1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Bé Ngây Thơ Đừng Hòng Trốn - Dạ Chi Thương Lang (Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      CHƯƠNG 72


      Ách, nhìn nụ cười của Lăng Thánh Quân, cảm thấy người đàn ông này hình như cũng lớn tuổi lắm. Hình như.... ngoài 20 sao?

      "Giám đốc Lăng, ta nhiều chuyện hỏi câu riêng tư là bao nhiêu tuổi rồi?

      Chân mày nhíu cái, hằng ngày, Lăng Thánh Quân ghét nhất người khác hỏi tuổi mình, giờ, chỉ đành lúng túng : "18."

      Trong chốc lát, trận choáng váng ập vào đầu .

      Má ơi, vậy mà tìm người con trai 18 tuổi làm giám đốc?

      Có điều là, mình cũng mới 18 tuổi, tuổi càng suy nghĩ càng it, giống với Dạ Thiên Ưng kia, tâm địa gian trá!

      "Thế nào? Xem thường tôi tuổi đúng ? cũng phải cũng 18 tuổi hay sao?!!"

      Lăng Thánh Quân nhịn được cắt dứt suy nghĩ của , nhanh chóng lắc đầu cái: ", tôi phải có ý đó, chỉ là..." Thoáng ngạc nhiên, chợt nhớ ra cái gì đó: "...làm sao biết tôi cũng 18 tuổi?"

      "Ách........" Nếu như điều tra tư liệu trước, nhất định bị nghi ngờ. Cuống cuồng chỉ đành phải thuận miệng qua loa: "Xem dáng người là có thể đoán ra."

      "Vậy sao........." Ngô Hiểu Dao ơi là Ngô Hiểu Dao, mày đúng là 18 tuổi, cũng đến nỗi ngu ngốc đến trình độ này hay sao? Như thế nào lại bị người cùng tuổi lừa gạt.

      do dự cười cười, thản nhiên : "Chúng ta bằng nhau, tôi còn gọi là giám đốc Lăng sao."

      "Cứ tùy thích, tên gì cũng được."

      Xoay người, Lăng Thánh Quân ngồi xuống ghế, nghiêm túc hỏi tới có ý gì: " tới tìm tôi có chuyện gì sao?"

      Ngô Hiểu Dao mới nãy còn đề phòng trong lòng nhưng giờ phút này liền buông lỏng, trong lòng có cảm giác thân thiết an toàn: "Giám đốc Lăng, ra tôi tới tìm để tố cáo!"

      "Tố cáo?" Lăng Thánh Quân vui vẻ ra mặt, đoán chừng tố cáo ai khác chính là Dạ Thiên Ưng trong phòng kia: "Tố cáo người nào vậy?"

      "Chính là.........chính là Dạ Thiên Ưng đó!"

      Quả nhiên!

      Kìm chế cảm xúc sục sôi trong lòng, Lăng Thánh Quân giả vờ như đắn đo chốc lát: "Nhưng tại sao lại tố cáo ?" đến đây, ánh mắt sắc bén của ta quên liếc về phía phòng Dạ Thiên Ưng.

      "Bởi vì......... bởi vì........" Lúng túng nhíu mày cái, ấp a ấp úng hé miệng : "Mới nãy...... ta ở trong thang máy....."

      "Như thế nào? Như thế nào?" Lộ đuôi hồ ly ra ngoài, hai tròng mắt Lăng Thánh Quân tràn đầy ánh lửa, nóng lòng muốn biết mọi chuyện trong thang máy.

      " ta......... ta mới hôn tôi trong thang máy, hơn nữa còn hăm dọa tôi, muốn tôi hôn ta phải có cảm giác, nếu bỏ qua cho tôi!"

      "Phanh" tiếng, theo lời của rớt xuống, chỉ nghe trong phòng truyền đến thanh hài hòa.................

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 73



      'Chuyện tốt' khó tránh bị chặn đường, Lăng Thánh Quân vội vàng phân tán chú ý của : "Việc này, cứ tiếp tục."

      Nhanh chóng khôi phục lại chú ý, khuôn mặt nhắn của đỏ bừng ràng là có chút xấu hổ.

      ra, hoàn toàn có ý định chuyện đó với người lạ, nhưng dù sao trước mắt Lăng Thánh Quân hiểu biết cho nên yên tâm ra toàn bộ cho .

      Ai ngờ, thấy lâu lên tiếng, Lăng Thánh Quân càng nảy sinh lo lắng: " tiếp, tiếp , sao đó như thế nào?!!"

      Lăng Thánh Quân cao quý đây sao?

      nghe hết việc đều tỏ ra bộ dạng tức giận như người khác hay sao?

      Vì sao Lăng Thánh Quân lại có phản ứng như thế này?? Giống như rất mong chờ phần sau củacâu chuyện.

      Nhíu lông mày, lắc lắc đầu hiểu vì sao: " có phần sau."

      "Tôi khinh, tới đây là kết thúc rồi?" ra là nhận lấy nụ hôn ngay trong thang máy mà thôi, việc này mà cũng đáng để mình tắt hệ thống theo dõi! Cả người Lăng Thánh Quân trở nên vô cùng mất mát.

      Đúng lúc này...

      " phải đâu!" Ngô Hiểu Dao hoảng sợ kêu lớn tiếng, tiếng kêu này hoàn toàn thu hút hứng thú của Lăng Thánh Quân, lại vội vàng tràn ngập mong chờ lắng nghe lần nữa.

      "Giám đốc Lăng, nhất định phải cảnh cáo Dạ Thiên Ưng đó, ta đừng "quấy rối tình dục" tôi nữa!!"

      Những người con khác đều ước được hôn môi Dạ Thiên Ưng. Bây giờ, ấy lại Dạ Thiên Ưng "quấy rối tình dục"? Ôi, người con khác nghe thấy chắc ghen tị đến điên rồi.

      Chẳng qua là...

      Khó trách bé này có khá năng hấp dẫn ánh mắt của Dạ Thiên Ưng, có lẽ do ấy giống người thường, hẳn là bộ dáng ngu ngốc đáng ?!

      Nếu bé này phải là dự tính của Dạ Thiên Ưng, có thể đem lòng dạ giao cho ấy.

      Quét mắt vào kính thủy tinh phòng trong, Lăng Thánh Quân chắc chắn trăm phần trăm, toàn bộ những gì mình và Ngô Hiểu Dao đều truyền vào trong tai Dạ Thiên Ưng.

      ....

      Trong khi Ngô Hiểu Dao hết sức mong chờ Lăng Thánh Quân phân xử cho mình, cửa phòng giám đốc mở ra.

      Chỉ thấy sắc mặt Dạ Thiên Ưng vô cùng u ám, thân hình hơi hơi dựa vào khung cửa, hai tay đan xen nhau khoanh trước ngực, lạnh lùng : " tôi sao?"

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 74: Cẩu nam cẩu nữ

      thanh trầm thấp lạnh lẽo này phát ra, thân thể Ngô Hiểu Dao khỏi giật mình, trái tim càng giống như động cơ motor ‘ bùm, bùm ’ hăng hái nhảy nhót ngừng.

      Cái đầu của khác gì máy móc từ từ, từ từ quay đầu lại, "Ách. . . . . ." Chỉ thoáng cũng hút phải ngụm khí lạnh, cái liền thấy được Dạ Thiên Ưng dựa lưng vào khung cửa.

      Thế nào. . . . . . Thế nào. . . . . . Tại sao có thể như vậy? ? ?

      Sợ hãi, Ngô Hiểu Dao theo bản năng bắt được cánh tay Lăng Thánh Quân, toàn thân run run đứng lên được.

      Thấy vậy, Lăng Thánh Quân ra với bộ dạng hùng cứu mỹ nhân, đứng lên, dùng sức lôi kéo, đem cả người Ngô Hiểu Dao núp ở phía sau lưng mình.

      "Lăng. . . . . . Lăng quản lý. . . . . ." Cảm giác an toàn, đúng vậy, động tác này của Lăng Thánh Quân cho cảm giác an toàn, thân thể nhắn núp ở sau tấm lưng to lớn của ngừng run rẩy, thanh khàn khàn lẩm nhẩm giống như con mèo ‘ lẩm bẩm ‘ gọi: "Van cầu , van cầu , cứu cứu tôi! Cứu cứu tôi à. . . . . ."

      U buồn là đứng ở sau lưng Lăng Thánh Quân, cho nên giờ phút này thấy được khuôn mặt kia của cười xấu xa, bộ mặt nghiêm trang kéo căng cổ họng, nghiêm trang đứng đối diện ở khung cửa trước Dạ Thiên Ưng rống to: " cũng là người 26 tuổi rồi, thế nhưng đối với mới 18 tuổi lại xuống tay? quả thực là cầm thú a! ! !"

      Chỉ thoáng, con ngươi sợ hãi của Hiểu Dao bao trùm cảm giác biết ơn. . . . . .

      rốt cuộc tìm được người có thể biểu dương chính nghĩa.

      rốt cuộc tìm được người sợ Dạ Thiên Ưng.

      Mặc dù người đàn ông này còn , lại kiên cường chính trực, thể nghi ngờ, đáng giá dựa vào, đáng tin cậy.

      Ngô Hiểu Dao hề sợ nữa, lý do là làm gì có lỗi, bởi vì cử chỉ chính nghĩa của Lăng Thánh Quân, đem nghị lực trong lòng ra cổ vũ.

      Núp ở phía sau thân thể run rẩy chậm rãi thò đầu ra, đôi mắt to long lanh của gắt gao nhìn chằm chằm Dạ Thiên Ưng, liền theo thanh Lăng Thánh Quân rống lên câu: "Đúng! là cầm thú! ! !"

      Hai mắt tối sầm lại, gương mặt tuấn tú của Dạ Thiên Ưng càng phát ra. . . . . . Càng phát trầm!

      Bây giờ cái người phụ nữ này muốn chết nên cùng nam nhân khác cùng nhau chửi mình? !

      Bây giờ cái người phụ nữ này muốn chết nên núp ở sau lưng người đàn ông khác gần gũi? ?

      Đập vào trong mắt của phải là hình ảnh Ngô Hiểu Dao sợ hãi núp ở sau lưng Lăng Thánh Quân, mà là đôi gian phu dâm phụ vụng trộm bị chồng bắt gặp tại trận!

      Người phụ nữ đáng chết! Người phụ nữ đáng chết! !

      Im lặng lên tiếng, Dạ Thiên Ưng bình tĩnh chờ đợi bọn họ tiếp tục ‘ giở trò ’.

      Suy đoán được, đúng như mong muốn, Lăng Thánh Quân lần nữa ‘ hát ’ ra ngoài: " gái18 tuổi là bông hoa quý, liền nhẫn tâm ra tay? ?"

      "Đúng! , tôi mới 18 tuổi, cũng xuống tay được? ? ? ! !"Ngô Hiểu Dao bị hành động Lăng Thánh Quân làm cảm động, quyết tâm để Lăng Thánh Quân mình chiến đấu, cũng muốn giúp thêm sức lực ‘ lăng nhục đến cùng ’ Dạ Thiên Ưng! ! !
      Lăng Thánh Quân càng mắng xem hăng say, Ngô Hiểu Dao cũng lên tiếng phụ họa càng ngày càng mật thiết.

      Hai người giống như đôi vợ chồng, xướng họa răng dạy người đàn ông đứng chỗ xa kia ‘ đỉnh đầu đầy mây đen ’ sắp bộc phát thành bão táp!

      " bằng cầm thú!"

      "Đúng, quả bằng cầm thú."

      " cút !"

      "Đúng, cút !"

      Ngô Hiểu Dao rất giống với con vẹt, bất luận Lăng Thánh Quân gì, đều thêm cái chữ ‘ đúng ’, rồi lặp lại lần.

      Đột nhiên, ánh mắt Lăng Thánh Quân dừng lại chuyển qua, ánh mắt quét đến bên cạnh Ngô Hiểu Dao, khóe miệng đột nhiên nâng lên nụ cười xấu xa: "Cậu nên đem ấy đưa cho tôi mới đúng chứ!"

      "Đúng! nên đem tôi. . . Cho. . . . . . . . . Mới. . . . . ."

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 75: Bị phản bội

      "Cậu nên đem ấy giữ lại cho tôi mới đúng chứ!"

      "Đúng! nên giữ tôi. . . Cho. . . . . . . . . Mới. . . . . ."

      Ah ——-

      Chỗ nào đó có vấn đề? ?

      Cái này Lăng quản lý tại sao đột nhiên lại như vậy?

      Ngô Hiểu Dao mới vừa còn bộ dạng ‘ tiểu nhân đắc chí ’, trong nháy mắt lại trở thành gương mặt nghi ngờ.

      cũng là người 26 tuổi rồi, thế nhưng có thể đối với mới 18 tuổi ra tay? ’

      Lăng quản lý làm sao biết 26 tuổi? ? ?

      Loạn rồi ! Loạn rồi ! Đầu nhất thời rối loạn vo lại thành mớ hỗn độn, tỉ mỉ nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên bên trong thang máy, rất ràng Lăng quản lý cùng Dạ Thiên Ưng có mối quan hệ tầm thường, làm sao mà chưa quen biết được? ? ?

      Thân thể từng tấc, từng tấc cách xa Lăng Thánh Quân, nhìn Dạ Thiên Ưng đứng ở cửa bị mây đen bao phủ, lại nhìn chút. . . . . .

      Gương mặt tuấn tú của Lăng Thánh Quân ra nét cười xấu xa!

      Xong đời! ! ! ! !

      Chính mình lần có thể coi như là mới từ ổ sói chạy , liền tự chui đầu vào lưới tiến vào trong huyệt hổ! !

      Nhìn cái ý tứ này, hai người bọn họ. . . . . . Có lẽ là phe? ? ? ?

      "Khụ." Đột nhiên, vẫn giữ yên lặng Dạ Thiên Ưng chuyển động hai chân, tay nâng lên móc móc lỗ tai, nhanh chậm dứt khoát, lạnh lùng : "Hai người các ngươi mắng chưa sảng khoái hay sao? Hả?"

      Thấy Ngô Hiểu Dao lên tiếng, trầm cười tiếng: " lời nào à?"

      "Rất tốt!" Nhún hai vai xuống, chậm rãi xoay người: "Vậy bây giờ đến phiên tôi ‘ ra sân ’ sao? !" Ánh mắt quét lên nét cười xấu hướng đến Lăng Thánh Quân: "Thánh Quân, chuyện về sau cậu biết nên làm sao rồi phải ?"

      "Dĩ nhiên!" Lăng Thánh Quân giơ tay ngón tay lên ra hiệu ok liền bày ra bộ dạng như tính trước.

      Ngay sau đó, Dạ Thiên Ưng cất bước tiến vào bên trong phòng làm việc, đặt mông ngồi ở ghế sa lon, Bình tĩnh chờ đợi lúc trước là cảnh cây ngay sợ chết đứng như bây giờ là diễn ra cảnh ‘ gian phu ’ bán ' dâm phụ ’!

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 76: Ổ sói hang hùm

      ‘ Thánh Quân, chuyện về sau cậu biết nên phải làm sao rồi phải ? ’

      ‘ Dĩ nhiên! ’

      Xong rồi, xong đời, hai người bọn họ phe, hơn nữa cái tên đó Lăng Thánh Quân còn rất nghe lời Dạ Thiên Ưng! ! !

      Thân thể mới vừa bình phục thân thể lần nữa run rẩy, đôi mắt long lanh mở to nhìn chằm chằm bước chân của Lăng Thánh Quân hướng về phía mình: ". . . . . . . . . . . . Đừng tới đây."

      "Người đẹp, em đừng sợ chứ." Mặt cười xấu xa giống như ma quỷ, tiến lên bước, nhanh chóng bắt được cánh tay mảnh khảnh của : "Em đừng quên, tôi với em mới vừa cùng chiến tuyến , yên tâm ! Tôi thay em ‘ làm chủ ’ , đến đây !" xong, dùng lực đem Ngô Hiểu Dao hướng về phía phòng làm việc kéo .

      "Van cầu , quản lý Lăng, thả tôi , chúng ta chênh lệch cũng lớn lắm, cho nên nên biết, tôi còn , có đôi khi biết cách chuyện." Tay gắt gao ôm lấy chân bàn làm việc, chịu di chuyển nửa bước.

      ràng biết, tuyệt đối thể tiến vào cánh cửa kia, chỉ sợ hôm nay nếu tiến vào rồi còn đường sống mà ra khỏi đó.

      thể thừa nhận, Ngô Hiểu Dao càng như vậy, càng như vậy người đàn ông kia càng muốn tiếp tục khi dễ , đem khi dễ cho đến khóc ở bên trong lòng của .


      " kéo nữa sao..., người đẹp, Thiên Ưng làm tổn thương em." Lăng Thánh Quân vừa dỗ lại vừa thuyết phục , đôi tay dùng sức lôi kéo, Ngô Hiểu Dao gắt gao bám chặt cái bàn cũng kéo ra xa đến mấy mét.

      "Tôi hiểu , như vậy? Nếu như ? Nếu như nguyện ý giúp tôi, có thể cho tôi biết, cần gì phải cho tôi hi vọng còn gọi là thất vọng? ?

      "Cái người này là nối giáo cho giặc, nối giáo cho giặc! ! !"

      là u oán con ngươi lay động nổi từng trận gợn sóng. Đúng vậy Lăng Thánh Quân cho hy vọng cuối cùng, cũng có chuyện dựa vào thời khắc kia, còn đem hi vọng sống cuối cùng của tước đoạt .

      Thân là con trai 18 tuổi, hoặc là đàn ông, nhìn thấy Ngô Hiểu Dao oán trách, biết nên giải thích như thế nào. . . . . .

      Dù sao cùng Dạ Thiên Ưng chung sống nhiều năm như vậy, Lăng Thánh Quân rất hiểu Dạ Thiên Ưng, trừ phi phụ nữ chủ động đưa tới cửa, nếu cũng chủ động muốn bất kỳ người phụ nữ.

      khi chủ động muốn, như vậy là. . . . . .

      "Tin tưởng tôi, có việc gì." Lăng Thánh Quân trước đây chưa từng biểu lộ vẻ mặt nghiêm túc.

      ở thời điểm Ngô Hiểu Dao thoáng sững sờ: "A —" dùng lực kéo, cứng rắn kéo vào ‘ địa ngục ’ bên trong. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :