1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô dâu 24h: chồng à, em không muốn làm thế thân - Lại Sơ Cuồng

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 15: Khế ước ( ba )


      Editor: BAT
      Rất hài lòng khi thấy hợp tác như vậy, Hình Hạo Xuyên lại tiếp tục : "Nội dung của khế ước rất đơn giản, tổng cộng chỉ có ba điều thôi."

      "Điều thứ nhất của khế ước: Bắt đầu từ hôm nay, trong vòng năm, bản thân thuộc quyền sở hữu của tôi, tôi cầu làm bất cứ chuyện gì đều được cãi lại, cũng thể can thiệp vào bất kỳ quyết định gì của tôi, đến kỳ hạn năm phải lập tức rời ."

      cho rằng người phụ nữ nào cũng muốn dính vào sao? Nếu như có thể, tôi tình nguyện lập tức rời !

      "Điều thứ hai của khế ước: Trong thời gian thực khế ước, được có quan hệ mập mờ với bất cứ người đàn ông nào, nếu như muốn cùng người đó tiếp xúc gần gũi, ví dụ như cùng nhau ăn cơm ..., phải xin phép tôi trước."

      Ha ha, đúng là bản tính của người có người, bá đạo đến thể chịu nổi. Tô Lưu Cảnh thầm nghĩ.

      "Về điều thứ ba của khế ước : được ——" Hình Hạo Xuyên trầm trầm , khuôn mặt tuấn chậm rãi dí sát vào , hơi thở cực nóng trực tiếp phả vào mặt của , con ngươi đen nhánh hướng về phía nở nụ cười lạnh lùng, gằn từng chữ : ", tôi, nếu khế ước lập tức chấm dứt mà trăm vạn cũng bị thu hồi toàn bộ, chỉ cần nhớ điều chính là: giữa chúng ta chỉ có giao dịch, năm này, chỉ là người hầu của tôi mà thôi, còn chính là chủ nhân của ."

      Trong giọng tràn đầy uy hiếp, tạo sức ép lên kẻ yếu thế, ngay cả hơi thở cũng toát lên vẻ thống trị rệt.

      Nghe ra lời vô lễ như vậy , Tô Lưu Cảnh khỏi xấu hổ lập tức phản bác: " yên tâm, tôi tuyệt đối !" Vừa kiêu ngạo vừa đôc ác như vậy, ai thèm chứ, đầu óc quả có vấn đề, huống chi trước kia ta còn làm chuyện quá đáng đối với !

      Nghĩ đến chuyện ngày đó, Tô Lưu Cảnh liền nhịn được mà giận sôi lên .

      Nhìn mặt giận đến tái khẽ trừng mắt lên với, vô tình toát ra phong tình vô hạn, mặt Hình Hạo Xuyên trong nháy mắt thoáng qua tia giật mình, bàn tay vô ý thức nâng mặt của muốn vuốt ve nhưng khi sắp chạm vào lại chợt thu hồi lại. Hình Hạo Xuyên nhận ra phải Nhược Nhược! Bọn họ chỉ là giao dịch đơn thuần, nên xem như Nhược Nhược! ta chỉ là vật thay thế, giả chính là giả, coi như có giống nữa cũng thể trở thành được!

      Tô Lưu Cảnh biết cái người này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thế nào mà phút trước còn biểu tình như vậy mà phút sau lại cực kỳ lạnh nhạt, đúng là quá kỳ quái rồi.

      Trong lòng Hình Hạo Xuyên thoáng qua tia ảo não, xoay người cố ý giữ khoảng cách với , có biểu cảm nào: "Nếu có vấn đề gì nữa, vậy ."

      Lưu Thừa cần phải phân phó đem khế ước kia đặt ở trước mặt Tô Lưu Cảnh, chờ ký tên.

      Tô Lưu Cảnh cúi đầu nhìn giấy trắng mực đen trước mặt, trong mắt toát lên vẻ mơ hồ, nhàng cầm tờ giấy lên, đây chính là vận mệnh mà đời này chạy cũng thể thoát được.

      Nhưng cũng lựa chọn nào khác.

      hít sâu hơi, lại ngẩng đầu lên, mặt đều là tuyệt vọng, chết lặng cùng với trống rỗng, cầm bút lên nặng nề ký xuống, chỉ ba chữ đơn giản, nhưng lại mất rất nhiều sức lực.

      Khế ước bị đóng lại, đưa đến trước mặt Hình Hạo Xuyên, ta cũng thèm nhìn đến, trực tiếp để sang bên, hờ hững : "Rất tốt, nơi này là còn lại 50 vạn, cầm . Bắt đầu từ bây giờ ở lại đây, bảo Quản gia dẫn làm quen với hoàn cảnh chút, tại tôi còn phải làm việc, ra ngoài ."

      Tô Lưu Cảnh nhận lấy chi phiếu trong tay , nắm chặt rồi xoay người nện từng bước nặng nề mà ra ngoài.

      Trong lúc xoay người, sau lưng lại vang lên giọng lạnh lùng: "Về chuyện khế ước cho phép với bất cứ ai, nếu dám tiết lộ ra —— tôi tin, cũng muốn nếm thử kết quả chọc giận tôi là như thế nào." Giọng trầm lạnh lẽo lại chứa đầy cảnh cáo thậm chí còn cả uy hiếp nữa, giống như lệnh cấm của Satan, làm cho người ta nhịn được mà sợ hãi, cũng hoài nghi chút nào về hậu quả đáng sợ của việc chọc giận ta .

      Toàn thân của Tô Lưu Cảnh chợt cứng đờ, rồi thẳng lưng đáp: "Vâng"

      Sau khi cánh cửa hoa lệ mà giầy cộm nặng nề được đóng lại, tựa hồ biểu thị như vận mệnh của sau này còn có đường để lui nữa rồi.

      Trong thâm tâm của Tô Lưu Cảnh chợt co rút đau đớn, trước mắt liền thấy mờ mịt, nhất thời trời đất quay cuồng, còn chưa kịp túm lấy cái gì, mất ý thức, mà nặng nề ngã xuống đất.

      "Tô tiểu thư!"
      Nhược Vân thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 16: Bị hấp dẫn ( )

      Editor: BAT

      Cửa sắp đóng lại, lần nữa lại được mở ra, Hình Hạo Xuyên nhìn Tô Lưu Cảnh vừa ngã xuống đất mất ý thức, đôi mày tuấn liền nhíu chặt.

      Động tác liền trước cả ý thức, lập tức đem người ngã xụi lơ ở đất ôm vào trong ngực, lúc này mới phát ra này vô cùng cơ hồ hề có chút sức nặng nào, khuôn mặt nhắn ngủ mê man có tia máu nào, giống như con mèo gầy yếu co rúc ở trong lòng ngực của chủ nhân.

      Sao ấy lại khiến bản thân mình thành ra như vậy chứ?

      Sau đó liền nhận ra ánh mắt kinh ngạc của Lưu Thừa ở bên cạnh, Hình Hạo Xuyên liền khẽ khiển trách: "Còn đứng ở đó làm gì? Nhanh tìm bác sĩ Hàn đến đầy!"

      Lưu Thừa vội vàng đáp: "Vâng, tổng giám đốc!"

      Nửa tiếng sau, bác sĩ liền gỡ ống nghe xuống, : "Hình tiên sinh, vị tiểu thư này bị thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng, hơn nữa qua thời gian dài được nghỉ ngơi, mới dẫn đến thiếu máu, cho nên mới bị ngất xỉu, có vấn đề gì lớn cả, chỉ cần an dưỡng nghỉ ngơi thời gian là có thể bình phục."

      Hình Hạo Xuyên nhíu mày, kìm chế được liền thốt lên: "Nhưng bây giờ ấy lại phát sốt."

      Thấy sắc mặt của Hình Hạo Xuyên
      tốt, bác sĩ vội vàng giải thích: "Đây cũng là do thời gian dài trong lòng bị áp lực quá lớn, nhất thời cơ thể bị suy nhược sinh ra phản ứng tự nhiên, tôi truyền nước cho ấy, uống thêm ít thuốc nữa ngày mai liền hạ sốt, Hình tiên sinh xin cứ yên tâm."

      Lúc này Hình Hạo Xuyên mới an tâm gật đầu, bác sĩ cũng nhân cơ hội này liền cáo từ ra về.

      Đợi bác sĩ khỏi đó, Hình Hạo Xuyên đưa mắt nhìn nằm co ro ở giường, liền chuẩn bị ra ngoài, còn ít chuyện nhất định phải xử lý.

      Vậy mà lúc chuẩn bị xoay người rời , tay áo đột nhiên bị người ta túm lấy.

      Hình Hạo Xuyên cúi đầu nhìn bàn tay nắm chặt tay áo của mình, mắt hơi nheo lại, thích cảm giác có người quấn lấy mình, phụ nữ chỉ có thể là đồ chơi của , nhiều hơn nữa thể được.

      Hình Hạo Xuyên vươn tay muốn đem bàn tay chộp vào tay áo của mình, lại bị nắm chặt hơn.

      giường co rúm lại, đôi mày xinh đẹp nhíu lại chặt, bởi vì sốt nên khuôn mặt đặc biệt hồng, đôi môi còn rầm rì: "Đừng . . . . . . Tôi lạnh. . . . . ."

      Lạnh? Hình Hạo Xuyên ngẩng đầu nhìn ống truyền, chảy rất ổn định, hề có vấn đề gì, tại sao lại lạnh chứ?

      Hình Hạo Xuyên nhịn được muốn đẩy tay của ra, vậy mà lúc này Tô Lưu Cảnh giống như đứa trẻ ôm chặt món đồ chơi ở trong ngực mình, để cho nó bị người khác cướp .

      Mặt của Hình Hạo Xuyên liền trầm xuống.

      này muốn khiêu chiến ranh giới cuối cùng của sao? Ai cũng biết Hình Hạo Xuyên mặc dù được xưng là "Tổng giám đốc đa tình", nhưng cũng người phụ nữ nào mà đặt quá nhiều tâm tư, tình cảm. Đối với , phụ nữ chỉ là công cụ để phát tiết mà thôi, chỉ có thể cho bọn họ tiền bạc, nhà, xe, cùng với tất cả xa xỉ phẩm khác, nhưng cho phép bọn họ khống chế quyết định của mình, vì vậy thế giới trừ Tiếu Như Nghê, còn có bất kỳ người phụ nữ nào đáng giá để quan tâm cả.

      "Tôi lạnh quá. . . . . . Đừng có được hay . . . . . ." Nhưng ngủ mê man kia lại biết tâm tư của , điềm đạm đáng , ánh mắt mơ màng long lánh lúc nào cũng chỉ trực rơi nước mắt, vô cùng yếu ớt.

      hình như đè nén lâu rồi, nhân thời cơ ngã bệnh này mà đột phá phong tỏa lý trí mà thoát ra ngoài, đem những sợ hãi và bi ai chôn giấu ở nơi sâu thẳm nhất của tâm hồn phát tiết ra ngoài.

      thấy lạnh quá, rất lạnh, tâm lạnh như băng ngàn dặm, được ánh mặt trời soi sáng, sưởi ấm.

      Giống như quay trở lại mười năm trước, quỳ gối trước giường bệnh của mẹ, nhìn thân thể của bà ở trước mắt dần dần lạnh lẽo, nhìn bàn tay của mẹ nắm tay mình từ từ rơi xuống, mà bản thân lại thể làm được gì.

      Tuổi thơ của dừng lại ở cái năm tám tuổi ấy, hạnh phúc của cũng vĩnh viên dừng lại ở năm kia, rồi từ đó chìm đắm trong tối tăm vô tận.

      thanh ủy khuất càng lúc càng lớn, giọng khóc thút thít, nước mắt cũng dần đọng lại nơi khóe mắt, tích tụ thành từng giọt đầy đặn, theo khóe mắt chảy xuống, thấm ướt vào trong gối đầu.

      Nhìn rơi nước mắt, đáy lòng nguội lạnh của Hình Hạo Xuyên cũng kìm chế được mà khẽ dậy sóng, cố buông tay ra nữa, ngược lại lại ngồi xuống ở bên cạnh , đưa tay lên nhàng lau nước mắt khóe mắt của .

      Trong tiềm thức, muốn nhìn thấy yếu ớt như vậy, giống như xuyên qua gương mặt này, mà nhìn thấy Nhược Nhược cũng ở góc khác yên lặng rơi nước mắt.

      Nghĩ như vậy liền khiến cho lòng của cảm thấy cực kỳ đau đớn .

      ta tồn tại chỉ càng làm cho nhận người mà bản thân mình chính là Nhược Nhược.

      Chỉ có tác dụng như vậy mà thôi, hơn.

      "Tổng giám đốc, tài liệu, ——" Lưu Thừa muốn nhắc nhở về những tài liệu cần phải ký duyệt khẩn cấp, lại nhìn thấy màn này liền kinh ngạc được câu nào nữa.

      Hình Hạo Xuyên ngẩng đầu lên nhàn nhạt nhìn cậu ta, cũng muốn giải thích gì cả chỉ hờ hững : " lấy tài liệu tới đây, còn nữa, đóng cửa lại."

      Lưu Thừa vội ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.

      Trong lúc xoay người, mặt của Lưu Thừa chứa ưu tư và đồng tình: hi vọng rằng đáng thương này tổng giám đốc vì trong lòng của ấy vĩnh viễn chỉ có kia mà thôi. ấy chỉ dịu dàng vì với người mình mà thôi, cho nên nếu ta nhất định khổ sở cả đời. Nhưng thế giới có bao nhiêu người phụ nữ có thể thoát khỏi sức quyến rũ của tổng giám đốc chứ? Haiz. . . . . .
      Last edited by a moderator: 11/10/14
      Nhược Vân thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 17: Bị hấp dẫn (hai)
      Nhanh chóng xử lý toàn bộ tài liệu trong tay, Hình Hạo Xuyên xoa xoa mi tâm đau nhức, đúng lúc này tay tự nhiên lại bị cánh tay chụp lấy. Hình Hạo Xuyên cúi đầu nhìn người con vẫn còn ngủ mê man ở bên cạnh, đôi mày xinh đẹp vẫn còn nhíu chặt lại, khuôn mặt vẫn đỏ bừng, đôi môi nhắn cong lên, hình như vẫn chìm trong khổ sở mà lẩm bẩm thầm những lời ràng.
      Cánh môi mềm mại nhắn bởi vì bị sốt mà đỏ thắm khác thường, giống như quả đào chín mọng, dụ dỗ tầm mắt của người khác.
      Thân hình bé cuộn tròn lại, tư thế nghủ như thế phản ảnh được chủ nhân của nó cực kỳ thiếu hụt cảm giác an toàn, người được thay cái váy ngủ màu trắng, cổ áo lại có vẻ hơi rộng, cũng có thể là do quá gầy, nên dễ dàng lộ ra xương quai xanh đẹp đẽ, xuống phía dưới chút, thấp thoáng còn có thể nhìn thấy hai nụ hoa mềm mại bị đè xuống như như .
      Yết hầu của Hình Hạo Xuyên chợt căng thẳng, tự chủ mà trượt lên trượt xuống.
      sớm qua cái tuổi thiếu niên kích động làm sao lại bị chưa thành thục này dễ dàng gợi lên ham muốn như thế cơ chứ? Chắc là do mấy ngày nay quá bận rộn, có thời gian phát tiết, xem ra phải tùy tiện tìm người phụ nữ giải quyết thôi.
      Hình Hạo Xuyên đứng lên, chuẩn bị ra gọi Lưu Thừa đem những tài liệu này ra ngoài, nhưng vừa mới chuẩn bị đứng dậy, lại bị cánh tay bé kia túm chặt lấy, lại còn cả gan làm loạn đòi đến phía dưới của .
      Chỗ nhạy cảm nhất của đàn ông đột nhiên bị khiêu khích, hô hấp của Hình Hạo Xuyên bỗng chốc tăng lên đột biến, có thể cảm thấy ràng chỗ kia bành trướng lên.
      này phải cố ý đấy chứ?
      Cặp mắt của Hình Hạo Xuyên hơi nheo lại, con ngươi màu đen sáng chói trở nên thâm trầm, vậy mà giường vẫn vô tri vô giác hề biết mình làm cái gì. hề biết mình khơi dậy thành công ham muốn của người đàn ông bên cạnh, cái miệng nhắn lại mấp máy, thốt lên: “Mẹ…”
      Hình Hạo Xuyên dở khóc dở cười, lại xem thành mẹ của mình?
      Cho tới bây giờ Nam thần trong lòng các như lại bị người ta xem như mẹ của mình? Cái chuyện nực cười này khỏi quá khôi hài rồi.
      Tô Lưu Cảnh ngủ mê man, trong giấc mơ còn được mẹ ôm vào trong lòng vô cùng ấm áp, đột nhiên mẹ lại đứng dậy muốn rời , khiến cho nóng nảy, bắt bằng được bàn tay mẹ lại, kéo bà lại : “Mẹ, đừng !” Trong giọng còn mang theo tiếng nức nở nho , dùng hết sức lực toàn thân, muốn giữ mẹ lại.
      Hình Hạo Xuyên nhất thời để ý, cẩn thận bị kéo lại, nặng nề đè lên người .
      Tô Lưu Cảnh ôm lấy Hình Hạo Xuyên, khóc lóc: “Mẹ, đừng , đừng mà!”
      Đè lên thân thể mềm mại thơm mát của thiếu nữ, mắt cảu Hình Hạo Xuyên còn trầm thêm phần.
      Tô Lưu Cảnh hề hay biết mình động chạm vào uy nghiêm của người nào đó, còn đưa hai cánh tay trắng mịn vòng lên cổ của “Mẹ”, muốn bà ở bên mình lâu thêm chút.
      Chớp mũi bị bao bọc bởi hương thơm tự nhiên đẹp đẽ, lúc này khoảng cách của bọn họ chỉ còn lại lớp vải mỏng. đột nhiên hồi tưởng lại cảm giác mấy ngày trước được thưởng thức qua… Trẻ trung, non nớt, chưa được thành thục cho lắm giống như quả mơ chín mọng biết ràng là nó rất chua, nhưng lại bị hương thơm của nó dụ dỗ người ta thưởng thức. Nghĩ đến đêy, họng lại thấy khô nóng khác thường.
      này, biết rằng đàn ông chịu được khiêu khích hay sao? Vậy cũng đừng trách khách khí!
      Hình Hạo Xuyên chưa bao giờ vì nào mà phải đè nén dục vọng của mình, ngoại trừ Nhược Nhược, những người khác đối với đều giống như nhau. này chẳng qua dáng dấp giống với Nhược Nhược chút mà thôi, dùng ta để giải quyết ham muốn của , phải tốt hơn sao?
      Huống chi mua , nếu cầm tiền của năm này đều là người của , phục tùng bất kỳ an bài nào của , tất nhiên cũng có nghĩa vụ giúp giải tỏa ham muốn!
      Last edited: 18/10/14
      Nhược Vân thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 18: Bị hấp dẫn ( ba )

      Editor: BAT

      phía dưới quả biết sống chết, giờ phút này sớm dục hỏa tràn lan, mà lại ở dưới uốn qua uốn lại, hai khối mềm mại trước ngực cọ cọ vào người , lại còn phát ra tiếng ngâm nga khe khẽ quyến rũ, đúng là tự tìm chết mà!

      Hình Hạo Xuyên từ trong cổ họng phát ra tiếng thở gấp gáp, cúi người hôn lên cần cổ trắng nõn của , hương thơm thiếu nữ nhàn nhạt làm say lòng người, càng nếm thử càng khiến cho người ta khống chế được mà muốn nhiều hơn nữa.

      thể phủ nhận, bản thân này xác thực có chút hương vị quyến rũ từ trong xương tủy, hương thơm ngọt ngào thân thể như chú bướm vừa được phá kén chui ra. Mùi vị này, giống như nụ hoa mềm mại ở trong tay chậm rãi nở rộ, phát tán ra khắp nơi như có như dụ dỗ lòng người, khiến đặc biệt ưa thích.

      "Ừhm. . . . . ." mê man bên dưới bị người đàn ông mạnh mẽ hôn khắp toàn thân, liền run rẩy, tựa hồ đối với thân mật quá mức mới lại như vậy rất muốn trốn tránh, vậy mà thân thể lại tự chủ vươn cao, giống như dâng mình đến miệng cọp vậy. Cánh môi đào còn phát ra tiếng rên khe khẽ, muốn dẫn dụ người ta phạm tội.

      Ai ôm vậy, là ấm áp, vô cùng ấm áp.

      Tô Lưu Cảnh mất ý thức dựa vào bản năng, tìm kiếm ấm áp mất từ lâu.

      Bị cuốn lấy chặt hơn, hô hấp của Hình Hạo Xuyên càng thêm vẩn đục, tầm mắt cách nào dời khỏi hai đóa hoa kiều, môi còn phát ra tiếng nỉ non mê người. Tư thái như vậy, giống hệt như Nhược Nhược ở dưới thân triền miên, vừa ngọt ngào vừa thuần khiết.

      Lúc thân cận bao giờ hôn người phụ nữ nào, bởi vì hôn môi đối với quả cần thiết, cùng với những người phụ nữa này lên giường chỉ vì phát tiết dục vọng còn những thứ khác muốn lãng phí ở người của bọn họ.

      tuy lạm tình, nhưng cũng có nhiều tình, lạm tình cũng đại biểu cho việc vô tình, tàn nhẫn.

      Nhưng giờ phút này, nhịn được mà cúi người xuống chạm vào môi của .

      Mà môi của , ngoài dự đoán lại ngọt ngào, mềm mại giống như quả đào nho , vừa ngậm vào muốn tan ra, làm cho người ta càng muốn thưởng thức ngọt ngào bên trong tốt đẹp đến cỡ nào.

      nhiệt tình như lửa lại đột nhiên đứng phắt dậy, mặt mới vừa lộ ham muốn trong nháy mắt lại bị đánh tan, trở nên trầm tĩnh bình thản, nhưng giữa hai hàng lông mày lại chứa vẻ ảo não: có lẽ nụ hôn này, là sai lầm rồi.

      Nụ hôn của , chỉ nên để dành cho Nhược Nhược, trừ ấy ai cũng có tư cách có được nụ hôn của , huống chi đây lại là vì tiền mà bán thân!

      Nghĩ đến đoạn này, trong mắt của thậm chí còn mang ít chán ghét, thế nhưng suýt chút nữa bị này đầu độc rồi, chết tiệt !

      Cũng may khống chế được xao động nhất thời của của mình, sau đó tỉnh táo đứng dậy, cầm tài liệu lên hờ hững ra ngoài, cửa ở phía sau nặng nề đóng lại.

      Bị tiếng đóng cửa làm cho kinh động, Tô Lưu Cảnh vô ý thức giật giật, ngay sau đó lại bắt đầu ngủ mê man.
      Ngoài cửa, Lưu Thừa vẫn đứng chờ suốt từ nãy đến giờ, mặc dù này mấy phần tài liệu này tương đối quan trọng, nhưng đồng ý của tổng giám đốc, ai cũng dám tự tiện vào, chỉ đành phải ở bên ngoài sốt ruột chờ đợi.

      Hình Hạo Xuyên thể thái độ gì, đem tài liệu trong tay giao cho Lưu Thừa, chỉ để lại câu: "Xử lý tài liệu này , còn nữa, giúp tôi gọi cái người tên Sofia đến đây." xong, liền lạnh lùng xoay người rời .

      Lưu Thừa sững sờ, chờ đến khi phản ứng kịp, lập tức lên tiếng: "Vâng".

      Sau đó quay đầu lại nhìn về phía cửa phòng khép chặt kia, tựa hồ muốn xuyên qua cánh cửa này than thở thay cho ở bên trong: Mới có ngày thứ nhất, bị thất sủng rồi.
      Nhược Vân thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      Nhược Vân thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :