau đó từ từ, muốn viết trọn vẹn câu chuyện này, viết hay.

      Trong khoảng thời gian này, mặc kệ mọi người tranh luận thế nào. Tôi đều cảm thấy hạnh phúc khi viết xong chuyện này. Cảm ơn mọi người bởi vì mọi người vẫn ở bên cạnh tôi. Tôi thật cảm động.

      Hẹn gặp lại các bạn ở 【 Trúc mã phúc hắc, cậu bị bắt 】

      Bối Nhi là khách mời trong chuyện này. Ha hả, vai diễn của là gì ư? Bộ dạng Bối Nhi lớn lên như thế nào, chờ mong . Chờ mong . Nhắc lại lần nữa, tôi cảm ơn mọi người.

      Hết chương 161

    2. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Tác giả: Thiền Tâm Nguyệt
      Chương 162: Hồi ức của Hiên Viên Diêu
      người là huynh đệ”

      Thời niên thiếu lần đầu tiên Hiên Viên Diêu gặp Thang Á Nam, trong mắt lên vài phần khinh thường. Thân thể gầy , bộ dạng nhìn như người suy dinh dưỡng. Tuy rằng ta tuổi hơn Thang Á Nam nhưng hề thấp hơn Thang Á Nam bao nhiêu.

      muốn làm vệ sĩ của tôi?”

      “Phải.” Thang Á Nam gật đầu, dụng tâm vào Long đường phải là vì hôm nay sao?

      có thể làm được gì?”

      Thang Á Nam hơi giật mình, lắc lắc đầu: “Bây giờ, cái gì tôi cũng biết, nhưng tôi có thể học.”

      “Vậy .” Hiên Viên Diêu mỉm cười, ánh mắt đầy mỉa mai: “Chờ học xong rồi sau.”

      câu vô cùng đơn giản lại làm cho Hiên Viên Diêu trong thời gian ngắn phải thay đổi quan điểm. Cha mẹ Thang Á Nam mất sớm, được học tập tới nơi tới chốn. Tiếng chỉ biết chút ít, còn ngữ pháp gì gì đó hoàn toàn biết, cũng hiểu. Kiến thức có bao nhiêu.

      được cho học trung học, thực tế, Hiên Viên Diêu liên tiếp nhảy lớp nên cũng là học sinh trung học. Thang Á Nam và ta cùng học, ta lại nhìn thấy tên ngốc kia cái gì những biết. Ngày ngày chúi đầu học những chủ nghĩa nhàm chán trong sách, đối với ta mà bài vở chẳng khác nào thiên thư.

      ta luôn chờ đến lúc được chế giễu, chỉ thế còn giật dây những bạn học khác kiếm chuyện với Thang Á Nam. Giày của Thang Á Nam lúc nào cũng có thể xuất cây đinh, đống bã kẹo cao su. mặt cũng thường xuyên xây xát. ta rất thích nhìn bộ dạng chật vật đó của Thang Á Nam.

      Có lẽ Thang Á Nam biết những chuyện này là do ta làm mà cũng có lẽ là . Nhưng chuyện đó quan trọng. Quan trọng là…. Thang Á Nam vẫn luôn nhẫn nhịn. Trong năm, đọc hết sách giáo khoa trung học, chuẩn bị thi vào cùng trường đại học với ta. riêng gì bài vở mà cả võ nghệ cũng vậy. (Ladybug: Hơi quá à….)

      Mỗi ngày Thang Á Nam đều rất nỗ lực cho những việc này, tuy ta chứng kiến toàn bộ nhưng ta vẫn biết khá . Từ lúc đó, ta đối với cậu thiếu niên này có thêm vài phần thán phục, nhưng mà ta ra điều đó. Là người đứng đầu Long đường, ta được có nhược điểm. Cho nên cái gì ta cũng phải học.

      ta rất mê chơi, mỗi lần có món gì đó kích thích là lại lao vào ngay lập tức. Lão gia lo lắng cho ta nên ra lệnh cho Thang Á Nam theo, lúc nào cũng phải cũng chú ý xem ta làm gì.

      ta lại bắt đầu thấy Thang Á Nam phiền phức. Cảm thấy giống như cái đuôi của ta. Ghét nhất là ngày nào cũng phải thấy cái bản mặt như ta thiếu tiền . Ở trước mặt cậu chủ Long đường, ai dám ho he gì? Cho nên có lần, ta cố ý tìm hai , đưa bọn họ lên giường, lệnh cho Thang Á Nam phải ở lại.

      ta : “ phải là vệ sĩ của tôi sao? Nếu là vệ sĩ, vậy tôi làm gì, tất nhiên cũng theo, lỡ như hai này có ý đồ, muốn hại tôi, vắng mặt tôi phải làm sao?”

      ta ràng là cố ý. Mà Thang Á Nam chỉ trừ thân thể hơi cứng ngắc, còn mặt chút thay đổi. Ngày đó ta cùng hai chơi bời buổi tối, cho đến khi hai kia hôn mê bất tỉnh, ta vẫn bỏ qua. Sau khi xong việc nhìn Thang Á Nam, ta phát vẫn đứng đó, bất động.

      “Chịu đựng giỏi lắm.”

      Người càng trẻ, năng lượng càng dồi dào. Lúc triền miên cùng hai kia, ta vẫn luôn quan sát phản ứng của Thang Á Nam. Phát có phản ứng.

      “Thang Á Nam, chịu đựng quá giỏi hay là căn bản có dục vọng?”

      Thang Á Nam . Vô dục tắc cương ( mong muốn cương trực). Đạo lý này, ta hiểu. muốn người khác nắm được nhược điểm nhất định thể có dục vọng.

      “Thang Á Nam, tôi nhất định tìm ra nhược điểm của .” Hiên Viên Diêu hừ lạnh, bảo Thang Á Nam giải quyết hai kia. Hai nữ nhân kia trước đó bị ta xé rách quần áo. Nếu Thang Á Nam muốn quẳng bọn họ nhất định phải động vào người của họ.

      cơ thể vừa mới bị ta chơi đùa, khắp nơi đều là dấu tay và hương vị tình dục. ta tin Thang Á Nam còn có thể nhẫn nhịn. ta nhìn Thang Á Nam, lúc đưa hai kia ra ngoài, giống như là bưng hai củ cải trắng vậy. Hoàn toàn chút dao động, thậm chí mắt cũng có chút phản ứng. khắc đó, ta lại nổi giận.

      Từ ngày đó, ta ngừng khiêu chiến giới hạn chịu đựng của Thang Á Nam. ta chạy đến vùng cực, đến núi tuyết, chơi nhảy bungee. Cái gì nguy hiểm chơi cái đó. Vậy còn chưa đủ, ta thấy nhóm hắc bang ngứa mắt liền mình tới cửa khiêu khích lão Đại đối phương. Đó phải là lấy địch mười có thể là tự tìm đường chết.

      Thang Á Nam vẫn theo ta, mỗi lần có nguy hiểm, đều che chắn trước mặt ta trước tiên, vết thương người Thang Á Nam, so với ta còn nhiều hơn. vẫn xem đó như là giả vờ.

      Cho đến ngày đó. ta qua lại với con lão Đại nhóm hắc bang. Đây vốn là chuyện tình tôi nguyện, hợp đến hợp . Nhưng người phụ nữ kia dã tâm quá lớn, muốn làm phu nhân bang chủ Long đường. ta chút khách khí mỉa mai kia, Hiên Viên Diêu ta muốn dạng phụ nữ nào mà chẳng có? con đàn bà dâm đãng mà cũng dám chuyện đương trước mặt ta? Người phụ nữ đó tức điên lên liền cầm dao gọt hoa quả bàn đâm về phía ta. ngờ ta ra tay, Hiên Viên Diêu hơi giật mình, nhưng đến giây, Thang Á Nam chạy tới, chặn dao đó. Máu chảy lênh láng, gần như phá nát gương mặt. Từ ngày đó, ta bắt đầu vứt bỏ toàn bộ thành kiến, xem Thang Á Nam như em.

      Lúc này, Hiên Viên Diêu đứng đường phố thành phố C, nhìn cửa hàng đối diện. Đó là cửa hàng quần áo của Trịnh Thất Muội. chuẩn bị đóng cửa, tính toán sổ sách xong, tắt đèn. Thang Á Nam đóng cửa tiệm giùm . Hai người cùng nhau về nhà Trịnh Thất Muội.

      Xa xa, ta thấy Trịnh Thất Muội câu gì đó, khiến Thang Á Nam đứng im bất động, Trịnh Thất Muội lại lợi dụng lúc đó mà chạy , Thang Á Nam dại ra trong chốc lát rồi ngay lập tức đuổi theo. ta nhìn Trịnh Thất Muội bỏ tay Thang Á Nam ra nhưng nhanh chóng lại nắm chặt lại.

      Khoé môi Hiên Viên Diêu cong cong, vô thức cười . Dựa người vào xe, khóe môi cười cười, ý tứ . A Long đứng bên cạnh, cẩn thận quan sát sắc mặt ta. Ngày hôm qua, thiếu gia đột nhiên muốn tới C sắp xết chút việc, tất cả mọi người biết ta muốn làm gì. Bộ dạng Hiên Viên Diêu lúc này tựa như là muốn thăm Thang Á Nam? sao? Đúng ?

      Hiên Viên Diêu lấy bật lửa trong túi xách ra. Nhìn ánh lửa chớp động, ánh mắt hơi liêm diêm. Hôm nay là sinh nhật Thang Á Nam, năm ngoái, còn hôn mê, năm trước nữa, bọn họ cùng nhau chúc mừng. Mà bây giờ, cảnh còn người mất.

      Chúc mừng sinh nhật. Thang Á Nam. (Ladybug: Nghe tới đây sao cứ như là HVD thầm TAN ý!!!)

      ta tin Thang Á Nam và Trịnh Thất Muội, sau này hạnh phúc!

      người là đối thủ”

      Lần đầu tiên biết Kỳ Lân đường, Hiên Viên Diêu vừa mới rời khỏi người người phụ nữ. Cái tên đó làm cho lòng ta khó chịu lâu, bởi vì Kỳ Lân đường vừa mới phá vụ làm ăn của ta. Vụ buôn bán vũ khí cho quân đội Trung Đông cũng bị gã đó phá hoại. ta có cách nào bình tĩnh, từ ngày đó, ba chữ Kỳ Lân đường này bắt đầu án ngự trong lòng ta.

      Sau đó rốt cuộc ta cũng biết, người đàn ông đó là con nhà làm quan. Cố Học Võ, người trầm ổn cơ trí, có những tật xấu của đám công tử thiếu gia. Là đối thủ đáng gờm. Lá gan của người đó rất lớn, phương pháp bồi dưỡng tâm phúc của rất giống Long đường. rất giỏi giang nhưng cũng rất lạnh lùng, ít cười. Ít nhất là lúc ở nơi công công, ảnh do ta bảo người chụp lại có cái nào Cố Học Võ cười, cho dù có tình cờ chụp được những tấm Cố Học Võ cong khóe môi, nhưng nụ cười đó cũng chạm tới đáy mắt.

      Cho đến khi kia xuất , Chu Oánh, lúc đó mặt mới như có sức sống. Nhưng còn chưa đủ. Hiên Viên Diêu muốn biết, rốt cuộc Chu Oánh này có địa vị gì trong lòng Cố Học Võ? Tháng đó, ta phá ba vụ làm ăn của Kỳ Lân đường. ta muốn biết, người đàn ông đó có để ý hay .

      Nhưng ta phải thất vọng. Cố Học Võ chút phản ứng, còn rất bình tĩnh cùng kia. Có nghĩa là mỹ nhân cần giang sơn. Hiên Viên Diêu yên tâm, để Cố Học Võ ở trong lòng. Sau đó, mọi chuyện lại phát triển ngoài dự kiến. họ Chu kia mắc bệnh, bỏ .

      ta biết Cố Học Võ tìm ta nên động tay động chân, chặt đứt mọi thông tin về Chu Oánh. Vài lần, Cố Học Võ gần như sắp tìm ra, lại bị ta phá. phá việc làm ăn của ta, ta làm cho tìm được của mình, rất công bằng.

      Trong mấy năm đó, Kỳ Lân đường và Long đường đấu tranh gay gắt. Bề ngoài, hai bên chưa từng chạm trán nhưng thực tế, Long đường mà phá vụ làm ăn của Kỳ Lân đường bên Kỳ Lân đường cũng đáp lễ lại. Cứ như vậy nhiều năm đó, thể ai tổn thất nhiều hơn. Dường như, có ai thắng.

      Sau đó ta lại biết được nguyên nhân Kỳ Lân đường hết lần nay đến lần khác thuận lợi. Thang Á Nam, tên chết tiệt đó, chỉ là người của ta mà còn là người của Kỳ Lân đường, chân đạp hai thuyền, vừa giúp Kỳ Lân đường, lại vừa bảo vệ Long đường.

      Khi ta biết tin này liền tức giận tột cùng nên chút nghĩ ngợi nổ súng vào Thang Á Nam. Viên thứ nhất, viên thứ hai, viên thứ ba. Đến viên đạn thứ ba, cơn tức giận tiêu tan phân nửa, ta tự nhủ, chỉ cần Thang Á Nam mở miệng xin tha, ta bắn viên thứ tư. Nhưng Thang Á Nam hề mở miệng chỉ thản nhiên đón nhận cái chết.

      ta có lựa chọn mà bắn phát thứ tư. Trong lòng lại hận Cố Học Võ, tên chết tiệt, đều tại , nếu phải vì Cố Học Võ, sao ta có thể nổ súng vào em của mình?

      ta luôn tìm cơ hội khiêu khích Cố Học Võ. Trước khi biết chi tiết về Lý Lam, ta biết hết mọi chuyện, lại vận dụng hết thảy mạng lưới quan hệ phong bế mọi thông tin về Lý Lam. Sau đó ta nghe được việc rất thú vị. Cố Học Võ luôn luôn trầm ổn lại mạo hiểm sợ bị người khác phát , vận dụng thế lực, đưa người phụ nữ lên hòn đảo hoang chơi. Chuyện này quá thú vị.

      ta quyết định lợi dụng chuyện này tốt. Thang Á Nam mất trí nhớ, Trịnh Thất Muội mang thai. Tất cả mọi chuyện, đều có thể trở thành quân cờ của ta. Thang Á Nam rất tin tưởng ta nên ta cái gì, Thang Á Nam tin cái đó. Cho nên, ta ra lệnh cho Thang Á Nam giết Kiều Tâm Uyển.

      ta tin chắc, Thang Á Nam nhất định hoàn thành. Mà như vậy, Cố Học Võ biết được mùi vị mất người thương. Nhưng ta biết Cố Học Võ lại dùng thân mình đỡ viên đạn này.

      Lúc ta biết tin, thể trong lòng cảm giác như thế nào. Phụ nữ đối với Hiên Viên Diêu mà chỉ là món đồ chơi. Vì người phụ nữ mà ngay cả mạng sống cũng cần, là cảm giác gì? ta biết. ta chưa từng cảm nhận qua. Chỉ là người phụ nữ, có gì đâu? ta thể nào hiểu loại tình cảm này. Cũng tin chắc rằng ta tuyệt đối người phụ nữ mà tìm đến cái chết. Việc đó có khả năng.

      Tâm tư của ta đối với Cố Học Võ lại có thêm vài phần thể lý giải. Chỉ cần về sau, đến trêu chọc ta phát đạn này xem như là xí xóa mọi chuyện. ta tiếp tục quấy rầy nữa. Tất cả, đều dừng ở đây.

      Hết chương 162

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :