1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại] Thê tử bên gối của Tà Vương - Lưu Tố Tố (0/123c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 15: Bóp méo

      Edit: Phong Nguyệt

      Cẩm Nguyệt cung nguy nga lộng lẫy, bốn phía màn cửa theo gió mà đung đưa, mười mấy ngọn đèn lồng treo lơ lửng, bốn phía vách tường là hoa văn màu tranh mĩ nữ án, xạ hương(Con xạ, con hươu xạ. giống thú giống như con hươu mà bé, có sừng, lông đen, bụng có cái bọng da to bằng cái trứng gà, gọi là xạ hương dùng để làm thuốc, giá rất đắt) tràn ngập trong phòng.

      Thái hậu dắt tay Nam Cung Tự ngồi giường ở trong điện, Hoàng hậu ngồi ở phía bên phải ghế mang theo vẻ mặt tà ác.

      Giờ phút này mặt Đại công chúa sưng lên giống như đầu heo, dưới dìu đỡ của cung nữ mà vào, ‘ phù phù ’ tiếng quỳ mặt đất, trừng mắt khéo léo liếc Nam Cung Tự ngồi ở bên cạnh Thái hậu, đó là hận muốn nuốt sống nàng, nhưng bởi vì có Thái hậu che chở, nàng chỉ được cái là khóc ròng lên : "Hoàng nãi nãi, người phải vì Tĩnh nhi mà làm chủ ! Nàng ta đầu tiên là phế tay Thái Tử phi, tại lại khi dễ con, người hãy nhìn gương mặt của con, đều là nàng ta làm hại. Làm vậy cũng thôi , lại đá con vào hồ nước, Hoàng nãi nãi, người thể khoan dung với nàng ta được."

      Lục Nhã vui phản bác: "Vương phi nhà ta chắc chắn vô duyên vô cố đá công chúa vào trong hồ nước."

      Hoàng hậu dậm chân giận dữ, hai mắt trợn tròn chỉ vào Lục Nhã: "Theo ý ngươi, công chúa đáng bị đá vào hồ nước?"

      Lục Nhã bị nét mặt đằng đằng sát khí của Hoàng hậu dọa cho giật mình, cúi đầu trầm mặc.
      Khóe miệng Nam Cung Tự cong , chứa đựng nụ cười mỉa mai, mặt lộ ra bộ dạng Tiểu Bạch Thỏ bị dọa làm cho sợ sệt, mở mắt thanh
      [​IMG][/IMG] [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 16: Làm tổn thương nữ nhân của ta, chết!

      Edit: Phong Nguyệt

      "Đó là đương nhiên!" Từ ngoài điện truyền đến giọng cực kì dịu dàng, chỉ thấy người tới là Tà U Vương, thân thể mặc trường bào màu đỏ, chân thon dài thong thả ung dung bước vào, khẽ hướng Thái hậu khom người : "Vi thần thỉnh an Thái hậu."

      Khách quý, là khách quý đến nha!

      Nếu phải Hoàng thượng đích thân triệu kiến , sợ rằng năm 365 ngày cũng thấy được bóng dáng .

      Thái hậu vội vàng ra lệnh cho Tô công công dọn ghế tới, lại để cho cung nữ mang điểm tâm cùng nước trà ra, cười : "Miễn lễ, nhanh ngồi xuống !"

      Khóe miệng của Nam Cung Tự khẽ co rút, ánh mắt kia là gì nha, giống như nàng làm sai chuyện gì mà mình nhận ra.

      " cần, thời gian cũng còn sớm, ái phi nên theo Bổn vương trở về phủ có phải hay ?" Ánh mắt sắc bén của Tà U Vương khéo léo liếc Nam Cung Tự ngồi cạnh Thái hậu, ý cười khóe môi từ từ nhạt dần, hình như chưa từng để Thái hậu ở trong mắt.ddđllquydon

      Nụ cười mặt Thái hậu có chút gượng ép, nhưng thấy Tà U Vương khẩn trương vì Nam Cung Ngọc ( Nam Cung Tự ), xem ra bà lo lắng là dư thừa rồi, lấy tay Nam Cung Tự đặt trong lòng bàn tay của mình, vui mừng vỗ nhè lên mu bàn tay nàng, "Nếu Tà U Vương tới đón con...Con theo trở về phủ ! Có rãnh rỗi thường đến thăm Ai gia."

      Đường Uyên Tự lấy nước trà mà cung nữ đưa tới, khẽ nhấp miếng, mặt nhìn rất bình tĩnh,giờ phút này trong ánh mắt dữ tợn khó mà che dấu.

      "Vâng"

      Bông tuyết theo gió cuồn cuộn bay lên đầy trời, xanh vàng rực rỡ, mái hiên Hoàng Thành phủ tầng lớp tuyết dày đặc, chiếc xe ngựa chậm rãi tới, bức rèm theo gió phát ra tiếng chuông bạc thanh thúy dễ nghe, thị vệ canh giữ ở ngoài cửa thành tự động tránh ra, con đường cái trở nên rộng rãi, mặt tuyết lưu lại dấu vết bánh xe dày.

      Nam Cung Tự ngồi ngay ngắn ở bên trong buồng xe, môi đỏ như son hắc ra ngụm sương mù giống như nước lọc, thổi hơi vào hai tay sắp đóng băng của mình.

      Hiên Viên Dật ngồi dựa vào bên cửa sổ, hai mắt hơi thu lại, con mắt thâm thúy màu hổ phách, tựa như dưới ánh mặt trời đóng băng, lạnh thấu xương, giống như chỉ liếc mắt liền có thể đóng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 17: Làm tổn thương nam nhân của ta, chết!

      Edit: Phong Nguyệt

      Huyết sắc nhanh chóng tràn ra, theo miệng vết thương mà chảy ra, con mắt sâu của Hiên Viên Dật co lại, người áo đen chỉ mũi kiếm về hướng Nam Cung Tự, rất ràng, bọn họ nhắm về phía nàng .

      Môi mỏng của mím chặt thành đường thẳng, nhịn đau, vung bảo kiếm trong tay lên bảo hộ ở trước mặt nàng, chợt chém đứt sợi dây ngựa, ý bảo nàng ngồi lưng ngựa.

      Từng bước từng bước ép sát người mặc áo đen, sợ hãi, lùi bước, mà là lựa chọn bảo vệ nàng.

      "Ta đếm tới ba, ngươi liền cưỡi ngựa rời ."

      "Ngu ngốc." Môi đỏ mọng của Nam Cung Tự khẽ nhúc nhích, mái tóc phủ xuống trán như bóng ma, ánh mắt toàn là ảm đạm.

      Ánh mắt của Hiên Viên Dật sững sờ nhìn nàng, cau mày, dùng giọng điệu ra lệnh : "Mau lên ngựa!"ddđlêquýĐôn

      "Ta !"

      "Ngươi. . . . . . ." Chân mày Hiên Viên Dật nhíu sâu hơn, chân quỳ đất, che miệng, máu từ khe hở ngón tay giữa chảy ra giọt máu, độc lan ra khắp toàn thân, hơn nữa sau lưng lại bị thương, sợ là chống đỡ được nữa rồi.

      Chỉ thấy hơn mười thanh kiếm lạnh lẽo hướng chém tới, " cần." Giọng nhàn nhạt từ miệng Nam Cung Tự phát ra, chỉ thấy hơn mười thanh kiếm bị gảy lìa ra, hóa thành lưỡi dao rơi mặt tuyết.

      "Tự ?" Con mắt Hiên Viên Dật phóng đại, người đứng ở trước mặt toàn thân phát ra cỗ ánh sáng, cả người lơ lửng giữa trung, cặp mắt kia vốn là trong suốt như đầm nước bây giờ trở nên trống rỗng vô hồn, đầu tóc đen nhánh được bao bọc trong ánh sáng lập tức biến thành màu bạc, theo gió phấp phới bay lên, hai bên tai toàn là lông lá, từ làn váy chậm rãi mọc ra chín cái đuôi trắng như tuyết, trong miệng lẩm bẩm : "... nên. . . . . ."

      Người áo đen bị màn này dọa sợ trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt, lưỡi dao mặt tuyết lơ lửng giữa trung, ánh trăng phản xạ xuống lưỡi dao lập tức phản quang, gào thét hướng mười mấy tên áo đen đánh tới.

      Nam Cung Tự hai chân chậm rãi rơi mặt tuyết, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương nhìn từng người áo đen té mặt tuyết ở trước mặt nàng.

      đùi của Nam tử mặc áo trắng trúng đao, khập khễnh hướng về phía sau mà , mặt tuyết đều lưu lại vết máu của , xuyên thấu qua mặt nạ, trong mắt là sợ hãi khó có thể che giấu.

      Bóng người Nam Cung Tự nhanh chóng biến mất, giống như tia chớp.

      "Làm tổn thương nam nhân của ta, chết!" Giọng dịu dàng vang bên tai của nam tử mặc áo trắng, thanh phát ra lạnh lẽo, cặp mắt đen kia quá mức sắc bén, thân thể nhắn có loại hơi thở lạnh lẽo, đôi tay trắng nõn như ngọc tàn nhẫn bóp cổ nam tử mặc áo trắng, đường cong
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 18: khóc

      Edit: Phong Nguyệt

      Trán của Hiên Viên Dật nổi đầy gân xanh, hung hăng ném Mộ Thiên Vấn xuống đất, phất tay áo cất bước nghênh ngang rời .

      Chỉ thấy ánh mắt sắc bén của con mãng xà kia, thân thể chập chạp quấn chặt lấy Mộ Thiên Vấn, thỉnh thoảng đầu lưỡi khè ra.

      trán Mộ Thiên Vấn ra ba đường vạch đen, đứng run lẩy bẩy, đưa tay hướng về phía bóng lưng của Hiên Viên Dật thê thảm : "Vương Gia. . . . . . ." được bỏ thuộc hạ mà như vậy——

      Dưỡng Tâm Các

      Bức rèm theo gió lay động tiếng chuông bạc phát ra thanh dễ nghe, cung nữ ở trong tấm bình phong, tấm chăn giường được họa tiết hình hoa, nữ nhân nằm nghiêng giường với vẻ mặt thích hợp, sắc mặt nàng tái nhợt, vết thương hẹp dài má phải tràn ra máu đen, đôi mày thanh tú nhíu chặt chung chỗ, búi tóc bên tai bị mồ hôi làm thấm ướt, mấp máy môi cái, trong miệng thở khẽ ra ngụm khí giống như nước lọc, hai tay nắm chặt chăn giường, nhìn qua rất đau đớn.ddđàn lê qquy đ0n

      Tiểu hồ ly bò tới vai nàng, cặp mắt trong suốt lóe ra nước mắt, thỉnh thoảng dùng móng vuốt mập béo gãi gãi bả vai của nàng.

      Ngoài phòng mười mấy tên ngự y qua lại, trừ lắc đầu thở dài, mặt còn có mấy phần lo lắng, phải biết, nếu Vương phi sống được, đầu của bọn họ chắc chuyển chỗ, chuyện này làm cho các Ngự y lo lắng, rối rít chắp đầu ghé tai nhau mà thương lượng đối sách, nhưng kết quả "Ai ——" chính là lắc đầu.

      Vương phi hôn mê hai ngày hai đêm rồi, tại thỉnh thoảng còn khạc ra máu đen, Hổ Phách vội muốn chết, hướng về phía ngự y : "Các ngươi có thể đến dược phòng lấy thuốc mà cứu Vương phi?"

      Mấy vị ngự y nhìn nhau cái, trong miệng đều phát ra"Ai ~" theo sát lắc đầu, Hồ ngự y thấy thế : "Vương phi trúng cổ độc, loại độc chất này độc nhất là rết, con bò cạp, Hắc Hổ xà, Hắc Quả Phụ(ta chẳng hiểu đoạn này nữa chắc là thành phần thuốc độc ấy ^-^), hơn nữa độc xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, sợ rằng. . . . . . ."

      "Chỉ sợ cái gì?" Từ ngoài phòng truyền đến giọng lãnh giống như đến từ Điện Diêm Vương, người tới chính là Hiên Viên Dật, tháo bỏ áo choàng người xuống ném vào mặt của nha hoàn, cặp mắt sâu như chim ưng sắc bén lãnh quét mắt về phía mấy vị Ngự y, người lộ ra cỗ sát khí làm người khác phải rùng mình.

      Trong khí, lan tràn sát khí nồng nặc.

      Tâm của mấy tên Ngự y tâm khỏi ‘ lộp bộp ’ cái, nhắm mắt quỳ mặt đất, đồng thanh : "Vương Gia bớt giận, bọn hạ thần bó tay hết cách, xin Vương Gia bớt đau buồn!" Giọng tựa như rất bình tĩnh, nhưng mồ hôi lạnh trán cùng hai tay run rẩy bán đứng bọn họ, sai, giờ phút này bọn họ rất sợ, chỉ sợ chọc giận Vương Gia, sợ bị rơi đầu.

      Bốn chữ cuối cùng cứng rắn nện vào màng nhĩ trong của Hiên Viên Dật, đầu nổ cái trống , hai quả đấm giấu trong tay áo phát ra ‘ kẽo kẹt ’ giòn vang, ánh mắt sắc bén giống như cây đao, trong lòng khỏi lên lửa giận.

      Tại sao tim của lại khó chịu như vậy, giống như bị dao găm từng nhát xẹt qua, như vậy mà bận tâm.

      "Phế vật!" Môi mỏng hé mở, thanh lớn, trong giọng lại mang theo lạnh lẽo.

      Các Ngự y run run đôi chân quỳ mặt đất, ý vị mà : "Vương Gia bớt giận, Vương Gia bớt giận."

      Môi mỏng của Hiên Viên Dật mím chặt thành đường thẳng, răng màu bạc trắng hàm răng lộ ra ánh sáng có vẻ trắng hếu, ánh mắt liếc qua chỗ của Hổ Phách rồi cất
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 19: Lòng dạ đàn bà là độc ác nhất

      Edit: Phong Nguyệt


      Tâm trạng của Hiên Viên Dật rất rạo rực, ngón tay thon dài chạm vào má phải của Nam Cung Tự, vén mấy sợi tóc đen bên tai của Nam Cung Tự, ánh mắt thâm trầm thoáng qua liền biến mất, giọng êm tai nhu tình như nước: "Ngươi muốn ăn cái gì? Bổn vương tự mình xuống bếp."

      Lòng của nàng rất khó chịu bởi ồn ào kích động mà tạo thành, giọng của dịu dàng lộ ra tình ái càng làm cho nàng cảm động đến cách nào hình dung, ấm áp. Nàng đột nhiên mở mắt chớp cái nhìn , mặt chất đầy chất vấn, cau mày : "Vương Gia nấu cơm có thể ăn được ?"

      Quản gia ở bên nhịn được dùng tay áo che miệng lại, giọng cười, bị ánh mắt sắc bén của Hiên Viên Dật trợn mắt nhìn tới, nhất thời kìm nén đến mặt đỏ rần, chỉ đành phải mượn cớ ra ngoài mà cười trộm.ddienddanle6 quy đôn

      Hiên Viên Dật giận mà cười, cánh môi trơn bóng khẽ nhếch lên tạo thành đường cong, đột nhiên, bàn tay ấm áp của chạm vào gương mặt của Nam Cung Tự, "Làm được, làm tiếp, cho đến khi ngươi thích ăn mới thôi."

      Thân thể Nam Cung Tự từ từ cứng ngắc lên, phải lời làm nàng cảm động, mà khi bàn tay ấm áp của chạm vào gương mặt của nàng rất đau, rất đau. . . . . .

      Nàng nhanh chóng từ dưới cái gối lấy cái gương đồng, chỉ thấy má phải gương mặt thanh tú tuyệt mỹ có vết sẹo hẹp dài xấu xí, chung quanh mơ hồ lên mấy vết phồng nước, đáy
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :