Cô Bé Ngốc Của Tôi - Hinh Nhu

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      @Vy Tử Chương kế này khó quá, ta edit cực lắm :'(((

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 47: Môi hôn mềm như thạch

      Những lời của mẹ Văn cho Văn Trạch sức mạnh và cổ vũ rất lớn. Tuy nhiên lo lắng của vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan.


      Lúc trở lại phòng ăn chính, Lạc Thưởng Nhi vẫn chờ bọn họ cùng ăn sáng. Hơn nữa còn tỏ vẻ hờn dỗi, hai mẹ con bọn họ lén lút cùng nhau dạo buổi sáng riêng.


      Văn Trạch cười trừ hứa rằng lần sau nhất định dẫn theo, còn mẹ Văn dùng lời ngon tiếng ngọt dụ Lạc Thửơng Nhi ăn đến no căng.


      ...


      Ở trong phòng học nào đó.


      Văn Trạch nhân lúc còn chút thời gian nữa mới đến giờ lên lớp, thuận tay dậy Lạc Thưởng Nhi vài kiến thức để chăm sóc em bé cơ bản.


      - Lúc ôm em bé… Thưởng Nhi, em xem mẫu chốt là phải nâng đầu của đứa bé cao hơn chút, bởi vì trọng lượng của đầu trẻ con vừa mới sinh nặng hơn nhiều so với thân, nên thể cử động linh hoạt được. Đến khi nó lớn hơn chút mới có thể ôm ngang.


      Văn Trạch cẩn thận đưa con búp bê hình trẻ sơ sinh trong ngực mình cho Lạc Thưởng Nhi, xem nó giống như cục cưng của bọn họ vậy, :


      - Em thử xem, ở nhà làm thử cho em, nhưng có mô hình nên vẫn chưa sinh động lắm. Đây là con búp bê được làm dựa theo trọng lượng và tỷ lệ chuẩn của trẻ sơ sinh đó.


      Lạc Thưởng Nhi làm theo lời Văn Trạch , ẵm mô hình trẻ sơ sinh vào lòng, ngẩng đầu có chút ngơ ngác nhìn vẽ mặt nghiêm chỉnh của Văn Trạch.


      Mọi người đều , người đàn ông tập trung vào công việc là lúc họ hấp dẫn nhất. Nhưng Lạc Thưởng Nhi lại cảm thấy Văn Trạch của lúc dốc sức học tập vì con của hai người mới là thời khắc trông đẹp trai và đàn ông nhất.


      - Làm gì nhìn dữ vậy? – Văn Trạch nghiêng đầu mỉm cười nhìn , giọng ôn hòa.


      Lạc Thưởng Nhi ôm mô hình trẻ sơ sinh trong lòng, nhướng người về phía trước hôn lên môi Văn Trạch cái. phải nụ hôn lướt qua cũng phải nụ hôn quấn quýt nồng nàn, mà là nụ hôn mềm mại, lành lạnh ngòn ngọt như thạch hoa quả vậy.


      lâu sau hai người mới chậm rãi tách nhau ra.


      Văn Trạch nhìn sâu:


      - ở trong lớp học mà em sợ sao?


      Lạc Thưởng Nhi nhớ đến lúc trước mình liều mạng từ chối nụ hôn của Văn Trạch trong phòng giáo viên ở trường, nghĩ lại hành động ‘cưỡng hôn’ vừa rồi của mình, chỉ cười khúc khích che giấu ngại ngùng.


      Văn Trạch điểm ngón tay lên chóp mũi của Lạc Thưởng Nhi, cười :


      - Đúng là bé ngốc….


      Lạc Thưởng Nhi chả thèm nghe, nhắm mắt lại, ôm mô hình tựa vào vai Văn Trạch tìm tư thế thoải mái gối đầu, :


      - Nhìn như thế này có giống cả nhà chúng ta hạnh phúc ?


      Ngay tức khắc lòng Văn Trạch nhói lên cái, cực kỳ thoải mái. cố dùng giọng điệu như đùa giỡn :


      - Nhà chúng ta có đến bốn bảo bối, chúng ta mỗi người ôm hai đứa mới giống như gia đình. – Văn Trạch biết quá nhạy cảm, nhưng khó lòng khống chế bản thân suy nghĩ nhiều.



      - Hihi, đúng rồi! Còn có mẹ và cả dì Hứa nữa, chúng ta đều ở cùng nhau, như vậy mới giống hình ảnh gia đình.


      Văn Trạch thoải mái, gật đầu :


      - Đương nhiên.


      Trong lúc lơ đãng, mắt quét ra bên ngoài….


      Ôi…


      Văn Trạch nhàng đẩy Lạc Thưởng Nhi ra khỏi vai mình.


      - bé ngốc của , em mình ra ngoài xem…


      Lạc Thưởng Nhi ngẩng đầu liền trợn tròn mắt… các giảng viên và các học viên vây quanh thành hình vòng cung đứng nhìn vợ chồng bọn họ, đám người kia ai nấy đều che miệng cười mờ ám.



      Lạc Thưởng Nhi đỏ mặt, vội vàng đứng thẳng dậy :


      - Chào tất cả mọi người.


      - Còn sớm mà. Ba phút nữa mới vào phòng. Haha, hai người cứ tiếp tục ân ái , còn trong tân hôn mà. – bà mẹ mang thai 5 tháng ì ạch tới.


      - Haha… vậy cũng nên… - Lạc Thưởng Nhi đỏ mặt cúi đầu, nhiều người như vậy sao mà tự nhiên được chứ.


      Văn Trạch đứng dậy nhường chỗ tốt cho thai phụ kia vào, khóe mắt liếc qua dừng người Lạc Thưởng Nhi, lòng đầy ngọt ngào.


      Bảo bối, cũng muốn hôn em, trong mắt có ai khác ngoài em, tâm tình khó nhịn này em có hiểu ?





      Lúc nghỉ giữa khóa, Lạc Thưởng Nhi nhắm mắt nghỉ ngơi chợt nhớ đến cái gì đó, bật dậy :


      - Văn Trạch, có phải có rất nhiều bạn độc thân ?


      - Sao thế? Em muốn làm bà mai à?


      - Sáng nay lúc và mẹ lén em chạy ra ngoài, Hàn Triệt có gọi cho em…


      - Hàn Triệt hả? giới thiệu Từ Cẩm cho ấy rồi.


      - Từ Cẩm? – Nhất thời Lạc Thưởng Nhi quên mất điều mình định , hiếu kì biết Từ Cẩm là người thế nào.


      - Chính là người chúng ta gặp ngày lấy giấy kết hôn đó, chàng cơ bắp đầu bóng lưỡng.





      Mặt Lạc Thưởng Nhi đầy vạch đen. Văn Trạch à, bộ ưa Hàn Triệt hay sao vậy….


      - được, nhìn mê quá. Ý em phải Hàn Triệt, mà là 29 tuổi. À em cảm thấy giới thiệu cho chàng họ Khang cho chị ấy cũng được đó, dáng vẻ lịch , lại vui tính…


      - 29 tuổi? Thành bà già mất rồi… nhưng mà Khang Doãn có con trai lớn cũng cỡ Lạc Sinh, nếu dẫn xem mắt chắc bị sư tử hà đông nhà gào đến bể đầu quá.


      - Sao lại người ta như vậy. 29 tuổi còn độc thân bây giờ rất nhiều mà. Khang Doãn được vậy tìm người nào tốt tốt chút nha. Chị của Hàn Triệt rất xuất sắc, là tiến sĩ tâm lý học, vừa mới tốt nghiệp, làm giảng viên ở đại học L, vài năm những có thể lên chức phó giáo sư.


      Đột nhiên phía sau vang lên giọng nữ trêu chọc:


      -Tâm lý học? Nghe tại những người học tâm lý đều có vấn đề về tâm lý.


      - Chị Hinh Dư? - Lạc Thưởng Nhi quay đầu kinh hỉ . – Em còn tưởng rằng hôm nay chị tới.


      - Sáng nay chị có điện thoại nên đến trễ. – Sắc mặt Hinh Dư có chút biến hóa nhưng chị nhanh chóng mỉm cười – Thưởng Nhi à, làm bà mai dễ đâu, làm được việc lại bị oán trách đó.


      - Ưm… nhưng Hàn Triệt là bạn tốt của em, chuyện này cậu ấy nhờ vả, thể giúp. Huống hồ bạn bè của Văn Trạch rất thích hợp với chị ấy.


      Văn Trạch cười cười.


      - Ai thế? Bạn của đều chỉ cưới những dưới 25 tuổi thôi.


      Lạc Thưởng Nhi chu môi:


      - Chị Hinh Dư thấy đó, Văn Trạch chẳng chịu nhường nhịn em chút nào…


      Kỷ Hinh Dư nhìn hai người cười đến xinh đẹp:


      - Hai người hạnh phúc … Chị có nghe mọi người sáng nay ở phòng 102 có diễn ra cảnh vợ chồng son khóa môi ngọt ngào, mọi người đều nhìn thấy, chị lại bỏ lỡ… tiếc ghê


      Lạc Thưởng Nhi đỏ mặt:


      - Văn Trạch, đều tại đó…


      Văn Trạch vô tội nhún vai. Cứ sai là đều tại


      ***


      Lên khóa, Lạc Thưởng Nhi ngáp liên tục. Ngủ gật được lúc, tỉnh dậy ngay lúc giảng viên tràn, vội vàng bắt lấy tay áo Văn Trạch hỏi:


      - Vừa rồi ấy cái gì vậy?


      Văn Trạch dở khóc dở cười, thò tay rút tờ khăn giấy lau nước miếng cho .


      - Em là, lần sau cứ ở nhà ngủ, có mẹ bên cạnh em yên tâm hơn. Đừng cố đến đây với , ngủ ở đây thoải mái đâu. Tí về em nghe…


      - chịu! , vừa rồi giảng cái gì.


      Văn Trạch thấp giọng :


      - Lần trước với em rồi đó. Thai phụ thời kì đầu cần phải quá để ý tư thế ngủ, nhưng tuyệt đối thể ngủ mà nằm, hoặc ôm đồ đặc khi ngủ.


      - Phải.


      - vừa . Mang thai thời kì giữa càng phải chú ý bảo vệ bụng, phòng ngừa ngoại lực tác động. Nếu thai phụ có nhiều nước ối hay mang song thai phải ngủ nghiêng, nằm thoải mái, đồng thời có thể phòng ngừa triệu chứng bị đè ép.


      Lạc Thưởng Nhi lắng nghe. Tuy rất mệt mỏi nhưng để bổ sung kiến thức, vẫn ráng kiên trì.


      Kỷ Hinh Dư ngồi phía sau nhìn đầu hai người ghé sát nhau thầm to , trong lòng chị đau ỉ. Ba của đứa bé Lạc Thưởng Nhi mang thai rất quan tâm mẹ con họ, chí còn muốn tự mình học hỏi chờ ngày con họ ra đời. Chị cũng từng được nghe những lời ngọt ngào, từng thề non hẹn biển, nay lại hóa thành nhìn người ta chàng chàng thiếp thiếp trong đơn và ngưỡng mộ.


      rất khó chịu, tim chị thắt lại vì đau, cảm thấy thở nổi…


      - Ôi! Tốt quá! Lại nghỉ giải lao. Còn tiết cuối cùng thôi.


      Văn Trạch bất đắc dĩ lắc đầu:


      - Giờ nghỉ tinh thần phấn chấn, còn lúc lên khóa lại ngủ gật…


      Kỷ Hinh Dư buồn cười nhìn Lạc Thưởng Nhi,


      - Lúc học đại học chị cũng thế đó, vừa nghe thầy niệm kinh là ngủ gật ngay, nhưng lúc tan học ngồi tán gẫu với bạn bè cực kì hăng hái.


      - Đúng! Đúng! Chính là như vậy! Lạc Thưởng Nhi mừng khi có người giống mình. – Phải rồi, chị hinh dư, năm nay chị bao nhiêu tuổi?


      - 28 rồi.


      - Vậy là tốt nghiệp lâu.


      Lạc Thưởng Nhi xoay người đối diện dựa vào lưng ghế, đầu tựa vào cánh tay nhìn Hinh Dư, hai mắt lóe sáng.


      - Phải rồi, chị làm nhiều năm. tại nghỉ sanh, phải làm tốt.


      - Hì, em cũng thế. cần học tốt!


      Văn Trạch an tĩnh nhìn hai người kia chị câu em câu.


      - Đúng rồi, Thưởng Nhi, cuối tuần này chị muốn mua thêm cho cực cung chút đồ dùng. Chị rất thích như em, muốn mời em cùng tâm . Có được ?


      - Có thể chứ! – Lạc Thưởng Nhi vô cùng vui vẻ .


      Văn Trạch nhíu mày, nhìn hai người phụ nữ chuyện, lên tiếng:


      - Khả Khả cuối tuần này có dự án thiết kế cần phê duyệt, thể ở bên cạnh em. – lại nhìn về phía Hinh Dư hỏi. – Có thể đổi thời gian khác ? Tôi cùng hai người.


      Kỷ Hinh Dư cất điện thoại di động, ngượng ngùng cười cười:


      - Tôi mang thai bảy tháng nay, vẫn luôn mình….


      Lạc Thưởng Nhi liếc mắt ra hiệu cho Văn Trạch, vội tiếp lời:


      - sao đâu, em với chị, phụ nữ chúng ta có nhiều chuyện để mà.


      Chân mày Văn Trạch vẫn dãn ra, có chút ra lệnh:


      - được là được. Để mẹ cùng với hai người được thôi.


      Kỷ Hinh Dư nhìn bộ dạng lo lắng của Văn Trạch, cười cay đắng:


      - Văn tiên sinh lo lắng cũng là có đạo lý, Thưởng Nhi, nếu khi nào chúng ta có cơ hội lại cùng nhé.


      Lạc Thưởng Nhi :


      - Chuyện bé xé ra to! – xong, ghé vào tai Kỷ Hinh Dư – Hôm đó em đến tìm chị.
      Kimiko, HHONGMINH, littleprincess13054 others thích bài này.

    3. Yuki_Ran

      Yuki_Ran Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      29
      :yoyo66::yoyo66::yoyo66::yoyo60::yoyo60: tại em thích dật lùi. Thích trước đọc sau. Ahihihi. Nhìn lướt thấy có thịt a lại sạch nữa :yoyo36::xitmau:.
      Chị Haruka giới thiệu chỉ có chuẩn:050:. À giờ em mới để ý chữ ký THIT của chị rất ... chất và đẹp a:059::th_57::th_57::th_57:
      Vy TửHaruka.Me0 thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      @Yuki_Ran tr này thịt nhàng thui à. Ko nặng như thị phi, động lòng hay hầu gia đâu em ^^

    5. littleprincess1305

      littleprincess1305 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      17
      hihi tks nàng có chương mới, giờ học lại rùi nên 1 tuần vô doc truyen dc co 1 lan à, huhu :020:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :