1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Có lẽ nào lại như thế - Cư Ni Nhĩ Tư (9)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Hồi 11.1:
      Editor: lily58

      Buổi chiều trở lại toà soạn, Vạn Hiểu Yên định ra ngoài phỏng vấn, lúc này tất cả phóng viên ảnh của toà soạn đều ra ngoài, ngay cả phóng viên duy nhất vừa biết chụp ảnh vừa biết viết tin, Lý Nhất Phàm, cũng vừa rời khỏi toà soạn. Vì vậy, nhân vật tiểu tốt thường ngày chỉ biết làm cảnh như Trác Lí, hôm nay cũng phải vác máy ảnh theo Vạn Hiểu Yên.

      Đối tượng phỏng vấn lần này làm cho Vạn Hiểu Yên rất phấn khích, suốt dọc đường ấy hành động như người lên cơn. Tối hôm qua Trác Lí ngủ đủ giấc, vốn định lên taxi ngủ lát, nhưng lại bị Vạn Hiểu Yên lay cổ, lắc người đến thể ngủ nổi.

      "Chị à, rốt cuộc muốn làm cái gì?" Mặt Trác Lí như đưa đám.

      " phải chị của làm việc ở công ty trang sức Tinh Quang sao? Chẳng lẽ ấy với , tổng giám đốc Lý Xán của Tinh Quang là văn sĩ lỗi lạc?" Trác Lí nhìn thấy hai mắt của Vạn Hiểu Yên biến thành khinh khí cầu, sắp bay đến Tinh Quang rồi.

      "Văn sĩ?" Trác Lí hoài nghi, biết Vạn Hiểu Yên này có phải là xuyên từ thời Nam Bắc triều tới đây hay , thực ra chưa từng chuyện với Vạn Hiểu Yên. , chính xác, phải là chưa từng về chuyện tình cảm với Vạn Hiểu Yên.

      "È hèm. nam sinh trường văn lại dũng cảm tạo lập công ty trang sức, như vậy phải là rất mạnh mẽ sao?"

      " mạnh mẽ làm sao có thể lên được《Đô thị tinh 》? À đúng rồi, người này cũng là tự bỏ tiền sao?"

      "Tự bỏ tiền?" Vạn Hiểu Yên ném cho Trác Lí cái nhìn xem thường, " ta là trong những người đàn ông độc thân hoàng kim, d2lQ.Đ người từ xuống dưới đều được nạm vàng, cho dù toà soạn của chúng ta có đưa tiền cho ta cũng chưa chắc có được cuộc phỏng vấn này, nếu phải Ngũ tổng thân của chúng ta (Ngũ Khâu Thực) có mối quan hệ tốt với Lý Xán, có nằm mơ cũng chẳng có cơ hội chụp hình này. . . . . . Đúng rồi. . . . . . đừng cho Vu Thu Thuỷ biết đấy." Vạn Hiểu Yên bổ sung thêm câu.

      "Lại thêm người độc thân hoàng kim? Chỗ tồi tàn này của chúng ta, đàn ông độc thân hoàng kim đúng là ít." Trác Lí châm chọc , ở trường học, người si tình thiếu, khi tham gia câu lạc bộ, tượng si tình còn phổ biến hơn. Nhưng dù sao, lúc còn học, nữ sinh luôn giữ vững tinh thần thẹn thùng, vì vậy chuyện thể ra ngoài nhiều như bây giờ. Bây giờ ra ngoài xã hội, các đồng chí nữ còn e dè nữa, Trác Lí nghe từ miệng các ít từ ngữ như là mỹ nhân kế, rồi làm thế nào để có tình hoàn hảo . . . . .

      " hiểu cái gì? Đúng là đứa trẻ." Vạn Hiểu Yên dội cho Trác Lí gáo nước lạnh, muốn thảo luận vấn đề này với Trác Lí nữa mà bận rộn . . . . trang điểm lại.

      Trác Lí cũng có lại được bầu khí yên tĩnh, định ngủ tiếp xe vừa tới cửa Tinh Quang.

      Xuống xe, qua con đường lớn, từng dòng người đông đúc đổ dồn về nội thành. Ánh mặt trời mùa xuân ấm áp, Vạn Hiểu Yên tung bay mái tóc dài thướt tha cùng với đôi giày cao gót ở trước mặt , Trác Lí lười biếng bước theo sau, luồn lách qua dòng người xô đẩy nhau, trong lòng thầm nghĩ: nhiều người như vậy, kế hoạch hoá gia đình đúng là thực đến nơi đến chốn mà.

      Trang sức Tinh Quang nằm ở quảng trường trung tâm thành phố, lầu là phòng trưng bày, còn lầu hai là phòng làm việc, hơn nữa công ty còn có bãi đỗ xe ở quảng trường. Mặc dù Trác Lí biết bãi đỗ xe đó rộng bao nhiêu mét vuông nhưng dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết, nếu dùng số đất đó để xây cửa hàng đúng là khoản lợi ích kếch xù. Có thể tưởng tượng được, dùng khoản tiền lớn để mua bãi đỗ xe đắt giá như vậy, Tinh Quang chắc chắn phải có kho tiền tài.

      Phòng làm việc của Lý Xán nằm ở mặt chính của lầu hai, rất rộng, có vẻ chú trọng về thiết kế —— nhìn từ bên ngoài là như vậy.

      Thư ký dẫn Vạn Hiểu Yên và Trác Lí vào trong phòng làm việc, ta cái gì, Trác Lí để ý lắm, thậm chí còn thèm chú ý xem đối tượng phỏng vấn là ai, bởi vì căn phòng trước mắt làm cho

      [​IMG]

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Hồi 11.2
      editor: lily58
      Kể từ sau khi gặp Viên Khởi Lương ở nhà Đường Chi Thiện vào ngày hôm qua, Trác Lí bắt đầu lên kế hoạch quyến rũ ta, kết hợp đồng thời hai chiến dịch: “Mỗi ngày lạnh lẽo” và “Tác chiến ở nhà họ Đường”, đảm bảo nắm chắc chiến thắng bằng cả hai tay. Chiến dịch “Tác chiến ở nhà họ Đường” thực ra chính là tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi tiếng rưỡi ăn trưa ở nhà Đường Chi Thiện để làm quen với Viên Khởi Lương, tranh thủ tạo mối quan hệ trước, sau này có thể giành được quyền phỏng vấn độc quyền, an toàn hơn nếu thực nó song song với chiến dịch “Mỗi ngày lạnh lẽo”.

      Ngày thứ sáu, số tạp chí tháng ba cuối cùng cũng chính thức phát hành sau khi trải qua cuộc xét duyệt kĩ lưỡng, nhân vật trang bìa của số tạp chí tháng tư bắt đầu được lựa chọn, giữa tháng sau phải nạp bản thảo cuối cùng. Tất nhiên, Trác Lí mơ rằng trong nửa tháng ngắn ngủi đó, có thể thu phục được tảng băng ngàn năm kia, nhưng nhất định phải nắm được trang bìa tháng tư này. Bởi vì giữa tháng tư phải về trường để bảo vệ tốt nghiệp, sau đó phải ở lại trường khoảng tầm tháng. hi vọng trước khi trở về trường có thể dùng cục thịt béo bở Viên Khởi Lương đổi lấy công việc chính thức ở《 Đô thị tinh 》, tránh việc phải quay trở về nhà ăn ngồi rồi, xin tiền và bị nghe mắng.

      Đây chính là mục đích của trong thời gian tới, nhiệt huyết trong người dâng trào mãnh liệt.

      Nhiệt huyết này có thể thấy được: Biểu đầu tiên, Lâm Thạc và Lý Nhất Phàm định mời Trác Lí ăn cơm trưa nhưng lại hụt mất, bởi vì vừa mới hết giờ làm việc, Trác Lí chạy như bay ra khỏi《 Đô thị tinh 》, để lại hai người đàn ông bốn mắt nhìn nhau, cảm giác bi thương cần ra cũng hiểu, bọn họ chỉ có thể nhìn theo bóng lưng ngày càng xa của Trác Lí, thở dài mà : phụ nữ như gió thoáng qua.

      Biểu thứ hai, sau khi thang máy xuống tới nơi, bác Phương kiểm tra danh sách người ra vào, chợt nghe tiếng từ xa truyền tới, “Chào bác Phương, hẹn gặp lại.” Nghe tiếng gọi, bác Phương ngẩng đầu lên thấy bóng dáng ai nữa. Tim dừng lại nhịp, bác Phương nghĩ thầm: gặp ma sao?

      Biểu thứ ba, vào giờ cao điểm, trước cổng cao ốc Hào Mã có rất nhiều nam thanh nữ tú ăn mặc chỉnh tề lần lượt ra ngoài. d2 Lq.Đ Đột nhiên, trong đám đông có tiếng kêu lên, “Làm phiền nhường đường chút, xin nhường đường chút. . . .”, sau đó, bóng dáng liền chạy ngang qua, ‘BIU’, thấy người đâu nữa. đám Giáp Ất, Bính Đinh cảm thán: liều chết sao . . . . .

      Lúc còn học đại học, Trác Lí là quán quân chạy 800m của lớp, phổi của hô hấp vô cùng tốt. Vì vậy, lúc sau, tới được nhà của Đường Chi Thiện.

      Chỉ là, đoán sai tốc độ của Viên Khởi Lương rồi, bởi vì ta còn chưa tới.

      Hai vợ chồng Đường Chi Thiện và Thiệu Chi Uyển vùi đầu trong thế giới bếp núc ngọt ngào của hai người, Trác Lí nhàm chán cầm quyển báo ở bàn lên đọc, đợi Viên Khởi Lương xuất .

      bài viết có tựa đề《 Rốt cuộc Minh Viễn có thể xa tới đâu 》thu hút chú ý của Trác Lí, Minh Viễn là siêu thị lớn ở thành phố Z, bởi vì bất hoà trong dòng họ mà kiện nhau ra toà án kinh tế, tại vụ kiện vẫn trong quá trình thẩm tra chưa kết quả. Trác Lí vốn để ý tới vụ kiện này lắm, nhưng mặt báo lại xuất cái tên rất quen thuộc với —— Viên Khởi Lương.

      “Thái tử” của Minh Viễn mời Viên Khởi Lương làm luật sư cho mình. Trác Lí muốn tìm đề tài chung để trò chuyện vì vậy thể nghiêm túc đọc tin tức này. Đợi đến khi hiểu tường tận từng câu chữ ở trong bài báo đúng lúc Đường Chi Thiện mở cửa cho Viên Khởi Lương vào.

      Trác Lí giả vờ bình tĩnh, trong đầu thầm tưởng tượng ra khung cảnh trò chuyện vui vẻ, sau đó ngồi im đợi Viên Khởi Lương tới sofa. Lúc này, trong đầu ra vô số tình huống khác nhau, có thể bắt đầu bằng câu chuyện đùa. Hôm nay xem như mình là Diệp Thành, dù sau cuối cùng Diệp Thành cũng thắng Tây Môn Xuy Tuyết. (hai nhân vật trong Cổ Long)

      Trác Lí cầm tờ báo ngẩn người năm sáu phút, Viên Khởi Lương từ từ bước qua mặt , ngồi xuống ghế sofa đối diện, thầm oán người đàn ông này là chậm chạp, sau đó, Trác Lí giả bộ chú ý, ngẩng đầu lên, “Ah. Viên tiên sinh tới rồi sao.”

      Viên Khởi Lương rất thích màu
      [​IMG]

    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Hồi 12
      Editor: lily58
      Nguồn: ***************.com

      Cuối tuần, sau khi bị Viên Khởi Lương đả kích nghiêm trọng, Trác Lí dẹp toàn bộ trò chơi điện tử, ti vi cùng tiểu thuyết sang bên, vùi đầu vào nghiên cứu thơ ca, văn học Nga, nghiên cứu cách chăm chú, thậm chí lúc tìm hiểu về văn hoá đương đại hồi còn học đại học cũng hăng hái đến như vậy. Điều này làm cho khỏi nghĩ đến câu kinh điển của giáo sư Kinh tế ở trường, ‘Lợi ích là động lực nguyên thuỷ nhất của loài người. ’

      nghĩ: mình thực bước vào xã hội rồi.

      Chủ nhật, bầu trời nắng ráo mát mẻ, thời tiết mùa xuân đầu tháng ba rất đáng , nhà của Trác Lí ở trong khu tập thể công chức cũ, cây cối che bóng mát, hoa cỏ, chim chóc bay khắp nơi. Tối hôm qua Trác Lí chiến đấu cùng với thi ca nước Nga cả đêm, định bụng sáng nay ngủ thẳng giấc đến 12 giờ trưa mới rời giường.

      Tuy nhiên lại có số người biết hưởng thụ bầu khí ấm áp đó.

      Sáng sớm mẹ Trác đẩy cửa phòng ra, lôi dậy, nhắm ngay màng nhĩ của mà hét lớn, "Dậy nhanh lên, mẹ làm bữa sáng rồi, rể con chuẩn bị tới, nhanh dậy giúp mẹ tiếp khách."

      Thấy Trác Lí vẫn còn dây dưa chịu rời khỏi giường, mẹ Trác liền tét mạnh cái vào mông , kết quả sau cái tét mạnh đó tiếng hét chói tai liền cất lên:

      A ——— ————

      Trác Lí muốn tỉnh cũng phải tỉnh.

      Trác Lí còn chưa đánh răng rửa mặt xong nghe tiếng cười vui sướng của ba mẹ ở ngoài phòng khách, tay cầm cốc nước, miệng đầy bọt, chân còn xỏ đôi dép màu hồng, từ trong nhà vệ sinh ra phòng khách, có trời biết, chỉ muốn xem xem có chuyện gì xảy ra, nhưng đợi đến lúc nhìn ràng chỉ biết đứng im như trời trồng.

      Ngũ Khâu Thực mặc bộ đồ thể thao màu trắng, ngồi ghế sofa trợn tròn hai mắt nhìn , lúc đầu chỉ là đảo mắt nhìn qua, nhìn xong lại thấy có gì đó đúng, nhìn nhìn lại, cuối cùng là nhìn chằm chằm, làm cho Trác Lí vô cùng khiếp sợ.

      cúi đầu xuống nhìn bộ dạng của mình: quần ngủ màu xanh lá cây, áo ngủ rộng thùng thình màu đỏ chót, kính mắt màu hồng, đầu tóc rối bời. . . . . .

      "Trác Lí! Sao con lại để bộ dạng đó mà ra hả! Mau vào phòng cho mẹ!" —— mẹ Trác cuồng loạn.

      Trác Lí sợ hãi, nhanh chóng rời .

      Nhìn vào gương, Trác Lí tiếp tục đánh răng, chỉ là, hốt hoảng chà, chà mạnh, chà ra nước mắt.

      ở nhà vệ sinh ngây người mười lăm phút, lần nữa mẹ Trác lại xuất trước mặt , cả khuôn mặt tối sầm, "Danh dự mấy đời nhà họ Trác bị con làm cho mất sạch rồi. Con xem. . . . . . cái áo đỏ, quần xanh này con lấy ở đâu ra?"

      "Là .
      [​IMG]
      PhongVy thích bài này.

    4. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Hồi 13:
      Editor: lily58
      Nguồn: ***************.com

      Lại thêm buổi sáng thứ hai bận rộn, sáng hôm nay, Trác Lí vẫn như mọi ngày bước vào thang máy để lên toà soạn. may, lúc vào thang máy lại gặp Ngũ Khâu Thực.

      "Chào buổi sáng, tổng biên tập." Trác Lí lúng túng chỉnh lại trang phục, thông qua hình ảnh phản chiếu tường thang máy, nhìn thấy ta mặc chiếc áo khoác màu xám cùng với cái khăn tối màu —— người đàn ông này luôn ăn mặc theo xu hướng.

      "Chào buổi sáng." Ngũ Khâu Thực đáp lời.

      Yên lặng, cả hai đồng thời im lặng.

      Trác Lí câu nào bởi vì ta cũng gì, im lặng có lẽ tốt hơn.

      Ngũ Khâu Thực gì bởi vì ta cũng quan sát, người phụ nữ ET ( ngoài hành tinh) mà nhìn thấy hôm qua ở nhà Trác Ý với trước mặt này là cùng người sao? lời nào chỉ là vì bận trầm tư.

      "Đinh!", cửa thang máy mở ra, Trác Lí quay đầu lại , "Hẹn gặp lại, tổng biên tập Ngũ." Sau đó chạy như bay về phòng làm việc.

      Ngồi xuống trước máy vi tính, Trác Lí theo thường lệ tiến hành ‘ Mỗi ngày lạnh lẽo ’, nhập vào: 【 khối băng, tới lui thấy tăm hơi đâu nữa, tại sao lại như vậy? 】

      ra đây cũng chỉ là câu đố qua loa, căn bản là do chưa chuẩn bị trước, cũng muốn lên mạng tìm. Nhưng nhìn thấy mảnh giấy ghi chú trước màn hình máy tính: ‘ mỗi ngày lạnh lẽo ’, trực giác thúc ép phải hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày. Xem ra ‘ Mỗi ngày lạnh lẽo ’ còn kém thực dụng hơn ‘ Tác chiến ở nhà họ Đường ’, Trác Lí nghĩ rằng nên dành nhiều thời gian hơn cho chiến dịch ‘ Tác chiến ở nhà họ Đường ’.

      Chuông báo mười giờ sáng, Lâm Bồi từ toà án trở về, vừa vào phòng làm việc mềm nhũn người, nằm xoài ra bàn, "Minh Viễn thua kiện rồi."

      Trong phòng làm việc lập tức có ba người phụ nữ vây lại, trong đó có Trác Lí.

      "Chuyện gì xảy ra vậy?" —— Nữ đồng nghiệp Giáp .

      "Viên đại luật sư thua kiện rồi, chuyện là như vậy." Lâm Bồi còn sức để tiếp chuyện.

      Trác Lí cả kinh, từ nhạy cảm của nghề nghiệp, Trác Lí hiểu người lạnh lùng như Viên Khởi Lương đứng trước đả kích này cảm thấy như thế nào, chắc chắn việc tiếp cận ta khó khăn hơn, cái này cần phải ra cũng biết.

      "Viên đại luật sư cũng thua kiện sao?" —— Nữ đồng nghiệp Ất góp miệng.

      "Thất bại là mẹ của thành công, câu này chưa từng nghe qua hay sao?" Lâm Bồi tức giận , Trác Lí hiểu được, tại sao Viên Khởi Lương thua kiện Lâm Bồi lại biến thành bộ dạng khổ sở như sắp chết đến nơi vậy.

      "Bồi Bồi, tự nhìn lại mình , bí mật thầm mến người ta lâu như vậy, bây giờ phải là cơ hội tốt sao, an ủi người ta chút ." —— Nữ đồng nghiệp Giáp ranh mãnh đẩy tay Lâm Bồi.

      Lâm Bồi kê mặt lên cánh tay, mềm nhũn , " cho rằng tôi muốn nhào tới sao? Cũng phải có khả năng mới được chứ. nghĩ tôi buồn vì ta thua kiện à?"

      "Vậy vì sao lại chán chường như thế?" Câu này là Trác Lí hỏi, lúc còn bắt chước điệu bộ của Lâm Bồi.

      "Ai dà . . . . . . Tôi bị thất tình. Xem chừng tình đơn phương của tôi thể nào được đáp lại."

      "Tại sao?" —— Cả ba người cùng hỏi.

      "Bạn Viên Khởi Lương rất đẹp. Sau khi phiên toà kết thúc, tôi nhìn thấy ấy. . . . . ." Lâm Bồi dứt lời còn thở dài tiếng.

      Các dần tản ra, bởi vì mọi người đều biết hết chuyện vui để xem rồi.

      Chỉ là, tin tức này ngược lại lại làm cho Trác Lí cảm thấy yên tâm: Đàn ông mà, chiến trường thất ý, tình trường đắc ý, cũng ảnh hưởng lớn lắm.

      Buổi trưa, lúc Trác Lí tới nhà Đường Chi Thiện Viên Khởi Lương có mặt ở đó, ta cùng Đường Chi Thiện mải miết thảo luận vấn đề gì đấy, là Thiệu Chi Uyển mở cửa cho .

      ". . . . . . Vì vậy, lựa chọn như thế là rất thông minh, vụ này liên can tới rất nhiều chuyện khác, cậu thua là lựa chọn rất chính xác." Đường Chi Thiện bưng bình trà , lần này Trác Lí thấy, trong ấm có trà.

      "Nhưng như vậy, em lại xứng đáng làm luật sư." Hôm nay Viên Khởi Lương mặc chiếc áo khoác màu đen, d2Lq.Đ cả người tựa ghế sofa, Trác Lí thầm nghĩ, người đàn ông này, cũng là cử động đơn giản, cũng những lời mị hoặc, nhưng sức hút của ta lại hoàn toàn khác với Ngũ Khâu Thực.

      "Muốn xứng đáng làm luật sư, trước hết phải xứng đáng là con người." Lúc câu này, vẻ mặt Đường Chi Thiện rất nghiêm túc, giống như dạy học.

      Viên Khởi Lương mỉm cười, Trác Lí nhìn ta
      [​IMG]

    5. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Hồi 14:
      Editor: lily58
      Nguồn: ***************.com

      Dưới giám sát của vị thương nhân trẻ tuổi trở về từ đại học Harvard, Ngũ Khâu Thực, tạp chí tháng ba của《 đô thị tinh 》 phát hành rất thành công, số lượng tiêu thụ rất tốt.

      Ngũ Khâu Thực là người rất tự do, thưởng phạt phân minh. Hiệu suất tiêu thụ số báo lần này tăng lên đồng nghĩa với lợi nhuận cũng tăng theo. Để thưởng cho nhân viên, Ngũ Khâu Thực chưa hỏi ý kiến cấp tự tiện quyết định tổ chức bữa liên hoan cho cả toà soạn.

      Thực ra bữa liên hoan này cũng khá rẻ, toàn bộ nhân viên toà soạn tới KTV ở trung tâm thành phố hát hò, mặc dù thế Ngô Tập Kính vẫn dùng giọng điệu “công công” của mình để , ‘Tổng biên tập Ngũ ra chỉ thị . . . . . . chúng ta cứ tới KTV tốt nhất, tới chỗ nào ca hát thoải mái nhất . . . . . . ’ giống như tiếp lượng máu lớn cho toàn thể nhân viên vậy.

      Trác Lí thầm mắng: lại cũng chỉ là hát thôi mà. Cho dù có hát đến đứt dây thanh quản cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền, đến cuối cùng người chịu thiệt vẫn là người hát nhiều. d2 Lêqđôn Sau đó ngộ ra được lý luận kinh tế sâu sắc: nhà tư bản đều thích chi ra khoản tiền nhất để mua chuộc lòng người, vắt kiệt sức lao động của nhân viên.

      Mặc dù làm ra vẻ thanh cao nhưng cuối cùng Trác Lí lại là người tham gia tích cực nhất.

      Thiên Hoàng Quỷ Châu.

      Sau khi toàn thể nhân viên chia thành từng nhóm tiến vào phòng KTV, nhân vật chủ chốt, tổng biên tập Ngũ Khâu Thực vẫn chưa xuất . Điều này làm cho trưởng câu lạc bộ “những người mê Ngũ tổng” Trịnh Tiêu tinh thần vô cùng khó chịu, ta lảm nhảm , "Mặt trăng lên cao lắm rồi, tổng biên tập thân của tôi ơi, sao . . . . . . . . còn chưa tới hả?"

      Cho đến khi ba người đàn ông bảy người phụ nữ bộ phận phỏng vấn bắt đầu hát Trịnh Tiêu cũng làm ra bộ dạng oán thán nữa, bắt đầu chuyển đối tượng sang người nào đó rất muốn hát: "Trác Lí, có phải chị người rất bá đạo ? Chính là loại người . . . . . . . . quản lý bạn trai rất sít sao ấy?”

      Trác Lí nhàm chán quay đầu lại, trong lòng xuất từng vạch đen chạy dài, ngượng ngùng đáp, "Cũng . . . . . đến nỗi."

      Thời gian Trịnh Tiêu làm ở《 đô thị tinh 》nhiều hơn Trác Lí chút, ta vào làm lúc toà soạn mới đổi địa điểm. Lúc đó,《 đô thị tinh 》vừa mới bị thu mua, Ngũ Khâu Thực - tổng biên tập danh nghĩa, từng tới toà soạn lần, cũng chính lần đó, Trịnh Tiêu trúng tiếng sét ái tình. d!đ Lê quý đôn Hơn nữa, lại thể tự thoát ra giống như Lâm Bồi hay Vu Thu Thuỷ, Lâm Bồi cầm đầu “phái nữ của Đô thị tinh ” cũng chỉ là nhìn thấy người đàn ông hoàn mỹ liền tìm mọi cách để “thả cần câu”, phải duy nhất người, vì vậy, bọn họ mê Ngũ Khâu Thực vì ta có hào quang của vị lãnh đạo trẻ tuổi, mê Viên Khởi Lương, mê Lý Xán là vì tuổi trẻ tài cao, lắm tiền nhiều của, nhưng Trịnh Tiêu lại chỉ mê mỗi mình Ngũ Khâu Thực.

      "Vậy tại sao tổng biên tập còn chưa tới?" Trịnh Tiêu dứt khoát chạy lại ngồi bên cạnh Trác Lí, tỉ mỉ hỏi thăm Trác Lí giống như cảnh sát điều tra tội phạm.

      Bị Trịnh Tiêu quấn lấy chừng mười lăm phút, trong lòng ngứa ngáy vì được hát, Trác Lí đành mượn cớ vệ sinh để rời khỏi phòng. vốn định sau khi quay lại phòng chạy lại ngồi cạnh Lâm Bồi để tránh bị quấy rầy, nhưng vừa tới cửa phòng vệ sinh thấy Lý Nhất Phàm tươi cười về phía mình.

      ra , nhìn nhầm rồi.

      Lý Nhất Phàm phải tươi cười, mà là, ta thẹn thùng.

      "Trác Lí. . . . . . Tôi. . . . . . Tôi có chuyện muốn với ." Lý Nhất Phàm lúc vui vẻ gọi là ‘hạt gạo ’, nhưng lúc nghiêm túc gọi tên là Trác Lí.

      Vì vậy, lúc nghe ta kêu tên , ngay lập tức nghĩ tới chuyện đại , "Có . . . . . . chuyện gì vậy?"

      Lý Nhất Phàm cao 1m75, diện mạo tệ, dưới ánh đèn mờ của hành lang, Trác Lí chỉ nghe thấy giọng điệu kỳ lạ của Lý Nhất Phàm, nhưng nhìn thấy được khuôn mặt đỏ bừng của ta.

      "Tôi. . . . . . Tôi. . . . . ."

      Nét mặt của Lý Nhất Phàm càng lúc càng túng quẫn, vẻ mặt này cũng đủ để Trác Lí lờ mờ đoán được, vì vậy, lo lắng hỏi, "Chuyện khó sao?" Khó đừng là được rồi.

      " phải." Lần này Lý Nhất Phàm đáp rất nhanh, sau đó, ta ngẩng đầu lên nhìn Trác Lí.

      Vì khích lệ ta, Trác Lí cười lớn, ánh mắt nhắn nhủ: ‘Được rồi người em, cho dù là bị táo bón. . . . . . Tôi cũng cười nhạo đâu.’

      " thích em . . . em làm bạn của nha." Được nụ cười của Trác Lí khích lệ, Lý Nhất Phàm mạnh dạn hết lời trong lòng.

      Mặc dù miệng Trác Lí vẫn cười, nhưng ánh mắt tối sầm lại, gượng gạo , " đùa sao? Ngày cá tháng tư còn lâu mới tới nha."

      Lý Nhất Phàm cúi đầu xuống, thương tâm , "
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :