Mộ Dung Thiên Cẩn lâm vào trầm tư, biểu tình có chút bi thương. Cục diện có chút xấu hổ. "Tứ ca?" Mộ Dung Thiên Thần thăm dò , vừa mạnh mẽ trừng mắt nhìn Đường Tĩnh, dùng ánh mắt cho nàng: "Đều tại nàng ra cửa gặp hoa đào."
Đường Tĩnh nhìn thấy ánh mắt của , khiêm tốn cúi đầu, lập tức ngẩng đầu: "Vậy phải làm thế nào đây?" Nàng lại biết vị Vương gia này đơn thuần như vậy, lừa gạt liền thương tâm như vậy.
"Ta làm sao biết được, nàng tự dẫn hoa đào tự mình giải quyết." Ánh mắt trao đổi trong trung va chạm nhau, kịch liệt phun lửa.
Rất lâu sau, lâu đến nỗi Đường Tĩnh bị Mộ Dung Thiên Thần dùng ánh mắt mắng đến thương tích đầy mình Mộ Dung Thiên Cẩn mới hoàn hồn, Đường Tĩnh xấu hổ nhận lỗi: “ xin lỗi, là ta lừa ngươi.”
“Tứ ca.” Mộ Dung Thiên Thần xen vào, muốn thay nàng giải thích, còn chưa xong Đường Tĩnh lại mở miệng:
“Nhưng ngươi cũng với ta, chúng ta huề nhau.” Bên trong đôi mắt lóe sáng.
“Ngươi…” Mộ Dung Thiên Thần hoàn toàn vô lực, nàng luôn là Vương phi thông tuệ làm sao lại so đo điều này, thấy Tứ ca của tại rất thương tâm sao?
Mộ Dung Thiên Cẩn gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta đều , cứ như vậy .” Coi như là giấc mộng, lúc tỉnh lại mỗi người mỗi nơi, về sau còn liên quan nữa.
Mộ Dung Thiên Cẩn khôi phục bộ dáng tuấn tú, về phía trước. A Phúc phía sau trừng mắt Đường Tĩnh cái, chạy theo chủ tử của .
Đường Tĩnh cúi đầu, có chút khó chịu, Mộ Dung Thiên Thần thấy nàng như vậy cũng nỡ thêm điều gì, thở dài: “ thôi, yến hội sắp bắt đầu rồi.”
Đến nơi cực kỳ náo nhiệt, đám quan viên tụm năm tụm ba cùng chỗ, nhóm phu nhân mang theo nữ nhi kết thành đám, giới thiệu với nhau, thổi phồng, muốn mượn cớ hôm nay tìm cho nữ nhi con rể ưng ý. Các thiếu nữ tốp năm tốp ba có quan hệ hữu hảo kết bạn với nhau, . Ngự hoa viên nhất thời trở nên nhộn nhịp.
Xem tình cảnh này Đường Tĩnh có chút nhức đầu. Trước kia ở bộ đội tất cả mọi người thẳng phía trước, có gì đó, nàng có thói quen người với người khẩu phật tâm xà, bằng mặt mà bằng lòng.
Vừa mới lâm trận liền có băng đảng của Nhị vương gia tới hỏi thăm tin tức. Hiên vương gia có ở đây bọn họ xem như là tâm phúc của Mộ Dung Thiên Thần. Đường Tĩnh nhìn nụ cười gương mặt Mộ Dung Thiên Thần ứng phó với đám người đó, đau lòng hỏi: “Những năm qua đều như vậy sao?”
Đuổi đám đại thần, Mộ Dung Thiên Thần mới có thời gian trả lời vấn đề của Đường Tĩnh: “Dĩ vãng những trường hợp như vậy ta đều tham gia, ta thích.”
“ tham gia Hoàng thượng cũng đồng ý sao?”
“Tại sao lại đồng ý?” Mộ Dung Thiên Thần hừ lạnh.
“Ta là nhi tử có cũng được có cũng chẳng sao ông ta sao lại đồng ý?”
“Vậy sao năm nay chàng…”
“Ta nghĩ nàng thích, cho nên mang theo nàng tới xem.”
“Ta thích.”
“ thích?” Mộ Dung Thiên Thần nhíu mày, thấy Nhị hoàng tẩu rất thích tụ hội cùng đám phu nhân, nàng như vậy mới có thể thể thân phận cao quý của mình. cho rằng nữ nhân đều thích biểu cao quý và giàu có của mình trước mặt người khác.
là Vương gia được sủng ái, có thể cho Đường Tĩnh được bao nhiêu, trường hợp như thế này lấy thân phận Vương gia có thể mang cho nàng chút hư vinh và nịnh hót, để cho nàng vui vẻ. Mấy ngày qua nàng đều vui, muốn cho nàng vui vẻ chút.
Sớm biết như vậy mang nàng tới đây. “Nàng như vậy, yến hội bắt đầu lúc ta liền mang nàng , được ?” nụ cười gương mặt Mộ Dung Thiên Thần nồng đậm, ấm giọng : “Được.”
“Thái hậu nương nương giá lâm.”
“Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương giá lâm.”
“Đức phi nương nương, Trân phi nương nương giá lâm.”
Hai người vừa tán gẫu xong thái giám điều khiển chương trình lập tức truyền.
Ngự hoa viên lúc nãy còn ồn ào tiếng người nháy mắt yên lặng như tờ, mọi người quy củ quỳ xuống đón chào.
“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Thái hậu nương nương thiên tuế. Hoàng hậu nương nương thiên tuế! Đức quý phi vạn!” Đường Tĩnh bất đắc dĩ thở dài, nàng tới nơi này quỳ qua bất kì người nào, là người đại quỳ xuống đối với nàng mà có chút khó khăn, nhưng nhập gia tùy tục, nàng cùng Mộ Dung Thiên Thần quy củ quỳ xuống.
Từ từ thực nghi thức, Thái hậu mặc người quần áo kim phượng, khoan thai đằng trước. Hoàng đế mặc long bào màu vàng cùng với Hoàng hậu nương nương cử chỉ tao nhã đằng sau. Các phi tần khác dựa theo cấp bậc, phẩm chất theo phía sau, kéo thành đoàn. Đường Tĩnh xấu xa nghĩ, gả Hoàng đế này có… có nhiều phi tử như vậy sợ có ngày tinh tận mà chết sao.
“Các khanh bình thân, hôm nay là ngày nhà nhà đoàn viên, mọi người cần câu nệ quân thần lễ nghĩa, vui vẻ ăn uống.”
Mọi người đáp lời. Đường Tĩnh cùng mọi người đứng lên,hơi hơi nâng mắt, cũng trộm đánh giá vị quân vương này. Ngũ quan đoan chính, mày kiếm sắt sáng, gương mặt có chút tang thương, ngược lại có chút nếp nhăn. Sinh hoạt của Hoàng đế lâu ngày làm cho càng có uy nghiêm của người đứng cao, càng thêm phần thành thục gợi cảm, câu hồn đoạt phách.
Đường Tĩnh vụng trộm liếc mắt nhìn Mộ Dung Thiên Thần bên cạnh, Hoàng gia gen tốt như vậy trách được sinh ra nhiều Hoàng tử tuấn lãng như vậy.
Last edited by a moderator: 18/11/16