1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Có phải yêu nhau không - Vũ Y Liên (c84) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 60: Bỏ qua tất cả, chúng ta lại bên nhau.
      Edit: Light
      Beta: Rika Nguyen
      Trước hết là phản ứng của Dạ Huyền, đầu tiên là liếc mắt nhìn Tần Địch Phi, rồi đến Triều Ca “ cùng Tần Huyên ở chỗ này chờ em”.
      Triều Ca cùng Tần Huyên gật đầu, khi Dạ Huyền muốn , Triều Ca bỗng nhiên lại đem kéo trở lại, hôn lên trán cái “ thôi”.
      Từ đáy lòng Dạ Huyền có cảm giác tốt, thế nhưng chuyện của cùng Triều Ca, Tần Địch Phi sớm muộn gì cũng phải biết.
      Cùng lắm Triều Ca muốn nhìn thấy mặt . Chói mắt? Trần trụi? Trần trụi ở trước mặt mà thôi.
      Dạ Huyền hít sâu hơi, nhàng vỗ vỗ lên tay Triều Ca “Chờ em trở lại”
      Tần Địch Phi chỉ cảm thấy cầm túi sách của Tần Huyên như nặng ngàn cân, cùng Tống Dạ Huyền năm năm, có được mấy lần đối với vẻ mặt ôn hòa như vậy, được mấy lần hướng tới tình cảm lấy lòng, làm sao để thấy đối với kiêng dè gì mà tươi cười…
      Dạ Huyền tới trước mặt “Tần Địch Phi”.
      Cùng ta kết hôn năm năm, vẫn quen gọi thẳng tên của , chưa từng thay đổi, giống như là bài hát có đoạn, quen thuộc nhất chính là người xa lạ.
      “Em còn muốn cùng ly hôn?”. Ngày hôm qua sau hồi chuyện, giờ còn muốn cùng ở cùng với người đàn ông kia?
      Còn muốn cả đời này người đàn ông kia!
      Dạ Huyền gật đầu.
      “Em có nghĩ tới hay , em cùng ly hôn, Tống Dạ Nghiêu đồng ý sao, cùng Tống Dạ Nghiêu, em cùng Tần Huyên làm sao tiếp tục sống?”. Trong giọng của Tần Địch Phi mang theo vài phần vô cùng đau đớn!
      Dạ Huyền lắc đầu.
      Tần Địch Phi bước vài bước “Tống Dạ Huyền, chúng ta vẫn chưa ly hôn, em cùng ta ở chung chỗ, em có biết thế nghĩa là gì ?”
      đương vụng trộm?”. Dạ Huyền cười gằn “Tôi cùng ấy rất trong sạch, muốn đương vụng trộm, hay là để tôi cho nghe!”
      “Trong sáng?”. Tần Địch Phi bị chọc tức hề tồn tại của Tần Huyên cũng được gọi là trong sáng? Tống Dạ Huyền, em đến cùng có hiểu hay …”
      “Tôi biết cái gì hết”. Dạ Huyền tiến lên, giật lấy túi sách trong tay Tần Địch Phi, quay lưng về phía ta “Tần Địch Phi, mặc kệ nghĩ thế nào, tôi vẫn là câu kia, tôi muốn ly hôn, vì bất kì người nào, mà là vì chính tôi!”
      Vừa định bước , rồi lại dừng lại “Chỉ cần đồng ý, Tần Huyên vẫn là con trai của ”.
      Chuyện này, dù dao cũng thay đổi được thực.
      Dạ Huyền biết Tần Địch Phi còn có ý đồ gì, cầm túi sách tới trước mặt Tần Huyên, Triều Ca vội tiếp lời “ xong rồi?”
      Bởi vì mấy người bọn họ đứng cách nhau khoảng, Triều Ca thể nghe bọn họ cái gì.
      Dạ Huyền gật đầu “Đưa Tần Huyên đến trường thôi, muộn mất”.
      Triều Ca hỏi nữa, ba người lên xe, Dạ Huyền cúi đầu cùng Tần Huyên đùa nghịch xe. Khi Triều Ca lái xe ngang qua Tần Địch Phi, liếc mắt sâu nhìn ta, lúc này mới đem hai mẹ con rời .
      Khi Triều Ca lái xe đưa Dạ Huyền trở về, nhìn lại chỗ Tần Địch Phi đứng trước đó, tại chẳng còn gì, cảm giác xấu dậy lên trong lòng.
      Tần Địch Phi, ta tuyệt đối bỏ qua như vậy!
      “Sao vậy?”. Triều Ca vốn muốn làm, nhưng khi nhìn thấy tâm tình có chút ổn, vội theo xuống xe.
      Dạ Huyền nắm tay “Triều Ca, em có phải em là kẻ chuyên gây tai họa!”
      Triều Ca bị hỏi ngẩn ra, rồi búng lên trán cái “Xem ra tối qua em nằm mơ giờ vẫn chưa tỉnh lại!”
      phải, là em sợ…”
      Phải sợ, có ở đây, xử lý tốt tất cả!”. Triều Ca nắm chặt hai tay của “Yên tâm, tất cả mọi chuyện tốt qua , bỏ qua hết quá khứ, chúng ta lại trở về bên nhau”.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 61: Người vừa đến ràng buộc rất sâu.
      Edit : Hạt mưa
      Beta: Rika Nguyen
      Thời điểm Đường Triều Ca đến, Lộ Xa uống gần hết tách cà phê.
      “Xem ra, cậu vừa đến bị ràng buộc rất sâu.” Lộ Xa nhìn thấy , vội vàng cười .
      Đường Triều Ca cũng che giấu vẻ đắc ý trong mắt mình “ điều tra việc thế nào rồi?”
      Ban đầu cũng muốn điều tra sâu chuyện giữa Đường Triều Ca và Tống Dạ Huyền, thế nhưng Tống Dạ Huyền càng coi trọng Tần Huyên, lại càng làm cho thấy thoải mái, hơn nữa Tống Dạ Huyền cùng Tần Huyên lại tình cờ xuất trước mặt , thực làm rất hiếu kỳ, thể hiểu nổi.
      Lộ Xa lắc đầu. “Tần Địch Phi che dấu rất tốt.”
      việc càng thấy bình thường bao nhiêu lại càng bất thường bấy nhiêu, việc Tần Địch Phi cố ý che dấu cũng lên bên trong có nguyên nhân sâu xa đến cỡ nào, nhất định phải giúp em làm cho ấy cùng Tần Địch Phi ly hôn.”
      càng phải điều tra thân thế của Tần Huyên, hoàn toàn phá vỡ tất cả mối liên hệ còn lại giữa và Tần Địch Phi.
      Lộ Xa kéo khóe miệng tươi cười, nhìn thấy người em ngồi đối diện mình, ràng so với mình, cậu ta trẻ tuổi hơn, thoạt nhìn cũng điềm đạm hơn rất nhiều, nhưng khi muốn có được thứ gì đó, Đường Triều Ca so với bất cứ ai đều có thể lão luyện tàn nhẫn hơn.
      tiếp tục tra, bất quá, màn hồi sáng của các người, có cần cho người xử lý hay ?” Lộ Xa buồn cười, sáng sớm nhận được loạt ảnh chụp hết sức đặc sắc, xem ra, Đường Triều Ca ra tay tốc độc cực kỳ nhanh!
      Đường Triều Ca lắc đầu yếu ớt. “Tần Địch Phi đại khái muốn mượn chuyện này để mang cố ấy , bất quá đời này có ai hiểu ấy hơn em, càng ép ấy, ấy càng phản kháng kịch liệt! Về phần chuyện kia Đường Triều Ca nhíu mày. “Nếu có thể, cho người bảo vệ Tần Huyên !”
      tình tối hôm qua hoàn toàn làm cho hiểu được, Tống Dạ Huyền so với trong tưởng tượng của lại càng muốn quan tâm Tần Huyên hơn.
      “Khả năng Tần Huyên là con trai của cậu lớn.” Lộ Xa chút lưu tình đánh vỡ ảo tưởng của .
      Đường Triều Ca cũng để ý. “Tần Huyên vì sao nhất định phải là con của em, cách khác, xem xét việc, phải xác định phương hướng lâu dài.”
      Có thể, đứa con phải là của ai cả.
      Đương nhiên, tận đáy lòng vẫn hy vọng Tần Huyên cùng có mối liên hệ nào đó, nếu như vậy, khả năng Tống Dạ Huyền nghiêng về cao hơn!
      “Nhìn dáng vẻ của cậu, hình như chuẩn bị kỹ càng.” Lộ Xa cười .
      Đường Triều Ca cũng che giấu vẻ đắc ý của mình. “Trong khoảng thời gian này, có thể giúp Tần Địch Phi chút, nếu hôn nhân giữa Tần Địch Phi và ấy xuất vấn đề, thứ đầu tiên bị chấn động chắc chắn là cổ phiếu, cũng có thể cân nhắc vận dụng tài lực của mình bắt tay vào thu mua, những cái còn lại, đợi đến lúc bọn họ ly hôn rồi tính sau.”
      Lộ Xa xem như hiểu được ý tứ của “Vậy luật sư của cậu vẫn duy trì đến lúc đó?”
      “Chuyện của em, trước mắt đừng nhúng tay vào, hơn nữa, tính cách của em cũng , em hy vọng tham gia quá nhiều vào chuyện của em.” Điều mà lo sợ chính là Lộ Xa nóng lòng cầu thành, xuống tay với Dạ Huyền.
      Cạnh tranh thương trường, bất luận là ai sử dụng thủ đoạn gì, đều có thể lượng thứ, nhưng cho bất cứ kẻ nào tổn thương đến .
      “Giới hạn là cái gì?” Người quang minh chính đại nhiều chuyện, nhất là đối với chuyện của người mà mình rất coi trọng.
      để ấy tiếp xúc với những chuyện nên, cho ấy gặp phải những tình huống khó xử, chỉ cần làm tổn thương đến ấy, những cái còn lại đều sao cả.” Đây là giới hạn cuối cùng của Triều Ca.
      Lộ Xa cười nhạt. “ vẫn cho là năm đó ấy rơi vào hố tình của cậu quá sâu, rốt cuộc, cậu so với ấy lại càng rơi sâu hơn, Triều Ca, ấy có cái gì tốt?”
      Đường Triều Ca gõ gõ ngón tay lên tách cà phê phát ra tiếng lanh lảnh. “Rất thích hợp với em!”

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 62 : Em cầu hôn ?
      Edit: Hạt Mưa
      Beta: Rika Nguyen
      Ngày tháng lặng lẽ trôi qua, Tần Huyên vẫn như trước, mỗi ngày được Đường Triều Ca cùng Tống Dạ Huyền đưa đón học, mà đồng thời lúc này , trang đầu các tờ báo lớn ở thành phô A ,lúc trước còn đăng về Tần Địch Phi trong nháy mắt chuyển thành Tống Dạ Huyền.
      Tuy rằng trong nhà mua báo, nhưng Đường Triều Ca vẫn phát ra bất an được che dấu bên trong vẻ bình tĩnh của Tống Dạ Huyền, hôm nay thời điểm Đường Triều Ca đưa trở về, lúc Tống Dạ Huyền bước xuống xe suýt chút nữa té xỉu.
      “Dạ Huyền.” Đường Triều Ca vội xuống xe đỡ .
      có việc gì, em sao, Triều Ca, làm .” Tống Dạ Huyền vội hướng Đường Triều Ca phất tay, tự mình dựa vào tường đứng lên.
      “Làm sao lại bị như vậy?” Đường Triều Ca vừa chạm vào tay cảm thấy có gì đó đúng.
      Bởi vì là mùa đông nên mặc khá nhiều áo, vừa nãy có Tần Huyên ở xe, hai người cũng chưa có thân cận.
      “Em sao, Triều Ca, em trở về ngủ chút là tốt hơn, nhanh làm .” Tống Dạ Huyền biết mình lên cơn sốt, muốn liên lụy Đường Triều Ca, nếu làm vì mình mà lo lắng.
      “Hôm nay xin phép nghỉ, đưa em về nghỉ ngơi.” Đường Triều Ca xong, muốn ôm ngang hông Tống Dạ Huyền lên.
      ra phán đoán sai rồi! nghĩ hẳn là rất căm hận Tần Địch Phi, quan tâm những lời đồn đại nhảm nhí này, rốt cuộc là ngay cả chuyện phát sốt cũng biết.
      tại dư luận xôn xao, đương nhiên thể bệnh viện, chỉ có thể ở nhà uống thuốc hạ sốt, nếu được, chỉ còn cách mời bác sĩ tư đến khám cho .
      “Triều Ca, em có phải rất vô dụng hay ?” Uống thuốc xong, Tống Dạ Huyền ngồi giường, nước mắt nhịn được rơi xuống.
      Toàn bộ những gì giấu bên trong yên tĩnh này, từng chút từng chút bị vạch trần, đều là máu me đầm đìa, đau tận tâm can.
      có, em rất kiên cường, so với tất cả mọi người đều kiên cường.”
      Đường Triều Ca ngồi ở mép giường, gọi điện thoại cho Mặc Nhiễm xin nghỉ, muốn lúc này lại rời khỏi .
      Tống Dạ Huyền cố gắng kiềm nén, nhưng nước mắt vẫn ngừng rơi xuống.
      “Dạ Huyền, công khai xin ly hôn !” Đường Triều Ca giúp lau nước mắt.
      tại chúng ta thể nóng vội, em phải đợi Tống Dạ Nghiêu, chuyện này hoàn toàn ầm ĩ lên, nếu như trai em vẫn đồng ý để em ly hôn, tương lai chúng ta có khả năng có chốn dung thân.” Tống Dạ Huyền gần như hạ quyết tâm.
      Đường Triều Ca nắm tay , cố gắng xoa dịu chút.
      Tống Dạ Huyền bỗng nhiên tiếp. “Triều Ca, nếu em phải ly hôn, nhất định phải mang Tần Huyên cùng em.”
      Tống Dạ Huyền nhìn , mang theo kỳ vọng nào đó.
      có thể hiểu là, em cầu hôn hay ?” Đáy mắt Đường Triều Ca lóe lên tia giảo hoạt.
      Tống Dạ Huyền có chút ảo não, người này là, chút cũng chịu thua a!
      cảm thấy Tống Dạ Huyền em còn cần cầu hôn sao?” là, là bệnh nhân nha, còn khi dễ .
      “Là ai ở cửa căn tin muốn chịu trách nhiệm?” Nhìn thấy linh động trong mắt , trong lòng cũng an tâm hơn nhiều, nhiều ngày như vậy khiến cho giống như dây cung bị kéo căng, tự dồn ép bản thân mình, làm cho hết sức lo lắng.
      Tống Dạ Huyền kéo chăn che mặt. “Ai còn nhớ tình từ tám trăm năm trước!”
      “Vậy có ai nhớ vừa nãy có người cái gì a!” Đường Triều Ca nhìn cái, rồi đứng lên.
      Tống Dạ Huyền nghiến răng, dứt khoát ngồi dậy. “Đường Triều Ca , em muốn dẫn theo đứa gả cho , có bằng lòng hay ?”
      phải chỉ câu thôi sao, lớn tiếng như vậy có phải “già mồm cãi láo” hay ?
      Đường Triều Ca nhướn mi. “ cái gì, có nghe !”
      Tống Dạ Huyền cũng bất chấp mình là bệnh nhân, nhào về phía Đường Triều Ca, ngay tai mà hét lên. “Đường Triều Ca, em Tống Dạ Huyền muốn dẫn theo đứa gả cho , có ý kiến gì ?”

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 63: Lẽ nào,khi đó
      Edit: Light
      Beta: Rika
      Dạ Huyền đợi nửa ngày thấy Triều Ca trả lời, trong lòng khỏi có chút buồn bực “Đường Triều Ca, dám đáp ứng?”
      Triều Ca vô cùng bình tĩnh “Người khác đều cưới lần lấy vợ, lần cưới vợ được cả vợ lẫn con, có thể thiệt thòi hay đây?”
      Dạ Huyền hận thể cắn chết người này, vậy mà lại cò kè mặc cả với !
      “Vậy muốn như thế nào?”. dám cần Tần Huyên, liền bước đạp bay !
      “Có thể mua tặng sao?”. Triều Ca cười hỏi.
      Dạ Huyền lúc này mới nở nụ cười “Có thể cân nhắc chuyển phát nhanh!”
      thích tự mình tới cửa hàng nhận hóa đơn!”. Triều Ca , cả người nghiêng xuống đè ép ,môi của dừng lại môi , muốn hôn lại bị Dạ Huyền đẩy ra “Em bị cảm, bị lây đó!”
      “Em cho rằng ai cũng giống em sao”. Triều Ca nhàng nở nụ cười, vẫn là hôn xuống.
      Thời điểm đo nhiệt độ cơ thể , liền phát căn bản bị sốt, cho uống cũng là mấy viên vi-ta-min, đại khái là lo lắng quá độ, thân thể ở trong trạng thái sốt sắng cao độ mà thôi.
      được, được” Dạ Huyền che miệng mũi mình lại “Đến khi cả hai đều bị cảm Tần Huyên phải tính sao bây giờ?”
      mặt Triều Ca vẫn còn cười rạng rỡ, nhất thời xuất vết nứt, tại sao lúc nào cũng quên Tần Huyên vậy?
      cũng muốn có đứa giống Tần Huyên”.
      có thể tính toán Tần Huyên là con ai, thế nhưng nhất định là bọn họ phải có con của mình!
      ao ước có đứa con với từ lâu!
      mặt Dạ Huyền có chút hoảng hốt, dường như xem đoạn nào đó của câu chuyện tình xa xưa, chính tại nơi yên tĩnh kia xảy ra cố trong cuộc dạo chơi…
      Nhận ra có điều gì đúng, Triều Ca có chút kinh hoảng “Dạ Huyền, Dạ Huyền, em làm sao vậy?”
      Mối nghi hoặc trong lòng Triều Ca càng ngày càng lớn, tại sao mỗi lần vừa nhắc tới con trai, vừa nhắc tới Tần Huyên, lập tức biến thành bộ dạng như vậy?
      có chuyện gì, Triều Ca, chờ sau khi em ly hôn, chúng ta lại chuyện này được ? Em muốn lại phải nợ nần Tần Địch Phi cái gì…”. Nghe thấy tiếng gọi của , Dạ Huyền vẫn thể thu lại tâm tình của mình, chỉ gắt gao siết chặt tay .
      Triều Ca thấy tỉnh táo lại “Được, chúng ta vội”.
      Ya ya, đừng lo em nhà có!
      Nếu như có thể ăn thô bạo, Dạ Huyền muốn đem thằng nhãi này chửi mắng cho lộn chỏng vó lên trời!
      Miệng vội, đúng, là khắc trước còn vội, liền sau đó giúp lột sạch sành sanh “Đường Triều Ca, giữ lời!”
      chỉ sinh con, cái khác !”. Người nào đó còn muốn ngụy biện.
      Dạ Huyền cắn răng “Em phát , bên ngoài rất ôn nhu, kỳ thực bên trong là đại sắc lang!”. Là người từng trải, Dạ Huyền cuối cùng cũng hiểu, thống khổ nhất phải là quá khứ hoàn thành mà là tương lai hoàn thành!
      Ô hô, tình nguyện để cho người nào đó tại đem ăn sạch rồi!
      “Em đúng là hồng nhan họa thủy!”. Người nào đó tay động tác như trước, vẫn ngừng.
      chạm qua nào sao?”. Cần thiết ? Hết lần này tới lần khác, còn chưa để yên!
      Triều Ca chợt thấu hiểu những chuyện gần đây “Em đúng, trừ em ra, thực có chạm qua những khác!”
      Dạ Huyền trong nháy mắt cảm thấy như não thông “Còn Lục Húc Nghiên kia…”
      “Em cảm thấy nếu như cùng ta có cái gì với nhau, em bây giờ còn có thể ở đây? Triều Ca cười .
      Dạ Huyền vẫn là cách nào phản kháng lại. nhớ ràng lúc đó nhìn thấy Triều Ca cùng Lục Húc Nghiên vào khách sạn. đứng ở bên ngoài đợi đêm, nhưng đêm đó hề thấy bọn họ ra, mãi đến tận khi trời gần sáng mới thấy ôm vai Lục Húc Nghiên ung dung từ bên trong ra, còn cẩn thận mua bữa sáng cho ta…
      Lẽ nào, khi đó là hiểu lầm?

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 64: Vậy cần khách sáo với em rồi!
      Edit: Light
      Beta: Rika
      nghĩ gì vậy?” Triều Ca thấy rơi lệ, có chút hiểu.
      “Triều Ca, cùng Lục Húc Nghiên, lẽ nào chưa từng có gì”. Dạ Huyền chợt ôm lấy hai vai của , muốn nhìn từ tận đáy mắt hết thảy mọi biến hóa.
      “Đương nhiên có, Húc Nghiên từ cùng lớn lên, ta trong mắt vẫn chỉ như như em ” Triều Ca phát người trong ngực tâm tình thay đổi mãnh liệt “Em cho rằng cùng ta từng phát sinh cái gì chứ?”
      Dạ Huyền đem đầu giấu ở trong lòng , nước mắt cũng nhịn được nữa rơi xuống.
      Tại sao có số việc đều phải chờ tới sau khi cách nào cứu vãn mới có thể có tâm tình lắng nghe đối phương giải thích?
      “Ngày đó, sau khi chúng ta cãi nhau, em hối hận rồi, em trở lại tìm , nhưng vừa vặn thấy cùng ta đến khách sạn. Sau đó em ở đấy đứng chờ ngày đêm, ngày thứ hai, sáng sớm liền nhìn thấy hai người cùng ra, em cho rằng…”
      Dạ Huyền được nữa. Khi đó chính nổi nóng, nếu như bọn họ chia tay, Triều Ca chẳng mấy chốc cùng Lục Húc Nghiên cùng nhau chỗ là hoàn toàn hợp lý. Nhiều năm như vậy, cũng chưa từng hoài nghi phán đoán lúc trước của mình.
      Triều Ca cũng hoảng hốt nghĩ đến “Ngày đó sau khi cãi nhau, chuẩn bị đuổi theo em, ai biết được có bạn học gọi điện cho Húc Nghiên uống say. liền tới đem ta trở về. sợ em hiểu lầm, đưa ta về tốt, liền mang ta ra bên ngoài, nôn đêm, ngày thứ hai trở lại tìm em, em về nhà…”
      Hóa ra, tất cả từ đầu, đều là do đối phương cho là như vậy mà thôi.
      “Xin lỗi, năm đó là do số việc chưa ràng” Triều Ca đưa tay, ôm vào trong ngực, ôm chặt lâu.
      “Vậy năm đó tại sao muốn cùng em kết hôn, có biết hay lúc đó em…”
      “Nhà xảy ra chuyện” Triều Ca nhất thời biết phải hình dung như thế nào tâm trạng lúc trước của mình “Dạ Huyền, lúc trước em cho phép đem chuyện của chúng ta cho gia đình. Vì lẽ đó, khi đó, nhà cũng sắp đặt cho hôn , sợ em suy nghĩ nhiều, muốn chờ về xử lý xong chuyện này, rồi trở lại với em. Dạ Huyền, em có biết khi từ nước Mỹ trở về, vừa xuống máy bay liền nghe đến em phải gả cho Tần Địch Phi, nếu phải Lộ Xa ngăn cản, thiếu chút nữa chạy đến náo loạn tiệc cưới của em…”
      Khi đó, Tống Dạ Huyền hận thể dùng đao chặt đứt các mọc rễ người Triều Ca, nếu để biết được ở nước ngoài còn có vị hôn thê, biết náo loạn đến mức nào?
      Dạ Huyền khịt khịt mũi, nhịn xuống những giọt nước mắt “ ra, có thể gây náo loạn, bởi vì em cũng gửi thiệp mời cho , do chính tay em viết”.
      Triều Ca nghe xong lời này, chỉ cảm thấy đỉnh đầu tâm trạng hối hận đột nhiên bị quét sạch sành sanh, tiếng của cũng có mấy phần nghiến răng nghiến lợi “Vậy có phải hay cảm ơn em vì suy nghĩ cho chu đáo?”
      cần cảm ơn”. Dạ Huyền đột nhiên cảm thấy những tia mù mịt trong lòng từ trước tản ít. Nếu như biết tất cả những chuyện này, sớm đem tất cả hết cho Triều Ca.
      “Vậy cần khách sáo với em rồi!”. Triều Ca lau khô nước mắt cho , lại nghiêng người hôn lên.
      Nửa giờ sau, Dạ Huyền cuối cùng từ trong chăn bò ra “Đường Triều Ca, cút ra ngoài cho em!”
      Con mẹ nó, châm lửa đốt, cảm giác thực quá khó chịu, chịu được nữa rồi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :