1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Bé Ngây Thơ Đừng Hòng Trốn - Dạ Chi Thương Lang (Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      CHƯƠNG 82


      ' Rắc rắc ' khí vừa mới có chiều hướng tốt trong nháy mắt lại hóa thành số , như cái gương thủy tinh bể tan tành thành những miếng thủy tinh....

      "Thánh Quân". Khó khăn lắm mới thấy vẻ tĩnh táo mặt Dạ Thiên Ưng, ta chậm rãi đứng lên, nhìn về phía ' đe dọa ': " Cậu ra ngoài ."

      "Thiên......Thiên Ưng......" Lăng Thánh Quân biết vẻ bình tĩnh trước mắt đều là giả tạo, chỉ sợ lát chắc chắn cuộc bão táp!!!
      Đột nhiên, hai tròng mắt Dạ Thiên Ưng chợt lóe, tay gắt gao bấm cổ Lăng Thánh Quân: "Dám cãi lời tôi?!"

      Mặc dù bình thường ta cũng khá hung dữ với Lăng Thánh Quân, nhưng cũng giống bây giờ, hai trong mắt lúc này tràn đầy sát khí, người càng thêm tàn ác.

      "Thiên...........Ưng.........." Lăng Thánh Quân tức giận giơ tay lên, có ý tránh khỏi bàn tay bấm ở cổ của ta.

      Ngay lúc này, Ngô Hiểu Dao đứng bên hình như cảm thấy được khí trước mắt bình thường, vội vàng chạy tới định ngăn cản người đàn ông khủng bố này: "......... đừng làm hại giám đốc Lăng, ấy, ấy là bạn của nha."

      Thái độ cố chấp vừa rồi đâu thấy, chỉ còn trợn tròn mắt.

      Nhưng cũng muộn, hình ảnh tàn nhẫn đáng sợ như vậy, ra đến bước này chỉ do , nếu phải ép Dạ Thiên Ưng bộc lộ bản tính ác ma làm sao có thể xuất trường hợp như vậy?

      "Hừ?" Hừ lạnh tiếng, ta dùng tay khác níu lấy tóc của Ngô Hiểu Dao.

      "A---------" trong chốc lát nước mắt xuất bên trong hốc mắt, cảm thấy da đầu từng trận đau đớn.

      "Bây giờ tôi cho em hai con đường." Dạ Thiên Ưng lạnh lùng như băng, vẻ mắt phát ra vẻ u khiếp sợ, ánh mắt chợt lóe, cao ngạo ngẩng đầu: "Hoặc là, ngoan ngoãn chờ tôi cưỡng đoạt em, hoặc là........." Chuyển động ánh mắt cái, cười quỷ dị quét mặt nhìn Ngô Hiểu Dao vặn vẹo khuôn mặt nhắn vì đau: "Em thích có đàn ông khác ở chỗ này nhìn tôi cưỡng đoạt em, ví dụ như là để cho Lăng Thánh Quân ở lại!"

      Dứt lời, ta buông lỏng hai bàn tay, thân thể Lăng Thánh Quân theo động lực lui về phía sau vài bước....

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 83: ngược tình cả đêm

      "Hô. . . . . ." Dùng sức hít hơi, trong lúc vô tình Lăng Thánh Quân cùng Ngô Hiểu Dao mắt tràn đầy cầu khẩn luân phiên.

      ‘ Yên tâm , Thiên Ưng làm tổn thương . ’

      ‘ Tôi thay làm chủ . ’

      ‘ Giám đốc Lăng, cứu cứu tôi, van cầu cứu cứu tôi. . . . . . ’

      . . . . . . đừng tổn thương giám đốc Lăng, là bạn của nha. ’

      Tiếng cầu khẩn thương tiếc của từ từ quay trở về lay động bên tai của Lăng Thánh Quân, bộ dạng thiện lương này lần lượt lên mơ hồ ở trong đầu óc , đáng , hồn nhiên, người con lương thiện luôn khiến cho mọi đàn ông muốn cưng chiều ở trong lòng của mình.

      Vậy mà. . . . . .

      Dạ Thiên Ưng là em tốt của , trai tốt, người phụ nữ mà phá hư tình em mười mấy năm qua.

      ‘ Xin lỗi, , tôi. . . . . . giúp được . ’

      Cảm giác áy náy ở trong lòng hạ xuống, xoay người, Lăng Thánh Quân nhanh chóng rời khỏi căn phòng tràn ngập bão táp.

      Cùng lúc đó, trong hốc mắt của Ngô Hiểu Dao lại rơi giọt nước mắt tuyệt vọng. . . . . .

      "Thế nào? , em rất đau lòng?" Bàn tay Dạ Thiên Ưng dùng sức kéo mái tóc dài của nàng xuống, đem lấy cả người giữ trong ngực mình.

      "Ưmh." Da đầu đau rát, bàn tay bé của nâng lên dùng sức đánh ngực to lớn của : "Cái tên khốn kiếp này, bại hoại, mau buông ta ra! ! ! !"

      "A, em đều , tôi là tên khốn kiếp, bại hoại, em gặp qua tên khốn kiếp này, bại hoại có người tính hay sao? ! ! ! !" Ngôn ngữ mạnh bạo phát ra, vung tay lên, buông lỏng mái tóc dài ra rồi túm chặt lấy tay của .

      Thân thể nhắn của Ngô Hiểu Dao nặng nề ngã ngồi ở ghế sofa.

      "Cho nên. . . . . ." Hai mắt chợt lóe, Dạ Thiên Ưng cởi cà vạt cổ ra, nhanh chóng tới trước mặt , dùng cà vạt trong tay trói tay lại, lao lao cái chốt ở ấy là song mảnh khảnh chén ngọc."Tôi hôm nay chút lưu tình giết chết em! Ở người của em vĩnh viễn khắc lên tên của tôi! ! ! !"

      . . . . . .

      giỡn!

      Vậy mà, cái khuôn mặt tuấn mỹ kia ở thời điểm này rất là kinh khủng.

      Ngô Hiểu Dao biết, hiểu biết rất ràng, chỉ sợ mình hôm nay bao giờ có vận may tốt giống như hai năm trước, nhưng vẫn là lòng tham hy vọng xa vời, người nào. . . . . . Có thể có tài năng cứu ra khỏi biển lửa. . . . . .

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 84: Thưởng thức mẫu chuyện

      ‘ Pằng ’ bạt tai nóng hừng hực tai rơi mặt Ngô Hiểu Dao, Trương Mẫn ở trước mặt của mọi người cáu kỉnh quát: "Tôi biết mà, xong rồi sao, ai bảo ngươi quyến rũ người ta, bị đuổi việc sao, đáng đời!"

      Ký túc xá to như vậy, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn Ngô Hiểu Dao lực bất tòng tâm, khát vọng ai đó có thể đến cứu mình, ai đó có thể xuất mau đưa mình ra khỏi vùng nước sâu lửa bỏng.

      "Này xảy ra chuyện gì vậy?"

      " biết nha."

      "Hình như là cái người phụ nữ này dụ dỗ cấp ?"

      " quyến rũ ai nữa à?"

      Đúng lúc mọi người bàn luận ầm ĩ, Trương Mẫn mị cười, nhanh chậm tuyên dương lên: "Cái này tôi biết, trước mê hoặc quản lý phòng phục vụ, sau đó trong thang máy làm chuyện mà mọi người thể thấy được, bây giờ bị khai trừ có phải hay đáng đời nha?"

      Mọi người vừa mới nghe, cũng bắt đầu nhao nhao trách mắng Ngô Hiểu Dao .

      Từng giọt nước mắt uất ức rơi xuống, có. . . . . . cũng có quyến rũ ai, tại sao mọi người lại đối xử với như vậy?

      Trời ạ, liền nhân từ chút, mau đưa rời khỏi nơi làm cho con người ta kinh khủng.

      Đúng lúc Ngô Hiểu Dao còn hy vọng, trong thời điểm giới hạn sắp sụp đổ, hoàng tử thuộc về của xuất . . . . . .

      "Các người, có phải hay cũng rất ưa thích buôn chuyện? Chẳng lẽ cũng muốn bị đuổi việc sao? !"

      * * * * * * * * * * * * *

      "Thánh quân, mấy ngày nay tôi muốn xin nghỉ."

      "Xin nghỉ?" Dạ Thiên Ưng luôn luôn là làm việc bạt mạng kể từ khi theo nghề thương nhân hai năm qua chưa bao giờ nghỉ ngơi, bởi vì , nhất định phải đưa công ty đến Top 100 của thế giới trước mười mới có thể nghỉ ngơi, nhưng nay. . . . . .

      Lăng Thánh Quân trong mắt tràn đầy khó hiểu.

      "Ừ, ý định của tôi là cùng kia sinh hoạt chung vài ngày."

      "Ách, kia có thể đồng ý ? ?"

      "A." Nhếch miệng gời lên chút tà niệm, ở bên tai Lăng Thánh Quân ra quỷ kế của mình.

      * * * * * * * * * * * * *

      Thử nghĩ, vẫn coi như là quản lý bộ phận quan hệ xã hội đây mà? Nếu biết là chủ tịch, như thế nào?

      Chỉ là điều kiện trước tiên, Dạ Thiên Ưng vẫn luôn đóng vai quản lý bộ phận quan hệ xã hội nghèo rớt mùng tơi, nếu bị vạch trần, dưới tình huống bình thường, phụ nữ đều tức giận chứ?

      * * * * * * * * * * * * *
      "Ô. . . . . ." Tại sao, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? ? ?

      Bên đường, thân thể Ngô Hiểu Dao co rúc lại, nước mắt theo gương mặt nhẵn nhụi của mà chậm rãi chảy xuống.

      Đúng lúc này, người đường dừng bước lại.

      dáng ngoài tuấn mỹ, con ngươi thâm thúy kia có chút nhàn nhạt u buồn.

      Người đàn ông cúi người xuống, đứng trước Ngô Hiểu Dao, dịu dàng : "Tại sao mỗi lần tôi gặp , đều khóc ở đây?"

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 86: đêm đau thương ( )

      Đôi tay bị giam cầm, da đầu bởi vì mới vừa bị kéo nên vô cùng đau đớn.

      Cầm thú! Cầm thú, cho nên chính là cầm thú, lại đánh phụ nữ, quả phải là người mà! ! !

      Hai năm trước tận mắt thấy đạp thủ hạ của mình hộc máu , tại cùng lắm cũng bị đạp chết, cũng có vấn đề gì, bị đánh chết dù sao cũng như bị. . . . . .

      Nhưng nếu như cứ thế mà chết , mẹ do người nào chăm sóc đây?

      Bây giờ, ánh mắt quật cường của Ngô Hiểu cũng từ từ yếu dần, hai cánh tay bé bị giam cầm của ra sức giãy giụa: "Mau buông tôi ra! ! ! ! !"

      Tuy rằng cũng tràn đầy tức giận như cũ, nhưng sau khi nghĩ đến mẹ lại ràng, biến mất ít, cũng dao động ít.

      "Em phải là thích cùng đàn ông tố cáo sao? Được, tôi thành toàn cho em!" Xoay người, đặt mông ngồi ở ghế sa lon, giống như ôm gối tựa ôm Ngô Hiểu Dao nhắn ngồi ở bên cạnh mình, ác độc : "Chờ tôi giết chết em...em lại có lý do cùng đàn ông khác cáo trạng, đúng ? !"

      Cũng bởi vì và giám đốc Lăng tố cáo nên mới đối xử với tàn nhẫn như vậy sao?

      phải vậy, phải vậy, chuyện xảy xảy ra ở thang máy trước kia, ràng có chọc giận .

      cho cùng căn bản là hẹp hòi, chính là vì chuyện của hai năm trước mà trả thù ! !

      Khuôn mặt nhắn tỏ ra tức giận hơn, Ngô Hiểu Dao bày bộ dạng uất ức vừa buồn bực: "Nếu như sợ tôi tố cáo, cũng cần phải làm chuyện quá đáng như vậy nha!"

      lần hai lần hướng về phía Dạ Thiên Ưng cúi đầu, nhưng ngẫm nghĩ rốt cuộc làm sai điều gì? ?

      Trừ lần đầu tiên nhìn lầm là Ngưu Lang, nhưng lúc đó quá nhún nhường, tại sao vẫn chịu buông tha ?

      mọn, mọn đại bại hoại! !

      Cả đời Ngô Hiểu Dao cũng biết, lý do mà Dạ Thiên Ưng bỏ qua cho , cả đời cũng biết, giờ phút này tức giận cũng phải là do chạy tới cùng Lăng Thánh Quân tố cáo , chủ yếu vẫn là. . . . . .

      Câu của là ‘ tôi nhìn trúng heo coi trọng chó cũng coi trọng . ’ cùng với ‘ Em quả thực là cái người hết thuốc để chữa nữa rồi, coi như đàn ông đại bại hoại cho dù đàn ông ở toàn thế giới có chết sạch tôi —- Ngô Hiểu Dao đời này kiếp này tôi tuyệt đối cũng đối tốt với người như em tuyệt đối bao giờ thích em! ! ! ! !

      "Quá đáng?" trầm mà dáng vẻ tươi cười tà mị từ từ lên khóe miệng, bàn tay đặt ở vai .

      Giật mình, Ngô Hiểu Dao khẩn trương cũng thở ra ngụm khí lạnh.

      Chỉ thấy, bàn tay nay của Dạ Thiên Ưng từng chút từng chút di chuyển đến cái nơ của bộ đồng phục làm việc . . . . . .

      Con ngươi mở to, trái tim đập‘ thình thịch, thình thịch ‘ ngừng, lời dừng ở giữa cổ họng cho dù làm gì cũng phát ra được.

      Dạ Thiên Ưng nhìn thấy bộ dạng đần độn mà kinh hoảng của vẻ mặt tươi cười, nụ cười ấy có dạng vẻ trầm quỷ dị. . . . . . Hai tay phát . . .

      Ngón tay mảnh khảnh nhàng lôi kéo. . . . . .

      Cái nơ bó sát cổ áo của bộ đồng phục làm cứ như vậy được mở ra.

      Nhưng chưa hết, cái ngón tay mảnh khảnh khéo léo đẩy ra từng cái nút áo của .

      Ngô Hiểu Dao giống như là bị điểm huyệt, chỉ có thể đứng đấy nhìn tất cả mọi việc diễn ra ở trước mắt mình, lại biết nên ngăn cản như thế nào. 10nlk.

      Chờ đợi như thế mà vẫn hề bình phục lại, áo cứ như vậy bị Dạ Thiên Ưng mở ra. . . . . . 14967626

      ". . . . . ."

      Dạ Thiên Ưng quá lớn mật rồi, đây chính là phòng làm việc của bảo vệ trong công ty nha? ?

      dĩ nhiên cũng dám làm việc như vậy đối với ? ? ?

      Tay bé ra sức giãy giụa ý đồ bảo vệ mình tránh bị cởi quần áo, cũng nhớ rằng mình bị trói mà cho dù có làm như thế nào cũng mở ra được.

      Chỉ thoáng, khuôn mặt nhắn của Ngô Hiểu Dao tràn đầy căm phẫn: "... quả thực là biến thái!"

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 87: đêm đau thương ( hai )

      Tay bé ra sức giãy giụa ý đồ bảo vệ mình tránh bị cởi quần áo, cũng nhớ rằng mình bị trói mà cho dù có làm như thế nào cũng mở ra được
      Bàn tay bé nhục nhã với . Chỉ thoáng, khuôn mặt nhắn của Ngô Hiểu Dao tràn đầy tức giận: "... quả thực là bt!"

      Đối với những lời mắng nhiếc của Dạ Thiên Ưng quả có chút hời hợt , khóe miệng cứ như vậy mà càng ngày càng cười tà mị phát ra rất ngông cuồng, nhanh chậm mà hỏi: "Còn gì nữa ?"

      ". . . . . ." quả thực là! Quả thực là hết thuốc chữa rồi ! !

      Đối mặt với bất lực của mình, Ngô Hiểu Dao tình nguyện ôm tia hi vọng cuối cùng cầu cứu người khác: "Cứu mạng. . . . . . Cứu mạng a, cứu mạng a! ! ! ! ! ! !"

      xinh đẹp thùy mị mặt khác cũng có biết đối nhân xử thế, huống chi Ngô Hiểu Dao còn là đáng mà nhiều điểm ngang bướng như mèo con?

      Nàng mở miệng la to, thường ngày dáng vẻ dịu dàng đáng nhưng bây giờ hoàn toàn biến mất.

      "A." Hừ lạnh tiếng, Dạ Thiên Ưng đưa đôi tay ra ôm ở eo của , ôm ngồi ở hai đầu gối của mình: " , bây giờ gọi lớn tiếng, như vậy em càng có thể kích thích hứng thú của tôi."

      Hôm nay Ngô Hiểu Dao tựa như cái gối, đối mặt với thân thể , hai chân banh ra đối mặt với ngồi ở đùi của .

      Đối mặt đôi tay bị trói, trước mắt đối mặt tư thế này, càng ngày càng băn khoăn. 14967626

      được! thể tại đây tiếp tục được, nếu . . . . . . Vậy có cơ hội sống rồi !

      Cắn chặt môi dưới, cố gắng nhắc nhở mình phải tỉnh táo, phải tỉnh táo.

      Căn cứ vào đạo lý mà bảo hộ quyền lợi của mình như luật sư tài ba, đầu thoáng qua ý tưởng, sắc mặt biến đổi, giọng điệu tràn đầy uy hiếp: ""Dạ Thiên Ưng, như vậy là cưỡng hiếp có hiểu hay ? ? Là phạm pháp! ! !"

      "Phạm pháp? ? ?" Dạ Thiên Ưng suy nghĩ về dấu chấm hỏi này, bất đắc dĩ nhún hai vai xuống, lạnh nhạt : "Tôi giống như qua hôm nay muốn giết chết em chứ? Em giống như , tôi là lưu manh, là vô lại, là bại hoại nha? Em cảm thấy người bại hoại như tôi sợ luật pháp sao?"

      được chưa hết, tà khí mặt dần dần bị lạnh lùng bao trùm cười châm biếm mà : "Huống chi, nếu như mà tôi cho em biết, tôi đây chính là luật pháp? !"

      Như vậy là có ý gì chứ? ? ?

      Dạ Thiên Ưng tại Trung Quốc rất ngông cuồng, nhưng nơi này là Nhật Bản, tại sao cũng ngông cuồng như vậy? ? nhiều lắm chỉ là giám đốc của bộ phận quan hệ xã hôi ! ! Nhìn ra những lời này vì sao vẻ mặt tràn đầy khí phách cùng tự tin?

      Là mình quá khinh thường ? Hay là quá mức tự phụ? ?

      Trong khi Ngô Hiểu Dao nghi hoặc, ngón tay linh hoạt của Dạ Thiên Ưng di chuyển theo vòng eo mảnh khảnh của , chút xíu trượt vào trong. . . . . .

      Lông mày cau lại, khi ngón tay của chạm được da thịt của vào thời điểm kia, tia khí lạnh trong nháy mắt xâm nhập toàn thân.

      Ngón tay của Dạ Thiên Ưng ở. . . . . . 10nlk.

      Đây là lần thứ hai Ngô Hiểu Dao cảm thấy mất hết ý chí, mà lần đầu tiên cũng là người đàn ông ở trước mắt này mang lại cho cảm giác đó!

      Trong lòng sợ hãi, thân thể căng thẳng, có cảm giác ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút khó khăn.

      Bàn tay mảnh khảnh êm ái xẹt qua mỗi tấc da tấc thịt ở sau lưng . Có cảm giác tê liệt giống như dòng điện theo đầu ngón tay của mà chảy qua thân thể của .

      Thân thể bất giác khẽ run.

      Cảm giác thân thể run rẩy, Dạ Thiên Ưng nhất thời thể hình dung cảm giác thỏa mãn tràn đầy ở trong trái tim của .

      Cái thân thể run rẩy mềm mại này thể nghi ngờ là cái mê hoặc người nhất, làm cho bụng dưới của từ từ dấy dục vọng. . . . . .

      Đột nhiên, ngón tay linh hoạt của Dạ Thiên Ưng dừng lại ở áo lót .

      nhàng như vậy, áo lót vai của liền trượt xuống. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :