1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Có phải yêu nhau không - Vũ Y Liên (c84) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 10: Vì vậy, đúng là nên quên !
      Edit: ThiengNguyen

      Beta: Rika Nguyen
      Tống Dạ Huyền ra nhìn thấy bất kỳ ai, liền đem Tần Huyên ôm lên xe.
      , ai bảo con vào ?” Tống Dạ Huyền đem xe dừng tại nơi yên tĩnh, gần như muốn nhéo đứt lỗ tai Tần Huyên rồi!
      Tần Huyên rất do dự, rất bồi hồi, rất biết làm sao!
      Nó phân vân biết có nên đem Đường Triều Ca khai ra !
      “Người quen biết?” Nhận ra được Tần Huyên phân vân, Tống Dạ Huyền liền dò hỏi.
      Tần Huyên gật đầu, nó cùng Tống Dạ Huyền dùng đấu pháp này nhiều năm rồi, nó sớm quen trong lời của Tống Dạ Huyền đầy rẫy cạm bẫy chết người!
      Người quen biết, chính là người xa lạ, mà người xa lạ, cũng chính là bị phạt 1 đồng!
      Tống Dạ Huyền hí mắt “Tại sao con lại vào?”
      “Mẹ, mẹ nếu về phía trước mỗi bước giảm 5 đồng, nhưng con là lui về phía sau, vì vậy hẳn là mỗi bước thêm 5 đồng!” Đối với vấn đề tiền tiêu vặt, Tần Huyên cảm giác nó nên tranh thủ chút.
      Tống Dạ Huyền gần như nắm chắc trong lòng “Cái này cũng là người đó dạy con?”
      Tần Huyên chần chờ chút, thấy Tống Dạ Huyền yên lặng theo dõi nó, nó vội vàng gật đầu theo.
      “Rất tốt” Tống Dạ Huyền cười rất quỷ dị “Lần này như vậy , lần sau phải nhớ kỹ, hãy nghe cho ràng những lời mẹ ! Hiểu ?”
      Tần Huyên hiểu, vội vàng lắc đầu.
      Tống Dạ Huyền tâm tình tựa hồ rất tốt, bên khởi động xe, vừa cười ” Rất đơn giản, mẹ chưa từng với con lui bước có thể thêm tiền!”
      Vì vậy, đúng là nên quên !
      Dùng lý luận như vậy, khẳng định là Đường Triêu Ca dạy nó!
      cùng Tần Huyên ít người quen biết, nhưng nếu như là chú bác hoặc bạn bè quen biết, thấy được cùng Tần Địch Phi ở bên trong, hoặc là làm như thấy, hoặc là vào can ngăn, làm gì có mấy người để Tần Huyên vào!
      Coi như là những người khác, thời điểm cùng Tần Huyên ra, tất nhiên tiến lên chào hỏi, ngoại trừ người cùng còn bực tức Đường Triều Ca ra còn ai.
      Được, đủ tàn nhẫn dám bắt nạt con trai của , tuyệt đối để ta dễ chịu!
      Nghe Tống Dạ Huyền trầm cười vang lên, Tần Huyên cảm thấy lạnh sống lưng!
      “Mẹ, chúng ta đâu vậy?” Nhìn xe dần dần khỏi con đường về nhà, Tần Huyên liền lên tiếng dò hỏi.
      “Mẹ chưa ăn no, ăn thức ăn cay, đồ nướng, hoặc, ở lại trong xe, con chọn .”
      Từ sau khi gả cho Tần Địch Phi, rất ít ra đường ăn đồ nướng như vậy , huống chi là mang Tần Huyên cùng, càng là chuyện chưa từng có, nhưng tối nay cảm thấy khó chịu!
      Thêm vào vừa nãy xác thực ăn no, lại cùng Tần Địch Phi ầm ĩ trận, cần phải ăn!
      Tự nhủ với chính mình, mẹ là đại nhân~ uy, Tần Huyên chọn đồ nướng.
      Tống Dạ Huyền cho xe dừng ở chỗ yên tĩnh của cửa sau trường đại học, nắm tay Tần Huyên xuống xe. Dưới ánh đèn lờ mờ, có đủ loại kiểu dáng quán cửa hàng , trong khí tỏa ra các loại hương vị, Tần Huyên cau mày, có chút quen thuộc những nơi như thế này!
      “Khinh bỉ cái gì, mẹ con lăn lộn ở nơi như thế này bốn năm, mẹ còn ăn ở quán vỉa hè, con là muốn ghét bỏ mẹ con sao?”
      Tần Huyên bảo đảm, nó chỉ là có ít chần chờ, căn bản tính là khinh bỉ, như vậy liền bị Tống Dạ Huyền phát .
      “Mẹ , mẹ phải nhớ kỹ, con ăn được ớt!”
      Tần Huyên thể ăn ớt, thói quen này Tống Dạ Huyền nhớ , trước đây bên người cũng có người thể ăn ớt, vẫn luôn nhớ kỹ trong lòng, bởi vậy đây cũng tính là chuyện đặc biệt quen thuộc!
      “Yếu ớt!” Tống Dạ Huyền tuy rằng ngoài miệng , nhưng vẫn là cầm ví tiền, ôm bả vai Tần Huyên, bước nhanh hướng trong đám người đến!

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 11: có kết quả cũng có kinh nghiệm
      Buổi tối này Tần Huyên đặc biệt hài lòng, Tống Dạ Huyền đem nó ôm vào trong ngực, thức ăn mà nó được ăn là Tần Huyên chưa bao giờ ăn qua, hoặc là nó có khả năng thích ăn, Tần Huyên ăn đến miệng bóng nhẫy , đôi khi cũng hướng về phía cười mà miệng còn phùng lớn, hai mẹ con chơi còn biết trời đất đâu.
      “Mẹ, buổi tối hôm nay con rất hạnh phúc!” Ăn xong cái cái sushi cuối cùng, Tần Huyên lau miệng, cười đặc biệt hạnh phúc.
      Tống Dạ Huyền lấy khăn ướt trong túi ra, đưa cho con, nhóc con lau khóe miệng của có dính chút dầu mỡ trước, sau đó mới đến nó lau .
      Nhìn con chăm chú lau, Tống Dạ Huyền bỗng nhiên nghĩ muốn trêu chọc “Bên trái còn có.”
      Tần Huyên lập tức dùng khăn ướt hết lau bên trái khóe môi, thậm chí ngay cả bên trái gò má đều lau hết rồi!
      “Bên phải cũng có!” Tống Dạ Huyền suýt chút nữa cười hỏng rồi, nhưng vẫn thích trêu con!
      Tần Huyên lại lau bên phải, mãi đến lúc có chút đau đớn, Tần Huyên rốt cuộc biết là Tống Dạ Huyền trêu đùa nó!
      “Mẹ, mẹ quá xấu rồi!” Gương mặt Tần Huyên bị chính mình lau đến thành cái quả táo lớn !
      Tống Dạ Huyền rốt cục nhịn được, cười đau bụng!
      Hai mẹ con lại cười đùa lúc, lúc này Tống Dạ Huyền cảm thấy luồng khí lạ đến gần.
      “Dạ Huyền, nha, xin lỗi, hẳn là Tần phu nhân, tại sao lại ở chỗ này ?” Lục Húc Nghiên sớm nhìn thấy Tống Dạ Huyền cùng Tần Huyên hai người qua lại ở chỗ những sinh viên đại học lại, có lúc hận vận mệnh bất công, (ở đây là TDH) đều qua thời con , ràng con lớn như vậy rồi, nhưng là người vẫn như cũ có thứ gì đó khiến người ta thể dời ánh mắt !
      Vóc người của tính đẹp nhất, nhưng cũng là muốn dáng có dáng muốn xinh đẹp có xinh đẹp, da của vẫn trắng nõn như trước, chiếc đầm màu xanh nhạt được cắt may khéo léo càng làm tôn lên vóc dáng của , mặc dù người có mang bất kỳ trang sức gì, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy có hào quang óng ánh.
      cười thoải mái, vô tư, người phụ nữ này, bất kỳ thời gian, bất kỳ địa điểm, đều quá như vậy tự tại!
      Nghe được phía sau có giọng truyền đến, Tống Dạ Huyền thể làm gì khác hơn cùng Tần Huyên chơi đùa nữa, quay lại nhìn phía sau, “A, Triều Ca, Húc Nghiên, trùng hợp!”
      Nhìn thấy Đường Triều Ca cùng Lục Húc Nghiên mười ngón tay giao nhau, Tống Dạ Huyền cắn răng.
      “Mẹ , răng mẹ thoải mái sao?” Ở gần nhất, Tần Huyên thấy cắn chặt răng.
      Tống Dạ Huyền mạnh mẽ trứng mắt nhìn con mình chút, chỉ cảm thấy răng càng ngứa “Thịt dính vào nên trong răng!”
      Tần Huyên bị trợn lên hoảng hốt, lập tức thức thời cúi đầu!
      “Đây là Tần tiểu thiếu gia , lớn lên là xinh đẹp!” Lục Húc Nghiên nín cười, thấy Tống Dạ Huyền liên tục nhìn chằm chằm vào Tần Huyên, đem tầm mắt chuyển đến người Tần Huyên.
      “Nếu như Đường tiên sinh đồng ý, Lục tiểu thư cũng rất nhanh có thể trở thành Đường phu nhân, sau đó sinh cái Đường tiểu thiếu gia, lớn lên đẹp hơn!” Tống Dạ Huyền cười híp mắt .
      “Này, Tần phu nhân giỡn , tôi cùng Triều Ca chỉ là bạn bè!” Lục Húc Nghiên cười có chút ngượng ngùng!
      cũng rất thích trẻ con, Tần Huyên, cháu thích có em trai ?” Triều Ca bỗng nhiên .
      Lần này, ánh mắt ba người đều rơi xuống người Tần Huyên.
      Tần Huyên đối đầu với ánh mắt cực kỳ tàn nhẫn của mẹ mình, liền bĩu môi, vừa ngẫm lại vừa nuốt sushi xuống, quả nhiên cái gì cũng là phải trả giá lớn!
      “Chú Đường, ở nhà trẻ của chúng cháu, các bạn mỗi ngày đều được xem chuột Mickey cùng vịt Donald, tuy rằng cháu vẫn thích chuột Mickey, nhưng nếu chú Đường sinh được, như vậy dì sinh cho cháu con vịt Donald chơi !”
      Ba người hai mặt nhìn nhau, tuy rằng con trai đủ ác miệng , thế nhưng Tống Dạ Huyền vẫn cảm thấy còn chưa đủ!
      lại gần Tần Huyên ôm lên “Con trai, con biết vịt Donald là con gì ?”
      Tần Huyên chút nào phát mẹ mình sai ý tứ hôn “Là con vịt a.”
      “Haha, được rồi, Tống Dạ Huyền!” Triều Ca lại cách nào trầm mặc nữa! bên Lục Húc Nghiên thậm chí ngay cả con mắt đều đỏ!
      “Triều Ca , em nghĩ Tần tiểu thiếu gia có ý tứ khác!” Lục Húc Nghiên lôi kéo Triều Ca tay, nhàng đung đưa tay.
      “Lục tiểu thư là Tần Huyên nhà chúng ta sai sao? Lẽ nào vịt Donald phải con con vịt sao?” Tống Dạ Huyền kích động, trứng mắt nhìn về phía Lục Húc Nghiên.
      phải là cãi nhau sao? cùng Tần Địch Phi ầm ĩ năm năm , có công lao cũng có khổ lao, có kết quả cũng có kinh nghiệm!

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 12: phải quá kiên cường
      Edit: ThiengNguyen

      Beta: Rika Nguyen
      “Tống Dạ Huyền, em chuyện nhất định phải châm chọc như vậy sao?” Triều Ca nhàng bên an ủi Lục Húc Nghiên, đối với Dạ Huyền ngữ khí có chút vui.
      “Em chỉ là mà thôi! tin Đường tiên sinh có thể tùy tiện tìm chỗ hỏi, xem thử Donald có phải là vịt hay !” Dạ Huyền nhìn Triều Ca ôm vai Lục Húc Nghiên , càng thêm phẫn hận .
      Tần Huyên ở trong ngực của , vô cùng hờ hững nhìn mấy người đấu nhau, ở trong ký ức của nó, Tống Dạ Huyền như vậy cũng xa lạ gì.
      “Chỉ có điều em là Tần Huyên rất đáng a, em gì sai, Triều Ca, ô ô!” Lục Húc Nghiên thấy Tống Dạ Huyền càng hung càng khí , nước mắt trào ra khóe mắt, gục trong lồng ngực Triều Ca.
      “Tống Dạ Huyền, xin lỗi !” Triều Ca cảm thấy rất buồn bực, cùng Lục Húc Nghiên ra ngoài dạo chút, cuối cùng tại nơi này gặp phải trường hợp như vậy, đáy lòng dù sao cũng hơi áy náy!
      Dạ Huyền càng phát hỏa “Xin lỗi cái gì, em đánh ta, mắng ta, thấy ta rách da hay chảy máu , muốn em xin lỗi chung quy phải cho cái lý do chứ!”
      “Em có giận cứ nhằm vào , dựa vào cái gì đẩy hết lên người Húc Nghiên!” Triều Ca tức nhịn nổi “Cho dù em phải là luật sư, cũng có thể hiểu được cái gì gọi là công kích nhân thân !”
      “Em sớm quên, quên hết rồi ” nhắc đến những chuyện qua còn tốt, nhắc tới Dạ Huyền liền cảm thấy, nếu như còn nhớ chuyện này, tại sao còn muốn ở trước mặt che chở Lục Húc Nghiên như vậy!
      Triều Ca bỗng ngẩn ra, quên, đều quên sao?
      “Mẹ, chúng ta trở về thôi!” Từ đến lớn, Tần Huyên chưa từng thấy Tống Dạ Huyền ác liệt như vậy, tuy rằng có cùng Tần Địch Phi cãi nhau, nhưng là sau khi qua , rồi lại đối với nó rất ôn nhu, nhưng vừa rồi tất cả mưa to gió lớn cũng đều tồn tại.
      Bởi vậy, nó thấy Tần Địch Phi cùng Tống Dạ Huyền cãi nhau cũng để ý, nhưng là tại, nó ràng nhìn thấy trong đôi mắt Tống Dạ Huyền tựa hồ nước mắt sắp trào ra .
      “Xin lỗi, Dạ Huyền, là tôi sai rồi, tôi nên tới quấy rối mẹ con , Triều Ca, đừng ầm ĩ với Dạ Huyền nữa, Tần tiểu thiếu gia còn .” Thấy khí càng ngày càng căng thẳng, Lục Húc Nghiên chủ động nhận sai , đáy mắt mang theo hàng nước mắt, mang dáng dấp mềm mại đáng , bốn phía ít người bắt đầu đối với Dạ Huyền chỉ chỉ chỏ chỏ .
      Xung quanh ít tiếng bàn luận truyền đến “Được, Đường Triều Ca, thắng, Tống Dạ Huyền tôi ngày hôm nay xem như là nhận thức rồi!”
      Dạ Huyền vẫn cảm thấy, cần quá để ý người khác nhận xét mình thế nào, trước đây thời điểm cùng Triều Ca đương, Triều Ca đều che chở , mặc kệ người khác thế nào đều áp chế, bá đạo, Triều Ca đều vẫn che chở nàng. Sau đó gả cho Tần Địch Phi, nửa thời gian trong đó, dùng để cùng Tần Địch Phi cãi nhau, thời gian còn lại chính là cùng Nhiễm Nhiễm và Tần Huyên chơi đùa, càng cần quan tâm cái nhìn người khác!
      Lần đầu, Dạ Huyền cảm thấy, kỳ thực phải quá mức kiên cường, mà là ai bảo vệ !
      Dạ Huyền xong, liền ôm Tần Huyên xoay người phải , cánh tay lại bị người kéo lại, cho rằng là Triều Ca, chút khách khí vung tay về sau, cái tát hướng tới người phía sau!
      “Húc Nghiên!” Triều Ca thét kinh hãi tiếng, lập tức tiếp được Lục Húc Nghiên suýt chút nữa ngã xuống, Lục Húc Nghiên chỉ là ôm mặt nhìn về phía Tống Dạ Huyền “Dạ Huyền, xin lỗi, tôi chỉ là muốn cho , buổi tối ngày mai bạn học thời đại học tụ hội, cũng tới tham gia !”
      Tống Dạ Huyền cũng có chút thể tin, hoàn toàn nghĩ tới là Lục Húc Nghiên tiến lên tóm cánh tay , vừa rồi vô cùng tức giận, căn bản biết là ai, vốn tưởng rằng là Triều Ca đuổi tới, vừa vặn muốn đánh cái tát cho hả giận!
      quanh năm cùng Tần Địch Phi đánh nhau, nên rất ràng cái tát kia có bao nhiêu lực đạo!

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 13: Tất cả căn nguyên
      Edit: ThiengNguyen

      Beta: Rika Nguyen
      Triều Ca nhàng bỏ bàn tay che mặt Lục Húc Nghiên xuống, tình phát sinh quá nửa phút, mặt Lục Húc Nghiên lưu lại năm vệt ngón tay dài n, mỗi vệt đều đỏ lợi hại! Khóe miệng của thậm chí còn rỉ máu!
      Người phụ nữ này ác độc!
      irAnh chút nghĩ ngợi, liền lớn tiếng trách cứ ” Tống Dạ Huyền, tôi có thể tố cáo tội cố ý gây thương tổn!”
      Dạ Huyền có chút sững sờ, nhưng vẫn là rất khách khí giải thích ” Tôi biết ta đuổi theo!”
      Triều Ca đem Lục Húc Nghiên ôm sâu vào trong ngực của mình ” biết ấy đuổi theo ? Lời giải thích này buồn cười sao? Xin hỏi Tống tiểu thư từ được dạy dỗ chính là đối với người phía sau chút khách khí vung tay đánh , tôi ngày hôm nay đúng được lĩnh giáo rồi!”
      “Đường Triều Ca, nên quá đáng!” Gia giáo là điều thể với Dạ Huyền, từ khi còn mẹ qua đời, cha hàng năm đều mang đủ loại nữ nhân về nhà gặp .
      Thời điểm Đường Triều Ca cùng quen nhau, hai người cũng vì chuyện này mà xung đột , sau đó vẫn là bạn cùng phòng Dạ Huyền cho bibieetsanh mới chủ động xin lỗi, sau đó, cũng đề cập đến chuyện này, mỗi lần gặp phải đều nhắc tới, cũng mặc cho Dạ Huyền hồ đồ!
      “Là tôi quá đáng, vẫn là quá đáng, đánh người còn có lý do sao?” Đường Triểu Ca căm giận cùng với người đối diện!
      Người phụ nữ này, ta thực là bị nuông chiều thành quá đáng rồi!
      “Triều Ca, Dạ Huyền, các người đừng vì tôi ầm ĩ, tôi có chuyện gì!” Ngay khi hai người thể tách rời ra , Lục Húc Nghiên bỗng nhiên sửa lại chút tóc, từ phía sau Triều Ca đứng dậy, dựa vào đèn đường ánh đèn, có thể thấy khuôn mặt trắng nõn lộ ra năm ngón tay! Đáy mắt tràn lệ , khóe miệng vẫn giả vờ mỉm cười “Dạ Huyền, ngày mai có thể tới tham gia tụ hội cùng bạn học ? Là để hoan nghênh Triều Ca về nước, địa điểm ngay tại KTV cửa trường học của chúng ta!”
      nên mời ta, người phụ nữ như vậy tới cũng là gây ! Húc Nghiên, trước tiên đưa em bệnh viện xem sao!” Triều Ca đem Lục Húc Nghiên kéo trở lại.
      Tần Huyên lôi kéo áo Tống Dạ Huyền, Tống Dạ Huyền mới kịp hoàn hồn, “, làm sao ! phải là bạn học tụ hội sao?”
      “Tốt lắm, buổi tối ngày mai chúng ta gặp lại.” Khóe miệng Lục Húc Nghiên lại lên ý cười, dựa vào đèn đường , nhìn càng có vẻ quyến rũ mê người.
      “Phụ nữ ghê gớm như vậy, còn mời ta làm cái gì?” Triều Ca đưa lưng về phía Dạ Huyền “ trước tiên dẫn em bệnh viện!” xong, trực tiếp ôm Lục Húc Nghiên xa.
      “Mẹ , mẹ thích chú ấy phải ?” Nhìn thấy hai người Triều Ca xa, Tần Huyên ở trong ngực của thấp giọng dò hỏi.
      Tống Dạ Huyền cố kiềm nước mắt “Con trai, mẹ có phải rất vô dụng hay ?”
      Tần Huyên thở dài “Mẹ , gây ra cãi vã là bởi vì mẹ tồn tại giá trị để gây mâu thuẫn! Nếu như dì ấy có thể quang minh chính đại từ trong tay mẹ đoạt, còn dùng đến việc này làm gì?”
      Tống Dạ Huyền ngừng lại nước mắt, cao giọng nở nụ cười, bỗng nhiên cao giọng ” Con trai, mẹ dẫn con thuê phòng!”
      Có lúc, còn bằng đứa trẻ năm tuổi!
      Tống Dạ Huyền thuê phòng, chỉ có điều là tìm nhà khách sạn ở lại mà thôi, ngày thứ nhất nhìn thấy Triều Ca, làm cho cảm thấy rất buồn phiền. Lại vừa cùng Tần Địch Phi ầm ĩ trận, nha, đúng, cũng cùng Đường Triều Ca ầm ĩ trận, làm cho ngoại trừ con trai ra , muốn diện đối với bất kỳ người nào!
      Kỳ thực tại suy nghĩ chút, căn bản cần phải cùng Triều Ca cáu kỉnh, nếu nhưeefanh ta muốn trợ giúp ly hôn, hoàn toàn còn có thể mời luật sư giúp mình. Mà Lục Húc Nghiên, người này là người mà vẫn luôn thích, đúng hơn là ghen, bởi vì quan tâm , hận là bởi vì , như vậy đến tại, vẫn cách nào quên được Triều Ca sao?
      lại, tất cả căn nguyên, đều ở chỗ Đường Triều Ca!

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 14: trăm cú điện thoại
      Edit: ThiengNguyen

      Beta: Rika Nguyen
      Đem Tống Dạ Huyền cho làm tỉnh lại, phải Tần Huyên, mà là điện thoại của Tống Dạ Nghiêu.
      Tống Dạ Huyền vẫn luôn biết, Tống Dạ Nghiêu có loại kiên trì mà phải ai cũng so sánh được, đó là loại quyết tâm cũng kiên trì muốn đem băng sơn hóa thành nước sôi , bởi vậy, chỉ cần Tống Dạ Nghiêu quyết định làm chuyện, tuyệt đối là đạt đến thành quả, quyết bỏ qua!
      Đương nhiên, cũng bao gồm gọi điện thoại cho Tống Dạ Huyền.
      “Mẹ , xin nhờ mẹ nhanh tiếp điện thoại của cậu , con chịu được nữa rồi!” Tần Huyên từ gian phòng cách vách chạy tới, che hai lỗ tai, hết sức thống khổ nhìn về chiếc điện thoại di động đặt ở tủ đầu giường Tống Dạ Huyền!
      Mẹ của nó là thần ngủ, là kẻ tham ăn, có thể để ý tới tất cả thanh đánh thức , có thể ăn bất kỳ đồ vật thích
      Tống Dạ Huyền mở mắt ra, chăn bị xốc lên góc, Tần Huyên vội vàng cầm điện thoại di động tủ đầu giường, bò lên giường Tống Dạ Huyền.
      Nắm trong tay điện thoại di động con trai đưa đến, Tống Dạ Huyền nhìn mặt 99 cuộc gọi nhỡ, chút do dự đem Tống Dạ Nghiêu điện thoại cúp máy!
      “Mẹ , mẹ làm sao còn tiếp điện thoại cậu?”
      Tống Dạ Huyền đưa điện thoại di động chuyển tới trước mặt nó “Bởi vì mẹ chờ cậu con gọi 100 cú điện thoại, tập hợp cái số nguyên!”
      Người bạn Tần Huyên sửng sốt, vậy Tống Dạ Huyền căn bản phải là bởi vì tỉnh, mà là đợi Tống Dạ Nghiêu gọi tới 100 cú điện thoại!
      Quả nhiên, Tống Dạ Huyền vừa dứt lời, điện thoại di động của lại sáng lên, lần này nhận luôn “Alo, .”
      Mặc dù là hận thấu cha, thế nhưng Tống Dạ Huyền từ cùng trai Tống Dạ Nghiêu quan hệ cũng tệ lắm.
      “Dạ Huyền, em chạy nơi đâu ? Sáng sớm Tần Địch Phi gọi điện thoại cho hỏi em có về nhà chưa, hai người các em phải hay lại cãi nhau rồi!” Đầu bên kia điện thoại, truyền đến giọng nôn nóng của Tống Dạ Nghiêu.
      Tống Dạ Huyền đem thân thể từ dưới chăn rút ra chút, bỏ gối ra sau lưng, nửa nằm ở giường “, phiền xem qua các tờ báo hôm nay, nếu như ít hơn ba quyển báo có tin tức tình ái của Tần Địch Phi , em lập tức liền mang theo Tần Huyên trở lại, sau đó cùng ta hòa thuận!”
      Đầu bên kia điện thoại, Tống Dạ Nghiêu ngữ khí mềm nhũn ra “Dạ Huyền, mặc kệ như thế nào, các em kết hôn , hơn nữa Tần Huyên lớn như vậy, các em là phải có thể có chừng có mực rồi!”
      “Có chừng có mực chính là Tần Địch Phi, mà phải em! , em có nguyên tắc làm việc của mình, cũng biết mà, em Tống Dạ Huyền xác thực có gì giỏi giang, em phải là ta, cứ đểtaanh ta ở bên ngoài phong lưu , em thèm bận tâm, để ta hưởng thụ!”
      Tống Dạ Huyền hét to vào điện thoại!
      biết những năm này em cũng khổ, thế nhưng lúc trước lựa chọn phải gả cho Tần Địch Phi cũng là em, ba năm đó vẫn phản đối em kết hôn, mấy năm qua cũng cho em ly hôn ít lần, nhưng là ta chấp nhận , em ly hôn, em liền cùng ta hòa thuận , nên để người trong nhà bận tâm…”
      , Tần Huyên nó đói bụng, em trước tiên dẫn nó ăn cơm !” Tống Dạ Huyền , trực tiếp cúp điện thoại!
      Đưa điện thoại di động tắt máy, Tống Dạ Huyền đưa điện thoại di động ném đến bên.
      “Mẹ, mẹ vui.” Tần Huyên đem đầu vùi vào lồng ngực Tống Dạ Huyền .
      Tống Dạ Huyền nhàng vỗ đầu của nó, tay giúp nó đắp chăn xong, “Tần tiểu Huyên, nếu là có ngày chúng ta chỉ có thể ở trong phòng thuê, cũng bao giờ có thể tiếp tục ăn Haagen-Dazs, cũng bao giờ có thể tiếp tục chơi Ultraman, tiền tiêu vặt của con cũng trở nên rất ít, thậm chí có, con đồng ý quá cuộc sống như thế sao?”
      *Häagen-Dazs là hãng kem nổi tiếng nhất thế giới xuất phát từ Mỹ*
      Tần Huyên ở trong ngực của ngẩng đầu lên “Còn có mẹ mà?”
      Tống Dạ Huyền gật gật đầu “Mẹ ở cùng con, thế nhưng cuộc sống như thế, con đồng ý sao?”
      “Vâng, có mẹ ở cùng, cuộc sống có ra sao con đều đồng ý!”
      Tống Dạ Huyền lau khóe mắt “Ai, tiểu hài tử của ai gia, nên hiểu chuyện như vậy , luôn để đại nhân cảm động, tốt lắm!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :