1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 61: Phản kích

      Edit: tiểu lộc hàm

      "Mau dâng lên cho Cố lương đệ dùng , thừa dịp còn nóng uống mới tốt." Hoàng hậu cười .

      Cố Tương nhìn nụ cười của hoàng hậu, trong lòng cảm thấy ... , da gà nổi hết cả lên rồi, biết trong hồ lô của hoàng hậu bán thuốc gì nha?

      Lý Hàm và cung nữ khác đổ ra bát, cung nữ kia bưng chén tổ yến cung kính tới, Cố Tương biết vì sao lại thế này, thấy người lại gần trong lòng càng lúc càng khẩn trương, luôn cảm thấy lai giả bất thiện*(ý đồ tốt), có thể uống đồ hoàng hậu tặng hay sao? Tuy rằng hoàng hậu khẳng định dám công khai hại nàng, nhưng cũng thể phòng trường hợp đầu óc hoàng hậu có vấn đề, ác ý cùng nàng đồng quy vu tận.

      Ngay lúc cung nữ kia sắp tới gần Cố Tương, đột nhiên hai chân nàng ta vấp vào nhau ngã úp mặt xuống, chén canh nóng tay cứ thế bay thẳng về phía Có Tương.

      Cố Tương vội vàng lấy tay bảo vệ bụng, biến cố này xảy ra quá nhanh , Cố Tương trốn kịp, nàng còn tưởng rằng bị hất lên người, kết quả bên cạnh có người kéo cái, bên tai nghe thấy tiếng Hình Thượng Thiên khẩn trương hỏi: "Có bị bỏng hay ?" Cố Tương ngẩng đầu thấy Hình Thượng Thiên cứu nàng khỏi kiếp nạn này, cánh tay kia bị ướt sũng, hiển nhiên người bị hắt canh là .

      "Điện hạ, thiếp sao, tay của người?" Cố Tương vội vàng tiến lên kiểm tra, cũng bất chấp có mặt người khác vén tay áo Hình Thượng Thiên lên, nhìn thấy da thịt bên trong mới nhõm thở ra hơi, làn da chỉ có chút đỏ, ngẫm lại cũng đúng, bát canh kia được mang đến từ cung hoàng hậu, đến nơi này cũng phải mất nửa canh giờ, cho nên cũng tính là nóng .

      Hoàng đế liếc mắt nhìn qua vết thương của Hình Thượng Thiên, trong lòng cũng thoái mái hơn chút, nghĩ rằng hoàng hậu tóm lại vẫn ép người quá đáng, nhưng vẫn tức giận : "Người tới, đem cung nữ này kéo ra ngoài!"

      Cung nữ kia nhìn hoàng hậu và Lý Hàm, lập tức lộ ra thần sắc sợ hãi, nhịn được ủy khuất khóc: "Cầu xin bệ hạ tha cho nô tì mạng!" Chỉ là có ai để ý nàng ta cầu xin, ở hoàng gia chính là như vậy, sai lầm cũng có thể khiến ngươi mất mạng, có đôi khi mạng người còn đáng giá bằng sủng vật của chủ tử.

      Chờ khi cung nữ bị lôi , hoàng đế nhìn hoàng hậu, biểu tình cũng mang theo loáng thoáng tức giận, lạnh giọng : "Hoàng hậu, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"

      Hoàng hậu sợ tới mức rụt cổ lại : "Bệ hạ, là thần thiếp biết dạy dỗ nô tì." xong đôi mắt đỏ lên, bộ dạng như sắp khóc, bà ta vốn cũng biết bản thân có thể khóc hay , nhưng nhìn thấy vẻ tức giận của hoàng đế bà ta lại bị dọa sợ chết khiếp, nước mắt cần thúc giục cũng chảy ra.

      Hoàng đế nhìn nửa ngày vẫn tiếng nào.

      Lý Hàm đứng bên : "Nương nương, tại phải là lúc để khóc, phải nhanh chóng gọi ngự y tới bắt mạch cho Cố lương đệ và thái tử mới được."

      Lời này nhắc nhở hoàng hậu, bà ta vội vàng : "Đúng đúng, bệ hạ, Cố lương đệ chắc bị dọa sợ, hay là gọi ngự y kiểm tra chút?."

      Hoàng đế cau mày nhìn hoàng hậu, tựa hồ suy nghĩ tình trong lời của bà.

      Hoàng hậu liếm liếm khóe môi, tay vuốt vuốt tóc, dám nhìn thẳng vào mắt hoàng đế : "Mấy ngày nay thân thể thiếp cũng thoải mái, vẫn nên cho gọi Tôn ngự y đến đây ..." Hoàng hậu càng càng , bởi vì ánh mắt hoàng đế nhìn bà càng lúc càng tốt.

      khí trong phòng rất áp lực, hồi lâu, hoàng đế mới : "Vậy cho người truyền ,nhưng trẫm nhớ y thuật của Từ ngự y cũng tệ, gọi lại đây luôn ." Hoàng đế cuối cùng cũng .

      Cố Tương tức tới mức muốn hộc máu , nàng có thể cảm nhận được đây chắc chắn là do hoàng hậu cố ý , ràng là muốn hướng tới nàng, nhưng hoàng đế lại do do dự dự, hiển nhiên là muốn truy cứu trách nhiệm của hoàng hậu, ai kêu nàng và đứa xảy ra chuyện gì chứ, còn Hình Thượng Thiên cũng chỉ là bị đỏ da bị thương nặng gì cả.

      Chẳng lẽ, cục tức này lại phải nuốt xuống như vậy? Cố Tương nhịn được nghĩ.

      Tôn Thái y nhanh chóng xuất , giống như cố ý chờ lệnh triệu gọi, cảm nhận thấy áp lực trong phòng, có chút lo sợ bất an thi lễ, sau đó khẩn trương bắt mạch cho Cố Tương.

      Sau khắc, trán đều là mồ hôi, hiển nhiên là rất khẩn trương.

      Chờ sau khi chẩn mạch xong, Tôn thái y cung kính : "Mạch tượng của thai nhi hữu lực, mẫu tử đều an khang."

      Hoàng hậu vốn ngồi ủ rũ, nghe xong lời này đột nhiên đứng bật dậy, chỉ vào Tôn Thái y mắng:"Ngươi là đồ lang băm! Rốt cuộc có có xem được mạch hay hả?"

      Nhìn thấy hoàng hậu tức giận, Tôn Thái y bị dọa lập tức quỳ xuống, ngừng dập đầu : "Nương nương, thần cẩn thận xem qua , quả có việc gì." xong ngừng dập đầu thùng thùng, chỉ mấy cái mà trán sưng khối to, nhìn bộ dạng này, ai cũng có thể nhận ra sai.

      Hoàng hậu nhìn Tôn Thái y nửa ngày, cũng có nhìn thấy đáp án bà ta mong muốn, cuối cùng ánh mắt hoàng hậu dần dần mất thần trí, suy sụp ngồi xuống.

      Hoàng đế mắt lạnh nhìn trò hề của hoàng hậu, trong lòng cũng dần dần nguội lạnh. Chỉ trong chốc lát Từ Thái y cũng chạy tới đây, lần nữa chẩn mạch, giống hệt với mấy câu của Tôn Thái y, mọi người lúc này mới thở dài nhõm hơi.

      Trải qua màn nhạc đệm này, mọi người đều còn khẩu vị, đồ ăn cũng đều nguội lạnh, lần nữa dâng lên những món ăn mới, nhưng tất cả đều giống như ăn sáp vậy.

      Phòng trong khí rất áp lực, có người chuyện, hoàng đế bình tĩnh ăn từng miếng từng miếng cơm trong bát cứ như nó có thù oán với ông, hoàng hậu suy sụp ngồi đấy, cả người thẫn thờ.

      Hình Thượng Thiên vẫn cúi đầu, Cố Tương nhìn thấy vẻ mặt của , nhưng bàn tay để dưới bàn của siết chặt, gân xanh nổi lên thể trong lòng khó chịu cỡ nào.

      Cố Tương càng nghĩ càng thấy nuốt trôi cục tức này.

      "Nương nương, từ lúc thần chẩn ra hỉ mạch, vẫn chưa kịp tới chỗ nương nương thỉnh an." Cố Tương ta lời này thấy mọi người đều ngẩng đầu nhìn nàng, sau đó cung kính : "Trong lòng thần băn khoăn, để thần giúp ngài lấy thức ăn, xem như là tẫn hiếu với ngài."

      Mọi người đều kinh ngạc, hoàng hậu lại có cảm giác nhìn thấu Cố Tương.

      Cố Tương nhàng đứng lên, bụng bầu mới ba tháng bụng còn chưa quá lớn, nàng đến trước mặt hoàng hậu, lấy đôi đũa từ nô tỳ hầu hạ bên cạnh gắp miếng thịt hươu đưa vào bát hoàng hậu: "Nương nương, gân hươu hầm rất ngon."

      Hoàng hậu cứng ngắc nhìn Cố Tương, cảm thấy nụ cười này có chút giả tạo, nếu có thể bà ta muốn hung hăng đánh vài cái tát lên mặt Cố Tương, kêu ả ta lộ ra bộ mặt vốn có, nhưng bà vừa mới chọc giận hoàng đế , dám phát giận, nên chỉ có thể bất đắc dĩ ăn miếng, lập tức nghĩ tới, Cố Tương chủ động tiến lên hầu hạ như vậy chẳng phải là vì lý do đó hay sao? Bà làm sao có thể cho ả thoải mái? Muốn ở trước mặt hoàng thượng sắm vai con dâu hiền cũng đừng trách bà khách khí.

      "Ừ, rất vừa miệng." Hoàng hậu xong chỉ vào món cá chếp hấp đặt giữa bàn : "Món kia cũng tệ."

      Trong lòng Cố Tương cũng phát giận thầm nghĩ bà muốn tra tấn tôi sao, lại muốn tôi gắp món ăn ở xa nhất cho bà, sau đó nàng vẫn vươn người ra gắp đồ ăn, khó khăn lắm mới gắp được miếng cá, cung nữ bên cạnh chuẩn bị thử đồ ăn, Cố Tương lại ngăn lại : "Để ta tự làm." xong gắp miếng cá vào miệng .

      Hình Thượng Thiên nhìn thấy có kỳ quái, từ khi Cố Tương mang thai lại ăn được mấy món cá vì mùi quá nặng, kết quả, thấy mặt Cố Tương trướng đỏ, phát ra tiếng nôn mửa... , sau đó là tiếng thét chói tai như người điên của hoàng hậu.

      đầu hoàng hậu dính thịt cá và thịt quả đào đỏ tươi, đó là loại quả Cố Tương ăn trước bữa cơm, vẻ mặt bà ta vừa phẫn nộ vừa buồn bực.

      Sau khi Hoàng đế trở lại tẩm cung, khi nghỉ trưa lại nhịn được cười, với thái giám Lâm Hoài An bên cạnh:"Cố lương đệ kia nhìn qua ngoan ngoãn dịu hiền, trẫm có nghĩ tới con thỏ nóng nảy cũng biết cắn người, lúc nãy lại dám nhe răng ra cắn nhanh ."

      Lâm Hoài An biết đây là do hoàng đế cảm thấy áy náy với Cố lương đệ và thái tử về việc xảy ra hôm nay nên mới như vậy, sau đó cũng hùa theo ông: "Còn phải sao, thường ngày nô tài chỉ nhìn bộ dáng dịu dàng nhẫn nhục chịu đựng của Cố lương, hôm nay trông thấy màn như vậy quả khiến nô tài mở mang tầm mắt ." Cố Tương trực tiếp phun lên đầu hoàng hậu, làm cho hoàng hậu bẩn thỉu đến chịu nổi.

      Hoàng đế sau khi cười xong lại lạnh mặt, thở dài: "Hoàng hậu chung quy là vẫn luẩn quẩn trong lòng."

      Lâm Hoài An dám lời nào, cúi đầu nghĩ hoàng hậu hết ý xấu trong đầu mới là chuyện lạ, khi lớn tuổi nhi tử lại đều chết hết, đó là loại hận nào chứ? Là khắc vào cốt tủy đó! Là phỏng chừng cũng luẩn quẩn trong lòng.

      Chờ đến khi hoàng hậu và hoàng đế rời , Cố Tương vui vẻ ngủ cả buổi chiều, Hình Thượng Thiên bởi vì cánh tay thoải mái cộng thêm lo lắng cho Cố Tương nên xử lý chính vụ mà cùng Cố Tương ngủ trưa.

      Đến khi Cố Tương tỉnh lại là hoàng hôn , nghĩ đến việc phụ nữ có thai thường ham ngủ, Hình Thượng Thiên sớm tỉnh, giờ phút này chỉ nhìn chằm chằm bụng của nàng, mặt mày ôn nhu, ánh tà dương xuyên qua khe cửa sổ vào phòng, chiếu lên bên mặt giống như dát lớp vàng lên đó, phong tư tuấn dật, tóc đen mềm mại như sa tanh khẽ buông bên tai, gió thổi qua lại khẽ lay động... , tất cả đều xinh đẹp như tranh vẽ.

      Cố Tương lẳng lặng nhìn, lâu gì, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy nhu tình khó có thể hóa giải.

      Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng non nớt: "Mẫu hân..." Nhũ mẫu ôm tiểu Minh Huệ từ bên ngoài vào, tiểu Minh Huệ biết , nhưng vì phát cho nên luôn gọi là Mẫu hân.

      Nhũ mẫu vốn cảm thấy khi Cố Tương và Hình Thượng Thiên ở cùng chỗ nên tùy ý vào, nhưng tiểu Minh Huệ lại thèm nghe, vừa vào trong phòng liền hét to, nàng ấy cũng bất đắc dĩ tới hành lễ.

      Hình Thượng Thiên xuống giường, nhìn tiểu Minh Huệ nghiêng ngả lảo đảo đến, nhũ mẫu ở bên cạnh giúp đỡ sợ con bé ngã sấp xuống, Minh Huệ biết khá nhanh, chưa đến mười tháng có thể chậm rãi vài bước, tại bước rất vững .

      Tiểu Minh Huệ nhìn Hình Thượng Thiên nửa ngày, lại nhìn Cố Tương lười biếng nằm ở giường, phân vân biết nên qua bên nào trước, cuối cùng vẫn chọn chỗ Cố Tương mà .

      Mấy ngày nay Cố Tương bởi vì có thai nên ôm ấp thương Minh Huệ được lâu, hiển nhiên điều này làm cho bé cảm thấy buồn.

      Tiểu Minh Huệ rúc vào lòng Cố Tương, trong mắt đều là thương nhớ làm nũng, bé túm lấy tay Cố Tương ngừng gọi: "Mẫu hân! Mẫu hân!"

      Cố Tương tâm nhũn ra , ôm cổ tiểu Minh Huệ, hôn hôn gương mặt bé : "Ta con nhất."

      Tiểu Minh Huệ vui vẻ, bé tự động đẩy tay Cố Tương, sau đó dùng sức túm vạt áo kéo ra, đây là muốn được bú sữa, quýnh.

      Cố Tương phải muốn cho bé, mà tại nàng mang thai, dinh dưỡng đều để nuôi cục cưng trong bụng, thể để bé bú được, lúc này nàng cảm thấy hối hận khi sớm cai sữa cho con, nhưng con mình còn bé như vậy, ánh mắt lại ngóng trông được bú sữa khiến Cố Tương đành lòng cự tuyệt.

      Nhưng tiểu Minh Huệ biết, bé thực mất hứng! Chu miệng, quay đầu nhìn Hình Thượng Thiên, vẻ mặt như cầu cứu, Hình Thượng Thiên vừa mới cảm thấy buồn tủi, nữ nhi thế nhưng lại chọn ... , lúc này thấy nữ nhi tìm nên tới, tay ôm lấy bé :" tại trọng bụng nương của con còn có tiểu đệ đệ , về sau thể cho con bú nữa." Đừng coi thường bé, kỳ có rất nhiều đứa bé mới sáu tháng có thể nghe hiểu số điều cha mẹ chúng , chờ khi chúng lớn hơn chút dù chưa biết nhiều nhưng có thể hiểu gần hết lời của cha mẹ.

      Lời này tiểu Minh Huệ hiển nhiên là nghe hiểu , dù sao nó cũng có nghĩ là về sau bé được bú sữa nữa, bé buồn rầu thất vọng, ánh mắt nhìn Hình Thượng Thiên bỗng sáng lên, bắt đầu túm vạt áo của Hình Thượng Thiên... , sau đó vươn đầu cắn loạn ngực .

      Hình Thượng Thiên chưa từng nghĩ tới, lần đầu tiên bị người khác cắn ngực lại là trong tình huống như vậy, bị chính nữ nhi của mình hạ thủ, quýnh.

      Rất nhanh trong phòng phát ra tiếng cười của Cố Tương, nàng : "Con lại đây, cha con có sữa đâu! Ha ha "

      Sau khi hoàng hậu trở về phải tắm những ba lần mới cảm thấy sạch chút, bàn tay nhợt nhạt hung hăng tát Lý Hàm hai cái, đánh mạnh tới mức Lý Hàm trực tiếp ngã ngồi, mặt lập tức sưng lên, hoàng hậu chỉ vào nàng ta mắng: "Là ngươi với ta rằng ả ta giả mang thai, tại sao, làm cho ta bị chê cười như vậy!" Hoàng hậu nhớ tới ánh mắt của hoàng đế trước khi mà cảm thấy trong lòng rét lạnh: "Thủ đoạn của tiện nhân kia độc, ói lên đầu ta , thế nhưng lại còn tỏ vẻ vô tội, là thời gian mang thai hay buồn nôn, phải cố ý ." Làm cho người ta tức giận hơn nữa đó là hoàng đế lại có chút phản ứng nào cả.

      Lý Hàm mặt đau rát, chỉ cảm thấy trong lòng bi phẫn khó nhịn, cũng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn, trong lòng nghĩ hoàng hậu này là người ngu xuẩn, sớm muộn gì nàng ta cũng tự tay diệt khẩu, nhưng tại vì báo thù, nàng ta phải nhẫn nại, cho dù cắn nát răng cũng phải nuốt vào.

      Kỳ Lý Hàm cũng có nghĩ tới Cố Tương mang thai, nàng ta vốn nghĩ rằng nữ nhân vì quý thân thể nên thời kỳ đầu thai nghén nên đến thỉnh an , ả ta tại sao lại... có lá gan lớn như vậy? Chẳng lẽ sợ đứa có chuyện gì hay sao?

      "Nương nương bớt giận." Lý Hàm : "Tuy rằng lần này thành công, nhưng nô tì còn có biện pháp khác, cam đoan có thể khiến đứa bé trong bụng Cố lương đệ rơi mất."

      "Biện pháp gì?" Hoàng hậu có chút tin .

      "Nếu Cố lương đệ có thai , ả ta thể hầu hạ thái tử , ngài ..." Lý Hàm đến đây dừng lại, chờ hoàng hậu tự ra.

      Hoàng hậu vừa nghe quả nhiên lộ ra thần sắc ác độc, cắn răng : "Đồ tiện nhân đó, ta để cho ả ta an an ổn ổn mang thai ."

      Từ sau khi biết được tin Cố Tương mang thai tối ngày rục rịch cũng chỉ có Đồng bảo lâm , nàng ta lộ ra vẻ mặt mừng rỡ với cung nữ Hạ Thu bên cạnh: "A Di Đà Phật, nương nương rốt cục cũng có bầu ." Hạ thu có chút mơ hồ, Đồng bảo lâm vì sao lại vui vẻ như vậy, là nương nương có thai chứ có phải nàng ta đâu.

      Đồng bảo lâm rất có lòng tin, mấy ngày nay đem đồ thêu được đem đến, nàng ta đều câu được câu vùi đầu miệt mài thêu, nhưng tại khác, nàng ta phải thể tốt cho Cố lương đệ xem.

      Hôm sau, buổi sáng khi Cố Tương tỉnh lại nghe thấy Xuân Nha thầm: "Nương nương, vị Đồng bảo lâm kia lại tới nữa, trong tay còn ôm cái túi lớn, hình như đó đều là đồ thêu nương nương giao cho."

      Cố Tương đau đầu thôi, nhịn được : "Nàng ta vì sao còn chịu buông tha?." Người có mắt đều hiểu, nàng buông thả Hình Thượng Thiên , vì cớ gì mà vị Đồng bảo lâm này vẫn chưa chịu từ bỏ ý định.

      Liễu Chi đứng bên chải đầu cho Cố Tương : "Nương nương, trời còn chưa sáng vị Đồng bảo lâm này tới, chạm mặt thái tử điện hạ, nhưng điện hạ làm như thấy thẳng bước mà . Nô tì nhìn dáng vẻ của Đồng bảo lâm, hiển nhiên là có chút thất vọng."

      Cố Tương tức đến đau cả răng, buổi sáng uống hai chén cháo mới cảm thấy trong lòng thư thái chút, chờ tới khi mặt trời lên cao vị Đồng bảo lâm vẫn chưa có ý muốn , Cố Tương có muốn kêu nàng ta vào, nếu có thể nàng còn muốn để Đồng bảo lâm phơi nắng thêm chút, nhưng nàng thể ngoan tâm như vậy, quýnh, phải nàng giả nhân giả nghĩa, là nàng làm nổi việc thương tổn người khác, trừ phi là tự vệ, tỷ như việc nôn ọe lên người hoàng hậu, nàng phun yên tâm thoải mái, chút ám ảnh trong lòng cũng có, đương nhiên nếu cho nàng quay lại lúc đó, nàng cũng muốn làm thêm lần nữa.

      Theo góc độ khác, Cố Tương cũng có chút áy náy với Đồng bảo lâm, bởi vì nàng quả chiếm giữ Hình Thượng Thiên, nếu linh hồn Cố Tương tại phải là linh hồn đại, phỏng chừng sớm để hai vị bảo lâm được thị tẩm .

      Chờ Đồng bảo lâm tiến vào, Cố Tương nhìn bộ dạng mỏi mệt của nàng ta cảm thấy có chút đành lòng, chẳng qua chờ đến khi Cố Tương nhìn qua trang phục của nàng ta chút đồng tình đó cũng biến mất hút, tại tuy rằng là mùa xuân, nhưng vẫn phải mặc trang phục khá dày, ngươi mặc sa y phiêu dật như vậy là có cái ý gì chứ?

      Dung mạo của Đồng bảo lâm tính là xuất sắc, nhưng cũng là người có vài phần tư sắc.

      Cố Tương muốn chuyện, tức đến đau ngực, sau khi nàng mang thai cảm xúc dao động rất lớn, hơn nữa cũng thể tim phổi như trước kia, khi đó trong lòng nàng hề có Hình Thượng Thiên, thích như thế nào cũng liên quan đến nàng, nhưng tại còn như vậy nữa, Cố Tương nhận định người Hình Thượng Thiên được đóng nhãn của nàng, nàng thể chấp nhận được người khác nhúng chàm .

      Dựa theo cách của đại là phụ nữ mang thai rất dễ kích động cho nên hay nổi giận thất thường, hơn nữa còn dễ mắc chứng hậm hực tiền sản, Cố Tương cảm thấy, cho dù người có lòng dạ rộng lớn đến mấy cũng thể nhìn người đàn ông của mình bị nhiều phụ nữ khác dòm ngó giống như đó là thịt Đường Tăng ai cũng muốn cắn miếng, người có tính tình tốt đến mấy cũng phát điên, quýnh.

      Xem ra về sau nàng phải đấu trí so tài ít rồi, Cố Tương sâu kín nghĩ.

      Đồng bảo lâm bất an túm túm sa y người, có điểm chột dạ : "Nương nương, đây là vài bộ trang phục ngài phân phó nô tì làm, tất cả đều hoàn thiện."

      Cố Tương xem cũng xem liếc mắt nhìn Liễu Chi đứng bên cạnh : "Liễu Chi, từ khi ta có bầu liền cảm thấy cả người thoải mái, muốn gặp người lạ, về sau Đồng bảo lâm đến giúp ta phân ưu để nàng ta làm thêm vài bộ quần áo cho trẻ , còn những việc khác cần bẩm báo với ta." xong đứng dậy rời .

      Đồng bảo lâm trợn tròn mắt, nàng nghĩ tới Cố lương đệ ngay cả mặt mũi cũng hề cho nàng ta, chẳng lẽ đến lúc này Cố lương đệ cũng muốn buông Hình Thượng Thiên ra?

      có khả năng!

      thai phụ là sao có thể hầu hạ thái tử?

      Chẳng nhẽ Cố lương đệ có người khác rồi sao, là nha hoàn bên người nàng? Đồng bảo Lâm nghĩ tới đây chỉ cảm thấy trong lòng căng thẳng, trong lòng hoảng loạn, cảm thấy nếu lúc này mắc lỗi sau này còn cơ hội nữa, vội tiến lên túm ống tay áo của Cố Tương, run run : "Nương nương, ngài hãy nghe nô tì ."

      Cố Tương đột nhiên bị túm có chút hoảng sợ, Liễu Chi bên cạnh dùng sức đẩy Đồng bảo lâm : "Ngươi muốn làm cái gì? Nếu dọa nương nương sợ hãi cái mạng của ngươi cũng đền nổi đâu?" Liễu Chi chán ghét bộ dạng này của Đồng bảo lâm, ràng là muốn tranh thủ tình cảm lại biến thành bộ sạng đáng thương, hôm nay địa vị của nàng ta thấp nên mới có thể thấp giọng với Cố Tương như vậy, chẳng lẽ ngày mai nàng ta giành được thích của thái tử được thăng vị biết còn như vậy với Cố Tương nữa? Tất nhiên là . Còn bằng Lý Hàm mặt luôn treo ngạo khí, có cái gì cũng đều bộc lộ ra thống khoái.

      "Nô tì phải..." Đồng bảo lâm bị Liễu Chi dọa mà rưng rưng muốn khóc, nhanh chóng dập đầu với Cố Tương : "Nương nương, nô tì chỉ muốn với ngài, nô tì nguyện ý hầu hạ, phân ưu với ngài và thái tử."

      Cố Tương vốn nhìn Đồng bảo lâm dùng sức dập đầu cảm thấy có chút đành lòng, muốn nâng nàng ta đứng lên, kết quả lại nghe như thế, mặt nàng tràn đầy tức giận : "Ngươi phân ưu là hầu hạ thái tử?"

      "Nương nương có bầu có biện pháp hầu hạ thái tử, nô tì nguyện ý hầu hạ..." xong tiến lên ôm lấy chân Cố Tương : "Nương nương, nô tì là thành tâm , nô tì tuyệt đối trung thành hai lòng với nương nương, nô tì có thiên tư quốc sắc như nương nương, cho dù có được điện hạ sủng hạnh, cũng thể qua nổi nương nương, vậy nên nương nương hãy tin tưởng nô tì."

      Khuôn mặt Cố Tương dần dần lạnh lùng hơn, Xuân Nha ở bên tức muốn giơ chân, tiến lên túm lấy Đồng bảo lâm, trực tiếp ném người ra ngoài cửa, nàng vẫn theo Lục Hành học võ, nay có chút thân thủ, nàng với Đồng bảo lâm: "Nương nương đành lòng mắng ngươi, nhưng ta có cố kỵ như vậy, đây đâu phải là phân ưu, ràng là muốn làm nương nương tức giận, trong cung đều là do nương nương định đoạt, ngài ngươi có thể thị tẩm ngươi có thể, ngài ngươi thể tất nhiên ngươi thể, làm sao lại giống như thanh lâu kỹ nữ biết xấu hổ tới cửa cầu xin sủng hạnh, ta nhìn mà cảm thấy ghê tởm, Phi." Lời này vừa ra khiến vẻ mặt Đồng bảo lâm đầy khiếp sợ, lại tiếp tục mắng: "Trung thành hai lòng? Ta thấy căn bản chính là muốn khoác cái danh trung thành để leo cao mà thôi.

      Buổi tối khi Hình Thượng Thiên trở về, đầu Cố Tương có quân mảnh vải màu trắng, bộ dạng như bị bệnh, cũng nhìn Hình Thượng Thiên cái, Hình Thượng Thiên tất nhiên biết chuyện Đồng bảo lâm tới đây, nghĩ chẳng lẽ lại ăn giấm chua rồi? Nghĩ nghĩ càng cảm thấy được, như vậy sau này phải làm sao, mấy ngày nay có ít triều thần dâng tấu muốn nhanh chóng lập thái tử phi, dù sao đây cũng là chuyện lớn của quốc gia.

      Thạch Tiến Ôn nhìn tấu chương kia mà mắng, thúi lắm, thái tử muốn ngủ với ai ngủ với người đó, có quan hệ gì tới quốc gia chứ? Đây cũng chỉ là muốn đem nữ nhi của bọn họ nhét vào để về sau dễ dàng xưng cái danh quốc trượng mà thôi, lời này tuy rằng có chút cấp tiến, nhưng tuyển phi tần koong thể thiếu con của quan lại, bình thường phần lớn phi tử trúng tuyển đều là quý nữ của quan viên quý tộc, việc này giống như tay cầm tấm vé thông hành, chỉ cần lựa chọn, ai cũng đều có cơ hội cả, tuy rằng ngôi vị thái tử phi cầu rất cao nhất định trúng tuyển, nhưng tóm lại vị trí Quý phi vẫn còn đó nha. có nữ nhi? có việc gì, phải còn chi thứ trong gia tộc hay sao? Chi thứ cũng có? Vậy tìm dưỡng nữ a! Dù sao cũng có biện pháp cả.

      Hình Thượng Thiên nghĩ nghĩ tới lời ngày hôm đó của Cố Tương, lại nghĩ tới bộ dạng dữ tợn ngày hôm nay của hoàng hậu, khỏi nghĩ, đợi đến khi có thái tử phi, có thể tâm bình khí hòa ở chung với Cố Tương sao? khi thái tử phi sinh hạ đứa ... , tất nhiên có phòng bị với đứa của Cố Tương, cái thai này của Cố Tương là nữ nhi hoàn hảo, vạn nhất là nhi tử sao?

      xuất thân là thứ tử, sớm nhìn quen thế gian ấm lạnh, cũng thể lừa được chính mình, chính thê có thể hòa thuận với thị thiếp đó chỉ là mơ tưởng, nhà quyền quý nào mà gặp phải tình trạng như vậy? Cũng thấy họ sống tốt, nhưng vì sao là Cố Tương lại khó khăn gian nan như thế chứ? Ai, Hình Thượng Thiên nhớ tới chuyện này lại cảm thấy so với chuyện triều chính nó làm cho tâm phiền ý loạn hơn rất nhiều.

      Hình Thượng Thiên trong lòng ngũ vị tạp trần, tâm tư phức tạp, quay đầu liếc Cố Tương cái, chỉ thấy nàng tuy nằm, nhưng vẫn cẩn thận nhìn qua bên này, nhìn thế nào cũng cảm thấy rất đáng thương.

      Cố Tương nằm nửa ngày cũng thấy Hình Thượng Thiên lại đây, sau đó đứng lên tới phía sau Hình Thượng Thiên.

      Lúc này Hình Thượng Thiên trưng ra gương mặt phụng phịu thể ta thực mất hứng.

      Cố Tương ở phía sau túm ống tay áo Hình Thượng Thiên, giọng : "Điện hạ, vì sao chàng trở về lại nhìn thiếp chút."

      Hình Thượng Thiên hừ tiếng.

      Cố Tương đến trước mặt Hình Thượng Thiên, lập tức xông đến, sau đó cọ cọ ngực Hình Thượng Thiên, nũng nịu hô câu "Điện hạ."

      Hình Thượng Thiên thấy Cố Tương làm như vậy hoảng sợ, nhịn được : "Nàng cứ như vậy, bảo ta yên tâm thế nào đây?" xong vươn tay vỗ lên mông Cố Tương, : " biết nặng mà."

      Cố Tương bĩu môi, đáng thương nhìn Hình Thượng Thiên, nghĩ rằng đây là điển hình của việc ăn trộm gà bất thành còn mất thêm nắm gạo, vốn muốn Hình Thượng Thiên lại đây an ủi mình , kết quả nàng lại quay đầu an ủi , quýnh.

      Hình Thượng Thiên thấy vẻ mặt này của Cố Tương, tức giận đến mấy cũng tiêu tan, ôm nàng ôn nhu : "Về sau có việc , được mang cái tính trẻ con đó ra đùa giỡn."

      Cố Tương quả thực muốn khóc, nàng biết sai rồi, ┭┮﹏┭┮

      “ Đồng bảo lâm..." Cố Tương nhăn nhó nửa ngày : "Nàng ta muốn thị tẩm."

      Hình Thượng Thiên bất đắc dĩ cười, nhéo mũi nàng : "Nàng còn nghĩ linh tinh? Ta động vào nàng ta động vào nàng ta, nàng cứ yên tâm ."

      "Thiếp có bầu nên tiện." xong Cố Tương khẩn trương nhìn Hình Thượng Thiên, sợ ra những lời làm nàng thương tâm.

      Hình Thượng Thiên lúc này mới hiểu lo lắng của Cố Tương, lại thở dài : "Chẳng lẽ trong mắt nàng ta là loại người có nữ nhân sống nổi?"

      Cố Tương nghe xong vui đến thiếu chút nữa nhảy lên, nàng biết Hình Thượng Thiên có thể như vậy hiển nhiên là tìm nữ nhân khác , nàng che giấu ý cười hôn vài cái lên hai má Hình Thượng Thiên, nhịn được : "Điện hạ, thiếp rất thích chàng."

      Hình Thượng Thiên dở khóc dở cười, vỗ vỗ mông Cố Tương : "Xuống mau, trong bụng còn có hài tử, sao lại cẩn thận như vậy?."

      Cố Tương cao hứng xuống khỏi người Hình Thượng Thiên, nhưng vẫn ôm cánh tay buông: "Điện hạ, thiếp thực thích chàng." Lời này mang đậm tình ý, làm cho Hình Thượng Thiên cũng có chút cảm xúc, cúi đầu xoa xoa đầu Cố Tương : "Lúc này mới thích ? Hử? Vừa rồi phát giận sao?" Hình Thượng Thiên vươn tay gỡ chiếc khăn trắng đầu Cố Tương xuống.

      Lúc này lại là Cố Tương ngượng ngùng, cảm thấy bản thân hiểu lầm Hình Thượng Thiên , vội vàng dời lực chú ý: "Điện hạ, chúng ta ăn cơm tối thôi."

      Đương nhiên Hình Thượng Thiên vẫn nỡ làm Cố Tương bị tổn thương, hỏi buổi tối muốn ăn cái gì, Cố Tương muốn ăn lẩu, phương diện ăn uống hai người đều có nhất trí rất cao, đối với mấy món Cố Tương phát minh ra, Hình Thượng Thiên đều rất ủng hộ, điều này làm cho Cố Tương tự đắc thôi, nàng biết rằng Hình Thượng Thiên như vậy là cho rằng nàng xuất thân tốt, cho nên cũng chỉ có thể mân mê ở phương diện này, muốn đả kích tích cực của nàng cho nên mới tùy theo nàng, biết khi Cố Tương biết chuyện này có tâm trạng như thế nào, quýnh.

      Nước lẩu vẫn là nước vịt hầm, hầm thành mầu trắng ngà, thoạt nhìn khiến người ta có cảm giác thèm ăn, bên để đủ loại rau dưa, vừa mới dùng nước suối rửa sạch, bên vẫn đọng vài giọt nước, thoạt nhìn rất tươi ngon, chỉ tiếc mùa này thể ăn đạu phụ đông, điều này làm cho Cố Tương có chút canh cánh trong lòng.

      Hai người ăn đến mức mồ hôi đầm đìa, Hình Thượng Thiên ăn sáu đĩa thịt dê nhúm, Cố Tương cũng khách khí ăn ba đĩa thịt dê, đĩa cá lớn cũng bị hai người tranh nhau ăn sạch .

      Cuối cùng là ăn mỳ sợi, Cố Tương lại cổ động bằng cách ăn hết chén.

      Chờ cơm nước xong Cố Tương hỏi Hình Thượng Thiên, có còn ngự thư phòng làm việc nữa , ngự thư phòng vốn là nơi hoàng đế làm việc nhưng nay chuyển qua làm nơi bàn bạc chuyện hôn nhân của Hình Thượng Thiên.

      Hình Thượng Thiên nghĩ tới bộ dạng đáng thương vừa rồi của Cố Tương nghĩ ở lại với nàng nên : "Hôm nay , ta nhìn thấy ngự hoa viên có mấy loài hoa mới nở, muốn dẫn nàng qua đó ngắm hoa”

      Cố Tương cũng phát chán, là hoàng cung kỳ nơi này là nửa nhà giam cũng sai, rất nhiều nơi thể , nên rất vui vẻ :, "Vâng, thiếp thay quần áo." Cố Tương có nhiều quần áo, bởi vì mang thai làm cho nàng béo , = =. Nhưng ở hoàng gia thứ thiếu nhất chính là mấy loại quần áo linh tinh, Liễu Chi vội vàng sai người may thêm quần áo cho Cố Tương, đều là các loại váy rộng rãi, váy bó ngay dưới ngực nên để lộ bụng bầu của Cố Tương.

      Cố Tương hay mặc bộ váy màu hồng cánh sen thêu chỉ bạc dưới ngực, được làm bằng gấm, tuy rằng đủ phiêu dật nhưng có thể che dấu dáng người, nhìn qua khiến Cố Tương thêm vài phần ung dung cao quý.

      Hai người ngồi bộ liễn của Hình Thượng Thiên tới ngự hoa viên, bình thường Cố Tương cũng hay lại trong hoa viên ở đông cung, nhưng tất nhiên thể so với nơi này.

      Nơi nơi đều là màu xanh tươi mát, màu xanh bát ngát, chờ tới tiểu đình nghỉ chân, bên đó hoa báo xuân nở vàng rực, những bông hoa nho màu vàng thoạt nhìn rất đáng .

      Cố Tương : "Điện hạ, hoa nở đẹp."

      Hình Thượng Thiên nhìn khuôn mặt tươi cười sáng lạn của Cố Tương do dự trong chốc lát, vươn tay hái đóa ôn nhu : "Đừng nhúc nhích." Cố Tương nhúc nhích , Hình Thượng Thiên đứng phía sau nàng, hơi thở nóng rực thổi lên cổ nầng, có chút ngứa, lại khiến người ta có cảm giác động tình.

      "Tốt lắm." hồi lâu Hình Thượng Thiên mới .

      mái tóc đen bóng cài bông hoa nho màu vàng, nhưng tăng thêm ít tình thú, Cố Tương biết tại sao lại đỏ mặt, nàng cảm thấy mình đương với Hình Thượng Thiên, vừa rồi Hình Thượng Thiên đứng ở phía sau người cài hoa lên cho nàng, nàng cảm thấy trái tim thùng thùng đập loạn, quýnh, con cũng sinh đứa, trong bụng còn thêm đứa nữa, tại sao tại lại có cảm giác đương hẹn hò chứ?

      Hình Thượng Thiên cũng có chút xấu hổ, rất ít khi là ra hành động như vậy, vừa rồi cũng là nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của Cố Tương biết như thế nào lại làm ... , tại nhìn thấy trong ánh mắt trong suốt của nàng chỉ có mình , ánh mắt đó chưa sđựng thứ tình cảm hồn nhiên trong sáng, tự giác mang theo chút ngượng ngùng.

      Ánh trăng màu bạc bị cây cối che phủ, đôi nam nữ nhìn nhau, nam tử mặc trường bào màu đen, ngọc thụ lâm phong, phong tư tú dật, nữ tử mặc nữ trang màu hồng cánh sen, làn váy khẽ bay, mặc dù có chút mượt mà nhưng vẫn lu được dung mạo khuynh thành, đôi mắt xinh đẹp dưới ánh trắng chăm chú đối diện nam tử.

      Cố Tương nhịn được xông đến, ôm thắt lưng Hình Thượng Thiên: "Điện hạ, thiếp rất thích chàng."

      Hình Thượng Thiên cúi đầu lên tiếng: "Ừ." Lần đầu tiên nghe thấy Cố Tương thể trắng trợn như vậy, vẫn cảm thấy có chút... , nhưng như vậy lại khiến cảm thấy hết sức chân thành, làm cho lòng mềm nhũn .
      Last edited: 28/3/16
      nkhanh3324, gemikat, Thanh Hằng52 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505

    4. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Bạn thái tử phi sắp ra mắt rồi. Hic hic
      LạcLạc thích bài này.

    5. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Khi tỏ tình gặp phải lũ điếc:
      - Thái tử, thiếp này nọ này nọ...
      - Cái gì? to lên tí....
      Khi nhảy sông để chứng tỏ tình : nhảy tùm cái, nước chỉ đến thắt lưng.
      Tội nghiệp bạn Hàm, bạn biết đôi trẻ này chỉ ăn, lãng mạn chỉ thể bằng hành động gắp thức ăn cho nhau
      tart_trung, Kemmut, Thanhtrang7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :