1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

] Cổ đại ] Dụ Lang - Minh Nguyệt Đang

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 18: Châu lâm thúy các y trường hồ

      Editor: Snowflake HD

      Hàn Sâm ngược lại nở nụ cười, đôi môi nhàng phủ mí mắt của Thẩm Thất, tiện thể thu luôn nước mắt nàng, “Nàng cũng nhiều tiền quá nhỉ, tung ra đầy trời, còn dám chen lấn trong đám đông như vậy, sợ bị giẫm chết sao.” Trong giọng mang theo chút trách cứ.

      Thẩm Thất cũng biết hành động của nàng rất phù hợp, càng dám tiền đó là do nàng trộm của người ta, nàng sợ Hàn Sâm phát nên cọ khuôn mặt vào trong ngực , lắng nghe nhịp tim của nhưng vẫn chịu lộ diện má bên trái.

      đêm này y hệt với câu mà dân gian thường , từ biệt thắng tân hôn, mặt trời nhô lên cao Thẩm Thất mới rời giường, đầu óc choáng váng trận, lúc ra khỏi cửa nhìn thấy Hàn Sâm ánh mắt của hình như kìm nén tức giận.

      Thẩm Thất có chút khó hiểu tại sao sắc mặt Hàn Sâm lại thay đổi nhanh như vậy, vừa nãy ở giường còn lưu luyến quấn quýt, trong chốc lát bỗng nhiên thay đổi. Thẩm Thất nháy mắt nhìn Tiền nhi, ý nàng muốn hỏi vì sao Hàn Sâm tức giận.

      Tiền nhi nhìn xung quanh, nháy mắt.

      Thẩm Thất mê mang chưa hiểu lắm mãi lúc sau mới sực nhớ, “Vương gia thích tiểu viện này à?” Là do Thẩm Thất tu sửa lại viện này, cũng mất quá nhiều thời gian, về sau nhìn nhiều nên trở thành thói quen, tuy nhiên Hàn Sâm .

      “Ta mới có mấy tháng, mà vương phủ lại xuống cấp nặng nề thế này?” Hàn Sâm hừ lạnh ra ngoài.

      Tới phòng ăn, La thị cùng Triệu thị sớm đứng ở đó chờ, hai nàng mỉm cười rồi cúi đầu thỉnh an.

      “Hài nhi thỉnh an phụ vương và mẫu phi.” Tử Sung lanh lợi tiến lên chào.

      “Ừ, bảo Thúy Nha đưa con về viện của mình dùng cơm .” Hàn Sâm tiễn Tử Sung ra cửa, ý tứ của cần ai cũng biết, muốn giáo huấn người khác ở trước mặt hài tử, như vậy được tốt cho lắm.

      “Tuệ Quyên, nàng trông coi cái nhà này như thế nào vậy.” Giọng Hàn Sâm đầy tức giận.

      La thị cúi đầu dám lên tiếng, Thẩm Thất ngẩng đầu cũng chuyện, nàng hoàn toàn cảm thấy bản thân mình làm sai cái gì. Về phía Triệu thị, vì thấy hai người đều im lặng, nên mở miệng : “Vương gia, phải lỗi của La tỷ tỷ, người quản lý phủ bây giờ là Vương phi.”

      Thẩm Thất cười lạnh trong lòng, cái gì “Lỗi”, nàng trang trí cho hoa viên đẹp như vậy mà bảo là lỗi lầm, nàng chính là chủ mẫu trong nhà sao có thể là lỗi?

      Hàn Sâm nhìn Thẩm Thất, Thẩm Thất cũng nhìn , “Là vương phi ta quản lý được sao?” Thẩm Thất vốn vui vì Hàn Sâm cho La thị quản lý gia phủ, khiến cho hạ nhân trong phủ cũng hề sợ hãi nữ chủ nhân của , chẳng thèm nịnh nọt, ngược lại nếu La thị bên Thấm Mai viên sai bảo cái gì, bọn họ chạy làm còn
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 19: Khiến ta thể nào vui vẻ nổi

      Editor: Snowflake HD

      Hàn Sâm quay đầu, nhưng bước chân lên. Núi giả này là do Thẩm Thất mời sư phó Trương Đại Toàn nổi tiếng nhất ở Giang Nam tới xây, nhưng là tự tay Thẩm Thất vẽ thiết kế, cũng bởi vì bức họa đó, Trương Đại Toàn phá lệ lấy giá tòa trúc sơn kia cực kì rẻ, bình thường những đại sư nổi tiếng như vậy, phải nhà nào có tiền có thế là mời tới được. Thẩm Thất rất đắc ý, tiền bạc đối với nàng là chuyện nhặt.

      “Núi non trùng điệp, như hòa nhập với núi sâu, rất xứng đáng để chiêm ngưỡng.”

      Thẩm Thất mừng thầm, có những lời này của , xem như uổng mấy ngày mấy đêm của Thẩm Thất, sửa sửa lại bản vẽ, hao tốn ít tinh thần. “Dưới đình này là ngọn núi được khắc rỗng bụng, mùa đông có thể đốt lửa trong lòng núi, cộng thêm thưởng thức trà đúng là chuyện vô cùng tốt.” Thẩm Thất hận bây giờ phải là mùa đông.

      Hàn Sâm liếc mắt nhìn nàng, “Về điểm này nàng suy nghĩ rất chu đáo.”

      Thẩm Thất xấu hổ cúi đầu. Khi hai người lên tới đỉnh núi, ngước mắt nhìn về phía hồng trì (*ao) trong nhà, hồng trì trước kia trở thành đầm nước , rộng hơn rất nhiều. “Ta mở rộng mặt hồ, lại cho người đào đường thoát nước, để nước Thúy Bình hồ chảy vào đây, Vương gia, khi nào chúng ta rảnh có thể đến hồng trì chèo thuyền rồi.” Trong mắt Thẩm Thất tưởng tượng ra cảnh nàng và Hàn Sâm cùng nhau du thuyền, uống rượu, nàng đánh đàn, hai người liếc mắt đưa tình, là hạnh phúc biết bao.

      Hàn Sâm đứng đỉnh núi nhìn ra bên ngoài, ra mượn cảnh Thúy Bình hồ, điểm mấu chốt thông suốt, trong lòng thoải mái. So với cảnh chật hẹp trước đây đúng là tốt hơn rất nhiều, nhưng ngày trước chỉ xem nơi này là chỗ để nghỉ chân, giờ có chút lưu luyến muốn , cũng phải là chuyện tốt.

      thôi.”

      Thẩm Thất nhìn thấy sắc mặt Hàn Sâm lại thay đổi, lòng dạ nam nhân như kim dưới đáy biển, cứ làm hài lòng là được.

      Từ khi Hàn Sâm thắng trận quay về, liên tục phải dự yến tiệc, đến Thẩm phủ cũng tổ chức, các gia tộc Lan Lăng ai cũng vì mở tiệc chúc mừng, mà Hàn Sâm chưa bao giờ từ chối tham dự, làm cho Thẩm Thất đặc biệt cao hứng.

      Gả cho phu quân tài giỏi như vậy, nếu nàng cảm thấy có lỗi với bản thân, hơn nữa Thẩm Thất rất thích náo nhiệt, giao tiếp với người khác.

      Tiếc là trời luôn phụ lòng người.

      “Chủ tử, Mai phủ mở tiệc rượu người có hay ?” Trong lòng Tiền nhi sợ hãi nhìn Thẩm Thất.

      Thẩm Thất giận giữ vung tay, nhìn bình hoa quý giá ca ca nàng tặng sắp rơi xuống đất, may mà Tiền nhi chuẩn bị sẵn tinh thần, nhanh tay chụp lấy, “Chủ tử, xin người bớt giận, bình hoa này bán cũng mua được mấy bộ y phục nha.”

      Y phục, cũng vì y phục mới gây ra họa. “Chẳng lẽ muốn ta bần tiện đến mức phải bán bình hoa để mua quần áo hay sao?” Thẩm Thất đứng dậy dậm chân, nghĩ chân vẫn chưa đủ để giải hận, phải dậm hai chân cùng lúc mới được. “ , , với Vương gia, cơ thể ta thoải mái.” Thẩm Thất ở trong phòng la hét, sau đó nằm lên giường bắt đầu lăn qua lăn lại.

      “Chủ tử, lần này đích thực là Mai phủ nha, Mai nương cũng ở đó rồi.” Tiền nhi tốt bụng nhắc nhở bên tai Thẩm Thất.

      “Hừ.” Thẩm Thất xoay người ngồi dậy, “Nếu đúng là nàng, ta càng thể mặc quần áo cũ mà .” Thẩm Thất có quy tắc bất thành văn, mỗi lần đến chỗ náo nhiệt, cho tới tận bây giờ nàng luôn mặc đồ mới, mỗi lần đều mặc kiểu khác nhau, để cho các nương nhà quyền quý khác phải ghen tị hâm mộ hận, như vậy nàng mới hài lòng. Quy tắt thể thay đổi, mỗi ngày phải đổi bộ đồ, đối với Thẩm Thất phải là nàng làm được, nhưng vào thời điểm này thể, ánh mắt những người khác lại quá tinh tường vừa nhìn
      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :