1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Bé Ngây Thơ Đừng Hòng Trốn - Dạ Chi Thương Lang (Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 77: Thời khắc căng thẳng

      Nhược điểm lớn nhất của phụ nữ chính là vĩnh viễn bao giờ có đủ sức lực để có thể đối địch lại đàn ông.

      Lăng Thánh Quân dễ dàng kéo vào trong phòng làm việc.

      Cảm giác sợ hãi bóng tối chỉ thoáng bao phủ quanh thân thể Ngô Hiểu Dao, điên cuồng chống cự cũng dần dần biến mất, đứng ở trước mặt Dạ Thiên Ưng có chứa chút hoảng sợ ngừng run rẩy .

      "Mời em vào đây cũng khó khăn như vậy sao!" thanh châm chọc lạnh lẽo phát ra, hai mắt chợt lóe sáng. . . . . .

      bên Lăng Thánh Quân giống như là nhận được mệnh lệnh vô hình, nhanh chóng tới trước cửa phòng khóa trái lại, tung người nhảy cái nằm ngang ở sô pha bên trong phòng làm việc.

      Ách. . . . . .

      Trong lòng cũng hút ngụm khí lạnh, hiểu nổi Lăng Thánh Quân muốn làm gì mà khóa trái cửa lại? ? ?

      Nhưng ở đây, trong phòng này có hai người đàn ông, Dạ Thiên Ưng cũng đối với mà táy máy tay chân chứ? Huống chi nơi này còn là phòng làm việc của quản lý, bọn họ làm bậy ở đây chứ?

      Chỉ sợ đời này Ngô Hiểu Dao đơn thuần cũng biết, có loại ‘ trò chơi ’ gọi là 3p, có cảnh tượng tình gọi là ‘ kích thích ‘.

      Thiên thời địa lợi nhân hòa, chỗ này là phòng làm việc, ở chỗ này hưởng thụ hoan ái, đúng lúc có thể cùng người khác kích thích.

      Trong phòng hai người đàn ông này, người ngồi ở mép ghế sa lon, đôi tay khoanh ở trước ngực, chân khác lại đặt lên cái ghế khác; người nằm ghế sa lon, để lộ nét cười xấu xa, hai người này xúm lại, quả ràng là cặp lưu manh!

      Ban ngày liên tưởng đến dáng vẻ của bọn họ, tao nhã chín chắn chững chạc cao quý, thế mà trời vừa tối lại như biến thành người khác? ?

      Chẳng lẽ bọn họ ‘ biến thân ’? Ban ngày là diện mạo? Buổi tối lại là diện mạo khác? ?

      Ngô Hiểu Dao ơi, Ngô Hiểu Dao, tại cũng phải là lúc giỡn.

      Thân thể run rẩy ngày càng phát ra dữ dội, cúi thấp đầu, dám nhìn bất kỳ người nào, thân thể cũng nhúc nhích, giống như là đinh ở sàn nhà.

      Nhưng vào lúc này, Dạ Thiên Ưng giống như đại gia dùng thanh châm chọc lên tiếng: "Học được cáo trạng? !"

      Đúng! Hành động này của có thể nghi ngờ là được tố cáo, nhưng muốn bị Dạ Thiên Ưng quấy rối thêm nữa, vì vậy mới đưa ra hạ sách này .

      Đứng tại chỗ, vẫn duy trì trầm mặc như cũ, giống như đứa bé làm sai, yên lặng cúi thấp đầu.

      "Làm sao em cho Thánh Quân, tôi ra là đại cã xã hội đen?" Ở bên trong phòng Dạ Thiên Ưng nghe nhất cử nhất động ở bên ngoài nhưng vẫn tò mò về cái vấn đề này.

      hoàn toàn có thể cho Lăng Thánh Quân biết xuất thân từ hắc đạo, như vậy có thể bị đuổi việc phải lớn hơn việc kia sao?

      "Tôi. . . . . . Tôi chỉ là hy vọng có thể dừng việc quấy rối tôi lại, cũng. . . . . . Cũng có tính toán đến việc bị đuổi việc ."

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      CHƯƠNG 78
      Mặc dù Ngô Hiểu dao còn tuổi nhưng cũng rất lương thiện.

      lắm về việc đại ca hắc đạo từng tay che trời có cải tài quy chính hay , những cũng hiểu được tính quan trọng của công việc.

      Trong xã hội nay, công việc đối với người đàn ông mà là cách nuôi sống gia đình qua ngày.

      Nếu ta đảm nhiệm công việc PR, chắc là........

      Cho nên, Ngô Hiểu Dao muốn đem chuyện ồn ào đến nước này, chỉ hy vọng hù dọa "bàn tay quấy rối" này, lấy công ty chèn ép, mong ta đừng quấy rối mình nữa.

      "Tôi..............tôi chỉ hi vọng có thể đừng quấy rối tôi, cũng .....................cũng có ý nghĩ hại bị sa thải". Con chim run rẩy chậm rãi cúi đầu, dáng vẻ có chút hài hước.

      Dạ Thiên Ưng cùng với Lăng Thánh Quân ngồi ghế salon hẹn mà nhìn nhau, vẻ mặt có cùng kiểu kinh ngạc, bên trong con mắt dường như : ", lương thiện, đáng ."

      "Thế nào?" Vốn là khuôn mặt u lại bị nụ cười tà ma che mất, Dạ Thiên Ưng chéo tay trước ngực, cười : "Sợ tôi bị sa thải, em thể nhìn thấy tôi có phải ? Chẳng lẽ..........em coi trọng tôi?"

      Cái gì???

      Mình coi trọng ta sao??

      Mặc dù ta lớn lên đẹp trai, nhưng mình mê trai đến nỗi thích "bàn tay quấy rối".

      Khi ta lời này xong, vẻ mặt sợ hãi của Ngô Hiểu Dao ràng lộ ra nét vui: "Tôi cho biết, - cái ông chú già hèn hạ này, chẳng thà tôi coi trọng heo coi trọng chó cũng coi trọng !!!"

      Điên!

      Điên rồi!!

      Gió thổi, trời đổi màu, Ngô Hiểu Dao lần này là sống bằng chết!!!!

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      CHƯƠNG 79
      khí trong phòng nháy mặt rơi vào quỷ dị.

      "Rốp, rốp" từng tiếng khớp xương tạo ra thanh lanh lảnh, cùng với gân xanh trán Dạ Thiên Ưng nổi lên, thể nghi ngờ gì nữa, thiên sứ bé đáng này sắp bị ác ma chiếm đoạt tất cả.

      "Thánh Quân............" thanh u lạnh lẽo phát ra.

      Chỉ nhìn thấy, Lăng Thánh Quân nằm ghế salon bịt miệng........

      là cười nhạo nha, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy có người gọi Dạ Thiên Ưng là ông chú già hèn hạ.

      Kìm chết vui vẻ, nhanh chóng đè xuống tiếng cười: "Hả? Cái gì?"

      " ra ngoài."

      Chỉ lát, Lăng Thánh Quân mới chú ý tới Dạ Thiên Ưng nổi lên gân xanh, sắc mặt trầm khó coi.

      cũng co rút miệng, đàng hoàng gật đầu cái: "A....... biết rồi.........."

      ràng biết nha đầu này hoàn toàn chọc giận Dạ Thiên Ưng.

      "Khụ" Họ nhe tiếng, cố ý nhìn tới ánh mắt Ngô Hiểu Dao.

      Con ngươi của đơn thuần tràn ngập khó hiểu, mơ mơ hồ hồ trừng mắt nhìn, giống như hỏi: "Thế nào?"

      Lăng Thánh Quân dùng sức trừng mắt ý bảo xin lỗi mau lên.

      Hai ngươi này mơi gặp lần đầu làm sao có tâm linh tương thông, Ngô HIểu Dao ngu ngốc hiểu sai ý , chút kiêng kị đề nghị: " gọi ta ra ngoài làm gì, có chuyện mà người khác thể biết hay sao?"

      TMD!

      ngu ngốc này, còn ngại Dạ Thiên Ưng đủ tức giận hay sao???

      tay Lăng Thánh Quân che trán, chỉ cầu ngàn vạn lần đừng lôi mình xuống nước là tốt rồi.

      Nhắc chân vừa định len lén rời .

      Chỉ nghe sau lưng truyền đến giọng trầm lạnh lùng: "Thánh Quân, cậu đừng , nếu bé cho cậu , chủ động đề nghị 3p cậu cũng ở lại chơi !"

      Đáng chết!

      Lăng Thánh Quân vốn là xem náo nhiệt, nhưng xem ra là cùng nhau lâm vào vũng bùn rồi!!!

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      CHƯƠNG 80
      A, tình thế trước mắt......

      nha đầu biết nặng 'ra sức' chọc giận ác ma kia phát huy tính cách quỷ dữ.

      Cuối cùng, chúa tể trận làm thịt này, ác má từ từ bộc phát tính ma quỷ trong cơ thể!

      "Ông chú già hèn hạ bỉ ổi này, quả là miệng đầy từ ngữ dơ bẩn!" Ngô Hiểu Dao dùng giọng điệu chọc tức mắng Dạ Thiên Ưng.

      Lăng Thánh Quân đứng tại chỗ nghe thấy, bước nhanh tới trước mặt , sắc mặt khẩn trương bịt miệng lại: "Bà à, tôi van cầu , đừng nữa, tôi muốn chết cùng với , tha cho tôi !"

      "Ưm.....Ưm.." thanh ưm phát ra từng đợt, như là Ngô Hiểu Dao kháng nghị lời của mình cho hết đây mà.

      Dạ Thiên Ưng ngồi ghế salon hai trong mắt thoáng phát ra tia lạnh, lạnh lùng : "Thánh Quân, nếu như cậu hi vọng tôi chém đứt tay nhanh chóng đem tay của cậu ra khỏi miệng ấy cho tôi!!!"

      'Ba' dùng sức hạ xuống. Trái tim Lăng Thánh Quân căng thẳng, nhanh chóng rút tay che miệng Ngô Hiểu Dao ra.

      hận nha!

      Khí thế hùng hổ ánh mắt tràn đầy khinh bỉ, ràng Lăng Thánh Quân mới là giám đốc, tại sao lại sợ nhân viên phòng PR? Chẳng lẽ đồ khốn đó là giám đốc của phòng PR? Vậy nhiều lắm họ vẫn là ngang hàng tại sao phải sợ ?!!

      Ngô Hiểu Dao ngu ngốc cho tới giờ vẫn phát thân phận của Dạ Thiên Ưng, còn mực tin ta là 'con vịt' giám đốc phòng PR!

      Nâng cánh tay và vén tay áo lên, hôm nay liều mạng! A, bị chèn ép bao lâu nay, dù sao tại là ở Nhật Bản, mới liều mạng buông thả tất cả hung dữ bên trong suốt hai năm qua!!!

      "Cái ông chú già hèn hạ này, bị nghiện ức hiếp trẻ đúng ?"

      " có thể bt như vậy , dựa vào chẳng lẽ tìm được bạn đàng hoàng hay sao?? Làm gì mà ở trong thang máy chiếm tiện nghi của người ta, như vậy mới thấy thoải mái sao?"

      "Chiếm tiện nghi của còn chưa đủ lại còn chiếm hết loạt, cảm thấy hành động như vậy rất xấu hổ hay sao??!!"

      " cảm thấy mình làm vậy rất ghê tởm sao?"

      Ngô Hiểu Dao hăng hái mắng, Lăng Thánh Quân cùng với Dạ Thiên Ưng ở bên nghe, nhưng càng ngày càng có gì đó đúng nha.....

      "Đợi chút!" Lăng Thánh Quân cắt đứt lời , ánh mắt nghi ngờ quét qua Dạ Thiên Ưng: "Thiên Ưng, thường ở trong thang máy khi dễ này à???"

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 81: Cơ hội biến mất

      Câu nghi vấn này phát ra, con ngươi thâm thúy của Dạ Thiên Ưng chợt lóe sáng, ánh sáng sắc bén nhìn thẳng vao Ngô Hiểu Dao ở cách đó xa, lạnh lùng : "Đồng nghiệp của cho biết, tôi thường ở trong thang máy quấy rối phụ nữ có đúng hay ? !"

      Hiểu lực lượng của rất mạnh, tâm sáng như gương, vừa nghĩ, cũng biết là ai ở trong này ‘ động tay động chân ’.

      " bớt can thiệp vào , nhìn cái người đức hạnh kia tôi biết ngay là cái loại người ăn tủy trong xương mới biết liếm xương nó cũng ngon như ăn tủy! !" Ngô Hiểu Dao biết nay bị đẩy tới đường cho dù có ‘ điên cuồng ’, nhưng cũng biết mình thể phản bội Trương Mẫn.

      Bên cạnh Lăng Thánh Quân vốn là vẫn còn khẩn trương bên trong đáy mắt tích tụ dòng nước, bỗng buông lỏng cười cười: "Sao lúc trước cho tôi biết, là kẻ tái phạm a."

      "Lúc trước tôi cho biết, vì muốn bị mất hết thể diện!"

      Ôi. . . . . .

      Ngô Hiểu Dao vừa mới ra câu này, Lăng Thánh Quân vui vẻ. . . . . .

      Ánh mắt liếc về phía ghế sa lon nhìn khuôn mặt trầm kia của Dạ Thiên Ưng, đoán chừng tâm tình tại của cũng nên tốt chút được rồi chứ?

      "Ơ, hình như tôi phát em đối với tôi đúng là phải tốt bình thường đâu, có phải hay . . . . . .?"

      Quả nhiên!

      Dạ Thiên Ưng có thể đùa, liền chứng minh tâm tình của xác thực trở nên khá hơn ít, nhưng ngờ. . . . . .

      " câm mồm!" Ngô Hiểu Dao ngắt lời của , tiếp đến lại hung dữ thêm vào câu: "Tôi tại hết sức hối hận khi đem tội ác của cho mọi người biết!"

      biết ràng lời của mình bây giờ là khiêu khích Dạ Thiên Ưng!

      Chỉ là, thôi!

      Dù sao cũng đến nước này rồi, cũng cách nào kiểm soát được bản thân mình, dù sao cũng đều là chết, bằng chết trong sảng khoái! ! !

      Dạ Thiên Ưng ngồi ở ghế sa lon giơ ngón tay út ra: "Em, quả thực là người có thuốc để chữa nữa rồi, em càng ngày càng hư hỏng , coi đàn ông toàn thế giới đều chết sạch, tôi —- Ngô Hiểu Dao đời này kiếp này tôi tuyệt đối đối tốt với em, tuyệt đối bao giờ thích em! ! ! ! !"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :