1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Cảnh Sát Đáng Yêu- Nhạc Tiểu Nữu (Full - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15: Phụ nữ đánh nhau

      Editor: Trần Thu Lệ

      Chồng trước Tạ Lệ tiết lộ, trong khoảng thời gian hai người ly hôn, mỗi tuần bọn họ đều liên lạc, riêng chỉ có tuần này là có. Chuyện xảy ra đêm đó, có chứng cứ xác thực ta hề ở đây, quan trọng nhất là, ta cũng biết bên cạnh Tạ Lệ xảy ra chuyện gì.


      Vân Tùng và Lộ Phi Nhi thất bại trở về, vừa về đến cục, những người khác cũng về, nhìn vẻ mặt của bọn họ, đoán chừng cũng có thu hoạch gì. Mọi người cùng ngồi chỗ, tập hợp tài liệu.


      tìm hiểu những người hàng xóm xung quanh nhà Tạ Lệ, chỉ có người nhớ lại, tối hôm đó có nhìn thấy người đàn ông, sơ qua khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng mà người này lại tả được diện mạo của ta nên cũng như , bởi vì trước đó Bành Vũ cũng dự đoán được hung thủ có tuổi tác tương tự.


      Lộ Phi Nhi và Vân Tùng nản lòng về tới đội cảnh sát hình , cũng có tâm trạng mà chào hỏi với mọi người, đem áo khoác cầm trong tay tùy tiện ném lên lưng ghế dựa, bản thân mình cũng có hình tượng mà nằm bò bàn, Lý Thanh Lưu ngồi bên cạnh tiện tay sửa lại áo khoác cho Lộ Phi Nhi, nhìn cái, sau đó cũng ngồi xuống, mở tài liệu trong tay ra, sau đó hỏi mọi người theo thứ tự. hành động tự nhiên như vậy có lẽ cảm thấy gì, nhưng trong mắt người khác thực là khơi dậy sóng to gió lớn, Lộ Phi Nhi cũng ý thức được cái gì, dám nằm úp sấp tiếp nữa, đỏ mặt ngời dậy lo lắng nhìn mọi người. Kỳ thực, Lý Thanh Lưu vốn là tiêu điểm trong cảm nhận của mọi người, nhất nhất động của đều nằm trong mắt của mọi người. Tất cả mọi người đều thấy được, thậm chí cả Ninh Vệ Đông cũng thấy, nhưng mà tất cả mọi người đều coi như có chuyện gì xảy ra vậy.


      Lúc này, trong lòng Lộ Phi Nhi vô cùng mâu thuẫn, biết bắt đầu từ khi nào, phát bản thân mình động tâm với người cấp nhiều tuổi hơn mình này rồi, các loại biểu mập mờ khiến động tâm, khiến vui vẻ, cảm giác như vậy quá quen thuộc, giống như lúc trước bản thân mình thầm mến Nhậm Vĩ vậy, luôn luôn lén lút chú ý đến nhất cử nhất động của , thậm chí còn vì những biểu thân thiết ngẫu nhiên của mà mừng thầm thôi. Nhưng mà Lộ Phi Nhi cũng sợ hãi, chuyện của Nhậm Vĩ cho đả kích quá lớn, điều kiện tại của bản thân, cũng cho phép bản thân có suy nghĩ an phận nào đối với người đàn ông này. Khúc mắc với Ninh Vệ Đông sớm trở thành đề tài chủ yếu để tất cả mọi người trong cục thảo luận trong giờ giải lao rồi, nếu bây giờ bản thân và cấp lại có dính dáng gì, vậy chắc chắn ảnh hưởng rất xấu đến tiếng tăm của bản thân. sợ hãi rồi.


      Công việc hề tiến triển, chuyện tình cảm cũng rơi vào mê mang, bản thân Lộ Phi Nhi khó có được ngày nghỉ, quyết định muốn trút hết nỗi lòng phen, đến sân tập luyện của cục, ở đây giống như cái sân vận động , có các loại thiết bị tập luyện thể dục, cũng có sân đánh nhau kịch liệt, thường xuyên đến đây nhất là người của đội cảnh sát hình .


      Bên ngoài, Lộ Phi Nhi nhìn thấy Tiễn Minh, ta cũng thấy Lộ Phi Nhi, trực tiếp thẳng tới. Muốn hỏi quan hệ của Lộ Phi Nhi và Tiễn Minh là gì, thực ra rất đơn giản, chính là kiểu cả hai đều ưa nhau. Lộ Phi Nhi thích Tiễn Minh mồm miệng bộc tuệch, ương bướng tổn thương người khác, mà Tiễn Minh cũng thích bề ngoài điềm đạm của Lộ Phi Nhi.


      ngờ đấy, cũng tới đây sao?” Tiễn Minh đến trước mặt Lộ Phi Nhi, với dáng vẻ hung hăng, trong mắt cũng tràn đầy khinh thường, hôm nay ta mặc quần áo thể thao màu đỏ đen, trán vẫn còn đầy mồ hôi.


      “Tôi tới rèn luyện.” Lộ Phi Nhi lựa chọn đối chọi gay gắt với ta, cảm thấy quan trọng.


      chẳng qua cũng chỉ là nhân viên kĩ thuật, cũng cần phải tới đây luyện tập chứ?”


      “Ở trường học, chuyên ngành của tôi cũng phải là kĩ thuật, hơn nữa coi như tôi cũng là cảnh sát hình . Ở đây cũng phải chỉ có mình có thể tới.” Lộ Phi Nhi hiểu ý tứ của ta, rất ràng, đây là ta khiêu khích.


      “Hừ hừ, phải ? Nếu tới so với tôi chút?”


      “Được.”


      Tiễn Minh có chút kinh ngạc, ngờ Lộ Phi Nhi đồng ý thoải mái như vậy, chỉ có điều ta rất tin tưởng bản thân mình, ta tin Lộ Phi Nhi có thể đánh qua ta. Có thể là bản thân mình ghen tỵ với vẻ mặt xinh đẹp của , cũng có thể là quen nhìn thái độ của Lộ Phi Nhi, thậm chí ấm ức bởi vì chiếm được rất nhiều người đàn ông thích. Tóm lại, Tiễn Minh chính là muốn thừa cơ hội này có thể dạy bảo phen.


      Phía đông sân tập có đài đấu quyền , dưới đài chút tất cả đồng nghiệp trong cục đều ở đó, thậm chí Vân Tùng và Chu Kiên cũng ở đây, khi bọn họ thấy hai bước lên đài, cả hai đều kinh ngạc đình chỉ động tác.


      “Có quy tắc gì ?” Lộ Phi Nhi thả ba lô xuống đài, bắt đầu khởi động chút. Cho dù sắp tới cuộc chiến ác liệt, bất luận kẻ nào cũng nhìn ra sát khí trong mắt .


      “Ừ, vậy đánh lên mặt là được rồi, để khỏi có người đau lòng.”


      Những lời này thể nghi ngờ là chọc giận Lộ Phi Nhi, ghét nhất bị như vậy, lại nhìn thái độ của Tiễn Minh, quả thực là Lộ Phi Nhi người phụ nữ dựa vào khuôn mặt để kiếm sống, đây sỉ nhục lớn.


      Tiễn Minh ra tay trước, quả đấm của ta rất có lực, Lộ Phi Nhi đều là mạo hiểm tránh thoát. Nhưng mà càng né tránh, Tiễn Minh lại càng công kích điên cuồng, Lộ Phi Nhi nghĩ muốn xem thực hư của ta trước, thăm dò chiêu số của ta. thể , làm người phụ nữ, sức lực của Tiễn Minh vẫn rất đầy đủ. Sau đó bụng Lộ Phi Nhi bị đánh quyền tàn nhẫn. Xem thế này, Lộ Phi Nhi cũng phát hỏa, lúc này mới chính thức đánh trả. Sức lực của Tiễn Minh so với Lộ Phi Nhi tốt, nhưng mà mềm dẻo của cơ thể Lộ Phi Nhi lại tốt, nên phản ứng cũng nhanh hơn. Nhất là kỹ thuật đánh nhau kịch liệt, Judo và Takewondo tổng hợp lại. Cho nên ở phương diện tấn công, rất nhanh Tiễn Minh phát chênh lệch của bản thân với Lộ Phi Nhi. Trước mặt Lộ Phi Nhim bản thân mình giống như con người lỗ mãng, chút cách thức nào. Quan trọng nhất là, người Lộ Phi Nhi có loại sức mạnh chịu khuất phục. Lộ Phi Nhi chuẩn bị xoay vòng, Tiễn Minh lập tức muốn ngã xuống đất, nhưng mà thế tấn công của Lộ Phi Nhi lại bị ngăn cản, bị Lý Thanh Lưu ôm lấy từ phía sau. Rất nhanh Lộ Phi Nhi liền biết là ai, có thể im hơi lặng tiếng xuất sau lưng lại bị phát , trước mắt chỉ có người này.

      Xung quanh vô cùng yên tĩnh, người xem dưới đài kinh ngạc ra lời. “Tiễn Minh, thua rồi. Đến đây là kết thúc.” Lý Thanh Lưu với Tiễn Minh thở hổn hển, nhưng vẫn buông Lộ Phi Nhi ra. ngửi thấy mùi hương thơm ngát người người đẹp, điều này làm cho có phần muốn buông ra. Nhưng mà dưới cái nhìn lom lom của mọi người, Lộ Phi Nhi tỉnh táo có vẻ mau, nhanh chóng mở khoảng, hành động của khiến Lý Thanh Lưu nhíu mày, vô cùng mất hứng.

      “Tiễn Minh, hai người đây là … so tài?” Chu Kiến hỏi ra tiếng lòng của mọi người, chỉ có điều Tiễn Minh có tâm trạng trả lời , thu dọn xong đồ đạc của mình, nhanh chóng rời khỏi. Ai cũng dám hỏi ta nữa. Bên này, mặt Lộ Phi Nhi đỏ bừng, cũng nhảy xuống đài, đến chỗ luyện tập vũ khí bên cạnh. Lý Thanh Lưu cũng cùng.

      “Tôi này Vân Tùng, cậu xem phụ nữ với nhau mà nhìn vừa mắt chuyện tình cảm cũng dùng sức mạnh để giải quyết sao?” Chu Kiến lấy tay đẩy người Vân Tùng phen.

      “Ha ha, cũng đều giống nhau thôi, nhất là phụ nữ ghen, so với đàn ông càng đáng sợ hơn.” Vân Tùng nhìn Lộ Phi Nhi chút, lại nhìn đội trưởng hồi, dường như nhận ra chút vấn đề.

      “Ừ, cậu cũng đúng.” Chu Kiến cũng cảm thán , nhưng mà lại biết, thực ra Vân Tùng là có ngụ ý khác.

      tại trong lòngLộ Phi Nhi vô cùng buồn bực, cảm thấy bản thân mình quá xúc động, dù cho đọ sức với Tiễn Minh chút cũng cần phải trước mặt nhiều người như vậy chứ? Mà quan trọng nhất là còn bị Lý Thanh Lưu cản trở. Nhìn những đồng nghiệp xung quanh, mặc dù bọn họ vẫn tỏ vẻ gì nhưng mà bản thân quá lỗ mãng rồi.

      đầy lát sau, Lộ Phi Nhi ngồi yên, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, cũng chào hỏi mọi người tiếng, trực tiếp rời . ra Lý Thanh Lưu vẫn luôn chú ý đến buồn phiền này, với hiểu biết của về Lộ Phi Nhi, tại bé này nhất định vô cùng được tự nhiên, nghĩ tới đây cũng bước theo.

      Nếu tâm trạng con người tốt, nhất định cũng có tâm tình nấu cơm, nhưng mà Lộ Phi Nhi lại muốn ăn gì đó ngon chút. Lộ Phi Nhi là người như vậu, bình thường ở nhà tự mình nấu cơm, buổi trưa ăn cơm ở căn tin đơn vị, nếu như buổi tối tăng ca, cũng chỉ ứng phó qua loa mà thôi. Hôm nay tâm trạng tốt, cho nên quyết định đến quán cơm gần đây ăn ngon chút. Mới vừa ngồi xuống, nhân viên phục vụ liền đưa thực đơn tới, chỉ có điều rất nhanh, có bóng người ngồi xuống phía đối diện, sau đó lấy thực đơn trong tay .

      thôi, tôi mời ăn lẩu uống bia.” Là Lý Thanh Lưu, Lộ Phi Nhi có hơi phản ứng kịp, nhưng mà Lý Thanh Lưu là người vô cùng bá đạo, căn bản là có cơ hội để từ chối, cứ như vậy, dưới cái nhìn hầm hầm của nhân viên phục vụ, Lộ Phi Nhi chỉ có thể đứng dậy, theo Lý Thanh Lưu mà thôi.

      Lý Thanh Lưu lái xe đến, phải xe của cục, mà là chiếc xe Audi cá nhân, Lộ Phi Nhi ngồi xe cũng biết phải mở miệng như thế nào. Đến quán lẩu khá lớn, nhân viên phục vụ hướng dẫn bọn họ đến phòng bao. ra Lý Thanh Lưu sớm đặt trước, hơn nữa cũng có người khác nên Lộ Phi Nhi cảm thấy vô cùng được tự nhiên.

      “Hôm nay đánh rất thoải mái nhỉ!” Lý Thanh Lưu liếc cái.

      “Hả… Chúng tôi chỉ là đọ sức chút thôi.” Lộ Phi Nhi giọng .

      “À… phải ?” Lý Thanh Lưu cũng truy hỏi nữa. “Nhà ở đâu? Tôi chỉ biết quê , tôi nhớ hình như là…”

      “Đúng vậy a! Làm sao biết?” Vừa hỏi xong, Lộ Phi Nhi liền hối hận, nhất định là Lý Thanh Lưu xem qua lý lịch của rồi.

      “Ở đó có đào ?”

      “Có chứ! Chỉ có điều nó giống với loại lần trước cho tôi, nhưng mà ăn ngon hơn, lại thêm hương vị.” đến cái này, Lộ Phi Nhi có vẻ thả lỏng ít.

      “Tôi vẫn luôn lớn lên trong thành phố, chỉ nếm qua mấy lần loại đào mà , vẫn là lúc còn bé, tôi nhớ ăn rất ngon, nhưng mà tại lại được ăn rồi. Cho dù là có, dường như cũng còn mùi vị như lúc trước nữa rồi.” Lý Thanh Lưu tới đây, để lộ ra tia tiếc nuối, ngay cả Lộ Phi Nhi cũng chưa từng thấy qua.

      “Đó là đương nhiên rồi, đào ở nông thôn đều là do tự gia đình mình trồng lấy, sinh sống trong sân nhà mình, hơn nữa lại dùng phân bón và thuốc trừ sâu, cũng rất ít bị ô nhiễm, kỳ thực tôi cảm thấy quan trọng có thể là tâm tính thay đổi, đào bị úng là ăn ngon nhất rồi.” Lộ Phi Nhi tới đây cũng nhớ nhà rồi.

      Lý Thanh Lưu đột nhiên dừng xe, thấy có cái quán ven đường, đó là ông chủ bị tàn tật, Lộ Phi Nhi cũng bước xuống, cũng phát cái quán này bán nhiều thứ rất đẹp mắt, bản tính của con luôn thích những đồ chơi khéo léo. Lộ Phi Nhi có vẻ ngoài ý muốn, Lý Thanh Lưu vậy mà lại mua cái móc treo điện thoại di động, trứng chim lớn , con thỏ tạo dáng, lông lá bù xù, đáng . Lý Thanh Lưu nắm lấy hai lỗ tai thỏ, nhìn tỉ mỉ, rồi lại nhìn Lộ Phi Nhi, dường như có vẻ rất giống nhau.

      phải giống như tôi nghĩ chứ?” Ý của Lộ Phi Nhi là, hẳn là phải lấy tôi so với con thỏ chứ?

      “Đương nhiên phải, lần trước ở nơi khác tôi nhìn thấy cái này, khi đó tôi cảm thấy nó rất giống với , như thế nào?” Cái này mà lại giống như nghĩ sao? Lý Thanh Lưu, là người trước sau như thích trộm đổi ý niệm. Lộ Phi Nhi mở to hai mắt nhìn , Lý Thanh Lưu lại làm như có gì, trả tiền xong liền lôi kéo Lộ Phi Nhi rời .
      Last edited by a moderator: 12/5/15
      Nhược Vân thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 16: Hiểu biết sâu hơn

      Editor: Trần Thu Lệ

      Trong mắt Lộ Phi Nhi, Lý Thanh Lưu còn là người vô cùng nghiêm túc trầm nữa rồi, Lý Thanh Lưu như vậy dường như chỉ có mình mới có thể nhìn thấy. Bọn họ vừa ăn cơm vừa chuyện phím, từ chút việc vặt thông thường, đến những chuyện thú vị trước đây. Lúc này, Lộ Phi Nhi mới biết, ra trước đây Lý Thanh Lưu cũng vô cùng nghịch ngợm, thậm chí lúc còn thiếu niên, cũng xảy chuyện lén lút hút thuốc bị giáo viên và bố mẹ dạy dỗ, cũng vì bạn bè mà đánh nhau với người ta, đúng là rất sôi nổi, người đàn ông đầy nhiệt huyết.


      Lý Thanh Lưu số chuyện thú vị lúc bản thân còn ở trong bộ đội, khiến Lộ Phi Nhi vô cùng hứng thú, cảm thấy bọn huấn luyện rất vất vả, cũng rất ít đoàn tụ với gia đình. Nhưng mà cuộc sống của bọn lại tràn ngập tinh thần phấn chấn, chỉ đơn giản như vậy lại có thể khiến cho người ta ngưỡng mộ và kính trọng. Nhân cơ hội này, Lộ Phi Nhi cũng hỏi trong gia đình còn có những người nào, hỏi vô cùng tự nhiên, Lý Thanh Lưu cũng giấu diếm chút nào cho nghe, bố mẹ khỏe mạnh, hơn nữa còn bỏ thêm câu, vẫn còn độc thân.


      Điểm này khiến Lộ Phi Nhi vô cùng vui vẻ, mặc dù bản thân cố ý trốn tránh, nhưng mà thể phủ nhận, quả thích người đàn ông này, nếu người đàn ông này vẫn chưa có vợ, như thế áp lực của Lộ Phi Nhi cũng rất nhiều, hơn nữa lại có thể buông cảnh giác xuống. lqd Nhưng mà suy nghĩ trong giây lát, ánh mắt lại ảm đạm cụp xuống, tuổi tác giữa bọn rất chênh lệch, chênh lệch từng trải, thậm chí là cách sống cũng khác nhau. Bản thân còn chưa tốt nghiệp, hẳn là chờ sau khi tốt nghiệp, tìm người đàn ông thích hợp với mình, có khả năng khoan dung với bản thân, môn đăng hộ đối, ít nhất là cũng là người có hoàn cảnh tương tự như thôi. Đưa ra ví dụ có vẻ tầm thường như tiêu tiền, Lộ Phi Nhi sống ở nông thôn, bố mẹ đều là dân quê, trong suy nghĩ của , và Lý Thanh Lưu giống nhau, có thể hào phóng mời tất cả đồng nghiệp ăn cơm, nghe kể rất nhiều chuyện mà Lộ Phi Nhi chưa từng nghe qua. số tên rượu, xem số sách, lựa chọn cách thức nghỉ ngơi, thậm chí còn hướng tới cuộc sống tương lai, tất cả đều chênh lệch với rất nhiều. Những thứ này phải bạn có thể học là được, mà là vấn đề hoàn cảnh sinh hoạt, là khoảng cách. Lộ Phi Nhi sống ở nông thôn, cho dù ở đó tương đối giản dị, nhưng vẫn rất xem trọng môn đăng hộ đối, Lộ Phi Nhi thấy qua ít trường hợp như thế, khác biệt quan lqd điểm sinh hoạt, ảnh hưởng đến cuộc sống. Tâm tình tốt, Lộ Phi Nhi vô thức uống ly bia trước mặt. biết bản thân đẫ uống mấy ly, tóm lại, cảm thấy suy nghĩ và hành động của bản thân có phần chậm chạp, thế này mới phát , bản thân uống hơi nhiều.


      “Chúng ta thôi!” Bởi vì Lý Thanh Lưu đoán được vì sao đột nhiên Lộ Phi Nhi mất hứng, điều này khiến có phần bị đả kích, kỳ thực vẫn cho là Lộ Phi Nhi cũng thích mình. cũng uống chút, nhưng mà có nhiều như Lộ Phi Nhi.


      Đỡ Lộ Phi Nhi lên xe, bản thân cũng ngồi lên.


      ...còn có thể lái xe sao?” Mặc dù có hơi choáng váng, nhưng mà suy nghĩ của Lộ Phi Nhi vẫn rất tỉnh táo, nhớ Lý Thanh Lưu hình như cũng uống bia.


      “Ha ha, sao, tôi chỉ uống có hai li bia.” Lý Thanh Lưu nhìn Lộ Phi Nhi lúc này rất đáng , khuôn mặt nhắn hồng hào, ánh mắt sương mù, dáng vẻ thùy mị, như vậy mới có vẻ càng thêm sức sống, còn lạnh lùng giả tạo, khiến cho ...khó kiềm lòng nổi.


      Lộ Phi Nhi cẩn thận suy nghĩ lại chút, hình như cũng uống vào chai bia, thể là rất nhiều, mà tại vì tửu lượng của quá kém, đây là lần đầu tiên uống bia. Lý Thanh Lưu lái xe vô cùng vững vàng, cũng rất chậm, mặc dù Lộ Phi Nhi tỉnh táo, nhưng mà vẫn cảm thấy mọi mọi thứ xung quanh đều chậm chạp. Đến dưới nhà Lộ Phi Nhi, tự mở cửa xe bước xuống, chỉ có điều bước có phần ổn định. Trời tối, hành lang tầng ở lại có đèn, chỉ có thể sờ soạn lên. Chỉ có điều lúc Lộ Phi Nhi muốn quay lại tạm biệt với Lý Thanh Lưu, lại thấy cũng xuống xe, khóa cửa lại.

      “Tôi đưa lên nhà.” Lý Thanh Lưu tới, nhàng đỡ lấy cánh tay Lộ Phi Nhi, Lộ Phi Nhi cảm thấy hình như được tốt lắm, nhưng mà nếu Lý Thanh Lưu theo lên để mưu đồ quấy rối, giống như có phần sỉ nhục người khác, dù sao bản thân phải là người đẹp tuyệt thế gì. Nghĩ lại, Lý Thanh Lưu cũng phải là người có thể cho phép người khác từ chối.

      Cẩn thận lên bậc thang, bởi vì hành lang quá tối, hơn nữa Lộ Phi Nhi lại cảm thấy vô cùng choáng váng, cho nên có mấy lần, đều nhờ Lý Thanh Lưu đỡ , đến cửa, Lộ Phi Nhi lấy chìa khóa ra.

      “Ủa, lỗ đút chìa khóa ở đâu vậy?” Lộ Phi Nhi hơi khó hiểu, mất nửa ngày cuối cùng cũng tìm được. Sau đó quay đầu với Lý Thanh Lưu, “ về !” Hơn nửa ngày cũng có phản ứng, Lộ Phi Nhi khó hiểu quay đầu, sau đó đột nhiên bị người ta đẩy sát vào tường, tiếp theo môi của bản thân cũng bị hôn. Nụ hôn của Lý Thanh Lưu cho Lộ Phi Nhi cảm giác, vô cùng có tính xâm lược, từ lúc bắt đầu Lộ Phi Nhi kinh ngạc, hốt hoảng, ngượng ngùng, kích động, càng về sau muốn ngừng mà được. Lý Thanh Lưu cũng từ từ hiểu suy nghĩ trong lòng của Lộ Phi Nhi, ấy cũng thích . Nghĩ đến đây, từ từ thu hẹp lại cánh tay, môi cũng di chuyển đến tai và cổ của , đồng thời để lại dấu vết sâu ở đó. Mãi đến khi Lý Thanh Lưu nghe được tiếng ngâm khẽ của Lộ Phi Nhi, lúc này mới giật mình như người mới tỉnh mộng. Thực lỗ mãng, nhưng mà cũng có cách nào khác, người đàn ông bình thường, mặc dù từng qua chuyện tình mãnh liệt, nhưng mà là người rất kiềm chế, suy cho cùng cũng bước qua bước kia. Chỉ có điều, như vậy cũng được, con người rất có trách nhiệm, khi thân mật như vậy, sợ là cả đời cũng bỏ xuống được, đó là trách nhiệm của .

      Buông Lộ Phi Nhi ra, nhìn còn thở gấp, rất muốn tiếp tục, chỉ có điều vẫn phải nhịn xuống. Trước khi, bản than có thể bảo đảm mất thân, nhưng mà phát nếu như người đó là Lộ Phi Nhi dám đảm bảo rồi.

      Lộ Phi Nhi cảm thấy có phần mất mát, trong lòng nghĩ lại, chẳng lẽ Lý Thanh Lưu chỉ là nhất thời kích động thôi sao? Chẳng lẽ hối hận, nghĩ đến đây, Lộ Phi Nhi cũng tỉnh táo ít, mặt trầm, xoay người lại tiếp tục mở cửa. Mặc dù Lý Thanh Lưu nhìn được vẻ mặt của , nhưng cũng biết nhất định tức giận.

      “Phi Nhi!” Lý Thanh Lưu nhạy bén cỡ nào, kéo lại phen, lại là nụ hôn triền miên, chỉ có điều lần này vẫn phải kiềm chế phen, “Ngoan, ngủ sớm chút!”

      Sau đó, Lộ Phi Nhi cứ ngây ngốc như vậy mà mở cửa, vào nhà, khóa cửa, rồi thay quần áo, qua hồi lâu, mới phản ứng kịp, ý nghĩa của hai nụ hôn này rất quan trọng nha!

      Trong cục mời chuyên gia đến, cũng vào lúc này xảy ra kiện, hung thủ kia lại xuất ,nhưng mà lần này ta thực được. Nghe được tin tức này, Lý Thanh Lưu mang theo người trong đội và phòng kỹ thuật đến. Lộ Phi Nhi , nhưng trong buổi họp tổng kết tài liệu, vẫn tham gia.

      đến tên Mạnh Kỳ này cũng rất may mắn, nửa đêm dậy để uống nước, đến phòng bếp cũng có bật đèn, nhưng mà đột nhiên phát người trèo cửa sổ nhà , theo bản năng, kêu lớn lên, sau đó lên điện thoại di động của mình gọi 110, cứ như vậy, nhặt được cái mạng của mình. Căn cứ theo lời kể lại của , người kia đội mũ, có râu, hơn nữa lại mang theo mắt kính, trừ những thứ đó ra, căn bản nhớ nổi cái gì nữa, lúc đó rất sợ hãi. Vào thời điểm này, đa số mọi người đều còn sử dụng điện thoại cố định, dĩ nhiên là hung thủ ngờ này lại có điện thoại di động.

      Tại trường, Trì Ba lấy được dấu vân tay, nhưng mà cửa sổ lại phát sợi , còn có vài dấu chân, tiến thêm bươc kết luận, còn phải đợi bản báo cáo kết quả kiểm tra mới được.

      Trong cuộc họp, chuyên gia đề xuất ra suy nghĩ như thế này, đó là hung thủ rất có khả nảng nghĩ tất cả biện pháp đến đây đẻ tìm hiểu tình hình tiến triển của vụ án, rất có khả năng xuất tại trường vụ án hoặc những nơi xung quanh, thậm chí còn có khả năng làm nhân chứng hay là người biết chuyện xuất .

      Lý Thanh Lưu vẫn tương đối coi trọng phương pháp này. cảm thấy đây là suy nghĩ mới. Vụ ám giằng co lâu như vậy, bây giờ nhất định phải nắm lấy cơ hội này chặt.

      Lấy tất cả hồ sơ ra, tìm thấy tất cả tài liệu của những người cung cấp manh mối, lượng công việc này vô cùng lớn, tìm ra tài liệu của mọi người, mà còn phải sắp xếp từng cái , cuối cùng bọn họ cũng tìm được hai người khả nghi.

      Sau khi trải qua hai ngày ngủ nghỉ để tăng ca, kết quả kiếm tra cũng có, hung thủ là người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, có vóc dáng cao khoảng từ 1m7 đến 1m75, cân nặng từ 60kg đến 68kg. Nhưng kết quả này lại có cách nào tìm ra được hung thủ từ hai người khả nghi.

      được, đây chỉ là loại sợi bao tay vô cùng bình thường, có thể tìm được ở rất nhiều nơi thị trường.” Trì Ba thất bại tựa lưng ghế, Phương Mẫn cũng thể chấp nhận kết quả này. Lộ Phi Nhi vô cùng cam lòng, cảm thấy rất khó chịu, muốn bỏ cuộc. Cho nên, muốn tiếp tục kiểm tra, thậm chí sử dụng số phương pháp chỉ có sách vở.

      “Tôi muốn thử xem.” Lộ Phi Nhi suy nghĩ chút, vẫn nên Phương Mẫn về suy nghĩ của mình.

      “Chúng ta thử xem ! Nếu trái với quy định hoặc làm hỏng đồ vật căn cứ xác thực, chị chịu trách nhiệm.” Phương Mẫn và Trì Ba trao đổi ánh mắt chút, rất nhanh đạt nhận thức chung, cho nên bọn họ lựa chọn ủng hộ, hơn nữa còn giấu diếm cấp Hoàng Chiếm Quân.

      Trong khoảng thời gian này, cấp và mọi người trong đội cảnh sát hình vô cùng để ý đến tiến triển của phòng kỹ thuật, nhưng mà, việc này phải cần thời gian.

      Từ sau hôm ấy, có lẽ bởi vì bận rộn, cũng có thể Lộ Phi Nhi cảm thấy xấu hổ, hoặc có thể biết phải đối mặt như thế nào, nên và Lý Thanh Lưu vẫn chưa chuyện riêng nhiều. Bởi vì vụ án có manh mối mới, hai người đều có việc để bận rộn, cho dù là tan ca cũng về cùng nhau. Bởi vì quá bận rộn, thậm chí Lộ Phi Nhi cũng có thời gian để suy nghĩ đến quan hệ của và Lý Thanh Lưu, có khi tình cờ gặp nhau hành lang, hoặc là lúc họp, có thể luôn luôn thấy con thỏ mà Lý Thanh Lưu mua, Lộ Phi Nhi cảm thấy rất xấu hổ, nhìn đáng ghét. Khi họp, vẫn cứ nắm chặt con thỏ trong tay, dùng ngón cái nhàng vuốt ve, cảm giác giống như tay đặt thân thể vậy, bởi vì con thỏ đó đại biểu cho Lộ Phi Nhi.
      Last edited by a moderator: 14/5/15
      Nhược Vân thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17: Chất vấn lời khai

      Editor: Trần Thu Lệ

      Làm việc liên tục mấy ngày, rốt cuộc Lộ Phi Nhi cũng rút ra được kết quả, trong quá trình phân tích, khẳng định trong sợi bao tay có thành phần của chất vôi, viết xong báo cáo, Lộ Phi Nhi vươn vai, đứng dậy để bản báo cáo lên bàn, muốn rửa mặt, sau đó giao bản báo cáo cho đội hình , bọn họ vẫn chờ kết quả mà!


      Chờ đến khi Lộ Phi Nhi trở lại, vậy mà lại bất ngờ phát thấy bản báo cáo bàn đâu cả, xảy ra chuyện gì vậy? nhớ ràng chính bản thân mình để nó bàn mà! Nếu mất bản báo cáo, hoặc là bị người nào đó lấy mất, vậy lỗi của rất lớn.


      “Tiểu Lộ, sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?” Phương Mẫn tiến đến, mấy ngày nay ba người bọn họ đều ở lại bận rộn vụ án này.


      “Kì cục, em mới vừa viết xong bản báo cáo, sao bây giờ lại thấy đâu vậy?” Lộ Phi Nhi vô cùng lo lắng, cẩn thận suy nghĩ lại xem mình có để ở nào khác hay .


      Phương Mẫn nghe Lộ Phi Nhi như vậy, ban đầu sửng sốt chút, sau đó cũng hiểu được, “Tiểu Lộ, đừng tìm nữa, vừa rồi chị thấy trưởng ban Hoàng cầm cái gì đó đem đến cho đội hình , đoán chừng là ông ta cầm rồi.”


      Lộ Phi Nhi chán chường ngồi xuống, nhìn về phía Phương Mẫn, biểu của Phương Mẫn rất bình tĩnh, giống như tình huống như thế này cũng phải mới xảy ra lần lần hai. Lộ Phi Nhi vô cùng buồn bực, phải bản thân muốn khoe khoan công lao, nhưng ba người bọn họ vất vả mấy ngày nay mới làm được, vậy mà tiếng nào cầm , là quá đáng mà. Chỉ có điều nếu người cũ là Phương Mẫn còn có tư cách gì mà chứ?


      Sau khi Trì Ba biết chuyện này, chỉ cười cười, sau đó đến bên cạnh Lộ Phi Nhi, vỗ vỗ bờ vai , gì thêm, xem như là an ủi vậy! Lộ Phi Nhi biết ý tứ của , cũng chỉ cười cười, đột nhiên phát Lý Thanh Lưu đứng ở cửa, nở nụ cười bước tới,

      “Cảm ơn các bạn, xác định được mục tiêu rồi.”


      xong cũng quay ngay, chỉ có điều Lộ Phi Nhi vẫn nhìn ra được căn bản bình tĩnh như vẻ ngoài vậy, theo thói quen vẫn nắm chặt con thỏ trong tay. Bởi vì bị hành hạ, thân thể bị Lý Thanh Lưu nắm chặt đến móp méo, Lộ Phi Nhi khỏi cảm thán, thương xót cho con thỏ , đặt tên cho nó là Tiểu Phi. Lúc Lý Thanh Lưu ra, Lộ Phi Nhi thấy cổ của Tiểu Phi như muốn đứt ra rồi.


      Buổi tối, Lý Thanh Lưu còn tiến hành thẩm vấn với tội phạm, tên sát thủ liên hoàn(giết người hàng loạt), hiển nhiên sức chống đỡ của cũng tốt kinh người. Lộ Phi Nhi rất có hứng thú với ta, thậm chí lúc tăng ca còn đến bên cạnh phòng thẩm vấn để quan sát tỉ mỉ tên tội phạm này, lqd ai có thể nghĩ tới, người đàn ông mang đôi mắt kính, nho nhã lịch trước mặt này lại chính là hung thủ chứ? Thẩm vấn kéo dài rất lâu, Lộ Phi Nhi phát Lý Thanh Lưu tầm thường, lúc thẩm vấn tội phạm, mỗi câu , mỗi hành động tất cả đều có mưu đồ, có mục đích. Lúc ở trường, Lộ Phi Nhi từng học qua, tất cả nhân viên thẩm vấn phải căn cứ vào hành động và quy luật biến hóa của tội phạm, vận dụng hiểu biết về tâm lý học, phương pháp điều tra có tính khoa học như: Nắm chắc thăm dò, tăng cường tâm lý tấn công, gây áp lực tâm lý, vận dụng chính sách công tâm, gây ra ảo giác, lạt mềm buộc chặt(vờ tha để bắt ), kích động tình cảm và phương pháp tâm lý. Đạo lý như vậy có thể tất cả mọi người đều biết, nhưng mà để vận dụng vào thực tế, nhất là khi đối mặt với tên tội phạm xảo trá, phải nhờ vào bản lĩnh của từng người rồi.


      Xuyên qua tấm kính thủy tinh, Lộ Phi Nhi có thể nhìn ràng tình huống trong phòng thẩm tra, nhưng bên trong đó lại nhìn thấy bên này, Lý Thanh Lưu nhìn thoáng qua, thậm chí Lộ Phi Nhi có thể cảm nhận được nhất định biết đứng ở đây, nhưng mà lại lập tức chối bỏ ngay.


      Lúc đầu tên nghi phạm vẫn cố tranh cãi, sau đó lại im lặng, thừa dịp lúc rảnh rỗi, Lộ Phi Nhi ghi chép lại chút, sau đó, cửa bị đẩy ra, Lý Thanh Lưu đến
      “Xem ra tạm thời ta gì rồi, tôi ra ngoài trước.” Lộ Phi Nhi cảm thấy mình đối mặt với Lý Thanh Lưu vô cùng được tự nhiên, đặc biệt là biểu của hồi sáng, nhưng mà Lý Thanh Lưu khẽ vươn tay giữ lại.


      rất lắm chiêu, em nên chờ thêm chút nữa, giúp ích rất nhiều cho luận văn tốt nghiệp của em.”

      Nghe Lý Thanh Lưu như thế, trong lòng Lộ Phi Nhi rất khó chịu, vô cùng khinh thường loại hành động này của muốn trộm hương nên tìm lý do đường đường chính chính. Lộ Phi Nhi cầm lấy bản ghi chép bà, xoay người muốn , nhưng mà tay còn chưa kịp đụng đến tay nắm cửa, người bị đè lên cửa, sau đó là nụ hôn nồng nhiệt ùn ùn kéo đến.

      Lộ Phi Nhi thể chống lại, tại toàn thân căn bản mềm yếu, cũng thể trách , là bởi vì chưa từng trải qua những chuyện này, thừa nhận mình thể chịu nổi kích thích như thế này.

      , em và Trì Ba là như thế nào hả?” Đôi môi Lý Thanh Lưu cách đôi môi Lộ Phi Nhi chưa đến xen-ti-mét, thanh vừa uy hiếp vừa mê hoặc vang lên.

      “Cái gì? Đừng bậy.” Lúc này Lộ Phi Nhi mới tỉnh táo chút.

      “Cũng chỉ có bé ngốc nghếch như em mới nhìn ra được chuyện gì thôi.” Lý Thanh Lưu hết chỗ rồi, Lộ Phi Nhi nghe xong lời của , cảm thấy oan uổng, chỉ có điều nhìn phản ứng của Lý Thanh Lưu, cũng hiểu đầu đuôi câu chuyện rồi.

      “Cái đó… Tôi và ấy có cái gì liên quan gì đến ?” Lúc Lộ Phi Nhi ra những lời này liền có chút hối hận, thế này là khiêu khích, nhưng mà suy nghĩ lại chút, dù sao vẫn còn nợ đáp án, hôn cũng hôn rồi, chẳng lẽ thể câu gì sao?

      “Ha ha, em bé ngốc nghếch này, còn muốn phải ra nữa sao?” Lý Thanh Lưu vừa cười vừa dùng lực ôm chặt Lộ Phi Nhi, thậm chí còn tham lam ngửi hương thơm tươi mát người nữa chứ.

      “Đó là đương nhiên.” Lộ Phi Nhi cảm thấy nên ra tốt hơn. Lúc còn ở trường học, thấy những bạn học nữ bên cạnh đương, đa số đều như thế này, đầu tiên là phải viết mảnh giấy hay là thư tình, sau đó là ôm, sau đó nữa… Nhưng mà dường như Lý Thanh Lưu thực theo đúng quy trình phải. Cho dù viết trong giấy, cũng nên lời chắc chắn chứ! ví dụ như, cũng nên hỏi người ta câu là, “Em có thể làm bạn của ?” chứ.

      “Được rồi, đừng tùy hứng, thứ bảy được nghỉ dẫn em ra ngoài.” Lý Thanh Lưu xong, lại mạnh mẽ hôn môi cái rồi mới buông ra, mở cửa ra ngoài.

      Lộ Phi Nhi vừa xấu hổ lại vừa vui mừng, tại cũng còn tâm tư để ghi chép, nhưng mà qua lúc lâu sau lại nghĩ đến, rốt cuộc Lý Thanh Lưu cũng chịu cho đáp án vừa lòng. Tiến triển của bọn họ có nhanh quá , nhìn chiều hướng này, chưa tới hai tháng bị ăn luôn rồi. Như vậy, mẹ Vu Diễm Hoa nhất định đánh gãy chân của cho xem.

      Còn nhớ lúc vừa mới lên sơ cấp (thcs), các bạn học nữ trong lớp đều có kinh nguyệt, nhưng Lộ Phi Nhi vẫn chưa có, những bạn học từng có kinh nguyệt cũng nhau chia sẻ kinh nghiệm, bản thân vô cùng hâm mộ, rốt cuộc bản thân cũng có kinh nguyệt, lúc này Lộ Phi Nhi mới yên lòng, nếu bản thân giống như người khác loại vậy. Còn nhớ sau khi mẹ biết chuyện này, bà với , “Con có bết khi con có kinh nguyệt đại biểu cho cái gì ? Điều đó lên rằng con có thể mang thai, con phải nhớ kỹ cho mẹ, chưa tốt nghiệp đại học được đương, càng thể chưa kết hôn mà lại sống chung với nhau, bằng mẹ bóp chết con.”

      Những lời mẹ lúc đó, Lộ Phi Nhi còn nhớ rất , bây giờ gặp Lý Thanh Lưu chứng tỏ giờ phút thử thách của đến rồi.

      Thẩm vấn liên tục mấy giờ, nghi phạm Bùi Kiệt có vẻ vô cùng mệt mỏi, nhưng mà vẫn kiến trì với cách của mình.

      “Có thể cho tôi điếu thuốc được ?” Bùi Kiệt .

      “Được.” Lý Thanh Lưu đứng lên, đưa cho điếu thuốc, sau đó , “Chúng ta cùng chơi trò chơi !”

      Bùi Kiệt sửng sốt chút, “Được.”

      “Tôi kể câu chuyện, cho đoán đáp án, như thế nào?” Lý Thanh Lưu vẫn trở lại chỗ ngồi, mà ngồi lên bàn cách Bùi Kiệt rất gần, có vẻ vô cùng lơ là.

      “Được thôi! Dù sao tôi cũng là giáo viên dạy Ngữ văn, kể chuyện xưa, tiếp chuyện cũ, cũng tương đối ràng.” Bùi Kiệt , dấu phía sau mắt kính là đôi mắt có vẻ vô cùng lạnh lẽo.

      “Có bé, cha mẹ đều công tác xa, nên buổi tối chỉ có mình ấy ngủ, làm bạn với chỉ có con chó đáng . Giữa đêm, đột nhiên nghe được trần nhà có tiếng động . Để sợ hãi, duỗi tay đến bên giường, để cho con chó liếm liếm tay mình, lúc này mới an tâm ngủ tiếp. Sáng sớm ngày hôm sau, nhìn thấy thi thể con chó của mình bị treo trần nhà, theo phân tích là bị giết lúc nửa đêm, nhưng khi đó phải là con chó vẫn còn ở đây sao? Xin cho hỏi tại sao lại như vậy?”

      “Ha ha, cái này quá đơn giản, hung thủ giả mạo con chó liếm tay .” Bùi Kiệt cảm thấy vấn đề này rất sỉ nhục chỉ số thông minh của .

      “Đơn giản sao? Vấn đề này đơn giản chút nào, đa số mọi người đều nghĩ ra được đáp án. Đây là đề tài trắc nghiệm tâm lý tội phạm, có thể trả lời được vấn đề này, bản thân dã lên, ! Là người có tâm lý biến thái, là người có khuynh hướng phạm tội nghiêm trọng.” Lý Thanh Lưu nở nụ cười, kiểu cười như vậy làm cho người ta nhìn ra được có khinh thường và đắc ý.

      “Cái này thể trở thành chứng cứ được.” Bùi Kiệt là người có kiến thức, trong lòng sớm xây nên vách tường phòng ngự.

      “Đúng vậy, cái trắc nghiệm này thể trở thành chứng cứ, nhưng giờ chúng tôi có đủ chứng cứ rồi, hoàn toàn có thể khởi tố , có thể tìm được bao tay từ trong nhà , còn có dấu chân của , thậm chí chúng tôi còn tìm được vết máu của nạn nhân quần áo của nữa.”

      Bùi Kiệt , Lý Thanh Lưu nhìn , tiếp tục : “Con của có biết những việc làm ? Tôi nhìn thấy cậu ấy, dường như cậu ấy rất kính trọng . hy vọng tôi kể lại những chuyện làm cho cậu ấy nghe chứ?” Lý Thanh Lưu đến đây, đưa ra số ảnh chụp từ trường vụ án, tấm thi thể bị đốt cháy hoàn toàn, tấm vết máu mặt đất khô cạn. Bùi Kiệt kích động.

      “Cậu hèn hạ!” muốn đứng lên, nhưng lại bị nhân viên cảnh sát đứng sau lưng đè lại. Lý Thanh Lưu gì nữa, chỉ kiên định nghiêm túc nhìn , sau đó Bùi Kiệt cúi đầu,

      “Được rồi, tôi , tôi hết.”

      Từ trong phòng thẩm tra ra, Chu Kiến liền hỏi đội trưởng của bọn họ, “Đội trưởng, trong tay chúng ta có đầy đủ chứng cứ, vì sao vẫn còn lấy khẩu cung của tên cầm thú này nữa ạ?”

      “Có hai nguyên nhân, là thông qua vụ án này, chúng ta có thể thu được nhiều kinh nghiệm, nhất là những hình dạng, thủ pháp hung thủ như . Hai là có được khẩu cung tội phạm, đối với cảnh sát chúng ta mà giống như thể hoàn toàn chinh phục uy hiếp với bọn họ. Như vậy cũng tương đương với chúng ta thua bọn họ rồi, hiểu chưa?”
      Last edited by a moderator: 17/5/15
      Nhược Vân thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18: Môn học đặc biệt

      Editor: Trần Thu lệ

      tại, có thể Lộ Phi Nhi ở trong trạng thái phấn khởi, nghĩ đến nụ hôn của Lý Thanh Lưu, nghĩ đến ánh mắt của , khiến vô cùng kích động. Lộ Phi Nhi luôn luôn tìm kiếm bóng dáng của Lý Thanh Lưu, nếu thấy , lén lút nhìn thêm vài lần, giống như mới biết lần đầu. Lúc ăn cơm trưa, mới vừa đến căn tin là bắt đầu tìm kiếm theo bản năng, nhưng mà vẫn chưa tới, Lộ Phi Nhi cảm thấy hơi thất vọng. đường trở về, lại gặp Lý Thanh Lưu và các thành viên trong đội của xuống cầu thang, cũng nhìn thấy Lộ Phi Nhi, chỉ có điều gì, khóe miệng mỉm cười nhìn , điều này làm cho mặt Lộ Phi Nhi lại càng thêm đỏ, vội vàng bước nhanh hơn.


      Về tới văn phòng, mấy người Phương Mẫn vẫn chưa trở về, Lộ Phi Nhi ngồi vào chỗ của mình, hơn nửa ngày mà tim vẫn chưa khôi phục lại bình thường, nhớ lại tình cảnh vừa rồi, lại cảm thấy có chút buồn cười, biết vì sao, tại vừa thấy Lý Thanh Lưu Lộ Phi Nhi lại thấy hồi hộp, cảm thấy tim lqd đập rộn lên, cảm giác này rất khác với cảm giác lúc trước khi còn thích Nhậm Vĩ. Cảm giác của mối tình đầu là nhàn nhạt, ấm áp, làm cho người ta cảm thấy rất tốt đẹp, nhưng mà, tại Lý Thanh Lưu cho cảm giác mãnh liệt hơn, là cái loại mà ngay cả bản thân cũng thể khống chế được. Điều này khiến sợ hãi, nhưng lại càng muốn tiến tới, cảm thấy Lý Thanh Lưu trong lòng quả chính là hoàn mỹ, cho dù có khuyết điểm, vẫn có thể bỏ qua.


      “Ling Ling...” Điện thoại đột nhiên vang lên, dọa Lộ Phi Nhi nhay dựng, vội vàng nhận điện thoại.


      “Xin chào, đây là phòng kỹ thuật.”


      “Vội vàng chạy cái gì? Sợ ăn em sao?” Là Lý Thanh Lưu, thậm chí trong lời của còn mang theo ý cười.

      ... phải ăn cơm sao?” Lộ Phi Nhi cố ý trái lời


      “Ăn xong rồi, em vẫn chưa cho biết vì sao trốn tránh đấy?” Lý Thanh Lưu là vậy, dựa vào suy nghĩ của bạn để chuyện hay làm việc đâu!


      “Em mới trốn đấy!” Lộ Phi Nhi nũng nịu


      “À... trốn, vậy đó là do gặp nên ngượng ngùng hả?” xong còn ở bên kia đầu điện thoại nở nụ cười.


      nằm mơ !” Ở trong lòng Lộ Phi Nhi mắng cái tên bại hoại này, vẫn cứ tốt như vậy, nhạy bén đáng ghét, còn cần phải vạch trần như vậy sao.


      “Được rồi, nhiều với em nữa, sáu giờ tối mai, đến đón em. Chờ gặp nhau rồi lại nghe em làm nũng.” xong cúp điện thoại luôn, Lộ Phi Nhi tức giận đến muốn thét chói tai, cái lỗ tai nào của nghe ra làm nũng vậy hả?


      Hôm nay là thứ sáu, Ngô Viện Viện tới đây làm việc, buổi tối ở lại nhà của Lộ Phi Nhi, hai líu ríu, lúc nào cũng có chuyện để hết đề tài, ăn xong cơm tối, hai người cùng nhau về phòng trọ của Lộ Phi Nhi, vừa xem ti vi vừa chuyện phím.


      Mặc dù bộ dáng Ngô Viện Viện xinh đẹp, nhưng cũng được coi là thanh tú, đưa tay chọc Lộ Phi Nhi cái.


      “À, mình có thứ rất tốt, cậu có muốn nhìn ?”


      “Gì vậy?” Lộ Phi Nhi khó hiểu hỏi.


      “Nhà cậu có đầu VCD chứ? Đúng lúc, cho cậu xem những hình ảnh này rồi học hỏi.” Vẻ mặt Ngô Viện Viện mập mờ


      “À... Được thôi!” Lộ Phi Nhi nghi ngờ gì, đứng dậy mở máy cho , sau đó Ngô Viện Viện lấy đĩa CD từ trong túi xách ra, tới bỏ vào, hai người lại ngồi xuống.

      Chờ hình ảnh vừa xuất , Lộ Phi Nhi mới phát , cái này giống như phim nước ngoài , tivi xuất hiên người đàn ông mặc trang phục quân nhân , dáng người rất tốt , sau đó , lại xuất mỹ nữ tóc vàng , sau đó nữa bọn họ bắt đầu cởi quần áo .

      “ Hả ! Cái này …!” Lộc Phi Nhi vừa sợ vừa thẹn , biết làm thế nào mới tốt , tay chân luống cuống muốn đứng dậy tắt .

      “ Này , cậu ngồi xuống cho mình , dễ dàng gì mới có được , được làm lỡ mình thưởng thức phim , cậu ngồ bên cạnh xem .” Ngô Viện Viện mở to hai mắt nhìn , xem những hình ảnh ti vi , Lộ Phi Nhi còn cách nào khác , xem được mà xem cũng xong , xấu hổ biết nên làm gì .

      “ Cậu điên rồi à ? Cái gì cũng xem hết rồi ?” Lộ Phi Nhi đỏ mặt , nén giận hỏi bạn tốt , phải biết rằng từ đến lớn , Lộ Phi Nhi là ngoan ngoãn , chuyện quá giới hạn như thế này , chưa bao giờ xem qua , mặc dù như vậy nhưng vẫn nhịn được tò mò mà nhìn vài lần .

      “ Điên gì chứ ? Mình đây là học tập trước , những người trong phòng bọn mình đều xem qua , muốn học hỏi chút , nhìn xem xã hội Tư Bản xoa đọa đến cỡ nào .” Xem ra Ngô Viện Viện sớm quen biết , ai phụ nữ có ham muốn ( dục vọng ) chứ ? Ai xử nữ hiếu kì ?

      “ Ôi trời , phải trong trường học cậu cũng học qua rồi sao ? Còn sợ đến lúc đó biết à ?” Lộ Phi Nhi vãn buông tha cản trở hành động xoa đọa của bạn tốt .

      “ Thôi , trong trường học cậu học được cái gì , có giáo viên nào dạy qua môn giáo dục sinh lý ?” Nghe Ngô Viện Viện hỏi lại như vậy , lúc này Lộ Phi Nhi cũng gì , lúc bọn họ học môn sinh học , có hai chương giới thiệu về kiến thức sinh lý , nhưng giáo viên của Lộ Phi Nhi lại là nam , cho nên hai chương này đều là tự học , ở chỗ bọn họ , nếu như để người ta biết được bọn họ học về vấn đề này chắc chắn bị cười nhạo cho mà xem . Còn nhớ tạp chí từng đưa tin cặp vợ chông có trình độ học vấn cao , bởi vì bị vô sinh nên bệnh viện kiểm tra , lúc đó bác sĩ khám cho người vợ mới phát , niệu đạo của này rất lớn nhưng mà ấy vẫn còn là trinh .

      “ Dù sao mình hiểu chuyện gì xảy ra là được .” Lộ Phi Nhi vẫn còn mạnh miệng.

      “ Cậu là người lạc hậu , bây giờ cầu đối với phụ nữ rất cao , nếu lúc giường cậu giống như con cá chết , bảo đảm chông cậu trèo tường ( ngoại tình ) , chưa từng nghe qua những lời này sao ? Đàn ông nhất định nhớ người phụ nữ đầu tiên của ta là ai , nhưng tuyệt đối bọn họ quên người phụ nữ làm cho bọn họ khoái lạc là người nào . Cho nên , muốn có cuộc hôn nhân hạnh phúc , bắt được trái tim cảu người chồng , nhất định chúng ta phải học những thứ này .” Ngô Viện Viện dạy bảo bạn tốt .

      Sau khi Lộ Phi Nhi nghe xong những lời của , nghĩ lại cũng đúng , lúc này , hình ảnh phim là tình trạng tiến vào , nhìn người phụ nữ phục vụ người đàn ông đó , vạy mà có thể như vậy , chỉ có điều nhìn người đàn ông đó rên rỉ thoải mái , càng làm cho Lộ Phi nhi giật mình , từng màn tiếp đó , càng khiến cho Lộ Phi Nhi mặt đỏ tim đập , dần dần , thậm chí cảm thấy người đàn ông mặc quân trang kia chính là Lý Thanh Lưu , nếu đó là Lý Thanh Lưu . dám nghĩ tiếp nữa rồi .

      Sáng sớm ngày hôm sau , khoảng sáu giờ đúng , Lộ Phi Nhi vội vàng xuống lầu, hôm nay mặc áo khoát bành tô màu trắng , quần dài màu đen , hơn nữa tóc còn xõa xuống ngang hông , vừa đen vừa suông . Lúc Lý Thanh Lưu nhìn thấy từ lầu xuống , đôi mắt sáng lên , rất xinh đẹp , dịu dàng mà bướng bỉnh . Tiểu đào của .

      Lên xe , Lý Thanh Lưu nghiêng đầu nhìn , “ Rất đẹp !” , cho dù chỉ hai chữ nhưng vẫn khiến Lộ Phi Nhi rất vui vẻ .

      “ Chúng ta đâu vậy ?” Lộ Phi Nhi tò mò hỏi , liếc mắt nhìn Lý Thanh Lưu cái , bỗng nhiên nhớ tới những hình ảnh ngày hôm qua trong đĩa phim , cơ bắp cánh tay cũng có khuôn , dáng người của cũng tốt … Cảm giác căng thẳng , giống như là làm chuyện xấu vậy , mà quả cũng làm chuyện xấu bởi vì trong lòng Y Y .

      gặp bạn bè của , những chiến hữu trong bộ đội , cần phải căng thẳng.” Lý Thanh Lưu xong , cười khe khẽ , Lộ Phi Nhi phát , lúc Lý Thanh Lưu cười vẫn có thói quen mờ ám đó là thích dùng đầu lưỡi liếm hàm răng của mình cái , quyến rũ nha !

      “ À… được . Cái đó … Chỉ có mình em là nữ thôi à ?” Lộ Phi Nhi vui vẻ đồng ý , nhưng mà vẫn có chút lo lắng . Lý Thanh Lưu dẫn gặp bạn bè , có phải chứng tỏ rất quan minh ? Cái này cũng là loại xác định chứ ?

      phải , bọn họ cũng dẫn bạn kèm . Khi nào về nhà ?” Lý Thanh Lưu vừa lái xe vừa hỏi , bởi vì cuối năm Lộ Phi Nhi phải về nhà .

      “ Tháng chạp về ! Sao vậy , có chuyện gì à ?” Lộ Phi Nhi biết vì sao lại hỏi như vậy .

      đưa em về ! Về nhà nhớ ngoan ngoãn chút cho , được thừa lúc ở đó mà quyến rũ người khác đấy !” Lý Thanh Lưu xong , còn giống như uy hiếp nhìn cái .

      “ Được rồi , ngày cuộc điện thoại , được quên đấy , nếu bận việc nhận được , lát sau phải gọi lại có biết ?”

      “ Được , em biết rồi .” là bá đạo mà , tuy trong lòng Lộ Phi Nhi nghĩ như vậy , nhưng vẫn dám được , là bá đạo ngọt ngào mà ! luôn luôn ăn sạch sành sanh .

      Đến quán rượu , Lộ Phi Nhi cũng xuống xe theo , chờ đến bên cạnh Lý Thanh Lưu , bị tự nhiên ôm eo , cùng vào trong , Lộ Phi Nhi cũng từ chối , bởi vì loại hành động tùy ý này vô cùng ngọt ngào . Đây là nhà hàng lớn nhất cũng xa hoa nhất vùng này , Lộ Phi Nhi chưa từng tới bao giờ , đại sảnh được trang hàng nguy nga lộng lẫy , nhân viên tiếp đón bọn họ cũng được huấn luyện nghiêm chỉnh , điều này khiến Lộ Phi Nhi cảm thấy được tự nhiên , giống như từng lo lắng vậy , chỉ là con của gia đình bình thường . Đây là lần đầu tiên hẹn hò với người ta , phải là người đàn ông đơn giản , đối mặt với mọi người trong xã hội , đối mặt với chiến hữu của bạn trai , Lộ Phi Nhi hơi căng thẳng . Chỉ có điều , đây cũng là cơ hội tốt để quan sát tỉ mỉ Lý Thanh Lưu , Lộ Phi Nhi muốn biết , trước mặt bạn bè đối sử mình như thế nào ? Là cố ý làm bộ như rất thân mật ? Hay chỉ coi mình nhue là vật trang trí ?

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 21/5/15
      Nhược Vân thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Rượu say lòng người

      Editor: Trần Thu Lệ

      Nhân viên phục vụ hướng dẫn Lý Thanh Lưu và Lộ Phi Nhi đến phòng bao, người đứng ở cửa, rất cao lớn, người mặc áo len màu xám và quần rằn ri, nhìn thấy Lý Thanh Lưu đến, trực tiếp chào theo nghi thức quân đội,

      “Đội trưởng!”


      “Haha, tại tôi cũng còn là đội trưởng của các cậu nữa rồi.” Lý Thanh Lưu cũng đáp lại cái chào theo nghi thức quân đội, chỉ có điều, cái này là tại mang danh cảnh sát, thân hình Lý Thanh Lưu chợt lóe, giới thiệu với Phi Nhi, “Đây là Viên Tĩnh Tông, chiến hữu của . Đây là Lộ Phi Nhi.”


      “Xin chào chị dâu!” Viên Tĩnh Tông lại chào cái theo nghi thức quân đội nữa, đây là đãi ngộ long trọng, Lộ Phi Nhi có chút ứng phó kịp, là do Lý Thanh Lưu mang cho , cũng vội vàng chào lại.


      “Đây là...” Viên Tĩnh Tông ràng ngờ Lộ Phi Nhi chào lại mình, thể suy đoán thân phận của .


      ấy là cảnh sát.” Lý Thanh Lưu giải thích .


      Vừa vào phòng, Trạm Nhất Bài nhìn thấy Lý Thanh Lưu dẫn theo Lộ Phi Nhi, “Chào!”


      “Nghỉ!” Lý Thanh Lưu tiếng nghỉ vô cùng có khí thế, Lộ Phi Nhi cảm thấy đây là khí thế của quân nhân. “Tôi giới thiệu với mọi người chút, đây là chị dâu tương lai của các cậu, hãy làm quen chút .”


      “Xin chào mọi người, tôi là Lộ Phi Nhi.” Trong lòng Lộ Phi Nhi rất vui vẻ, dù rằng trước đó Lý Thanh Lưu qua với , nhưng mà đây chính là loại công nhận.


      Sau đó, mấy người mồm năm miệng mười giới thiệu về mình, Lộ Phi Nhi căn bản là nhớ được ai là ai, phía sau còn có mấy người phụ nữ, đoán chừng cũng là bạn hoặc là vợ của bọn họ. Lộ Phi Nhi ngồi bên Lý Thanh Lưu, bên là xa lạ, ấy tên là Hồ Giai, vô cùng vui vẻ trò chuyện với Lộ Phi Nhi.


      “Đây là ông xã của tôi, ấy tên là Vương Đông Siêu, lén cho nghe, ấy vô cùng bá đạo. Nghe mấy người đàn ông trong quân đội đều như vậy cả, vô cùng ngang ngược, cũng rất thương bà xã.” Hồ Giai rất thích trêu chọc người khác, Lộ Phi Nhi rất có thiện cảm với ấy, nhìn ấy cười meo meo, cả nguời cũng có vẻ duyên dáng ít.


      “Hai người...kết hôn rồi hả?”


      “Chưa có đâu! Nhưng mà cũng nhanh thôi.” Lộ Phi Nhi biết, vốn dĩ chưa kết hôn cũng có thể kêu ông xã.

      “Đội trưởng, phải đến ‘Cửa hàng thực phẩm’ sao?” Vương Đông Siêu hỏi.


      “Muốn qua khoảng thời gian nữa.” Lý Thanh Lưu vừa , tay vừa để lên lưng ghế dựa phía sau Lộ Phi Nhi. Lộ Phi Nhi hiểu bọn họ gì, cái gì mà cửa hàng thực phẩm?

      “Chỗ đó chắc cực khổ lắm!”

      “Áp lực cũng lớn hơn nữa.”

      Bên này, Lý Thanh Lưu và nhóm bạn chiến hữu của về những chuyện trong quá khứ, nhìn bọn họ miêu tả đội trưởng của bọn họ sinh động như , thậm chí Lộ Phi Nhi cũng bắt đầu cẩn thận lắng nghe, lqd bọn họ rất ràng, nhưng mà Lộ Phi Nhi vẫn nghe ra được, bọn họ thực nhiệm vụ rất nguy hiểm, thậm chí có đội viên còn , may mà nhờ đội trưởng của bọn họ kịp thời bắn chết tên núp sau lưng , nếu chết chắc rồi. mặt Lộ Phi Nhi có biến hóa, nhưng mà trong lòng sớm đảo lộn rồi.


      “Nếu như Tần Phong còn ở đây tốt...” người vừa nhắc đến cái tên này, bị người bên cạnh đẩy cái, tất cả mọi người cùng nhìn Lý Thanh Lưu, xem ra trong này có cố gì rồi.


      Ăn cơm xong, đám người lại ca hát, lần này tới quán bar, trong quán bar này có sàn nhảy, tiếng nhạc đinh tai nhức óc, Lộ Phi Nhi cảm giác tim như muốn nhảy ra ngoài. Cùng ngồi vào quầy bar với Hồ Giai, phục vụ hỏi bọn họ muốn uống gì, Lộ Phi Nhi cảm thấy vô cùng xấu hổ, chưa bao giờ đến những nơi như thế này, căn bản là biết nên uống cái gì. Hồ Giai dường như biết rất nhiều, suy nghĩ chút,

      “Trường đảo ướp lạnh ! Phi Nhi sao?”


      “À, cũng như .”


      Lộ Phi Nhi nhìn Lý Thanh Lưu cùng các bạn ghé tai thầm với nhau, chuyện rất vui vẻ, có chú ý đến tình huống bên này, cũng có cách nào khác, ở đây quá ồn ào. lát sau, bọn họ đều xuống sàn nhảy, Hồ Giai cũng lôi kéo Lộ Phi Nhi, nhưng, Lộ Phi Nhi sóng chết cũng chịu , Lý Thanh Lưu ngồi bên cạnh cười ngừng nhưng cũng khong ngăn cản. Chờ bọn họ vừa khỏi, Lộ Phi Nhi trừng mắt nhìn Lý Thanh Lưu cái, trong thời khắc quan trọng mà người này cũng chịu giúp chút, nghĩ tới đây, lại bắt đầu uống đồ uống ướp lạnh của mình.

      “Tức giận hả? cũng muốn nhìn em nhảy.” Lý Thanh Lưu nằm úp sấp bên tai Lộ Phi Nhi.

      “Em biết nhảy, hứ!” Càng nghĩ càng tức giận, trực tiếp nhéo lưng Lý Thanh Lưu cái, chỉ có điều ngay lập tức bị giữ chặt lại, gì, nhưng ràng ánh mắt mấy thuần khiết, Lộ Phi Nhi sợ tới mức vội vàng cúi đầu uống đồ uống.

      thanh vẫn cứ ồn ào như thế, Lý Thanh Lưu ngồi rất gần Lộ Phi Nhi, tay vô cùng tự nhiên phủ lên bả vai , dần dần, Lộ Phi Nhi cảm thấy bản thân bắt đầu choáng váng, đến khi những người khác trở về, tựa đầu vào vai Lý Thanh Lưu rồi.

      “Làm sao lại say nhanh như vậy? Đội trưởng, chuốc rượu chị dâu à?” Viên Tĩnh Tông chuyện vô cùng có đầu óc, Lý Thanh Lưu cũng khó hiểu, bưng ly rượu trước mặt Lý Phi Nhi lên nhìn cái.

      “Đây là rượu gì?”

      “Trường đảo ướp lạnh đấy!” Hồ Giai trả lời.

      Lý Thanh Lưu biết , với tửu lượng của Lộ Phi Nhi, căn bản tiếp nhận được trường đảo ướp lạnh, chỉ có điều bây giờ cũng uống rất nhiều, muốn dìu Lộ Phi Nhi đứng dậy về, nhưng mà cũng hơi lắc lư. còn cách naò khác, chỉ có thể gọi taxi mà thôi.

      Lý Thanh Luuw dìu Lộ Phi Nhi loạng choạng xuống xe, lại hao tổn hồi lâu sức lực, hai người mới vào tới nhà, ràng Lộ Phi Nhi uống rất nhiều, vừa vào cửa, vội vàng vọt vào nhà vệ sinh nôn ra, Lý Thanh Lưu chỉ có thể nhìn dáng vẻ chật vật của , chỉ biết giúp rửa sạch chút.

      Lộ Phi Nhi nôn ra ngược lại thấy khá hơn nhiều, đayỷ Lý Thanh Lưu ra ngoài, tự mình thu dọn hồi, chờ đến khi bước ra, Lý Thanh Lưu vô cùng tự giác lấy nước cho bản thân uống, nhìn thấy bước ra, đến ngồi ghế salon.

      “Buổi sáng các thường huấn luyện cái gì?” Lộ Phi Nhi rất tò mò cái này, thực ra vẫn luôn hy vọng mình được tham gia quân đội.

      “Mười km vác nặng việt dã, hai trăm cái hít đất.” Lý Thanh Lưu cười , cũng có chút choáng váng, ngửa người tựa vào ghế salon.

      “Nhiều như vậy sao?”

      ... từng giết người chưa? Em chỉ bắn chết kẻ bắt cóc.” Lộ Phi Nhi hói, nhưng mà Lý Thanh Lưu chỉ mìm cười nhìn , Lộ Phi Nhi cũng hiểu , đây là từ chối trả lời.

      “Các đẫ từng vào rừng nhiệt đới chưa? Dã ngoại sinh tồn?”

      “Tưng có, nơi nơi đều là côn trùng độc, rắn, dã ngoại sinh tồn, bọn phỉa dựa vào những thứ này mà sống.”

      “Ghê tởm chết mất.”

      Lộ Phi Nhi dám tưởng tượng bọn ăn những thứ như vậy, nhìn thấy Lộ Phi Nhi như vậy, Lý Thanh Lưu nở nụ cười.

      “Vậy các cũng từng luyện qua đao pháp sao?” Lộ Phi Nhi tò mò hỏi, nghe lời của , thân thể Lý Thanh Lưu cứng đờ.

      “Đương nhiên.”

      “À... Vậy luyện cho em xem. Nếu người được, chúng ta tìm Trì Ba trong đội của em, phải ấy cũng là bộ đội chuyển nghyề sao?” Ánh mắt Lộ Phi Nhi sáng loáng, vẻ mặt như thế khiến Lý Thanh Lưu nhìn thấy thiếu chút nữa chảy nước miếng, mặc dù biết như thế này là bởi vì say, nhưng mà phong tình nyhuw vậy, muốn cất giấu kỹ mà!

      “Ha ha, bé ngốc, đao pháp của bọn chỉ có thể chiên đấu thực tế, thể thưởng thức được.”
      “À....” Lộ Phi Nhi thất vọng nha! Bởi vì Lý Thành Lưu muốn biểu diễn, thực ra đâu biết rằng, đao pháp của b0ooj đội đặc chủng khi xuất ra là thấy máu, bộ đội dặc chủng đánh nhau kịch liệt, đều là giết địch trong nháy mắt.

      “Vậy dạy em đánh nhau kịch liệt được ?”

      Lộ Phi Nhi giữ chặt cánh tay Lý Thanh Lưu, cmar thấy là bạn nên có đặc quyền như vậy, Lý Thanh Lưu ôm trong lòng, trong lại nghĩ, nếu cùng đánh nhau với e rằng chỉ biết muốn ôm mà thôi.

      Hai người cừ tiếp tục trò chuyện như vậy, mắt của Lộ Phi Nhi từ từ tỏa sáng, người tỏa ra quyễn rũ cơ trí thành thục, chỉ cần ánh mắt, liền biết người ta suy nghĩ cái gì, chỉ cần câu là có thể khiến người ta thả hết phiền muộn trong lòng xuống, Ở trong quân đội, mùi vị cường thế người cách nào bị đánh chiếm, khiến cho tinh thần mê say, đại biểu cho cứng rắn, đại biểu cho sức lực, đại biểu cho an toàn và yên tĩnh, chính là bến cảng đề có thể nương náu. Lộ Phi Nhi cảm thấy bản thân muoond đến gần , đây là người đàn ông tựa như vị thần, với người thông minh như vậy, bạn cần phải giải thích gì nhiều, chỉ cần động tác, ánh mắt, liền biết bạn muốn gì, cần gì. Nhưng mà cũng là người xấu, cái gì cũng chịu làm, hay dùng ánh mắt như nghiệt ôm lấy bạn, khiến bạn động tâm, khiến bạn phaqts điên, mà Lộ Phi Nhi liền bị lừa, chủ động hôn lên môi , giống như muốn hút khô môi vậy, ngón tay vuốt dọc theo bờ vai đến cánh tay , dường như vẫn đủ, dứt khoát chuyện cắn, vừa cắn vừa gặm, thế nhưng tên trứng thối này liền dùng lực, cơ bắp cứng rắn giống như đá, căn bản chịu động đậy, chỉ có điều người đàn ông mạnh mẽ như Lý Thanh Lưu làm sao có thể để người ta nắm quyền chủ động trước, bỗng nhiên trời đất quay cuồng, Lộ Phi Nhi bị thả lên giường, lúc giống như bị mất trí nhớ tạm thời, quên thời gian quên địa điểm, chỉ theo bản năng gắt gao cuốn lấy người đàn ông du ngoạn người , sợ tách ra, chợt toàn bộ thân thể, thậm chí tất cả linh hồn đều bị vét sạch, vì thế càng ra sức triền miên cắn xé.

      Sáng ngày hôm sau, Lộ Phi Nhi nhớ hình như là chủ nhật, căn bản là cần làm, hơn nữa đôi mắt của cũng mở ra được, buồn ngủ qúa mà! thanh điện thoại di động vang dội.

      “Alo? Đuungs vậy! Tôi tới ngay.” Sau đó là tiếng động của giường, tiếng mặc quần áo.

      “Tiểu Lộ, làm trước, khi nào dậy gọi điện thoại cho , có biết ?”

      “Ừ!”

      Đai khái là qua năm phút đồng hồ sau, Lộ Phi Nhi ngồi bật dậy, đây là tình huống gì? phải chứ? Phu nhân Vu Diễm Hoa giết .Nhìn quần áo người, chính là cái áo ngủ to rộng của mình, có mặc quần lót, xốc chăn lên, có máu, xong rồi, chắc chết rồi. Bên cạnh vẫn còn dấu vết của Lý Thanh Lưu ngủ qua, thế này phải làm sao đây! Cẩn thận suy nghĩ lại chuyện tối hôm qua, chỉ nhớ bọn họ hôn môi, còn những cái khác đều quên hết rồi.

      Lúc vào nhà vệ sinh, ngờ lại phát dì cả đến, cái này lại càng quấn quýt, lúc các còn ở trường cảnh sát cuwongf độ vận động rất lớn, đoán chừng rất khó để lại, như vậy vết máu giường thạt chỉ là dấu vết của dì cả mà thôi.

      Cái này phải làm sao chứ? Chẳng lẽ bảo hỏi, Lý Thành Lưu, rốt cuộc đêm qua chúng ta có xảy ra chuyện gì hả?
      Last edited by a moderator: 25/5/15
      Nhược Vân thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :