1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Có lẽ nào lại như thế - Cư Ni Nhĩ Tư (9)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Hồi 6:
      Editor: lily58


      Ngày làm việc thứ hai, Trác Lí ra khỏi cửa với: bộ đồ công sở màu xám, đôi giày thể thao trắng. Sau đó, mang theo cái túi lớn, còn cầm thêm cái túi bảo vệ môi trường màu xanh lá cây của siêu thị.

      Dọc đường hấp dẫn ít ánh nhìn.

      Ánh mắt nhìn theo kéo dài đến tận cao ốc Hào Mã. Ở bên cạnh cao ốc Hào Mã có vườn hoa , vườn hoa này nằm sát bên đường chính. Trác Lí định xách cái túi đen tới vườn hoa, chuẩn bị đổi giày, bây giờ là 7:55 phút theo giờ Bắc Kinh, nếu muộn bị trừ điểm, bị trừ quá nhiều điểm đương nhiên bị người ta đá đít ra khỏi toà soạn. Lại nghĩ tới việc tối qua phải cố gắng như thế nào mới chơi điện tử thâu đêm, Trác Lí cảm thấy: cuộc đời đúng là bể khổ vô biên. . . . .

      Thay giày xong, Trác Lí đứng thẳng lưng đôi giày được trộm từ tủ của Trác Ý, sau đó chạy mạch tới cao ốc Hào Mã. Nhìn đồng hồ, tốt, còn ba phút nữa, thang máy hết phút, như vậy, chỉ còn lại hai phút. Nghĩ đến đó, lại chạy nhanh hơn, lúc qua cửa an ninh, bảo vệ nhìn thấy có cơn lốc quét qua, đến cả dáng người cũng nhìn .

      Tình huống lúc ấy tương đối mạo hiểm, ít nhất là đối với Trác Lí.

      Bởi vì, lúc nhìn thấy cửa thang máy đóng lại, cảm thấy như ngày tận thế đến rồi, Trác Lí rống lên thânh ma quỷ, dồn hết toàn lực hét lớn: "Chờ chút. . . . . ."

      Bộ dạng của lúc này đúng là rất doạ người, tay treo lủng lẳng cái túi màu xanh, tay còn lại ôm cái bọc lớn ngừng đung đưa theo tốc độ chạy của .

      Người đứng trong thang máy hình như bấm chờ cửa.

      Trác Lí nhìn thấy nhưng vẫn giảm tốc độ chậm lại ——

      Vì vậy, khi tốc độ của đạt 3m/s, tài nào giảm về 0m/s được. Vệ sinh ở cao ốc Hào Mã rất tốt, mặt đất bóng loáng phản chiếu hoàn hảo vẻ mặt lo lắng của . d2 l q.Đ Từ tốc độ đầu cho đến tốc độ cuối, trừ bỏ lực ma sát . . . . cuối cùng, cần cũng biết, chỉ có thể đạp mặt vào tường thang máy rồi. Dĩ nhiên, Trác Lí là người thông minh, lại là người sợ đau, sợ chết, so với tường thang máy, tất nhiên lựa chọn bức tường thịt chưa kịp nhìn là nam hay nữ kia rồi.

      Tình huống nhanh chóng phát triển theo kịch bản đó ——

      Trác Lí điều chỉnh hướng chạy, sau đó vọt vào thang máy, lúc vừa vào thang máy đụng mặt người đàn ông.

      Mà người đàn ông này ngừng di chuyển vị trí để tránh bị đụng phải, chỉ có điều Trác Lí cũng ngừng đổi hướng, cho nên, kế hoạch trốn tránh của ta hoàn toàn có kết quả. Cuối cùng, người đàn ông trong thang máy sợ lực quá mạnh, đành ôm lấy vật thể lao tới. Là ôm lấy.

      Mặc dù như vậy, người trong thang máy kia vẫn bị Trác Lí đụng .

      Trác Lí nghe thấy người đó kêu lên tiếng.

      Tiếng kêu đó thức tỉnh . Đúng, thức tỉnh, bởi vì lúc đâm đầu vào thang máy sợ mình bị thương nặng, nên nhắm tịt cả hai mắt lại. Đợi đến lúc mở mắt ra: người tốt kia tức giận nhìn chằm chằm vào . Sau đó, hung hăng đẩy ra.

      "A. . . . . . xin lỗi." Trác Lí tự giác biết sai, so đo với sắc mặt thối của ta. Quan sát kĩ chút, người đàn ông này có chút quen mắt, tiếp tục hỏi, ". . . . . . sao chứ?"

      Lông mày xinh đẹp của ta nhăn lại, ánh mắt sắc bén nhìn Trác Lí giống như Trác Lí giết tổ tông tám đời của ta, nhìn thấy phải đề phòng cảnh giác.

      "Còn chưa chết." ta , cúi đầu xuống nhìn đồng hồ đeo tay.

      Tư thế nhìn đồng hồ này thuận tiện nhắc nhở Trác Lí chuyện khác, cũng nhanh chóng giơ cánh tay còn đeo túi màu xanh lên, mẹ kiếp, còn nửa phút. Quay đầu lại nhìn, lên đến tầng 10, hình như chưa nhấn chọn tầng, giơ tay nhanh chóng nhấn.

      "Tiên sinh, có thể để lại phương thức liên lạc, tôi có điện thoại ( điện thoại di động của hôm qua bị ném hỏng), nhưng mà, tôi liên lạc với . Nếu như. . . . . . Tôi là nếu như, có vấn đề gì có thể. . . . . ."

      " có quan hệ gì tới ." Người đàn ông lạnh lùng ném lại câu, đúng lúc tới tầng 10, “Đinh” tiếng, cửa thang máy mở ra. Trác Lí nhìn theo bóng lưng ta bước ra khỏi tháng máy, chợt rùng mình cái . . . . . . Trời ơi. . . . . . Người đàn ông này tới từ Bắc Cực hay Nam Cực vậy?

      Trác Lí hoàn toàn biết được rằng, vừa rồi ta bị thương phải do đụng, mà là do ôm lấy .

      Trác Lí vừa chạy vào phòng, giây sau đó, mỹ nữ tóc xoăn
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Hồi 7:
      Editor: lily58

      Ngày thứ ba làm, Trác Lí dậy từ rất sớm, điều làm ngạc nhiên chính là: cần tới đồng hồ báo thức hay bất cứ công cụ báo thức nào. nhanh chóng đánh răng, rửa mặt; sau đó tức tốc ăn sáng; rồi thay đồ, giày thể thao; trang điểm nhanh gọn; nhanh chóng rời khỏi nhà.

      Suốt đường , Trác Lí chú tâm phân tích lại thay đổi của bản thân, cuối cùng cũng hài lòng đưa ra được kết luận: Cuộc đời tìm được thử thách mới, tìm được giá trị để tồn tại, đó chính là —— giải quyết Viên Khởi Lương. Hoặc cách thực tế hơn —— cần phải kiếm tiền. Cũng có thể cách cao quý hơn —— muốn mình tiến bộ.

      Tóm lại, mặc kệ là lý do gì, muốn sống mà có lý tưởng.

      Suy nghĩ xong, tâm trạng trở nên thoải mái hơn rất nhiều, khoé miệng nâng lên. Cứ cười như vậy tới tận cao ốc Hào Mã, cười với bác bảo vệ, cười với tất cả nhân viên, bao gồm cả Vương Hiểu Mai.

      Trác Lí là “nhân tài”, là người có dục vọng mạnh mẽ, đặc biệt ghi nhớ bộ dạng lúc câu ‘Got it’ của Vương Hiểu Mai, vì vậy, chỉ mới ngày làm thứ ba, Trác Lí lôi kéo được phần lớn người trong bộ phận phỏng vấn.

      Trác Lí có châm ngôn sống: Life is beautiful, and the sun is shining brightly (cuộc sống tươi đẹp, và ánh mặt trời toả sáng rực rỡ), câu châm ngôn này chứng thực cho hành động kiên trì của đối với Viên Khởi Lương.

      Hôm đó, vẫn tiếp tục gửi tin nhắn:【Đố bạn, nếu người mập rơi từ tầng 12 xuống biến thành cái gì?】

      Gửi .

      Thực ra Trác Lí chỉ cần xem chút các số phát hành trước đó, giúp đỡ số việc lặt vặt mà các tiền bối giao cho, nhưng lại quá hiếu học, chăm chỉ, Trác Lí chủ động xin theo các tiền bối xông pha chiến trận, ra ngoài phỏng vấn.

      Lý Nhất Phàm đành mang theo Trác Lí ra ngoài.

      "Hạt gạo, có biết luật sư trưởng Viên Khởi Lương ?" Lý Nhất Phàm có xe riêng, vì vậy bọn họ vẫy taxi . d2Lq,đ Đối tượng phỏng vấn lần này là giám đốc công ty thực phẩm lớn, đối tượng bỏ tiền ra để được đăng báo. Tiền chi ra là để trả tiền phí dịch vụ cũng như nhuận bút viết quảng cáo 《Đô thị tinh 》.

      "Viên Khởi Lương? Tôi chỉ biết ta thông qua báo chí thôi." Lý Nhất Phàm bất đắc dĩ , sau đó làm vẻ mặt suy tư, rồi ngạc nhiên hỏi, " cũng giống đám Thu Thuỷ sao?"

      "Giống cái gì?" Trác Lí hiểu.

      "Bọn họ mới đầu vào cao ốc Hào Mã cũng suốt ngày lẩm bẩm là muốn câu ta." Lý Nhất Phàm vừa vừa để ý tới vẻ mặt của Trác Lí, sau khi nhận thấy có gì đặc biệt mới yên tâm quay đầu .

      "Hứ, câu tên nam làm gì chứ.” Trác Lí khinh thường , ngay sau đó lại hỏi, "Nếu phỏng vấn độc quyền ta được thưởng khoản lớn đúng ?"

      "Đúng."

      "Tại sao?"

      "Phần lớn độc giả của《Đô thị tinh 》đều là phụ nữ, ở trong giới trí thức, Viên Khởi Lương chính là con kim quy lớn, tất cả phụ nữ độc thân đều muốn tìm hiểu kĩ, sau đó tiếp cận ta." Lý Nhất Phàm thấy Trác Lí có hứng thú về phương diện nam nữ với Viên Khởi Lương, cũng kiêng kị ra những tin tức bát quái ta nghe được.

      "Trời ơi. Dạo này phụ nữ độc thân đều bị điên hết rồi sao?"

      " cho biết tin còn lớn hơn."

      "Gì vậy?"

      "Chủ tịch danh nghĩa của《 tinh chọn ra ‘The best man for one night stand’( người đàn ông tốt nhất để tình đêm)." Lúc câu đó, vẻ mặt Lý Nhất Phàm hề giống người đàn ông, mà cực kì giống người phụ nữ hóng chuyện bát quái.

      Cách chuyện cùng với vẻ mặt của Lý Nhất Phàm về kiện đó làm cho Trác Lí cảm thán: đàn ông làm trong tạp chí, giới tính cũng quá ổn định.

      Nghĩ đến đó, Trác Lí lại cảm thấy buồn nôn. chú ý mà ngồi cách Lý Nhất Phàm khoảng xa. Mặc dù Lý Nhất Phàm có khuôn mặt thanh tú động lòng người, nhưng mà Trác Lí thích mấy chàng quá trẻ con.

      Phỏng vấn rất thuận lợi, vì vậy Lý Nhất Phàm và Trác Lí rút quân sớm, hai người trở lại cao ốc Hào Mã trước giờ tan làm buổi chiều. Trước lúc Trác Lí quên thay giày thể thao, đến lúc trở lại toà soạn, ngồi xuống ghế mới phát ra mắt cá chân cùng gót chân của mình sưng vù lên.

      Trước khi tan sở, theo thường lệ vào hệ thống của cao ốc, gửi tin nhắn:【 Đáp án chính là cục thịt chết. O(∩_∩)O, bạn lại đoán đúng rồi. 】

      Trác Lí chọn cách kể chuyện cười này thực ra cũng dựa vào tấm gương trước đó, lúc trước, bạn cùng phòng kí túc của theo đuổi bạn ở bên khoa nghệ thuật, nam sinh đó nổi tiếng là tảng bảng lớn, nhưng chỉ dựa vào tài khoản QQ, mỗi ngày kiên trì kể chuyện cười, cuối cùng tới tháng bạn cùng phòng của thành công cưa đổ tảng bảng kia. ta còn sáng tác bài hát tên là ——《 Em là mặt trời của 》tặng cho ấy. Sau đó, bạn học cùng câu lạc bộ với rằng, kể chuyện cười để cưa cẩm cũng rất hợp lý. Từ góc độ tâm lý học mà
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Hồi 8:
      Editor: lily58

      Trác Lí khẳng định chắc chắn rằng kiếp trước chọc phải thần xui xẻo, hoặc ít nhất là sao chổi rồi. Ngồi trước mặt bây giờ là đồ ăn cùng mỹ nhân, chỉ là vẻ mặt của lại vô cùng ưu sầu.

      ngàn vạn lần nên xem mắt cái tên “Viên Khởi Lương” giả mạo kia, ngàn vạn lần nên trễ mà lao đầu vào ta, ngàn vạn lần nên xấu sau lưng người khác . . . . . Ngàn vạn lần nên.

      Lúc học đại học Trác Lí hay diễn những vai bé yếu thế, lúc đó nhạc nền thường rất thê lương, sau đó nhân vật nữ gào khóc tang thương: ôi cái thân tôi . . . . . trời đất ơi. . . . .

      Giờ phút này Trác Lí cũng hết trong lòng: Trời ơi, sét đánh chết tôi luôn cho rồi.

      "Kìm nén bi thương, kìm nén bi thương." Vu mỹ nhân gắp miếng thịt, đưa vào miệng nhai ngấu nghiến.

      "Tôi nghĩ là mình nên gặp Vương Hiểu Mai." Trác Lí chống tay lên trán, quả nên suy nghĩ tới đường lui cho mình.

      "Hứ, tôi còn tưởng có tiền đồ chứ. Mới gặp chút gian nan đó thấy nản rồi sao?" Vu mỹ nhân nhìn người rất chính xác, biết Trác Lí từ bỏ.

      "Đây mà là tai nạn sao? Tôi nghĩ cả đời này ta bao giờ với tôi câu nào."

      "Viên Khởi Lương là tảng băng điển hình, ta để tâm tới người lạ."

      "Có ý gì?"

      "Chính là, ta nhất định thèm nhớ mặt ." Vu Thu Thủy xong lại cúi đầu xuống tiếp tục ăn cơm.

      " sao?"

      " nhảm. Lúc trước Lâm Bồi mặt dày chạy theo ta phỏng vấn hơn hai tháng, đụng mặt ta dưới hai mươi lần, nhưng ta lại hề nhớ Lâm Bồi là ai."

      Câu này giống như ánh sáng mặt trời, trong nháy mắt chiếu sáng tâm hồn Trác Lí, d2 Lq;d giờ khắc này như được động viên khích lệ, hiểu ra《 sắt thép được tôi luyện như thế nào 》 . nở nụ cười sung sướng, giống như mùa xuân về.

      quyết định lại tiếp tục chiến dịch mặt dày. Thời buổi bây giờ chỉ có mặt dày hơn, có dày nhất.

      Buổi chiều, Trác Lí giúp Lý Nhất Phàm chỉnh sửa lại bản thảo chút, sau đó, ngồi ở ghế, cực kỳ nghiêm túc nghiên cứu sách báo của toà soạn.

      Thời gian nghỉ giải lao buổi chiều, ở toà soạn đột nhiên lại truyền tin tức kinh động.

      Tin tức này được truyền từ trưởng bộ phận phỏng vấn Ngô Tập Kính, sau đó từ những người thân cận của trưởng phòng Ngô —— những người ở bộ phận phỏng vấn, theo cấp số nhân truyền qua miệng rất nhiều người, truyền tới tai Trác Lí.

      "Ngũ Khâu Thực đắc tội với ông cụ nhà họ Ngũ, bị điều xuống《 đô thị tinh 》giữ chức giám đốc, thứ hai tuần sau tới nhậm chức."

      Lý Nhất Phàm chép miệng, ánh mắt hoài nghi.

      Vu mỹ nhân ngược lại, thêm, "Nghe chuyện lần này còn huyên náo hơn, Ngũ thiếu gia rơi vào lưới tình rồi."

      "Thu Thủy, sao dám khẳng định vậy?" Lâm Bồi ngồi dựa vào ghế, gióng lỗ tai lên nghe mọi người bàn luận.

      Trác Lí nhớ lúc nãy Lâm Bồi còn mọi người đừng làm phiền ấy viết bản thảo.

      Chẳng lẽ cái người được gọi là Ngũ Khâu Thực Ngũ đại thiếu gia này lại là người đàn ông độc thân hoàng kim mê người?

      "Bạn thân của tôi làm thiết kế trang sức ở Tinh Quang, ấy với tôi Ngũ thiếu gia say đắm quản lý nhân của Tinh Quang. Chiếc Lamborghini nổi tiếng của ta thường xuyên đỗ ở bãi đỗ xe của Tinh Quang."

      "Bạn thân của cũng tận mắt nhìn thấy, sao có thể kết luận được . . . . . ."

      "Ở thành phố này người có thể chi số tiền lớn như thế để mua xe cũng chỉ có vị thiếu gia của chúng ta thôi. Hơn nữa bạn thân của tôi , toàn bộ nhân viên ở đó đều thấy quản lí của họ bước lên xe." Vu Thu Thủy cắt ngang lời Lâm Bồi, bộ dạng khẳng định xì căng đan này là .

      Mọi người nghe xong đều cảm thấy hào hứng, chỉ có mình Trác Lí là sững sờ, uống hớp cà phê cảm thấy bỏng hết lưỡi.

      Cái thế giới này đúng là đến mức bỉ ổi. ra —— cái tên Viên Khởi Lương giả mạo đó lại là cấp của —— là bạn trai mà chị nữ của dám mang về nhà —— là người mà từng xem mắt.

      Trác Lí nhẩm ‘Alleluia’, lẩm nhẩm trong lòng: chúa Jesus, người ở đó chắc rất nhàm chán rồi. (~ly: ở chỗ Alleluia, mình biết chính xác nghĩa là gì, gu gồ gần giống Amen, nếu sai mong các bạn bỏ qua, vì cái này liên quan đến tín ngưỡng  )

      Tối hôm đó về đến nhà, Trác Lí quyết định lại toàn bộ chuyện xảy ra hôm xem mắt cho Trác Ý. Mặc dù thường ngày Trác Ý đối xử rất cay nghiệt với , nhưng tuyệt đối hi vọng đoá hoa đẹp Trác Ý lại bị tên công tử đó đùa bỡn tình cảm. Hơn
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Hồi 9:
      Editor: lily58


      Sau khi trở lại phòng làm việc, Trác Lí tiếp tục công trình "Mỗi ngày lạnh lẽo" của mình. Trải qua thời gian tu luyện, việc này nghiễm nhiên trở thành hoạt động thể thiếu trong cuộc sống thường ngày của , nếu như có lỡ quên ( ra khả năng này thể xảy ra) nhất định cả ngày yên.

      Gửi tin nhắn:【 Có bốn người chơi mạt chược ở trong phòng ngủ, cảnh sát tới, sau đó mang năm người, hỏi tại sao? 】

      Gửi .

      Câu chuyện của Hứa Tam Đa chứng minh rằng: nếu từ bỏ, buông tha, cuối cùng nhất định đạt được thành công. (~ly: hình như là câu chuyện của quan chức)

      vừa gửi tin nhắn thời gian buôn chuyện bát quái ở phòng làm việc lại bắt đầu. Vu mỹ nhân lại bàn làm việc của Trác Lí, hết sức bi thương , "Tại sao những đàn ông hoàn hảo trong thiên hạ mà tôi gặp đều là hoa có chủ cơ chứ?"

      Mặc dù đứng ở bàn của Trác Lí, nhưng Vu Thu Thuỷ lại chuyện với Lâm Bồi. dđLê QuyĐôn Lâm Bồi cũng là người phụ nữ độc thân lớn tuổi ở bộ phận phỏng vấn, và Vu Thu Thuỷ luôn cùng nhau bàn tán những “đề tài điên cuồng”.

      Bộ phận phỏng vấn có13 người, 8 người là nữ, cũng chỉ mới có mình Thường Hinh lập gia đình. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Trác Lí đưa ra kết luận vô cùng sâu sắc: Phóng viên của《 Đô thị tinh 》 đều đạt tới cấp độ phụ nữ độc thân tài giỏi của Vu Thu Thuỷ và Lâm Bồi

      "Vạn Hiểu Yên, phải cuộc phỏng vấn quan trọng sao?" Vu mỹ nhân xong vẫn quên tìm lời thích hợp giải tán đám đông vây tới.

      "Hứ, phỏng vấn có thể đến muộn, nhưng tin tức về người đàn ông hoàn hảo thể bỏ lỡ giây." d2L,Qđ Vạn Hiểu Yên rất có triết lý, "Aida, nhìn những người phụ nữ trẻ tuổi xung quanh, tôi nghĩ, việc tìm người đàn ông là thể trì hoãn được nữa rồi."

      "Thôi , phải mỗi ngày chàng PO¬LO đều phụ trách đưa đón sao? Muốn bọn tôi miêu tả lại cảnh tượng lúc đó ?" Vu mỹ nhân trách cứ.

      "Lạc đề, lại lạc đề nữa rồi. . . . . . phải tại chúng ta bàn tới đồng chí Ngũ kia sao?" Lâm Bồi kịp thời mang câu chuyện trở về đúng hướng.

      Bây giờ đứng ở bàn có 3 người phụ nữ, bên cạnh cũng có 3 người nữa nghe ngóng tin tức.

      "Nghe , người phụ nữ kia cao gần 1m70." Vu mỹ nhân cao chưa tới 1m60, đối với vấn đề này vô cùng nhạy cảm.

      "1m66, 5." Trác Lí đính chính lại, Trác Ý chỉ cao hơn 2cm.

      Ba người quay lại nhìn Trác Lí, ánh mắt thăm dò.

      "Xin lỗi, bạn trong xì căng đan mà các tới, đại khái . . . . . . là chị của tôi." phải đại khái, mà chính xác là như vậy, người đó chính là chị của . muốn ở lại đây tiếp tục nghe những điều chướng tai, vì vậy cắt ngang lời bọn họ.

      "Điều kiện của chị như thế nào? Có giống như trong truyền thuyết ? " Mắt Lâm Bồi loé hai trái tim.

      "A. . . . . ." Trác Lí lấy lại bình tĩnh, "Nếu hỏi tôi hai người bọn họ có xứng đôi hay , câu trả lời chính là: tên họ Ngũ kia tuyệt đối xứng với chị của tôi." Đây là lời lòng.

      Mặc dù Trác Lí rất ghét Trác Ý, nhưng thể nào phủ nhận được: cuộc sống ngắn ngủi này của , ở trước mặt chị mình đều cảm thấy tự ti.

      câu này của Trác Lí nhanh chóng giải tán ba người phụ nữ ở trước mặt.

      Nhưng những lời này dẫn Trác Lí tới số chuyện tiếp theo.

      Lúc Ngũ Khâu Thực gọi Trác Lí vào phòng làm việc, nghiên cứu bài báo, bài báo viết về câu chuyện của tài năng, sử dụng phương pháp tự thuật Kim Tự Tháp, còn tìm ra lỗi dùng từ trong bài báo, đúng lúc đó, Ngô Tập Kính tới gọi .

      Trác Lí tưởng tượng ra, nếu Ngô Tập Kính cầm thêm cây phất trần trong tay, sau đó câu “Ta …”, nhất định rất giống đại tổng quản.

      Vừa thấp thỏm trong lòng, lại đường đường chính chính mà . Thấp thỏm là vì ta từng xem mắt , còn đường đường chính chính là vì đây là công việc, đến gặp ta có gì sai. Dù sao cũng là em của Trác Ý, muốn theo đuổi chị , vậy em này cũng nên được đối xử đặc biệt chứ?

      Trác Lí tới phòng làm việc của giám đốc —— Ngũ Khâu Thực ở trước mặt chúi đầu vào máy vi tính, bộ dạng có vẻ say mê với công việc, nhưng ai biết được rằng thực ra ta chơi trò chơi gọi là Zuma.

      "Giám đốc, xin hỏi. . . . . ."

      "Mời ngồi." Ngũ Khâu Thực tắt trò chơi, ngẩng mặt lên, tỉ mỉ quan sát Trác Lí.

      Trác Lí bị mái tóc vàng cùng với cặp mắt mị của ta làm cho toàn thân nổi da gà, có chút căng thẳng, ngồi cũng được tự nhiên.

      "Trác
      [​IMG]
      PhongVy thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Hồi 10:
      Editor: Lily58

      Sáng thứ năm, Trác Lí thấp thỏm lo âu tới nhà cậu, lúc tới nơi cảnh tượng nhìn thấy làm phải cảm thán lên: trái đất này đúng là tròn, hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, phong cảnh ở chốn này nên thơ.

      Ông trời đổ trận cẩu huyết xuống người —— nhìn thấy Viên Khởi Lương, ta ngồi ghế salon đọc sách. Bây giờ là đầu mùa xuân, ta mặc cái áo khoác len mỏng màu đen, mái tóc đen bóng cùng với cái cổ trắng ngần, nhìn từ bên, gò má đó, thực rất đẹp.

      Đường Chi Thiện mở cửa đưa vào, sau đó bảo ngồi ở phòng khách.

      Trác Lí biết, cậu của lúc ở nhà, bao giờ cũng là cả hai vợ chồng vào bếp cùng nhau. Như vậy có nghĩa là, lúc cậu với mợ nấu ăn trong phòng khách chỉ có và Viên Khởi Lương.

      Chỉ có hai người?

      Đây chính là cơ hội tốt. Chỉ là, Trác Lí lần đâm đầu vào ta, lần khác lại chửi bới ta trận, muốn người ta nhớ mặt đúng là khả năng . . . . vô cùng thấp.

      Vừa nghĩ, Trác Lí vừa vào phòng khách ngồi.

      Viên Khởi Lương từ đầu đến cuối hề ngẩng đầu lên nhìn cái.

      "Xin chào, tôi tên là Trác Lí." Trác Lí đưa tay ra, hào phóng tự giới thiệu bản thân, trong lòng ngừng cầu nguyện: ngàn vạn lần đừng nhận ra tôi, ngàn vạn lần xin đừng.

      "Xin chào, Viên Khởi Lương." Viên Khởi Lương ngẩng đầu lên, nhìn lướt qua Trác Lí, rút tay ra khỏi quyển sách.

      Hai tay chạm nhau.

      Trác Lí có cảm giác như mình vừa mới cầm lấy khối băng, bàn tay chắc phải hạ xuống còn 26 độ. Xem ra, đây mới chính là người đàn ông băng giá trong truyền thuyết.

      Ngẩn người ghế salon hồi, Trác Lí có việc gì làm, lại có sách để đọc, đành kiêng kị gì mà quan sát Viên Khởi Lương.

      Tóc của ta rất đen, mặt của ta lại rất trắng, da có vẻ rất mịn, bộ dạng yên tĩnh đọc sách của ta nhìn vô cùng đẹp. d2 L.qđ Ở khoảng cách gần, Trác Lí có thể nhìn thấy được hàng lông mi của Viên Khởi Lương, lúc lật sang trang khác lông mi khẽ rung lên, đẹp đến động lòng người.

      "Trác tiểu thư luôn quan sát người lạ như vậy sao?" Viên Khởi Lương dời mắt khỏi quyển sách, nhưng lời lại làm cho Trác Lí giật mình.

      Tuy nhiên, Trác Lí là thiên tài diễn xuất, vì vậy lập tức lấy lại được thần thái, cợt nhả , "Viên tiên sinh nên có thói quen như vậy mới đúng."

      Viên Khởi Lương ngước mắt lên, ánh mắt ngơ ngác, chưa theo kịp được ý tứ trong lời của , sau đó, ta gấp quyển sách lại, đứng dậy, đặt lên giá sách trong phòng khách.

      Dáng người Viên Khởi Lương hơi gầy, chiếc áo len màu đen này lại càng làm nổi bật lên dáng người gầy gò của ta. Tỷ lệ cơ thể của ta rất tốt, quần tây đen hề có nếp nhăn —— lần đầu tiên trong đời, Trác Lí gặp được người phù hợp với hình mẫu của thế này.

      Lúc trở lại ghế salon, Viên Khởi Lương nghiêm túc hỏi Trác Lí, "Trác tiểu thư biết tôi?"

      " biết." Trác Lí lòng trả lời.

      "Vậy làm sao biết tôi vừa háo sắc lại nông cạn, rồi còn lêu lổng, phá hoại?" Trác Lí khẳng định: Lúc câu đó vẻ mặt của Viên Khởi Lương là cười, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, khinh thường. Cái nhìn khinh thường đó . . . . có loại cảm giác thể ra được, làm vô cùng khó chịu.

      ". . . . . . Xin lỗi. . . . . . Lần đó là hiểu nhầm." Trác Lí .

      "Muốn thu hút chú ý của người khác, dùng cách đó . . . .
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :