1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô dâu 24h: chồng à, em không muốn làm thế thân - Lại Sơ Cuồng

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 25: Tàn bạo.

      Vách tường này lại đủ dày để ngăn cản bất kỳ thanh gì.

      Trong căn phòng bên cạnh, tiếng rên rỉ kiều mị, tiếng thở dốc ngừng xuyên thấu qua bức tường này, thỉnh thoảng còn xen lẫn vào đó tiếng va chạm kịch liệt cùng với tiếng van xin khe khẽ bắn thẳng vào trong tai của .

      Tô Lưu Cảnh nghe thấy thế mặt đỏ tới tận mang tai, cho dù có bọc kín chăn chừa khe hở nào, cũng thể ngăn được những thanh đầy nóng bỏng kia.

      ta là lợn giống hay sao chứ? Thế nhưng. . . . . . Thế nhưng. . . . . . là quá đáng mà!

      Tô Lưu Cảnh ở trong lòng thầm mắng người nào đó, nhưng mặt vẫn ngừng nóng lên, quả ép đến sắp điên mất rồi.

      Mà ở chỗ nào đó trong cơ thể hiểu tại sao lại buồn bực vui.

      Tên đàn ông này cướp lần đầu tiên của , vậy mà lại còn ở trong căn phòng sát vách, ôm ấp người phụ khác cùng nhau cá nước thân mật, còn lại buộc phải ở bên nghe.

      Tô Lưu Cảnh, mày đúng là số khổ mà.

      Đột nhiên ——

      "A! ! !"

      tiếng thét thê lương chói tai vang lên phá vỡ hết tất cả, nửa giây trước còn kiều diễm, triền miên thở dốc cơ mà.

      Tô Lưu Cảnh bị dọa sợ vội vàng ngồi bật dậy.

      Chỉ nghe sát vách, có tiếng cầu xin tha thứ, réo rắt thảm thiết của Sofia vang lên: "Hạo Xuyên, em sai lầm rồi!Đừng mà, hãy tha cho em!" Mà những tiếng phía phần sau giống như bị bóp nghẹt, phát ra được vậy.

      xảy ra chuyện gì? Tim của Tô Lưu Cảnh ngày càng gia tăng tốc độ, nín thở nghe.

      Mà ở bức tường ngăn bên kia.

      Đôi mắt của Hình Hạo Xuyên lạnh như băng, vừa vô tình vừa giễu cợt nhìn nguồ phụ nữ xụi lơ

      dưới đất, đau khổ khẩn cầu: " cho tôi biết, theo tôi bao lâu?" Câu hỏi cực kỳ lạnh nhạt, có chút tình cảm nào, giống như đống quân vương cao cao tại thượng xét xử tội đồ hèn mọn vậy.
      Khuôn mắt trang điểm tinh xảo của Sofia lấm đầy nước mắt, trở lên xấu xí vô cùng, cổ bị bóp chặt, khổ sở mở miệng: "Hai .... Mươi chín ngày ..."
      Làm người tình của Hình Hạo Xuyên tối đa nhất chỉ được có tháng, chính là bởi vì còn dư lại ngày, nên Sofia mới thể lo sợ, muốn giở chút thủ đoạn mang thai đứa bé của , có như thế mới có thể vĩnh viễn được ở bên cạnh mà thôi.
      Hình Hạo Xuyên nhàn nhạt liếc cái, lạnh lùng nhếch miệng : "Lâu như vậy rồi mà hình như vẫn chưa hiểu quy củ của tôi rồi."
      Sofia nghe thấy thế, vội vàng quỳ gối bên cạnh chân , khổ sở cầu khẩn: ", ! Hạo Xuyên, em sai rồi, em nên tự cho là đúng, em biết sai rồi, đừng đuổi em , ... Em cầu xin , em rất ... Để cho em ở bên cạnh có được hay ? Em thề, em bao giờ hy vọng xa vời mang thai đứa con của nữa, bao giờ làm chuyện ngu xuẩn như vậy nữa! Hạo Xuyên..."
      hiểu rất những thủ đoạn của Hình Hạo Xuyên, nếu người phụ nữ nào dám ở trước mặt dám mang tâm cơ ai có kết quả tốt, huống chi là người bị ném bỏ!"
      Hình Hạo Xuyên ghét bỏ hất tay của ta ra : " ở đây làm chuyện ngu xuẩn chắc phải dự liệu được kết quả như thế nào, Hình Hạo Xuyên tôi bao lưu lại những người phụ nữ tự cho là mình thông minh." Muốn mamg thai con của sao? Khônh hiểu sao người đàn bà nào cũng ngu xuẩn như vậy, coi như mang bầu được thế nào? cũng ohas bỏ. Muốn làm mẹ của con Hình Hạo Xuyên? Bọn họ, căn bản xứng!
      "Nơi này có năm trăm vạn, đủ cho dùng cả đời sau rồi, cái cần phải là cái này sao? Đừng để tôi nhìn thấy trong thành này lần nào nữa!" xong lạnh lùng, voi tình ném ra cả đống tờ chi phiếu.
      cần phải có bất kỳ sai bảo nào, bốn gã hộ vệ mặc áo đen sớm im lặng tới, tàn nhẫn túm lấy người phụ nữ mảnh vải che thân ngồi ở đất, kéo ra ngoài.
      "Đừng mà!!!" Sòia thê lương gào lên. thể bị đuổi ra khỏi thành phố này được! ta là người mẫu, mới nổi lên trong làng người mẫu, lại còn là người tình của tổng giám đốc Hình Thị, thể bị trục xuất như vậy! thể được! Nhưng tất cả so với tưởng tượng của ta giống nhau, ta vẫn nghĩ rằng mang thai đứa bé của , chắc chắn được ngồi lên vị trí tổng giám đốc phu nhân của Hình Thị, sao lại biến thành thế này chứ?
      Nhưng ta thể thêm câu nào nữa, vì những hộ vệ vẻ mặt lạnh lấy miếng vải nhét vào miệng của ta, cứ để nguyên như vậy mà kéo ta ra ngoài.
      Sofia bị chật vật lôi , đúng là cái kết đáng buồn cho người phụ nữ bởi vì chính lòng tham của mình, mà kết quả liền trắng tay.
      Mặt của Hình Hạo Xuyên vô cùng lạnh lùng giống như tới Diêm la đến từ địa ngục ... Hờ hững tiếp tục phân phó.
      "Người đâu, đem chặt đứt cánh tay của người làm gián điệp cho ta, rồi đuổi !." Tưởng biết sao? Có thể chạy vào được nơi này vào đúng lúc trở về, nhất định là mua chuộc người nào đó ở đây mật báo cho ta biết.
      Hừ, đời này hận nhất là phản bội, dám phản bội Hình Hạo Xuyên nhất định chết có chỗ chôn.
      "Vâng, thưa tiên sinh." Hộ vệ cẩn thận nhận lênh, cần đến khắc, trong sân ở dưới lầu liền nghe thấy tiếng thét cực kỳ thê lương vang vọng khắp khu nhà, giống như là ác quỷ đến từ địa ngục hành hạ con người ta ở núi đao biển lửa. cần suy nghĩ cũng đoán ta cục diện máu tanh kia, trong đêm tối tịnh mịch còn có vẻ càng thêm đáng sợ, làm cho người ta nhịn được mà kinh hồn bạt vía mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
      Trong phòng mình, Tô Lưu Cảnh nghe thấy tiếng gào thét thê lương, nhịn được sợ hết hồ hết vía, hai chân cũng biết là nhìn ra từ lúc nào.
      Người đàn ông này, thực đáng sợ.... Đáng sợ, vượt qua cả tưởng tượng của .
      Tô Lưu Cảnh tựa người vách tường, theo bản năng nuôt nuốt cổ họng khô khốc, tựa như dùng phương pháp này để hoá giải trái tim hoảng sợ nhảy lên của mình.
      Đúng lúc này lại nghe được giọng trầm ấm mà lại vô cùng có lực truyền đến: "Tô Lưu Cảnh đến đây!"
      Last edited by a moderator: 8/11/14

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 26: hấp dẫn của ()

      giọng nam trầm thấp mà vô cùng có lực xuyên qua vách tường truyền vào trong tai , cao thấp, lại giống như cơn gió thổi vào vách núi, vang vọng trở lại, tràn đầy từ tính của phái nam, làm cho người ta rung động, đó chính là giọng mà mọi phụ nữ có cách nào… chống cự lại được.

      Nhưng vào giờ phút này vang vào tai của Tô Lưu Cảnh, lại làm cho trái tim của run lên bần bật, trí óc cũng rối loạn thành từng đoàn.

      Mới vừa rồi chính tai chứng kiến được toàn bộ chuyện đáng sợ kia, khỏi toát đầy mồ hôi lạnh, bây giờ nghe thấy giọng của gọi mình, giống như sấm nổ bên tai, cảm tưởng như vách tường mỏng manh ngăn cách căn bản tồn tại, người đàn ông cao lớn, ngạo nghễ kia đứng ở trước mặt , khiến theo bản năng lui về phía sau bước, muốn trốn tránh.

      Có lẽ còn kiên nhẫn được nữa, người kia liền quát khẽ lên: “ cũng muốn bị ném ra ngoài sao?!” khó nghe ra trong giọng này khó chịu đến mức nào, lại còn vang lên trong đêm tối tĩnh mịch, giống như Vua bóng tối thao túng cuộc sống nhân sinh.

      Lòng của Tô Lưu Cảnh bấn loạn, run lên cầm cập, giật nảy người. Người đàn ông này, giọng gắt gỏng để cho lòng người kinh sợ. hoài nghi chút nào, nếu trong lúc mấu chốt này mà làm trái lại lời của , chẳng khác gì con mồi chủ động dâng mình vào trước họng súng, tấm gương của hai người vừa nãy vẫn còn sờ sờ ra đấy thôi.

      Tô Lưu Cảnh hít sâu hơi, chân trần bước ra khỏi phòng, ngay cả chuyện mình chưa giầy cũng quên khuấy mất. Đất lạnh dưới chân mơ hồ truyền tới, giống như muốn dùng phương thức này để cố gắng giữ cho mình tỉnh táo.

      Tô Lưu Cảnh cần phải sợ! cũng chỉ là con người, cũng phải là ma quỷ ăn thịt được mày.

      Tô Lưu Cảnh nắm chặt đầu ngón tay run rẩy ra khỏi cửa, mấy người hộ vệ mặt có biểu cảm gì lạnh lùng đứng ở trước cửa, chỉ chực đợi Hình Hạo Xuyên hài lòng, tùy thời ra mệnh lệnh cho bọn họ lôi người trái lệnh ra ngoài.

      Thấy Tô Lưu Cảnh tới, đám cận vệ tự động tách ra hai bên, ý bảo Tô Lưu Cảnh có thể tiến vào.

      Đầu ngón tay nhàng đẩy cửa ra, bên trong khe cửa từ từ mở rộng là khoảng toàn là màu đen, tạo nên áp lực cho người ta đến hít thở cũng còn phải khó khăn. Từng phần tử trong khí đều tràn ngập căng thẳng, căng thẳng này tựa hồ vẫn còn lưu lại hơi thở nhuốm đầy nhục dục trước đây bao lâu, bá đạo xông vào trong mũi, Tô Lưu Cảnh vốn cố gắng muốn duy trì trấn định lập tức cứng ngắc, nhịp tim mất khống chế mà đập loạn lên.

      Mà cánh cửa phía sau lưng bất tri bất giác chợt khép lại, Tô Lưu Cảnh vội quay đầu lại, liền cảm thấy trước mắt đột nhiên có ánh sáng chiếu thẳng tới, ở trong bóng tối cực kỳ chói mắt.

      Tô Lưu Cảnh giơ tay lên che lại, vừa mới thích ứng đột nhiên lại có ánh sáng, lại nhìn thấy cái đèn thủy tinh tường vừa vụt sáng mà người đàn ông tuấn dật mà cường đại đó ngồi sô pha màu đen bên dưới.

      Người đàn ông này toàn thân để trần, người chỉ khoác cái khăn tắm, ngực mở rộng, phơi bày thân thể cường tráng màu đồng ra bên ngoài, có nhiều cơ bắp rối rắm đáng sợ, cũng vạm vỡ khó coi, dưới lồng ngực tinh tráng đó như chứa sức lực khổng lồ có thể bùng phát bất cứ lúc nào, bên hông chỉ có chiếc khăn tắm rộng thùng thình miễn cưỡng che kín bộ vị mấu chốt, hai cái chân thon dài gác lên bàn, tư thế ngồi ưu nhã mà khêu gợi như vậy có thể khiến cho bất kỳ phụ nữ nào cũng thể khống chế được mà kích động nhào lên.

      May là Tô Lưu Cảnh giống như vậy, cũng dám quay đầu , nhưng ánh mắt lại biết nên đặt vào đâu.

      Trong tay Hình Hạo Xuyên cầm ly rượu vang đỏ thẫm, con ngươi thâm thúy mà mê người híp lại, tựa hồ như nhìn , lại như chỉ nhàn nhạt lướt qua, khóe môi như có như khẽ nhếch lên tạo thành đường cong mờ mờ, hơi thở tà mị đặc trưng lan tràn khắp nơi, giống như muốn bao phủ khắp toàn thân của vậy.
      Last edited by a moderator: 14/11/14

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 27: hấp dẫn của ( hai )


      bỗng dưng cảm thấy khó thở, cố bấm móng tay mạnh lên lòng bàn tay, rồi hít vào sâu hỏi: ", tìm tôi có chuyện gì ?" chưa bao giờ từng cảm nhận được việc mở miệng câu lại khó khăn đến như thế.

      " muốn nhìn thấy tôi sao?" Nhàn nhạt đáp lại, làm cho người ta phân biệt rốt cuộc là dấu hiệu trước khi nổi giận hay chỉ là câu câu hỏi bình thường.

      Tô Lưu Cảnh lập tức liền trả lời: "! có!"

      Chất lỏng óng ánh trong ly rượu bằng pha lê trong suốt được nhập khẩu từ Úc ở lòng bàn tay nhàng đung đưa tạo thành đường cong xinh đẹp mỹ lệ, cặp mắt đen nhánh thâm thúy nhìn đến đáy đặt ở người , chậm rãi tiếp: "Mới vừa rồi những chuyện kia đều nghe được chứ?"

      Theo trực giác nếu láo phủ nhận, có thể gặp được hậu quả nghiêm trọng hơn, Tô Lưu Cảnh cắn cắn môi, thấp thỏm lo âu gật đầu.

      phải chứ? Chẳng lẽ lại giết người diệt khẩu? Hay là lại muốn phát tiết hết tức giận ở trong người, chém đứt cái tay của để trừng phạt tội nghe lén? Làm ơn , muốn nghe có được !

      Nghĩ như vậy, liền muốn khóc thét rồi.

      Nhìn vẻ mặt biến đổi phong phú của , khóe môi của Hình Hạo Xuyên khẽ cong lên, ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm, sâu như vậy, thâm thúy như vậy, cơ hồ muốn nuốt vào bụng: "Thế nào, cảm thấy tôi rất đáng sợ sao?"

      Cảm xúc của bị lột ra trần trụi, bàn tay mảnh khảnh của nắm lại chặt, tiếp tục gật đầu.

      Mà lúc này biểu tình của Hình Hạo Xuyên càng thêm khó hiểu, ưu nhã đứng lên, từng bước từng bước tới chỗ Tô Lưu Cảnh.

      Nhìn thấy Hình Hạo Xuyên từ từ tiến tới gần, từng bước chân đều giống như mang theo ý vị xâm chiếm mãnh liệt, Tô Lưu Cảnh khỏi hốt hoảng, ngón tay nắm lấy chặt, cố gắng giữ cho bản thân chạy trốn khỏi chỗ này.

      Cúi người nhìn vẻ mặt quật cường cố tự trấn định của , Hình Hạo Xuyên hơi híp mắt lại, bóng dáng cao lớn giống như người khổng lồ hoàn toàn bao phủ thân thể bé , tựa hồ chỉ cần đưa hai cánh tay ra là có thể hoàn toàn nuốt trọn , nhàn nhạt cười, : "Rất tốt, quả nhiên là người mà tôi chọn, lá gan rất lớn, xác thực giống với người bình thường."

      Thanh của rất , nhưng vẫn có thể xuyên thấu qua linh hồn của con người ta, mang theo lực chấn động cường đại, khiến họ nhịn được mà kinh sợ, run rẩy.

      Cái khăn tắm màu trắng tựa hồ chỉ có tác dụng trang trí, căn bản thể chống đỡ cái gì, làn da màu đồng gần trong gang tấc, mang theo hơi thở phái nam nồng đậm giống y như ánh mắt của bá đạo tản mát ra chung quanh, để cho theo bản năng dần lui về phía sau.

      , rốt cuộc muốn làm gì?

      Tô Lưu Cảnh khổ sở than thầm trong lòng, trong đầu biết tại sao lại hồi tưởng lại hình ảnh kiều diễm vừa mới diễn ra trong gian phòng này, còn có cả tiếng va chạm triền miên nóng bỏng trong bóng tối xuyên qua vách tường, mặt lúc trắng lúc xanh, vừa thẹn thùng vừa lúng túng.

      mất hồn, cẩn thận liền dẫm vào vật gì đó ở dưới đất, chỉ ở trong nháy mắt, kịp túm lấy cái gì, Tô Lưu Cảnh hoảng sợ kêu lên, chuẩn bị ngã ngửa ra đằng sau.

      phải chứ? Đen đủi đến mức này hay sao? Tô Lưu Cảnh nhắm mắt lại, chờ cái gáy của mình chạm đất.

      Trong nháy mắt khi vừa ngã xuống, chợt bên hông lại có sức lực giữ lại, cả người vững vàng rơi vào trong vòng tay của ai đó.

      Tô Lưu Cảnh ngừng thở hổn hển, lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần, trái tim đập gia tốc trong lồng ngực, cái tay đặt ở bên hông giống như gọng kìm kiên cố, rốt cuộc cũng có thể thả lòng rồi, liền vỗ lên ngực : "Cám ơn. . . . . ."

      Hình Hạo Xuyên cũng đáp lại, chỉ đưa cặp mắt thâm thúy hài hước nhìn , khóe môi lại vẽ lên đường cong thần bí , tựa hồ như nhắc nhở cái gì, cũng mơ hồ mang theo chút ái muội ở trong đó.

      "?" Tô Lưu Cảnh nghi hoặc nhìn , theo ánh mắt của nhìn xuống phía dưới, cái tay của biết từ lúc nào lại cầm sợi dây màu trắng.

      Cái dây này từ đâu ra? Tô Lưu Cảnh quan sát đoạn dây đột nhiên cảm thấy từng gặp qua ở đâu đó rồi, con mắt lơ đãng thoáng nhìn qua, ngu ngơ cảm thấy có gì đó đúng. Ánh mắt lại đưa xuống dưới lần nữa, lúc này mắt của Tô Lưu Cảnh đột nhiên trợn to, người đàn ông ôm trần trụi toàn bộ phơi bày ra ngoài khí, mảnh vải che thân!

      Lồng ngực như như hoàn toàn mở rộng, cái khăn tắm rộng thùng thình cũng tụt xuống, đem cả thân hình như tượng Hy Lạp kia lộ ra ngoài, ngay cả cơ bụng bền chắc, hai chân thon dài thẳng tắp, cùng với vật nóng bỏng ở giữa nữa ——

      "A ——! ! !"

      Tô Lưu Cảnh như bị chạm điện nổ oành cái, dùng sức giãy ra khỏi lồng ngực dính chặt vào người , đôi mắt xinh đẹp mở to đến đáng thương: ", . . . . . ." Làn da trắng như tuyết đỏ bừng lên, cũng biết nên nhìn về phía nào nữa.

      Hình Hạo Xuyên tà mị nhếch môi : "Có thể trả lại dây lưng cho tôi trước được ? Còn nữa ——" tựa hồ cảm thấy khoảng cách như vậy quá mức xa, Hình Hạo Xuyên liền tiến gần hơn bước, bức cho kinh sợ thể lui trong góc được nữa, vây lại tiếp: " vẫn thích chủ động như vậy sao?" Gương mặt hoàn mỹ giống như Satan vô cùng hấp dẫn cúi sát lại gần mà trêu chọc.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 28: Phục vụ tắm ( )


      Nghe được lời gần như trêu đùa của , mặt của Tô Lưu Cảnh sắp bỏng đến nơi, vội vàng đem đai lưng nóng phỏng tay nhét trả lại cho , hai tay dùng sức chống lên ngực của , đầu ngón tay vẫn nóng bừng, hốt hoảng : "Trả lại cho ! Buông . . . . . . Buông tôi ra!"

      Tô Lưu Cảnh rất xấu hổ, làm vậy là có ý gì, cho là cũng giống như loại phụ nữ tùy tiện như Sofia sao?

      Hình Hạo Xuyên sớm dự liệu được phản ứng của , vung cánh tay lên, trước khi Tô Lưu Cảnh tránh né liền kéo vào trong ngực của mình, để người dán lên người chặt, đôi lông mày tuấn dật khẽ giương lên: "Nếu mà tôi sao?" Hô hấp cực nóng trực tiếp phả vào chóp mũi , hơi thở mập mờ trêu đùa ập tới.

      Tô Lưu Cảnh nỗ lực tránh thoát, nhưng có chút tác dụng nào, chau mày tức giận : "Tiên sinh, ngài gọi tôi tới đây rốt cuộc là có chuyện gì?"

      Hơn mười phút trước, vẫn còn triền miên với người phụ nữ khác ở nơi, mà bây giờ lại đối với . . . . . . đối với như vậy, là quá đáng!

      Hình Hạo Xuyên thưởng thức vẻ mặt sắp nổi trận lôi đình của , đột nhiên nhận thấy đùa giỡn với cảm giác cũng tồi, cố làm ra vẻ ngẫm nghĩ lát, sau đó nhếch môi gằn từng chữ: "Phục vụ tôi, tắm."

      "Cái gì?" Tô Lưu Cảnh lập tức bối rối, chỉ ngây ngốc đứng nhìn , tựa hồ như suy nghĩ mới vừa rồi mình có phải thính giác của mình có vấn đề gì hay . Phục vụ ta tắm? !

      "Thế nào, chưa nghe sao?"đầu ngón tay của Hình Hạo Xuyên khẽ vuốt ve cằm của .

      Tư thế mập mờ, giọng lại nguy hiểm khiến Tô Lưu Cảnh hề do dự, vội tránh khỏi ngực của , cắn răng đáp lại: "Được, tôi ngay bây giờ."

      Chỉ chốc lát sau nước tắm chuẩn bị xong xuôi, Tô Lưu Cảnh nhất mực cung kính cúi đầu : "Tiên sinh, nước pha xong rồi." Nhưng trong lòng lại khổ sở thầm than, rốt cuộc ta còn muốn làm gì nữa? !

      Hình Hạo Xuyên trả lời, vô cùng tự nhiên cởi áo choàng tắm trước mặt , thèm để ý đến việc cơ thể tinh tráng của mình hoàn toàn lộ ra bên ngoài, giống như bậc đế vương ưu nhã mà thản nhiên vào phòng tắm.

      Tô Lưu Cảnh đỏ mặt, mắt cũng tự chủ mà nhìn sang chỗ khác, nghe được tiếng cửa phòng tắm đóng lại, cứ tưởng rằng rốt cuộc có thể nghỉ xả hơi, nghĩ tới cửa lại được mở ra lần nữa, giọng trầm thấp mà mất vẻ lạnh lùng truyền tới : "Tô Lưu Cảnh, vào giúp tôi kì lưng."

      Phòng tắm, lõa thể, kì lưng! Những từ này hoàn toàn đánh tan tỉnh táo của Tô Lưu Cảnh, thét to: " được!"

      Theo tiếng thét chói tai như chém đinh chặt sắt của Tô Lưu Cảnh cả gian phòng đột nhiên liền an tĩnh lại, thời gian đúng vào thời khắc này hình như cũng dừng lại .

      "Sao?" Chỉ thán từ ngắn ngủi, nhưng giống như hạ nhiệt độ trong phòng xuống thêm năm độ, xem tiếng thét kiều diễm mới vừa rồi trong khí chỉ là ảo tưởng.

      Hình Hạo Xuyên chậm rãi từ trong phòng tắm ra tựa người lên khung cửa, ánh mắt tràn đầy tà mị giờ phút này lại trầm mãnh liệt như đáy biển, hài hước : "Ha ha, chính là phụ nữ đầu tiên dám cự tuyệt tôi, nhưng Tô Lưu Cảnh, " giọng của mang theo hơi thở đầy nguy hiểm: " hình như quên mất thân phận của mình rồi." Tư thái hoàn mỹ cường đại giống y như đế vương.

      câu bình thản lại trầm thấp như vậy, nghe ra bất cứ cảm tình nào, có cảnh cáo, cũng có uy hiếp, nhưng giống như quả bom bỗng dưng oanh tạc, khiến cả người Tô Lưu Cảnh lập tức chấn động.

      Thân phận của . . . . . .

      Nếu ta nhắc nhở, mới vừa rồi cơ hồ quên thân phận của mình. Đúng vậy, ta mới là chủ nhân của nơi này, mới là người đứng ở tầng cao nhất đặt ra quy chế cho tòa thành này. Tại sao lại dám cự tuyệt chứ?

      Nghĩ như vậy, tay của Tô Lưu Cảnh từ từ nắm chặt lại.

      Hình Hạo Xuyên cũng thèm để ý chút nào đến vẻ đơn tản ra từ người , xoay người lần nữa vào phòng tắm, lại tiếp tục châm chọc: "Yên tâm, tôi cũng có bao nhiêu hứng thú với dáng người như sân bay của đâu."

      Điều này cũng rất chuẩn xác, mỗi người phụ nữ của ai mà phải là báu vật vô cùng xinh đẹp, có lồi có lõm, mà khẩu vị của lại cực kỳ kén chọn, dung mạo, hình thể, phong cách ăn mặc ở phương diện nào cũng đều phải đạt cầu. So sánh với Tô Lưu Cảnh, non nớt, còn chưa thành thục người nào mà chẳng chiếm ưu thế hơn.

      Sao mà nghe ra châm chọc mình cơ chứ, trái tim vô cùng đau đớn, móng tay dùng sức cắm sâu vào trong lòng bàn tay, hàm răng trắng muốt cắn chặt lên môi tạo nên những vết mờ mờ, sau đó liền lấy hết hơi sức nhấc chân gian nan vào.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 29: Phục vụ tắm ( hai )

      Trong phòng tắm bốc hơi nghi ngút, những tầng hơi nước mù mịt dần dần tản ra xung quanh, mang theo hơi nhiệt nóng ẩm dính vào da, muốn gạt cũng gạt được, như muốn xuyên thấu qua tầng sương mỏng manh kia qua làn da ngấm vào trong xương tủy.

      Khói mù lượn lờ mông lung, trong bồn tắm sóng nước mênh mông, dưới vòi hoa sen vàng rực, nước nóng cuồn cuộn phun xuống, lại từ trong bồn tắm tràn ra, người đàn ông tinh tráng kia thoải mái nằm ở trong đó mặc cho nước chảy rào rào lên da thịt màu đồng của mình, làn da được dòng nước cọ rửa ánh lên tầng sáng chói, càng lộ vẻ cường tráng cùng. . . . .mê hoặc.

      Tô Lưu Cảnh đứng ở cửa phòng tắm, ngập ngừng đứng im bất động, mắt nhìn chằm chằm lên sàn nhà ươn ướt, mặt cũng hồng rực lên, mũi chân vô ý thức di di sàn, đó là chính là thói quen mỗi khi gặp điều gì khó xử.
      Trong làn hơi nóng bỏng nhìn thấy biểu tình của Hình Hạo Xuyên, đôi mắt sắc lúc này híp lại, lười biếng nhìn , giống như con báo nghỉ ngơi nhưng tùy thời đều có thể bất chợt nhào vào cắn
      xé, nuốt vào trong bụng.

      Nhìn thấy Tô Lưu Cảnh khẩn trương, trong mắt của Hình Hạo Xuyên xẹt qua tia sáng lấp lánh, thản nhiên : “ Tới đây, kỳ lưng giúp tôi.”

      Thân hình Tô Lưu Cảnh cứng đờ, nhưng nhìn vào con ngươi sâu thấy đáy kia của , tất cả cự tuyệt đều thể ra thành lời, quan hệ của bọn họ giống như hệ sinh thái (*chuỗi thực vật sinh tồn trong tự nhiên), mà nhất định là con rối mặc tùy ý chơi đùa, khi hài lòng, tùy thời có thể bóp cho nát bấy.

      Nhưng chuyện giúp đàn ông kỳ lưng, chuyện này quá mức thân mật, cũng quá mức mịt mờ, chuyện này vượt quá tiếp nhận của , mười tám năm nay chưa bao giờ trải qua, nhưng rồi lại thể nghe theo.

      Nện từng bước cứng ngắc đến gần, bàn chân trần của dẫm lên mặt nước ngừng tràn ra sàn, làm bắn ra xung quanh. Dưới tầm mắt nóng bỏng của Hình Hạo Xuyên, cầm khăn lau bồn tắm lên, ngón tay khống chế được mà run rẩy, muốn chạy trốn, rồi lại bị biểu tình trêu đùa của mà chậm rãi đưa khăn lên cái lưng to lớn, nhiệt độ lưng của cơ hồ muốn làm phỏng tay của , nước nóng vẫn chảy vào lưng , dưới cơ bắp tráng kiện, đường cong hoàn mỹ giống như dày công tính toán muốn cho người thét lên chói tai!

      “Còn phải bắt tôi đợi bao lâu?” Hình Hạo Xuyên nhíu mày , khó nghe ra khó chịu trong đó.

      Tô Lưu Cảnh cả kinh, cố nén khẩn trương và sợ hãi của mình, ra sức kỳ cọ.

      có tí hơi sức nào sao?” Người đàn ông nhịn được lại lên tiếng.

      Tô Lưu Cảnh khẽ cắn môi, vội vã tăng thêm sức lực.

      Người đàn ông thích ý nhắm mắt, hưởng thụ phục vụ của .

      Ở bên trong khí nóng hầm hập này Tô Lưu Cảnh khó chịu, đầu óc choáng váng mơ hồ, giống như tùy thời có thể té xỉu vậy, chỉ có thếmồ hôi hột từ trán chảy xuống, khiến tầm mắt càng trở nên nhòe hơn.

      Lau lâu mới rốt cuộc kết thúc, Tô Lưu Cảnh vội : “Tiên sinh, kỳ tốt lắm rồi, tôi có thể ra chưa?”

      Người đàn ông lại lời nào, giống như là ngủ thiếp , Tô Lưu Cảnh muốn nhân cơ hội này liền chạy , vậy mà cánh tay thon dài lại túm chặt lấy cổ tay , còn chủ nhân của nó lại chậm rãi : “ quên, còn phía trước nữa sao.”

      Cái gì? Phía trước?

      Tô Lưu Cảnh trừng to hai mắt thể tin nổi nhìn , nhưng chống lại là cặp mắt lạnh lẽo thể phản kháng kia, ngay cả cự tuyệt cũng có tư cách, Tô Lưu Cảnh chấp nhận nhắm mắt lại cầm khăn lên, lau ngực của , hàm răng cơ hồ cắn nát cánh môi.

      Tô Lưu Cảnh à, ai bảo ta mua mày chứ, ai bảo mày mắc nợ ta, mày chỉ là thường dân bé, sống dưới đáy của xã hội sợ rằng ở trong mắt bọn họ chẳng khác gì con kiến hôi cả, mà là con kiến hôi, làm gì có quyền lựa chọn.

      Từng giọt nước tí tách từ vòi hoa sen hắt vào, giống như mưa xuân vậy, chiếc áo sơ mi trắng đơn giản người Tô Lưu Cảnh, nhanh chóng bị hắt ướt nhẹp, nham nháp dính người, vô cùng khó chịu, nhưng ở trong mắt của Hình Hạo Xuyên lại là quang cảnh khác.

      Những giọt nước hắt lên người của , làm cho chiếc áo màu trắng nhanh chóng bị ướt nhẹp, dán chặt ở người, bao bọc khít khao bộ ngực sữa non mềm ngay cả chiếc áo ngực nho bên trong cũng trở nên trong suốt, cúi đầu kỳ cọ, nên chỗ cổ bởi vì tư thế này mà tự nhiên hướng ra phía ngoài, tư thế như vậy giống như cố ý quyến rũ , dâng mình đến trước mặt của .

      Những tia nước từ phía phun xuống hắt lên gương mặt hề có chút son phấn nào, thanh thanh tú tú, trắng nõn mượt mà lấm tấm đọng gò má hồng nhuận, giống như hoa bách hợp vào buổi sớm mai quyến rũ lay động lòng người.

      Hô hấp của Hình Hạo Xuyên từ từ trở nên nặng nề, phả vào mặt Tô Lưu Cảnh ngứa ngáy, khó chịu, vừa định giơ tay lên lau , nghĩ tới cánh tay của mình lại bị người ta bắt lấy, cả người chịu được khống chế liền bị kéo .

      “A!” Tô Lưu Cảnh hoang mang sợ hãi hét rầm lên, chỉ nghe “bì bõm” tiếng, cả người cũng bị kéo vào trong bồn tắm, trong khoảnh khắc liền ngã vào lồng ngực cường tráng, làm nước từ trong bồn tắm trào ra rào rào, tràn hết ra sàn nhà.

      Toàn thân Tô Lưu Cảnh đều ướt đẫm, giùng giằng cố gắng ổn định cơ thể, rồi lên tiếng chất vấn: “ làm gì thế?” Lại đối mặt với đôi mắt tràn đầy ham muốn, bên trong viết đầy dục vọng nồng đậm.

      Hình Hạo Xuyên cười nhạt, trong mắt nhìn sót thứ gì, ngón tay đặt lên môi ái muội vuốt ve.

      vốn chỉ muốn trêu chọc nhóc này chút, nhưng nghĩ rằng lại bị gợi lên ham muốn. Nhưng nếu khơi lên phải phụ trách dập lửa!
      Last edited by a moderator: 16/11/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :