"A.. đây phải là Thần vương gia của chúng ta sao? Rốt cuộc cũng chịu mang Vương phi tới nhìn Ai gia." Thái hậu cười trêu ghẹo, đôi mắt phượng nheo lại, tinh tế đánh giá Đường Tĩnh, nghe Hoàng đế hạ ban chỉ đích tiểu thư phủ Thừa tướng cho Mộ Dung Thiên Thần làm nàng cảm thấy tức giận.
Lý Linh Lan hung hãn ương ngạnh, biết lễ nghĩa, thanh danh truyền vào Hoàng cung có xấu như thế nào, huống hồ nàng ta và Ngũ vương gia quen biết nhau, tại cho nàng ta và Tôn tử nàng thương nhất đính hôn với nhau, Tôn nhi của nàng nên phối với tiểu thư khuê các có tri thức hiểu lễ nghĩa, nhưng tại... bảo nàng làm sao có thể tức giận.
Nhưng hôm nay vừa thấy, lời đồn quả thể tin, toàn thân áo trắng giản dị, búi tóc đơn giản, có trang sức dư thừa. Đều từ cách mặc quần áo có thể nhìn thấy tính cách con người, mà cách ăn mặc này lạc vào đám người có thể thấy là đứa trẻ khiêm tốn thích phô bày. Lại lúc Mộ Dung Thiên Thần chuyện, nàng dịu dàng nghiêm túc đứng đó, kiêu ngạo nóng nảy, bình tĩnh đứng chỗ, thấy như thế nào cũng giống Lý Linh Lan trong truyền thuyết.
"Hoàng tổ mẫu thông cảm, thân thể Tôn nhi dạo này tốt, may nhờ Vương phi dốc lòng chiếu cố cho nên thể sớm thỉnh an Hoàng tổ mẫu, vẫn mong Hoàng tổ mẫu thông cảm." Mộ Dung Thiên Thần thản nhiên giải thích, làm sao hiểu vì sao Thái hậu lại trách cứ Đường Tĩnh, mới mấy câu liền phủi trách nhiệm của Đường Tĩnh hơn nữa còn phải cảm ơn nàng.
Thái hậu vừa nghe liền giật mình, đứa Tôn nhi lạnh nhạt này vậy mà giúp nàng ta chuyện, trong lòng nàng càng coi trọng Đường Tĩnh mấy phần.
" tại tốt chưa?" Thái hậu lo lắng hỏi, trong lòng thay đổi lệch trời, nhưng quan tâm Mộ Dung Thiên Thần phải là giả.
"Đa tạ Hoàng tổ mẫu quan tâm, có Vương phi chăm sóc, Tôn nhi đỡ hơn nhiều." Mộ Dung Thiên Thần trả lời.
Thái hậu mỉm cười, cho dù trả lời nàng cũng phải khen Vương phi của , thấy vậy trong lòng cũng yên tâm, chỉ cần lòng với , nàng người tổ mẫu này sao phải so đo nhiều như vậy.
"Được, Ai gia biết Vương phi của con tốt như thế nào, tại Ai gia cũng ăn được nàng, mau gặp Phụ hoàng của con ."
Mộ Dung Thiên Thần đáp lời rồi xoay người ra, bỗng nhiên giọng bén nhọn vang lên: "Thần vương gia đối với Vương phi tốt, có thể sánh bằng Thái tử đối với Vương phi, làm cho người ta hâm mộ."
Mộ Dung Thiên Thần quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào nàng ta, trong ánh mắt giá lạnh, so với nhũ băng còn lạnh hơn.
Đường Tĩnh nhìn lại, là thiếu phụ xấp xỉ tuổi nàng, cung trang toàn thân màu hồng thêu hoa, đắc ý nhìn Đường Tĩnh.
"Ngươi..." Ngươi to gan, Mộ Dung Thiên Thần còn chưa ra, bị Đường Tĩnh ngăn lại, tục ngữ chó cắn người người lợi hại, chân chính mới là nữ tử bên cạnh thiếu phụ đó vẫn cúi đầu yên lặng , bộ dáng đếm xỉa gì, nhìn như nhát gan sợ phiền phức, đợi Đường Tĩnh chú ý tới chợt thấy đôi mắt nàng ta lóe sáng, có lẽ chuyện vừa rồi thoát khỏi liên quan tới nàng ta.
"Trước thỉnh an Phụ hoàng, Phụ hoàng còn chờ đấy." Ngữ khí Đường Tĩnh bình thường, như chuyện thời tiết.
" được, nàng..." Mộ Dung Thiên Thần còn chưa chịu bỏ qua, ở đây mà nàng ta còn dám vũ nhục nàng, tuyệt đối để cho nàng ủy khuất.
"Chàng tin tưởng ta là được, để ý người khác làm gì, nhanh , Phụ hoàng còn sốt ruột." Đường Tĩnh mở miệng, thanh nhàng .
"Làm càn, Trân phi, tính ra ngươi là trưởng bối của bọn , như vậy còn ra bộ dáng gì nữa."Thái hậu vẫn thờ ơ lạnh nhạt đúng lúc lên tiếng.
Trân phi cúi đầu, thân mình né về phía sau, tại nàng hối hận muốn chết, tự nhiên nghe tiện nhân Liễu phi , sau đó mới phát bản thân quá xúc động, lúc Thái hậu lên tiếng mới khẩn trương quỳ xuống đất: "Thái hậu thứ tội, nô tì nhất thời kích động, mong Thái hậu thông cảm."
Thái hậu liếc nàng, với Đường Tĩnh : "Thần vương phi, hôm nay nàng mạo phạm ngươi, ngươi xem nên xử lý như thế nào?"
Trân phi bên run cầm cập, ai chẳng biết Lý Linh Lan tàn nhẫn, tại rơi vào tay nàng ta còn có thể sống sao?
"Thái hậu..."
"Câm miệng, toàn bộ do Thần vương phi quyết định." Thái hậu quát lên.
Đây là khảo nghiệm nàng mà, Đường Tĩnh chỉ lạnh lùng liếc nàng ta cái, nhàn nhạt : "Vương gia là trượng phu của nô tì, Thái tử và nô tì có quan hệ gì, tất nhiên Vương gia đối tốt với nô tì hơn Thái tử đối với nô tì, lời của Trân phi sai rồi, mong rằng về sau đừng như vậy."
Sau đó với Thái hậu: "Nếu Trân phi nương nương biết sai, việc này cần truy cứu nữa, cần vì nô tì mà quấy rầy mọi người đón lễ.”
Trân phi nghe xong giật mình, cảm thấy mấy phần may mắn, giọng: “Đúng, đúng, đa tạ Thần vương phi.” Hoàn toàn có chút khí thế phách lối như lúc nãy.
“Lan nhi.” Mộ Dung Thiên Thần có chút tức giận, người ta như vậy mà nàng còn im lặng, còn bỏ qua như vậy.
Thái hậu nghe xong giật mình liên tục, trong mắt đầy thưởng thức và tán thưởng, Tôn nhi của nàng có phúc khí, cưới được nàng dâu tốt. Vừa rồi nàng lên tiếng là muốn nhìn xem nàng ấy giải quyết như thế nào, tình huống gay cấn như vậy nhưng chuyện lại hết sức cẩn thận, nếu phá hủy hưng trí của mình, kì thực cho Trân phi hôm nay nàng là người rộng lượng có so đo.
Người khác vũ nhục nàng, nàng còn có thể giải quyết êm đẹp như vậy, ngoài đứa cháu dâu này ai có thể làm được, ngay cả nàng dâu lão nhị khéo léo như vậy cũng thể làm hoàn mỹ như vậy.
Cầm lấy chén trà nhấp miệng chút, “Nếu Thần vương phi như vậy, việc này chấm dứt ở đây , lão Ngũ, nhanh thỉnh an Phụ hoàng .”
Mộ Dung Thiên Thần bất động, Thái hậu nhìn bướng bỉnh đứng đó, buồn cười : “Con yên tâm , có ta ở đây nàng dâu của con có chuyện gì.”
“Tôn nhi cáo lui.” Có Thái hậu hứa hẹn, Mộ Dung Thiên Thần mới tình nguyện rời .
“Nàng dâu lão Ngũ, ngồi .”
Đường Tĩnh đáp lời vào phía sau tìm chỗ ngồi xuống, ngồi trong đám oanh oanh yến yến, mỗi người đều ăn mặc diễm lệ, xuất ra tất cả vốn liếng, ganh đua sắc đẹp, chỉ có Đường Tĩnh ôn hòa hữu lễ, tranh đoạt, ở trong đám phu nhân và danh môn khuê tú đặc biệt chói mắt như đóa hoa lẳng lặng nở rộ, cao quý thanh u, siêu phàm thoát tục. Đường Tĩnh nghe bọn họ khoe khoang gia thế, trang sức, hưng trí bừng bừng, chỉ có người khác hỏi nàng mới lễ phép trả lời vài câu. Còn lại đều yên lặng nghe mọi người . Thái hậu ngồi chuyện phiếm với người khác, thi thoảng cũng liếc qua mấy lần, liên tục gật đầu, đối với khiêm tốn của nàng cũng thỏa mãn mấy phần, mỉm cười : “Nàng dâu lão Ngũ cần cả ngày ở trong phủ, có thời gian rảnh lại nhiều chút, đến chuyện với lão thái bà này.”
“Vâng.: Đường Tĩnh biết, coi như qua khảo nghiệm của vị Thái hậu này rồi.
Vừa dứt lời, Mộ Dung Thiên Thần bước vào, Đường Tĩnh có chút kích động, tình đúng là thần kì, mới lúc thấy nhớ rồi.
“Thỉnh an Hoàng tổ mẫu.”
“Nhìn Thần vương gia chúng ta mà xem, mới lúc tới rồi, như thế nào, còn sợ chúng ta ăn hiếp Vương phi của con sao.” Ngoài miệng vậy nhưng trong lòng nở hoa, vợ chồng son bọn họ ngọt ngào, nàng so với ai cũng là người vui vẻ hơn.
Đường Tĩnh cúi đầu, hận thể tìm được lỗ mặt đất chui xuống, ngay cả Thái hậu cũng trêu chọc bọn họ.
Mộ Dung Thiên Thần ngược lại vẫn rất bình tĩnh: “Hoàng tổ mẫu gặp cháu dâu, nhưng Đức phi nương nương còn chưa gặp, Tôn nhi mang Vương phi thỉnh an Đức phi nương nương.”
“À… đúng đúng đúng, xem trí nhớ của ta này.”
“Nàng dâu lão Ngũ, cùng lão Ngũ thỉnh an Đức phi .”
Đường Tĩnh đứng dậy hành lễ cùng Mộ Dung Thiên Thần ra ngoài, chú ý trong đám người có ánh mắt u oán bắn về phía nàng.
“Tán gẫu chuyện gì với Hoàng tổ mẫu, có vui vẻ hay ?” Đường Tĩnh hung hăng trừng mắt nhìn , còn dám , bởi vì mà nàng còn mặt mũi gặp người rồi.
Bọn họ mới đến cửa tẩm điện của Đức phi nương nương Mộ Dung Thiên Tứ magn theo Vương Thiên Tuyết vội vàng tới thỉnh an Thái hậu, Mộ Dung Thiên Tứ chú ý tới hai người nắm tay nhau ở phía trước, nữ tử nép vào nam tử, nam tử thỉnh thoảng cúi đầu mấy câu, hành động rất thân thiết, nhận ra đó là Lý Linh Lan và Mộ Dung Thiên Thần, sắc mặt trở nên khó coi, trong mắt lóe lên sắc bén, như con dao được mài dũa hết sức sắc bén.
“Thái tử?” hiển nhiên Vương Ngâm Tuyết cũng chú ý tới hai người phía trước, nhận ra đó là Thần vương và Thần vương phi ở tiệm may lần đó, lần đó từ tiệm may hồi phủ, Thái tử còn vào phòng của nàng, bởi vì bọn họ mà nàng mất sủng ái cho nên trong lòng phẫn hận thôi, bất quá mặt vẫn mang theo nghi vấn gọi Thái tử, Thái tử quay đầu nhìn nàng ta cái, thần sắc khôi phục bình thường, đôi mắt bình thản: “ thôi, Hoàng tổ mẫu vẫn chờ chúng ta.”
xong cũng thèm để ý tới nàng ta, lập tức vào. Vương Ngâm Tuyết sau bọn họ, trong lòng xoay chuyển ngàn lần, hôm nay nếu phải Thái tử phi bệnh thể xuống giường nàng chẳng biết lúc nào có thể gặp lại Thái tử, hạ quyết tâm, nhất định phải lợi dụng cơ hội ngày hôm nay, lần nữa lấy lại sủng ái của Thái tử.
Last edited by a moderator: 18/11/16