1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại] Thê tử bên gối của Tà Vương - Lưu Tố Tố (0/123c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 20: Đánh cược mạng sống

      Edit: Phong Nguyệt

      "Các ngươi sống rất tốt hay sao, tại sao lại vu oan Bổn cung là kẻ chủ mưu? Chứng cớ, chứng cớ đâu?" Đại công chúa trợn mắt lớn, đó là hận muốn ăn tươi nuốt sống Nam Cung Tự, liều chết thừa nhận những người áo đen kia là nàng phái ám sát Nam Cung Tự.

      Hiên Viên Dật bưng nước trà lên từ tay nha hoàn đưa tới, giấu tầm mắt, mở nắp trà ra hương thơm nhàng từ lá trà phất bay ra, bình tĩnh : "Đại công chúa ngay cả lệnh bài của mình mà nhận ra sao?" xong, Hổ Phách hiểu ý, từ hông áo lấy ra kim bài ra ở trước mắt Đại công chúa.

      Lúc đầu Đại công chúa chột dạ(làm sai sợ người khác biết), thấy tay của Hổ Phách cầm lệnh bài của nàng, bỗng nhiên cảm thấy da đầu căng thẳng, mặt đột nhiên trắng bệch, phế vật! đám phế vật, nàng tốn khác số bạc lớn thuê cao thủ võ lâm, vậy mà hai ba lần liền bị người khác hạ thủ hết, còn bị bọn nắm được cái đuôi. Nếu đắc tội người khác cũng may, nhưng nàng ngàn vạn lần nên đắc tội Tà U Vương, dù là Hoàng thượng ra mặt cầu xin, cũng chưa chắc có thể bảo vệ tính mạng của nàng, nghĩ tới đây, Đại công chúa trong lòng lo lắng, ý niệm vụt sáng, nhắm mắt : "Đây là vu khống, nhất định là có người muốn hãm hại Bổn cung."ddđan lê quý đôn

      Khóe miệng của Nam Cung Tự lên nụ cười lạnh, đáy mắt đều là giễu cợt, lười biếng tựa đầu gối của Tà U Vương, môi đỏ mọng khẽ nhúc nhích: "Ta gặp qua người biết xấu hổ, nhưng lại chưa từng thấy qua người nào có da mặt dày như thế." Nàng ta láo mặt đỏ tim đập, kỹ thuật diễn là khó tin.

      "Ngươi. . . . . ." mặt Đại công chúa đột nhiên nóng lên, tức giận đến toàn thân phát run, ánh mắt chứa đầy tức giận.

      Mộ Thiên Vấn dẫn vị công công vào, ôm quyền : "Khởi bẩm Vương Gia, Hoàng thượng hạ chỉ muốn ngài lập tức cùng Vương phi vào cung."

      Ngón tay thon dài của Hiên Viên Dật vuốt mái tóc trước ngực của Nam Cung Tự, mí mắt nâng lên nhìn vị công công đứng sau lưng Mộ Thiên Vấn, lạnh nhạt : " gặp!"

      Trong mắt Đại công chúa ra nhiều điểm sáng, nàng biết Phụ hoàng trơ mắt nhìn nàng tìm chết, trừng mắt nhìn về phía Nam Cung Tự, ngạo mạn : "Thế nào, sợ? dám vào cung cùng Bổn cung đối chất? Bổn cung còn tưởng rằng Tà U Vương sợ trời sợ đất, hừ, cũng chẳng qua như thế."

      Nam Cung Tự biết nên khóc hay cười, cười nhạo tiếng: "Vương Gia, thế nhưng Hoàng thượng hạ chỉ, nếu gặp chỉ sợ người bên ngoài xấu về Vương gia !"

      Gương mặt tuấn mỹ của Tà U Vương ở trước mặt nàng ra nụ cười mê người, cỗ dữ tợn từ đôi mắt bắn tới, "Được, liền theo ý tứ của
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 21: Gỡ tiền đánh cược

      Edit: Phong Nguyệt


      Miệng Đại công chúa nhếch lên nụ cười đắc ý, từ nàng theo sư phụ Miêu Cương học tập tài bắn cung, bây giờ tài bắn cung của nàng ở Đường Quốc là số số hai, nàng dám xưng thứ hai, người nào dám xưng thứ nhất.

      Theo nàng biết, từ Nam Cung Ngọc( Nam Cung Tự) được nuôi dưỡng ở trong khuê phòng là tiểu thư khuê các, nếu so cầm kỳ thư họa nàng đương nhiên bằng nàng ta, nhưng so tài bắn cung, nàng ngược lại thắng trong tầm tay! Vì để cho Nam Cung Ngọc( Nam Cung Tự) làm trò cười trước mặt mọi người, Đại công chúa ra quyết định mời các vị công chúa và hoàng tử cùng nhau thưởng thức trận bắn cung sống chết này

      Bên trong bãi tập bắn của Hoàng gia, Văn Võ Bá Quan cùng hoàng thân quốc thích đến xem ngừng tăng lên, bãi tập bắn luôn luôn lạnh tanh nhất thời náo nhiệt sôi trào.

      Quy tắc tranh tài do Hoàng thượng quy định, cành Dương Liễu treo cái hoàng bào, đỉnh đóng đồng tiền to bằng cát bát, mũi tên thứ nhất phải bắn trúng hoàng bào treo cành cây liễu, mũi tên thứ hai bắn đứt dây đỏ hoàng bào, ở thời điểm hoàng bào rơi xuống đất, liền bắn mũi tên thứ ba bắn vào tâm lỗ đồng tiền.

      Ặc, quy tắc tranh tài tuy là từ trong miệng Hoàng thượng ra, nhưng cái chủ ý này cũng là do Nhị hoàng tử Đường Uyên Tự ra đề.

      Nam Cung Tự phải người ngu, cao như vậy dù tài bắn cung có cao hơn nữa cũng có cách nào bắn trúng, làm như vậy muốn nàng biết khó mà lui, thầm sắp xếp mọi chuyện, làm người hòa giải, đáng tiếc, nàng cố tình đồng ý cách của , mạng của Đại công chúa nàng chắc chắn phải có được!

      Các vị Hoàng tử, Công chúa ngồi ở trong lều cỏ, ăn điểm tâm, cắn hạt dưa, trận đánh cuộc vô luận là phương nào thắng, đối với bọn họ mà cũng chỉ là cuộc biểu diễn ngẫu hứng mà thôi, dĩ nhiên! Phần lớn người ước gì Đại công chúa thua tay Nam Cung Tự, ai bảo Đại công chúa bình thường làm nhiều chuyện thất đức như vậy?

      "Nhị Hoàng Huynh, ngươi đánh cuộc người nào thắng?" Bát hoàng tử Đường Uyên Lân cầm tay ly ngọc vuốt vuốt, ánh mắt chút để ý nhìn về phía nữ tử che mặt khéo léo ngồi ở bên cạnh Tà U Vương, ra linh hoạt, da trắng noãn, tệ!

      Đường Uyên Tự chú ý tới ánh mắt bất nhã của Bát hoàng tử, "Khụ!" ràng đằng hắng giọng : " Tất cả đặt cược năm trăm lượng."

      Bát hoàng tử nhếch mày, quả nhiên là Nhị ca, hai người tất cả đặt cược năm trăm lượng, cách khác mặc kệ phương nào thắng, bạc ra bên ngoài, chỉ biết nhét vào trong túi áo bọn họ. Nhưng mọi người đều biết Nam Cung nhị tiểu thư chưa học qua tài bắn cung bao giờ, đặt cược ở người nàng. . . . . . đáng tin cậy. hướng về phía công công đưa túi bạc: "Bản hoàng tử đánh cuộc người Đại công chúa."

      Lời này nặng rơi vào tai của Nam Cung Tự, nàng hé miệng mà cười khẽ, những thú vui cuộc sống thường ngày của hoàng thân quốc thích chính là đặt cược đánh bạc, bọn họ chỉ biết là Nam Cung Ngọc hiểu được bắn cung, nhưng bọn hồn nhiên biết người mang danh hiệu Tà Vương phi tài bắn cung của nàng cũng phải là dạng xoàn, bọn họ lần trước đánh cuộc nàng chịu được ba ngày, kì này lại đặt cược tất cả lên người Đại công chúa, rất tốt! Lão nương để cho các ngươi từ Phú Nhị Đại thua đến nghèo rớt mồng tơi.

      Ánh mắt của Nam Cung Tự long lanh như nước chớp chớp nhìn , "Vương Gia, người đánh cuộc bao nhiêu tiền?"

      Hiên Viên Dật ngẩn người, ánh mắt nhu tình chầm chậm hướng về phía Nam Cung Tự, hé miệng cười : "Ái phi, chuyện đặt cược tiền bạc làm mất tình cảm? Ở trong mắt Bổn vương, ái phi là người thắng rồi."

      Lời này nghe làm sao kỳ cục như vậy?ddđàn lê quý đôn

      Ngón tay thon dài của Nam Cung Tự ở bờ môi mỏng khơi gợi vẽ vòng tròn, "Vương Gia, nghe trại lính cần bạc gấp, nếu như người tin tưởng thần thiếp..., liền đánh cược toàn bộ gia sản vương phủ vì thần thiếp, như thế nào?" Nếu để cho người khác chiếm được tiện nghi, chẳng thà
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 22: Phản bội Bổn cung, hậu quả rất nghiêm trọng

      Edit: Phong Nguyệt


      Nam Cung Tự để mũi tên trong tay xuống, lạnh nhạt xoay người vào trong lều, lông mày nhăn , tầm mắt rơi vào sắc mặt xám trắng của Đại công chúa, đáy mắt thoáng qua tia độc ác, ý cười khóe môi sâu hơn mấy phần, toàn thân tỏa ra sát khí lẫm liệt ngay ánh mắt: vì ai đời ngông cuồng.

      Đại công chúa, muốn ta chết? Ha ha, vậy ta đưa ngươi lên đường trước.

      Đường Uyên Tự nhìn ánh mắt của Nam Cung Tự, trừ dám tin bên ngoài biểu gì hết, vẻ mặt ý vị ràng, "Nàng thắng!"

      "Nàng vốn biết bắn cung, làm sao hôm nay lợi hại như vậy, nhất định là có người bên trong động tay động chân, Bổn cung phục!" Đại công chúa thế nào cũng tin Nam Cung Ngọc 【 Nam Cung Tự 】 bắn được cung tên, nghĩ thầm nhất định là nàng giở trò gì.

      Nam Cung Tự giận mà cười, nụ cười mê người, vẫn khỏi làm Đại công chúa bỡ ngỡ, nghĩ ăn vạ đúng ! có việc gì, ánh mắt của mọi người đều nhìn thấy mọi chuyện, "dđànlêquýđônĐại công chúa những lời này làm cho nhiều người tức giận đấy, mọi người ở đây đều nhìn hết tất cả quá trình, chẳng lẽ bọn họ nhìn lầm? Giấy trắng mực đen giấy viết rất ràng, người thua mặc cho đối phương xử trí, hơn nữa Hoàng thượng cùng nhiều người ở đây làm chứng, chẳng lẽ Đại công chúa muốn kháng cự hay sao?"

      Nàng xong những câu có lý, mọi người hẹn mà cùng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

      Nam Cung Tự từng bước từng bước ép sát Đại công chúa, nhìn mỗi bước đều rất nhàng, như muốn giẫm lên trái tim của Đại công chúa, đè ép nhịp tim, trái tim của nàng ta giống như có ai bóp chặt, thở nổi.

      "Ngươi. . . . . . Ngươi muốn làm gì. . . . . ."

      Ánh mắt trong suốt lên nụ cười nồng đậm, ánh mắt như thanh đao như muốn xuyên qua đáy lòng công chúa, để cho nàng bỡ ngỡ, khỏi lui về phía sau.

      Nam Cung Tự dừng lại bước chân, lười biếng ngồi ở ghế bên cạnh Tà U Vương, hướng về phía Mộ Thiên Vấn nhạt giọng : "Cho ta mượn tay giết nàng, Bổn cung sợ bẩn tay." xong nhìn về phía Hiên Viên Dật, mỉm cười cười yếu ớt : " Vương Gia, chúng ta thôi!"

      Trong mắt Hiên Viên Dật mang theo ý cười, môi mỏng lạnh nhạt : "Được!"

      Khi hai người xoay người hướng bên ngoài lều ra sau lưng truyền đến tiếng thét chói tai thê thảm của Đại công chúa, nhất thời máu đỏ tươi văng khắp nơi, máu phun ra làm cho các vị Hoàng tử và Công chúa hai bên đều hoang mang lo sợ, sắc mặt của vị

      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 23: Hiên Viên Dật sử dụng nam nhân kế

      Edit: Phong Nguyệt

      Nam Cung Tự theo sau Mộ Thiên Vấn hướng Nguyệt Các tới, trong tay Như Nguyệt xách bọc màu trắng chứa đầu của Lục Nhã, hành lang lưu lại vết máu dài quỷ dị, gã sai vặt, nha hoàn ngang qua nhìn thấy sợ hãi lùi về phía sau ba bước, sắc mặt tái nhợt.

      Mộ Thiên Vấn đột nhiên dừng lại bước chân, tầm mắt nhìn vào tay của Như Nguyệt xách cái bọc giọt máu, phía sau cái hành lang dài có vẻ vô cùng u, cả người nhịn được run lập cập, do dự : "Vương phi, làm như vậy có chút ổn?" Vương Gia mời Vương phi qua dùng bữa, nàng lại mang đầu người theo . . . . . . diễnđànlêquýđôn

      "Rất ổn!" Nam Cung Tự xem thường , trong tay ôm tiểu hồ ly ngủ, bộ dáng nhàng tới Nguyệt Các.

      Bên trong phòng bốn bề màn cửa cao cuồn cuộn xoắn lên, lư hương khói hương tràn ra như sương mù, mỏng như cánh màn lay động, Hiên Viên Dật lười biếng nghiêng người dựa vào giường La Hán, người mặc trường bào màu tím, cổ áo khẽ mở rộng, lộ ra làn da trắng nõn cùng lồng mgực cường tráng, hô hấp chậm rãi phập phòng. Ánh mắt màu hổ phách lên chút nhu hòa ánh sáng lộng lẫy, cánh tay trắng nõn thon dài cầm ly ngọc, đôi môi lạnh lẽo hấp dẫn khẽ nhấp ngụm rượu, vẻ mặt dị thường mê ly nghiệt.

      Cả người Nam Cung Tự liền sững sờ, người nam nhân trước mắt này mọi động tác đều nhàng nàng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 24: Vương Gia, người cam chịu số phận

      Edit: Phong Nguyệt


      " như thế nào?" Nam Cung Tự chán ghét nhíu nhíu mày, trong lòng tám chín phần nghi ngờ bỏ cái gì trong rượu và thức ăn, chỉ là nàng có trực tiếp phơi bày, bởi vì nàng muốn biết có đáng giá để nàng hy sinh nội đan hay , nếu như dám can đảm lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, như vậy. . . . Ánh mắt trong suốt lên tia nguy hiểm.

      " có. . . . . . có gì." Hiên Viên Dật đột nhiên dám nhìn thẳng ánh mắt của nàng, hốt hoảng mở miệng, ánh mắt lý do tự chủ nhìn sang bên, đáng chết! Vì cái gì cảm thấy làm chuyện này có lỗi với nàng.***************

      lúc do dự liền thấy Nam Cung Tự gắp miếng thịt chậm xé nuốt, cặp mắt trong suốt chưa kịp hạnh phúc lập tức nheo lại, nhìn mặt nàng lộ ra vẻ hài lòng, tim của khẽ co rút, cảm giác tội ác bỗng nhiên cảm thấy tăng thêm mấy phần, môi mỏng mím chặt lên, "Đừng ăn. . . . . ."

      Nam Cung Tự nhìn chỗ sâu trong đáy mắt gợn sóng, xem thường : "Tại sao, mùi vị rất tốt!"

      Hiên Viên Dật nâng mí mắt sững sờ nhìn nàng, ánh mắt ảm đạm từ từ lên ánh sáng óng ánh, như đứa con nít kích động : "Có ? Nàng có dụ ta đấy chứ?" Đây chính là lần đầu tiên xuống bếp, làm 99 lần mới làm ra hình dạng món ăn, nhưng ngờ nàng hài lòng đồ ăn của làm .

      Nam Cung Tự gắp miếng thịt cá đưa lại gần miệng , mặt ra nụ cười ôn nhu, "A! Há miệng."

      Mộ Thiên Vấn đẩy cửa vào, sững sờ nhìn Vương Gia há miệng ăn đồ ăn Vương phi đưa tới, khỏi kinh ngạc : "Vương Gia, ngươi phải là ghét nhất ăn cá sao?" Mặt trời từ phía tây mọc lên sao, theo Vương Gia ước chừng mười năm, trong Vương phủ sơn hào hải vị đều có, chính là duy nhất có cá, chỉ vì Vương Gia thích ăn cá, cho nên đây là lần đầu tiên thấy Vương Gia ăn thịt cá.

      Hiên Viên Dật che miệng lại nhai khẽ, mùi vị ngay cả mình đều cảm thấy rất tốt, xem ra lúc trước làm thất bại 98 lần uổng, liếc nhìn mặt kinh ngạc của Mộ Thiên Vấn, gương mặt tuấn mỹ lộ ra nụ cười ôn nhu, trong mắt tràn ra hạnh phúc sáng bóng, "Trước thích, có nghĩa là tại thích."

      Biết bao lâu, biết bao lâu nhìn thấy Vương Gia cười? theo Vương Gia từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Vương Gia cười dịu dàng như thế, như vậy vô hại, Mộ Thiên Vấn trong mắt lóe ra kích động, hít mạnh nước mũi cái, nức nở : "Vương Gia thích là tốt rồi." Hướng về phía Nam Cung Tự khẽ khẽ nhún người, "Như vậy Vương Gia liền làm phiền Vương phi hầu hạ." Xoay người liền ra ngoài.

      Khóe miệng của Nam Cung Tự ngừng co rút, mới vừa lời kia giống như phó thác đứa bé hiểu chuyện cho nàng vậy, nhịn được cười : "Vương Gia, người nên hiểu chuyện , thôi người bên cạnh vì người lo lắng đấy."

      Hiên Viên Dật nghe lời này, có chút xấu hổ, che miệng ho hai tiếng, làm sao để cho người khác quan tâm sao? Đột nhiên biểu mặt từ từ cứng ngắc lại, mới vừa dường như ăn, cảm thấy trong lòng giống như bị lửa thiêu đốt cỗ nóng rực, loại cảm giác nóng rực này dường như muốn đả thương da thịt của , gương mặt tuấn mỹ trắng nõn lúc này lên tầng đỏ tươi.

      Ha ha, xem ra dược hiệu có tác dụng, khóe miệng của Nam Cung Tự cười sâu hơn mấy phần, muốn bỏ thuốc nàng, làm ơn! Loại thuốc này đối với nàng căn bản có tác dụng gì, nhiều nhất là làm ấm áp thân thể thôi, nhưng mà đối với phàm nhân như , dược kia đương nhiên có hiệu lực, tuy là trong cơ thể có nội đan, nhưng dù sao cũng là người phàm **, làm sao mà chịu được dược mạnh như vậy?***************

      Hiên Viên Dật nhìn Nam Cung Tự nhàn nhã ăn, cùng với bộ
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :