1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Có phải yêu nhau không - Vũ Y Liên (c84) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 20: Chiếm cứ danh phận vợ chính thức.
      “Ai, Húc Nghiên của chúng ta vẫn còn là phụ nữ độc thân , bạn đừng bỏ qua cơ hội lần này a!” Có người cười .
      Kỳ thực có người mang Lục Húc Nghiên cùng Đường Triều Ca trêu đùa, lại hai người cùng nhau đến, sau đó Đường Triều Ca lại vô cùng cẩn thận bảo vệ Lục Húc Nghiên, rơi trong mắt mọi người ở đây tự nhiên trở thành tầng ý tứ khác!
      Lục Húc Nghiên tiếp tục diễn màn ngượng ngùng với mọi người, đem các vị ngồi ở đây doạ đến sững sững sờ sờ!
      Tống Dạ Huyền chóp cha chóp chép miệng, lại uống ly rượu “Ai, Hoắc Trạch, bạn có phải có cái dự án muốn cùng Tần Địch Phi hợp tác a, có muốn hay mình tiết lộ cho bạn chút tin tức?”
      Câu kia truyền tới, ở bề ngoài bình tĩnh, kỳ thực nội tâm hơn nửa phát điên.
      Lời này, muốn nghe giọng của Lục Húc Nghiên, Dạ Huyền biết tâm tư Hoắc Trạch, như vậy kết hợp gỡ bỏ đề tài vô vị kia!
      “Bạn học cũ, chiếu cố chiếu cố.” Hoắc Trạch cười tiếp, hai người ngồi ở bên cạnh, ánh mắt liền có thể ràng tâm tư của đối phương.
      Dạ Huyền tuy rằng quản công việc của Tần Địch Phi, thế nhưng làm sao khiến người ta thuận lợi cùng Tần Địch Phi đàm phán công việc vẫn có mấy phần hiểu ! khiến Tần Địch Phi tức giận, ngược lại nếu người khác làm, liền nhất định có thể để Tần Địch Phi hài lòng rồi! Cho dù cái phương pháp này vô căn cứ, Tần Địch Phi cũng đến mức bỏ mặt mũi của !
      Công ty lớn cũng lớn, đặc biệt là công ty lớn, tới tới , liền như vậy mấy người, Tần Địch Phi liền thuộc trong mấy người kia.
      Khởi đầu còn có người đối với Dạ Huyền có ác cảm, nhưng là theo Dạ Huyền nhiều , lại liên lụy đến cùng Tần Địch Phi , ai còn nhớ tới bên trong góc phòng khách còn ngồi là Lục Húc Nghiên?
      Đến lúc, chuyện với bạn trai còn nhiều hơn bạn !
      Đây chính là khát vọng lòng người, biết cùng Tần Địch Phi là thể, thế nhưng đáy lòng nhưng ngừng được nghĩ, ngoài miệng cũng ngừng được muốn .
      Tống Dạ Huyền cũng ngăn trở, mặc cho bọn họ thảo luận.
      Thừa dịp tất cả mọi người tán gẫu đến náo nhiệt , liền đứng dậy vào nhà vệ sinh rửa tay.
      Đây là điển hình cho kiểu tụ hội bằng mặt mà bằng lòng, những người qua thời thanh xuân nhưng vẫn còn lưu luyến mãnh liệt với khoảng thời gian đó, đại đa số người ở đây ngoại trừ về đàn ông, cũng là về đời sống sinh hoạt.
      Người đàn ông của muốn , bởi vì đến chuyện Tần Địch Phi, ít người đem ánh mắt đồng tình chiếu xuống người , liên quan tới đời sống sinh hoạt, càng có cái gì có thể , cũng chỉ có Tần Huyên.
      cho cùng, nếu phải là ngày hôm qua đánh Lục Húc Nghiên cái, tất nhiên tới nơi này.
      “Em xem ra trải qua cuộc sống tồi?” Từ phòng rửa tay ra, liền nhìn thấy Triều Ca đứng dựa vào tường.
      Tống Dạ Huyền lau sạch tay, sửa lại chút tóc “Em như vậy có gì là được, em chính là con sâu dài, có thể tùy tiện đem em nghĩ như thế nào, em có vấn đề!”
      “Vậy tại sao em lại luôn miệng muốn ly hôn?” Đường TriềuCa tiếp tục tựa ở cách đó xa hỏi .
      Dạ Huyền đưa tay lau sạch , tới trước mặt Đường Triều Ca “Như nhìn thấy, em quá chán cuộc sống như thế!”
      Chán ghét cùng Tần Địch Phi cãi nhau, càng đáng ghét hơn cùng Tần Địch Phi bằng mặt bằng lòng!
      Tuy rằng Tần Địch Phi cho tự do tuyệt đối, thế nhưng cái tinh thần càng trói buộc hơn! Mỗi ngày đều nhìn thấy ta với các loại tin tức xuất báo chí, mà chỉ có thể ở biệt thự của ta cùng Tần Huyên ăn cơm!
      Mỗi người đều cần tình cảm, Tần Huyên còn lúc , đều hướng gọi muốn ba, mà khi đó Tần Địch Phi biết cùng tình nhân nào lăn lộn giường! Khi đó chính là hận Tần Địch Phi nhất!
      xem em phải muốn ly hôn, chỉ là muốn cùng ta cáu kỉnh mà thôi!”
      Tống Dạ Huyền cười khẽ “Có thể là như vậy, kỳ thực mà , em bất quá cũng như Tần Địch Phi nuôi tiểu tình nhân mà thôi, chỉ là vừa vặn em chiếm cứ danh phận vợ chính thức, còn có đứa con mà ta thương vạn phần mà thôi mà thôi!”
      tại, lo lắng nhất là Tần Huyên, chỉ cần Tần Huyên tốt , là cũng tốt rồi.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 21: Vô cùng chói mắt
      Edit: Phương Ương Bướng

      Beta: Rika Nguyen
      “ Tống Dạ Huyền”
      để ý đến , tiếp tục về phía trước!
      Triều Ca từ phía sau bước vội tới, từ sau nắm lấy tay trái của , trước đó vì tay phải phản ứng trước nên bắt hụt, ép bước về phía trước khiến chống lưng vào tường.
      Nam và nữ trời sinh sức mạnh khác nhau.
      Vào thời điểm này, Dạ Huyền cũng biết chính mình có hay muốn phản kháng
      kịp đề phòng, nụ hôn của liền rơi xuống, ban đầu chỉ là tính trừng phạt nhưng dần dần phát môi mềm, khí tức quá mức ngon ngọt, mà ôn nhu như vậy càng làm có cách nào chống cự lại được.
      Khi nụ hôn kết thúc, Dạ Huyền bỗng nhiên ghé vào tai cười khẽ. phải là muốn thăm dò sao? phụng bồi là được rồi!
      “ Như thế nào? Tôi làm tình nhân mấy năm nay nên có chút kinh nghiệm đấy!” Dạ Huyền bỗng nhiên lè lưỡi, liếm môi mình bị hôn qua, vẽ theo hình cánh môi, động tác mềm mà tràn đầy mê hoặc
      Triều Ca thấy đáy mắt Dạ Huyền tràn đầy quyến rũ chỉ cảm thấy chói mắt, vô cùng chói mắt.
      biết Dạ Huyền là người tính tình mười phần nóng nảy, thời điểm làm việc đại đa số thích là làm, thích là thèm nhìn. Mà đối với động tác hôn thân mật lại vô cùng ngây ngô, còn nhớ lúc hai người hôn môi ngay cả thở thậm chí biết.
      Nhưng tại cảm thấy trước mặt còn cách nào bình tĩnh được.
      Sau năm năm, có thể khiến nam nhân huyết thống căng tràn
      “ Kỳ thực, tôi cùng Tần Địch Phi đến con còn có, còn có cái gì là phát sinh nữa đây?” Thấy Đường Triều Ca đen mặt , vội vàng bổ sung
      Thân thể Đường Triều Ca bước về phía trước 2 bước, kề sát người Dạ Huyền, khiến thân thể hai người có kẽ hở “ sao? Em có thể đừng quên….”
      “ Lần đầu tiên là cùng đúng ?” Dạ Huyền cười khẽ, thân thể linh hoạt liền dễ dàng né tránh được khống chế của Đường Triều Ca. đứng bên cạnh Triều Ca “ Chuyện đó có là cái gì? cùng tôi là lần, Tần Địch Phi cùng tôi ..” Dạ Huyền bỗng nhiên hướng lộ ra nụ cười mê hoặc chúng sinh “Chúng tôi là cùng nhau năm năm rồi!”
      Nhìn thấy Đường Triều Ca dáng vẻ ăn quả đắng, Tống Dạ Huyền ngẩng đầu ưỡn ngực bước nhanh về phòng khách
      Triêu Ca cũng vội về phòng khách, trái lại ra phía ngoài ban công, cũng nhìn thấy Hoắc Trạch giống mình ra đây.
      cũng ra à?” Nhìn tàn thuốc dưới chân, Triều Ca có chút giật mình.
      “ Hừm” nhìn thấy , khóe miệng Hoắc Trạch lên nụ cười mang theo vài phần cay đắng “ Triều Ca! Với Dạ Huyền nghĩ ra chưa?”
      Triêu Ca biết ý tứ trong lời của cậu “Tôi có lựa chọn sao?”
      chỉ cùng Tần Địch Phi kết hôn mà còn vô cùng hạnh phúc, con cũng có còn thiếu cái gì đây?
      “Triều Ca, buông xuôi đối với ấy sao? Tất cả mọi người đều biết ấy coi ai bằng hạt cát trong mắt, nhưng biết 4 năm, ấy mỗi ngày đều nhìn cùng Lục Húc Nghiên chung với nhau, ở cùng Tần Địch Phi 5 năm,..” bóng đen tới chỗ này dừng lại chút “ cảm thấy ấy thay đổi rất nhiều?”
      giãy dụa, chống cự, thậm chí có chút an phận với mệnh trời
      Nhịp tim Triều Ca dừng lại trong nháy mắt “ Hoắc Trạch, tôi và Lục Húc Nghiên chỉ là bạn bè, điều này mọi người đều biết.”
      có đáp án tôi liền yên tâm. Thế nhưng, Triều Ca nếu như có thể đối với ấy tốt hơn chút” Hoắc Trạch xong liền quay người hướng phòng khách tới

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 22: Lo sợ tình bị bại lộ
      Edit: Phương Ương Bướng
      Beta: Rika Nguyen
      Thời điểm trở lại phòng khách, Triều Ca nhìn thấy Dạ Huyền cùng đám phụ nữ rút thăm thi đấu, nhìn thấy trở về có người đem tên của thả vào thùng.
      “Triều Ca, phải nắm chắc cơ hội hát cùng Húc Nghiên nha ! phải biết rằng ở đây Húc Nghiên gánh chịu ít oan ức đấy!” Lớp trưởng nhiều chuyện, cái miệng lúc nào cũng bô bô ngừng.
      “Lớp trưởng, sợ tôi đánh vợ của sao?” Triều Ca chút khách khí đáp lại.
      “Lớp trưởng kia cho uống rượu là được rồi!” Dạ Huyền thêm vào, rồi cùng tán gẫu với vợ lớp trưởng
      Vòng thứ nhất, rất viên mãn chính là lớp trưởng cùng vợ lớp trưởng, hai người cùng hát bài <Tấm lòng của người >. Bài này vốn là bài hợp xướng nhưng vợ chồng họ lại cùng song ca.
      Lớp trưởng cùng vợ tiết hòa hợp bởi vậy hát bài này hay, lớp trưởng bị nhiều người chê cười liền hát tiếp bài <Song Hoàng> khiến người nghe ôm bụng cười to, rồi lại khiến người ta cảm động thôi.
      Tiếp theo vòng thứ hai, vòng thứ ba có người làm trò cười, cũng có bài hát vô cùng tốt, chỉ là biết có phải trùng hợp hay mà Triều Ca cùng Dạ Huyền trước sau hát cùng, mấy lần đều là Húc Nghiên và những người khác hát . Hai người tựa hồ bị thần số mệnh bỏ quên, trước sau gặp
      vất vả Dạ Huyền mới song ca cùng Hoắc Trạch, đến thời điểm chọn bài Hoắc Trạch lại cười từ chối “ Cổ họng tôi có điểm thoải mái, theo tôi Triều Ca thay tôi hát , tôi uống rượu”
      Dạ Huyền ý tứ của Hoắc Trạch, dựa theo quy tắc trò chơi nếu như uống rượu cần hát nữa đấy sao?
      “ Vậy tôi cũng uống rượu” Dạ Huyền cũng lười tính toán, dám cam đoan nếu như cùng Triều Ca có nửa điểm dính dáng phỏng chừng tối nay thấp thỏm yên.
      Dạ Huyền đưa tay cầm lấy ly rượu, liền nghe thấy giọng của Triều Ca xuyên qua microphone truyền đến “ Hát bài tủ của em?”
      “Hát hát!” Dạ Huyền tức giận, như vậy nếu hát chẳng phải có vẻ hẹp hòi sao?
      Thời gian còn sớm, hát hò liên tục, thời gian cũng muộn, lớp trưởng làm lãnh đạo đương nhiên vào lúc này phải phát tài lãnh đạo
      “Bài thứ mấy?” lớp trưởng ngồi cạnh máy vi tính hỏi hai người
      “Thứ sáu !”
      “Thứ sáu”
      Hai người đồng thanh trả lời, chen lẫn trong hoàn cảnh huyên náo có vẻ đặc biệt.
      Lớp trưởng giật mình, nhưng nghĩ tới quan hệ trước đó của hai người vẫn chọn bài thứ sáu.
      “ Có phải hay sai rồi, bài của Huỳnh Hiểu Minh phải là đơn ca sao?” Tên bài vừa chạy lên, có người lên tiếng thắc mắc.
      có chuyện gì, tôi có thể hát, lớp trưởng cần đổi bài!” Trước đây Dạ Huyền nghe qua , lúc đó hiếu kì ngớt, còn nghiên cứu thời gian. “Triều Ca hát trước đoạn, đoạn hai tôi hát, đến đoạn cao trào hát, tôi hỗ trợ như thế !”
      Triều Ca vốn định phản đối nhưng nhìn vén tay áo vồ vập liền trừng mắt cái.
      Đây là bài đơn ca, đoạn thứ nhất hát, đoạn thứ hai là Dạ Huyền hát, lưu luyến lại hết sức thâm tình. mới hát câu lại nghe có mấy phần tan nát cõi lòng.
      Đoạn nhạc dạo vang lên, là tiếng đàn violon du dương, Lục Húc Nghiên ngồi bên nhàng đụng cái mới thôi đờ đẫn, cất tiếng hát.
      Năm năm, rốt cuộc thay đổi như thế nào, lại đối với người nào si tình như vậy? Lo sợ tình bị bại lộ!

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 23: cho rằng Triều Ca còn xem trọng ấy ư?
      Edit: Phương Ương Bướng


      Beta: Rika Nguyen

      Hát xong bài, Dạ Huyền cũng muốn hát nữa, nhưng nữ thần số mệnh tựa hồ vô cùng thích đùa giỡn với , muốn hát nhưng toàn quay trúng , chén rồi lại chén, vẫn say.
      Hoắc Trạch ngồi bên cạnh, nhìn mà đau lòng.
      “ Dạ Huyền, với tôi ra ngoài hóng mát chút
      Dạ Huyền uống xong những giọt cuối cùng trong ly, mặt đỏ bừng, nhìn cười : “ Cảm ơn . Nhưng tôi muốn rửa tay”
      Uống nhiều rượu bia mệt.
      Hoắc Trạch nắm tay dậy, rồi mở của phòng dìu ra ngoài. Trong phòng, Triều Ca nắm chặt micro, hát bỗng nhiên quên lời luôn.
      Ra khỏi phòng, Dạ Huyền lập tức dựa vào tường, có chút mệt mỏi, cần được nghỉ ngơi.
      với ta chuyện Tần Huyên sao?” Hoắc Trạch hỏi .
      Dạ Huyền hiểu ý , nhưng vẫn giả ngu “ Chuyện của Tần Huyên? Hoắc Trạch, uống quá nhiều rồi!”
      Dạ Huyền cười khanh khách, cười đến nước mắt đều rơi.
      “Quên , tôi nhúng tay vào chuyện của các người nữa”. Hoắc Trạch có chút bất mãn. “Tôi đưa vào phòng rửa tay”
      Dạ Huyền hiểu ý của nhưng vẫn ngừng phá đám, Hoắc Trạch đường đỡ đến phòng để rửa tay.
      Dạ Huyền nghĩ đến việc vào đây rửa tay, muốn hóng mát, nhưng Hoắc Trạch đáng thương lại đem lời này cho là , cũng đành nhắm mắt mà vào.
      KTV này vô cùng sang trọng, mỗi tầng đều có phòng rửa tay, Dạ Huyền mở nước nóng ra rửa tay, rồi nhìn vào gương sửa sang lại tóc của mình. Nhìn thấy son môi bị nhạt, lúc này mới hiểu câu hỏi của Hoắc Trạch, nhếch môi cười nhạt cái. Đưa tay lên lau sạch son môi, lúc muốn ra ngoài lại nghe trong tolet truyền đến tiếng cười.
      căn bản phải là người nhiều chuyện, nhưng tiếng cười này lại đặc biệt quen thuộc.
      “Này, tôi nè, ta căn bản đâu muốn ly hôn, ràng là chân đạp hai thuyền.” Cánh cửa bên trái truyền đến tiếng cười.
      phải sao? Nhìn vẻ mặt ta lúc hát chung với Triều Ca, đáng khinh. Có lẽ ta thấy Triều Ca trở về nên muốn câu dẫn ấy, còn nhớ lúc trước vì sao ta chiếm được Triều Ca ? biết xấu hổ!”
      “Đúng vậy! Tôi với cái này nha, xe hơi, quần áo, trang sức của ta toàn do Tần Địch Phi đưa đến, ngay cả con cũng có rồi, vậy mà còn muốn ly hôn, giả tạo!”
      “Haizzz, do Húc Nguyên quá tốt bụng, loại phụ nữ như thế mà cũng mời tới đây? Tăng thêm tình địch cho mình à?”
      “ Tình địch cũng phải nhìn mình có đủ tư cách a? ta phải là người chuyên gia phá đám sao? cho rằng Triều Ca còn xem trọng ta ư?”
      Thời điểm Dạ Huyền bước từ phòng rửa tay ra, sắc mặt trở nên trắng bệch, thậm chí ngang qua Hoắc Trạch mà vẫn hề phát ra ta.
      “Dạ Huyền, sao vậy?” Hoắc Trạch thấy tâm tình có vẻ gì đó thích hợp, đưa tay lên dìu .
      Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy lo lắng của Hoắc Trạch, mới tỉnh táo lại : “ có chuyện gì đâu, do tác dụng của rượu mà thôi” liếm môi, cười lung túng. “ Tôi ở cùng với Tần Huyên, mà nó luôn quấn lấy tôi nên dám uống rượu, hôm nay để mặc cho tôi uống cho thoải mái.”
      Hoắc Trạch thấy sắc mặt dần trở lại bình thường, năng cũng bình thường trở lại, liền an tâm, : “ Được rồi, tôi đưa trở lại phòng hát”
      Khi trở lại, Dạ Huyền uống còn hăng say hơn lúc trước. càng muốn say lại càng tỉnh táo, đến cuối cùng, là người uống nhiều nhất,nhưng lời hát vẫn ràng, sai lời, sai nhịp.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 24: Em cảm thấy em còn thiếu tôi lời giải thích sao?
      Edit: Phương Ương Bướng
      Beta: Rika Nguyen
      “Thời gian còn sớm nữa rồi, tôi đè nghị mọi người hát chung bài rồi chúng ta giải tán !” Vợ lớp trưởng thông báo giờ là 11h rồi, Dạ Huyền rất ít khi chơi bời muộn như thế. So với việc lo lắng vì khuya, càng lo cho Tần Huyên khi nó ở nhà mình hơn, vậy nên khi vợ lớp trưởng ra những lời này, liền đồng ý ngay.
      Bài hát là dành cho phái nữ, toàn bộ nữ sinh Trung Quốc đều biết bài này, đó là bài “ Thần thoại mặt trăng”. Dạ Huyền hát mà cúi đầu uống rượu, Hoắc Trạch bởi vì còn lại xe nên cũng ngồi nhìn uống.
      Dưới ánh đèn tờ mờ của KTV, Triều Ca nhìn uống từng ly từng ly ngớt, dường như biết say là gì?
      Hát xong bài tập thể, mọi người lần lượt ra về, Dạ Huyền thích ứng được với ánh đèn sáng do uống quá nhiều rượu, thời điểm mọi người về hết, chỉ còn mình ngồi đấy.
      Nhìn mình lẻ loi trong căn phòng vắng, bỗng dưng nước mắt chảy xuống, đem ly rượu cuối cùng uống hết, tay chống lên bàn bước ra ngoài.
      Triệu Ca vừa tới bãi giữ xe, liền thấy Hoắc Trạch ngồi vào xe, vội hỏi “ Dạ Huyền đâu?”
      ấy chưa về nên tôi cũng còn cách nào cả” Hoắc Trạch đề nghị muốn đưa về nhưng lại từ chối.
      Triều Ca đứng yên tại chỗ, định bước nhưng nghĩ sao lại lui về sau, : “ Hoắc Trạch, đợi lát nữa đưa Húc Khiên về, tôi xem ấy!”
      Triệu Ca nhìn thấy Tống Dạ Huyền ói trong phong rửa tay, sau khi ói xong bước ra, cả người nồng nặc mùi rượu, vài sợi tóc bị ướt do rửa mặt.
      Hai tay ôm lấy đầu gối, ngồi tựa ở cửa phòng rửa tay, tóc rũ xuống che hết mặt , làm cho người ta nhìn được sắc mặt lúc này thế nào?
      ra chưa say, nhưng cả ngày hôm nay chưa ăn gì, chỉ dẫn Tần Huyên ăn rồi hết. Buổi tối đến nơi này cũng ăn gì, lại uống khá nhiều rượu nên cảm thấy dạ dày cồn cào, muốn ói.
      Phát ra có người nhìn mình, ngẩng đầu lên: “ A, quả nhiên say rượu mà chính bản thân lại hoa mắt, Triều Ca, tranh tôi xa xa chút”
      Làm bộ như mình say, coi như tồn tại, coi như biết khoảng cách của sâu cỡ nào.
      “ Tống Dạ Huyền, em cảm thấy em nợ tôi lời giải thích sao?”
      Nợ lời giải thích?
      Nhìn biểu của có bao nhiêu thâm tình, có bao nhiêu thương tiếc, chính điều này càng làm khó xử.
      Đáy lòng thầm mắng, nhưng mặt lại là nụ cười : “ Tôi cảm thấy tôi nợ lời giải thích nào với người đàn ông tiêu sái tuấn là đây? A, nếu như có tốt nhỉ, tôi trực tiếp nhào tới !”
      “…”
      Đường Triều Ca tuy rằng rất phẫn nộ nhưng khi thấy chống đỡ nỗi, liền tiến lên đỡ lấy , “ Tống Dạ Huyền, em còn dám những lời như vậy nữa xem?”
      Mùi thơm của loại bột giặt quen thuộc mà ấm áp của xông vào mũi.
      Tống Dạ Huyền nhắm mắt lại, thuận thế tựa vào lồng ngực của .
      Vô liêm sỉ, vô lại ư? Trước giờ quan tâm.
      Haizzz, nếu sau này có cơ hội, muốn hỏi Triều Ca dùng bột giặt nhãn hiệu gì, muốn quần áo của Tần Huyên cũng có mùi thơm này, để có thể ôm và ngửi mỗi ngày.
      là thơm nha! Tống Dạ Huyền chép chép miệng, cố ý để ý tới tình cảnh trước mắt.
      Mà người nào đó bị YY hề nhận ra người phụ nữ trong ngực mình thèm chảy nước miếng.
      Triều Ca vừa ôm Tống Dạ Huyền ra khỏi cửa KTV liền thấy Tần Huyên ngáp.
      “Haizzz, lại uống say rồi!” Tần Huyên liếc mắt nhìn người nằm trong ngực Đường Triều Ca mà than thở.
      Ai nha…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :