1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Tem tem :)), chán ăn mà xem truyện lại đói bụng thèm ăn.
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 82
      Editor: LạcLạc

      Lý Hàm bị người ta xốc dậy, hai cung nữ trái phải, mặt các nàng trông có cảm xúc, giống như quen trò bắt nạt người kiểu này. thái giám gầy dựa theo phân phó của hoàng hậu cạy miệng ả ra, móc bánh hoa quế ả vừa ăn ngấu nghiến. Bánh hoa quế màu sữa này giờ bị nước bọt trộn lẫn thành cháo, thoạt nhìn cực kỳ buồn nôn, nhưng Lý Hàm lại thấy vậy, liều mạng nuốt xuống. Ả quá đói, con người khi tới cực hạn, đầu óc chỉ biết sống bằng bản năng còn sót lại, còn cái gọi là tôn nghiêm.

      Thái giám xem nửa ngày cũng làm nữa, giận dữ hung hăng tát ả bạt tai, chỉ nghe bốp tiếng, gương mặt bẩn khủng khiếp của Lý Hàm thoáng cái sưng đỏ. Lý Hàm như sói đói nhìn tên thái giám, trong mắt bộc phát hận ý điên cuồng, giống như con chó săn tuyệt vọng, bỗng cắn ngón tay tên thái giám.

      “Á, ngươi nhả ra!” Tên thái giám chỉ cảm thấy trận đau đớn kéo tới, ngón tay sắp bị cắn đứt, liều mạng đánh mặt Lý Hàm cũng chẳng ăn thua gì. Cung nữ bên cạnh sợ hết hồn, vội vàng kéo tóc ả… thoáng cái kéo đứt nhúm tóc.

      Lý Hàm phát ra tiếng rên thống khổ, há mồm, tên thái giám đó vừa được tự do, lập tức hung hăng đạp Lý Hàm cước. Lý Hàm như người say rượu, lảo đảo ngã về sau, rầm tiếng nằm mặt đất… Ả bất động trong chốc lát như chết rồi vậy, kết quả bỗng nhiên thấy nơi cách cánh tay hơi xa có bánh hoa quế mới nhổ, ánh mắt ả lóe lên tia sáng, lập tức bò qua, sau đó nhặt bỏ vào miệng.

      Hoàng hậu nhìn Lý Hàm ở trạng thái điên cuồng, biết tại sao trong lòng có chút thê lương. Bà ta vốn muốn tiếp tục nhục nhã Lý Hàm hòng giải mối hận trong lòng, ai ngờ lại thấy Lý Hàm người ra người quỷ ra quỷ. Nữ tử từng xinh đẹp, cao quý như hoa lan bị khốn khổ giày vò thành phế nhân.

      “Lý Hàm, ngươi…” Hoàng hậu mở miệng nhưng chẳng biết nên tiếp tục gì.

      Dường như Lý Hàm căn bản nghe, vẫn ăn như cũ, bọn cung nữ thái giám bên cạnh đều để lộ vẻ mặt ghê tởm, chỉ kém chút che miệng nôn ra.

      Hoàng hậu chán chường hẳn, phất phất tay , “Hồi cung.”

      đường trở về, hoàng hậu nhìn Phượng Tê cung mình ở, rộng rãi, tráng lệ, là nơi chỉ đứng sau tẩm điện của hoàng đế, nhưng tại sao… trông vắng vẻ và hiu quạnh thế.

      Hoàng hậu tự chủ nghĩ tới Lý Hàm, mỹ nhân như hoa còn quyền thế nương tựa, chỉ có thể luân lạc tới tình cảnh bằng heo chó kia, vậy bà ta sao? sớm tuổi già xuống sắc, dựa vào thân phận hoàng hậu này và thả lỏng của hoàng đế dành cho bà ta, khi phi tần hậu cung trẻ tuổi sinh hạ hoàng tử mới… địa vị của bà ta ra sao?

      Trong lúc ngơ ngác, hoàng hậu về tới tẩm cung, bà ta nằm chiếc giường sát cửa sổ, gối lên gối, nghĩ tới cuộc sống trong mấy ngày nay của mình. Trà Đại Hồng Bào bà ta thích nhất hết mấy ngày rồi, nghe trong cung có hàng tích trữ. Thức ăn thiện phòng dâng lên cho bà ta càng ngày càng chậm, thậm chí có mấy lần bà ta ăn phải đồ nguội. Vật liệu may mặc, vải vóc đưa tới giống tơ lụa nữa, mà toàn là vải vóc thông thường… Hoàng hậu nhìn bóng đêm dần dần tối ngoài cửa sổ, cảm thấy bản thân như đứa trẻ lạc đường trong đêm, tìm được đường về.

      ***

      Cố Tương biết lần này xuất cung phải đơn thuần ra ngoài chơi, nhưng khi các nàng tiến vào con ngõ chật hẹp, sau đó thấy Thạch Tiến Ôn giả trang làm ăn xin, suýt chút nữa nhịn được cười rồi.

      Hình Thượng Thiên bên cạnh mặc trường bào xanh nhạt, chân mang giày viền kim tuyến, đầu dùng cây trâm ngọc vấn tóc, dáng người như ngọc, trông uy nghiêm tự nhiên… Cố Tương cảm thấy, tại cho dù Hình Thượng Thiên mặc y phục rất bình thường, nhưng khí chất quý nhân người này làm sao cũng che giấu nổi.

      Hai người ngồi trong quán trà lộ thiên ở đầu ngõ, chọn bình nước trà, sau đó liên tục nhìn cánh cổng đề Mã phủ kia.

      Cả cánh cổng này toàn màu đen, giống như nước sơn mới quét, mang theo mùi, lại thấy mức độ sạch của chủ ngôi nhà.

      Chủ quán trà thấy thần thái, điệu bộ của Cố Tương và Hình Thượng Thiên chẳng giống lão bách tính chút nào, lại thấy các nàng liên tục nhìn cánh cổng kia, lập tức ràng , “Các ngươi là người vùng khác tới?”

      Cố Tương sững sờ, nhịn được hỏi, “Chủ quán, ngươi đây có ý gì?”

      Chủ quán chợt nhìn dáng vẻ Cố Tương lại , “Các người chắc chắn vì Mã đại nhân mà tới đúng ?”

      Cố Tương rất 囧, nàng cảm thấy mặt nàng viết thế, lẽ nào sau khi ở trong cung quá lâu người cũng ngốc ra? Dường như nhìn ra ngạc nhiên của Cố Tương, tiểu nhị giống như an ủi vậy , “Phu nhân cần sợ, ta có thể nhìn ra hai phần, chỉ vì danh tiếng Mã đại nhân hiển hách, rất nhiều người có oan khuất, lúc này cố tình chạy tới viếng thăm, tiếng tăm quán này của ta càng tốt đến kỳ lạ.”

      Cố Tương, = =

      Quán đó đắc ý xong, lại mang theo mấy phần đáng tiếc tiếp, “Chỉ tiếc, các ngươi tới chậm rồi, hôm nay Mã đại nhân nhàn cư tại gia từ lâu, sao có thể ra mặt giúp các ngươi? Haizz.” tới đây, dáng dấp như đưa đám, “Nếu là trước kia Mã đại nhân còn làm chủ Binh bộ, ta đây làm hết năm có thể mua được ngôi nhà ở kinh đô rồi.”

      Cố Tương, = =

      Nét mặt Hình Thượng Thiên thản nhiên, giống như để bụng việc bị người ta nhận lầm thành dân chúng, trái lại cái tay dưới bàn kịp thời nắm tay Cố Tương, tựa như an ủi lời.

      Tay Cố Tương được Hình Thượng Thiên nắm, cảm thấy ấm áp gì sánh được, nàng xoay đầu cười cười với Hình Thượng Thiên, Hình Thượng Thiên thấy biểu cảm thỏa mãn của Cố Tương, mặt mày càng dịu dàng hơn.

      Chủ quán nhìn đôi phu thê tình đầu ý hợp trước mắt, chỉ cảm thấy đúng là trai tài sắc, ông trời tác hợp, trong lòng thầm nghĩ, thực biết là nhân vật thế gia nào có thể có phong thái thế này, trông rất hưởng thụ.

      Mã Dần từ khi nhàn cư tại gia bèn bắt đầu đóng cửa viết sách, viết toàn những kinh nghiệm bao năm qua ông xử án, ông nghĩ dù sao vẫn phải để lại ít thứ cho hậu nhân.

      La thị - nương tử Mã Dần phải người Trung Thổ, là con của vị tù trưởng tộc Tác-ta, vì cơ duyên xảo hợp nên gả cho Mã Dần. Vóc người bà cao gầy, lông mày rất đậm, để lộ ngũ quan lập thể mà xinh đẹp. Lúc còn trẻ thích nhất ca hát nhảy múa, từ khi gả cho Mã Dần liền thành giúp chồng dạy con, sinh trai ba cho Mã Dần.

      Ngày đó bà ở nhà bếp làm cơm, sau khi làm bánh định chuẩn bị làm chút cháo loãng, bằng khô khốc nuốt trôi. Kết quả phát vại gạo trống rỗng, bà ngập ngừng lúc lâu trong bếp, cảm thấy có cháo làm chút canh trứng cũng được, ai ngờ phát năm quả trứng gà tích góp mấy ngày trong rổ cũng hết, bà uể oải nhớ lại phu quân tặng cho người qua đường đáng thương… Bà nghĩ, vậy trực tiếp nấu canh mỡ hành , lấy hành băm ra, sau đó cho chút dầu chuẩn bị rán, kết quả khi mở nắp hũ gia vị, muối bên trong cũng thấy đáy rồi.

      La thị khổ sở giậm chân, ai ngờ cảm thấy bắp chân hơi nóng, bà cúi đầu nhìn… Bà tựa vào kệ bếp quá gần, đốm lửa kia chui ra đốt làn váy bà.

      Mã Dần viết sách hồi đói bụng , lúc này ra khỏi viện tới nhà bếp, ai ngờ nghe được trong nhà bếp có tiếng nức nở , ông bước vào xem, La thị ôm chiếc váy bị đốt còn nửa khóc lóc.

      “Nương tử, nàng sao thế?” Mã Dần bước nhanh đến.

      La thị thấy Mã Dần, khóc ròng , “Tướng công, váy cháy hỏng rồi.”

      Mã Dần cười , “Làm ta tưởng chuyện gì, chỉ là chiếc váy thôi, đứng lên đổi chiếc khác là được.”

      La thị rất khổ sở, “Tướng công, ta chỉ còn chiếc váy này thôi.”

      Lúc này Mã Dần mới nhớ vì sống qua ngày, những y phục tốt vô giá kia La thị đều đem đổi hết, kể cả trang sức của bà. Nét mặt ông ủ rũ, liên tục thở dài, cuối cùng đứng dậy , “Ta ra ngoài chút.”

      Cố Tương và Hình Thượng Thiên ngồi trước cửa hồi bèn thấy cửa bị đẩy ra. nam nhân trung nhiên mặc trực chuyết màu xanh da trời bước ra, chỉ thấy ông mặt vuông chữ điền, lông mày rậm, mắt dài, môi rộng, vóng dáng rất cao, khoảng mét tám trở lên, cả người nhanh nhẹn chính khí, vừa nhìn biết là người cương trực công chính.

      Mã Dần mới ra ngoài lập tức nhìn thấy nam nhân giả ăn xin cầm nhị hồ đàn hát:

      Có nhật nguyệt cao soi chuyện đúng sai, có quỷ thần trông coi quyền sinh tử[1]… (Xuất phát từ Đậu Nga oan)

      Mã Dần nghe người kia biểu diễn, tuy quần áo chấp vá, nhưng phong thái cao ngạo tài hoa, giống người bình thường, bèn nhìn thêm mấy lần, lại nghe đối phương hát:

      Kẻ hành thiện bần cùng đoản mệnh, kẻ gieo ác lại phú quý sống lâu[1]. (Xuất phát từ Đậu Nga oan[2])

      [1] Nguyên văn:

      有日月朝暮悬, 有鬼神掌著生死权… 为善的受贫穷更命短, 造恶的享富贵又寿延.

      Hán việt:

      Hữu nhật nguyệt triêu mộ huyền, hữu quỷ thần chưởng trứ sinh tử quyền… Vi thiện đích thụ bần cùng canh mệnh đoản, tạo ác đích hưởng phú quý hựu thọ duyên.

      (Phần dịch nghĩa hai câu này, mình mạn phép mượn ý của nhà ameaki.wordpress.com)

      [2] “Đậu Nga oan” (Nỗi oan của nàng Đậu Nga): tên đầy đủ: “Cảm động thiên địa Đậu Nga oan”. Đây là câu chuyện bi thảm về Đậu Nga, nàng dâu hiếu thảo, vì từ chối làm vợ lẽ cho tên phú hào, nàng bị vu oan giết người. Khi bị quan bức cung xét xử, nàng kiên quyết cúi đầu, nên tên quan ấy đem mẹ chồng nàng ra tra tấn dã man khiến nàng đành phải nhận tội, và bị xử tử hình trong oan ức. pháp trường, nàng thề rằng, nếu như oan uổng, khi chết máu của nàng phun thẳng lên trời, giọt nào rơi xuống đất, trời hạ mưa tuyết, che phủ cho thi thể nàng, và nơi này cũng gặp hạn hán trong 3 năm liền. Sau đó quả là vậy.

      Trong lòng Mã Dần chợt căng thẳng, từ sau khi nhàn cư tại gia, có rất nhiều người hâm mộ mà tới xin ông xử án, ông vì thân phận thỏa đáng mà thể ra sức, thấy rất nhiều người kích động tới đây, rồi thất vọng trở về, trong lòng ông rất khổ sở. Ông thấy người này đàn hát như vậy, bèn cho rằng lại là vị có tình, lập tức đứng nghe, nghe người nọ hát tiếp:

      Trời đất cũng sợ mạnh bắt nạt yếu, đẩy thuyền xuôi dòng. Đất, ngươi chẳng phân biệt tốt xấu dựa vào cái gì làm đất? Trời, ngươi nhầm lẫn người tốt kẻ xấu dựa vào cái gì làm trời! Haizz, chỉ dẫn đến hai hàng nước mắt ròng ròng[3]. (Xuất phát từ Đậu Nga oan)

      [3]Nguyên văn: 天地也, 做得个怕硬欺软, 却原来也这般顺水推船. 地也, 你不分好歹何为地? 天也, 你错勘贤愚枉做天! 哎, 只落得两泪涟涟.

      Hán việt: Thiên địa dã, tố đắc cá phạ ngạnh khi nhuyễn, khước nguyên lai dã giá bàn thuận thủy thôi thuyền. Địa dã, nhĩ bất phân hảo ngạt hà vi địa? Thiên dã, nhĩ thác khám hiền ngu uổng tố thiên! Ai, chích lạc đắc lưỡng lệ liên liên.

      Mã Dần nghe tiếng ca thê lương này, chỉ cảm thấy trong lòng cuồn cuộn từng trận, nhưng có lòng đủ lực, lúc lâu mới miễn cưỡng rơi nước mắt xuống, tiến lên với tên ăn mày kia, “Huynh đài, ngươi có oan tình gì muốn tố?”

      Tên ăn mày ấy cũng thèm nhìn Mã Dần, đột ngột đứng dậy muốn , Mã Dần thấy thế hơi sửng sốt, lại nhịn được theo hỏi, “Huynh đài, ngươi cứ như vậy ư?”

      “Ta vốn tưởng rằng Mã đại nhân thương cảm cho bách tính, sợ cường quyền, diệt cỏ tận gốc, là người khiến người ta kính trọng, hôm nay gặp mặt, cũng chỉ là kẻ nhát gan đê hèn thôi.” xong bèn phất tay áo muốn .

      Mã Dần bị tên ăn mày mắng sắc mặt hết xanh tới đỏ, lúc sau mới , “Sao huynh đài lại thế?”

      Tên ăn mày hừ lạnh, “Ngươi vì cái gọi là trung quân mà để ý đến sống chết của dân chúng, khăng khăng về hưu, đây phải là hạng người mua danh chuộc tiếng à? phải kẻ tin tiện, kẻ nhát gan sao?”

      Cơn tức này Mã Dần thể nuốt trôi, hung hăng , “Liên quan gì tới huynh đài?”

      Tên ăn mày đáp, “Ta chỉ vừa mắt thôi…”

      Cố Tương ở cách đó xa nhìn Mã Dần và Thạch Tiến Ôn ngươi câu ta câu, dáng vẻ cãi vã thua gì thi biện luận, tình cảm thấy cực kỳ thú vị. Thực ra tổng kết lại, Thạch Tiến Ôn mắng ông cổ hủ, rằng chỉ đổi hoàng đế mà ngươi làm quan xử án, đây chỉ là cách làm mua danh chuộc tiếng. Cho dù hoàng đế thay đổi, dân chúng vẫn giống nhau cơ mà, ngươi cũng vì dân chúng làm việc thôi. Ý Mã Dần ta là người trung nghĩa, như nữ hầu hai chồng, tuyệt đối làm quan cho đương kim hoàng đế, đây là khí tiết quan trọng của nam nhân phong kiến.

      Cố Tương nghe đến đó suýt lau vệt mồ hôi, lời này thể lung tung, lúc này Hình Thượng Thiên có thể chém đầu Mã Dần đó.

      Cố Tương lặng lẽ nhìn Hình Thượng Thiên, ai ngờ thấy cúi đầu uống trà, dáng vẻ bình tĩnh, chẳng nổi giận đùng đùng gì cả, orz. Nàng nghĩ Hình Thượng Thiên đúng là càng ngày càng có phong phạm quân vương, trong lòng và trong mắt nàng đều bốc bong bóng mềm mại, bàn tay dưới bàn càng nắm chặt Hình Thượng Thiên hơn.

      Hình Thượng Thiên nhìn động tác của Cố Tương, nhịn được hơi nhếch môi lên, bất đắc dĩ , “Nghịch ngợm .”

      Sau khi Cố Tương nghe xong bèn nghĩ, lời này như hình dung con chứ đâu phải nàng, = =, nhưng trong lòng vẫn ngọt ngào, là sao ta?

      Chưa tới lúc, Thạch Tiến Ôn và Mã Dần cãi vã càng lúc càng hăng, cuối cùng Mã Dần tức giận quay về đóng cửa.

      Thạch Tiến Ôn lại tới, vừa cười vừa , “Thiếu gia, chuyện giải quyết xong rồi.”

      Cố Tương nhịn được mở to mắt nhìn, nghĩ thầm ngươi với người ta cãi nhau trận giải quyết xong ư? Thạch Tiến Ôn hình như nhìn thấu vẻ hoang mang Cố Tương, , “Thiếu phu nhân, phải lão Thạch ta tự tâng bốc, ta mà xuất mã chuyện thành đâu.”

      Cố Tương, = =

      Mã Dần hầm hầm về đến nhà, bước vào thư phòng nhìn thấy bữa tối chuẩn bị xong, chỉ là hai chiếc bánh nướng và chén trà. Ông nhớ tới dáng vẻ khóc lóc của của La thị, tự chủ trong lòng khó chịu hẳn, phẫn nộ ban nãy thoáng chốc biến mất còn tăm hơi, giống như trong mùa hè nóng bức giội trận mưa đá vậy, lập tức tỉnh táo.

      Ông nghĩ đến tên ăn mày kia, gia đình trong thành Dương Châu chỉ sau đêm hơn mười nhân khẩu quả bị thiêu chết còn ai sống sót. Vụ án lại đến bây giờ vẫn chưa phá được, ngươi lại ở chỗ này mua danh chuộc tiếng, vì danh tiếng mặc kệ sống chết của bách tính, nhà già trẻ của ngươi lẽ nào phải kẻ hèn hạ?

      Mấy năm nay Mã Dần gặp được vụ án lớn thế này, trong lòng ông rối như tơ vò, ngứa ngáy như bị mèo cào, muốn tập trung tinh thần song làm thế nào cũng thể quên những lời tên ăn mày kia .

      ***

      Hình Thượng Thiên dẫn Cố Tương Thiên Hương lâu, gọi bàn thức ăn. Trong lúc ăn, bỗng nhiên Cố Tương cảm thấy lồng ngực khó chịu và khủng hoảng, nàng đứng lên, trong lòng hoảng sợ, cũng thể nuốt tiếp, Hình Thượng Thiên thấy vậy kinh ngạc hỏi, “Nàng sao vậy?”

      Cố Tương ôm ngực đứng dậy, sắc mặt thoáng trắng bệch, “Điện hạ, hình như thiếp nghe được tiếng Hân nhi khóc.” Cố Tương nhịn được .

      Hình Thượng Thiên nhíu mày, “Sao có thể?”

      Cố Tương lại ngồi xuống, ai ngờ vừa ăn miếng trong lòng vẫn yên, dường như nghe được tiếng trẻ con khóc nỉ non, thoáng cái nàng đứng phắt dậy túm cánh tay Hình Thượng Thiên , “Điện hạ, chúng ta trở về .” xong liền bật khóc.

      Hình Thượng Thiên nhìn Cố Tương, “Nàng đừng nóng ruột, chúng ta lập tức hồi cung.”
      Last edited: 16/8/16
      nkhanh3324, chau007153, gemikat63 others thích bài này.

    3. meomeo1993

      meomeo1993 Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      54
      ho ho chi xuat cung vi hanh thu phuc nhan tai ak
      LạcLạc thích bài này.

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Hay quá
      LạcLạc thích bài này.

    5. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      b đág iu wá
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :