Chương 12: chút tiến triển
Editor: Trần Thu Lệ
Bắt đầu chơi thu, Lộ Phi Nhi ngờ, bản thân và nhiều người như vậy cùng nhau ngắm cảnh cuối mùa thu, thế nào cũng cảm thấy là lạ. Cảm thấy căng thẳng, thấy được thoải mái, ngoại trừ mấy người trong phòng của ra, còn có mấy thành viên trong đội của Lý Thanh Lưu nữa, dĩ nhiên cũng bao gồm có cả Ninh Vệ Đông, ta vẫn cứ như vậy, thừa dịp mọi người chú ý lại lén lút nhìn Lộ Phi Nhi.
Bọn họ lựa chọn cắm trại bên bờ sông, mấy người đàn ông chịu trách nhiệm bếp núc, mấy người phụ nữ chịu trách nhiệm chuẩn bị thức ăn, bọn họ mang dụng cụ câu cá đến, còn có ít dụng cụ nướng thôn quê, đáng sợ nhất chính là Bạch Mai cũng đến, tại dùng bàn tay thường xuyên giải phẫu tử thi mà lau khay chén. Thừa dịp việc này nhanh chóng, Lộ Phi Nhi muốn tìm chỗ thích hợp chút, tất cả mọi người đều bận rộn, cũng ngại kêu người khác, rừng cây phía xa hẳn là nơi tốt nhất. Lộ Phi Nhi liền chạy qua đó.
Giải quyết xong vấn đề sinh lý, Lộ Phi Nhi lại bị phong cảnh xung quanh cản trở bước chân, lá cây dưới chân rất dày, giẫm lên rất mềm mại, thậm chí còn thấy con sóc nữa. tới lui, đột nhiên Lộ Phi Nhi đụng vào người, là Lý Thanh Lưu. Hôm nay mặc rất tùy ý, đúng là với hình thể của , rất khó bị người khác xem .
Hai tay Lý Thanh Lưu giữ eo Lộ Phi Nhi, thấy người đẹp nhìn ngẩn ngơ, thậm chí còn có ý thức được tình cảnh tại của bản thân, Lý Thanh Lưu nở nụ cười. Mãi đến khi nghe tiếng cười trầm thấp truyền đến, Lộ Phi Nhi mới phát bản thân giờ ở trong lòng , hai tay của ôm mình, thậm chí còn có ý định buông ra. Lần đầu tiên, Lộ Phi Nhi thân thiết với người đàn ông như vậy, cảm thấy tim mình đập rất nhanh, muốn nhanh chóng kéo ra khoảng cách, nhưng mà thân thể của lại nghe theo sai khiến.
“Thấy được cái gì rồi mà vui vẻ như vậy hả?” Lúc này Lý Thanh Lưu mới buông đôi tay giở trò lưu manh ra.
“Con sóc.” Lộ Phi Nhi trả lời cần suy nghĩ, giống như bị thôi miên vậy.
“Ha ha, thôi!”
“À! Vâng.”
Như vậy, Lộ Phi Nhi cứ ngây ngốc mà về theo Lý Thanh Lưu, qua hồi lâu mới phản ứng kịp, ngay vừa rồi có phải đội trưởng Lý ôm mình hả? Tính theo thời gian, nếu mà đỡ hình như hơi lâu phải. Chẳng lẻ ấy cũng động tâm với mình sao? Nghĩ tới đây, mặt Lộ Phi Nhi liền đỏ lên, cảm giác giống như là mới biết lần đầu vậy. Thỉnh thoảng lqd liếc nhìn Lý Thanh Lưu, muốn biết đáp án từ người , nhưng mà nhìn bộ dạng trò chuyện vui vẻ, chút cũng nhìn ra được cái gì cả. Nhưng mà , nếu như Lý Thanh Lưu có tình ý với rất vui vẻ, chỉ mong đây phải là tự bản thân đa tình. Chỉ có điều có vấn đề rất lớn, chính là Lý Thanh Lưu hơn ba mươi tuổi, biết ấy kết hôn hay chưa?
ra có lẽ thông thường, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được, đó là nếu như thích người, có lẽ bản thân bạn cho rằng đây là chuyện vô cùng kín đáo, nhưng xem trong mắt người khác vô cùng ràng.
Bữa cơm dã ngoại được tiến hành dưới khí vô cùng vui vẻ, đám người chơi đùa là vui, thậm chí còn có dự định cắm trại ở đây luôn. Nhưng mà mấy người phụ nữ đồng ý nên mọi người lqd từng bước từng bước xuống xe về nhà, lúc này xe chỉ còn lại hai người là Lộ Phi Nhi và Lý Thanh lưu mà thôi. Trong xe rất yên tĩnh, Lộ Phi Nhi biết mở miệng như thế nào để phá vỡ khí xấu hổ như thế này, Lý Thanh Lưu nhìn Lộ Phi Nhi rối rắm, khóe miệng liền nhếch lên.
“ ở mình sao?”
“Vâng!”
“Tôi đưa lên nhà.” Rốt cuộc lúc xuống xe, Lý Thanh Lưu cũng mở miệng, Lộ Phi Nhi vừa nghe muốn đưa lên nhà, trong lòng cảm thấy vô cùng căng thẳng, đưa ? có nên mời vào nhà lqd ngồi chút, uống ly trà? Nhưng mà nam quả nữ, hình như là được tốt lắm đâu Ngộ nhỡ... Hẳn là , Lý Thanh Lưu phải là người như vậy.
Đến cửa nhà Lộ Phi Nhi, chờ mở cửa Lý Thanh Lưu chào tạm biệt rồi. Lúc này Lộ Phi Nhi mới thở phào nhõm. Nhưng mà, còn chưa đợi thay quần áo, nghe thấy có người gõ cửa, nhìn xuyên qua mắt mèo, là Lý Thanh Lưu, Lộ Phi Nhi vội vàng mở cửa.
“ thôi! Có nhiệm vụ rồi.”
Ngừng giây, Lộ Phi Nhi phản ứng kịp, cầm lấy chìa khóa, rồi vội vàng với Lý Thanh Lưu.
Bọn họ ô tô tới trường, ở đây là khu dân cư mới xây lâu, đa số nhà được xây bằng phong cách châu Âu đại. Lúc hai người Lý Thanh Lưu đến trường mấy người Bạch Mai cũng đến. Tiến vào bên trong, đầu tiên là hành lang rất dài, ở đây xuất rất nhiều vết máu, nhưng trong phòng chính còn nhiều hơn, hai đứa bé nằm sàn nhà, cả hai đều chết. Theo dấu vết tại trường cho thấy, hung thủ có thể vào bằng cửa sau, tại lqd trường phát con dao, sau khi đối chiếu, là hung thủ lấy từ
Chương 12
Trong phòng bếp của gia đình này, máy hút bụi sàn bị ngã, còn có mảnh vụn thủy tinh, chứng cứ ràng nhất là máu. Chụp ảnh máu sàn, rồi thu nhặt kĩ càng hình dáng chuẩn bị làm xét nghiệm AND. Sau đó, Thôi Phong, Trì Ba và Lộ Phi Nhi bắt đầu phân tích cách thức vết máu bắn tung tóe.
Tổng hợp vụ án, Lý Thanh Lưu ngồi vị trí chủ vị, nghe mọi người báo cáo, đầu tiên là đội viên nữ duy nhất trong đội Lý Thanh Lưu tên Tiễn Minh, là có đôi mắt to, có phần hơi thở đàn ông.
“Tôi và Đại Chu đến bếnh viện tìm hiểu, xác định nạn nhân tên Ngô Nguyệt Nhi còn nguy hiểm, cổ của ấy bị vết cắt, cách động mạch chủ chưa đến 2 cm, hơn nữa cánh tay phải cũng có vết cắt. ấy kể lại chi tiết việc mình trải qua, ấy ấy cùng với hai đứa con, con trai sáu tuổi tên là Lưu Đông Đông, con ba tuổi tên là Lưu Đình Đình, ngồi ghế sa –lon trong phòng khách xem tivi, nhưng mà ba người lại ngủ thiếp . Khi hung thủ tấn công Ngô Nguyệt Nhi, ấy mới giật mình tỉnh lại, tiến lên vật lộn với hung thủ, đồng thời bấm nút báo động, nên hung thủ bỏ chạy, Ngô Viện Viện đuổi theo hung thủ đến phòng bếp, người kia va vào cốc nước làm nó rơi xuống, nên trong phòng bếp mới xuất mảnh vụn thủy tinh, sau đó biến mất ở phía cửa sau. Theo như lời Ngô Nguyệt Nhi , thân hình hung thủ cao khoảng 1m7, đầu đội mũ. Vẻ mặt thấy .”
Tiếp theo là Bạch Mai, hôm nay ấy có phần ưu tư, ít nhất Lộ Phi Nhi cảm thấy như vậy, người pháp y cảm tính, “Nạn nhân thứ nhất là Lưu Đông Đông, sáu tuổi, vết dao lưng, hung khí tại trường là con dao dài 11cm khẳng định chính là dao trong bếp, vết dao sâu 7cm, rông 4 cm, tổn thương tim. Nạn nhân thứ hai tên là Lưu Đình Đình, ba tuổi, lưng có nhiều vết dao, trong đó có vết dao đâm thủng phổi.”
Nghe hung thủ ra tay tàn ác như vậy, cả nửa ngày mọi người cũng có phản ứng, Lý Thanh Lưu ra hiệu cho Trì Ba báo cáo.
“Tại trường, vết máu vô cùng lộn xộn, chúng tôi phân tích sơ bộ, hẳn là vết máu của ba mẹ con, tạm thời chưa phát vết máu nào khả nghi, cửa sau có phát dấu vết bị cạy mở, cũng lấy được dấu chân nào có giá trị. Về phần phân tích cách thức vết máu bắn tung téo, còn cần thời gian rất lâu, trường quá phức tạp. Chúng tôi tới bệnh viện lấy bộ quần áo ngủ mà Ngô Nguyệt Nhi mặc lúc đó, theo như y ta trong bệnh viện thấy quần lót của Ngô Nguyệt Nhi, suy đoán hung thủ thấy sắc nảy ra ý định là khả năng rất lớn.
Sau khi tổng hợp tài liệu, Lý Thanh Lưu nặng nề nhìn mọi người.
“Vụ án như thế này nhất định làm cho dân chúng xung quanh sợ hãi, Ngô Nguyệt Nhi là người phụ nữ góa chồng, hai đứa con của ấy vẫn còn rất , chúng ta nhất định phải nắm chắc thời gian, vụ án này vô cùng phức tạp, trường mất bất cứ tài sản quý giá nào, nhưng lại giết hai đứa bé, nhất định phải tìm manh mối cho kĩ càng, được bỏ qua chút nào. Pháp ý và xét nghiệm nhất định phải nắm chắc, còn mấy người hãy điều tra bối cảnh của Ngô Nguyệt Nhi chút, xem ấy có thể có thù oán với ai hay . Tôi và Chu Kiến trở lại trường.”
Liên tiếp mấy ngày, mấy người Lộ Phi Nhi đều bận rộn vừa kiểm tra vết máu vừa trở lại trường, bây giờ Lộ Phi Nhi nhìn thấy cái gì có màu đỏ là muốn nôn ngay lập tức, ngay cả cà chua cũng dám ăn. Mọi người trong phòng xét nghiệm vật chứng đều bận rộn nên ngay cả thời gian chuyện cũng có, mấy ngày tăng ca liên tiếp, nên vẻ mặt Lộ Phi Nhi vô cùng tiều tụy, nhưng mà vụ ấn này rất có tính khiêu chiến.
Lộ Phi Nhi ra ngoài vệ sinh, đúng lúc gặp phải Tiễn Minh dẫn theo người phụ nữ trung niên vào phòng khách lâu sau, Tiễn Minh bước vào.
“ Tôi này, các người làm việc như thế nào vậy? Cũng mấy ngày rồi mà chút kết quả cũng có.”
Nghe Tiễn Minh , Lộ Phi Nhi rất sửng sốt, nhìn thoáng qua Phương Mẫn, Phương Mẫn trực tiếp coi như có, giống như nghe thấy vậy, Trì Ba cũng gì, chỉ lo bận rộn công việc kiểm tra của mình, Thôi Phong chỉ trừng mắt liếc nhìn lanh chanh này cái, cũng lựa chọn thèm đến xỉa.
“Tôi này Tiểu Tiễn, thấy tại chúng tôi đều bận rộn sao?” Cấp Hoàng Chiêm Quân .
“Bận rộn? Tôi chỉ muốn kết quả, thấy đội trưởng của chúng tôi chịu rất nhiều áp lực sao? Cấp , truyền thông, người nhà nạn nhân, hơn nữa mỗi ngày Ngô Nguyệt Nhi đều gọi điện thoại, chúng tôi đều bị ép đến muốn điên rồi.”
Hoàng Chiến Quân dụ đỗ Tiễn Minh, để cho ta trở về, ta làm như vậy tất nhiên là bởi vì sốt ruột, nhưng Lộ Phi Nhi lại nghe ra vấn đề, dường như ấy rất đau lòng cho đội trưởng của bọn họ, có lẽ hành động lần này của ấy cũng phải là lỗ mãng.
Đến lúc gần tối, Lý Thanh Lưu và Vân Tùng đến xem có chút tiến triển nào .
“Đội trưởng Lý, công việc của chúng tôi trong giai đoạn giằng co, vẫn chưa có tiến triển , còn nhiều chỗ vẫn muốn kiểm tra lại tốt cái . “Hoàng Chiến Quân là cấp của bọn họ, nên đối với việc tiến triển của bọn họ cũng hiểu rất .
“Có vấn đề gì chúng ta có thể cùng nghiên cứu chút, tới đây, mọi người ngồi xuống trước . “Ở bên đó Lý Thanh Lưu cũng đụng phải ít vấn đề.
“Chúng tôi tìm hiểu qua, sáu năm trước Ngô Nguyệt Nhi sống chung với người đàn ông kết hôn. Năm ngoái, bởi vì bệnh tim tái phát, nên lúc sắp chết viết di chúc để lại tài sản cho ấy. Chúng tôi đến nhà vợ trước của người đàn ông đó để tìm hiểu, nhưng cũng có gì đáng nghi nên loại bỏ. Gần đây dường như ấy qua lại với người đàn ông thành đạt, nhưng mà chúng tôi cũng loại ta ra khỏi diện tình nghi rồi. Có thể , tịa chúng tôi rơi vào cục diện bế tác, nên đến xem chỗ mọi người có tiến triển gì .”
“Tôi trước.” Trì Ba lên tiếng. “Đầu tiên, có vài điểm ràng lắm , Lưu Đông Đông bị đâm trong nhà, bé từng cố gắng chạy trốn, đồng thời bò ra phía ngoài được 25cm, nhưng mà vừa mới đến gần tường, bé bị tấn công lần thứ , chỗ đó có nhiều vết máu hơn . Thứ hai, trong phòng chính, chúng tôi phát rất nhiều vết máu khả nghi, vết máu như vậy rất có thể nhận ra rất dễ dàng, đó là bởi vì tay người nào đó cầm dao, sau đó máu chảy dọc theo mũi dao giọt xuống, nếu cánh tay người này bị thương, như vậy máu chảy dọc theo cánh tay xuống mũi dao rồi giọt sàn nhà. Nhưng mà, chúng tôi xét nghiệm qua, sàn chỉ có vết máu của Ngô Nguyệt Nhi và Lưu Đình Đình chứ có máu của hung thủ.”
Lộ Phi Nhi thận trọng nhìn Lý Thanh Lưu , muốn nghe suy nghĩ của chút, thực tế, đối với việc phân tích vết máu ở trường của bọn họ, căn bản là có biện pháp đưa ra nhận xét gì.
Chương 13: Ám chỉ mơ hồ
Editor: Trần Thu Lệ
Lý Thanh Lưu cau chặt chân mày, thực ra và tất cả mọi người đều biết, nhưng mà ai cũng muốn tin kết quả như vậy. Lý Thanh Lưu nhận lấy tài liệu Trì Ba đưa cho, từ trong đó có thể nhìn thấy mấy điểm đáng ngờ khác nhau của Ngô Nguyệt Nhi. Đầu tiên, Ngô Nguyệt Nhi hung thủ tấn lqd công hai đứa con của ấy trước rồi mới tới mình, trải qua hồi vật lộn, hung thủ mới chạy thoát, nhưng mà ấy có hung thủ từng cầm dao đứng ở đó. Thứ hai, Lưu Đình Đình bị tấn công hai lần. Thứ ba, trong lời kể của ấy đường chạy trốn của hung thủ có phát bất cứ dấu vết nào, cũng có dấu vết của Ngô Nguyệt Nhi đuổi theo hung thủ, phải biết rằng, ngay lúc đó trong phòng có rất nhiều vết máu.
Lý Thanh Lưu nhíu mày, cầm lấy những chứng cứ này , nhưng đối với phòng kỹ thuật của bọn họ mà , còn có nhiều chỗ ràng lắm. Mấy ngày qua, bọn họ bị vụ án này làm cho ‘sứt đầu mẻ trán’ rồi.
Rốt cuộc Lộ Phi Nhi cũng được tan ca, ngang qua chợ ở đầu ngõ tiến vào, liên tục mấy ngày đều ăn mì ăn liền, tại thấy mì ăn liền lại muốn ói ra, nhưng mà từ khi làm việc tới nay, Lộ Phi Nhi lại thêm cái quái gở nữa, đó là ăn bất cứ thứ gì có màu đỏ.
“Tới rồi à? Hôm nay ăn gì?” Là lão Hoàng, ông ấy hơn bốn mươi tuổi, đôi mắt rất to, hơn nữa lại lộ ra, ông ấy lúc nào cũng mang theo nụ cười, Lộ Phi Nhi thỉnh thoảng hay ghé đến đây mua rau.
“Vâng ạ, con muốn mua ít cải trắng, vâng, cái này !” Lộ Phi Nhi cười
“Ôi chao, bé, em tới rồi à, mua chút thịt !” Là chị bán thịt, dáng người vô cùng đầy đặn, trong tay vẫn cầm con dao to, vừa chặt xương cho khách lại vừa chuyện với , nhìn ấy giơ tay chặt xuống, là sởn gai ốc. tại, Lộ Phi Nhi muốn ăn thịt.
Lộ Phi Nhi chỉ có thể từ chối, ra Lộ Phi Nhi là như vậy, nhìn qua ấy là người rất dễ sống chung, nhưng mà lại giữ khoảng cách với tất cả mọi người. Mọi người trong chợ này đều hiểu , nhưng mà, có thể là liên quan đến công việc của , cũng có thể là do tính cách của , ai biết ở đâu, làm gì?
Buổi sáng làm, vừa vào cửa, Lộ Phi Nhi liền gặp Lý Thanh Lưu, dựa vào cửa phòng kỹ thuật nhìn Lộ Phi Nhi, sau đó nở nụ cười.
“Ngủ được sao?” bước tới bên cạnh Lộ Phi Nhi, khoảng cách rất gần, Lộ Phi Nhi nhạy bén cảm thấy đây là... tán tỉnh, nhìn nụ cười của , ánh mắt , cho dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng tim Lộ Phi Nhi vẫn đập rất nhanh, thanh cũng ổn định.
“À... Cũng được, ha ha.” Lộ Phi Nhi mở cửa, tay hơi chênh vênh, điều này làm cho tâm trạng của tốt, tự nhận là mình thông minh, bình tĩnh, xem chuyện tình cảm, nhưng mà, lúc gần gũi với người đàn ông như vậy, vẫn vô cùng bối rối. Rất ràng, Lý Thanh Lưu cũng thấy được điểm ấy, nhưng mà cũng gì thêm.
Lộ Phi Nhi mở cửa phòng làm việc ra, Lý Thanh Lưu cũng bước vào, lúc này Lộ Phi Nhi mới phát vẫn cầm tài liệu trong tay, Lộ Phi Nhi rót cho ly nước, Lý Thanh Lưu nhận lấy, vẫn ngồi xuống, bưng ly nước đứng trước cửa sổ.
“Ninh Vệ Đông là bạn trai của sao?”
“Hả? có. Chỉ là... Bạn học mà thôi.” Lộ Phi Nhi biết vì sao lại hỏi như vậy, là bởi vì chuyện của bọn họ gây ảnh hưởng đến công việc của và Ninh Vệ Đông? Hay là bởi vì... có ý gì với ? Phải biết rằng Lý Thanh Lưu chính là cấp của đấy!
“À... Là như vậy à?” Lý Thanh Lưu, nghe ra có ý gì, Lộ Phi Nhi suy nghĩ chút, cảm thấy thay vì cứ suy đoán như vậy, chi bằng hỏi thẳng cho ràng lại tốt hơn, vừa muốn mở miệng, mấy người Phương Mẫn bước vào.
“Ủa, đội trưởng Lý, đến sớm vậy sao? Ngô Nguyệt Nhi khai báo gì sao?” Hoàng Chiếm Quân .
“Ừ, có, chứng cứ chúng ta đưa ra đều bị ta bác bỏ bằng câu, lúc ấy tinh thần căng thẳng nên nhớ gì cả. Chỉ qua loa thôi, giờ ta tìm luật sư, xem ra, nếu như muốn buộc tội ta chúng ta cần phải tìm thêm nhiều chứng cứ hơn nữa mới được.”
Lý Thanh Lưu khiến cho mấy người trong phòng kỹ thuật đều im lặng, việc này chắc chắn là đả kích rất lớn.
“Tôi nghĩ, nếu như là Ngô Nguyệt Nhi, vậy động cơ của ta là gì? Đều hổ dữ cũng ăn thịt con, rốt cuộc là nguyên nhân gì mà khiến ta phải làm như vậy?” Thôi Phong vô cùng thất vọng, biết rành rành ai là hung thủ, nhưng mà vẫn có cách nào buộc tội.
“Cái này vẫn còn điều tra, chúng tôi liên lạc với bạn trai tại của Ngô Nguyệt Nhi, lát nữa ấy đến lqd đây, hơn nữa, cũng phái người điều tra chuyện của chồng ta rồi.” tới đây, Lý Thanh Lưu nghiêm túc : “Phải trở lại trường lần nữa, nhất định phải nỗ lực tìm thêm nhiều chứng cứ hơn mới được.”
Là người lãnh đạo của phòng kỹ thuật, Hoàng Chiêm Quân phát động mọi người, lần này, ông ta bổ nhiệm cho Phương Mẫn làm người phụ trách vụ án này, triển khai công việc lần nữa, may ra khía cạnh khác nhau.
Lúc bọn họ bắt đầu làm việc tại trường vụ án, Vân Tùng cũng đến và mang theo câu trả lời cho mọi người.
“Người phụ nữ chết tiệt này, là vì tiền bạc, ta vì tiền bạc mà qua lại rất nhiều người, chồng của ta cũng nhận ra nên lén lút sửa lại di chúc, lấy toàn bộ tài sản của mình để lại cho hai đứa con, ta chỉ có thể lấy được chút tiền sinh hoạt, người bạn trai tại của ta cũng , bởi vì vấn đề con cái nên ta muốn chia tay với Ngô Nguyệt Nhi.”
“ con mẹ nó.” Thôi Phong nguyền rủa tiếng, lúc bọn họ chuyện, ở trong phòng Lộ Phi Nhi kêu tiếng.
“Mọi người mau đến đây xem này.”
Khi Thôi Phong và Phương Mẫn chạy đến, Lộ Phi Nhi vừa chỉ vừa với bọn họ.
“Mọi người nhìn , chỗ này giống như đẫ bị lau chùi qua, mọi người chỗ này nè.” Phía và phía dưới bồn rửa tay trong phòng bếp, phát dấu vết bị lau chùi, đây là phát mới, có thể rất quan trọng, Vân Tùng vội vàng gọi điện thoại cho Lý Thanh Lưu.
Bắt đầu kiểm tra lại dấu vết mới lần nữa, sau khi căn phòng tối om được phun khí NH3(A-mo-ni-at) tỏa sáng lên, càng có nhiều vết máu được phát ra. sàn nhà ngay bồn rửa tay trong bếp có nhiều lqd vết máu, bàn bên cạnh bồn rửa tay cũng có rất nhiều, hơn nữa còn thể nhìn rất dấu chân, nhìn sơ qua có thể thấy đây là dấu chân của phụ nữ. Những dấu vết này cho thấy, có người phụ nữ tựa vào bồn rửa tay ở đây, cánh tay bị chảy rất nhiều máu, sau đó những vết máu này rơi xuống chân ta.
Lý Thanh Lưu đến, nhưng mà cảm thấy bấy nhiêu vẫn đủ. Trong lúc mọi người rơi vào trầm lắng, điện thoại của Lý Thanh Lưu lại vang lên, nhận điện thoại, sau đó lại nở nụ cười.
“Có tin tốt lành rồi.”
Tin tức tốt đó chính là áo ngủ của Ngô Nguyệt Nhi, Trì Ba phát chứng cứ mới. Bởi vì phần lưng và vai phải áo ngủ của ta phát vết máu của hai đứa bé, vết máu như vậy lên điều gì? Nó trực tiếp chứng minh là Ngô Nguyệt Nhi dùng tay phải của chính mình giơ lên chém xuống, đâm về phía hai đứa con của mình.
Trước những chứng cứ đầy đủ như vậy, dù cho luật sư có lợi hại đến đâu cũng có cách nào để phản bác lại. Còn nhớ ngày xét xử đó, đoàn người dự thính (tham gia hội nghị nhưng được quyền phát biểu và biểu quyết) nhốn nháo, Ngô Nguyệt Nhi cũng biết bản thân mình gặp kết quả như thế nào, lần này, ta nhận tất cả tội trạng của mình, ta hy vọng dựa vào thái độ thành khẩn nhận tội của mình để có thể giữ lại con đường sống, nhưng mà, ta phải thất vọng rồi. Tính chất của vụ án này quá ác liệt, nếu tử hình thể nào giảm bớt căm phẫn của người dân được. Nếu như phải là người hiểu đích thực tình tiết của vụ án, ai tin người phụ nữ yếu đuối như vậy mà có thể làm ra chuyện tán tận lương tâm như thế chứ? ta khóc, chỉ ngất xỉu mấy lần, biết là ta tâm sám hối hay là vẫn lo lắng cho số phận tiếp theo của mình?
Vụ án như vậy làm cho người ta rất xót xa, ai cũng tình của mẹ là vĩ đại nhất, ai nguyện ý tin tưởng chuyện như vậy. Trong phiên tòa kết thúc vụ án, ai bởi vì được khen ngợi mà thấy vui vẻ. Lý Thanh Lưu đề nghị muốn khao mọi người bữa.
Đến quán lẩu, mọi người bao phòng, lúc mới đầu vẫn ăn cơm rất tốt, nhưng mà là đàn ông đều như vậy cả, sau khi cơm no rượu say nhất định lộ bộ mặt . Ngay cả Trì Ba và Thôi Phong nhìn qua rất lịch bây giờ cũng mặc áo, cũng đùa với những người trong đội cảnh sát hình . Ninh Vệ Đông có vẻ hơi trầm lặng, song Lộ Phi Nhi cũng để ý, coi như thấy ánh mắt của ta. Lộ Phi Nhi chỉ chú ý đến Lý Thanh Lưu, bởi vì hôm nay hỏi quan hệ của và Ninh Vệ Đông đấy!
mặc áo may ô trắng (áo ba lỗ hay áo lót của nam), tốt hơn so với mấy người kia chút, cầm ly rượu trong tay ngồi quan sát, nghe mọi người giỡn, thỉnh thoảng cũng nở nụ cười. Lộ Phi Nhi chưa từng thấy mặc như vậy, da hơi ngăm đen, bắp thịt cánh tay rất có cảm giác đe dọa.
“Tiểu Lộ, thôi, chúng ta ra ngoài hít thở khí, là thời tiết gì rồi mà mấy người đàn ông này cũng sợ bị cảm.” Phương Mẫn lôi kéo Lộ Phi Nhi ra ngoài, cũng chỉ còn lại là Tiễn Minh, nhưng mà nhìn giống như rất thích chuyện với bọn họ nên cũng gọi theo. Huống chi, Lộ Phi Nhi cũng thích ta.
Từ phòng vệ sinh ra, Lộ Phi Nhi đứng bên ngoài chờ Phương Mẫn, ngờ, Lý Thanh Lưu vậy mà cũng theo ra khỏi phòng, lúc này mặc áo sơ mi. Thấy Lộ Phi Nhi nở nụ cười, về phía , mặt rất đỏ, hẳn là uống ít. biết là ai đụng cái, thế là cứ bổ nhào về phía . Lộ Phi Nhi bị ép giữa tường và người, bị dọa đến choáng váng, thậm chí còn ngửi thấy được mùi rượu người Lý Thanh Lưu.
Lý Thanh Lưu nghiêng đầu, cách lỗ tai Lộ Phi Nhi rất gần, Lộ Phi Nhi cảm thấy toàn thân dường như nổi da gà. Nhưng mà biết vì sao, cử động cũng dám, sau đó, đột nhiên vùi đầu vào gáy Lộ Phi Nhi, phải hôn, chỉ là ngửi mùi vị của , ngay tại lúc Lộ Phi Nhi cảm thấy mình nên tự vệ rời khỏi rồi.
“Em xinh đẹp.” Lý Thanh Lưu nhìn gương mặt hồng hồng của Lộ Phi Nhi, còn cò đôi môi như hoa đào kia nữa, là phải mất sức lực tự kiềm chế rất lớn mới có thể rời khỏi đấy!
Cũng tại khoảnh khắc rời khỏi, Phương Mẫn cũng bước ra, nhìn thấy bọn họ, chào hỏi tiếng rồi lôi kéo Lộ Phi Nhi bước . Lúc này, Lộ Phi Nhi là ‘sóng lòng sôi sục’ (cảm xúc yên) nha! Bản thân mình có tính là bị chọc ghẹo ? Có tính là quấy rối ? Còn nữa, nhìn dáng vẻ vừa rồi chào hỏi với Phương Mẫn, nhìn thế nào cũng giống với bộ dạng đứng vững nha!
Uống thêm hồi, bọn họ lại trái nâng phải đỡ đến phòng Karaoke. Bắt đầu trò vui mới.
Last edited by a moderator: 5/5/15