1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Cảnh Sát Đáng Yêu- Nhạc Tiểu Nữu (Full - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 43

      Editor: Trần Thu Lệ

      Lúc sáng sớm, Lộ Phi Nhi dậy hơi muộn, trong nhà có xe, nhưng Lộ Phi Nhi lại muốn bởi vì kết hôn mà thay đổi thói quen sinh hoạt của mình, vẫn thích bản thân mình làm bình thường. Vội vàng đón xe đến cục.


      Lái xe taxi người tài xế kỳ cựu, hơn năm mươi tuổi, có hơi béo, nghe Lộ Phi Nhi làm ở cục cảnh sát, cũng rất thích ý bắt chuyện với .


      Trong xe thường xuyên truyền đến thanh của bộ đàm.


      “Nếu cảm thấy ồn ào tôi có thể tắt .” Ông chú lái xe rất hòa ái.


      “Ha ha, có vấn đề gì. Nghe bọn họ chuyện cảm thấy chú có quan hệ rất tốt với bọn họ đấy!”


      Lộ Phi Nhi rất thích tình nghĩa đích thực như vậy của bọn họ, rất cảm động.


      “Đó là đương nhiên! Đều là số em, cùng nhau thành lập đội xe taxi, tất cả mọi xe taxi của công ty đều có. Có vấn đề gì có thể hỗ trợ lẫn nhau.” Ông chú lái xe chút khiêm tốn nào.


      “Công việc của bọn chú rất vất vả phải ạ? Chú lái ca ngày sao?” Lộ Phi Nhi biết, tài xế taxi có cả ca ngày và ca đêm.


      “Tuần này tôi làm ca đêm, chín giờ là phải giao xe rồi.” Ông chú lái xe nhìn qua quả có chút mệt mỏi.


      “Làm ca đêm có nhiều khách chú?”


      “Đương nhiên, gặp phải những chuyện cũng có hứng thú, đôi khi cũng gặp phải những con ma men. Lần trước tôi gặp phải người, tôi ở ven đường chờ khách, người đàn ông tới đẩy cửa xe, tôi nhìn thấy ta uống rất nhiều, nên để cho ta xe, đợi cho đến khi tới nơi mới phát phía sau cũng có chiếc taxi theo, người đó đưa tiền xe cho tôi rồi muốn , nhưng người lái taxi phía sau lại xuất , sao cũng chịu để cho ta , thế nào cũng phải đòi tiền xe, vậy là con ma men ấy tranh cãi ầm ĩ hét lớn hỏi: “Vì sao cho tôi ? Tôi cũng đâu có ngồi xe của , dựa vào cái gì phải đưa tiền xe cho ?” Ông chú lái xe vừa vừa cười.


      “Đúng vậy! Vừa có ngồi xe của ta, coi như bắt đầu muốn ngồi mà , cuối cùng thể ngồi sao? Chẳng lẽ là đoạt mối làm ăn sao?” Lộ Phi Nhi cũng rất khó hiểu, người tài xế kia có phải quá ngang ngược rồi ?


      “Ha ha... người tài xế ấy , ‘Cậu có ngồi xe của tôi, nhưng mà xe đạp của cậu lại ngồi xe của tôi, xe đạp của cậu còn đặt trong cốp xe của tôi đấy!' Tôi mới vừa lên xe, cậu ta bỏ chạy đến xe của rồi, tôi ở phía sau dùng sức kêu gọi, cậu ta cũng nghe, tôi nhấn còi, các người cũng nghe thấy.’”


      “Ha ha... Cười chết tôi rồi. Người này cũng quá vô lý rồi.” Lộ Phi Nhi ngờ là như thế này đấy!


      “Cái này cũng chưa tính là vô lý nhất đâu! Người cẩn thận rất nhiều! Tôi lái xe lâu như vậy, thường xuyên đụng phải người như thế, mua đồ vật này nọ, kết quả lại làm rơi đồ đạc xe, đưa trẻ con đến trường, kết quả làm rơi túi xách xe. Tôi có người em, cũng là bạn bè trong đội lái xe, điều kỳ lạ nhất đó chính là có lần chở người phụ nữ mang theo lqd đứa bé, lúc xuống xe người em kia cũng để ý liền lái xe , sau khi được hơn mười phút, đột nhiên nghe thấy phía sau có tiếng động, khiến người em ấy hoảng sợ nhìn lại, ra là đứa bé chưa đầy tuổi đấy! Người bạn ấy của tôi cũng làm cha, thấy có người vậy mà lại bỏ quên con của mình xe vừa gấp lại vừa tức giận! Muốn trở lại để tìm nhưng biết tìm ở đâu chứ? Cuối cùng còn cách nào khác đành phải đưa đứa bé lên đài phát thanh giao thông thôi.”


      “Đài phát thanh giao thông?” Lộ Phi Nhi rất khiếp sợ, còn có người mẹ như vậy sao?


      “Đúng vậy! Phát thanh cũng là viên lần đầu tiên thấy tình huống như vậy, còn liên tiếp hỏi người em của tôi, có phải lừa bán trẻ con ? Tuy tính tình của người em ấy nóng nảy nhưng bản chất bên trong lại mềm lòng, chịu được kiểu cha mẹ có trách nhiệm như thế làm cậu ta tức muốn điên lên, bỗng nhiên gầm thét với phát thanh viên kia, với cậu ta là có người mẹ vô lương tâm đánh mất con của mình, mau chóng thông báo đài phát thanh, để cho bà mẹ ấy tìm.” Bởi vì chỉ có ở đài phát thanh giao thông tất cả lái xe taxi mới có thể nghe được.


      là thế giới rộng lớn thiếu những cái lạ mà!” Lộ Phi Nhi cũng từng nghe qua, có số bà mẹ bị uất ức sau khi sinh gặp phải tình trạng như thế.


      “Còn có lần, có đến trong tay còn bưng bánh ga tô, muốn đến bờ sông, tôi liền đưa ấy , nhưng tôi phát đường ấy cứ khóc lóc suốt! Tôi hỏi ấy, làm sao vậy? ấy , tổ chức sinh nhật cho bạn trai nhưng bai trai của ấy nhất định muốn chia tay với ấy, lúc này tôi cũng có khách nên ngồi xe chuyện phiếm với ấy, khuyên nhủ suốt hai tiếng đồng hồ mới đưa ấy về nhà.”


      “Chú là tốt bụng! rất khó có được người nào tốt như chú.”


      “Đổi lại là ai cũng thể nhìn ấy suy nghĩ đúng phải sao?” Ông chú lái xe đến là giản dị, nhưng Lộ Phi Nhi vẫn cảm thấy rất cảm động, nhìn chứng minh thư của ông chú lái xe để trước chỗ ngồi của mình, phía là hình của ông, tên ông ấy là Tương Hoa.


      Lộ Phi Nhi ngờ lần nữa gặp lại Tương Hoa lại chính là thi thể của ông. Có người báo án, ở khu vực ngoại thành, chiếc taxi lao xuống sườn núi, chuông báo động xe vẫn ngừng vang lên, xe taxi chạy ra khỏi làn đường, hoàn toàn bị biến dạng, cảnh sát và nhân viên cứu hộ cùng nhau đến trường, lúc ấy quá muộn. Thi thể của Tương Hoa hướng xuống dưới, nằm sấp ở giữa ghế ngồi của tài xế và khách. Lúc đầu tưởng rằng đây chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, nhưng mà sau khi pháp y đến trường mới phát có mấy chỗ thương tích ràng bị loại công cụ sắc bén đâm bị thương, điều này cũng có nghĩa là trước khi xe taxi bị tông cháy, nhất định xảy ra chuyện bình thường. Rất có khả năng xe taxi đâm cháy là do tội phạm cưỡng chế gây ra. Hoặc có thể sau khi hung thủ giết chết Tương Hoa rồi mới thiết kế ra cố này. Cảnh sát ở trường nhanh chóng báo cho pháp y và nhân viên kỹ thuật.


      Lộ Phi Nhi tới trường, ngạc nhiên phát , nạn nhân này vậy mà lại chính là Tương Hoa, người gặp mấy ngày trước, có ấn tượng rất sâu sắc với ông chú lái xe taxi tốt bụng này.


      quen biết ông ta?” Thôi Phong hỏi , bởi vì nhìn thấy Lộ Phi Nhi chỉ ngây ngốc, nửa ngày vẫn chưa bắt đầu làm việc.


      “Đúng vậy! Phi Nhi, làm gì vậy?” Trì Ba cũng bước đến, ràng nhìn ra khác thường của .


      “Còn nhỡ những câu chuyện cười mà tôi kể với mọi người ? Ông ấy chính là ông chú lái xe kể những chuyện này cho tôi nghe, vì muốn tìm cái chết mà nỡ để lại để kiếm tiền.” Lộ Phi Nhi lqd cảm thấy trong lòng rất ngột ngạt, đây là lần đầu tiên quen biết người sống sờ sờ bỗng chốc lại trở thành thi thể mảy may tiếng động, mắt thấy thi thể Tương Hoa được nâng ra khỏi xe taxi, Lộ Phi Nhi ổn định lại tinh thần, trước mắt có gì quan trọng và ý nghĩa hơn là làm việc.


      Nếu như sau khi quần áo được giặt giũ thường xuyên, những đoạn cuối của sợi vải trở nên thô ráp, vì vậy tại trường vụ án có thể tìm được sợi vải của kẻ tình và nạn nhân, đối với việc phá án có ý nghĩa rất quan trọng, bởi vì dựa vào mỗi lần duy chuyển của thân thể, nhất định số sợi vải lưu lại trong xe.


      Nếu sợi vải đến từ hung thủ hoặc là nạn nhân, như thế bọn họ ở vị trí nào, góc độ cơ thể, phạm vi hoạt động, và dấu vết hoạt động tranh chấp, dựa vào sợi vải đều có thể khôi phục lại từng việc như cũ, nhưng đây là vụ án thiết kế vô cùng cẩn thận, mức độ vặt vãnh, thua gì làm mảnh ghép khó nhất thế giới.


      Tương Hoa những là người vô cùng tốt bụng, mà còn là bạn rất có nghĩa khí, sau khi tin tức ông bị sát hại được truyền ra, Lộ Phi Nhi thấy người nhà đến nhận thi thể, vợ ông vô cùng đau khổ, có hai đứa con nghẹn ngào khóc lóc, còn có rất nhiều bạn bè trong hội taxi vây quanh ở bên ngoài, im lặng giúp đỡ cho người nhà ông. Mỗi ngày đều có rất nhiều người gọi điện thoại đến, hỏi tình hình tiến triển của vụ án này, thỉnh thoảng Lộ Phi Nhi đón xe cũng có thể nghe tất cả tài xế xe taxi đều đàm luận.


      Mấy người Vân Tùng bị áp lực rất lớn, bởi vì tiền bạc của nạn nhân còn, bọn phỏng đoán sơ khởi đây là vụ án giết người cướp của. Trong đội cảnh sát hình lại bận rộn tối mặt tối mày rồi. Điều tra trong phạm vi toàn thành phố, mỗi ngày đều thu được rất nhiều manh mối, Vân Tùng và Chu Kiến phụ trách điều tra những thứ này, sốt ruột hi vọng có thể tìm ra được manh mối có tác dụng.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 44

      Editor: Trần Thu Lệ

      Lại đón taxi từ trường trở về, trong cục lập tức tổ chức cuộc họp phân tích vụ án. Thời gian từ lúc báo án đến giờ hơn hai tiếng, có thể thấy được cục cảnh sát rất xem trọng. Lộ Phi Nhi và Trì Ba tham gia hội nghị, về phương diện kỹ thuật của vụ án Tương Hoa lần này chủ yếu do hai người bọn phụ trách, chủ trì cuộc họp phân tích vụ án do Phó cục trưởng Vương phụ trách. Chu Kiến là người báo cáo đầu tiên.


      “Chúng tôi điều tra sơ bộ, nạn nhân tên là Tương Hoa, gia đình ông ấy rất hòa thuận, quan hệ vợ chồng cũng rất tốt, tính tình của Tương Hoa chất phát thiệt thà, bình thường bất kì là ai, chỉ có việc cần giúp lqd đỡ, ông ấy đều sẵn sàng nhiệt tình, do vậy trong lúc đó ở quê nhà tiếng tăm trong hội taxi rất tốt. Chưa bao giờ tranh cãi hay xảy ra chuyện thoải mái với bất kỳ ai.” Chu Kiến xong khiến cho tất cả mọi người đều im lặng, Vân Tùng ho tiếng, bắt đầu báo cáo phần của mình.


      “Chúng tôi lục soát cả sườn núi trong phạm vi rộng, tại nơi cách trường vụ án khoảng năm trăm mét, tìm thấy thanh dao xếp dài khoảng 12 xentimét, Bạch Mai đối chiếu qua, ghi nhận đó chính là thanh dao giết chết Tương Hoa. Bởi vì nơi xảy ra vụ án dân cư thưa thớt, lqd nên dấu vết hung thủ chạy trốn bị phá hoại. Từ dấu vết để lại có thể thấy được, đầu tiên là hung thủ bộ, sau đó trộm chiếc xe máy cỡ ở lân cận. Trộm được xe máy rồi tiếp tục chạy trốn, cuối cùng ta giấu xe máy trong rừng cây, trang phục dính đầy máu cũng để ở đó.”


      Phó cục trưởng Vương nhìn mọi người chút, chỉ câu, “ tìm được kẻ tình nghi chưa?”


      Tất cả mọi người đều im lặng, bọn họ có tí ti manh mối nào. Cuộc họp kết thúc, tất cả mọi người bị giáo huấn đều mặt xám mày tro*. Vân Tùng đứng trước mặt Lộ Phi Nhi và Trì Ba, nghiêm túc nhìn bọn, câu:


      *Mặt xám mày tro: chán nản


      “Hai người là then chốt, nhất định phải thu thập được chứng cứ nhiều hơn. Hai người cũng nhìn ra ý tứ của Cục trưởng, áp lực của ông ấy cũng rất lớn.”


      “Yên tâm.”


      Từ trước đến giờ Trì Ba nhiều, nhưng câu đơn giản của , giống như cho Vân Tùng lời hứa hẹn.


      Liên tiếp mấy ngày, đều có tiến triển chút nào, Lộ Phi Nhi và Trì Ba đều vô cùng buồn bực. Hôm nay làm việc lại rất trễ, hơn chín giờ tối, Trì Ba sao cũng chịu cho Lộ Phi Nhi ở trong này chịu đựng. Bảo về nhà trước, vốn dĩ Trì Ba muốn đưa về, nhưng Lộ Phi Nhi có thể đón xe về. Về đến nhà rồi gọi cho . Lúc này Trì Ba mới thả người.


      Lộ Phi Nhi đứng trước cửa cục cảnh sát, đợi hồi, quả nhiên nhìn thấy chiếc taxi chạy đến, tấm thẻ màu đỏ trong xe dựng đứng, chứng tỏ bên trong có ai. Xe taxi ‘két’ tiếng dừng lại trước mặt Lộ Phi Nhi, khiến Lộ Phi Nhi giật mình. Lộ Phi Nhi lên xe, lần này vẫn ngồi ở vị trí bên cạnh ghế lái, địa chỉ, xe liền chạy .


      là cảnh sát?” chuyện là người tài xế hơn ba mươi tuổi, liếc mắt nhìn Lộ Phi Nhi cái.


      “Vâng, là cảnh sát.” Lộ Phi Nhi nhìn dáng vẻ của ta, nhất định là tài xế lâu năm, nhìn người rất chuẩn mực.


      “Làm thêm giờ hả?”


      “Đúng vậy!” Tâm trạng Lộ Phi Nhi được tốt, bởi vì vụ án mà mấy ngày liên tiếp bận rộn đến sứt đầu mẻ trán.


      “Vụ án của Tưởng Hoa?” Tài xế taxi quay đầu lại liếc mắt nhìn Lộ Phi Nhi cái, Lộ Phi Nhi trả lời, cảnh giác nhìn ta. ta làm sao biết được? Chẳng lẽ có liên quan gì đến vụ án sao? Thấy Lộ Phi Nhi trả lời mình, lái xe cũng tức giận.


      “Tôi chưa từng gặp qua Tưởng Hoa, nhưng thường xuyên chuyện đài, tuy là chưa từng gặp mặt nhưng quen thuộc với nhau rồi.”


      “Người của các đúng là rất nhiều. Đều là bạn đều chung chí hướng?” Lộ Phi Nhi ra lời này có phần khách khí, bởi vì cảm thấy người tài xế này là lạ, trong lòng cũng bắt đầu đề phòng.


      “Ha ha, đều là người kiếm sống, đâu nào có lòng dạ thảnh thơi ấy? chúng tôi tụ họp cùng chỗ, nếu có chuyện gì em chúng tôi giúp đỡ, chăm sóc lẫn nhau thôi.” Người đó cũng bởi vì lời của Lộ Phi Nhi tranh cãi.


      hiểu lời của lắm, công việc hàng ngày của các chỉ là lái xe, cái này cũng coi như là công việc tốt, cũng vất vả, chuyện gặp phải người xấu ít lại càng ít.” Lộ Phi Nhi ra hết những lqd lời trong lòng mình, cũng quan tâm có làm đối phương mất hứng hay , gần đây áp lực rất lớn, mỗi ngày đồng nghiệp trong cục đều bị cấp mắng, bị người dân điện thoại thúc dục, mấy người trong khoa kỹ thuật của lại càng như vậy, đều chờ phá án!


      “Đó là do hiểu chúng tôi rồi, từ sáng đến tối ngừng lái xe, tinh thần tập trung cao độ, hễ ai lái xe vài năm thắt lưng người nào lại có chuyện? Bình thường đường cái, bị cảnh sát quản lý, gặp số hành khách ma men gì đó, khỏi nữa. Nếu như xui xẻo, xảy ra tai nạn giao thông ngoài ý muốn, vậy càng cần phải , xem vậy mở lqd nhà xe tư nhân hay là xe nhà nước, cái nào lại có bản lĩnh so với chúng tôi? Bị bắt nạt đó là chuyện thường xuyên, nếu chúng tôi đoàn kết, vậy càng dễ chịu.” Ngược lại người này lại , Lộ Phi Nhi cẩn thận suy nghĩ lại chút, cũng có phần đạo lý, trong bộ đàm truyền đến thanh hỏi đường, người tài xế hỏi thăm nơi có vẻ hẻo lánh, vẫn còn tăng thêm câu để cho mọi người phối hợp. Lộ Phi Nhi cũng nghe ra ý tứ trong lời .


      “Các cũng mạo hiểm.”


      “Đúng vậy! Đôi khi đúng là an toàn!”


      “Nhưng mà phải các người có hệ thống báo động hay sao?” Lộ Phi Nhi nghĩ đến vấn đề, ở phía dưới tay lái có cái nút, như vậy chỉ cần ấn cái nút kia xuống công ty biết ngay lập tức. Hơn nữa còn có thể liên lạc được với công ty.


      xảy ra chuyện gì, cái đó có đôi khi dùng được có đôi khi lại . hoàn toàn có khi đó.”


      cũng có phần đạo lý.”


      “Cảnh sát các hãy nhanh chóng phá án ! Nếu chúng tôi cũng an tâm mà làm việc được.” Người tài xế này chuyện cũng rất hòa ái, ra Lộ Phi Nhi biết thái độ của bản thân mình được tốt, trong lòng cũng cảm thấy rất áy náy. Rất nhanh tới nhà, Lộ Phi Nhi chuẩn bị lấy tiền ra, đột nhiên bộ đàm xa truyền đến giọng .


      “Hòa Nhất, có gần đường Hợp Nhất ? 2588 có biến, xe của ta báo động, mau chạy qua nhìn xem, nhanh chóng tìm xe lân cận.” Lộ Phi Nhi dừng động tác lại, cũng ngạc nhiên nhìn tài xế.


      “Đây là tổng đài, nhất định là xe 2588 báo động, 2588 là xe của Nhị Tử.” tài xế đợi Lộ Phi Nhi trả tiền, khởi động xe muốn .


      “Chờ chút, tôi và cùng , cách đây có xa lắm ?” Lộ Phi Nhi căng thẳng hỏi, bình thường cũng sốt ruột, nhưng đây chính là liên quan đến mạng người.


      “Khoảng mười phút đồng hồ.” Xe chạy , đèn xi-nhan nhấp nháy xin qua đường, nếu ở xe có thể hiểu rất , chủ xe này nhất định có chuyện rất cấp bách, trong bộ đàm liên tục truyền đến tiếng của những tài xế khác, có hỏi địa chỉ cụ thể, có báo vị trí của chính mình, cũng có hai chiếc xe đến chỗ gần đó nhưng lại thấy người đâu.


      Tốc độ xe rất nhanh, Lộ Phi Nhi cũng có thể thấy rất nhiều xe taxi cũng cùng phương hướng với bọn họ. Tình hình như vậy làm cho người ta rất cảm động. Lộ Phi Nhi thừa dịp gọi điện thoại cho Vân Tùng, ra ấy cũng biết tình huống, chạy tới đây.


      “Ở đó, 2588, qua, nó vừa mới chạy qua rồi.” Lộ Phi Nhi thấy chiếc taxi kia vừa vụt qua.


      “Được.” tài xế vừa trả lời vừa nhanh chóng xoay vô lăng, Lộ Phi Nhi vội vàng bám vào cửa xe, nếu bị cụng đầu rồi. đường xe càng tụ lại càng nhiều, mãi đến khi xe bị ngăn chặn, có muốn chạy tiếp cũng được. Phía trước đều là xe taxi, còn có mấy chiếc xe cảnh sát. Lộ Phi Nhi nhanh chóng xuống xe, đến chính giữa.


      “Mẹ nó, tên nhóc kia còn muốn chạy, xe của tôi tông vào bên trong cú, liền choáng váng...”


      “Tôi vừa mới nghe tin tức, bốc người tới rồi, chắc cũng hơn 150 dặm*. đường bão táp...”


      *1 dặm = 1,6093 km


      “Người sao chứ?” Lộ Phi Nhi xuyên qua đám người, chủ yếu là thấy được người quen, là Vân Tùng, mấy người trong đội bọn họ đều chạy đến đây, còn có mấy người cảnh sát làm nhiệm vụ ở gần đây.


      “Tài xế có việc gì, tên lưu manh cũng bắt được rồi.” Vân Tùng chỉ vào người phía sau , Lộ Phi Nhi nhìn theo hướng tay của , hai người cảnh sát đè thanh niên còn trẻ, nhìn tuổi cậu ta lớn, tạm thời vẫn chưa thấy tướng mạo.


      Lộ Phi Nhi cũng cùng trở về cục cảnh sát, giờ có việc phải làm rồi. Dưới khai thông của cảnh sát, cuối cùng mấy chục chiếc taxi từng chiếc từng chiếc lái , số xe chạy tới cũng được thông báo quay trở lại.


      Chạy trốn xe taxi có vân tay, những nơi khác cũng có. Mấy người Vân Tùng và Chu Kiến mang theo người đến nhà đối tượng tình nghi, mang về đống quần áo, nhiệm vụ của mấy người Lộ Phi Nhi bây giờ là kiểm tra.


      Đối tượng tình nghi này tên là Điền Phóng, hai mươi hai tuổi, có nghề nghiệp, bố mẹ là công nhân bình thường, ra nước ngoài làm thuê được hai năm rồi, có bạn bè. Lúc Lộ Phi Nhi ở phòng thẩm tra nhìn thấy cậu ta, hoảng sợ, bộ dạng cậu ta rất đẹp mắt, thậm chí có hơi giống con , làn da rất trắng, cũng rất gầy, người như vậy mà lại là tội phạm giết người sao? Thấy Lộ Phi Nhi bước vào, Chu Kiến mở miệng :


      “Ở xe nạn nhân Tưởng Hoa, chúng tôi tìm thấy sợi quần áo, sau đó tìm được cái quần áo dính máu đó, có người nhìn thấy cậu từng mặc qua, cậu giải thích thế nào?”


      “Tôi làm sao biết được, tôi biết, biết, đây là lần đầu tiên tôi cướp giật, đấy, các người phải tin tôi, quần áo đó nhất định phải là của tôi, đấy...”


      Cậu ta khóc hết sức thê thảm, nước mắt giàn giụa, ánh mắt hoảng hốt lo sợ, lại còn ngừng cầu xin, Lộ Phi Nhi cảm thấy rối loạn, chẳng lẽ phải cậu ta, bộ dạng nhát gan của cậu ta, hoàn toàn thể liên tưởng đến người mang tội giết người. Thậm chí lúc này, toàn thân cậu ta phát run. Lộ Phi Nhi nhìn nổi nữa, vẫn là dựa vào chứng cứ để chuyện !









      Bọn mình được 2/3 truyện rồi, mặc dù hố này ko đông khách lắm nhưng mình vẫn lấp đầy hố, hihi

      Chương 45

      Editor: Trần Thu Lệ

      Chờ Lộ Phi Nhi về đế nhà là buổi tối ngày hôm sau, cũng may ăn xong ở đơn vị, trở về nhà bắt đầu dọn dẹp phòng bếp. Mấy ngày mới về, nhiều thứ bị hỏng, ngay cả nấm mốc cũng xuất . Lộ Phi Nhi lấy những đồ cần đổ thẳng vào trong bồn cầu, nhưng điều may lqd xảy ra, lqd bồn cầu bị nghẹt. Lộ Phi Nhi ấn nút xả nước, nhưng bồn cầu lại đầy ngay, vậy là Lộ Phi Nhi gặp phải vấn đề lớn rồi. Lại việc thông bồn cầu là chuyện của đàn ông, về điểm ấy rất kiên trì. Nhưng có Lý Thanh Lưu ở nhà, trong nhà có đàn ông , cũng chỉ có thể mạnh mẽ thôi. Tìm được dụng cụ, tốn cả nửa ngày sức lực nhưng vẫn giải quyết được.


      “Oẹ......”


      Lại ói ra, nhìn tình hình này lại thêm phiền phức rồi. Trong lúc này, Lộ Phi Nhi cảm thấy bản thân bất lực, nghĩ đến Lý Thanh Lưu, rất nhớ . Lý Thanh Lưu mấy ngày có tin tức, vì sao bản thân lại dễ dàng khoan dung như vậy, nên bảo chuyển nghề, nếu lqd đồng ý ly hôn, mỗi lần bàn bạc, làm người cảnh sát hình cũng được mà! Dù sao so với mười ngày nửa tháng, thậm chí là thời gian dài hơn nữa vẫn cảm thấy tốt hơn nhiều. Gần đây Lộ Phi Nhi thấy rất mệt mỏi, cảm thấy áp lực rất lớn, vì sao bản thân mình lại muốn kết hôn sớm như vậy, để bây giờ bản thân mình lại rất đơn, rất thê thảm...


      “Hu hu... Lý Thanh Lưu, là tên khốn kiếp, cũng quan tâm vẫn còn người vợ sao! Hu hu...” Lộ Phi Nhi vừa khóc vừa mắng, càng khóc lại càng nhớ , càng nhớ lại càng khóc.


      Đột nhiên điện thoại vang lên, Lộ Phi Nhi di chuyển nhanh chóng lấy điện thoại ra, oa, . Lấy tay áo lau mặt, coi như có chuyện gì.


      “Sao lâu vậy mới gọi điện thoại?”


      bận quá, em làm sao vậy? Khóc?” Lý Thanh Lưu thoáng cái nghe ra đầu bên kia điện thoại được bình thường.


      bậy, em là ai chứ? Mũi em hơi bị nghẹt, hình như là bị cảm.” Lộ Phi Nhi dối, hết sức tự nhiên, có tí ti cân nhắc, lời tuột ra khỏi miệng rồi. Bởi vì ở trong nháy mắt đó, điều Lộ Phi Nghĩ đến chính là thể làm cho phân tâm, đây chính là dao động lòng quân, công việc của lqd được phép bị phân tâm. Như vậy khiến mắc sai lầm, thậm chí có thể còn xảy ra nguy hiểm, dùng lời của mẹ Vu Diễm Hoa chính là: “Nhà có vợ tốt, gặp phải tai họa.” Ý tứ chính là, nếu bà xã hiền lành, nhất định ông xã gặp chuyện ngoài ý muốn.


      Trong điện thoại hơn nữa ngày thanh, qua lúc lâu sau, Lý Thanh Lưu mới lên tiếng, “Em làm gì vậy?”


      “Em thông bồn cầu đấy! Lợi hại ?” Lộ Phi Nhi nhìn bồn cầu, lông mày nhíu lại.


      “Lợi hại, chỉ có điều em hãy tìm thợ sửa chữa !” Lý Thanh Lưu


      “Nhưng khuya rồi mà.” Lộ Phi Nhi muốn trễ thế này rồi mà còn làm phiền người khác.


      “Vậy ngày mai ! Chỉ là rất tò mò, em vứt cái gì vào trong đó vậy hả?” Lý Thanh Lưu hơi tò mò, chất lượng bồn cầu nhà rất vốn rất tốt mà, nhưng tại sao lại có thể như vậy?


      “Chính là cá kiểng của chết rồi, nên em đổ chúng vào bồn cầu. Sau đó, em lại bỏ thêm ít đồ ăn thừa thế là bị nghẹt luôn.” Lộ Phi Nhi .


      “Em là cá nuôi?” Lý Thanh Lưu kinh ngạc , bảo bối của nha! Làm sao có thể chết được chứ?


      “Đúng vậy! chết rồi.” Lộ Phi Nhi thích nuôi cá ở trong nhà, bởi vì những lúc trời u nó có mùi.


      “Ôi... Vợ phá sản, em , em nấu bọn chúng rồi phải hả?” Lý Thanh Lưu đau lòng, đó là cá cảnh nhiệt đới của đấy!


      “Tuyệt đối có, em còn chưa kịp xuống tay mà! Chúng nó chết rồi, em ăn cá chết đâu.” Bọn chúng chết vô cùng, vô cùng bình thản.


      “...”

      “Này! Lão quỷ? Ông già?” Lộ Phi Nhi nghe thấy đối phương có động tĩnh gì, chỉ có thể thử kêu.


      “Em... Em cái gì?” Lý Thanh Lưu thể tin được, đào của lại kêu như vậy.


      “Lão quỷ, ông già. Làm sao vậy? phải bảo em hãy kêu giống bố mẹ em sao? Mẹ em kêu bố em như vậy đấy!” Lúc trước Lộ Phi Nhi hỏi rồi.


      “Em làm tức chết rồi! có lựa chọn khác sao?” Lý Thanh Lưu cắn răng .


      “Có, bố nó à!”


      “Haiz! suy nghĩ lại, chẳng lẽ còn lựa chọn nào khác sao?” Lý Thanh Lưu xoắn xuýt.


      “Ha ha...” tức giận như vậy khiến Lộ Phi Nhi cảm thấy rất vui vẻ. Cuối cùng vẫn dặn dò hồi, để cho Lý Thanh Lưu làm việc tốt, lo huấn luyện, sớm quên mất lời thề son sắt bảo người ta chuyển nghề, nếu ly hôn!


      được mấy câu, rồi lại cúp điện thoại, Lộ Phi Nhi cảm thấy trong lòng mình dễ chịu ít.


      “Mẹ nó, tôi tin tôi làm được!” Vén tay áo lên, nhét khăn lông vào miệng, Lộ Phi Nhi lại bắt đầu chiến đấu lqd hăng hái với bồn cầu, sớm quên mất ở khắc trước còn than vãn, khóc lóc. Với tinh thần giải quyết vấn đề cương quyết được ngủ, bắt đầu chiến đấu hăng hái.


      ra cuộc sống chính là như thế, buồn bã qua , ngày mai vẫn phải đến, người sâu đậm vẫn cứ , bởi vì , bởi vì người này, chính bản thân mình trải qua những gì, từng sống như thế nào, chịu đựng hành hạ, đau đớn như thế nào đều vui vẻ chịu đựng.


      Ngày hôm sau, trong cuộc họp thảo luận, mấy kẻ nghiện thuốc lại bắt đầu nuốt mây nhả khói*, Tiễn Minh vô cùng mất hứng, vào lúc này, ta có vẻ hơi buồn rầu, Phương Mẫn đến bên cạnh Lộ Phi Nhi :

      *Nuốt mây nhả khói: hút thuốc


      “Em xem Tiễn Minh tìm người chồng như thế nào hả?”


      “Khôn biết, dù sao cũng thừa nổi.” Lộ Phi Nhi chuyện cũng nể mặt, Phương Mẫn nghe xong che miệng lại cười trộm.


      “Được rồi, nghiêm túc chút, chuyện chính . Các người xem tên nhóc này có ?” Chu Kiến vô cùng nghiêm túc liếc mắt nhìn các cái.


      “Hẳn là phải, tại chứng cứ chứng minh sợi vải xe là quần áo của cậu ta. Bộ quần áo này, cậu ta từng mặc, chúng tôi có người làm chứng.” Trì Ba phân tích , Lộ Phi Nhi có phần nắm chắc, cảm thấy người trẻ tuổi nhát gan như vậy, giết người cướp của sao?


      “Có thể nào là người khác mặc quần áo của cậu ta hay ?” Phương Mẫn cũng nghĩ như vậy hỏi.


      “Phụ nữ sao? Tôi làm cảnh sát hình nhiều năm như vậy, trực giác cho tôi biết, loại khả năng đó vô cùng .” Chu Kiến trực tiếp đả kích , mấy người Chu Kiến cũng có chiều hướng nghiêng về bên, hoàn toàn tin tưởng tên nhóc kia. Vào lúc này chứng cứ cũng thể chuyện rồi.


      Mấy người phụ nữ ngoại trừ Tiễn Minh, đều cảm thấy tên nhóc này hẳn là tội phạm giết người. Tục ngữ sai, tướng từ tâm sinh*! Nhưng mà cũng còn cách nào khác. Mấy người Chu Kiến và Vân Tùng dẫn cậu ta đến trường xảy ra vụ án, đứng ngay chỗ chiếc xe tràn đầy vết máu, hoàn toàn thay đổi xe taxi trước mặt, hơn nữa bọn dò xét dọc theo lqd đường hu thủ chạy trốn hồi, lại vừa mang theo thanh dao dính máu và quần áo thả trước mặt cậu ta. Nghĩ muốn lấy những thứ này để khiến cậu ta thấy áp lực. Thúc giục cậu ta thẳng thắn, nhưng mà lại như mong muốn, cậu ta vẫn như cũ chịu nhận tội.


      *tướng từ tâm sinh: Dáng vẻ bề ngoài bị ảnh hưởng bởi các yếu tố của trái tim.


      Phương Mẫn, Bạch Mai và Lộ Phi Nhi lại càng cảm thấy bọn suy đoán chính xác.


    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 46

      Editor: Trần Thu Lệ

      ra trong lòng Lộ Phi Nhi vẫn còn buồn chán chuyện, chính là gia đình nhà cá của , đúng vậy, vô cùng may, thế nhưng lại có con cá nho còn sống sót, điều này làm Lộ Phi Nhi làm sao có thể chịu được đả kích như vậy chứ? Nhưng mà, nếu vớt ra lại vậy phải vọt thẳng vào bồn cầu sao? Dường như quá có nhân đạo rồi. Đúng vậy, thể như vậy được, nghĩ tới đây, hai mắt Lộ Phi Nhi sáng lên, vậy đến Thiên Trạch* chuyến !


      *Thiên Trạch: Là nơi để mua sinh vật cảnh(Cá cảnh, chim cảnh,v.v..)


      “Ha ha... Chuyện này cũng thể trách em nha!”


      Lộ Phi Nhi lấy thùng nước đổ ra hơn phân nửa, sau đó quan tâm đến mệt nhọc sau khi làm việc, đón xe xa ra ngoài mua Ô Quy(con rùa), đúng vậy, là Ô Quy, ha ha. Ở trong thùng nước, có đặt số cục đá, sau đó lại thả Ô Quy vào. Con rùa này, khoảng chừng nửa ki-lô-gam.


      Ngày thứ ba, Lộ Phi Nhi mới vừa làm, chợt nghe tin tức giật gân, kẻ tình nghi kia nhận tội rồi. Lộ Phi Nhi vội vàng vọt vào phòng.


      “Nhận tội rồi?”


      “Đúng vậy! Nhận tội rồi, vừa khóc vừa , giống như cậu ta thể làm như thế vậy, cậu ta là ngộ sát* chứ phải mưu sát**!” Trì Ba trả lời câu hỏi của Lộ Phi Nhi, sau khi nghe xong lời này, lại nhìn những người khác, vẻ mặt của bọn họ đều nặng nề.

      *Ngộ sát: Giết người chủ định
      **Mưu sát: Cố ý giết người

      “Làm sao khiến cậu ta nhận tội?” Lộ Phi Nhi suy nghĩ có phải bị ảnh hưởng gì từ bên ngoài rồi ...


      cho rằng chúng tôi là người gì hả?” Đột nhiên Tiễn Minh chui ra từ sau lưng, dọa Lộ Phi Nhi nhảy dựng.


      “Làm sao vậy?” Lộ Phi Nhi quay đầu hỏi ta, Tiễn Minh cũng biết bản thân mình phải là đối thủ của người phụ nữ này, cũng dám thô lỗ, mới lẩm bẩm :


      “Nếu muốn chứng minh cuối cùng là ngộ sát hay là mưu sát phải xem các người rồi. Cho nên, bây giờ bắt đầu tăng ca!” Tiễn Minh xong liền rời , Phương Mẫn vỗ vỗ bả vai Trì Ba và Lộ Phi Nhi, an ủi bọn họ.


      Tên Điền Phóng này nhận tội, giải thích chính là cậu ta làm. Từ chỗ Lý Thanh Lưu, Vân Tùng học được chiến tranh tâm lý có hiệu quả cao ngất. Tất cả phòng tuyến của tên nhóc kia đều tan vỡ hết.


      Trì Ba cho biết, đối với việc Lộ Phi Nhi gấp đến độ chỉ thiếu chút nữa là nắm tóc của Lộ Phi Nhi vẫn luôn nhớ mãi, “Căn cứ vào lời khai của Điền Phóng, kế hoạch ban đầu của cậu ta là hành hung đường, bởi vì đây là lần đầu tiên gây án nên sau khi lên xe, trong lòng cậu ta sợ sệt, dọc theo đường từ đầu đến cuối vẫn dám ra tay, mãi đến khi sắp tới nơi, cậu ta mới lớn gan lqd đe dọa tài xế đưa tiền ra. Ngay từ đầu, cậu ta chỉ muốn cướp chút tiền của Tưởng Hoa, cầm dao chỉ là để dọa dẫm chứ cũng muốn giết Tưởng Hoa. Nhưng lúc ấy, Tưởng Hoa lại sợ chút nào, những ngoan ngoãn lấy tiền ra mà ngược lại càng túm được cổ cậu ta, khiến cho cậu ta có cách nào thoát được, cho nên Điền Phóng mới dùng dao đâm lung tung mấy nhát, hòng tìm đường thoát thân. Nhưng nghĩ tới lại gây thành bi kịch.”


      “Như vậy sao?” Trong miệng Lộ Phi Nhi cứ lẩm bẩm, nếu tên Điền Phóng này là hung thủ, như vậy , cậu ta là người vô cùng xảo trá nhưng lại giả bộ hiền lành, tại cậu ta cũng nhận tội của mình, như vậy lời bây giờ của cậu ta cũng chưa hẳn là . Trong lòng Lộ Phi Nhi và Trì Ba đều vô cùng ràng, chứng cứ của cậu ta, còn có việc kiểm nghiệm tại của bọn họ, là chuyện quan trọng biết bao nhiêu. Cái này có khả năng trở thành nhân tố quan trọng để phá án.


      “Đúng vậy, tôi này ngây thơ, hãy thu hồi đồng cảm của ! cho rằng cậu ta vô tội, nhưng chừng tại cậu ta đắc ý vì chúng ta có cách nào trừng trị cậu ta đấy!” Thôi Phong luôn thích đả kích .


      “Nếu cậu ta dối, vậy cũng là đáng giận rồi!”


      Việc cân nhắc mức hình phạt giữa tội ngộ sát và mưu sát có khác biệt rất lớn. Tội ngộ sát chỉ là do sơ suất dẫn đến hành động giết người. Còn tội mưu sát, là loại biết trước khiến cho người ta tử vong mà vẫn cố ý làm hoặc là cố ý thương tổn nghiêm trọng dẫn đến chết người. Cả hai khác nhau rất lớn, có liên quan trực tiếp đến người này hay vẫn còn phải lqd sửa lại. Nếu những điều cậu ta , Điền Phóng cũng bị tố cáo tội ngộ sát, mà phải mưu sát. Nếu như cậu ta láo, như vậy sinh ra vấn đề cân nhắc mức hình phạt nặng hay , hung thủ bị trừng phạt thích đáng, người nhà nạn nhân cũng được an ủi trong lòng, quan trọng nhất là, luật pháp bị kẻ xấu giẫm đạp rồi.


      Trong nhà kho của cục cảnh sát, hơn nửa đêm mà hai người Trì Ba và Lộ Phi vẫn còn ở cùng với chiếc xe đầy vết máu, quỳ xuống bò lên, bắt đầu công việc, hai người bọn họ làm việc liên tục hơn sáu tiếng đồng hồ.


      “Ngồi xuống nghỉ chút !” Trì Ba mang theo đôi găng tay, ngồi vào bên, vỗ vỗ phía bên cạnh bảo Lộ Phi Nhi ngồi xuống nghỉ lúc.


      “Ôi cái eo của tôi!” Lộ Phi Nhi vừa than vừa ngồi “phịch” xuống cái.


      “Ha ha...”


      cười cái gì?” Lộ Phi Nhi vô cùng kinh ngạc, Trì Ba vậy mà cười , rất ít cười.


      “Tôi còn nhớ rất lúc vừa mới tới, gan góc như vậy, giống như con nhím , có lẽ là bởi vì bị Ninh Vệ Đông dù dọa chắc?” Trì Ba liếc mắt nhìn Lộ Phi Nhi cái.


      “Khi đó, tôi có chút vui vẻ. Cảm thấy vô cùng ngột ngạt.” Lộ Phi Nhi nở nụ cười, ra cũng được bao lâu vậy mà giống như qua vài chục năm vậy, dường như có cảm giác qua mấy đời người.


      “Vì sao vẫn còn làm cái này? kết hôn chưa? Tôi thấy gia cảnh đội trưởng Lý rất tốt, vì sao còn phải vất vả kiếm tiền?” Trì Ba có chút khó khăn, Lộ Phi Nhi cũng giấu diếm, ngoại trừ Phương Mẫn biết, vẫn chưa kịp cho người khác biết đấy!


      “Kết hôn, chờ ấy về, chúng tôi mời mọi người dùng cơm. Nhà ấy có tốt hay , có liên quan gì đến chúng tôi cả. Tôi thích công việc này, vô cùng thích, tìm ra chân tướng là động lực của tôi, cảm giác như vậy, giống như... là được nạp năng lượng vậy.” Lộ Phi Nhi có phần ràng lắm, nhưng Trì Ba có thể hiểu .


      có tinh thần trách nhiệm, nhiệt tình bướng bĩnh nhưng lại phù hợp làm cái này. Tôi vẫn luôn cảm thấy được, là kiểu người khi thích cái gì bất chấp tất cả.”


      “Ha ha...” Lộ Phi Nhi biết trả lời Trì Ba như thế nào, cảm thấy tiếp nhận lời của được tốt lắm, cũng chỉ có thể cười gượng.


      ra rất ngốc!” Trì Ba nhìn về phía Lộ Phi Nhi cười .


      “Tôi ngốc chỗ nào chứ?” Lộ Phi Nhi cũng mất hứng, tự nhận là mình sống rất thông minh.


      vào trong cục này, có rất nhiều người có tình cảm với , ha ha, cũng bao gồm cả tôi và Thôi Phong.” Trì Ba cười cười tự giễu, nhìn dáng vẻ Lộ Phi Nhi ngốc ra, lại càng bất đắc dĩ.


      “Tôi biết.” Lộ Phi Nhi rất kinh ngạc, chỉ có điều tại nghe Trì Ba nhàng bâng quơ ra như vậy, nên cũng coi như chuyện này có gì.


      “Mọi người đều thầm biết hết, cũng chỉ có nhận ra, cả ngày chỉ muốn làm thế nào để giải quyết Ninh Vệ Đông, chúng tôi còn chưa kịp lựa chọn hành động, bị đội trưởng Lý ở sau lưng tiếng ra tay trước rồi.” Trì Ba tới đây, giống như rất hối tiếc lắc đầu, Lộ Phi Nhi cười cười đẩy cái. Chỉ có điều Trì Ba lại nghiêm mặt :


      “Nhiệm vụ của bọn họ rất nguy hiểm, chịu quản lý của Bộ đội, có rất nhiều nhiệm vụ đều thể ra, cũng thể thường xuyên về nhà, phải chuẩn bị sẵn sàng. Nếu muốn tạo phản, tôi cũng ủng hộ.” Trì Ba giống như muốn tạo phản ngay lập tức vậy, Lộ Phi Nhi nhanh chóng bay qua cước.


      “Xuống địa ngục , tôi mới như thế đâu!”


      Có thể chuyện phiếm thoải mái như thế này, cảm giác rất tốt, có lẽ ở khắc này, Trì Ba mới chính thức buông xuống, người con tốt đẹp như vậy, cũng chỉ có người như Lý Thanh Lưu mới có thể xứng đôi, chúc phúc từ tận đáy lòng.


      Hai người tiếp tục làm việc, mãi cho đến khuya, Lộ Phi Nhi mới trở về nhà, nhanh chóng ngủ, ngày mai còn phải tiếp tục đấy!


      chỗ kín sáng sủa chưa từng chạm qua trần xe taxi và tay lái, Lộ Phi Nhi và Trì Ba đều phát được sợi quần áo người Tưởng Hoa. Ở trong xe, vẫn còn phát được sợi vải quần áo lqd dính máu đó của Điền Phóng, ngoại trừ ở tay lái và trần xe ra, cũng ngoài dự đoán của mọi người xuất tại vị trí bình thường hành khách ngồi vào. Có được những kết luận này, Chu Kiến, Vân Tùng cùng với mấy người Trì Ba nhanh chóng mô phỏng lại vụ án xe.


      Vân Tùng có vẻ cao chút, gần giống với dáng người của Tưởng Hoa, mà dáng vẻ Thôi Phong có hơi gầy, đến phỏng theo động tác của Điền Phóng.


      “Nếu như tôi muốn xuống xe, sau đó ngăn tôi lại, như thế chúng ta...” Thôi Phong vừa cầm bút, vừa phát họa động tác với Vân Tùng.


      đúng, chỗ này có sợi vải.” Lộ Phi Nhi lắc đầu, hai người trở lại, vẫn thể nhận được sợi nào để lại chỗ tay lái và trần xe theo mô phỏng.


      “Như vậy tới đâm tôi.” Vân Tùng với Thôi Phong, sau đó toàn bộ liền hợp tình hợp lý hơn. Vân Tùng và Thôi Phong xuống xe, tất cả mọi người đều thở phào nhõm, Chu Kiến cũng có thể nhận được kết luận cuối cùng.


      cách khác, hung thủ rút dao găm ra, đâm về phía nạn nhân mới đúng.”


      “Đúng vậy, hung thủ nhất định phải ở trong xe di chuyển thân thể mới có thể giết chết lái xe được, khi đó cậu ta nghiêng nghiêng thân thể dựa vào người nạn nhân.” Vân Tùng vừa , vừa chứng minh kinh nghiệm phong phú với Thôi Phong, “Thân thể cậu ta hướng về phía bên trái, cũng là như thế này, đúng, cánh tay cậu ta mới có thể gặp được tay lái và trần xe.”


      Phân tích của Vân Tùng nhận được tán thành của mọi người.

      Chương 47

      Editor: Trần Thu Lệ

      Trở về lại trong cục, bọn họ lại ngựa dừng vó* tìm đến Bạch Mai, ở chỗ ấy cũng làm việc rất suông sẻ, “Nếu như góc độ của vết dao dốc đứng, điều này chứng tỏ khoảng cách giữa kẻ đột kích và nạn nhân rất gần. Hơn nữa, hướng dao đâm vào thân thể là từ xuống dưới. Nếu vết dao bằng phẳng, vậy chứng tỏ hung thủ ở bên cạnh hung thủ, mọi người đến xem .” Bạch Mai vén tấm vải trắng lên, chỉ vào miệng vết thương cho mọi người xem.

      *Ngựa dừng vó: nghĩa là ngừng di chuyển về phía trước, được lãng phí thời gian.


      Quả nhiên giống y như Bạch Mai , ngực Tưởng Hoa có nhiều miệng vết thương, điều này chứng tỏ hung thủ đối xử với ông ra sao, đây là lần thứ hai Lộ Phi Nhi nhìn thấy thi thể của Tưởng Hoa, biết vì sao, cảm thấy sống mũi vô cùng đau xót.


      “Mấy vết thương này chính là theo góc độ dốc đứng, bụng nạn nhân cũng có vết dao, cũng chính tại miệng vết thương này đâm thẳng vào tim, tạo thành vết thương xuyên thấu tim, việc này khiến ông ấy bị sốc rất nhanh. Cũng chính là nguyên nhân dẫ đến cái chết.”


      “Phi Nhi, em biết ông ta?” Bạch Mai thấy Lộ Phi Nhi ngây ngốc đứng nhìn nạn nhân, cảm thấy có phần khó hiểu.


      cách khác, là cố ý giết người!” Lộ Phi Nhi lẩm bẩm , tất cả mọi người đều nhìn ra Lộ Phi Nhi khác thường, ở trong mắt mọi người, vẫn chỉ là .


      “Em quen biết ông ta?” Phương Mẫn cũng bắt đầu căng thẳng.


      “Em từng ngồi xe ông ấy, ông ấy là người rất lương thiện, ông ấy...” Lộ Phi Nhi cảm thấy nụ cười của ông ấy giống như vẫn ở trước mặt mình.


      thôi!” đợi Lộ Phi Nhi xong, Thôi Phong ngăn Lộ Phi Nhi lại, choàng vai ôm ra ngoài.


      Trở lại văn phòng, bộ dạng của Lộ Phi Nhi vẫn có chút mất hồn mất vía, Thôi Phong, Trì Ba và Phương Mẫn lén lút tụ tập ở cửa, bàn bạc xem làm thế nào mới tốt.


      “Bảo ấy về nhà !” Thôi Phong cảm thấy tại Lộ Phi Nhi thích hợp để làm việc.


      được, về nhà lại càng suy nghĩ miên man thêm mà thôi!” Phương Mẫn đồng ý.


      “Nếu , chị Phương, chị cũng xin phép cấp , hai người dạo phố.” Trì Ba cảm thấy vấn đề tâm lý rất quan trọng, bọn họ có thể ôm hết công việc còn mạnh mẽ hơn so với Lộ Phi Nhi nhiều.


      “Để cho ấy làm việc .” Trưởng phòng Hoàng Chiếm Quân xuất sau lưng bọn họ từ lúc nào.


      “Trưởng phòng!” Ba người quá chú ý nên cũng phát sau lưng còn có người. Xem ra cũng đều nghe thấy được.


      “Gặp phải vấn đề như vậy có trốn tránh cũng vô ích. Hãy để cho ấy tiếp tục làm việc. Nếu chỉ có chút chuyện ấy mà vượt qua được vậy ấy cũng thích hợp làm cảnh sát nữa rồi.” Hoàng Chiếm Quân xong, liền chắp tay sau lưng bước vào phòng làm việc.


      “Ông ấy rất đúng, trốn tránh phải là biện pháp.” Trì Ba có vẻ bình tĩnh, Phương Mẫn và Thôi Phong cũng có ý kiến gì khác, cái này dường như là biện pháp tốt nhất.


      Chờ Trì Ba trước, Thôi Phong mới tới trước mặt Phương Mẫn, thấp giọng : “Tôi mới phát bây giờ ông ấy mới chút bộ dạng của cấp rồi.”


      “Ha ha, tên nhóc cậu!” Phương Mẫn đá cước.


      Hôm nay cần tăng ca, Lộ Phi Nhi về nhà, trong nhà rất tối, nhìn con rùa của mình, con rùa là vô dụng, đến bây giờ mà vẫn chưa giải quyết được con cá kia. Đột nhiên Lộ Phi Nhi cảm thấy có lqd phần đơn, thay áo ngủ xong, mở hết tất cả đèn trong nhà, nhưng vẫn được, khí của con người, lại mở TV lên, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, trong nhà vẫn yên tĩnh đến đáng sợ.


      “Đúng vậy! Mỗi lần ấy trở về rất ít xem ti vi. Lúc nào cũng ngồi vào chỗ máy vi tính đó.” Trong miệng Lộ Phi Nhi lẩm bẩm, sau đó mở máy tính ra, lại vội vàng pha cho ly cà phê, giống như có lqd ở nhà vậy. Nhưng mà vẫn được, cảm thấy rất sốt ruột, trong lòng trống rỗng. Đến phòng giữa, mở tủ quần áo ra, ở đó có quần áo của Lý Thanh Lưu, lật từng cái từng cái qua, nhớ lại bộ dạng lúc mặc quần áo. Lấy chiếc áo sơ mi xuống, ôm vàm trong ngực, cẩn thận hít hơi sâu.


      “Mình giặt giũ sạch như vậy để làm gì? Đều còn mùi vị của nữa rồi.” Bản thân xong nước mắt cũng rớt xuống, “ tên khốn kiếp này, lúc người ta cần nhất, cũng có ở đây, em rất đau lòng, có biết ? Em rất nhớ , có biết ? bận rộn như vậy sao? Có thời gian vệ sinh cũng có thể gọi cho em cuộc điện thoại mà! Oa... cũng nhớ đến em, chút cũng nhớ, hu..hu...”


      Càng nghĩ càng thấy đau lòng, trong lòng , đến nỗi có chút oán giận rồi. Dùng sức ôm chặt quần áo của , nhắm mắt lại, tưởng tượng giống như bản thân ở trong lòng vậy.


      “Em còn muốn ôm nó đến bao lâu?”


      Lộ Phi Nhi ngước khuôn mặt đầy nước mắt, ngây ngốc nhìn người đứng ở cửa phòng ngủ, Lý Thanh Lưu mặc trang phục ngụy trang*, đây là phải nằm mơ chứ? Lý Thanh Lưu giang rộng hai tay, lúc này Lộ Phi Nhi mới phản ứng kịp, đột nhiên nghĩ đến mặt mình đầy nước mắt nước mũi, đúng lúc lại ôm chiếc áo sơ mi của trong ngực, trực tiếp lấy lau mặt cái, sau đó bổ nhào vào trong lòng Lý Thanh Lưu.

      *Trang phục ngụy trang: đồ rằn ri.


      “Em cũng là bẩn.” Tuy miệng Lý Thanh Lưu vậy nhưng vẫn ôm bà trong ngực lâu, khi mở cửa chân tay bước vào, liền nghe thấy tiếng TV, nhìn thấy cửa thư phòng mở ra, màn hình máy tính là khung cửa sổ trò chơi của , còn có ly cà phê của nữa. Đó là đợi , ngay tại trong khắc đó, trái tim Lý Thanh Lưu bị níu đến thở nổi, thấp thoáng còn nghe thấy tiếng Lộ Phi Nhi vừa khóc vừa chửi , nhàng tựa người vào tường, làm sao lại biết bà xã mình khổ chứ? ở trong đội, lqd chỉ cần có thời gian trống là nhớ đến . Chỉ cần Lộ Phi Nhi gọi điện thoại, nhất định là cái gì cũng tốt, nhưng mà biết, phải như thế, cũng cần người ở cùng, nhưng mà bản thân lại bất lực, chỉ có thể giả bộ biết. Sau đó, giống như có việc gì đứng trước mặt bà xã, coi như bồi thường cho . Dùng thời gian cả đời, để . làm người đàn ông, thầm tự hạ đảm bảo với bản thân mình.


      “Bố nó à, có muốn em chà lưng cho ?” Lộ Phi Nhi đứng ở cửa cười hì hì .


      cần, cần!” Lý Thanh Lưu thế mà lại từ chối. Chờ chút, sắc mặt Lộ Phi Nhi trầm xuống, hợp lý.


      “Mở cửa, , có phải bị thương ?” Lộ Phi Nhi vội vàng đứng ở cửa, vặn tay nắm cửa.


      có, có, bà xã, bảo đảm tuyệt đối có bị thương.” Lý Thanh Lưu xong, cẩn thận nghe động tĩnh bên ngoài, có tiếng động, mới buông lỏng, nhưng mà tới lát sau, Lý Thanh Lưu liền nghe tiếng động bất thường, thở dài tiếng!


      cái ổ khóa cấp bậc thấp như vậy mà cũng muốn ngăn em lại sao?” Lộ Phi Nhi bước vào, trong tay vẫn còn cầm thanh sắt biết tìm được ở đâu, quơ quơ trước mặt Lý Thanh Lưu, sau tiện tay vứt , “Đến đây nào! Cho em nhìn xem.”


      Thảo nào Lý Thanh Lưu cho nhìn, lưng ràng bị bầm tím mảng lớn, Lộ Phi Nhi muốn hỏi xảy ra chuyện gì, chỉ có điều suy nghĩ chút, vẫn là nhịn xuống. Nhìn miệng vết thương của , giống như có cây búa gõ từng phát từng phát vào lòng vậy.


      “Bà xã, cùng tắm với !” Tên khốn Lý Thanh Lưu này là quá đáng, bị thương rồi mà còn muốn chuyện này, đàn ông là đầy thói hư tật xấu.


      đủ ba tháng chưa hả?” Lộ Phi Nhi đả kích .


      “Còn thiếu ba ngày nữa.” Lý Thanh Lưu nhớ rất ràng.


      ngày cũng được.” Đối với lời dặn dò của bác sĩ, Lộ Phi Nhi rất kiên trì.


      “Em chờ đó cho !” Lý Thanh Lưu hung dữ , Lộ Phi Nhi cũng quản, chính là cười ngừng. Sau đó, nhàng chà lưng cho .


      Lộ Phi Nhi giặt quần áo, dọn dẹp phòng tắm, đột nhiên Lý Thanh Lưu nhớ đến bể cả bảo bối của , vội vàng chạy tới trước bể cá nhìn xem, trong bể cá chỉ còn sót lại duy nhất con cá, con cá nho đơn bơi trong nước, nước trong bể chỉ còn lại nửa. Bên cạnh còn chất ít đá cuội, lớp đá cuội là con rùa màu xanh nằm úp sấp, màu sắc vô cùng ghê tởm.


      Lý Thanh Lưu thông minh cỡ nào, thoáng cái liền hiểu , cái này nhất định là do vợ mình giở trò quỷ.


      “Lộ Phi Nhi, em là vợ phá sản! Em ra đây cho .” Lý Thanh Lưu mặc quần lót, đứng trong phòng khách la to, chỉ có điều như vậy vũ lực dậy nổi.


      “La réo cái gì? Hơn nửa đêm...” Lộ Phi Nhi vừa ra phòng khách, liền nhìn thấy Lý Thanh Lưu đứng ở chỗ này, lập tức ý thức được chuyện thích hợp.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 48

      Editor: Trần Thu lệ

      “Em xem, có chuyện gì đây?” Ngón tay Lý Thanh Lưu chỉ vào bể cá, hoặc là chỉ vào con rùa kia.


      “Đó là em tìm người bạn cho con cá kia mà!” Lộ Phi Nhi cứng đầu trả lời, tất cả phụ nữ đều như thế này, cương quyết thừa nhận sai lầm của bản thân.


      bậy! Em còn dám dối? Em , có phải muốn sau này cũng hại chết con cá cuối cùng này ?” Lý Thanh Lưu căm phẫn , vừa vừa đưa tay lấy con rùa ra, nặng như vậy, “Em là vợ phá sản!”


      cái gì? lại lần nữa cho em nghe xem!” Lộ Phi Nhi hét lớn tiếng, cảm giác đó giống như quát tội phạm vậy, Lý Thanh Lưu hoảng sợ.


      này, bộ dạng con rùa này xinh đẹp. Bà xã, ánh mắt của em tốt.” Đại não Lý Thanh Lưu xoay chuyển vô cùng nhanh chóng, Lộ Phi Nhi nghe xong lời của , thiếu chút nữa vui vẻ ra mặt.


      “Em quyết định, từ hôm nay trở , em chỉ mình nó, hứ!” Lộ Phi Nhi .


      “Vậy được rồi! Chỉ có điều, đáng tiếc cho con cá này, nghe là ít nhất cũng vài trăm ngàn đấy!” Lý Thanh Lưu vô cùng thương xót , nhưng vẫn thả chú rùa về lại chỗ cũ.


      “Cái gì? Sao sớm!” Lộ Phi Nhi di chuyển nhanh chóng, đưa tay vào lấy chú rùa ra lại.


      “Vậy con rùa này phải làm sao?” Lý Thanh Lưu nhận lấy chú rùa .


      “Ưm, hãy phóng sanh ! Tích chút đức!”


      “Được!” Lý Thanh Lưu cười đồng ý. Lộ Phi Nhi nằm úp sấp bể cá, cảm thấy cứ thế nào ấy, con cá này sao lại đáng như vậy chứ! là ý trời mà! Nhất định là có duyên với đó!


      Ngày hôm sau, Lộ Phi Nhi bắt đầu tìm hiểu tài liệu liên quan đến con cá đắt tiền có duyên với này, thứ nhất là để xem thử lqd Lý Thanh Lưu có dối hay . Thứ hai là để xem con cá này có giá trị đến mức nào, nếu có giá trị giống như Lý Thanh Lưu , chăm sóc tốt, còn nếu phải như lời , mà chỉ là loại cá bình thường, vậy Lộ Phi Nhi dễ dàng tha thứ. Quả nhiên, trời phụ người có lòng nha!


      Cá Ngân Long thuộc họ cá rồng, còn có các tên là Osteoglossiformes, Long thổ châu, Ngân đới, Ngân Thuyền. Địa bàn phân bố: Sông Amazôn*, Guyana**. Thân dài từ 50-90cm, hình thoi. miệng có tua, vây lưng kéo dài từ giữa lưng cho đến đuôi, vây ngắn nhưng nền vây lại tương đối dài. Vây bụng từ lỗ sinh dục kéo dài đến phần đuôi, các vây rộng hình sợi, nền vây tương đối dài, đây là những điểm khác biệt của Ngân Long so với Hồng Long và Kim Long của Đông Nam Á. Vẩy của Ngân Long tương đối to, dưới của vây lưng và vây bụng đối lqd xứng nhau, toàn thân phát ra ánh sáng màu trắng bạc. Nuôi trong nước có nhiệt độ từ 24-28oC, nước mềm có tính axit yếu, thức ăn thiên về động vật nhất là động vật tươi sống như cá con tép con...sống trong môi trường nước phải trong sạch. Thuộc loài cá ấp trứng trong miệng, là chủng loài khá nổi tiếng trong cá kiểng nước ngọt.


      *Amazôn: là dòng sông ở Nam Mỹ, là sông dài nhất thế giới và là sông có lưu vực lớn nhất thế giới.

      **Guyana: có tên chính thức là Cộng hoà hợp tác Guyana, là quốc gia duy nhất thuộc Khối thịnh vượng chung nằm lục địa Nam Mỹ. Nước này ở phía bắc xích đạo trong vùng nhiệt đới và nằm Đại Tây Dương. Guyana có biên giới phía đông với Suriname, phía nam và tây nam với Brazil và phía tây với Venezuela. Đây là nước thứ ba lục địa Nam Mỹ với kích thước xấp xỉ Quốc. Guyana là nước duy nhất tại Nam Mỹ có ngôn ngữ chính thức là tiếng và là trong hai nước còn lại lục địa Châu Mỹ vẫn áp dụng giao thông bên trái.


      Sau đó, chú cá này trở thành vật cưng mới của Lộ Phi Nhi, đặt lại cho nó cái tên rất dễ nghe, Châu Châu, bởi vì nó cũng có tên là Long thổ châu. Chỉ có điều, người chú cá này nhất vẫn là Lý Thanh Lưu, đối với chú cá tìm được đường sống trong cõi chết này, Lý Thanh Lưu cảm thấy đây là cho cơ nữa rồi. Ăn xong cơm tối, lại thích ngồi ở chỗ nhìn cá. Lộ Phi Nhi có chút ghen tỵ rồi.


      Lý Thanh Lưu vô cùng hiểu , nếu chú cá này chết , như vậy Lộ Phi Nhi cương quyết cho nuôi lại nữa. Thậm chí có thể còn nghiêm trọng hơn, trong cơn tức giận khấu trừ tiền tiêu vặt của , gần đây muốn mua cái bàn máy chơi game kiểu mới nhất. Nhưng mà, ngay cả khi có tiền, cũng dám tự mua.


      Bộ dạng của Châu Châu lớn rất nhanh, từ lúc lớn chưa tới nửa bàn tay, đến mấy tháng sau được cân(1 cân = 1/2kg), có thể bộ dạng rất tốt, tất cả đều nhờ công lao của Lộ Phi Nhi đấy! Thường xuyên cho lqd cá ăn, người ta ngày chỉ cho ăn lần, còn Lộ Phi Nhi nhà chúng ta ngày lại cho cá ăn hai bữa. Thay đổi thức ăn đa dạng. Lộ Phi Nhi làm sao mà biết nó được cân chứ? Bởi vì chưa từng cân. Làm sao có thể cân được chứ? Bởi vì cá chết rồi(Tội nghiệp chú cá, hic hic).


      Chuyện là như thế này, trong cục lại có thêm vụ án giết người, Lộ Phi Nhi rất nghiêm túc làm thêm ba ngày, nhưng sau đó lại công tác năm ngày, và thế là, chú cá Châu Châu mập mạp cứ như vậy lqd mà mất sớm. Chờ đến khi Lộ Phi Nhi trở về nhìn thấy màn thảm kịch như vậy, trong lòng rất buồn bực nha! Lý Thanh Lưu biết nên cũng dám gì, chỉ có thể cẩn thận hầu hạ, ai bảo cũng có ở nhà chứ?


      Nhưng mà, muốn mua máy chơi game, ở trong bộ đội, lúc có việc gì làm, có thể giải lao chút! Nếu như sau cái chết của Châu Châu, lại còn ra việc mua máy chơi game đắt tiền như thế, Lộ Phi Nhi nhất định nổi bão. Chỉ có điều có cách xử lý tốt.


      Đêm nguyệt hắc phong cao*, thích hợp để làm chuyện xấu.

      *nguyệt hắc phong cao: trăng.


      “Bà xã, rất nhớ em!” Lý Thanh Lưu thấy Lộ Phi Nhi vừa mới nằm xuống, liền sáp đến.


      có việc gì mà ân cần, phải gian trá cũng là trộm cướp! mau cho em.” Lộ Phi Nhi cũng ngốc, người này nhất định có việc giấu diếm.


      bậy, bà xã, chẳng lẽ em nhớ ?” xong, liền vén áo ngủ của Lộ Phi Nhi lên.


      “Này! làm gì vậy? Có việc mau ra, được động tay động chân.” Tuy rằng trái tim của Lộ Phi Nhi bắt đầu nhảy loạn thình thịch, nhưng vẫn muốn để cho lừa dối thành công. Lý Thanh Lưu lqd vừa tháo gỡ ràng buộc của bản thân, vừa dùng tay của mình đốt lửa người Lộ Phi Nhi, nhìn bộ dạng mềm mại của bà xã, cũng nhẫn(ngấm ngầm chịu đựng) đau đớn đấy! Nhưng mà thừa dịp lúc này vẫn còn tỉnh táo, nhanh chóng chuyện chính.


      “Bà xã!” Lý Thanh Lưu ngậm chặt vành tai của , cảm giác được thân thể của vợ mình chấn động mạnh mẽ, nhịn được cười khẽ tiếng.


      “Hửm?”


      muốn mua cái máy chơi game!”


      “Cái gì?” Lộ Phi Nhi lập tức tỉnh táo lại, tên khốn này quá giả dối, lại dùng mỹ nam kế với , chỉ có điều Lý Thanh Lưu làm sao có thể buông tha cơ hội tốt này được chứ? thẳng vào vấn đề, “A..” Lộ Phi Nhi kêu lên, đáng ghét, tên khốn này thế mà lại tập kích bất ngờ.


      em, bảo bối... ưm...” Lý Thanh Lưu hoạt động rất thong thả, nhưng đối với Lộ Phi Nhi mà , này quả là hành hạ, chậm chạp vào sâu ra cạn như vậy, sốt ruột chút nào.


      “Hừ...” Lộ Phi Nhi có chút chịu nổi, tức giận lấy tay dùng sức cấu cánh tay của , trong lòng Lý Thanh Lưu bất đắc dĩ cảm thán, vợ mình cầm tinh con mèo, lúc nào cũng thích cấu , nhưng mà chính cũng muốn như vậy nha!


      “Để cho mua... có được ? Hửm?” xong còn dùng lực tân công phen, khiến Lộ Phi Nhi suýt chút nữa kêu lên.


      “A... Khốn kiếp!” Rốt cuộc Lộ Phi Nhi cũng chịu khuất phục rồi. Chỉ có điều Lý Thanh Lưu cũng hứng hơn , nhịn được, tăng nhanh tốc độ, phải biết rằng, kìm nén rất lâu rồi. Nếu phải ý chí của có sức lực kinh người, sớm đầu hàng rồi.


      Có lẽ là bởi vì kiềm nén khoảng thời gian quá dài, hay có lẽ vô cùng vui vẻ vì kế hoạch của mình thành công, tóm lại trong buổi tối này, Lộ Phi Nhi bị lăn qua lăn lại đến khi ngủ, ngủ rồi thức dậy, dậy rồi lại ngủ, giống như con búp bê vải vậy, mặc đùa nghịch. Trước kia, lúc nào lqd Lý Thanh Lưu cũng rất dịu dàng, nhưng mà đêm qua bị làm sao lại thô lỗ đến dọa người. Buổi sáng, khi Lộ Phi Nhi tỉnh dậy từ trong cơn mê man, cánh tay, mông đều là dấu tay của , cổ và vai, thậm chí là đùi, đều là dấu hôn. Trong lòng Lộ Phi Nhi rất tức giận đấy! Làm sao lại chịu khuất phục chứ? Tên khốn này mưu đồ hiểm ác, thể tha thứ.


      Tìm chủ nhật cả hai người đều rảnh rỗi, chỉ cần là nhân viên ở cục Cảnh sát, đều đến tham gia tiệc mừng của Lý Thanh Lưu và Lộ Phi Nhi. Lần này, bọn mời Ninh Vệ Đông, dường như ta cũng rất biết điều, tuy là lúc chạm mặt Lộ Phi Nhi gì, nhưng biểu như vậy tệ rồi. Bạch Mai lén lút tiêu sái đến trước mặt Lộ Phi Nhi, cau mày nhìn :


      “Vì sao em lại kết hôn sớm như vậy?” Bạch Mai rất tò mò, cảm thấy mới tốt nghiệp vội kết hôn vẫn còn quá sớm.


      “Bởi vì em muốn để vuột mất!” Đây là lần đầu tiên Lộ Phi Nhi trịnh trọng trả lời như vậy, Bạch Mai nhìn chút, nghiêng đầu cười :


      “Chứ phải là sợ lấy được chồng hả?”


      “Ha ha, chị cũng có thể hiểu như vậy.”


      Tiệc mừng lần này, có rất nhiều người đến tham dự, chỉ có đồng nghiệp của bọn họ mà còn có cả đồng đội của Lý Thanh Lưu, và số đồng nghiệp ngoài xã hội. Lộ Phi Nhi hiểu suy nghĩ của Bạch Mai, lén lút kéo tay ông xã mình, bảo giới thiệu mấy người tốt cho Bạch Mai, phải là Lý Thanh Lưu vô cùng khinh thường với cách làm này, nhưng mà bởi vì lần trước làm bà xã rất thê thảm, trong lòng cũng thấy áy náy, cho nên cũng dám từ chối. Trắng trợn kéo Bạch Mai đến bàn của bạn ngồi.


      Mọi người giới thiệu chút, liền bắt đầu vừa ăn cơm vừa chuyện phiếm, lúc đầu Lý Thanh Lưu và Lộ Phi Nhi vẫn ở cùng với mọi người, nhưng sau đó bọn họ cần phải đến những bàn khách khác để mời rượu, nên để Bạch Mai lại.


      Chờ đến khi bữa tiệc sắp tàn, phát Phương Mẫn vẫn giáo huấn Bạch Mai, Lộ Phi Nhi vội vàng chạy qua xem.


      “Như thế nào? Có thích được người nào ?” Lộ Phi Nhi sốt ruột hỏi.


      “Hừ! Đều dọa chạy cả rồi, nếu dọa chạy cũng chạy đến nhà vệ sinh để nôn, còn thích cái rắm!” Phương Mẫn trả lời , Bạch Mai cúi đầu, khó có khi thành như vậy.


      “Sao lại thế này hả? Rốt cuộc là chị gì hả?” Lộ Phi Nhi rất gấp gáp, phải biết rằng Bạch Mai cũng ba mươi tuổi rồi.


      “Bọn họ hỏi nội dung công việc của chị là gì, chị là pháp y, cứ như vậy hù họa hai người chạy , sau đó lại dọn lên bàn đầy món gà Bát bảo, chị chủ động thể mặt hiền lành của chị, mổ xẻ cho bọn họ, phải là chia ra. Như thế lại có bốn người chạy . Chị biết chắc là bản thân chị làm sai, cũng rất buồn bực, nên rãnh rỗi có việc gì làm, chị đùa nghịch món khoai tây nhão nước cốt gà. Cũng biết làm sao lại như vậy, vậy mà lại nhớ tới chị mới nghiên cứu thành công kỹ thuật nghiên cứu xương sọ mới nhất, em có biết, chị phát ...”

      Chương 49

      Editor: Trần Thu Lệ

      “Dừng lại! như vậy mấy người còn lại đó cũng chạy luôn?” Lộ Phi Nhi thấy bàn đó ‘ ràng phục hồi lại như cũ’, kỹ thuật cả Bạch Mai tệ, vừa nhìn thế nào cũng có người giống như vậy chứ?


      là tàn khốc!” Bạch Mai gom hết tất cả đổ tội cho thực. Lộ Phi Nhi và Phương Mẫn bất đắc dĩ nhìn , nữ pháp y đơn thuần mỹ lệ này sao lại gả được ra ngoài chứ?


      Khó có được ngày chủ nhật, Lý Thanh Lưu muốn dẫn Lộ Phi Nhi ra ngoài chuyến, nhưng lại bị bắt buộc phải ở nhà dọn dẹp vệ sinh, vốn dĩ nhà đều mướn người đến dọn dẹp, nhưng Lộ Phi Nhi vô cùng thích người lạ đến nhà, cho nên tự phải ra tay.


      “Lau sạch tro bụi trần, được để lại dấu vân tay của .” Lộ Phi Nhi chỉ đạo Lý Thanh Lưu lau chùi đèn treo trần nhà.


      biết.” Lý Thanh Lưu vô cùng tình nguyện, đứng ở bàn, cầm khăn lau trong tay, nhớ lại trước kia Lý Thanh Lưu vẫn còn chưa kết hôn, chưa từng làm chuyện như thế này nha! Từ trước đến giờ làm việc nhà. Trong lòng khó tránh khỏi than thở!


      “Lát nữa được quên tháo bức màn xuống, cần phải giặt sạch.”


      biết.” Lộ Phi Nhi xong, liền giặt quần áo.


      Lúc đầu, Lý Thanh Lưu hoàn toàn để ý tới Lộ Phi Nhi, nhưng mà thấy đứng cao như vậy, tự làm cho rồi, quan trọng nhất là, nếu như động tay, nhất định tức giận, khó có được trở về lần, mà lại giân dỗi nữa đáng. Lý Thanh Lưu khuyên bản thân mình, cứ xem như thương ! Lộ Phi Nhi muốn ra xem Lý Thanh Lưu làm ra sao, nhưng đột nhiên lại nghe thấy tiếng mở cửa phòng, đó là tiếng dùng chìa khóa để mở cửa, liếc mắt nhìn Lý Thanh Lưu cái, đề phòng lấy con dao gọt trái cây bàn nắm trong tay. Cửa mở, Lộ Phi Nhi lại ngây ngốc cả người, vào cửa phải là người nào vạm vỡ, mà người phụ nữ ăn mặc vô cùng thời thượng, phía sau ta còn kéo theo hành lý.


      tìm ai? Làm sao lại có chìa khóa nhà chúng tôi?” Giọng Lộ Phi Nhi được tốt.


      “Ha ha, Thanh Lưu!” Người phụ nữ này để ý tới Lộ Phi Nhi, trực tiếp dời gót, quen cửa quen nẻo từ trong tủ giầy lấy đôi dép lê ra, Lộ Phi Nhi có phần bị dọa đến nơi, Lý Thanh Lưu bỏ vợ?


      “Là ? Sao lại tới đây?” Lý Thanh Lưu cầm khăn lau trong tay, cũng bước qua, nghe thấy Lý Thanh Lưu quen biết ta, Lộ Phi Phi liền cảm thấy tốt.


      “Em trở về, dĩ nhiên là đến gặp .” Bành Ny Na cười tiến vào, để hành lý qua bên, sau đó ngồi ghế sô pha. tại, có thể là Lộ Phi Nhi tức điên, đời này vẫn chưa từng tức giận như thế này.


      ta là ai?” Lộ Phi Nhi cảm thấy giọng của mình có phần run rẩy, ngay trước mặt Lý Thanh Lưu và tình địch như vậy rất mất mặt, nhưng mà hoàn toàn khống chế được cảm xúc của chính mình.


      “Phi Nhi, đây là Bành Ny Na, là bạn bè trước kia. Ny Na, đây là vợ của tôi, Lộ Phi Nhi.” Lý Thanh Lưu vẫn chú đến sắc mặt của vợ mình, có phần hoảng hốt, bởi vì nhìn sắc mặt của Lộ Phi Nhi, nhất định là tức giận.


      Lộ hả! Tôi mới từ nước ngoài trở về, tiện thể đến thăm hai người.” Bành Ny Na cười, nhưng nụ cười này nhìn trong mắt của Lộ Phi Nhi, có phần có ý tốt, thậm chí là có ý khiêu khích.


      “Đột nhiên đến thăm, nên gọi điện thoại trước sao?” Lộ Phi Nhi .


      “Tôi muốn cho các người bất ngờ.”


      Ngay tại lúc này, điện thoại của Lộ Phi Nhi lại vang lên, trong cục tìm có việc, thay quần áo xong, cũng thèm nhìn tới hai người liền rồi. để ý Lý Thanh Lưu ở sau lưng ngừng gọi. Thậm chí là mở cửa sổ, hướng xuống lầu gọi. Lộ Phi Nhi biết phải đối mặt như thế nào với trường hợp như vậy, như sấm sét giữa trời quang, đả kích như vậy quá lớn, biết đối mặt như thế nào. Chỉ có thể lựa chọn tạm thời trốn tránh.


      “Vì sao lại như thế này? muốn làm gì?” Lý Thanh Lưu chờ Lộ Phi Nhi rời khỏi, xoay người nổi giận đùng đùng nhìn người phụ nữ phá hoại gia đình của .


      ta xứng với , ly hôn với ta ! thành người đàn ông ly hôn, cũng để ý em lên giường với người đàn ông khác.” Bành Ny Na vừa , vừa từ trong túi lấy gói thuốc lá ra, châm lửa. Lý Thanh Lưu cảm thấy bản thân biết ta rồi. Đây là quen biết từ sao? Là Nina phóng khoáng cởi mở đây sao?


      “Tất cả đều qua, tôi vợ của tôi, làm như vậy, chỉ làm tôi thêm chán ghét thôi.” Lý Thanh Lưu chưa từng chuyện nhiều như vậy với Bành Ny Na, giờ này khắc này, từ trong lòng chán ghét người phụ nữ này.


      cũng từng với em như vậy, trước kia cũng như thế này, em là bà xã của , chúng ta kết hôn. ...”


      “Đó là trước khi tôi phát có quan hệ với nhiều người đàn ông. Là phản bội, quên rồi sao?” Lý Thanh Lưu muốn nhắc tới chuyện này, đây là chuyện duy nhất tổn thương đến tự tôn của , ngay cả bố mẹ cũng chưa từng qua.


      “Thanh Lưu, phải hiểu cho em, có biết mình ở nước ngoài độc biết bao nhiêu ? Cái loại lạnh lẽo này, rất bất lực, có cách nào hiểu được, em cũng là phụ nữ, em cần phải có đàn ông quan tâm em, em. Em và những người đó có chút quan hệ, nhưng thể phủ nhận, em , có biết khi đó, mỗi ngày em đều viết thư cho . Sau đó, khi trở về giao tất cả cho . ...” Bành Ny Na cũng xúc động bắt đầu di chuyển.


      “Tôi là quân nhân, phụ nữ của tôi được ra nước ngoài. Cái này tôi cũng từng với rồi, đủ loại nguyên nhân cũng thể để cho chúng ta ở cùng chỗ. xúc phạm đến vợ của tôi, từ hôm nay lqd trở cũng đừng tới đây, chúng ta cũng còn là bạn bè nữa.” Lý Thanh Lưu đột nhiên cảm thấy người phụ nữ này quả là người của hai thế giới. Bọn họ có khác biệt lớn như vậy, thậm chí ngay cả tình cũng có cách nào bù lại được.


      có thể làm quân nhân, có thể ra nước ngoài với em, em cho người liên lạc tốt...”


      “Cút! Bố của cũng từng là quân nhân, là người con của quân nhân mà lại có thể ra những lời như vậy. Mau cút !”


      “Thanh Lưu, em trước, em hy vọng suy nghĩ kỹ lại chút, tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, ...” Bành Ny na từng bỏ lỡ người đàn ông này, nhưng mà tại, ta hối hận, ta muốn quay lại!


      “Đạo bất đồng bất tương vi mưu*, đừng để cho tôi nhìn thấy .” Lý Thanh Lưu thô lỗ đẩy ta ra ngoài, sau đó đóng cửa lại, nếu như ta phản bội khiến đáy lòng tổn thương, như vậy Bành Ny Na hôm nay ra những lời này, có thể là làm cho Lý Thanh Lưu chán ghét rồi. Người phụ nữ này, là chuyện nhục nhã và hối hận nhất trong kiếp này của Lý Thanh Lưu .

      *đạo bất đồng bất tương vi mưu: con đường khác nhau dẫn đến chí hướng khác nhau.



      Lộ Phi Nhi cố gắng để cho bản thân mình tập trung vùi đầu vào công việc, nhìn Lộ Phi Nhi nghiêm túc như vậy, những người khác cũng biết tâm trạng tốt, nên đều rất cẩn thận. Nhưng mà sau khi làm việc xong, Lộ Phi Nhi gấp, cũng biết bây giờ nên làm gì? chỉ có thể đối mặt với thực.


      đường về nhà, Lộ Phi Nhi tưởng tượng đến tình huống bản thân mình đối mặt, có lẽ ngay lúc mình về nhà hai người bọn họ vừa vừa cười, có lẽ bọn họ khỏi, có lẽ bọn họ thân thiết, cái tên Lý Thanh Lưu khốn kiếp kìm nén mấy ngày, hôm nay mới trở về. Có thể hay ... nghĩ tới đây, Lộ Phi Nhi bước nhanh hơn.


      Mở cửa, TV trong phòng khách mở, là trận đấu mà Lý Thanh Lưu thích nhất. Sau đó, Lộ Phi Nhi thấy Lý Thanh Lưu, bên cạnh có người nào, thậm chí người vẫn mặc bộ quần áo lúc rời . Lộ Phi Nhi cũng biết kiểu nghĩ này rất kỳ quái, nhưng mà chính là nhịn được.


      ta là chuyện quá khứ, ta chỉ muốn đến xem chúng ta.” Lý Thanh Lưu biết bản thân mình thể giải thích.


      ta đâu?”


      rồi, đuổi ta rồi.” Lý Thanh Lưu chờ đợi Lộ Phi Nhi làm khó dễ.



      ta làm sao có được chìa khóa nhà chúng ta? Chẳng lẽ chỗ này từng là tổ ấm của hai người sao?” Lộ Phi Nhi nghĩ tới đây, cảm thấy bản thân mình muốn phá hủy nơi này.


      “Em cũng biết bình thường rất ít khi trở về, lúc làm ở cục Cảnh sát mới chính thức chuyển đến. ta chẳng qua chỉ đến đây ở nhờ, lúc đó đúng dịp ta công tác nên mới có chìa khóa nhà.” Lý Thanh Lưu vừa giải thích, vừa theo Lộ Phi Nhi vào thay quần áo.


      “Vậy hành động hôm nay của ta là có ý gì, muốn nối lại tình cũ sao?”


      “Cái đó đều là chuyện của quá khứ, em muốn phải như thế nào, chuyện quá khứ có cách nào thay đổi được.” Cho dù Lý Thanh Lưu hy vọng có thể thay đổi, nhưng chính là có biệp pháp.


      ta vẫn còn xuất nữa sao? Coi như tồn tại của em? Trực tiếp xông thẳng vào nhà em, coi nhà em thành nhà ta, coi chồng của em thành chồng của ta sao?” Lộ Phi Nhi lớn tiếng với Lý Thanh Lưu, Bành Ny Na, cái tên này bố mẹ cũng từng nhắc đến, Lộ Phi Nhi thể để ý.


      ta xuất nữa.”


      “Các người dự định gặp gỡ sau lưng em? Ám Độ Trần thương*?”

      *Ám Độ Trần Thương: lén lút, vụng trộm.


      “Em xong chưa? , đó là chuyện của quá khứ, chuyện quá khứ có cách nào thay đổi.” Lý Thanh Lưu xong, ra cầm lấy áo khoác ghế sô pha, cứ như vậy mà ra ngoài. Lộ Phi Nhi theo ra ngoài, nhưng vẫn ngăn cản .


      tên khốn kiếp này, vẫn còn lý ?” Lộ Phi Nhi xong, oa oa khóc lớn, vẫn luôn cảm thấy tình cảm của bọn họ rất hoàn mỹ, nhưng tại bị phá vỡ rồi. từng thương người khác sâu sắc, tại nhất định vẫn còn ta, nhất định là như vậy.


      Lý Thanh Lưu về đơn vị trước thời hạn, nhưng mà lần này chính là hai tháng, tại bọn họ xem như là chiến tranh lạnh rồi. cuộc điện thoại cũng có, Lộ Phi Nhi tức giận nên cũng thèm để ý đến , trong lòng mình tổn thương nhưng tên khốn kiếp này lại có cách nào nhận thức được.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 50

      Editor: Trần Thu Lệ

      Phương Mẫn và Bạch Mai là hai người bạn tốt nhất của Lộ Phi nhi, đều biết vợ chồng bọn họ cãi nhau rồi. Ý kiến của Phương Mẫn là, đàn ông thể nuông chiều được, nhất định phải giáo huấn bọn chút, nhưng ý kiến của Bạch Mai lại là, ai cũng đều từng có quá khứ, đó là chuyện có cách nào thay đổi, ấy Lộ Phi Nhi cố tình gây . Đến bây giờ, Lộ Phi Nhi vẫn có cách nào tha thứ cho , thậm chí còn nổi lên hoài nghi tình cảm của bọn họ. Bắt đầu nghi ngờ, rốt cuộc là Lý Thanh Lưu có hay , hoặc là người nhất phải là .


      Lộ Phi Nhi và Phương Mẫn đứng ở ngoài hành lang cửa sổ mà ngẩn người, nhìn cảnh vật bên ngoài, nhưng trong lòng Lộ Phi Nhi vẫn nghĩ đến tên khốn kiếp Lý Thanh Lưu, thế nhưng nhẫn tâm, gọi cuộc điện thoại nào.


      “Phi Nhi, đến đây, nhìn xem cái này là gì?” Bạch Mai vội vàng chạy tới, giống như phía sau có ai đuổi theo vậy.


      “Làm sao vậy? Cho em nhìn cái gì?”


      “Nhìn , là hoa Tường Vi*, phải em nghi ngờ ấy có em hay sao? Em hãy gỡ từng cánh hoa xuống , đếm cái là biết ngay.” Từ trong chiếc áo khoác trắng, Bạch Mai cẩn thận lấy ra đóa hoa tươi đẹp màu hồng nhạt.

      *Hoa Tường Vi: tên khoa học là Rosa multiflora hay còn nhiều tên gọi khác như tầm xuân nhiều hoa, hồng nhiều hoa, tường vi Nhật, dã tường vi, là loài thực vật có hoa trong họ Hoa hồng. Tên gọi tường vi thường xuyên bị nhầm lẫn với loài hoa khác là tử vi.


      “Đoán chẵn lẻ sao?” Lộ Phi Nhi từng nghe qua cái này.


      “Đúng vậy! Em xem chị đối xử với em có tốt ‘khủng khiếp’ ?” Bạch Mai cười hì hì giành công, giống với người phụ nữ chín chắn ba mươi tuổi chút nào, ra cùng thân thiết với Bạch Mai hiểu ấy ngay.


      “Vậy nếu đoán ra ấy em sao?” Lộ Phi Nhi than thở, hai người phụ nữ thất bại nhìn , lúc này mới hiểu được, cái này hoàn toàn phải là vấ đề lựa chọn.


      “Hoa này mới hái phải ?” Đột nhiên Phương Mẫn phát vấn đề.


      “Đúng vậy! Tôi hái trong phòng Phó cục trưởng Vương đấy!”


      Bạch Mai vừa xong, Lộ Phi Nhi và Phương Mẫn đều ngạc nhiên há to miệng.


      “Cái này là bảo bối của Phó cục trưởng Vương đấy! xong đời rồi!” Phương Mẫn .


      “Oa, sao chị sớm, nhanh, suy nghĩ biện pháp, làm thế nào bây giờ?” Bạch Mai chỉ kém chút nữa là nhảy dựng lên.


      sao, theo chị.” Phương Mẫn kéo ấy rồi.


      Nếu tại sao Phương Mẫn là chủ chốt của phòng kỹ thuật chứ? Bông hoa này thu thập vô cùng xinh đẹp, cứ như thế mà người ta cho dán lên, lại Bạch Mai và Phương Mẫn tìm khắp tất cả các phòng lầu lqd lẫn lầu dưới, hỏi bọn họ có ai đưa tài liệu cho Phó cục trưởng Vương hay . Cuối cùng các cũng đợi được. Sau đó, việc tiến hành tương đối thuận lợi.


      Sau đó lại có người tố cáo, là hai người Bạch Mai và Phương Mẫn làm, Phó cục trưởng Vương hùng hổ ôm bồn hoa bảo bối của ông đến hỏi tội, chỉ có điều, rốt cuộc lúc này Bạch Mai cũng phát huy được phần cơ trí của mình. Nghĩa chính ngôn từ :


      “Sếp à, chứng cứ đâu? chuyện là phải có chứng cứ.” Bạch Mai cười hì hì nhất định thừa nhận. Cuối cùng, vẫn là Phương Mẫn phải hiến dâng quả hồ trăn* của ra, mới lừa được sếp .

      *Quả hồ trăn: hay hạt cười hay hạt dẻ cười co tên khoa học là Pistacia vera. Là loài thực vật thuộc Họ đào lộn hột. Loài này được Carl von Linné miêu tả khoa học đầu tiên năm 1753.
      Hồ trăn có nguồn gốc từ vùng Ba Tư nay phân bố rộng rãi ở Iraq, Syria, Liban, Thổ Nhĩ Kỳ, Hy Lạp, Tunisia, Kyrgyzstan, Tajikistan, Turkmenistan, Ấn Độ, Pakistan, Ai Cập, Sicilia, Uzbekistan, Afghanistan, Hoa Kỳ (trồng nhiều ở California) và Việt Nam, Hồ trăn cho loại hạt hồ trăn hay hạt cười hầu như thường xuất các mâm bánh kẹo ở Việt Nam.


      “Hai mươi đồng gói! Bồi thường cho chị.” Phương Mẫn .


      “Để em cho!” Lộ Phi Nhi cảm thấy việc này cũng bởi vì do nên tự xung phong mua.


      Lộ Phi Nhi mua hai gói, ba người thừa dịp thời gian giữa trưa, liền ở trong phòng nghỉ vừa ăn vừa chuyện phiếm, nhưng đột nhiên tên nhóc Thôi Phong lại đến, thấy có đồ ăn tốt, cái gì cũng chịu . Lại vẫn còn thế nào cũng phải luyện cái gì mà thần công, đặt ghế ở chỗ nào, sau đó ném vào thùng rác ở phía sau, ăn cái rồi ném về phía sau, theo , tỉ suất lqd ném chính xác vô cùng cao, nhất định vượt qua 80%. Ba tin, liền đứng trước mặt , nhìn biểu diễn, lúc bắt đầu mọi người còn cười trộm, nhưng mà từ từ đều ngây ngẩn cả người. Thôi Phong kiêu ngạo nở nụ cười, vẫn luôn nghe thấy tiếng vỏ trái cây rơi vào thùng rác, nhưng mà từ từ cũng phát đúng rồi. Quay đầu, nhìn thấy người đàn ông mặc quân phục ngụy trang. Là người ta cầm thùng rác, giống như biểu diễn xiếc hứng vỏ trái cây cho vậy. Biểu diễn kết thúc.


      “Cậu lợi hại nha!” Bạch Mai vui vẻ ánh mắt bốc lên tim hồng, bốp bốp bảo người ta vỗ tay, Phương Mẫn và Lộ Phi Nhi cảm thấy mất mặt.


      “Xin hỏi, ai là Lộ Phi Nhi?”


      “Là tôi, xin hỏi là?” Lộ Phi Nhi nhìn thấy phù hiệu đặc công cánh tay của là biết tới tìm rồi. Hừ, cuối cùng tên kia cũng lựa chọn hành động rồi.


      “Tôi tên là Tăng Chí, là chiến hữu của đội trưởng Lý Thanh Lưu. Tôi đến gặp em dâu, biết em có thể dành ra chút thời gian để chúng ta chuyện được ?”


      “Được!” Bạch Mai đồng ý trước rồi, đẩy Lộ Phi Nhi đến ghế tựa nhấn cái, sau đó bản thân mình cũng tự ngồi xuống. Phương Mẫn nhìn được, kéo thẳng ra ngoài. Thôi Phong vội vàng chạy ra ngoài, trước khi , vẫn quên giúp bọn họ đóng cửa lại.


      Trước đây Lộ Phi Nhi vẫn chưa chính thức gặp qua chiến hữu trong đơn vị của Lý Thanh Lưu, chỉ là lúc Lý Thanh Lưu nằm viện, gặp qua mấy người, người tên Tăng Chí này cũng chưa nghe Lý Thanh Lưu nhắc tới bao giờ.


      “Là ấy bảo đến đây à?” Trong lòng Lộ Phi Nhi hy vọng như vậy.


      có, em cũng biết tính của cậu ấy, cậu ấy này nọ, tôi quen cậu ấy lâu rồi, từ lúc còn ở trường quân đội.” Tăng Chí nhìn Lộ Phi Nhi, hoặc có thể quan sát.


      “Nhưng tại sao lại tới tìm tôi? Xảy ra chuyện gì sao?” Lộ Phi Nhi có chút căng thẳng, lo lắng cho Lý Thanh Lưu.


      “Ừ, đừng lo lắng, cậu ấy tốt lắm, chỉ là gần đây cứ giành tăng ca, vẻ mặt u ám, nên bọn đoán có phải vợ chồng tương lai cãi nhau hay , vốn dẫn em đến cho bọn gặp mặt, nhưng mãi vẫn có tin tức. Cho nên đến xem.” Tăng Chí cười với Phi Nhi, xem ra Lộ Phi Nhi rất còn quan tâm đến người em của mình, cái này dễ làm rồi.


      hẳn là đến hỏi thăm mới đúng.” Lộ Phi Nhi thản nhiên với Tăng Chí, tấ nhiên cũng thể , chuyện giữa vợ chồng, chuyện tình cảm, có thể ai cũng muốn . Huống chi, Lộ Phi Nhi cũng biết Tăng Chí này và Lý Thanh Lưu có quan hệ như thế nào.


      “Haiz! Thực ra bất luận là có chuyện gì, đều cần phải chia sẻ ra mới phải, lúc nào cũng lạnh nhạt nhưng rất dễ bị tổn thương tình cảm. Tôi hiểu cụ thể các em xảy ra chuyện gì, nhưng lần trước lúc nhìn bộ dạng cậu ấy uống rượu, là có thể biết nhất định rất nghiêm trọng. Em cũng biết tính chất công việc của bọn , điều quan trọng nhất là được có chuyện gì phân tâm, biết lúc nào đột nhiên có nhiệm vụ, nếu trong lòng có chuyện đè ép, như vậy lqd rất nguy hiểm với cậu ấy.” Tăng Chí như thế, Lộ Phi Nhi cũng hơi sợ hãi, mặc dù xảy ra chuyện như vậy nhưng cũng hy vọng gặp chuyện may, nhưng cũng chỉ là như thế thôi, còn bảo Lộ Phi Nhi phải chủ động tìm , điều này làm sao có thể khiến Lộ Phi Nhi cam tâm chứ? Về người phụ nữ này, đáng lẽ Lý Thanh Lưu phải cho lời giải thích chứ?


      có biết Bành Ny Na ?” Lộ Phi Nhi như vậy, Tăng Chí cũng ngạc nhiên, chỉ có điều Lộ Phi vẫn có thể thấy được là biết ta.


      “Tình cảm của Lý Thanh Lưu đối với em rất sâu đậm, tôi chưa từng thấy cậu ấy như vậy, tôi cũng nhiều, tôi trước.” Tăng Chí xong liền đứng dậy.


      “Vâng, cám ơn quan tâm.”


      “Hẹn gặp lại.”

      Dạo này mưa gió thất thường nên sức khỏe của mình cũng thất thường, nên ko thể post bài thường xuyên, mọi người thông cảm nhé, mình hứa qua mấy ngày nữa cố gắng post đều hơn. *Ôm hôn* :))


      Chương 51

      Editor: Trần Thu Lệ


      Tăng Chí rồi, cũng gì thêm, Lộ Phi Nhi suy nghĩ chút, cảm thấy đúng, có lẽ Tăng Chí này chỉ là đến thăm dò mình.


      Trở lại phòng làm việc, quả nhiên thấy Bạch Mai và Phương Mẫn đều chờ ở đó, xem ra các ấy muốn tra khảo rồi. Lộ Phi Nhi biết bản thân mình cũng tránh khỏi, lúc này cũng cảm thấy hẳn là nên tìm người chia sẻ, hoặc là , cũng muốn nghe ý kiến của người khác. Rốt cuộc là bản thân mình kiên trì có đúng hay . Lộ Phi Nhi chuyện mà bản thân mình rối rắm cho Phương Mẫn và Bạch Mai, vừa mới xong, Phương Mẫn liền hét lên:


      “Em cái gì? Thế nhưng lại có chuyện như vậy?”


      “Vâng!” Lộ Phi Nhi lườm ấy cái, ý bảo là ấy thôi, cũng hy vọng mọi người đều biết hết.


      “Nhưng mà chìa khóa đâu? Em có lấy lại ? Cuối cùng giải quyết thế nào hả? Lý Thanh Lưu giải thích gì à?” Bạch Mai vẫn tương đối bình tĩnh.


      “Bởi vì lúc đó trong cục đột nhiên có điện thoại gọi tới, em cũng chỉ có thể trước. Đến lúc tối trở về, ấy cũng giải thích gì cả, sau đó chính là bước , sau đó nữa là chiến tranh lạnh. Chẳng lẽ bảo em phải tìm ấy trước sao?” Trong lòng Lộ Phi Nhi nặng nề, lúc nào cũng giằng co như thế này cũng phải là chuyện gì tốt, nhưng mà cũng nghĩ chuyện quá chỉ đơn giản như vậy, lần này dễ dàng tha thứ, sợ rằng Lý Thanh Lưu coi trọng mình.


      Ba người đều im lặng, dù sao Phương Mẫn cũng là người từng trải, lúc này cũng bình tĩnh hơn chút so với Lộ Phi Nhi.


      “Muốn diệt bên ngoài phải yên bên trong trước , người phụ nữ này vẫn còn chưa thu thập xong mà em lại đấu võ với cậu ấy trước, sáng suốt.”


      “Em là...” Lộ Phi Nhi vừa nghe lời này, cũng hiểu được, đây mới là vấn đề mấu chốt! Nhưng mà tại dường như có hơi trễ.


      “Đừng có gấp, chị thấy Tăng Chí kia chính là đến thăm dò, nếu chính là do Lý Thanh Lưu phái tới, trở về em nhất định phải với Lý Thanh Lưu. Chỉ cần cậu ấy lung lay, em dễ hành động rồi.” Phương Mẫn hả hê mà cười cười.


      “Vậy cứ chờ như vậy? Nhưng trong lòng em thoải mái.” Lộ Phi Nhi nghĩ tới người phụ nữ này, lồng ngực lại buồn phiền ngay lập tức.


      “Chị biết em buồn chuyện gì, phải là ăn dấm chua của tình cũ hay sao? Ai lại có quá khứ chứ? Nếu Lý Thanh Lưu muốn chối bỏ quá khứ, trong tương lai cũng ngày chối bỏ em.” Phương Mẫn trực tiếp đánh thức , Lộ Phi Nhi cũng hiểu, nhưng mà nhất thời trong lòng vẫn thể xoay chuyển được.


      Phương Mẫn nhìn bộ dạng của Lộ Phi Nhi, ngừng lắc đầu cảm thán.


      “Bạch Mai, chị nhìn em mà cũng bị sốt ruột, việc kết hôn này cũng có gì tốt. Tình à, hỏi thế gian tình là chi?”


      “Cái này em có thể trả lời chị.” Bạch Mai cảm thấy vấn đề này liên quan đến lĩnh vực chuyên nghiệp của rồi. Ngồi thẳng người, chút với hai người phụ nữ: “Tình chính là khi lần đầu tiên nam nữ khát vọng đối phương, tính chất nội tiết tố(hoóc – môn) của nam tiết ra hòa cùng hoóc – môn nữ, loại khát vọng này liên tục kéo dài, đến khi rơi vào giai đoạn tình bài tiết ra nhiều amin mong đợi và amin huyết thanh, amin huyết thanh là vật chất quan trọng nhất trong tình , nó có thể nhất thời làm cho người ta bị vây trong trạng thái điên cuồng. Đến giai đoạn tiếp theo, nam nữ kéo dài quan hệ hai bên, cũng hy vọng được đến ngày se duyên. Những yếu tố hoóc – môn này có thể duy trì cao nồng độ, có thể chỉ có thời gian 2 năm.” Sau khi nghe Bạch Mai xong, hai người phụ nữ nào đó sửng sốt nhìn .


      “Chị hiểu như vậy, lạnh nhạt như thế, vậy chị còn sốt ruột kết hôn làm gì hả?” Lộ Phi Nhi nhịn được hỏi .


      “Bởi vì chị muốn làm lỡ mất tuổi tốt nhất để sinh con nha! Chị...” Bạch Mai vẫn còn chưa xong, bị Phương Mẫn bụm miệng, nếu lời này bị truyền ra ngoài, ấy đúng là đừng mong được gả .


      lúc Lộ Phi Nhi bắt đầu dao động, đột nhiên nhận được điện thoại của Bành Ny Na gọi đến đơn vị. Phương Mẫn nhìn bộ dạng tâm nặng nề Lộ Phi Nhi, tới hỏi:


      “Bành Ny Na muốn gặp em, chị em có nên ?”


      “Đương nhiên là , vì sao , tiện thể lấy lại chìa khóa nhà về.” Phương Mẫn tức giận , Lộ Phi Nhi nghĩ lại cũng đúng. Chỉ có điều trước mắt vẫn muốn gọi cho Lý Thanh Lưu cuộc điện thoại.


      Lần này đúng là may mắn, di động của mở. Lộ Phi Nhi cầm lấy điện thoại liền hỏi câu:


      “Bành Ny Na tìm em, là bảo ta tìm em sao?”


      “Chuyện của bọn là quá khứ, biết tại sao ta lại xuất , Phi Nhi, em đừng gây ầm ĩ, ...” Lý Thanh Lưu còn muốn giải thích, nhưng Lộ Phi Nhi ngắt lời .


      lấy lại chìa khóa nhà chưa?”


      có, chỉ lo bảo ta nên quên chuyện này rồi.” Lý Thanh Lưu biết làm sao để kéo bản thân mình khỏi bị suy sụp, nhưng mà nhìn bộ dạng của Lộ Phi Nhi, xem ra lại cho cơ hội giải thích rồi.


      “Được rồi, em biết rồi.” Lộ Phi Nhi xong liền cúp điện thoại, trước hết cần phải giải quyết tinh ở bên ngoài , rồi sau đó tính sổ người trong nhà.


      biết Bành Ny Na này có phải cố ý hay , mà lại sắp xếp cuộc hẹn tại quán cà phê rất xa hoa, Lộ Phi Nhi chưa từng tới bao giờ, nhưng cũng tỏ vẻ có tri thức và thô lỗ như trong lqd tưởng tượng của Bành Ny Na. Hôm nay là chuyện riêng, nên Lộ Phi Nhi cố ý thay bộ quần áo bình thường, là chiếc áo T-shirt màu trắng và quần Jeans. Thoạt nhìn qua cũng khác gì so với mấy nàng thời thượng, chỉ có điều khác biệt duy nhất đó là Lộ Phi Nhi thích trang điểm, giống như tính cách của vậy, thích tự nhiên.


      Lộ Phi Nhi thấy Bành Ny Na, về phía ta, trong lòng chuẩn bị hết tât cả mọi thứ. Đây là chiến tranh phụ nữ rồi. Bành Ny Na cũng đứng lên, ta mặc bộ comple đen, cảm giác đầu tiên của Lộ Phi Nhi chính là “Black Widow*”. Bành Ny Na ra hiệu cho Lộ Phi Nhi ngồi xuống. Biểu cảm của ta rất điềm tĩnh, xem ra cũng có chuẩn bị mà đến.


      *Black Widow: Người đàn bà góa


      “Lần trước xin lỗi.” Bành Ny Na cũng chào hỏi, cứ như vậy mà mở miệng.


      “Tại sao tự ý dùng chìa khóa mở cửa xông vào nhà tôi?” Lộ Phi Nhi cảm thấy cần phải cho ta sắc mặt tốt, hôm nay mặc Cảnh phục tới còn có mục đích khác đó chính là dễ động thủ.


      “Thực ra tôi biết hai người kết hôn, tôi vốn nghĩ hai người có ở nhà, tôi chỉ muốn nhìn thấy căn nhà khi hai người ở và lúc trước tôi ở có gì khác nhau mà thôi.” tới chỗ này, nhân viên phục vụ cũng tới, hỏi bọn họ muốn dùng gì, Bành Ny Na gọi cà phê, mà Lộ Phi Nhi lại gọi trà xanh, đây chính là khác biệt giữa hai người!


      biết chúng tôi kết hôn, vì sao còn như vậy, muốn làm gì? Phá hoại gia đình người khác sao?” tới đây Lộ Phi Nhi có chút kích động.


      “Chúng tôi quen nhau từ , lúc ấy còn rất , muốn kết hôn với tôi, nhiều năm như vậy, ấy chỉ có mình tôi. Nếu phải tôi ra nước ngoài, chúng tôi sớm kết hôn rồi.” Bành Ny Na có vẻ rất bình tĩnh, điều này làm cho Lộ Phi Nhi có chút hoài nghi, cũng dần dần tỉnh táo lại, này tuyệt đối phải là chuyện gì tốt.


      “Nếu tình cảm của hai người còn tồn tại, nhất định Lý Thanh Lưu vẫn chờ đợi. Đừng giống như tôi đoạt mất người đàn ông của vậy.” Lộ Phi Nhi cũng ngốc, biết nhất định đây là kế ly gián của ta.


      “Tôi phải có ý này, tôi biết là do tôi sai, người độc thân ra nước ngoài, những gian khổ và quạnh trong đó, người khác rất khó tưởng tượng được, nên có khoảng thời gian bản thân tôi bị mất phương hướng. Thế cho nên bỏ lỡ ấy, nhưng mà mấy người đàn ông đó đối với tôi có ý nghĩa, rời xa Lý Thanh Lưu tôi mới phát , ấy mới là người thích hợp với tôi nhất, ấy mới là người tôi . Vật đổi sao dời, tin tưởng ấy cũng tha thứ cho tôi, dù sao cũng từng nhau mười mấy năm, phải sao? Coi như muốn bỏ tất cả mọi thứ, nhưng tôi vẫn có sức ảnh hưởng, sớm thấm vào cuộc sống của ấy rồi!” Bành Ny Na chân thành tha thiết , ánh mắt, vẻ mặt của ta làm bộ chút nào, cảm giác giống như tâm với bạn thân vậy? Nhưng Lộ Phi Nhi nghe cũng hiểu rồi. ra là ta phản bội trước, Bành Ny Na à! là thông minh bị thông minh hại nha!


      “Vậy ra những chuyện đó với tôi làm gì? Là xin lỗi sao?”


      phải, tôi chỉ là cho biết, tốt nhất nên cẩn thận chút, tôi xếp hàng chờ ly hôn đấy!” tới đây, Bành Ny Na đắc ý nở nụ cười, điều này khiến Lộ Phi Nhi tức giận như muốn bưng ly trà xanh lên hắt vào mặt ta, nhưng mà vẫn là nhịn xuống.


      “Muốn chúng tôi ly hôn chỉ cần vấn đề duy nhất mà thôi!” Vẻ mặt Lộ Phi Nhi đổi, thản nhiên .


      “Vấn đề như thế nào?” Bành Ny Na có chút ngoài ý muốn, Lộ Phi Nhi thế nhưng lại có vấn đề này, nhịn được tò mò.


      “Chờ nó mọc lên từ hướng kia.” Lộ Phi Nhi đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, trời chiều vô cùng tốt nha! Nghe Lộ Phi Nhi như vậy, Bành Ny Na cũng biết mình bị đùa giỡn, cuối cùng kiềm chế được tức giận trừng mắt nhìn Lộ Phi Nhi, chỉ có điều ngược lại như vậy khiến Lộ Phi Nhi rất vui vẻ.


      “Chìa khóa cần đưa cho tôi nữa. Cho giữ lại làm kỷ niệm cũng được, cảm ơn xem trọng ông xã tôi.” Lộ Phi Nhi xong liền tiêu sái rời . Dĩ nhiên, tính tiền.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :