1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Có phải yêu nhau không - Vũ Y Liên (c84) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 15: Ultraman ngủ với con!
      Edit: ThiengNguyen

      Beta: Rika Nguyen
      Dù là vô cùng tình nguyện, Tống Dạ Huyền vẫn là mang theo Tần Huyên rời giường , hai người trả phòng, Tống Dạ Huyền mang theo Tần Huyên tiếp tục bôn ba kiếm việc mà biết có điểm dừng ở đâu.
      Thời gian là mười giờ sáng, Dạ Huyền trực tiếp mang theo Tần Huyên đến nhà hàng mà hai người thường xuyên đến, vì Tần Huyên bồi chính mình khổ cực bôn ba, Dạ Huyền gọi cho nó bàn lớn các món ăn.
      “Mẹ, con cảm thấy mẹ hai ngày mặc cùng bộ đồ, rất được tự nhiên!” Tần Huyên trong miệng ăn món ăn, còn quên buông lời bình luận về cách ăn mặc của mẫu thân đại nhân nhà mình.
      thực tế, Tống Dạ Huyền cũng có chút được tự nhiên, trong nhà có rất nhiều quần áo, tuy rằng tình nhân ở bên ngoài của Tần Địch Phi có thể xếp thành hàng, thế nhưng đối với việc ăn, mặc, ở, lại vẫn là hết sức chu đáo. Mỗi quý, mấy cái nhãn hiệu thích, đều có người dựa theo số đo đúng giờ đưa đến trong nhà , thêm vào đó có lúc cùng Mặc Nhiễm dạo phố mua đồ, căn bản y phục của ngày cái!
      cho phép ” Tống Dạ Huyền gắp mấy miếng thịt đến trong bát Tần Huyên “Đừng quên sáng sớm mẹ , chúng ta sớm muộn có ngày còn gì!”
      Tần Huyên chép miệng cái “Nếu ngày thực như vậy, có ba ba, chúng ta còn có cậu, cho dù cậu giúp chúng ta , mẹ phải rất thích chú Triều Ca kia sao?”
      Tống Dạ Huyền thích ở trong phòng khách ăn cơm, bởi vậy chỉ có cùng Tần Huyên ăn, đại đa số thời điểm đều đem Tần Huyên đến đại sảnh ăn cơm.
      muốn sau này Tần Huyên trưởng thành chỉ có thể dùng tiền, như Tần Địch Phi mọi việc đều muốn chú trọng khác với tất cả mọi người! Nàng chính là muốn Tần Huyên theo quần chúng, muốn Tần Huyên bình thường nhất, sinh hoạt thoải mái nhất!
      Mười giờ, chính là thời điểm ăn cơm, trong đại sảnh cũng có thiếu người.
      “Con thích Ultraman, thời điểm con có tiền, Ultraman tới cứu con sao?” Tống Dạ Huyền cảm thấy cần sửa lại quan điểm của con trai.
      “Thế nhưng Ultraman ngủ với con!” Tần Huyên vừa ăn thịt, vừa cùng mẫu thân nhà mình thảo luận vấn đề thích mà thâm ảo này!
      Ngủ! Mặt Tống Dạ Huyền nhất thời ửng hồng!
      đưa tay gõ gõ trán Tần Huyên “Ăn cơm, ngậm miệng liền đem con ném đến nhà dì Nhiễm Nhiễm của con!”
      “Mẹ , mẹ thẹn thùng rồi!” Mọi lần, Tần Huyên đều thấy như vậy thôi, nhưng là hôm nay nhưng có chút nhịn được nhiều , bởi vì nó phát , mặt Tống Dạ Huyền, dĩ nhiên chỉ là hồng bình thường.
      Tống Dạ Huyền hắng giọng, liền cúi đầu uống đồ uống trong ly “Tần tiểu Huyên, buổi tối mẹ có việc, ba con, cậu của con, còn có dì Nhiễm Nhiễm , con chọn !”
      Tần Huyên bỗng nhiên ngẩng đầu, ngón tay chỉ về Tống Dạ Huyền sau lưng “Con có thể chọn người đó ?”
      Tống Dạ Huyền quay đầu lại, nhìn thấy Đường Triều Ca thân nhàng khoan khoái đứng ở cách đó xa , còn bên cạnh còn có Lục Húc Nghiên!
      thể, mau ăn cơm, cơm nước xong, mẹ dẫn con gặp ba con, để ba cho con cưỡi ngựa!” Tống Dạ Huyền tự nhiên tiến lên va vào cái đinh kia .
      “Nhưng là, mẹ, mẹ phải…”
      “Ba con tốt với con sao?” Tống Dạ Huyền tiếp tục nắm chiếc đũa gõ trán cậu “Để con còn muốn người đàn ông khác!”
      phải là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe sao? Tống Dạ Huyền lẽ nào sao?
      Tối hôm qua , nghĩ thông, Lục Húc Nghiên căn bản liền biết tính tình của , nếu như phải ta tiến lên, cái tát kia tuyệt đối là đánh mặt Đường Triêu Ca!
      Tới tận đêm khuya mới nhớ tới , thời điểm Triều Ca sau đó dìu Lục Húc Nghiên , chỉ là thân thể nghiêng về phía trước , có bước .
      Khi đó ôm Tần Huyên dời vài bước, Triều Ca nếu như đuổi theo, có đạo lý cùng Lục Húc Nghiên!
      Tuy rằng như vậy, thế nhưng vẫn là rất tức giận, đáy lòng vẫn nhịn được muốn kích thích Đường Triều Ca chút!
      Quả nhiên, Đường Triều Ca nghe như thế “Húc Nghiên, chúng ta chuyển sang nơi khác ăn , chỗ này sạch !”
      Vẻ mặt Lục Húc Nghiên, Tống Dạ Huyền thấy, chỉ nghe được giọng của ta vô cùng mềm mại “Được, Triều Ca, em vừa nghĩ hay là về nhà em ăn

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 16: Mẹ, mẹ lợi hại nhất rồi!
      Edit: ThiengNguyen

      Beta: Rika Nguyen
      Đường Triều Ca đến , rồi lại .
      “Mẹ , tiện nghi cho người phụ nữ kia rồi!” Tần Huyên có chút thất vọng, vốn là từ xa nhìn thấy Đường Triều Ca đến, nó muốn giúp mẫu thân đại nhân cái, ai biết lại bị chính mình phá hỏng!
      Còn ba ba tốt nữa chứ!
      Đường Triều Ca nếu như tức giận mới là lạ rồi!
      , chuyện của người lớn trẻ con nên hỏi đến, lại , con cảm thấy mẹ là quả hồng mềm sao? Tối hôm qua người bị bóp cái, ngày hôm nay lại cho ta sắc mặt tốt, Tần tiểu Huyên, cho con, làm người phải có cốt khí!” Tống Dạ Huyền cười mặt xem thường, ta cùng Lục Húc nghiên ở cùng nhau ăn cơm, dựa vào cái gì được làm cho ta tức giận!
      “Mẹ, mẹ lợi hại nhất rồi!” Tần Huyên cũng thập phần hưng phấn, nhưng KTV là nơi như thế nào, với người con như mạng sống – Tống Dạ Huyền tuyệt đối cho nó theo.
      Bởi vì ngày hôm nay Nhiễm Nhiễm ra ngoài công tác , dưới bất đắc dĩ, Tống Dạ Huyền vẫn quyết định đem Tần Huyên đưa tìm Tần Địch Phi.
      Quan hệ với Tần Địch Phi, Tống Dạ Huyền vẫn xử lý hết sức tốt, ví dụ như ngày hôm qua bọn họ cãi nhau đến long trời lở đất, ngày hôm nay vẫn như cũ có thể gọi điện thoại, hai người trò chuyện với nhau vui.
      Tần Địch Phi là tổng giám đốc công ty, vì lẽ đó mặc dù là cuối tuần, Tống Dạ Huyền vẫn phải tới công ty tìm . Kỳ thực có t thể khi đó Tần Địch Phi căn bản ở công ty, chỉ có điều nếu như là những chỗ khác, phỏng chừng hai người có thể ầm ĩ lên!
      Cho nên tới công ty, dĩ nhiên có nhiều người nhìn, Tống Dạ Huyền có hứng thú ở trước mặt người khác biểu diễn việc nhà của chính mình!
      “Phu nhân, thiếu gia, tổng giám đốc tại phòng họp, hai vị ở nơi này chờ lát.” Thư ký Lâm Duy tươi cười đem hai người vào phòng khách , lại gọi người mang trà vào.
      Tống Dạ Huyền gật gật đầu, ngược lại cuộc hẹn tụ tập là buổi tối, đối với thời gian cũng quá lo lắng, phải là chờ sao, ngại!
      “Mẹ, mẹ có hay cảm thấy, nơi này giống như là công ty nhà chúng ta?” Tần Huyên lùi đến bên người , so với Tống Dạ Huyền thèm để mọi việc ý, nó cảm thấy mình giống chủ nhân ở đây!
      “Đây là công ty ba con, phải con!” Tống Dạ Huyền khinh bỉ nhấp chút trà, vẫn là trà Long Tĩnh, đúng là hiểu lòng !
      “Nhưng là con cảm thấy thoải mái, ràng là nhà chúng ta, nhưng là đám người kia thấy chúng ta đến, đối xử như khách mời!”
      “Vậy con muốn như thế nào?” Hồ đồ , chuyện như vậy, cũng phải chưa từng làm!
      Tần Huyên lén lút ở bên tai thầm hồi, Tống Dạ Huyền suy nghĩ thoáng, buổi chiều rất tẻ nhạt, cũng ngại để Tần Huyên tạo ra niềm vui, cũng là phất tay theo nó náo loạn!
      Sau khi xác nhận Tống Dạ Huyền nhắm mắt, Tần Huyên đẩy cửa phòng khách ra, thừa dịp ai chú ý, ở trong công ty tùy tiện tới, cũng thỉnh thoảng bắt đầu chế tạo các động tác mờ ám.
      Đánh đổ chén nước người khác, dùng chân ngáng người, vứt bừa đồ đạc, vân vân.
      Ban đầu còn ai để ý đến nó, cũng nghĩ chính mình cẩn thận, nhưng là dần dần, bầu khí trong phòng làm việc bắt đầu thay đổi, cũng có người cảm giác được biết bên cạnh bàn khi nào có thêm đứa bé năm tuổi.
      Có người gọi điện thoại cho phòng hành chính, rất nhanh có mấy bảo an xông tới, Tần Huyên vóc dáng , chạy vừa nhanh, lại sợ người khác bắt nó, nó chỉ là đơn thuần muốn đem mọi việc làm lớn!
      Tuy rằng nó biết Tống Dạ Huyền để ý Tần Địch Phi, nhưng nó biết Tần Địch Phi rất quan tâm nó cùng Tống Dạ Huyền, những người thư ký này biết hai mẹ con bọn họ đến rồi, vậy mà cho Tần Địch Phi, ràng chính là có mưu đồ khác!
      ở nơi này làm cái gì?” giọng Tần Địch Phi truyền tới, mới vừa từ trong thang máy ra, liền nhìn thấy trong phòng làm việc loạn tung lên, bàn đất đều là các loại đồ vật.
      “Ba ——” nghe được giọng của Tần Địch Phi , Tần Huyên liền bò lên bàn, hướng Tần Địch Phi mở ra hai tay.

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 17: Tuy rằng độ khả thi là số
      Edit: ThiengNguyen

      Beta: Rika Nguyen
      Tần Địch Phi nhìn thấy Tần Huyên gọi mình, lập tức đem tư liệu trong tay đều giao cho thư ký phía sau, vài bước chạy lên trước đem Tần Huyên ôm lên.
      Tần Huyên biết mình huyên náo, liền ở mặt Tần Địch Phi mãnh liệt hôn cái “Ba, con cùng bọn họ chơi trốn tìm!”
      “Xem ra, con chơi rất vui?” Tần Địch Phi trừng mắt nhìn lướt qua mọi người, sáu người bảo an, văn phòng to với ba mươi, bốn mươi người, đều tụ tập cùng chỗ, có thể vui vẻ sao?
      Tần Huyên ôm cổ của , tiếp tục chùi nước miếng “Mẹ để con ngày hôm nay theo ba, mẹ buổi tối có việc.”
      Đối với Tần Địch Phi, Tần Huyên tổng kết ra kinh nghiệm chính là, nếu như làm chuyện sai lầm, người ba nghiêm khắc!
      Tần Địch Phi hơi thay đổi sắc mặt “Mẹ đưa con đến nơi này, liền rồi ?”
      , mẹ ngủ! Con mình tẻ nhạt liền ra chơi, ba, chúng con chờ ba lâu lâu ——” Tần Huyên bị Tần Địch Phi ôm vào trong ngực, vừa , trong tay còn quên diễn .
      Tần Địch Phi dĩ nhiên biết con mình vui đùa quá trớn, nhưng vẫn là tùy ý theo nó!
      “Vậy chúng ta xem mẹ con.” Tần Địch Phi ôm Tần Huyên, về phía phòng khách, vừa bước được vài bước, rồi lại chợt nhớ tới đến cái gì “Ngày hôm nay ai làm ở phòng lễ tân, có thể để cho người đó về nhà được rồi!”
      khí trong phòng làm việc bỗng chốc lạnh , nhưng Tần Huyên cảm giác chút nào, vẫn ôm cổ Tần Địch Phi , hai cha con hướng phòng khách mà .
      Bởi vì Tần Huyên rời hơi lâu, ban đầu Tống Dạ Huyền giả bộ ngủ nhưng giờ ngủ .
      Hai cha con buông tay “Ba , ba ở đây có giường ? Tối hôm qua mẹ mang con thuê phòng ở bên ngoài , mẹ lạ giường, phỏng chừng ngủ ngon!”
      Tống Dạ Huyền nghiêng thân thể tựa ở ghế salông, tóc dài mềm mại bao trùm ở lưng, váy màu xanh nhạt đưa đến cảm giác đặc biệt yên tĩnh, tuy rằng bình thường cùng ồn ào, thế nhưng khi ngủ , lại làm người khác say lòng.
      “Con trai, ba ôm mẹ con , còn con?” Tần Địch Phi cũng biết tật xấu lạ giường của Tống Dạ Huyền, cái này cũng bị lấy làm lý do cho đêm tân hôn a!
      “Con có chân mà!”
      Tần Địch Phi cười khẽ, sờ sờ đầu của nó, lúc này mới ôm lấy Tống Dạ Huyền từ ghế salông, hướng phòng làm việc của mình đến. Tần Huyên theo sau, mở cửa, đóng cửa, hai cha con bước tiến nhàng, chỉ lo có chút tiếng động , liền thức tỉnh người ngủ.
      Tuy rằng cái kia độ khả thi hầu như là con số .
      Tống Dạ Huyền có cảm giác mắt càng trùng xuống, đợi đến lúc tỉnh lại nhìn ra ngoài cửa sổ màu đen kịt , liền phát hoảng.
      làm sao ngủ say đến như vậy được?
      Nâng người ngồi dậy, Tống Dạ Huyền lúc này mới phát mình nằm ở cái giường, tuy rằng cùng Tần Địch Phi nhìn nhau tương đối ít, thế nhưng mùi người vẫn hết sức quen thuộc.
      Nhìn quanh bốn phía, có thể nghe được giọng trầm thấp của Tần Địch Phi , nhàng lắc lắc đầu, nơi này hẳn là căn phòng riêng trong văn phòng Tần Địch Phi, chỉ là lúc nào ngủ ở nơi này ?
      “Tần Huyên, vào cho mẹ!” Làm con, biết được buổi tối có cuộc gặp trọng đại, vậy mà biết đánh thức !
      Bị điểm đến tên, Tần Huyên cùng Tần Địch Phi mắt to trừng mắt , sau khi ở trong phòng nhiều lần truyền đến vài tiếng hô hoán, Tần Huyên rốt cục dưới ánh nhìn Tần Địch Phi vào.
      “Mẹ bây giờ lập tức tham gia tụ hội bạn học, con tốt nhất tỉ mỉ suy nghĩ xem con buổi tối thứ sáu có làm bài tập , sau đó có vấn đề gì để ba con giúp con xử lý!” Tống Dạ Huyền quay về phía gương sửa lại chút tóc, liền nhấc túi lên, chuẩn bị ra ngoài!
      May là mới sáu giờ, nếu như lái xe nhanh chút , hẳn là vẫn tới kịp!

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 18: Con sói to Tần Địch Phi
      Tần Địch Phi mở rộng cửa tiến vào, Tống Dạ Huyền chuẩn bị ra ngoài, hai người mặt đối mặt .
      “Muốn ra ngoài?” Tần Địch Phi lên tiếng dò hỏi.
      “Tần Huyên liền giao cho , đừng dẫn nó gặp những tình nhân của là có thể giúp em rồi! Mặt khác bài tập nó chưa có viết xong, sớm chút dẫn nó về nhà !” Tống Dạ Huyền cằn nhằn liên miên , căn bản mặc kệ người đàn ông trước mặt nghĩ như thế nào.
      được sao?” Tần Địch Phi bỗng dùng giọng điệu mềm .
      Tống Dạ Huyền sững sờ, nhưng lập tức lại phản ứng lại “Tần Địch Phi, đầu óc có vấn đề sao ?!”
      “Em xuống lầu , lên xe của trước, ở trong đó thay quần áo, cũng có người giúp em trang điểm, tài xế là tiểu Lý, nhận ra chứ?”
      Tống Dạ Huyền cảm thấy Tần Địch Phi nhất định là có dây thần kinh nào bị hỏng rồi!
      “Được rồi, Tần tiên sinh, em lần thoải mái làm Tần phu nhân vậy, hưởng thụ phục vụ của ngài, bất quá phiền phức ngài nhất định phải chiếu cố kỹ lưỡng Tần Huyên!” Tống Dạ Huyền đem Tần Huyên đưa tới trong lồng ngực Tần Địch Phi, trước ánh mắt lưu luyến rời của Tần Huyên , bước lên vô cùng kiên quyết ra khỏi văn phòng!
      “Ai, ba , lúc này nếu như ba cứng rắn chút, mẹ có thể tới đó!”
      “Mẹ con càng thêm hận ba, con trai, ba tan tầm rồi, trước tiên mang con về nhà làm bài tập!” Tần Địch Phi cùng Tần Huyên cọ cọ mũi, hai cha con náo loạn thêm lúc rồi mới tan tầm cùng nhau về nhà.
      Tống Dạ Huyền nhanh đến khổ cực, thời điểm đến KTV cũng chậm rồi, đứng ở giữa đám đồng phục vụ của nữ sinh, Tống Dạ Huyền xác thực có vẻ hơi phổ thông, chiếc quần dài màu sắc đơn giản, tuy rằng đường cắt có chút mới lạ, nhưng người có bất kỳ đồ trang sức gì.
      Khi ánh mắt rơi xuống người Đường Triều Ca, lập tức liền ràng ý tứ Tần Địch Phi!
      mà, con sói to Tần Địch Phi , lúc nào hoàn lương a, trở thành cừu ôn nhu rồi! Nguyên lai căn bản là có mưu đồ khác! ràng biết buổi tối muốn tới nơi này, muốn để cho hơn người khác mà!
      Nhìn thấy Dạ Huyền đến , lớp trưởng lập tức lớn giọng hô lên “Tống Dạ Huyền, đến đến, bạn đến , nếu đến, chúng tôi tới bên trong biệt thự ba tầng nhà bạn giết bạn!”
      Trong năm ấy, cũng học pháp luật, cùng chuyên ngành với Đường Triều Ca, cùng lớp, sau đó cảm thấy khô khan, liền lén lút thay đổi chuyên ngành. Nhưng bạn bè như vậy, cơ sở kinh tế quyết định bạn bè xung quanh, sau đó mặc dù chuyển sang quốc tế mậu dịch, nhưng cũng như trước cùng Đường Triều Ca và đám người kia rất quen thuộc.
      “Lớp trưởng biết đùa, tôi đến muộn , tự phạt ba chén.” Dạ Huyền cũng nhăn nhó, cầm lấy ba cái ly thủy tinh trân bàn, lần lượt xếp ra, rót ba chén rượu, cũng thèm nhìn tới mọi người, từng cái uống xuống.
      “Quả nhiên sảng khoái!” Trong phòng ít người bắt đầu huýt sáo khen hay.
      “Dạ Huyền, ngồi ở đây .” Dạ Huyền vừa đứng lên, liền nhìn thấy Hoắc Trạch vẫy tay gọi , bên cạnh còn có chỗ trống , Dạ Huyền cũng kiêng kị, chút khách khí liền ngồi xuống.
      Đám người kia, bình thường tiến đến đồng thời chính là ăn ăn uống uống, Dạ Huyền sớm quen thuộc, mà ban đầu đến muộn tự phạt ba chén, chính là hình phạt Đường Triều Ca lập ra, đó chỉ quá khứ , cảnh còn người mất!
      “Dạ Huyền, bạn nhất định còn biết , xem, Đường đại Hải Quy của chúng ta về nước rồi!” Dạ Huyềncùng đám bạn quan hệ cũng bình thường, nhưng với bạn trai tốt hơn tí. Mặc dù kết hôn, nhưng vẫn có nhiều người đến làm quen.
      Dạ Huyền lại uống hớp rượu “Ai, sớm nhìn thấy , bạn cũng phải biết, tôi gần đây vì việc ly hôn nên bận lắm!”
      Làm người mẹ mẫu mực, ở trước mặt Tần Huyên hơi hơi khiêm tốn chút, bây giờ có Tần Huyên ở đây, uống rượu đúng là sảng khoái!
      “Vậy sao, lần này quyết định ly hôn ?” Bỗng nhiên, đám bạn nữ sáp lại gần “ là bởi vì Triều Ca trở về chứ?”

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 19: Xem ra đúng là hỏng rồi!
      Trong miệng Dạ Huyền vẫn còn rượu, nhất thời biết nên nuốt vào hay là phun ra, như tại biết trả lời đúng, hay là trả lời sai.
      Kỳ thực, chơi với cả nam lẫn nữ, có ảnh hưởng tốt tới , phàm là bạn nữ hỏi có hay có lựa chọn khác, bất luận trả lời ra sao, những người này vẫn là dựa theo các ấy nghĩ gì để quyết định vấn đề.
      Vì lẽ đó, đúng hay sai, Tống Dạ Huyền nhất thời biết làm sao lựa chọn?
      “Các bạn chuyện cười gì vậy , Dạ Huyền cùng Triều Ca phải là các bạn nghĩ đâu! Tôi tin tưởng Dạ Huyền!” Lúc này, giọng quen thuộc vang lên.
      Dạ Huyền ngẩng đầu, quả nhiên là người bên cạnh Triều Ca, tìm tới giải thích làm gì, ai, chết được tử tế đâu Lục Húc Nghiên!
      Thiên lý ở chỗ nào a, hà tất mỗi ngày trút đầu toàn chuyện đâu vậy!
      “Cũng đúng, Dạ Huyền, tôi nghe Nhất Tỷ có rồi, ngày hôm nay nhìn thấy Tần Địch Phi nhà bạn ngang nhiên ở văn phòng ôm người phụ nữ !” bạn nữa khác lại tiếp tục cái trò bát quái.
      Dạ Huyền lại rót cho mình ly rượu, trong giọng có thêm chút hiếu kỳ “ sao?”
      vừa uống rượu, bên thản nhiên nhìn về phía bạn nữ kia.
      Đại khái là từ trước tới nay nghĩ tới cư nhiên bình tĩnh như vậy, trong lúc nhất thời trong phòng khách ngoại trừ nhạc phát, dĩ nhiên người chuyện!
      Thời đại học Tống Dạ Huyền như thế nào ? Có thể là hô mưa gọi gió, hận thể nắm roi thúc giục tất cả !
      “Đúng đấy, bạn tôi , còn nhìn thấy đứa bé mãnh liệt ôm Tần Địch Phi nhà bạn , à người kia nhình như mặc chiếc váy màu xanh nhạt , nghe là ôm vào văn phòng! Chà chà ~~ khẩu vị nặng a!” Đại khái là bởi vì muốn nhìn Tống Dạ Huyền tức giận, vị nữ bạn học kia đem tình cảnh miêu tả vô cùng cẩn thận!
      Tống Dạ Huyền cảm thấy màn kia nghe có chút quen thuộc, ly rượu uống xong, lại cho mình rót ly nữa “Này… ” lại nhấp chút rượu, nên như thế nào đây?” Tần Huyên thân thiết với ba nó có gì đúng, tôi ngày hôm nay đúng là mặc chiếc váy màu xanh nhạt.” Dạ Huyền vừa chỉ quần áo người mình “Ra ngoài tụ tập, tùy tiện đổi!”
      Trong phòng mọi người đều im lặng.
      có chuyện gì rồi, tôi là tôi, ta là ta! Tôi có hứng thú!”
      Hỏi hỏi , tùy các người hỏi, Tống Dạ Huyền nghĩ thầm, lão nương mới sợ các người đâu!
      Nhưng lời này, trong lòng của mọi người đều đổi vị, đây ràng là hai chúng ta ân ái lắm, ngươi tùy tiện làm sao hỏi, ta đều sợ! Đặc biệt là câu kia ra ngoài nên thay quần áo, chà chà, để mấy phụ nữ bình thường hay mơ tưởng suy nghĩ viển vông nó lại theo chiều hướng khác a !
      Xé quần áo, tại văn phòng thân mật!
      (⊙o⊙). . .
      Dưới khí áp lực nặng nề như vậy, rốt cục có người nhịn được lên tiếng , Triều Ca bỗng nhiên đứng lên “Tôi hơi khó chịu, tôi ra ngoài thay đổi khí!”
      bên Lục Húc Nghiên liền lên tiếng hỏi dò “Muốn em cùng ?”
      cần , ra ngoài hút điếu thuốc trở lại!” Triều Ca hướng Dạ Huyền liếc mắt nhìn, bất đắc dĩ căn bản đem để ở trong mắt, ngồi cùng người bạn tìm hiểu luật hôn nhân!
      Thời điểm Triều Ca ra ngoài, cánh cửa vang lên tiếng động lớn!
      “Xem ra đúng là muộn rồi!” Tống Dạ Huyền nheo mắt lại tí, có chút trêu ghẹo .
      Tống Dạ Huyền cũng phủ nhận Triều Ca trở về đối với tạo thành ảnh hưởng nhất định, nhưng chuyện này cũng hề đại diện cho mọi chuyện để làm trung tâm, tại, lo lắng nhất là Tần Huyên, chỉ cần Tần Huyên tốt , là cũng tốt rồi.
      Còn Tần Địch Phi, đó là khi còn trẻ phạm sai lầm, nhất định phải kết thúc thôi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :