1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Bé Ngây Thơ Đừng Hòng Trốn - Dạ Chi Thương Lang (Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 32: Lựa chọn chạy trốn


      Trải qua đêm giày vò, Ngô Hiểu Dao. . . . . . thở phì phò ở giường. lười biếng ngồi dậy, ngáp cái to, dịu dàng dụi dụi mắt,sau đó nhanh chóng nhìn nhìn chung quanh. . . . . . hung hăng lấy hai tay vỗ mặt mình: "Trời ạ, giờ này mà mày vẫn còn ngủ được?!"

      Đêm qua, sau khi ta bỏ , khủng hoảng đến nỗi ngủ thiếp lúc nào biết. Bây giờ tỉnh lại, vẫn còn cảm giác tim đập thình thịch, lòng dạ rối bời. Hiểu Dao dáo dác nhìn quần áo rách nát người, suy nghĩ chút về chuyện đêm qua, trí nhớ đứt quãng đùng đùng quay về. . . . . .

      Đúng rồi, ngày hôm qua xúc phạm với nhân vật VIP, gì nhỉ, dường như người ta gọi bằng . . . . . . Dạ, Dạ Thiên Ưng! Đúng! Là , chính là đại ca của băng nhóm xã hội đen! ! !

      Có lẽ là do tàn dư của rượu, cũng nhớ lắm, thứ duy nhất nhớ được chính là chuyện ở trong căn phòng này.

      Ngô Hiểu Dao, làm thế nào? Phải làm thế nào đây?? Đầu óc nhất thời hỗn loạn, tay cầm mền quấn khắp người, nhàng bước khỏi phòng ngủ, nhanh chóng tới phòng khách.

      Vươn tay, ngó dáo dác bên ngoài cửa phòng. . . . . .

      Trời ạ! !

      Ngoài cửa còn có hai tên cận vệ to lớn đứng canh, vội vàng đóng cửa lại, mồ hôi trán nhiễu nhãi chảy xuống. Cảm giác này giống như con kiến bò chảo dầu, ngừng lại lại nghĩ cách.

      Tình thế này lẽ nào mình bị bắt nhốt tại đây?! Rốt cuộc là ta đâu, nếu trở lại thủ tiêu mình chứ?!

      "Ôi. . . . ." Nghĩ đến đây, khuôn mặt nhắn liền trở nên sợ hãi, thần sắc u ám, đôi mắt to tròn bắt đầu ngấn lệ.

      Ánh mắt vô tình nhìn về phía cửa sổ phòng khách, mặt hạ quyết tâm, nhất định phải chạy trốn nơi này!

      Bây giờ là mùa đông, quần áo người mặc dù rách nát, so với chết cóng còn hơn chết nhục. Được rồi, Ngô hiểu Dao, cố lên!!

      rón rén mở cánh cửa sổ, liếc nhìn xuống lầu dưới. . . . . .

      Đây là con hẽm thưa thớt người ở, khẽ nhắm mắt, yên lặng cầu nguyện, đồng thời đem cái mền quấn chặt người, theo đường ống ngoài cửa sổ tuột xuống.

      Thoạt nhìn có vẻ thuận lợi, nhưng khi tâm trạng ổn định nhất chợt có chuyện xảy ra. . . . . .

      ‘Soạt’ tiếng, cái mền người Hiểu Dao dọc theo đường ống bị mắc kẹt lại, cả người ngã nhào xuống đất. . . . .

      =======================

      P.S: Chương sau, người đàn ông khác lại xuất , Hiểu Dao xinh đẹp có bị sàm sỡ hay ?! ra ai mới là nam chính đây @.@

      Ngô Hiểu Dao: Tác giả bẩn thỉu !

      Tác giả: . . . . . .

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 33: Giúp người gặp nạn


      Nhất định là ông trời muốn làm khó , nên mới đày đọa xui xẻo thế này!

      Đầu tiên là bắt gặp bạn trai bắt cá hai tay, mới điên khùng trả đũa , vô tình chọc giận đại ca của băng nhóm.

      Muốn chạy trốn? Kết quả thân thể ngã nhào xuống đất, đến cả cái mền dùng để cứu nạn cũng mắc kẹt ở đường ống, chuyện này phải xui xẻo chính là bị ma ám vào người. Chẳng lẽ ông trời bắt phải bán khỏa thân để chạy trốn sao?!

      Làm sao đây?! Điều này khiến mất mặt!

      Chính mình gây nên hậu quả, nếu gọi cảnh sát khác nào bị điên, suốt cuộc đời này khó mà rửa sạch thể diện!

      được, mình cần phải trốn thoát khỏi đây, ngộ nhỡ bị bọn họ tóm được lần nữa, nếu bị giết cũng phải ở trong bộ dạng chỉnh chu, cứ bán khỏa thân thế này mà bị tung lên mặt báo, than ôi nhục nhã ê chề.

      Hai tay khoanh trước ngực, kiên nhẫn chống chọi cơn lạnh mùa đông, cả người co rúc ngồi ở chân tường, toàn thân dám cử động. khao khát có người nào đó tốt bụng ngang qua, đưa cho mình bộ quần áo. Người khác muốn xin tiền, còn lại ước ao có bộ quần áo, cuộc đời này lắm tréo ngoe?!

      Lại , ở nơi hẽm thấy cả bóng chim, lý nào có người xuất ?! Mà nếu có nữa, thể nào cũng là tay sai của tên hèn hạ kia.

      Hiểu Dao bơ vơ mình trong đầu khỏi nghĩ tới viễn cảnh 'mơ mộng'. . . . . .

      đời này đúng là lắm chuyện tình cờ, ở nơi thưa thớt mà cũng thình lình có người xuất . Lẽ nào đây chính là ước nguyện được trời cao ban tặng? Hay là, giữa bọn họ có duyên phận gì chăng?

      Hiểu Dao vui mừng phát khóc, vui mừng phải vì người đàn ông kia xuất , nội tâm lúc này ràng kích động, toàn thân lạnh rung, dám ngẩng đầu nhìn đến ta cái. Lúc ta dừng chân ở trước mặt , trái tim như muốn nhảy ra ngoài, nhiều lắm trong đầu cũng sợ là người xấu, biết đâu thời khắc này mới là xui xẻo nhất!

      Đột nhiên, đem áo khoác người cởi ra, dịu dàng trùm lên người .

      Toàn thân run lên, cả người ngây ngẩn nhìn , hồi lâu mới dám dùng ánh mắt cảm kích ngẩng đầu tỏ vẻ biết ơn.

      Dáng người vạm vỡ to lớn, chí ít cũng cao tầm mét tám, gương mặt tuấn giống như điêu khắc từ trong tranh vẽ, hai hàng lông mày rậm rạp, sống mũi cao thẳng gọn gàng, làn da trắng sáng, ánh mắt thoáng tia u sầu . . . . . .

      Ở nơi này, nhìn giống như vị hoàng tử trong truyện cổ tích vừa từ trong sách bước ra, ưu tư lại càng thu hút ánh mắt người khác!

      Hai gò má lập tức ửng hồng, căn bản biết là do cảm kích ông trời hay vị hoàng tử đứng trước mặt.

      Mỗi cử động của giống như chiếc lò than sưởi ấm nỗi lòng của trong ngày tuyết rơi, ấm áp mê hoặc lòng người: "Tôi. . . tôi. . ." Ấp úng lâu, cuối cùng bởi vì khẩn trương thái quá mà có chút lắp bắp.

      Người đàn ông đứng trước mặt , con ngươi u buồn phát sáng, mang theo chút dịu dàng.

      cũng nán lại lâu, đôi tay đút túi quần, cao ngạo xoay người rời . . . . . .

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 34: Tình bạn bè


      Nhìn người đàn ông kia rời , lại ngắm xuống chiếc áo trong người mình, lòng bỗng nhiên kích động, ánh mắt quyến luyến đuổi theo bóng hình ta, cho đến khi hình bóng kia mất hút ở đầu căn hẽm, lúc này mới thu tầm mắt lại, ngửi ngửi mùi hương dễ chịu phảng phất từ trong chiếc áo.

      "Nếu có cơ hội gặp lại, tôi nhất định lời cảm ơn với . . . ." Bởi vì khi nãy quá khẩn trương, đến tiếng cám ơn cũng kịp , ràng vẫn còn vương vấn chút tiếc nuối.

      Dù sao , ở nơi lạnh giá thế này, đây là lần đầu cảm nhận được tia ấm mặt trời mình ở trong mùa đông . . . . . .

      Tháng 12 năm nay lạnh, nó khiến trái tim người ta đóng cục, rò rỉ tạo thành lớp băng, mỗi bước cũng khó khăn.

      Bởi vì vội vàng chạy trốn, mà đến cả giày cũng kịp mang, dưới mặt đất đầy tuyết hầu như in toàn dấu chân . Người đường khi nhìn thấy bộ dạng này của , khỏi mở to đôi mắt, mang theo dấu hỏi ngạc nhiên. Thử nghĩ, nếu là người bình thường, liệu có ai dám bỏ chân trần trong đêm tuyết?!

      Ngô Hiểu Dao vội vã cúi đầu thấp, sợ bị người khác nhìn thấy gương mặt của mình, nhưng trong lòng reo hò hân hoan, cũng bởi vì bộ dạng này vẫn đầy đủ quần áo. Cũng may là chiếc váy chưa bị tên kia xé rách. . .

      bước nhanh hơn, dùng tốc độ cực liệt chạy về phía trường học. Khi về tới ký túc xá, cả người như trút được gánh nặng, miệng thở phì phào.

      "Dao Dao!" La Bích Nghi đứng ngồi yên kêu to khi nhìn thấy Hiểu Dao trở về, cả người kích động khác thường. Ngày hôm qua, bị hai tên 'trai bao' đưa về, sau đó nghe họ thuật lại chuyện tình của Dạ Thiên Ưng và Ngô Hiểu Dao. mực cầu xin hai người kia cứu dùm bạn mình, nhưng mà bọn họ chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, hơn nữa còn tốt bụng khuyên được trở lại nơi đó.

      Trong phút chốc, cảm thấy thất vọng, liền nghĩ đến việc mình làm hại Hiểu Dao. Bạn bè chơi chung lâu, nay bạn mình gặp nguy hiểm, so với ai khác chắc cũng hiểu được tâm trạng rối bời của .

      luôn biết rằng Hiểu Dao là người tốt, tính tình hoạt bát, thông minh lanh lợi, tâm hồn có chút hồn nhiên. Thế nên khi nghe được bạn mình thất tình, liền tức giận dẫn ấy đến hộp đêm để tiện trút giận.

      Mới đầu Hiểu Dao còn cố chấp ngượng ngùng sống chết , nhưng sau khi được khuyên giải, mới đành lấy hết dũng khí đến quán bar.

      Ai có thể đoán được. . . . . .

      Nếu như Hiểu Dao xảy ra chuyện gì, vậy khác nào 'tội nhân thiên cổ'?!

      "Dao Dao!" La Bích Nghi kích động ôm lấy Ngô Hiểu Dao, hai mắt ngập tràn áy náy: "Cậu . . . . . sao chứ?"

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 35: Hoa đào vẫn như cũ


      Đối với Ngô Hiểu Dao mà , ở trường học này người tốt với nhất vẫn là La Bích Nghi. Nhớ ngày đó, lần đầu đến trường, bạn học chung quanh toàn xuất thân từ danh môn, quý tộc. Trái ngược với gia cảnh của bọn họ, bị bọn họ xem thường, chỉ có La Bích Nghi lòng kết bạn với , hơn nữa còn đối xử với như người trong nhà.

      Về chuyện gặp nạn ở hộp đêm ngày hôm qua, chỉ sợ Bích Nghi xảy ra chuyện vì bị mình liên lụy, bây giờ gặp được Bích Nghi, coi như thở phào nhõm.

      "Ha ha. . . . . ." Cười nhạt, Hiểu Dao nhàng lắc đầu: "Tớ sao, xin lỗi, Bích Nghi à, làm cậu lo lắng rồi"

      Haiz . . . Đúng là Hiểu Dao tốt bụng, La Bích Nghi khẽ nhíu mày, ngấn lệ vỗ lên bả vai : "Đồ ngốc, người nên xin lỗi là tớ!"

      "Bích Nghi. . . . . ."

      "Tốt rồi, chúng ta nên đề cập đến chuyện đó nữa, tất cả qua rồi." La Bích Nghi buông lỏng thân thể, lấy hai tay lau sạch nước mắt mặt, thoáng chốc trở nên tức giận: "Dao Dao, tớ vừa nhìn thấy Lam Cẩn Hiên cầm tay trong trường học ra vườn hoa hẹn hò!" Khẽ cắn môi dưới, tiếp tục : "Nhìn , những chuyện này đều do ta gây ra, lần này cậu thể bỏ qua cho ta! !"

      Sau khi La Bích Nghi phẫn nộ xong, trong lòng thoáng nỗi u buồn . . . ..

      Người con trai có tên Lam Cẩn Hiên chính là bạn trai trong hai năm qua của . Lúc ấy, vô tình bắt gặp bạn trai mình cùng người con khác từ trong khách sạn, mực muốn làm nguyên nhân, lại ngờ ta chịu thừa nhận, ngược lại còn hùng hồn biện minh chỉ là mua vui!

      Trong cơn tuyệt vọng, đành phải khóc lóc kể lể với La Bích Nghi, kết quả là hai chạy vào hộp đêm chơi đùa.

      tại sao, ta còn tệ hại hơn? Mang theo ấy tới hoa viên trường học?! ràng là muốn lời chia tay, còn cố ý làm tổn thương !

      Ngô Hiểu Dao nhanh chóng thay quần áo, tức giận cùng La Bích Nghi khỏi ký túc xá, tìm Lam Cẩn Hiên tính sổ.

      Khi bọn họ vừa ra khỏi cửa, nhìn thấy Lam Cẩn Hiên cầm tay người con kia nghênh ngang qua. Cảnh tượng này? Trường hợp này? phải nên buông tay kia ra để chạy lại giải thích với bạn mình sao?!

      Lam Cẩn Hiên nhìn thấy sắc mặt đằng đằng sát khí của Ngô Hiểu Dao cả người hơi sửng sốt, bàn tay của ta vẫn chủ động bỏ tay kia xuống.

      Tốt, hành động này ràng ta muốn tuyên chiến cùng !!

      Tính cách của tuy bốc đồng, nhưng bản thân lại rất kiên cường, còn chưa đợi Lam Cẩn Hiên lên tiếng, liền hung hăng vươn tay tát vào mặt ta, lạnh lùng quát: "Chúng ta chia tay!"

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 36: Lòng người thể đánh giá qua diện mạo


      Bị đánh bất thình lình, Lam Cẩn Hiên giơ tay lên, nhàng sờ sờ gò má mình, mặt cảm xúc gật đầu. xong, liền kéo tay kia rời .

      Thay đổi, mọi thứ đều thay đổi . . . . . .

      Lời thề của bọn đàn ông đều dối trá!

      Ngô Hiểu Dao và Lam Cẩn Hiên vốn học cùng trường từ thời cấp hai, nhưng đến khi cấp ba mới chú ý . Hầu như các bạn trong trường đều chế nhạo , dần dần tỏ ra ghét kẻ giàu có. Biết được Ngô Hiểu Dao ghét người có tiền, nên Lam Cẩn Hiên tìm cách tiếp cận, mỗi ngày còn giả vờ ăn mặc nghèo nàn nhờ dạy kèm.

      theo đuổi mất những hai năm, dần dà đợi có cảm tình với mình, thế là theo đà thuận nước đẩy thuyền, trực tiếp thổ lộ với .

      Mới đầu khi biết giấu giếm thân phận để theo đuổi mình, cũng định đồng ý, nhưng Lam Cẩn Hiên đối xử với quá tốt, khiến cảm động, vì vậy đành gật đầu đồng ý hẹn hò với .

      Ban đầu, chiều chuộng vô cùng, thái độ chân , nhưng chỉ mấy ngày trước. . . . . . đột nhiên thay đổi, lạnh lùng, hơn nữa chẳng quan tâm .

      Cho tới khi bị bắt gặp cùng người con khác ở trong khách sạn. Trùng hợp là, kia lại ở cùng ở trong hoa viên trường học.

      Tình đến như kết thúc buồn, là quá mức tin tưởng , hay tình này căn bản giả dối?

      Nhìn bóng lưng lạnh lùng của Lam Cẩn Hiên dần xa, nước mắt bất lực chảy xuống.

      Bốn năm quen biết, hai năm tình , cứ như vậy, bởi vì người khác . . . .

      ===================


      Lời tác giả:

      Chương 37 chính thức tiến vào giai đoạn bắt đầu, kế tiếp rất kịch tính, có hạnh phúc, có đau khổ. . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :