1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Bé Ngây Thơ Đừng Hòng Trốn - Dạ Chi Thương Lang (Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 27: Người đàn ông dã tâm (I)


      Mặc dù lời của khiến ba lão già kia nghe hiểu, nhưng cũng có thể cảm nhận được chửi mình.

      Cười tiếng, chậm rãi đứng dậy, đôi tay đút vào túi quần, tới trước cửa sổ lớn bên trong phòng họp.

      Đăm chiêu nhìn ra ngoài, xuyên qua tòa cao ốc 50 tầng này của tập đoàn Sony vừa đúng có thể nhìn thấy phía xa xa kia tòa cao ốc so với tòa nhà này còn hoa lệ hơn.

      Hai mắt chợt phát sáng, tròng mắt như bị tầng sương mờ bao phủ: "Bởi vì các người quá nông cạn, công ty kinh doanh cả mấy thập niên mà chỉ khoanh vùng đào tạo ở mỗi Nhật bản."

      " tiếc. . ." nhàng lắc đầu, kiên nhẫn lắc lắc ngón tay, xoay người ngắm nhìn tòa cao ốc mới vừa liếc mắt qua kia: "Còn chưa đủ ! Các người thấy nơi đó ?!"

      Ba ông lão nhìn về hướng ngón tay chỉ, miệng đồng thanh la lên: "Chính . . . Chính phủ ?!"

      "Ừ hử!" Nụ cười quỷ dị xuất mặt , hai vai khẽ rung, khẽ gật đầu, chậm rãi xoay người độc đoán nhìn về ba vị tiền bối: "Hùng mạnh nhất vẫn là chính trị, chỉ có chen chân vào giới chính trị, công ty này được liệt vào hàng Top của thế giới tư bản !"

      ta rốt cuộc bao nhiêu tuổi đời ?!

      ta rốt cuộc bối cảnh ra sao ?!

      ta có biết tiếng Nhật hay ?!

      Tại sao người như ta nhìn sơ qua chỉ tầm hai mươi mấy tuổi đầu lại có tầm nhìn xa như vậy ?!

      Tại sao đại ca của xã hội đen lại giống như có thân phận đặc biệt thể xem thường ?!

      người của , rốt cuộc có bao nhiêu bí đây ?!

      Đối mặt với tham vọng và độc đoán của Dạ Thiên Ưng, ba ông lão nhất thời bị thuyết phục, bọn họ dong ruỗi thương trường nhiều năm, lần đầu tiên gặp người có dã tâm lớn vậy !

      Ba ông lão chợt đứng lên, trong đó có cả người cứng đầu lúc nãy, ông ta nở nụ cười nhạt: "Cậu đúng là người có tham vọng cao !" (あなたは 本当 に1 人 の 野心家 です!")

      Dứt lời, ba ông lão cùng nhau rời khỏi phòng họp, bỏ lại sau lưng là tràng cười to của Dạ Thiên Ưng. . . .

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 28: Người đàn ông dã tâm (II)


      Trong phòng họp hoa lệ rộng lớn, lúc này chỉ còn lại ba người, Dạ Thiên Ưng, Hàn Tuấn Hi, và Lăng Thánh Long.

      Nhìn bản hợp đồng bày ra ở bàn, thể nghi ngờ dấu hiệu của tên xã hội đen dần dần muốn bước chân vào giới thương nhân.

      nay, có được trong những tập đoàn lớn nhất Nhật Bản, việc muốn thống trị thế giới còn xa hay sao ?!

      Chỉ thoáng sau, con ngươi u của Hàn Tuấn Hi và Lăng Thánh Long tràn ngập kích động.

      Xoay người, nhìn thấy tròng mắt ngấn lệ của hai người em, Dạ Thiên Ưng dịu dàng mỉm cười, đưa tay vỗ vỗ bờ vai bọn họ: "Khóc lóc cái gì ?!"

      "Thiên Ưng !" Hai người lần lượt liếc nhau, kích động ôm lấy Dạ Thiên Ưng, cực kỳ cảm thán : "Bọn em nhìn sai !"

      "Ha ha. . . . . ." Nghe xong lời này, con ngươi của trở nên ôn hòa, vỗ lên sống lưng hai người kia, tự tin tươi cười: "Về sau, tôi cùng các cậu tạo nên chỗ vững chắc thế giới này !"

      Đúng vậy!

      Bọn họ tin tưởng, bọn họ tin tưởng người trước mặt mình tuyệt đối có thể biến mục nát thành thần kì, bọn họ càng tin tưởng thay đổi số phận của mọi người ở trong tổ chức !

      "Ừ !" Hàn Tuấn Hi và Lăng Thánh Long kích động gật đầu, theo Dạ Thiên Ưng rời khỏi phòng họp.

      Khi ngang qua sân thượng của tầng 50, Dạ Thiên ưng chậm rãi bước ra ngoài. . . . . .

      Nhìn về tương lai của Nhật Bản, tầm mắt phóng ra xa, cố gắng nhìn xa hơn, lớn tiếng rống lên câu: "Nhật Bản! Dạ Thiên Ưng ta trở về !" Ánh mắt sâu xa của độc đoán đầy uy nghiêm.

      Vươn tay, với ra ngoài, tự tin giống như tay nắm được toàn bộ thế giới.

      từ cao nhìn xuống, cơ hồ cả nước Nhật Bản bị giẫm đạp dưới chân.

      Gương mặt tuấn tú của vô cùng oai phong, trong đầu khỏi lên hình ảnh lúc . . . .

      Đột nhiên, khuôn mặt đẹp trai quay về trạng thái ban đầu, chất chứa thần thái phẫn hận, mày khẽ cau lại, lạnh lùng : "Về sau cả Nhật Bản, thậm chí là cả thế giới đều bị Dạ Thiên ưng ta chà đạp dưới chân !"

      Lời đầy khí phách của hề khiến Hàn Tuấn Hi và Lăng Thánh Long thắc mắc chút nào.

      Vẫn là câu kia, bởi vì bọn họ tin chắc. . . . . .

      Bọn họ tin chắc, người trước mặt mình thực lực cỡ nào !

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 29: Những tháng ngày khổ cực

      Edit: An Lương


      Ba người dùng thang máy của công ty từ từ xuống, khi thang máy xuống đến tầng 28 chợt dừng lại.

      Chỉ thấy hai nhân viên của công ty đứng ở bên ngoài thang máy ngây ngẩn cả người, nhìn lên nhìn xuống đánh giá ba người bên trong thang máy, sau đó chậm rãi vào.

      Cửa thang máy đóng lại, hai người nhân viên bàn luận xôn xao.

      "Cậu biết , nghe công ty chúng ta bị tên xã hội đen thu mua rồi." (あなたは 知 っていて, 私達 の 会社 は 聞 くところによると1つの 暗 い 夜道 の 一番上 の 人 はあげ 買 い 付 けました.")

      "Ừ, nghe đồn ta xuất thân từ tay côn đồ, biết làm cách nào mà thu mua được nhỉ !" (私 は 知 っていて, うわさに 聞 くによると, 彼 がただひとつ 小 さく 無為 に 過 ごして, 本当 に 彼 がどのように 私達 の 会社 を 買 い 付 けたのなことを 知 りません!")

      Lăng Thánh Long trước nay luôn là người hiền hòa nhất tổ chức, nghe xong đoạn đối thoại kia, lòng bàn tay siết chặt lại, mặt nổi gân xanh.

      "Khụ. . . . . ." Dạ Thiên Ưng ở bên nhàng lắc đầu, ý bảo nên manh động.

      Xác thực, hai tên nhân viên này sai.

      Dạ Thiên Ưng nguyên quán tuy ở Trung Quốc, nhưng lại sinh ra ở Nhật Bản. Khi còn , gia cảnh túng quẫn, trở thành du côn đầu đường xó chợ là chuyện hiển nhiên.

      Sau cái chết của cha mẹ, biến thành nhi, lang thang khắp phố, bị người xung quanh liên tục chế nhạo. Cuộc sống sinh hoạt nghe chửi hàng ngày bám lấy số phận dai dẳng của cho tới sau này!

      Bị bức bách đến đường cùng, bất đắc dĩ rời khỏi Nhật Bản, liên tục vất vả kiếm đường mưu sinh bên phía Đại Lục!

      Có lẽ bản thân sinh ra có khí chất vương giả. Vừa đến Đại Lục lâu, dựa vào trí thông mình của mình, thu nhận được nhiều em, cướp đoạt địa bàn kẻ khác.

      Hàn Tuấn Hi, Lăng Thánh Long, Hạ Uyển Uyển, Lăng Thánh Quân có bối cảnh thân thế tương tự như , cũng từng bị người ta khi dễ.

      Đại khái là lúc mười ba tuổi, bọn họ có cơ hội gặp nhau. Sau đó năm người họ cùng nhau đồng lòng, ngừng trải qua cuộc sống đâm chém đẫm máu.

      Năm mười tám tuổi, Dạ Thiên Ưng từng bước trở thành đại ca của băng nhóm xã hội đen. Năm hai mươi tuổi hoàn thành thống nhất toàn bộ xã hội đen ở Đại Lục, nhưng biết, những tháng ngày này thể kiếm sống lâu dài, cuối cùng đành phải quyết định gác kiếm, đưa em ở trong tổ chức hướng tới những ngày tươi đẹp hơn.

      Đúng vậy, kinh doanh chính là lựa chọn tốt nhất!

      Năm hai mươi hai tuổi, bắt đầu nghiên cứu về lĩnh vực kinh doanh, sau 2 năm liền tìm hiểu, chính là lúc này, thành công thu mua công ty điện tử số Nhật Bản!

      Cho nên, khi Hàn Tuấn Hi và Lăng Thánh Long nhìn thấy phần hợp đồng đó, mới có thể kích động đến vậy.

      Bởi vì cuộc sống trước kia của bọn họ có biết bao nhiêu cực khổ, có biết bao nhiêu u ám chỉ có bọn họ mới biết! Cuối cùng mây mù cũng hóa thành trời êm biển lặng rồi, chỉ là. . . . . đối với tại, vẫn cảm thấy chưa đủ.

      vừa mới nhắc đến chính trị, cũng là mưu đồ của từ lâu. Dù sao , quyền lực chân chính, làm ăn chân chính mới là kế hoạch để thao túng cả quốc gia này! Đây chính là lời của ông lão kia khi đánh giá về Dạ Thiên Ưng, tuyệt đối là người có dã tâm lớn!

      Bên trong thang máy, hai nhân viên kia đàm luận to về thân thế của Dạ Thiên Ưng, hai người khác ở phía sau là Hàn Tuấn Hi và Lăng Thánh Long vô cùng tức giận!

      Xã hội đen sao ?!

      Tên côn đồ thế nào ?!

      Bọn họ bây giờ gác kiếm, muốn trở thành người tốt cũng khó như vậy ?! Lẽ nào phải truy hỏi tận cùng về lai lịch quá khứ, mới thỏa mãn đức tính tò mò ?!

      Nhưng Dạ Thiên Ưng ngược lại, đối mặt với những dư luận về mình, luôn tỏ ra bình tĩnh. Cười nhạt, tiến lên phía trước hai bước, hỏi: "Các vị. . . . . . là tôi sao ?!" ("你们. . . . . . 是在说我么? あなた 達. . . . . . 私 を 言 っているのですか ?!)

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 30: Chủ tịch Dạ


      Khi hai nhân viên kia nghe xong câu hỏi ôn hòa của Dạ Thiên Ưng, sống lưng khỏi tê buốt. Có ai nghĩ tới, du côn đường phố trong lời đồn, lại có phong cách cao quý, vẻ bề ngoài tuấn như thế ?! Bọn họ thể tin, người đàn ông tài trí này lại là đại ca của băng nhóm xã hội đen ?!

      "Vâng. . . . . . , xin lỗi, chủ tịch Dạ. . . . . . " (正 しい. . . . . . 申 し訳ないで, 夜 の 理事長. . . . .) Hai nhân viên nam vội vàng xin lỗi với Dạ Thiên Ưng.

      “Đinh đong” , thang máy dừng lại ở tầng , Dạ Thiên Ưng cười , ưu nhã lắc lắc tai, bày tỏ mình cũng ngại.

      "Phù. . . . . ." Hai nhân viên nam nhất thời thở phào, cảm thấy chủ tịch quả là con người cao quý, hơn nữa còn rất rộng lượng.

      Ngay khi Dạ Thiên Ưng ra khỏi thang máy, nét mặt ôn hòa thoáng chốc trầm xuống.

      khẽ quan sát, tay hơi giơ lên, Hàn Tuấn Hi phía sau lưng hiểu ý, lách người vội vàng rời . . . . . .

      "Dạ tiên sinh, ngài bây giờ là người đứng đầu trong giới thương nhân Nhật Bản, đồng thời cũng nắm quyền cao nhất ở tập đoàn Sony, ngài có lời gì muốn phát biểu hay ?!"

      Khi Dạ Thiên Ưng ra đến cửa chính tòa cao ốc, đèn flash ngừng sáng lên, các ký giả ùn ùn kéo tới.

      Lăng Thánh Long hộ tống ở bên, đưa tay chắn trước người , ngoài cửa Hạ Uyển Uyển cùng Lăng Thánh Quân chờ đợi lâu, thấy thế cũng chạy tới cản đường của đám kí giả.

      Đám ký giả những lui lại, vẫn như cũ đua nhau đưa ra các câu hỏi khác.

      Trong suốt việc diễn ra, vẫn duy trì vẻ mặt cao quý, nụ cười ưu nhã. nhóm ký giả nữ ở cửa bên kia nhìn thấy chủ tịch tập đoàn đa quốc gia ngờ đẹp trai đến thế, suýt nữa ngã ngồi xuống đất.

      Cằm thon, sống mũi cao, đôi môi mỏng như cánh hoa, khi khóe miệng cười lại quyến rũ mê hồn. Vẻ mặt lạnh tanh cùng những đường nét kia kết hợp lại, trở nên hoàn hảo vô cùng. giống như vị thần Apollon, khiến tất cả phụ nữ mê mệt, rất nhiều tìm cách để tiếp cận , bởi vì phong cách của làm cho người ta khó lòng kháng cự.

      "Chủ tịch Dạ, về sau ngài định cư ở Nhật Bản sao ?!" (夜 の 理事長, あなたは 後 で 日本 に 定住 しますか ?!)

      "Chủ tịch Dạ, ngài. . . . . ." (夜 の 理事長, あなた. . . . . )

      "Chủ tịch Dạ. . . . . ." (夜 の 理事長. . . . . )

      Đối mặt với các câu hỏi của đám ký giả, Dạ Thiên Ưng hề trả lời bất kỳ câu hỏi nào.

      tao nhã nâng cánh tay, liếc nhìn chiếc đồng hồ bạch kim ở cổ tay, con ngươi nhất thời khép hờ, khóe miệng khẽ cong. . . . . .

      "------ Phịch -----“

      /P.S: Ai coi bộ này, Cỏ đố mọi người đó là tiếng động gì ?! http://***************.com/images/smilies/icon_bird.gif

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 31: quan trọng


      thanh phịch phịch liên tiếp phát lên khiến các ký giả đồng thời chú ý, bọn họ ngừng tìm kiếm nguồn gốc của tiếng động kia.

      "Á ---- á ------" Đột nhiên nữ ký giả gào thét to, cách đó xa là hai thi thể đầm đìa máu tươi.

      Hai xác chết này có lẽ rơi từ tầng cao nhất của tòa cao ốc, dưới đất lênh láng vết máu, dường như bọn họ tử vong trước khi tiếp đất.

      Thấy thế, các ký giả nhanh chóng bu quanh hai xác chết, ngửng chụp hình, quay phim lia lịa.

      Tranh thủ thời cơ các phóng viên lộn xộn, Dạ Thiên Ưng mới thuận lợi khỏi trường, hướng về phía chiếc xe chờ đợi mình.

      Khi tới cửa xe, tên cận vệ vội vàng kéo cửa, mực cung kính : "Dạ Đế, xin. . . . . ."

      ‘Bốp’ , còn chưa kịp hết lời, tên cận vệ bị hung hăng tát bạt tai, nét mặt trở nên trầm.

      "Vâng. . . . . . xin lỗi, mời Đổng Trưởng lên xe!" Tên cận vệ cuống quít xong, run rẩy kéo cửa xe ra.

      Thấy vậy, lúc này mới hài lòng ngồi lên, chiếc xe Lincoln hào nhoáng tráng lệ.

      Đứng sau lưng là Hạ Uyển Uyển, Lăng Thánh Long cùng Lăng Thánh Quân đồng thời cũng ngồi vào xe.

      Ước chừng 2 phút sau, Hàn Tuấn Hi từ trong cao ốc ra, trực tiếp vào xe của Dạ Thiên Ưng.

      " tệ, giống với thời gian dự đoán của tôi." Chợt nở ra nụ cười khen ngợi. Khuôn mặt lạnh lẽo của Hàn Tuấn Hi tiếp nhận lời tán dương trong gượng gạo.

      Từ trước tới giờ Dạ Thiên Ưng rất ít khen ngợi người khác, đối mặt với việc này, Hàn Tuấn Hi tỏ ra vui sướng.

      Xe từ từ khởi động, lạnh lùng nhìn lướt qua hai thi thể kia. ràng là hai kẻ xấu ở trong thang máy! ! !

      Chuông điện thoại di động chợt vang lên, Hạ Uyển Uyển từ phía sau lễ phép đưa tới cho Dạ Thiên Ưng.

      Gương mặt mỉm cười bỗng chốc trở nên phẫn nộ khi nghe báo cáo của đầu dây điện thoại bên kia: "Mẹ kiếp, tụi bây là thứ rác rưởi, cả cũng giữ xong!"

      Dứt lời, vung tay dùng sức ném chiếc điện thoại xuống đất, ‘bộp’ tiếng, nâng tay hung hăng đấm vào cửa kính xe.

      Trong nháy mắt, cả mặt kính nứt toát như hình mạng nhện, vết máu theo gương thủy tinh tràn xuống dưới xe.

      Người tài xế ngồi trước ngừng run rẩy, bốn thủ hạ của ít nhiều có chút ngạc nhiên. . . . . . Trong lòng bọn họ, Dạ Thiên Ưng đích là kẻ sát nhân máu lạnh, bộ mặt phẫn nộ chỉ dành riêng cho kẻ thù. Nhưng lần này khác. . . . . . mà giận tím mặt?

      Bọn họ rất muốn biết, rốt cuộc kia chính là thần thánh phương nào? ? ?

      Nhìn mu bàn tay của chậm rãi lan tràn vết máu, gương mặt trầm của Hạ Uyển Uyển cũng dần biến thành lo lắng. kéo bàn tay rỉ máu, dùng khăn tay cẩn thận băng bó vết thương cho .

      lúc này, Lăng Thánh Long ở bên hiểu mở miệng: "Thiên Ưng, ấy rất quan trọng sao?"

      Thoáng chốc, trong mắt lên màu xám xịt, trong đầu dần dần nhớ lại, gương mặt tuấn từ từ nhìn về phía ngoài cửa xe, đôi mắt trìu mến mang theo khá nhiều nồng ấm, giọng nỉ non: "Vô cùng quan trọng!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :