1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chennie

      chennie Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      63
      ok lạc cố gắng nhá
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 22: Du hồ.
      Editor: LạcLạc

      Cố Tương mấy câu khách sáo bèn thức thời thối lui, Uông thị và Hình Thượng Thiên đến bên hồ ngắm cá để bồi dưỡng tình cảm, lẽ nào nàng còn muốn làm bóng đèn? Cố Tương khác biết, chứ điểm ấy vẫn có tính giác ngộ, trở lại gian phòng, Phương Viên càng cúi càng thấp, Xuân Nha và Liễu Chi đến mái đình giữa hồ bày điểm tâm trà nước từ sớm cũng đều lên tiếng, khiến bầu khí trong phòng càng áp lực.

      Cố Tương lại giống như trông thấy, cười , “Phương Viên, ngày thường các ngươi ở kinh đô chơi trò gì để giết thời gian?” Nàng quyết định để bầu khí áp lực kiểu này tiếp tục kéo dài, làm chút gì giết thời gian, vậy chơi trò chơi giết thời gian , hình như cổ đại có mạt chược từ sớm, gọi là mã điếu, bất quá nghe mạt chược được tiến hóa từ bài lá[1].


      Phương Viên vội vàng trả lời, “Ném thẻ vào bình rượu, chơi cờ, chơi dây[2]… chơi bài lá, thỉnh thoảng cũng chơi mã điếu.”


      Cố Tương nghĩ hóa ra cuộc sống của nữ nhân cổ đại vẫn rất phong phú, khô khan như trong tưởng tượng, mấy thứ trước mặt nàng có hứng thú, hoàn toàn chẳng biết gì về bài lá, nhưng biết chơi mã điếu, nàng lập tức với Phương Viên, “ lấy bộ mã điếu đến đây.”

      Phương Viên cảm thấy đại phu nhân và Lục gia tình chàng ý thiếp bên hồ, Cố Tương còn có ý nghĩ chơi bài thế này, thực hiểu nổi, nếu là nàng, nhất định khổ sở trận, nàng còn tính cố hết sức an ủi Cố Tương nữa, kết quả Cố Tương lại giống như người liên quan muốn học đánh bài. -_-|||, có điều, Phương Viên luôn luôn nghe lời, bèn giấu những lời này trong lòng tìm bộ mã điếu tới.

      Đợi Cố Tương thấy mã điếu liền sững sờ, vậy mà là tú lơ khơ, 囧. Cố Tương còn tưởng mã điếu là loại mạt chược đại chơi cực kỳ hăng say, khi ném bài vang pặch pặch, nàng có chút thất vọng, bất quá có chơi là tốt rồi, liền bảo Phương Viên dạy nàng chơi mã điếu.

      Mã điếu cũng là bốn người chơi, Cố Tương gọi Xuân Nha và Liễu Chi, còn có Phương Viên vừa vặn bốn người, các nàng bày cái bàn dưới chòi hóng mát trong sân, chòi hóng mái chỉ dủng gậy trúc dựng lên, bên trồng trầu bà, xanh mơn mởn rất đáng , vừa vặn che nắng, hạt dưa, mứt quả, những món vặt này cũng bày rất nhiều.

      Dưới chỉ điểm của mấy nha hoàn Cố Tương nhanh chóng quen tay, các nàng cũng chơi ăn tiền, người nào thua bèn hát hoặc biểu diễn tiết mục, vì Cố Tương nghiêm minh ai cũng cho phép nhường nàng, nên lúc mới bắt đầu đều là nàng thua, có điều da mặt Cố Tương dày, chẳng quan tâm, thua hát, loại nhạc thịnh hành thời đại thể hát, chẳng lẽ hát Côn nhị khúc[3] hây hây ho ho bị cho là bệnh tâm thần, hát mấy loại Ta thực rất nhớ chàng… nàng tùy tiện, -_-|||, bất quá có thể hát loại nhạc Thủy điệu ca đầu[4] mang phong cách cổ.

      Sau khi Cố Tương hát mấy bài bèn bị giọng hát của mình chinh phục, cái quái gì nhỉ, từ khi nàng chuyển kiếp, bàn tay vàng duy nhất chính là dung mạo… trong tiểu thuyết viết mỹ nhân Thu Thủy chính là chỉ nàng, đôi khi nàng soi gương đều nhìn cả buổi, cảm thấy đẹp quá, ngờ còn có chiêu lớn dành riêng, tiếng hát dễ nghe thế, sao trước đây nàng phát ra nhỉ? Nàng nhớ, Từ Hi thái hậu nổi tiếng vong quốc phải dựa vào giọng hát hay này thượng vị đó.

      Thực ra trước kia Cố Tương còn tuổi, vẫn đổi giọng, thời kỳ bé thay đổi giọng là từ 12 – 14 tuổi, hình như chừng nửa năm đến năm, mấy năm gần đây nàng dần dần lớn, thời kỳ thay đổi giọng vừa qua, giọng cũng liền ổn định.

      Lúc mới bắt đầu mấy nha hoàn còn có thể chơi bài, tiếp đó đều bày vẻ mặt si mê nhìn Cố Tương, Xuân Nha , “Di nương, bài hát này bùi tai , di nương cũng hát rất hay, hát thêm bài .” Tiếp tục như vậy, cuối cùng biến thành buổi biểu diễn cá nhân của Cố Tương, =.=

      Tiếng hát của Cố Tương du dương uyển chuyển, khiến người nghe vô cùng yên tĩnh an ổn, dần dần những thanh xung quanh khác càng ngày càng ít, toàn là tiếng hát du dương êm ái của Cố Tương, nhàng ngân nga.

      Đợi hát liên tục bảy, tám bài Cố Tương mới phát thích hợp, cho dù trình độ chơi bài của nàng có tệ chăng nữa cũng đến nổi thua thảm vậy, đến lúc nàng phát Liễu Chi len lén chuyền bài cho Phương Viên bên dưới bàn, nàng lập tức ném bài cái, bãi công, ba nha hoàn liên hợp ăn hiếp nàng, chơi ăn gian, ba người sợ đến mức suýt quỳ xuống, thực ra Cố Tương cũng biết ý nghĩ của các nàng, muốn để Cố Tương hát chút bày tỏ nỗi đau khổ trong lòng, nhưng mẹ nó, nàng đâu có đau khổ đâu! 囧

      Cố Tương phạt ba người tự biểu diễn, Phương Viên kể câu chuyện tiếu lâm, Liễu Chi hát, còn Xuân Nha hơi 囧, suy nghĩ hồi lâu bèn lăn lộn mặt đất, rốt cuộc kết thúc.

      Cố Tương, “…” Ngươi có phải là Uông tinh nhân[5] ? Cố Tương vừa bực vừa buồn cười.

      [5] Uông tinh nhân là ngôn ngữ mạng, chỉ những chú chó ra vẻ đáng , hòng đạt được tín nhiệm của người khác.

      Liễu Chi và Phương Viên thấy tóc mai của Xuân Nha lệch , mặt còn dính chút cỏ, nghĩ đến lúc nãy nàng ngây thơ lăn lộn mặt đất, cũng nhịn được bật cười, nhất thời cái sân nho vang lên tiếng cười ngừng.

      Bên kia Uông thị ngồi ở mái đình giữa hồ phát mình lại có lời nào để với Hình Thượng Thiên, nàng muốn dựa theo trước đây phân phó đến mùa thu cần ham lạnh, nhớ mặc nhiều y phục chút, bài tập của Vương gia cần phải làm đúng hạn… song trải qua chuyện lần trước nàng biết, muốn nghe lời như vậy, giống như Thẩm ma ma , Hình Thượng Thiên hai mươi tuổi rồi, huynh đệ Uông thị ở độ tuổi này có mấy đứa con, sao nàng còn muốn dặn dò như đứa trẻ chứ?

      Trong đầu nàng xoay chuyển rất nhiều lời, nhưng chẳng có câu nào thích hợp, hơn nữa tại nàng mới hậu trí hậu giác phát Hình Thượng Thiên lại có thể là người thích chuyện thế, khi hai người ăn sáng lúc mới bắt đầu còn khách sáo mấy câu, dọc đường Hình Thượng Thiên rốt cuộc im lặng, nàng nhớ khi còn bé Hình Thượng Thiên rất thích chuyện, ở trước mặt nàng kể việc Vương gia hỏi bài , trả lời được dùng cây mây đánh , chạy khắp sân…, lại hôm nay trong phòng bếp làm gỏi gà xé phay rất ngon, nhưng có đĩa xíu ăn đủ, nước ô mai cũng cho có bình thôi, nàng bèn bài tập phải làm cho tốt, biết có thể hỏi nàng, về phần thích ăn đồ, lần sau đến Chiêu Hòa vương phủ của nàng, để ăn đủ, lúc đó nàng đối đãi Hình Thượng Thiên như đệ đệ mình vừa thương xót vừa đáng tiếc, cảm thấy đứa con thứ như thực là tình cảnh khó xử, chẳng qua sau khi thành hôn, tất cả có chút khác biệt, nàng càng ngày càng cầu nghiêm khắc với Hình Thượng Thiên, cái này được, cái kia cho.

      Nghĩ tới đây, trong lòng Uông thị thoáng bất an, nàng xoay đầu nhìn Hình Thượng Thiên, hôm nay rất cao rồi, trước kia chỉ đến hông mình, giờ và nàng đứng chung với nhau, nàng chỉ đến vai , khuôn mặt từng non nớt cũng trở nên thành thục, ngày càng tuấn tú, là mỹ nam khiến người ta vừa nhìn liền khó mà quên được.

      Nàng nghĩ, tại sao tại nàng mới phát , Hình Thượng Thiên còn là đứa trẻ cần thương hại, mà là nam tử có thể đỉnh thiên lập địa.

      Hình Thượng Thiên thấy Uông thị nhìn mình, thần thái có chút lo sợ bất an, cười rót cho nàng chén trà, “Đây phải Lão Quân Mi[6] phu nhân thích uống nhất sao? Ăn với mười hai miếng hoa cao của Đạo Hương thôn kinh thành, đúng là lịch tao nhã.”

      [6] Trà Lão Quân Mi: loại trà búp trắng như tuyết cong cong như lông mày ông già, nên gọi là Lão Quân Mi, xuất trong Hồng Lâu Mộng.

      Uông thị thấy Hình Thượng Thiên vậy, trong lòng cũng kiên định mấy phần, cười trả lời, “Mai hoa cao[7] này ngon nhất, có năm nhân bên trong, Lục gia nếm thử .”


      Hình Thượng Thiên muốn từ chối ý tốt của Uông thị, ăn miếng, chẳng qua vào miệng rồi cảm thấy ngọt quá, khiến người ta đau răng, cách ăn mặc đồ dùng của Uông thị hết sức tinh xảo, chẳng hạn như nước trà Lão Quân Mi, là hàng tiến cống, chỉ có cận thần hoàng đế mới có được ít, hiển nhiên đến từ Chiêu Hòa vương phủ, mười hai miếng hoa cao này chỉ là bánh ngọt bình thường, có điều ở Đạo Hương Thôn kinh thành mới làm được, tay nghề tinh xảo, dùng da tạo dáng thành mười hoa đóa hoa, bên trong là đủ loại nhân, làm vô cùng sống động, còn đồng nhất mùi vị, sư phụ bình thường làm được, quan trọng nhất là nơi này cách kinh thành tháng lộ trình, có thể ở chỗ này ăn được, ràng quý giá cỡ nào.

      Nghĩ đến ăn, dĩ nhiên Hình Thượng Thiên nhớ tới Cố Tương tùy tiện phối thức ăn với nhau, đẹp đẽ thế, song mọi thứ đều hợp khẩu vị , do đó, Hình Thượng Thiên cảm thấy đôi khi mọi thứ phải quý báu mới tốt, dụng tâm mới then chốt cơ, mà hiển nhiên Cố Tương phí hết tâm tư, vắt óc suy nghĩ chỉ vì để vui vẻ, phần tâm ý này rất quý hóa.

      Hai người mỗi người có tâm tư riêng, đôi ba câu mang tính hình thức xong bèn lên tiếng nữa, Thẩm ma ma hầu hạ bên cạnh trong lòng hơi nóng nảy, luôn cảm thấy phu nhân quá mức câu nệ, nữ nhân mà, làm nũng, dịu dàng đưa tình, cũng đủ khiến lòng nam nhân mềm nhũn, cần gì phải khách sáo từng câu thế?

      Thẩm ma ma đâu biết rằng, Uông thị luôn luôn xem bản thân là trưởng bối Hình Thượng Thiên, tại, đột nhiên từ người chi phối biến thành người nghe theo, hiển nhiên khó thích ứng, dáng vẻ bây giờ của nàng cực kỳ hiếm có rồi.

      Sau vài ngày Hình Thượng Thiên gần như đều tới bồi Uông thị mỗi ngày, thời gian dường như lại trở về trước kia, ban ngày Hình Thượng Thiên ở thư phòng đọc sách, dành thời gian kết giao bằng hữu, buổi tối bèn qua đó ăn cơm với Uông thị, giống như căn bản quên mất còn có Cố di nương.

      Theo đạo lý, Hình Thượng Thiên làm vậy coi như cho Uông thị mặt mũi, khiến người trong biệt viện đều biết, đại phu nhân vẫn là đại phu nhân, thị thiếp nhoi sao có thể so sánh được? Nhưng Uông thị lại càng ngày càng lo âu, mỗi buổi tối đều ngủ ngon giấc.

      Nàng giống như nàng công chúa trong tháp ngà, đột nhiên tháp ngà sụp đổ, nàng từ đồng thoại xinh đẹp bước ra giữa đời thực, hết thảy đều cho thấy cách làm trước đó của nàng thích hợp, tự cho là đúng bao nhiêu.

      Ngày đó lời Thẩm ma ma khuyên nàng dường như vẫn còn văng vẳng bên tai, “Phu nhân thể mềm lòng, trước tiên cần phải chuyển Cố di nương ra ngoài, sau đó phải nắm chặt sinh đứa bé.”

      Nàng còn nhớ nét mặt khiếp sợ khi ấy, “Đứa bé?”

      “Phu nhân của ta ơi.” Thẩm ma ma thấy Uông thị chịu nghe, liền biết thời khắc quan trọng đến, bắt đầu thẳng, “Chiêu Hòa vương phi, mẫu phi người làm sao có thể đứng vững trong vương phủ? Đó là vì người hơi sinh ba người con trai cho vương gia, ba huynh trưởng của phu nhân đều chịu thua kém, vương gia vui vẻ, cho dù con thứ có nhiều chăng nữa, sao có thể so được con trai trưởng? Phu nhân nhớ lại nhị phu nhân trong nhà xem, dưới gối có hai người con , ở nhà ngay cả đầu cũng ngốc lên nổi… nữ nhân có con trai, chỗ dựa làm sao vững chắc chứ? Lúc đầu phu nhân nạp thiếp cho Lục gia, ta đồng ý rồi.”

      “Nhưng ta là thứ nữ dòng trưởng của Chiêu Hòa vương, cho dù có con trai, Hình Thượng Thiên có thể làm gì? dám!” Uông thị cam lòng .

      “Phu nhân là… Nhị phu nhân chính là đích nữ nhà Thường Xuân hầu đấy thôi!” Thẩm ma ma gấp đến mức xoay vòng, “Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, tuy Lục gia là con thứ, nhưng dù sau cũng là phu quân phu nhân, nếu phu nhân cứ tiếp tục thức tỉnh thế, phu nhân xem có dám ? Phu nhân nghe lão nô câu , Lục gia giống những nam tử quyền quý, là người có chí lớn, có lẽ tại chưa lộ , nhưng lâu dài tất nhiên… trước kia khoan nhượng cho phu nhân chẳng qua là vì tình cảm ngày trước, cộng thêm tuổi con , giờ nếm thử mùi vị nữ tử dịu dàng, sao có thể tiếp tục mặc kệ?”

      “Ma ma…”

      “Phu nhân, ta biết người cảm thấy Cố di nương vô tội, nhưng ai bảo nàng ta chướng mắt người? Cùng lắm, người cho nàng nhiều ngân lượng chút, coi như bạc đãi nàng.” Thẩm ma ma tiến lên nắm chặt vai Uông thị, như đinh chém sắt, “ tại quan trọng nhất là người nhất định phải sinh đứa bé, lão nô tự tiện chủ trương, bảo lão vương phi tìm vị lang trung mát tay, người này đường tới, mấy năm nay phu nhân người có con, nếu chỉ vì ít gần gũi với Lục gia là chuyện , nhưng nếu… còn có vị lang trung theo giúp phu nhân điều dưỡng, tất nhiên để phu nhân sinh được tiểu tử trắng trẻo mập mạp.”

      Chương sau Hình vô phòng Uông thị làm thủ tục viên phòng :tt1::tt1::tt1:
      Last edited: 11/10/15
      nkhanh3324, gemikat, Tiểu Ly 111159 others thích bài này.

    3. Hồng Cúc

      Hồng Cúc Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      63
      sao lại là viên phòng, hai người này cưới nhau lâu rồi mà nhỉ, hay mình bỏ quên chi tiết gì rồi, hey!!!!!
      lananhtran51 thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Hồng Cúc chị Uông vẫn còn là trinh nữ nàng ơi :yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      lananhtran51quỳnhpinky thích bài này.

    5. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Ai viên gì cứ viên, Tương còn bận đánh bài, bận hát, có khi bận ăn nữa :))
      lananhtran51, song ngưLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :