1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      nkhanh3324, gemikat, Tiểu Ly 111153 others thích bài này.

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 16: bị đánh

      Edit: tiểu lộc hàm

      Nơi mà Hình Thượng Thiên vài ngày vừa qua là nhà người bằng hữu, người bạn này của đến cũng là đúng dịp, là người bạn mà Hình Thượng Thiên quen biết từ , người này họ Tần tên Thịnh Danh, là con trai độc nhất của An Vũ Hầu, tính tình phong lưu phóng khoáng hào sảng thoải mái, so với phụ thân là An Vũ Hầu làm việc nghiêm túc đến hà khắc đúng là hoàn toàn trái ngược, điều này làm cho Tần Thịnh Danh từ đến lớn thiếu lần bị đánh, lão Hầu gia mỗi ngày tức đến thổi râu trừng mắt, bất đắc dĩ chỉ có nhi tử bảo bối, thời điểm bị đau chỉ hận thể đặt trong lòng bàn tay mà che chở, khi gặp rắc rối lại hận thể đánh chết ngay lập tức, là làm khó ông rồi.

      Từ thị mẫu thân của Tần Thịnh Danh và bieeyr tỷ muội với Hoài An Vương phi, cho nên An Vũ Hầu và Hoài An Vương phủ cũng thường xuyên lui tới, Tần Thịnh Danh và Hình Thượng Thiên tuổi tác tương đương thường xuyên qua lại khá thân thiết, tuy rằng sau khi Hình Thượng Thiên tám tuổi bị đưa ra bên ngoài còn gặp mặt, nhưng tình cảm của hai người lại càng thân thiết, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau làm bẩn váy tỷ tỷ, cùng nhau đem cá vàng Hoài An Vương phi nuôi dưỡng mang phóng sinh, kết quả chỉ trong chớp mắt số cá vàng kia vì hợp thổ liền chết trương bụng.

      Khi Tần Thịnh Danh và Hình Thượng Thiên ở nơi hoang sơn cùng cốc này lại vô tình gặp nhau cảm thấy rất kinh ngạc, hai người tìm tửu lâu tốt làm vài chén rượu rồi tình hình gần đây cho đối phương, Hình Thượng Thiên là bị Hoài An vương quăng đến biệt viện này, lý do là muốn tập trung đọc sách, mọi người đều bị Hoài An vương lưu đày , -_-|||, mà Tần Thịnh Danh lại có chút... , lúc ấy ánh mặt trời lên thiên đỉnh, gương mặt Tần Thịnh Danh lại ưu thương giống như ngày mưa dầm.

      "Đừng nữa, ta chỉ là vào nhâm khuê phòng của Tấn Dương quận chúa mà thôi, bọn họ lại ép ta lấy nữa nhân đó, ngươi cũng biết Tấn Dương quận chúa ngực là như vậy..." Tần Thịnh Danh miêu tả bộ ngực như trái dưa hấu. "Thắt lưng có thể so với thùng tắm, gương mặt như cái chậu lớn rửa chân, Tần Thịnh Danh ta phong lưu phóng khoáng, tuấn tiêu sái, làm sao có thể lấy nữ nhân xấu xí đó?"

      Hình Thượng Thiên nhịn cười, nhớ tới Tấn Dương quận chúa mỗi ngày đều hận thể nhanh chóng gả , thấy nam nhân hận thể dính vào, huống chi Tần Thịnh Danh ở kinh thành còn có danh xưng mỹ nam, chỉ sợ mấy chiêu khóc lóc om sòm, lăn lộn giãy giụa, các loại thủ đoạn đều thử qua, chẳng qua nhìn Tần Thịnh Danh ở nơi này biết nàng ta vẫn chưa có gả thành.

      Quả nhiên, Tần Thịnh Danh tiếp: "Cha ta cầm quải trương năm thước đánh ta, chỉ hỏi ta câu có cưới hay , ta tất nhiên là..." Thấy mắt chờ mong của Hình Thượng Thiên, Tần Thịnh Danh đột nhiên ỉu xìu ôm đầu, hữu khí vô lực nó: "Ta đau quá nên chỉ có thể gật đầu đồng ý."

      Hình Thượng Thiên ngụm rượu thiếu chút nữa phun ra: "Sau đó?"

      "Sau đó, ta càng nghĩ càng cảm thấy được, nên ngày thành thân ta ôm ngân lượng bỏ trốn." Tần Thịnh Danh đắc ý hất đầu vênh mặt.

      Hình Thượng Thiên, "..."

      Sau đó Hình Thượng Thiên biết Tần Thịnh Danh ở Tương Dương thành mua tòa nhà ba gian, mỗi ngày hô bằng gọi hữu, cuộc sống vui vẻ khoái hoạt tựa hồ căn bản quên tai họa lớn ở kinh đô, còn kêu Hình Thượng Thiên qua đó cùng nhau uống rượu cưỡi ngựa linh tinh .

      Ngày đó sau khi cãi nhau với Uông thị, trong lòng Hình Thượng Thiên thực thoải mái, nghỉ ở trong phòng Cố Tương, ngày hôm sau phải tìm Tần Thịnh Danh uống rượu, hai người vui vẻ cưỡi ngựa chạy tới đỉnh núi gần đó bái Phật, khi trở về bị lạc đường, ở đỉnh núi cỡi ngữa dạo ba ngày, màn trời chiếu đất đáng xấu hổ, đương nhiên lời này thể cho bất cứ ai biết, là rất mất mặt, -_-|||

      Cho nên Hình Thượng Thiên ràng nhìn ra Cố Tương có vài phần tò mò muốn biết nơi nào, nhưng cũng gì... , lôi kéo Cố Tương di dạo vài vòng quanh hồ, chờ đến khi trở lại Hà Hoa viện thấy Thanh Trúc đoan chính đứng chờ ở đó.

      "Là phu nhân bảo nô tì mang bát súp qua đây." Thanh Trúc vội vàng quỳ gối .

      Cố Tương liếc mắt nhìn Hình Thượng Thiên, thấy thờ ơ giọng : "Lục gia, người xem..." Suy nghĩ của Cố Tương rất đơn giản, đây là ý tốt của Uông thị, ngài phải là nên vui vẻ nhận lấy rồi sau đó xem phu nhân? Sau đó là vợ chồng hai người vui mừng hòa hảo, nên làm gì làm cái ấy. Từ khi đến đây đây chính là lần đầu tiên nàng thấy phu nhân chịu cúi đầu trước.

      Hình Thượng Thiên liếc mắt nhìn bát súp : "Cuộc đời ta ghét nhất là uống súp."

      Thanh Trúc sửng sốt, nhịn được hỏi: "Nhưng trước kia ngài chẳng phải cũng uống?" Chỉ là nàng vừa xong liền hối hận, đây là vấn đề gì chứ? Chuyện của chủ tử nàng có thể xen mồm hay sao? là chán sống mà.

      Quả nhiên, Hình Thượng Thiên biến sắc, trầm giọng : "Thế nào, tại tiểu nha hoàn như ngươi cũng có thẻ hỏi đông hỏi tây? Phu nhân của các ngươi tự nhận là tiểu thư thế gia, chuyện làm việc đều có trật tự, thế nhưng lại có dạy dỗ ngươi chủ tử chuyện nô tì được xen mồm vào hay sao?" Hình Thượng Thiên tới đây, sau đó là lạnh mặt với Chiêu Trữ ở phía sau:"Nha đầu kia phạm thượng, kéo ra ngoài đánh hai mươi đại bản."

      Thanh Trúc lập tức quỳ lạy xin tha, sắc mặt trắng bệch còn chút máu, nàng là hối hận muốn chết, muốn trách trách nàng quá sơ suất, bởi vì bình thường Lục gia là người rộng rãi, ít khi nổi giận, nàng lại ỷ vào mình là đại nha hoàn bên người Uông thị... , cho nên nàng tự cho là có thể đôi lời.

      Chiêu Trữ do dự chút nhưng cũng dám cãi lời, trong lòng vừa sốt ruột vừa bất đắc dĩ kêu hai bà tử thô sử đem Thanh Trúc .

      Cố Tương vừa tới nhìn thấy cảnh tượng máu me này, hai cây gậy lớn ước chừng 1m5, đầu được làm phẳng, người bị cột ghế, nam nhân ra sức đánh, nữ nhân nhận lấy từng đòn... , gậy lại gậy, rất xa có thể nghe thấy tiếng vang ba ba ba, quả thực chính là khổ hình, nữ tử bình thường bị đánh hai mươi đại bản cơ hồ mất nửa cái mạng, huống chi là Thanh Trúc đại nha hoàn bên người Uông thị, bình thường còn được nuông chiều sung sướng hơn so với các nương con nhà nghèo, làm sao có thể chịu nổi đây?

      Nàng thực khó xử chết được, nhưng muốn nàng tiến lên cầu tình, nàng lại làm được, nàng còn chưa có đần độn đến mức cảm thấy mình là người quan trọng, có thể thấy Hình Thượng Thiên còn muốn cho Uông thị thể diện, huống chi nàng là tiểu thiếp nho ?

      Hình Thượng Thiên quay đầu vào phòng, Cố Tương đành phải bước theo, thấy Hình Thượng Thiên vững vàng ngồi ở ghế thái bên cửa sổ, Cố Tương dám với nữa, chỉ có thể cẩn thận đứng ở bên.

      Hình Thượng Thiên đen mặt trầm mặc hồi lâu, mới với Cố Tương: "Còn mau châm trà cho ta!"

      Cố Tương nhanh chóng bước lên rót cho chén trà:"Lục gia, ngài uống trà."

      Hình Thượng Thiên cứng ngắc nhận lấy, kết quả mới uống ngụm chỉ cảm thấy trong miệng ngọt ngào, có mùi thơm của dưa hấu, nhịn được mở nắp xem bên trong, nước trà bên trong có màu đỏ, làm nổi bật chén trà màu trắng, là rất xinh đẹp khó .

      Nhìn thấy ánh mắt nghi vấn của Hình Thượng Thiên, Cố Tương vội vàng giải thích: "Đây là trà dưa hấu, thiếp thấy Lục gia thích uống trà nên tự chủ trương làm cái này, trà dưa hấu này có thể thanh nóng trừ hoả, Lục gia ngài nóng giận, uống nó để thanh nhiệt là tốt nhất ."

      Thân thể Hình Thượng Thiên dần dần buông lỏng, hồi lâu mới : "Để nàng lo lắng rồi." Tám tuổi được đưa đến trước mặt sư phụ, sư phụ cái khác đều tốt, duy nhất là cứ uống rượu liền quên hết mọi chuyện, năm chín tuổi sư phụ ở dưới chân núi uống rượu, mình đơn ở trong nhà tranh núi, chờ ăn hết lương thực chỉ còn lại ít lá trà, bắt đầu đun nước pha trà uống, vừa uống miếng cảm thấy vị trà đắng ngắt khắp khoang miệng, nhưng uống được, liên tục uống hết bốn ngày mới thấy sư phụ trở về.

      Từ đó về sau liền chán ghét uống trà, nhưng thói quen này người bên ngoài cũng ai biết, Cố Tương từ khi nào phát đây? So với quan tâm hình thức hóa của Uông thị, săn sóc tỉ mỉ này của Cố Tương làm cảm nhận được chân thành .

      Nghĩ đến Uông thị, lại nghĩ đến chuyện vừa mới phát giận, chỉ là bát súp, tuy rằng thích uống nhưng Uông thị chỉ có ý tốt, nhắm mắt uống đại là xong rồi, làm gì phải phát giận chứ? Trước kia đều có thể chịu đựng được mọi chuyện, tại lại cố tình thể chịu đựng được, dựa theo cầu của Uông thị làm công tử thế gia chân chính, trời nóng muốn chết cũng phải mặc gấm vóc, tóc buộc cẩn thận tỉ mỉ, khi ăn cơm đều cả bàn lớn, từng món ăn chỉ được ăn ba miếng, chuyện thể lớn tiếng, ăn canh thể có tiếng, mà ngay cả đường cũng thể giống như trước đây bước những bước lớn tiêu sái, bởi vì như vậy tổn hại thanh danh.

      Vì sao chứ?

      Ánh mắt Hình Thượng Thiên tự giác dừng người Cố Tương, thấy ánh mắt nàng vui vẻ nhìn , tựa hồ việc có thể thích chén trà này là chuyện đáng vui mừng đến nhường nào, bỗng nhiên cảm thấy có chút khai thông, là bởi vì tại có người khiến cảm nhận được quan tâm chân chính, phải là mệnh lệnh giáo điều, mà là từ sâu trong nội tâm muốn đối với tốt, tim dần dần mềm nhũn, vẫy tay gọi Cố Tương.

      Cố Tương vội vàng tiến tới cười : "Còn tưởng rằng Lục gia thích cơ."

      Hình Thượng Thiên nắm chặt tay Cố Tương, hôn trán nàng : "Thích." Thực rất thích nước trà này, cũng thực thích hồng nhan tri kỷ là nàng.

      mặt Cố Tương lúc này có chút đỏ, kỳ làm trà dưa hấu là ý nghĩ nhất thời, nhưng thấy Hình Thượng Thiên thích đúng là có chút thụ sủng nhược kinh .
      nkhanh3324, gemikat, Tiểu Ly 111155 others thích bài này.

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      nkhanh3324, gemikat, Tiểu Ly 111149 others thích bài này.

    4. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 18: Bánh bao cua

      Edit: tiểu lộc hàm

      Thân thể Lục Hành sớm khỏi, chẳng qua là Lục gia cũng cũng thể ra khỏi phòng nên chỉ có thể dưỡng bệnh tiếp, năm mươi gậy kia nếu đánh người kẻ khác đúng là lấy nửa cái mạng rồi, nhưng đánh lên người như vậy, thân thủ của Lục Hành rất cao, thân thể bị rèn luyện giống như sắt thép, tất nhiên có tầm thường.

      ngày nọ, Lục Hành ở trong sân đánh bộ quyền, được lúc bỗng nhiên : "Vị cao nhân này nếu đến đây vì sao còn lộ diện."

      vị phu nhân đầy đặn từ cửa ra, sắc mặt rất là nghiêm túc : " ngờ, Hình Chương lại có thể khiến cho người của Bạch Hòa đường bán mạng cho ." Hoài An vương họ Hình tên chữ Chương.

      Lục Hành híp mắt, tay nhanh chóng đặt nhuyễn kiếm ở thắt lưng: "Tiền bối vì sao lại có thể nhận ra ta là người của Bạch Hòa đường?" Bạch Hòa đường là tổ chức ám sát nổi danh giang hồ, bọn họ nhận việc giết người cũng nhận luôn cả việc bảo vệ người, chẳng qua cái giá của việc bảo tiêu so với giá của việc giết người càng cao hơn.

      Vị phu nhân kia lãnh đạm : "Ta chỉ biết ngươi là người của Bạch Hòa đường mà ta còn biết sư phụ của ngươi là ai."

      Lục Hành cảnh giác nhìn vị phu nhân này.

      "Ha ha, lão già Vương Nhị thúc gần đây có khỏe ? Lão thân nhớ bệnh phong thấp của tra tấn khổ sở." Vị phu nhân ngẩng đầu nhìn Lục Hành .

      "Ngươi rốt cuộc là ai?" Bạch Hòa đường giang hồ rất bí , thế nhưng người này lại có thể ra danh tính của sư phụ , đây còn là chuyện đơn giản nữa.

      Vị phu nhân kia cũng thừa nước đục thả câu mà sảng khoái : "Ta là Trịnh sư tổ của ngươi."

      "Ngài chính là vị hai mươi năm trước được đón rồi có trở về kia? Trịnh Oánh sư tổ?" Lục Hành nhịn được kinh dị .

      Trịnh Oánh gật gật đầu, gương mặt bình thản kia rốt cục cũng có chút ý cười: "Khó có tiểu bối nào lại nhớ ta, thôi, chúng ta vào trong nhà ."

      Lục Hành bất đắc dĩ theo vào, đây là chuyện ngoài ý muốn của , chỉ là số người của Bạch Hòa đường rất ít, quy củ lại nghiêm minh, có thể hiểu biết chi tiết như vậy cũng chỉ có thể là người nhà .

      Xuân Nha gần đây thực buồn rầu, nàng từ nơi khác hỏi thăm chút tin tức của Lục Hành biết gần đây đều ở trong tiểu viện dưỡng thương ra, nàng nghĩ rằng nam tử khí như vậy lại bị đánh nghiêm trọng như vậy, mình đơn, trong lòng cảm thấy xúc động a, tim đau a, lăn qua lộn lại ngủ yên, nàng nhớ tới hình ảnh Cố di nương và Lục gia hai người ân ái uống trà vỏ dưa hấu qua khe cửa sổ, là quá ấm áp ngọt ngào... , làm cho người đứng bên ngoài nhìn thấy mà say lòng, nàng bỗng nhiên có ý nghĩ, Lục gia thích uống như vậy Lục Hành khẳng định cũng thích uống nha.

      Nghe Cố di nương trà này thanh nhiệt lợi tiểu, dù sao cũng là thứ rất tốt, Lục Hành dưỡng bệnh cũng nên dùng chứ nhỉ?

      Cho nên buổi sáng hôm nay, Xuân Nha vừa vặn phải hầu hạ nên vui vẻ mang trà vỏ dưa hấu tới tiểu viện của Lục Hành, Lục Hành tuy rằng là quản nhưng dù sao vẫn là hạ nhân, ở căn phòng phía nam nơi ở của hạ nhân, bên trong nơi ở của hạ nhân có vài tiểu viện có sân vườn riêng biệt để giành riêng cho những hạ nhân có thân phận cao hơn như .

      tới cửa tiểu viện, Xuân Nha bỗng nhiên có chút xấu hổ, nàng đứng ở cửa, trong lòng đắn đo hồi lâu, rốt cục cũng cố lấy dũng khí chuẩn bị gõ cửa, kết quả cửa đột nhiên được mở ra từ bên trong.

      "Trịnh ma ma?" Xuân Nha nhận ra người từ bên trong ra là Trịnh ma ma người dạy lễ nghi cho Cố Tương, mà làm cho nàng càng ngạc nhiên hơn nữa đó là người kính cẩn phía sau Trịnh ma ma, Lục Hành, ORZ, hai người này có quen biết?

      Lục Hành híp mắt nhìn Xuân Nha, ánh mắt lộ ra hơi thở nguy hiểm, Xuân Nha bỗng nhiên cảm thấy có chút sợ hãi, vì sao nàng lại cảm thấy giờ khắc này Lục Hành giống với nam tử kiêu ngạo tuấn lúc trước, mà càng giống người cực kỳ nguy hiểm. Xuân Nha tự giác lui về phía sau.

      Ở phía sau, tay Xuân Nha bị Trịnh ma ma bắt lấy, lo lắng trong lòng nàng càng ràng hơn, Xuân Nha ngẩng đầu nhìn Trịnh ma ma, thấy bà liếc mắt nhìn mình rồi với Lục Hành ở phía sau: "Nàng ta là tieur nha hoàn bên người Cố di nương."

      Bàn tay siết chặt của Lục Hành dần buông ra hỏi: "Là vị Cố di nương kia?" Hai chữ vị kia được Lục Hành nhấn mạnh.

      "Ừ." Trịnh ma ma xong khôi phục khuôn mặt nghiêm túc vốn có hỏi: "Tiểu nha đầu, lúc trước dạy ngươi quy củ như thế nào?" Xuân Nha nhớ tới nội viện là nơi thể tùy ý lại liền chột dạ.

      " theo ta, để cho di nương của các ngươi phạt ngươi chút." Trịnh ma ma nghiêm túc .

      Xuân Nha: %&gt_&lt%,

      Vì chuyện này Xuân Nha bị Cố Tương phạt tiền thưởng nửa năm , còn bị cấm túc tháng.

      Tuy rằng có Phương Viên và Liễu Chi cầu xin giúp Xuân Nha, Cố Tương bình thường cũng hay xét nét nhưng hiếm khi nàng nghiêm mặt : "Xử phạt nghiêm khắc như vậy cũng là vì tốt cho ngươi, hôm nay ngươi có thể để ý quy củ mà tùy ý loạn, ngày mai ngươi có thể va chạm với phu nhân hoặc khách quý bên ngoài, đến lúc đó phải mình ngươi bị phạt có hiểu ?"

      Xuân Nha chỉ là người thẳng thắn quá mức chứ đến mức ngu ngốc, nàng hiểu được ý của Cố Tương, nếu có kẻ hữu tâm Cố Tương sai khiến nàng làm việc này vị di nương lại phái nha hoàn bên người gặp quản Vương phủ, lại còn là người trẻ tuổi vợ, nếu truyền ra rất tốt.

      Trịnh ma ma thấy Cố Tương hung hăng trách phạt Xuân Nha mới vừa lòng gật gật đầu, nhưng lại quay đầu với Cố Tương: "Ta thấy quy củ của ngài vẫn chưa tốt lắm, ngày mai chúng ta bắt đầu học lần nữa."

      Cố Tương: cần a! ┭┮﹏┭┮

      Cứ như vậy Cố Tương lại bắt đầu việc huấn luyện ma quỷ, lúc này Trịnh ma ma dạy quy củ càng nghiêm khắc, Cố Tương cảm thấy trước kia khi bà ấy dạy nàng quy củ, nhìn như nghiêm khắc nhưng vẫn để lại vài phần mặt mũi, lúc này lại để lại cho nàng đường sống a, cầu tuyệt đối khắc nghiệt, giống như sau này nàng chính là vương phi của vương phủ vậy, nàng cũng nghĩ qua có phải Trịnh ma ma được phu nhân Uông thị phái tới tra tấn nàng hay , ORZ, sau đó ngẫm lại lại thấy đúng, nếu muốn tra tấn nàng chỉ cần dựa vào chuyện Xuân Nha có quy củ cũng đủ thu thập nàng rồi, làm gì phải vòng vòng lớn như vậy?

      Hình Thượng Thiên từ bên ngoài trở về nhìn thấy vẻ mặt tiều tụy của Cố Tương, yên lặng nhìn trong chốc lát, chờ đến khi thay quần áo rửa mặt chải đầu cũng cho Cố Tương làm, lúc ăn cơm còn phá lệ gắp bánh bao cua cho nàng*.

      Cố Tương ăn miếng bánh bao cua, nhất thời mặt mày hớn hở .

      Hình Thượng Thiên nhìn mà bất đắc dĩ cười cười, nghĩ rằng, nàng đúng là dễ dàng thỏa mãn, nhưng hương vị bánh bao cua này cũng tồi, cũng thực thích ăn, lại từ khi có Cố Tương được ăn ít thứ ngon mới lạ.

      Bánh bao cua này phải do Cố Tương nghiên cứu ra, đầu bếp tự mình làm ra nó, Cố Tương chỉ là thay đổi chút mà thôi, đến tám tháng Cố Tương thấy thời điểm này tuy phải là mùa cua, ~\\\\\\\\\\\\\\\\(≧▽≦)/~, cua cũng phải là quá béo nhưng cũng có thể đỡ thèm. Cố Tương đem ý tưởng này cho Phạm Vi, Phạm Vi là người từ kinh đô tới, đối với nơi này cũng quen thuộc nên kêu Xuân Nha tới đây, Xuân Nha thực thà cho Cố Tương biết, nơi này của bọn họ cũng thiếu cua, tháng chín, tháng mười hàng năm vẫn là mùa ăn cua, vì thế Cố Tương cực kì vui vẻ, tóm lại cứ có cua ăn là phải vui vẻ.

      Xuân Nha làm việc mau, nàng lớn lên ở biệt viện, tất nhiên là có nhiều mối quan hệ, tới phòng bếp chuyện, người ở phòng bếp cũng nguyện ý nịnh hót vị di nương được sủng ái này, ngày hôm sau có hai giỏ cua được dâng lên, cua này tuy phải là rất lớn, nhưng trong mắt Cố Tương cảm thấy đủ ăn, đầu bếp hỏi Cố Tương nên làm như thế nào, Cố Tương muốn ăn bánh bao cua, lớp da mỏng, cắn miếng trong miệng đầy hương vị của nước cua, sau khi uống hết chỗ nước cua đó ăn tới chỗ thịt cua, hương vị mềm mềm thơm thơm trong miệng làm đầu lưỡi cũng muốn nuốt trôi.

      Đầu bếp tất nhiên làm món bánh bao cua, nhưng còn phần lớp da bánh theo cầu của Cố Tương, đầu bếp vất vả mấy ngày rốt cục cũng nghĩ ra cách, trộn bột mỳ với bột gạo nếp, như vậy làm được lớp da bánh có độ co dãn tốt, lớp da bánh trong suốt đẹp mặt , chủ yếu là rất dai, có thể đựng được số nước cua kia.

      Hình Thượng Thiên thấy Cố Tương ăn vui vẻ, lại gắp cho nàng ba cái, Cố Tương miếng ăn hết lại tiếp tục nhìn chằm chằm số bánh còn lại, bánh bao cua tổng cộng còn tám cái, nhưng Hình Thượng Thiên tựa hồ có ý cho nàng ăn tiếp, đem số còn lại giải quyết sạch.

      Cố Tương: ┭┮﹏┭┮

      Hình Thượng Thiên nhìn bộ dạng đáng thương của Cố Tương, được tự nhiên gãi đầu : "Món này tính hàn."

      Cố Tương cảm thấy rất ủy khuất, chỉ ăn có mấy miếng thôi mà, nhưng nghĩ lại lại cảm thấy…, cẩn thận hỏi: "Lục gia, ngài quan tâm thiếp sao?"

      Hình Thượng Thiên nhìn ánh mắt tong suốt của Cố Tương, xấu hổ ngừng gãi đầu, trong lòng Cố Tương mừng rỡ, vươn người qua hôn "bẹp" cái lên mặt : "Lục gia, ngài đối với thiếp tốt."

      Kết quả hai má Hình Thượng Thiên đầy mỡ, cau mày : "Làm cái gì vậy?", lời răn dạy cũng mềm nhũn, chút cứng rắn đều có, Cố Tương lại đánh bạo vươn người qua, dùng mặt cọ cọ vai , thân thể Hình Thượng Thiên cứng ngắc trong chốc lát, cuối cùng vẫn là nhịn được vươn tay ôm nàng, sau đó hai người thân mật dựa vào nhau cùng ăn cơm.

      Chiêu Trữ bị Phạm Vi lôi kéo lui ra ngoài, chủ tử thân thiết bọn họ nên ở đó ngây ngốc, nhưng khác ở chỗ Phậm Vi vui sướng còn Chiêu Trữ vừa vừa buồn bực, cảm thấy buồn nôn, Cố di nương này là càng ngày càng có giới hạn, bây giờ là ban ngày ban mặt đó.

      Dùng cơm xong, Hình Thượng Thiên trở về thư phòng là hôm nay có rất nhiều văn thư muốn đọc, Cố Tương luyến tiếc tiễn người đến cửa, lắc lắc bàn tay bé, chỉ kém chạy tới giữ người lại, Hình Thượng Thiên thấy ánh mắt Cố Tương lưu luyến rời, trong lòng như nhuyễn ra, vươn tay sờ đầu nàng : "Buổi tối ta tới đây."

      Phạm Vi, Liễu Chi nhìn Hình Thượng Thiên và Cố Tương quyến luyến khó rời như vậy nhịn được liếc nhau nở nụ cười.
      nkhanh3324, gemikat, Tiểu Ly 111148 others thích bài này.

    5. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 19: Hoa Phi Hoa

      Edit: tiểu lộc hàm

      Buổi tối, Hình Thượng Thiên ở thư phòng luyện chữ, phía sau truyền đến tiếng bước chân nhàng, cũng quay đầu mà : "Ma ma, ngươi đến rồi."

      "Vẫn là thể gạt được Lục gia." Trịnh ma ma bưng nước trà tay tới trước mặt Hình Thượng Thiên, thuận thế bưng chén nước trà đưa cho : "Lục gia, uống trà."

      Hình Thượng Thiên nhận chén trà, khó có khi lộ ra ý cười: "Làm phiền ma ma ."

      Trịnh ma ma nhìn Hình Thượng Thiên, vẻ mặt quá mức khắc nghiệt cũng dần trở nên từ ái, ngữ khí ôn hòa : "Đứa ngài... ,từ khách khí như vậy."

      Hình Thượng Thiên nhấp ngụm trà, lập tức đặt qua bên, trà này là trà thượng hạng, hồng bào tiến cống, vị thuần hương, sau khi uống hương vị dư lại có cảm giác ngọt, hương thơm đọng lại như cổ lan hương, nhưng trà có ngon đến mấy cũng khiến hài lòng bằng nước trà vỏ dưa hấu Cố Tương chuẩn bị cho , nhớ tới Uông thị từng chỉ vào mắng chỉ tiếc rèn sắt thành thép, ngươi chính là bùn loãng thể trát được tường... , khi đó và Uông thị vừa mới thành thân, đối với vị đích thứ nữ của phủ Chiêu Hòa vương, người luôn chăm sóc lo lắng cho mình vẫn mang theo vài phần cảm kích, muốn cố gắng làm theo những lời nàng , kết quả, cũng rất tàn khốc, làm đệ đệ thế giao, Uông thị đối với sinh ra lòng trìu mến, nhưng làm phu quân của nàng hiển nhiên đủ tư cách.

      đến , cũng là làm ủy khuất Uông thị mà thôi.

      "Vẫn là thích uống trà như trước." Trịnh ma ma lắc lắc đầu cầm ấm trà : "Ta hôm nay thử Lục Hành."

      Hình Thượng Thiên ngẩng đầu nhìn Trịnh ma ma, hiển nhiên là chờ đáp án của bà.

      Trịnh ma ma tiếp: "Lục Hành là người của Bạch Hòa đường."

      Hình Thượng Thiên cười: "Lúc ấy ta nhìn thấy mấy chiêu thức đó rất giống của người."

      " lão Vương gia chi ra rất nhiều tiền để đến bảo vệ ngài." Trịnh ma ma yên lặng trong chốc lát, rồi nhịn được mở miệng tiếp:"Trong lòng lão Vương gia vẫn có ngài."

      "Ha." Hình Thượng Thiên ngẩng đầu, ánh mắt lên chua xót: "Ta là con , hơn."

      Trịnh ma ma lại trầm mặc, Hình Thượng Thiên là do bà bế từ Ngọc Môn quan đến Hoài An Vương phủ, bà còn nhớ ánh mắt hoảng loạn của Hoài An Vương lúc ấy, đó là lần đầu tiên bà nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Hoài An Vương, cũng là lần cuối cùng, bà còn nhớ vị phu nhân giao đứa lại cho bà dù người đó che mặt, nhưng tay lại đeo chiếc vòng ngọc bích thượng hạng, màu xanh biếc trong suốt giống như nước hồ... , đó là thứ mà chỉ có giới quý tộc mới có, sau đó Hoài An vương dùng điều kiện hậu hĩnh để bà bảo vệ Hình Thượng Thiên, cứ như vậy trôi qua, là hai mươi năm .

      Đứa bé được quấn tã lót suốt ngày kêu khóc đòi ăn ngày nào nay trưởng thành.

      Chờ Trịnh ma ma rồi, Hình Thượng Thiên kiên trì nhìn lá thư trong tay lúc lâu mới ngừng lại được, duỗi người đến bên cửa sổ, nhìn thấy bên ngoài tối đen, trời có vẻ sắp mưa, gió thổi làm cho tán cây trước cửa sổ kêu sàn sạt, mây đen đen phủ kín bầu trời, ánh sao, nghĩ thời tiết cũng muốn thay đổi rồi.

      Cố Tương từ chỉ sợ sét đánh, đây là tật xấu có từ kiếp trước, khi đó nàng còn , cha mẹ bận rộn làm nên nhốt ở trong nhà, chớp lóe sấm giật từng tiếng từng tiếng ầm ầm kêu vang, dọa Cố Tương sợ đến thét chói tai ngừng, từ khi đó nàng bắt đầu e sợ những ngày trời mưa.

      Khi Hình Thượng Thiên trở lại thấy Cố Tương trốn trong chăn, giống con sâu lười, chỉ để lộ ra hai con mắt đáng thương nhìn .

      nhịn được cười hỏi: "Sợ sét đánh?"

      Lúc này vừa vặn tiếng sấm vang vọng, Cố Tương cũng thèm nghĩ ngợi gì mà trùm chăn kín đầu, chờ hồi lâu, đến lúc nàng cảm giác bản thân bị nghẹn thở có người mở chăn của nàng ra, gương mặt của Hình Thượng Thiên phóng đại xuất trước mặt nàng, hai người mặt đối mặt có vẻ thân mật đến dị thường, Cố Tương khó có khi quan sát Hình Thượng Thiên gần như vậy, nhìn đôi mắt tối đen như mực của , là rất rất xinh đẹp.

      Cố Tương nhìn đến ngây người, nàng sớm biết dung mạo của Hình Thượng Thiên phải tầm thường, nhưng đối mặt trực diện như vậy vẫn là lần đầu tiên, nàng cảm thấy nam nhân lớn lên quá mức xinh đẹp có vẻ quá nữ tính, nhưng dung mạo Hình Thượng Thiên tuy rằng tinh xảo, nhưng ánh mắt hàng mi đều toát ra vẻ khí bừng bừng.

      Hình Thượng Thiên thấy Cố Tương nhìn chằm chằm vào mình, trong ánh mắt lộ vẻ si mê, trong lòng mang theo vài phần vui vẻ khó thành lời, lấy tay chỉ chỉ cái trán của nàng :"Mau xuống rửa mặt ngủ."

      biết có phải là ảo giác hay , Cố Tương cảm thấy lời này của Hình Thượng Thiên có dịu dàng khó tả, làm cho lòng nàng rất ngọt ngào, orz, nàng đây là muốn đương sao? ngượng ngùng ~(@^_^@)~

      Hai người rửa mặt chải đầu xong, Hình Thượng Thiên ôm Cố Tương lên giường, mạn hồng hạ xuống tạo gian riêng, tựa hồ ngăn cách mọi thứ với bên ngoài... , nhưng mà làm chuyện đặc biệt nào đó có khả năng, quá mức lúng túng. Bên ngoài tiếng sấm ầm vang ngừng vang lên.

      Hình Thượng Thiên thấy Cố Tương rất sợ hãi, ôm đầu nàng vào ngực : " sợ, có ta ở nàng, sét có đánh cũng là đánh ta trước, sau đó mới đến nàng."

      Cố Tương thấy lời này có nghĩa khác, cái gì gọi là nàng, ORZ, nàng rất thuần khiết, nghĩ cái gì sai trái đâu. Kết quả, rất nhanh nàng phát nàng có nghĩ cái gì sai trái cả, bởi vì bàn tay Hình Thượng Thiên luồn vào vạt áo trước ngực nàng nắm lấy bầu ngực... , sau đó nghiêng người đè lên.

      Hôm nay Cố Tương bị suốt cả buổi tối, hạnh phúc... cái P, ┭┮﹏┭┮, xương sống thắt lưng của Cố Tương đâu đến mức giữa trưa ngày hôm sau vẫn chưa rời giường nổi.

      Đêm qua mưa to trận, đến buổi chiều hôm sau mới dừng lại, bên ngoài bị mưa cọ rửa sạch như là thế giới mới, Thanh Trúc dựa vào đầu giường đặt gần lò sưởi, Thanh Hoa đứng trước mặt nàng, trong tay bưng chén thuốc : "Thanh Trúc tỷ tỷ, đây là thuốc mới nấu, tỷ mau thừa dịp còn nóng uống ."

      Sau khi Thanh Trúc bị đánh bắt đầu phát sốt, Tiền tiên sinh cũng kê thuốc, nhanh chóng có người tới tiệm thuốc, đến sáng sớm cơn sốt mới hạ, nhưng dù thế nào cũng phải nằm nghỉ ngơi giường tầm nửa tháng mới được .

      "Thuốc này quá đắng, muội có mang thêm chỗ mứt hoa quả này...' Thanh Hoa còn chưa hết câu thấy Thanh Trúc bưng chén thuốc lên uống cạn rất thoải mái.

      Thanh Trúc ngẩng đầu nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Thanh Hoa, cười khổ : "Đều trải qua, làm sao còn có thể yếu ớt như vậy?"

      Thanh Hoa nhìn Thanh Trúc hai má phù thũng vẫn cố chuyện với nàng, nhịn được đỏ mắt: "Tỷ tỷ phải chịu khổ rồi." xong rơi lệ: "Ta , trước kia rất tốt, phu nhân và Lục gia lúc đó tuy rằng cũng phải là tốt lắm nhưng tóm lại Lục gia vẫn kính trọng phu nhân, nhưng tại sao? Phu nhân ăn khép nép như vậy, Lục gia nhận còn đột nhiên thay đổi sắc mặt, lại còn đánh tỷ thành như vậy."

      Thanh Trúc trầm mặc, thực ra đến bây giờ nàng còn cái cảm giác mơ mộng hão huyền nữa, mấy nha hoàn có chữ thanh các nàng là nha hoàn hồi môn của Uông thị, lần đầu tiên nhìn thấy Lục gia là ba năm trước đây, khi đó vẫn mang bộ dáng thiếu niên, thích chuyện, luôn thích nghiêm mặt, tính tình cũng tốt, thường xuyên vì nha hoàn nước nóng hoặc là trà nóng mà quở trách, nhưng kỳ quái là phu nhân cái gì cũng nghe theo, cực kỳ nghe theo, bởi vì nàng là đại nha hoàn bên người phu nhân hoàn cho nên đối với nàng lễ đọ hơn so với người khác... , nàng cứ thế mà quên, cho dù Lục gia hà khắc với nàng vẫn là Lục gia, là nam chủ của phủ đệ này, mà phu nhân sao? Cho dù xuất thân của ngài có cao đến thế nào, chẳng lẽ còn có thể cao hơn Lục gia? Nữ tử xuất giá tòng phu!

      Đạo lý đơn giản như vậy nàng làm sao lại quên mất chứ?

      Thanh Hoa đợi nửa ngày cũng thấy Thanh Trúc đáp lại, nhịn được : "Tỷ tỷ tốt, tỷ làm sao vậy, chẳng lẽ lại sốt?"

      Thanh Trúc lắc đầu, bắt lấy Thanh Hoa "Thẩm ma ma còn ở phòng bếp?"

      "A..." Thanh Hoa bị câu hỏi đầu đuôi này làm cho hoảng sợ: "Ở đó, ăn ngon, ngủ ngon nên béo chút, mà là rất kì quái nhé, em mà bị phu nhân ghét bỏ như bà ấy khẳng định chán muốn chết, bà ấy lại rất thản nhiên như vậy."

      Thanh Trúc có trả lời, trước kia nàng vẫn cảm thấy Thẩm ma ma quá mức bảo thủ, nhưng tại ngẫm lại, có lẽ bà già kia mới là kẻ nhìn người khác.

      "Muội như vậy..." Thanh Trúc bên tai Thanh Hoa mấy câu.

      Uông thị cả ngày nay đều cảm thấy mờ mịt, đêm qua nàng nằm giường làm thế nào cũng ngủ được, cứ nhìn đỉnh màn nửa ngày, kết quả vừa chớp mắt trời sáng. Chờ xử lý xong chuyện trong phủ, nàng cảm thấy bản thân chống đỡ nổi, thân thể mệt mỏi muốn chết nhưng cứ nhắm mắt lại lại ngủ được, nàng chỉ có thể đắng lên lấy sách đọc.

      Đây là thi tập nàng thích xem nhất, mỗi trang có viết cái gì đều có thể đọc làu làu, mỗi lần xem đều có thêm ít kiến thức, nhưng lúc này nhìn xem cả nửa canh giờ mà chữ cũng thấy vào.

      Uông thị tuổi trẻ mà thành thục, rất ít khi bất an như vậy, nàng còn nhớ rất nhiều năm trước cũng có lần bất an lo sợ như vậy, sau đó nhận được tin chết.

      Lúc ấy nàng cảm thấy trời đất xoay chuyển, nhân sinh có hi vọng, lúc ấy, nàng làm thế nào mà có thể chống đỡ được đến bây giờ chứ?

      Buổi tối khi dùng bữa, Uông thị lần đầu tiên vươn cổ ngóng chờ ra cửa, Thanh Sơ và Thanh Hoa liếc nhìn nhau, rồi nhịn được cúi thấp đầu, trong lòng đều hiểu phu nhân là đợi Lục gia, nhưng mới vừa rồi có nghe phòng bếp qua, Lục gia tự mình dặn dò làm món bánh bao cua, lúc này phỏng chừng là dùng bữa ở chỗ Cố di nương, chỉ là lời này các nàng dám ra mà thôi.

      Uông thị hiển nhiên có khẩu vị, ăn mấy miếng buông đũa, Thanh Hoa lại gần, bưng bát canh vịt hầm* : "Phu nhân, món này do Thẩm ma ma mất cả ngày mới làm được, ngài nếm thử xem?"

      "Thẩm ma ma?" Uông thị ngẩng đầu nhìn Thanh Hoa, tựa hồ có chút kinh ngạc.

      Thanh Hoa nhớ tới lời dặn của Thanh Trúc, trong lòng càng thêm kiên định, giọng : "Vâng ạ, Thẩm ma ma nghe hôm qua ngày cả đêm ngủ, lo lắng vô cùng, tự tay làm món canh vịt hầm này cho ngài, còn là nước canh này có táo đỏ cẩu kỷ, công hiệu thanh nhiệt giải độc, bổ huyết, dưỡng nhan, nên muốn để cho ngài nếm thử chút."

      Chú thích:
      * canh vịt hầm

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      nkhanh3324, gemikat, Tiểu Ly 111142 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :